1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Chị Dâu - Lê Thuỷ Thanh Thuần (NP,H)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 18

      EDIT:SISSI


      <img class="alignnone size-full wp-image-27690" title="10477" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/10/104771.jpg" height="300" width="200" />
       

      Mấy bé câm như hến hồi lâu, vụng trộm nhìn nhìn nhau, cuối cùng rốt cuộc bé mặc chiếc áo phông màu lam bó sát người bước tới, ánh mắt kiên nghị cố che dấu sợ hãi nhìn Tầm Thiên Hoan: “Chị , tôi muốn hỏi chị. Chị cho rằng bản thân chị có tư cách để trở thành bạn của Tân Đồng sao? kể đến gương mặt, còn tuổi tác, rồi tính cách dữ tợn, ngôn hành cử chỉ thô lỗ của chị…..

      Tầm Thiên Hoan bị mắng bằng loạt ngôn ngữ như vậy, kỳ trong lòng thấy may mắn vì Tân Đồng là em trai mình, chứ nếu phải…. nhất định là bị những từ ngữ rối rắm kia đè chết! Bị như vậy, lại thấy chính mình cái gì cũng sai! Tuổi, là chị Tân Đồng, có thể so với sao? Tính cách dữ tợn, hay là cho họ biết rằng bình thường rất ôn thuần hòa hỏa? Ngôn hành cử chỉ thô lỗ, vừa rồi mới chỉ vài câu. Làm trở thành con thỏ nóng này muốn cắn người phải chính là mấy bé đó sao?

      Tầm Thiên Hoan sửng sốt nhìn bé kia nửa ngày, nhất thời phản bác được.

      Cánh tay Tầm Tân Đồng lặng lẽ trượt xuống, ôm lấy cái eo nhắn của Tầm Thiên Hoan chặt, cảm thấy cơ thể nóng ấm. Đôi môi mỏng hơi nhếch lên, đáy mắt lạnh nhạt nhìn đám con này, thanh u, nhưng vô cùng sắc bén : “Đúng thế sao? Những lời đều sai, đây chính là người mà tôi mến nhất.”

      Mọi người đều kinh ngạc.

      Kể cả Tầm Thiên Hoan!

      Tầm Thiên Hoan trong lòng kêu khổ, chị xin em đừng có như vậy được , chị nghe quả thực quái dị, bình thường chút nào…..

      Đáng chết, em trai mình sao có thể nghĩ như vậy? Điên đầu, điên đầu………

      Bỗng nhiên ngẩng đầu lên, thấy đôi mắt sâu u ám mà phức tạp của Tầm Tân Đồng ôn nhu nhìn , khóe môi cong lên xinh đẹp vô cùng, đây chính là chỗ tuấn tú nhất khuôn mặt, làm mê đảo mấy nữ sinh này.

      Nhưng, đây là ánh mắt em trai nhìn chị sao?

      Toàn thân cứng ngắc, giọng : “Đừng nhìn chị như vậy được ?”

      Tầm Tân Đồng mấp máy môi: “Chúng ta diễn trò.”

      Tầm Thiên Hoan rầu rĩ nhíu nhíu mày, trước kia phải chưa từng thân mật như vậy với Tầm Tân Đồng, nhưng là lúc còn , tư tưởng đơn thuần. Còn hôm nay, đầu óc miên man suy nghĩ, có lẽ vốn có gì, nhưng lại lo lắng quá nhiều, làm sao vậy? Có phải là do mình suy nghĩ quá nhiều ?

      Tân Đồng, mến ta sao?”

      bé kia trong giọng có chút nghi hoặc.

      người thanh niên xuất sắc như vậy, phụ nữ khó coi như vậy, làm gì có ai nghĩ đến khả năng hai người ở cùng nhau.

      tin phải ?” Tầm Tân Đồng giọng, có chút quái dị.

      Mấy bé kia mắt mở to, gì.

      Tầm Tân Đồng bỗng nhiên mím mím môi, ánh mắt dời , thất thần lát như quyết định việc gì trọng đại, sau cùng cúi đầu xuống, phiến môi mỏng gợi cảm in lên môi Tầm Thiên Hoan.

      Trong tích tắc hai môi chạm nhau, Tầm Thiên Hoan mơ hồ tiếp xúc phải là môi, mà là chất độc cắt sâu vào tâm linh của mình.

      Hai mắt mở to, đôi mắt đen sáng ngời, giống như bị cái gì đó làm cho khiếp sợ, cách nào lay động. Thân thể cứng nhắc như băng, máu cũng đông lại, cả thế giới như ngừng lại, khả năng phản xạ cũng biến mất…..

      Nếu có ngày, em trai của mình, người mà mình vừa tận tâm tận lực bảo vệ, có cùng dòng máu huyết thống với mình, lại trong mê muội hôn mình, đến tâm lý thế nào, chỉ khắc hai môi chạm nhau này, nên làm thế nào?

      Mấy bé kia kinh ngạc mở to mắt, nín thở xem cảnh này……. lát sau, thậm chí có thể lờ mờ nghe được tiếng nức nở nghẹn ngào, có bé vì mà khóc.

      Tầm Thiên Hoan lông mi run rẩy, ánh mắt khôi phục lại, bờ môi có cảm giác……ấm áp, mềm mại……. hôn Tầm Thiên Hoan, lại như ngâm độc…..

      Ông trời ơi, thế này có phải điên rồi ? Sao có thể làm như vậy? biết là em trai sao? Cứ coi như để tránh né mấy bé kia, cũng cần phải……..Làm ra chuyện đồi phong bại tục này chứ. Loạn rồi, loạn hết rồi……

      Cánh tay Tầm Tân Đồng ôm chặt eo , giữ chặt thân thể , tay chống sau gáy , nhắm mắt lại, sâu hôn , mút lấy chất mật trong miệng , lưỡi mềm mại linh động tìm cái lưỡi cứng nhắc của trêu đùa…….

      Tầm Thiên Hoan tay chống đỡ trước ngực , gắt gao muốn đẩy ra, nhưng thân thể lại như pho tượng điêu khắc, nhúc nhích. thể làm gì, liền dùng ánh mắt lo lắng trừng lên cảnh cáo , dần dần chuyển từ cảnh cáo thành cầu khẩn…. Nhưng vẫn như cũ, nhắm hai mắt, từ từ hôn ……..

      Mấy bé lúc này bất đắc dĩ thương tâm mà dời ……..

      Bầu trời thành phố lúc này, còn màu xanh cao vút, mà phảng phát như bao phủ tầng tối tăm…….. lâu lâu cũng tản .

      Kỹ thuật hôn của Tầm Tân Đồng thần kỳ cao siêu, bất luận thế nào cũng cho cơ hội hô hấp, chỉ có thể cùng mút lấy hơi thở đối phương thở ra……

      Người người phố, thường xuyên quăng đến đôi nam nữ ôm ấp nhau này cái nhìn thể tưởng tượng nổi…..

      Người Tầm Thiên Hoan ngày càng mềm, toàn bộ đều là nhờ Tầm Tân Đồng ôm eo của mới có thể đứng vững. có cảm giác chỉ sau khắc nữa chính mình hít thở thông……. Hít thở thông, hít thở thông cũng tốt, phải tỉnh lại để đối mặt với chuyện tiếp theo….

      Chẳng qua, Tầm Tân Đồng thả , vẫn chưa thỏa mãn lại cúi xuống môi mút, cuối cùng mới luyến tiếc rời khỏi môi , dần dần đứng thẳng lên, nhưng cánh tay vẫn tiếp tục ôm .

      Thần trí Tầm Thiên Hoan dần dần thanh tỉnh, gương mặt bị hôn ửng lên hai đám mây hồng, lông mi run rẩy, ánh mắt nhìn Tầm Tân Đồng: “Buông ra.”

      Tầm Tân Đồng mỉm cười: “.”

      Tầm Thiên Hoan thoáng khôi phục chút sức lực, kiên quyết : “Mau buông ra.”

      Tầm Tân Đồng càng ôm sát eo , ôn nhu : “Được rồi, chị cũng đừng động, tại chẳng còn sức, em buông ra, chị lập tức ngã xuống.”

      “Chị thà ngã xuống…” Tầm Thiên Hoan nhìn chằm chằm vào em trai : “Em biết em vừa làm cái gì ?”

      Tầm Tân Đồng cười cười: “Hôn chị.”

      “Tân Đồng!” Tầm Thiên Hoan nghiêm nghị, ngực kích động phập phồng: “Chị là chị của em.”

      Tầm Tân Đồng nhíu mày cái, rất nhanh lại giãn ra, cười nhạt: “Chị thị thể hôn sao?”

      Hết chương 18.

       
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 19.

      Edit: Sissi
       



      Tầm Tân Đồng cười cười: “Hôn chị.”

      “Tân Đồng!” Tầm Thiên Hoan nghiêm nghị, ngực kích động phập phồng: “Chị là chị của em.”

      Tầm Tân Đồng nhíu mày, rất nhanh dãn ra, cười nhạt: “Chị thể sao?”

      Tầm Thiên Hoan run rẩy khóe môi, ánh mắt tựa hồ đều bất động: “Em cái gì?”

        khuôn mặt tuần tú gầy gầy của Tầm Tân Đồng ra ánh chờ mong, đáy mắt nóng rực xúc động: “Chị, , Thiên Hoan, bởi vì thích chị, nên em vẫn luôn nghĩ đến chị, nụ hôn này em mong đợi từ lâu.”

      Khuôn mặt Tầm Thiên Hoan tức khắc tái nhợt, đáy lòng vạn phần đau đớn, hốc mắt đỏ bừng, liều lĩnh kêu to: “Tầm Tân Đồng, em rốt cuộc cái gì vậy? Em điên rồi sao?”

      Tầm Tân Đồng chăm chú ôm thân thể của , : “Tin em , em thích chị, phải là loại tình cảm chị em, mà là tình nam nữ.”

      Thân thể Tầm Thiên Hoan trong nháy mắt cứng ngắc, trong đầu tựa hồ vừa đút vào khối nước đá, từ đầu óc tràn ra hơi lạnh lẽo đến từng tế bào…..

      Chính tai nghe được những lời từ miệng ra, giống như ma từ địa ngục, lọt vào xương tủy …… Khiến thể lại lừa mình dối người. Trước kia nghĩ bất quá là tự an ủi chính mình thôi, việc đến nước này, nên làm thế nào? Ông trời, ngài nhân ái như vậy mà lại đùa bỡn với sao? Nếu đùa, cũng đùa chuyện khác được ?

      Tầm Thiên Hoan khống chế sợ hãi trong lòng quát: “Điên rồi, em điên rồi.”

      “Em điên.” Tầm Tân Đồng cũng quát lớn, đột nhiên ôm chặt Tầm Thiên Hoan, cúi xuống môi Tầm Thiên Hoan, mãnh liệt chứng minh tình cảm của mình.

      “Ưm…ưm….” Tầm Thiên Hoan hai tay dùng sức đánh vào lồng ngực , giãy giụa thoát khỏi nụ hôn. Chỉ là, càng giãy, càng đánh, thân thể cứng nhắc thờ ơ của càng ép sát……

      giọt nước mắt óng ánh theo khóe mặt trượt xuống, chảy tràn xuống khuôn mặt…… giọt nước mắt trong suốt mang theo vô số tâm tình…..

      Tầm Tân Đồng lặng yên hôn khô lệ mắt …… Cuối cùng cũng đến ngày có thể hôn , có thể lau khô lệ của , cho dù lệ này là vì mà chảy…..

      Tầm Tân Đồng rốt cuộc cũng buông Tầm Thiên Hoan ra, ánh mắt chuyển, chăm chú nhìn : “Em thích chị, em mất lý trí, em thích chị, Thiên Hoan. Xin cho em với chị như vậy, được ? Bao nhiêu năm qua, em luôn nghĩ rằng, phải che dấu tình cảm của mình, bởi vì em biết loại tình này thể để lộ ra. Em từng cố gắng, để mình suy nghĩ, nhưng em thể khống chế tình với chị, em chị, trong mắt em, chị phải là chị của em, mà là phụ nữ. Em luôn muốn mỗi ngày được gặp chị, được hôn chị, ôm chị, có được chị………. Chị biết suy nghĩ của em sao? Ngày đó gặp chị mặc như vậy, thân thể bị Âu Dương ôm, lòng em như nổ tung, lúc ấy em chỉ hận thể đem Âu Dương Tịch đánh cho trận. Lúc ấy, em muốn chị đến phát điên, chỉ là ngày ấy em nhịn được. Thiên Hoan, em chị, em muốn chị.”

      “Ngừng, ngừng, đừng nữa.” Tầm Thiên Hoan lập tức che tai mình. cảm giác đời này có gì xấu hổ bằng lời này. Nhưng cho dù xấu hổ, cũng có biện pháp giải quyết, bởi vì đối phương phải là người khác, mà là em trai của , là người thương nhất.

      “Thiên Hoan……”

      Tầm Tân Đồng nắm lấy bả vai Tầm Thiên Hoan, tựa hồ có rất nhiều tâm muốn thổ lộ cùng .

      Chỉ là Tầm Thiên Hoan muốn nghe, đột nhiên ngẩng đầu lên, tay cũng đồng thời giơ lên, in cái tát gương mặt tuấn tú của Tầm Tân Đồng.

      “Điên rồi, hôm nay em bị điên rồi, chị tin lời của em. Quên quên . Em cũng quên !!!”

      xong đợi Tầm Tân Đồng có cơ hội, kiên quyết xoay người chạy …. chạy nhanh như vậy, càng chạy càng nhanh, nhưng lại loạng choạng có phương hướng…..

      Tầm Tân Đồng đứng ngây tại chỗ, kinh ngạc nhìn bóng lưng Tầm Thiên Hoan ngày xa.

      Trong nội tâm như có hàng ngàn con côn trùng gặm nhấm, đau nhức đến muốn chết ngay. Chính là, dù có thể nào, cũng phải tiếp tục sống. Trong lòng ư? cam lòng……..

      Đây chính là cảnh nhiều năm qua mình lường trước đó sao? Thậm chí, dù lường trước, vẫn thể đoạn tuyệt quan hệ với , chỉ là thể tin được mà thôi, mong rằng phải là như vậy.

      ? Nhưng lại chính là em trai . Chị em nhau nhất định có tương lai….

      Cả thế giới như lộn xộn, mê man, trờn vờn nhảy múa, tựa hồ thể ngừng lại, cả hô hấp cũng khó khăn……..

      Tầm Thiên Hoan ôm đầu ngồi xổm ở góc sô pha, trời đất quay cuồng làm cho sợ hãi, hít thở thông………

      Bị em trai mình hôn……. Đó phải là loạn luân sao? ! Tuyệt đối thể. là người bình trường, có khả năng loạn luân, phụ nữ bình thường, có lúc thích nam nhân nào đó, thể  vì thiếu tình dục mà loạn luân.

      Từ đến lớn, đều che chở bao bọc , bất luận có kể nào khi dễ , cũng để yên, rồi lại ngồi bên , ôm , an ủi ……….. Có lẽ chính bởi như vậy, đối với mới ỷ lại, đổi tình cảm chị em thành tình cảm nam nữ…..

      Ông trời, cho biết, rốt cuộc nên làm thế nào?

      Toàn thân căng cứng, tay nắm chặt, thân thể run rẩy………..

      “Thiên Hoan……..” Âu Dương Tịch ở sau lưng nhàng xoa bóp bờ vai , quan tâm : “Thiên Hoan, em sao vậy?”

      Tầm Thiên Hoan kinh ngạc quay đầu, ánh mắt ngốc nghếch trì trệ nhìn Âu Dương Tịch: “ về rồi?”

      Thanh nhàng sâu kín, giống như người lạc đường kiệt sức trong đêm tối.

      “Em sao vậy?”

      Nhìn gương mặt tái nhợt của Tầm Thiên Hoan, Âu Dương Tịch trong lòng lo lắng, đau lòng nhìn , bàn tay nhàng vuốt hai má : “ xảy ra chuyện gì?”

      phụ nữ bình thường, thể loạn luân…….

      Tầm Thiên Hoan suy nghĩ hỗn độn, mê man kích động, ánh mắt trôi nổi, vất vả đem ánh mắt tập trung khuôn mặt tuấn mỹ của Âu Dương Tịch, bàn tay run rẩy nhàng vuốt, trong lòng run rẩy mà ấm áp………..

      lúc lâu sau, đột nhiên chu môi: “Da mặt mịn , mỗi lần vuốt đều rất thoải mái…..”
      Hết chương 19.

       
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      CHƯƠNG 20
      Edit: Sissi

      Tầm Thiên Hoan suy nghĩ hỗn loạn, mê man mà kích động, ánh mắt trôi nổi, vất vả mới đem mắt tập trung khuôn mặt tuấn mỹ của Âu Dương Tịch, bàn tay run rẩy nhàng vuốt, trong lòng run rẩy mà ấm áp…..
      lúc lâu sau, đột nhiên chu môi: “Da mặt mịn….. Mỗi lần vuốt là thoải mái….”
      Âu Dương Tịch nhàng nắm lấy tay Tầm Thiên Hoan, đem ôn hòa truyền cho , ôn nhu nhìn , khẽ: “Thiên Hoan, mặc kệ chuyện gì xảy ra, đừng buồn, có ở đây.”
      Những lời này giống như ánh sáng mùa xuân chiếu vào góc tối u, chiếu sáng ôn hòa, Tầm Thiên Hoan nhìn cái, thanh : “Tịch, tốt.”
      Âu Dương Tịch đáy lòng dậy sóng, môi đường cong vô cùng mê người, : “Chỉ cần em đồng ý, vĩnh viễn đối với em như vậy.”
      sao?” Tầm Thiên Hoan ngữ khí tưởng như bình thường, chỉ là rất nhanh lại là lớp u buồn, thản nhiên : “Tịch, thích em sao? phải thích thân thể của em, mà là bản thân em…….?”
      Âu Dương Tịch ánh mắt thâm trầm, chăm chú nhìn Tầm Thiên Hoan : “Thiên Hoan, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Em hôm nay kỳ quái.”
      thích em sao?” Tầm Thiên Hoan lần nữa giọng hỏi.
      Âu Dương Tịch sâu nhìn Tầm Thiên Hoan, ánh mắt trong trẻo, vừa gợn lên chút ánh sáng, lại thể thấy tâm tư. Bàn tay vuốt tóc , da thịt , : “Chỉ cần em chính là em, nếu như có thể, thích em.”
      Tuy thâm ý trong lời của Âu Dương Tịch, nhưng Tầm Thiên Hoan vẫn mỉm cười: “Được….”
      thích , vậy có phải chứng minh là phụ nữ bình thường? Đúng, phụ nữ bình thường…..
      Cánh tay thon dài vòng qua ôm cổ , giọng ngọt ngào: “Như vậy, tại có muốn em ?”
      Âu Dương Tịch kinh ngạc, sững sờ nhìn Tầm Thiên Hoan, thần kinh như bị đình trệ. Trong ký ức của , đây chắc chắn là lần đầu Tầm Thiên Hoan chủ động, mỗi lần đều là bản thân mình khống chế nổi dục vọng với , đem khiêu khích, sau đó thể đồng ý…… Lúc này, đáy lòng kích động cùng cuồng hỉ, nhưng lại nghi hoặc thể tin.
      Cầm lấy tay Thiên hoan, Âu Dương Tịch nhìn , hồi lâu mới : “Thiên Hoan, em biết em ?”
      Tầm Thiên Hoan nở nụ cười , : “Em biết .”
      Âu Dương Tịch tranh thủ thời gian : “Vậy em làm thế nào………..?”
      Biết Âu Dương Tịch tin, Tầm Thiên Hoan : “Em muốn em chứng mình em là phụ nữ bình thường.”
      Âu Dương Tịch sững sờ, Tầm Thiên Hoan đợi Âu Dương Tịch thêm, rướn người lên, hôn lên môi ………..
      Lần đầu tiên Tầm Thiên Hoan chủ động, Âu Dương Tịch có điểm quen, lần đầu tiên thụ động để hôn, lúc sau, hơi thở dần hỗn độn, thói quen nổi lên, đem Tầm Thiên Hoan đặt dựa vào sô pha, gầm tiếng, xoay người áp chặt thân mình xuống thân thể mềm mại của , vùi xuống giữa hai chân …..
      Chẳng thêm nhiều lời, hai cơ thể lửa nóng đốt hừng hực, đây là dục vọng nguyên thủy nhất của nhân loại………….
      Âu Dương Tịch thuần thục cởi bỏ áo ngoài của , vội vã quăng sang bên cạnh, người chỉ còn nội y, cũng đủ bao hết hai bầu ngực, dưới ánh đèn tràn ngập co dãn mê người…….
      Âu Dương Tịch cúi xuống hôn lên da thịt , bàn tay nóng rực trượt da thịt , vội vàng cởi bỏ nút thắt chiếc quần bé còn lại. Áo sơ mi của Âu Dương Tịch còn chưa cởi, bàn tay bé của tham lam tiến vào từ phía sau, vuốt ve da thịt gợi cảm mê người của , tay giống như mồi lửa, chỉ càng nhen thêm dục hỏa của …….
      Dưới hỗ trợ của , y phục của cũng nhanh chóng bị cởi ra………..
      Ngón tay của lặng lẽ tiến vào hoa cốc, mang theo hơi thở gấp gáp thô nóng: “ ướt rồi sao? Em chuẩn bị xong chưa?”
      Tầm Thiên Hoan ý loạn tình mê gục gặc đầu liên tục, kiều kêu lên: “Ưm……..”
      Đem khúc thân nóng rực nhắm ngay cửa hoa cốc: “ vào đây….”
      Thanh tắt ngấm, mông ấn mạnh về phía trước cái, xâm nhập sâu vào hoa kính…..
      Tầm Thiên Hoan khuôn mặt mê hoặc, khoái cảm say lòng người: “A a a a a……….”
      Mới đầu chậm rãi kéo ra đưa vào, càng về sau càng mãnh liệt, mỗi lần dội vào đều sâu đến tận cùng hoa cốc, chất mật ngừng tuôn ra. Tiếng da thịt va vào nhau nhịp nhàng, tiếng rên rỉ chân mê người, liên tiếp liên tiếp như vĩnh hằng…….
      Ra vào liên tục hồi, cuối cùng mãnh liệt thâm nhập, hai người cùng lúc tiến đến cao trào……
      (Sissi: Mồ hôi đầm đìa, hú vía, cuối cùng chị ấy cũng xong.)
      Hết chương 20
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 21
      Edit: Sissi

      Kích tình mãnh liệt qua , Âu Dương Tịch cẩn thận lau người cho Tầm Thiên Hoan, đem đặt lên giường, đắp chăn, nhìn vẻ mặt mệt mỏi của , trong lòng đau nhức lời nào tả được, bất đắc dĩ xoay người chuẩn bị rời . Tầm Thiên Hoan đột nhiên nắm lấy tay . Ngón tay Tầm Thiên Hoan rất xinh đẹp, trắng nõn mềm mại như tay búp bê. Âu Dương Tịch rất thích nắm tay , hôn lòng bàn tay , mu bàn tay, mỗi đầu ngón tay……
      Nhìn bàn tay nắm tay mình, lại chăm chú nhìn Tầm Thiên Hoan, Âu Dương Tịch hơi cong khóe môi, sau đó ngồi xuống bên giường, ôm vào lòng.
      Âu Dương Tịch giọng hỏi: “Vừa rồi làm em đau sao?”
      Tầm Thiên Hoan nhàng lắc đầu: “ có.”
      Âu Dương Tịch nhíu nhíu mày: “Nhìn em mệt mỏi quá.”
      Tầm Thiên Hoan sờ lên mặt mình, : “Vậy sao?” Sau đó nhìn mỉm cười: “Tịch, liên quan đến chuyện đó đâu. Chỉ là tâm tình em có chút vui mà thôi.”
      Ý cười mặt mỏng như mây, chỉ cần nhàng a cái, nụ cười lập tức tan thành mây khói.
      Âu Dương Tịch chú ý hỏi: “Có thể cho là chuyện gì ?”
      Tầm Thiên Hoan ngước mắt lên nhìn Âu Dương Tịch, sau đó nhàng tựa vai , : “ và Ki Ki đoán đúng, Tân Đồng nó…….”
      Âu Dương Tịch nghe vậy phút chốc mắt tối sầm, tay ôm Tầm Thiên Hoan có chút căng cứng, khôi phục lại bình thường : “Làm sao vậy?”
      Tầm Thiên Hoan cắn cắn môi, vẻ mặt ưu sầu, càng muốn nghĩ lại càng nghĩ nhiều, trong đầu lên toàn bộ hình ảnh Tân Đồng lúc trưa, nội tâm khó chịu, hít thở cũng khó khăn, rất lâu sau, mới giọng : “Nó , nó……. em…….”
      Âu Dương Tịch ánh mắt bỗng nhiên sẫm lại.
      Tầm Thiên Hoan vẻ mặt bối rối, đợi Âu Dương Tịch gì, lại : “ phải kiểu tình cảm chị em, mà là tình nam nữ…….”
      Cảm giác được thân thể Tầm Thiên Hoan run rẩy, cánh tay Âu Dương Tịch tăng thêm chút sức, ôm chặt trong lòng, làm an tâm. mặt vô cùng phức tạp, biến hóa nhanh chóng làm người ta kịp nắm bắt, đến khi khôi phục bình tĩnh, : “Vậy lúc đó em gì?”
      Tầm Thiên Hoan ánh mắt mê man: “ biết, em biết, lúc ấy em sợ hãi, nghĩ được gì, biết làm gì……”
      Âu Dương Tịch ánh mắt sâu xa, tiếp tục hỏi: “Vậy nó làm gì?”
      Làm gì? Trong đầu Tầm Thiên Hoan nháy mắt tái lại cảnh kia, Tầm Tân Đồng liều lĩnh hôn mình……….
      Trong lòng bấn loạn như bị quật cái, đau nhức, sợ hãi…….
      Tầm Thiên Hoan đột nhiên giơ tay lên, dùng sức lau sạch môi mình, vừa : “Điên, điên rồi, phải là Tân Đồng, là người điên……….”
      Âu Dương Tịch nhìn Tầm Thiên Hoan ngược đãi chính mình, vội vàng nắm chặt tay , đơn giản cho cử động nữa, ghé sát lại gần : “Nó hôn em đúng ?”
      Tầm Thiên Hoan kinh ngạc nhìn Âu Dương Tịch, trong mắt lóe lên tia kinh hoảng, “, , , em là chị nó, nó….nó làm sao có thể hôn em, nó làm sao có thể ra những lời như vậy, thể, tuyệt đối thể, là đáng sợ…….”
      Âu Dương Tịch trong mắt thoáng lên tia lo lắng………..
      Chết tiệt, tên nhãi kia làm sao dám hôn ? tại người có thể hôn , chỉ có thể là .
      Âu Dương Tịch ôm Tầm Thiên Hoan vào ngực, vỗ vỗ lên lưng , giọng : “Thiên Hoan, đừng sợ, qua rồi, ngủ giấc dậy còn chuyện gì nữa…….”
      sao?”
      , em ngoan ngoãn ngủ giấc .”
      Âu Dương Tịch nhàng đặt Tầm Thiên Hoan ở giường, lại lần nữa lấy chăn đắp lên.
      Tầm Thiên Hoan nhìn : “Chỉ cần ngủ giấc là có chuyện gì nữa đúng ?”
      Âu Dương Tịch nhàng vuốt khuôn mặt : “Đúng vậy, ngoan ngoãn ngủ. nên suy nghĩ bậy bạ, ngày mai lại trở lại thành Tầm Thiên Hoan vui vẻ.”
      Tầm Thiên Hoan khóe miệng hơi nhếch lên, chẫm rãi nhắm mắt lại………..
      Đúng, cần nghĩ, chỉ cần ngủ, ngủ giấc mọi chuyện ổn………
      Âu Dương Tịch nhàng rời khỏi phòng, cẩn thận đóng cửa, phát ra động tĩnh gì, trong phòng Tầm Thiên Hoan yên tâm thiếp …….
      Đằng sau cánh cửa vừa đóng lại kia, ánh mắt nháy mắt thâm trầm, mặt chút biểu tình, lấy điện thoại ra, vừa vừa bấm dãy số…
      Bên kia truyền đến thanh nhàn nhạt: “Ai vậy?”
      Âu Dương Tịch thanh lạnh như băng: “Là .”
      Nghe giọng biết là tâm tình tốt hay xấu, chỉ là dấu điều gì đó, Tầm Tân Đồng : “A, ra là Âu Dương Tịch. đúng là hiếm nha. sao lại có thời gian gọi điện cho tôi? Chị tôi đâu?”
      Âu Dương Tịch thầm cắn răng, chửi : “Ngươi hỗn láo.”
      Tầm Tân Đồng thanh cũng đột nhiên lạnh lùng: “ dựa vào cái gì mà mắng người khác?”
      Âu Dương Tịch cố gắng nhịn xuống chửi ầm lên, chuyện này qua điện thoại được.
      “Chúng ta tìm chỗ chuyện.”
      Đầu bên kia yên tĩnh hồi lâu, có thể thấy Tầm Tân Đồng do dự gì đó, lúc sau mới : “Được.”
      Hết chương 21.
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      CHƯƠNG 22

      Edit: Sissi



      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/nBK2rmz.png" width="580" height="1500" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/dQiLeCB.png" width="580" height="1500" />Tầm Thiên Hoan lập tức tiếp: “ có, em rủa chết, làm sao có thể rủa……?” Tầm Thiên Hoan trong đầu lóe lên cái, nhanh chóng quay đầu nhìn lại, ánh mắt lập tức sáng ngời, mừng rỡ cơ hồ nhảy dựng lên, : “Tịch, !”

      Tầm Thiên Hoan cao hứng nắm cánh tay Âu Dương Tịch, theo thói quen lắc lắc, trong đêm tối lờ mờ cố nhìn mặt Âu Dương Tịch, tuy nhìn , nhưng đây chắc chắn là Âu Dương Tịch của . tươi cười rạng rỡ : “Tịch, tìm được , tìm được rồi, tốt quá, tốt quá!”

      Chợt nghe Âu Dương Tịch có chút thống khổ kêu lên: “Ai….”

      Tầm Thiên Hoan sững sờ, động tác cứng lại, khó hiểu nhìn Âu Dương Tịch, hỏi: “ làm sao vậy?”

      Trong đêm tối thấy biểu của Âu Dương Tịch, chỉ là cứng nhắc nửa giây, sau đó đột nhiên cười : “Cái gì làm sao? rất khỏe nha!”

      Tầm Thiên Hoan bĩu bĩu môi: “Em còn chưa khỏe.”

      Âu Dương Tịch dừng lại chút, lại : “Sao em lại chạy đến đây? Em là phụ nữ, trễ như vậy còn chạy loạn khắp nơi bên ngoài, nếu gặp người xấu sao?

      Tầm Thiên Hoan có chút ủy khuất: “Em chẳng phải là tìm sao? trễ như vậy còn về nhà, em nghĩ xảy ra chuyện gì……….”

      Âu Dương Tịch sững sờ nhìn Tầm Thiên Hoan, nửa ngày cũng , sau đó mới thốt lên: “ đại nam nhân đêm chưa về nhà sao? có chuyện gì được? Thiên Hoan, từ nay về sau dù có thế này em cũng được tự tiện. Em sợ người xấu sao? Em như vậy……. làm rất đau lòng…..”

      Tầm Thiên Hoan vừa nghe xong liền bật cười, : “Tịch, nghe những lời này coi như buổi tối sợ hãi hôm nay của em đáng giá lắm. Được rồi, đừng nữa, chúng ta về nhà thôi.”

      Tầm Thiên Hoan tùy tiện nắm cánh tay Âu Dương Tịch về phía trước…..

      “Ưm….”

      tiếng hít khí đến nghe được phát ra.

      Tầm Thiên Hoan quay đầu lại nhìn Âu Dương Tịch : “ làm sao vậy?”

      Âu Dương Tịch ngữ khí khó hiểu: “Cái gì làm sao?”

      Tầm Thiên Hoan nghi hoặc, chẳng lẽ là ảo giác sao?


      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/uj1apTq.png" width="580" height="1500" />
      Âu Dương Tịch , lại chuẩn bị về phòng mình.

      Tầm Thiên Hoan nhanh chóng , thanh trầm thấp: “Vậy vẫn có thể, đành vậy…..”

      Âu Dương Tịch khỏi nhắm mắt lại, thầm hít vào, cố nén cảm giác đau nhức nóng bỏng tay trái.

      Mở mắt ra, quay đầu lại nhìn Tầm Thiên Hoan cười, : “Được, em vào , tắm.”

      Tầm Thiên Hoan cười vui vẻ, : “Được, em chờ .”

      ----------

      Trong phòng tắm.

      Dưới ánh đèn sáng ngời, Âu Dương Tịch cắn răng, dứt khoát xé tay áo sơmi từ bả vai xuống, đồng thời chạm vào miệng vết thương, đau đớn vạn phần, trong miệng “Khàn” tiếng, nhắm chặt mắt lại, cố gắng cắn răng nhịn đau…..

      lát sau mới nhìn xuống, giật mình vì vết thương, cau mày…

      Cái tên tiểu tử Tầm Tâm Đồng đúng là trưởng thành rồi, dám động thủ với . Đáng giận là lại thể đánh trả, vì đối phương là em trai Tầm Thiên Hoan, dù thế nào cũng là có quan hệ huyết thống. Đúng vậy, dám đánh Tầm Tân Đồng, thể nghĩ là Âu Dương Tịch cũng có cái dám làm, nhu nhược sao? Nhưng nếu là vì , tình nguyện nhu nhược……

      Cho nên, Âu Dương Tịch gặp Tầm Tân Đồng cũng là muốn buông tha cho chị mình…..

      Chỉ cần chưa có chuyện gì, liều lĩnh ngăn cản trước…..

      Rửa vết thương xong, Âu Dương Tịch cầm lấy cái gạc cẩn thận băng vết thương lại….

      -----------

      Từ từ đến phòng ngủ, Tầm Thiên Hoan còn ngồi bên giường, hình như chờ . Thấy xuất , Tầm Thiên Hoan nhìn được cười tiếng: “Ai, đại nam nhân như mà tắm còn lâu hơn phụ nữ nha!”

      Âu Dương Tịch nhún nhún vai: “ có cách khác, quá thân thể của mình.”

      Tầm Thiên Hoan vừa cười vừa : “ quý thân thể của mình cũng cần phải mặc quần áo như vậy, nóng lắm đấy.”

      Âu Dương Tịch có ý nhìn xung quanh: “Nóng? Có sao?”

      Tầm Thiên Hoan vui vẻ cười, sau đó dang tay ra chờ đợi Âu Dương Tịch đến ôm mình, : “Được rồi, nhanh lên giường ngủ , em mệt muốn chết, rất muốn ngủ….”

      Âu Dương Tịch nhìn , vui vẻ đến bên giường, lên giường, tay phải ôm , cẩn thận nằm xuống, để gối lên tay phải của mình, tận lực đụng đến cánh tay trái.

      Tầm Thiên Hoan theo thói quen ôm eo , lẳng lặng nhắm mắt lại, : “Tịch, ở bên tốt, em rất an tâm…..”

      Có thể tạm thời quên rất nhiều chuyện bế tắc.

      Âu Dương Tịch nhàng hôn lên mặt : “Ngủ ngon.”

      Tầm Thiên Hoan như con mèo miễn cưỡng meo meo: “Ưm……”

      Âu Dương Tịch nhìn lâu……..

      Hết chương 22.


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :