1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Chị Dâu - Lê Thuỷ Thanh Thuần (NP,H)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #97270c']Chương 96
      #126890']Edit : thuytinh


      #9d244b']Đêm đó Ân Khả có ra ngoài tìm Âu Dương Tịch, mực ngồi ở trong phòng bệnh, chờ đợi......

      #9d244b']Ngày hôm sau, Âu Dương Tịch trở lại, khuôn mặt tuấn mỹ, tựa hồ có tầng sương mỏng, lộ vẻ gì, ánh mắt tối tăm, có thần thái ngày xưa, thân thể có điểm hơi gầy nhưng lại mất dáng vẻ đẹp như cũ…….. như cái xác hồn.

      #9d244b']Chính là, ngay cả như vậy, Ân Khả biết rằng Âu Dương Tịch vẫn chưa từ bỏ hi vọng. Ánh mắt Ân Khả thâm trầm theo dõi , . Âu Dương Tịch dừng bước chân lại, ngẩng đầu nhìn rồi : “Về công ty.”

      #9d244b']Ân Khả hơi kinh ngạc: “ tại công ty có chuyện gì lớn, cậu có thể yên tâm giao công ty cho những người tâm phúc của chúng ta.”

      #9d244b']Âu Dương Tịch theo dõi , lặp lại: “Về công ty.” Ngữ khí của rất kiên định, chấp nhận người khác phủ quyết! Ân Khả khuyên nữa, rời khỏi phòng bệnh, chuẩn bị xe hơi cho Âu Dương Tịch. Âu Dương Tịch thay đổi bệnh phục, lấy tây trang thay vào, người cũng có vẻ tinh thần hơn nhiều.

      #9d244b']Bệnh viện cách công ty xa lắm nên chỉ nửa giờ liền đến, Ân Khả cùng Âu Dương Tịch đồng thời mở cửa xe xuống xe, hai người đàn ông trẻ tuổi như vậy, đứng ở quảng trường tạo thành cảnh đẹp khiến mọi người nhìn chăm chú thôi. Âu Dương Tịch hoàn toàn để ý tới những ánh mắt này, thẳng về hướng tòa nhà, tiến vào công ty, những nhân viên trong đó thập phần cung kính chào hỏi hai người bọn họ. Âu Dương Tịch ngạo nghễ về hướng trước, có loại khí thế sắc bén, thể bỏ qua.

      #9d244b']Âu Dương Tịch qua nhiều cửa liên tiếp mà hề dừng lại ở bất cứ phòng nào, có ai biết muốn đâu, Ân Khả cũng chỉ đành theo sau . Khi đến bộ nghiệp vụ, Âu Dương Tịch đột ngột dừng lại, ánh mắt sắc bén nhìn vào phía bên trong, ánh mắt quét qua nhìn chung quanh qua tất cả công nhân bên trong, cuối cùng dừng tại người Bắc Diệc Uy. Âu Dương Tịch chăm chú nhìn Bắc Diệc Uy, lúc này người nào biết muốn làm cái gì, chỉ có Ân Khả cảm giác được......

      #9d244b']Âu Dương Tịch đến bên cạnh Bắc Diệc Uy, : “ theo tôi ra ngoài.”

      #9d244b']Ánh mắt Bắc Diệc Uy sâu nhìn lại Âu Dương Tịch, chợt cười: “Hảo.”

      #9d244b']Âu Dương Tịch cùng Bắc Diệc Uy vào phòng làm việc của mình. Bắc Diệc Uy đứng ở trước bàn làm việc, Âu Dương Tịch ngồi chiếc ghế xoay đằng sau bàn làm việc, giương mắt nhìn Bắc Diệc Uy, : “ ấy có phải ở chỗ của hay ?”

      #9d244b']Bắc Diệc Uy vẻ mặt trầm tĩnh, trong ánh mắt của sớm cũng nhìn ra được việc này. bình tĩnh hỏi: “Nếu như tôi đúng là ấy ở chỗ của tôi, làm như thế nào?”

      #9d244b']Tay Âu Dương Tịch khỏi nắm chặt ghế dựa bên cạnh, tâm cũng run run, sắc mặt càng ngày càng chìm ám, thanh của trầm thấp: “Tôi muốn gặp ấy ~”

      #9d244b']“Chính là......” Bắc Diệc Uy dừng chút: “ ấy lại muốn gặp .”

      #9d244b']Âu Dương Tịch vẻ lo lắng, trừng mắt Bắc Diệc Uy: “ ấy có muốn gặp tôi hay , hình như do quyết định?”

      #9d244b']Bắc Diệc Uy để tâm: “Tôi chỉ là ăn ngay mà thôi, thích cũng cần nghe là được.”

      #9d244b']Âu Dương Tịch dặn bản thân phải bình tĩnh, chậm rãi từng chữ : “Dẫn tôi gặp ấy!”

      #9d244b']“Vì cái gì?”

      #9d244b']Âu Dương Tịch quát: “Sao lại nhảm nhiều như vậy! Bảo dẫn cứ dẫn !”

      #9d244b']Sắc mặt Bắc Diệc Uy thay đổi, : “ xin lỗi, tôi làm được, cho dù là tổng tài của tôi, nhưng đó cũng phải công tác của tôi, chắc hẳn tổng tài phải là loại người công tư bất phân?”

      #9d244b']Âu Dương Tịch tức giận đến sắc mặt tái nhợt, bất quá hồi, đột nhiên cười : “Nếu như tôi muốn mua cả biệt thự của các người?”

      #9d244b']Thực hảo cảm cười, Bắc Diệc Uy bật thốt lên: “ cái gì?”

      #9d244b']“ tại, đột nhiên tôi đối với căn biệt thự của rất có hứng thú, tôi rất muốn lấy làm của riêng, làm sao bây giờ?”

      #9d244b']Bắc Diệc Uy cười lạnh: “Tổng tài, có phải là giỡn hay ?” Chỉ là hờn dỗi, mà tiếc số tiền lớn mua căn biệt thự còn gì cả, đây có phải là việc làm quá ẫu trí!

      #9d244b']“Nếu như đồng ý lời của tôi, cứ thử nghĩ mà xem,” Âu Dương Tịch : “Bây giờ tôi - Âu Dương Tịch còn có cái gì làm được, cái gì dám làm?” Trong nội tâm có thanh gào thét tên người phụ kia khiến có cái gì dám làm chứ.

      #9d244b']Bắc Diệc Uy trầm mặc lát, sau đó gật đầu : “Hảo.”

      #9d244b']Âu Dương Tịch câu dẫn ra môi.

      #9d244b']Bắc Diệc Uy còn : “Như vậy, trước khi , tôi có thể toilet hay ?”

      #9d244b'] khuôn mặt tuấn mỹ của Âu Dương Tịch thấy là vẻ mặt như thế nào, gật đầu : “Hảo...... Nhưng là, cũng đừng mong lừa gạt được tôi.” Lời của Âu Dương Tịch  nhàng nhưng trong từng chữ lại lộ ra ý cảnh cáo. Bắc Diệc Uy móc điện thoại di động của mình ra, đưa tới trước mặt của Âu Dương Tịch: “ có thể giữ điện thoại di động của tôi.”

      #9d244b']Âu Dương Tịch chỉ nhàn nhạt liếc qua điện thoại, cầm lấy, ánh mắt hướng Bắc Diệc Uy, : “Mười phút sau, gặp tại sân rộng.”

      #9d244b']Cuối cùng, Âu Dương Tịch giữ lại điện thoại di động của . Kỳ lúc đó Bắc Diệc Uy đánh cuộc, đánh cuộc Âu Dương Tịch cũng phải là người lòng dạ hẹp hòi, kết quả Âu Dương Tịch xác thực có.

      #9d244b']Bắc Diệc Uy vào toilet, đóng cửa lại, lấy điện thoại cầm tay ra, nhanh chóng gửi tin ngắn: ‘Âu Dương Tịch đến, em có muốn gặp?’. lát sau, nhận lại được tin nhắn: ‘ ta tra hỏi sao? Gặp gặp, có cái gì thể?’ kinh ngạc nhìn tin nhắn, trầm tư lát, sau đó xóa bỏ, cất điện thoại và rời khỏi toilet.

      #9d244b']Âu Dương Tịch ngồi xe chờ , Bắc Diệc Uy nhìn nhìn chiếc xe xa hoa, lại nhìn nhìn người trong xe, con mắt nhắm lại, lộ ra nhiều vẻ thâm trầm. Sau đó bước lên xe, ngồi ở trong xe, loại mất tự nhiên dần xâm chiếm toàn thân thậm chí đến mỗi tế bào! Trong xe, ba người đàn ông đều vô cùng mị lực mê người, vẻ mặt và ánh mắt đều bình tĩnh nhưng khí lại vô cùng nặng nề. nên lời là nghiêm túc hay là đạm mạc, hoặc là......
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #2d0ca0']Chương 97
      #971647']Edit : thuytinh


      #257e88']Tầm Thiên Hoan ngồi ở trong phòng khách, trong tay cầm ly cà phê nóng hổi, hương vị nồng đậm lượn lờ vào chóp mũi, Tầm Thiên Hoan chậm rãi nhấp ngụm, hương vị khổ sáp chảy vào miệng, đột nhiên rất mến loại cà phê đường này. Giương mắt tập trung nhìn lên bức tường, như có như gật đầu, lại nhìn xem thời gian, bọn họ cũng có thể nhanh đến, người kia......

      #257e88']Quả nhiên, sau năm phút đồng hồ, trong phòng khách có động tĩnh, ba người đàn ông lục tục xuất ở trong tầm mắt của , mà ở trong khoảnh khắc đó vội vã che đậy tất cả…,  đứng dậy, mỉm cười hướng Bắc Diệc Uy : “ trở lại, mới quay lại làm việc có quen ?” [ở đây chị ấy giả vờ nên thay đổi cách xưng hô cho hợp lý nha!!!!]

      #257e88']Nét mặt của , ngữ khí của , nét mặt tươi cười, nhìn thế nào cũng rất giống người phụ nữ ở nhà làm hiền thê lương mẫu, ân cần thăm hỏi việc đổi công tác của chồng, mà ở trong tầm mắt của cũng chỉ chứa Bắc Diệc Uy, đối với những người bên cạnh kia tất nhiên là nhìn như thấy. Tâm dần dần thấm vào tia cảm giác mất mát, bên trong tâm khảm giống như xuất cây gai nhọn tua tủa đâm vào trái tim ...... Bị lờ như khí, tựa như Âu Dương Tịch vốn là người tàng hình, cục diện như vậy sớm dự đoán được, nhưng mà chính thức gặp phải tránh khỏi khó chịu.

      #257e88']Bắc Diệc Uy tiến lên bước, cũng mỉm cười, ánh mắt ôn nhu nhìn chằm chằm vào Tầm Thiên Hoan, : “ mình ở nhà rất buồn bực a, vì sao ra ngoài chút?”

      #257e88'] Tầm Thiên Hoan cười yếu ớt, ánh mắt trong vắt sáng ngời, : “ yên tâm , em sao, ở nhà quét dọn, sau đó mua ít đồ ăn, vừa uống cà phê vừa chơi chờ trở về, thời gian và công việc như vậy em cảm thấy cực kỳ thư thả và thích, cầu còn được.”

      #257e88']Bắc Diệc Uy mỉm cười, trong niềm vui lại cảm thấy vị cay đắng, biết rất ràng diễn trò, nhưng mà từ tận đáy lòng, mong chờ điều này, chỉ mong trong lời của chút điểm thực. Cho nên, có hi vọng có thất vọng, chính là, đồng thời cũng hận chính bản thân mình quá ảo tưởng, có chút thống khổ, là hết thuốc chữa......

      #257e88']Âu Dương Tịch sững sờ, dường như cảm thấy có vật gì sắc nhọn đâm sâu vào trái tim của mình, trong đầu nghĩ lại cũng từng với những lời này: ‘Tịch, biết ? Em ở nhà, mua thức ăn, nấu cơm cho , giặt quần áo cho ...... làm tất cả tất cả mọi việc cho là việc em cảm thấy hạnh phúc nhất ......’

      #257e88']Bắc Diệc Uy nhàng : “Thiên Hoan, có khách đến.”

      #257e88'] diễn trò. lại thể. Tầm Thiên Hoan vừa nghe, vẻ mặt quái lạ, ánh mắt dời hướng sau lưng Bắc Diệc Uy, : “Úc, ra có khách đến, tôi là thất lễ, mời ngồi a.” Tầm Thiên Hoan lôi kéo tay Bắc Diệc Uy lui qua bên, ý bảo Âu Dương Tịch ngồi tại sô pha.

      #257e88'] Nhìn tay níu tay người đàn ông kia, trong mắt Âu Dương Tịch như là có hạt cát bay vào, rất là khó chịu, thân thể như bị đóng đinh tại chỗ, cũng nhúc nhích, chỉ có trong đôi mắt lộ ra hàn quang, càng phát ra sâu u, ngực đau đớn, cũng thèm quan tâm.

      #257e88']Thấy ngồi, Tầm Thiên Hoan lạnh nhạt trừng mắt nhìn, sau đó lạnh nhạt : “Diệc Uy, tiếp khách , em châm trà.” biết , thích uống trà.

      #257e88']Âu Dương Tịch cuối cùng nhịn được, nhìn chằm chằm bóng lưng Tầm Thiên Hoan, : “Em có cần phải làm như vậy ?”

      #257e88']Ánh mắt Tầm Thiên Hoan khẽ giật, thân thể cứng ngắc, nhúc nhích, qua hồi lâu, mới quay đầu : “Hoắc đại tổng tài, có gì chỉ giáo?”

      #257e88']Âu Dương Tịch lo lắng cơn đau trỗi dậy trong ngực, sắc mặt tái nhợt, chịu đựng, tiếp tục : “Chúng ta chuyện .”

      #257e88']Tầm Thiên Hoan đạm mạc nhìn khuôn mặt tuấn mỹ trước mắt lúc này tái nhợt, lúc này hư ảo, nghĩ đến ôn nhu trước kia của , còn có ngày đó ra những lời tàn nhẫn, cảm thấy là giả tạo, giả tạo của làm cho trong nội tâm ngừng bốc hỏa, mà mặt ngoài lại bình tĩnh vô cùng, trong ánh mắt kia có bất cứ tia cảm tình nào, : “Có gì cần để sao? Tôi là tiểu nữ tử, có xứng được chuyện với Hoắc đại tổng tài?”

      #257e88']Ngực Âu Dương Tịch phập phồng càng mạnh, liều lĩnh xông lên, hai tay bắt lấy hai cánh tay của , : “Vì cái gì đối với như vậy? Vì cái gì?”

      #257e88']Tầm Thiên Hoan lạnh lùng nhìn : “Lời này hẳn là tôi a?” Âu Dương Tịch sững sờ. Tầm Thiên Hoan chợt cười lạnh: “Bất quá những lời này đều còn quan trọng, bởi vì tại tôi cùng Hoắc đại tổng tài có bất luận quan hệ gì!”

      #257e88']Tay Âu Dương Tịch đặt hai vai của khỏi dùng sức, tay của có chút run run, ngực vô cùng đau đớn, trong ánh mắt lên vẻ đau khổ, : “Quan hệ giữa chúng ta đoạn liền có thể đoạn sao?”

      #257e88']Tầm Thiên Hoan nhíu mày, bả vai gầy bị cầm chặt lấy, thấp giọng hô: “Đau ......”

      #257e88']Quả nhiên phải trước kia, của trước kia tuyệt đối làm cho có nửa điểm đau đớn, nhận ra điều này làm tâm của đau muốn chết được, có lẽ những quan tâm đó của cũng là do giả vờ......

      #257e88']Bắc Diệc Uy nhìn thấy Tầm Thiên Hoan bị Âu Dương Tịch giữ chặt, tiến lên bước ngăn cản Âu Dương Tịch : “Mau buông tay, làm đau ấy, có biết hay ?”

      #257e88']Đối với lời Bắc Diệc Uy, Âu Dương Tịch ngoảnh mặt làm ngơ, nhưng lực đạo cầm lấy bả vai Tầm Thiên Hoan có giảm bớt, nhìn chằm chằm vào : “Chúng ta trước kia phải muốn vĩnh viễn cùng chỗ......”

      #257e88']Tầm Thiên Hoan nhịn được cả giận : “Câm miệng!” Vì cái gì, vì cái gì đến bây giờ còn những lời này? Tại sao phải nhắc lại chuyện trước kia, có phải là cảm thấy chưa có lợi dụng đủ sao? lại dễ dàng bị lừa gạt như vậy sao? tại như thế nữa, tại lại nhắc những lời trước kia, chỉ làm tức giận bùng nổ, kiềm chế được ~!

      #257e88']Kỳ cũng hoàn toàn thể làm cho tâm mình lãnh đạm, nhìn thấy Âu Dương Tịch đau lòng muốn chết! Bởi vì có cảm tình, cho nên, mới có thể tức mới có thể giận!

      #257e88']Tầm Thiên Hoan lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Âu Dương Tịch : “ tại có tư cách với tôi những lời này, xứng!”

      #257e88']Trong mắt Âu Dương Tịch vẻ bi thương ràng như thế, tay của khẽ run, thanh lại vô cùng mạnh mẽ, : “Em đừng như vậy, bình tĩnh chút, chúng ta hảo hảo mọi chuyện, hãy nghe giải thích, được ? Thiên Hoan?”

      #257e88']“Tôi tại vô cùng tỉnh táo, hơn nữa tôi cũng cần giải thích của !” Giải thích, giải thích cái gì? phải là vì thành công của , mà thể lợi dụng sao?! nghe xong càng thêm chán ghét.

      #257e88']“Như vậy......” Âu Dương Tịch chú thị Tầm Thiên Hoan, chịu đựng ngực đau nhức, trầm thấp hỏi: “Em cho biết, em có hay ?” , , thể là giả được, có thể tinh tường cảm thấy tình của đối với , vậy tại sao - cảm giác? Có lẽ có tình , nhưng bởi vì quá sâu, cho nên càng mù quáng.

      #257e88']Giờ khắc này Tầm Thiên Hoan, gần như hít thở thông, đè nén hơi thở của mình! như thét: “ thương thương thương!! Tôi thương ! Chưa bao giờ ! Tôi chán ghét , trông thấy càng thêm chán ghét! Tại sao lại còn đến đây, chẳng lẽ da mặt ngày càng dày đến vậy sao?” Từ khoảnh khắc này mới biết được ra mắng chửi người cũng đau lòng như thế!

      #257e88']Đối với phản ứng của , có chút vui mừng, ít nhất cũng còn lãnh đạm với : “Em là cho nghe, hay là cho chính mình nghe?”

      #257e88']Tầm Thiên Hoan liếc xéo : “Hoắc đại tổng tài có vẻ luôn tự cho là mình đúng, cho rằng Tầm Thiên Hoan tôi trừ ra, thể tìm đến người đàn ông khác sao?” Tầm Thiên Hoan dùng sức giãy thoát khỏi kềm chế của , sau đó đến bên cạnh Bắc Diệc Uy, kéo cánh tay của , hướng Âu Dương Tịch : “Người đàn ông của tôi có thể là , cũng có thể là ấy, người ta quang minh chính đại, còn chỉ biết dùng mưu thủ đoạn để lợi dụng, để cướp đồ của người khác! Tôi -- coi thường !”

      #257e88']Âu Dương Tịch thân thể cứng đờ cứng đờ, đau quá đau quá......

      #257e88']Đoạt...... đúng, là đoạt lấy công ty, tài sản...... Tất cả, nhưng những thứ này Âu Dương Tịch đều cần? Thứ mà thể có là ? Mà kẻ cướp là Bắc Diệc Uy!

      #257e88']Lúc này, Ân Khả đứng bên nhịn được, hướng Tầm Thiên Hoan: “ dựa vào cái gì coi thường cậu ấy? Cậu ấy làm việc nên làm, có cái gì sai? Tôi rất hoài nghi, trước kia có từng tâm mến Âu Dương Tịch ? Nếu tại sao hoàn toàn hiểu cậu ấy?”

      #257e88']Tầm Thiên Hoan cười lạnh: “Đúng! Tôi chính là !”

      #257e88']“Như vậy......” Ân Khả hừ lạnh: “ vốn cũng là người phụ nữ lẳng lơ, ra gì!”

      #257e88']Tầm Thiên Hoan cứng đờ, Bắc Diệc Uy , chỉ lặng yên ôm chặt thân thể của , cho dũng khí, cho ôn hòa......

      #257e88']Âu Dương Tịch chăm chú nhắm mắt lại, cố gắng hít thở, tựa hồ mỗi lần hô hấp đều đau đớn, càng hô hấp càng đau ...... Khi mở mắt ra,  ánh mắt sâu ám, : “Đủ rồi Ân Khả, chúng ta .”
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/Ptb0IC5.jpg" width="620" height="3000" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/6bGKMXk.jpg" width="620" height="3000" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/2XIew1o.jpg" width="620" height="3000" />


      Tầm Thiên Hoan vui: “ nên lời như vậy? Biết tôi phản cảm mà?”

      Bắc Diệc Uy : “ là ăn ngay mà thôi.” Tầm Thiên Hoan hừ tiếng, : “Tôi giống như đứa ngốc, bị ta đùa giỡn vài năm!”

      Bắc Diệc Uy nâng ly lên miệng uống sạch nước trong ly đồng thời những suy nghĩ trong đầu suy nghĩ cũng như dòng nước tuôn tràn, tuôn tràn...... Nếu như là đùa giỡn người, có thể đùa giỡn nhiều năm như vậy, còn biết mệt sao? Điều này sao có thể? Cho nên, nếu có cảm tình, là chuyện thể nào có. hỏi: “Ngày mai, em muốn làm sao?”

      Tầm Thiên Hoan đô môi: “Ngoại trừ làm, tôi còn có thể như thế nào?” Âu Dương Tịch, Âu Dương Tịch, đáng giận Âu Dương Tịch! Hận chết !

      Bắc Diệc Uy thấp giọng hỏi: “ phải rất vô dụng sao?”

      cái gì a?”

      “Biết rất ràng em muốn làm nhưng cũng làm gì được.”

      “Cái này liên quan đến mà phải ? Xét đến cùng, chính là Âu Dương Tịch kia quá giảo hoạt! tại tốt lắm, đành tùy cơ ứng biến vậy!” Tầm Thiên Hoan xong lời cuối cùng nghiến răng nghiến lợi. Bắc Diệc Uy , ánh mắt sâu dày đặc.

      Huệ Nguyễn thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/xfa0fHA.jpg" width="620" height="3000" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/e5uSACw.jpg" width="620" height="3000" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/Km5jbst.jpg" width="620" height="3000" />





    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #19604a;']Chương 100 
      #b50c2e;']Edit : thuytinh



      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/ZQCLEFz.png" width="580" height="1500" />
      Tầm Thiên Hoan cười, : “Có thể chỉ ngày hoặc tháng sau, tôi nhất định chính thức rời nơi này,” Cùng người kia cũng triệt để chặt đứt quan hệ.

      Bắc Diệc Uy cười cười. Trong tháng này, có thể gió êm sóng lặng sao?

      Tầm Thiên Hoan hướng Bắc Diệc Uy ai a: “ ở đây chút a, tôi vào trước.” Tầm Thiên Hoan xách túi, hít vào sâu, từng bước bước vào cái này tòa nhà lớn...... Cái tòa nhà cao cào này gây cho loại áp lực vô hình, đè nặng , càng ngày càng khó thụ......

      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/qlfNztW.png" width="580" height="1500" />Sắc lang kia quản lí cũng ha ha : “Thiên Hoan, hoan nghênh trở về a!”

      Tầm Thiên Hoan càng cười càng khổ: “Tạ ơn, cám ơn......”

      “Thiên Hoan, gần đây vẫn tốt chứ?”

      “Hảo.”

      “Ai nha, thời gian ngắn thấy, Thiên Hoan, mới phẫu thuật thẩm mỹ sao? đẹp!”

      “A, tôi có, cái gì có đẹp hay , tôi chỉ là so với trước kia gầy chút ít......”

      “Làm sao có thể gầy? Có phải là xảy ra chuyện gì?”

      “Ách...... có, có......”

      “Là có người khi dễ sao?”

      “Cái kia...... Quản lí, có chuyện gì ?” mặt Tầm Thiên Hoan hắc tuyến càng ngày càng ràng, pháp sư, cái này sắc lang quản lí lại dây dưa , cước đem đá bay! tin thử xem!

      “Tôi là tới cho biết tin tức tốt.”

      “Cái gì?” Tầm Thiên Hoan còn kém mắt trợn trắng, người này làm sao có tin tức tốt?

      tại được thăng cấp làm thư kí riêng cho tổng tài.” Ba cái hắc tuyến phóng lên trời! Quả nhiên, biết là có chuyện tốt mà!!!

      “Tôi có thể làm hay ?” Cái này có tính người si lời mộng .

      “Thiên Hoan, có phải sợ mình thể đảm nhiệm? quan hệ quan hệ. Tôi tin tưởng nhất định có thể làm được, hơn nữa, lần này là tổng tài tự mình đề bạt , cũng đủ chứng minh tổng tài đối với tín nhiệm!” Sau đó, đón lấy nhảm trận.

      Tầm Thiên Hoan khinh khỉnh nhìn , sau đó, rốt cục nhịn được xen lời : “Quản lí, tôi khi nào ?”

      Quản lí sững sờ, cười ha hả thuyết: “ tại lập tức có thể .”

      Tầm Thiên Hoan uể oải : “Tôi biết rồi.”

      Quản lý kia tựa hồ có phát giác Tầm Thiên Hoan vui, còn biết tốt xấu: “Thiên Hoan...... Cái kia, bây giờ là người tâm phúc bên cạnh tổng tài, từ nay về sau, nếu như chê, trước mặt tổng tài hi vọng tốt vài câu về tôi a.” Tầm Thiên Hoan cái cằm cũng sắp rơi xuống, muốn ngọt? có cửa đâu, cửa sổ cũng đóng!

      Tầm Thiên Hoan thu thập xong đồ đạc của mình : “Xin hỏi, tôi tại có thể sao?”

      “Có thể, đương nhiên có thể!”


      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/Istsf29.png" width="580" height="1500" />Khá tốt, Bắc Diệc Uy đối những người phụ nữ này nhìn như thấy, thẳng đến trước bàn làm việc chính mình. Tầm Thiên Hoan thở hơi dài, nhắc nhở bản thân đừng để ý đến , tại con đường phía trước của chính là khó khăn nặng nề! Âu Dương Tịch, phi thường phi thường muốn nhìn thấy con người này......


      Huệ Nguyễn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :