1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng - A Bạch Bất Bạch - chương 103 (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      @Hiyoko: chỉnh hệ thống hay sao ấy bạn ơi nên ko up pic được cũng như pic cũ ko load dc, ko biết khi nào xong nữa bạn ah

    2. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Ngọt chết người

    3. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      Chương 81

      Có lẽ chuyện Hoàng hậu ban thưởng người nổi lên tác dụng cảnh tỉnh, mặc dù trong thâm cung nội viện đề phòng sâm nghiêm, nhưng thành cao tới đâu cũng ngăn được chúng phụ nhân lòng bát quái sáng rực.

      Ban thưởng người bị cự tuyệt vốn chính là chuyện mất mặt, huống chi tân hôn yến của Bình Lăng Vương, Hoàng hậu liền vội vàng ban thưởng người, chuyện này vừa nhìn liền thấy có phúc hậu.

      Mọi người đều là trông coi phu quân hài tử, ai nguyện ý hậu trạch đến nhiều người xinh đẹp như hoa tranh thủ tình cảm? Huống chi Hoàng hậu lần ban thưởng chính là mười hai người, chuyện này cho dù là ai cũng thoải mái.

      Cho nên mọi người thảo luận đến khí thế ngất trời, nhưng có mấy người hướng về Hoàng hậu.

      Đương nhiên, cũng có số ít, tỷ như gần đây Tương Dương Vương phi và Đông Dương quận chúa lại gây khó dễ cho Bình Lăng Vương Phủ.

      Từ ngày Hòa Sinh đến phủ uyển chuyển bày tỏ ý tứ cự tuyệt hôn , Đông Dương càng đánh càng hăng, ước gì có thể sử dụng hết tất cả vốn liếng để bắt được trái tim Diêu Yến.

      Khảo thi mùa thu chấm dứt, Diêu Yến chuẩn bị tham gia vòng thi Đình tiếp theo, vốn còn muốn thỉnh thoảng cùng Tống Vũ Chi ra ngoài du ngoạn, tại lại bị Đông Dương ầm ĩ như vậy, dứt khoát cửa cũng ra, liền thanh thản ổn định ở trong nhà chuẩn bị thi Đình.

      Diêu phủ gần đây bởi vì chuyện Đông Dương, tăng cường phòng vệ đề phòng trong phủ, Bình Lăng Vương phủ cố ý điều đội thị vệ đến, ngày đêm thay phiên gác đêm.

      Vừa nhìn chính là chuẩn bị đề phòng cướp người.

      Tòa nhà Diêu phủ lớn, nhưng ngay cả khe hở Đông Dương chui cũng lọt.

      Nàng ta luôn luôn kiêu ngạo, đạt mục đích quyết bỏ qua, dứt khoát nằm vùng ở góc tường.

      Ngồi xổm vài ngày, cũng thấy Diêu Yến ra ngoài, nàng ta thậm chí sinh ra ý tưởng chui vào ổ chó.

      vất vả lấy dũng khí đến trước chuồng chó, lại phát chuồng chó quá , nàng ta chui lọt.

      Chuyện Đông Dương, huyên náo dư luận xôn xao, Diêu Yến với tư cách đệ nhất khảo thi mùa thu, vốn là chuẩn bị được chú ý, tại lại càng trở thành tiêu điểm cao thấp toàn thành.

      Lúc Tống Vũ Chi đến nhà thăm viếng, trêu ghẹo : "Ngươi tuổi tuy , mị lực lại lớn, ngay cả Đông Dương quận chúa khí thế kiêu ngạo thời gian qua cũng có phần coi trọng ngươi, chậc chậc, là làm cho người hâm mộ a."

      Diêu Yến lườm cái, để sách trong tay xuống, đứng dậy đóng cửa sổ.

      "Tống huynh cũng muốn sao, cho huynh được ?"

      là cuối mùa thu, gió thu tiêu điều xào xạc, trước thư phòng trồng cây bạch quả, gió thổi qua, bệ cửa sổ rơi đầy lá cây nhuộm vàng giống như cây quạt .

      Diêu Yến nhìn chằm chằm vào bệ cửa sổ phát ngốc, nhớ tới An Thiến thích hình dạng lá bạch quả, là nho xinh xinh, giống như thanh quạt.

      "Ta mới cần." Tống Vũ Chi đẩy chút, đôi mắt dò xét ra bên ngoài, thấy tự tay cầm lá cây, xoay người lại kẹp vào trong sách.

      Tống Vũ Chi tiến lên trước, hỏi: "Ai, chẳng lẽ đệ cũng giống An đệ, thích thu thập đủ loại lá cây? Có cái gì đẹp đâu, kẹp ở trong sách có thể sinh ra hoa hay sao?"

      Diêu Yến thả sách lại giá sách, để ý tới .

      ngồi hồi, Tống Vũ Chi nhàn rỗi có chuyện gì làm, trong phòng lưỡng lự lại lại.

      Diêu Yến bị lắc lư phiền lòng, mở miệng hỏi: "Huynh nếu như đợi được, đến trong sân luyện võ , ta còn phải xem 'Điển cố Đại Chu'."

      Thường ngày khi Tống Vũ Chi đến nhà, nếu Diêu Yến đọc sách luyện chữ, quả quyết quấy rầy quá lâu, chào hỏi xong liền , nhưng hôm nay thái độ khác thường, lại thấy vào trong sân, cũng có dẹp đường hồi phủ.

      Diêu Yến chịu nổi, giương mắt nhìn lên, Tống Vũ Chi nghẹn đỏ mặt, dáng vẻ muốn lại thôi, giống như khó có thể mở miệng.

      Diêu Yến lập tức hiểu , Tống Vũ Chi nhất định là có chuyện muốn nhờ.

      trực tiếp hỏi: "Có việc , với giao tình của hai ta, chỉ cần là ta có thể làm được, nhất định dốc hết toàn lực."

      Tống Vũ Chi lúc này mới ấp úng mở miệng.

      ra cũng phải là đại gì, chính là gần đây muội muội của Tống Dao bỗng nhiên cùng người đàn ông xa lạ có lui tới, bảy tám ngày liền hẹn hò du lịch phen, tuy có nha hoàn thị vệ theo, theo lý thuyết cũng có chuyện gì.

      Nam chưa cưới nữ chưa gả, có cảm tình lui tới với nhau rất bình thường. Nhưng mà, Tống Vũ Chi nổi danh "che chở muội muội", sợ Tống Dao bị lừa, gặp phải nam nhân đáng tin cậy .

      tra xét lai lịch người nọ, phát là lang các trung trong cung, là môn hạ làm việc cho Tam điện hạ, nhìn rất có tiền đồ, nhưng chính là biết nhân phẩm như thế nào, hi vọng có thể tìm Diêu Yến nhờ Thẩm Hạo hoặc Hòa Sinh dò xét hư .

      Diêu Yến kỹ càng suy nghĩ, nghe tới nghe lui, có nghe ra vấn đề gì lớn, : "Nếu như huynh sốt ruột, ta với tỷ ta chút. chứ tìm tỷ phu của ta là rất có khả năng, cái người kia cả ngày bề bộn nhiều công vụ, căn bản có thời gian để ý đến cái chuyện vụn vặt này của huynh."

      Tống Vũ Chi cũng nghĩ như vậy, tuy biết nên tránh hiềm nghi, nhưng lần này là bởi vì sốt ruột chuyện Tống Dao, có biện pháp nào cho nên mới kiên trì tìm đến Diêu Yến.

      Diêu Yến đáp ứng, tất nhiên là cao hứng, thở dài hơi, nghĩ phải làm cái gì đó báo đáp phen.

      Diêu Yến khoát tay, bảo trở về đợi tin tức.

      Tống Vũ Chi ra khỏi cổng nhà Diêu gia, đảo mắt trông thấy Đông Dương đóng chốt ở góc tường.

      Nàng ngược lại rất biết hưởng thụ, còn mang theo ghế dựa mây và bàn gấp, nha hoàn hầu hạ bên cạnh, kèm theo tiên sinh kể chuyện, vừa nghe câu chuyện ma quỷ mới biên soạn, vừa cười ngặt nghẽo.

      Tống Vũ Chi lắc đầu, nương này trái tim thực lớn.

      hôm nay bộ đến, nhớ tới Tống Dao ngày ấy từng qua Thúy Lăng các có các loại trang sức mới, ra cửa phủ hướng bên phải, chuẩn bị phố Đông Thắng.

      Lúc này vừa nhấc chân, liền phải qua bên cạnh Đông Dương.

      chưa được vài bước, đột nhiên bị người gọi lại: "Này, ngươi tới đây."

      Tống Vũ Chi suy nghĩ tới chuyện Tống Dao, có chú ý tới, tưởng là kêu người khác, cho nên trực tiếp về phía trước.

      Đông Dương vừa nhìn, này, tiểu tử này to gan, lại dám làm như thấy nàng.

      Sau khi nàng ta ngẫm lại, ngưu tầm ngưu mã tầm mã, Diêu Yến là người cứng đầu, bằng hữu bên cạnh cũng có thể cứng đầu.

      Chỉ trừ, tên mặt trắng ngày đó thiếu chút nữa bị chết đuối.

      Đông Dương vô thức động cây roi, nhưng lại nhịn nóng nảy xuống, ôn tồn đến trước mặt Tống Vũ Chi, : "Ngươi là bạn tốt của Diêu Yến à? Ta có số việc, muốn hỏi ngươi chút."

      Đột nhiên bị người cản đường , Tống Vũ Chi có ngừng bước chân, cứng rắn bước lên bước

      người cao ngựa lớn, bước chân đường cũng vững vàng, cực kỳ mạnh mẽ bước xuống làm Đông Dương đau đến nỗi gào khóc.

      Tống Vũ Chi vội vàng tiến lên xem xét, liên tục tạ lỗi, trong lòng ngừng đánh trống.

      Ông trời phù hộ, thể trêu vào quận chúa a.

      Đông Dương đau chảy nước mắt, tức giận trừng , xuất phát từ tính tình luôn luôn ương ngạnh, mở miệng liền chuẩn bị giáo huấn người, lời đến miệng, nhãn châu xoay động, sửa lời : "Ngươi giẫm đau ta, phải bồi thường."

      Tống Vũ Chi ngơ ngẩn, "Bồi thường, bồi thường thế nào?"

      Đông Dương chỉ vào đầu tường kia : "Nếu như ngươi đồng ý dẫn ta vào gặp Diêu Yến, chuyện hôm nay ta liền truy cứu."

      Tống Vũ Chi phiền muộn, quận chúa là người lừa bịp mà.

      Nàng cũng phải là lừa bịp bạc, mà là lừa bịp người, lại là huynh đệ của .

      do do dự dự, che giấu lương tâm : "Ta. . . và Diêu Yến quen biết."

      Đông Dương nghe xong lời này liền nổi giận, xem nàng là tiểu hài tử ba tuổi à! Mấy ngày nay nàng theo dõi rất kỹ, Diêu Yến thường ngày cùng Tống Vũ Chi và mặt trắng lui tới rất bí mật.

      Nếu Tống Vũ Chi và Diêu Yến quen, vậy ai mới quen?

      Đông Dương rầm rì hai tiếng, ôm chân ai ô ô mà kêu lên, hơi thở mong manh vịn nha hoàn, : "Nhanh, vào phủ mời Vương gia Vương phi, nữ nhi bảo bối của bọn họ bị người ta đánh."

      Tống Vũ Chi thiếu chút nữa phun ra họng nước bọt.

      Đánh người? đánh nàng hồi nào!

      Đông Dương vừa giả bộ suy yếu, vừa liếc mắt nhìn Tống Vũ Chi, : "Nếu ngươi chịu dẫn ta gặp , quên . Chỉ là. . ."

      Tống Vũ Chi sợ nàng, chỉ là dân chúng bình dân, nếu chọc vào quận chúa, đoán chừng phải chịu nổi.

      Nhưng điều kiện tiên quyết là bán đứng huynh đệ, nếu cần thiết nhận lỗi.

      "Chỉ là cái gì?"

      Đông Dương vẫy tay , "Ngươi phải cho ta biết, thích cái dạng gì, ngày ta lọt vào mắt , chắc chắn báo đáp ngươi."

      Nàng điều tra bốn phía, cơ hồ lật tung toàn bộ Vọng Kinh, tìm toàn bộ những người quen biết Diêu Yến, hiểu càng nhiều, càng cảm thấy hứng thú với .

      Có lẽ bởi vì tuổi lớn lắm, chưa bao giờ nghe từng có nương thầm mến, mà cũng chưa bao giờ đặt chân nơi bướm hoa, nếu muốn biết phương diện nữ nhân thích, cũng chỉ có thể hạ thủ từ người bên cạnh .

      thể biết chuyện lúc trước, tại biết, dù sao nha, tiểu tử trong giai đoạn trưởng thành, thẩm mỹ luôn thay đổi ở, nàng kích phải trúng.

      Tống Vũ Chi trù trừ, nghe qua giống như cũng có bắt làm cái gì, rốt cuộc có nên đáp ứng hay đây?

      Vạn nhất đáp ứng, nàng ầm ĩ, tìm gây phiền toái làm sao bây giờ?

      Tống Vũ Chi trầm ngâm lát, gật gật đầu, đáp ứng.

      Cùng lắm bịa đặt chút ít giả dối nha, Diêu Yến thích gì ràng lắm, nhưng thân là nam nhân, giữa nam nhân và nam nhân, ở phương diện thẩm mỹ về nữ nhân luôn luôn có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, cho nên chiếu theo bản thân là được.

      Đông Dương cao hứng nhảy dựng lên, trông mong lâu như vậy, rốt cuộc chờ được có người bằng lòng giúp nàng.

      Hưng phấn qua , bản tính liền ra, hung hăng uy hiếp: "Nếu bổn quận chúa bắt được trái tim Diêu Yến, ngươi phải để mạng lại thường."

      Tống Vũ Chi khóc ra nước mắt, chỉ muốn ngửa mặt lên trời rít gào.

      muốn đưa mình lọt vũng hố đâu… người đâu mau mau đến cứu cứu

      Bởi vì chuyện Tống Vũ Chi nhờ vả, ngay ngày hôm ấy Diêu Yến liền gửi phong thư, đưa Bình Lăng Vương phủ.

      Hòa Sinh nhìn thơ, vừa mừng vừa lo.

      Vệ Lâm có người trong lòng, Tống Dao cũng có người trong lòng, vốn là chuyện tốt tất cả đều vui vẻ, nhưng. . .

      Hòa Sinh thở dài hơi, đúng lúc Thẩm Hạo ngang qua thư phòng nhìn thấy, đứng ở dưới hành lang bên cửa sổ, hai tay chống bệ cửa sổ, ngước mặt cười hỏi: "Vương phi nương nương nhà chúng ta lại quan tâm chuyện nhà ai đó?"

      Hòa Sinh nhìn , liếc mắt trông thấy bụi quế vàng* sau lưng , khóm lại khóm, vô cùng rực rỡ.

      Nghe mùi hoa quế, cũng có chút muốn ăn quế hoa cao.

      Nàng bước chạy tới, trông thấy mũ sa của rơi xuống đóa hoa quế, hoa màu vàng nhạt, cánh hoa vừa mềm vừa mỏng.

      Xưa có nam tử cài hoa đẹp mà phù hợp mũ, thiếu niên lang đương triều cũng thường xuyên cài hoa vành tai vào mùa xuân.

      Hòa Sinh lui về sau hai bước, ngũ quan của ngày thường rất được, khí khái hào hùng và thanh tú cùng tồn tại, lúc mũ dính đóa hoa, ngược lại sinh ra cỗ tao nhã lịch hồn nhiên.

      Trong lúc nhất thời nàng nhìn ngây cả mắt.

      Thẩm Hạo thấy nàng hai mắt tỏa ánh sáng nhìn mình, trong đầu khỏi phải có bao nhiêu đẹp, dương dương đắc ý, chuẩn bị lượn quanh cửa sổ vào cửa chính, vừa cử động lại bị nàng giữ chặt cánh tay.

      Nàng vươn tay giữ mặt của , nghiêm túc : "Phu quân, chàng đừng cử động."

      Dứt lời, nàng cầm váy chạy ra cửa, ra sân nhặt hoa quế rơi đầy đất.

      Thẩm Hạo quay lưng lại, miễn cưỡng tựa bên cửa sổ, tay chống cằm, hiếu kỳ hỏi: "Nương tử, nàng làm gì đó?"

      Hòa Sinh lựa chọn nụ hoa nguyên vẹn, tay cầm hoa quế, đôi mắt lóe sáng lòe lòe, chạy đến trước mặt , "Ừ, thường ngày đều là phu quân trang điểm cho ta, hôm nay đến lượt ta."


      [​IMG]
      ********************************************************************************​
      @Quýt Đường

    4. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Trang điểm cho thành tiểu bạch kiểm

    5. Hoa Bỉ Ngạn

      Hoa Bỉ Ngạn Active Member

      Bài viết:
      115
      Được thích:
      178
      Có thím nào xem được ảnh từ chương 68 như ta hong huhuhuhuhu :yoyo25::yoyo25:
      tieumieumieutieunai691993 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :