1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Chị Dâu - Lê Thuỷ Thanh Thuần (NP,H)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 23
      Edit: Sissi

      Lỗ mũi ngứa ngứa….. Ngứa, ngày càng ngứa……
      “KiKi, đừng làm loạn!” Tầm Thiên Hoan rốt cuộc nhịn được nữa kêu to, mười giây đồng hồ sau, bỗng mở to mắt, bên giường thấy Âu Dương Tịch đâu. kinh ngạc nhìn KiKi đứng bên giường : “KiKi, cậu trở về bao giờ?”
      KiKi vuốt vuốt cổ : “Từ sáng sớm. Ngồi xe cả đêm, mệt chết mất.”
      “Ha ha, lần này là vất vả cho mỹ nhân Ki Ki của chúng ta. là chuyên nghiệp chuyên nghiệp, chịu khó chịu khó.” Tầm Thiên Hoan cảm thán .
      KiKi trừng mắt, nhướn lông mày : “Thiên Hoan, cậu là có ý gì? Vậy bình thường ta chuyên nghiệp sao?”
      Tần Thiên Hoan nhanh nhảu xen vào: “Tớ vậy nha.”
      KiKi đột nhiên cười gian tà, : “Mặc kệ cậu có hay , dù sao hai chúng ta cũng chính là như vậy.”
      Tầm Thiên Hoan mặt cảm xúc: “Có ý gì đây?”
      KiKi liếc ra ngoài cửa sổ, đột nhiên vỗ mông Tầm Thiên Hoan : “Mông cũng cần phải phơi nắng nha.”
      Tầm Thiên Hoan tức giận trợn mắt : “Cho tớ xin , thế nào mà…” vừa vươn vai trở mình xong, ánh mắt Tầm Thiên hoan chợt đông cứng, sợ hãi kêu lên: “Mấy giờ rồi?”
      KiKi nhìn đồng hồ treo tường, ung dung : “ sớm muộn, giờ chiều.”
      Tầm Thiên Hoan mắt mở to, người lay động, sau đó “Bụp” tiếng, nằm thẳng giường, buồn động đậy..
      hôm nay còn phải làm nha!
      KiKi nhịn được cười to, tuyệt đối là sung sướng trước đại họa.
      Ba phút sau, Tầm Thiên Hoan nằm giường nhảy dựng lên, kêu to: “Âu Dương Tịch, tại sao gọi em?”
      chuẩn bị vào phòng ngủ, Âu Dương Tịch vô ý thức bịt chặt tai, mở to mắt, nhìn Tầm Thiên Hoan lửa giận ngút trời…..
      Âu Dương Tịch cười mê người, phóng điện tới, cười tới nghiêng thành, sau đó : “ thấy em ngủ ngon như vậy, cũng đành lòng đánh thức.”
      Tầm Thiên Hoan suy sup, khóc ra nước mắt: “ như vậy hại em thảm rồi.”
      Âu Dương Tịch cũng rất là bất đắc dĩ, đành phải : “Được rồi được rồi, lần sau dám thế, lần sau nhất định gọi em đúng giờ.”
      Tầm Thiên Hoan liếc : “Lân sau, ở đâu ra lần sau, lần này còn biết thảm thế nào đây.”
      Âu Dương Tịch nhún nhún vai : “Vậy em bảo làm sao bây giờ?”
      Tầm Thiên Hoan đảo mắt vòng vòng, sau đó gian tà : “Tại hại em thể làm, vậy phải làm việc.”
      “A…..”Âu Dương Tịch cảnh giác.
      gọi điện cho quản lý, em bị bệnh, ngay cả cũng được, cho nên hôm nay mới làm. Em cho biết, mà làm cẩn thận, em quyết tha cho .” Tầm Thiên Hoan uy hiếp.
      Âu Dương Tịch trừng to mắt: “Muốn gọi điện cho quản lý của em xin nghỉ?”
      Yên , thế giới làm gì có chuyện nào nực cười như vậy? Công ty của mình, sao mình lại phải gọi cho quản lý để xin nghỉ?
      Tầm Thiên Hoan : “Làm hay làm?”
      Âu Dương Tịch bĩu môi, : “Em kiểu đấy có thể làm sao?”
      Tầm Thiên Hoan cười hài lòng, nhìn KiKi nháy mắt, KiKi lập tức hiểu được, xoay người ra khỏi phòng ngủ, chỉ lát mang vào cái điện thoại di động, còn đặc biệt tốt bụng bấm số quản lý cho Âu Dương Tịch, hai tay đưa điện thoại cho , tủm tỉm cười nhìn .
      Tầm Thiên Hoan quay đầu ra dấu xin mời gọi.
      Âu Dương Tịch thấy cảnh này, cười cười, đưa điện thoại lên tai……
      Tầm Thiên Hoan và KiKi mở to mắt ở bên cạnh nhìn Âu Dương Tịch, chờ mong đáp án.
      lát sau, điện thoại thông……
      Âu Dương Tịch rất lễ phép : “A, xin chào.”
      “Xin chào, tôi tại thể nghe điện thoại, xin vui lòng nhắn lại.”
      “Tút tút tút……” Bên kia truyền đến tiếng cúp điện thoại.
      Chết tiệt, dám cúp điện thoại?
      Âu Dương Tịch trong mắt lóe lên tia sắc nhọn, lập tức to giọng : “A, quản lý, ngài khỏe ? Ha ha, ngài chắc là có nhớ trong công ty có trưởng phòng Tầm Thiên Hoan đúng ? A, Tôi là bạn của ấy, ấy hôm nay bị bệnh, bệnh rất kỳ dị, nằm dậy nổi……. Đúng đúng đúng, chính là như vậy, cho nên, tôi thay mặt ấy………”
      Ba phút sau, Âu Dương Tịch cúp điện thoại.
      Tầm Thiên Hoan và KiKi lập tức ghé sát vào, chăm chú nhìn  , Tầm Thiên Hoan : “Quản lý thế nào?”
      Âu Dương Tịch mỉm cười đắc ý: “Quản lý cho Thiên Hoan nghỉ tuần! Âu Dương Tịch tôi ra trận có vấn đề gì chứ.”
      KiKi “cắt” tiếng: “ thôi .”
      Tầm Thiên Hoan đảo mắt, nghiêm sắc mặt : “Âu Dương Tịch, vừa em bị bệnh gì?”
      “Bệnh kỳ dị.”
      Tầm Thiên Hoan nhào tới, bóp cổ Âu Dương Tịch: “ mới bị bệnh kỳ dị.”
      “Ai, cần ác như vậy nha. Chẳng phải cũng là vì giúp em sao?”
      “Ai bảo cạnh khóe em…”
      “……..”
      Từng trận cười huyên náo trong căn hộ liên tiếp vọng ra…..
      -------------------
      Trong phòng khách tiếng cười huyên náo.
      Âu Dương Tịch lặng lẽ vào phòng vệ sinh.
      Lấy điện thoại di động ra, gọi cú…
      “Là tôi…… Cho Tầm Thiên Hoan nghỉ tuần.”
      Thu điện thoại lại, Âu Dương Tịch môi mỏng thoảng cười, xoay người ra khỏi phòng vệ sinh.
      “Hai mỹ nữ nghe nha, tối nay tôi mời khách, chúng ta Pub (Sissi: Em nghe là quán rượu, gần giống với Bar) chơi .
      Tầm Thiên Hoan và KiKi kinh ngạc nhìn chằm chằm Âu Dương Tịch.
      KiKi nhìn nhìn mặt trời bên ngoài : “Hôm nay mặt trời mọc đằng tây sao? Thần giữ của Âu Dương Tịch của chúng ta cũng chi tiền mời khách?”
      Tầm Thiên Hoan đồng tình gật đầu: “ nghĩ mặt trời nhất định mọc đằng tây rồi.”
      “Hai vị mỹ nữ tin?” Âu Dương Tịch lơ đễnh, cười thản nhiên, : “Có hay tùy hai người.”
      KiKi nhướn lông mày lên: “, ai ?”
      Tầm Thiên Hoan lần nữa gật đầu.
      Chỉ có điều cả đều biết, chơi Pub những được chơi gì, ngược lại còn bị người nào đó bắt được…….
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      CHƯƠNG 24

      Edit: Sissi



      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/8FXG0gO.png" width="580" height="1500" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/3aox1ue.png" width="580" height="1500" />
      KiKi cam chịu, mấp máy môi : “Ai da, cậu đừng lần nào cũng làm mất hứng được ? Cứ ngồi chỗ bằng về nhà ngủ ! Nhìn xem, đến rượu cũng động đến, thực chịu được cậu!”

      Tầm Thiên Hoan thấp giọng : “Cậu phải hiểu mình nhất sao?”

      “Mình hiểu cậu sao? Sao mình lại biết? Nhưng trong ấn tượng của mình Tầm Thiên Hoan chính là người gan lớn, có thể đuổi người khác , nhưng lại ngay cả chén rượu cũng dám uống?” KiKi tùy tiện khiêu khích.

      “Rượu? Ai mình dám uống?” Tầm Thiên Hoan nhìn qua chén rượu mạnh biết tên là gì, bưng lên uống hơi cạn sạch, tốc độ nhanh đến ngay cả hương vị của rượu cũng biết. Nhưng vừa vào bụng, toàn thân khô nóng, tựa hồ tràn đầy sinh lực được phát ra, trong cơ thể cơ hồ có vô số bàn tay bé điều khiển khiến thân thể thể vặn vẹo…..

      KiKi xem thay đổi nhanh chóng của Tầm Thiên Hoan, khỏi hỏi: “Thiên Hoan, cậu sao chứ?”

      gần đây uống rượu, lần này lại uống nguyên cốc! Có cá tính! Nhưng xem ra, chiêu khích tướng phát huy tác dụng.

      Tầm Thiên Hoan nhìn KiKi, đột nhiên cười, vung tay lên: “ việc gì!”

      chứ?”

      Tầm Thiên Hoan liếc qua KiKi, : “ thèm nghe cậu nữa. Khiêu vũ , mình muốn khiêu vũ……..”

      Thân thể Tầm Thiên Hoan dưới tác dụng của rượu có chút nghiêng ngả, vừa thấy ánh đèn lung tung, lại thấy phen vũ mị……..

      Bước vài bước đến chính giữa sân nhảy, Tầm Thiên Hoan cảm giác nhạc dồn dập lộn xộn, kìm lòng được đưa hay tay lên vậy loạn xạ, eo thon , giãy dụa bừa bãi, trong nháy mắt, trở thành tiêu điểm của sàn nhảy……… Mấy nam tử tầm hai mươi tuổi, đầu nhuộm đủ loại màu, chậm rãi di chuyển đến gần Tầm Thiên Hoan, thân hình nhún nhảy, chập chờn sáng tối, tiến sát lại gần……. Nhưng Tầm Thiên Hoan lại hoàn toàn phát ra…. Thân thể phối hợp chuyển động……..

      thân hình kiện mỹ, khêu gợi lướt qua mấy nam tử trẻ tuổi, tay ôm eo Tầm Thiên Hoan, hướng về mọi người làm như tuyên bố thuộc về …..

      Đột nhiên bị người khác ôm eo làm cho Tầm Thiên Hoan rất thoải mái, nhướn mày, chỉ : “Bỏ tay của ngươi ra.”

      Âu Dương Tịch cho rằng Tầm Thiên Hoan nhận lầm người, : “Thiên Hoan, là .”

      Tầm Thiên Hoan hăng say, Âu Dương Tịch ôm eo , chỉ càng làm có cách nào vặn vẹo bừa bãi, rất kiên nhẫn : “Em biết, bỏ ra , em muốn khiêu vũ.”

      xong, Tầm Thiên Hoan lách người khỏi Âu Dương Tịch, tiếp tục lắc lư thân thể….

      Âu Dương Tịch cam lòng, chuẩn bị tiến lên thuyết phục rời sàn nhày, mấy người trẻ tuổi kia thấy thế, có hai người nhanh chóng tiến lên giữ chặt Âu Dương Tịch : “Huynh đệ, mỹ nữ thích tiếp cận ấy, cần gì phải quấy rầy?”

      Âu Dương Tịch lạnh lùng nhìn hai người kia, môi vẽ ra đường cong lo lắng…..

      Chỉ thấy hai người khác định xông tới đưa Tầm Thiên Hoan khiêu vũ, trước sau Tầm Thiên Hoan lắc lư thân thể… Tầm Thiên Hoan đối với hai người này cũng quan tâm, chính là hai người kia càng uốn éo càng gần….

      Âu Dương Tịch ánh mắt nhíu lại, đáy mắt thâm sâu, muốn tiến lên…. Đột nhiên, KiKi ở bên cạnh giữ chặt , nhìn nháy nháy mắt, bảo đừng quá khích. uốn éo thân hình phong tình khêu gợi của mình, dần dần thay chỗ Tầm Thiên Hoan, đem đẩy sang bên, chính mình đối phó với hai người trẻ tuổi này. Về phương diện này KiKi chính là cao thủ, thông minh xinh đẹp như thừa sức đối phó với hai người này…..

      Tầm Thiên Hoan chính mình bị thay đổi còn biết, cũng chỉ cố lắc lư thân thể của mình, càng uốn éo càng điên cuồng…..

      biết bao lâu sau.

      KiKi thoát khỏi mấy người kia, mà Tầm Thiên Hoan vẫn tiếp tục lắc lư thân thể…

      Trong cái náo nhiệt ồn áo náo động trong Pub, có năm người lặng lẽ vào, đầu là nhất danh khốc khốc nam tử, đeo kính râm, theo đằng sau dường như là bốn bảo tiêu, quét mắt nhìn mấy người sàn, rất nhanh cố định người Tầm Thiên Hoan.

      Nam tử đầu nhìn bảo tiêu sau lưng cái, hai gã bảo tiêu liền đến sàn nhảy, ánh mắt nhìn chính xác Tầm Thiên Hoan…..

      Âu Dương Tịch và KiKi rất nhanh phát có điều bất thường, Âu Dương Tịch muốn ngăn cản, chính KiKi lại cản lại, muốn chờ xem cuối cùng là ai. Vì vậy, mắt thấy hai người kia chăm chăm nhìn Tầm Thiên Hoan sàn nhảy tới….

      Tầm Thiên Hoan cố gắng dùng sức muốn thoát khỏi bọn họ, nhưng chỉ làm cho bọn họ cứng rắn hơn với mình, Tầm Thiên Hoan tức giận : “Này, các người là ai? Mau buông ra!”

      Hai người kia lời nào, cứng ngắc đem tới phía tên khốc khốc nam tử kia, mãi cho đến trước mặt mới dừng lại.

      Tầm Thiên Hoan dù cho hơi có men say, cũng tuyệt đối có thể xác định, chính là – “Bắc Khả Uy!”

      Bắc Khả Uy lạnh lùng nhếch môi, nhìn cái, sau đó, lại ra hiệu cho hai người mang Tầm Thiên Hoan nháy mắt về phía cửa họ vừa đến…….

      Âu Dương Tịch cả kinh, chuẩn bị xông lên cứu Tầm Thiên Hoan, nhưng mà KiKi nắm chặt lấy buông, : “Tịch, tại làm được gì? cần phải lỗ mãng được ? Đó là việc nhà người ta, bị đánh cũng vô dụng.”

      Âu Dương Tịch lo lắng: “Chính đơn giản là muốn bắt Tầm Thiên Hoan . dựa vào cái gì mà làm như vậy?”

      KiKi thở dài : “Ai, cứ yên tâm là được rồi, Thiên Hoan dù thế nào cũng là chị dâu của Bắc Khả Uy, có chuyện gì đâu, em cá với ! Huống chi, bây giờ xông lên đoạt ấy là với thân phận gì? Tình nhân? Tình bạn? Bằng hữu?”

      Âu Dương Tịch sững sờ…..

      -----

      Ra khỏi Pub, bọn họ liền đem Tầm Thiên Hoan nhanh chóng nhét vào chiếc Lincoln xa hoa.

      Lên xe xong, hai gã đó vẫn ngồi y nguyên hai bên giữ chặt tay Tầm Thiên Hoan, mà Bắc Khả Uy đeo kính râm, ngồi đối diện , kẹp lấy chân, đạm mạc lãnh khốc như pho tượng điêu khắc.

      Tầm Thiên Hoan phụng phịu, mất hứng gườm gườm nhìn Bắc Khả Uy, tức giận : “Này, người này còn có….nhân quyền hay ? Tùy tùy tiện tiện liền bắt tôi, tôi cho biết, tôi có thể kiện , kiện xâm phạm nhân quyền!”

      Ách, hẳn là có cái luật như vậy chứ?.....

      Bắc Khả Uy giọng lãnh đạm vang lên: “Vợ của tôi, ở bên ngoài chơi chưa? nghĩ tới về nhà sao?”

      “Tôi tại sống rất tốt, sao tôi phải trở về?”

      Bắc Khả Uy buồn bã : “Bây giờ muốn về cũng phải về.”

      “Dựa vào cái gì? Tôi mạn phép quay về. Được, ngày đó gọi điện thoại tôi bảo quay về, hôm nay dùng chiêu này với tôi đúng ?”

      Bắc Khả Uy lạnh lùng nhếch môi: “Vậy có biện pháp nào tốt hơn sao? Nếu nghe lời chút, tôi phải làm như vậy.”

      Tầm Thiên Hoan vùng vẫy được, thở phì phì trừng mắt nhìn Bắc Khả Uy hét lớn: “ quay về, tôi trở về, tôi muốn xuống xe!”

      Bắc Khả Uy hừ tiếng, mắt điếc tai ngơ, những người khác cũng như thế.

      Tầm Thiên Hoan tức giận nhìn Bắc Khả Uy, trong đầu tương kế tựu kế: “Tôi say xe, nếu cho tôi xuống, tôi nôn ra xe.”

      Ba giây sau, trước mặt Tầm Thiên Hoan xuất cái bể cá thủy tinh, người bảo tiêu cầm bể thủy tinh rất tập trung : “Thiếu phu nhân, muốn nôn xin cứ nôn vào đây.”

      Tầm Thiên Hoan bị chọc giận ngực phập phồng, lại qua lúc, hề giữ ý lớn tiếng : “Tôi muốn tiểu.’

      Hai người bảo tiêu biểu lộ nghiêm túc cũng khỏi cười khẽ…..

      Bắc Khả Uy vẫn bất động thanh sắc, : “ cũng có thể giải quyết xe, tôi chú ý, mang xe rửa là được.”

      ngại nhưng tôi ngại! Tôi muốn xuống xe…..buồn tiểu…..”

      “Mười phút nữa là có thể, cố gắng nhịn , chẳng lẽ muốn giải quyết đường cái?”

      Bắc Khả Uy dứt khoát đem ánh mắt rời ra ngoài cửa sổ xe, để ý tới …..

      Tầm Thiên Hoan nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn ……

      Đáng chết, tại cứ như vậy bắt trở về sao?

      chứng minh, đúng là như vậy. Tầm Thiên Hoan vận mệnh đáng buồn nha……

      ràng chỉ là em chồng thôi, có thể hết lần này tới lần khác đếm xỉa đến thân thể , đến tâm hồn …..

      Hết chương 24.

      (Sissi: Cảnh báo, chương sau có H nha, các nàng nhớ nhét bông vào mũi)

       
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 25
      Edit: Sissi
      (Sissi: Nam chính thứ hai chính thức xuất trận.)
      kiến trúc xa hoa, trang trí tráng lệ, hội chung làm người ta có loại cảm giác huyễn hoặc chân . Tầm Thiên Hoan cũng rất thích loại cảm giác này, so với tòa biệt thự xa hoa, còn thích mấy nhà trò cũ nát hẹp hơn. Tại đó có thể thích gì làm đấy, còn trong tòa biệt thự đại xa hoa này, tựa hồ thở nổi. Tiến vào cửa, cho phép mình nhíu mày…..
      Tầm Thiên Hoan mặt biểu tình ở đằng trước che khuất Bắc Khả Uy ở đằng sau. Bắc Khả Uy mang kính râm làm người ta nhìn được cảm xúc trong mắt, nhưng đôi môi làm người ta có cảm giác lạnh như băng.
      Tầm Thiên Hoan vài bước, bỗng nhiên dừng lại trong đại sảnh, xoay người nhìn Bắc Khả Uy : “ , hôm nay bắt tôi trở về, rốt cuộc là có chuyện gì quan trọng? Có phải nhà sắp phá sản? Hay có người nào chết?"
      Bắc Khả Uy mím môi: “Miệng độc .”
      Tầm Thiên Hoan hơi nghiêng đầu, liếc xéo : “Biết là tốt rồi.”
      Bắc Khả Uy miệng cong càng lúc càng tàn khốc, thanh cũng u lãnh: “Nhưng từ này về sau nếu như tôi còn nghe từ trong miệng loại lời này, tôi cam đoan ngày hôm sau vĩnh viễn được lời nào.”
      Tầm Thiên Hoan kinh ngạc mở to hai mắt, sắc mặt tái nhợt, trừng mắt nhìn Bắc Khả Uy, ánh mắt như giết người.
      Tầm Thiên Hoan chửi : “Đáng giận!”
      Tên Bắc Khả Uy đáng giận, đáng giận tới cực điểm, cho là ai? Ông trời sao? có quyền gì mà mạnh miệng hết lần này tới lần khác?
      Tầm Thiên Hoan nghiến răng nghiến lợi: “ dám!”
      Bắc Khả Uy hay tay khoanh trước ngực, cao cao thượng nghễ nhìn Tầm Thiên Hoan: “Có muốn thử chút hay ?”
      Nhìn bộ dạng giống ai của , Tầm Thiên Hoan tức giận nghiến răng nghiến lợi. Trừng mắt nhìn hồi lâu, rốt cuộc : “Tôi đối với có hứng thú! Vô duyên vô cớ bắt tôi trở về là sao?”
      Bắc Khả Uy lạnh nhạt : “Ngày mai tôi muốn dẫn gặp số người trong gia tộc. Đến lúc đó, tốt nhất an phận cho tôi, đừng gây phiền phức.”
      “Chính gây phiền phức cho tôi có.”
      Bắc Khả Uy cười lạnh, ngữ khí cực kỳ nguy hiểm: “ xác định là phiền phức sao?”
      Tầm Thiên Hoan loáng thoáng hiểu được ý tứ trong lời của , lâu nữa là có thể đổi đời, tên quái quỷ này tự nhiên lại đến bắt ~~ Được rồi, bây giờ nhẫn nhịn, nếu sau này có gì thay đổi, nhất định bỏ qua cho !
      Tầm Thiên Hoan bỗng nhiên nhếch môi, lườm Bắc Khả Uy : “Được, tôi thèm nghe nữa, tôi ngủ.”
      Tầm Thiên Hoan hừ tiếng, liền xoay người lên lầu.
      Bắc Khả Uy ở đằng sau thản nhiên : “Ngày mai nhớ ăn mặc trang điểm cho xinh đẹp, đừng có làm tôi mất mặt.”
      Tầm Thiên Hoan dừng lại, bỗng nhiên xoay người trừng mắt nhìn Bắc Khả Uy: “Tôi rất đúng mực!”
      Tầm Thiên Hoan xoay người cái, vài bước, lại quay đầu lại : “Tôi chú em nhé, trong nhà cũng cần buổi tối phải mang kính râm, chịu được!”
      Bắc Khả Uy khóe môi có chút câu dẫn, giọng lạnh băng: “ biết sao? Tôi mang kính râm là vì .”
      Tầm Thiên Hoan giật mình chỉ vào chính mình: “Tôi?” Ù ù cạc cạc.
      Bắc Khả Uy khóe môi vẫn y nguyên, lạnh lùng : “Mang kính râm tầm mắt của tôi phải trực tiếp nhìn mặt , giảm bớt được cảm giác chán ghét.”
      Tầm Thiên Hoan tức giận quên cả hô hấp. Nắm tay nho gắt gao nắm chặt! Sắc mặt trắng bệch!
      Nhẫn, nhẫn, nhất định phải nhẫn, vì năm trăm ngàn, năm trăm ngàn, năm trăm ngàn….
      Tầm Thiên Hoan hít hơi sâu….. Sau đó, bỗng nhiên cười rộ lên, liếc nhìn Bắc Khả Uy, đồng thời xoay người lên lầu, từng bước từng bước ưu nhã, kỳ giấu diếm tầng sát khí.
      Được, Bắc Khả Uy, ngày nào đó, biết tay !
      Rốt cuộc cũng về tới phòng mình, nhàng mở cửa, nhịn được hung hăng đóng cửa rầm cái, thuận thế đá văng cái ghế cạnh đó, nhảy lên giường, nắm lấy cái gối, biến thành Bắc Khả Uy liều mạng đánh: “ chết , chết !”
      Cứ như vậy giằng co lúc, Tầm Thiên Hoan thở phì phò nằm thẳng cẳng dang tay dang chân giường, trong đầu nghĩ ra trăm phương ngàn kế đối phó Bắc Khả Uy…..
      Chê xấu sao? Chết tiệt! Ai cũng có thể xấu, riêng được. thế nào mình cũng là chị dâu của , tại còn giả làm vợ của , Tầm Thiên Hoan giúp Bắc gia nhà , dựa vào cái gì mà dám xem thường ? Tuy nhiên trong nội tâm cũng có chút tính toán… Dù sao, năm trăm ngàn kia chính là đáng được có!
      Phòng ngủ xa hoa to như vậy, Tầm Thiên Hoan nằm thoải mái giường, dần dần thiếp …..
      Đến nửa đêm, Tầm Thiên Hoan vì vô cùng khát mà tỉnh dậy, mấp máy môi, nhịn được bò xuống giường, miễn cưỡng ra khỏi phòng. Ở phòng khách xa hoa lại có người này, vốn là phải rất yên tĩnh, Tầm Thiên Hoan dần dần xuống lầu, bên tai lại thấp thoáng truyền đến từng đợt tiếng rên rỉ làm cho người ta mơ màng…. lượng tiếng rên rỉ này đúng là phải bình thường, Tầm Thiên Hoan theo thanh kia chậm rãi cẩn thận từng chút đến…..
      Càng lại gần, thanh kia lại càng ràng…..
      “A a a a…. Ưm….. A a…. Thoải mái quá…… Bắc thiếu gia…… Chậm chút, chậm chút…..”
      Bên cạnh đó là tiếng đàn ông thỉnh thoảng gầm , thậm chí còn nghe được tiếng va chạm: “Bành bạch bành bạch……”
      Lúc này tuy bất đèn nhưng cũng trong thấy bóng người lờ mờ, Tầm Thiên Hoan tuyệt đối biết việc đôi nam nữ này làm, môi phác thảo nụ cười lạnh lùng, giơ tay lên, chút do dự hướng đến công tắc tường nhấn cái. Mấy bóng đèn hoa lệ bỗng nhiên sáng ngời, nháy mắt chiếu sáng cả phòng khách, thậm chí khắp các ngõ ngách, đương nhiên cũng chiếu sáng cả đôi nam nữ xích lõa (Sissi: Từ này biết dùng từ thuần Việt thế nào cho hợp lý, hic).
      ràng trước mắt Tầm Thiên Hoan chính là màn:
      ghế salon khá lớn là đôi nam nữ xích lõa, nam nhân lúc này ở thân thể mềm mại của nữ nhân, nâng chân của nữ nhân gác lên vai, nữ nhân hai chân mở to, hoa cốc nhìn sót gì. Giữa háng nam nhân, vật nam tính cuồng dã mạnh liệt đút vào, chôn sâu trong hoa kính nữ nhân, mỗi lần chạm vào chỗ sâu nhất , có dâm thủy tác động, phát ra từng tiếng “Bành bạch” dồn dập. Nữ nhân bên dưới vẻ mặt mê đắm dâm đãng, đôi môi căng mọng, từng tiếng rên rỉ sung sướng phát ra, hoa cốc ôm lấy vật nam tính, hạ thân mãnh liệt phối hợp lên xuống. thân thể mềm mại thình lình lọt vào trong tầm mắt là cặp tuyết lê cự đại trắng ngần đung đưa mãnh liệt…..
      Nữ nhân ngừng tuôn ra những tiếng rên phóng đãng: “A a a a…..”
      Mà vật nam tính ở chính giữa nam nhân kia tựa hồ hoàn toàn bị dục vọng nhấn chím, mặt biểu lộ lạnh lùng cuồng dã tới cực điểm, hoàn toàn để ý đến nữ nhân bên dưới, tùy ý luận động….
      Tầm Thiên Hoan há to miệng, oa, là phim 18+  nha, ha ha, lại được chiếu miễn phí, thể nhìn.
      Tất cả cảnh này, ngay sau khi ngọn đèn sáng lên liền lập tức đình chỉ, Bắc Khả Uy biểu lộ lạnh băng tới cực điểm, đáy mắt ràng phát hỏa, đột nhiên quay đầu trừng mắt nhìn Tầm Thiên Hoan: “ làm gì vậy?”
      A, đương nhiên là hiểu, ha ha, xuất của mình đích là có chút đúng lúc, chỉ là xảy ra rồi, cũng có biện pháp nào. Hơn nữa, cũng phải là cố ý nha!
      Tầm Thiên Hoan hề băn khoăn, đưa mắt nhìn dưới thân thể mấy lần. Ai, so với Âu Dương Tịch tên chết tiệt này thậm chí còn nam tính hơn! là toàn thân cao thấp, ách, đúng, cái nam tính trọng yếu nhất lại nhìn thấy, ha ha, vẫn còn chôn ở trong hoa kính.
      Tầm Thiên Hoan cười vô cùng ngọt: “Ha ha, tôi là muốn uống nước.”
      Ánh mắt thâm trầm hung ác, ra lệnh: “Tắt đèn!”
      Tầm Thiên Hoan rất vô tội, nháy mắt mấy cái: “Tắt đèn tôi nhìn thấy……”
      xong, Tầm Thiên Hoan cảm thấy hề thích hợp, vì vậy nhanh chóng tiếp: “Ách, đúng, tôi phải hai người các người nha, tôi là nước, tôi muốn uống nước, bật đèn lên tôi biết nước ở chỗ nào, ha ha….”
      Bắc Khả Uy lông mày nhíu lại cái, làm như hoài nghi tính chân lời của , xem nét mặt của , vốn có xấu hổ, ngược lại lại có vẻ rất hứng thú.
      Tầm Thiên Hoan cười ngọt ngào, ánh mắt đơn giản nhìn rời.
      Trong lúc đó, nữ nhân bên dưới Bắc Khả Uy nhịn được vặn vẹo thân thể của mình, lạc thú đột nhiên dừng lại, làm cho rất là khó chịu, giãy dụa mông định đánh động ….
      Ngón tay chậm rãi cọ sát vào người : “Bắc thiếu gia…..mặc kệ ta , em muốn….”
      Tầm Thiên Hoan ngạc nhiên mở to mắt, nữ nhân này giọng nũng nịu đong đưa, đương nhiên nghe được có vài phần chân thực.
      ra mình quấy rầy chuyện tốt của ta! Tự nhiên ngắt quãng chuyện vui của người khác là đúng, Tầm Thiên Hoan thầm nghĩ, “Tiếp tục, hai người cứ tiếp tục!”
      Tầm Thiên Hoan cười tươi, sau đó tiếp tục về phía trước. Sau lưng lập tức truyền đến tiếng da thịt va chạm, ngẫm lại lần này hẳn là chạm đến chỗ sâu nhất trong hoa kính. Ngay sau đó chính là tiếng nữ nhân rên rỉ: “A………….”
      Tầm Thiên Hoan quay đầu lại, tốt bụng : “Cứ bình tĩnh nha, ai làm phiền hai người.”
      Sau lưng ngừng truyền đến thanh dâm đãng, Tầm Thiên Hoan rót chén nước uống ngụm liền đột nhiên cảm thấy hết khát rồi, ngụm cũng uống hết, vì vậy lại buông cái chén xuống, hít sâu hơi, sau đó xoay người lại chuẩn bị về phòng, ánh mắt len lén nhìn về phía đó……
      Chỉ thấy Bắc Khả Uy mạnh liệt đâm vào vài cái, sau đó hai người cùng tiến đến cao trào, dâm thủy tràn lan…..
      Chỉ là nghỉ ngơi lát, có chút hồi lại, mắt Bắc Khả Uy đột nhiên mở to, chút do dự rút ra, mật dịch như nước tuôn trào, dính đầy thân thể nữ nhân, nữ nhân bên dưới rơi vào trạng thái hôn mê…..
      Tầm Thiên Hoan bỗng nhiên mở to hai mắt, kinh ngạc thôi. Vật nam tính của quả là quá to nha, bất kể nữ nhân nào nhìn thấy cũng la hoảng lên. Khá tốt! Tầm Thiên Hoan nhận định. Tuy nhiên quá mãnh liệt, Âu Dương Tịch cũng kém, nhưng thấy Tịch tốt, ít nhất Tịch cũng rất ôn nhu.
      tiếng lạnh như băng vang lên: “Xem đủ chưa?”
      Tầm Thiên Hoan bị cả kinh, bừng tỉnh, vội vàng dời ánh mắt của mình, tâm kinh hoàng ngừng, lúc này quả là khó xử nha…..
      Nhưng trong lời kế tiếp của Bắc Khả Uy lại đả kịch Tầm Thiên Hoan nghiêm trọng, chỉ nghe thấy giọng lạnh như băng mà kinh miệt: “Có phải chưa từng thấy đàn ông?”
      Ánh mắt Tầm Thiên Hoan trôi nổi bốn phía dột nhiên sững lại.
      Biểu tình cứng ngắc!
      Ngón tay nắm chặt!
      Thân thể phát run!
      Bắc Khả Uy đáng chết!!!
      Ngoài tức giận, trong nháy mắt Tầm Thiên Hoan lên ý niệm trong đầu!
      Bắc Khả Uy, đây là ngươi tự chuốc lấy!
      Sau đó, lông mày giương lên, ánh mắt trong suốt, kiều môi dẫn ra câu dẫn, xoay người nhìn thẳng thân thể  trần truồng của Bắc Khả Uy, mang theo nụ cười vô cùng ngọt ngào, chân thành về phía Bắc Khả Uy, thân thể kiều…..
      Bắc Khả Uy hai mắt híp lại, mang theo vài phần cảnh giác nhìn Tầm Thiên Hoan về phía mình, trong tâm đoán ra nổi chủ ý của Tầm Thiên Hoan.
      Tầm Thiên Hoan vẻ mặt ung dung thoáng trở nên mang mị, hề kệch cỡm, ngón tay nhắn nhàng vuốt qua ngực , giọng thầm : “ tôi chưa từng gặp qua đàn ông?”
      Ngón tay mang theo vài phần nghịch ngợm, chậm rãi vuốt xuống, ánh mắt dọc theo ngón tay trượt đường đến cự đại côn côn……
      Bắc Khả Uy kinh ngạc trừng mắt nhìn Tầm Thiên Hoan, mặt lộ ra biểu lộ thể tưởng tượng nổi.
      Tầm Thiên Hoan cố ý nhàng mà : “Làm sao vậy? Sợ?”
      Bắc Khả Uy lập tức khôi phục biểu tình lạnh lùng, hừ lạnh tiếng, rảnh trả lời.
      cũng muốn nhìn xem, có vài phần năng lực.
      Môi hơi mím lại, ánh mắt thâm sâu, ngón tay côn côn khẽ chuyển động, lại đùa, chính là để điều chỉnh vị trí chút, sau đó nhàng bắt lấy…….
      Bắc Khả Uy mặt đổi sắc, chỉ là có chút hít sâu….
      Tầm Thiên Hoan chậm rãi khom thân thể xuống, mắt nhìn chằm chằm chuyển vào cây côn côn, đấy mắt lên tia hung ác, câu dẫn ra khóe môi trong lúc lơ đãng có phần ác ý. Tay nắm lấy cây côn côn nhàng nghịch ngợm nhanh cái. Đỉnh thượng ràng có động tĩnh, Tầm Thiên Hoan cười khẽ tiếng, sau đó hai chân dứt khoát chậm rãi nằm ở đất, mặt song song với côn côn……
      Tầm Thiên Hoan nắm cây côn côn, duỗi lưỡi mềm mãi nhàng liếm đỉnh thượng…… Sau đó nhanh chóng nhìn mặt Bắc Khả Uy……
      Chỉ thấy Bắc Khả Uy mắt nhắm lại, nhưng thế nào cũng che dấu được khoái cảm…….
      Tầm Thiên Hoan môi đường cong sâu, trong ánh mắt lại dần ra ràng chán ghét. Đàn ông, bất kể là ai, nửa người dưới đều giống nhau!
      Tầm Thiên Hoan lại liếm láp như vậy nhiều lần, Bắc Khả Uy nhắm mắt y nguyên, muốn giấu khoái cảm ràng!
      Tầm Thiên Hoan bỗng nhiên ngậm lấy côn côn nóng rực, hơi ác ý cao thấp khuấy động vài cái, cảm giác côn côn trong miệng bành trướng lại càng bành trướng…..
      Hừ, nhịn chút, nhìn còn nhẫn thế nào.
      Ha ha, cái này . Bắc Khả Uy rốt cuộc nhịn được gầm , dưới trêu đùa của Tầm Thiên Hoan mà côn côn cũng càng run rẩy……
      Tầm Thiên Hoan cảm thấy có chút đúng….
      xong!!!
      Hai mắt mở to, muốn đem cây côn côn nhổ ngay ra, lại bởi vì côn côn quá bành trướng, miệng lại quá , nửa ngày mới thoát ra được. Đáng tiếc, “Phụt….” tiếng, chất lỏng nồng đậm bắn ra….
      “Phi phi phi….” Như chạm vào thứ dơ bẩn gì đó, Tầm Thiên Hoan trong miệng nhả ngừng, còn : “Đáng chết, thể bắn chậm chút sao?”
      Chính là giờ phút này, Bắc Khả Uy bởi vì đạt cao trào mà chăm chú nhắm mắt lại, thể che hết hưởng thụ…..
      Tầm Thiên Hoan rốt cuộc nhịn được cười lên tiếng, như là trò đùa dai thành công!
      Tầm Thiên Hoan sinh ý buồn bã : “ ra đại danh đỉnh đỉnh Bắc thiếu gia cũng chỉ có thế thôi, thậm chí trong miệng nữ nhân mình muốn nhìn cũng tìm được khoái cảm! Ha ha, tại chính là mang kính mắt nha. Thế nào? tại chán ghét sao? Tôi cho biết, chán ghét nhưng tôi chán ghét!”
      xong, Tầm Thiên Hoan nghừng “Phi phi phi!”
      Sau đó chạy vội đến phòng rửa mặt, ngừng súc tay rửa khoang miệng.
      Đàn ông dù có cao ngạo đến đâu, đến thời điểm mấu chốt, nửa dưới còn phải giống như động vật sao? Hừ Hừ! Bắc Khả Uy cũng đồng dạng!
      Hết chương 25.
      (Sissi: Lau lau mồ hôi.)
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      CHƯƠNG 26

      Edit: Sissi
      (Sissi: Thời gian này ta phải công tác liên tục, có nhiều thời gian để edit nên tiến độ post truyện chậm và lịch post cũng loạn cào cào chứ đều đặn được như trước, mong các nàng hết sức thông cảm với ta. Ta cố gắng hết sức để bị gián đoạn quá lâu. Tuần sau có đợt ta liền từ t5 đến tận chủ nhật mới về, trong những ngày này hề có truyện post nhé.)


      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/c75hjPT.png" width="580" height="1500" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/ZEYEdGB.png" width="580" height="1500" />Bắc Khả Uy chăm chú nhìn phần lưng của ……

      Tựa hồ như trong mơ màng, cảm nhận được ánh mắt mãnh liệt trần trụi, Tầm Thiên Hoan “Ưm” tiếng, cơ thể động đậy……

      Trùng hợp, nút thắt lúc này tuột ra, để lộ hoàn toàn phần lưng…..

      Trong nháy mắt, đốt thêm ánh mắt càng nóng rực!

      Da thịt tuyết trắng, đường cong tiêm mỹ, lưng trần của cũng khác gì đại mỹ nữ, chỉ là, phía dưới vai phải khoảng mười cm có mảng giống như hoa văn, nhìn qua tuyệt đối phải người bình thường xăm lên. Diêm dúa lẳng lơ diễm lệ, đẹp làm người ta nghẹt thở, lưng trần mê người…..

      Đẹp quá!

      Nhưng hoa văn còn bị áo ngủ che đậy nửa…..

      Nhìn đến đây, Bắc Khả Uy nhíu mày, cảm giác cái áo ngủ chướng mắt. Bước chân nhàng đến bên giường, ngồi xuống bên phía còn trống, giơ tay ên, nhàng kéo áo ngủ trơn bóng xuống, hoa văn xinh đẹp tức hiển !

      Bên giường, Bắc Khả Uy nín thở, mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào phiến lưng trần tuyệt mỹ…..

      nhàng vuốt ve hoa văn mị diễm lệ, sờ vào vô cùng nhẵn nhụi mềm mại. Tầm Thiên Hoan trong lúc ngủ sau hề hay biết động tác vuốt ve này…..

      Dần dần, cảm giác vuốt ve đầu ngón tay cách nào làm thỏa mãn. đẹp! Vì vậy, cúi người xuống, môi nhàng phớt qua hoa văn, khóe môi hơi nhếch lên, sau đó dừng lại hoa văn kia, duỗi đầu lưỡi ra liếm liếm……..

      Trong lúc ngủ say, Tầm Thiên Hoan tựa hồ có cảm giác, kiều kêu tiếng, sau đó theo thói quen ngọ nguậy, muốn xua đuổi cảm giác ngứa này. Tầm Thiên Hoan kiều thân vừa động, Bắc Khả Uy liền thuận thế đưa theo, ngừng lại mà tiếp tục hôn, thân thể dần dần ép xuống, trong đầu lên hình ảnh kỳ quái đêm qua. phủ nhận rất thích. Trước kia từng có nhiều người làm thế với , nhưng lại hẳn là có cảm giác thích. Hơn nữa chính cũng nghĩ nhanh như vậy lại có thể đạt cao trào…. Nữ nhân này là có chút khả năng……

      cơ hồ vội vã muốn hôn cả người ……

      Bàn tay theo da thịt trượt đến trước ngực , nhàng nâng bên ngực lên xoa nắn….

      “Ưm….”

      Khoái cảm từ ngực lan đến, trong cơn mơ ngủ Tầm Thiên Hoan khỏi rên rỉ. Tiếng rên rỉ bật ra cực kỳ câu hồn, nơi nhạy cảm kìm được động lên, gắt giọng: “Tịch, đừng làm loạn, em muốn, để cho em ngủ lát, lại thế này nữa lát dậy nổi…..”

      Bắc Khả Uy lập tức ngừng động tác, đáy mắt đen sẫm, vòng lệ quang lên…..

      Tịch? Bằng hữu của ? Nghe lời từ miệng , hẳn quan hệ giữa ta và đơn giản!

      Trước kia quá xem , quá xem .

      Có chút trừng phạt, cắn lưng , tay dùng lực xoa hai gò bồng đảo của , kích động khoái cảm của ……..

      “A…….” Thân thể khoái cảm làm cho Tầm Thiên Hoan kiềm chế được lại lần nữa rên rỉ. Hai mắt vẫn nhắm, có chút bất đắc dĩ : “Tịch, lại nghe lời, từ nay về sau em thèm để ý đến …. Nghịch ngợm đủ chưa? cần phải gấp…..”

      Tầm Thiên Hoan bỗng mở to hai mắt, quay đầu nhìn Bắc Khả Uy, kinh ngạc. Thân thểm cảm giác thân thể rất thích hợp…. Chết tiệt!

      “Còn bỏ cái móng vuốt thối của ra.”

      Bắc Khả Uy đột nhiên xoay người cái, đem Tầm Thiên Hoan đặt dưới khuôn mặt, sau đó lại đem người Tầm Thiên Hoan quay lại, làm cho Tầm Thiên Hoan nằm lỳ ở giường, quay lưng lại phía . Bắc Khả Uy chút do dự hôn xuống, tùy ý hôn lưng trần tuyệt mỹ của , đùi rắn chắc kẹp lấy thân thể , khiến muốn động đậy cũng thể. Hai tay từ phía sau cầm lấy hai bầu ngực đùa bỡn vuốt ve, song chỉ kẹp lấy hai đầu vú căng cứng mà kéo.

      “A….a….a…..” Trong phòng chỉ nghe thấy tiếng kiềm chế khoái cảm của chính mình rên rỉ cùng hơi thở bị dục vọng đảo loạn của Bắc Khả Uy.

      “Bắc Khả Uy….. A…… Hỗn láo, mau buông ra!!!”

      Tầm Thiên Hoan cố gắng xoay đầu lại hướng Bắc Khả Uy chửi ầm lên, tiếc rằng bị kiềm chế ở , dù thế nào cũng nhìn tới khuôn mặt đáng giận đó!

      “Hỗn láo? Đây là chính tự tìm!” Ai bảo hôm qua câu dẫn , còn hôm nay lại nhìn thấy lưng trần của , dục vọng lập tức dâng lên!

      bậy bạ gì đó?”

      “A…….” Mũi chân căng cứng, cảm thấy khoái cảm mà khỏi sợ run, trong cổ họng kiều kêu liên tục……

      Ngón tay ngừng kích thích hoa cốc, chỉ chốc lát sau, trong động ngừng tuôn ra mật dịch……

      đúng là có khả năng, chỉ như vậy lát chảy nhiều như vậy……….”

      Hết chương 26.



      Huệ Nguyễn thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 27
      Edit: Sissi

      Bắc Khả Uy tà ác ra câu, dục vọng cũng dần thức tỉnh, vật nam tính to cực đại, cách hai lớp quần áo, đè lên mông , vận sức chờ bùng nổ……
      Vật nam tính nỏng bỏng ép chặt lên mông , Tầm Thiên Hoan có thể cảm nhận ràng dục vọng dần cương lên, cũng lạnh lùng thốt lên: “Chẳng phải chúng ta đều như nhau sao?”
      Ở cửa ra vào đột nhiên truyền đến giọng bối rối của A Đan: “Thiếu gia, thiếu phu nhân…..”
      thanh đột nhiên ngưng lại, A Đan hóa đá ở cửa, giật mình nhìn chằm chằm cảnh này, thở cũng dám thở.
      Bắc Khả Uy và Tầm Thiên Hoan cả hai quần áo đều chỉnh tề nằm giường, Bắc Khả Uy đè bên thân thể mềm mại của Tầm Thiên Hoan, ngón tay còn chôn trong hoa cốc, tay mân mê nụ hoa của ……
      Bắc Khả Uy mắt lạnh băng lướt qua: “Cút!”
      Như thế nào mà mỗi lần làm chuyện xấu đều có người bắt gặp? Ngày hôm qua bị nữ nhân này nhìn thấy, cũng chịu được. Hôm nay lại là người hầu nhìn thấy, quả muốn vác dao xử !
      Tầm Thiên Hoan lúc này vùi mặt giấu trong gối, bị người ta nhìn thấy như vậy, chút mặt mũi cũng còn!
      A Đan khẽ cắn môi, sửng sốt nốt câu chuyện: “Nhưng thiếu gia, vừa rồi Nhị lão gia gọi tới giục ngài……..”
      Bắc Khả Uy ánh mắt lóe lên, mặt hiển thị vui, quần áo mất trật tự bỗng nhiên rời khỏi Tầm Thiên Hoan. Mặt A Đan thoáng chốc đỏ bừng, nhanh chóng quay đầu chỗ khác. Tầm Thiên Hoan được giải thoát cũng chậm rãi đứng lên chỉnh sửa lại quần áo của mình, mặt trắng bệch còn chút máu liếc nhìn Bắc Khả Uy: “Chú ý chút, ấy còn là bé ngây thơ.”
      Bắc Khả Uy đột nhiên cười, cười đến lạnh như băng: “Vậy còn ?”
      Tầm Thiên Hoan lạnh lùng bĩu môi: “Cũng giống thôi!”
      Dù sao cũng chẳng tốt đẹp gì.
      Nửa tiếng sau, Tầm Thiên Hoan cùng Bắc Khả Uy xuất ở phía trước tòa biệt thự.
      Tầm Thiên Hoan hít hơi, trừ tư gia của Bắc gia, đây là lần thứ hai vào tòa biệt thự, trong lòng vẫn có chút thích ứng.
      Bắc Khả Uy ra dáng người chồng tốt nắm bả vai Tầm Thiên Hoan: “Cứ thoải mái !”
      Tầm Thiên Hoan điều hòa hơi thở, hơi cong môi lên: “Yên tâm, tôi làm mất mặt.”
      Tầm Thiên Hoan cùng Bắc Khả Uy song song tiến vào biệt thự xa hoa. Dọc đường, Tầm Thiên Hoan nén nổi hiếu kỳ nhìn quanh bốn phía. Bắc Khả Uy ra hiệu cho ngoan ngoãn nhìn về phía trước, nhưng mắt vẫn nhịn được mà liếc nhìn xung quanh, xem xem biệt thự lớn này phải của Bắc gia đấy chứ?
      vào trong sảnh, thình lình nhìn thấy đám người. Tầm Thiên Hoan tuy rằng chưa bao giờ tham gia buổi tiệc thượng lưu nào nhưng chỉ nhìn qua cũng biệt những người này là nhân vật xã hội nổi tiếng, cũng là người nhà Bắc gia. Buồn cười là Tầm Thiên Hoan tầm thường sau khi gả vào Bắc gia lại biến thành phượng hoàng. ra cũng đúng, sau khi sinh ra, trong nhà rất vượng, cũng có công ty riêng, nhưng biết vì sao lại sa sút, trong vòng đêm bị đóng cửa toàn bộ. Trước đây cha mẹ hai bên định sẵn hôn ước cho Bắc gia và Tầm gia. Sau khi phá sản Tầm gia chán nản lùi về sống kín đáo ở thành phố này ba năm Bắc gia mới tìm thấy họ, xác định hôn , nhưng do nhiều lý do mà phải trì hoãn đến hôm nay. Lại càng buồn cười là trước tân hôn ngày, chú rể Bắc Cùng Hâm lại chết giường người khác, Bắc Khả Uy vì danh dự địa vị nhà họ Bắc mà phải hoán đổi vị trí, thay thân phận chú rể. Cái này Bắc gia thị tộc ai biết được!
      Tầm Thiên Hoan theo Bắc Khả Uy đến trước mặt mọi người môi mỉm cười nhưng đáy mắt là mảnh u, cúi đầu : “Ông, các chú, các bác, ngại quá, vì công ty có chút việc nên mới đến muộn, có lỗi!”
      Mọi người biểu lộ khác nhau, nhưng ai lên tiếng. lát sau, người ngồi ở chính giữa, xem ra là người đức cao vọng trọng, hóa ra chính là người có thân phận cao nhất buổi tối hôm nay, chỉ thấy ông ta chăm chú nhìn Bắc Khả Uy, giọng già nua nhưng mất trang trọng: “Nếu là vì chuyện của công ty, vì Bắc thị chúng ta, muộn chút cũng sao.”
      Bắc Khả Uy xe cho Tầm Thiên Hoan xem qua ảnh chụp gia tộc họ Bắc, những người lớn dưới đều nhớ kỹ.
      Bắc Khả Uy lại cúi đầu: “Cảm ơn ông lượng thứ.”
      Ông ta từ ái gật đầu.
      Lúc này, trong đám đông, phụ nữ ăn mặc và trang điểm xinh đẹp (thím hai Trương Tử Cần) hắng giọng cái, thành sâu kín: “Nhưng tôi vừa nghe Phong (Chú hai) , gọi điện cho cậu người hầu cậu và cháu dâu còn phòng ngủ. Cùng Hâm à, biết là vợ chồng son tình cảm rất tốt, nhưng cũng thể quá ân ái nha, coi chừng thân thể. Cậu là tổng giám đốc Bắc thị, thân thể là điều quan tâm của cả công ty nha.”
      Tầm Thiên Hoan liếc qua liền nhìn thấy chú hai Bắc Cùng Phong ở bên cạnh kéo kéo tay ta, ý bảo ta ít , mà Trương Tử Cần hoàn toàn để ý tới ông ta.
      Bắc Khả Uy sững sờ, ánh mắt bỗng nhiên co rút nhanh, hơi gật đầu: “Cảm ơn thím hai quan tâm.”
      Tầm Thiên Hoan nhíu mày, nhìn Bắc Khả Uy, lúc này sao lại thành như vậy? Thím hai này ràng tìm cách bóc trần !
      nhịn được, nhưng Tầm Thiên Hoan lại nhẫn được! Dù sao trong lời vừa rồi của Trương Tử Cần cũng có nhắc đến !
      Tầm Thiên Hoan tiến lên bước, mỉm cười, ánh mắt tươi sáng: “Ha ha, lần đầu Thiên Hoan gặp mặt các vị trưởng bối, trước mặt các vị lại thất lễ, là có lỗi. Kỳ vừa rồi khi chú hai gọi điện, Hâm dậy muộn cũng là tại cháu. ấy sửa chữa bản thảo, vì công việc gấp gáp mà cả đêm ngủ, cháu nỡ gọi dậy, các chú bác có đúng ạ?”
      Bắc Khả Uy nhìn Tầm Thiên Hoan kinh ngạc….., đáy mắt lại càng thêm thâm thúy…..
      Chỉ thấy mọi người đều gật đầu, đồng cảm với Bắc Khả Uy!
      Tầm Thiên Hoan đảo ánh mắt nhìn mọi người…. Trong nội tâm nhiều ý……
      Ông nội : “Hâm nhi à, công việc tuy quan trọng, nhưng cũng cần phải liều mạng như vậy, nhiều việc có thể giao cho người trong công ty mà.”
      Bắc Khả Uy gật đầu, tiếp lời Tầm Thiên Hoan: “Cảm ơn ông quan tâm, kỳ số việc phải tự tay làm mới được!”
      Thím hai Trương Tử Cần : “Chẳng lẽ chú bác thân thích cậu cũng tin?”
      Bắc Khả Uy mỉm cười, lời nhiều ý nghĩa: “Đôi khi, tôi ngay cả chính mình cũng tin tưởng.”
      Trương Tử Cần nhất thời phản bác được.
      Tầm Thiên Hoan nhíu mày, trong lòng thầm than, đúng là gia đình phức tạp, chỉ mong tốt nhất là mình bị chà đạp.
      Tầm Thiên Hoan và Bắc Khả Uy đến lâu mọi người liền bắt đầu dùng cơm.
      Vô số sơn hào hải vị được bưng lê, làm cho người ta chảy cả nước miếng, chỉ cần nhìn cũng đủ biết ngon đến thế nào. đáng tiếc lại đáng giận, Tầm Thiên Hoan ràng chỉ có thể nhìn, từ đầu đến cuối ăn được. Cái bàn to, món ăn cách mình gần nhất cũng phải duỗi dài tay mới với tới. Vấn đề phải là có cách, vấn đề là ngồi tại bàn dùng cơm, mỗi người đều mang tâm tư riêng, tuy biểu ra cũng có cười, nhưng trong nội tâm nghĩ gì ai biết .
      Rất quen khí này, lúc sau Tầm Thiên Hoan lấy cớ rời khỏi bàn ăn.
      Đứng lên, Bắc Khả Uy liếc nhìn qua, ý bảo đừng có gây họa, Tầm Thiên Hoan nhếch môi cười, sau đó bỏ ………
      Trong lúc còn ấm ức, Tầm Thiên Hoan ngừng về phía trước, biết bao lâu, cuối cùng lại vô tình đến hoa viên …….
      Hít hơi sau, Tầm Thiên Hoan tinh khiết cười cười, lúc này khí cũng rất tuyệt, bầu trời trong veo có thể nhìn thấy các vì sao, so với ngồi trong căn nhà hoa lệ đó tốt hơn nhiều!
      Nhưng còn chưa kịp hưởng thụ đủ, thanh dâm mị vốn thuộc về nơi này đột ngột vang lên.
      Nữ: “A….nhanh lên…..nhanh nữa …..a……sâu quá……a…….”
      Nam: “Bảo bối thoải mái ?”
      Nữ: “Thoải mái….. quá tuyệt vời!”
      Tầm Thiên Hoan vừa nghe biết đây là chuyện gì…… Bất đắc dĩ nhìn lên trời, tựa hồ tất cả vì sao đều là giả……….. Chỗ này phải nơi tinh khiết như vậy! ở Bắc gia có cái gì là tinh khiết?
      Chỉ là Tầm Thiên Hoan nhịn được hiếu kỳ, rón rén đến.
      Rất nhanh tìm ra nơi phát ra thanh.
      nam nữ quần áo mất trật tự ép vào trong góc, nữ tựa lên tường, váy bị tốc cao lên, hai chân mở to, nam chỉ mở khóa quần, vật nam tính ở bên trong nhảy ra, chân chống lên tường, bất tận đong đưa thân thể, ngừng đưa vào người nữ nhân…..
      Nữ vươn hay tai cấu ở cổ nam nhân, thanh rên rỉ: “A…a…, phải, cưng ơi, nhanh lên, vào nhanh lên……sâu hơn ……”
      Vì vậy nam càng vận sức ra vào liên tục, “Gần đây em bị bỏ đói sao?”
      “Đừng nhắc đến ta, vô dụng.”
      “Ha ha, em trai bây giờ ngay cả lần thứ nhất cũng thể cho em?”
      ngủ cũng dám ngủ cùng em, tên đàn ông vô dụng! Tốt nhất nên làm thái giám . Tốt lắm, cưng ơi, đừng nhắc đến , nhanh cho vào , đừng trêu chọc em…..”
      “Được…….” Sau đó rống lên tiếng, đâm vào sâu.
      “A………..”
      Tầm Thiên Hoan phát đây chính là nam nữ vụng trộm, đúng là thím hai của Bắc Khả Uy Trương Tử Cần và bác cả Bắc Cùng .
      Cái này là thú vị nha, người trầm mặc như Bắc Cùng lại cùng em dâu vụng trộm đương! Xem ra, càng là người ít tâm tư lại càng thâm sâu, những lời này quả là sai…..
      Tầm Thiên Hoan lén lút rời …..
      Bữa cơm mà Tầm Thiên Hoan mong ngược mong xuôi cuối cùng cũng xong!
      Sau khi cùng Bắc Khả Uy lên xe, Tầm Thiên Hoan mới nhàng thở ra.
      Xe hơi chậm rãi rời !
      Bắc Khả Uy ánh mắt như có như dừng lại người Tầm Thiên Hoan.
      Tầm Thiên Hoan đương nhiên cũng phát ra, vì vậy chém đinh chặt sắt : “Có phải hiếu kỳ vì sao tôi giúp phải ?”
      Bắc Khả Uy phủ nhận: “Đương nhiên.”
      Tầm Thiên Hoan cười tươi: “Kỳ tôi cũng biết tại sao tôi giúp . Nhưng con người tôi chính là như vậy, lúc xúc động muốn làm cái gì làm cái đó. Lúc ấy tôi thích Trương Tử Cần nên mới ra vài câu.”
      Bắc Khả Uy ánh mắt sâu u: “ rất hay. Nhưng…. nên những lời kia.”
      “Muốn , gì mà nên hay nên, Tầm Thiên Hoan tôi sợ những thứ kia!”
      Bắc Khả Uy nhàn nhạt : “Bắc gia rất phức tạp, nên bị kích động, có ngày chết thế nào cũng biết.”
      Tầm Thiên Hoan nhìn Bắc Khả Uy, vô tội cười cười: “Đại gia đình phải đều như vậy sao?”
      Bắc Khả Uy trầm mặc .
      Tầm Thiên Hoan cười cười, đột nhiên nghĩ đến việc: “Thím hai và bác cả của trong công ty có địa vị gì?”
      Bắc Khả Uy có chút kinh ngạc, sau đó chỉ : “Chức vị râu ria.”
      Tầm Thiên Hoan hiểu gật đầu: “Ngay cả như vậy, nhưng cũng nên đề phòng, hai người kia đơn giản.”
      “Vì sao lại như vậy?”
      Cái này đương nhiên biết , nhưng nghe trong miệng Tầm Thiên Hoan lại có chút thú vị.
      Tầm Thiên Hoan cười : “Đây là bí mật.”
      trả lời, cũng truy vấn, lát sau, đột nhiên hỏi ngược lại: “ làm những việc này là quan tâm tới tôi sao?”
      “Khụ khụ…..”
      Tầm Thiên Hoan khiếp sợ đột nhiên thở được, ho khan, vừa vỗ ngực : “ đừng tự tô vẽ. Tôi nhiều nhất cũng chỉ là có chút hiếu kỳ, cho nên chú ý nhiều chút thôi. Muốn làm thế nào, kết quả thế nào, đó là chuyện của ! Công ty là của , tôi chỉ muốn đến lúc mấy người lòng lang dạ sói kia cướp mất, năm trăm ngàn của tôi làm thế nào?”
      Tầm Thiên Hoan hăng hái tràng.
      Bắc Khả Uy nở nụ cười: “ chuyện thẳng thắn !”
      Hết chương 27.
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :