1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Thiên Kiều - Nhược Bàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LyLy Mai

      LyLy Mai Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      47
      <3<3<3
      huyetsacthiensu thích bài này.

    2. Sweet you

      Sweet you Active Member

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      211
      Nhớ editor quá...
      huyetsacthiensu thích bài này.

    3. Lequinnn

      Lequinnn New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      9
      Truyện hay lắm editor đừng drop nhaa :yoyo51:

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 37:

      Editor: huyetsacthiensu

      giống với Vĩnh Chiêu hầu phủ được phong tước vì lập nhiều chiến công hiển hách, Ninh Quốc Công phủ vì có con làm Hoàng Hậu mới được phong tước.

      Cho nên tước vị của Quốc Công phỉ tất nhiên cũng phải là thế tập (cha truyền con nối từ đời này sang đời khác), mà chỉ được truyền lại ba đời, hơn nữa đời sau kế thừa bị giáng cấp. cách khác, đến lúc Thế tử kế thừa tước vị chỉ có thể phong Hầu, đến cháu ngoại trai của Ninh thị Ninh Quốc Hầu bị giáng xuống thành Ninh Quốc Bá, đến đời sau nữa còn tước vị.

      Nhưng mà nam nhi của Ninh gia có chút tự giác nào, chỉ có ý chí vươn lên, mà ngược lại còn miệng ăn núi lở.

      Ninh Quốc Công từ đó cũng làm quan; ngày ngày làm vườn, đem chim dạo rất nhàn nhã.

      Thế tử Ninh Lễ, cũng chính là đại ca của Ninh thị, dựa vào tỷ tỷ là Hoàng Hậu tại vị có được chức quan Thái Bộc rảnh rỗi, mười mấy năm cũng làm được chuyện gì. Việc công ăn no chờ chết nhưng việc tư vô cùng tích cực, hàng năm nạp thiếp, hàng đêm làm chú rể. Có điều, đại khái là nhất định là kẻ vô tích , mười mấy di nương ở nhà nhưng cho đến bây giờ cũng chỉ sinh ra được đứa con trai là Ninh Hạo.

      Đến lượt Ninh Hạo, càng là người ngay cả bề ngoài cũng làm được. Văn được, võ xong, ỷ vào là cháu ngoại trai ruột thịt của Ninh Hoàng Hậu nên hoành hành bá đạo ở kinh thành; ngày ngày chơi bời lêu lổng, uống rượu chơi cờ bạc. Người phân theo nhóm, vật họp theo loài, bên cạnh tất nhiên thiếu những thiếu gia quần là áo lượt theo phía sau nịnh hót, xúi bậy hồ đồ, thậm chí còn làm ra hành động cướp đoạt dân nữ trắng trợn.

      Cho dù đại ca và cháu ngoại trai ra thể thống gì nhưng nên tiếp đón vẫn phải tiếp đón.

      Ninh thị đứng dậy tiếp đón, còn quên dặn dò Cố Thiền "Xán Xán, con về phòng , mấy ngày hôm nay có việc gì nên lại khắp nơi."

      Cố Thiền nghe lời về.

      Ba hậu bối Cố gia từng nghe về những hành động của Ninh Hạo tất nhiên biết vì sao Ninh thị lại như vậy.

      Nhưng có người lại có mắt nhìn, Ninh Lễ vừa nhìn thấy muội muội ra lên mặt bày ra tư thế của đại ca "Sao thấy Xán Xán đâu, Đồng Lâm mau đến đây chào hỏi cậu? Muội muội, mẹ hiền thất bại trong việc dạy con, muội cũng thể để bọn vô pháp vô thiên như vậy, những lễ nghi nên có vẫn phải có."

      Ninh thị lén lút cắn răng, cuối cùng là ai chiều con đến vô pháp vô thiên, gây chuyện thị phi? Nghĩ như vậy nhưng mặt vẫn phải thể tôn kính đối với đại ca "Đại ca đúng lắm. Năm ngoái Đồng Lâm thi U châu vệ, bây giờ còn phải huấn luyện ở trong quân doanh, ở nhà. Xán Xán hôm qua gặp lạnh, hôm nay dậy có hơi sốt, muội gọi nàng dậy, tránh lây bệnh cho đại ca; đợi nàng đỡ hơn chút nhất định bù lại cho đại ca."

      Mấy câu nửa nửa giả, Ninh Lễ nghe thấy thỏa mãn, nhưng vẫn quên dạy dỗ "Muội muội, phải ta muốn muội đâu, đàn ông tốt làm lính, muội và muội phu sao suy nghĩ cho Đồng Lâm chút." Lòng nhiệt tình lại lên theo "Hạo nhi kiến thức rộng rãi, còn quen biết với y chánh (từ này chắc có nghĩa là Thái y khám chữa bệnh chính) bên trong Thái y viện, nếu gọi đến khám cho Xán Xán, bắt mạch cho biểu muội."

      Ninh thị sợ Ninh Hạo nhìn thấy Cố Thiền, vội vàng từ chối "Sáng nay mời đại phu đến bắt mạch, vừa uống thuốc xong ngủ rồi, tốt hơn là nên đến làm phiền nàng, tránh cho nàng khó chịu vì phải rời giường mà giở tính tình của đứa . bằng gọi Triều Lâm Đới, Vạn Lâm cùng Hạo ca nhi vào thành dạo, huynh đệ bọn họ cũng lâu rồi chưa gặp nhau, sợ là có lời muốn lại có kiên nhẫn theo trưởng bối chúng ta."

      ra Ninh Hạo cùng Cố Dung, Cố Tùng hoàn toàn phải là người cùng con đường, có tiếng chung, vào thành rồi càng cần phải , thích những nơi phong hoa ôn hương, Cố Gia gia phong nghiêm cẩn, các đệ tử xưa nay tham gia vào những cái này, Ninh thị chẳng qua là muốn con trai cùng các cháu dẫn Ninh Hạo , tránh cho đại ca hiểu ra sao lại dẫn đến trước mặt Cố Thiền.

      Ninh Hạo cũng nóng lòn với việc xem bệnh của biểu muội, trong ấn tượng của , Cố Thiền vẫn là dáng vẻ trước khi rời kinh thành, vóc người mảnh mại, càng có đường cong, khuôn mặt đúng là đẹp đẽ, nhưng vẫn chỉ là tiểu nha đầu vô vị, gợi được chút hứng thú nào.

      để ý ống tay áo, nghe theo lời đề nghị của Ninh thị " như vậy con quấy rầy biểu muội dưỡng bệnh nữa, sau khi con với phụ thân sắp xếp mọi thứ xong, còn phải làm phiền hai biểu đệ đưa ta du ngoạn U châu."

      Ninh thị sắp xếp cho Cố Dung ở lại trong sương phòng của Cố Phong, bây giờ hai cha con Ninh gia đến, Cố Gia vừa chuyển đến có chỗ thích hợp cho bọn họ ở, thứ hai là dù sao con cũng lớn rồi, để người như Ninh Hạo ở lại thể yên tâm; dặn dò người làm đến khách điếm đặt hai phòng hảo hạng, lại phái nha hoàn gã sai vặt theo hầu hạ.

      Nên phòng phòng, nên thấy ngăn thế nào cũng ngăn được.

      Trước lễ cưới ba ngày, Cố Thiền nhận được tin của Hàn Thác, hẹn nàng đến Đào Nhiên đình du thuyền. Lần này Cố Thiền từ chối bởi vì vốn cũng định ra ngoài.

      Cố Dung thể xin nghỉ quá lâu ở Đô Sát Viện, đêm ngày cưới phải về kinh thành, Cố Thiền định mua món quà nhờ đưa tặng cho Lư thị, cần làm xong trước lễ cưới.

      Ngày hôm đó sau khi ăn trưa xong, Cố Thiền dẫn theo Hồng Hoa, trước tiên đến Lang Hoàn các, chọn cho Lư thị cây trâm khổng tước xòe đuôi làm bằng những viên ngọc phía Nam, lại mua cho mình đôi hoa tai bằng hồng ngọc. đợi chưởng quỹ tính tiền, chợt nghe thấy phía sau có tiếng người ho , Ninh Hạo đứng ở đó, nhìn chằm chằm vào nàng, hai mắt tỏa sáng.

      Tháng giêng Cố Thiền qua sinh nhật mười bốn tuổi, bây giờ trổ mã càng thêm xinh đẹp, người cao hơn trước khi hơn nửa cái đầu, hai cái bánh bao trước ngực trưởng thành căng tròn, vẫn có thể trưởng thành hơn, vừa xốp vừa mềm, eo đến nắm tay, mặc dù vẫn mặc quần áo mùa đông nhưng cũng có thể nhìn thấy đường cong lả lướt, chính là bộ dáng mà Ninh Hạo thích.

      gặp được Cố Thiền cũng thể giả vờ thấy, thể khác hơn là hơi cúi người chào "Chào biểu ca, mấy ngày trước Xán Xán bị bệnh chưa khỏi còn chưa chào hỏi cữu cữu và biểu ca được, xin biểu ca lượng thứ."

      " nghĩ đến hai năm gặp, Xán Xán biểu muội trưởng thành thành đại nương, là khiến ta vừa gặp cảm mến." Trong miệng Ninh Hạo được câu gì tốt đẹp, còn quên giơ tay muốn kéo tay Cố Thiền "Xán Xán biểu muội khỏi bệnh chưa? Để ta bắt mạch cho biểu muội…"

      Kết quả còn chưa nắm được tay của Cố Thiền lại bị Hồng Hoa bắt lấy tai vặn ngược về sau.

      " xin lỗi, Hạo biểu ca, Hồng Hoa là hộ vệ người phụ thân cho muội, nàng nghe lệnh của muội, chỉ tập trung vào chuyện, chỉ cần là nam nhân đến gần ta, cho dù là người phương nào, nhất định bị nàng đánh."

      Cố Thiền đẩy toàn bộ trách nhiệm lên người Cố Cảnh Ngô.

      Đúng lúc chưởng quỹ tính toán xong, Cố Thiền nhanh chóng thanh toán, nhận lấy hộp đựng trang sức, dẫn theo Hồng Hoa chầm chậm đến góc đường, lên xe ngựa rời .

      Nàng biết phía sau mình cũng tròn trịa vểnh lên, lại càng tự giác dáng dấp yểu điệu của mình mà chạy loạn khắp nơi.

      Ninh Hạo nhìn chằm chằm chớp mắt vào nơi vểnh lên trái rung phải lắc của nàng – cặp mông. Lòng càng ngứa ngáy, liếm môi, lén lút theo.

      Cố Thiền đến Đào Nhiên đình sớm hơn so với thời gian hẹn, thời tiết vẫn còn lạnh, nàng ngồi ở trong đình lúc dần cảm thấy lạnh, đứng dậy dạo dọc theo bờ sông, vừa vừa luồn hai tay vào lớp màn của mũ che trước mặt, hai tay đặt ở bên miệng hà hơi.

      "Xán Xán biểu muội bị lạnh sao, úp vào trong lồng ngực của biểu ca được ?"

      Ninh Hạo biết từ chỗ nào nhảy ra, chắn đường của Cố Thiền.

      Lời của vô lại như vậy ư, kẻ ngu cũng biết quấy rối, lúc này Hồng Hoa định ra ta, nào biết trời trước sau rơi xuống hai đoạn dây thừng, nàng tránh được cái thứ nhất lại tránh được cái thứ hai, dây thừng được thắt chặt, trong phút chốc bị kéo căng, nàng cũng bị kéo ngã.

      Chuyện xảy ra quá đột ngột, Cố Thiền chỉ thấy dây thừng lớn chừng miệng chén, buộc vào chạc cây cạnh bờ sông, treo Hồng Hoa lên.

      Nàng biết có chuyện hay, trong nháy mắt xoay người muốn chạy.

      Động tác của Ninh Hạo còn nhanh hơn, như con sói bị bỏ đói nhào đến ôm nàng vào lòng "Xán Xán biểu muội, muội chạy cái gì, chúng ta là biểu huynh muội hơn hai năm gặp, nên thân mật chút, người vướng bận bị ta xử lý, biểu muội ngoan, muội theo ta ."

      xong vén bức màn mỏng trước mặt nàng, cúi đầu hôn gò má nàng.

      Khuỷu tay Cố Thiền chống ngực , bàn chân nhắn đạp cái.

      Ninh Hạo phải là Hàn Thác, chính là kẻ vô tích , có thân thủ tinh xảo. chiêu này của Hàn Thác cũng phải là đánh bậy, lúc rảnh rỗi nàng theo Hồng Hoa học chiêu phòng thân. Đương nhiên cũng chỉ có chiêu này, tập võ quá khổ, nàng chịu được. Mặc dù luyện cha thành thục, nhưng để đối phó tên háo sắc như Ninh Hạo vẫn thừa sức, đạp đạp rơi xuống sông.

      Nhưng mà, nàng còn chưa kịp cười nỗi đau của người khác, bị Ninh Hạo giãy dụa bên bờ nắm lấy cổ chân kéo rơi xuống sông.

      Cố Thiền quen nước, Ninh Hạo lại có ác ý, cố ý đè đầu nàng xuống nước, Cố Thiền bị uống mấy ngụm nước, chỉ lúc trước mắt biến thành màu đen, tay chân như nhũn ra, dần dần mất tri giác…

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 38:

      Editor: huyetsacthiensu

      Khi Cố Thiền tỉnh lại thấy mình bị đặt trong mảng bóng tối.

      Tuy rằng nàng nhìn thấy gì, nhưng có thể cảm nhận ràng rằng mình dựa vào lồng ngực kiên cố nóng rực, hai cánh tay cường tráng mạnh mẽ siết lấy hông nàng, ràng là cánh tay của đàn ông.

      Thậm chí nàng còn phát mình khỏa…thân.

      Nhớ đến chuyện xảy ra trước khi mình ngất , Cố Thiền vừa kinh vừa sợ, liều lĩnh kêu gào đấm đá giằng co.

      "Đừng sợ, là ta." thanh vô cùng quen thuộc vang lên đỉnh đầu nàng.

      Là Hàn Thác.

      Sau khi ý thức được điều này, trong nháy mắt Cố Thiền bình tĩnh lại.

      "Vương gia…" Nàng giãy dụa nữa, trở tay ôm lấy Hàn Thác, vùi đầu vào trong lồng ngực khóc nấc lên.

      Cố Thiền khóc vô cùng đè nén, cắn môi ngắn tiếng khóc của mình cho phát ra, nhưng cơ thể nhàng run rẩy cùng vạt áo trước ngực dần dần bị thấm ướt bán đứng nàng.

      Môi Hàn Thác hôn lên thái dương nàng, bàn tay vỗ lên sống lưng nàng, an ủi "Đừng khóc, có chuyện gì."

      Cố Thiền muốn biết cuối cùng Ninh Hạo có làm gì mình ?

      Lúc đó cách thời gian mình và Hàn Thác hẹn nhau còn khoảng thời gian, cho dù Ninh Hạo muốn làm gì cũng thừa thời gian.

      Cố Thiền cảm thấy có gì mà Ninh Hạo dám làm.

      Ninh Hạo là tên khốn khiếp sợ gì, ở kinh thành tiểu bá vương sợ trời sợ đất, chỉ cần muốn, chò dù là dân chúng bình thường hay là hào môn thế gia, nương nhà ai cũng đừng mong thoát khỏi tay .

      Cố Thiền run rẩy trong lồng ngực Hàn Thác lại nghĩ đến chuyện.

      Chuyện chắc là khoảng hai năm sau, Hiền Thái phi mời khách, Ninh Hạo vậy mà chọn thời điểm sơ hở, ở trong cung điện đặt linh cữu đánh thuốc mê cưỡng hiếp Tấn vương phi Hàn Triết,

      Đợi sau khi chueyejn xảy ra, Ninh thái hậu bệnh vực chịu để Ninh Hạo chịu trách nhiệm, điên đảo thị phi, vu oan cho Tấn vương phi tuân thủ nữ tắc, dâm loạn cung đình, ban cho chén rượu độc, mà Ninh Hạo chỉ bị giam lỏng.

      Tất nhiên Tấn vương phục, cầm kiếm vọt vào Ninh Quốc Công phủ chém chết Ninh Hạo.

      Việc này sau đó trở thành mở đầu cho việc Hàn Khải động thủ tước vị.

      Nghĩ đến đây, Cố Thiền cảm thấy là Ninh Hạo e ngại thân phận Tĩnh Vương phi tương lai của nàng.

      số việc so sánh biết, có vụ việc của Ninh Hạo để so sánh Cố Thiền mới hiểu được, nàng cũng chán ghét Hàn Thác đụng vào như mình vẫn nghĩ, cho dù kiếp trước là bất đắc dĩ cũng vì bị đụng vào mà cảm thấy như thế nào.

      Nhưng mà, chỉ cần tưởng tượng những chuyện Ninh Hạo có thể làm trong khắc đó, Cố Thiền cảm thấy buồn nôn, thậm chí còn nghĩ nếu bị đụng vào nàng thà bị chết đuối còn hơn.

      "Vương gia." Cố Thiền giọng gọi, "Có phải ta còn trong trắng rồi ?"

      Hàn Thác quát khẽ "Đừng nhảm, chẳng có chuyện gì cả."

      May là đến sớm hơn thời gian hẹn chút, từ xa nhìn thấy Hồng Hoa bị treo ngược cành cây, lòng nóng như lửa đốt thúc ngựa chạy đến, nhìn thấy mấy tên thị vệ canh chừng, mà tên hỗn thế ma vương Ninh Hạo kéo Cố Thiền toàn thân ướt đẫm ra sau bụi cây, còn gì hiểu nữa chứ. Lúc này liền gọi Lâm Tu đánh ngất rồi mang trừng trị.

      Cố Thiền nghe thấy vậy vẫn chưa thôi nghi ngờ, đối với nữ tử mà , quần áo ướt đẫm bị người khác nhìn thấy coi là còn trong trắng. Trừ việc phải làm thiếp cho người nhìn thấy mình, khó hơn nữa là có mối nhân duyên khác, cuối cùng chỉ còn cách là vào chùa làm bạn với Phật suốt quãng đời còn lại.

      Lúc thánh chỉ tứ hôn vừa ban ra, Cố Thiền ngàn lần tâm cam vạn lần tình nguyện, muốn gả cho Hàn Thác, bây giờ nếu vì tên Ninh Hạo khốn kiếp mà thể gả cho Hàn Thác, nàng càng cam tâm tình nguyện.

      Lòng người chính là kỳ lạ như vậy, đồ được đưa đến trước mắt ngươi ngươi thèm để mắt đến, nhưng nếu đột nhiên bị người khác cướp mất từ tay, ai là vươn tay ra giữ chặt lấy.

      "Vương gia ghét bỏ ta sao?" Cố Thiền ủy khuất .

      Hàn Thác lạnh nhạt "Nàng chớ lung tung, nàng bị uống mấy ngụm nước sông, bây giờ có chỗ nào cảm thấy thoải mái ? Nếu sao để ta đưa nàng về nhà."

      "Nhất định là như vậy…" Cố Thiền khóc to thành tiếng "Lúc trước Vương gia như vậy, người lạnh nhạt với ta như vậy…"

      "Lạnh nhạt?" Hàn Thác tìm được manh mối, hiểu bản thân mình lạnh nhạt chỗ nào, máy móc lặp lại lần.

      Cố Thiền vội vội vã vã gật đầu, cũng quan tâm là trong bóng tối Hàn Thác nhìn thấy hành động này của mình "Từ trước đến nay, Vương gia nhìn thấy ta đều động tay động chân, muốn ngăn cũng ngăn được…"

      Cho dù là kiếp trước hay kiếp này, lúc Hàn Thác ôm nàng quy củ như ngày hôm nay.

      Bây giờ Hàn Thác nghe , nhưng bị oan, lần trước nhiệt tình quá mức, Cố Thiền khóc quên trời quên đất, lúc ngồi ở trong xe về nhà còn ngừng cầu đáp ứng từ nay về sau được làm như vậy nữa, phải là làm theo lời nàng sao.

      Như thân phận hai người hoán đổi cho nhau, Cố Thiền nhất định tránh khỏi oan ức xoắn xuýt.

      Nhưng Hàn Thác là nam nhân, việc tùy cơ ứng biến thông thạo từ sớm, hơn nữa nghe lời phải nghe trọng điểm, ngược lại bây giờ nương trong ngực oán giận đủ nhiệt tình, vậy nhiệt tình cho nàng xem. còn cầu mà được sao có thể từ chối chứ.

      Hàn Thác đột nhiên vươn tay đè Cố Thiền xuống, mặc dù ở trong bóng tối cũng có thể chuẩn xác gọn gàng ngậm lấy cái miệng nhắn oán giận của nàng, tay cũng thuận thế xoa nắn ở nơi tròn trịa cao vút của nàng.

      " phải như vậy…" Cố Thiền còn chưa thỏa mãn, quay đầu né tránh .

      Hàn Thác nhàng thở dài, cũng phải hoàn toàn hiểu suy nghĩ của Cố Thiền, chỉ là cũng cảm thấy như vậy có gì quan trọng, vốn định náo loạn lúc rồi bỏ qua, nhưng mà nương trước mắt vẫn ngoan cố trước sau như , xem ra vẫn cần kiên trì động viên.

      cái hôn nhàng rơi trán Cố Thiền, sau đó là lông mày, đôi mắt, chóp mũi, môi, cằm, xương quai xanh, ngực,…

      Như bươm bướm vỗ cánh, đường xuống phía dưới, vừa nhàng mà mềm mại, vừa tê vừa ngứa…

      Cố Thiền căng thắng đến toàn thân đều căng cứng lên, lúc nụ hôn xuống đến đầu ngón chân, nàng cho rằng cuối cùng cũng kết thúc rồi.

      Ai biết Hàn Thác lật người nàng lại, làm cho nàng nằm úp sấp xuống giường, bàn tay gạt tóc sau gáy nàng ra, hôn từ đuôi tóc nàng lên, đến sau gáy trắng mịn, bất ngờ hôn lên xương bướm…

      Sau lưng Cố Thiền cũng có độ cong duyên dáng, hôn dọc theo xương sống từng đoạn từng đoạn xuống phía dưới, ngẩng lên rồi lại cúi xuống, cuối cùng dừng lại ở gan bàn chân mập mạp giống như bàn chân trẻ em.

      "… Ngứa…" Cố Thiền trốn tránh, kiềm chế được khẽ cười thành tiếng.

      Hàn Thác đổi tư thế, ôm Cố Thiền ngồi người mình "Toàn thân nàng đều phủ kín dấu vết của ta để lại, sau này nàng chỉ là của ta, đến già đến chết ta cũng ghét bỏ nàng, bây giờ nàng hài lòng chưa?"

      Cố Thiền ngượng ngùng gật đầu, nàng thích nụ hôn dịu dàng như vừa rồi, khiến cho nàng cảm thấy mình được thương trân trọng.

      "Vậy đứng lên , quần áo của nàng chắc cũng khô rồi."

      Hàn Thác nhấc màn lên, ánh mặt trời chiếu vào, hóa ra mặt trời con chưa lặn.

      Cố Thiền lấy chăn bọc lấy người mình, lăn đến bên giường, đánh giá xung quanh.

      Hàn Thác lấy quần áo của nàng đặt ở đầu giường, còn quên chống đầu trêu ghẹo nàng "Ta chê nàng, để ta giúp nàng mặc?"

      Khuôn mặt xinh đẹp của Cố Thiền trong nháy mắt đỏ bừng giống như màu quần áo cưới của Cố Tùng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :