1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Thê Không Dễ Làm - Vụ Thỉ Dực

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bạch Di

      Bạch Di Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      192
      tối up chương nữa để tạ lỗi dạo này sa chân vào BL :th_54::th_54::th_54:
      susuTiểu Lộc Hàm thích bài này.

    2. Bạch Di

      Bạch Di Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      192
      Chương 26

      Hoàng cung đúng là địa phương đáng sợ, vết thương càng dưỡng càng nghiêm trọng.

      Ít nhất A Bảo cho là vậy, bởi vì buổi tối bị tàn phá, chất lượng giấc ngủ tốt, sắc mặt của nàng vô cùng ảm đạm, dung nhan tiều tụy, giống như phải chịu thống khổ rất lớn, làm cho Tôn thái y và Ngụy y nữ mỗi lần đến xem mạch đều cảm thấy rất khó hiểu.

      Sau khi Ngụy y nữ xoa bóp thắt lưng cho A Bảo xong, liền tìm Tôn thái y, mang nghi vấn của mình ra : "Tôn thái y, thương thắt lưng của Lý nương lúc trước nhìn có vẻ nghiêm trọng hơn, nhưng mà hôm nay lại bất ngờ chuyển biến tốt, Lý nương trừ đau chút, hôm nay so với hai ngày trước có thể ngồi liền mấy canh giờ cũng mệt mỏi. Tôn thái y, biết ngài cho Lý nương uống thuốc gì?"

      Tôn thái y sửng sốt, theo phản xạ lắc đầu : "Lý nương bị thương ở xương sống thắt lưng, lão phu chỉ là khai phương thuốc bổ dưỡng mà thôi." Nghĩ nghĩ, lại : "Ngụy y nữ, Lý nương là người tốt tự có thiên tướng, chúng ta chỉ cần chữa cho tốt vết thương của nương là được."

      Ngụy y nữ liền hiểu ý của Tôn thái y, cần nàng quản nhiều chuyện như thế là gì làm, cứ làm tốt bổn phận của mình là được rồi. Hơn nữa thương thế của Lý Minh Cẩm chuyển biến tốt, đối với bọn họ mà cũng là có chỗ tốt, cũng cần sợ xảy ra cái gì ngoài ý muốn liền liên lụy đến bản thân.

      Vậy là hai người tính toán giữ kín như bưng, nên làm cái gì làm cái đó, cần phải lắm miệng làm gì.

      Cũng bởi vì có hai người kín miệng, A Bảo xoa bóp vòng eo co rút đau đớn, liền có cảm giác phẫn nộ, cảm giác mình sớm hay muộn gì cũng có ngày chết thảm trong hoàng cung này, cho nên nhanh chân chạy hơn.

      Sau khi quyết định chủ ý xong, A Bảo ở lại hoàng cung dưỡng bệnh đến ngày thứ năm —— cũng tức là nàng bị tàn phá hết bốn buổi tối, rốt cuộc cảm thấy là cực hạn, lúc hoàng hậu dẫn Thích quý phi cùng hai vị công chúa qua đây an ủi, A Bảo liền uyển chuyển tỏ vẻ, thương thế của nàng khá hơn rất nhiều, đứng dậy cũng thành vấn đề, hy vọng có thể về nhà dưỡng thương, muốn ở lại quấy rầy các quý nhân trong cung.

      Hoàng hậu hơi giật mình sửng sốt, tuy hiểu vì sao A Bảo muốn ở lại trong cung, nhưng cũng chưa cho A Bảo câu trả lời ràng, liền gọi Tôn thái y và Ngụy y nữ trị liệu cho A Bảo tới, hỏi thăm tình hình thân thể A Bảo cẩn thận, sau khi biết được A Bảo nên nằm giường tháng để tránh lưu lại di chứng, hoàng hậu liền cười khanh khách bảo A Bảo an tâm ở lại.

      A Bảo: =__=! Nếu tiếp tục ở lại, thắt lưng của nàng bị người ta chỉnh hỏng mất!

      Thái y trong cung chuyện luôn bảo thủ mấy phần, ràng là ba phần bệnh cũng thành bảy phần, A Bảo mặc dù cũng biết đạo lý trong đó, thương thế của mình nằm nửa tháng là được, nhưng mà bọn họ như thế, cũng cách nào phản bác lại.

      Cho là A Bảo nhàm chán nhớ nhà, hoàng hậu chỉ rộng rãi thưởng cho A Bảo rất nhiều đồ cổ quý hiếm cho nàng giải sầu, còn tuyên Uy Viễn hầu tiểu thư vào cung bồi A Bảo chuyện. Hành động này của hoàng hậu thể ra bên ngoài là đối với A Bảo vô cùng coi trọng,người trong hoàng cung ai nấy đều ràng, về sau biết được hành động của hoàng hậu là do chủ ý của Chính Đức đế, tâm tư mọi người triệt để lung lay.

      Chỉ là A Bảo lúc này còn chưa biết, sau này tình còn khổ sở hơn chờ nàng.

      Nhận được khẩu dụ của hoàng hậu, Uy Viễn hầu phu nhân mang theo Lý Minh Phượng, Lý Minh Nghi cùng nhau tiến cung, sau khi bái kiến hoàng hậu xong, liền tới đến Lệ Cảnh hiên bồi A Bảo chuyện giải sầu.

      "Ngũ tỷ tỷ, tỷ cực khổ rồi." Lý Minh Nghi giọng bên tai A Bảo, trong giọng mang theo vô hạn đồng tình.

      Lúc A Bảo bị quý phi và thất công chúa triệu tiến cung, nàng còn cảm thấy A Bảo được lọt vào trong mắt quý nhân trong cung, là vô cùng vinh dự, trong lòng còn hâm mộ. tại , đúng là giống như nương nàng , quý phi và thất công chúa cũng phải là loại người dễ đối phó, ngày A Bảo tiến cung lại rơi xuống nước còn đụng chạm làm thắt lưng bị thương, nghĩ đến lời mẫu thân , A Bảo có khả năng trở thành vật hi sinh trong tranh đấu của hoàng hậu và Thích quý phi, trong lòng có bao nhiêu đồng tình và lo lắng, quả nhiên loại phúc phận này phải ai cũng có thể nuốt trôi nha.

      Suy nghĩ của Lý Minh Phượng cũng sai biệt lắm, nhị phu nhân là người khôn khéo cẩn thận, sớm đem các tình suy đoán ràng, cũng cùng nữ nhi phân tích qua. Nàng hôm nay tiến cung, trừ nhìnxem A Bảo thương thế, cũng muốn nhìn xem tình cảnh của A Bảo trong cung.

      A Bảo biết chút gì về suy nghĩ của hai vị muội muội, chỉ thấy hai nàng ra ánh mắt đồng tình, lập tức trong lòng liền thổn thức, quả nhiên chỉ có tỷ muội nhà mình là biết thương người, có trời biết nàng hàng đêm bị nam nhân phát điên lăn qua lăn lại, cuộc sống này thực có cách nào vượt qua, rất muốn về nhà a a a! ! Muội muội các người giúp ta a a a! QAQ

      Dù sao cũng là ở trong cung, dù có hoàng hậu ban ân, nhưng các nàng cũng thể ở lại lâu, nhị Minh ( Minh Nghi Minh Phượng ) chỉ ở lại lúc liền rời .

      Sau khi nhị Minh rời , lúc A Bảo đỡ tường chậm rãi hoạt động thân thể lung lay, liền có cung nữ tiến vào bẩm báo, Thanh Ninh quận chúa Chu Cẩn tới.

      A Bảo vô tình nhìn về phía Linh Lung hầu hạ bên cạnh, thấy gương mặt trẻ con tròn trịa của nàng hơi ra vẻ khác thường, nhưng rất nhanh lại khôi phục dáng vẻ cung kính ung dung. Thế nhưng A Bảo vẫn cảm thấy đối mặt với tiểu cung nữ này, dạ dày cũng quặn đau, nàng đoán thế nào đêm nay cũng bị người nào đó đâm thọc.

      Thực sống bằng chết mà! Nhanh cho nàng về nhà ...

      A Bảo tùy ý để Linh Lung đỡ ngồi lại giường, mới để cung nhân mời Chu Cẩn vào.

      "Minh Cẩm tỷ tỷ hôm nay thế nào?" Chu Cẩn ngồi ở ghế đối diện A Bảo, mỉm cười nhìn nàng, thân thiết hỏi: " biết dược lần trước đưa tới cho Minh Cẩm tỷ tỷ dùng có được ? Nếu là dùng được, muội lần sau lại mang đến cho Minh Cẩm tỷ tỷ."

      A Bảo khóe miệng co quắp, ha hả cười : "Đương nhiên là dùng tốt, đa tạ quận chúa."

      Chu Cẩn mím môi cười, lơ đãng : "Minh Cẩm tỷ tỷ cần cám ơn muội, kỳ thực dược này là của ca ca muội. Trước đây muội cũng từng té bị thương, nửa người đều đau nhức, đứng dậy nổi. Ca ca đau lòng muội, liền tìm vị đại phu họ Giải phối phương thuốc dán lưu thông máu, so với thái y trong cung càng tốt hơn, hiệu quả rệt, sau khi muội dùng xong, rất nhanh liền tan máu bầm, Minh Cẩm tỷ tỷ có thể dùng?"

      Vào ngày thứ ba lúc A Bảo vết thương càng nặng thêm, Chu Cẩn lại tiến cung chuyến, đưa cho nàng lọ thuốc dán lưu thông máu tiêu bầm, sau khi Tôn thái y kiểm tra qua, phát phương thuốc này điều phối rất tinh tế hiếm thấy, hiệu quả lại tốt, liền để A Bảo dùng.

      A Bảo gật đầu : " dùng, hiệu quả tệ, để quận chúa phí tâm."

      Chu Cẩn cười sẵng giọng: "Chỉ cần vết thương của Minh Cẩm tỷ tỷ mau lành là được, cũng đỡ cho mọi người lo lắng." Đỡ cho ca ca của nàng đau lòng, muốn mượn tay muội muội đưa thuốc.

      A Bảo cảm thấy nàng cười có chút ái muội, nghĩ lại hành động lần trước của Chu Cẩn, mặt có chút nóng lên, lại có chút xấu hổ. Mặc kệ nữ nhân nào, được nam nhân tuấn tú ôn nhu như gió xuân quan tâm, đều nhịn được mà mặt đỏ tim đập, mặc dù đến mức thoáng cái , nhưng A Bảo đối với Chu Ngự rất có hảo cảm, so với mỗ nam nhân mỗi buổi tối lăn qua lăn lại nàng kia tốt hơn nhiều.

      Chu Cẩn thấy nàng hiểu, khẽ cười tiếng. Nàng hiểu ý tứ của mẫu thân, đối với Lý Minh Cẩm, nàng cũng có ý kiến gì, mẫu thân và huynh trưởng đều hài lòng, vậy người chị dâu này nàng cũng có ý gì.

      Linh Lung xem xét ánh mắt của Chu Cẩn, lại xem xét mắt sắc mặt ửng đỏ của A Bảo, như có điều suy nghĩ.

      "Nghe A Cẩn tiến cung, phải ?"

      thanh thanh thúy xa xa truyền đến, lại nghe thấy thanh cung nhân thỉnh an, rất nhanh liền thấy hai thiếu nữ đến, chính là thất công chúa và Lạc Ninh quận chúa.

      Chu Cẩn thu hồi nét mặt tươi cười, khóe môi vẫn duy trì nụ cười hoàn mỹ, A Bảo cũng thu lại tâm tư lúc trước, hai người đều bận đứng dậy nghênh tiếp.

      Thất công chúa và Lạc Ninh quận chúa đến, Lệ Cảnh hiên lại náo nhiệt lên. Trừ thất công chúa, Lạc Ninh quận chúa và Chu Cẩn phẩm cấp như nhau, nhưng lại đối với Chu Cẩn có ý lấy lòng, ngược lại là người bị thương cần được an ủi A Bảo này lại bị lờ .

      A Bảo nhìn thất công chúa và Lạc Ninh quận chúa trò chuyện vui vẻ, liền nhanh chóng thu hồi tâm tư thiếu nữ lúc trước, vô cùng cảm khái thở dài: Mặc dù mỹ nam quan tâm làm cho người ta rất là hưởng thụ, nhưng mà có nhiều ruồi bọ mơ ước mỹ nam như vậy, nàng vẫn là kính nhi viễn chi thôi!

      *******

      Vào tối hôm đó, A Bảo lại trải qua thêm lần tàn phá vô cùng bi thảm, bất quá lần này lại phát , thế nhưng giống như mấy lần trước làm nàng đau đến chết sống lại luôn muốn ngủ để trốn tránh thống thổ, hơn nữa cũng biết có phải là do quen tay hay , cứ cảm thấy thủ pháp của nam nhân này có chút thành thục, là tiến bộ rồi?

      Hai ngày nay A Bảo cũng hiểu được, Tấn vương này ... Hình như là tới để trị thương cho nàng, mặc dù phương pháp vô cùng hung tàn, nhưng rốt cuộc cũng có chuyển biến tốt.

      Chỉ là, chẳng biết vì sao vẫn là cảm kích nổi, trái lại mỗi lần đều lo lắng canh ba nửa đêm tới đây, nam quả nữ, lỡ như bị người ngoài bắt gặp làm sao bây giờ? Nàng có còn muốn lập gia đình nữa hay đây? Mà lấy chồng cũng sao, nhưng nếu ảnh hưởng đến thanh danh của các tỷ muội trong gia tộc, nàng chết cũng đền nổi.

      "Ngủ ." Vẫn là câu cực kỳ lãnh ngạnh.

      A Bảo hơi hé miệng, lại nhắm mắt lại, cuối cùng lại nuốt vào câu định .

      Chờ A Bảo ngủ, người trong bóng tối mới rời .

      Tịch Viễn nhìn nam nhân như u linh trong bóng tối tới, thầm lau mồ hôi lạnh, trái tim treo ngược lên cuối cùng cũng rơi xuống.

      Thấy người nọ thèm nhìn liền qua, Tịch Viễn vội vàng : "Vương gia, Giải thần y ngài học xong thủ nghệ của , cũng nên rời . Còn có... Giải thần y còn là nếu ngài còn dám uy hiếp , liền trốn ra hải ngoại trở lại, để cho ngài tìm cũng tìm được."

      xong mớ lời đại nghịch bất đạo này cuối cùng cũng được người nào đó bố thí cho cái liếc mắt, Tịch Viễn lại đổ mồ hôi lạnh, liền nghe thấy thanh lãnh liệt: "Ngươi cho biết, nếm thử thủ đoạn dụng hình của bổn vương xong hẵn nghĩ đến chuyện trốn."

      "..."

      Tịch Viễn lại lau mồ hôi, tuyệt đối sống bằng chết. Cho nên Giải thần y, ngươi vẫn là nên ngoan ngoãn ở lại trong kinh .

      ******

      Lại thêm ngày trôi qua.

      A Bảo nằm ở giường, trừng mắt chờ đợi, phát mấy ngày qua, mỗ nam nhân nào đó còn đến lăn qua lăn lại nàng nữa, trong lòng liền buông lỏng, lập tức cảm thấy loại nhõm xông lên, trong lòng liền cảm tạ mười phương thần phật, nàng cuối cùng cũng chạy thoát khỏi bàn tay của đại Boss hắc ám rồi.

      Thế là tâm tình A Bảo vô cùng khoan khoái nhắm mắt ngủ, cảm thấy đêm nay nhất định ngủ rất ngon, chừng còn mơ thấy mộng đẹp.

      Thẳng đến ánh trăng lên cao, A Bảo mở mắt trắng dã, thiếu chút nữa là rơi nước mắt.

      A Bảo: >__<. . Thế quái nào, hôm nay bị tàn phá, nhưng mà ngủ được...

      Bị quấy rầy quen, theo thói quen đợi xuất tàn phá xong nàng lại ngủ tiếp, tại ai quấy rầy trái lại quen a! Cuộc sống này thực thể nào qua a a a...

      @LạcLạc :th_8:

      @Betty chị xem có gì sai em sửa nha, em phim đây :th_51: trả sàn diễn cho chị đấy :th_30::th_30::th_30:
      Nguyên Nguyễn, Thanh Hằng, QTNZ50 others thích bài này.

    3. fujjko

      fujjko Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      489
      chị khổ quen rồi, giờ sướng chịu được
      Bạch Di thích bài này.

    4. Betty

      Betty Well-Known Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      2,030
      @Bạch Di chị chỉnh lại file word gửi cho em sau nhé :yoyo56:.

    5. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Thích ngược điển hình

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :