Độc Sủng Tiểu Bảo Bối - Mạch Mạch Lang (C42)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Byn.Small

      Byn.Small Well-Known Member

      Bài viết:
      137
      Được thích:
      2,532
      Bận học+bận làm+thêm vụ đường lưỡi bò+hư lap nên ko up truyện. Haizz... mọi người ủng hộ mình lấy tinh thần úp tiếp nào! 2 bộ đều được nửa chặng đường! Fighting!!

      Chương 42: chút

      Thang Nguyên kinh hãi ngẩng đầu, nghe ý của , " ra ngoài, chút, ra ngoài chút!". Đột nhiên xuất kinh hỉ bất ngờ, khiến hô hấp của nàng cũng giảm , nàng sợ nghe lầm, là trêu chọc nàng.

      Triệu Nguyên Duệ cảm thấy tay nàng gắt gao bắt lấy , vui mừng này cũng quá , "Đừng hỏi, mấy ngày nay nghe lời, ừ, tuy rằng châm cứu xong, nhưng mấy ngày nay quan trọng nhất là thể bị lạnh, mười ngày sau còn vấn đề gì lớn!", có thể khiến nàng thực ngoan ngoãn nhất định phải cho nàng chút ngon ngọt a.

      Lòng Thang Nguyên thực thỏa mãn, ra ngoài, khẳng định phải trong viện, có thể đáp ứng như vậy, nhất định có chỗ tốt để chơi, quả nhiên rất tốt a. ngờ bị giam lỏng vài ngày lại có ưu đãi bậc này, vậy nàng nguyện ý bị giam, sau đó lại được chơi thoải mái.

      Chân chính là qua mấy ngày, Thanh Nguyên cảm thấy mình sắp mốc meo, mỗi ngày có việc gì làm, bộ áo lót cũng làm xong, để mặc vào người, biết bên ngoài tuyết rơi mấy trận, nàng đợi được muốn ra ngoài chút.

      Mấy ngày nay ngủ ngày rất nhiều, buổi tối lại ngủ được, trước kia bị ép buộc xong khẳng định ngủ như heo, còn bây giờ, mệt mỏi muốn chết, mí mắt rũ xuống cũng vẫn ngủ được. Nhìn nam nhân bên người nhắm mắt lại, người ta có nhiệm vụ trong người, vừa rồi dùng lực lớn, nàng thực có mặt mũi lôi kéo thức cùng mình.

      "Sao vậy?" Buổi tối thanh trầm thấp lại mang theo thích thú thỏa mãn đến gợi cảm của Triệu Nguyên Duệ vang lên.

      " có gì, ngủ." Thang Nguyên từ từ nhắm hai mắt lại tán gẫu.

      Bên truyền đến tiếng cười nặng nề, "Còn chưa mệt? Mấy ngày nay khôi phục rất tốt." Tay đặt bên hông nàng, nhàng vuốt ve.

      "Ai nha, ta thực ngủ." Thang Nguyên khép chặt mắt, nhanh chóng bắt lấy tay , nàng là ngủ được, nhưng đại biểu nàng mệt, nếu nàng ngủ được vậy lại thêm lần, trực tiếp chính là ngắt , vậy vẫn là nàng ngốc . Thắt lưng mỏi nhừ, chân run run, môi bị chà đạp đến sưng chịu nổi.

      "Ngày mai nàng chuẩn bị chút, ngày kia chúng ta xuất phát."

      " ?" Thang Nguyên ngẩng đầu lên, thiếu chút nữa đụng bể hàm dưới tuyệt mỹ của Triệu Nguyên Duệ, mắt Thang Nguyên sáng lấp lánh nhìn chằm chằm , mà mắt Triệu Nguyên Duệ lại từ từ dời xuống, nhiều vết loang lổ bả vai liền lộ ra như vậy, mơ hồ có thể thấy được cao ngất. nhịn được cúi đầu, liếm cái, lại ngẩng đầu, "Xem ra nàng mệt." xong xoay người cái liền ngăn chặn Thang Nguyên, Thang Nguyên còn chưa từ trong kinh hỉ trở về, câu cũng chưa hỏi ra được bị nức nức nở nở che môi lại...

      Cuối cùng Thang Nguyên cũng cảm thấy mĩ mãn mà ngất .

      là để nàng chuẩn bị chút, kỳ thực nàng chỉ đứng bên nhìn, hơn nữa cũng chỉ lấy mấy vật bình thường nàng thường thưởng thức. Lý hỏi nàng còn cần mang cái gì, nàng liền nhìn trái ngó phải, cầm vật này đặt vật kia xuống, cuối cùng tay lấy được vật nào. Nàng ngượng ngùng lắc lắc đầu để bọn họ ra ngoài bận rộn.

      Vì ngày mai có thể rời giường cùng , tỉnh táo xuất cung, Thanh Nguyên mãnh liệt cầu đơn thuần ôm ngủ đúng nghĩa. Đêm trước cho nam nhân này ăn no rồi, lần này cũng hề phản đối, ôm nàng, còn lo lắng ban ngày nàng ngủ nhiều, có thể ngủ nhanh, còn vỗ lưng nàng.

      Mông mông lung lung có người chạm mặt nàng, có thanh nỉ non bên tai nàng, "Bảo bối, nên dậy rồi."

      Thang Nguyên ra sức mở to mắt, tối qua ngủ sớm, tỉnh lại cũng khó khăn lắm, trước mắt là gương mặt mỉm cười của Triệu Nguyên Duệ, dường như chỉ cần nàng ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy . Khuỷu tay nàng chống đỡ bên dưới, đầu cũng ngẩng lên theo, môi liền chuẩn xác chạm vào môi , đầu lưỡi nghịch ngợm vươn ra, thuận tiện liếm cái, Thang Nguyên cảm thấy rất vừa lòng với tình huống sáng sớm này, tươi cười lên hai má, mềm mại mở miệng , "Sớm."

      Triệu Nguyên Duệ đưa tay ôm lấy nàng, thuận thế kéo nàng dậy, lấy y phục được làm ấm cuối giường đặt trong tay, vốn dĩ chỉ là đánh thức nàng, ngờ còn có thu hoạch ngoài ý muốn này, Thang Nguyên còn mơ màng rất đáng , trong mắt tràn đầy thương, làm cho người ta đành lòng xa cách dụ hoặc. Thế nên quyết định thuận theo tâm ý, cứ đứng bên cạnh nàng khắc rời.

      Lúc hai người từ trong phòng ra, vượt quá thời gian hai người tự rời giường, tối qua Thang Nguyên bảo tồn thể lực, tuy nhiên sáng nay vẫn còn chút buồn ngủ. Bất quá hứng trí vẫn như trước giảm, tươi cười vẫn luôn biến mất.

      Hôm nay Triệu Nguyên Duệ bị mê hoặc phá lệ ôn nhu, thấy nàng tập trung dùng bữa cũng mắt lạnh nhìn nàng, thậm chí còn vì có thể làm cho nàng ăn thêm miếng, có thể rất rất kiên nhẫn đem đổi lạnh thành nóng, phòng nàng ăn đến đồ lạnh bị mất khẩu vị.

      vất vả dùng xong bữa, Triệu Nguyên Duệ nhìn Lý mặc từng bộ từng bộ y phục lên người nàng, đến khi người được bọc kín, trực tiếp biến người thành viên cầu, Thang Nguyên bi thương nhìn , ý bảo mình thở nổi, mới khoát tay, gọi người thối lui, tự mình tới, quả từ trong tầng tầng lớp lớp y phục có chỗ nào có khả năng lộ ra mới giúp nàng đội nón trùm đầu, việc này xem như là được rồi. Thang Nguyên thở phào nhõm, nàng thực cảm thấy mình cử động khó khăn, tư thế nàng bước nhất định rất buồn cười.

      Cuối cùng hai người cũng xuất môn, mặt trời gần lên tới đỉnh đầu, sớm đến giờ tỵ (9h – 11h). Đây là lần đầu tiên Thang Nguyên ra ngoài sau nửa tháng, nàng nhịn được muốn biểu đạt chút cảm khái khi được ra ngoài. Còn chưa hé miệng, vành nón liền hạ xuống, trước mắt tối sầm, thân mình bay lên , chỉ cảm thấy xoay người cái chân chạm xuống. Tay nàng vén nón trùm đầu lên, ra nàng bị nhét vào trong xe ngựa.

      Lên xe ngựa hơi nóng liền bốc lên, lúc này Thang Nguyên lập tức cảm thấy được, nàng vội vàng cởi y phục, vừa mới cởi áo khoác, có người ngăn trở tay nàng, mặt Thang Nguyên cũng chưa nâng lên, muốn đẩy tay ra, "Ai nha, chàng xem xuất môn chỉ ngồi xe ngựa, sao ta phải mặc nhiều đồ như vậy." xong có chút phẫn nộ rồi, tay nàng sờ sờ lên tràn, trán cũng nóng đến nỗi đổ mồ hôi, thấm cả ra tay, "Chàng nhìn xem. Ta đều đổ mổ hôi."

      Triệu Nguyên Duệ tiến lên dò xét chút, quả đụng đến ẩm ướt, lúc này mới bắt đầu động thủ giúp nàng cởi bớt cái áo ngoài, Thang Nguyên còn muốn cởi, liền kiên quyết túm lấy tay nàng, "Xe ngựa so ra kém trong phòng, như vậy được rồi."

      Thang Nguyên bất đắc dĩ chỉ có thể dừng tay, miệng lại cam lòng thêm câu, " nóng, bây giờ trong người ta đều đổ mồ hôi."

      Triệu Nguyên Duệ có nghĩ đến việc xem xét trong người nàng, đáng tiếc tự mình che kín đường lui, có chỗ xuống tay, ngay cả trộm đạo phen cũng có chỗ. đành từ chối cho ý kiến cho nàng đổi áo khoác màu mận chín thành áo ngắn.

      Thang Nguyên miễn cưỡng nhận, mặc áo ngắn vào, cầm lấy chén trà bàn, uống ngụm lớn mới đem đè ép nóng bức xuống chút, thuận tay lại đưa chén cho .

      "Đại khái phải bao lâu?" phải mười ngày đó chứ, ra ngoài chút là được, ngồi xe ngựa lâu quả chịu nổi.

      " xa, hai canh giờ là tới." Triệu Nguyên Duệ lại rót thêm cho nàng chén rồi đưa qua.

      Thang Nguyên uống ngụm rồi uống nữa, vốn định đặt lên bàn, Triệu Nguyên Duệ lại cầm lấy uống cạn.

      "Đúng là xa." Thang Nguyên ngồi cách chậu than khá xa, tùy tay lấy mấy khối điểm tâm, nhìn thuận mắt liền cắn ngụm, cảm thấy hương vị cũng tệ lắm liền đút cho Triệu Nguyên Duệ ăn mấy miếng.

      Kế tiếp hai người gì nữa, lần này Triệu Nguyên Duệ lấy sách đọc, nhàn nhã bày bố ván cờ. Lúc vừa bắt đầu, Thang Nguyên vẫn cảm thấy rất hứng thú, trông mong nhìn hạ cờ xuống chỗ mình muốn. Sau lại dần dần thiếu hứng thú, kỳ là xem hiểu, đầu bắt đầu rối loạn từng chút từng chút .

      Đợi đến lúc được đánh thức, nàng lăn vào trong lòng Triệu Nguyên Duệ, vạt áo thấm ướt mảng. Nàng cúi đầu liền thấy, muốn ấn vạt áo vào mặt nhưng cái gì cũng chưa phát sinh. Lúc nàng chuẩn bị làm động tác đó, Triệu Nguyên Duệ lấy khăn tay ra giúp nàng lau khóe miệng.

      Cảm giác xe ngựa dừng lại, nàng thầm nghĩ hai canh giờ trôi qua nhưng sao nàng chỉ cảm thấy như vừa mới chợt mắt chút mà thôi.

      "Đến?"

      "Còn chưa đến, tại chúng ta xuống xe dùng bữa, trước hết nàng mặc y phục vào." Triệu Nguyên Duệ đưa cho nàng cái áo khoác.

      Sau khi xuống xe, Thang Nguyên để Triệu Nguyên Duệ nắm tay mình , nhìn nhìn ngắm ngắm cảnh trí xung quanh, ràng khác hoàng cung nhiều.

      vào phòng trong Triệu Nguyên Duệ mới giúp nàng bỏ nón trùm đầu xuống, Thang Nguyên chú ý đến việc cởi áo khoác, chỉ nhìn ngắm chằm chằm bên trong. Phòng trong dài tới 1/3 trong cung nhưng bày trí lại rất đầy đủ. Thang Nguyên đến nơi này tới nay, nhìn thấy đều là khí phái hoàng gia, loại trạch viện dân gian là chưa từng thấy. Nhìn quen tráng lệ, đến nơi này lại thấy đơn giản hào phóng lên tươi mát.

      " sai, đây là đâu a?"

      "Phía sau Hà Hạng." Triệu Nguyên Duệ giúp nàng cởi áo khoác, chút để ý đáp, "Ở trong này dùng bữa, xong chúng ta lại ."

      "À, ra thế." Lúc này Thang Nguyên sớm đến cái bàn lớn nhất, liếc mắt cái liền thấy chặn giấy kỳ lân bằng ngọc, nhìn thực bình thường, nhưng chỗ đặc biệt đó là chỗ mắt vừa vặn có hai điểm hồng, loá sáng óng ánh, vốn dĩ chỉ là ngọc bình thường nháy mắt liền linh động hẳn lên. Thang Nguyên có chút luyến tiếc buông xuống, nhìn lại ngắm.

      "Đừng nhìn, thích lấy , trước dùng bữa ."

      "Có thể chứ?" bên Thang Nguyên hỏi, bên liền chút khách khí thu vào, "Viện này của chàng sao? Đồ vật bên trong có thể tùy ý lấy?"

      "Viện như vậy!" Trạch viện này, trước kia là nơi thiết lập ám thất trong kinh thành, tại cơ bản có bố trí, nghĩ tới qua nhiều năm như vậy còn có thể dùng nó để che dấu hành tung.

    2. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Mừng ed trở lại :yoyo14::hi::tungtung:
      Byn.Small thích bài này.

    3. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      ôi nàng trở lại, thanks nàng edit. truyen hay lắm á. :yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      Byn.Small thích bài này.

    4. anhhai1997

      anhhai1997 Active Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      143
      cuối cùng bạn trở lại rồi mừng quá
      :th_98::th_98::th_98:
      Byn.Small thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :