1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Chị Dâu - Lê Thuỷ Thanh Thuần (NP,H)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 126
      Edit: Han Han
      Beta: Quảng Hằng



      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      nghĩ tới những kết quả sau khi tình bị bại lộ, nhưng hề ngờ tới lại như thế này. Mẹ Tầm có mắng lời, thậm chí ánh mắt đều có nhìn lấy lần. Dường như, cố ý làm như vô tình đem bỏ qua bên, sau đó loại bỏ, xóa tồn tại của

      Mẹ Tầm muốn thế nào cũng đều chấp nhận, bất kể là bà đánh mắng, thậm chí dùng phương pháp tàn nhẫn để trừng phạt . Nhưng mà, muốn kết quả như thế này, bình tĩnh lạnh nhạt của bà lại khiến càng thêm đau đớn, nhức nhối. Nỗi đau thể xác có thể biến mất nhưng nõi đau trong lòng cách nào quên!.

      .... mất mẹ sao?

      Tầm Tân Đồng lông mày dựng thẳng đứng lên, dứt khoát :“Mẹ, mẹ thể làm như vậy!!”

      “Tôi là mẹ , tôi vì cái gì thể làm như vậy, tôi sinh nuôi , tại cầu chỉ có thế cũng chịu làm theo sao?”

      Tầm Tân Đồng nhúc nhích, tiếp:“Mẹ, mẹ biết mọi chuyện? phải sao? Mẹ cũng biết, vì cái gì còn giả như biết, muốn che giấu ? Mẹ! Chuyện xảy ra muốn che giấu cũng được. Mà đúng hơn, là tâm, xuất phát từ tâm có cách nào che giấu cho nổi…

      Rốt cuộc, mẹ Tầm cách nào nghe tiếp nữa , bà giận dữ : “ câm miệng cho tôi, câm miệng, câm miệng!!!”

      Tầm Thiên Hoan liền vội vàng kéo Tầm Tân Đồng, ý bảo bớt tranh cãi, tại trong lòng mẹ Tầm rất kích động, nhiều lời cũng vô ích.

      Khổ nỗi, đối với Tầm Tân Đồng mà , có nhiều chuyện giấu diếm quá lâu, khi bị vạch trần, càng muốn dấu lại càng xúc động, nóng vội.

      khuôn mặt tuấn tú của Tầm Tân Đồng, lúc này hai đầu lông mày nhíu chặt, tản ra loại khí thể khinh thường. dứt khoát kiên quyết :‘Mẹ, đúng vậy, con chính là thích Thiên Hoan, hơn nữa bọn con ở cùng nhau!”
      Last edited by a moderator: 7/8/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 127
      Edit: Han Han
      Beta: Quảng Hằng
      [​IMG]
      [​IMG]
      “Tốt, Tầm Tân Đồng, nếu rời khỏi ta, mẹ đây chết cho xem! tin có thể thử!”

      Tầm Thiên Hoan cùng Tầm Tân Đồng sửng sốt. Lúc này cả hai phi thường khẩn trương!

      Tầm Tân Đồng tiến lên bước, :“Mẹ, như vậy, người nên chết hẳn là con.”

      Mẹ Tầm kinh ngạc mở to hai mắt! Nửa ngày nên lời, ngực từng đợt co rút đau đớn, bà vô ý thức lấy tay che ngực, đầu trận choáng váng......

      Đến khi Tầm Thiên Hoan kịp phản ứng mẹ Tầm ngất , cũng sắp ngã xuống đất......

      “Mẹ!”

      Tầm Thiên Hoan đứng ở hành lang bệnh viện, lẳng lặng đứng ở đó, mặt biểu tình, cúi đầu, nhìn ra suy nghĩ gì, chỉ là mơ hồ trông thấy những ngón tay nám chặt nhưng vẫn ngăn được run rẩy.

      Bên tai còn lờ mờ nhớ tới vừa mới bác sĩ vừa : tại, mẹ có tuổi, tim mạnh khỏe, hôm nay té xỉu có thể thấy được bệnh tình khá nghiêm trọng, cho nên, trong khoảng thời gian này bất cứ giá nào cũng đừng để bà bị kích động, cố gắng tĩnh dưỡng cho tốt, nếu ......

      biết qua bao lâu...... Thẳng đến khi phòng bệnh mở ra, Tầm Thiên Hoan bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lại.

      Tầm Tân Đồng đứng ở cửa ra vào, ánh mắt đồng thời nhìn lại , rồi lập tức về hướng , :“Yên tâm , mẹ vừa mới ngủ rồi.”

      Tầm Thiên Hoan có chút thở phào, thanh trầm thấp đáp lại:“Như vậy cũng tốt.”

      Tầm Tân Đồng chăm chăm nhìn , bỗng nhiên duỗi ra hai tay, đem ôm vào trong ngực, giọng an ủi :“Đừng lo lắng, chuyện này hết thảy đều qua.”

      Tầm Thiên Hoan có chút được tự nhiên, cánh tay chống đỡ bộ ngực của , muốn ngăn cản khoảng các hai người tựa hồ cảm giác được có chút bài xích, Tầm Tân Đồng đem ôm càng chặt.

      Tầm Thiên Hoan chỉ còn cách tựa đầu chôn ở trong ngực của , :“Tân Đồng, chị nghĩ chúng ta bây giờ hay là...... Cách thời gian ngắn đừng gặp mặt......”

      Tầm Tân Đồng cả kinh, buông ra kinh ngạc nhìn chằm chằm : “Tầm Thiên Hoan! Chị cái gì?”

      Tầm Thiên Hoan cúi thấp đầu, thấp giọng :“Hôm nay mẹ vì chuyện của chúng ta ngất ......Thân thể mẹ tại quá kém, nếu như bởi vì chuyện hai người chúng ta làm cho mẹ kích động, chị sợ......”

      “Đừng sợ, có việc gì mẹ tuyệt đối có việc ” Tầm Tân Đồng khẩn trương :“Thiên Hoan, bất kể như thế nào, chúng ta cũng tách ra được ? Bằng , tôi chịu nổi đâu, mặc kệ xảy ra chuyện gì, để cho hai chúng ta cùng nhau đối mặt.”

      Tầm Thiên Hoan cắn môi, con mắt chua xót đứng dậy:“Chính là, mẹ..... Tôi biết làm sao bây giờ, tôi có nghĩ tới tình biến thành như vậy......”
      Last edited by a moderator: 7/8/14

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 128
      Edit: Han Han
      Beta: Quảng Hằng


      [​IMG]
      [​IMG]
      “Có thể! dù sao cũng là chính bọn chúng tự tìm kiếm hạnh phúc rồi tự mình nắm giữ, Tân Đồng tại trưởng thành, có số việc, tự con nó có thể lo liệu và quyết định được, cần chúng ta quan tâm, quan tâm quá mức cũng vô dụng? Bà cho rằng, bà có thể ngăn cản được bọn chúng?”

      Mẹ Tầm bị lời này làm cho tức nghẹn, cuối cùng chỉ biết khăng khăng :“Dù thế nào, tôi vẫn là mẹ nó......”

      “Nhưng Tân Đồng cũng có suy nghĩ riêng của nó, bà có thể bắt ép được con sao?”

      Tầm Thiên Hoan taxi về nhà. Đến nơi, lấy ra chìa khóa chuẩn bị mở cửa, đột nhiên cửa lại mở, xuất ở cửa ra vào là khuôn mặt tuấn mỹ mỉm cười.

      Tầm Thiên Hoan giật mình sững sờ tại chỗ, thân thể tựa hồ chết lặng trong tích tắc, chìa khóa trong tay vì kinh ngạc rơi xuống, chạm đến mặt đất, phát ra thanh vang dội. Vẻ mặt cứng đờ, đầu óc cũng ngưng trệ.“Chắc hẳn là tiểu thư Tầm Thiên Hoan?”

      Lông mi run rẩy, môi khẽ nhếch, nửa ngày câu. Khi trống ngực bắt đầu khôi phục lại, trong đầu lóe ra rất nhiều ý niệm, có kinh ngạc, nghi hoặc, phiền muộn......

      “Xin chào, tôi gọi là Hoắc Hoa Tịch......”

      Người đàn ông đứng ở trong phòng kia, có khuôn mặt tuấn mỹ, dáng người thon dài gợi cảm, ánh mắt như tuyết nhìn chằm chằm vào , thanh dễ nghe, :“Xin chào, tôi là Hoắc Hoa Tịch.”

      Sắc mặt có chút trắng bệch, trong thâm tâm tựa hồ có nhiều trong lời muốn , nhưng là, có lẽ bởi vì quá nhiều trong thứ muố , toàn bộ vọt tới yết hầu lại bị chèn ép, ngăn cản, cuối cùng, được cái gì.

      .“Chắc hẳn là tiểu thư Tầm Thiên Hoan?”

      ......

      Hai câu nói.

      Hai câu này, trong vô số đêm, sau bao nhiêu thời gian mong ngóng chờ đợi, lại với chỉ hai câu này......

      biết sửng sốt bao lâu, mãi cho khi người đàn ông đứng trong phòng có chút được tự nhiên, Tầm Thiên Hoan mới tìm trở lại thanh của mình:“Tịch......”

      Đối với phản ứng của , người nọ để ý nhiều, vẫn :“Từ nay về sau, tôi chính là bảo mẫu của , mong giúp đỡ nhiều hơn a.”

      “Bảo mẫu?!”

      ......

      Tầm Thiên Hoan theo sau lưng Hoắc Hoa Tịch truy vấn:“ là Tịch đúng ?”

      Hoắc Hoa Tịch vừa đánh quét vệ sinh vừa :“Đúng vậy.”

      “Âu Dương Tịch!”

      “Hoắc Hoa Tịch!”

      Vấn đề này, bọn họ hỏi nhau 30 lần rồi!!

      Hay cho câu trả lời này!

      Tầm Thiên Hoan tiến lên ôm lấy Hoắc Hoa Tịch từ phía sau lưng, gắt gao ôm, :“Mặc kệ là Âu Dương Tịch hay Hoắc Hoa Tịch, chính là Tịch! Tịch, vì cái gì lại nhớ em chứ?”

      “Tôi nhớ được a.” mỉm cười :“Thời khắc nhìn thấy ảnh của , tôi có cảm giác giống như từng rất quen thuộc, cho nên, tôi nghĩ cách tiếp cận , hi vọng có thể giúp tôi khôi phục trí nhớ.”

      “Tốt, tại em cho biết,” Tầm Thiên Hoan mỉm cười :“Em, là người phụ nữ đời này nhất, ngoại trừ em, ai cũng !”

      thình lình đáp lại câu:“Tôi còn Emily.”

      “Đó là em , em cùng trai phải là , đó là bất đồng......” Tầm Thiên Hoan mỉm cười đem thân thể Hoắc Hoa Tịch quay lại đối mặt với , đưa lên môi của mình, tại thời điểm kinh ngạc, hôn hết lần này tới lần khác, hôn tới khi mặt đỏ tới mang tai, mới buông ra, ôn nhu :“Giữa em với là loại này, tình nam nữ!”

      Khuôn mặt tuấn mỹ của Hoắc Hoa Tịch nổi lên suy nghĩ phức tạp, cuối cùng lại cúi đầu hề lên, tiếp tục duy trì trầm lặng, mà Tầm Thiên Hoan, mực bên cạnh muốn giúp ‘Khôi phục trí nhớ’......

      “Tịch, trở lại tốt.”

      “Thiên Hoan, thả tôi ra trước , tôi muốn quét dọn, cẩn thận làm bẩn quần áo của .”

      “......”

      “......”

      “Âu Dương Tịch, em cho biết, nếu trở lại, từ nay về sau cho rời , hiểu ?”

      “......”

      “Ai nha, em có cho quét dọn, mau trả lời !”

      “Được, tôi đâu cả.”

      lời định!”

      lời định!”

      ......

      Trong 10 phút, Bắc Diệc Uy lái xe cấp tốc chạy tới đây.

      Vừa vào cửa, Tầm Thiên Hoan vội vàng hỏi:“Bắc Diệc Uy, Tịch rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

      Tầm Thiên Hoan ám chỉ người vừa mới ra khỏi nhà muốn mua thức ăn, cái người tự xưng là bảo mẫu tên Hoắc Hoa Tịch.

      Bắc Diệc Uy cười thoải mái:“Ah, em ta sao, ta là bảo mẫu của em.”

      ấy là Âu Dương Tịch!”

      Bắc Diệc Uy mỉm cười:“Cũng thế thôi.”

      làm sao tìm được ấy? Hơn nữa, tại sao phải đem ấy tìm trở về?” Bắc Diệc Uy phải biết , người đàn ông nhất chính là Âu Dương Tịch!

      Bỗng nhiên, Bắc Diệc Uy vươn tay, xoa xoa mi tâm của , nhàng :“Bởi vì, chỉ có xuất của ta, mới có thể vĩnh viễn xóa nỗi ưu thương của em.”

      Tầm Thiên Hoan ngạc nhiên!

      Ưu thương...... Đau lòng......

      Đúng vậy, thừa nhận mọi chuyện qua từ rất lâu rồi nhưng vì Âu Dương Tịch mà rất nhiều đêm đều khóc mà tỉnh lại.. người đứng yên lặng ở phía trước cửa sổ cả người bao phủ bởi vẻ ưu thương

      “Như vậy, tìm ấy trỏ về, muốn làm thế nào?”

      Bàn tay của Bắc Diệc Uy chạy từ lông mày của , đến cổ sau đó duỗi cánh tay dài đem ôm vào trong ngực, : “ Em thử xem?”

      Tầm Thiên Hoan chu môi, mắt đảo tròn : “ Em đương nhiên tùy rồi~ ấy hay ở, là do quyết định mà.”

      Bắc Diệc Uy mỉm cười khẽ cong khóe môi.

      Tầm Thiên Hoan nhàng đẩy Bắc Diệc Uy ra:“Đúng rồi, mau cho em nghe , ở nơi nào tìm được ấy?”

      “Là trùng hợp thôi, em của Âu Dương Tịch vì muốn tìm em nên chạy đến công ty của làm việc, nghĩ biện pháp muốn tiếp cận . Âu Dương Tịch lại đến công ty tìm ta, nhưng ta sống chết thừa nhận mình là Âu Dương Tịch, còn biết , thế nên mới biết ta bị mất trí nhớ.”

      “Vậy vì cái gì muốn ấy làm bảo mẫu của em?” Tầm Thiên Hoan trừng mắt nhìn Bắc Diệc Uy: “ là cố ý đúng ?”

      “ Làm gì có, chỉ thấy ta sau khi nhìn thấy tầm hình của em, lại cùng lúc biết tìm bảo mẫu, chính ta cầu muốn làm!”

      ?”

      Bắc Diệc Uy cười:“Lừa em là con chó !”

      ......

      Mấy tháng sau.

      Thời gian ăn cơm tối

      Hoắc Hoa Tịch đem đồ ăn bày bàn. Sau đó đem tạp dề tháo xuống, lau lau tay.

      Bên trong cửa phòng ngủ đồng thời mở ra. Tầm Thiên Hoan trước ra ngoài, phía sau chính là Bắc Diệc Uy.

      Vẻ mặt Tầm Thiên Hoan tựa như con mèo lười biếng, mắt có chút híp lại, giang hai cánh tay ra ngáp ngủ, Bắc Diệc Uy phía sau xoa xoa vai cho , : “Vừa rồi ngủ còn chưa thoải mái?”

      Tầm Thiên Hoan nhìn về phía sau liếc mắt cái : “ Còn phải do làm hại.’

      Bắc Diệc Uy cười có chút tà ý, ghé vào bên tai thầm : “Từ nay về sau ôn nhu, được chưa?”

      “Lần nào chẳng thế?”

      Vừa chuyện Tầm Thiên Hoan đến bàn ăn, nhìn nhiều món ăn ngon như vậy mắt bỗng nhiên như phát sáng, nuốt nuốt nước miếng, sau đó nhìn về phía Âu Dương Tịch :“Tịch, vất vả rồi…”

      xong, tiến đến ôm lấy Tịch, sau đó còn ở mặt của hôn hôn mấy cái, :“Tịch tốt......”

      Cái ôm và hôn này của Tầm Thiên Hoan quả thực làm cho Hoắc Hoa Tịch lắp bắp kinh hãi, có chút được tự nhiên, trong nội tâm khỏi có chút hương vị ấm áp lạ thường…

      Hoắc Hoa Tịch đưa ánh mắt ôn nhu nhìn , :“ trước rửa mặt rồi hãy đến ăn cơm.”

      “Ừ...... Nhé......”

      Liên tục gật đầu sau, lại hôn lại cái nữa.

      Hoắc Hoa Tịch sững sờ, rồi bất giác nở nụ cười.

      ............

      chuẩn bị ăn cơm, chuông cửa đột nhiên vang lên, Hoắc Hoa Tịch đừng dậy mở cửa Tầm Thiên Hoan đè vai lại : “ Để em cho.”

      Cửa mở, lập tức xuất gương mặt tuấn tú nhưng lộ vẻ mệt mỏi của Tầm Tân Đồng. Nhưng là, khi vừa nhìn đến Tầm Thiên Hoan thời khắc này lập tức trần ra ý cười, rồi lập tức ôm lấy : “Rốt cục cũng nhìn thấy chị, tốt......”

      Nhìn ra mệt mỏi của , Tầm Thiên Hoan để mặc Tân Đồng ôm, hỏi: “Làm sao vậy?”

      thở dài hơi, buông lỏng ra, mỉm cười :“Thiên Hoan, đêm nay cho em ở lại đây nhé? Hôm nay làm em bị ngày khó chịu, em cũng muốn về nhà đối mặt với mẹ, cả đêm em đều ngủ được!”

      “A......” Tầm Thiên Hoan ngây ngốc.

      cũng muốn ở tại đây?

      Trong mắt Tầm Tân Đồng lên vòng giảo hoạt: “ Chị lời nào chính là đáp ứng !”

      Tầm Thiên Hoan xấu hổ......

      Bắc Diệc Uy vừa mới mặt dày mày dạn nài nỉ cho ở lại chỗ này đêm nha.

      Đêm nay, làm thế nào để qua khỏi đây?

      Hoàn Chính Văn
      Last edited by a moderator: 7/8/14
      Hale205, lylyHuệ Nguyễn thích bài này.

    4. Ngọc Tuyết

      Ngọc Tuyết Well-Known Member

      Bài viết:
      245
      Được thích:
      237
      :ex10::ex10:Thiên hoan là loại phụ nữ quá cường Hàn rồi..:04(1)::04(1):Ngủ với bằng hưu..:cute::cute:Khâm phục
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    5. Ngọc Tuyết

      Ngọc Tuyết Well-Known Member

      Bài viết:
      245
      Được thích:
      237
      :yoyo67::yoyo67:@CQH bạn ơi, sau c127 post chung với c4 vâay:yoyo20::yoyo20:
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :