1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Chị Dâu - Lê Thuỷ Thanh Thuần (NP,H)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #149993;']Chương 121
      #8f092f;']Edit : thuytinh



      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/wzgj0wC.png" width="630" height="1500" />


      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/YfN5nLB.png" width="630" height="1500" />


      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/rdQkFFu.png" width="630" height="1500" />



      cái gì?” Tầm Thiên Hoan khỏi duỗi tay ra, vuốt ve trán của , khỏi : “ có phát sốt, là từ bệnh viện tâm thần nào ra tới?”

      Lời của Tầm Thiên Hoan làm mặt người nọ sững sờ, sau đó khỏi bật cười, nhìn : “Nghi Lâm, em đừng là em hiểu cái gì nha?”

      Tầm Thiên Hoan vội vã giơ tay lên ngắt lời của : “Uy, tiên sinh, là ai? Nghi Lâm là ai? Tôi cho biết, nhận lầm người, tôi phải là Nghi Lâm gì đó đâu.”

      “Thường Nghi Lâm, còn phải?”

      Tầm Thiên Hoan trừng liếc : “Sao lại có người nhàm chán như vậy?”

      Người nọ nhịn được cười lên tiếng, nhìn ra là vui hay là tức: “Em vẫn nhận em là  Nghi Lâm phải ?”

      Tầm Thiên Hoan chữ chữ tinh tường : “Thiên Hoan, tôi gọi là Tầm Thiên Hoan!”

      liễm cười, trịnh trọng : “Nghi Lâm, đừng giỡn.”

      thế giới, nào có trùng hợp như vậy chuyện?!

      “Ngươi thần kinh a!” Tầm Thiên Hoan bật thốt lên mắng: “Bà đây hôm nay tâm tình tốt, đừng đến chọc tôi!”

      Ánh mắt người nọ càng sâu, thần sắc ngưng trọng, bỗng nhiên duỗi hai tay ra vươn tới Tầm Thiên Hoan, Tầm Thiên Hoan trở tay kịp chỉ có kinh ngạc mở to mắt, đem y phục của kéo, kéo đến chỗ vai, vùng da non mịn sáng trắng ra. Lập tức, trong mắt của thần thái thay đổi liên tục, sau đó ngay khi người khác còn chưa phát đến màn này, nhanh chóng kéo y phục của lên, đổi lấy là Tầm Thiên Hoan hung hăng cái bạt tai!

      Tầm Thiên Hoan giáng 1 cái tát mà tay còn cảm thấy đau rát, hung hăng mắng: “ có phải muốn chết hay ?!”

      cái tát của Tầm Thiên Hoan cũng ngoài dự liệu của , nhưng điều dự liệu được là trực giác của , đây là lần đầu tiên trong cuộc đời của - gây ra truyện cười lớn đến vậy a?

      ràng nhận lầm người!!

      ràng là khuôn mặt giống hệt, ràng là đồng dạng cá tính, thậm chí thanh cũng đều giống như đúc, kịp suy nghĩ, liền theo người phụ nữ này vào quán bar!

      Chính là......

      Sai lầm này, lại...... kịp vãn hồi rồi......

      Hàng đêm mất hồn......

      Loại dược này, bị uống hết!

      loại trường kỳ xuân dược......
      Hale205Huệ Nguyễn thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      122. Trường kỳ xuân dược
      Edit: Quảng Hằng



      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/ZLBa16v.png" width="630" height="1500" />


      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/4zbzrx9.png" width="630" height="1500" />


      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/JrC9uMy.png" width="630" height="1500" />



      <br style=" justify;" />Chính xác, giữa hai người có loại cảm giác là gặp nhau quá muộn!

      Hai kích động cười to, đem chàng trai cực kì tuấn mỹ bên cnahj bỏ sang bên, để ý tới.

      Trong ý của hai , ràng nhằm vào Lưu Thiên Niệm mà!

      Thoải mái niềm nở phen sau, Tầm Thiên Hoan đột nhiên thu lại nụ cười, nhìn chằm chằm vào Lưu Thiên Niệm, thanh lạnh lùng :

      “Này.”

      Lưu Thiên Niệm lúc này đối với Tầm Thiên Hoan cũng là ấn tượng tốt gì, người phụ nữ này

      cũng quá hiển nhiên ? ràng biết mến Nghi Lâm, ràng có mặt , đổ ập xuống đem chỉ trích phen, thầm lẫn công khai giễu cợt công kích về hướng ! Tức giận đến mức nghiến răng, đè xuống bụng vui, nhìn thấy Tầm Thiên Hoan, :“Chuyện gì?”



      mới vừa tới cái gì...... Cái gì......‘Hàng đêm mất hồn’”



      Nghe tên, biết phải là cái thứ gì tốt!

      Tầm Thiên Hoan vừa như vậy, Lưu Thiên Niệm còn chưa kịp lên tiếng, Nghi Lâm kinh ngạc  nhìn chằm chằm vào Tầm Thiên Hoan :“Làm sao biết?”

      Tầm Thiên Hoan liếc mắt dò xét Lưu Thiên Niệm:“ ta mà...... Đó là cái gì gì đó?”

      Vẻ mặt Nghi Lâm ngưng trọng hẳn lên, nhìn Lưu Thiên Niệm thầm:“ Này, có đem vật kia......”



      Vẻ mặt Lưu Thiên Niệm tức phức tạp  tay đặt ở môi, giả ho tiếng, :“Cái kia......”

      Nghi Lâm nhìn vẻ mặt của , cảm thấy có điều bất thường, lập tức :“Lưu Thiên Niệm, đem thuốc...... Cho ấy ăn chứ?”

      Nghe thanh Nghi Lâm sốt ruột như thế thôi, Tầm Thiên Hoan cũng khỏi nhíu mày.

      Vẻ mặt Lưu Thiên Niệm có chút ảo não, khóa chặt lông mi, ậm ừ nửa ngày, mới :“Ban nãy ngộ nhận ấy là em......”

      Nghi Lâm kinh ngạc, trong mắt đúng là hối hận cách nào vãn hồi.

      Trừng mắt nhìn Lưu Thiên Niệm, tức giận :“Gã chết tiệt này, rảnh rỗi nghiên cứu mấy thứ đó làm gì? Muốn dung em làm thí nghiệm cũng thôi , ràng......”

      Lưu Thiên Niệm cúi đầu, gương mặt đẹp như tranh vẽ thoáng nét u sầu. Con người mà, khó tránh khỏi phạm sai lầm......

      “Các người cái gì? Đó là loại thuốc gì?!” Tầm Thiên Hoan suy đoán, :“ phải là...... Xuân dược chứ?”

      Nghi Lâm rất là mất tự nhiên xoay đầu lại nhìm Tầm Thiên Hoan.

      Lưu Thiên Niệm cực kì bối rối ngẩng đầu nhìn .

      Hai người đồng thời...... gật đầu!

      Tầm Thiên Hoan vỗ bàn, lớn tiếng :“Cái gì?!”

      đến nước này rồi, Nghi Lâm nuốt nước miếng, tiếp tục :“Hơn nữa...... Lại là loại…. Có tính trường kỳ......”
      Hale205Huệ Nguyễn thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 123
      Edit: Quảng Hằng


      <br style=" justify;" /><br style=" justify;" /><br style=" justify;" /><br style=" justify;" /><br style=" justify;" />


      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/uh2b35t.png" width="630" height="1500" />


      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/YjDDuNZ.png" width="630" height="1500" />


      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/dhCebIK.png" width="630" height="1500" />

      Nghi Lâm vẫn thả lỏng nổi, :“ ngay cả kết hôn còn chưa có, cái loại xuân dược đáng nguyền rủa này nên giải thế nào đây, hết lần này tới lần khác tên kia chưa bao giờ chịu nghiên cứu giải dược, tức chết tôi, đây cũng là nguyên nhân tôi dùng bản thân để làm thí nghiệm!”

      Tầm Thiên Hoan còn có chút dám tin:“ có xuân dược sao?”

      Nghi Lâm gật gật đầu:“Ừm......”

      “Chính ta nghiên cứu chế tạo?”  _


      <hr align="left" size="1" width="33%" />

      _

      “Ừm, từng có người thí nghiệm qua, đích là có tính chất trường kỳ.” Nghi Lâm :“Bất quá, người phụ nữ kia sau khi mang thai tốt rồi.”

      ấy tên gọi là gì? Hôm nào có cơ hội đến gặp ấy.”

      “Hình như tên Đường Tố.”

      “A......”

      sao vậy...... Hình như quá lo lắng?”

      “Cũng coi như có gì phải lo lắng......” Tầm Thiên Hoan thở dài, :“Tôi tại có uống hay cũng giống nhau thôi.”

      Bắc Diệc Uy cùng Tầm Tân Đồng cơ bản buổi tối mỗi ngày cũng buông tha ...... Ai......

      “Có ý gì?”

      Tầm Thiên Hoan kinh ngạc, tranh thủ thời gian :“Ngạch...... có gì.”

      Sau khi rời khỏi quán bar, Nghi Lâm luôn mãi hướng Tầm Thiên Hoan xin lỗi :“Thiên Hoan, là ngại quá, tôi tại cũng biết cái gì cho phải, những điều này là do bởi vì tôi, nếu như phải bởi vì tôi, ......”

      Tầm Thiên Hoan vội vã giơ hai tay lên đầu làm biểu tượng xin ngừng:“Được rồi được rồi, Nghi Lâm, tôi với vô số lần, chuyện này kỳ cũng chỉ do ngoài ý muốn, nể tình dáng vóc của tôi và giống nhau, và ta lại hợp ý như vậy chuyện này tôi so đo......”

      Đúng vậy, đúng là nể tình Nghi Lâm mới so đo cũng dã đàn ông gần như biến thái này, nếu , nhất định cho tên này biết tay.

       “Cám ơn ......”

      Tầm Thiên Hoan thở dài, đem Nghi Lâm kéo đến bên, xác định Lưu Thiên Niệm chắc chắn nghe được, mới giọng :“Kỳ , tại đàn ông đẹp trai có rất nhiều, cần phải......”

      Nghi Lâm cười, :“Người này rất đặc biệt......”

      Tầm Thiên Hoan sững sờ, ấy có lý, mến người, làm sao có thể phân biệt đúng sai?

      Lắc đầu, mình là......

      Lưu Thiên Niệm được tự nhiên :“Này, nha đầu, có thể chưa?”

      Nghi Lâm tức giận đáp lại câu:“Chờ chút được a?”

      Lưu Thiên Niệm thổi thổi sợi tóc trán......

      Hai người phụ nữ sau khi giúp nhau lưu lại số điện thoại di động, lúc này mới chuẩn bị rời .

      Trước khi rời , Lưu Thiên Niệm quay đầu lại nhìn thoáng qua Tầm Thiên Hoan :“Kỳ ...... Loại thuốc đó, có lẽ khoảng ba năm, hay năm năm có thể giải......”

      Tầm Thiên Hoan khinh khỉnh, cái này khôngphải   nhảm sao!
      Hale205Huệ Nguyễn thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 124

      Edit: Quảng Hằng




      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/G1G364E.jpg" width="620" height="3000" />
      <br style=" justify;" /><br style=" justify;" />

      “Bởi vì người phụ nữ kia, của ...... Mất rồi, em cho rằng nên dùng loại thái độ gì để đối với ta?” Giọng Bắc Diệc Uy lạnh như băng bỗng nhiên lời xoay chuyển, :“ với em những lời này, chỉ muốn em thả lỏng bản thân, đừng vì người phụ nữ kia, mà làm cho mình tức tối.”

       “Đừng nhảm, em mới có.”

      “Được, được được, có là tốt rồi......”

      Bắc Diệc Uy cười, bắt đầu tiến hành triền miên, tiếng rên rĩ hòa lẫn thở dốc ngừng vang lên, giai điệu tuyệt vời, nhịp điệu lay động......

      trận cá nước thân mật vừa xong, Tầm Thiên Hoan đổ mồ hôi nằm ở bên, thân thể lại dường như còn có chút chưa đầy đủ, thúc đẩy lần nữa hôn lên thân thể Bắc Diệc Uy, hôn , trêu đùa điểm mẫn cảm của ......

      Bắc Diệc Uy bị làm cho hơi thở lần nữa hỗn loạn  từ bị động hóa chủ động, xoa lên bầu ngực sữa căng mịn, hôn lên da thịt của , khỏi :“Bảo bối, hôm nay em tựa hồ đặc biệt nhiệt tình .”

      Trong cơn mơ hồ, Tầm Thiên Hoan biết , cái này hẳn là tác dụng của xuân dược, muốn khống chế chính mình, lại cách nào khống chế, dục vọng xâm nhập toàn thân của , thầm nghĩ muốn ......

      Hạ thân của còn ẩm ướt, khiến cho tiến vào phi thường thuận lợi, trận đút vào, rút ra mãnh liệt, thỏa mãn lẫn nhau dục vọng......

      Tầm Thiên Hoan cuối cùng cũng có đem chuyện xuân dược cho biết. Nên khiến mừng rỡ phen, :“ tốt, Thiên Hoan, lúc trước cứ nghĩ em hoàn toàn cần , tại xem ra phải.”


      <hr align="left" size="1" width="33%" />
      Hale205Huệ Nguyễn thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 125
      Edit: Icon
      Beta: Quảng Hằng



      Tầm Thiên Hoan ra có ý định đối phó với nàng đáng ghét HứA Đan Ny, chỉ là, Bắc Diệc Uy trực tiếp sa thải ta! Kỳ làm như vậy, có phiền toái gì, nhưng mà,  lâu sau, trong công ty biết là ai tung ra tin đồn, cái gì mà Tầm Thiên Hoan dụ dỗ tổng tài, thổi gió bên gối, HứA Đan Ny liền như vậy mà bị sa thải!

      Bắc Diệc Uy đối những này ngược lại sao cả, Tầm Thiên Hoan nhìn ra, quan hệ giữa và Bắc Diệc Uy , phải muốn là mọi người điều biết sao?

      Từ đó, đồng nghiệp trong công ty đối với ‘Vài phần kính trọng’, điều này làm cho Tầm Thiên Hoan cảm thấy chỉ cần trong công ty nhiều thêm giây, áp lực làm thể nào thở nỗi.

      Cuối cùng, vỗ vỗ tay, đem công việc chia ra , trực tiếp nhìn mọi người bằng ánh mắt trừng trừng, chạy vào văn phòng tổng tài, cửa chưa đóng, trong công ty ít đồng nghiệp nhịn được nhìn trộm xem, chỉ thấy Tầm Thiên Hoan đỉnh đạc ngồi lên ghế của tổng tài, hai tay chéo ngực, :“Này Diệc Uy, sống ra sao, em mặc kệ!”

      mặt chỉ cười , lúc này chưa nhận ra là có phần  vui vẻ, ánh mắt kia đầy thương khi nhìn thấyTầm Thiên Hoan, :“Được.”

      Tầm Thiên Hoan liếc măt nhìn, :“ làm như vậy những chuyện này phải muốn được kết quả như vầy sao?”

      Bắc Diệc Uy, liếc mắt nhìn , cúi người xuống gương mặt tuấn áp sát vào :“Em cứ ? Bảo bối?”

      Tầm Thiên Hoan nhìn , đột nhiên mỉm cười:“ có thể làm như vậy nhưng mà, chẳng qua, em tại có số điều kiện, từ nay về sau phải tăng lương cho em, hơn nữa là phải gấp đôi!”

      Bắc Diệc Uy nhìn chằm chằm vào , mỉm cười:“Khẩu vị của ngươi......”

      Tầm Thiên Hoan cướp đáp:“Rất lớn có phải ?” Tầm Thiên Hoan bỗng nhiên cười, :“Đúng rồi, khẩu vị của em rất lớn, ai bảo chạm phải  Tầm Thiên Hoan em ?”

      Bắc Diệc Uy nhanh chậm :“Ý của là......”

      Tầm Thiên Hoan muốn nghe dong dài, thẳng thắng :“ câu, có đồng ý hay ?!”

      Bắc Diệc Uy lại :“Khẩu vị của ngươi...... Sao như vậy?”

      Tầm Thiên Hoan nhìn  Bắc Diệc Uy, hơi sững sờ, sau đó bĩu bĩu môi, hề thêm gì.

      Bắc Diệc Uy nhân cơ hội nhàng vừa hôn mặt ,  vừa :“ với em rất nhiều lần, cả công ty hơn nữa người của đều là của em, em làm sao lại nhớ chứ ?”

      Tuy nghe  được bên trong gì, nhưng cũng vang ra được ít cho mấy nhân viên rình rập ngoài này nghe lén …..

      Như vậy xem ra, Tầm Thiên Hoan này , đích là nhân tình của tổng tài?! thể chối cãi mà! Trước kia cũng chỉ là nghe mà thôi, nhưng chỉ là cảm thấy buồn cười mà thôi, điều này sao có thể? Tổng tài là người đàn ông ưu tú như vậy, chỉ có tại nghiệp rất rất thành công, tướng mạo cũng tuyệt đối là số ! Muốn người phụ nữ nào mà chẳng có? Chính là, mọi thứ sao lại thế này, đây  là người phụ nữ chút đặc điểm nào? Chẳng lẽ, đây là tình ?

      Tầm Thiên Hoan khỏi sờ sờ cánh tay, :“Bắc Diệc Uy, chuyện cũng đừng làm buồn nôn như vậy chứ?”

      Bắc Diệc Uy tay đặt ở bả vai , thấp giọng lại cười :“ có cách rồi, gặp được em, nhịn được, em   phải làm sao bây giờ?”

      “Tốt lắm,” Tầm Thiên Hoan ra vẻ lạnh nhạt :“ cần phải nhớ kỹ lời vừa , bất kể là công ty của , còn có ...... Thân thể , cũng là của em đó!”

      Bắc Diệc Uy đầy thương với :“Được, tuyệt đối nhớ kỹ, ha ha.”

      “Ai,” Mặc dù Bắc Diệc Uy như vậy, Tầm Thiên Hoan cũng khỏi than tiếc, :“Xem ra, từ nay về sau em nên ít đến công ty thôi, chừng tại ít người biết quan hệ giữa chúng ta.”

      “Vậy cũng tốt, cứ để cho bọn họ biết địa vị của em trong công ty, đỡ phải em bị người ta ăn hiếp chịu oan uổng.”

      Lời này,   là tận đáy lòng Tầm Thiên Hoan, ra cảm xúc, cười cười :“Có thể …Đừng  quá tốt với em hay

      Bắc Diệc Uy tràn đầy vui vẻ, :“ thể nào, bởi vì đối tốt với em, ra cảm thấy rất hạnh phúc, nếu như em bị oan ức, em khó chịu, cũng vì vậy mà khó chịu, em  hiểu chưa?”

      Tầm Thiên Hoan cười:“ hiểu.”

      “Em dám?”

      “Em có cái gì dám?”

      “Được, đây khiến cho em thử xem còn dám lần nữa , ha ha a......” chọc chọc vào làm cho ngứa.

      “Đừng mà...... Ha ha a......”

      ******************

      Tầm Thiên Hoan kéo bức màn, mở cửa sổ ra, giang hai tay, hít thở sâu, nhắm mắt lại, khóe môi có chút cong lên.

      Ánh mặt trời chiếu vào mặt, cực kỳ dễ chịu, khí êm ả , tinh thần thoải mái.

      Bỗng nhiên, đôi tay ôm lấy eo từ phía sau, thân thể mềm mại của rơi vào khuôn ngực dịu dàng của ai đó, còn có thể nghe thấy được hơi thở nhàn nhạt, chỉ thuộc về Tân Đồng.

      Tầm Thiên Hoan mỉm cười:“Em tỉnh?”

      “A, ra em giả bộ ngủ.”

      Tầm Tân Đồng mỉm cười :“Bởi vì em muốn nhìn chị dậy trước nhìn thấy em loại cảm giác này rất hạnh phúc.”

      “Ừ, được, được, được, chỉ cần em vui vẻ, em muốn thế nào thế ấy.”

      Tầm Tân Đồng cúi đầu gác ở bờ vai , :“Nếu như, cả đời này, hạnh phúc như thế này có thể  luôn diễn ra như vậy, tốt biết bao nhiêu......”

      Cậu và trong lúc này tuyệt đối phải giữ bí mật này! Ngoại trừ Bắc Diệc Uy mặt ngoài trầm lặng , những người khác đều biết, kể cả cha mẹ của bọn họ, đúng vậy, bất luận ai biết cũng được, nhưng mà, ngoại trừ cha mẹ, chuyện như vậy, làm sao cha mẹ có thể dẽ dàng chấp nhận được?

      thế giới, làm sao gió thể lọt tường?

      Tuy nhiên, bây giờ bọn họ vẫn né tránh vấn đề này, nhưng mà, ngày nào đó, lộ tẩy, vẫn vốn là .

      Tầm Thiên Hoan thấp giọng :“Tân Đồng, nếu ba mẹ biết chuyện này, em...... Nên làm gì bây giờ?”

      “Sao lại nghĩ đến em?” Tầm Tân Đồng hít hít khí, :“Em, chị cũng cần lo lắng, dù cho ba mẹ biết rằng chuyện này, cho dù bọn họ ngăn cản thế nào, bọn họ cũng ngăn được lòng của em nếu như thể cùng chị sống chung chỗ...... Em tình nguyện...... Chết.”

      ...... thể!” Tầm Thiên Hoan hoảng sợ :“Tân Đồng, dù cho có ngày như vậy, em cũng được làm chuyện điên rồ, em hiểu ? Em phải sống tốt, chỉ cần còn sống, còn sống có cơ hội.”

      Tầm Tân Đồng nghe vậy mỉm cười, :“Ừm, tại dù cho chết, em chết cũng tiếc.”

      Tầm Thiên Hoan hoảng hốt kêu lên:“Nếu em chết, vậy chị phải làm sao?”

      Tầm Tân Đồng khẽ  :“Em chỉ là ra đều lo sợ trong lòng em thôi, nhưng tại em làm chuyện gì cho chị khổ đâu.”

      “Nhớ kỹ lời của em nhé.”

      Tầm Tân Đồng tăng thêm lực cánh tay , ôm chặc lấy eo Tầm Thiên Hoan, sau lúc lâu, cậu :“Thực xin lỗi, đều là bởi vì em, mà chị khó có thể đối mặt ba mẹ......”

      Tầm Thiên Hoan khẽ nhếch môi:“Làm sao có thể trách em được, muốn trách, trách những đạo lý cấm kị chết tiệt kia! Ha ha, chị có trách ai hết!”

      Cánh cửa vang lên tiếng gõ nhè . Ngoài cửa vang lên tiếng chuông dồn dập cách lạ thường, trong lòng hai người trỗi lên đầy lo lắng, nhưng, Tầm Thiên Hoan dù  tự nguyện, cũng phải trực tiếp mặc đồ ngủ mở cửa.

      Huệ Nguyễn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :