1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Độc sủng khí phi khuynh thành tuyệt - Tế Lạc (c63) [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 5 : LẦN ĐẦU GẶP LONG TRIỆT
      Nàng cứ như thế nhìn bầu trời dần dần sáng lên. Rốt cục cánh cửa phía trước cũng mở ra trong nháy mắt, Hạ Đóa, , Hạ Đóa còn, về sau tiếp tục tồn tại chính là Hạ Uyển Thanh, nàng từ từ nhắm hai mắt, run rẩy đứng lên, dùng thanh khàn khàn :” Vương gia, Uyển Thanh chịu hình phạt tới sáng sớm hôm sau rồi, tại có phải được phép trở về ?”


      đợi mở miệng, Uyển Thanh chợt nghe thấy trận bước dồn dập cùng thanh thấp giọng nức nở, cánh tay tinh tế dìu tay nàng :” Tiểu thư, chúng ta trở về thôi “.


      Trở về ? Làm sao có thể cho nàng trở về ? Uyển Thanh cười cười, mở mắt ra nhìn thấy ánh mắt nàng sưng đỏ, vậy, nha đầu kia xác định là khóc cả đêm rồi.


      “ Trở về “, nàng vỗ vỗ tay Tiếu nhi, tiếp đó Tiếu nhi dìu nàng khập khiễng rời .


      Sau lưng Diễm vương nắm chặt hai đấm, nhìn bóng dáng suy yếu của Hạ Uyển Thanh, sâu thở dài :” Nữ nhân quật cường này, vì sao luôn luôn cố chấp như vậy ?”


      Trở lại Thanh quyển uyển, Uyển Thanh có nghỉ ngơi, để Tiếu nhi giúp đỡ mình ngồi tảng đá lớn cạnh hồ nước, rồi để nàng rời .


      Nhìn bóng dáng ở trong nước , con cá lộ ra đầu nho bơi lội vòng quanh bên chân nàng, giọt nước mắt rơi xuống mặt nước, kích thích vòng vòng gợn sóng, nàng muốn biết cá này có phải hay giống mình lẻ loi, đưa tay vào trong nước vuốt ve nó, thân mình dựa vào tảng đá nhẵn bóng, nếu là trước kia nàng có thể nhảy vào trong nước, thế nhưng quỳ đêm, hai đầu gối sớm sưng phù thành màu xanh đen. Lay động nửa ngày rốt cuộc cũng xuống được dưới nước.


      Uyển Thanh bơi, ràng là vịt lên cạn. Nàng chưa bao giờ sợ hãi như thế, nước theo lỗ tai, lỗ mũi, miệng của nàng vào.


      Sáng sớm nước ao phi thường lạnh, lạnh đến nỗi tay chân nàng dần dần cứng ngắc. Giờ phút này Hạ Uyển Thanh lại muốn cười, có lẽ ngay cả Ông trời cũng nguyện làm cho mình lưu lại đời này.


      Buông tha cho giãy dụa, thậm chí có thể nàng căn bản cũng có giãy dụa, trong đầu nhớ lại dứt bỏ được các mẹ, tùy ý chính mình từ từ trầm xuống, trong lòng dị thường thoải mái, cuối cùng cũng kết thúc phải sao? Kiếp trước kiếp này cũng muốn nhịn chịu đựng làm người thống khổ nữa.


      Chao đảo biết bao nhiêu lâu, Hạ Uyển Thanh cho là mình rốt cục giải thoát rồi, nhưng vẫn là bị hồi tiếng địch thanh thúy hấp dẫn trở lại.


      Tiếng địch bi thương đánh sâu vào thần kinh yếu ớt của nàng, nặng nề mở mí mắt lại thấy bên cạnh ngồi bạch y nam tử.


      Tướng mạo xuất trần, khí chất xuất trần, thể trạng xuất trần :” Ta chết sao ?”


      “ Ngươi là thần tiên gì ? tới đón ta về nhà sao ?” Hạ Uyển Thanh giống như người ngu ngốc chảy nước miếng nhìn . thực so với Diễm Vương còn muốn hoàn hảo hơn a~~.( soái ca <3 ))))))))))))))))) ). Mũi cao thẳng, gương mặt kiên nghị, còn có đôi mắt thâm thúy.
      Trầm mặc.


      “ Thần tiên ca ca, tai sao ngươi ? úc, ta biết rồi, thiên cơ bất khả lộ đứng ?
      Vẫn là trầm mặc.


      “ Kia thần tiên ca ca, chúng ta nhanh , ta là đầu thai trước , hay là Địa phủ trước đây ? Ta cũng thể được cầu ngươi làm cho ta đầu thai ở cái gia đình hạnh phúc ?”
      Vẫn như cũ trầm mặc.


      “ Thần tiên ca ca ... ...... .........”


      đợi Hạ Uyển Thanh xong liền thấy vẻ mặt hắc tuyến của hướng nàng quát :” Nguyên lai ngươi chỉ có mất trí nhớ còn trở nên ngu ngốc như vậy “.


      “ Ôi chao, thần tiên ca ca ngươi mắng chửi người ..” Hạ Uyển Thanh vẻ mặt ủy khuất nhìn .
      Dường như chiêu này có hiệu quả, sắc mặt nhu hòa chút :” Ngươi có chuyện gì mà muốn tìm chết ? Nữ nhân này thực làm cho người ta khó hiểu ? Ngươi cho rằng như vậy Vương huynh thương ngươi sao ? Đừng nằm mơ, vĩnh viễn thích nữ nhân hiểm như ngươi.”


      “ Uy, ngươi như thế nào vừa mở miệng lại mắng ta ngu ngốc, mắng ta nham hiểm, Hạ Đóa ta rốt cuộc chỗ nào đắc tội với lão nhân gia người a?? Hạ Uyển Thanh bất mãn hướng quát. Vương huynh ? là đệ đệ Diễm vương Long Triệt sao.


      nghi hoặc nhìn nành :” Hạ Đóa ?”


      Hạ Uyển Thanh mới biết chính mình lỡ miệng ra :” Ngươi cho là cái gì cho a ? đều tại ngươi, đáng lẽ ta có thể giải thoát rồi, ngươi làm chi có việc gì đem ta kéo lên ?” Nàng ý đồ chuyển đề tài.


      “ Ngươi nữ nhân hiểm này, ngươi nếu chết ở Diễm vương phủ, Vương huynh làm sao ăn cùng Tướng quân, ngươi muốn chết cũng nên chọn chỗ a “


      Nguyên lai phải lo lắng cho mình, mà là sợ ảnh hưởng tới Diễm vương, giờ phút này, nàng lại muốn tìm chết.


      Hạ Uyển Thanh thản nhiên :” Ta biết, về sau đối với các ngươi tạo thành phức tạp, là ta chính mình biết tốt xấu. Cảm tạ ngươi cứu ta, thực tế ta cũng có muốn chết nhưng là còn sống quá mệt mỏi. Ta trước, nếu có cơ hội, ta báo đáp ngươi .” xong liền khập khiễng xoay người rời .


      Đột nhiên cánh tay bị túm dừng lại :” Thực xin lỗi, vừa nãy chuyện có điểm khó nghe, ngươi đừng để bụng, chân ngươi bị sao vậy ?


      nhọc các hạ quan tâm, đáp lễ Vương huynh ngươi ban tặng, Uyển Thanh mệnh hèn, đáng nhắc đến “. Hạ Uyển Thanh ra sức vùng vẫy tay , tiếp theo về phía trước. Lại đột nhiên dưới chân trống , bị ôm ngang lấy thân thể nàng. Từ đến lớn, nàng đều đem bản thân khóa lại sâu, tự bảo vệ mình, chưa bao giờ muốn cùng người khác tiếp xúc nhiều, chớ chi là cùng người nam nhân xa lạ thân thiết như vậy. Nghĩ nghĩ nàng liền mặt đỏ tim đập.

      nữ nhân ngốc, so với trước kia càng ngốc! Nghe người khác ngươi mất trí nhớ sau đó lại giống như trở thành người khác, ta còn tin, xem ra thực sai, trở nên càng ngày càng ngốc, càng ngày càng làm người ta chán ghét “. Nhìn khuôn mặt thể sắc sảo, liền muốn cười, ràng là quan tâm trong lời như thế nào theo miệng ra lại chính là khó nghe như vậy.


      Trở lại trong phòng, mang Hạ Uyển Thanh nhàng đặt ở nhuyễn tháp, nhường chỗ cho Tiếu nhi giúp đỡ nàng thay y phục sạch thoải mái.


      Tiếu nhi thay xong , gõ cửa rồi vào, Tiếu nhi đỏ mặt cúi đầu dè dặt tiêu sái ra ngoài, xem nàng kia bộ dạng thẹn thùng, nếu như mình đoán sai Tiếu nhi nhất định là mến soái ca trước mặt này.


      tiến vào ngồi cạnh chân Hạ Uyển Thanh nhàng xắn ống quần nàng lên, nhìn thấy hai đầu gối sưng sẫm đen, gắt gao nhíu mi lại :” Chuyên gì xảy ra ? Như thế nào sưng thành như vậy ?


      Hạ Uyển Thanh thở dài, ra vẻ thoải mái :” Còn phải tại ta hại Tiết mỹ nhân tâm ái của mặt bị hủy dung, phạt ta ở ngoài cửa bọn họ quỳ đêm “. Ha hả , nhất định lại muốn mình hiểm.


      “ Ngươi nếu có thể phá hủy dung mạo người khác, cũng đến nỗi lưu lạc tới kết cục này ? Ta thực là càng ngày càng hiểu ngươi, ngươi trước kia phải như thế “. bất ngờ, thế nhưng tin là ta Hạ Uyển Thanh làm.


      “ Vậy ngươi , ta trước kia là như thế nào ?”


      “ Ngươi ... ...... ...... ...” Bừng tỉnh, Hạ Uyển Thanh thế nhưng nhìn thấy mặt của lên tia ôn nhu, chính là rất nhanh liền bị thống khổ che lấp :” Ngươi trước đây là nữ nhân ngoan, ác độc “.


      phải chứ, đem Hạ Uyển Thanh kém như vậy.


      Nàng nhún nhún vai :” quan trọng ngươi ta như thế nào, tóm lại chuyên trước kia ta toàn bộ đều quên hết, tại ta là người hoàn toàn mới, như vậy ngươi lần nữa nhận thức ta “.


      xong, Hạ Uyển Thanh vươn tay phải ra :” Chào ngươi, ta là Hạ Uyển Thanh, rất hân hạnh được biết ngươi, hy vọng chúng ta có thể trở thành bạn tốt “.


      ngẩn người, khó hiểu nhìn nàng, mặt biểu tình thập phần phức tạp :” Này, ta, ngươi.... ...... ........”


      “ Cái gì ngươi ngươi ta ta, ta cũng để ý ngươi vừa rồi như vậy hung ác mắng ta, nguyện ý cùng ngươi làm bạn tốt, ngươi vậy còn làm phức tạp quá, quên quên , muốn làm coi như xong, hừ “.


      phải, ta chỉ là thoáng cái kịp phản ứng, ngươi thực thay đổi rất nhiều, ngươi bây giờ làm cho ta có cách nào chán ghét, như vậy...” vươn tay phải cầm tay Hạ Uyển Thanh :” Ta cũng hân hạnh được biết ngươi “.


      Bọn họ đối mặt cười cười, liền tùy ý thay mình sát dược hai đầu gối, Hạ Uyển Thanh nhìn Long Triệt chăm chú bôi dược trong lòng thản nhiên nghĩ :” Ta cũng phải nữ tử cổ đại dễ giận như vậy, nếu là bằng hữu của ta, sờ sờ đầu gối gì gì đó cũng sao cả”.


      Bọn họ cũng biết, từ lúc Hạ Uyển Thanh vừa rơi xuống nước đến bây giờ Long Triệt giúp nàng bôi dược, Long Diễm đều liên tục nhìn chăm chú vào bọn họ, mặt chút thay đổi, biết giờ phút này nghĩ gì...
      Andrena thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 6 : HUYNH ĐỆ CHI TRANH

      Bắt đầu từ ngày ấy , Long Triệt liền mỗi ngày đúng giờ đến Thanh quyển uyển của Hạ Uyển Thanh đưa tin, vì nàng bôi dược giải sầu.


      “ Xuẩn nữ nhân, ngươi lại ở đây phát ngốc cái gì đó ? cần phải , lại tới nữa.


      phải đầu gối của ta tốt lên nhiều sao, ngươi cần phải lúc nào cũng hướng nơi này chạy tới, lại như thế nào ngươi cũng là đệ đệ Diễm vương, chung quy để cho người khác thấy lại huyên thuyên “. Nàng nhăn mặt nhíu mày bất mãn nhìn .


      huyên thuyên ? Ta nghĩ đến ngươi mất trí nhớ về sau thay đổi rất nhiều đây, nghĩ tới vẫn là như vậy.... ..........Ai, quên , , ta sớm nên biết ngươi nữ nhân ngốc là nhân linh hồ đồ cộng với đầu gỗ phiền phức.” nhíu mi, sâu sắc nhìn Uyển Thanh.


      “ Triệt, có thể cho ta biết, những chuyện trước khi ta mất trí nhớ ? Ta rất tò mò.”

      Hạ Uyển Thanh dùng ánh mắt đáng thương nhìn . Trong tiềm thức nàng cảm thấy được Hạ Uyển Thanh trước cùng với tuấn khốc nam nhân này nhất định có chuyện gì đó. Bằng cũng mỗi ngày chạy tới nơi này, lo lắng cho mình như thế.


      “ Ngươi muốn biết chuyện gì đây ? Như vậy phải tốt lắm sao? Vì cái gì tự tìm phiền toái ?” cau mày .


      Tự tìm phiền toái ? Có bao nhiêu phiền toái, càng nàng lại càng tò mò, thôi được, bằng vào tài trí thông minh của mình, ngày nào đó tự mình làm .


      Bọn họ cũng nữa, vẫn là cấn thận giúp nàng bôi dược, trong chớp mắt, Hạ Uyển Thanh đột nhiên hy vọng nam nhân trước mắt mình có thể mang nàng rời , bởi vì nàng rất tham luyến loại ôn nhu, quan tâm này.


      “ Vương đệ quả nhiên thực quan tâm Vương phi của Bổn vương “. thanh hùng hậu xa xôi bay tới, Hạ Uyển Thanh khỏi rùng mình cái.


      Cúi đầu nhìn Triệt, ngẩng đầu dùng ánh mắt trong suốt cùng ấm áp nhìn mình, bỗng dưng quay đầu với Diễm vương :” Vương huynh hôm nay sao lại có hứng thú tới Thanh quyển uyển của tẩu tẩu vậy ?”


      “ Những lời này hẳn là vi huynh nên hỏi ngươi ?”


      Hai người bọn họ ngươi câu, ta câu thầm nổi lên, Hạ Uyển Thanh ngẩng đầu nhìn xa xa, Long Diễm cùng Thư nhi dứng ở cửa, nam tuấn nữ mỹ quả nhiên là đôi kim đồng ngọc nữ.


      “ Vương gia, Triệt vương vất vả quay về vương đô lần, hai huynh đệ các ngươi phải là rất lâu chưa gặp sao ? Mau hảo hảo ôn chuyện cũ “. Thư nhi bên cạnh bày ra nụ cười nhuần nhã, ánh mắt dừng lại ở người Triệt, sâu sắc, Hạ Uyển Thanh suýt nữ cho rằng Triệt mới là người nàng ta , bất quá vẻn vẹn chỉ là cái thất thần, nàng liền quay đầu nhìn về phía Long Diễm, thân mật dựa vào người .


      Triệt ngoảnh lại nhìn nàng :” Mấy ngày nữa chờ chân ngươi tốt lên ta mới , ta rồi ngươi nhất định phải hảo hảo chiếu cố chính mình, ngươi hề đơn.”


      , chính mình hề đơn, đây là cái ý tứ gì ? Hạ Uyển Thanh nhất thời đứng ở nơi đó, nhìn thấy ánh mắt ôn nhu của Triệt, trong lòng tràn đầy tất cả đều là ấm áp.


      “ Khụ khụ, việc này nhọc Vương đệ lo lắng, Vương phi đều có người chiếu cố “. Long Diễm bỏ ra Thư nhi dính người , tiến lên từng bước nghiêm mặt lạnh đối Triệt

      .
      Thư nhi mặt bỗng nhiên trầm xuống, ánh mắt oán hận giống như là muốn đem Hạ Uyển Thanh xé nát, nhưng ở nàng trong nháy mắt quay đầu liền trở về bộ dáng ôn nhu cùng ngoan ngoãn.


      “ Có người chiếu cố ? Vương huynh là giỡn ,ta ngày ấy vốn là đến Diễm thân vương phủ thăm viếng Vương huynh, nhưng ngờ ở Thanh quyển uyển thấy Vương phi mình ngồi ở đá cạnh ao nước xem cá, lúc cẩn thận chảy xuống dưới ao, nàng có cầu cứu, có giãy dụa, mặc cho chính mình trầm xuống, Vương đệ cho rằng Vương phi muốn tìm cái chết, liền nhảy xuống cứu Vương phi lên, nàng sau khi tỉnh lại câu đầu tiên là muốn ta mang nàng , nàng nàng muốn chết, nhưng còn sống quá mệt mỏi. Là Vương đệ giúp Vương phi chữa thương sát dược mấy ngày này, vương phủ dưới có người nào hỏi đến cuộc sống hằng ngày của Vương phi, mỗi ngày dùng cơm còn tốt bằng thị thiếp, hạ nhân cũng hầu hạ tốt, Vương đệ cả gan hỏi vương huynh câu, đây là hảo hảo chiếu cố theo như lời của Vương huynh sao? Triệt mặt thâm trầm đối Diễm Vương .


      Hạ Uyển Thanh cúi đầu, khóe mắt giọt lệ lặng lẽ chảy xuống, hóa ra, cái thế giới xa lạ này, thế nhưng có người quan tâm mình.


      Chung quanh khí dần trở nên lạnh, lạnh đến thể hô hấp.


      “ Xem ra Vương đệ rất quan tâm tẩu tẩu mình “. cường điệu nhấn mạnh từ “ Tẩu tẩu “ Người đâu, đem toàn bộ hạ nhân Thanh quyển uyển kéo xuống dưới đánh năm mươi đại bản sau đó để Vương phi lựa chọn hạ nhân”. Long diễm thực tàn nhẫn, năm mươi đại bản đánh xuống chỉ còn mạng sống thôi.


      “ Vương đệ có vừa lòng ?? sắc trời cũng còn sớm, Vương đệ sớm hồi phủ nghỉ nghơi , ngày mai theo Vương huynh tiến cung diện thánh “. để cho chất vấn liền trục khách.
      Triệt xoay người sâu nhìn Hạ Uyển Thanh liếc mắt cái liền xoay người rời , hai huynh đệ này sao giống như kẻ thù, chút cũng thân thiết.


      Sau khi Triệt rời , Long Diễm ngồi ở bên cạnh nàng :” Triệt đều là thiệt vậy chăng? Bọn họ, đối đãi ngươi.... .........”. Hạ Uyển Thanh chưa từng nghe qua Long Diễm dùng giọng điệu này với mình, thậm chí còn có chút, áy náy ?


      Nàng giương mắt lạnh lùng nhìn :” Đối đãi tốt thế nào ? tốt thế nào ? Từ trước tới nay, ta chính là người dư thừa, vương gia ngươi cần áy náy, ngươi nên là vui vẻ phải sao ? giờ ta thảm hại như vậy, đây phải chính như ngươi mong muốn ư?”


      Nàng vừa mới xong, cánh tay liền truyền đến hồi đau nhức, gắt gao siết chặt tay mình , hung hăng :” Ở trong mắt ngươi, Bổn vương là người tàn nhãn như vậy sao ?”.


      phải “. Nghe được Hạ Uyển Thanh , vẻ mặt của nhu hòa chút :” Mà là trong lòng ta, ngươi hoàn toàn chính là người như vậy “. Chết tiệt, sắp bóp nát cánh tay của nàng.

      “ Vương gia, ngài ngàn vạn lần đừng cùng tỷ tỷ đưa khí, sắc trời tối, chúng ta cần phải trở về “. Thư nhi nũng nịu . Nếu nàng đột nhiên toát lên câu như vậy, Hạ Uyển Thanh sớm quên đến tồn tại của nàng.


      “ Ngươi về trước , Bổn vương còn chút việc phải xử lý “. Long Diễm đầu cũng ngẩng lên , vẫn như cũ oán giận nhìn Hạ Uyển Thanh.


      “ Này,... ... Thôi được rồi, thần thiếp trở về chờ Vương gia dùng bữa “. xong cúi cúi người, ý nghĩa nhìn nàng cái, xoay người rời .


      Toàn bộ sân thừa lại hai người bọn họ, hướng Hạ Uyển Thanh nhích lại gần, lạnh lùng nhìn nàng, thấp giọng ở bên tai nàng :” Bổn vương tại đến cùng Vương phi tính toán nợ nần của chúng ta ?” Giọng dồi dào từ tính, hơn nữa thở ra nhiệt khí , làm cho Hạ Uyển Thanh bất giác đỏ mặt, bối rối nhìn :” Nợ ? Nợ cái gì ? Uyển Thanh luôn luôn đều ở trong phòng, hình như có đắc tội với Vương gia “. Nàng lấy lại bình tĩnh .


      “ Phải ? Vương phi của Bổn vương cả ngày cùng chỗ với Triệt vương, nàychẳng lẽ tính là nợ sao? “ cười, ở nàng xem tới , nụ cười kia lãnh có thể đông chết người :” Ngươi đừng với Bổn vương, ngươi ý muốn quấy rối Vương đệ ?”


      Hạ Uyển Thanh hung hăng trừng cái :” Ở trong mắt ngươi, ta chính là người như vậy sao? Ta cho ngươi biết, ta đối với các ngươi chuyện đó có hứng thú, ta cảm thấy hứng thú chính là ngươi nhanh nhanh hưu ta ! Đưa ta tự do”.


      hung hăng lấy tay nện xuống mặt bàn ngọc thạch bên cạnh, oành tiếng, bàn thạch tho cái đế sụp xuống, máu tươi từ các khớp ngón tay chảy xuống, rơi mặt đất, xinh đẹp giống như mã cách lệ đặc.


      “ Đời này, ngươi đừng hòng chạy trốn, ngươi nợ Bổn vương, hay dùng ngươi đời này tới trả nợ .”


      “ Cái gì ? Nàng nợ ? Hình như theo ta được biết, cho tới bây giờ đều là Diễm Vương đối xử tàn nhẫn với Hạ Uyển Thanh a...” Hạ Uyển Thanh gì ở trong lòng nghĩ.


      lạnh lùng xong câu đó cũng thèm quay đầu lại xoay người rời . Hạ Uyển Thanh cà nhắc tiến lên nắm lấy góc áo :” Long Diễm, ngươi ràng, ta thiếu ngươi cái gì ?”.


      Lòng bàn tay truyền đến run lên, xoay người, đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm nàng, khóe miệng mang theo mỉm cười :” Ngươi vừa rồi kêu tục danh Bổn vương ?”


      Hạ Uyển Thanh đột nhiên nhớ tới, hình như ở cổ đại người có thân phận đều rất kiêng kị người khác gọi thẳng tục danh của , nàng vội vàng buông tay ra, lúc lắc hai tay, kích động :” Vương gia ngươi đừng sinh khí, ta chỉ là nhất thời sốt ruột mới kêu lên như thế .”


      “ Phải ? Vậy kêu tiếp nữa, Bổn vương thích nghe ngươi kêu Vương gia “. Mặt của sát lại đây, thở ra nhiệt khí vào bên tai của nàng, ái muội mập mờ.


      Hạ Uyển Thanh mờ mịt vươn tay phủ ở trán :” Ngươi phải phát sốt chứ ? hay là choáng váng ? hôm nay sao khác thường vậy ?


      hất rơi tay nàng, nhìn chằm chằm nàng :” Vậy ngươi hy vọng Bổn vương tỉnh táo hay là hồ đồ ? Giống như với nàng, hoặc như là chính lời vô nghĩa :” Nếu có thể vẫn hồ đồ tốt .”


      Nhìn khuôn mặt góc cạnh ràng, Hạ Uyển Thanh hơi xuất thần, nam nhân tuấn mỹ như vậy, vừa có quyền thế, vừa nhiều tiền, nếu ở đại, tuyệt đối là lão công hiếm có . Nhưng mà, chính mình cũng thể, thể thương , bởi vì nàng hiểu , chỉ cần thương , lại như Hạ Uyển Thanh, giống nhau chịu nổi , giống nhau ngã vào muôn đời muôn kiếp trở lại được.


      “ Vương phi phát ngốc cái gì ? Chẳng lẽ Bổn vương ?” giảo hoạt giống như hồ ly.


      Hạ Uyển Thanh mạnh mẽ đẩy ra, xoay người trở về phòng, nhàn nhạt :” Sắc trời còn sớm, Vương gia nên dùng bữa “ Bỏ thôi, nữ nhân còn chờ , biết vì sao giờ phút này trong lòng đau nhức , còn như hồi xưa .


      ngơ ngác nhìn Hạ Uyển Thanh, thẳng đến khi nàng hoàn toàn vào trong phòng mới xoay người rời .


      Thư nhi vẫn luôn trốn ở mặt sau cổng vòm hình tròn, nhìn thấy Diễm Vương giống như mất hồn rời , tay mảnh khảnh gắt gao túm chặt cửa trụ, mặt chút thay đổi.
      Andrena thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 7 : UYỂN THANH CHI MÊ

      ( Mê ở đây là câu đố, ngữ ).

      Ban đêm


      Hạ Uyển Thanh nằm ở nhuyễn tháp, nhìn chằm chằm tử sắc của màn giường, làm thế nào cũng ngủ được,suy nghĩ Long Diễm nàng thiếu thứ, đến tột cùng là cái gì ?


      Lòng tràn đầy hiếu kì, gọi to Tiếu nhi mắt lờ mờ buồn ngủ, kêu nàng ngồi ở bên giường mình, mắt mở to hỏi :” Tiếu nhi, có thể cho ta biết, ta lúc trước đến tột cùng thiếu Vương gia cái gì vậy ?Tại sao ta thiếu , phải dùng cả đời để hoàn lại?”


      Tiếu nhi xoa xoa hai mắt mơ màng :” Tiểu thư nợ Vương gia ? Ta biết a, Tiểu thư trước khi mất trí nhớ rất ít, trong lòng có chuyện gì chưa hề với Tiếu nhân, vẫn là tiểu thư tại tốt, thiệt tình đem Tiếu nhi thành người nhà “.


      Xem ra nàng cái gì cũng biết, quên quên , ngày nào đó làm .
      Sáng hôm sau, Hạ Uyển Thanh dậy sớm, thương tích đầu gối nếu luyện tập thực tàn phế mất.


      Từ lần trước đem Tiết mỹ nhân hủy dung, sau đó người nào dám đến Thanh quyển uyển của nàng “ Giương oai “ nữa . Hôm nay biết Triệt có tới hay , Hạ Uyển Thanh ngoài miệng nghĩ tới , trong lòng lại có chút chờ mong đến, dù sao là người hòa hợp với nàng tại thời này.


      “ Xuẩn nữ nhân, lại suy nghĩ cái gì ?” Bên tai bỗng dưng truyền tới thanh của Triệt, sợ tới mức Hạ Uyển Thanh hướng về phía sau ngã, vốn tưởng rằng thân mật tiếp xúc với mặt đất, lại bị đôi tay mạnh mẽ chặn ngang tiếp được :” Ta xuẩn nữ nhân, ngươi lần sau thể được vụng về như vậy, đứng cũng vững “. khinh thường cười nhạo nàng.


      Hạ Uyển Thanh đỏ mặt từ trong lòng ngực của đứng lên, tức giận :” Còn phải tại ngươi, biết từ đâu chui ra tới, dọa ta sợ”.


      “ Còn có thể từ đâu chui ra, đương nhiên là từ tường bay qua tới, ta chính là né tránh thủ vệ trùng trùng điệp điệp của Diễm thân vương phủ mới vào á “. đắc ý nhìn nàng, hai mắt tà mị phóng ra dòng diện nghìn vôn.


      Hôm nay Long Triệt mặc bộ y phục thường ngày màu đen viền vàng, nâu của sắc tối, thân hình cao to kiệt xuất,lồng ngực dày rộng nở nang, còn có cơ ngực cứng rắn như như , oa , nàng khỏi thầm nghĩ nếu như người này cởi y phục nhất định dụ dỗ nghĩ muốn phạm tội a, bình tĩnh, bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh. (sắc nữ =.= )


      Hạ Uyển thanh sâu thở ra hơi :” Từ tường trèo qua ? Ngất , ngươi đường đường là thân vương cửa chính , trèo tường làm cái gì, còn ở đây đắc ý “. Nhìn thấy bộ dáng kiêu ngạo nàng muốn cười.


      “ Vì để cho người kia nổi điên thôi “. thờ ơ .


      “ Người kia ? Ta sao ? Ta muốn điên rồi “. Hạ Uyển Thanh trở mình xem thường nhìn .


      “ Ta người kia phải ngươi, là vương huynh ta, ngày hôm qua ngươi thấy đỉnh đầu của tức giận đều bốc lên khói đen ư ?”


      Ha ha, tức cái gì đâu, chẳng qua là muốn Vương phi của cho đội nón xanh thôi. ( đội nón xanh = cắm sừng)


      “ Tốt lắm, tốt lắm, tới , nhắc tới lại tức. Ta ngày hôm qua nghe ngươi ngươi phải rời khỏi, ngươi muốn đâu hả ? Hạ Uyển Thanh ra hiệu ngồi xuống.


      cầm ly trà tay , thản nhiên :” biên quan, lần này trở về là Đại thọ Thái Hậu , chờ mừng thọ xong, ta phải trở về. Mấy năm qua, hoàng huynh luôn để ta ở biên quan, là vì để ma ma của ta rèn luyện tính tình ta, hai là ... ...... ....”


      muốn lại thôi, Hạ Uyển Thanh ngẩng đầu hỏi :” Hai là vì cái gì ?”


      vẻ mặt phức tạp nhìn nàng, thu hồi cợt nhả lúc trước, như là nhớ lại việc thống khổ .


      lâu sau mới chậm rãi hé miệng :” Hai là vì nữ nhân ta nhưng lại thể “.


      Hạ Uyển Thanh ngẩn người, nhàng vỗ vỗ tay nắm chặt ly trà của :” Thực xin lỗi, ta biết nhắc tới chuyện thương tâm của ngươi, ta cho rằng nếu thực người, dũng cảm đối mặt, mặc kệ quá khứ của ngươi thế nào, quá khứ khiến cho nó qua , tiêu tan là tốt rồi “. Nàng mỉm cười nhìn , nhìn nam nhân đau khổ trước mắt này.


      Triệt nhìn nàng, trong ánh mắt tràn đầy bi thương :” Đúng vậy, tiêu tan là tốt rồi , có lúc ta thực hâm mộ ngươi bị mất trí nhớ , có thể quên hết đau khổ qua, nhưng lưu lại nam nhân tỉnh táo lặng lẽ đau khổ cùng đơn, chính là chỉ cần nàng có thể vui vẻ, lại đau lần nữa, ta cũng sợ hãi, nhưng mà, nàng thực vui vẻ sao ?”


      đổi lại nắm tay Uyển Thanh, mặt bi thương nên lời, trong con ngươi thậm chí xuất nước mắt, nam nhân cương nghị như vậy, vì như thế bi thương dùng tình cảm sâu vô cùng đến được, hâm mộ “ nàng “ trong miệng .


      “ Các ngươi làm gì đó ?” giọng nữ chói tay vang lên thiếu chút nữa chọc thủng màng nhĩ Hạ Uyển Thanh. Quay đầu nhìn lại , lượn lờ đứng đó là Thư sườn phi.


      Nàng bước nhanh đến trước mặt bọn họ, từ từ kéo ra tay Triệt nắm chặt tay Uyển Thanh, quay lại đối nàng :” Vương phi chớ quên thân phận của mình, ngươi là Vương phi Diễm thân vương, làm sao có thể cùng Triệt vương ở trong này dây dưa , quả là bại hoại môn phong “. Hóa ra Thư sườn phi luôn luôn ôn nhu động lòng người cũng có thời điểm chuyện lựa lời mà .


      Bên cạnh Triệt nhíu nhíu mày, khinh thường nhìn Thư nhi :” Thư sườn phi, chớ quên thân phận của mình ! Dám cả gan láo xược với Bổn vương .” Triệt tức giận, bộ dáng tức giận quả thực cùng Long Diễm như từ khuôn mẫu khắc ra.


      Thư nhi cúi cúi người rồi lại khôi phục bộ dạng ôn nhu hiền thục :” Triệt vương bớt giận, nô tỳ hôm nay là vội tới thỉnh an tỷ tỷ, nghĩ gặp Vương gia, bởi vì nô tỳ từ rất quen với nội huấn nữ giới cho nên hôm nay gặp tỷ tỷ tự trọng như thế, liến nhất thời lựa lời, hy vọng Triệt vương cần chê cười.”
      Andrena thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Nếu phải bộ dáng nàng ta vừa mới hung ác , Hạ Uyển Thanh thực đối với nữ nhân trước mắt này tán thưởng thôi , tươi cười như xuân phong, bộ dáng ôn nhu động lòng người, thân hình uyển chuyển, mội chỗ đều đủ để mê hoặc nghìn mỹ nam. Thảo nào Long Diễm lại thích nàng như thế.


      Triệt vẫn như cũ nhíu mi, xem ra Thư nhi này thể làm Triệt vui lòng. nghiêm mặt để ý tới Thư nhi, đưa tay vì Hạ Uyển Thanh rót trà, nàng nh5 nhàng túm túm tay áo ý bảo nên tức giận.


      “ Muội muội mau ngồi , hôm nay biết muội muội đến đây có gì ?” Hạ Uyển Thanh mặt mang mỉm cười .


      “ Ngày hôm qua nghe chân tỷ tỷ bị thương, hôm nay Thư nhi đặc biệt tới thăm tỷ tỷ , mang theo dược cao* ở quê nhà chuyên dùng để xoa dịu sưng phù cùng đau đớn, hảo mong chân tỷ tỷ mau tốt lên.” Nàng nhàng nắm tay Hạ Uyển Thanh lên, ôn nhu

      .
      “ Muội muội quá khách khí , vết thương ở chân của ta do Triệt vương tỉ mỉ chăm sóc tốt lên rất nhiều, làm phiến muội muội lo lắng “. Hạ Uyển Thanh dấu vết từ tay nàng rút tay mình ra. Nâng ly trà lên, nhàng mở miệng uống.


      Nàng ta giật mình, ngờ Hạ Uyển Thanh công khai làm chuyện Triệt vương quan tâm chính mình. tia bi thương từ trong mắt nàng lộ ra, nếu đoán sai, Thư nhi này đúng là tham, có Long Diễm còn muốn có Long Triệt.


      “ Phải ? Xem ra là muội muội đa tâm “. Hồi lâu, từ trong miệng nàng chậm rãi truyền ra mấy chữ mang theo thất vọng.


      Triệt ở bên mở miệng :” Xuẩn nữ nhân, ta phải tìm Vương huynh, hồi còn phải cùng hoàng huynh tiến cung thương thảo việc đại thọ Thái hậu, mình ngươi đừng lộn xộn, phải ngoan ngoãn nghỉ ngơi, ngày mai ta lại ghé thăm “. xong, xoa xoa đầu Hạ Uyển Thanh rồi rời .


      Nghe ái muội lại ấm áp dặn dò, trong lòng nàng địa phương nơi mềm mại nhất chậm rãi rung động. Hạ Uyển Thanh ngơ ngác nhìn bóng dáng rời , bên cạnh Thư nhi dùng ngữ điệu nóng lạnh :” Xem ra Triệt vương đối tỷ tỷ phải là quan tâm bình thường đâu “.


      Nàng lười cùng nàng ta tranh luận, chỉ mình ngơ ngác ngồi ở chỗ kia thưởng thức trà.


      “ Kỳ có điều tỷ tỷ biết, trước khi tỷ tỷ mất trí nhớ, tỷ tỷ cùng Triệt vương như nước với lửa á .” Nàng dùng dư quang nhìn phản ứng của Hạ Uyển Thanh.


      “ Ân “ Hạ Uyển Thanh thản nhiên đáp lại.


      “ Tỷ tỷ muốn biết tại sao ư ?” Nàng ta dường như rất bất mãn phản ứng của nàng, kỳ thực trong lòng Hạ Uyển Thanh sớm đập loạn thình thịch, lòng tràn đầy nghi vấn cần được giải đáp nhưng tại đây trước mặt nữ nhân này nàng thực muốn để lộ nội tâm của mình.


      “ bởi vì tỷ tỷ làm hại Triệt vương mất nữ nhân nhất.” Nàng ta cười lạnh .


      Hạ Uyển Thanh tay nắm ly trà hơi hơi run rẩy, chưa từng nghĩ đến đáp án chính là như vậy.
      “ Là như thế nào ?” Hạ Uyển Thanh che dấu kích động của mình.


      Nàng cười nhạo :” Triệt vương từng rất nữ nhân, chính là tỷ tỷ ngươi lòng tham đáy, Diễm vương lại buông tha Triệt vương, làm hại Triệt vương cùng nữ nhân xa cách...... ... ....a, tỷ tỷ, muội muội phải là cố ý nhắc tới chuyện thương tâm của ngươi đâu.” xong, dùng tay áo che miệng làm bộ dáng mô phỏng.


      Hạ Uyển Thanh cũng rảnh bận tâm nàng ta có phải hay cười nhạo mình, trong đầu chỉ liên tục xoay quanh câu :” Ngươi làm hại Triệt vương cùng nữ nhân nhất xa cách”.


      Cho nên lúc ban đầu thời điểm nhìn thấy Triệt lại hung tợn mình là nữ nhân ác độc. Hạ Uyển Thanh bắt đầu mê man. Lúc đầu nàng cho rằng Hạ Uyển Thanh là nữ nhân yếu đuối cùng đáng thương, sau đó Long Diễm lại với mình nàng nợ , cần dùng cả đời đến trả lại, bây giờ lại có người tố cáo nàng Hạ Uyển Thanh hại chết nữ nhân Triệt nhất, đến tột cùng người nào mới là chân chính Hạ Uyên Thanh? Mới là chân chính Hạ Uyển Thanh ?


      biết Thư nhi rời khi nào, Hạ Uyển Thanh vẫn luôn vô thần nằm ở ghế quý phi trong viện, nhìn trong viện hoa hoa cỏ cỏ, trong lòng rối rắm lại mê man.


      Nếu ta là đầu sỏ gây nên cái chết của nữ nhân Triệt nhất, kia Triệt vì sao lại đối với ta tốt như vậy ? Là gì báo thù ? Hay là còn gì khác ? Hoặc là mọi thứ được mưu tính trước ?Nhưng là đôi mắt trong suốt cũng hề tâm cơ cộng với tính tình thô bạo, rất khó tin người có thể vùi lấp nhiều bí mật cùng làm tổn hại người như vậy ? Nếu tiếp cận ta để báo thù, như vậy ta nhất định thể ở trước mặt lơ là mất cảnh giác. Còn có Thư nhi kia, trăm phương nghìn kế ở trước mặt ta tiết lộ chuyện cũ có liên quan đến Triệt, trong hồ lô nàng ta rốt cuộc muốn làm cái gì ? tại , Hạ Uyển Thanh cũng phải là nữ nhân đầu óc ngu xuẩn cùng đơn giản kia.


      Hạ Uyển thanh từ từ nhắm hai mắt , trong lòng giống như có mấy ngàn con kiến qua, lúc này, nhất định phải bình tĩnh.


      Tất cả bí mật, đều chờ nàng làm .

      ĐỘC SỦNG KHÍ PHI KHUYNH THÀNH TUYỆT SẮC

      Tác giả: Tuyết Lạc
      Thể loại: Xuyên , ngôn tình
      Tình trạng: hoàn
      Convert: Ngocthuybachdang
      Edit : Băng Nhi 21

      CHƯƠNG 8 : TÀN NHẪN CỦA QUÁ KHỨ


      Ngày mới, Uyển Thanh để Tiếu nhi dìu xuống Phù dung viên của Vương phủ dạo, từ lúc tới thời này, còn có ra ngoài vương phủ, muốn nhìn xem phiên chợ ở cổ đại có phải hay giống như tivi trình diễn, nghĩ nghĩ, trong lòng có chút ngứa ngáy :” Chờ đầu gối tỷ khỏi hẳn sau đó nhất định phải lừa Tiếu nhi trốn ra ngoài “. Ngẫm lại, trong lòng toàn bộ lo lắng đều tiên tan hết.


      “ Tiểu thư, Vương gia ở bên kia “. Tiếu nhi túm túm tay áo Uyển Thanh chỉ vào xa xa Long diễm cùng Thư nhi ở dưới bụi nho.


      Hai người rúc vào nhau, bộ dáng hài hòa lại hạnh phúc làm cho người ta khỏi hâm mộ, có lẽ mình mới là kẻ thứ ba xen vào tình của bọn họ. Uyển Thanh ánh mắt lặng lẽ nhìn xa xăm, rồi lôi kéo Tiếu nhi chuẩn bị rời .


      “ Tỷ Tỷ sao lại mới đến liền muốn rời ?” thanh rất hài hòa vang lên ngăn cản bước chân của các nàng. Xem ra muốn trốn cũng trốn thoát.


      Uyển Thanh dừng bước nhìn hai đôi ánh mắt bất hảo ,chờ câu dưới của bọn họ.


      “ Vương phi chẳng lẽ mất trí nhớ ngay cả lễ nghĩa cơ bản nhất cũng đều quên ? Thấy Bổn vương như thế nào lại hành lễ ?” Long Diễm buông Thư nhi bên cạnh ra, chút cười lạnh đọng ở khóe miệng, nhìn phản ứng của nàng.


      Hạ Uyển Thanh vuốt những sợi tóc lộn xộn bị gió thổi rơi rớt xuống trán, thản nhiên :” về cấp bậc lễ nghĩa, mặc dù thần thiếp tại vương phủ này được đối đãi tử tế, nhưng danh nghĩa, tốt xấu gì cũng coi như là nữ chủ nhân vương phủ, là Vương phi nơi đây , kia Thư nhi muội muội có phải hay cũng nên cho ta cái hành lễ chính thất ?” Sau khi xong, nàng cũng giương lên nụ cười tự cho là quyến rũ mê hoặc người, ý cười càng sâu nhìn Long Diễm.


      “ Vương gia đừng cùng tỷ tỷ so đo , chúng ta đều là người nhà, như thế phải xa lạ rất nhiều sao? Tỷ tỷ,phong cảnh Phù dung viên này so với ngự hoa viên ở hoàng cung đều thua kém, nếu hôm nay đúng lúc gặp mặt, vậy đến cùng thưởng thức cảnh đẹp .”Thư nhi bộ dạng cừu non ngoan ngoãn rúc vào trong lòng Long Diễm, chỉ là khóe mắt kia mang theo hàm súc lóe ra, làm cho lòng người khỏi chán ghét đứng lên.


      “ Người nhà ? Ta chưa từng đem nơi này là nhà của ta ? Cho nên cũng có tâm tình thưởng thức mỹ cảnh, muội muội cùng Vương gia tiếp tục ngắm cảnh , Uyển Thanh xin cáo lui trước “. xong nàng cúi người hành lễ, kéo váy xoay người muốn rời .


      “ Đứng lại “. Gầm lên giận dữ.


      “ Hạ Uyển Thanh, Bổn vương nhiều lần nhường nhịn ngươi, ngươi nhưng lại biết tốt xấu. Từ mất trí nhớ tới nay càng ngày càng láo xược ? Như thế nào ? Cho là có Triệt vương cho ngươi chỗ dựa nên biết trời cao đất rộng sao ?” Long Diễm khuôn mặt tuấn tú xanh mét, gân xanh mơ hồ có thể thấy được , dường như ra sức kìm nén lửa giận trong lòng.


      “ Chọc giận , chọc giận , hưu ta, ta liền tự do “.Hạ Uyển thanh ngẩng đầu lên nhắm mắt lại yên lặng suy nghĩ.


      “ Vương phi chớ quên, cho dù ngươi mất trí nhớ, ngươi vẫn là mang tội chi thân. Bổn vương cùng Thư nhi tạm thời cùng ngươi so đo, ngươi liền quên người của ngươi phạm đại tội di thiên sao ? Muốn hay Bổn vương đúng lúc nhắc nhở cho ngươi ? hả ?” hướng tới gần Uyển Thanh, đôi con ngươi đen tản mát ra lãnh kinh người.


      Mang tội thân ? Di thiên đại tội ? Hạ Uyển Thanh càng hỗn loạn , này Hạ Uyển Thanh trước khi ta xuyên qua, đến tột cùng phạm vào cái gì, lưu lại cục diện rối rắm như vậy cho ta thu thập.


      Nàng ra vẻ bình tĩnh :” Xin Vương gia “ Trong lòng nghi hoặc cái tiểu nhân lùi :” cho ta biết hết thảy chuyện tình, ta mới biết phải ứng đối thế nào ?”


      “ Ngươi ... ......” đợi Long Diễm chuyện, Thư nhi ở bên nhàng khóc nức nở đứng lên, càng ngày càng kích động cảm xúc, đến cuối cùng biến thành nước mắt như mưa. Nhìn thấy bộ dạng mỹ nhân hoa lê đẫm mưa ( nước mắt như mưa) Long diễm cực kỳ đau lòng, gắt gao ôm lấy Thư nhi, trong miệng nỉ non : “ Thư nhi ngoan , Bổn vương dễ dàng bỏ qua cho nữ nhân ác độc kia, nhất định lấy lại công đạo cho ngươi “.
      Andrena thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Nhìn hai người bọn họ ở trước mặt mình gắt gao ôm nhau, mà chính mình trong miệng bọn họ biến thành nữ nhân ác độc , loại cảm giác này tựa như bị ly nước đá hắt thẳng vào mặt, như vậy chịu nổi, như vậy bất đắc dĩ.


      “ Vương gia, nếu có chuyện gì, Uyển Thanh muốn trở về “. chịu được bọn họ ở trước mặt mình ân ái, Hạ Uyển Thanh thầm nghĩ có thể mau chút thoát khỏi cái chỗ này.


      “ Hạ Uyển Thanh ! Ngươi đứng lại đó cho ta “. buông Thư nhi, tiến lên từng bước nắm chặt cánh tay của nàng ,giống như muốn mãnh liệt bóp nát :” Xem ra ngươi là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ a, đời như thế nào lại có nữ nhân ác độc như ngươi ? Nếu như có thể ta muốn đào lòng của ngươi, nhìn xem đến tột cùng là cái gì ?” lần đầu tiên ở trước mặt Hạ Uyển Thanh xưng “ ta “, cón muốn đào lòng nàng ra.


      “ ha ha , phu quân của ta đối đãi ta đúng là tệ a ?” Hạ Uyển Thanh thấp giọng nỉ non, có tia đơn, tia bất đắc dĩ.


      Long diễm mặt trầm :” Ngươi đầu tiên là muốn Thái Hậu đem ngươi gả vào Diễm thân vương phủ, làm hại Thư nhi trong cơn tức giận trốn , suốt nửa năm có tin tức, lúc sau lại gần như sử dụng các loại thủ đoạn ngăn cản Thư nhi tiến vào vương phủ. Thư nhi ủy khuất gọi ngươi tiếng tỷ tỷ, ngươi chẳng những đợi thấy nàng, còn dùng thủ đoạn ác độc hại chết muội muội của nàng, lại ở Thư nhi mang thai con nối dõi của Bổn vương, làm nàng xảy thai. Ngươi có thể cho Bổn vương nhìn xem, lòng của ngươi đến tột cùng có phải hay từ rắn rết làm ra ? Vì sao ngươi cứ chịu buông tha người khác ?” Sau khi xong, Long diễm thế nhưng lại vô lực ngổi ở bên ghế thạch. Mà Hạ Uyển Thanh cũng đầu đuôi ngây ngốc đứng tại nơi đó.


      Hóa ra, ở nàng trước khi xuyên qua, Hạ Uyển Thanh thế nhưng xảy ra nhiều chuyện như vậy ? Nợ này, chính mình như thế nào thay nàng hoàn trả ?


      bên Thư nhi chảy nước mắt ôm Long Diễm , dùng thanh thê thảm quát :” Tỷ tỷ vì sao nhất định phải tàn nhẫn như vậy ? Thư nhi cầu xin ngươi, xin ngươi buông tha Thư nhi, buông tha Vương gia “. Nhìn bộ dáng bọn họ, Hạ Uyển Thanh giờ phút này từ đầu đến chân thấy tia ấm áp, toàn bộ tâm cũng giống như bị vét sạch, vì cái gì lại như vậy ? ra, chính mình là cái nữ nhân ác độc kia. Trước mắt bọn họ tâm đầu ý hợp, gắn bó cùng nhau sưởi ấm, nàng cũng là người vô tội nhưng lại rơi vào đất tuyết ác ma, này hết thảy buồn cười bao nhiêu a?


      Hạ Uyển Thanh liều lĩnh quay đầu chạy trốn, chỉ là hung hăng muốn đem hết thảy bỏ ở phía sau, nàng là vô tội phải sao ?


      Tiếu nhi hốt hoảng dìu nàng trở lại Thanh quyển uyển.


      “ Tiếu nhi, ngươi bọn họ vậy chăng ?” Hạ Uyển Thanh yếu ớt hỏi, ý đồ muốn nghe được trong lời cái an ủi mình.


      “ Tiểu thư.... ......... Tiểu thư, Tiếu nhi biết nên trả lời thế nào ?” Tiếu nhi né tránh làm nàng hiểu được hết thảy.


      “ Thôi, biết đừng “. Uyển Thanh phất phất tay áo bảo nàng xuống.


      “Chờ chút “. Nàng gọi Tiếu nhi lại “ Triệt vương phủ mời Triệt vương tới đây chuyến, Uyển Thanh có việc muốn nhờ.


      “ Vâng “.


      ... ...... ...... ........


      lâu sau, Triệt vương vội vã chạy tới.


      “ Xuẩn nữ nhân, phát sinh chuyện gì ?” Nhìn bộ dáng lo lắng cùng quan tâm, ánh mắt Hạ Uyển Thanh đau xót, muốn chảy xuống nước mắt lại bị cường ngạnh nhịn trở về.


      “ Triệt, ta muốn nghe quá khứ của ta. Ngươi phải cho ta biết đầu đuôi gốc nhọn “. Hạ Uyển Thanh kiên định nhìn , thấy vẻ mặt do dự cùng bi thương, con ngươi trong suốt cũng bịt kín tầng sương mù.


      “ Được, ta tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn, ngươi muốn biết phương diện nào ?” Hồi lâu, như là đấu tranh tư tưởng rất lớn , khó khăn .


      “ Toàn bộ “. Đúng vậy, Hạ Uyển Thanh muốn cho mình biết về toàn bộ “ chính mình “.

      ĐỘC SỦNG KHÍ PHI KHUYNH THÀNH TUYỆT SẮC

      Tác giả: Tuyết fLạc
      Thể loại: Xuyên , ngôn tình
      Tình trạng: hoàn
      Convert: Ngocthuybachdang
      Edit : Băng Nhi 21

      Chương 9: Triệt hồi ức

      "Ở trong trí nhớ của ta, ngươi là nữ hài an tĩnh lại ôn nhu ,lần đầu tiên ta thấy ngươi khi đó, ngươi ngay tại kia an tĩnh nhìn Hồ Điệp đậu cổ tay áo của ngươi , vẫn nhúc nhích , vì muốn dọa đến Hồ Điệp, mãi đến khi chóp mũi chảy ra ít mồ hôi, sắc mặt hơi tái nhợt cũng nguyện động. Khi đó ngươi an tĩnh tựa như tinh linh lầm lỡ xâm nhập nhân gian, chỉ cần tia hưởng đều kinh động ngươi. Mỗi lần ngươi theo Thái Phó tiến cung, luôn luôn yên lặng nhìn Vương huynh, ba huynh đệ chúng ta hợp lại khi dễ ngươi, đùa ngươi, mỗi lần ngươi ủy khuất chịu đựng khóc, ở thời điểm ngươi cuối cùng sắp khóc đều là Vương huynh nhảy ra vì ngươi giải vây, ở trong mắt ngươi, trong lòng ngươi chứa đựng tất cả đều là. . . Tất cả đều là Vương huynh." Triệt ôn nhu ,thanh nhàng nỉ non như là kể chuyện cũ ấm áp.


      nhìn phương xa tỉ mỉ nhớ lại , trong mắt khi sáng rọi nở rộ khi khói mù bi thương.

      "Tại thời điểm ngươi sinh nhật mười hai tuổi, mẫu hậu hỏi ngươi muốn lễ vật là cái gì, ngươi chút do dự là làm tân nương Vương huynh. Mẫu hậu liền đem nguyện vọng của ngươi nhớ bốn năm, rốt cục lúc ngươi mười sáu tuổi hứa mang ngươi cấp cho Vương huynh. Nhưng khi đó Vương huynh lại sâu sắc mê luyến thị thiếp Thư nhi của , Thư nhi hơn vương huynh hai tuổi, đối Vương huynh hết sức sủng nịch cùng yê mến ,mẫu hậu là cường thế nữ nhân, từ chúng ta sinh trưởng ở thâm cung , chính là rất khát khao mẫu hậu có thể giống mẫu thân bình thường cho chúng ta thương, có thể Vương huynh là Thư nhi, hoặc là Vương huynh chỉ nghĩ muốn được người khác thương , tóm lại đối với bể tình ban đầu của Vương huynh mà , mẫu hậu đột nhiên tứ hôn làm cho cực kỳ phản đối. Về sau. . ." ngoái đầu nhìn lại thâm sâu mà nhìn Hạ Uyển Thanh liếc mắt cái tiếp.


      "Về sau Thư nhi biết được mẫu hậu đem ngươi tứ hôn cùng Vương huynh, liền từ giã. Đoạn thời gian kia , Vương huynh đem tất cả sai lầm đều quy kết ở người ngươi, phái rất nhiều người tìm Thư nhi, rốt cục ở các ngươi đại hôn nửa năm sau tìm được Thư nhi. Vương huynh đón nàng hồi Vương Phủ nạp làm trắc phi, khi đó, hoàng huynh cũng đem ta rời vương đô, phái ta trấn thủ biên quan, chuyện sau đó liền thể nào biết, chỉ là về sau ngẫu nhiên trở về nghe chút tin tức, đều là những. . . . . ."


      muốn lại thôi, sắc mặt khó coi xoay mặt cũng thêm gì.

      "Đều là những đồn đãi đối ta tốt phải ?" Hạ Uyển Thanh thở sâu hơi: "Diễm vương ta tàn nhẫn hại chết của nàng muội muội, lại làm hại Thư nhi xảy thai, đều là phải ?"

      kinh ngạc hồi lâu nhìn nàng: "Là Vương huynh ? !"

      Triệt lắc đầu, "Ta tin những tin lời đồng này , ta ý đồ tiến vào Vương Phủ tìm ngươi, nhưng là Vương huynh đem ngươi giam lỏng . Ngươi có biết , ba người thành hổ, ta. . . Lực bất tòng tâm."

      Hạ Uyển Thanh cười khổ: "Cho nên , liền ngay cả Triệt ta tín nhiệm nhất cũng bị những lời đồn đãi này đánh bại . Có lẽ, ta là có lẽ, việc này cũng là ta làm a?" biết vì cái gì trong lòng nàng luôn luôn có thanh cho chính mình, việc này cũng .

      Dựa vào Triệt đối hạ Uyển Thanh trước miêu tả, nữ tử ôn nhu an nhàn như vậy làm sao có thể làm ra chuyện tàn nhẫn zậy?

      giật mình: "Tín nhiệm nhất?" đôi trong suốt con ngươi gắt gao níu tâm Hạ Uyển Thanh, như là lẩm bẩm: "Ta hẳn là tin tưởng Uyển Nhi , phải sao?"

      Nhìn bộ dáng của , cái lạnh run đánh tỉnh Hạ Uyển Thanh: "Triệt, có thể cho ta biết, giữa chúng ta trong lúc đó có quan hệ sao?" Trực giác của nàng cho chính mình giữa các nàng nhất định từng có cái gì.

      " Quan hệ của chúng ta ? !" giống bị điện giật mạnh mẽ đứng dậy, nhếch môi mỏng có chút xanh xao: "Uyển Nhi, ta mệt mỏi, ngày mai còn phải tiến cung, nhĩ hảo sinh nghỉ ngơi, ta ngày khác đến xem ngươi." xong liền cho Hạ Uyển Thanh làm như thế nào giữ lại chuyện ,xoay người ly khai.

      Nhìn như gió xa, Uyển Nhi? Xem ra như chính mình suy nghĩ quan hệ đơn giản.

      Cả buổi tối Hạ Uyển Thanh đều ngủ an ổn, lăn qua lộn lại nhớ lại mọi người , giống như internet nhìn như kín đáo nhưng trăm ngàn chỗ hở.

      "Nếu ta là hại chết muội muội Thư nhi cùng hài tử , vì cái gì theo miệng Triệt nghe được ta nhưng là ngay cả con bướm cũng dám kinh động sao lại có thể là hung thủ hại người? Chẳng lẽ có thể khiến người trở nên vô cùng đáng sợ? Còn nữa, Diễm vương tựa hồ rất nguyện ý ta cùng Triệt đơn độc ở chung, mà Triệt ở nhắc tới quan hệ chúng ta khi đó luôn luôn mọi đều để ý như làm sao có thể như vậy kích động?" Hạ Uyển Thanh ôm chăn, trán ngừng đổ mồ hôi lạnh.

      "Toàn bộ toàn bộ đều giống cái hắc động lớn,cách chân tướng càng gần lại càng khủng hoảng,chính là ta nhất định phải cởi bỏ tất cả các mê, nếu là Hạ Uyển Thanh gây nên, ta vì nàng phạm lỗi tận lực bù lại, nếu phải, ta nhất định để người vô tội bị oan , xem ra dùng chút thủ đoạn đặc biệt đạt được mục đích của ta ." Có lẽ đến nắm giữ vận mệnh chính mình thôi.

      Cả đêm ngủ, nàng buổi sáng sớm đứng lên ra ngoài thu thập chút, cũng kéo giãn tâm tình.

      người hết sức chuyên chú rúc tại bụi hoa lý cẩn thận thu gom sương sớm, thấy nha hoàn bên người lâm mỹ nhân vẻ mặt lo lắng bộ dáng bước nhanh hướng sân lâm mỹ nhân đến, sáng tinh mơ chuyện gì khiến cho nàng kích động như vậy?
      Andrena thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :