1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Chị Dâu - Lê Thuỷ Thanh Thuần (NP,H)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #a85304']Chương 116
      #155e83']Edit : thuytinh


      Emily giật mình nhìn trai, dám tin : “ hai, tại thân thể còn rất yếu, thể tùy tiện rời a!”

      phải lập tức trở lại đại lục!”

      Emily khó hiểu: “Có việc gì gấp sao?”

      Vẻ mặt Âu Dương Tịch bình thản: “Emily, có chút việc chưa thể ràng với em, nhưng tại phải về, bằng hối hận cả đời!”

      Đôi mắt xanh của Emily mở to vì kinh ngạc: “Nghiêm trọng như vậy?”

      “Đúng!”

      Emily có chút do dự, ngây ngô : “Nhưng mà...... Baba......”

      phải em baba rời khỏi... sao? Trước khi baba trở về, em hãy tranh thủ thời gian đặt vé máy bay cho ! muốn ngay!”

      “Cho dù đặt vé máy bay rồi cũng thể lập tức rời a!”

      Vẻ mặt Âu Dương Tịch thận trọng: “Bất kể như thế nào, đều phải rời khỏi căn nhà này trước!”

      hai......” Emily khỏi ưu thương: “Vì sao lại giống như sống trong địa ngục vậy. Đây là nhà mà, phải địa ngục.”

      Trong mắt Âu Dương Tịch lên vòng bóng tối, hóa lạnh nhạt, : “Em hiểu.”

      Emily chu môi môi : “Đúng, chính là em hiểu, vì sao đối với baba như thế...... Dù thế nào, đó cũng là ba của a......”

      Âu Dương Tịch nghễ : “Emily trưởng thành? Muốn giáo huấn hai sao?”

      Emily hoảng hốt: “ phải a!”

      Cuối cùng, Emily rất là ảo não, gãi gãi đầu, : “Em cũng muốn làm giúp nhưng mà cha mắng em chết, thời điểm baba ra còn bảo em phải hảo hảo chăm sóc .”

      “Vậy em cứ bỏ trốn được sao.” Âu Dương Tịch hô hơi thở: “Thôi, để tự làm vậy!”

      Âu Dương Tịch nhìn chung quanh chút, cuối cùng nhìn Emily: “Cho mượn điện thoại của em.”

      Emily nhìn trai băn khoăn, bàn tay đút vào trong túi áo, biết là nên đưa hay .

      Âu Dương Tịch khỏi cường điệu: “ có chuyện trọng yếu!”

      “Chuyện gì...... So với thân thể của còn quan trọng hơn sao?”

      Âu Dương Tịch : “So với tánh mạng của còn quan trọng hơn nhiều, hiểu chưa?”

      Trong nội tâm Emily chấn động, thở mạnh, sau đó đưa điện thoại di động cho , sững sờ nhìn nhấn từng số.

      Nhưng mà phải đặt vé máy bay, mà là gọi điện thoại quốc tế đường dài, chờ hồi lâu, cuối cùng chuyển được: “Ân Khả!”

      Bên kia truyền đến thanh chút vô lực: “Tịch......”

      Âu Dương Tịch cảnh giác : “Cậu sao vậy?”

      Ân Khả hắng giọng cái, : “ có việc gì, tình hình cậu ở đó thế nào? Thân thể có được khỏe ?”

      Âu Dương Tịch nhíu lông mày sâu: “Tôi còn chưa tính sổ với cậu! Cậu rốt cuộc làm những gì? Làm sao tôi có thể ngủ lâu như vậy, cậu còn dám để cho lão nhân đến đưa tôi về đây?”

      “Tịch......” thanh Ân Khả trầm thấp: “Bất đắc dĩ mình mới phải làm cậu hôn mê, đó là cha của cậu, tôi căn bản có bất luận quyền lợi gì để ngăn cản......”

      Sắc mặt Âu Dương Tịch rất nặng, ngữ khí lại biến đổi: “Tôi biết ...... tại tôi lập tức đặt vé máy bay! trở về nhanh nhất!”

      cần!” Ân Khả ngăn cản: “Cậu cần trở về!”

      “Sao lại gấp gáp cản trở tôi như vậy?” Âu Dương Tịch sinh lòng nghi hoặc: “Có phải là xảy ra chuyện gì?”

      “Tịch......”

      !!”

      “Công ty của chúng ta bị người phá đổ......”

      Vẻ mặt Âu Dương Tịch cứng đờ, trong ánh mắt lộ vẻ thể tin, sắc mặt trắng bệch, giật mình sững sờ hồi lâu, bỗng nhiên cười, nụ cười tựa hồ như nghe được chuyện cười: “Cậu cái gì? Có phải là đùa tôi ? Tôi van cậu, có muốn giỡn cũng phải kiếm việc tốt mà , công ty lớn như vậy sao sụp liền sụp đổ được?”

      “Nếu những tình huống đương nhiên suy sụp được.... Nhưng là.....” Ân Khả muốn mà lại dừng.

      “Nhưng mà cái gì?”

      Ân Khả ấp a ấp úng càng khiêu chiến chịu đựng Âu Dương Tịch!

      “Cha của cậu, ông ta liên thủ với người ngoài......”

      Ân Khả nghiến răng nghiến lợi nặn ra từng chữ, cuối cùng thể kể đầu đuôi nhưng tin tưởng Âu Dương Tịch cũng có thể minh bạch.

      Thanh của Âu Dương Tịch lạnh nhạt, rất hời hợt: “Liên thủ đem Thiên Hoa phá đổ?”

      “...... Đúng.”

      Điện thoại két két rơi vào giường, trong điện thoại di động cũng có vang lên tiếng la của Ân Khả bởi vì biết Âu Dương Tịch làm như vậy, nên chẳng có gì kinh ngạc!

      Sắc mặt Âu Dương Tịch cực kỳ kém, trong ánh mắt tập trung biết bao nhiêu kích động, lại phân là ‘Nộ’‘Hận’‘Bi’‘Buồn bã’......

      Emily khó hiểu nhìn có chút sợ hãi: “ hai...... làm sao vậy?”

      <hr align="left" size="1" />



      Âu Dương Tịch lại rất bình tĩnh, bình tĩnh đến nỗi làm cho người ta có cảm giác ngột ngạt như sắp chết, chỉ thấy ngón tay thon dài tái nhợt của khẽ rung rung nhàng vén chăn lên, thân thể đờ đẫn, cứng còng như máy móc từ từ xuống giường, bình tĩnh thay y phục của mình. Mỗi động tác của , mỗi vẻ mặt thoạt nhìn tựa hồ đều rất bình thường, nhưng lại là loại bình thường đến quỷ dị, Emily nhất thời khẩn trương, tim đập như trống trận, khỏi hoảng hốt: “ hai, ......”

      Âu Dương Tịch mặc quần áo tử tế, hướng phía cửa ra ngoài......

      Đột nhiên, Emily dường như nhớ ra cái gì đó, vội vã : “ hai, vừa rồi em quên , cha cho bảo vệ canh giữ tại cửa rồi, cứ như vậy ra ngoài được đâu.”

      Quả nhiên Âu Dương Tịch nghe xong liền quay đầu, vẻ mặt ảm đạm như ngày có ánh mặt trời, lạnh nhạt chú thị , “Em có ý gì?”

      Emily khẽ khàng : “Nếu như hai phải ngay lúc này, em giúp dụ bọn họ khỏi đây.”

      Hy vọng việc làm là đúng, Emily thầm cầu nguyện trong lòng. Dù thế cũng chỉ muốn giúp hai thôi!

      “Emily, phi thường cám ơn em.”

      Emily bỗng nhiên cười, : “ hai, em chỉ hy vọng mỗi ngày đều sống vui vẻ. Từ khi em còn bé luôn với em như vậy, tại em cũng nghĩ như vậy.”

      Âu Dương Tịch khỏi xoay người lại, ôm Emily, chân thành : “Emily, mặc kệ phát sinh chuyện gì, em vĩnh viễn là đứa em thương nhất.”

      mặt Emily miễn cưỡng cười, : “Bác sĩ thể chịu những kích thích quá mức, hai, nhất định phải hảo hảo chăm sóc thân thể của mình, bằng , em cả đời cũng tha thứ hai.”

      Âu Dương Tịch ôm Emily, chỉ : “Người sống có số.”
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 117
      Edit : thuytinh



      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/3gcVMoW.jpg" width="620" height="3000" /><br style=" justify;" /><br style=" justify;" />


      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/TkScyCE.jpg" width="620" height="3000" />





      Tại phía bên kia đại dương xa xôi, Tầm Thiên Hoan cũng như thế. Tầm Thiên Hoan kinh ngạc nhìn miểng thủy tinh mặt đất, thân thể chậm rãi khom xuống, trong lúc hoảng hốt tay đụng phải mảnh , chất lỏng màu đỏ liền từ tay chảy ra......

      Đau nhức!!

      Đau nhức phải từ vết thương tay mà trong lòng của càng đau nhức hơn.

      Bắc Diệc Uy tới, thấy như vậy lập tức sốt ruột vội vã tới gần , cau mày : “Đừng nhúc nhích, chảy máu rồi, sao lại cẩn thận như vậy? Tay của phụ nữ rất trọng yếu.”

      Tầm Thiên Hoan có chút mê mang, nỉ non : “Có phải là có chuyện gì xảy ra hay ?”

      Bắc Diệc Uy nao nao, : “Đứa ngốc, em suy nghĩ nhiều rồi? Đừng lo lắng, đưa em cầm máu.”

      “A......”

      Emily nhất quyết ở trong sảnh chờ, nhìn thời gian cũng khá lâu, lòng nóng như lửa đốt......

      Cái ly vừa rồi bể nát làm Emily có loại dự cảm tốt......

      Sắc mặt tái nhợt, khuôn mặt xinh đẹp luôn tươi cười giờ đây tràn đầy lo lắng, từng tế bào cơ thể đều ở trạng thái khẩn trương sợ hãi......

      Rốt cục, lúc 4h mười mấy phút gì đó, điện thoại trong sảnh đột nhiên vang lên --

      Trong nháy mắt, thân thể mảnh khảnh của Emily cứng đờ, quay đầu nhìn lăm lăm về phía chiếc điện thoại vang lên, vẻ mặt sợ hãi, tâm bị chấn động, trống ngực nhanh cấp tốc, ngón tay thon dài trắng bệch duỗi ra vốn muốn cầm lấy điện thoại nghe, nhưng từ điện thoại lại phát ra  hồi “Linh linh ~~” tiếng vang làm giật mình thu lại những ngón tay nhắn run rẩy. dám nhận cú điện thoại này, loại dự cảm bất an mãnh liệt thái quá, nhiều lần co duỗi ngón tay sợ hãi, cuối cùng hít mạnh và nhấc điện thoại......!

      ....................................................................
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #741054']Chương 118
      #225b1e']Edit : thuytinh


      năm sau.

      Tầm Thiên Hoan trước tòa nhà tập đoàn Bắc thị, ngẩng đầu nhìn lên tòa cao ốc to lớn, hít cái dài sâu, kiều môi câu dẫn ra nét mặt tươi cười sáng lạn!

      Nhưng vào lúc này, chuông điện thoại di động của Tầm Thiên Hoan bỗng nhiên vang lên.

      Tầm Thiên Hoan lập tức lấy điện thoại cầm tay ra, nhìn xem ra là dãy số quen thuộc, mỉm cười tiếp điện thoại: “Uy, em đến cửa ra vào của công ty, làm sao còn phải kiểm soát vậy chứ?”

      Bắc Diệc Uy giật mình: “Em tới công ty?”

      Tầm Thiên Hoan giương mắt nhìn trời: “Em tới công ty làm, việc này chẳng lẻ còn giả bộ a? cứ tùy tiện sắp xếp công việc gì đó cho em! Đúng rồi, thể làm thư ký của , việc này quá có ý nghĩa!”

      “Hảo hảo hảo, nghe lời em, trước tiên em tới phòng tiêu thụ báo tên, trong lúc đó gọi cho phòng quản lí.”

      Tầm Thiên Hoan câu môi : “Cám ơn!”

      Cất điện thoại , làm việc gì đối với cũng có vấn đề, chỉ cần cho có thời gian rảnh rỗi để suy nghĩ miên man tốt rồi......

      mặt của là nét mặt tươi cười, trong nội tâm có chút phiền muộn......

      năm qua, Tịch - suốt năm có tin tức, trong năm này, từng có qua nhiều loại kì vọng: từng tìm , nghĩ hết các loại biện pháp nhưng cách nào biết hành tung của , giống như Âu Dương Tịch bốc hơi khỏi thế giới vậy......

      Có bao nhiêu đêm ảm đạm rơi lệ, có bao nhiêu đêm thể ngủ...... Trong đầu quanh quẩn đều là hình ảnh người kia, cười của , ôn nhu của , vẻ đẹp của ...... Hết thảy hết thảy...... Từ lúc bắt đầu là chờ mong, chờ đợi, rồi mê mang, và tuyệt vọng...... cả quá trình dài dằng dặc, những ngày tháng đáng sợ......

      Chính là giống như có kỳ tích. Bây giờ có thể xác định: cho dù có Tịch bên cạnh, vẫn có thể sống tiếp, có Bắc Diệc Uy làm bạn, có Tân Đồng bảo vệ, vẫn có thể hảo hảo sống. Chỉ có điều, ở đâu đó trong tận đáy lòng vẫn cảm thấy thiếu chút gì đó...... Nhưng cuộc sống của thể bởi vì thiếu khuyết chút đó mà dừng lại......

      từ trong tuyệt vọng lại tiếp tục tiến lên, lại là Tầm Thiên Hoan!

      Nửa năm trước, chuyển ra khỏi Bắc gia, mình thuê phòng ở bên ngoài sống cũng rất thư thích. Tầm Tân Đồng có xuất ngoại, mà kiếm việc làm trong thành phố này, nghe làm cũng tệ lắm, tất nhiên là Tầm Thiên Hoan rất mừng cho . Chính là quan hệ giữa , từ đầu đến cuối có cách nào công khai được. Về phần Bắc Diệc Uy, cứ ba ngày hai lần, có nhà biệt thự to lớn vậy lại ngừng chạy đến chỗ , mỗi lần đều có thể tìm được lý do khiến cách nào lấy cớ từ chối......

      Tầm Thiên Hoan theo thói quen vén vén mấy sợi tóc trán, nhìn tòa nhà trước mắt, chuẩn bị sẵn sàng tiến về phía trước. Đảo mắt vòng, Tầm Thiên Hoan dường như thấy thân ảnh  từng quen, điều này khiến cho Tầm Thiên Hoan chú ý, Tầm Thiên Hoan nghiêng mặt qua xem xét, vi quái lạ, người phụ nữ này -- lại là Hứa Đan Ny!

      Tầm Thiên Hoan kinh ngạc bật thốt lên: “Là ?”

      Hứa Đan Ny xinh đẹp phong tình, dáng người cao gầy xinh đẹp, ánh mắt nhìn Tầm Thiên Hoan có chút khinh miệt, : “ lâu gặp.”

      Tầm Thiên Hoan lập tức thu lại vẻ mặt kinh ngạc lúc đầu, mặt biểu tình, lạnh lùng : “ lâu gặp.”

      Hứa Đan Ny mỹ mâu liếc xéo Tầm Thiên Hoan: “ cũng làm ở đây?”

      phải cũng vậy chứ?”

      “Tôi được nhận vào hai ngày trước, sao? cũng được thông qua phỏng vấn?” thanh Hứa Đan Ny nhu mà quái dị: “Chắc phải là do là chị dâu của tổng tài chứ, quan hệ này......”

      Tầm Thiên Hoan kinh ngạc, có chút được tự nhiên, cố gắng giữ vững bình tĩnh : “Cái này mắc mớ gì tới sao? Hay là tự trông nom chính mình cho tốt !”

      Mặt Hứa Đan Ny thay đổi, cười mỉm : “Bất quá, ngẫm lại chắc là do mối quan hệ này cũng sai, chứ chỉ bằng sức của làm sao có thể vào đây làm được?”

      Tầm Thiên Hoan : “Đúng vậy, kết quả tôi vẫn vào được.”

      Tầm Thiên Hoan hừ tiếng, ta bất quá cũng chỉ là tình phụ!

      Hai người phụ nữ với hai phong thái khác nhau cùng bước vào tòa nhà, Tầm Thiên Hoan coi như nhìn thấy Hứa Đan Ny, cứ tới, từng làm việc tại công ty nên tất nhiên là biết bộ phận tiêu thụ, xác định mục mục tiêu hướng đến bộ phận tiêu thụ......

      Tầm Thiên Hoan mau, thong thả......

      Rốt cục, nhịn được nhìn Hứa Đan Ny bên cạnh, trong nội tâm khỏi nghi hoặc, quái, ta theo làm gì chứ?

      Đến khi hai người đồng thời đến bộ phận tiêu thụ --

      Hai người phụ nữ đồng thời dừng lại, hẹn mà cùng nhìn chăm chú đối phương, cùng : “ cũng ở bộ phận này!”/“ cũng làm ở phòng này?!”

      ..........................................................

      Sau đó, hai người cùng tới phòng quản lí, mặt Hứa Đan Ny cười như hoa, Tầm Thiên Hoan thầm nắm chặt tay, quay đầu , tận lực để cho mình nhìn khuôn mặt ta nếu nhịn được mà hung hăng đánh quyền lên khuôn mặt đắc ý kia!

      HứA Đan Ny ý vị thâm trường : “Tổng tài này cũng là, làm sao lại an bài cho chức vị này? Nhưng cũng coi như là thú vị, dù là chức vị cao tới đâu mà lại có năng lực, để xem có thể ngồi bao lâu?”

      Tầm Thiên Hoan thầm cắn răng, nhìn thoáng qua HứA Đan Ny: “ câm miệng cho tôi!”

      Hứa Đan Ny mỹ mâu híp híp, trong thanh có bất kì tia tức giận nào: “Tầm Thiên Hoan, lần này tôi so đo với , nhưng từ nay về sau cũng đừng quên, tôi là cấp của , lễ phép tối thiểu nhất thể hiểu?”

      Cái gì ….. cái gì?!

      HứA Đan Ny lại là chức vụ trợ lý?!

      , chỉ là nhân viên nho của bộ phận tiêu thụ mà thôi?!

      cách khác, từ nay về sau có công tác, còn phải xem sắc mặt HứA Đan Ny?!

      ..........................................................
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #803e0e;']Chương 119
      #2b38d3;']Edit : thuytinh



      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/Yp38ueD.png" width="630" height="1500" /><br style=" justify;" /><br style=" justify;" />


      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/UKDiGeb.png" width="630" height="1500" />


      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/O2WOHAZ.png" width="630" height="1500" />


      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/OTVqxXc.png" width="630" height="1500" />




      .......................................................

      Tầm Tân Đồng lưu lại quá lâu, sau khi Tầm Tân Đồng rời , Tầm Thiên Hoan liền vào phòng tắm tắm rửa, thả vào ít tinh dầu hoa hồng rồi thư thư phục phục tắm rửa, chợp mắt lát.

      biết qua bao lâu.

      Tầm Thiên Hoan còn nằm ở trong bồn tắm, lại nghe tiếng chuông cửa vang lên.

      Tầm Thiên Hoan đoán rằng chắc là Tầm Tân Đồng để quên vật gì đó nên quay trở lại? Nhưng mà có khả năng này vì Tân Đồng có chìa khóa phòng của !

      Như vậy, ngoại trừ Tân Đồng, chính là Bắc Diệc Uy.

      Nghĩ đến cái tên này Tầm Thiên Hoan khỏi nhíu nhíu mày, nghĩ đến con người này lại nhớ tới hôm nay HứA Đan Ny vênh váo tự đắc như thế nào, từ đáy lòng chán ghét người phụ nữ này, có người đàn ông bởi vì ta mà phải chết, phải chăng bây giờ còn muốn trêu chọc luôn đệ đệ của ?

      Tầm Thiên Hoan từ trong bồn tắm bước ra, xoa xoa thân thể, tùy ý choàng cái áo ngủ sớm chuẩn bị trước. Sau đó nhàn nhã ra khỏi phòng tắm, để tóc dài gọn sang bên, về phía cửa ra vào, mở cửa, lười biếng tựa tại bên, nhìn người đàn ông sớm dự liệu được trước mắt này.

      Tầm Thiên Hoan liếc xéo Bắc Diệc Uy, : “Bắc đại tổng tài đại giá quang lâm, kịp từ xa tiếp đón!”

      Bắc Diệc Uy nghe vậy khỏi nhăn mày, : “Lời này nghe chính là ý vị thâm trường.”

      Tầm Thiên Hoan khiêu mi: “A, phải ? Tôi - Tầm Thiên Hoan cũng có nhiều tâm địa gian giảo như vậy.”

      Bắc Diệc Uy tuấn, ngũ quan khắc sâu mang theo khí chất cao sang, câu môi: “ cho vào sao?”

      “Vào phòng ốc sơ sài của tôi chỉ sợ là làm mất thân phận Bắc đại tổng tài a...... Ngô......”

      Lời Tầm Thiên Hoan còn chưa xong, thân hình cao lớn của Bắc Diệc Uy nghiêng xuống, để cho Tầm Thiên Hoan có bất kỳ cơ hội trốn tránh, ôm thân thể mềm mại của , hôn môi của , mút lấy ngọt ngào của ......

      Tầm Thiên Hoan chỉ muốn thoát khỏi môi của , ai ngờ lại bị tay chế trụ cái ót của , môi của chỉ có thể mặc loay hoay, thân thể cũng bị giữ chặt đều nhúc nhích được, chỉ có đôi bàn tay bé tựu nắm thành quyền, dùng hết khí lực đánh vào thân thể của . đánh ngừng nhưng lại chẳng thể tác động gì đến , mà ngược lại tay của lại bắt đầu đau...... Cuối cùng, bị hôn đến khí lực cũng dần dần bị rút ......

      nhớ đóng cửa lại như thế nào, sau đó lại như thế nào đem tới giường.  Chỉ biết cùng giường lăn qua lăn lại phen, rốt cục tại hồi cao trào qua , mới mang theo mỏi mệt thân thể, giải thoát rồi......

      Tầm Thiên Hoan hé ra khuôn mặt nhắn, quay đầu chỗ khác, để ý tới . &

      Bắc Diệc Uy ở bên, có chút lưu luyến hôn thân thể của , : “Bảo bối, em giận sao?”

      Tầm Thiên Hoan hừ lạnh tiếng: “Nào dám.”

      Bắc Diệc Uy đình chỉ hôn , nằm ở giường, nhìn lên trần nhà : “HứA Đan Ny, lúc trước cũng biết ta đến công ty.”

      “Lừa gạt ai đó?” Tầm Thiên Hoan hoàn toàn tin: “Em cũng phải là đứa trẻ ba tuổi!”

      “Vì sao tin ?” Bắc Diệc Uy có chút vui: “ đúng là tổng tài của công ty, nhưng trong hàng trăm nhân viên như vậy, nếu quản từng người làm sao mà có thể làm cho xuể? ta đến công ty phỏng vấn, từ trước đến giờ cũng chưa từng nghĩ ta đến công ty làm việc! Hôm nay, trong công ty vô tình nhìn thấy ta, mới biết được.”

      Tầm Thiên Hoan cảm thấy xác thực hợp lý......

      Nhưng lập tức lại bỏ ý nghĩ tha thứ , như vậy là đem trách nhiệm đẩy còn mảnh, ngày tràn đầy nộ khí, phải bạch khí?

      để ý tới , quyết định để ý tới !!
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 120
      Edit: thuytinh


      Bắc Diệc Uy có được thỏa hiệp, từ sau lưng ôm lấy , : “Được rồi được rồi, bảo bối, em muốn như thế nào mới bằng lòng giận ?”

      Tầm Thiên Hoan vui nhíu mày, đẩy tay của ra, nhưng lại bị bắt được cả hai tay.

      “Thả em ra!”

      “Đừng giận , được ?”

      thanh Tầm Thiên Hoan cứng ngắc : “ tốt, phi thường tốt!”

      Bắc Diệc Uy hơi thở, xoay chuyển ánh mắt, : “ Nếu ...... sa thải ta?”

      Tầm Thiên Hoan sững sờ, vẫn quay đầu lại, chỉ là trong thanh có chút khác thường: “ đành lòng sao?”

      Bắc Diệc Uy khiêu mi: “Như thế nào đành lòng?”

      “Người phụ nữ có thực lực như vậy, tướng mạo xinh đẹp, đành lòng để ta cứ như vậy rời ?”

      “Bảo bối, đừng lời ngốc, chỉ cần câu của em.” Bắc Diệc Uy thành khẩn : “ lập tức có thể làm cho ta rời khỏi công ty!”

      được.” đôi mắt Tầm Thiên Hoan đọng lại, suy nghĩ sâu xa : “ thể sa thải ta, em cũng muốn bởi vì em mà ảnh hưởng thứ gì......”

      Nếu Bắc Diệc Uy sa thải HứA Đan Ny, ta há có thể cam tâm, đến lúc đó chắc xảy ra nhiều việc?

      có thể tùy tiện tìm lý do làm cho rời khỏi công ty.”

      “Cái này cùng với sa thải ta chẳng phải giống nhau ah.” Tầm Thiên Hoan : “Nếu việc này quan hệ với , em có thể tha thứ , nhưng cũng cần phải vì em mà làm cho những nhân viên khác bất mãn...... Bởi vì có quan hệ với , em mới có thể vào Bắc thị, tại em có chút khúc mắc......”

      “Suy nghĩ ngốc......” Bắc Diệc Uy vén nhúm tóc của lên, hít hít, mùi thơm ngát bay vào mũi, : “Bắc thị, là vì em mới giành lại, cho nên tính ra có thể Bắc thị là của em......”

      Tầm Thiên Hoan sâu kín thở dài, xoay người lại, chú thị khuôn mặt tuấn tú của Bắc Diệc Uy, nhưng lại trầm mặc tiếng nào.

      Bắc Diệc Uy nhìn , lặng yên tới gần , khoảng cách hai người gần đến nỗi hô hấp của đối phương, khí tức của đối phương cũng có thể như thế ràng...... triền miên......

      Hô hấp của Bắc Diệc Uy càng ngày càng dồn dập, toàn thân cảm thấy căng cứng, xoay người đem Tầm Thiên Hoan áp tại dưới khuôn mặt...... Bàn tay tại thân thể mềm mại dần dần nóng bức, dục hỏa trong mắt hừng hực......

      Tầm Thiên Hoan cũng bị hôn ý loạn tình mê, nhưng vẫn kiều : “Hôm nay em hơi mệt......”

      Bắc Diệc Uy vuốt ve sợi tóc Tầm Thiên Hoan, ôm , nhịn được lần lượt hôn ...... Bàn tay nhiều lần tại thân thể mềm mại của xoa nắn...... cố gắng khống chế chính mình, chính là, càng lúc lại càng mê muội, say mê......

      Tầm Thiên Hoan cảm giác lý trí mình bị dìm ngập...... Nhưng là, lý trí thúc đẩy thân hình dùng sức đẩy thân thể của , nhịn được còn : “Uy, đừng hôn...... Em van , hôm nay em quá mệt mỏi, đừng tra tấn em nữa được ?”

      mở to mắt, dùng ánh mắt cầu xin nhìn chăm chú......

      Trước ánh mắt của , tất cả động tác của người bỗng nhiên đình chỉ, dừng chút, với : “ có ý tứ, bảo bối, tốt lắm, khuya hôm nay bỏ qua em, ha ha, hảo hảo nghỉ ngơi a.”

      hít hít khí, từ người của ngồi dậy, xoay người cái chân chạm đất, quay đầu lại hướng cười.

      cũng nhìn , : “Tối nay đừng a, hãy ở lại.”

      như vậy,” mỉm cười ghé sát vào , : “Em giận ?”

      “Em......” Tầm Thiên Hoan dừng lại, : “Ai ? Đừng cho là em dễ dàng tha thứ như vậy, từ nay về sau nếu HứA Đan Ny gây khó dễ cho em em đem tức giận trút lên người của , hừ!”

      Ánh mắt Bắc Diệc Uy lộ ra cực độ đau thương: “A? phải em biến thành nơi trút giận chứ?”

      “Tại sao lại ?”

      Bắc Diệc Uy thở dài, : “Được rồi, nơi trút giận hay cái gối bông, đều nhận hết, ai kêu em - tiểu gia hỏa này?”

      Vừa vừa nhéo nhéo gò má khuôn mặt nhắn của , lộ vẻ sủng ái.

      Kiều môi câu dẫn ra, nhắm mắt lại, bình yên thiếp ......

      Quả nhiên ngoài sở liệu, đến ngày hôm sau làm, HứA Đan Ny ra oai phủ đầu, phân phó đống lớn công việc, tính ra những việc này đối với nhân viên bình thường cũng chẳng có gì đáng , nhưng là hôm qua mới vừa mới đến nhận việc, còn có rất nhiều thứ hiểu, mà lại phân phó nhiều như vậy: phải hoàn thành công việc, còn phải tìm tư liệu, phải mặt dày hỏi những tiền bối khác!

      Buổi trưa, tất cả đồng ăn cơm trưa, còn mình vẫn bận rộn, đau lưng còn phải chịu đựng bụng đói kêu vang. Trước khi các đồng nghiệp trở về, phải làm tốt công việc, bằng bởi vì có làm tốt ảnh hưởng hiệu suất làm việc của những đồng nghiệp khác!

      Chết tiệt!!

      Tầm Thiên Hoan đem đống tư liệu hướng bàn ném, ai ngờ số tư liệu rơi xuống mặt đất, Tầm Thiên Hoan hung hăng trừng mắt nhìn tư liệu tưởng tượng những tài liệu kia chính là HứA Đan Ny đáng giận!

      Trừng cả buổi, Tầm Thiên Hoan đứng dậy chuẩn bị giẫm, chân mới nâng lên, lại đột nhiên dừng giữ trung. được, nếu giẫm những tư liệu này còn phải phiền toái chính mình làm lại lần nữa, nnd, Tầm Thiên Hoan nắm tay lại. Cuối cùng đem chân hung hăng dẫm vào trung, sau đó tức giận ngồi xổm người xuống, đem những tài liệu kia nhặt lên, thầm cắn răng: HứA Đan Ny, tuyệt đối buông tha !!!

      Nhặt những tài liệu kia lên, Tầm Thiên Hoan chậm rãi đứng lên, chán nản, thất vọng ngẩng đầu......

      Lại kinh ngạc nhìn thấy Bắc Diệc Uy tựa ở bên cạnh, ánh mắt sâu nhìn , hỏi: “Như thế nào ăn cơm?” _

      Bị nhìn thấy màn này, Tầm Thiên Hoan cũng chẳng để tâm, chỉ : “Em muốn làm tốt toàn bộ công việc rồi mới ăn.”

      Bắc Diệc Uy khỏi : “Hay là ăn cơm trước ? Cái này cũng phải cái gì quá được.”

      “Đương nhiên, Tổng tài muốn làm việc gì bất cứ lúc nào cũng được. Nhưng là làm nhân viên Bắc thị, cầm tiền lương, đương nhiên phải làm tốt công việc của mình, phải sao?”

      lời này phải - Tầm Thiên Hoan, mà là biết từ khi nào HứA Đan Ny xuất ở chỗ này!

      Tầm Thiên Hoan nhanh chóng liếc HứA Đan Ny, sau đó lại đem ánh mắt dời , ra vẻ chăm chú kiểm tra tư liệu, sau đó trả lời: “Trợ lý rất đúng.”

      HứA Đan Ny mị nhãn ném về phía Bắc Diệc Uy: “Ha ha, tổng tài ngài có gì dặn dò sao?”

      Mặt Bắc Diệc Uy đổi sắc, lạnh nhạt nhìn qua HứA Đan Ny, trả lời. Sau đó lại nhìn Tầm Thiên Hoan như là muốn nhìn xem đáy lòng suy nghĩ cái gì.

      Thấy Bắc Diệc Uy để ý mình, HứA Đan Ny lại đem ánh mắt chuyển tới người Tầm Thiên Hoan, : “Thiên Hoan, nếu chưa làm xong, cần để ý lời tôi đâu, tôi có thể tìm người khác làm là được, đừng làm nữa, ăn cơm quan trọng hơn a. ăn cơm trước .”

      Giả vờ đưa đẩy a, nếu phải là giả vờ tốt bụng là cái gì?

      Trong lòng Tầm Thiên Hoan tỏ ra xem thường, hừ lạnh. mặt xinh đẹp tràn ngập ý cười, nhìn chằm chằm vào HứA Đan Ny : “Cám ơn trợ lý quan tâm chăm sóc, bất quá cần, nhiêu đây công việc tôi vẫn có thể làm tốt.”

      tại sắp hết thời gian ăn cơm, các đồng nghiệp nhanh chóng đến đây để lấy số tư liệu của làm để sử dụng, làm thế nào mới tốt?”

      là đùa giỡn nha!

      Tầm Thiên Hoan mỉm cười, : “Yên tâm, trước khi các đồng nghiệp trở về, tôi làm tốt.”

      Tầm Thiên Hoan khiêu chiến cùng Bắc Diệc Uy: “Tổng tài, ngài ăn cơm trước , tôi làm xong ăn, cũng sắp xong rồi.”

      Trong ánh mắt Bắc Diệc Uy tối đen, thấp giọng: “Thiên Hoan...... Hoàn toàn cần phải......”

      Tầm Thiên Hoan tràn đầy tự tin: “Tin tưởng tôi, tôi có thể làm tốt!”

      Bắc Diệc Uy sững sờ.

      Lúc này, Tầm Thiên Hoan quên liếc HứA Đan Ny dương dương đắc ý, thầm nghĩ: cũng nhớ kĩ cho tôi, tôi - Tầm Thiên Hoan cũng phải là dễ khi dễ!
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :