1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Chị Dâu - Lê Thuỷ Thanh Thuần (NP,H)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 5: "Thiếu niên đẹp trai"  vs  "Tịch phong lưu"

      Edit: Cổ Điệp Hoa Nhi


      Ở cái thành phố rộng lớn này, Tầm Thiên Hoan còn có gia đình để dựa dẫm, nhưng Âu Dương Tịch cùng Kiki lại có hoàn cảnh giống nhau, đều có người thân.  Âu Dương tịch,Kiki, còn có cả Tầm Thiên Hoan, ba người tính rất hợp nhau, cho nên tình bạn giữa ba người vô cùng tốt.

      Tầm Thiên Hoan quen biết rộng, , bằng hữu cũng rất ít. tính ra chỉ có Kiki cùng Âu Dương Tịch là thân với nhất. Cho nên Tân Đồng muốn tìm được xem ra rất dễ dàng. "Cũng tại Tịch chết tiệt, cứ mỗi lần hoan ái là lại tắt nguồn điện thoại của để tránh bị làm phiền, báo hại mỗi lần như thế, bỏ lỡ rất nhiều cuộc gọi". Thiên Hoan trong lòng thầm mắng Tịch.

      Nhìn qua hai người bạn thất thần biết gì của chị hai, Tân Đồng cười cười: "Hai vị là muốn em tự mình vào trong tìm chị hai sao?"

      Tầm Thiên Hoan hít cái sâu, lấy hết can đảm rồi mở cửa phòng, vươn vai ưỡn ngực ra ngoài rất hoành tráng. Cố gắng giấu tâm trạng bất an, bĩu môi : "Tân Đồng, chuyện gì của chị cũng thể qua được mắt em nha".

      Tầm Tân Đồng hướng đôi mắt đẹp nhìn đến , bờ môi mỏng quyến rũ cong lên: "em nào có".

      Cậu rất  hiểu sao? Cậu trong lòng cũng tự hỏi câu đó vô số lần, mỗi lần trả lời đều là thể nào hiểu được...

      Tầm Thiên Hoan thở dài: "Cha mẹ có biết em đến tìm chị ?"

      " biết"

      Tầm Thiên Hoan còn muốn điều gì, nhưng lại liếc mắt sang Kiki, giật cánh tay ôm sát lấy tay Tân Đồng của Kiki ra: "Kiki, tớ phải bảo cậu đừng có  đụng tới em trai tớ rồi sao?"

      Kiki thèm để ý đến việc tay mình bị Thiên Hoan giật ra, ngược lại quay ra nhìn Tân Đồng bằng ánh mắt đầy thâm ý.

      Tầm Thiên Hoan lại : "Tân Đồng, từ nay về sau nhớ cách xa nàng này ra chút".

      Tầm Tân Đồng nhàn nhạt miết miết môi, rất nghe lời gật đầu.

      Kiki nhăn khuôn mặt xinh đẹp nhắn, ra vẻ ủy khuất: "Thiên Hoan, làm gì có người bạn nào giống như cậu a~"

      “Ha ha......” Tầm thiên hoan cười lớn, sau đó đột nhiên lại ngưng cười:“Vậy chứ phải cậu cố tình tiếp cận Tân Đồng sao? Cấm cậu được nên tớ đành phải khuyên em tớ vậy."

      Kiki càng ủy khuất, làm nũng:“Tớ nào có!”

      Tầm Tân Đồng cắt ngang hai người: “Chị hai, chị Kiki cũng chưa có đối với em làm cái gì, huống hồ, cho dù chị ấy đối với em có hứng thú, em cũng có thể hướng chị ấy rằng em thích."

      Tầm Tân Đồng ôn hòa , bờ môi quyến rũ vẫn như cũ cười cười, nhìn ra là cậu suy nghĩ cái gì.

      Lại chỉ thấy Kiki từ trán ba đường hắc tuyến chảy xuống.

      Tầm Thiên Hoan dứt khoát để ý tới Kiki, đột nhiên cúi gập người hướng Tân Đồng : "Tân Đồng à, chị nhờ em chuyện được ?"

      Tầm Tân Đồng giật mình nhìn chị hai, vội vàng nâng dậy: "Chị à, chị đây là làm cái gì chứ? Có phải là muốn bức em đừng đem chuyện chị ở đây cho ca mẹ biết phải ?"

      Tầm Thiên Hoan sững sờ, sau đó nháy mắt mấy cái, :“A? Chẳng lẽ trong lòng chị nghĩ gì cũng đều có viết lên mặt hết sao?"

      Tầm Tân Đồng nhịn được cười: "haha, hình như là vậy a~"

      Tầm Thiên Hoan vô thức sờ sờ mặt mình, sau giây, bỗng phất phất tay: "Thôi , toàn bậy a"

      Liếc đảo qua ba người trong phòng, sau đó xoay người về phía chiếc  sa lon, đặt mông ngồi sô pha, ôm lấy con gấu trúc ở ghế vuốt vuốt.

      Tầm Tân Đồng lo lắng hỏi: "Chị, người nhà Bắc gia đối xử tốt với chị sao?"

      ngẩn người, sau đó giật giật môi cười: "Tốt".

      chuyện đối xử tốt có là gì? Chồng tại cũng còn, điều này so với việc đối xử tốt phải còn tệ hơn sao?

      ?” Tầm Tân Đồng giọng cực độ hoài nghi.

      Thiên Hoan cười vô cùng sáng lạn:“Đương nhiên rồi , chị dối em.”

      Tầm Tân Đồng vẻ mặt thành : "Vậy sao chị lại chạy đến nơi này?"

      "Chị vì cái gì thể ở đây? Chị thể cứ kết hôn rồi là chỉ được quẩn quanh trong nhà chồng nha! Chị cũng có quyền tự do của mình."

      Điều chị cậu sai, nhưng sao cậu vẫn cảm thấy có cái gì đó rất kì quái.

      “Chị...... Vậy... ta ?”

      Tầm Thiên Hoan khó hiểu, bật thốt lên liền hỏi:“Ai?”

      Tân Đồng do dự hồi lâu mới :“...... Bắc Cũng Hâm.”

      đợi có bất kì phản ứng nào, bên Kiki hai tay khoanh trước ngực : “Tiểu Đồng Đồng phải nên xưng hô là rể sao? Chị nhìn ra cưng là người hiểu lễ nghĩa đó".

      Tầm Tân Đồng sắc mặt thay đổi, chỉ là có chút rũ mắt, giấu suy nghĩ phức tạp của bản thân.

      Nghe thấy lời Kiki ,  Thiên Hoan cũng cảm thấy rất tự nhiên, quay sang Kiki :“Kiki, cậu tạm thời ít câu có được ?”

      Kiki nhún nhún vai, vẻ mặt "xem như tớ chứ có ".

      Tân Đồng có chút cười cười : “Việc này cũng quá đột ngột nên em chưa quen cách xưng hô này, đợi thời gian nữa chắc quen thôi".

      rể......

      Hai tiếng này khiến lòng Tân Đồng chấn động, trận co rút đau đớn.

      Năm ngón tay thon dài trắng hồng bất giác siết chặt lại...

      Âu Dương tịch đến ngồi xuống bên cạnh Thiên Hoan, cánh tay hề cố kị ôm lên vai khẽ: " như vậy cũng muốn đổi cách xưng hô với em nha.....Bắc phu nhân a~"

      Tầm Thiên Hoan thân thể chấn động, lập tức đẩy cánh tay của ra, liên tục dùng ánh mắt cảnh cáo .

      Thiệt là, sao lại càng ngày càng kỳ cục như thế? Tân Đồng còn ở đây, vậy mà lại cùng làm hành động thân mật! Căn bản chính là gây phiền phức cho mà!

      Tầm Tân Đồng mục quang lập tức lóe lên tia khác thường, các ngón tay dần bị siết chặt hơn, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay, như là muốn đâm xuyên qua cả da thịt.

      Cậu cố gắng nhẫn, hạ giọng, mà lại cực lực giấu giếm tâm trạng cho bất kì sơ hở nào lọt ra: " sớm biết cùng chị em tình bạn rất tốt, nhưng là bây giờ phải nên chú ý cử chỉ chút sao? chị của em...chị ấy...là người có chồng".

      hay cho câu chị là người có chồng.

      Cậu những lời này ra là muốn thương tổn, cảnh cáo ta....Nhưng là tại sao cậu thấy lòng mình lại đau nhức lợi hại như vậy?

      Âu Dương Tịch mặt càng vui vẻ, chậm rãi rút tay về, : "Đúng vậy a! Dù cho quan hệ bạn bè có thân thiết đến đâu bây giờ cũng phải giữ khoảng cách. Ai, là đáng tiếc, Thiên Hoan của chúng ta sao lại lập gia đình sớm như vậy? Có gia đình rồi ngay lập tức liền trở thành người phụ nữ của người khác a~"  (Hoa nhi: aaaa Tịch cố tình làm cho Đồng đau lòng kìa)

      Kiki ở bên nhàn hạ ngồi xem màn kịch vui này.

      Cả hai nam nhân này, trong từng lời đều mang theo nhiều ý tứ nha.

      Tầm Thiên Hoan nhíu nhíu mày, như thế nào lại cảm giác trong lời của bon họ có loại hương vị quái dị, loại hương vị này làm cho cảm thấy thoải mái, vì vậy, tranh thủ thời gian giơ hai tay lên : "Được rồi được rồi, hai người cũng đừng có tiếp tục cái đề tài này được ? qua chuyện khác nhé! Ok?"

      ```````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````


    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961







      Chương thứ sáu * lão xử nữ


      Edit: Quảng Hằng

      Tầm Thiên Hoan cùng KiKi làm đường.

      KiKi tay cầm túi xách Kitty xinh xắn, tư thái đầy quyến rũ mị hoặc, Tầm Thiên Hoan cùng chỗ với KiKi rất hòa hợp, cầm trong tay thức ăn vừa mới mua, nhấm nháp từng miếng từng miếng.

      KiKi đưa mắt nhìn về phía trước, thẳng thắn :“Mình đoán chắc là, qua thử nghiệm vừa rồi của mình cùng với biểu của Tiểu Đồng Đồng, cậu ấy chắc chắn cậu rồi.”

      Bước chân lập tức dừng lại, dừng lại tiến.

      Ánh mắt cũng lập tức dừng lại nhìn thẳng về phía trước.

      Nhưng vào lúc này, trong miệng “Phốc --” tiếng, đem phần thức ăn vừa nhét vào miệng, toàn bộ phun ra, sau khi phun ra lại còn ho khan ngừng.

      KiKi tranh thủ thời gian vỗ vỗ lưng cho , để cho dễ thở hơn.

      Thanh của Tầm Thiên Hoan tức khắc trở nên rất chăm chú, trong giọng lại nghe ra bất luận tâm tình gì:“Cậu mới vừa cái gì?”

      KiKi thở dài, buông tay ra, nhìn Tầm Thiên Hoan chăm chú :“ Mình , Tân Đồng cậu.”

      Tầm Thiên Hoan cười , cười giống như áng mây vừa lướt qua nền trời xanh thẳm, , như như :“Mình cũng thương nó, nó là em trai của mình.”

      KiKi thở dài:“Cậu đừng giả ngu với mình, cậu hiểu mình gì mà? Mình loại tình đó, phải thân tình...... Mà là tình , giữa nam nữ......”

      Tầm Thiên Hoan lập tức cắt đứt:“Đủ rồi! Cậu biết cậu cái gì sao?!”

      KiKi nhíu nhíu mày:“ sớm biết sau khi cậu nghe nhất định có phản ứng lớn như vậy mà.”

      Tầm Thiên Hoan bắn ra những tia sắc bén:“Vậy cậu còn ?”

      “Mình chỉ là ăn ngay .”

      “Phi phi phi,” Tầm Thiên Hoan tức giận nhìn ấy:“KiKi, cậu cũng đừng bậy!”

      KiKi nhíu mày vô tội :“Mình nào có, đây là kết quả của những lần quan sát cùng thử nghiệm của mình đó.”

      Tầm Thiên Hoan mắt sáng như đuốc nhìn :“Đừng đùa những chuyện thế này với mình!”

      KiKi có chút nóng nảy:“ Mình có!”

      Tầm Thiên Hoan nhìn xinh đẹp gương mặt của , dùng ngữ khí kiên nghị :“KiKi, Tân Đồng là em trai mình, là em trai có cùng dòng máu với mình, mình nhìn thấy ra đời, và từng chút từng chút nhìn lớn lên, mình lớn hơn nên dung tất cả mọi biện pháp để bảo vệ ...... Bây giờ cậu mình, là loại tình nam nữ, cậu dựa vào cái gì như vậy?”

      KiKi híp híp mắt:“Đương nhiên ánh mắt của mình là bằng chứng, trực giác của mình cũng chính là bằng chứng! Ánh mắt của mỗi khi nhìn cậu, còn cách chuyện của cậu ta với cậu nữa, vượt xa khả năng của người em trai ! Trực giác của mình gần đây rất chuẩn!”

      Tầm Thiên Hoan vung hai tay lên biểu lộ quyết tâm của mình:“Mặc kệ cậu có đúng hay , lần này, cậu chắc chắn  sai rồi, có phải cậu xem phim nhiều quá rồi hay ? Chúng mình là chị em, mình van cậu đó,  chị em nhau, hơn nữa lại là chị em ruột nhau, có khả năng xảy ra sao? Cho dù như cậu , quan tâm mình, nhưng mình cũng quan tâm a, mình luôn muốn đem những thứ tốt nhất cho , mình muốn mỗi ngày đều trông thấy cười, khi khóc, mình muốn giúp lau nước mắt, khi người khác khi dễ , mình là nguwoif đầu tiên đứng ra bênh vực , mình luôn mong mỏi suốt cuộc đời này đều được may mắn hạnh phúc, chẳng lẽ, như vậy cậu cho là mình ? là quá hoang đường mà!”

      KiKi ngây ngẩn cả người, trong khoảng thời gian ngắn phản bác được, trong nội tâm nhất thời cũng hỗn loạn .

      Tầm Thiên Hoan phải là có đạo lý, nhưng những gì nhìn thấy cũng sai a? Hơn nữa, trực giác của gần đây rất chuẩn!

      Tầm Thiên Hoan chăm chú nhìn xem , :“KiKi, từ nay về sau đừng lặp lại những lời này nữa vậy , nếu như trái tim của mình tốt, nhất định đột phát bệnh tim mà chết !”

      KiKi cười khẽ lên tiếng, :“ có khoa trương như vậy chứ?”

      nhất định ,” Tầm Thiên Hoan cười:“Được rồi, mình làm .”

      Vì vậy kế tiếp, hai người cũng rất ăn ý đem chủ đề này dấu , như là chưa từng xảy ra chuyện gì, mang theo mỉm cười vào công ty.

      May mắn lúc trước Tầm Thiên Hoan có dự kiến trước, chỉ xin phép thôi, chứ từ chức, bất cứ lúc nào cũng thể trở về làm.

      Chẳng qua, hôm nay trở lại công ty để làm, công ty điều đến thủ trưởng mới.

      Tầm Thiên Hoan giả vờ như vô tình :“Người quản lí trước nghỉ rồi?”

      KiKi rất bất đắc dĩ lắc đầu ““Ông ta già đến thế rồi, sớm nên về hưu , làm cả đời mới vừa ngồi được đến chức thủ trưởng, kỳ , tội nghiệp thay cho ông ta mà!”

      Tầm Thiên Hoan bĩu môi, “Chỉ thiếu rơi vài giọt nước mắt đồng tình nữa thôi.”

      Diễn xuất xuất sắc như vậy, Tầm Thiên Hoan từng hỏi ấy mấy lần vì sao làm diễn viên.

      Mà KiKi cười cười, chỉ :“Mình tự do.”

      Đúng vậy, làm diễn viên, nhất định mất tự do, diễn viên nổi tiếng sao, nếu chẳng may, làm diễn viên nổi danh, tựa như sủng vật trong lồng bằng tơ vàng, cái loại cảm giác này là đáng sợ.

      Các mến tự do, Tầm Thiên Hoan là thế, KiKi cũng thế, Âu Dương Tịch cũng như thế......

      Tầm Thiên Hoan đột nhiên cọ xát người của KiKi :“Cậu thủ trưởng mới của chúng ta là nam hay là nữ .”

      “Ai biết được.”KiKi cười quyến rũ, liếc qua Tầm Thiên Hoan :“Bất quá, mình hy vọng là soái ca.”

      Thái dương của Tầm Thiên Hoan ứa ra mồ hôi lạnh:“Nếu như là vị soái ca, vậy đám xử nữ trong công ty còn xua như xua vịt?”

      KiKi tuy xinh đẹp, nhưng công ty cũng có người xinh đẹp hơn, chỉ là mỗi người mỗi vẻ mà thôi, mềm mại giống như những nguwoif phụ nữ đó, KiKi là tuyệt đối thành thục phong tình, quyến rũ câu hồn.

      KiKi cười châm chọc:“Mình Thiên Hoan à, cậu cho rằng trong những nữ nhân kia có mấy người là xử nữ? Các ta biểu ra mềm mại hàm súc, giả vờ điềm đạm đáng , còn phải muốn thu hút chú ý của đàn ông sao? Hơn nữa, trong đám phu nữ đó, có nguwoif cũng đâu tuổi hơn chúng ta,25 tuổi gì đó, có người thậm chí còn lớn hơn so với chúng ta, dáng dấp xinh xắn như thế, có ai từng có bạn trai, có mấy ai là xử nử chứ?”

      Tầm Thiên Hoan hiểu gật đầu, ra dáng thụ giáo: “Hiểu rồi ạ, dù sao theo như ý của cậu, chính là người thể xem bề ngoài?”

      KiKi nhướng nhướng mày:“Đương nhiên!”

      Tầm Thiên Hoan nhìn dáng vẻ hất hàm của ấy, khỏi gõ đầu của ấy:“ là, những thứ này mình cũng biết mà?! Được rồi, coi như mấy đó phải là xử nữ, cũng chưa chắc dễ đối phó, ai ai cũng xuất sắc mà!”

      Chính mình quả thực dám cùng các ấy đứng chung chỗ, phải biết rằng, công ty của các chính là công ty nổi danh, trời ạ, ra xấu hổ, lúc ấy có thể vào công ty này, là bằng sau ...... Bằng , với gương mặt như thế này của mình làm sao có thể vào ...... Ai, con người, đẹp giống như là [kẻ câm ăn hoàng liên, đắng mà được], phụ nữ càng như thế!

      KiKi cười :“Cái này mình đương nhiên hiểu được.”

      “Ha ha, tùy cậu muốn làm gì làm, dù sao mấy thứ này cũng liên quan đến mình, bất quá, làm bằng hữu của cậu, mình luôn ủng ủng hộ cậu, ha ha, cũng biết tới vị soái ca như thế nào, dáng dấp ta như thế nào? Có thích hợp với khẩu vị của cậu hay khẩu?” Tầm Thiên Hoan nghiêng đầu suy nghĩ sâu xa .

      KiKi buồn cười :“Cậu đừng quá nghiêm túc thế

      , ta đều duy trì của ngươi là loại hình thích hợp của ngươi vị được , còn biết có phải là soái ca , chừng a...... Là lão xử nữ!”

      thanh thình lình mà nguy hiểm từ sau lưng hai người vang lên:“Hai vị chuyện hăng say như vậy, cái gì đó?”

      ```````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````

       




      Phong Vũ YênHuệ Nguyễn thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương thứ bảy: Vị khách chỉ thích mỹ nhân


      Edit: Quảng Hằng

      “Ha ha, tùy cậu muốn làm gì làm, dù sao mấy thứ này cũng liên quan đến mình, bất quá, làm bằng hữu của cậu, mình luôn ủng ủng hộ cậu, ha ha, cũng biết tới vị soái ca như thế nào, dáng dấp ta như thế nào? Có thích hợp với khẩu vị của cậu hay khẩu?” Tầm Thiên Hoan nghiêng đầu suy nghĩ sâu xa .

      Ki Ki buồn cười :“Cậu đừng quá nghiêm túc thế

      , ta đều duy trì của ngươi là loại hình thích hợp của ngươi vị được , còn biết có phải là soái ca , chừng a…… Là lão xử nữ!”

      thanh thình lình mà nguy hiểm từ sau lưng hai người vang lên:“Hai vị chuyện hăng say như vậy, cái gì đó?”

      Đây là thanh nữ nhân.

      Nhưng mà, trong đầu Tầm Thiên Hoan cùng Ki Ki vang lên ý niệm thứ nhất trong đầu đó chính là -- lão xử nữ!

      Ông trời, trùng hợp như vậy a?

      Trong lòng Tầm Thiên Hoan cùng Ki Ki đồng thời suy nghĩ những lời này, mặt biểu lộ, là khóc ra nước mắt a......

      Hai người đồng thời xoay người, đập vào mắt chính là nữ nhân đeo kính đen, tuổi khoảng 30, ăn mặc tuyệt đối là áo sơ mi chính thống, chỉnh tề nha, ngẩng đầu ưỡn ngực, hạ cặp kính mắt kia xuống, mắt, nhìn các .

      “Ha ha......”

      Tầm Thiên Hoan cùng Ki Ki nhìn ta cười giả lả, cười, so với khóc còn khó coi hơn, cố gắng mấp máy môi

      Người phụ nữ kia nghiêm trang :“Giờ làm việc, tất cả công nhân đều được chuyện  riêng, nếu như trái—các biết quy tắc chứ?”

      Tầm Thiên Hoan tranh thủ thời gian lắc đầu :“ có, chúng tôi chuyện riêng!”

      Người phụ nữ kia nhướng nhướng mày:“Vậy các làm cái gì?”

      Ki Ki :“Chúng tôi thương lượng đánh phần báo cáo......”

       “Báo cáo gì?”

      Ki Ki miệng lưỡi lưu loát:“Là như vầy, mấy ngày hôm trước, lão thủ trưởng của chúng tôi có phân phó chúng tôi......?#¥%%-&*......”

      Tầm Thiên Hoan nhìn Ki Ki thể bội phục, công nhận ấy dối cần soạn trước kịch bản, lại còn có twhs tự nwh vậy, chút cũng có sơ hở, tựa như thực có chuyện như vậy.

      Người phụ nữ kia nghe nhức đầu, lập tức khua tay :“Được rồi, được rồi, cần phải thêm nữa, Tôi là Vương Molly, là thủ trưởng mới đến nhậm chức, nên đối với mấy báo cáo trước kia chưa kịp tìm hiểu, nếu chuyện đó chưa cần gấp, vậy tạm gác lại, tại có việc khác quan trọng hơn.”

      Tầm Thiên Hoan cùng Ki Ki đồng thời :“Chuyện gì?”

      Vương Molly ho khan, vẻ mặt long trọng :“Hôm nay công ty của chúng ta có vị khách quan trọng, tôi nghe vị khách đó luôn thích các xinh đẹp, cho nên hôm nay chúng ta vận dụng tất cả nữ công nhân viên chức của công ty ra cửa nghênh đón vị khách đó. Cho ta ấn tượng tốt, vị khách này rất quan trọng với công ty chúng ta! Mọi người cẩn thận làm việc!”

      Tầm Thiên Hoan cùng Ki Ki cái hiểu cái gật đầu:“A......”

      “Tốt lắm, tại đều đến cửa ra vào của công ty tập hợp!”

      Tầm Thiên Hoan cùng Ki Ki lập tức gật đầu:“Dạ!”

      Nâng kính mắt, Vương Molly ngẩng đầu ưỡn ngực xoay người rời .

      Hai nữ nhân đồng thời ngồi phịch xuống ghế, Tầm Thiên Hoan bĩu bĩu môi:“ đúng là để cho cậu trúng, quả là lão xử nữ!”

      Ki Ki uể oải :“ Soái ca của mình, ngâm nước nóng ......”

      Tầm Thiên Hoan liếc :“ thế giới soái ca còn nhiều mà, nhiều là nhiều, thiếu người cũng ít, yên tâm .”

      “Có thể đến trong công ty chúng ta cơ hội cũng nhiều.”

      Tầm Thiên Hoan đột nhiên cười gian xảo: “Boss lớn của công ty mình, nghe hình nwh là soái ca thần bí đó.”

      Ki Ki khinh khỉnh:“ ta? Thôi , chúng ta ở công ty này hai năm, vẫn chưa từng thấy mặt mũi ta tròn méo ra sao, cũng biết có phải là lão già hói đầu hay , ngẫm lại, ông chủ của công ty lớn như thế này, chẳng lẽ là thanh niên vắt mũi chưa sạch hay sao? Tuổi ít nhất có thể cỡ ba mình, vả lại, mình đối với nguwoif lớn hơn mình từ mười tuổi có hứng thú!”

      Tầm Thiên Hoan đồng ý gật đầu, đột nhiên để sát vào Ki Ki :“Cậu thử xem, vị khách quan trong hôm nay của chúng ta người như thế nào nhỉ?”

      nghe được rành mạch, thích mỹ nữ, nổi danh như vậy, sợ là người phong lưu a!

      Ki Ki nhướng mày hào hứng:“Đúng nha, là người như thế nào nhỉ? Lại huyeenh hoang thích mỹ nữ.”

      Như thế khơi mào hứng thú của Ki Ki.

      “Muốn biết như vậy.” Tầm THiên Hoan :“Vậy chúng ta nhanh .”

      Ki Ki gật gật đầu.

      Khi hai nữ nhân chạy đến cửa lớn của công ty, , lúc này, toàn thể nữ đồng văn phòng trong công ty đều đến đông đủ, lau lau mồ hôi ở thái dương, Tầm Thiên Hoan đúng là liếc trông đến đầu a, mỗi người đều đem chính mình ăn mặc xinh đẹp nhất, còn có ở phía sau, có người cầm gương soi soi lại, sau đó còn nhếch miệng cười, vẻ quyến ru hiển thị .

      Đây cũng quá khoa trương thôi? Chẳng qua chỉ là vị khách mà thôi, cũng phải là hoang tử, hay quốc vương của vương quốc nào đó, có cần phô trương lớn như vậy hay ? nhìn xem biểu lộ của những nữ nhân này, là nghênh đón khách, chi bằng mở đại hội tuyển phi đúng hơn, ăn dọn tỉ mỉ, chờ mong có thể được nam nhân kia có thể chú ý tới mình, có lẽ có thể trèo lên đầu cành biến phượng hoàng.

      Nhìn nhìn Ki Ki, hoàn toàn chút hứng thú, chỉ thấy lắc đầu.

      Tầm Thiên Hoan có chút khó hiểu:“Ki Ki, dường như mình thấy cậu có chút hứng thú nào vậy? Vừa rồi phải cậu còn rất hăng say sao?”

      Ki Ki cười cười, lộ vẻ đùa cợt:“Quá có ý nghĩa .”

      thế là sao?”

      Ki Ki hai tay hoàn ngực khá cao ngạo ngẩng đầu:“Nhiều người phụ nữ như vậy vì muốn thu hút chú ý curta người đàn ông, cậu biết là, rất đáng thương sao? cho nên, mình cần phải trộn lẫn vào đó làm gì, bằng , phải mình cũng trở thành trong số đó?”

      Tầm Thiên Hoan hiểu gật đầu, sau đó cong môi rất là thoả mãn vỗ vỗ vai của :“ hỗ là chị em của Tầm Thiên Hoan ta!”

       

      Ki Ki nhìn cái :“Phải Tầm Thiên Hoan cậu có được chị em như mình, uổng công sống ở đời mà.”

      Tầm Thiên Hoan làmra vẻ muốn nôn mửa:“Thôi , chẳng qua, mình đối với người kia có hứng thú, vốn là người của hai thế giới, huống chi phải cùng hòa hợp trong thế giới? thích mỹ nữ, mà mình là xấu nữ, ha ha, có khả năng để ý đến mình, , cũng khinh thường mình!”

      Ki Ki cười vui vẻ, đặt tay bờ vai Tầm Thiên Hoan :“Làm sao có thể , Tầm Thiên Hoan phải xấu nữ, mà là đặc biệt nhất!”

      Tầm Thiên Hoan nhìn , cười cười.

      biết gương mặt mình xấu, nên rất biết than phận, từng ngoại trừ người nhà ra, ai mến , ai chơi cùng , các giáo viên đều thích , chỉ là, về sau,Ki Ki cùng Âu Dương tịch xuất , cải biến cuộc sống của , có bạn, hơn nữa là hai người, mà hai người bạn này vĩnh viễn cũng để ý bề ngoài của , cùng bọn họ ở chung, cũng có thể tùy tâm sở dục...... từng lần cho rằng –Cuộc sống của , có hai người bọn họ, đủ lắm rồi......

      “Cho ăn cho ăn.”

       

      thanh đột nhiên cắt đứt suy nghĩ của Tầm Thiên Hoan.

      Tầm Thiên Hoan quay đầu lại nhìn Vương Molly vừa bước đến, mặt mang theo kính mắt, vẻ mặt càng nghiêm túc, Tầm Thiên Hoan lại cho rằng dáng vẻ ta như thế này giống như đối diện với kẻ thù, , chăm chú chằm chằm vào .

      Tầm Thiên Hoan :“Thủ trưởng có chuyện gì ?”

      Thủ trưởng lưu tình chút nào :“ trở về pha sẵn ấm trà ngon, sau đó tranh thủ thời gian trở lại cương vị của , đừng để vị khách kia trông thấy .”

      Tầm Thiên Hoan kinh ngạc, là hoài nghi mình phải nghe lầm chứ?!

      Nghe lời của lão xử nữ này, sao lại có cảm giác là lạ ?

      Ki Ki nhịn được muốn cười.

      Tầm Thiên Hoan sửng sốt hỏi:“Vì sao?”

      Nâng đỡ gọng kính, Vương Molly thẳng:“Trông thấy , phá hư hình tượng công ty chúng ta trong lòng của khách quý!”

      ``````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````

       

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương thứ tám : Là ?!

      Edit: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-25384" title="IMG_0039" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/09/img_0039.jpg" alt="" width="590" height="885" />

      KiKi nhịn được muốn cười.

      Tầm Thiên Hoan sửng sốt hỏi:“Vì sao?”

      Nâng đỡ gọng kính, Vương Molly thẳng :“Trông thấy , phá hư hình tượng của công ty chúng ta trong nội tâm của vị khách quý này!”

      “Ha ha......”KiKi để ý đến hình tượng cười to thành tiếng, ôm bụng cười ngừng.

      Tầm Thiên Hoan bĩu bĩu môi, gần như muốn xông tới lão xử nữ trước mắt này đánh thêm mấy quyền, nhưng, tự với mình, nhịn, phải nhịn nha, nhịn mới làm nên đại được. Hít hơi sâu, Tầm Thiên Hoan nhìn bà ta cười cười, rất nhu thuận :“Là, trưởng phòng, tôi ngay.”

      Tầm Thiên Hoan ‘Ôn nhu’ nhìn thoáng qua trưởng phòng,‘Có chút’ bĩu môi, ‘Ưu nhã’ xoay người cái,‘Nhu hòa’ nện nặng bước chân, đến phía sau.

      KiKi lúc này đột nhiên ngưng cười, nhíu mày, đứng thẳng thân thể, đôi mắt đẹp nhìn thẳng Vương Molly :“Trưởng phòng, mất mặt quá, đột nhiên tôi cảm thấy thân thể phi thường phi thường thoải mái, tại tôi muốn trở về văn phòng trước, được ? rất thoải mái a.”

      Tầm Thiên Hoan giật mình nhìn xem KiKi, bạn tốt mà, nước mắt đều sắp rơi ra.

      Vương Molly cũng tin tưởng:“Nhưng vừa rồi ......”

      muốn cái gì, nước mắt KiKi chảy tràn càng dữ tợn......

      “Được được được, hai người các cùng nhau trở về .” Vương Molly lạnh lùng .

      KiKi đáy mắt lóe lên tia sáng mờ ám, sắc mặt thay đổi, lau vệt nước mắt, sau đó cùng Tầm Thiên Hoan trở về.

      Nhìn qua bóng lưng hai nữ nhân, Vương Molly giọng phun :“ biết phân biệt, cơ hội tốt như vậy cũng bỏ qua.

      ````````````````````````````````````````````````````````````````````

      Tầm Thiên Hoan cùng KiKi song song vào văn phòng.

      gương mặt xinh đẹp của KiKi, đôi mắt đẹp trong suốt, cặp môi đỏ mọng khẽ cong cong, ai có thể tìm được dấu vết khóc sướt mướt vừa rồi.

      Tầm Thiên Hoan đóng cửa ban công rốt cục nhịn được cười lên ha hả, ghé vào trước bàn cười, cười đến mức sắp rơi nước mắt.

      KiKi liếc :“Có buồn cười như vậy sao?”

      Tầm Thiên Hoan có chút dừng nét mặt tươi cười :“Cậu thử lão xử nữ đó ở sau lưng cậu cái gì?”

      KiKi lơ đễnh :“ biết phân biệt.”

      Tầm Thiên Hoan ngưng cười, hít hơi sâu, sau đó :“Tớ cảm thấy, cậu cũng cần vì tớ mà làm thế.”

      KiKi khỏi cười cười:“Cậu nghĩ rằng tớ vì cậu sao?”

      “......”

      Tầm Thiên Hoan nhìn lời nào, biểu lộ tựa như : Chẳng lẽ đúng sao?

      KiKi cười đến bên cạnh vỗ vỗ vai của :“Tớ muốn tham gia nghi thức nghênh đón nhàm chán như vậy.”

      Tầm Thiên Hoan vẫn giữ nụ cười, lời nào.

      Nếu phải bởi vì , KiKi cho dù thích nghi thức nghênh đón nhàm chán như vậy, ấy cũng bỏ qua cơ hội xem soái ca.

      Hai người chuyện phiếm hồi.

      Như là do dự lâu,KiKi hít hít cả giận:“Thiên Hoan, kỳ cậu cũng đừng quan tâm lời của lão xử nữ đó làm gì...... Cậu chính là cậu, trong mắt mình và Tịch......”

      Tầm Thiên Hoan mỉm cười tiếp :“Tớ vĩnh viễn đều là đặc biệt nhất, đúng ? Ai nha,KiKi, mặc dù dáng dấp mình hơi xấu tý, nhưng mình cũng để ý a!”

      để ý...... vậy chăng?

      Trong nội tâm, tựa hồ trút xuống dòng nước được hòa tan từ tuyết...... Băng Băng lành lạnh......

      nào muốn xinh đẹp? Chẳng qua, hình dáng xấu là do trời sinh mình có thể lựa chọn được tướng mạo của mình sao?

      KiKi nhíu mày, trong ánh mắt lên tia giảo hoạt, giọng :“Kỳ , người cũng phải trời sinh liền có dáng dấp xấu, tại, cậu cho rằng có mấy người đẹp được coi là đẹp tự nhiên chứ?”

      Tầm Thiên Hoan nhìn hướng KiKi, :“Ý của cậu là......?”

      KiKi vỗ tay vang lên cái, :“Đúng vậy, chính là thẩm mỹ viện nha!”

      Tầm Thiên Hoan hít hơi:“Tớ dám.”

      KiKi vẻ mặt thành ngồi xuống ở bên cạnh Tầm Thiên Hoan,:“Cái này có cái gì dám ? bàn giải phẫu nằm lát, là xong, ok !”

      Tầm Thiên Hoan bất đắc dĩ :“Trời ạ...... Cho dù như cậu có việc gì, nhưng có tiền nha.”

      có tiền --”KiKi cao cao thanh chuẩn bị đáp lời, nhưng thanh két tiếng dừng lại, thấp giọng , có chút buồn phiền:“Tiền...... có tiền, là vấn đề rất quan trọng a.”

      đó!” Tầm Thiên Hoan thẳng tắp thở dài, ghé vào mặt bàn, sửng sốt nhìn hình ảnh mặt bàn.

      “Bất quá, cậu cũng cần ủ rũ như vậy, cậu cũng phải có cơ hội a!”

      Tầm Thiên Hoan hiểu được ý của , nhưng vẫn có chút hưng phấn :“ Cậu   di sản của gã ma quỷ Bắc Khả Hâm đó sao? Bây giờ mình càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng , bằng , mình cũng tới nơi này làm đúng ? tại mình cũng dám ôm hy vọng quá lớn, miễn cho đến lúc đó thất vọng càng nhiều!”

      KiKi gật cái mũi của :“ Cậu nha, sao có lúc lại bi quan như vậy chứ?”

      Tầm Thiên Hoan :“ Mình, bi quan là bi thương, nhưng mình tuyệt đối buông tha cơ hội này đơn giản như vậy, chỉ cần mình vạch trần mưu Bắc gia, mình đây có cơ hội nắm được chút gia sản đó, nếu tên Bắc Khả Uy kia giữ lời, vậy cũng chớ trách mình tuyệt tình, hừ, mình làm cho mọi người khắp thiên hạ biết mưu bắc gia bọn họ!”

      KiKi liên tục vỗ tay, to đồng ý :“Tốt, tốt, tốt Thiên Hoan, mình là nguwoif đầu tiên ủng hộ cậu đó!”

       “Cám ơn cậu,KiKi!”

      đến đây, Tầm Thiên Hoan tâm tình tốt, vô tình liếc qua đồng hồ nơi góc màn hình máy tính, giật nảy mình:“Nguy rồi nguy rồi! Mình quên pha trà, lúc này, biết vị khách thối nát đó còn ở hay !”

      KiKi ngửa mặt lên trời thở dài:“Thiên Hoan, Chúc cậu may mắn!”

      Tầm Thiên Hoan ném câu ‘Chỉ cần cậu thêm mắn muối gây tai họa, mình cám ơn trời đất rồi!’, giống như chạy nạn lao ra khỏi văn phòng, bên ngoài tựa hồ có động tĩnh ra rất lớn, hẳn là người kia cũng sắp đến rồi, Tầm Thiên Hoan trông nom được nhiều như vậy , thừa dịp còn chưa đến, xông vào phòng khách, luống cuống tay chân, cầm ấm trà, từ nơi này chạy đến bên kia, định pha ấm trà ngon, nhưng cẩn thận làm đổ nước sôi lên tay, tranh thủ thời gian lau khô, lại lập tức pha lại lần nữa, đổi tới đổi lui, rốt cục pha xong ly trà, nhưng lúc này ta đều nóng đến đỏ ửng, đau đớn khó nhịn, vì vậy, đem tất cả oán khí đều chuyển tới cái người khởi xướng kia, đó chính là vị khách quý kia:“Cái gì cùng cái gì, phải chỉ là nguwoif khách thôi sao, có cần khoa trương như thế ? Chết tiệt, cũng Vương tôn quý tộc gì, chết tiệt chết tiệt!”

      “Bắc tiên sinh a, hôm nay ngài tôn giá đích thân tới công ty của chúng tôi, toàn bộ công ty cao thấp chúng tôi đều cảm thấy thực vô cùng vinh hạnh a!”

      “......”

      Cảm thấy bên ngoài thanh càng ngày càng tới gần, Tầm Thiên Hoan cả kinh.

      Nguy rồi nguy rồi làm sao bây giờ, vốn dĩ lo lắng Tầm Thiên Hoan tại nguyên chỗ tới lui, cũng biết làm sao bây giờ, cũng thể trực tiếp cứ như vậy, người ở phía ngoài càng ngày càng đến gần, mắt thấy cũng sắp mở cửa, thân thể Tầm Thiên Hoan khỏi

      Cửa, dần dần bị người nhàng đẩy ra --cứng đờ.

      Hé ra khuôn mặt tuấn mỹ chậm rãi khắc sâu vào mi mắt, toàn than mặc Âu phục quý giá, cân xứng thân thể cao to, thực vô cùng quyến rũ, chỉ là, người đàn ông quyến rũ như thế, toàn thân lại tản ra hơi thở lạnh lùng, bất cẩu ngôn tiếu, đôi tròng mắt kia lóe lên ánh nhìn đầy cao ngạo.

      Tầm Thiên Hoan phản xạ có điều kiện trong loại khoảnh khắc đó liền lập tức cúi đầu, đầu buông thỏng sâu, làm như muốn đem mặt của mình vùi vào trong cổ áo, ngón tay, vô ý thức xiết chặc, trái tim, ngừng kinh hoàng.

      Chết tiệt, làm sao có thể là ?!

      `````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương thứ chín * gặp phải trừng phạt

      Edit: Quảng Hằng & Vô Ưu Như Tâm


      Xuất khuôn mặt tuấn mỹ chậm rãi khắc sâu vào mi mắt, thân Âu phục quý giá, mặc thân hình cao dài, có khác là kín đáo, nhưng lại là nam tử mê người, toàn thân lại tản ra cổ khí tức lạnh lùng, cả người nghiêm khắc, đôi tròng mắt kia lóe tia cao ngạo.

      Tầm Thiên Hoan phản xạ có điều kiện trong khoảnh khắc đó liền lập tức cúi đầu, đầu cúi xuống buông thỏng, làm như muốn đem mặt của mình vùi vào trong cổ áo , ngón tay vô ý thức xiết chặc, lòng kinh hoàng ngừng.

      Chết tiệt, sao có thể là ?!

      Tầm Thiên Hoan sững sờ giật mình ở đằng kia, cũng nhúc nhích, tuy là cúi đầu, nhưng vẫn là cảm thấy luồng ánh mắt bắn thẳng đến chính mình, Tầm Thiên Hoan càng dám ngẩng đầu, lúc này, khí trong nháy mắt ngưng tụ, gần như hít thở thông.

      Dẫn đầu chuyện nhưng lại lão xử nữ Vương Molly, lạnh lùng :“Sao còn ở đây?!”

      Tầm Thiên Hoan dám lời nào, chỉ là đầu rủ xuống càng thấp hơn:“......”

      Vương Molly ra lệnh tiếng:“Còn mau ra ngoài!”

      Tầm Thiên Hoan nghe thấy thế cả kinh, cúi đầu thấp, bước nhanh , tận lực sao cho cùng với Bắc Khả Uy bảo trì khoảng cách nhất định.

      rang chỉ là vài bước, Tầm Thiên Hoan lại cảm giác như rất lâu, bước chân thậm chí còn có chút khẩn cấp, đến gần Bắc Khả Uy, lặng lẽ từ người Bắc Khả Uy liếc qua, nhưng biết vô tình hay cố ý vừa vặn rơi vào ánh nhìn của Bắc Khả Uy , trong nội tâm ‘Lộp bộp’ hạ xuống Tầm Thiên Hoan lại nhanh chóng thu hồi ánh mắt, bước nhanh hướng cửa ra vào để .

      Tầm Thiên Hoan hoang mang rối loạn ra khỏi phòng khách, như trút được gánh nặng, hô hấp sâu, vỗ ngực, tựa lên tường, mặt biểu lộ kinh ngạc thể che hết.

      Bắc Khả Uy, lại là người này! thể suy nghĩ được! đúng, ở trước mặt của những người này, là Bắc Khả Hâm! ra, tiếng tăm Bắc Khả Hâm truyền xa như thế!

      Trở lại trước bàn làm việc của mình KiKi lập tức tới :“Cậu gặp ta à?”

      Tầm Thiên Hoan biểu lộ uể oải, gật đầu :“Gặp rồi.”

      KiKi hít hơi :“ nghĩ tới, lại là chú em của cậu.”

      “Mình cũng nghĩ đến, khi vừa gặp ta, mình giật cả mình .”

      “Vậy ta có phát cậu so? ta có cho cậu cái gì hay ?”

      Tầm Thiên Hoan nhướng mày, :“Kỳ mình cũng biết ta rốt cuộc có nhận ra mình hay , lúc ấy mình ở chỗ ta vội vàng ra, ta gì với mình hết.”

      “Thân phận của cậu bây giờ là vợ của ta, ta nhận ra cậu a? Hơn nữa, nếu ta là nhận ra cậu, tại sao lại lời nào với cậu chứ?”

      “Đây chính là chỗ mình nghĩ ra, truyền thông các giới cũng công khai thân phận của mình, nếu , thân phận của mình là có đủ xấu hổ .”

      KiKi tươi cười rạng rỡ:“Nếu lão xử nữ biết thân phận của cậu, cậu ta như thế nào?”

      Tầm Thiên Hoan cười với bạn mình:“Cậu xem?”

      Hai bèn nhìn nhau cười, cười đùa cợt.

      ````````````````````````````````````````````````````````````````````````

      Vì tránh né cùng Bắc Khả Uy gặp nhau ở bên ngoài, Tầm Thiên Hoan mực rời khỏi bàn làm việc của mình.

      Sắp đến buổi trưa, KiKi đột nhiên nhận được thượng cấp tạm thời giao xuống nhiệm vụ, lại muốn ra ngoài gặp mặt vị khách bàn vấn đề hợp đồng; Mà Bắc Khả Uy lại còn chưa rời khỏi công ty.

      Lúc KiKi , lại lưu lại câu:“Chúc cậu may mắn.”

      Tầm Thiên Hoan có dự cảm, trước kia từ trong miệng KiKi nhận được câu ‘Chúc cậu may mắn’ này, vậy Tầm Thiên Hoan nhất định có vận may!

      12 giờ.

      Toàn thể công nhân công ty đến thời gian ăn cơm trưa, cái bụng Tầm Thiên Hoan kháng nghị, ghé vào bàn làm việc, sờ sờ bụng, thể nhịn được nữa!

      Cái này tính cái gì? Cũng bởi vì …. Cậu em chết tiệt đó đến đây, lại phải bắt buộc bản than mình đến như thế sao? Lần này cũng thế, ngay cả cơm cũng dám ăn?

      Bỗng nhiên đứng dậy, vung tay kiên quyết, thình lình đến bàn công tác, hừ hừ, dân lấy thức ăn làm trời, lấy việc lấp đầy bụng sau.

      Tầm Thiên Hoan rất thích quán ăn cách tòa nhà công ty làm việc khoảng hơn mười thước, hình như là địa phương thượng đặc sản, chỉ nấu vào món ăn nhìn như bình thường, nhưng ngửi lại vô cùng thơm, hương vị càng nhất tuyệt, Tầm Thiên Hoan có nhiều lần thậm chí muốn đến đó để học nghề, trong nhà cũng luyện tập nhiều lần, nhưng thể so được với mùi vị ở đây, giống như luôn thiếu thiếu cái gì đó, vì vậy, Tầm Thiên Hoan lúc làm việc mỗi ngày đều đến đây ăn, tin tưởng mình ngày nào đó có thể học được, ha ha, ngược lại về sau có thể mỗi ngày tự mình làm cho mình ăn.

      Mà quán nào có thức ăn ngon, đương nhiên thiếu nguwoif giành giật để mua, Tầm Thiên Hoan cũng là trải qua phen công phu mới cướp được phần ăn cuối cùng, đem cơm mua về, Tầm Thiên Hoan hưng phấn ôm cặp lồng đựng cơm trở lại văn phòng, thơm a, Tầm Thiên Hoan kìm lòng được vụng trộm mở ra cặp lồng đựng cơm ngửi ngửi, nhìn qua cà mèn trong đồ ăn, ách, nước miếng đều sắp chảy ra ...... Thực hận thể tại lập tức liền gặm lấy gặm để...... Tầm Thiên Hoan chuyên chú nhìn cặp lồng đựng cơm, bước chân ngừng về phía trước, về phía trước......

      Tại ngã rẽ hành lang --

      “A!!!”

      Tầm Thiên Hoan mới giương mắt lên, liền bị thân ảnh người cao lớn che khuất tầm mắt, bất quá, có thể tinh tường cảm giác được, cà mèn trong tay mình, bị áp biến hình , đồ ăn bên trong cũng đều sắp rơi ra ngoài…

      Trời ạ, hộp cơm cuối cùng, ô......

      Chẳng qua, sao lạicảm giác toàn thân đều rét run a, tựa hồ có tòa băng sơn gần mình trong gang tấc...... trái tim cũng như được ướp vào hầm băng...... chỉ có như thế, thậm chí còn có cơn ớn lạnh, nổi cả da gà......

      Lão xử nữ kêu to:“Tầm Thiên Hoan!!”

      Tầm Thiên Hoan toàn thân cả kinh, lúc này mới chợt hiểu ra, theo bản năng lui ra phía sau vài bước, khi ngẩng đầu ngây ngẩn cả người, há mồm kinh ngạc mở ra quên ngậm lại.

      Cao cao Bắc Khả Uy mặt biểu tình nhìn Tầm Thiên Hoan, khuôn mặt tuấn tú, lạnh lùng, đều có vẻ cao ngạo tự nhiên ai bì nổi, ánh mắt chuyển đến bộ Âu phục đắt tiền xa hoa kia, a, quả thực có chút có ý tứ, những thức ăn dính đày dầu mỡ đều hãnh diện bám hết lên đó tăng thêm ít ‘Sáng rọi’ a `````

      Thái dương Tầm Thiên Hoan ứa ra mồ hôi lạnh `````` sững sờ nhìn Bắc Khả Uy, thở mạnh cũng dám thở , sợ đến mức sắp quên cả hô hấp......

      Ánh mắt của Bắc Khả Uy trầm sâu, Tầm Thiên Hoan rơi vào đôi mắt , quả thực liền giống như bị hút vào cái động băng sâu thấy đáy......

      Khóe môi Bắc Khả Uy câu dẫn ra đường cong lãnh khốc......

      cảm giác sai sao? Toàn thân cứ mãi run......

      Lão xử nữ xem xét màn này, lập tức lửa giận ngút trời, hướng Tầm Thiên Hoan cả giận :“Tầm Thiên Hoan, muốn sống nữa!”

      Tầm Thiên Hoan hướng lão xử nữ bĩu môi, lại nhanh chóng thu hồi tầm mắt, trời ạ, lão xử nữ quả thực muốn đem nuốt sống a! Bất quá, cảm thấy đáng sợ nhất chính là Bắc Khả Uy trước mắt!

      Bắc Khả Uy tuy trong khoảng thời gian ngắn bất động thanh sắc, nhìn ra bất luận tâm tình gì, chỉ cảm thấy lạnh lẽo từ ngừoi phát ra

      “Sao lại hồ đồ như vậy như vậy chứ?! Dám đem thức ăn đâm vào quần áo Bắc tiên sinh, , ......”

      Lão xử nữ giận nghiến răng ngứa lợi, ta vô cùng khó khăn mới kiến tạo được hình tượng a! Toàn bộ hủy sạch rồi!

      Tầm Thiên Hoan cúi đầu, cắn răng :“Tôi phải cố ý .”

      , nữ nhân này, là......”

      Lão xử nữ muốn chửi ầm lên.

      Bắc Khả Uy đột nhiên lên tiếng :“Vương trưởng phòng......”

      Vương Molly nghe tiếng tranh thủ thời gian khom người :“Dạ.”

      “Có thể cho tôi mượn nhân viên này ngày hay ?”

      Thanh nhàng trầm thấp, nhưng rơi vào trong tai Tầm Thiên Hoan lại vô cùng tà ác.

      Vương Molly chớp mắt, tranh thủ thời gian :“Bắc tiên sinh, ngài yên tâm, nhọc công ngài tự thân xuất mã, tôi nhất định giúp ngài dạy dỗ ta!”

      xong, ánh mắt Vương Molly hung hăng bắn về phía Tầm Thiên Hoan, lửa giận trong ánh mắt ta có thể đủ thiêu trụi thân thể Tầm Thiên Hoan.

      Môi Bắc Khả Uy khẽ cong:“ Chỉ là, lần này, tôi muốn tự thân xuất mã.”

      Vương Molly sững sờ, sau đó lại tranh thủ thời gian :“Vâng, vâng, vâng, ngài sao là vậy ạ, ngài muốn đối phó với ta như thế nào cũng được, hôm nay tôi đem ta giao cho ngài xử trí .”

      Khá lắm hiên ngang lẫm liệt, lão xử nữ!

      Tầm Thiên Hoan tức tối nhìn hai người kia, ngươi lời, ta câu, xem Tầm Thiên Hoan là cái gì?

      Tầm Thiên Hoan nuốt nuốt yết hầu, nhìn Vương Molly cười gượng gạo:“Trưởng phòng, dù thế nào, tôi cũng là thành viên của công ty chúng ta...... Lần này, tuy là tôi làm sai, nhưng tôi tuyệt đối phải cố ý, muốn phạt tôi ra sao, đề......”

      Chỉ cần đừng giao cho ta !

      Vương Molly kiên nhẫn phất phất tay:“Nếu còn dong dài câu, tôi lập tức dùng quyền lực của tôi sa thải !”

      Sa thải?!

      Tầm Thiên Hoan ngơ ngác câu đều được !

      Quá mức khi dễ người mà, ỷ vào mình là trưởng phòng nên...... Tầm Thiên Hoan ở trong đầu đem lão xử nữ này bầm thây vạn chặt!

      Thái thái quá bộ tựu tại trong đầu đem cái này vương Molly là

      Được, hôm nay Tầm Thiên Hoan bất cứ giá nà, bất cứ giá nào cũng nhịn nữa, chẳng qua chỉ là vị trí viên chức nho mà thôi, có gì đặc biệt hơn người?! Dù thế nào, cũng tuyệt đối thể mất mặt mũi trước mặt Bắc Khả Uy!

      Tầm Thiên Hoan ngẩng đầu ưỡn ngực, mắt sáng như đuốc nhìn

      Vương Molly, vẻ mặt quật cường:“Ok, --”

      Chữ ‘Ok” còn chưa xong, Bắc Khả Uy trước mắt duỗi cánh tay ra, nắm ở bờ vai của ,‘Ôn nhu’ nhìn chằm chằm vào , thấp giọng :“Tầm tiểu thư, tại cũng nên tính toán món nợ của chúng ta rồi!”

      Tầm Thiên Hoan ngạc nhiên, nhìn , trong nội tâm run lên, bước chân như tượng gỗ di động về phía trước......

      Nhìn chằm chằm vào bóng lưng hai người , Vương Molly khỏi xoa xoa mồ hôi ở thái dương...... là đáng sợ, ta cứ như thế nhìn Bắc Khả Hâm [ Bắc Khả Uy ], cũng cảm giác được từ người phát ra hơi thở nguy hiểm, xem ra, Tầm Thiên Hoan lần này là chết chắc rồi......

      `````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````
      Last edited by a moderator: 16/1/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :