1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Chị Dâu - Lê Thuỷ Thanh Thuần (NP,H)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #391e84;']Chương 111
      #ac0b25;']Edit : thuytinh



      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/GMIGTjb.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/tDJkV0f.jpg" width="620" height="3000" />



      có nghe . Vì vậy, Bắc Diệc Uy lại ngồi xuống lần nữa, nhìn khuôn mặt trong lúc hôn mê: lông mi như cánh bướm mỏng khẽ lay động, da thịt non mịn bóng loáng, khuôn mặt của thanh tú, ở khoảng cách gần quan sát cũng tìm thấy bất kì khuyết điểm nào, môi của có chút tái nhợt, nhưng vẫn căng đầy, làm cho người ta thập phần trìu mến, Bắc Diệc Uy nghiêng hạ mặt, tìm môi của nhàng hôn lên......

      Trong lúc hôn mê Tầm Thiên Hoan vẫn có thể cảm giác được nhưng mắt chỉ có thể nhắm, mặc hôn.

      Hai tay Bắc Diệc Uy nâng hai gò má , ổn định mặt của , cho động, hôn môi đến lưu luyến quên rời , thỉnh thoảng có thể nghe thấy phát ra thanh rất .

      ......

      Tầm Thiên Hoan hôn mê đến ngày hôm sau vẫn có tỉnh lại, Bắc Diệc Uy tìm bác sĩ  đến khám cho , bác sĩ cho uống thuốc rồi dặn dò cho tĩnh dưỡng tại nhà là được.

      Tầm Thiên Hoan bị bệnh, tất nhiên là thể làm.

      Bắc Diệc Uy dặn dò quản gia chăm sóc tốt cho Tầm Thiên Hoan, nếu có chuyện gì phải kịp thời gọi điện thoại cho , quản gia đồng ý rồi Bắc Diệc Uy mới yên tâm lên xe làm.

      Hôm nay, trong công ty, các nhân viên lại bàn luận chủ đề mới.

      “Mọi người biết ? Hôm nay Tổng tài tới công ty a!”

      “Vậy sao? Có gì kì lạ đâu, người ta là ông chủ, muốn tới tới, đến cũng   có ai quản được?”

      “Chị cũng đúng, nhưng mà Tầm Thiên Hoan cũng tới công ty, chị như vậy có kỳ quái ?”

      “Vậy cũng có thể là trùng hợp sao?”

      thế giới nào có nhiều trùng hợp như vậy.”

      ...........................
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #1822c8;']Chương 112
      #dd2261;']Edit : thuytinh


      Trong phòng bệnh, đồ đạc hỗn loạn như vừa mới bị trộm cắp vào lục lọi mọi thứ rối tung cả lên......

      cái gối đầu bị quăng xuống đất, khuôn mặt tuấn mỹ của Âu Dương Tịch mang vẻ phẫn nộ, : “Tôi nước ngoài là ! Tôi sao, thân thể của tôi cần các người chăm sóc, tôi còn chưa chết được!! Các người nghe hiểu lời của tôi sao?”

      Trong phòng bệnh, ngoại trừ Ân Khả, còn có Lưu bác sĩ - trưởng bối của Âu Dương Tịch.

      Nhưng giờ phút này Âu Dương Tịch quản hết được những này, nổi giận, hoàn toàn tức giận, ngay cả tự do của bản thân cũng có quyền quyết định sao?

      Ân Khả nhíu chặt lông mày, : “Âu Dương Tịch, cậu thể tùy hứng như vậy! Cậu có biết tại cậu chẳng khác gì tiểu hài tử bốc đồng? Cậu nước ngoài trị liệu, chính là tự gây khó dễ cho bản thân! Đến lúc đó, chỉ có mình cậu bị tổn thương!!”

      “Tôi biết tôi làm cái gì, cần cậu phải giáo huấn tôi!” Âu Dương Tịch : “Đêm qua tôi ràng trông thấy Thiên Hoan tới tìm tôi, ấy tới tìm tôi chính là minh chứng ấy tha thứ cho tôi, tôi phải ngay lập tức tìm ấy, ấy nhất định tha thứ tôi!!”

      Âu Dương Tịch càng càng kích động, bật dậy muốn bò xuống giường, tay lại theo bản năng ôm lấy ngực, Ân Khả thấy bộ dáng thế này, cau mày, vội vàng cùng bác sĩ Lưu tiến lên trước ngăn lại, Lưu bác sĩ : “Tịch, từ khi nào cháu trở nên biết phân biệt tốt xấu như vậy? Ngay cả thân thể của mình cũng để ý sao? Cháu làm như vậy mọi người lo lắng nhiều!”

      “Lưu thúc thúc, để cho cháu được ?!” Âu Dương Tịch dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn Lưu bác sĩ, : “Nếu như gặp được Thiên Hoan, giây cháu cũng an tâm!”

      Lưu bác sĩ cũng biết làm sao: “Vừa mới nãy phải giúp cháu liên lạc với ấy rồi sao? Gọi điện thoại mấy lần rồi mà ấy đều tiếp.”

      Âu Dương Tịch vội vã : “ phải phải, nhất định là ấy có việc hoặc là có mang theo điện thoại, nếu ấy nhất định tiếp!”

      xong, Âu Dương Tịch để ý ngăn trở của bọn họ chuẩn bị đứng lên, Lưu bác sĩ cùng Ân Khả song song ngăn chặn , lại rất là cẩn cẩn dực dực, sợ làm bị thương .

      Ân Khả nhịn được : “Âu Dương Tịch, cậu có tiền đồ, vì người phụ nữ như vậy mà để ý đến tính mạng của mình, cậu làm như vậy, cậu cho rằng giá trị sao? Bên cạnh ta cũng phải chỉ có người đàn ông! Có hay có cậu, ta cũng sao cả!”

      “Đúng, cậu rất đúng, tôi có tiền đồ, ấy có thể có tôi, nhưng tôi thể ấy!” Âu Dương Tịch trừng mắt nhìn : “ như vậy, cậu đủ hiểu chưa?”

      Ân Khả nhìn Âu Dương Tịch ngạc nhiên.

      Âu Dương Tịch chẳng muốn cùng dài dòng, tránh bọn họ ra, chỉ muốn xuống giường, trong miệng reo lên: “Các người là gì của tôi?! Dựa vào cái gì khống chế tự do của tôi? Thả tôi ra, tôi muốn tìm Thiên Hoan!”

      Thân thể Âu Dương Tịch vốn tốt, còn kích động như thế, Ân Khả cùng Lưu bác sĩ hai người đàn ông cũng thể ngăn cản được, còn phương pháp, Lưu bác sĩ đành đối với hộ sĩ đứng ở cửa ra vào : “Mau tới cho thuốc an thần!”

      Y tá trưởng vừa nghe, vội vã chạy tới......

      Dưới cố gắng khống chế của vài người, cuối cùng thuốc an thần cũng được tiêm vào tay của , chảy vào trong thân thể của ...... trong tích tắc, thể xác và tinh thần Âu Dương Tịch đều lạnh buốt...... Trong phòng, dần dần dần dần yên tĩnh trở lại......

      Âu Dương Tịch cảm thấy toàn thân mình như nhũn ra, muốn dùng sức nhưng khí lực toàn thân giống như dòng nước chảy cạn vậy, ngã xuống giường, ngón tay thon dài khẽ giơ lên rồi lập tức lại rơi xuống giường mềm, cố gắng dùng lực ngón tay cũng chỉ có thể nhúc nhích chút ít, mặc dù trong lòng của sục sôi, sôi trào, nhưng thân thể của nghe theo ý , trong ánh mắt của tràn đầy tuyệt vọng......

      Miệng của rung động, phát ra từng thanh đứt quãng thể nghe: “Tôi...... Muốn gặp...... Thiên Hoan...... Tôi hận, các người......”

      Ân Khả hô tiếng: “Cậu cứ hận !”

      Âu Dương Tịch yên tĩnh trở lại, Lưu bác sĩ cũng nhàng thở ra, nhìn Ân Khả cái rồi hai người cùng ra ngoài phòng bệnh.

      Đóng cửa phòng bệnh, hai người đứng ở hành lang.

      Ân Khả hỏi: “Lưu thúc thúc, làm sao bây giờ?”

      Vẻ mặt Lưu bác sĩ trầm trọng, sau lúc lâu, : “Thừa dịp lúc này, đưa cậu ấy ra nước ngoài ngay.”

      Ân Khả đồng ý gật đầu, : “Cháu cũng nghĩ như vậy.”

      “Chỉ là......” Lưu bác sĩ trầm ngâm: “Công ty làm sao bây giờ?”

      Ánh mắt Ân Khả sâu: “ tại đại cục định, hơn nữa công ty bất quá là vật ngoài thân, hoàn thành nguyện vọng của cha cháu cũng trọng yếu, tại quan trọng nhất là thân thể của cậu ấy, hơn nữa, việc xuất ngoại tuyệt đối thể để cho người nhà của cậu ấy biết, bằng phiền toái.”

      Lưu bác sĩ lắc đầu : “Chú rất đồng ý, cần phải có người nhà của nó, nó bệnh thành như vậy, về tình về lý đều cần thông báo cho bọn họ biết tình hình thực tế, nếu đến lúc ......”

      Ân Khả quả quyết : “ có khả năng! Cậu ấy chết! Cậu ấy tuyệt đối thể chết được! Cậu ấy là em duy nhất của cháu, cháu để cho cậu ấy chết! Cho dù dùng biện pháp gì, cháu đều muốn chữa cho cậu ấy!”

      Lưu bác sĩ bất đắc dĩ thở dài: “Chẳng lẽ chú nghĩ như vậy sao? Nhưng mà Ân Khả à, sinh lão bệnh tử phải do con người quyết định mà được? Cũng ai biết nó đến lúc nào, mặc dù chú là bác sĩ, nhưng mà việc sống chết của con người chú cũng thể chắc chắn!”

      Ánh mắt Ân Khả thâm trầm, : “Lập tức xuất ngoại, lập tức trị liệu, thúc thúc, phải chú chỉ cần xuất ngoại dùng kỹ thuật nước ngoài tiên tiến nhất, vậy còn có thể nắm chắc sống sao? Vậy bây giờ lập tức xuất ngoại, nhất định phải nhanh chóng cứu chữa cậu ấy!”

      Lưu bác sĩ lại có chút do dự : “Chính là, chúng ta có được đồng ý của nó đưa nó xuất ngoại, đến lúc nó tỉnh lại......”

      Ân Khả nắm chặt nắm tay: “ tại trông nom được nhiều như vậy!”
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #633655;']Chương 113
      #137b32;']Edit : thuytinh



      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/6fcgPG1.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/4qCeF5p.jpg" width="620" height="3000" />

      Quản gia đau đầu : “Xế chiều hôm nay, thiếu phu nhân tỉnh, nhưng sau khi tỉnh lại ấy cứ an vị giường, lời nào, cơm cũng ăn, chỉ ngồi giường mực khóc, khóc lại ngồi ngẩn người, tôi hầu như có biện pháp, hỏi gì ấy cũng trả lời......”

      Quản gia còn chưa xong, Bắc Diệc Uy lướt qua ông ấy, bằng tốc độ nhanh nhất vội lên lầu, đến trước phòng ngủ, nhàng mở cửa phòng. Trong phòng ngủ rất yên tĩnh, ánh sáng yếu ớt từ chiếc đèn bàn chiếu le lói trong phòng, chỉ thấy ngồi dựa vào đầu giường, vẻ mặt ngu ngơ, ánh mắt hoảng hốt, nước mắt từ gương mặt lặng lẽ rơi xuống...... #ffffff;']http://cungquanghang.com

      Vẻ mặt Bắc Diệc Uy bình tĩnh lại, tất cả sợ hãi, tất cả hoảng loạn vừa rồi đều được che đậy lại, ôn nhu nhìn chằm chằm vào , từng bước chậm rãi tới gần , sau đó ngồi xuống bên cạnh , ánh mắt vẫn chuyển khỏi khuôn mặt nhắn tái nhợt, lặng im nhìn chằm chằm vào , ngoài mặt tuy bình tĩnh nhưng tận sâu đáy lòng cảm thấy đau đớn......

      lâu, rốt cục nhịn được duỗi ra cánh tay thon dài, đem kéo vào trong ngực của mình, ôm , chăm chú ôm...... nghĩ cho tất cả hạnh phúc cùng khoái hoạt...... Nhưng vì cái gì luôn làm được? #ffffff;']http://cungquanghang.com

      #ffffff;']http://cungquanghang.com
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #9b6308;']Chương 114
      #0c1b8c;']Edit : thuytinh



      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/cw9k22R.png" width="580" height="1500" />
      nhàng thở ra, chăm chú dựa vào trong ngực của .

      ôm , sắc mặt lại có chút đăm chiêu, qua hồi lâu, hỏi: “Thiên Hoan, nếu có ngày......”

      Thanh của bỗng nhiên ngừng, nhìn bộ dáng trong ngực lặng yên thiếp ......

      Bắc Diệc Uy khẽ thở ra, sau đó lơ đãng lắc đầu, nhìn sủng nịch, ôn nhu ôm vào trong ngực, trong nội tâm có cảm giác vui thích nên lời ......


      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/z66NAU2.png" width="580" height="1500" />
      Ân Khả nhanh chóng đến được bệnh viện, tại cửa phòng bệnh của Âu Dương Tịch, lại thấy được gương mặt quen thuộc, Ân Khả dừng bước chân lại, nhìn người đàn ông trung niên trước mắt này, trong trí nhớ lóe lên rất nhiều hình ảnh.

      Đờ đẫn đứng ở đó, thanh của Ân Khả thấp gần như thể nghe thấy kêu tiếng: “Hoắc thúc thúc......”

      Người đàn ông trung niên kia thân tây trang thẳng tắp, lông mày rậm còn có ánh mắt sâu đến lợi hại làm cho người ta cảm thấy loại áp lực vô hình, chỉ nghe : “ ra cậu còn nhớ có người thúc thúc này.”


      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/V7hZypV.png" width="580" height="1500" />
      “Thành công?” Hoắc Đông Thanh hừ mũi, : “Ta có thể lập tức lật đổ các cậu đấy!”

      “Vì cái gì làm như vậy?” Ân Khả khó hiểu: “Tịch là con trai ruột của chú, chú cứ hết lần này đến lần khác đưa cậu ấy vào chỗ chết! Vì sao lại như vậy?!”

      “Những cái này tôi tất nhiên là hiểu hơn cậu, nó đúng là con trai ruột của tôi, tất cả những việc tôi làm đều là muốn tốt cho nó, dù cho tôi có phái xã hội đen truy tìm nó, nhưng tôi có muốn lấy mạng của nó sao? Nếu như tôi muốn lấy mạng của nó nó còn có thể sống tới ngày nay?”


      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/qmQNRF1.png" width="580" height="1500" />Cả Thiên Hoa, ngoài Thiên Hoa ra ông ta còn kiếm được đối tác quan trọng hơn, cớ sao mà làm?

      Chỉ là, ai biết người cùng hợp tác với ông ta lại chính là lão nhạc phụ của Bắc gia?!
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #901d56;']Chương 115
      #0b831c;']Edit : thuytinh



      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/57l2LqQ.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/xRNnKK2.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/jBIgmBb.jpg" width="620" height="3000" />





      Lần thứ nhất, Âu Dương Tịch hại Bắc Diệc Uy, nhưng lúc này Bắc Diệc Uy còn khả năng làm nên những chuyện như vậy. lựa chọn tin tưởng Bắc Diệc Uy, đến cuối cùng nhất, cũng đích là như vậy.

      Tầm Thiên Hoan muốn gặp Ki Ki, tìm tên Ki Ki trong điện thoại rồi gọi nhưng lại nằm trong vùng phủ sóng.

      Thỉnh thoảng lại suy nghĩ miên man, cái này cũng thể cho là kỳ quái, cho dù bất luận kẻ nào nếu bên cạnh phát sinh ra những chuyện như vậy làm sao còn có thể ung dung? Nếu ai còn có thể hoàn toàn bình tĩnh mới là quái!

      Như vậy đần độn hơn mười ngày.

      Thời khắc làm cho người ta vô cùng rung động nhất!

      Cuối cùng, rốt cục Thiên Hoa tuyên bố đóng cửa!!

      Mà người thắng cuối cùng là ai?

      Gần như trong cùng lúc tại thành phố này, Bắc thị lại nổi lên.

      Trong trận chiến này, ai là người thắng gần như là ai biết được.

      ai ngờ tới Bắc thị lại phát triển trở lại, nhưng ai có thể chắc chắn từ nay về sau còn những cú lật đổ khác?

      Có lẽ, thế giới này, căn bản có tồn tại người chiến thắng cuối cùng!

      .........................................

      Âu Dương Tịch mê man gần tháng, cuối cùng bác sĩ đề nghị đình chỉ dùng thuốc mê.

      Âu Dương Tịch dần dần có được chút ý thức, mí mắt tựa hồ nặng ngàn cân, vất vả mở ra hình ảnh ập vào lại là gương mặt búp bê quen thuộc.

      Thanh Âu Dương Tịch khàn khàn: “Emily?”

      Emily thấy trai tỉnh lại, nhất thời cao hứng ánh mắt mở to, trong thanh tràn ngập vui sướng: “ hai, rốt cục tỉnh, tốt quá, tốt quá!!”

      Mê man quá lâu, Âu Dương Tịch cảm thấy toàn thân khó chịu, hồi lâu mắt mới thích ứng với ánh sáng, nhưng khi liếc mắt nhìn bài trí quen thuộc bốn phía, trong nội tâm khỏi kinh hãi, lông mày nhăn lại, : “Đây là đâu?”

      Emily sáng lạn : “Nhà của chúng ta a! Ngay cả nhà mình mà biết?!”

      Thanh của Âu Dương Tịch trầm thấp tràn lửa giận: “Xảy ra chuyện gì?”

      Emily vui mừng đến nỗi phát giác được lửa giận của Âu Dương Tịch: “ hai, là kỳ quái, làm sao có thể ngủ giấc lâu như vậy? Hại người trong nhà còn tưởng rằng trở thành......” Người sống đời sống thực vật.

      Mấy chữ cuối cùng Emily cảm thấy có điểm xấu nên ra.

      Sắc mặt Âu Dương Tịch thâm trầm, thanh cũng như thế: “Em cái gì? ngủ bao lâu?”

      Emily đảo tròn mắt, : “Vừa tròn tháng a.”

      “Cái gì?!” Âu Dương Tịch bị hù dọa giật mình, thân thể muốn bật dậy khỏi giường, nhưng mà do quá bất ngờ thân thể lại cứng nên té xuống, vì quá lâu có hoạt động, toàn thân chỉ vô lực mà còn chết lặng dị thường!

      Emily nhìn kích động như thế, cũng khỏi hoảng hốt, vội vàng : “ hai, đừng lộn xộn, bác sĩ thân thể thoải mái, cũng thể kích động.”

      Ngực Âu Dương Tịch phập phồng cực đại, thanh lộ vẻ tức giận: “Tại sao về đây?!”

      Emily có chút giật mình, mắt mở to nhìn trai lúc này, cảm thấy có điểm lạ lẫm, trước kia đối với rất tốt, tuy phải cùng mẹ sinh ra nhưng đối xử với như em ruột thịt, cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ to tiếng với , bây giờ lại tức giận như vậy.

      Emily sợ hãi trả lời: “Baba mang trở về......”

      “Ông ta ở đâu?!”

      Emily ngoan ngoãn trả lời: “ làm......”

      Trong ánh mắt Âu Dương Tịch lên tia sáng khác thường, lập tức : “Emily, em là em ngoan của phải ?”

      Emily sờ lên cánh tay của mình, Âu Dương Tịch đột nhiên chuyển biến làm cho có loại cảm giác khác thường, rất tự nhiên, : “ hai, muốn làm cái gì a?”

      Âu Dương Tịch có chút phác thảo môi, hiểu tính tình hiền lành của em Emily, nhìn chăm chú khuôn mặt nhắn khiến người ta thích này, hỏi: “Lập tức đặt vé máy bay cho ! muốn trở lại đại lục!”
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :