1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Chị Dâu - Lê Thuỷ Thanh Thuần (NP,H)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      13.2

      Edit: Vô Ưu Như Trần

      Tầm Thiên Hoan đùa cợt :“ như vậy, là tớ hiểu lầm cậu?”

      Âu Dương Tịch thấy đúng nên nhu thuận gật đầu:“Cậu là hiểu lầm tớ, tớ chỉ là vẫn muốn thân thể của cậu là được.”

      Ha ha, đương nhiên ngốc đến mức cưỡng bức , cũng giống những lúc bình thường, trưng cầu khi đồng ý mới chịu, chỉ chậm rãi hôn , hôn đến mức ý loạn tình mê, sau đó cầu với muốn......

      Tầm Thiên Hoan mặt trắng còn chút máu, giờ phút này Âu Dương Tịch nghĩ cái gì?

      “Âu Dương Tịch, cậu [hoàn toàn,từ đầu,luôn luôn] dùng nửa người dưới của mình để hỏi vấn đề a!”

      , nắm chặt nắm tay,  chuẩn bị hướng hạ thân của mà đánh ......

      Âu Dương Tịch thân thể linh hoạt lóe lên, nhàng né qua đòn quyền của chỉ là, biểu lộ mình bị thương phải :“Thiên Hoan, phải đâu? Cậu nhẫn tâm như vậy sao, đây chính là mệnh căn của tớ a!”

      Tầm Thiên Hoan vẫy vẫy tóc, hừ tiếng, chỉ hận vừa rồi quyền kia có đánh tới:“Đở cho cậu từ nay về sau khỏi mang tiếng ức hiếp phụ nữ a.”

      “Nào có?!”

      Tầm Thiên Hoan ngữ khí quái dị:“ có sao?”

      Âu Dương tranh thủ thời gian :“Hảo hảo hảo, cho dù có, chỉ cần cậu câu, tớ từ nay về sau bao giờ nữa đụng những người con  kia là được, cậu cứ ?”

      “Được được được!” Tầm Thiên Hoan hai tay bỏ xuống, :“Cậu đụng nhiều phụ nữ hơn cũng liên quan đên mình, cậu muốn đụng ai liền đụng a, chỉ cần cần  mỗi ngày đến tra tấn tớ là được!”

      Âu Dương Tịch thân thể lại khuynh hướng đến :“ là ‘Tra tấn’ sao? chính là loại  ‘Tra tấn’này khiến người khác muốn cầu mà còn được a ~”

      Tầm Thiên Hoan bị mặt đỏ hồng, cả người liền quýnh lên, cái gì đều cũng được :“Cậu......”

      Âu Dương Tịch sâu nhìn cái, thân thể đứng thẳng, ôm thân thể của , cũng khách khí  mập mờ :“Tốt lắm tốt lắm, hôm nay trêu chọc cậu nữa.”

      lúc Âu Dương Tịch chuẩn bị đem Tầm Thiên Hoan  khi áo ngủ của   bị tụt xuống có thể nhìn thấy bầu ngực, để tay có thể vừa đụng phải áo ngủ ở  cửa ra vào lại truyền đến giọng  kinh ngạc:“Tịch! Các ngươi làm cái gì?!”

      Tầm Tân Đồng khiếp sợ đứng ở ra vào của phòng khách , kinh ngạc mà thể dấu nổi vài phần đau lòng được thu vào trong ánh mắt, nhìn xem màn này:

      Áo ngủ của chị chảy xuống đến ngực, phiến no đủ hề mong muốn bị lộ ra, lại càng mê người, xương quai xanh khêu gợi,da thịt trắng nõn phấn nộn lộ ra dưới ánh đèn lại rất mê người, trong nội tâm, khỏi vừa động, hạ thân lại trướng lên , chính là, rất nhanh liền bị loại phẫn nộ tức giận mà hạ xuống, bởi vì gặp chị mình giờ phút này bị người đàn ông khác ôm vào trong ngực, thân mật như vậy!

      Đáng hận!! Đáng giận!! Đáng chết!!

      Tầm Tân Đồng đột nhiên đến, làm cho Tầm Thiên Hoan cùng Âu Dương Tịch cũng phi thường kinh ngạc, nhưng mà ngoài kinh ngạc ra , khí được tự nhiên như thế này lại càng xấu hổ hơn,đứng sững sờ nhìn xem .

      Phảng phất như tất cả máu đều tập trung ở não, Tầm Tân Đồng giận kềm chế  được mà xông lên phía trước, mà Tầm Thiên Hoan cùng Âu Dương Tịch quái lạ nhìn phía dưới, cánh tay của Tầm Tân Đồng lại đánh tới người Âu Dương Tịch, lại bắt lấy cánh tay của , đồng thời, hung hăng dùng sức, liền đem Âu Dương Tịch đẩy ra xa  vài bước,làm  hoàn toàn đâm vào bàn.

      Nếu là bình thường, người nào có cơ hội mà có thể đánh qua Âu Dương Tịch, chỉ là, đối phương là Tầm Tân Đồng – em trai Tầm Thiên Hoan, phòng bị phía dưới, lại có ý phòng thủ đánh trả nên liền bị đánh.

      Tầm Thiên Hoan kinh ngạc, hoang mang lại rối loạn ,nhanh chạy tới đỡ Âu Dương Tịch, hỏi:“Cậu sao chứ? Có đau hay ?”

      Lông mày có chút cau lại, :“ quan hệ.”

      đau nhất định là giả ,đụng vào bàn cứng như có thể đau ?

      Tầm Thiên Hoan quay lại nhìn Tầm Tân Đồng khó hiểu hỏi:“Ngươi vào bằng cách nào?”

      “Ta......” Tầm Tân Đồng muốn cái gì, thấy Tầm Thiên Hoan mặt tò mò nhìn nên liền thấp giọng :“Cửa khóa.”

      “A,” Tầm Thiên Hoan lại có chút tức giận :“Vậy em vì cái gì vừa mới đến lại đánh Tịch?”

      “Tại em nhìn thấy ôm chị......”

      Tầm Thiên Hoan gò má đỏ bừng, cố gắng khắc chế quẫn bách, thanh hạ thấp xuống :“ là bạn của chị, từ nay về sau, đừng như vậy,lỡ như đánh trúng bạn mình làm sao?”

      “Chị,em......”

      Tầm Tân Đồng khuôn mặt tuấn tú, vẻ mặt lo lắng làm cho người ta rất đau lòng, chỉ thấy dưới tình thế cấp bách nhất thời liền quên tại, hai tay bắt lấy cánh tay của , :“Chị, chị cho em biết, các người gần kề như vậy chỉ là quan hệ bạn bè thôi sao?”

      Tầm Tân Đồng mặt ràng tin, chính là, muốn từ chính miệng chị mình mà ra đáp án.

      Âu Dương Tịch lẳng lặng đứng ở bên, đây là lúc chị em chuyện với nhau,trong khoảng thời gian ngắn cũng biết phải làm thế nào mới được.

      Tầm Tân Đồng phản ứng kích động như thế, làm Tầm Thiên Hoan cứ tưởng mình như nằm mộng, kinh ngạc nhìn xem .

      “Chị, chị a.” Tầm Tân Đồng tâm tình dần dần kích động, ngừng lay động thân thể Tầm Thiên Hoan làm cho áo ngủ bị tụt xuống đến ngực càng ngày càng thấp......

      Tầm Thiên Hoan hề hay biết, chỉ là sững sờ khi nhìn thấy em trai của mình, trong đầu biết phải làm sao......Trong lúc vô ý câu của KiKi ngày hôm đó lại quanh quẩn trong đầu của .....

      Em trai của cậu mến cậu......

      Em trai của cậu mến cậu......

      , , có khả năng!

      Tầm Tân Đồng lại vô tình phát , nên động tác lay động thân thể Thiên Hoan dần dần trì hoãn, sau đó dừng lại, ánh mắt làm như vô tình, liền giật mình khi nhìn thấy cảnh tuyệt đẹp như thế......

      Âu Dương Tịch vui nhíu mày, tiến lên, cánh tay dài duỗi ra, đem Tầm Thiên Hoan ôn nhu ôm vào trong ngực, thuận thế đem áo ngủ của kéo lại bao lấy da thịt mềm mại, ánh mắt hờ hững nhìn thẳng vào Tân Đồng :“Cậu đoán đúng rồi, tôi cùng Thiên Hoan trong lúc đó, chỉ là quan hệ bạn bè!”

      Tầm Tân Đồng trừng to mắt, hoàn toàn dám tin, chăm chú nhìn chằm chằm vào Tầm Thiên Hoan,“Chị......”

      Tầm Thiên Hoan khôi phục tinh thần, tỉnh táo nhìn vào Tân Đồng, sâu hít hơi :“Đúng vậy, Tân Đồng, chị cùng trong lúc đó...... Có quan hệ nam nữ.”

      xong mấy chữ cuối cùng ,Tầm Thiên Hoan cơ hồ là cắn răng mà , cảm giác rất kỳ quái, lại trước mặt em trai của mình, thừa nhận mình và nam nhân khác có quan hệ......

      ````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````

       

       




      Phong Vũ Yên, marionet0401Huệ Nguyễn thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương thứ mười bốn * thành trưởng phòng?!


      Edit: Vô Ưu Như Trần


      Trong phòng khách lớn cũng nhưng lại rất ấm áp. Ánh đèn chậm rãi chiếu sáng nhưng Tầm Thiên Hoan lại ủ rủ gồi mình ở sofa, còn có ánh nhìn của sâu xa của Âu Dương Tịch nhìn Tầm Thiên Hoan.

      Âu Dương Tịch ngữ khí có chút quái dị :“Xem ra Thiên Hoan của mình mị lực đúng là a ~”

      Tầm Thiên Hoan liếc mắt nhìn chút tức giận đều có, chỉ :“Cậu đừng có cười nhạo mình nữa có được ?”

      Âu Dương Tịch nháy mắt mấy cái :“Chính là, em trai của cậu đối với cậu, xác thực...... tầm thường, đây là a.”

      tầm thường, cái từ này dùng quá mức uyển chuyển , quả thực chính là tình tiết loạn luân sao!

      Tầm Thiên Hoan bỗng nhiên xoay người, che miệng của Âu Dương Tịch :“ cho phép bậy! Tớ thừa nhận là đối với tớ rất tốt, nhưng là, cái này cũng đại biểu cho cái cậu !”

      Đợi Tầm Thiên Hoan tay buông đưa ra sau, Âu Dương Tịch hỏi lại:“Thế cậu nghĩ loại nào?”

      “Tớ......”

      Âu Dương Tịch bất đắc dĩ cảm thán:“Cậu nha, đừng lừa người dối mình nha?!”

      “Nào có.....” Tầm Thiên Hoan đô đô môi, cả người như là quả bóng xì hơi, ngã vào trong ngực Âu Dương Tịch, sâu kín thuyết:“ nghĩ , nghĩ , tớ muốn ngủ......”

      Âu Dương Tịch ôn nhu vuốt ve thân thể của [,] sau đó tại mặt của hôn [hạ xuống,] khẽ:“Hảo, hôm nay như vậy là được rồi,cậu hãy ngủ tốt vào a.”

      Đêm hôm đó, Tầm Thiên Hoan tại trong mộng nhiều lần xuất những hình ảnh giống nhau......

      ***

      Tầm Thiên Hoan tinh thần khôi phục, tỉnh táo lại nhìn Tầm Tân Đồng, sâu hít hơi :“Đúng vậy, Tân Đồng,chị cùng trong lúc đó...... Có quan hệ nam nữ.”

      xong mấy chữ cuối cùng Tầm Thiên Hoan cơ hồ là cắn răng ra được, cảm giác rất kỳ quái, tại trước mặt em trai mình,lại thừa nhận mình và người đàn ông khác có quan hệ......

      khắc này, Tầm Tân Đồng biểu lộ trạng thái như là nghe được tin sấm sét giữa trời quang, khiếp sợ cùng dám tin, dùng cái loại ánh mắt này nhìn hai người lâu cũng chuyện, biết qua bao lâu, đột nhiên xoay người điên cuồng chạy ra ngoài, ở tại khắc này, ánh mắt của như là mờ mịt ......

      ```````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````

      Ngày hôm sau, vì tối trước Tầm Thiên Hoan vốn tâm tình tốt, nên khi vừa đến công ty như người ở chín từng mây ......

      đường đến ngành của mình chỉ thấy trước cửa là người phụ nữ 30 tuổi mặc bộ quần áo chính thống nghênh đón mình , vừa nhìn thấy Tầm Thiên Hoan, xoay người tranh thủ thời gian :“Trưởng phòng hảo!”

      Tầm Thiên Hoan tựa hồ còn cóphát ra người trước mắt chào hỏi mà vô ý thức nhìn chung quanh, kỳ quái, người cái gì đó?

      Thu hồi ánh mắt, Tầm Thiên Hoan lại càng hoảng sợ, như thế nào lại có người hành lễ đối với ?! Chính mình nhìn lầm a? Hơn nữa, giống như, là người kia-- lão xử nữ!

      Tầm Thiên Hoan cẩn thận hô lên tiếng:“Trưởng phòng......?”

      Lão xử nữ ngồi thẳng lên, tranh thủ thời gian :“ phải, ngài mới là trưởng phòng!”

      Đông!!

      Tầm Thiên Hoan kinh ngạc mở to hai mắt, nửa ngày đều được câu nào, mặt biểu lộ trạng thái phức tạp, sau đó sửng sốt lắp bắp nửa ngày, mới :“, giỡn với tôi phải ?”

      Lão xử nữ lại vội vàng lắc đầu :“ có, tôi cùng giỡn, tại là trưởng phòng, là người dẫn đầu chúng tôi ! Tin tưởng là giỏi nhất!”

      Tầm Thiên Hoan nghe tiếng rồi nhắm mắt, dừng lại ba giây, sau đó xoay mình mở to mắt, :“Lão xử nữ, bệnh đó chứ a?”

      tại ta đừng dùng bộ dáng đó đối xử với được ? Thái độ thay đổi trăm tám mươi độ của ta, làm cho trái tim cực tốt của cũng chịu được.

      Tầm Thiên Hoan thẳng chuyện đó với vương Molly, chỉ thấy thái dương của vương Molly gân xanh đều nhảy dựng lên, ánh mắt rất nhanh lên đạo dị quang, chỉ là, tiếng cười còn chưa dứt, :“Có bệnh hay có bệnh đây bệnh, nếu có bệnh tôi tìm bác sĩ a.”

      “Tôi đây nhìn cậu tại muốn xin nghỉ a.”

      “A?” Lão xử nữ cho rằng tại tìm lý do để từ chối nên ta nhất thời luống cuống, :“Trưởng phòng trưởng phòng, trước kia tôi nếu có làm cho ngài cái gì mà thích đại nhân tha tội cho người tiểu nhân như tôi được , xin ngàn vạn lần đừng khai trừ tôi a!”

      Vương Molly nghĩ lão xử nử là người xui xẻo nhất phòng,mới ngày đầu tiên nhận nhiệm, ngày hôm sau xuống chức, tự nhận là mình làm vô cùng tốt,cho nên nịnh nọt bọn tôi làm gì a, chỉ là, duy nhất có đoán ra chính là, nên đắc tội với Tầm Thiên Hoan! đến bây giờ cũng biết là Tầm Thiên Hoan rốt cuộc có bản lãnh gì nha?

      Khi nghe tiếng trưởng phòng gọi mình a, chẳng lẻ bầu trời mất cái rơi xuống cho mình?

      Tầm Thiên Hoan tâm cũng cười chút, cúi thân xuống cười cười khi nhìn thấy vương Molly, khơi mào ngón tay nhắn, nhàng mà nhéo nhéo vào gương mặt tầng tầng lớp phấn trang điểm của vương Molly , :“Hì hì ``` yên tâm, tớ khai trừ cậu ~”

      sao dễ dàng như vậy mà buông tha lão xử nử ? Hắc hắc ``` mà sao cùng Tầm Thiên Hoan làm sao để chơi a!

      `````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````

      Tầm Thiên Hoan vừa đến trước bàn làm việc của chính mình, quản lí bí thư Lưu Hân tới.

      “Tầm tiểu thư, quản lí nhắm cho ngươi đến phòng làm việc của chuyến.”

      “A......” Tầm Thiên Hoan làm như đếm xỉa tới lên tiếng, sau lúc lâu lại tranh thủ thời gian :“Hân tỷ, ngươi biết quản lí tìm tôi có chuyên gì ?”

      Quản lí, nổi danh là đại sắc lang!
      Last edited by a moderator: 16/1/16
      Phong Vũ Yên, marionet0401Huệ Nguyễn thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      font-family: Arial; color: font-size: large;']Chương thứ mười lăm * Bày kế font-size: x-large;']quản lí háo sắc font-family: Arial; color: font-size: large;']Edit: Vô Ưu Như Trần
      font-family: Arial;']

      Tầm Thiên Hoan chính mình vừa đến trước bàn làm việc Lưu Hân - quản lí bí thư tới.

      “Tầm tiểu thư, quản lí cho gọi người đến phòng làm việc của .”

      “A......” Tầm Thiên Hoan làm như đếm xỉa tới, sau lúc lâu lại tranh thủ thời gian :“Hân tỷ, ngươi biết quản lí để cho tôi có chuyện gì ?”

      Quản lí, nổi danh là đại sắc lang!

      ``````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````

      hít hơi sâu, lấy lại tinh thần, trấn định gõ cửa:“Đốc đốc đốc ~~”

      Rất nhanh, trong văn phòng liền truyền ra thanh nam tính:“Tiến đến.”

      Ổn định hơi thở, Tầm Thiên Hoan rốt cục nhàng mở cửa văn phòng ra, lập tức truyền đến mùi nước hoa đậm đặc, Tầm Thiên Hoan cảm thấy rất khó chịu, thích tại gian phòng của đàn ông hay văn phòng của mình có mùi nước hoa! Vì vậy, vô ý thức nhíu nhíu mày.

      Bàn công tác trong văn phòng là phía bên phải, những thứ khác bài trí trong văn phòng bình thường có gì đặc sắc, trước bàn làm việc, quản lí Trình ngồi ở ghế làm việc, khi Tầm Thiên Hoan tiến đến liền chăm chú nhìn, trong ánh mắt kia, vừa thưởng vừa  làm càn, nhìn Tầm Thiên Hoan  với cái bộ dáng sắc lang.

      Quản lí Trình :“Ngươi tới rồi.”

      Cái này phải nhảm sao.

      Đem tất cả chán ghét cất vào đáy lòng, Tầm Thiên Hoan biểu lộ nhàn nhạt, thanh trầm thấp:“Quản lí tới tìm tôi có chuyện gì ?” Chẳng muốn cùng dong dài,nên thẳng vào chính đề.

      Khi Tầm Thiên Hoan hỏi quản lí Trình cũng hướng tới, con mắt   mực nhìn Tầm Thiên Hoan tha.

      Tầm Thiên Hoan ý đồ trong ánh mắt của nên toàn thân được tự nhiên, khi vào phòng thời khắc đó [lên,] trong loại dự cảm bất an......

      “Chẳng lẽ có việc gì có thể tìm đến tâm sao? Hoan Hoan?”

      Nôn......

      Hoan Hoan? Ông trời, theo trong miệng hô tên của như vậy, quả thực gay cho cảm giác tổn thọ a!

      Tầm Thiên Hoan bình tĩnh ngẩng đầu, khóe môi cong lên:“Quản lí, thỉnh bảo tôi Thiên Hoan, còn có, bây giờ là giờ làm việc.”

      Ý tứ bây giờ là có cái rắm mau thả!

      Quản lí Trình kia sững sờ, sau đó lập tức cười tủm tỉm đến gần Tầm Thiên Hoan, vừa vừa chuyện:“Chúc mừng a Thiên Hoan, thăng làm trưởng phòng .”

      “Ha ha,là nhờ quản lí để ý đến.”

      Ông trời, khóc ra nước mắt nha.

      Quản lí Trình dần dần đến gần , chính là, tại giữa hai người chỉ còn bước xa, quản lí Trình xác thực lại nhấc lên bước chân, về phía trước bước, Tầm Thiên Hoan nhanh tay lẹ mắt, tranh thủ thời gian nhanh chóng thối lui bước, ai ngờ, quản lí Trình kia lại về phía trước bước, cứ như vậy, Tầm Thiên Hoan lui bước, quản lí Trình lại tiến thêm bước, người tới người lui nên dần dần Tầm Thiên Hoan lui đến trước sô pha, , cái này thảm , có đường  lui, ngược lại làm cho Trình quản lí  ‘Làm việc’ thuận tiện hơn.

      Tầm Thiên Hoan cười khổ, con mắt nháy cũng dám nháy [hạ xuống,] sợ nháy mắt, quản lí Trình lập tức đánh tới......

      Chết tiệt, cái này sắc lang có phải ăn nhiều mỹ nữ ngại phiền ? Nên bây giờ muốn thử xem hương vị của phụ nữ xấu đây mà? Chính là, cũng cần lấy Tầm Thiên Hoan ra mà khai đao chứ?

      Tầm Thiên Hoan rung động  :“Quản lí......”

      “Thiên Hoan, biết ? Từ ngày vào công ty, ta chú ý tới , lâu như vậy đến nay, ta đối với là......”

      Đằng sau cái gì, Tầm Thiên Hoan có nghe tiếng, mắt thấy cánh tay của quản lí chậm rãi hướng mà phóng tới ......

      Tầm Thiên Hoan trơ mắt nhìn cái tay kia, càng lúc tới gần mình, Tầm Thiên Hoan đường thối lui, chỉ có thể đem thân thể chậm rãi nghiêng về phía sau

      Lúc này trong đầu Tầm Thiên Hoan rối loạn!

      Như vậy lui xuống  cũng phải là biện pháp, sớm muộn gì cũng bị ăn tươi!

      Như vậy nên tiến lên hay lùi lại a!

      Chỉ thấy trong ánh mắt của Tầm Thiên Hoan dị quang lóe lên, đầu hơi nghiêng tay nhanh nhẹn  , thân thể chủ động áp sát vào người quản lí Trình, khóe mắt câu dẫn mê hoặc , nhàng nhích nhích bàn tay mềm mại xương mà xoa ngực của , thanh nhàng sâu kín:“Quản lí......”

      Quản lí Trình vừa nghe đến thanh này, toàn thân lập tức tê rần ...... Thân thể lập tức có cảm giác, ánh mắt hóa sắc nhìn chằm chằm vào Tầm Thiên Hoan, thanh cũng có có chút rung động :“Thiên Hoan, ta......”

      Chẳng muốn nghe dong dài , Tầm Thiên Hoan lập tức  :“Quản lí, trong này...... Cái kia, được ?”

      Quản lí Trình hai mắt sáng lên, ngực có có chút phập phồng , thể chờ đợi được :“Được, được, đương nhiên được!”

      Thấy cắn câu , Tầm Thiên Hoan khóe môi câu dẫn ra, cố gắng nhịn xuống cảm giác muốn nôn trong nội tâm, bàn tay bé lại tiếp tục thân thể của dao động , thanh mềm mại như lụa:“Vậy,nên làm như thế nào ~?”

      Hô hấp của quản lí có chút dồn dập, mặt tràn đầy dục vọng, loại dục vọng thiêu đốt này, cũng từng gặp gương mặt của Âu Dương Tịch , chính là, khi đó cảm giác tốt, nhưng lúc này cảm giác chán ghét.

      Bàn tay của quản lí Trình an phận ở thân thể mà dao động , lại đều Tầm Thiên Hoan xảo diệu nhiều lần [tránh qua, tránh né] mà dấu vết, nghĩ đụng , có cửa đâu “! Cửa sổ cũng đóng!

      Mấy lần động được vào , quản lí Trình cũng có chút nóng nảy, hắng giọng :“Bảo bối, muốn như thế nào làm thế đó  a.”

        môi của Tầm Thiên lên đường cong sâu, :“Tốt lắm, chúng ta cứ như vậy mà làm a.”

      Cùng lúc bàn tay bé của Tầm Thiên Hoan hạ xuống côn thượng của quản lí Trình, năm ngón tay nhàng mà vuốt côn thượng của , nhắm trúng điểm mẩn cảm, chỉ thấy lồng ngực phập phồng lớn dần, từ hạ thân đem đến khoái cảm xông thẳng đầu óc của , theo bản năng nhắm mắt lại hưởng thụ .

      Tầm Thiên Hoan đáy mắt lóe dị quang:“Thoải mái sao?”

      Hô hấp đứt quãng , với cảm xúc mặt của , chứng minh giờ phút này   được khoái cảm bao quanh......

      Bàn tay bé của Tầm Thiên Hoan lại tiếp tục tại côn thượng của mà vỗ về chơi đùa , cảm nhận được côn thượng ở trong tay càng ngày lớn dần, mà bàn tay bé cũng dần dần tăng lực [,] động tác chơi đùa vỗ về cũng dần dần nhanh hơn......

      Quản lí Trình ràng là bị tình dục thấm chiếm cả người, kể cả tư tưởng, trong miệng thẳng :“ được được...... Thiên Hoan, mau buông ra......”

      Tầm Thiên Hoan đương nhiên biết côn thượng bành trướng khá lớn ,cách lớp vật liệu may mặc cũng có thể cảm giác được lửa nóng, cười, :“Quản lí, đừng nóng vội, đợi lát nữa rồi ......”

      được...... Tôi muốn......”

      Muốn? Rốt cục muốn , ha ha, Tầm Thiên Hoan cười lạnh, ngón tay dần dần tăng sức mạnh......

      “A...... Thiên Hoan, đừng có lại dùng lực ...... Đừng có lại dùng sức...... Chịu được......”

      Chỉ thấy ngực phập phồng to , thô lỗ hô hấp lấy, Tầm Thiên Hoan nhìn xem bộ dáng này chán ghét,ảnh hưởng  nghiêm trọng đến cảnh đẹp, trong nội tâm chán ghét, khiến tay ma sát càng lúc càng lớn, gắt gao nắm chặt cái tiểu côn thượng...... Dùng sức, lại dùng lực, đối với lời kêu to của quản lí Trình mắt điếc tai ngơ, lại vừa dùng lực!!!!!!!!

      “A......”

      Nhưng vào lúc này, Tầm Thiên Hoan lại buông ra , thân thể linh hoạt lui ra phía sau, thân thể của quản lí Trình còn chưa đứng vững, Tầm Thiên Hoan lại duỗi chân ra --

      Chỉ là muốn nhìn đến vẻ mặt bất mãn của quản lí Trình, thân thể cao lớn, cứ như vậy thẳng tắp té xuống, dần dần dần dần  “Phanh!!” tiếng, mặt ngã xuống sàn nhà cứng rắn :“A!!!!!!!!!!!”

      Tầm Thiên Hoan theo thiếng kêu thống khổ thảm thiết,tinh nghịch há to miệng, hảo tâm :“Quản lí, ngươi sao chớ?"

      Ách, biết cái côn trượng bành trướng kia, giờ phút này cũng tiếp xúc với mặt sàn biết là cảm giác có cảm giác gì?

      Hừ hừ, phương pháp tốt nhất để đối phó với sắc lang, chính là làm cho được khoái cảm sau lại làm cho thống khổ!

      ````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````

       
      Phong Vũ Yên, marionet0401Huệ Nguyễn thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 17

      Edit: Sissi


      <img class="alignnone size-full wp-image-26894" title="IMG_0396" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/10/img_0396.jpg" height="455" width="350" />


      Tầm Thiên Hoan trong nỗi kích động kia còn kéo dài tới tận khi tan việc, hít hơi sâu, hướng về nhà nhanh tới.

      Hôm nay là xảy ra nhiều chuyện, chỉ đem lão xử nữ dẫm nát dưới lòng bàn chân, trở thành trưởng phòng, mà còn nhắm lão đại sắc lang kia hung hăng tra tấn phen, cảm thấy rất khoan khoái.

      hân hoan suy nghĩ, khóe mắt Tầm Thiên Hoan đột nhiên thoáng thấy thân ảnh quen thuộc.

      Đó là thân ảnh màu trắng, ngũ quan tuấn tú, rất đáng .

      đến đáng , có vài nữ sinh vây quanh , cho thoát thân.

      Tầm Tân Đồng tựa hồ ứng phó nổi, lông mày hơi nhíu lại, bất đắc dĩ : “Mấy người có ý tứ, tôi tự đáy lòng cảm ơn các người mến tôi, nhưng tôi thể tiếp nhận.”

      Tân Đồng, tại sao thể tiếp nhận em?”

      Tân Đồng, em thích .”

      Tân Đồng, kể từ cấp hai, lần đầu nhìn thấy em thích .”

      “Em thích ……”

      Tầm Tân Đồng mặt mày tuấn tú, ràng nề hà, trong đôi mắt xinh đẹp ra ánh khó chịu, nhiều điểm bất đắc dĩ, làm người ta rất đau lòng.

      Tầm Thiên Hoan thể tưởng tượng nổi cảnh mình thấy,miệng mở to. thể tin được, thể tin được, em trai của mình mị lực lại lớn như vậy nha. Tuy ngũ quan Tầm Tân Đồng tuyệt đối là tinh xảo tuyệt mỹ, nhưng thấy màn như vậy Tầm Thiên Hoan vẫn khỏi giật mình.

      Hơi giật mình, vẫn có chút ưu sầu, nhiều thiếu nữ vây quanh như vậy, hơn nữa hình như nếu thu được kết quả tuyệt đối buông tha, cái này đúng là đại phiền toái.

      Làm sao giúp được bây giờ?

      Tầm Thiên Hoan đảo mắt, hay là, dứt khoát xông lên lôi , dọa mấy bé kia?

      Nghĩ sao làm vậy, Tầm Thiên Hoan lập tức hạ quyết tâm, chân bước, mắt sáng như đuốc, vẻ mặt kiên nghị, hướng mấy bé kia kêu lên: “này, mấy buông nó ra cho tôi.”

      Oa, rất giống tư thế sư tử Hà Đông.

      Quả nhiên, mấy bé thoáng cái yên tĩnh trở lại, xoay đầu nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng của Tầm Thiên Hoan, hay tay còn chống hông.

      bé trong đó lơ đễnh đáp: “Dì à, dì muốn làm gì vậy?”

      Tầm Thiên Hoan trong tích tắc trừng mắt đến suýt rơi ra ngoài, mặt biểu lộ phẫn nộ, trong nội tâm chắc chắn bị chọc cho giận phát run. Cái gì cái gì? Dì à? Nếu đứng bên, bất quá cũng chỉ hơn mấy bé này năm sáu tuổi mà thôi, nhiều nhất có thể gọi là “Chị”, vậy mà lại gọi là dì?

      Rốt cuộc mấy bé này quá trẻ, hay là già? Phi phi phi, làm sao mà già được. Giờ mới chính thức được hai mươi lăm tuổi.

      Tầm Thiên Hoan bị chọc giận, rống ro: “Nha đầu chết tiệt kia, các ngươi muốn sống nữa phải ?”

      Mấy bé vừa thấy Tầm Thiên Hoan nổi giận, nể tình cười nhạo. bé khác : “Dì à, dì càng rống, khuôn mặt lại càng giống quả bí đỏ. Ha ha ha….”

      Tầm Thiên Hoan trong mắt lửa cháy hừng hực, tay nắm chặt, chuẩn bị sẵn sàng tung vào mặt từng đứa ranh kia quyền, để chúng tự nhìn xem thế nào mới là bí đỏ.

      Đáng giận, ghét nhất người khác mặt như bí đỏ.

      Vận động gân cốt cổ tay, mắt chăm chú nhìn mấy nhãi ranh cười nhạo, thầm nghĩ: “Đây là tự các ngươi muốn chết.”

      Đúng lúc lâu vận động gì rồi.

      Tầm Tân Đồng trong đáy mắt tích tắc lên tia sáng kỳ dị, rất nhiên liền khôi phục lại, vừa lúc lên tiếng: “Mấy người, tôi nghĩ có chuyện nên với mấy người.”

      Mấy bé vừa nghe Tầm Tân Đồng lên tiếng, ngay lập tức đem tất cả chú ý chuyển lên người Tân Đồng, ánh mắt toát ra hy vọng sáng ngời, vẻ mặt chờ đợi.

      Tầm Tân Đồng vội, đem ánh mắt đặt lên vẻ mặt lửa giận của Tầm Thiên Hoan, tới, đột nhiên nắm cả bờ vai của , : “Mọi người nghe kỹ, đây mới chính là người trong lòng của tôi.”

      Mấy bé nghe vậy, kinh ngạc nửa ngày ra lời, nhìn hai người kia, mặt ràng viết: Điều này sao có thể?! Mặt trời mọc đằng tây!!!

      Tầm Thiên Hoan đột nhiên bị sặc, ôm ngực ho ngừng: Khụ khụ khụ…..

      Tầm Tân Đồng vỗ vỗ lưng , ôn nhu : “Chị sao chứ?”

      Tầm Thiên Hoan trợn mắt nhìn Tầm Tân Đồng, chỉ là chưa kịp gì, khuôn mặt tuấn tú của Tầm Tân Đồng liền thuận thế ghé sát vào , bên tai thấp giọng : “Chị, giúp em.”

      Tầm Thiên Hoan ngạc nhiên, đương nhiên hiểu ý Tầm Tân Đồng , Tầm Tân Đồng lại : “Chị, chị gần đây đối tốt với em nhất, chẳng lẽ chuyện này cũng chịu giúp sao?”

      Thanh trong trẻo dễ nghe, nhàn nhạt thương tâm.

      Chị, gọi là chị.

      Tầm Thiên Hoan trong lòng dần dần vui mừng, sau đó, nhoẻn miệng cười, tỏ ra đồng ý.

      Mấy bé nhìn hai người thân mật, lập tức trong mắt tựa hồ có cát, rất là chướng mắt!

      bé nhìn như búp bê tới, biểu lộ điềm đạm đáng , “ Tân Đồng, điều này sao có thể, dì này làm sao xứng với ……..”

      Sắp khóc, sắp khóc……

      Khi chuyện, Tầm Thiên Hoan môi cười cười, càng ngày lại càng cứng nhắc, cuối cùng, tựa hồ có thể biến thành lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào khuôn mặt bé ranh kia, nắm chặt tay lại lần nữa, nhưng lại có chỗ để phát tiết, chỉ có thể kiềm chế trong lồng ngực của mình, ánh mắt như dao sớm đêm búp bê kia chém bạn phát.

      Chết tiệt!

      Thoạt nhìn như  là búp bê, vậy mà ra lời khó nghe.

      Hít sâu, hít sâu hơn, mặt cứng nhắc, rốt cuộc thể ra vẻ mặt ung dung, nhìn bé kia : “Tiểu muội muội, mẹ em dạy em xưng hô thế nào với mọi người sao? Hay mẹ em mải cả ngày ở bên ngoài lo rình đàn ồng, có thời gian dạy em? Hay là mắt của em mù a? Từng tiếng từng tiếng gọi tôi là dì. Chị cho các em biết, đừng trước mặt chỉ tỏ ra ngây thơ. Đáng ghét! Nếu còn gọi nữa, chỉ đao là đủ giết các ngươi.”

      O o~~ chửi mắng xong trong nội tâm đích xác thoải mái hơn nhiều, với mấy bé, phải dọa cho sợ, để các đừng giương vuốt hổ trong hình dáng con mèo.

      Mấy bé trừng mắt nhìn Tầm Thiên Hoan, nguyên cả đám sửng sốt bỗng chốc yên tĩnh trở lại.

      ………………

      Hết chương 17.

       
      Phong Vũ Yên, marionet0401Huệ Nguyễn thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 16

      Edit: Sissi

      Tầm Thiên Hoan thống khổ kêu lên thảm thiết, nhắn nhó há to miệng, tốt bụng : “Quản lý, sao chứ?”

      Ách, biết cái mông bành trướng đó giờ phút này tiếp đất có cảm giác gì nhỉ?

      Hừ, để đối phó với sắc lang phương pháp tốt nhất chính là nhẫn nhịn bất mãn, sau đó là cho thống khổ.

      ……………..

      Tầm Thiên Hoan vuốt mấy sợi tóc bên thái dương, ngẩng đầu, đứng thẳng, nhàng mở cửa ra – lại càng hoảng sợ, má ơi, bên ngoài sao nhiều việc như vậy?

      Ngẫm lại là vừa rồi quản lý ngã phát ra tiếng kêu thảm thiết như vậy, sợ là đồng nghiệp cả tòa nhà cũng nghe được.

      Tầm Thiên Hoan giơ tay lên vô tội cười, nhìn mọi người : “Hôm nay quản lý có chút may, bị ngã, tôi tốt bụng muốn đỡ, lại chỉ muốn tự mình đứng lên, cần giúp. Người quản lý này rất có cốt khí, mọi người nên cổ vũ chút….”

      đợi Tầm Thiên Hoan xong, mọi người liền đẩy khỏi cửa ra vào, chen nhau chạy về phía quản lý…..

      “Quản lý, ngài sao chứ?”

      “Quản lý, ngài ngã ở đâu? Có đau ?”

      “Quản lý, muốn tới bệnh viện ?”

      ………….

      Tầm Thiên Hoan ở phía sau liếc cái, bất đắc dĩ cảm thán: “ đám ngu ngốc, nịnh nọt cũng biết chọn thời cơ, chọn đúng lúc mất mặt nhất chạy tới, phải càng làm cho xấu hổ hơn sao. Ai, chỉ riêng việc đấy thôi sau này các người cũng khó ăn rồi.”

      Tầm Thiên Hoan thương thay cho bọn họ, xoay người chuẩn bị trở về bàn làm việc, chợt dừng lại, ánh mắt kinh ngạc nhìn người đứng tựa vào cửa phòng làm việc của , bóng dáng nhàn nhã tự tại – Âu Dương Tịch. Tầm Thiên Hoan phải thừ nhận, thực vô cùng đẹp trai. tại chỉ đứng với tư thế rất tùy ý, đủ để bao thiếu nữ cảm thấy khó thở. Thiếu nữ, đúng, phải là thiếu nữ, cho nên, mới tránh được điện phóng ra từ người .

      Tầm Thiên Hoan liếc qua : “Sao lại tới đây?”

      Âu Dương Tịch mỉm cười: “ ngang qua bên này, gặp mọi người trong công ty chạy đến chỗ có người hét.”

      Tầm Thiên Hoan cười cười, : “Thiếu gia tốt bụng của tôi, đúng là lớn mật, có biết ở đâu ? Là công ty tư, phải là quán bar.”

      Âu Dương Tịch cười: “Chúc mừng em Thiên Hoan, được thăng chức làm trưởng phòng.”

      Tầm Thiên Hoan thấy quái lạ: “Sao biết nhanh như vậy?”

      Âu Dương Tịch cười thần bí: “ chính là Âu Dương Tịch, Tầm Thiên Hoan em có chuyện gì giấu được ?”

      Tầm Thiên Hoan thể thể vẻ mặt khinh khỉnh: “ đừng có được tấc lại đòi tiến thước, khen câu, cái đuôi vếch lên rồi, khiêm tốn chút được sao?”

      “Khiêm tốn theo cách thường chính là dối trá, ….”

      Biết dứt, Tầm Thiên Hoan tranh thủ lúc dừng lại : “Được rồi được rồi, có chuyện gì về nhà sau. Lúc này chưa có phát ra , tranh thủ .”

      Âu Dương Tịch nhìn xung quanh, cả văn phòng lớn như vậy, bóng người: “Sao lại như vậy? trong giờ làm việc mà đồng nghiệp của em chạy đâu hết?”

      Tầm Thiên Hoan tức giận : “ ra còn biết giờ là giờ làm việc nha.”

      Âu Dương Tịch nhún nhún vai, từ chối cho ý kiến.

      Tầm Thiên Hoan đột nhiên nghĩ đến cái gì, : “Em vừa giáo huấn cho tên quản lý háo sắc của công ty chúng ta trận.”

      Âu Dương Tịch ánh mắt lập tức lóe lên: “ chiếm tiện nghi của em?”

      Tầm Thiên Hoan cho cái nhìn khinh khỉnh: “Hãy nghe em hết được ? là chuẩn bị chiếm tiện nghi của em, bất quá, em cho thống khổ. Vậy mà trong công ty mọi người đều quan tâm . Ha ha, từ nay về sau cũng dám lại chủ động đánh em.”

      Âu Dương Tịch ánh mắt thâm thúy, có chút thưởng thức, chăm chú nhìn Tầm Thiên Hoan : “ hổ danh là Thiên Hoan của , giỏi quá!”

      nhìn kinh ngạc, chỉ kinh ngạc, nhiều kinh ngạc……

      Tầm Thiên Hoan cố nén nôn mửa, xúc động: “Thôi xin , đừng ở trong này được ? Nhanh lên , em muốn đồng nghiệp nhìn thấy .”

      Âu Dương Tịch nghe tiếng đột nhiên cúi xuống hôn lên môi Tầm Thiên Hoan, cười mê người, : “ cũng muốn thấy họ.”

      Đối với việc làm của Âu Dương Tịch, Tầm Thiên Hoan tập mãi thành thói quen: “Được rồi, mau, tan việc gặp lại!”

      Âu Dương Tịch ánh mắt dừng người Tầm Thiên Hoan lát, môi hơi nhếch lên, liền xoay người , hai bước đột nhiên quay lại nhìn nháy mắt mấy cái, quả thực điện lực mười phần nha.

      Tầm Thiên Hoan hít hít khí, may mắn bản lĩnh của mình coi như vẫn còn.

      Vào văn phòng, điện thoại vang lên ngừng.

      Tầm Thiên Hoan nhanh chóng cầm lấy: “Alo?”

      thanh lạnh như băng chuyền đến: “Tại sao mãi nghe điện thoại?”

      Tầm Thiên Hoan kinh ngạc, ngây người lát mới xác định là Bắc Khả Uy gọi tới: “Sao biết số điện thoại văn phòng tôi?”

      Bắc Khả Uy khinh thường : “Muốn biết điện thoại văn phòng khó lắm sao?”

      Tầm Thiên Hoan bĩu bĩu môi, rất muốn ngay lập tức tắt điện thoại, nhưng lại hiếu kỳ tại sao lại đích thân gọi điện cho ? hỏi: “Tìm tôi có chuyện gì?”

      Hoàn toàn là giọng điệu mệnh lệnh: “Hôm nay về nhà chuyến!”

      Đáng giận! Tầm Thiên Hoan nghe ngữ khí chọc giận đó nghiến răng. ràng là em mình, ràng như vậy mà dàm đem chị dâu để vào mắt.

      Tầm Thiên Hoan ngữ khí cũng tốt: “Gì chứ?”

      “Cho trở về mau trở về.”

      Tầm Thiên Hoan lớn tiếng : “ có chuyện gì đấy chứ? Tôi trở về làm gì?”

      “Có về hay ?”

      .”

      “Tốt.” Bắc Khả Uy buông câu lạnh như băng, nghe ra bất kỳ cảm xúc nào, xong tiếng liền cúp máy.

      Nghe trong điện thoại truyền đến thanh “Tút tút…”, Tầm Thiên Hoan bốc hỏa, tức giận dập máy.

      cho là ai chứ? là bực mình, dám dùng loại giọng điệu này với , Tầm Thiên Hoan để mình bị quay vòng vòng. thèm cố gắng van cầu trở về. Muốn trở về? Còn lâu.

      Hết chương 16.
      Phong Vũ Yên, marionet0401Huệ Nguyễn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :