1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Chị Dâu - Lê Thuỷ Thanh Thuần (NP,H)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Đệ 41 chương

       À, chương này khá nóng sốt nhá, chuẩn bị đủ dụng cụ cầm máu, tiếp hơi hãy vào :"> QH tử trận khi chưa hết chương, nên tạm ngưng tại đây, mai tiếp.



      <img class="alignnone size-full wp-image-12554" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/04/20x.jpg" height="442" width="590" />


      “Em có hứng chụp ảnh, chẳng lẽ lại cho phép tôi quang minh chính đại quay phim sao?”

      Bắc Diệc Uy cười lạnh, giật mạnh váy của xuống, chỉ còn lại có cái quần lót màu đỏ gợi cảm.....

      Hạ thân phình to lên tựa hồ như muốn xé rách lớp vải quần chướng ngại xông ra ngoài.......

      “Bắc Diệc Uy, ........ Biến thái!” Tầm Thiên Hoan giận kềm được, thừa dịp cỡi áo, đứng bật dậy định đập nát máy quay đắt tiền kia, tay vừa đưa đến gần máy quay phim, đôi tay rắn chắc vòng qua eo của , Tầm Thiên Hoan bị bế bổng lên, cố gắng giãy dụa.

      Tầm Thiên Hoan nhìn thấy được mặt của Bắc Diệc Uy, đành phải hét ầm lên: “Vì sao làm như vậy! Có phải muốn trả đủa bằng việc đưa lên internet lại ? biết là quá ngây thơ sao?”

        “Ngây thơ?” Bắc Diệc Uy lạnh nhạt : “Nếu so ngây thơ, tôi còn thua em rất nhiều đó?”

      Tầm Thiên Hoan ngẩn người, bất đắc dĩ :“Tôi có đem đoạn video đó phát ra ngoài mà!”

      Bắc Diệc Uy tay đem Tầm Thiên Hoan ôm vào trong ngực, thuận thế vuốt ve bầu ngực sữa của , tay kia chậm rãi trượt đến khu vực tam giác hoa viên thần bí viên, bị cái quần ngắn bọc, Bắc Diệc Uy vội vã đem tầng chướng ngại cuối cùng diệt trừ, ngón tay thon dài cố gắng tham tiến vào khu vực tam giác, cách lớp vải, nhàng mà vuốt ve hoa cốc, đột nhiên, gãy cái.........

      “Ưm a!”

      Hai nơi mẫn cảm nhất thân thể đồng thời truyền đến trận trận khoái cảm, Thiên Hoan rốt cuộc khống chế nổi chính mình, kiều liên tục, theo động tác gãy , xoa nắn lần lượt của Bắc Diệc Uy, trong hoa viên thần bí của chảy ra chất lỏng ấm áp, rất nhanh liền thấm ướt lớp quần lót mỏng manh, Bắc Diệc Uy lại tiếp tục dùng ngón tay cách lớp vải khảy hoa cốc mê người........

      Mãnh liệt khoái cảm khiến kiều rên rỉ: “Ôi ........”

      Cửa huyệt trận trận co rút lại, nhưng vẫn là muốn càng nhiều, chỉ là ngón tay như trêu tức chỉ khảy , mân mê nhè bên ngoài, nên khó nhịn giãy dụa thân thể, hy vọng được lấp đầy hoa huyệt nóng bỏng trống rỗng kia, có thể được bỏ thêm vào .......

      Thanh của Bắc Diệc Uy chậm rãi, tự bên tai của vang lên:“Thoải mái sao?”

      Tầm Thiên Hoan cắn cắn môi, liều mạng để cho mình phát ra bất kỳ thanh nào, thừa nhận chính mình bởi vì mà đạt đến khoái cảm........

      Thấy trả lời, Bắc Diệc Uy thoáng dùng sức ở bên trong hoa huyệt ít và lại duy trì tốc độ liên tục nhanh hơn............

      Từng đợt khoái cảm xoay chuyển đánh úp lại, có thanh thể nào đè nén nổi phát ra :“A ~~ a ~~”

      Quá nhiều khoái cảm làm cho Tầm Thiên Hoan khống chế nổi, vô ý thức khép lại hai chân, ý đồ cho cái tay kia ở đó giở trò ......

      Bắc Diệc Uy cười:“Em định khép lại như thế sao?”

      Khu vực hoa viên thần bí vì khoái cảm mà run rẩy ngừng, , cửa huyệt khẽ co khẽ rút, như mãnh liệt khao khát cái gì ......... dục vọng gần như bao phủ cả người , hơi thở , nhắm mắt lại, sau đó chậm rãi mở chân, cái tay kia, dính đầy dịch nhờn ....

      ràng chảy nhiều như vậy? Xem ra em rất  muốn nhỉ, mấy ngày nay sinh bệnh đều có cùng đàn ông giường có phải là đói lắm rồi ?"

      Bắc Diệc Uy tà ác , bên cạnh giật xuống cái quần lót ướt đẫm, sau đó, đem nửa người của dựa vào đầu giường, đem hai chân của vặn bung ra chút ít, hoa cốc thu hết đáy mắt, còn có sợi sợi dịch nhờn từ bên trong chảy ra, Bắc Diệc Uy tà ác cong môi, cúi người nghiêng sát hoa cốc, vươn lưỡi liếm liếm mật hoa, liếm láp làn rồi lại lần........

      Tầm Thiên Hoan vô ý thức xiết chặt cửa huyệt, ướn cong người, ngón tay nắm chặt ga giường, rốt cục lại rên rỉ lần lại lần........

      Đem mật hoa liếm mút lát, sau đó lại bắt đầu liếm láp hoa tâm, liếm mút rất cẩn thận, đầu lưỡi quyển vòng quanh hoa tâm.....

      Tầm Thiên Hoan làm sao cũng nghĩ đến, kỹ xảo khiêu khích của Bắc Diệc Uy lại cao như thế, hai lần trước mình còn tự tin trêu đùa như vậy, cứ ngỡ mình có thể chế phục dục vọng của đưa , nhưng tuyệt đối ngờ, khiêu khích của tuyệt kém hơn Âu Dương Tịch, dưới khiêu khích của , gần như thể nào khống chế nổi bản thân.........

      Bắc Diệc Uy lần lượt trêu đùa điểm mẫn cảm của , làm cho khỏi buộc chặc dưới bụng, thân thể cũng tự giác nhích dần về bên trong, lại luôn bị Bắc Diệc Uy nắm lại, sau đó kiềm chế thân thể của , tiếp tục trêu đùa.

      Mật hoa được liếm khô lại lần lượt chảy xuống..........

      Quá nhiều khoái cảm đổi lấy chỉ là chưa đủ càng lớn cùng khao khát càng nhiều.............

      Tầm Thiên Hoan gắt gao cắn răng, người này, rang muốn trêu chọc khác gì Âu Dương Tịch chậm chạp cũng tiến vào chính đề, biết là cố ý, nhưng lại hề có cách gì với ....

       “Ưm ~~~~~~~~”

      Bắc Diệc Uy tà ác :“Muốn sao?”

      Thấy lâu trả lời, Bắc Diệc Uy ác ý ở hoa tâm của ngắt , Tầm Thiên Hoan đột nhiên nhắm mắt lại, thở hào hển, cơn rung mình lan tràn khắp toàn thân, mật hoa lần nữa tràn lan.........

      Thanh run rẩy :“Muốn, tôi muốn......”

      Bắc Diệc Uy mỉm cười thoả mãn, nhanh chóng cởi sạch chướng ngại người mình, nam căn cực đại hùng dũng oai vệ ở trước hoa cốc, cũng vào, chỉ nghe Bắc Diệc Uy :“Tốt lắm, vậy giờ đến lượt em tới thỏa mãn tôi.”

      Trong lúc Tầm Thiên Hoan vẫn còn nhíu mày, Bắc Diệc Uy đem nam căn đưa vào trong miệng của , Tầm Thiên Hoan rất vui, dứt khoát cương quyết động đậy.

      phải em muốn sao? Nếu muốn hãy thỏa mãn tôi trước!” Bắc Diệc Uy quan tâm đến tâm tư của Tầm Thiên Hoan, ở trong miệng của , cứ như vậy kéo ra đưa vào......

      Ở trong miệng của kéo ra đút vào nhiều lần, biên độ mỗi lúc nhanh, tựa hồ muốn tại trong miệng của nổ mạnh!

      Mặc kệ khó chịu đến cỡ nào, Tầm Thiên Hoan vẫn quật cường trừng mắt, bất động!

        Bắc Diệc Uy ảo não nhíu mày, từ trong miệng của rút nam căn ra, lui ít, sau đó giơ chân của lên cái, gác ở vai của mình, điều chỉnh tốt vị trí, nhắm ngay miệng hoa tâm, đâm cái sâu........

      cú trượt mạnh vào như thế này, đem cả thân thể đều lắc lư, bởi vì vừa rồi tác dụng của mật hoa, trong hoa kính sớm ẩm ướt, nam căn đường thẳng vào đến tận cùng.

       “A.....”/“A ~~~~~~”

      Rốt cục chờ được thỏa mãn, giống như trèo lên thiên đường.
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 41 (tiếp theo)
      Rối loạn!!!
      #ffcc00;']Edit: thuytinh
      Beta: Quảng Hằng

      <img class="size-full wp-image-32422 aligncenter" alt="lang-man-vay-maxi-6" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/12/lang-man-vay-maxi-6.jpg" height="750" width="500" />

      Tuy đâm đến điểm sâu nhất trong cơ thể , nhưng cảm giác chật hẹp ấm áp, giống như muốn kẹp chặt nam căn, cực độ mất hồn, nhắm mắt lại hưởng thụ lát…. Đương nhiên lần nữa mở mắt ra, giống như con báo vừa tỉnh giấc, mạnh bạo từ hoa kính rút ra, lần nữa cuồng dã đánh sâu vào, nhiều lần như thế, khoái cảm tầng tầng lớp lớp, mỗi lần đều đụng đến điểm sâu nhất, mỗi lần đều chấn động thân thể của , làm cho khuôn ngực đẫy đà như con thỏ nhảy lên, cái miệng nhắn khẽ nhếch, từng thanh sung sướng rên rỉ nhàng phát ra…..
       
      Sắc trời dần dần muộn, biết tại trong cơ thể của đâm vào rút ra bao lâu, thay đổi vô số tư thế, lần lượt co lại mãnh liệt tấn công, đem hai người dẫn nhập từng cơn cao trào…….
       
      Tầm Thiên Hoan nằm ở giường, thân thể trần truồng, toàn thân vô lực, lần này có thể là lần hoan ái kích thích nhất cũng là mệt nhất từ trước tới nay của , Bắc Diệc Uy tựa như mất lý tính, dã thú, điên cuồng tung hoành dục vọng của mình, mặc kệ như thế nào, vân chịu dừng lại.
       
      Thường thường lúc này, nghĩ đến Tịch, nếu là Tịch, mệt mỏi như thế, tuyệt đối đành lòng lại muốn , Tịch là ôn nhu nhất.
       
      Bắc Diệc Uy mặc quần áo xong, nhìn dáng vẻ của , dáng vẻ này vừa rồi là trải qua lần lượt mây mưa thất thường mà chút cảm giác mỏi mệt đều có, giống như còn có thể ra ngoài tiến hành chạy Ma-ra-tông, đem hạ thể Tầm Thiên Hoan chà lau sạch , rồi đến trong tủ lấy ra bộ quần áo đặt ở bên cạnh , chỉ : “ tại em nghỉ ngơi tốt, sau khi thân thể khôi phục, tôi đưa em xem thứ, xem tôi rốt cuộc có oan uổng cho em hay !”
       
      chính là đoạn video kia.
      Tầm Thiên Hoan nghe tiếng đột nhiên mở to mắt, cũng quản thân thể có bao nhiêu mềm nhũn, bao nhiêu đau nhức, đơn giản chỉ muốn từ giường đứng lên, chính là, vừa đứng lên lại té xuống.
       
      Bắc Diệc Uy nhíu mày: “Em làm cái gì vậy?”
       
      Tầm Thiên Hoan lần nữa muốn từ giường đứng lên, cắn răng quật cường: “Tôi muốn xem!”
       
      nhất định phải xem, là gặp quỷ, điện thoại di động ràng có cho bất luận kẻ nào tiếp xúc qua, đoạn video đặt ở trong điện thoại di động có thể bay sao?
      Bắc Diệc Uy lạnh lùng: “ tại em ngay cả đứng cũng được!”
      Tầm Thiên Hoan trừng mắt liếc , còn phải vừa rồi làm hại! Tám trăm năm có chạm qua người phụ nữ sao?
      Tầm Thiên Hoan ở giường nhặt lên bộ quần áo Bắc Diệc Uy chuẩn bị. Bắc Diệc Uy thấy động tác của chậm,bước lên giúp mặc, sau đó đem bế lên, ra khỏi phòng, về hướng thư phòng. đường , đụng phải ít người hầu, những người hầu kia vừa thấy Bắc Diệc Uy ôm Tầm Thiên Hoan tới, mặt lập tức đỏ, tuy ở cách xa nhưng vừa rồi bọn họ lại ngầm trộm nghe từ trong phòng truyền đến thanh hết sức mập mờ……
       
      Tầm Thiên Hoan đương nhiên cũng phát giác được những người kia lạ thường, lập tức xấu hổ cúi đầu, hận thể tìm cái lỗ để chui vào.
       
      Cuối cùng tới thư phòng, Bắc Diệc Uy cẩn thận đem Tầm Thiên Hoan đặt tại ghế, sau đó mặt biểu tình mở ra máy tính…..
       
      Gian phòng yên tĩnh lạ lùng.
       
      Tầm Thiên Hoan cố giữ bình tình chăm chú xem qua đoạn phim ngắn lần. Lắc đầu, lại lắc đầu…….
       
      Bắc Diệc Uy lạnh như băng : “Bây giờ em còn gì để ?”
       
      Tầm Thiên Hoan lắc đầu, : “……”
       
      Bắc Diệc Uy cắt ngang: “ cho tôi biết, em đem đoạn video này giao cho ai?”
       
      Tầm Thiên Hoan quả quyết: “Tôi có!”
       
      Bắc Diệc Uy chăm chú nhìn chằm chằm vào Tầm Thiên Hoan: “Mặc kệ em có hay , dù sao chuyện này em cũng thoát được có liên quan, người kia cầm vật này áp chế tôi, em cho rằng chuyện này cùng em có vấn đề sao?”
       
      Tầm Thiên Hoan ngây ngẩn cả người, đây chẳng phải là có người muốn hãm hại sao?
       
      Tầm Thiên Hoan suy nghĩ hỗn loạn, lại hoàn toàn cách nào làm : “…..”
       
      Bắc Diệc Uy ngồi xổm xuống bên cạnh Tầm Thiên Hoan, nhìn vào mắt Tầm Thiên Hoan, : “ cho tôi biết, chỉ cần em cho tôi biết, phim ngắn này giao cho ai, mọi chuyện đều được giải quyết tốt!”
       
      Tầm Thiên Hoan mờ mịt nhìn Bắc Diệc Uy : “Tôi tôi có.”
       
      Bắc Diệc Uy giận dữ : “Tầm Thiên Hoan, đến bây giờ em còn muốn xạo!”
       
      Tầm Thiên Hoan cũng giận dữ : “Tôi tôi có, hơn nữa, đoạn video này cũng phải tôi quay!”
       
      Bắc Diệc Uy nghe vậy sững sờ.
       
      “Được rồi, theo tôi tới đây!”
       
      Tầm Thiên Hoan thấy tin, cố gắng khôi phục chút thân thể, lảo đảo rời khỏi gian phòng, tránh khỏi rất nhiều người hầu, quay lại phòng ngủ của mình, bối rối tìm ra điện thoại di động của mình, sau đó mở ra, đưa điện thoại di động vào phòng Bắc Diệc Uy.
       
      Bắc Diệc Uy mang theo hồ nghi, ánh mắt chuyển tới màn hình điện thoại di động………
       
      lát sau, Bắc Diệc Uy đột nhiên đóng lại điện thoại, vẻ mặt càng phức tạp, ánh mắt trở nên sâu thấy đáy.
       
      Tầm Thiên Hoan xụi lơ ngồi ở giường, nhàn nhạt : “ tại tin tôi chưa? cũng nghĩ đoạn video kia quay ở góc độ gần vậy, nếu là tôi quay chẳng lẽ lại bị phát sao?”
       
      Tầm Thiên Hoan sao lại gặp phải việc xui xẻo như vậy, thiếu chút nữa thay người khác chịu tội!
       
      Bắc Diệc Uy nhắm mắt lại, hít sâu, là tức đến ngất mất……. Mở mắt ra lần nữa, ánh mắt Bắc Diệc Uy thâm thúy, nhìn chằm chằm vào Tầm Thiên Hoan, : “Nhưng chuyện này vẫn có liên quan với .”
       
      Tầm Thiên Hoan mệt mỏi!
       
      <div id="yui_3_7_2_1_1354454345120_997" style="Tầm Thiên Hoan dù có tiền đến thế nào nữa, cũng có lòng tham đến nửa tài sản của Bắc gia như vậy, trời ạ! Đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

      Huệ Nguyễn thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Nhớ lại chuyện cũ của ba người

      Edit: Như Thủy

      Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-32419" alt="101APPLE_IMG_1353" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/12/101apple_img_1353.jpg" height="680" width="481" />


       Tầm Thiên Hoan lơ đễnh : “Liên quan đến tôi có sao? Tôi lại có hại ?”

      Bắc Diệc Uy cầm đoạn phim trong tay :“Chẳng lẽ, em muốn cho đoạn phim này được công bố sao?”

       Tầm Thiên Hoan phẫn nộ: “Bắc Diệc Uy, đáng ghét! chính là muốn tôi sống những ngày tốt lành phải ?”

      Bắc Diệc Uy sát vào Tầm Thiên Hoan, cười : “Chỉ cần em giúp tôi tìm ra người áp chế chúng ta là ai, cái đoạn phim này biến mất, ngược lại nó được công bố, dù sao danh dự của tôi cũng còn thêm đoạn phim khác cũng sao, chỉ là em ….”

      “Đủ rồi, tôi biết phải làm thế nào!” Tầm Thiên Hoan cuối cùng hiểu được vì sao Bắc Diệc Uy lại quay đoạn phim này, chính là muốn kéo cùng xuống nước. Dù cho đoạn phim ngắn đó có công khai hay cũng để sống yên ổn.

      Bất quá, cũng tò mò đoạn phim trước đó là do ai công khai ra, cho dù B làm việc kia với cũng thăm dò, nhưng lại làm như vậy, làm cho phi thường tức giận. Đây là uy hiếp, Tầm Thiên Hoan   ghét nhất chính là bị người khác uy hiếp!!!

      Nhưng mà có biện pháp gì?

      Ban đêm, Tầm Thiên Hoan  ngồi giường mình, ngủ, phải muốn ngủ mà là ngủ được, trong đầu lần lượt suy đoán từng người bên cạnh mình. Từ người thân đến bạn học… từng bước từng bước nghĩ… Kỳ cũng giao du rộng, có mấy người bạn, rất dễ loại trừ từng người…. Nhưng mà lại thể nghĩ ra là ai, làm cho càng loạn thêm…

       Tầm Thiên Hoan gọi điện thoại cho Ki Ki tán gẫu, quá nhiều nghi vấn nhưng lại biết cái gì.

       Tầm Thiên Hoan hỏi: “Các cậu tại ở đâu?”

      Ki Ki thở dài: “Còn có thể ở đâu, khách sạn.”

       Tầm Thiên Hoan lại hỏi: “Tịch?”

      Ki Ki : “Cậu cũng phải biết, cả ngày ta đều ở bên ngoài tán , đến nửa đêm trở lại.”

       Tầm Thiên Hoan cười: “ ấy đều ra ngoài mỗi ngày sao?”

      Ki Ki lơ đễnh: “Ừ”

       Tầm Thiên Hoan vừa cười vừa : “Chúng ta cũng biết ấy ở bên ngoài tiếp xúc những ai, làm những việc gì?”

      Ki Ki có chút nghi hoặc: “Cho tới nay đều là như vậy. Thiên Hoan, có gì đúng sao?”

       Tầm Thiên Hoan cảm khái cười: “Đúng vậy, trước nay đều như vậy.”

      Lời của  Tầm Thiên Hoan  làm cho Ki Ki cảm thấy quái dị, nhưng lại tìm được quái dị ở chỗ nào?

      Cúp điện thoại, Tầm Thiên Hoan ôm chân ngồi ở giường, trong đầu hồi tưởng lại lần đầu gặp Âu Dương Tịch…

      Nếu có Ki Ki, cũng có khả năng quen biết Âu Dương Tịch, lần đầu tiên gặp Âu Dương Tịch cũng là lần đầu tiên Tầm Thiên Hoan  đến quán bar ngay ngày sinh nhật tuổi 20.

      Trước 20 tuổi,  Tầm Thiên Hoan  gần như có bạn, trước mặt mọi người luôn luôn là nữ nhi ngoan, mỗi ngày đều trải qua trong độc cùng tịch mịch.

      Trong trường học, thành tích kém cỏi lại có sở trường đặc biệt nên các lão sư đều để ý đến, trong đám bạn học nhân duyên kém nhất, trong nhà lại mở tâm với ai… Những tháng ngày dài đằng đẵng đem đến tịch mịch cùng ủ dột.

      Ngày sinh nhât 20 tuổi đó, quyết định làm chén mỳ trường thọ. Em trai tặng cho búp bê lớn bằng vải, là thứ ao ước của nhưng lại là em trai tặng cho

      Hôm đó, 12h đêm rời khỏi nhà, đến quán bar… Tại đó gặp Ki Ki, 2 người mới quen thân, Ki Ki chú ý đến vẻ ngoài của , hai người nhanh chóng trở thành bạn tốt nhất.

      Từ đó về sau, Tầm Thiên Hoan thường xuyên cùng Ki Ki lui tới, gặp ở quán bar rồi chuyển đến căn hộ Ki Ki thuê. Ki Ki liền giao cho chùm chìa khóa để có thể tùy tiện ra vào.

      ngày nào đó, Tầm Thiên Hoan mua nhiều hoa quả đến nhà trọ của Ki Ki, vốn định cho Ki Ki bất ngờ nhưng trong phòng khách lại thấy ai, chỉ là nghe thấy những thanh cực kì mập mờ rên rỉ…

      “A ~~~  a ~~~ rất lợi hại ~~~ thoải mái ~~~”

      Theo thanh càng lúc càng lớn kia, Tầm Thiên Hoan xác định chính là Ki Ki, nghe thanh này, Tầm Thiên Hoan đoán được tám chín phần......

      Lúc này, Tầm Thiên Hoan còn chưa trải qua đời, nghe thấy dạng thanh này mặt đỏ, tim đập dồn dập, vốn định lập tức rời , nhưng lòng hiếu kì lại kìm chế được mà bước chân tự chủ hướng đến gian phòng, vụng trộm mở khe cửa.

      Trước nhất đập vào mắt là phía sau trần truồng của người đàn ông, Tầm Thiên Hoan lập tức há hốc miệng, cho dù chỉ là đằng sau nhưng cũng đủ khiêu gợi làm cho cách nào hô hấp …. Mà người phụ nữ kia đúng là Ki Ki, Tầm Thiên Hoan chỉ thấy người đàn ông kia quỳ gối giường, cầm lấy cái mông , nam căn cực lớn trong cơ thể điên cuồng ra vào. Bởi vì động tác quá mãnh liệt, thân thể Ki Ki nhấp nhô, hai vú ngừng lắc lư, từng thanh rên rỉ tràn ngập cả gian phòng…

       Tầm Thiên Hoan kinh ngạc đứng xem mà quên hết thảy, cứ nhìn hai người cùng chỗ tiến vào cao trào, sau đó người đàn ông rút ra nam căn của mình, xuất ra tại mông của Ki Ki.

      Cả thân thể Ki Ki xụi lơ giường, chỉ có thở hổn hển liên tục, mặt lộ vẻ thỏa mãn, : “ tuyệt quá! Khó trách làm cho nhiều phụ nữ mê muội !”

      Người đàn ông nhìn cái rồi cười nhạt: “ cũng đồng dạng, trách được có nhiều đàn ông muốn .”

      Ki Ki cười: “Tốt lắm, như vậy, từ nay về sau hai ta cứ duy trì loại quan hệ như thế này?”

      Người đàn ông vui vẻ: “Cớ sao mà làm?”, thêm người phụ nữ cũng nhiều lắm mà thiếu cũng chẳng ít .

      “Phanh” tiếng, gói to gói tay Tầm Thiên Hoan rơi xuống, lăn mặt đất. lúc Tầm Thiên Hoan  bối rối, người đàn ông cùng Ki Ki đồng thời xoay đầu lại….

      Đó là lần đầu tiên gặp Âu Dương Tịch, tuấn mỹ đến làm hít thở thông, trong mắt , gần như là tiên nhân, chăm chú nhìn đến quên cả nháy mắt.

      Đối với vẻ đẹp đó, thầm nghĩ muốn được sở hữu, đây đều là những suy nghĩ rất bình thường của người phụ nữ, chỉ là nguyện ý chia sẻ cùng Ki Ki, chia sẻ người đàn ông rất có tự trọng?

      Trong lúc Tầm Thiên Hoanđang chăm chú nhìn Âu Dương Tịch, Âu Dương Tịch cũng nhìn sâu, lúc Tầm Thiên Hoan còn chưa kịp phản ứng, Âu Dương Tịch lại nở nụ cười nhìn lộ ra dung mạo mê người, nhìn xem loại cười này, Tầm Thiên Hoan có cảm giác hít thở thông.

      Lần đầu tiên phát , hay là mến người đàn ông trước mắt, nụ cười của , vẻ đẹp của , thân thể khiêu gợi của , muốn có

      Nhìn qua đôi nam nữ trần trụi nhưng Tầm Thiên Hoan có ý định rời mà cứ quang minh chính đại chăm chú nhìn.

      Lúc này Ki Ki cho rằng Tầm Thiên Hoan nhất thời kịp phản ứng nên nội tâm rất áy náy, với Âu Dương Tịch: “Mặc quần áo vào!”

       Âu Dương Tịch có cầm lấy quần áo mà từ giường đứng lên, thân thể trần truồng, ánh mắt nhìn thẳng Tầm Thiên Hoan.

      Ki Ki nhìn muốn về hướng Tầm Thiên Hoan, biết muốn làm gì, vô thức : “ chú ý chút , người này còn là xử nữ!”

       Âu Dương Tịch nghe vậy chỉ cười cười, lại vẫn về hướng về Tầm Thiên Hoan … Lúc này toàn thân cao thấp của Âu Dương Tịch, đều rơi vào mắtTầm Thiên Hoan, đẹp quá…

       Âu Dương Tịch đến trước mặt Tầm Thiên Hoan, duỗi ngón tay nhàng nắm cằm , Tầm Thiên Hoan chỉ cảm thấy động tác của đều đẹp đến cực điểm, thanh dễ nghe của Âu Dương Tịch vang lên: “ bao nhiêu tuổi?”

      Như bị mê hoặc, Tầm Thiên Hoan ngoan ngoãn trả lời: “21”

      Giống như nghe được kì văn: “Thời đại này, 21 tuổi còn là xử nữ nhiều. Nếu là ngoan tại sao nhìn thấy cảnh vừa nãy lại trốn?”

       Tầm Thiên Hoan cười: “Tôi có tôi là ngoan sao? Còn nữa, tại sao tôi phải trốn?”

      Hai diễn viên kiêng kị tránh né, sao lại phải cấm kị?

       Âu Dương Tịch vui vẻ: “ sợ tôi thuận tiện muốn ?”

       Tầm Thiên Hoan cười lạnh: “Tại sao tôi phải sợ?”

      Bình sinh lần đầu tiên có người đàn ông muốn , cho dù là câu vui đùa cũng làm cho tâm bị chấn động.

       Âu Dương Tịch dùng hai tay nhéo nhéo hai bên gò má , : “ Tuy hai bên hơi nhiều thịt, nhưng mà ----rất đáng .”

      “ Âu Dương Tịch, bảo được đụng đến ấy.” Ki Ki ném cái gối đập trúng sau lưng Âu Dương Tịch, Âu Dương Tịch bị mất thăng bằng mà tay lại đặt người Tầm Thiên Hoan, chỉ có thể tiện tay kéo Tầm Thiên Hoan tránh ra vài bước. Tầm Thiên Hoan vẫn còn biết xảy ra chuyện gì, thân thể cách nào đứng vững, Âu Dương Tịch theo bản năng ôm lấy Tầm Thiên Hoan, sau đó thẳng tắp đặt ở vách tường, lúc này mới ổn định thân thể của .

      Hai thân thể chặt chẽ dán ở cùng chỗ, nhiệt độ cơ thể, tức khí, còn có tim đập vội vã của đối phương, tinh tường như thế......

       
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 43 - Chuyện cũ (tt)
      Edit: thuytinh
      Beta: Quảng Hằng


      <img class=" wp-image-33431 aligncenter" alt="hd25" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/12/hd25.jpg" height="470" width="333" />

      Tầm Thiên Hoan kinh ngạc nhìn Âu Dương Tịch, hai người cận kề nhau, cảm thấy cơ ngực nổi lên rắn chắc, bụng dưới của lại có vật gì đó thô ráp chống đỡ. Trong tiềm thức, biết nhưng chưa từng tiếp xúc thân thể nam tính thành thục như vậy, trong khoảnh khắc làm mặt ửng hồng.

       Âu Dương Tịch ôm ngang eo cũng có ý định thả ra, ngược lại nhàng siết.

      “Ưm……….” Thân thể Tầm Thiên Hoan mẫn cảm cực điểm,

       Âu Dương Tịch chỉ nhàng vuốt ve mà tâm hơi run. Nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tuấn mĩ, 21 năm qua đây là lần đầu tiên chủ động muốn tiếp xúc cùng đàn ông.

       Âu Dương Tịch nhếch môi câu dẫn : “Thân thể em mẫn cảm.”

      Tầm Thiên Hoan nhịn được ngượng ngùng nổi lên hai gò má, có chút cúi đầu xuống, nhưng lại bị Âu Dương Tịch nâng lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào sâu, hỏi: “Em có người chưa?”

      Người ...... Tầm Thiên Hoan lắc đầu.

      Âu Dương Tịch mỉm cười:“Tốt lắm, từ nay về sau làm người phụ nữ của , hảo hảo che chở em.”

      Tầm Thiên Hoan sửng sốt, trong nội tâm phức tạp khó có thể hình dung......đây là lần đầu tiên có người muốn che chở , người đàn ông đầu tiên.....

      Tầm Thiên Hoan đưa mắt nhìn chằm chằm vào Âu Dương Tịch, hỏi nghiêm túc: “ vậy chăng?”

      Âu Dương Tịch mỉm cười, siết chặt bên hông , : “Đương nhiên, hảo hảo che chở em.”

      Lúc này, Ki Ki rốt cục nhìn được, từ phía sau giận dữ : “ Âu Dương Tịch , tôi được trêu chọc ấy, nghe hiểu sao? có phải thấy ấy dễ khi dễ, cho biết, có tôi ở đây đừng mơ tưởng chiếm tiện nghi của ấy!”

      “Tôi muốn che chở ấy, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy.”

      Ki Ki : “Khốn kiếp, loại công tử phong lưu như làm gì có việc vừa thấy ?”

      Âu Dương Tịch cười: “Nhưng làm sao bây giờ, bị ấy hấp dẫn mất rồi.”

      “Đó là chuyện của ! phải tôn trọng tâm ý của Thiên Hoan, nên thấy ấy có kinh nghiệm mà dụ dỗ!”

      Âu Dương Tịch gật gật đầu. Sau đó quay đầu ôn nhu nhìn Tầm Thiên Hoan : “Em muốn ?”

      Muốn? tuy hiểu nhiều về từ ‘Muốn’ đó có ý nghĩa như thế nào, nhưng mà trong tiềm thức, nhìn dáng người khêu gợi của , còn có ngũ quan tuấn tú, hơn nữa thanh mê hoặc, khống chế nổi suy nghĩ của mình, nhàng mà gật đầu.....

      Ki Ki lập tức : “Thiên Hoan, lần đầu tiên của bạn nên dành cho người cậu .”

      Tình ......

      Tầm Thiên Hoan trong lòng cười nhạo chính mình vô số lần, mến là cái gì, ai thích dáng vẻ của ? Còn nữa, trong lúc làm chuyện đó người ta có ý nghĩ thích hay sao? Làm sao có thể? Mọi người có thẩm mỹ quan đều mến những gì xinh đẹp, tựa như bây giờ thể phủ nhận, mến vẻ đẹp của , cho nên muốn có......

      Lần này, tốt xấu cũng là lần đầu tiên chính thức trở thành người phụ nữ.

      Tầm Thiên Hoan đùa cợt cười cười: “Tình là cái gì?”

      Ki Ki ngẩn người, Tầm Thiên Hoan đôi khi  có tim phổi, đối đãi với bản thân mình như thế. Ki Ki mỉa mai : “Đúng nhỉ, tình là cái gì?”

       Âu Dương Tịch cũng đúng, thời buổi này 21 tuổi còn là xử nữ chẳng còn bao nhiêu người? Ha ha, hơn nữa Ki Ki cũng phải là người cổ hủ, quan niệm cùng người ân ái nhất định phải thương đối phương là cần thiết, chỉ cần có thể cho mình khoái cảm là được.

      Ki Ki cảm khái, Thiên Hoan, đây cũng chính là tự bạn muốn nên đừng hối hận. Ki Ki lắc đầu, thân thể trần trụi ra khỏi phòng, sau khi hoan ái có thói quen tắm rửa.

       Âu Dương Tịch nghe vậy, nụ cười khóe môi sâu hơn , cúi xuống hôn lên mặt Tầm Thiên Hoan 2 cái, bàn tay đặt bên hông dời lên cởi bỏ nút áo trước ngực, nút, hai nút, ba nút…

      Sau đó chậm rãi với tay vào trong y phục, xoa phần no đủ mềm mại…Tầm Thiên Hoan hít sâu, khoái cảm lạ lẫm trào lên. Rất nhanh áo của Tầm Thiên Hoan rơi xuống, vuốt ve làn da trắng nõn, Âu Dương Tịch cảm giác chịu nổi, môi mỏng khó dằn, hôn, mút lên da thịt .

      Trong lúc Tầm Thiên Hoan ý loạn tình mê, Âu Dương Tịch đột nhiên hỏi: “Em biết làm như thế nào ?”

      Làm như thế nào??? Tầm Thiên Hoan sững sờ lắc đầu…

       Âu Dương Tịch cười: “Vậy để tự làm.”

      lúc Tầm Thiên Hoan còn sững sờ, Âu Dương Tịch ôm ngang , hướng giường tới… Sau đó lại trận mút liếm, hôn khắp cơ thể , mà bàn tay cũng từ từ cởi bỏ nội y của lộ ra đôi ngọc phong đứng thẳng, kiều diễm ướt át, Âu Dương Tịch khỏi lần nữa tán thưởng: “Bảo bối, nghĩ tới em lại đẹp đến vậy!”

      Tầm Thiên Hoan bị hôn đến mê loạn, hoàn toàn hiểu được gì, chỉ nhắm mắt lại, khó chịu lắc lắc cơ thể mềm mại…

      Hai tay Âu Dương Tịch đồng thời xoa hai viên đậu đậu, nhàng mà vê , chỉ chốc lát sau nở rộ cứng rắn trong lòng bàn tay của ….

      Thân hình Âu khêu gợi của Dương Tịch đè lên thân thể mềm mại của , tay tiếp tục nắm bắt bên đậu đậu, hé miệng ngậm lấy bên còn lại, tay kia chậm rãi hướng khu vực tam giác ẩm ướt.....

      Âu Dương Tịch khỏi tán thưởng: “Thân thể của em mẫn cảm.”

      ngón tay tham tiến hoa cốc, nhàng mà đùa hoa tâm......

      “Ưm a...”

      Mật hoa từng lớp chảy xuống.....

      Âu Dương Tịch đem Tầm Thiên Hoan lật người lại, khiến cho cong đầu gối lên, sau đó ôm mông của , đem nam căn cự đại của mình tiến vào hoa kính của .......

      Chậm rãi chậm rãi cắm vào.......

      Tầm Thiên Hoan thống khổ cùng sung sướng kêu lên tiếng: “A...”

      cùng với lần đầu tiên kết hợp, phân thân của nhiễm lạc hồng của ......

      Từ ngày đó, Âu Dương Tịch và Tầm Thiên Hoan cùng Ki Ki, ba người xảy ra loại quan hệ phức tạp, hưởng thụ thân thể nhau mang đến sung sướng, hưởng thụ khoái hoạt cùng cuộc sống tự tại… Ba người trong lúc đó, tình cảm càng thêm sâu, giống như hòa hợp thành .

      Trong đầu hồi tưởng đến từng chuyện trong quá khứ.......Tầm Thiên Hoan tựa ở bên giường, có chút ngửa đầu, nhắm mắt lại, thở dài sâu......

      phủ nhận, qua nhiều năm như vậy, Âu Dương Tịch đối với rất tốt, khắp nơi bám dính lấy , theo , che chở , cho hưởng thụ cùng tôn quý mà trước đây chưa từng có......

      Chíỉ là, chưa từng hiểu ....... Đúng vậy, dù cho cùng chỗ sinh sống vài năm, cho dù [ ] trong lúc đó thân mật khăng khít, dù cho biết là hoa hoa công tử, chính là, quá khứ của , gia cảnh của , hoàn toàn biết gì cả.....

      Trong tiềm thức, lại cảm thấy cùng với việc đoạn phim bị lộ kia là có quan hệ

      Nếu quả người bên cạnh có liên quan đến chuyện đoạn phìm   chỉ có thể nghi ngờ là mà thôi .....

       

      Huệ Nguyễn thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #c2911d;']Chương 44.1
      Edit: thuytinh


      <img class="aligncenter wp-image-33516" alt="10" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/12/10.jpg" height="194" width="259" />


      Tầm Thiên Hoan đứng ở cửa phòng, hướng về phía Bắc Diệc Uy ngồi trong phòng nhìn chăm chú màn hình máy tính, : “ cho tôi biết cách liên lạc với người uy hiếp chúng ta.”
       Bắc Diệc Uy hai tay vòng trước ngực, nhìn Tầm Thiên Hoan : “Em quyết định điều tra sao?”
       Tầm Thiên Hoan lãnh đạm: “Chuyện này có liên quan tới tôi, vốn cần bức tôi, tôi vẫn điều tra.”
       Bắc Diệc Uy nhướn mày: “Vậy ý của em là việc tôi bức em là thừa thãi?”
       Tầm Thiên Hoan đùa cợt cười cười: “Cũng chưa chắc, dùng video uy hiếp tôi tôi thể nào tìm cho ra người đó, điều tra cho ra , còn nếu có đoạn video tôi chỉ tùy sức mà làm, chưa chắc tìm ra được .”
       Bắc Diệc Uy nhắm mắt lại, xoa xoa hai bên thái dương, hít thở sâu, rồi từ từ mở to mắt nhìn chằm chằm Tầm Thiên Hoan : “ Vậy tại em nghi ngờ ai làm việc này?”
       Tầm Thiên Hoan nhìn Bắc Diệc Uy , lãnh đạm: “Đó là chuyện của tôi, chỉ cần cho tôi biết cách thức liên lạc với đối phương, còn lại tôi dùng biện pháp của chính mình để đem đoạn phim kia về mà tốn của đồng nào, đến lúc đó mà tôi vẫn thể đem được đoạn phim về mặc cho xử lý.”
      Lời vừa dứt, Tầm Thiên Hoan cảm thấy tâm tình nặng nề như đeo hòn đá vô hình, từ đến giờ, chưa từng rơi vào tình cảnh nghiêm trọng như vầy…. giống như đánh cuộc cho số phận của mình?
       Bắc Diệc Uy khẽ nhếch khóe môi: “Đây là em tự .”
       Tầm Thiên Hoan ánh mắt trong suốt kiên nghị nhìn Bắc Diệc Uy chớp, “ tại có thể cho tôi cách thức liên lạc với đối phương được chưa?”
       Bắc Diệc Uy lấy tờ giấy bàn, viết vài nét rồi đưa cho Tầm Thiên Hoan  : “Đây là cách liên lạc duy nhất tôi biết.”
      dãy số điện thoại di động, Tầm Thiên Hoan tay cầm tờ giấy, tay lấy điện thoại của Bắc Diệc Uy , đối phương chỉ tiếp điện thoại của Bắc Diệc Uy . Ngón tay trắng nõn run rẩy do dự hồi lâu…mới có thể nhấn số.
      Nghe từng hồi chuông điện thoại, Tầm Thiên Hoan càng cảm thấy bực bội, lâu có người nghe máy, ngay tại lúc Tầm Thiên Hoan tức giận muốn cắt ngang điện thoại tiếng chuông lại đột nhiên ngừng lại, Tầm Thiên Hoan cũng theo đó mà cảm thấy hít thở thông, lúc sau đầu dây bên kia mới truyền đến giọng nữ: “Bắc thiếu gia vẫn khỏe chứ?”
      Là giọng nữ sao!!! Tầm Thiên Hoan tim đập mạnh đến loạn nhịp, quên cả chuyện.
      Đối phương bên kia chờ lâu thấy ai đáp liền thúc giục: “Bắc thiếu gia như thế nào lại dám chuyện?”
      Thanh này lôi hồn phách của Tầm Thiên Hoan quay lại, giấu vẻ kinh ngạc : “Tôi phải Bắc Diệc Uy .”
      Đối phương kinh ngạc im bặt lúc lâu, rồi giọng cười : “ ra Bắc gia đúng là có người, lại cho nữ nhân đứng ra ứng phó.”
       Tầm Thiên Hoan giọng đầy mỉa mai trả lời: “ chẳng phải cũng là nữ nhân đó sao?”
      Lại im lặng, lát sau thanh thản nhiên bên kia vang lại: “Thiếu phu nhân hôm nay gọi điện đến là để cảm tạ tôi sao?”
       Tầm Thiên Hoan cười lạnh: “ biết ngượng.”
      Bên kia cười: “Đối với quả là việc tốt nha.”
      “Tốt cho tôi cái quỷ gì a! Ai làm chủ làm như vậy?”
      “Đây là bản thân tôi tự muốn làm.”
      Tự ta muốn làm? Tin được sao? Tầm Thiên Hoan tức giận: “ châm ngòi ly gián sao? Tôi – Tầm Thiên Hoan chọc giận sao? Tôi cùng Bắc gia tại sao lại phải sợ ? ăn no rảnh rỗi có việc gì để làm phải ?”
      Giọng đối phương lại có lấy tia tình cảm, lạnh nhạt: “Tôi là giúp .”
      “Được rồi, nếu là muốn giúp tôi, vậy cho tôi biết, là ai? tại sao lại phải giúp tôi?”
      đợi đối phương từ chối, Tầm Thiên Hoan tiếp: “Tôi phải biết ! Tôi muốn làm người khác hiểu lầm!”
      sợ Bắc gia hiểu lầm? để ý đến người nhà Bắc gia?”
      Tầm Thiên Hoan sững sờ, để ý....... Là thế này phải ?
      Tầm Thiên Hoan tức giận: “Đó là chuyện của tôi!”
      “Tốt lắm, như lần trước , mười ngày, đúng, chín ngày sau, nếu Bắc Diệc Uy còn chưa đem nửa tài sản của Bắc gia chuyển sang tên của , vậy hãy đợi mất hết danh dự !”
      xong, bên kia lập tức truyền đến “tút…tút…”, bên kia dập máy điện thoại.
      Tầm Thiên Hoan vẫn còn ở trong trạng thái giật mình sững sờ........
      ta Bắc Diệc Uy.....lời của ta vừa càng làm cho nghi vấn trong lòng Tầm Thiên Hoan ràng, có thể càng thêm xác định, hoài nghi........
      Tịch........
      Huệ NguyễnYue Huỳnh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :