1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Chị Dâu - Lê Thuỷ Thanh Thuần (NP,H)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 78
      Edit: thuytinh



      Tầm Thiên Hoan trừng mắt Bắc Diệc Uy : “Bắc Diệc Uy, hỗn đản!”

      Dù cho lại oán, lại nộ, những thứ này nhưng lại bù được dục vọng trong cơ thể, nhìn , chỉ càng làm cho thêm khó chịu mà thôi, bất kể là thân thể, hay là...... Tâm......

      Đối với Tầm Thiên Hoan tức giận mắng, Bắc Diệc Uy có bất kỳ phản ứng nào, lại đột nhiên cúi đầu xuống, trầm giọng : “Thực xin lỗi.”

      Tầm Thiên Hoan khó chịu nhìn Bắc Diệc Uy, hai tay nắm chặt làm cho thân mình cứng ngắc, nhưng mà dục vọng lại vô cùng bất kham tại trong thân thể của quấy động......

      Tầm Thiên Hoan quay đầu , để cho mình nhìn người đàn ông trước mắt này, hai mắt dán vào tường chăm chú nhíu mày cắn răng nhịn xuống, lại cuối cùng khống chế nổi rên rỉ từ miệng dật ra......

      “Ân......”

      Bắc Diệc Uy nhắm mắt lại, quả thực quá hoang đường! Chính mình ràng biết làm loại tình này!

      Tầm Thiên Hoan khó chịu đến muốn khóc, tựa như hài đồng trôi nổi trong biển rộng, lòng muốn tìm đến thứ mà mình có thể dựa dẫm: “Tịch......”

      Bắc Diệc Uy bỗng nhiên mở ra cặp mắt sắc bén kia, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Tầm Thiên Hoan, đau đớn cùng xót xa cứ dâng tràn trong lòng , sau lúc lâu, : “Em bây giờ có thể nghĩ đến cũng chỉ có mà thôi sao?”

      “Tịch......”

      Chỉ cần trong miệng gọi tên Tịch, có thể dời chú ý, Bắc Diệc Uy, sao có thể khuất phục ?

      “Tịch......”

      Bắc Diệc Uy đến trước mắt của , lạnh lùng : “Em tại cho dù kêu tên của đến khản cổ, đều khó có khả năng giúp em giải thuốc trong người! Bởi vì căn bản là biết! Em còn muốn lãng phí miệng lưỡi làm gì?”

      Tầm Thiên Hoan dựa vào tia dũng khí cuối cùng, chuẩn bị đẩy ra: “Bỏ !”

      Nhưng có nghĩ đến chẳng những có đưa đẩy ra, ngược lại bàn tay vừa chạm vào thân thể của , liệt hỏa tựa như gặp củi khô bùng cháy dữ dội càng thể vãn hồi.

      Bắc Diệc Uy đứng ở tại chỗ cũng nhúc nhích, chăm chú nhìn chằm chằm vào Tầm Thiên Hoan lúc này.

      Tầm Thiên Hoan tiếp tục đẩy , phải thánh nhân, cũng có thất tình lục dục như những người phụ nữ bình thường khác mà thôi, huống chi lúc này xuân dược khống chế, làm sao giữ mình được?

      Tầm Thiên Hoan nhìn Bắc Diệc Uy, gian nan làm cho thân thể mình rời vách tường, nhưng ngay khi vừa động cả thân thể hoàn toàn tựa tại lồng ngực , muốn rời khỏi, cũng còn khí lực, tại trong ngực của hô hấp càng phát ra cấp loạn.

      Thân thể Bắc Diệc Uy cứng đờ, biết có khí lực chèo chống thân thể của mình mới có thể bất đắc dĩ tựa ở trước bộ ngực của , dù cho như vậy, trong lòng của loại xúc động tự với chình mình: lúc này đây cần , dựa vào ......

      Tầm Thiên Hoan chậm rãi ngẩng đầu, thanh trầm thấp nhược nhược: “Tại sao phải đối với tôi như vậy?”

      sao lại có thể đối với làm nên chuyện như vậy? Đau quá, trong nội tâm có loại đau đớn hiểu, đau đến làm cho gần như muốn lập tức khóc lên!

      Lý do??? Chỉ là vì hắnfont-size: 1.17em;'] font-size: 1.17em;']nhất thời xúfont-size: 1.17em;']c động muốn dạy bài học, cuối cùng chỉ có thể lẩm bẩm: “Thực xin lỗi......”

      “Tôi làm sai cái gì?” Tầm Thiên Hoan ngữ khí oán, khuôn mặt nghiêm trọng tái nhợt, trong ánh mắt nước, : “Tại sao phải đối với tôi như vậy?”

      Khuôn mặt Bắc Diệc Uy trơn bóng trắng nõn, lộ ra ràng góc cạnh tuấn tú lạnh lùng; lông mày rậm, mũi cao thẳng, tuyệt mỹ môi hình, mỗi nét đều toát lên vẻ đường hoàng cao quý, đôi mắt đen nhánh sâu thẳm ra màu ánh sáng mê người, tầng đạm lo nhu tình......

      nhiệt độ cơ thể của , hơi ấm của , tầng tầng đốt lên dục vọng của , đầu óc tại, thân thể tại, chỉ có ý niệm, ý nghĩ, muốn ! bức thiết cần !

      ngẩn ra lúc, khuôn mặt nhắn khẽ cúi xuống rồi lại ngẩng lên, nhắm mắt lại, đưa lên môi của mình......

      Bắc Diệc Uy cuối cùng nhịn được, còn chưa hôn tới liền nghiêng người tới hôn lên môi của , tận tình mút mát chất mật của , hôn đến rất sâu rất sâu......

      Bắc Diệc Uy ôm lấy thân thể mềm mại của , chân hướng về phía sau dùng lực cửa ra vào lập tức đóng lại!

      Đem đặt ở giường, cũng thuận thế đè người lên, áo ngoài của vốn sớm cởi, hơn nữa bởi vì vừa rồi dược tính quá mức giày vò, vô ý thức thủ dâm hồi, trong lúc này quần áo hoàn toàn hờ hững khoác người, Bắc Diệc Uy nhàng kéo, sau đó ném qua bên, tại hai người khẽ đảo cấp cuống quít loạn phía dưới, cũng tạm được giải quyết hết chướng ngại người......

      Dược tính người Tầm Thiên Hoan sớm phát tác, làm khúc dạo đầu cũng chỉ càng tra tấn mà thôi, Bắc Diệc Uy cũng tinh tường, cho nên tiết kiệm thời gian...... Trực tiếp vặn bung ra bắp đùi của , bên trong hoa cốc, mảnh ẩm ướt, xem ra thực rất nhẫn nhịn hồi lâu, Bắc Diệc Uy gầm tiếng, đem chính mình cự đại đẩy mạnh trong cơ thể của ...... Bởi vì dưới tác dụng của dịch, thành trong tuy rất căng, nhưng cũng thực rất là trơn mềm, trơn mềm cùng ướt át cùng nhau bọc cự đại khiến mất hồn tới cực điểm!

      Tầm Thiên Hoan chịu đựng để cho mình rên rỉ.

      Nhìn xem như thế, nhíu lông mày sắc bén, cuồng mãnh đâm vào, sau đó bỗng chốc dừng lại, chậm rãi, chậm rãi rút ra làm cho trong cơ thể càng ngày càng cảm thấy hư ...... Rút ra rồi, cũng dừng lại bên ngoài, đợi đến khi động đậy nhấc lên thân thể muốn nghênh đón tiến vào, mới mạnh mẽ đâm sâu, sau đó lại như lần trước mà chậm rãi rút ra......

      cần như vậy......”

      Loại cảm giác trống rỗng này làm cho cảm thấy bất lực, vô ý thức kẹp chặt cự đại của ......

      Khoái cảm tăng cao, nhắm mắt lại, gần như quên hô hấp.

      “Nhanh lên......”

      “Cái gì?”

      Tầm Thiên Hoan cắn môi: “Cầu nhanh lên......”

      Bắc Diệc Uy lại tiếng gầm , mới rút ra nửa, lại nhanh chóng vào, cuồng mãnh đút vào.

      “A...... A...... A......” khuôn mặt nhắn thống khổ cũng sung sướng nhăn lại, theo động tác càng ngày càng mãnh liệt phát ra tiếng kêu dâm mỹ.

      Thay đổi cái lại cái tư thế......

      Tình cảm mãnh liệt tiếp tục trình diễn......
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 79

      Edit : Nhu Thuy

      Beta :yunafr



      <img class="aligncenter wp-image-46706" alt="101APPLE_IMG_1379" src="http://cungquanghang.com/wp-content/uploads/2013/02/101APPLE_IMG_1379.jpg" width="576" height="348" />

      Tầm Thiên Hoan mỏi mệt sớm ngủ......

      Bắc Diệc Uy lẳng lặng vuốt mái tóc của , lúc lâu mới nhàng hôn xuống môi , mặc lại y phục của mình và ra khỏi phòng.

      xuống lầu, Ân Khả đợi, Bắc Diệc Uy ở trong sân sau nhìn cái, cũng đến sô pha ngồi xuống, mắt chậm rãi nhắm lại, dấu tâm trạng phức tạp của mình, là ưu thương? Là bất đắc dĩ?

      Ân Khả đến bên cạnh Bắc Diệc Uy, cẩn thận hỏi: “Ông chủ, muốn đem những cổ phần công ty kia chuyển qua cho Thiếu phu nhân sao?”

      Bắc Diệc Uy từ từ nhắm hai mắt, thấp giọng : “Đó là ấy nên được ,đó là tài sản của tôi.”

      Ân Khả ý vị sâu xa: “Nhưng mà, cũng có thể làm cho ấy nhận được.”

      Chỉ cần sử dụng chút ít thủ đoạn......

      Bắc Diệc Uy khẽ thở dài, : “Bất luận kẻ nào cũng có thể xảy ra biến cố mà nhận được di sản, nhưng...... Duy chỉ có ấy là được.”

      “Nhưng, tại nguy cơ của công ty......”

      “Nguy cơ của công ty liên quan đến ấy, sau khi giao cổ phần công ty cho ấy, ấy muốn làm sao làm vậy, đó là quyền tự do của ấy, tôi có quyền can thiệp.” Ở điểm này phải tôn trọng .

      ánh mắt của Ân Khả càng thêm sâu xa, thêm gì nữa, môi dần nụ cười dễ dàng nhận thấy: ‘Bắc Diệc Uy a Bắc Diệc Uy, phải biết ngay sau khi giao cho ta số tài sản này thất bại, đây chính là điểm chí mạng của ! Hơn nữa, cũng còn đường thoát nữa!

      Khi Tầm Thiên Hoan...tỉnh lại, là năm giờ chiều! Suy nghĩ chút, Tầm Thiên Hoan lại càng hoảng sợ, làm sao có thể ngủ như chết? Buổi sáng Bắc Diệc Uy phải hai giờ chiều nay luật sư đến sao? Ông trời, Tầm Thiên Hoan dùng tốc độ điên cuồng mặc quần áo, sửa sang lại kiểu tóc, cố gắng di chuyển thân thể còn có chút mệt nhọc xuống lầu!

      Quả nhiên, trong phòng khách, ngoại trừ Bắc Diệc Uy thân Âu phục, còn có người đàn ông trung niên đeo kính cận.

      Tầm Thiên Hoan tới, ngại ngùng cười cười : “Xin lỗi...... Để mọi người đợi lâu ?”

      Người nọ rất lễ phép : “ sao, tôi cùng Bắc tiên sinh trong thời gian chời đợi bàn bạc lại chút vấn đề về việc thừa kế di sản. Chắc hẳn đây chính là Tầm Thiên Hoan? Xin chào, tôi họ Tề. Là công chứng viên cho lần phân chia di sản này.”

      Tầm Thiên Hoan mỉm cười : “Xin chào!”

      Bắc Diệc Uy: “Mọi người ngồi xuống .”

      Tầm Thiên Hoan sau khi ngồi xuống, Tề luật sư đưa cho phần tư liệu, sau đó giải thích cho , Tầm Thiên Hoan chăm chú nghe, nghe tới nghe lui nhưng vẫn là cái hiểu cái .

      Cuối cùng, Bắc Diệc Uy đem phần cốt lõi của vấn đề chia di sản với Tầm Thiên Hoan: “Em cứ xem hợp đồng này nếu hiểu và đồng ý nội dung trong này lập tức ký tên!”

      Tầm Thiên Hoan sững sờ tiếp nhận tờ giấy, cẩn thận đọc, từ đối với loại giấy tờ chằng chịt chữ này lại luôn thấy đau đầu, lần này có thể đem những thứ này xem hết là quá sức, về phần có thể hiểu ý nghĩa trong đó hay lại là chuyện khác.

      Tề luật sư : “Nếu như phu nhân đồng ý thừa hưởng di sản của chồng là 30% cổ phần công ty tập đoàn Bắc thị, vậy ký tên ở phía .”

      Tầm Thiên Hoan cuối cùng hiểu được, ra kế thừa di sản Bắc Diệc Hâm là 30% cổ phần công ty tập đoàn Bắc thị!

      Tầm Thiên Hoan quay hỏi lại Bắc Diệc Uy: “ trước kia phải với tôi, tôi có thể kế thừa năm trăm ngàn tiền mặt sao? Bây giờ tại sao lại thành cổ phần công ty?”

      Tề luật sư nghe vậy, khó hiểu phân vân nhìn Bắc Diệc Uy, : “Đây là có chuyện gì?”

      Bắc Diệc Uy sững sờ, có chút xấu hổ, ho khan: “Lần kia là tôi lung tung, thể chắc chắn!”

      Tầm Thiên Hoan hoảng sợ trừng lớn mắt, suýt chút nữa đập bàn mà đứng dậy, nhưng lại nhịn được, nắm chặt tay, trừng mắt nhìn Bắc Diệc Uy : “Bắc Diệc Uy, sao có thể giữ lời vậy chứ? bây giờ là mưu gì? Mặc kệ cái gì, dù sao tôi chính là muốn năm trăm ngàn!”

      Tề luật sư có chút kinh ngạc, ngồi thẳng người, sau đó nhìn chằm chằm vào Tầm Thiên Hoan : “Thiếu phu nhân, tôi hiểu ý của .”

      Tầm Thiên Hoan năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Sao lại hiểu chứ, đơn giản là tôi muốn năm trăm ngàn!”

      “ 30% cổ phần công ty lấy sao?”

      Tầm Thiên Hoan quả quyết: “Cái gì cổ phần với công ty? Tôi đều cần, tôi muốn lấy tiền mặt!”

      Bắc Diệc Uy tỏ ra vô cùng điềm tĩnh ung dung ngồi ghế, tay bưng tách trà khẽ uống từng ngụm.

      Tề luật sư kiên nhẫn giải thích với Tầm Thiên Hoan: “ ra số cổ phần này còn giá trị hơn năm trăm ngàn gấp mấy lần......”

      “Ách......” Tầm Thiên Hoan ngơ ngẩn.

      Gấp bội......

      Gấp mấy lần năm trăm ngàn?!

      Ai nha, sao lại đần như vậy a? Đúng nha là đần, thiếu chút nữa đem núi tiền quăng ra ngoài cửa a!

      Nhìn thấy nửa ngày lời nào, Tề luật sư hỏi: “Vậy ý của là … là...... Ký hay là ký?”

      Ánh mắt Tầm Thiên Hoan sáng ngời: “Ký, như thế nào ký?”

      Chuyện tốt như vậy sao lại để vuột khỏi tay được chứ?

      Tầm Thiên Hoan lập tức cầm lấy bút, chút do dự kí vào vị trí dành cho mình!

      Vậy là 30% cổ phần công ty Bắc thị vào tay !

      Ngày đó, Tầm Thiên Hoan hưng phấn đến nỗi ngay cả khi ăn cơm trưa cũng vẫn cười mình.

      Trước khi rời khỏi Bắc gia, Tầm Thiên Hoan quay đầu hướng Bắc Diệc Uy câu: “Xem ra, cũng phải hoàn toàn là người ...... xấu.”

      Bắc Diệc Uy hỏi: “Tôi trước kia rất xấu?”

      Tầm Thiên Hoan cười .

      Bắc Diệc Uy nhìn : “Em vẫn nhất quyết rời sao?”

      Tầm Thiên Hoan : “Tôi muốn sống riêng thời gian.”

      Bắc Diệc Uy thản nhiên: “Em tốt nhất nên quên, em...... vĩnh viễn là người của Bắc gia.”

      Tầm Thiên Hoan sững sờ, đầu óc trong phúc chốc trở nên trống rỗng.

      Bao nhiêu kích động, vui vẻ, hưng phấn trước đây đều vì câu này mà dần dần bị thay thế bởi thứ cảm giác ...... chính xác là cảm giác bị trói buộc.





      Huệ Nguyễn thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 80
      Edit: Thủy Tinh

      Tầm Thiên Hoan gọi điện thoại cho Âu Dương Tịch, tự mình trở về nhà.

      Bóng đêm bao trùm, đèn đường sáng rực, xe cộ qua lại như nêm, mọi người tấp nập như nước chảy...... nhưng tất cả đối với Tầm Thiên Hoan đều như tồn tại.

      Tầm Thiên Hoan ở ven đường, lẳng lặng suy nghĩ về...... 30% cổ phần công ty...... Nhiều tiền như vậy.

      Có số tiền lớn như vậy phải làm gì với nó đây? chỉ là người phụ nữ có chí lớn, chỉ cần có thể cùng người mình sống hạnh phúc bên nhau đến già đủ lắm rồi......

      Tầm Thiên Hoan , đột nhiên có đôi tay từ phía sau vòng qua ôm lấy eo của , cảm giác quen thuộc ......

      Tầm Thiên Hoan có chút kinh hãi, nhưng rất nhanh lấy lại vẻ thản nhiên, cười, cho dù ở biển người mênh mông, cần dùng đến mắt vẫn có thể cảm giác ra là .

      “Tịch......”

      Người đứng phía sau ôm eo của , giọng hỏi: “Làm sao em biết là ?”

      “Em có thể cảm giác được, chỉ cần dùng cảm giác em cũng biết đó là .”

      Âu Dương Tịch kinh hỉ: “ ra em lợi hại như vậy.”

      Tầm Thiên Hoan mỉm cười: “Chỉ cần là , cho dù thế nào em đều có thể nhận ra.”

      Âu Dương Tịch cảm thán: “ thực rất hạnh phúc a!”

      “Sao lại ở đây?”

      Âu Dương Tịch : “Em còn dám hỏi vậy sao, chẳng phải dặn em rất kĩ, khi nào về phải gọi điện thoại cho , để tới đón em, vậy mà chờ cả ngày lần điện thoại đều có, hại lo lắng đến nỗi phải tìm em.”

      Tầm Thiên Hoan khỏi cười : “Em cũng còn là trẻ con, em biết đường về nhà mà.”

      phải ý này.” Âu Dương Tịch : “Nếu để cho đến tại cửa nhà Bắc gia đón em về nhà, cái cảm giác đó mới làm sung sướng hạnh phúc.”

      Tầm Thiên Hoan sửng sốt: “Thôi được, lần sau em nhất định gọi đến đón!”

      Âu Dương Tịch khẽ xoay người Tầm Thiên Hoan khiến cho hai người đối mặt, Âu Dương Tịch : “Vậy cần, tuyệt đối có lần sau!”

      Tầm Thiên Hoan khó hiểu: “Cái gì?”

      Âu Dương Tịch lần nữa ôm Tầm Thiên Hoan: “ có lần sau, từ giờ trở về sau em được quay trở lại Bắc gia......”

      Tầm Thiên Hoan bỗng nhiên trầm mặc.

      Sau khi về đến nhà, Tầm Thiên Hoan mệt chết , tắm rửa liền lên giường, nhưng lật qua lật lại lại như thế nào cũng ngủ được, mãi cho đến khi Âu Dương Tịch cũng tắm rửa xong lên giường ngủ, mắt của vẫn mở chừng chừng.

      Hai người cùng đắp cái chăn che kín cả người, chỉ lộ ra hai cái đầu, mặt đối mặt, Âu Dương Tịch chăm chú nhìn : “ phải rất mệt sao em vẫn chưa ngủ?”

      Tầm Thiên Hoan nhàng tiến đến gần Âu Dương Tịch và ôm theo thói quen: “Em ngủ được.”

      Vuốt ve khuôn mặt mệt mỏi của , hỏi: “Làm sao vậy, bảo bối?”

      Tầm Thiên Hoan nháy mắt, hỏi : “Tịch, sao hỏi em ở Bắc gia xảy ra chuyện gì?”

      Âu Dương Tịch mỉm cười: “Bởi vì tin tưởng em nhất định cho nghe.”

      Tầm Thiên Hoan bĩu bĩu môi: “Tịch xấu xa!”

      Âu Dương Tịch hỏi: “Khi em ở Bắc gia, Bắc Diệc Uy có làm khó em hay ?”

      “Làm khó?” Tầm Thiên Hoan khẽ kinh ngạc, sau đó cười : “Làm sao có thể? có, yên tâm,”

      Tầm Thiên Hoan nghĩ nghĩ, : “Tịch, theo di chúc của Bắc Diệc Hâm, em có thể kế thừa 30% cổ phần công ty tập đoàn bắc thị.”

      “30%?” Âu Dương Tịch cả kinh: “Em được kế thừa?”

      “Đúng vậy, hôm nay vừa ký tên.”

      Âu Dương Tịch vô cùng sửng sốt, khỏi tự : “Bắc thị đến lúc này mà vẫn có thể cho 30% cổ phần công ty......” Đây phải trời cũng muốn giúp sao?

      “Tịch, lẩm bẩm cái gì?”

      Âu Dương Tịch nhìn Tầm Thiên Hoan, cười cười: “ chắc chắn em chỉ kế thừa năm trăm ngàn từ di sản của Bắc Diệc Hâm mà.”

      Tầm Thiên Hoan trầm mặc: “......”

      Âu Dương Tịch chăm chú quan sát : “Nhưng xem ra em được vui sao?”

      Tầm Thiên Hoan nhàn nhạt : “ có, lúc biết được nhận nhiều như vậy em vô cùng sung sướng, nhưng là...... dần dần, em lại cảm thấy vui nổi...... Cổ phần công ty kia đối với em chỉ làm tăng thêm áp lực......”

      Âu Dương Tịch thương nhìn : “Thiên Hoan, em cần lo nhiều như vậy.”

      “Em cũng muốn bản thân suy nghĩ nữa, nhưng lo được mà, vì đối với cổ phần công ty kia em có hiểu biết gì về nó, lại càng biết phát triển nó như thế nào......” Tầm Thiên Hoan ôm chặt Âu Dương Tịch: “Em chỉ nghĩ mỗi ngày ở nhà, nấu cơm cho , làm những việc...... thích.”

      “Thiên Hoan, đây là cuộc cạnh tranh trong thế giới , em muốn sống tốt nhất định phải làm cho mình cường thế, những thứ này thể miễn cũng trốn tránh được, em hiểu ?”

      Tầm Thiên Hoan thở dài: “Em đương nhiên hiểu được, nhưng là, em , Tịch, nhất định chăm sóc em cả đời đúng ?”

      Cả đời?

      cũng muốn...... Chỉ mong ông trời có thể cho cơ hội này......

      “Nhưng là......” Âu Dương Tịch nhìn chằm chằm vào Tầm Thiên Hoan, : “Nếu có ngày, ngay cả chính mình cũng chăm sóc được nữa, em phải làm sao?”

      Tầm Thiên Hoan nhìn Âu Dương Tịch cười: “Cho nên, em quyết định đem 30% cổ phần công ty chuyển nhượng cho ! Như vậy, hoàn toàn có khả năng chăm sóc em!”
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Thủy Tinh
      Beta: Quảng Hằng
      Chương 81


      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/02/d-c-s-ng-1.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/02/d-c-s-ng-2.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/02/d-c-s-ng-3.jpg" width="620" height="3000" />

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 82

      Edit: Thủy Tinh


       
      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/lkbQ9e0.jpg" width="620" height="3000" />



      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/MPRUzGv.jpg" width="620" height="3000" />


      nhớ , trong ngày thứ ba bị giam ở gian phòng tử, từng gặp cái bóng lưng này, chỉ là khi đó, người nọ mang mặt nạ, cách nào nhận mặt mũi của , nên vô tình nhớ kỹ bóng lưng của !

      Tầm Thiên Hoan xách theo gói đồ, ánh mắt chăm chú vào phía sau lưng người nọ, vô ý thức bước theo sát phía sau.

      Sau khi băng qua hai con đường, Tầm Thiên Hoan vì tránh né người đường mà bên này nhường chút, bên kia ngừng ngừng, đến khi đến trước cái nhà hàng lớn Ân Khả thấy đâu nữa!

      Tầm Thiên Hoan ánh mắt bốn phía tìm kiếm, nhưng trong biển người mênh mông đều là những gương mặt lạ lẫm......

      Ngẩng đầu, nhìn bảng hiệu ghi: Nhà hàng Kha tinh !

      Trong trí nhớ, hình như Tịch có đến nhà hàng này?

      kì lạ, làm sao lại theo người này đến đây?

      Muốn vào xem hay ?

      Tầm Thiên Hoan nghĩ lại, hay là bỏ , Tịch có chuyện cùng khách hàng đàm phán, nếu gặp ấy lúc này trong tay còn cầm nhiều đồ...... Nghĩ như thế nào cũng thích hợp.

      Nghĩ vậy, Tầm Thiên Hoan xoay người .

      Trong đầu vẫn ngừng suy nghĩ......

      Ân Khả, chính là thủ hạ của Bắc Diệc Uy, nếu lần trước người bắt cóc là Ân Khả, như vậy...... Có thể hay cùng Bắc Diệc Uy có quan hệ?!

      Tầm Thiên Hoan cả kinh, cảm thấy những chuyện này quá thể tưởng tượng nổi, tinh thần nhanh chóng trùng xuống, hoảng sợ, mê mang, sợ hãi, tràn ngập đầu óc !

      muốn biết ràng, nhất định phải tìm hiểu ràng chân tướng tình!

      Bắc Diệc Uy, đến cùng mọi chuyện có lien quan đến hay ?

      ................................

      Huệ Nguyễn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :