1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Chị Dâu - Lê Thuỷ Thanh Thuần (NP,H)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 44.2 - Điều bất ngờ
      Edit: thuytinh


      <img class="size-medium wp-image-34053 aligncenter" alt="hd20" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/12/hd20.jpg?w=300" height="225" width="300" />


      #523266;']Tầm Thiên Hoan ném điện thoại, dứt khoát xoay người, chuẩn bị ra khỏi phòng......
      #523266;']Còn chưa tới cửa, thân ảnh cao lớn chắn trước tầm mắt của , Tầm Thiên Hoan thể dừng lại, ngẩng đầu xem, lại chính là đại đệ đệ Tầm Tân Đồng!
      #523266;']Người hầu A Đan cũng gấp gáp đến nơi hai người đứng: “Ngươi tìm thiếu gia thể tùy tiện vào phòng Thiếu phu nhân a.”
      #523266;']Tầm Thiên Hoan nhìn nhìn Tầm Tân Đồng, lại đưa mắt nhìn A Đan sững sờ ở cửa ra vào : “Ngươi trước ra ngoài , tôi có việc cần cùng em trai.”
      #523266;']A Đan nghe vậy sững sờ gật đầu, sau đó cúi đầu rời .......
      #523266;']A Đan vừa mới rời , tay Tầm Tân Đồng đặt lên eo Tầm Thiên Hoan xoa xoa, Tầm Thiên Hoan giật mình gỡ cái tay kia xuống, nhanh chóng lướt qua đóng cửa phòng, lúc này mới nhàng thở ra, khi vừa xoay người lại Tầm Tân Đồng ở ngay trước mặt, ôm , hỏi: “Chị có khỏe ?”
      #523266;']Tầm Thiên Hoan nghĩ cố gắng giật tay của xuống, bất đắc dĩ khí lực bằng , chỉ có lạnh lùng : “Em tới làm gì?”
      #523266;']Tầm Tân Đồng cúi đầu hôn hôn lên sợi tóc , : “Nghe chị bị bệnh, ba mẹ bảo em tới xem chị thế nào.”
      #523266;']Tầm Thiên Hoan cau mày, nghiêng đầu, muốn tránh , lạnh nhạt : “Em bây giờ gặp chị, có thể .”
      #523266;']Nụ hôn của Tầm Tân Đồng rơi xuống phần cổ của , hô hấp thoáng dồn dập, khẽ: “Chị nên đối với em tuyệt tình như thế?”
      #523266;']Tầm Thiên Hoan cắn môi, hít vào sâu: “Em là em trai của chị, máu mủ tình thâm, chúng ta thân thể chảy cùng loại máu, cả đời đều là như thế, tại sao tuyệt tình?”
      #523266;']Tầm Tân Đồng trong ánh mắt xinh đẹp nổi lên tầng sương mù, trong lồng ngực tựa hồ có vật gì đó đâm vào, dán tại bên tai của : “Chị em cũng biết, chị cần phải lặp lại nhiều lần như vậy, cần cứ xát muối lên vết thương của em, cũng bởi vì quan hệ này, em mới thể chị? Nếu như em rút sạch tất cả máu người, liệu em có thể được chị?”
      #523266;']Tầm Thiên Hoan cảm giác chua xót trào lên, hốc mắt có chút ướt át, ngực truyền đến từng hồi run rẩy: “Tân Đồng, em là em trai thân thiết của chị. Chị có thể vì em làm tất cả, nhưng là, thể ở cùng chỗ với em, chị muốn làm hại em..... Em tại chỉ là bồng bột nhất thời, chờ em gặp được người con em em phát , em đối với chị phải loại tình cảm này.......”
      #523266;'] đợi Tầm Thiên Hoan xong, Tầm Tân Đồng hôn trụ môi của , nuốt vào thanh của .....
      #523266;'] lúc lâu sau mới kết thúc, Tầm Tân Đồng chăm chú nhìn vào trong mắt Thiên Hoan, trịnh trọng : “Em hiểu được cảm giác của chính mình, em tại là người trưởng thành rồi! Chị cần phải dùng những lời này làm em thay đổi, chúng đều vô dụng! Em chính là thương chị!”
      #523266;']“Đừng nữa!” Tầm Thiên Hoan cũng nhịn được nữa, che lỗ tai của mình, liều mạng lắc đầu.
      #523266;']Thấy Tầm Thiên Hoan kích động như thế, Tầm Tân Đồng nhắm mắt lại thầm than, cuối cùng đem Tầm Thiên Hoan ôm vào trong ngực, thào: “Phải làm thế nào chị mới có thể tin tưởng em?”
      #523266;']Tầm Thiên Hoan khuyên bảo mãi Tầm Tân Đồng rốt cục cũng chịu rời khỏi Bắc gia, cũng đối với có những hành động quá phận........
      #523266;']Tầm Thiên Hoan bấm đốt ngón tay tính toán thời gian phải ra nước ngoài học cũng càng ngày càng gần, đột nhiên hy vọng ngày đó đến nhanh chút, sớm đem gánh nặng nội tâm này chấm dứt......
      #523266;'] lúc này hoàn toàn tỉnh táo, biết việc tại quan trọng nhất là giải quyết việc đoạn phim kia.
      #523266;']Ngẫm lại, nên tìm Ki Ki .......

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #276ad7;']Chương 45: Chân tướng
      #da10c2;']Edit: thuytinh


      <img class=" wp-image-34366 aligncenter" alt="11" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/12/11.jpg" height="194" width="259" />


      #bd0e2e;']“Thiên Hoan, sao cậu lại tới đây?” Ki Ki mở cửa phòng, giật mình khi nhìn Tầm Thiên Hoan đứng ngoài cửa.
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan mỉm cười: “Như thế nào, mình thể đến thăm cậu sao?”
      #bd0e2e;']Ki Ki cười, mở rộng cửa: “Vào .”
      #bd0e2e;']Sau đó chạy vào phòng hô to: “Tịch, xem ai đến la ~”
      #bd0e2e;']Trong phòng Âu Dương Tịch nghe vậy ra, vừa vặn chạm phải ánh mắt Tầm Thiên Hoan, hai người đồng thời sửng sốt lát, Âu Dương Tịch cười cười: “Thiên Hoan, em đến rồi.” Trong ánh mắt có chút hoang mang.
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan  có chút ý vị thâm trường, : “ lâu gặp, Tịch.”
      #bd0e2e;']Âu Dương Tịch ôn nhu cười, .
      #bd0e2e;']Ki Ki nhướn mày: “Cái gì lâu gặp? Hai ngày trước phải mới gặp mặt sao? Đúng rồi, Thiên Hoan, thân thể của cậu thế nào?”
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan ngồi ở giường, : “Khá...... Nếu tốt, mình chắc là chết.”
      #bd0e2e;']Ki Ki nhăn nhíu mày: “Làm gì nặng như vậy, xảy ra chuyện gì sao?”
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan lại cười: “Mình muốn giữ được thanh danh trong sạch từ nay về sau, phải trốn ở trong nhà mà ra khỏi cửa nửa bước.”
      #bd0e2e;']“Phanh” tiếng, ly nước Âu Dương Tịch rót cho Tầm Thiên Hoan trượt khỏi tay.
      #bd0e2e;']Ki Ki giật mình nhìn đến: “Tịch, sao cẩn thận?”
      #bd0e2e;']Âu Dương Tịch quay đầu lại nhìn hai người cười cười.
      #bd0e2e;']Ki Ki lại hướng Tầm Thiên Hoan, hỏi: “Thiên Hoan, cậu vậy là có ý gì?”
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan liếc nhìn Âu Dương Tịch, sau đó đem đầu đuôi tình kể cho Ki Ki nghe ,Ki Ki càng nghe càng tỏ ra tức giận thôi a......
      #bd0e2e;']Ki Ki tức giận: “Bắc Diệc Uy ràng là biến thái nha? Chuyện đó mà cũng quay video lại sao?!”
      #bd0e2e;']Âu Dương Tịch vô cùng hoảng sợ, chạy đến cầm lấy hai tay Tầm Thiên Hoan hỏi han: “Bắc Diệc Uy đụng đến em?”
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan có chút được tự nhiên, : “Ai nha, đây vốn phải trọng điểm, quan trọng là..., quay lại toàn bộ quá trình. Cho nên, em phải tìm được người muốn hại mình mới có thể thoát khỏi phiền toái này!”
      #bd0e2e;']Ki Ki tức giận : “Sau đó dùng đoạn video để uy hiếp cậu? Mẹ nó, người đàn ông này cũng quá nham hiểm a? Cho dù hoài nghi chuyện này với cậu có quan hệ, cũng làm thành như vậy! Bắc gia bọn họ có quyền thế, lại thể tự mình tra sao?”
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan : “Bắc Diệc Uy chính là muốn gây khó dễ cho mình mà!”
      #bd0e2e;']Ki Ki oán hận : “Mình quen nhìn loại đàn ông này! Bọn hèn nhát!”
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan khinh khỉnh: “ tại hận cũng chẳng ích gì, - Bắc Diệc Uy chính là loại người như vậy, mình cũng chỉ có thể nghe lời , tại quan trọng nhất là, phải tìm được đoạn phim ngắn, mới có thể cam đoan Bắc Diệc Uy đem đoạn video của chúng mình công khai ra.”
      #bd0e2e;']Ki Ki nhíu nhíu mày: “ đoạn video đó dù sao cũng có cả , ác như vậy a? Đến lúc đó mất mặt nhất chẳng phải vẫn là chính - Bắc Diệc Uy!”
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan bĩu bĩu môi: “Chỉ cần người kia công khai đoạn phim quay lén Bắc Diệc Uy, đoạn video của mình cũng vĩnh viễn khó có khả năng bị lộ ra ngoài, nhưng chẳng may đoạn video bị lộ ra ngoài, dù sao Bắc Diệc Uy danh dự cũng còn, hà tất còn sợ mất thêm? Chỉ là chuyện này có liên quan tới mình, định bỏ qua cho mình!”
      #bd0e2e;']“ như vậy, tại trọng yếu nhất chính là phải tìm ra rốt cục đoạn phim ngắn trong tay ai!”
      #bd0e2e;']“Đúng vậy.”
      #bd0e2e;']Ki Ki nhíu mày suy nghĩ: “Ai có thể làm ra việc này chứ? Quen biết cậu cũng nhiều lắm, người nhà thể nào, bạn bè chỉ có hai đứa là mình và Tịch......”
      #bd0e2e;']Ki Ki bỗng nhiên im bặt, kinh ngạc nhìn Tầm Thiên Hoan: “Thiên Hoan, hôm nay cậu đột nhiên chạy tới đây tìm, phải là…… cậu nghi ngờ tụi mình chứ?”
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan nhìn Ki Ki, bỗng nhiên bật cười, ánh mắt Tầm Thiên Hoan tự chủ chuyển về phía Âu Dương Tịch, Âu Dương Tịch giờ phút này chính là trầm mặc đứng ở trước mặt hai người phụ nữ, khi vừa chạm phải ánh mắt của Tầm Thiên Hoan, thân thể mơ hồ chấn động.
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan đứng dậy, nhìn chăm chú vào Âu Dương Tịch, từng bước đến gần Âu Dương Tịch, sau đó thanh chậm rãi mà thanh nhu, hỏi: “Tịch, có phải là làm ?”
      #bd0e2e;'] khuôn mặt tuấn mỹ của Âu Dương Tịch tựa hồ nổi lên tầng sương nhạt, sau lát sững sờ lại giấu những cảm xúc đó nhanh, cười : “Thiên Hoan, em gì vậy chứ?”
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan lẳng lặng nhìn, bàn tay nhàng đặt lên mơn trớn môi , sau đó lại dời lên mơn trớn cái mũi của , ánh mắt của , lông mày của , quả quyết: “Tuy che dấu rất hoàn hảo, nhưng là, em biết chính làm.”
      #bd0e2e;']Âu Dương Tịch đáy mắt cả kinh, nhưng vẫn phủ nhận: “Em nghi ngờ là làm sao?”
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan kiên quyết: “Đúng.”
      #bd0e2e;']Âu Dương Tịch trong ánh mắt kinh ngạc đến run sợ, sau đó cười : “Vì cái gì?”
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan thản nhiên : “Chỉ trách quan hệ xã giao của em rất ít, nên người em có thể hoài nghi chỉ có , Tịch...... cho em biết hoài nghi của em có chính xác ?”
      #bd0e2e;']Âu Dương Tịch lãnh đạm trả lời: “Nếu như phải?”
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan khóe môi khẽ nhếch: “Em tin.”
      #bd0e2e;']Âu Dương Tịch ánh mắt sâu, khuôn mặt tuấn mỹ, đẹp đến kinh người, thanh sâu kín: “Nếu như làm?”
      #bd0e2e;']Bàn tay đặt vuốt ve gò má Âu Dương Tịch của Tầm Thiên Hoan cứng đờ, cứ như vậy kinh ngạc nhìn hồi lâu, trong ánh mắt lên vô số cảm xúc, bỗng nhiên kiễng mũi chân, ngẩng mặt, chuẩn xác hôn lên môi của , sau đó, nhàng mà cắn...... Mãi cho đến lúc chất lỏng màu đỏ chảy ra......
      #bd0e2e;']Âu Dương Tịch nhắm mắt lại...... môi đau nhức...... giọt máu đỏ thẫm từ môi chảy xuống, mặt đất......
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan bỗng rời môi , vội vã hỏi: “ phải đúng ? phải , làm sao lại có thể là , Tịch!”
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoàn hoài nghi...... Nhưng là, tin......
      #bd0e2e;']Âu Dương Tịch ánh mắt u sầu nhìn , lời cũng trở nên nặng trĩu mà thể cất lời, sau khoảng lặng lâu, mới nhàng khẳng định: “Là .”
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan lập tức phủ nhận: “ phải!”
      #bd0e2e;']Âu Dương Tịch kiên quyết: “Là làm.”
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan kiên trì: “ phải!”
      #bd0e2e;']Âu Dương Tịch dứt khoát : “ gia hạn Bắc Diệc Uy trong vòng mười ngày phải đem phân nửa tài sản Bắc gia chuyển sang tên của em, nếu làm theo lập tức liền đem đoạn phim ngắn của công khai!”
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan vẫn tin: “ dối!”
      #bd0e2e;']“ liên lạc với bằng số điện thoại: 1354458795*!”
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan sửng sốt......Đây là dãy số quen thuộc...... vừa mới...... nhắm mắt lại, hít thở sâu...... nhưng ngay cả hô hấp cũng trở nên run rẩy......
      #bd0e2e;']“Nhưng là người cùng chuyện với em qua số điện thoại đó chính là nữ nha!”
      #bd0e2e;']Âu Dương Tịch nhìn thoáng qua Tầm Thiên Hoan, sau đó lướt qua , vào bên trong cái phòng......
      #bd0e2e;']Qua lát, Tầm Thiên Hoan nghe thấy điện thoại vang lên, Tầm Thiên Hoan lấy điện thoại di động ra, màn hình điện thoại báo chính là dãy số kia gọi đến, Tầm Thiên Hoan quay đầu lại, tìm kiếm Âu Dương Tịch, lúc này Âu Dương Tịch trong tay chính là cầm cái điện thoại di động, ý bảo nghe......
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan run rẩy nắm điện thoại, nhấn nút nghe rồi để đến bên tai, tận mắt nhìn thấy Âu Dương Tịch cầm điện thoại và chuyện với : “ tại em tin?”
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan nghe thanh này mà cả người ngây ngẩn! Trong khoảng thời gian ngắn, như người lạc vào cõi mộng!
      #bd0e2e;']Đây là thanh của ‘Phụ nữ’! Cái thanh này cùng với thanh của ‘Người phụ nữ’ chuyện qua giống như đúc!
      #bd0e2e;']Âu Dương Tịch cầm điện thoại tiếp tục : “Buổi sáng trò chuyện với em đúng là , tại loại máy biến này rất phổ biến......”
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan chăm chú cắn môi, cái này hết thảy thể tin được!
      #bd0e2e;']Âu Dương Tịch còn : “Thiên Hoan, kỳ , có nhiều thứ, cho dù là tận mắt nhìn thấy cũng chưa hẳn là , con người em quá đơn thuần, em phải hiểu được lòng của ......”
      #bd0e2e;']Tầm Thiên Hoan đột nhiên cắt đứt điện thoại, cái ‘Nữ ’ quái dị kia cũng bị cắt đứt!!!
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #b43622;']Chương 46 - Bắt cóc
      #beb422;']Edit: thuytinh

      <img class="size-full wp-image-34573 aligncenter" alt="6" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/12/6.jpg" width="177" height="285" />

      #3b7143;']Tầm Thiên Hoan cầm bản gốc đoạn video quay Bắc Diệc Uy, đường quay về Bắc gia nhưng trong đầu thể thoát khỏi những suy nghĩ về tất cả những gì vừa mới xảy ra, mọi chuyện dừng ở đây sao? Đáp án là thể nào, lẽ nào lại hiểu Tịch, cho dù lấy hết dũng khí để hỏi về việc có cài nội gián bên cạnh Bắc Diệc Uy hay , cũng chỉ trả lời qua loa, mà cũng dám truy vấn sâu thêm nữa, muốn phá vỡ mối quan hệ nay của họ….
      #3b7143;']Vừa đến ngõ hẻm, điện thoại của Tầm Thiên Hoan đột nhiên vang lên, lấy ra xem ra Ki Ki gọi tới, chẳng phải vừa mới từ nhà của ấy rời sao lại gọi đến?
      #3b7143;']“Ki Ki, có chuyện gì ?”
      #3b7143;']Bên kia vang lên Ki Ki thanh : “Thiên Hoan, cậu cũng hồ đồ nha, túi xách cũng mang theo, may là điện thoại di động của cậu để ở trong túi.”
      #3b7143;']Tầm Thiên Hoan lúc này mới chợt hiểu ra, sau đó cười, : “ sao, dù sao bên trong cũng có cái gì mình đặc biệt cần.”
      #3b7143;']Ki Ki do dự hỏi thăm: “Được rồi, ha ha, cậu về đến nhà chưa?”
      #3b7143;']Tầm Thiên Hoan nhìn nhìn bốn phía: “ có, mình tại ở phố Đông Thanh......”
      #3b7143;']Tầm Thiên Hoan dường như chết lặng, ngây ngẩn nhìn vài người đại nam tử hướng tới, và trong đó có người mà Tầm Thiên Hoan cả đời thể quên!
      #3b7143;']Mỗi đêm ác mộng quanh quẩn đều vì gã xã hội đen này -- Đường Khải Long!
      #3b7143;']Tầm Thiên Hoan ánh mắt khiếp sợ trừng trừng nhìn Đường Khải Long hướng mình tới, thể tưởng tượng nổi, lại vẫn có chết! Trong nội tâm như buông xuống gánh nặng, nhưng là càng nhiều sợ hãi ập đến!
      #3b7143;']Bởi vì xác định lần này Đường Khải Long cố ý tìm đến , mà chắc chắn có ý gì tốt a, tay Tầm Thiên Hoan cầm điện thoại bắt đầu run rẩy......
      #3b7143;']Thấy Tầm Thiên Hoan bỗng nhiên im bặt, lâu vẫn tiếp, Ki Ki có chút nghi hoặc: “Thiên Hoan, cậu còn đó ?”
      #3b7143;']Nghe thấy giọng Ki Ki, Tầm Thiên Hoan bỗng chốc thanh tỉnh, nhìn nhìn điện thoại, muốn trả lời Ki Ki nhưng lời như bị tắc nghẹn trong cổ họng thể thốt ra ngoài...... rốt cục Tầm Thiên Hoan được với Ki Ki câu sau cùng: “Đường Khải Long, mình… mình nhìn thấy -- Đường Khải Long!”
      #3b7143;']Sau đó, Ki Ki chỉ nghe thấy trong điện thoại di động truyền đến từng đợt ầm ĩ thanh ......
      #3b7143;']Hai thanh niên cao lớn mỗi người bên khống chế Tầm Thiên Hoan, Đường Khải Long khoanh tay vòng trước ngực nhìn Tầm Thiên Hoan: “ là tốt, chúng ta lại gặp mặt, như vầy, Tầm tiểu thư, chúng ta cũng nên đem chuyện mấy ngày trước hảo hảo tính toán.”
      #3b7143;']Tầm Thiên Hoan cánh tay bị hai người kiềm chế thể động, chỉ có ánh mắt mang vẻ sợ hãi, nhìn chằm chằm vào Đường Khải Long, điện thoại của rơi xuống mặt đất, Đường Khải Long khom người nhặt lên điện thoại di động của , nhìn nhìn, cười.
      #3b7143;']Tầm Thiên Hoan nhịn xuống run sợ, : “ muốn sao?”
      #3b7143;']Đường Khải Long híp mắt: “Nghĩ ‘Thỉnh’ để chúng ta cùng ‘Ngồi chút’!”
      #3b7143;']Tầm Thiên Hoan ngơ ngẩn......
      #3b7143;']------------
      #3b7143;']Giữa căn phòng rộng lớn lộn xộn, nhìn qua giống như kho hàng bỏ hoang, ánh sáng loang lổ hiếm hoi chiếu vài tia lên vách tường, Tầm Thiên Hoan bị trói chiếc ghế lớn, hai chân bị cột lại với nhau, hai tay bị kéo ra sau cột vào thành ghế, miệng cũng bị nhét vải.
      #3b7143;'] Tầm Thiên Hoan muốn kêu cứu mạng, nhưng chỉ có thể vọng ra thanh : “Ngô…ngô…”
      #3b7143;']Vài nam tử đứng chung quanh nhưng chẳng thèm để ý đến vẻ mặt khổ sở của , Đường Khải Long ngồi chiếc ghế đối diện Tầm Thiên Hoan, trong tay vuốt vuốt điện thoại của , ánh mắt nhìn chớp…
      #3b7143;']“ có biết tại tôi nghĩ muốn đối phó như thế nào?”
      #3b7143;'] Tầm Thiên Hoan dùng sức giãy giụa thân thể, kiểu giam cầm này làm vô cùng sợ hãi, tâm tình cũng rối loạn….. đôi mắt lên vẻ hoang mang, hoảng hốt lắc đầu, việc tại có thể làm là lắc đầu.
      #3b7143;']Đường Khải Long vẻ mặt dữ tợn đứng dậy: “Tôi nghĩ muốn dùng con dao chặt đứt tay của , sau đó, lại từng dao từng dao đem khuôn mặt vẽ thành hoa, nghe rất tuyệt a.”
      #3b7143;']Tầm Thiên Hoan trái tim đập mạnh điên cuồng, sắc mặt trắng bệch, cuồng sợ tràn ra đến thân thể còn chút khí lực......
      #3b7143;']Sợ hãi, là cảm giác duy nhất bây giờ có......
      #3b7143;']Đường Khải Long cười, : “Chính là, tôi làm như vậy, giữ lại sau này còn hữu dụng.”
      #3b7143;']Tầm Thiên Hoan khẽ giật mình.
      #3b7143;']Chỉ thấy Đường Khải Long nhấn vài cái điện thoại của , sau đó mở loa để cả kho hàng đều có thể nghe thấy từ điện thoại truyền đến tiếng chuông, lát sau, tiếng chuông dừng lại, tất cả mọi người trong kho hàng kể cả Tầm Thiên Hoan cũng nghe thấy thanh của Ki Ki vang lên: “Thiên Hoan, Thiên Hoan, là cậu sao? Vừa mới cậu gặp Đường Khải Long phải ? Cậu ở đâu? Cậu sao chớ?!”
      #3b7143;']Đường Khải Long nhàng trả lời: “Ki Ki, lâu gặp.”
      #3b7143;']“?! Đường Khải Long, chết tiệt, có phải là bắt Thiên Hoan?”
      #3b7143;']Đường Khải Long mỉm cười: “ hỗ coi em là người phụ nữ  thông minh, còn chưa mà em biết, như vậy, em nghĩ xử lý như thế nào?”
      #3b7143;']Ki Ki tức giận quát: “Cho biết, nếu dám động nửa sợi tóc của ấy, tôi thề bỏ qua cho !”
      #3b7143;']Đường Khải Long cười cười, : “Đương nhiên, chúng ta ai cũng thể buông tha ai, cái này rất tốt?”
      #3b7143;']“ rốt cục muốn thế nào?!”
      #3b7143;']Đường Khải Long : “Trong khoảng thời gian này, em nghĩ đủ mọi cách để trốn , đáng tiếc thế giới này lại quá bé, để cho chúng ta gặp lại, nhìn em quan tâm ta như vậy, vậy em có nguyện ý dùng chính mình đến trao đổi ta ?”
      #3b7143;']Điện thoại bên kia Ki Ki kinh ngạc: “ cái gì?”
      #3b7143;']Âu Dương Tịch giành lấy điện thoại, giận dữ : “Đường Khải Long, nếu dám đụng đến Thiên Hoan tôi lập tức giết ! tại người trong tay của , ra giá , mặc kệ ra bao nhiêu tiền, tôi cũng lập tức cho !”
      #3b7143;']Đường Khải Long bật cười to: “ cho rằng Đường Khải Long tôi cần tiền của ?”
      #3b7143;']Âu Dương Tịch cố kìm chế phẫn nộ: “Ngươi đừng quá đáng!”
      #3b7143;']Đường Khải Long tiếp: “Bảo Kiki nghe điện thoại, tôi với lời nào để !”
      #3b7143;']“Ngươi......”
      #3b7143;']Âu Dương Tịch còn muốn gì nữa, nhưng Ki Ki giành lại điện thoại: “Được rồi, tại ở đâu, tôi lập tức tới ngay!”
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 47: Tình nhân
      #a4125b;']Edit: thuytinh


      <img class=" wp-image-34836 aligncenter" alt="17" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/12/17.jpg" width="259" height="194" />


      #b91223;']Ki Ki tắt điện thoại, ánh mắt lên vẻ lo lắng, thân thể thoáng run rẩy, xoay người, Âu Dương Tịch ở phía sau gọi lại: “Em định ?”
      #b91223;']Ki Ki quay đầu lại nhìn : “Nếu là giữa em và Thiên Hoan, hẳn là chọn Thiên Hoan phải sao?”
      #b91223;']Âu Dương Tịch ánh mắt càng sâu: “ tại trong cục diện này, việc lựa chọn ai phải là vấn đề.”
      #b91223;']Ki Ki cúi đầu xuống, ánh mắt có chút đau thương: “Chính là, em cũng muốn nghĩ đến lựa chọn ai, hơn nữa, em muốn Thiên Hoan bởi vì em mà gặp bất trắc gì......”
      #b91223;']Âu Dương Tịch nhìn : “Tốt lắm, cùng em.”
      #b91223;']Ki Ki nhìn nhìn , gì thêm, xoay người ra ngoài.
      #b91223;']Âu Dương Tịch chuẩn bị theo sau, ánh mắt lóe lên, xoay người vào trong phòng, tìm ra khẩu súng giấu kín từ lâu, sau đó nhét vào trong túi áo......
      #b91223;'] “Phanh!!” tiếng, hai cánh cửa sắt hoen gỉ được mở ra, cả kho hàng u bừng sáng lên, Tầm Thiên Hoan giật mình ngẩng đầu, Ki Ki cùng Âu Dương Tịch bất ngờ đứng ở đó, trong ánh sáng trắng xoá.
      #b91223;']Đến đây! Họ đến đây!
      #b91223;']Tầm Thiên Hoan là người may mắn nhất thế giới, có người thương , có người cho cưng chiều, lúc nguy hiểm nhất còn có người liều lĩnh chạy tới cứu ......
      #b91223;']Chính là, họ vì cái gì mà ngây ngốc chạy tới? biết rất nguy hiểm sao?
      #b91223;']Đường Khải Long quay mặt về phía hai người vừa mới đến, : “Các ngươi đồng lòng, tất cả đều đến đây.”
      #b91223;']Âu Dương Tịch ánh mắt vừa nhìn thấy Tầm Thiên Hoan cố giãy giụa vì bị trói, lớn tiếng hỏi: “Thiên Hoan, em sao chứ?!”
      #b91223;']Tầm Thiên Hoan muốn chuyện lại được, chỉ có mở to hai mắt, nhìn chằm chằm vào Âu Dương Tịch, dùng sức lắc đầu.
      #b91223;']Âu Dương Tịch trong nội tâm điên cuồng giận dữ.
      #b91223;']Ki Ki dứt khoát bước lên trước, ngữ khí lạnh như băng: “Đường Khải Long, người mà muốn là tôi, tôi tại đến đây, có thể thả ấy chưa?!”
      #b91223;']Đường Khải Long chậm rãi đứng dậy, nhàn nhã đến trước mặt Ki Ki, giơ tay lên nâng cằm của , : “Đúng vậy, người mà muốn là em, khi nào em muốn lập tức thả ta.”
      #b91223;']Ki Ki chăm chú nhìn Đường Khải Long : “Tôi muốn tại lập tức thả ấy!”
      #b91223;']Đường Khải Long lắc đầu: “ tại được, tại em còn chưa trở thành người phụ nữ của trước nên là tuyệt đối thả ta!”
      #b91223;']Âu Dương Tịch tiến lên bước, cả giận : “Đường Khải Long, đừng quá kiêu ngạo! thế giới này, phải muốn làm gì làm!”
      #b91223;']Đường Khải Long ánh mắt hướng Âu Dương Tịch đáp: “Tôi đây hôm nay chính là muốn làm gì làm! có thể cản tôi sao?”
      #b91223;']Âu Dương Tịch ánh mắt hung ác, tay hướng đến khẩu súng trong người, nhưng lại tại trong tích tắc, tay của nắm chặt lại.
      #b91223;']Đáng chết!
      #b91223;'] làm sao có thể như thế xúc động? Còn chưa tới vạn bất đắc dĩ, nếu lấy súng ra, chuyện chẳng phải trở nên càng hỏng bét? có bất kì đường nào để lui...... Âu Dương Tịch lặng yên thả tay xuống, trừng mắt nhìn Đường Khải Long.
      #b91223;']Ki Ki ánh mắt dời khỏi Đường Khải Long, hướng đến người Âu Dương Tịch, thanh lạnh lùng: “Nếu như tôi ?”
      #b91223;']Đường Khải Long cười cười, : “Em có thể , bất quá, cho em biết, sau này, mấy người các em cũng đừng mơ tưởng có ngày yên bình, còn có người phụ nữ chết tiệt kia, lần trước ta làm hỏng việc của , còn chưa cùng ta tính sổ. Em nếu làm người phụ nữ của , nể mặt em mà cho ta con đường sống, nếu , đây chắc chắn bắt ta trả lại gấp mười! Tác phong của Đường Khải Long , em phải biết ? Huống hồ, dù cho em tại đáp ứng, về sau vẫn có biện pháp làm cho em trở thành người phụ nữ của Đường Khải Long !”
      #b91223;']Ki Ki tim đập mạnh và loạn nhịp, làm sao có thể biết tác phong của ? là có thể bởi vì câu khi say rượu, liền đem quán bar người khác kinh doanh mấy năm đập tan, nếu là hung ác, có thể nào lên làm Long Bang lão đại? nếu là hung ác, làm sao có thể tại vị trí lão đại ngồi mấy năm? Có thể là giết người cũng chỉ trong nháy mắt, muốn đối phó Thiên Hoan, so với bóp chết con kiến còn dễ dàng!
      #b91223;']Ki Ki lại càng do dự......
      #b91223;'], Ki Ki làm sao có thể người phụ nữ của lão đại xã hội đen?! được, Tầm Thiên Hoan dùng sức lắc đầu, trong miệng ngừng phát ra thanh “Ô… ô”, muốn ngăn cản Ki Ki! Chính là, dù cho bao nhiêu nước mắt chảy ra, nhưng vẫn ra lời......
      #b91223;']Âu Dương Tịch ngón tay thon dài nắm càng chặt, lồng ngực như muốn nổ tung. Ánh mắt tràn ngập tức giận, nhưng vẫn mực tự với mình: phải nhẫn!
      #b91223;']Lúc này Ki Ki mặt biểu tình, trả lời: “ nên như vậy bức tôi?”
      #b91223;']Đường Khải Long sờ lên má phấn của Ki Ki, : “ tại sao lại cần phải bức em chứ? Chỉ vì em mực nghĩ đến nên bất đắc dĩ phải sử dụng chút ít thủ đoạn.”
      #b91223;']Ki Ki lạnh lùng nhìn : “ là muốn tôi trở thành tình nhân của sao?”
      #b91223;']Tay Đường Khải Long từ sau đầu , dần dần trượt đến dưới cổ, nắm ở bờ vai của , : “Nếu như ngại, em có thể làm phu nhân của !”
      #b91223;']Ki Ki lạnh lùng cười: “Tôi cũng có phúc phận đó! Tình nhân nhé? Được, tôi coi như làm tình nhân của !”
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      #2c18be;']Chương 48 - Trúng đạn

      #a43d09;']Edit: thuytinh


      <img class=" wp-image-34985 aligncenter" alt="images (1)" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/12/images-1.jpg" width="192" height="263" />


      #0d7aa0;']Ki Ki lạnh lùng cười: “Tôi cũng có phúc phận đó! Tình nhân nhé? Được, tôi làm tình nhân của !”
      #0d7aa0;']Tầm Thiên Hoan khiếp sợ mở to hai mắt, liều mạng giãy dụa: “Ngô......”
      #0d7aa0;']Ki Ki làm sao có thể đáp ! Đều do , nếu , Ki Ki làm sao có thể bị ép đáp ứng ?
      #0d7aa0;']Âu Dương Tịch cũng thập phần kinh ngạc, lớn tiếng : “Ki Ki, em cần như vậy khuất phục !”
      #0d7aa0;']Ki Ki đầu ngón tay có chút run rẩy, hít vào, lông mi chớp chớp, khóe môi rốt cục cố gắng trả lời, : “Tịch, đừng kích động, đối với em đây cũng có thể là chuyện tốt.”
      #0d7aa0;']Âu Dương Tịch gắt gao cắn răng, kích động, làm sao kích động được chứ?
      #0d7aa0;']Âu Dương Tịch từng bước tới gần Đường Khải Long, ngữ khí uy nghiêm: “Đường Khải Long, dùng loại thủ đoạn này chiếm được Ki Ki, cảm thấy trơ trẽn sao? rốt cục có phải là đàn ông ?!”
      #0d7aa0;']Đường Khải Long cười to: “Tôi - Đường Khải Long muốn làm cái gì làm cái đó, đây mới có thể coi là đàn ông thực thụ! Tiểu bạch kiểm, chuyện này khuyên cũng đừng can thiệp!”
      #0d7aa0;']Âu Dương Tịch sắc mặt trầm xuống, đáy lòng lửa giận hừng hực, chết tiệt!
      #0d7aa0;']Thanh của Âu Dương Tịch lạnh như băng : “Rất tốt, Đường Khải Long, cho biết, hôm nay thành công chọc giận tôi!”
      #0d7aa0;']Đem Ki Ki kéo đến bên, Đường Khải Long ánh mắt nhìn thẳng Âu Dương Tịch : “Ơ, khẩu khí cũng , chọc giận như thế nào?”
      #0d7aa0;'] chuyện, Đường Khải Long rút ra con dao sáng loáng, tiến sát đến khuôn mặt tuấn mỹ đằng đằng sát khí của Âu Dương Tịch, Âu Dương Tịch nhanh chóng lấy ra súng ngắn người, chỉ vào sau gáy Đường Khải Long, mắt chớp, tỉnh táo thể tưởng tượng nổi, động tác nhanh đến làm cho người ta gần như thấy là khẩu súng từ đâu mà ra.
      #0d7aa0;']Ngay sau đó, thuộc hạ của Đường Khải Long cũng hoả tốc móc súng lục ra, đồng loạt nhắm ngay Âu Dương Tịch, chờ động thủ!
      #0d7aa0;'] khí trong kho hàng bỗng chốc trở nên căng thẳng!
      #0d7aa0;']Ki Ki cùng Tầm Thiên Hoan hai mặt nhìn nhau.
      #0d7aa0;']Âu Dương Tịch lại có súng?!
      #0d7aa0;']Có mấy thủ hạ Đường Khải Long cầm súng từng bước tới gần Đường Khải Long cùng Âu Dương Tịch......
      #0d7aa0;']Âu Dương Tịch lạnh lùng : “ được tới gần! Nếu ta bắn chết !”
      #0d7aa0;']Thuộc hạ của Đường Khải Long lập tức dừng lại, ánh mắt gắt gao nhìn Âu Dương Tịch, dám tiến lên nữa.
      #0d7aa0;']Âu Dương Tịch lại nhìn về phía Đường Khải Long : “Đường Khải Long, thử xem dao của ngươi hay là súng của ta nhanh hơn?!”
      #0d7aa0;']Đường Khải Long dù sao cũng từng trải qua kinh nghiệm sinh tử quyết đấu, vẻ giật mình thoáng lúc đầu cũng hoàn toàn biến mất, nhìn Âu Dương Tịch chút sợ hãi, : “Tiểu tử, xem ra ngươi đơn giản, cả súng cũng có? ở đâu mà ngươi có?”
      #0d7aa0;']Âu Dương Tịch lạnh lùng: “Cái này ngươi cần biết. Ít nhảm, nhanh thả Thiên Hoan! Nếu súng đạn có mắt!”
      #0d7aa0;']Đường Khải Long cười bỏ mặc: “Ngươi dám.”
      #0d7aa0;']“Vậy ngươi có muốn thử chút hay ?” Âu Dương Tịch động tác nhanh nhẹn lên đạn súng ngắn!
      #0d7aa0;']Trong gian tràn ngập nguy hiểm!
      #0d7aa0;']Ki Ki cùng Tầm Thiên Hoan cũng kinh ngạc mà trợn mắt há hốc miệng, như thế nào cũng có nghĩ đến Âu Dương Tịch còn có bộ mặt này!
      #0d7aa0;']Đường Khải Long đáy mắt lên tia quỷ dị, sau lúc lâu, phất phất tay, hai gã thuộc hạ canh giữ Tầm Thiên Hoan lập tức khom người cởi mở dây trói người Tầm Thiên Hoan, Âu Dương Tịch thỉnh thoảng liếc về Tầm Thiên Hoan, tay súng chỉ vào Đường Khải Long cũng hề buông lỏng, chỉ cần Đường Khải Long có động tĩnh, liền lập tức kịp phản ứng!
      #0d7aa0;'] khí khẩn trương đến gần như hít thở thông, ánh mắt mọi người đều tập trung đến họng súng......
      #0d7aa0;']Tầm Thiên Hoan được cởi dây, nhưng vì bị trói quá lâu nên chân tay đều còn sức, vừa mới đứng lên thân thể lại ngã xuống, Ki Ki thấy thế tranh thủ thời gian chạy lên nâng dậy: “Thiên Hoan, cậu sao chớ?”
      #0d7aa0;']Tầm Thiên Hoan lắc đầu, hơi thở gấp gáp: “Mình sao”, sau đó, hoảng sợ nhìn chằm chằm vào Âu Dương Tịch : “Tịch, ngàn vạn lần thể nổ súng, loại người này đáng!”
      #0d7aa0;']Âu Dương Tịch nhìn Tầm Thiên Hoan, nhiều lời, đơn giản : “Ki Ki, mau dẫn ấy !”
      #0d7aa0;']Ki Ki gật đầu, sau đó vịn Tầm Thiên Hoan chuẩn bị rời , mấy tên thủ hạ liền tiến tới vây quanh hai người......
      #0d7aa0;']Âu Dương Tịch dùng họng súng chỉ vào Đường Khải Long: “Nếu ai dám động đến hai người họ dù chỉ nửa sợi tóc, ta cho các ngươi nhặt xác lão đại!”
      #0d7aa0;']Những người kia quả nhiên dám tiến đến ngăn trở bọn họ, nhưng mà bọn họ đứng tại chỗ bất động cũng khiến Ki Ki cùng Tầm Thiên Hoan thể ra ngoài......
      #0d7aa0;']Âu Dương Tịch tiếp tục : “Đường Khải Long, vì người phụ nữ mà mất tánh mạng của mình, ai dám nghĩ đến nha? Ta đếm tới ba, ngươi lập tức mệnh lệnh thủ hạ của ngươi thả bọn họ ......” Âu Dương Tịch tay cầm lấy súng dí tại sau gáy của , tay kia cũng ngừng tăng thêm khí lực bóp lấy cổ Đường Khải Long khiến cũng bắt đầu vặn vẹo!
      #0d7aa0;'] trán, có vài giọt mồ hôi chảy xuống......
      #0d7aa0;']Nhìn thấy mồ hôi, Âu Dương Tịch cười lạnh: “Ta còn tưởng rằng Đường Khải Long ngươi đúng là sợ trời sợ đất.”
      #0d7aa0;'] thái dương của Đường Khải Long gân xanh nổi càng , bị Âu Dương Tịch bóp cổ đến thanh phát ra được, rốt cục giơ tay hướng thuộc hạ mà quơ quơ, những kẻ kia nhận được lão đại mệnh lệnh thể thối lui......
      #0d7aa0;']Nhờ đó mà Ki Ki vịn Tầm Thiên Hoan về phía trước nhưng vẫn có chút băn khoăn cùng e sợ ......
      #0d7aa0;']Mắt thấy hai người phụ nữ dần dần về hướng cửa lớn, Âu Dương Tịch cũng có buông lỏng nửa phần cảnh giác, ngược lại càng tăng thêm lực đạo tay......
      #0d7aa0;']Khi vừa thấy Ki Ki cùng Tầm Thiên Hoan tới cửa --- Âu Dương Tịch khóe mắt chợt liếc thấy kẻ mặc hắc y tay cầm súng, lên đạn, nhắm ngay sau lưng Tầm Thiên Hoan --
      #0d7aa0;']Âu Dương Tịch trong nội tâm kinh hãi, hoả tốc đem súng chuyển hướng tới tay hắc y nhân kia, nhanh chóng cài cò súng --
      #0d7aa0;']“Phanh!” tiếng!
      #0d7aa0;']Viên đạn ghim vào tay phải của , ai ngờ, hắc y nhân kia buông bỏ, tiếp tục liều mạng giữ lại cò súng, tuy nhiên vị trí chuẩn, nhắm thẳng Tầm Thiên Hoan mà bắn......
      #0d7aa0;']“A --”
      #0d7aa0;']Tầm Thiên Hoan bị đau kêu sợ hãi, ngay sau đó, thân thể còn chống đỡ được, cứ như vậy té xuống, may mà Ki Ki kịp thời đỡ , nhưng là cả người đều xụi lơ xuống......
      #0d7aa0;']Ki Ki khiếp sợ kêu lớn: “Thiên Hoan, Thiên Hoan, cậu sao chớ?! Đừng làm mình sợ!!”
      #0d7aa0;']Tầm Thiên Hoan cau chặt lông mày, sắc mặt trắng bệch, chân đau đớn làm ý thức của càng ngày càng xa vời, ánh mắt càng ngày càng mơ hồ, sau đó ngất ......
      #0d7aa0;']Nhưng mà, bên này Đường Khải Long thừa dịp Âu Dương Tịch dời súng bắn hắc y nhân, phản ứng nhanh nhẹn, hai tay dùng sức đẩy, thoát khỏi kiềm chế còn hung hăng trở bàn tay đánh trúng ngực Âu Dương Tịch, sau đó lại dùng chân quét ngang mạnh, đá bay súng ngắn trong tay Âu Dương Tịch. Âu Dương Tịch né tránh lộn vài vòng đất, ngay khi thân thể đứng thẳng liền thấy thuộc hạ của Đường Khải Long tay cầm súng xông tới, Âu Dương Tịch che đau đớn ngực, súng cũng rơi mặt đất...... có cơ hội tiếp tục phản kích!
      #0d7aa0;']Ki Ki chân tay luống cuống, Tầm Thiên Hoan ngất trong vòng tay, mà Âu Dương Tịch cũng bị bắt.
      #0d7aa0;']Chỉ thấy Đường Khải Long khoái trá cười: “Tiểu tử, muốn đấu với ta, ngươi còn quá kém!”
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :