1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Chị Dâu - Lê Thuỷ Thanh Thuần (NP,H)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #5f970b;']Chương 59
      #849c06;']Edit: kissty
      #849c06;']Beta: thuytinh
      #ba5907;'] chiếc giường hỗn độn, chăn mền rớt xuống tại bên giường, hai cơ thể xích lõa nằm ở giường......
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan vẫn thở gấp, hồng điểm che kín thân, hạ thể mảng ướt đẫm nồng đượm dịch......
      #ba5907;']Bắc Diệc Uy tay gối sau đầu, quay đầu sang nhìn Tầm Thiên Hoan, hỏi han: “Mệt chết sao?”
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan gật gật đầu: “Uhm.”
      #ba5907;']“ có làm em bị thương ?”
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan lắc đầu.
      #ba5907;']Bắc Diệc Uy tay nhéo nhéo gương mặt của : “ rất ôn nhu.”
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan : “Chính là tôi cảm thấy toàn thân thoải mái.”
      #ba5907;']Bắc Diệc Uy thở ra, từ giường đứng lên : “ giúp em tắm rửa nha.”
      #ba5907;']Nhanh nhẹn mặc lên y phục của mình sau đó nhặt lên áo ngủ lớn, bao lấy thân thể của , đem cẩn thận ôm lấy ra khỏi phòng.
      #ba5907;']Người hầu đối với cái dạng này đều thấy qua nhưng vẫn tránh khỏi đỏ bừng mặt, Bắc Diệc Uy liếc nhìn A Đan, : “Còn mau chuẩn bị nước ấm, Thiếu phu nhân muốn tắm rửa.”
      #ba5907;']A Đan vội vàng chạy ra.
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan : “ cần nước ấm, tôi thích tắm bằng nước lạnh.”
      #ba5907;']Bắc Diệc Uy lắc đầu : “ tại em như vậy sao có thể tắm nước lạnh?”
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan hơi thở bỗng trở nên hỗn loạn, phía trước cách đó xa nhìn thấy Tầm Tân Đồng kinh ngạc nhìn hai người họ, khuôn mặt tuấn tú có bất luận biểu gì, chỉ là dù khoảng cách xa như vậy, Tầm Thiên Hoan vẫn cảm thấy phẫn nộ cam tâm cùng lạnh lùng  liên miên dứt......
      #ba5907;']Bắc Diệc Uy cũng phát Tầm Tân Đồng, đôi môi đường cong càng sâu sắc, vẫn ôm từng bước đến gần Tầm Tân Đồng, đến trước mặt của , nở nụ cười tự nhiên : “Cậu em vợ còn ngủ sao?”
      #ba5907;'] thanh của Bắc Diệc Uy lôi suy nghĩ của Tầm Tân Đồng quay lại, Tầm Tân Đồng cười, : “Hai vị cũng đồng dạng có ngủ sao?”
      #ba5907;']Bắc Diệc Uy : “Chị cậu, thân thể ấy có điểm thoải mái, tôi mang ấy tắm rửa.”
      #ba5907;']Tầm Tân Đồng ánh mắt thâm trầm, nhìn Tầm Thiên Hoan, hồi lâu mới : “Tôi về phòng trước.”
      #ba5907;']Bắc Diệc Uy cùng Tầm Thiên Hoan nhìn Tầm Tân Đồng mặt biểu tình, xoay người liền hướng gian phòng của mình đến. Tầm Thiên Hoan ánh mắt kinh ngạc, Bắc Diệc Uy môi đường cong càng lúc càng tàn khốc, : “Như thế nào, mất hứng vì đệ đệ của em chứng kiến chúng ta như vầy phải ?”
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan chấn ngộ, : “ cái gì?”
      #ba5907;']“Em phải ngu ngốc, hẳn biết -- chỉ có thể là đệ đệ của em!”
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan mặt tối sầm: “Tôi rất ràng! cần , rốt cuộc có phải tắm rửa ?!”
      #ba5907;']Bắc Diệc Uy khẽ cười tiếng: “Tinh tường là tốt rồi!”
      #ba5907;']Ngày hôm sau khi...tỉnh lại, Bắc Diệc Uy xuống giường rời , mà A Đan là người hầu tỉnh lại.
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan vuốt đôi mắt buồn ngủ, thuận miệng hỏi: “A Đan, thiếu gia?”
      #ba5907;']A Đan vô cùng cung kính trả lời: “Thiếu gia công ty.”
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan đếm xỉa tới lên tiếng: “A......”
      #ba5907;']A Đan tiến lên đỡ Tầm Thiên Hoan xuống giường, thay y phục, cuối cùng ngồi vào xe lăn, chuẩn bị giúp chải đầu, Tầm Thiên Hoan : “ cần, tôi tự mình làm, ngươi ra ngoài trước , nhìn xem Tầm thiếu gia có rời giường chưa.”
      #ba5907;']A Đan đến bên, cúi đầu : “Tầm thiếu gia hôm nay sáng sớm rời rồi.”
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan động tác cứng đờ, quay đầu nhìn A Đan hỏi: “? Có nhắn lại gì ?”
      #ba5907;']“Thiếu gia bảo tôi nhắn với rằng cậu ấy về nhà, có rảnh đến thăm .”
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan thoải mái, Tầm Tân Đồng cũng hay, ở tại chỗ này chỉ làm cả ngày cũng an.
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan chán đến chết tại Bắc gia, Tầm Thiên Hoan lấy điện thoại cầm tay ra trước mắt quơ quơ, sau đó nhấn dãy số, mỉm cười chờ Âu Dương Tịch tiếp nhận.
      #ba5907;']Điện thoại vang lên vô số lần, đối phương lại chậm chạp tiếp.
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan ngây cả người, khó hiểu, như thế nào tiếp điện thoại di động của ?
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan lại gọi, vẫn là tiếp...... Đưa điện thoại di động quăng ra, Tầm Thiên Hoan liếc điện thoại, giống như trừng mắt người nào đó --
      #ba5907;']Hừ, Âu Dương Tịch, tiếp điện thoại nhé?!
      #ba5907;']3h.
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan từng chút từng chút ăn món ăn bàn......
      #ba5907;']A Đan cầm điện thoại Tầm Thiên Hoan tới: “Thiếu phu nhân, điện thoại di động của người vang lên.”
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan tiếp nhận điện thoại, xem màn hình, chính là Âu Dương Tịch điện, Tầm Thiên Hoan hừ tiếng, nhìn điện thoại vang lên mấy lần mới tiếp nhận điện thoại.
      #ba5907;']“Thiên Hoan, vì cái gì lâu như vậy mới nghe?”
      #ba5907;']“ biết.”
      #ba5907;']Âu Dương Tịch cười: “Là vì vừa rồi có tiếp điện thoại à?”
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan kinh ngạc, bật thốt lên: “Làm sao biết?”
      #ba5907;']“ còn hiểu em sao?”
      #ba5907;']“Vậy vừa rồi vì cái gì tiếp điện thoại?”
      #ba5907;']“...... vừa rồi ra khỏi... mà để di động trong nhà.”
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan “A” tiếng.
      #ba5907;']“Em tìm có chuyện gì ?”
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan thả chiếc đũa trong tay ra, : “Em chỉ là cảm thấy có điểm nhàm chán...... Cho nên tìm người điện thoại.”
      #ba5907;']Âu Dương Tịch trầm mặc hồi lâu, rồi lên tiếng: “Ở trong phòng rộng lớn như vậy đúng là nhàm chán a...... Như vậy ra ngoài tốt rồi.”
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan giật mình, cầm chặt điện thoại, ánh mắt dần dần tan rã......
      #ba5907;']“ được, em ra được......”
      #ba5907;']Lại là hồi trầm mặc, : “ đến đón em, nửa đêm bỏ trốn, sau đó, cho em khoái lạc, cho em tự do, cho em hạnh phúc, ngay bây giờ, được ?”
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan bật cười: “ Em hạn ba phút liền tới đây!”
      #ba5907;']“Nhanh như vậy a? giờ, giờ lập tức có mặt!”
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan khinh khỉnh: “Van , sao?”
      #ba5907;']“Chỉ cần em muốn rời Bắc gia, bất cứ lúc nào cũng có thể mang em .”
      #ba5907;']“ cần, em tại thể rời .” Tầm Thiên Hoan cười: “Như vậy, từ nay về sau khi nào em muốn rời , cho , đến lúc đó lập tức đến đón em được ?”
      #ba5907;']“...... được.”
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan nghiêng đầu nghi ngờ : “Tịch, vài ngày có ăn cơm?”
      #ba5907;']“Em có ý gì?”
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan bĩu bĩu môi : “Vậy giọng của như thế nào nghe như là được ăn cơm?”
      #ba5907;']“Nào có?!”
      #ba5907;']“Còn có,” Tầm Thiên Hoan thở dài: “Tịch, tại em ở bên cạnh của nhất định phải hảo hảo chăm sóc chính mình, cơm nhất định phải ăn a.”
      #ba5907;']“...... Nhưng là, chỉ muốn ăn đồ ăn do em làm thôi.” Âu Dương Tịch : “Em trở về nấu cơm cho ăn được ?”
      #ba5907;']“Chẳng lẽ em làm cho , ăn sao?”
      #ba5907;']“ukm.”
      #ba5907;']“ là giống trẻ con.” Tầm Thiên Hoan bực mình: “Vậy chết đói rồi.”
      #ba5907;']“A, tức giận sao?”
      #ba5907;']“Em rất tức giận rất tức giận!”
      #ba5907;']“Được, ăn, từ giờ dùng cơm, suy cho cùng vẫn là có thể hoàn toàn ăn hết em.”
      #ba5907;']“Lúc ăn cơm hãy nghĩ đó là cơm em nấu, nếu ăn cơm đời này đừng nghĩ gặp lại em.”
      #ba5907;']“Vâng, ăn cơm ngon, chăm sóc chính mình, như vậy chúng ta có thể nhanh chóng gặp mặt đúng ?”
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan sững sờ, hiểu là tư vị gì, chỉ : “Ách...... Chắc lâu nữa đâu...... Tịch, Tịch, còn ở đó ?”
      #ba5907;']“......Có, ở đây, nhưng Thiên Hoan, tại có chút việc, cúp điện thoại trước!”
      #ba5907;']“Đô đô đô......”
      #ba5907;']Tầm Thiên Hoan cầm lấy điện thoại: “ Tịch, Âu Dương Tịch? Như thế nào đột nhiên tắt điện thoại?!”
      #ba5907;'] mình trong phòng bệnh, Âu Dương Tịch mặc đồ bệnh nhân, ném điện thoại, ôm lấy ngực, nằm ở giường bệnh, khuôn mặt tuấn tú, vặn vẹo đau nhức, trán ứa ra mồ hôi lạnh......
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #093ba3;']Chương 60
      #e21c6f;']Edit: kissty
      #e21c6f;']Beta: thuytinh
      #1ea39b;']Cửa phòng bệnh đột nhiên bị mở ra, xuất ở cửa ra vào lại là Ân Khả!
      #1ea39b;']Ngực giống có sợi dây thừng cột lại và xoắn nhiều lần, Âu Dương Tịch mặt tái nhợt, ánh mắt lại như cũ lợi hại, : “ Tại sao lại đến đây?!”
      #1ea39b;']Ân Khả vẻ mặt lo lắng: “Nghe ...... cậu lại phát bệnh, cho nên tôi nhịn được tới thăm......”
      #1ea39b;']Âu Dương Tịch giữ vẻ mặt bình thản, nhìn qua ngoài cửa sổ, lạnh lùng : “Tôi sao!”
      #1ea39b;']Ân Khả cắn môi: “Tịch......”
      #1ea39b;']Âu Dương Tịch chậm rãi xoay đầu lại, nhìn Ân Khả: “Mình biết cậu muốn gì, nhưng là mình muốn nghe.”
      #1ea39b;']“Như vậy, mình van cậu......” Ân Khả gục đầu xuống, chỉ là thành khẩn, thậm chí còn mang theo vài phần cầu xin, “Nhanh chóng ra nước ngoài trị liệu được , thể kéo dài được nữa, nếu ......” Nguy hiểm tánh mạng.
      #1ea39b;']Âu Dương Tịch ánh mắt kiên định: “Mình bây giờ thể !”
      #1ea39b;']Ân Khả kích động: “Tịch!! Đừng như vậy, có biết hay , nếu cậu xảy ra chuyện gì, mình dù có chết tha thứ cho bản thân!”
      #1ea39b;']Âu Dương Tịch mặt biểu tình, lạnh nhạt : “Cái này liên quan đến cậu.”
      #1ea39b;']Ân Khả chăm chú nắm quyền, vẻ mặt căng thẳng: “Chuyện liên quan đến mình? Cậu cho rằng câu “Chuyện liên quan đến mình” có thể để cho mình tự tha thứ bản thân sao? Cậu cho rằng câu ‘Chuyện liên quan đến mình’, có thể để cho mình quên trước đây nếu phải vì cứu mình, ngực cậu cũng bị nội thương!”
      #1ea39b;']Ân Khả cùng Âu Dương Tịch từ khi nào quen biết? tuổi, hai tuổi, hoặc là vừa sinh hạ? Dù sao, bọn họ cũng nhớ , chỉ biết là cùng nhau chơi đùa lớn lên, bởi vì hai người mẫu thân là hảo hữu, bọn họ trong lúc đó quan hệ rất tốt, cùng học, cùng tan trường, đồng thời cũng cùng trốn học, cùng đánh nhau...... Từ sau khi mẹ của Âu Dương Tịch qua đời, cùng người nhà di dân đến nước ngoài. Năm hai mươi tuổi về nước, nguyên danh Hoắc Hoa Tịch, sau đổi tên lấy theo họ của mẹ là Âu Dương Tịch.
      #1ea39b;']Tuy trong mười mấy năm có gặp gỡ, cũng có liên lạc, nhưng ngay lần đầu gặp lại mới phát tình bạn mười mấy năm trước hề thay đổi, phai nhạt, theo năm tháng càng làm cho tình cảm sâu đậm tự trong đáy lòng ......
      #1ea39b;']Âu Dương Tịch có lần chọc vào xã hội đen, bị xã hội đen đến báo thù. Ân Khả vốn định hỗ trợ, cuối cùng cũng gặp nguy hiểm, Âu Dương Tịch thay đỡ gậy ...... Từ đó về sau để lại di chứng, thậm chí bởi vậy …. Tánh mạng cũng gặp nguy hiểm.
      #1ea39b;']Đêm khuya, đứng ở tấm màn đen, mỗi lần nghĩ đến Ân Khả cảm thấy trong lòng vô cùng áy náy, hận lúc ấy người bị thương phải là bản thân mà lại là người em mình coi trọng nhất ......
      #1ea39b;']“Trình Ân Khả, có phải hay sợ mất người bạn là mình?”
      #1ea39b;']“Cái gì?!”
      #1ea39b;']Âu Dương Tịch nhìn Ân Khả: “ được nghĩ cũng được , từ nay về sau cho phép cậu nhớ đến những chuyện trước đây, đem những áy náy hối hận chết tiệt của cậu...hết thảy quên !”
      #1ea39b;']Ân Khả thân thể cao lớn đứng ở trong phòng bệnh, tâm trạng cùng cực đau khổ cùng nhẫn, mắt nhắm chặt lại, cắn môi, gục đầu xuống, hai tay chống giường, thuận thế quỳ xuống bên giường và ngữ khí thong thả mà trầm thấp: “Tịch, ra nước ngoài trị liệu . Mình lần nữa cầu xin cậu......”
      #1ea39b;']Âu Dương Tịch thấy thế, giật mình thôi, nhịn đau từ giường ngồi dậy, sâu nhìn chằm chằm vào Ân Khả, : “Ân Khả, nên như vầy được ?”
      #1ea39b;']Ân Khả chậm rãi ngẩng đầu, nhìn thẳng Âu Dương Tịch, bi thương khuôn mặt làm cho trong hốc mắt có thống khổ ướt át,  “Tịch, đừng đem tính mạng ra giỡn......”
      #1ea39b;']Âu Dương Tịch nhìn Ân Khả, trong mắt hiển nhiên cảm động, chỉ là, đột nhiên lại cười : “Huynh đệ, nên nghiêm trọng như vậy!”
      #1ea39b;']“Tại sao có......”
      #1ea39b;']Âu Dương Tịch dứt khoát xen lời : “Mình rồi, nếu chưa kéo được Bắc Diệc Uy xuống đài trước, mình tuyệt đối trị liệu!”
      #1ea39b;']Thời cơ đúng, sao có thể xuất ngoại? xuất ngoại, chẳng phải là đem hai tay dâng cho Bắc Diệc Uy...... Đây tuyệt đối có khả năng!
      #1ea39b;']“Tịch, mình cũng muốn tốt cho cậu!” Ân Khả : “Muốn hạ bệ Bắc Diệc Uy cũng phải là hai ngày là có thể làm được chuyện, nhưng là, bệnh của cậu tuyệt đối thể kéo dài!”
      #1ea39b;']Âu Dương Tịch nhắm mắt vung tay lên, : “Mình tại trông nom được nhiều như vậy, cậu cũng biết mình thể nào ấy!”
      #1ea39b;']“Chính là, tại chỉ có cậu, mà cả Bắc Diệc Uy đều đối với ấy trở nên mê muội...... Muốn buông ấy ra, cũng phải là dễ dàng như vậy.” Ân Khả .
      #1ea39b;']Âu Dương Tịch nghe, thở dài tiếng, ánh mắt yên lặng nhìn qua đèn, ngực từng đợt quặn đau, hề hay biết, chỉ cảm thấy vô cùng mê mang cùng sợ hãi......
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #26ce41;']Chương 61
      #d16c23;']Edit: thuytinh


      <img class=" wp-image-37346 aligncenter" alt="132" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/12/132.jpg" width="590" height="428" />


      #714db2;']Tính tính thời gian, qua hai ngày nữa chính là lúc Tầm Tân Đồng xuất ngoại, chân Tầm Thiên Hoan vết thương cũng gần khỏi hẳn, cảm giác cuộc sống đúng là được tự nhiên, hoài niệm trước kia cùng Kiki còn có Tịch cùng chỗ, như vậy tiêu diêu tự tại, vô câu vô thúc......
      #714db2;']Sửa sang lại kiểu tóc, thay bộ quần áo thoải mái màu trắng, Tầm Thiên Hoan lần đầu tiên chuẩn bị rời khỏi nhà, trong khoảng thời gian chân bị thương tại Bắc gia tuyệt có ra khỏi cửa, mặc dù cùng Tịch có điện thoại liên lạc nhưng trong lòng lại luôn có loại dự cảm bất hảo, cũng được vấn đề tột cùng là từ đâu ra, là vì thường xuyên điện thoại cho lần nào cũng có kịp thời tiếp? Là vì trong lúc trò chuyện, thường xuyên nhanh chóng cắt ngang? Hay là do ngữ khí chuyện của ? nghĩ ra, để ý , chỉ có tự mình gặp .
      #714db2;']Cự tuyệt Bắc Diệc Uy an bài lái xe riêng, Tầm Thiên Hoan duy trì thói quen chính mình: nếu là ra ngoài mà còn có người của Bắc gia theo rời, như vậy cũng thành người nhà Bắc gia rồi! , phải người của Bắc gia, cần làm người của Bắc gia.
      #714db2;']Ngồi xe taxi, Tầm Thiên Hoan lẳng lặng nhìn qua ngoài cửa sổ, phong cảnh nhanh chóng ở trước mắt lên......
      #714db2;']Chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên, Tầm Thiên Hoan vô ý thức lấy điện thoại cầm tay ra, xem xét lại là Tầm Tân Đồng.
      #714db2;']Tầm Thiên Hoan tâm nặng nề như chìm xuống vô tận, thẳng đến khi tiếng chuông vang lên lần thứ n, Tầm Thiên Hoan mới chậm rãi nhận nghe điện thoại.
      #714db2;']“Tân Đồng, tìm chị có việc sao?”
      #714db2;']Cho dù ở trong điện thoại, Tầm Tân Đồng thanh cũng vẫn dễ nghe, : “Phải, em ở tại tiệm cà phê Mỹ thực đường Quốc Quang chờ chị.”
      #714db2;']Tầm Thiên Hoan lặp lại hỏi lần: “Có chuyện gì ?”
      #714db2;']“Em phải sớm xuất ngoại, có việc gì thể tìm chị tâm sao?”
      #714db2;']“Chính là, chị tại......” muốn gặp Tịch a.
      #714db2;']“Em ở chỗ này chờ chị, chị nếu đến em vẫn mực chờ, đợi cho đến ngày xuất ngoại đó......”
      #714db2;']Tầm Tân Đồng đột nhiên cắt đứt điện thoại, Tầm Thiên Hoan kinh ngạc nghe điện thoại bên kia truyền đến đô đô thanh.
      #714db2;']“Lái xe, quay đầu Quốc Quang.”
      #714db2;']Ánh tà dương chiếu xuống thành thị ồn ào, hối hả dòng người, ngựa xe như nước......
      #714db2;']Tầm Thiên Hoan xuống xe taxi, đứng ở trước tiệm cà phê Mỹ thực, kinh ngạc nhìn qua cửa thủy tinh có nhiều người ra vào......
      #714db2;']Tầm Thiên Hoan nhìn chút biển quảng cáo, sau đó bước , từng bước vào quán cà phê......
      #714db2;']Tầm Tân Đồng tại lầu hai bao hết gian ghế khách quý.
      #714db2;']Tầm Thiên Hoan tại hàng ghế trước cửa bồi hồi hồi lâu, do dự mình là có nên hay vào, cánh cửa tại gian ghế khách quý đúng lúc này mở ra, hé ra khuôn mặt tuấn tú xuất ở trước mắt, Tầm Thiên Hoan ngẩn người, sau đó muốn hỏi cái gì, Tầm Tân Đồng lại mở miệng trước : “Chị đến rồi.”
      #714db2;']Sau đó chần chừ lôi kéo Thiên Hoan vào ghế, làm cho Tầm Thiên Hoan tại to sô pha ngồi xong, mình cũng ngồi ngay bên cạnh.
      #714db2;']Tầm Thiên Hoan ngồi ở ghế sa lon, hỏi: “Tại sao tới loại địa phương này?”
      #714db2;']Tầm Tân Đồng nhìn Tầm Thiên Hoan, cười : “Loại địa phương này làm sao? Ha ha, em cũng phải đến ăn chơi đàng điếm.”
      #714db2;']Tầm Thiên Hoan : “Có chuyện gì, có thể trong nhà hoặc là tại địa phương khác .”
      #714db2;']Tầm Tân Đồng chú thị Tầm Thiên Hoan, khẽ giơ tay vén lên sợi tóc của , : “Em nghĩ tìm chỗ an tĩnh, cùng chị -- hảo hảo chuyện.”
      #714db2;']Tầm Thiên Hoan quen, đầu liền né về hướng ngược lại, tránh tay của , tay của dừng tại giữa trung, : “Có chuyện gì, em cứ .”
      #714db2;']“Được, chị là người cùng em lớn lên đúng ?”
      #714db2;']Tầm Tân Đồng xoay người, vừa , thiên về bên rượu lấy rượu.
      #714db2;']Tầm Thiên Hoan thấp giọng trả lời: “Đúng vậy.”
      #714db2;'] trước đây nhìn bụng của mẹ ngày từng ngày lớn lên, lại nhìn... oa oa tay, rồi cùng... chút lớn lên, sau đó lần đầu tiên cùng lưng đeo túi sách nhà trẻ...... Nhưng là, như thế nào cũng nghĩ đến, em trai mà thương nhất, có ngày lại với , ... .........
      #714db2;']“Chị cũng là hiểu nhất em đúng hay ? Trước đây, bây giờ, và sau nay cũng vậy......”
      #714db2;']Lúc này Tầm Tân Đồng uống hơn hai ly rượu.
      #714db2;']Tầm Thiên Hoan dần dần cúi đầu xuống: “...... Là......”
      #714db2;']“Chị vẫn duy trì chuyện mình muốn làm, phải ?”
      #714db2;']Tầm Thiên Hoan bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Tầm Tân Đồng, : “Tân Đồng, rốt cuộc muốn cái gì?”
      #714db2;']Tầm Tân Đồng vẫn : “Cho dù ủng hộ, cũng trách cứ em phải ? oán, nhiều ít giải thích dùm cho em......”
      #714db2;']Tầm Thiên Hoan bất đắc dĩ nhìn Tầm Tân Đồng: “Tân Đồng......”
      #714db2;']Tầm Tân Đồng nhìn Tầm Thiên Hoan, đem ly kia rượu đưa cho Tầm Thiên Hoan, : “Uống ly .”
      #714db2;']Tầm Thiên Hoan nhìn ly rượu, lại chậm chạp tiếp, cứ như vậy hơi giật mình nhìn xem, tựa hồ nhất thời còn chưa kịp phản ứng.
      #714db2;']Tầm Tân Đồng nhắc nhở : “Như thế nào, để cho em mực như vậy giơ?”
      #714db2;']Tầm Thiên Hoan ánh mắt nhìn hướng Tầm Tân Đồng : “Chị thích uống rượu.”
      #714db2;']Tầm Tân Đồng cười cười: “Uống rượu quan tâm có thích hay , chị cứ coi như giúp em uống, trước khi em xuất ngoại chị cùng em uống chút rượu được sao?.....”
      #714db2;']Tầm Thiên Hoan cười cười, giơ lên tay tiếp nhận ly rượu, cùng Tầm Tân Đồng tay cầm ly rượu khác đụng đụng, sau đó, uống hơi cạn sạch!
      #714db2;']Tầm Tân Đồng chú thị ly rượu được uống cạn sạch, vui vẻ sâu, : “ hỗ là tỷ của tôi! Chính là sảng khoái!”
      #714db2;']Tầm Thiên Hoan nhìn đệ đệ, khỏi cười: “Cái này tính cái gì sảng khoái a? Nếu phải em......”
      #714db2;'] đợi Tầm Thiên Hoan xong, Tầm Tân Đồng lại rót ly rượu cho Tầm Thiên Hoan, : “Chúng ta lại uống!”
      #714db2;']Tầm Thiên Hoan nhìn ly rượu, thầm thở dài, lại nhận lấy, như vừa rồi đồng dạng uống xong, : “Tân Đồng, đến nước ngoài, em tốt tốt chăm sóc chính mình.”
      #714db2;']“...... Em biết .” Tầm Tân Đồng tiếp tục rót rượu, trả lời có chút đếm xỉa tới.
      #714db2;']Tầm Thiên Hoan lại tiếp nhận rượu, lại uống, : “Tại đó, có nào tốt em cũng có thể thử kết giao......”
      #714db2;']“Ân......”
      #714db2;']“Tỷ tỷ vĩnh viễn đều là tỷ tỷ của em......”
      #714db2;']“Ân......”
      #714db2;']“Chị là chị ruột của em, có cái gì cần, có thể gọi điện thoại cho chị, chị tận năng lực trợ giúp em......”
      #714db2;']“Em biết......”
      #714db2;']Trong phòng, ngọn đèn ấm áp, mùi rượu từ từ tản ra, nhạc thoải mái phập phồng ......
      #714db2;']Tầm Thiên Hoan men say càng ngày càng đậm, lại tựa hồ hề phát giác, ánh mắt dần dần mông lung, ánh mắt càng ngày càng mờ ảo, người khí lực từng chút từng chút mất dần….
      #714db2;']Tựa ở ghế sa lon, đầu nặng nề choáng váng, Tầm Thiên Hoan chậm rãi, chậm rãi nhắm mắt lại......
      #714db2;']Tầm Tân Đồng rốt cục đặt ly rượu xuống, nhìn chằm chằm vào Tầm Thiên Hoan ý thức càng ngày càng mơ hồ, chậm rãi đứng lên, dáng người cao gầy, tuấn tú khuôn mặt, thẳng tắp đứng ở trước mặt Tầm Thiên Hoan, mở ra từng nút từng nút áo sơmi, đồ đạc rơi mặt đất “Leng keng thùng thùng”
      #714db2;']Giờ khắc này rốt cục đến, khiến cho ý hồi, chờ khắc chờ quá lâu...... 
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Để chúc mừng năm mới, ta ưu tiên tặng các nàng thêm 1 chap nữa. Chúc các nàng năm mới học hành suôn sẻ, cuộc sống luôn vui vẻ và mạnh khỏe.
      Chap này có H nha, vì muốn các nàng bức rức ngủ được đêm giao thừa nên ta cố gắng edit để tặng các nàng đấy. Thương ta nào????????????????????
      #c58411;']Chương 62
      Edit: thuytinh
      Nhắm mắt,  hít cái sâu, lại mở mắt ra, rơi vào mi mắt chính là hình dáng hồng nhuận trong men say, ngực đẫy đà như như , trắng nõn da thịt, dưới ánh đèn kiều khu càng tản ra hết sức mê người......
      nhanh chậm từ tốn cởi ra người mình tất cả chướng ngại, sau đó nhìn , nghiêng đến trước thân thể , chậm rãi cởi áo ngoài của , từng cái từng cái rút , đại chưởng nhàng mà mơn trớn thân trơn mềm thoải mái da thịt, con mắt chăm chú chú thị xích lõa kiều khu, nam tính những ràng có phản ứng mà lại tại nhanh chóng tăng trưởng......
      Mang tới đoạn trong suốt băng dính, kéo xuống đoạn cắn đứt, đem cổ tay của giơ lên phía đầu, dùng băng dính dán chúng tại ghế sa lon, tầng lại tầng cố định trụ, sau đó tay kia cũng như thế...... Hết thảy làm tốt sau, Tầm Tân Đồng cúi xuống, bắt đầu hôn lên thân thể của ......
      Trong đầu choáng váng, chóng mặt quay cuồng, đôi mắt Tầm Thiên Hoan nặng nề mở nổi, giống trong bóng đêm, có thanh gông xiềng mực giam cầm thân thể của mình, nghĩ động lại nhúc nhích được...... Vì vậy, liều mạng dùng sức, liều mạng giãy dụa......
      Bất tri bất giác...... Cảm giác trong miệng xâm nhập vào dị vật, đem miệng của mình chống to...... Rất khó chịu, phi thường phi thường khó chịu......
      tiếp tục liều mạng giãy dụa...... Phá tan cuối cùng đạo gông xiềng -- mở to mắt!
      Xuất ở trước mắt ra là nam tính bị phóng đại, mà trong miệng mình chính hàm chứa gốc cây nam tính, con mắt dư quang có thể thoáng nhìn đây là xích lõa nam tính thân hình, hơn nữa còn là thân hình rất đẹp, hơi gầy, cũng mất cảm giác!
      Nghĩ động......
      Lại nhúc nhích được......
      Tay tựa hồ bị vật gì đó giam cầm, mà thân thể của mình lại bị thân hình nam tính này ngăn chận, cái nam tính tại trong miệng mình ra ra vào vào......
      “Ô......”
      Tầm Thiên Hoan muốn phun ra, nhưng có dư thừa gian làm cho động, chính mình muốn chuyện, miệng ngọ nguậy ngừng, chỉ là mang đến cho người đàn ông phía càng lớn khoái cảm.
      luồng sóng mất hồn khoái cảm làm Tầm Tân Đồng khỏi nhắm mắt lại, hô hấp dần dần thô thiển bất định, ngừng đong đưa cái mông của mình, muốn càng sâu......
      Tầm Thiên Hoan biết đại khái xảy ra chuyện gì, tâm lập tức luống cuống, thân thể lại nhúc nhích được, cũng có khí lực để động, con mắt trừng lớn, bên trong lộ vẻ tràn ngập sợ hãi cùng mê sợ: “Ô......”
      Tầm Thiên Hoan miệng bị chống lớn nhất, khuôn mặt nhắn tái nhợt dọa người, ánh mắt trống rỗng đến vô tận......
      Tay mặc dù thể động, ngón tay nhưng lại linh hoạt, véo ở giữa lòng bàn tay......
      Cảm nhận được cái nam tính tại trong chính mình miệng dần dần tăng lớn, cho là muốn xuất tại trong miệng lại đem chính mình nam tính rút ra, bắn tới bên, nhưng mà, môi của vẫn rủ xuống kề cận nồng đậm chất lỏng......
      Tầm Thiên Hoan từng ngụm từng ngụm thở hào hển, môi ràng run rẩy, trong ánh mắt thể tưởng tượng nổi bao nhieu kinh hãi, mặt tái nhợt, trừng mắt nhìn Tầm Tân Đồng, : “Em, em là làm gì?”
      Tầm Tân Đồng con mắt lộ ra những tia nhìn mị hoặc, nhìn chằm chằm vào thân thể Tầm Thiên Hoan, tay bắt lấy nhũ phong của , xoa lấy......
      “Biết ?” hôn thân thể của , : “Chúng ta ngày này chờ lâu rồi......”
      Tầm Thiên Hoan cái mũi từng đợt mỏi nhừ, trong nội tâm đau nhức, đau nhức như vậy bất đắc dĩ, cắn cắn môi, cứng ngắc thanh : “Thả chị ra!”
      Tầm Tân Đồng tại thân thể mềm mại của vẫn mực hôn dọc xuống, lát sau, mới : “Bây giờ là phi thường thời khắc, sao có thể thả? Biết ? Em phi thường phi thường nghĩ có được chị! Em...... ...... chị!”
      Tầm Tân Đồng mỗi chữ giống như từng thanh dao đâm vào lòng của , đâm vào thân thể của , đây là đoạn dị dạng luyến, làm cho biết như thế nào tiếp nhận. phải người cổ hủ, nhưng là cũng phải biết tới luân thường đạo lý, phải người phụ nữ thủ thân như ngọc, mến tự do tự tại, tùy tâm sở dục, nhưng là giới hạn ở bản thân mà thôi, còn Tầm Tân Đồng giống , tương lai của bừng sáng, cái này đoạn dị dạng luyến nhất định ảnh hưởng cả đời ......
      Tầm Tân Đồng hôn lên đôi môi cắn chặt của , khẽ: “Cả đời của em vốn chính là vì chị mà tồn tại, nếu như có chị...... Em chắc chắn sống đến giờ.”
      Tầm Thiên Hoan giật mình: “Em còn có tương lai tốt đẹp, chị là chị của em......”
      Tầm Tân Đồng lập tức : “Em biết , chị cần lần nào đến đều nhắc nhở, tỷ tỷ? Cái này phải là lấy cớ sao, xin hỏi ái thượng tỷ tỷ của mình, có sai sao? Dù cho có sai, em cũng tiếp tục!”
      “Như vậy......” Tầm Thiên Hoan nhắm mắt lại, sau lúc lâu mới mở mắt ra, : “Em tại sao phải mến thượng chị?”
      Tầm Tân Đồng từng bước từng bước vẫn hôn xuống: “...... Cũng biết...... Em từng hỏi chính mình rất nhiều lần, tỷ tỷ xinh đẹp cũng vĩ đại nhưng lại theo tính vô cùng, ha ha, nhiều phụ nữ so với tỷ tỷ xinh đẹp hơn, ưu tú hơn ,  làm sao em có thể mến thượng chị, chính là...... Em đối với các ấy nhưng điểm cảm giác, đối với chị, trong lòng lại sinh ra loại mãnh liệt tham muốn giữ lấy, thầm nghĩ thế giới này chỉ có em mới có thể nhìn chị, chị chỉ có thể đối với em cười...... Là từ khi nào đối với chị có loại cảm giác này? A, em cũng quên...... Mới đầu về sau, em cũng nghĩ loại cảm giác này là tình cảm tỷ đệ, chính là, khi nhìn chị hướng người đàn ông khác cười hoặc là cùng người đàn ông khác có thoáng thân cận, em bị chọc giận cực kỳ, hận thể làm cho cái thế giới này tất cả những người đàn ông xung quanh chị toàn bộ đều biến mất! Bởi vì chị...... Em chỉ muốn chị -- thuộc về em.”
      Tầm Thiên Hoan sớm nhắm mắt lại, hận thể che lỗ tai của mình, vừa rồi của phen lời cho tới bây giờ cũng nghe được qua......
      Nghiêng đầu, nhắm mắt lại, thanh nghẹn ngào: “ tình làm sao có thể biến thành như vậy?”
      Tầm Tân Đồng ôn nhu hôn gương mặt của , tại bên tai của : “Chị cần phải sợ hãi, giữa chúng ta quan hệ, cho người khác biết cũng được, còn được sao?”
      “Gió thể lọt qua tường.”
      “Em đây cũng thể quản nhiều đến vậy, nếu như thể có được chị, nếu bắt em phải rời xa chị, như vậy em tình nguyện tìm chết......”
      Chết..... dùng cái này đến uy hiếp !
      Tầm Thiên Hoan cả giận : “Từ nay về sau cần phải tại trước mặt của chị đến cái chết, em như vậy cảm thấy có chí khí sao? người đàn ông bởi vì người phụ nữ mà cả ngày đem cái chết để ở bên miệng! biết là mặt mũi sao?”
      Lời của Tầm Thiên Hoan có làm cho Tầm Tân Đồng cảm thấy nửa điểm hổ thẹn, ngược lại cười càng sâu, bàn tay hướng hoa cốc của , : “Chị tại rốt cục thừa nhận em là người đàn ông?”
      chuyện đồng thời, chạm được hoa tâm của , đó là địa phương mẫn cảm nhất cơ thể , nhàng mà sờ, sau đó chất mật dật ra......
      Tầm Tân Đồng mê người cười: “Tả, thân thể đúng là mẫn cảm.”
      Hạ thể truyền đến sóng làm cho Tầm Thiên Hoan quên hết tất cả khoái cảm, thân thể trận trận co rút “Tân Đồng...... Đồng...... Đừng......”
      Tầm Tân Đồng vui vẻ sâu, ngón tay cẩn cẩn dực dực tham tiến trong hoa kính, dị vật xâm nhập vào, hoa kính theo bản năng co rút lại, kẹp lấy ngón tay của , ý định đem cả ngón tay bài trừ ra bên ngoài cơ thể, bất quá hồi khi hoa kính thích ứng lại tựa hồ muốn càng nhiều, chất mật liên tục......
      Tầm Tân Đồng khỏi tán thưởng: “ căng nha......”
      Tình dục dần dần chiếm lĩnh lý trí của , tại lúc lý trí còn chưa toàn bộ biến mất cấp cấp : “ thể...... A......”
      “Đều đến lúc này, đừng cự tuyệt em được ?” Tầm Tân Đồng có chút phác thảo cười: “Khiến cho chúng ta lưu khoảnh khắc đáng nhớ nhất......”
      dùng ngón tay tại trong cơ thể kéo ra đút vào vài cái, sau đột nhiên triệt để rút, chỉ thượng liên quan ra dinh dính chất lỏng, liếm liếm ngón tay, động tác kia cực độ mị hoặc......
      Hoa kính đột nhiên hư làm cho hết sức khó chịu thoáng cái co rút lại, muốn thỏa mãn, tay của mình lại nhúc nhích được, ngắt nhéo hồi lâu, nhịn được dật lên tiếng, chỉ là đem ánh mắt nhìn về phía Tầm Tân Đồng......
      Tầm Tân Đồng tà mị nhìn chằm chằm vào : “Muốn?”
      Trong nội tâm chuẩn bị cho  vô số muốn muốn, sau đó, thân thể cũng cùng đối nghịch......
      Tầm Tân Đồng rất lớn mở chân của , đem nam tính đỉnh nhàng mà sờ hoa tâm, thậm chí còn vòng quanh quyển quyển, lại chính là chân chính thỏa mãn , chỉ : “ muốn em!”
      Tầm Thiên Hoan vẻ mặt cầu xin, gắt gao cắn môi, chính là để cho mình lên tiếng, nhưng bởi vì rượu cồn cùng dưới trêu đùa của , thân thể khô nóng lại dần dần tiêu thăng, bụng từng đợt co rút lại, trong hoa kính chất mật càng chảy càng nhiều......
      gần như đều nhanh muốn khóc lên, liều mạng đè nén dục vọng của mình, hỏi: “Em có thể hay hối hận?”
      Đều lúc này, còn suy nghĩ......
      Tầm Tân Đồng mỉm cười, nghiêng hạ thân, tại bên tai của : “Vĩnh viễn đều khó có khả năng!”
      Giọng vừa xong, lưng cái ưỡn thẳng, tiến vào thân thể của , non mềm nóng ướt thành chăm chú bao lấy của nam tính, mất hồn đến cực điểm
      Ở đằng kia trong tích tắc nam tính của phảng phất như loài báo mới động dục, đính vào hẹp huyệt, cả gốc chui vào, ti khe hở, hoàn toàn phù hợp.
      Của mỗi lần tiến vào đều phảng phất muốn đem xé rách, chính là thành trong vọt tới kịch liệt ma xát lại để cho khoái hoạt điên cuồng. Trong đầu của trống rỗng, thân thể bị người chỗ chúa tể.
      “A ~~ ân ~~~~ a ~~~~” Thân thể của tại vì luật động của ngừng lay động, mỗi lần sâu tiến vào, lại lần ưỡn cong thân thể phối hợp cùng , tuyết trắng đầy đặn phồng lên. Nhũ hoa đỏ tươi đứng thẳng, trong cái miệng nhắn phát ra những tiếng nấc đứt đoạn.
      Trong phòng, sáng mềm ngọn đèn, giai điệu nhạc hoàn toàn phối hợp với cùng , cửa ải tình cảm mãnh liệt......
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #0d9f13;']Chương 63
      #f30b30;']Edit: thuytinh
      #098f84;']Tầm Thiên Hoan lạnh lùng: “Vừa rồi, em bỏ thuốc vào rượu phải ?”
      #098f84;']Vừa rồi phản ứng của rất quái, tuy dục vọng của con người là bình thường, nhưng là cảm giác thân thể mình kì quái, giống như có dược tính khống chế bản thân......
      #098f84;']Tầm Tân Đồng bỗng nhiên mở to mắt, đầu tiên là giật mình, sau đó cười: “ thông minh.”
      #098f84;']Quả nhiên!
      #098f84;']Tầm Thiên Hoan cánh tay khẽ dùng sức, lại nhúc nhích được: “Đáng giận, buông tay chị ra.”
      #098f84;']Tầm Tân Đồng mặc lên y phục của mình, quỳ gối ghế sa lon, mặt Tầm Thiên Hoan hôn xuống, sau đó xé gỡ băng dính tay , cho dù là cẩn thận nhất nhưng vẫn làm đau , chỉ thấy nhăn lại đôi mi thanh tú, tầng băng keo được gỡ ra cũng kéo xuống lớp da tay ...... cổ tay đau nhức, Tầm Thiên Hoan trong khoảng thời gian ngắn cảm giác tay mình giống như bị tàn phế mất hết cảm giác, lát sau mới bắt đầu có thể cử động.
      #098f84;']Dưới giúp đỡ của Tầm Tân Đồng, rốt cục cũng đem y phục của mình mặc lên hoàn chỉnh.
      #098f84;']Tầm Tân Đồng nhàng mà nâng tay Tầm Thiên Hoan, nhìn dấu vết, khẽ: “Thực xin lỗi, em làm đau tay chị.”
      #098f84;']Tầm Thiên Hoan nhìn nhìn Tầm Tân Đồng, sau đó rất tự nhiên rút tay lại, đột nhiên ánh mắt kiên định, tay đẩy Tầm Tân Đồng ra, rồi lảo đảo chạy đến cửa ra vào, Tầm Tân Đồng nhất thời kịp phản ứng bị đẩy ngã ghế salon, trong nháy mắt định thần lại vội vàng hoang mang rối loạn chạy theo ra cửa......
      #098f84;']Tầm Thiên Hoan vừa chạy vừa kéo lại y phục của mình, cắn môi, chạy ra khỏi cafe Mỹ thực, chạy nhanh đến con đường lớn đông đúc người qua lại......
      #098f84;']Tầm Thiên Hoan mặt biểu tình, chạy hồi dừng lại thở dốc, đoạn ngắn sau đó lại tiếp tục chạy......
      #098f84;'] biết chạy được bao lâu, chiếc xe hơi chậm rãi dừng lại bên cạnh của ......
      #098f84;']Tầm Thiên Hoan cũng tựa hồ có phát giác, khỏi dừng bước, nhìn về phía chiếc xe.
      #098f84;']Từ xe bước xuống người đàn ông trung niên, Tầm Thiên Hoan cảm giác có chút quen mặt......
      #098f84;']Chỉ thấy người đàn ông kia hướng Tầm Thiên Hoan đến gần hai bước, mặt tràn đầy vui vẻ, Tầm Thiên Hoan cảm giác đầu tiên chính là người này cười quá giả, : “Cháu dâu, còn nhớ ta ?”
      #098f84;']Cháu dâu?
      #098f84;']Trong đầu Tầm Thiên Hoan nhanh chóng lên hình ảnh, giật mình cái, nguyên lai...... Hình như là...... Bắc Cùng , a, đúng, hẳn là gọi bác cả a?
      #098f84;']Bất kể phải hay , Tầm Thiên Hoan cảm thấy cần phải chào hỏi trước, khom xoay người, Tầm Thiên Hoan lễ phép : “Người vẫn khỏe!”
      #098f84;']Bắc Cùng cười ha hả : “Hảo hảo.”
      #098f84;']Tầm Thiên Hoan cười, : “Người...... Có chuyện gì ?”
      #098f84;']Bắc Cùng vẻ mặt tươi cười : “Là như vậy, xế chiều hôm nay chúng ta có bữa tiệc gia đình, Diệc Hâm lại bề bộn công việc, cho nên có thời gian đón cháu, nhờ ta đến đón.”
      #098f84;']Tầm Thiên Hoan kinh ngạc: “Tiệc gia đình?”
      #098f84;']Bắc Cùng cười cười: “Đúng vậy, chỉ là bữa tiệc , Bắc gia chúng ta cách thời gian ngắn đều có bữa tiệc gặp mặt, cháu biết sao?”
      #098f84;']Tầm Thiên Hoan cái hiểu cái , gật đầu, : “A...... Là như thế này a.”
      #098f84;']Chính là, Bắc Diệc Uy vì cái gì chưa cùng qua?
      #098f84;']“Vậy cháu bây giờ còn có chuyện gì sao?”
      #098f84;']“Sao ạ?”
      #098f84;']“Nếu như có chuyện gì nữa cùng lên xe?”
      #098f84;']Tầm Thiên Hoan có chút lo lắng : “Thực có...... Nhưng là......”
      #098f84;']Tầm Thiên Hoan rụt rụt tay, nhìn chính mình ăn mặc, mất trật tự chịu nổi......
      #098f84;']Bắc Cùng liếc liền nhìn ra tâm của , vội vàng : “ quan hệ, quan hệ, ở nơi đó có sẵn quần áo, cháu có thời gian thay trước khi tham gia bữa tiệc.”
      #098f84;']Tầm Thiên Hoan do dự hồi, sau đó : “...... Vậy được rồi.”
      #098f84;']Được Tầm Thiên Hoan đáp ứng, Bắc Cùng lập tức gật đầu xoay người, mở cửa xe cho Tầm Thiên Hoan: “Lên xe a.”
      #098f84;']Tầm Thiên Hoan nắm chặt quần áo, cúi đầu, từng bước đến xe......
      #098f84;']......                   
      #098f84;']Lên xe, Tầm Thiên Hoan có cảm giác quái lạ càng ngày càng ràng, Bắc Cùng vẫn còn cười, vẻ mặt gian tà.
      #098f84;']Tầm Thiên Hoan nghi hoặc, lần trước gặp người này ấn tượng của về là kiểu người quá quan tâm thích , khá trầm mặc, lần này nụ cười bao giờ tắt.
      #098f84;']“Cháu dâu gần đây vừa vặn rất tốt?”
      #098f84;']“Ách...... Hảo, a, rất tốt.”
      #098f84;']“Cùng Diệc Hâm ở chung có khỏe ?”
      #098f84;']Tầm Thiên Hoan mộc mộc trả lời: “Hảo, rất tốt.”
      #098f84;']Sau đó cứ như vậy, Bắc Cùng hỏi câu, Tầm Thiên Hoan thành trả lời câu, thời gian dần dần trôi qua......
      #098f84;']Tầm Thiên Hoan có chút yên lòng, thỉnh thoảng liếc ngoài cửa sổ, nhưng phần nhiều thời gian là cúi đầu vuốt vuốt ngón tay của mình......
      #098f84;'] biết qua bao lâu, Tầm Thiên Hoan chính là cảm thấy ngồi rất lâu, ngồi đến toàn thân cũng thoải mái, vô tình liếc ra ngoài cửa sổ xe trong nội tâm khỏi cả kinh!
      #098f84;']“Bác cả, đây là muốn đâu nha? Tại sao là ra vùng ngoại ô?”
      #098f84;']Bắc Cùng nghe tiếng, đột nhiên lại chuyển cười, : “Chúng ta tổ chức tiệc tại vùng ngoại ô này?”
      #098f84;']Tầm Thiên Hoan nghi hoặc càng lớn: “Nhưng là, theo cháu được biết ở đây cũng có biệt thự nào, đúng, đừng biệt thự, mà ngay cả nhà dân đều có!”
      #098f84;']Bắc Cùng tiếp tục cười, cười nhưng có chút cứng ngắc: “Cháu có nhớ lầm chăng?”
      #098f84;']“ có!” Tầm Thiên Hoan : “Cháu sinh trưởng ở thành phố này, từng địa phương chung quanh hầu như đều quen thuộc hết!”
      #098f84;']Bắc Cùng ngữ khí có chút kiên nhẫn: “ nhớ lầm, cháu chính là nhớ lầm!”
      #098f84;']Tầm Thiên Hoan ngẩn người, kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Bắc Cùng , đột nhiên : “Dừng xe!”
      #098f84;']Lái xe cùng Bắc Cùng để ý tới .
      #098f84;'] hướng tài xế năn nỉ: “Tài xế, cầu xin dừng lại, tôi muốn xuống xe!”
      #098f84;']Người lái xe vẫn hề để tâm, Tầm Thiên Hoan lại nhìn về phía Bắc Cùng , : “Tôi muốn xuống xe!”
      #098f84;']Bắc Cùng nụ cười môi rốt cục biến mất: “ cho rằng bây giờ còn có thể xuống xe sao?”
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :