Độc Sủng Tiểu Bảo Bối - Mạch Mạch Lang (C42)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Aliren

      Aliren Active Member

      Bài viết:
      100
      Được thích:
      81
      nam phụ là người đỡ bóng sao? ồ có nam phụ xuất à? Mong chờ quá
      Byn.Small thích bài này.

    2. Byn.Small

      Byn.Small Well-Known Member

      Bài viết:
      137
      Được thích:
      2,532
      Chương 31: Xử lý

      Người mặc khôi giáp màu đen tay tiếp được bóng, ngang hông nam tử đeo thắt lưng viền vàng, đối với người có chút hiểu biết Ngự lâm vệ mà , hắc giáp thắt lưng vàng chính là cấp thống lĩnh Ngự lâm vệ, thần bí khó lường, trong chỗ tối, dễ dàng thân.

      Mọi người có mặt ở đây đều là người quyền quý, đối với bí mật Hoàng gia cũng có nghe , cho nên trận cầu hỗn loạn tự nhiên bị mọi người xem , tất cả đều bị người đột nhiên xuất hấp dẫn ánh mắt, về phần giữa sân đột nhiên xuất Ngự lâm vệ mặc hắc giáp, ấn người vừa đánh bóng xuống đất, lại vây kín sân mã cầu lại, người xung quanh cũng chưa có đủ năng lực phản ứng.

      Nhóm Hoàng tử tuyệt đối cho rằng, thống lĩnh Ngự lâm vệ có thể xuất ở nơi này là vì bảo vệ bọn họ, thị vệ hắc giáp chỉ nghe theo mình Hoàng thượng, chỉ phụ trách an toàn của mình Hoàng thượng lại xuất ở trong này. Bọn họ tự giác đều hướng ánh mắt khó tin về phía Thang Nguyên đài.

      Mọi người ở đây đều biết có phiền toái lớn, các tiểu thư chịu nổi kinh hách bắt đầu khóc, còn có người sợ hãi kinh hô đứt đoạn, nhưng nhiều hơn cũng có. Mà những người có chút hiểu ra tình hình nghiêm trọng lúc này, đều đưa ánh mắt về phía , lúc này bọn họ chỉ hy vọng có thể đưa các nương chưa chồng tránh trước chút, nán lại chỉ sợ ảnh hưởng đến khuê dự.

      Đại hoàng tử, Nhị hoàng tử nên lời, thần sắc khó đoán. Tam hoàng tử lại nóng ruột, sắc mặt trắng dọa người, đại đa số có mặt hôm nay đều là gia quyến khai quốc Hầu phủ, những người còn lại cũng là người quyền quý trong kinh thành, việc xảy ra, thể cứu vãn, nhưng để nhóm quý nữ nán lại trong này, vậy người bọn họ đắc tội càng nhiều hơn.

      Vì thế tiến lên bước : "Nương nương, khiến người sợ hãi, trước mắt việc còn chưa , nhi thần tuyệt đối thả người trong này ra. Nhưng nhóm tỷ muội nhi thần thân kiều thể nhược, có thể cho các nàng vào trong sảnh tạm lánh ?"

      Như phi sớm bị dọa suýt ngất, còn tưởng rằng Tam hoàng tử chuyện với nàng, lập tức tiếp lời: " rất đúng, đưa nữ quyến vào trong thôi."

      Đáng tiếc lời nàng có chút tác dụng, thống lĩnh Ngự lâm vệ vẫn nhìn phía trước như cũ hề quay đầu lại.

      Như phi xấu hổ cực kỳ, sau khi tỉnh ngộ lại, lập tức nàng và Tam hoàng tử cùng nhìn về phía Thang Nguyên ngồi bên cạnh bị dọa ngây người.

      Sau khi Thang Nguyên nhìn thấy Ngự lâm vệ xuất liền ảo não, sớm biết như thế, nàng đến xem náo nhiệt, sớm trở về, tại chỉ gây ra phiền toái cho Như phi, mà còn là phiền toái lớn như vậy, phỏng chừng cũng chọc Triệu Nguyên Duệ phiền toái, mà nguyên nhân chỉ do trái bóng ngoài ý muốn bay loạn.

      Mọi người đều tập trung nhìn nàng, cho dù nàng cảm thấy lời mình dùng được hơn Như phi nhưng nàng lại khó mà mở miệng được, "Dẫn người vào trong sảnh ." Tiếng nàng vừa dứt, Ngự lâm vệ liền tránh ra tạo thành lỗ hổng, đúng là đường vào trong sảnh. Mắt Thang Nguyên trừng lớn, nếu lúc này nàng còn ý thức được nhóm người đột nhiên xuất hoàn toàn là vì nàng, vậy nàng chính là đứa ngốc, nàng lo lắng chính là Triệu Nguyên Duệ tức giận như thế nào, tới tham gia lần Triệu Nguyên Duệ phí bao nhiêu công sức người nàng, cứ như vậy khiến hỏng việc.

      Tam hoàng tử thở dài nhõm hơi, nhưng lại đột nhiên kính sợ Nguyên phi, đoán là chuyện chân chính nhìn thấy lại là chuyện, trước kia bọn họ vẫn có chút xem Nguyên phi.

      Nhóm nữ quyến nhóm bắt đầu rời , những người quyền quý còn lại, mắt nhìn cục diện trong lòng thầm phỏng đoán dám vọng động.

      Thang Nguyên và Như phi cùng nhau lui vào bên trong, vẫn là chỗ buổi trưa các nàng nghỉ ngơi, Như phi thể che dấu cảm xúc lo lắng của mình, qua lại trong phòng, than ngắn thở dài.

      Thang Nguyên bị nàng chuyển làm cho váng đầu, liền thầm phái Lý gọi Đại công chúa tới.

      Rất nhanh Đại công chúa tới, Như phi nhìn thấy nữ nhi, giống như tìm được người tâm phúc, nước mắt rớt thẳng xuống, đáng thương nhìn Đại công chúa, bên ngoài còn rất nhiều nữ nhân hoảng sợ cần nàng trấn an, mẫu phi nàng cũng bình tĩnh. Dứt khoát lấy nguyên do tinh thần Tam công chúa bất ổn mang mẫu phi nhà mình , rốt cục để Thang Nguyên được thanh tĩnh.

      Triệu Nguyên Duệ đến so với tưởng tượng còn nhanh hơn, trực tiếp vào phòng Thang Nguyên, Thang Nguyên thấy đến, chút keo kiệt mỉm cười, biết xấu hổ bò lên người , "Chàng đến rồi nha, khi nào chúng ta rời ."

      Triệu Nguyên Duệ nhìn Thang Nguyên vẫn vô tâm vô phế thoải mái như trước, tức giận tích lũy dọc đường tiêu ít, tất cả mọi người để an ổn được ngày, làm ràng như vậy, bọn họ lại có thể phát ra, kiêng nể gì kích thích vào điểm mấu chốt của , khiến bọn họ đau đớn, bọn họ thể hiểu được tại có bao nhiêu kiên nhẫn.

      "Ta ra ngoài chút, sau đó lập tức rời ." Triệu Nguyên Duệ sờ sờ mặt nàng, mỉm cười .

      Thang Nguyên biết thể ngăn cản, nhịn được bỏ thêm câu, "Chàng nhanh chút, ta muốn về a."

      Triệu Nguyên Duệ cẩn thận nhìn nàng cái, ý cười càng , " biết." Vật cũng mang thù, còn cầu tình cho bọn họ, đáng tiếc a, ai lại cảm kích.

      Triệu Nguyên Duệ rất nhanh, còn mất đến chén trà , liền mang Thang Nguyên trở về.

      Bắt đầu từ ngày đó, Lý trực tiếp gom bái thiếp bái phỏng Thang Nguyên lại, mỗi ngày đều phải đốt lâu. Vì thế tất cả người quyền quý trong kinh thành biết đều vị tân Nguyên phi này, Hoàng thượng biệt đãi (đối đãi đặc biệt) nàng như thế nào, mỗi người đều muốn xuất trước mặt nàng, nhưng nàng giống như ở lầu cao, cho dù nàng ở chỗ này, ngươi cũng tìm được cách xuất .

      Lần này Triệu Nguyên Duệ ra tay mạnh mẽ vang dội, rất nhanh việc bị tra ra, động thủ là người của phủ Quốc Công - đứa con được lão Quốc công thương nhất, học vấn nghề nghiệp, suốt ngày tụ tập đường với đám hỗn tạp cùng chung chí hướng, có lúc còn mượn chuyện Cảnh Huy viên ra khoe khoang, chuyện gì cũng lôi ra bàn luận, chuyện lôi ra bàn luận gần đây nhất chính là Nguyên phi, dáng vẻ vênh váo tự đắc, có người liền nhìn quen, cố ý kích bác, có bản lĩnh xuất trước mặt Nguyên phi rồi hãy đến đắc ý, suông có ích lợi gì. Người nọ tự nhiên phục, liền đáp ứng đối phương, kêu người chờ được rồi, kết quả lại ra việc này, ngươi rốt cuộc là có cố ý hay vô tình, đúng là chính xác, có lẽ là do tay run lên, thế nhưng việc xảy ra, chính là cố ý. liên lụy phủ Quốc Công bị tước vị trảm đầu, những người tranh cãi với nặng chết, sung quân biên cương, nếu may mắn tai họa chỉ tự mình chịu, may liền liên lụy cả nhà. Trong khoảng thời gian ngắn, du đãng quyền quý chơi bời lêu lổng đường liền thấy bóng dáng, những người may mắn sống sót đều bị người nhà bắt nhốt trong phủ, tu thân dưỡng tính, cho dù có thả bọn họ ra ngoài, bọn họ cũng dám.

      đường bị quét sạch, nhưng việc này cũng chưa thể yên, lại tìm hiểu gốc rễ lôi ra đám đại thần quyền quý, ngay cả nhóm Hoàng tử cũng thoát.

      Mà hoàng tử thảm nhất chính là Đại hoàng tử, chuyến đến Khai Viễn Hầu phủ, mang về được vài người tài giỏi, bí mật giấu trong phủ, chờ ngày trọng dụng, kết quả bị triệt sạch, ngay cả quan văn quan võ thường giao hảo cũng mất vài người. Vốn tưởng rằng chuyện vô cùng cơ mật, thế nhưng tất cả phụ hoàng coi vào đâu, dọa Đại hoàng tử lo sợ bất an, ngày đêm yên.

      Nhị hoàng tử cũng như thế, lấy hiền đức tập hợp người tài cũng mất sạch, người người cảm thấy bất an, ngay cả phủ Hoàng tử phủ cũng phải tránh né, sợ gặp phải hiềm nghi.

      Tam hoàng tử bởi vì tách phủ chưa lâu, vốn có bao nhiêu người dùng được, ngược lại tổn thất ít nhất. Chẳng qua bị bắt ở trong phủ sao chép hiếu kinh Khương quốc trăm lần, ăn uống chép hiếu kinh ngày ba lần, thậm chí ngủ, phỏng chừng cũng phải ở trong phủ ba tháng thể ra ngoài.

      Như phi nghe khóc đến sinh bệnh, nhưng vẫn tìm người đến truyền lời, thành khẩn ân cần thăm hỏi Thang Nguyên có bị kinh hãi hay , nhất định đừng để đám người xấu chặt đứt tình cảm tỷ muội.

      Bái thiếp của Như phi, Lý dám giấu, sau khi Thang Nguyên biết, liền đưa thuốc bổ sang đó, nàng bảo trọng thân thể, khỏi bệnh hãy lại cũng muộn.

      Cuộc sống ngoài cung cách quá xa Thang Nguyên, nàng cho rằng nàng thay người cầu tình qua, còn cụ thể làm thế nào là chuyện của Triệu Nguyên Duệ, nàng khuyên nữa, cũng để ý.

      Bất quá ngày hôm đó, nàng ở sân xem mã cầu lông tóc vô thương, nhưng khi về đến tẩm cung lại bị trừng phạt . biết như thế nào Triệu Nguyên Duệ có chút lo lắng, nhưng đến lúc động thủ lại phóng túng bản thân, đối với việc này Thang Nguyên luôn lựa chọn còn khí lực tích cực chủ động, còn khí lực mặc muốn làm gì làm. Lúc bắt đầu rất nhàng vui vẻ, nhưng đến lúc sau, nàng liền tuyên bố thất bại toàn diện, mặc muốn làm cái gì.

      Triệu Nguyên Duệ nhìn sắc mặt Thang Nguyên ửng hồng, thả lỏng thân mình mặc muốn làm gì làm, cảm thấy làm sao bảo bối nhà mình có thể hợp tâm ý mình như vậy, trong lòng trong mắt chỉ có mình , cái gì nàng liền làm, giống như như lúc này, thỏa mãn tất cả cầu của , chỉ cần cao hứng. Nếu được, nàng cũng ra, sau đó ngoan ngoãn thả lỏng, để có thể tận hứng. Nàng chỉ làm những gì nàng có thể làm, cũng tính toán làm những gì nàng thể làm. cho nàng cái gì nàng liền nhận cái đó, vui giận, giống như vốn dĩ nên như thế. Nàng khiến ước đoán được, nhưng nàng cũng khiến phiền lòng. Bảo bối như vậy mà lại có người muốn làm tổn thương nàng tay , bọn họ còn nghi ngờ thủ đoạn của , ngại khiến bọn họ thử qua.

      Sau giữa trưa ngày mùa thu, vừa ấm áp lại vui vẻ, Thang Nguyên tạm nghỉ trong vườn, nhìn đến Triệu Nguyên Duệ cũng nằm xuống với nàng. Tâm tình lập tức rất tốt, ngón tay nhàng phác họa gương mặt lần lại lần, vô số lần xác nhận nam nhân của mình lớn lên đẹp, thời thời khắc khắc đều tuấn thôi. Càng xem càng vui vẻ, liền nhân lúc chú ý hôn trộm cái, môi vừa chạm môi liền bị hàm trụ, hôn trộm biến thành hôn sâu, sau khi được buông ra nàng lập tức thở ra hơi mặt đỏ tai hồng. Nàng cũng thẹn thùng, xuy xuy cười cười, theo thói quen chui vào trong lòng , lắng nghe tiếng tim đập, an ủi nỗi lòng rối loạn của nàng.

      Triệu Nguyên Duệ cũng ôm người vào lòng, thân thủ khẽ vuốt ve lưng nàng, lưu luyến triền miên.

      Đợi đến khi bọn họ đứng dậy muốn mất chén trà , mở hết cửa sổ đóng kín ra, phong cảnh lẫn gió thu ngoài cửa liền tiến vào trong các. Thang Nguyên dựa vào cửa sổ, nhìn hạ nhân bày trà bánh lên bàn, Triệu Nguyên Duệ tự mình chọn vài món Thang Nguyên hay ăn, bưng lên tháp, sau khi đặt xuống, liền ôm Thang Nguyên ngồi vào lòng mình, tùy tay lấy miếng bánh táo đút vào miệng nàng.

      biết bắt đầu từ khi nào, lúc Triệu Nguyên Duệ làm gì liền thích ôm nàng vào lòng, cứ như vậy nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, có hứng thú tán gẫu vài câu, nếu chỉ yên lặng ôm nàng, hai người luôn đâu vào đấy, an nhàn .
      JupiterGalileo, Phong Vũ Yên, Chris13 others thích bài này.

    3. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      chua thay truyen nao ma nu chinh suong nhu chuyen nay dc sung tu dau luon.ke ra vay cung hay
      Tóc XùByn.Small thích bài này.

    4. Byn.Small

      Byn.Small Well-Known Member

      Bài viết:
      137
      Được thích:
      2,532
      Chương 32: Truyền lời

      Hôm nay, rốt cục Thang Nguyên đan xong tay của áo len hở cổ, như vậy chỉ còn lại tay áo nữa thôi là hoàn thành, cái áo len hở cổ này xong cũng tính là đại công cáo thành. Nhìn vật khác làm xong trong tay, nàng cảm thấy thỏa mãn, lại cảm thấy có cái gì đúng. Trái lo phải nghĩ, cuối cùng tỉnh ngộ lại, vốn dĩ nàng bí mật chuẩn bị này nọ để làm quà sinh nhật, tại ai cũng biết nàng bận việc này, tối hôm qua nàng còn khoa tay múa chân người . Vậy tới ngày sinh nhật nàng lấy gì để ra tay? Nháy mắt Thang Nguyên liền buồn rầu, tới vài ngày nữa là cuối tháng 10, đừng khiến nàng lần nữa sờ soạng nha, ở trước mặt Triệu Nguyên Duệ nàng hoàn toàn giấu diếm được gì à.

      Nàng trầm tư suy nghĩ, Lý lại tiến vào, là Như phi chờ nàng trong viện phía trước.

      Thang Nguyên ngạc nhiên : "Như phi? Bây giờ?" Đây là lần đầu tiên cần bái thiếp, vội vã muốn gặp nàng như vậy.

      "Đúng vậy." Lý nghĩ nghĩ lại : "Nhìn qua thực vội, phỏng chừng là vì chuyện của Đại công chúa." Ngoài mặt chủ tử rất thờ ơ, nhưng Như phi tới tìm, chủ tử nhất định cự tuyệt, có số việc nhất định phải làm cho chủ tử hiểu.

      "Đại công chúa." Thang Nguyên cũng có chút ấn tượng về Đại công chúa, tổng cảm thấy Đại công chúa đại khá chín chắn, đến mức xảy ra chuyện gì có thể khiến Như phi gấp gáp như vậy, " , sao lại như thế?"

      "Đoạn thời gian trước tra chuyện Cảnh Huy viên, tra ra nhiều người trung thực, gần đây nhất vừa tra ra Tần Minh - Tần tam gia phủ Lý Quốc công bao dưỡng ngoại thất bên ngoài." tới đây, Lý ngẩng đầu liếc mắt nhìn Thang Nguyên, thấy dáng vẻ chủ tử vẫn nghi hoặc khó hiểu, dứt khoát ra, "Tần tam gia là tân phò mã có hôn ước với Đại công chúa."

      Thang Nguyên nghe xong trực tiếp đỡ trán, quả rất khó tưởng tượng à, trong lòng càng tiếc nuối cho Đại công chúa, xui xẻo lắm mới gặp phải loại người này. Hoa nở trong nhà chưa đủ, còn phải bao dưỡng ngoại thất. Người này phải lớn mật lắm mới dám làm chuyện này, Triệu Nguyên Duệ biết còn lột da ra.

      "Vậy Như phi tới tìm ta là vì việc gì?" Việc này chắc chắn Triệu Nguyên Duệ mặc kệ, muốn xử lý việc này phải để ra tay.

      "Phỏng chừng Như phi muốn ngài khuyên nhủ Hoàng thượng...tha cho Tần tam gia mạng." Lý vô cùng khó xử quanh co, trắng ra trước giờ phải tác phong của bà.

      Thang Nguyên vô cùng kinh ngạc, Như phi xem mấy đứa của nàng như bảo bối, ấn theo lẽ thường mà đoán nàng phải rất tức giận mới đúng. Lý phỏng đoán có căn cứ a, " như vậy là có ý gì?"

      nuốt nuốt nước miếng, bát quái quang minh chính đại như vậy là đòi mạng a, nhưng việc này ngọn nguồn, người khác hiểu.

      ra chuyện hứa hôn của Đại công chúa là do Như phi làm chủ, nhà gần, tình cảm rất tốt, sau khi nàng nhập cung còn thường xuyên gọi người tiến cung. Mà Tần minh con trai duy nhất của Quốc công phu nhân, từ là tiểu bảo bối, nuôi dưỡng cũng sai, diện mạo tuấn, tao nhã, là giai công tử (gần giống giai nhân á mý nàng) hiếm thấy.

      Lúc trước Như phi cảm thấy Đại công chúa trầm tĩnh cần đắn đo gì chọn nagy người nóng tính, lại hai nhà gần nhau, quan hệ cũng tốt, mới đáp ứng mối này. Nhưng giai công tử đều có chung bệnh, chính là đa tình, tình cảm thâm sâu với nha hoàn thông phòng. Từ lúc đính ước, vẫn biết là cưới công chúa, thông phòng là thể có, Quốc công phu nhân lại để tự xử lý tình cảm của mình. Kết quả Tần tam gia vắt óc suy nghĩ hồi, sau đó dùng kế kim thiền thoát xác (ví với việc dùng mưu trí trốn thoát kịp phát ), liền bao dưỡng bên ngoài, đến đứa cũng sinh.

      Việc này xem như Tần Minh làm rất bí mật, thông phòng kia xem như cũng thành , biết đường ra của mình chính là sau khi Tần Minh cưới, đến lúc đó nếu Đại công chúa thực biết được, loại việc xấu trong nhà cũng chỉ có thể giấu giếm. Đáng tiếc ngày đó phụ cận ngoại trạch (chỗ bao nuôi ngoại thất ý) ồn ào như vậy, bị người tới tra xét, kết quả việc lòi ra, Hoàng thượng hề lời, bắt người giam lại.

      Con trai Quốc công phu nhân như vậy, tước vị Đại phò mã Khương quốc có khối người, mà vị trí vững chắc của con trai Quốc công, lại vì thông phòng mà tới bước này. Biết con trai của mình bị bắt, liền nôn ra máu ngất xuống, ngày hôm sau còn muốn giãy dụa đứng lên cầu xin đường sống cho con trai, mà người duy nhất có thể tìm cũng chính là Như phi. Quốc công phu nhân tiến cung khóc vài lần, lúc mới đầu lòng Như phi rất căm phẫn, về sau bị nàng lay động nhân tình, suy bụng ta ra bụng người, bất tri bất giác bị nàng thuyết phục. Bản thân dám tìm tới Triệu Nguyên Duệ cầu tình, chỉ có thể nghĩ đến Nguyên phi.

      "Đối phương lại có thể đến cầu xin như vậy, nàng cũng là nữ nhi nha, nàng nghĩ như thế nào biết." Thang Nguyên tò mò đến tột cùng nàng bị thuyết phục như thế nào.

      "Vậy xem thôi." Chuyện của Đại công chúa, nàng vẫn nên xem a, nàng biết nhiều nhất nàng chỉ có tác dụng truyền lời.

      Thang Nguyên tới trước viện, liền thấy Như phi tới lui trong đình, rất xa nhìn thấy nàng đến, Như phi ra tiếp đón như mọi khi, nhưng tươi cười có, vẻ mặt lo lắng. Như phi cũng coi như đáng thương, vì lễ cập kê của Tam công chúa, gây phiền hà đến Tam hoàng tử , bây giờ còn liên lụy Đại công chúa, quả thực là gặp xui xẻo mà.

      Vừa ngồi xuống, nàng liền chờ được mở miệng , "Muội muội, ngươi có nghe qua."

      Thang Nguyên chỉ có thể gật gật đầu, quả nàng vừa mới nghe qua, "Vậy tỷ tỷ tìm tới ta là…?"

      Như phi đứng dậy, xoa khăn tay lẩm bẩm : "Vậy, ngươi có biết Thanh Phân, chính là mẫu thân Tần Minh, từ tình cảm rất tốt với ta, ta cũng rất tin tưởng nàng, mới nhìn trúng tiểu tử nhà nàng. Ta chuyện này ra, cũng là đại gì..."

      Thang Nguyên nghe đến đó biết gì, mẹ Tần Minh cũng đủ lợi hại, liên quan đến hạnh phúc cả đời của Đại công chúa, lúc này mẹ Đại công chúa lại thành phải đại gì. Lại thấy Như phi vẫn tiếp tục , nàng cũng muốn ngắt lời.

      "Thanh Phân xử lý hết mọi người, tiểu tử kia cũng ăn khổ, ngươi xem cổ ngữ rất đúng, con hư biết nghĩ lại quý hơn vàng, ta cảm thấy chỉ cần hối cải, vẫn nên cho người ta cơ hội ăn năn..." Ấp a ấp úng xong, trông mong nhìn, chờ đợi Thang Nguyên có thể tán thành lời của nàng.

      Thang Nguyên có lời nào để , nàng cảm thấy hoàn toàn lý giải được, nếu vị Quốc công phu nhân kia đến trước mặt nàng cầu tình cũng lời này, tại sao Như phi có thể tận sức tốt cho con rể bao dưỡng ngoại thất bên ngoài như vậy, hơn nữa theo ý của nàng, chỉ muốn cứu người, còn muốn tiếp tục đoạn hôn ước này. Rốt cuộc đối phương hứa hẹn gì với nàng, mới khiến nàng phó thác tương lai của Đại công chúa như vậy.

      đứng bên hoàn toàn có thể hiểu được ý nghĩ của Như phi, nữ nhân thôi gả bằng gả thục, cho dù trước khi cưới đối phương làm sai chuyện gì, hơn nữa loại chuyện này ở đâu cũng phát sinh ở nam nhân, chẳng qua là có hay bị phát mà thôi. Đại công chúa bắt chẹt điểm ấy, từ nay về sau, đối phương luôn thấp hơn nàng đầu, về sau công chúa đối xử với phò mã như thế nào, phủ Quốc Công cũng thể can dự. Tối thiểu về sau chuyện loạn thất bát tao khiến Đại công chúa phiền lòng giảm rất nhiều.

      Tuy rằng Thang Nguyên đồng ý, nhưng ràng Như phi muốn nàng truyền lời, vẫn nhịn được hỏi thêm câu, "Đại công chúa thế nào."

      "Nàng?" Như phi ngây ra lúc, mập mờ đáp: "Tự nhiên là nghe Hoàng thượng ."

      Mấu chốt việc này vẫn là ở Triệu Nguyên Duệ, chỉ cần Triệu Nguyên Duệ chê sạn, việc này vẫn là có thể thành. Nàng chỉ phụ trách truyền lời, cái khác muốn làm cũng làm được, vì thế nàng thẳng, "Vậy , ta hỏi ý Hoàng thượng thế nào."

      Nàng tìm nàng ấy quả là có ý như vậy, nhưng thấy đối phương ràng như vậy, nàng có chút ngượng ngùng, lôi kéo Thang Nguyên ấp úng , "Vậy cảm phiền muội muội."

      xong việc này, Như phi thở dài hơi, lại lôi kéo Thang Nguyên chút chuyện phiếm khác, sau đó mới trở về.

      Đợi về đến, Thang Nguyên cười cười đề cập chuyện này với Triệu Nguyên Duệ, cuối cùng tổng kết, "Sao Như phi có thể cảm thấy người nọ đáng để phó thác."

      Triệu Nguyên Duệ thân là đế vương cổ đại, nửa đời trước tam thê tứ thiếp. Sau khi gặp được Thang Nguyên, mới bắt đầu đến hậu cung, ngoại trừ vì nàng, mặt khác là vì có người nào có thể hấp dẫn hứng thú của , cho tới bây giờ, với địa vị này, vạn vạn miễn cưỡng bản thân. Sau này Thang Nguyên dần dần chiếm cứ tâm , thầm hối thể tìm được nàng sớm hơn, khiến nàng chịu khổ ít chút, cả ngày ốm đau còn chưa đủ, vậy mà còn có thể suy nghĩ cho người khác.

      tìm được người mình muốn, nhưng cho rằng tam thê tứ thiếp có gì đúng, xử trí Tần Minh, việc này ràng đánh mất mặt mũi Hoàng thất, muốn nuốt cục tức này xuống đó là nằm mơ. Nếu Đại công chúa gả cho Tần Minh rồi mới phát chuyện này, cũng thèm liếc mắt cái.

      Cho nên Triệu Nguyên Duệ hiểu được ý định của Như phi, thế nhưng Thang Nguyên người giả cổ nhân lại hiểu được.

      "Vậy nàng cảm thấy người như thế nào có thể phó thác?"

      "Vậy phải ..." Thang Nguyên tưởng tượng ra nhưng được, thời đại này tam thế tứ thiếp là chuyện hợp pháp, ngươi cho là ai cũng có thể may mắn giống ngươi, lập tức tìm được nam nhân tốt như vậy.

      Nghĩ như vậy ánh mắt nhìn Triệu Nguyên Duệ lập tức phát sáng, "Nam nhân đời này cũng bằng phần vạn của chàng, biết ta gặp vận gì, ai nha, ta rất may mắn a." xong còn dào dạt đắc ý ngẩng đầu hôn môi .

      "Được rồi, việc này nàng trực tiếp với nàng ta, ta , công chúa Khương Quốc cần ủy khuất cho ai xem." xong lại bắt đầu tức giận.

      "Ta chàng nha, nhìn lạnh như băng, kỳ vẫn đau lòng." Thang Nguyên sợ chết trêu chọc.

      Triệu Nguyên Duệ để ý nàng, người xuất thân từ Hoàng gia trời sinh rất trọng quyền lợi, phụ tử tình thân căn bản tính là gì, trước kia thân cận với bọn họ, về sau bọn họ phải tự tính kế, cứ dựa theo quy củ của mà làm. Về phần đau lòng, chưa từng có người đến đau lòng vì , nào có loại cảm xúc dư thừa đau lòng vì đứa do nữ nhân mình thương sinh ra. Nhưng nếu là đứa Thang Nguyên sinh, nhất định thương nó nhiều hơn chút, đáng tiếc... Tất cả tình cảm của chỉ có thể đặt vào mình nàng, mà nàng tuyệt phụ , như vậy thể tốt hơn.

      Thang Nguyên nhìn biểu tình nghiêm túc của , hiển nhiên cũng muốn đàm luận về người khác, như vậy cũng sai. Vì thế ngoan ngoãn dựa vào lòng , nghe tiếng tim đập.

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      nhu phi bi lam sao vay di cau xin gium lam j vay troi.phai nghi cho con minh chu
      Byn.Small thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :