1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Thiên Kiều - Nhược Bàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cua Heo

      Cua Heo Well-Known Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      901
      Ta cảm thấy mệt mỏi với tình cha của Nguyên Đồng đế a :020: Hẳn là nhiều phi tần hạnh phúc :yoyo49:
      Riêng ta thấy riêng việc ngồi coi mấy bả tranh sủng là đủ mệt rồi, sống mà đâu đâu cũng thấy đối kị ganh ghét mệt chết :dead:
      saoxoayHằng Lê thích bài này.

    2. Cua Heo

      Cua Heo Well-Known Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      901
      Chương 24: Dưỡng đa tình
      Editor: Bông Ngố
      Beta: Cua Heo


      Bởi vì Cố Thiền năm nay chỉ có mười ba tuổi, thành hôn là quá sớm, Nguyên Đồng đế hạ chỉ, định thời gian đại hôn là sau khi Cố Thiền tới tuổi cập kê, ngày cụ thể do khâm thiên giam chọn, là ngày 5 tháng 2 năm Nguyên Đồng thứ hai mươi ba.

      Thánh chỉ cùng nhau tới U châu còn có ban cho Tĩnh vương hai tú nữ.

      Nguyên Đồng đế kế hoạch phi thường chu đáo, trước cho hai tú nữ hầu hạ con, nếu có thể thêm vài cái tôn tử cháu đương nhiên tốt nhất. Thái tử lớn hơn Tĩnh vương hai tuổi, có 2 nữ nhân, Hàn Thác bên người lại ngay cả tri kỷ đều có. Đại Ân tú nữ đều là người dân thường trúng tuyển, nhà mẹ đẻ thân phận thấp kém, Nguyên Đồng đế lại cố ý áp chế, cho các nàng phong hào, cho rằng như vậy liền cần lo lắng các nàng ỷ nhập phủ sớm mà tính toán, ảnh hưởng địa vị Vương phi tương lai. Đợi cho sau khi đại hôn, qua , hai năm, lại chọn hai người có gia thế tốt làm trắc phi của Tĩnh vương, cũng tiện làm bạn với Vương phi.

      Hàn Thác thản nhiên liếc mắt cái hai mỹ nhân như cành liễu, mỉm cười khen: “Tốt lắm.” Phân phó mama quản trong vương phủ đem người mang về phía sau viện, lại , “Lần này vất vả Tào công công .”

      Lại từ Cao Lục cầm đến khay gỗ lim khắc hoa, đó chỉnh tề hình như bốn mươi tám đĩnh vàng lớn óng ánh.

      Lần này nội thị đến truyền là Lương Thần Quang con nuôi Tào Đức Hạnh, được thưởng kim nguyên bảo, lòng vui rạo rực trở lại kinh thành, hướng Nguyên Đồng đế hội báo, “Điện hạ cao hứng.”

      Nguyên Đồng đế nghe xong cười toe toét.

      Kế hoạch bước đầu đạt thành, Ninh hoàng hậu vui vô cùng.

      Tĩnh vương phủ nơi nào đó xa nhất trong nhà, hai vị tú nữ đối với tương lai tràn ngập khát khao. Tĩnh vương điện hạ thân phận tôn quý, tuổi thanh xuân, tướng mạo lại rất tuấn tú, hai người lòng ngóng trông sớm ngày được sủng hạnh. Ai ngờ ngày qua tháng lại, vật đổi sao dời, nhưng lại vẫn nhìn thấy dung nhan Tĩnh vương.

      *

      Bất luận dù là làm Hoàng hậu vẫn là dì, Ninh hoàng hậu đều có lý do chính đáng để đúng tỏ vẻ quan tâm Cố Thiền.

      Bà đưa tới cho Tĩnh vương phi tương lai vị mama giáo dưỡng.

      Vị này là Giản ma ma cùng Phạm mama giống nhau, đều là của hồi môn Ninh hoàng hậu, lớn tuổi vẫn chưa ra cung, luôn ở bên người Ninh hoàng hậu hầu hạ, là tâm phúc tin cậy nhất.

      Nay là tháng tư năm Nguyên Đồng thứ hai mươi mốt, tính toán đâu ra đấy, Cố Thiền ở lại trong nhà làm khuê nữ thời gian đủ 2 năm.

      Ninh thị lòng muốn, tình thế nay cùng kế hoạch ban đầu của bà khác nhau nhiều lắm, nữ nhi chỉ gả sớm, còn muốn gả xa.

      Cố Cảnh Ngô nhậm chức ở đây chỉ cần mắc sai lầm lớn, nhất định được triệu về kinh, chỉ là thời gian sớm hay muộn mà thôi. Mà nữ nhi làm Tĩnh vương phi, liền muốn theo chồng ở lại U châu, có thánh mệnh thậm chí thể vào kinh.

      Chỉ sợ tương lai năm cũng thấy được nữ nhi lần.

      Ninh thị vừa nghĩ tới đó, liền nước mắt lưng tròng, hận thể đem tiểu áo bông tri kỷ của mình giấu cho gả.

      tha tha, Ninh thị tại thể an phận mà đành phải dùng tâm tình làm Nghiêm mẫu.

      Sau khi tứ hôn, Cố Thiền trọng điểm học tập từ cầm kỳ thi họa chuyển qua nội dung quản gia cùng nữ hồng(nữ công gia chánh),. Tương lai gả nhập vương phủ, nàng đảm nhiệm vai trò chủ mẫu, học tập quản gia liền thành đại hàng đầu, mà nữ hồng vẫn là nhược điểm của Cố Thiền.

      Lại điều này thể trách nàng, đời trước thời điểm Ninh thị qua đời tuổi nàng còn , sau lại vào cung, Ninh hoàng hậu đem nàng bồi dưỡng thành Hoàng hậu tương lai, tự nhiên chú trọng nữ hồng. Các vị chủ tử hậu cung, quần áo phụ tùng đều có thượng phục cục làm. Làm Hoàng hậu, tinh thông nữ hồng tất nhiên là dệt hoa gấm, am hiểu cũng ảnh hưởng phong nhã.

      Bất quá, Ninh thị là đặt mình vào hoàn cảnh người khác, vì tương lai Cố Thiền nghĩ.

      Ấn theo tập tục, nương đợi gả đều tự mình thêu áo cưới. Cố Thiền gả làm Vương phi, khi thành hôn mặc lễ phục từ trong cung làm ra, tốt xấu bớt chuyện khó làm.

      Ninh thị cho rằng, mặc dù thêu gả y, làm người gả phụ trách lo toan ít nhiều cũng nên vì phu quân may chút ít vật . Tuy Tĩnh vương trong phủ tuyệt đối thể thiếu các tú nương tay nghề tinh xảo, nhưng Vương phi tự tay may ý nghĩa cũng liền khác. Vợ chồng thôi, nếu muốn cảm tình hòa thuận, chú ý tri kỷ bên người, thê tử luôn chuẩn bị cho trượng phu việc ‘ăn, mặc ở, lại’, tự nhiên “thiếp” bên cạnh cũng đứng dậy nổi.

      Vì thế, Tình Lam Tiểu Trúc ngày xưa lang lảnh tiếng đọc sách, còn có các tiếng hoan hô thiếu nữ cười, nay toàn bộ đổi thành --

      “Ai u!”

      Cố Thiền ngồi ở phía truớc bàn thêu, ủy khuất mút ngón trỏ, Giang Liên Nam theo sau ngẩng đầu, “Ngươi lại bị châm trúng sao?”

      Các nàng hôm nay thêu hoa phú quý mẫu đơn nở, Cố Thiền tự chính mình vẽ, Đóa mẫu đơn kiều diễm lộng lẫy, trình tự phong phú, rất tỉ mỉ.

      Giang Liên Nam giỏi vẽ lắm, nhưng đến nữ hồng hoàn toàn làm khó được nàng. Từ trước ở trong nhà cậu ăn nhờ ở đậu, lại chịu mợ khắt khe, nàng cùng Trịnh thị, hai mẹ con thường đem đồ thêu ra gửi bán, sớm làm quen.

      Giang Liên Nam là thư đồng, danh nghĩa đó đồng nghĩa với việc Cố Thiền học cái gì, làm cái gì nàng liền theo cùng học làm cái đó.

      Nữ hồng nàng cao hơn Cố Thiền chỉ phần, nhưng khi theo Giản ma ma học quy củ, hai cái nương lại hoàn toàn đảo ngược.

      Giản ma ma lời ít ý nhiều, dạy học cũng dị thường nghiêm khắc.

      Cố Thiền hoàn hảo thay, kiếp trước theo bên người Ninh hoàng hậu nhiều năm, bất luận là quy củ trong cung, hay là tính tình Giản ma ma, nàng đều thập phần quen thuộc. Học quy củ đối nàng mà khó khăn, nhiều lắm là bị mama nhìn chằm chằm, giống như trước thoải mái tùy ý mà thôi.

      Giang Liên Nam liền thảm, Giản ma ma phải ngại nàng khi ngồi ánh mắt loạn phiêu, mà là ngại khi đường vòng eo lắc quá nhiều, ngay cả tươi cười đều có thể mắc lỗi. Mỗi khi làm hợp quy củ liền bị phạt đánh, tuyệt lưu tình.

      Hôm nay, từ sáng sớm đến trưa, Giang Liên Nam tổng cộng bị đánh hai mươi cái vào tay, lúc chủ nhân nghỉ trưa, nàng vụng trộm tránh sau núi giả ở Ngô Đồng viện, vỗ về bàn tay sưng đỏ lau nước mắt.

      Giang Liên Nam phải bởi vì bị thương mà khóc, nàng khổ sở là Giản ma ma nàng rất khắt khe, lời đều hàm ý rằng nàng là nữ tử ngả ngớn đứng đắn.

      Tuy rằng Giang Liên Nam chịu qua vài năm khổ sở, nhưng nàng ngại tự cho mình hơn người. Nàng cùng Cố Thiền cùng học, cũng phân cao thấp, miễn cưỡng xem như ngang tay.

      Bài học nào nhất thời học tốt cũng tính, cố gắng học có thể tiến lên từng bước. đứng đắn là chỗ thiếu hụt lớn nhất của nữ tử, bị chỉ trích thế này trong lòng nàng phục.

      Huống hồ Giang Liên Nam cũng thấy chính mình làm sao thiếu đứng đắn, Cố gia phu nhân cùng Định quốc công phu nhân đều thực thích nàng phải sao, vì cái gì Giản ma ma liền cái gì cũng thích.

      Cố Tùng vừa lúc từ thư viện nghỉ về nhà, qua hành lang Ngô Đồng viện tới trong khóa viện của mình, liền nghe được sau núi giả mặt có tiếng khóc nức nở: “Là ai? Ai ở đằng kia?”

      Sau núi giả ra tiểu nương mặc áo màu xanh trúc mang giày vải, tóc buộc thành hai búi, đôi mắt hồng hồng.

      Cố Tùng nhận ra nàng là thư đồng của muội muội, nhưng nhất thời nhớ ra tên: “Ngươi khóc cái gì? Có người khi dễ ngươi ?”

      ngữ khí có chút nghiêm khắc, bởi vì lo lắng, sợ nương này cùng muội muội náo loạn nên khóc, lại ngại thân phận dám , cố ý tránh ở đây khóc dẫn người đến.

      Mặc kệ phát sinh chuyện gì, Cố Tùng luôn che chở muội muội duy nhất của mình, phải hỏi , đem người ngăn lại tuyệt nhiên để cho muội muội chịu thiệt.

      phải, nhị thiếu gia. Ta chỉ bị Giản ma ma phạt , tay bị đau.” Giang Liên Nam đầu óc xoay chuyển mau, tránh nặng tìm .

      “Bị thương?” Cố Tùng xem nàng vẫn vỗ về trong lòng bàn tay, thuận miệng : “Chỗ ta có thuốc trị thương, ngươi theo ta tới lấy .”

      Cố Tùng trong lòng buồn cười, bác nhà mình trước xuất giá, cũng có mama dạy quy củ trong cung đến, học tốt liền phạt đánh tay, bác ủy khuất phát giận lấy chồng, kết quả bị tổ mẫu cấm túc.

      Lúc ấy Cố Tùng muốn 8 tuổi, nhớ rành mạch, nghĩ tới hôm nay chuyện xưa tái diễn.

      biết muội muội thế nào, có thể hay cũng bị phạt bị thương?

      Lúc trước đệ đệ bị phụ thân trách đánh, Cố Tùng tìm được hai bình thuốc trị thương tốt nhất, bình thuốc còn lại để chỗ mình cũng vô dụng bằng cho nương này, mặt khác thông qua nàng, liền cho muội muội cất giữ.

      Giang Liên Nam nào biết rằng trong lòng Cố Tùng nghĩ việc khác, nàng thụ sủng nhược kinh theo đến cửa khóa viện, đứng ở nơi đó chờ.

      Cố Tùng vào nhà giữa, thời điểm ra trong tay có thêm bình sứ trắng.

      Sau giờ ngọ ánh mặt trời xán lạn, Cố Tùng che bóng qua sân, Giang Liên Nam đối diện nhìn , chỉ cảm thấy thiếu niên trước mắt cao lớn tuấn, như có tầng ánh sáng bao quanh dần lóe sáng.

      ---------------------------------------------------

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Liên Nam lại đánh chủ lên Cố Tùng ah. Thanks Nàng
      Cua Heo thích bài này.

    4. Cua Heo

      Cua Heo Well-Known Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      901
      Chương 25: Liên thanh ảnh
      Editor: Bông Ngố
      Beta: Cua Heo


      Về việc ăn ngủ của nha hoàn Cố gia, dù nha hoàn nhất đẳng trước mặt chủ tử hay tiểu nha hoàn vẩy nước quét nhà đều ở tại trong viện chủ nhân, người trong phòng bếp và phòng kho kém hơn chút, ở tại dãy nhà sau.

      Giang Liên Nam vào Cố gia sau liền theo Trịnh thị ở tại dãy nhà sau, ngủ chung giường với tám người, trong phòng có hai cái tủ đứng, mọi người xài chung.

      Mặc dù Giang Liên Nam đối với bình thuốc trị thương rất trân trọng, nhưng cũng nơi nào nàng có thể cất thỏa đáng mà chỉ có thể đặt ở dưới gối đầu.

      Sáng sớm hôm sau, khi Trịnh thị thu thập giường nhìn thấy bình sứ trắng nhanh như chớp lăn xuống, bà nhặt lên mở ra xem, liền biết là thuốc.

      Giang Liên Nam chính ngồi xổm ở cửa sổ giặt quần áo, Trịnh thị cầm cái bình ra ngoài: “Ngươi có chỗ nào thoải mái ư? Sao có lọ thuốc?”

      Mẹ con hai người sống nương tựa lẫn nhau, Trịnh thị xưa nay đối với nhất cử nhất động của nữ nhi rất chú ý.

      Việc học quy củ bị phạt đánh tay, Giang Liên Nam vốn tính cho Trịnh thị biết, tại cũng muốn .

      “Đưa cho ta xem.” Trịnh thị ngồi xổm xuống túm tay nàng, nhìn lòng bàn tay sưng đỏ đau lòng thôi: “Tay bị thương như thế này còn giặt quần áo? Ta với phu nhân quy củ kia chúng ta học, nhị nương là gả cho Vương gia nên phải học quy củ hoàng gia, ngươi căn bản cần thiết phải giống vậy.”

      “Nương, ta sao.” Giang Liên Nam phản đối ,“Học thêm chút quy củ có gì sai, ngươi muốn gả ta cho người trong sạch, đương nhiên thân phận càng cao quy củ càng khắc nghiệt, ta học thế này tương lai khó mà hỏng được. Nương muốn bảo phu nhân nghĩ như thế nào, lỡ như về sau cũng có cơ hội để học làm sao bây giờ.”

      Trịnh thị phải đạo lý này, bằng đem nữ nhi đến đây, nhưng còn có câu là quan tâm ắt bị loạn: “ sợ, nương có biện pháp. Tiểu Hồng ở tiền viện bữa trước bị ngã đau chân xin nghỉ, việc đưa cơm nước cho hai thiếu gia ở thư viện còn chưa có sắp xếp người mới, ta với phu nhân ngươi bị đánh tay, xin cho ngươi qua đó làm, bà ấy cảm thấy ngươi còn mà chịu khó còn kịp, làm sao có khả năng nghi ngờ ngươi nhàn hạ.”

      Giang Liên Nam tính tình mạnh hơn thế, kêu nàng buông tha việc học quy củ chẳng khác nào kêu nàng thừa nhận chính mình thiếu đứng đắn, tự nhiên làm nội tâm nàng nảy sinh tâm lý kháng cự. Nhưng thư viện đưa cơm cho hai vị thiếu gia, nàng liền có cơ hội thường xuyên nhìn thấy nhị thiếu gia......

      Nhớ tới thiếu niên tuấn ôn hòa kia, nàng đỏ mặt gật gật đầu.

      Trong Ngô đồng viện, mẹ con Ninh thị chủ đề chuyện cũng vây quanh đôi tay.

      “Nương, tay của ta bị đâm đến độ biến thành cái sàng.” Cố Thiền nũng nịu như nước , cố ý đem cuối kéo dài.

      Ninh thị cầm lấy tay nàng đưa tới trước mắt, nhíu mi : “Cái gì cũng nhìn ra.”

      Dù bị châm nhiều hơn, qua đêm, ngón tay Cố Thiền vẫn lại như trước tròn tròn trắng trắng, chút dấu vết cũng có.

      “Nhưng mà đau quá.” Cố Thiền ủy khuất .

      Ninh thị giận dữ : “Vậy làm sao bây giờ? Nếu nương cho ngươi tìm mười cái đê(1), từng cái đầu ngón tay mang cái, sợ đâm.”

      Cố Thiền tưởng tượng cảnh chính mình đeo mười cái đê thêu hoa, sau đó cực kì kiên quyết lắc đầu, đem cảnh buồn cười đó dứt bỏ, “Nương, Xán Xán còn có gả đâu, nương liền đem Xán Xán trở thành bát nước đổ ra ngoài sao? Nương chút cũng đau lòng cho Xán Xán .”

      Nàng lời này liền ôm Ninh thị vừa xoay vừa cọ, vừa kính mà cũng vừa làm nũng.

      Ninh thị nhúc nhích nửa điểm, ai hiểu con bằng mẹ, Cố Thiền mở miệng câu đầu tiên Ninh thị liền biết mục đích của nàng. Nếu lúc trước Ninh thị nhất định mềm lòng dung túng nàng, nhưng nay được, “Nương là thương ngươi mới cầu ngươi cố gắng học tập. Như vậy , ngươi hảo hảo làm tốt việc may vá, nương liền cho ngươi ra ngoài chơi ở cẩm tú phường.”

      Cố Thiền động tâm.

      Cẩm tú phường là tiệm vải lớn nhất U châu, trong ngày thường mặc kệ là vải dệt để cắt may quần áo, hay là sợi tơ nữ hồng thường dùng, đều là từ cẩm tú phường đưa đến Cố gia để mọi người chọn lựa, nhưng Cố Thiền vẫn tương đối thích chính mình tự chọn.

      Cố Thiền liền được ngày, cùng Bích Lạc, Bích Linh cùng Giang Liên Nam làm bạn, ở Cẩm tú phường lựa chọn chừng nửa canh giờ, chọn được hai xấp vải, hai mươi mấy loại chỉ đủ màu của Tô Châu, mới cảm thấy mỹ mãn lên xe ngựa.

      “Kỳ ta cảm thấy, ngươi có thể làm cho Tĩnh vương gia vài thứ đơn giản, như khăn tay, hà bao hoặc là khăn lau mồ hôi.” Giang Liên Nam tay nghịch cuộn chỉ thêu năm màu mới, thuận miệng đề nghị .

      Cố Thiền phản đối : “Tuy rằng hôn định, nhưng tại đưa đồ này nọ vẫn là hợp lễ nghi.”

      Giang Liên Nam cười phốc ra tiếng: “Ta ngươi tại đưa cho . Ngươi trước chậm rãi làm, chờ tương lai thành hôn sau đưa ra, nếu Vương gia biết đây là ngươi sớm đặc biệt vì làm, cao hứng còn kịp đâu.”

      Nàng bất quá là suy bụng ta ra bụng người, lại biết Tĩnh vương là đề tài Cố Thiền muốn đụng vào.

      Lúc này xe ngựa đến trước cửa hàng điểm tâm Hà Hương cư, Cố Thiền liền xuống, phân phó Bích Lạc cùng Bích Linh xuống mua ít điểm tâm.

      Cẩm Tú phường, Hà Hương cư đều ở cuối phố phía bắc. U châu là cố đô tiền triều, lúc ấy vì đẩy mạnh thuỷ vận, nhân công mở cửa sông, biển bắc trở thành Đại Vận Hà bến tàu chung của nam bắc, vùng này cũng dần dần hình thành ngã tư đường phồn hoa buôn bán, rất nhiều cửa hàng nổi danh đều ở nơi này, bao gồm cửa hiệu rượu Tùng Hạc lâu ba trăm năm tên tuổi.

      Ngoài xe tất nhiên là mảnh ồn ào, còn mang theo tiếng cãi nhau.

      Giang Liên Nam gặp Cố Thiền im lặng lời nào, cảm thấy rất thú vị, liền xốc bức màn nhìn ra phía ngoài.

      Cãi nhau là đôi nam nữ, nam nhân trừng mắt người dựng thẳng, lời mau lẹ, thần sắc nghiêm nghị, nữ nhân mặc dù lau nước mắt, nhưng cũng nhường nhịn chút nào, giữa bon họ có tiểu nương tầm tám, chín tuổi, tay mỗi bên bị người cầm kéo tới kéo lui.

      Chuyện là đây vốn nhà ba người, nam nhân thiếu nợ có tiền trả, tính đem nữ nhi bán vào thanh lâu, nữ nhân phát tới ngăn cản.

      Chuyện bán nhi bán nữ tuy rằng ác liệt, nhưng cũng hay gặp, đường người đến người , căn bản có người vây xem, càng đến việc trợ giúp.

      Giang Liên Nam nghe hiểu được chân tướng, tiếng liền nhảy xuống xe ngựa.

      Cố Thiền cúi đầu để ý đống chỉ thêu, chợt thấy xe ngựa chấn động, ngẩng đầu thấy Giang Liên ở bên trong xe.

      Nàng kéo bức màn tìm người, nhưng lại gặp Giang Liên Nam đứng ở trước mặt nam nhân như khỉ ốm kia, hùng hổ : “Ngươi có biết hay , ngươi đem nàng bán vào trong đó hủy cả đời nàng, thiếu tiền nghĩ biện pháp kiếm trở về, tội gì hại nữ nhi của chính mình!”

      Nam nhân kia sớm bị chính vợ mình làm cho kiên nhẫn, đối với Giang Liên Nam mạc danh kỳ diệu xuất càng khách khí, phen nắm đầu vai nàng: “Tiểu nương tử từ đâu tới, chuyện của lão tử cùng ngươi có quan hệ gì, chớ phải là nghĩ muốn đưa lên cửa cho lão tử làm thiếp.”

      Người này mặc dù gầy nhưng khí lực , Giang Liên Nam hề phòng bị bị đẩy ngã mặt đất.

      Cố Thiền kêu hộ vệ đánh xe giúp, chỉ hai, ba chiêu liền đem tên khỉ ốm kia đánh chạy .

      Giang Liên Nam đứng lên, đem toàn bộ tiền đồng trong người đưa hết cho tiểu nương, nàng tiến vào Cố gia vẫn chưa tới hai tháng, đây là toàn bộ gia tài của nàng.

      Cố Thiền thấy thế, sờ sờ bạc vụn trong người, mang khăn che mặt lên, cũng xuống xe.

      “Đây cho ngươi, cũng đủ nông thôn mua vài mẫu ruộng, về sau cuộc sống thành vấn đề. Nam nhân kia có lương tâm liền cần để ý đến .” Cố Thiền học bộ dáng Giang Liên Nam, đem tiền bạc tùy thân đều giao cho nữ nhân kia.

      Lúc trước Cố Thiền cũng biết mẫu ruộng bán bao nhiêu ngân lượng, nhưng sau khi học quản gia, liền hiểu nhiều, tự nhiên biết được các giá cả thị trường.

      nên nên, ta thể cầm tiền của các ngươi.” Nữ nhân kia đẩy tay từ chối, bên nhìn xung quanh, bên nhắc nhở : “Các ngươi nhanh , cẩn thận kiếm người quay lại tìm các ngươi phiền toái......”

      Nàng lời còn chưa dứt, khỉ ốm quả nhiên mang theo người từ ngõ chạy đến, những người đó đều cao lớn thô kệch, mặt cũng như hung thần ác sát, tay mang theo gậy gọc, đảo mắt liền tới trước mặt.

      Bây giờ dĩ nhiên kịp, hộ vện động thân tiến lên, hề sợ đối phương nhiều người, hai đấm địch bốn tay, dần dần rơi xuống thế hạ phong, bị hai cái đại hán bẻ ngược cánh tay ra sau, gắt gao áp chế thể động đậy, lại có người ở phía sau đánh chưởng, liền hôn mê biết gì.

      nữ nhân mặc đồ đỏ mang xanh biếc, trang điểm xinh đẹp lắc lắc khố lên trước, hai tay chống nạnh, tiêm cổ họng : “Cũng hỏi thăm Liễu mụ mụ của Túy Hồng lâu là người nào mà cư nhiên cũng dám phá hư sinh ý của ta. tại liền đem nàng về cho ta.”

      Bà vung tay lên, nữ nhi của khỉ ốm bị người ôm mang .

      “Tiểu nương, ngươi bộ dáng thực đẹp, Liễu mụ mụ thích ngươi, đến đây , theo Liễu mụ mụ sống, cam đoan ngươi được ăn ngon mặc đẹp,” Bà phủi phủi vạt áo Giang Liên Nam: “Chậc chậc, nhìn cái, đây là vải gì, nha đầu nhóm lửa trong Túy Hồng lâu chúng ta đều ăn mặc quý giá hơn.”

      “Đừng đụng ta!” Giang Liên Nam ghét bỏ hất tay Liễu mụ mụ ra.

      Liễu mụ mụ cười : “Đáng , tiểu nương tính tình lớn, bất quá quan hệ, nam nhân liền thích dạng này, đến đến đến, đem nàng cũng mang về, cẩn thận chút, đừng làm bị thương khuôn mặt xinh đẹp này.”

      “Buông!” Giang Liên Nam giãy dụa ngớt, bỗng dưng nhìn Cố Thiền cái, dùng hết hơi sức kêu, “Ngươi có biết chúng ta là ai ? Nàng là tiểu thư của Bố Chính Sứ, là Tĩnh vương phi tương lai, ngươi dám xằng bậy, Cố đại nhân cùng Tĩnh vương bỏ qua cho ngươi.”

      Liễu mụ mụ sắc mặt thay đổi, xoay tròn ánh mắt nhìn Giang Liên Nam, Cố Thiền, còn có hộ vệ kia người qua lại vài lần, liền khôi phục bình thường: “ coi thường Liễu mụ mụ ta chưa biết nhìn mặt sao? Vương phi xuất môn, còn gõ chiêng dẹp đường, thị vệ sắp xếp dài cả 1 con phố, nào như các ngươi keo kiệt như vậy. Bất quá ngươi điểm ấy tốt, lỡ như Vương phi tới đón khách gặp rủi ro, chính là ta phải xem qua, giữa ban ngày che mặt, hay là do cái mặt rỗ dám ra gặp người.”

      Bà đưa tay đến vén khăn của Cố Thiền, Cố Thiền liền trốn tránh, liền có đại hán từ phía sau lên bắt lấy nàng.

      Mắt nhìn thấy tránh khỏi, đột nhiên biết từ chỗ nào đến có hai người, người bắt lấy cổ tay Liễu mụ mụ trước mặt Cố Thiền, người còn lại ở phía sau nắm lấy cổ tay đại hán kia, chỉ nghe “Răng rắc” hai tiếng vang, xương cổ tay hai người bị bẻ gẫy.

      Cố Thiền thấy người tới, đúng là Lý Vũ Thành cùng Lâm Tu.

      “Ta là cận vệ của Tĩnh vương, ngươi ở đây bịa đặt sinh , giả mạo Vương phi, toàn bộ đưa quan xử trí!” Lý Vũ Thành lên tiếng, nháy mắt liền có mười thị vệ ra, đem Liễu mụ mụ và vài tên đại hán trói lại, bịt miệng, ném lên xe ngựa Cố gia, Giang Liên Nam cũng được buông tha mà bị áp giải lên.

      “Nhị nương, mời qua kia chuyện.” Lý Vũ Thành đánh thế võ, Cố Thiền liền bị cùng với Lâm Tu trái phải mang d0i, người biết tình hình thoạt nhìn rất giống như bị áp giải.

      ra hơn mười bước là Tùng Hạc lâu, Lý Vũ Thành bước chậm chút, “Nhị nương, Vương gia mời ngài lên gặp.”

      Cố Thiền ngẩng đầu, thấy trước cửa sổ lầu hai, Hàn Thác gương mặt trầm chợt lóe qua.

      -----------------------------------------------

    5. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      chưa gì có thêm 2 cái bình phong lắc lư trước mặt hàn thác vs cố thiền rùi, bình thường cố thiền ko muốn có tâm tư kia, nay thêm 2 cái bình phong phá đám như vậy, xem ra ... hàn thác còn theo đuổi vợ dài dài à.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :