1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc sủng manh phi - Ngư Gia Điện Hạ (update 99.2/263)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mục Huyền

      Mục Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      786
      Ôi ta chết với bà chụy quá :yoyo51:

    2. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 26: Cắn ngươi ngụm

      Edit: Skye

      Tử Lạc Vũ nghênh ngang ra, chân gà đưa đến tận miệng, ăn là đứa ngốc.

      Văn Nhân Khanh từ trong gương đồng nhìn thấy hồ ly tuyết trắng vào, cất gương đồng vào người, bưng lên chân gà, cười nghênh đón.

      đến trước hồ ly bằng nắm gạo, cố ý dừng lại, con ngươi sáng ngời như trăng rằm hạ thấp thân thể, mặc dù cười, nhưng .

      Còn giả trang, muốn diễn trò, tỷ đây phụng bồi.

      Con ngươi hồ ly vừa chuyển, thèm giữ mặt mũi cho thần y, nó xõa tung cái đuôi hồ ly cao ngất, vênh cằm như đại tiểu thư, xoay người bước .

      Văn Nhân Khanh sao có thể nghĩ đến con hồ ly nho lại giảo hoạt như vậy, dụ thức ăn cũng mắc câu, sắc mặt quýnh lên, đứng dậy theo sau nó kêu to: "Tiểu linh hồ, chân gà này bản thần y làm cho ngươi, mỹ vị thơm ngon, ngươi có muốn nếm thử chân gà ngon tuyệt này ?"

      Mỗ tiểu hồ ly cố ý hạ chậm bước chân, khiến Văn Nhân Khanh có cơ hội đến trước mặt nó, đặt bát chân gà xuống dưới.

      Văn Nhân Khanh lúc này cũng giả bộ nữa, đem đẩy bát chân gà thơm ngào ngạt trước mặt ấu hồ, cười : "Nếm thử , ngon lắm."

      Mùi vị thịt thơm thơm rơi vào trong mũi Tử Lạc Vũ, so với đồ ăn sư phó mập mạp phòng bếp làm còn ngon hơn, nuốt ít nước miếng, nó ngậm cái chân gà hương vị xông đến tận mũi, lẻn đến nơi sạch nhất bàn, có tư vị mới bắt đầu ăn.

      đúng là cũng biết chọn nơi sạch nhỉ, tuyết linh hồ này thích sạch y như chủ nhân của nó vậy, chịu nổi vết bẩn.

      Văn Nhân Khanh đặt bát chân gà lên bàn, chân dài kéo cái ghế dựa, đặt mông ngồi lên, từ bên hông lấy ra quạt giấy, vừa mở ra, chuẩn bị quạt gió lạnh, ra vẻ phong nhã phen, liền nhận ngay ánh mắt phản đối của ấu hồ.

      "Ha ha, quạt, quạt là được." Văn Nhân Khanh xấu hổ cười cười, đem cây quạt dắt lại bên hông.

      Tên này nước vào đầu hả? Trời lạnh như vậy còn quạt gió? Đừng giả bộ, giả bộ sét đánh đấy, biết ?

      Nghĩ chỉ quạt hai ba cái ngươi liền xuất trần à? Ngươi liền phong nhã à? Dáng vẻ này của ngươi chẳng khác gì tên dở hơi biết hả?

      Thấy tên dở hơi kia cất cây quạt , hồ ly lại cúi đầu, gặm tiếp cái chân gà thứ hai, từ từ thưởng thức.

      Ăn ngon, thịt chân gà có vị ngọt ngào như mật, ăn cũng ngấy, ngon quá.

      "Bản thần y chỉ có y thuật cao siêu, mà tài nấu nướng của ta đạt tới cảnh giới cao nhất, về sau tiểu linh hồ muốn ăn chân gà mỹ vị, trực tiếp tìm bản thần y là được, nhận biết được bản thần y là ngươi có lộc ăn rồi." Văn Nhân Khanh lại bắt đầu thi triển tinh thần nam nhân rắm thúi, tự “thiếp vàng” mặt.

      Tử Lạc Vũ coi như khí, vùi đầu cắn chân gà, đầu cũng thèm ngẩng, thời điểm ăn mỹ thực, hồ nhi này phi thường nghiêm túc.

      Ăn , ngủ , còn cùng tỷ nhảm, thấy miệng tỷ ăn à?

      Sau khi ăn no, hồ ly đánh cái ợ no nê, bụng như quả cầu, chân trước sờ sờ vào cái bụng dưa hấu, cả người ngã bàn nghỉ tạm.

      "Như thế nào? Cùng bản thần y làm bằng hữu, ngươi tuyệt đối thiệt, về sau mỗi ngày ta cam đoan ngươi được thưởng thức mỹ vị giống như hôm nay? Tài nấu ăn của bản thần y, ngự trù trong cung đình còn kém xa. Ngự trù trong cung đình bái ta làm thầy, bản thần y còn thèm nhận. . . ." Thao thao bất tuyệt. . . như thành thói quen. . . .

      Ấu hồ rốt cuộc cũng liếc mắt nhìn Văn Nhân Khanh cái, đem mặt tỉ mỉ nhìn lần, phải nhìn có bao nhiêu tuấn mỹ, mà là nhìn xem dạ mặt dày đến mức nào?

      Da mặt so với tường thành còn dày hơn, tường thành quả thực còn chịu nổi chưởng, liền đổ gục , phải tài nấu ăn của đạt tới đỉnh cao cảnh giới, mà là độ dày da mặt đạt tới cảnh giới ai với tới được.

      Dụ hoặc lớn như vậy, rốt cuộc muốn làm cái gì? Ấu hồ ánh mắt linh động chớp chớp, móng vuốt chủ động úp sấp lên ống tay áo màu trắng của Văn Nhân Khanh bàn.

      Văn Nhân Khanh nhìn thấy động tác ấu hồ, trước mắt sáng ngời, cảm giác nhờ dũng khí mà mây tan trăng tỏ, chờ được đến ngày này dễ dàng! hao phí bao nhiêu khổ tâm nha. . . .

      kích động cầm móng vuốt tiểu hồ ly, thiếu chút nữa lệ rơi đầy mặt: "Tiểu linh hồ, từ nay về sau, chúng ta chính là bạn tốt , có nạn cùng chịu, có phúc cùng hưởng."

      Phốc! Tử Lạc Vũ thiếu chút nữa cười phun, loại chuyện ma quỷ này nàng từng dùng hồi tiểu học để lừa bạn cùng bàn đồ ăn vặt, nàng dễ bị lừa thế sao?

      Bất quá, lời này từ trong miệng Văn Nhân Khanh ra, có cảm giác quái dị nên lời, người này nhìn qua bộ dáng giống người tốt, lại còn cố gắng làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào, theo lời giang hồ chính là lừa gạt tên ngốc.

      Ấu hồ bất động thanh sắc, cự tuyệt đụng chạm, ngược lại phi thường thuận theo, Văn Nhân Khanh vuốt bộ lông nó, nó cũng chống cự, ngoan ngoãn giống oa nhi, làm cho Văn Nhân Khanh càng thêm thân cận.

      "Tiểu linh hồ, ngươi xem, chúng ta đều là bạn bè, ta đây là bạn gặp khó khăn, ngươi cũng nên vươn tay giúp bạn, phải ?" Văn Nhân Khanh ôn nhu, thanh dụ dỗ .

      Con ngươi sáng ngời như trăng non tràn nước, tràn ngập mong đợi.

      Ấu hồ nháy mắt mấy cái, thời điểm sờ đầu nó, nó nheo mắt lại, bộ dáng giống nhau thực thoải mái, cũng có chút giống buồn ngủ, đối với lời , nó tựa như nghe hiểu, duy trì dáng vẻ thú mới sinh.

      Văn Nhân Khanh thấy hồ ly chuyện” tốt như vậy, miệng toét tươi cười, tiếp tục : "Nha, gương mặt tuấn tú trong tương lai của bằng hữu này liền trông cậy vào ngươi, lần này ngươi nhất định phải giúp bằng hữu phen nha! Ngươi cũng biết Băng Thanh Ngọc Liên bị ngươi ăn, dược tính thấm vào trong máu ngươi, ta chỉ muốn mượn ngươi chút máu, làm thành đan dược là có thể trở thành thiên hạ đệ nhất mỹ nam, tiểu linh hồ, cho bằng hữu mượn máu, cam đoan đau."

      Sở dĩ Văn Nhân Khanh giảng giải nhiều như vậy với hồ ly , là vì cảm thấy rất khác lạ, cho rằng hồ ly này có thể nghe hiểu lời của , ấu hồ có thể khiến Tiêu Diệc Nhiên nâng niu trong lòng bàn tay, phải phàm vật bình thường.

      Ấu hồ vẫn nằm, híp mắt mặc cho vuốt ve, đối với việc cũng có biểu chống cự.

      Văn Nhân Khanh trong lòng vui vẻ, so với ngày hôm qua hồ ly dùng tuyết ném , hôm nay tựa như đột nhiên lên tới đám mây, lâng lâng.

      "Quả nhiên là bạn tốt, hiểu ý ta, ngày mai bằng hữu này lại tiếp tục làm chân gà cho ngươi ăn." Văn Nhân Khanh vui vẻ .

      ngón tay, biết từ lúc nào biến ra cây ngân châm , muốn dẫn máu từ trong lòng bàn chân của hồ ly , hồ ly bỗng nhiên ngoan độc bỗng nhiên cắn ngụm vào đầu ngón tay .

      Tê dại từ chỗ bị cắn phút chốc lan ra toàn thân, tay phải mềm nhũn, ngân châm rơi xuống đất.

      Tiểu hồ ly cắn xong lập tức nhả ra, tốc độ chạy ra ngoài rất nhanh, cho dù muốn đuổi theo, vết thương này cũng thích hợp để đuổi theo.

      Hồ ly nhà ngươi giảo hoạt, bản thần y đối đãi ngươi mảnh thành ý nhiệt tình, để ngươi nguyện ý cho mượn vài giọt máu, ra ngươi yên lặng núp, thừa dịp bản thần y thả lỏng đề phòng đối với ngươi, liền cắn ta phát, răng cắn đúng là đau.

      "Ăn chân gà bản thần y làm cả buổi trưa, còn cắn bản thần y ngụm? Bản thần y thực xin lỗi nhà ngươi, đồ hồ ly có nhân tính. . . ." Mỗ thần y bắt đầu phỉ nhổ.

      [​IMG]

    3. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 27: Thần y cút ngay

      Edit: Skye
      Ấu hồ lẻn vào thư phòng của Tiêu Diệc Nhiên, thuần thục đặt cả người lên án bàn, nó ôm cốc trà tử sa bàn uống mấy ngụm nước, ngậm nước, lại ghé góc bàn ói ra ngoài, súc miệng qua vài lần, xác định miệng có vị thịt sống chán ghét, nó mới dừng lại, mệt vù vù nằm úp sấp ở bàn nghỉ tạm.

      "Vừa rồi mới cắn Văn Nhân Khanh?" Tiêu Diệc Nhiên lấy khăn lau miệng ấu hồ vòng, hỏi.

      Tiểu hồ ly gật đầu, làm ra động tác dùng kim đâm trong lòng bàn chân, đáng giâmk, cư nhiên lừa nàng lấy máu, còn đau, đau ngươi mà thử?

      "Còn làm ngươi bị thương?" Đồng tử Tiêu Diệc Nhiên co rụt lại, mở ra móng vuốt nó kiểm tra lần, có phát châm ngân mới yên lòng,

      Văn Nhân Khanh, xem ra bổn vương giữ ngươi lại ở trong phủ là quyết định sai lầm

      Ấu hồ lắc đầu, muốn lấy máu nó, cũng dễ dàng như vậy, nó còn lâu mới bị thần y hư hỏng lừa gạt.

      Tiêu Diệc Nhiên ôm lấy ấu hồ, bước ra thư phòng, ống tay áo giúp nó che gió động tuyết lạnh, tuy biết nó sợ lạnh, nhưng vẫn giữ ấm ít cho thỏa đáng.

      "Xèo xèo." Phòng ăn.

      Ấu hồ chân trước chỉ chỉ vị trí phòng ăn, cho Tiêu Diệc Nhiên vị trí của tên thần y dở hơi.

      Tiêu Diệc Nhiên nghiêm mặt lạnh lùng nhìn vị trí phòng, bất quá mấy ngày, Văn Nhân Khanh tìm ra được đồ ăn thích của hồ nhi, là làm đủ công phu muốn lấy máu hồ nhi để luyện dược.

      Vốn tưởng rằng Văn Nhân Khanh cố kỵ cảnh cáo của , xem ra là xem trình độ theo đuổi tuấn mỹ làm dáng của vị thần y này.

      "Tiểu hồ đáng ghét. . . . Ách! Khụ, khụ, Tiêu huynh đến phòng ăn nhất định là tìm chút nguyên liệu nấu ăn! Bản thần y bỗng nhiên cảm thấy bụng khỏe, ta trước." Mặt Diêm Vương dọa người, Tiêu Diệc Nhiên chắc chắn tới tìm tính sổ!

      Văn Nhân Khanh cố gắng đem hết lời phỉ nhổ nuốt vào trong bụng, sờ sờ cái mũi, vẫy tay, bộ dạng khẩn trương.

      "Đợi chút, bổn vương tìm ngươi." Muốn chạy, dễ dàng như vậy.

      Tử Lạc Vũ hai chân trước chống cằm, đối với thần y dở hơi nhe răng hung ác, dám đánh chủ ý lên máu tỷ, tỷ làm ngươi biết cái gì gọi là “cút ngay”.

      Văn Nhân Khanh tức thiếu chút nữa phun máu, hồ ly nhà ngươi cũng biết cáo trạng, cậy có Tiêu Diệc Nhiên, ngươi vô pháp vô thiên . . . .

      "Người có ba cái gấp*, chuyện này chờ được nha! Tiêu huynh, xin lỗi." Văn Nhân Khanh che bụng, trong miệng ám nghẹn cỗ khí, sắc mặt đỏ lên mà thống khổ.

      Ai da, đau bụng đến đúng là thời điểm, giả bộ, lại giả bộ, tỷ đây ngồi xem thần y dở hơi ngươi còn có bao nhiêu giả bộ.

      "Tức là chờ được, vậy trở về của Thần Y cốc ngươi giải quyết ! Người tới, tiễn khách." Tiêu Diệc Nhiên buông sắc mặt, câu đem Văn Nhân Khanh đá ra khỏi Tiêu vương phủ.

      "Dạ, vương gia." Nguyệt Sắc khi triệu hồi, xuất rất nhanh, khuôn mặt thanh tú, tươi cười rạng rỡ, bộ dáng ban ngày cùng bộ dáng hắc y nhân ban đêm, như hai người khác hẳn.

      "Thần y Văn Nhân Khanh, mời." Nguyệt Sắc khách khí với Văn Nhân Khanh, làm ra động tác mời.

      phải chứ! Ba cái gấp cũng cho giải quyết? Cứ như vậy đem đuổi ra, đây là tính toán để giải quyết thế nào?

      Văn Nhân Khanh tức đến hỏng khí, sắc mặt khôi phục bình thường, đau khổ đem ra vết thương bị hồ ly cắn: "Tiêu huynh, chúng ta đều bị Hồ nhi của huynh cắn, Ngọc Liên cũng bị Hồ nhi của huynh ăn mất, dù sao huynh cũng phải bồi thường cho ta?"

      Xứng đáng, tự mình chuốc lấy cực khổ, bồi thường em nhà người! Ấu hồ thầm mắng, răng dưới va chạm cót két, cắn chết ngươi. . . .

      "Hôm qua bổn vương qua hồ nhi của bổn vương thích tiếp cận, Văn Nhân Khanh thần y luôn trêu chọc Hồ nhi của bổn vương, chớ phải là coi lời bổn vương như gió thoảng bên tai sao? Tiễn khách." Nếu phải lão thần y trong Thần Y cốc từng cứu phụ thân qua đời của , cùng Văn Nhân Khanh nhiều lời vô nghĩa như vậy.

      Lại còn dám đòi bồi thường? Hứ, bồi thương ngươi cước, muốn hay ?

      Ấu hồ làm mặt quỷ hồ ly đối với Văn Nhân Khanh, ha ha, cút ngay , tỷ ngày hôm qua vừa nhìn ngươi cảm thấy khó chịu. . . .

      "Tiêu huynh, đừng như vậy, ta cam đoan, lần sau gần bảo bối linh hồ của huynh nữa, đừng đuổi ta !"

      " Nguyệt Tiểu Sắc, ngươi đẩy bản thần y làm cái gì? Tránh ra, tránh ra." thể ! Khuôn mặt tuấn mỹ xuất trần của còn trông cậy vào máu ấu hồ làm thuốc dẫn. . . .

      Tiêu Diệc Nhiên thèm để ý đến tên thần y điên khùng kia, xoay người rời .

      "Xèo xèo" mỗ hồ ly lên mặt phe phẩy cái đuôi, miệng kêu "Cút ngay" .

      Thằng nhãi con hồ ly lương tâm nhà ngươi, đối đãi như vậy với bản thần y, bản thần y ta đau lòng.

      "Văn Nhân Khanh thần y, tính nết của vương gia ngài cũng biết, mời !" Nguyệt Sắc trước vừa tươi cười, vừa tức giận .

      Mỗi lần nhìn thấy Văn Nhân Khanh, cảm giác có loại xúc động muốn đánh người, Văn Nhân Khanh người này, bề ngoài nhìn như xuất trần, kì thực chính là tên dở hơi muốn đánh đòn, tên này có danh hiệu thần y mà làm chuyện ác liệt như vậy, uổng cho bao người giang hồ kính ngưỡng .

      Vương gia cho ban danh cho là “Nguyệt Sắc”, tên có nhiều ý thơ, đến miệng Văn Nhân Khanh liền biến thành Nguyệt Tiểu Sắc, nghe thế nào cũng giống như hạ lưu háo sắc vậy. . . .

      "Nguyệt Tiểu Sắc, mọi người đều quen biết nhiều năm, ngươi tốt vài câu trước mặt chủ tử nhà ngươi giúp bản thần y được , bản thần y đưa ngươi viên “tụ khí đan” , như thế nào?" Văn Nhân Khanh từ trong người lấy ra bình sứ tinh xảo, cần mở ra, trong vòng mười thước đều có thể ngửi thấy mùi sảng khoái tinh thần.

      "Tụ khí đan" chỉ dùng mười dược liệu danh quý tạo thành, trong lò đan trải qua bảy bảy bốn chín ngày luyện dưới độ lửa chính xác mà thành, trong bốn quốc gia cũng chỉ có Thần Y cốc mới có thể luyện ra đan dược đặc thù này, nuốt viên, người luyện võ tăng tu vi thêm mười năm, cũng có thể loại đan cấp tốc, người giang hồ tha thiết ước mơ đan dược, vạn kim mua được .

      động tâm, đó là giả , Nguyệt Sắc tự nhiên cũng biết thần hiệu "Tụ khí đan", liền bởi vì nguyên vật liệu "Tụ khí đan" hiếm có, hơn nữa quá trình luyện chế lại rất khó khăn, cho nên mới trân quý hi hữu.

      Văn Nhân Khanh đồng ý lấy đan dược quý hiếm như vậy để được ở lại trong Tiêu phủ, coi như trả giá rất lớn để khuôn mặt biến tuấn mỹ của .

      " được, vương gia rồi, ta làm thuộc hạ có năng lực thay ngài ngọt." Nguyệt Sắc tự mình hiểu lấy, tình gì nên làm, tình gì nên làm, tâm như gương sáng.

      Văn Nhân Khanh biết thể trông cậy được vào tên tiểu tử Nguyệt Sắc này, nhét lại bình sứ vào người, tâm cam lòng, tình muốn rời Tiêu vương phủ.

      Hồ ly , bản thần y trở về, tin đời này Tiêu Diệc Nhiên cần đến , lại , bản thần y có cách tiến vào Tiêu vương phủ lần nữa, khi gặp lại, bản thần y lừa ngươi tốt như vậy, thằng nhãi con hồ ly giảo hoạt nhà ngươi, bản thần y nhớ kỹ ngươi.

      (*) Người có ba cái gấp: ba cái mà đời người tất yếu phải làm. là nội gấp, tức là buồn, cần wc. Hai là tính gấp, tức sốt ruột khi động động phòng kết hôn. Ba là tâm gấp, tức là lo lắng khi vợ trong phòng sinh. Nhưng nay câu này thường dùng để chỉ cái gấp thứ nhất, tức là cần đại tiểu tiện.
      [​IMG]
      Last edited: 26/11/14

    4. luongnhu96

      luongnhu96 Well-Known Member

      Bài viết:
      320
      Được thích:
      525
      khi nào chị mới biến hình người nhở :yoyo68:
      vuthuhang thích bài này.

    5. manubongdem_263

      manubongdem_263 Well-Known Member

      Bài viết:
      805
      Được thích:
      335
      càng đọc cang hay

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :