1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng - A Bạch Bất Bạch - chương 103 (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Hóng lúc chồng cũ phát ra, gay cấn lắm đây.
      Dao hoa 1 thích bài này.

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 34


      Trời hôm nay so với hôm qua càng thêm khô nóng. Nhìn lên trời ca, chỉ có thể dùng tay che, cách khe hở nhìn, vừa cay vừa độc, mà quanh mình chút gió cũng có. Rời bình băng sứ, cả người giống như bị vây trong lò nướng kín kẽ hở, mồ hôi ồ ạt chảy ra bên ngoài.


      Hòa Sinh đợi ở cửa phía sau, sợ người nhìn thấy nàng từ cửa chính phủ đệ ra, cố ý bảo Mạc Tranh Hỏa lượn quanh vòng, xe ngựa đứng ở trước cửa tiểu viện khẽ mở, bảo Thúy Ngọc ra bên ngoài dò xét, thấy đường có người nào mới lưu loát leo lên xe ngựa.


      Mạc Tranh Hỏa mặc thân la khoan sam* màu đỏ chót, chải búi tóc cao, nàng vốn lớn lên khí khái hào hùng, ăn mặc như vậy lại càng lộ ra tinh thần lưu loát.
      [​IMG]



      "Hôm nay dám ăn nhiều, sợ đầy bụng, đợi tí nữa chân chạy nổi." Mạc Tranh Hỏa sờ lên bụng, đưa tay sờ búi tóc Hòa Sinh, "Ngươi chải đầu tóc này, tựa như thiếu nữ ngây thơ chất phác, lộ ra ngây thơ. Ngày nào đó ta cũng chải tóc này, quay về tâm hồn thiếu nữ."


      Hòa Sinh hôm nay chải búi tóc thùy quải kế*, hai búi tóc rủ xuống hai bên lỗ tai, búi tóc chính giữa chia ra hai bên cài đóa hoa lụa mỏng. Cười, "Cái này hay nè, động tác đứng dậy có gì đáng ngại, ai, hôm nay chúng ta chơi bạch đả * hay là đối kháng?"
      [​IMG]


      * Xúc cúc hay còn gọi là đá bóng của thời xưa, sau thời Đường, xúc cúc còn được gọi là “bạch đả”. Từ thời Tống chuyển hình thức từ người chơi sang 10 người chơi, những lúc có thi đấu có thể chơi độc lập, đây cũng coi là hình thức rèn luyện sức khỏe cá nhân. Loại thứ hai là hình thức thi đấu đối kháng. Lý Vưu thời Đông Hán từng ghi chép trong cuốn “Cúc thành minh”: Những cúc hình tròn và sân tháp cúc được xây tường vây tứ phía.


      Mạc Tranh Hỏa nghiêng đầu tưởng tượng, "Hẳn là đối kháng, bạch đả có tí sức lực nào."


      Hòa Sinh dựa người về sau, trong lòng đắn đo. Nếu là bạch đả, nàng còn có thể cân nhắc. Nếu là đối kháng, kỹ thuật đá bóng của nàng tốt, chỉ sợ cản trở. Đem trong lòng ý tưởng ra, Mạc Tranh Hỏa an ủi nàng, " có việc gì, có ta đây, đến lúc đó hai ta phân cùng đội."


      Trong lòng Hòa Sinh thả lỏng. Trước kia ở ngõ phố Bình Hòa , thường cùng đám tiểu tỷ muội nhà hàng xóm kết bạn chơi xúc cúc, các nàng chơi có đa dạng gì, phần lớn là kỹ thuật cầu hoa, lên được mặt bàn. Chính thức đối kháng nàng cũng đá vài lần, song phương tất cả sáu người, bắt đầu là cúc cầu*, cầu thai làm từ da lông trâu rửa sạch bện lại, khi đá bay rất cao.
      [​IMG]

      Chơi bạch đả, còn có thể nhàn nhã giở trò, bản lãnh đá của nàng cũng khá tốt, như ruộng cạn nhặt cá, động tác 'gió lay lá sen' độ khó cao như vậy, nàng làm chút tốn sức nào. Nhưng nếu chơi đối kháng, vậy giống nhau, gặp thời khắc gấp rút, chân rời cầu, cầu rời chân, chung nàng làm được.


      nhất định có thể đến phiên nàng ra sân, làm người dự bị nhìn các nàng đá, cũng tốt.


      Chờ đến đấy, xa xa trông thấy mười mấy nữ nhân cẩm y hoa phục, hối hả tụ họp cùng chỗ, trong đó có tuổi gần 30, cũng có mặt mũi tràn đầy non nớt. Mạc Tranh Hỏa ân cần thăm hỏi mọi người, giới thiệu Hòa Sinh, chỉ biểu muội nhà mình, mang ra cùng chơi đùa.


      Tuân Dương Thế tử phi và Mạc Tranh Hỏa từ trước đến nay thân thiết, kỳ quái biểu muội nhà nàng đến sao chưa từng báo cho biết tiếng, mặc dù trong lòng nghi hoặc, nhưng cũng hỏi ra lời, lôi kéo tay Hòa Sinh thân mật ân cần thăm hỏi vài câu.


      Ngay phía trước tới nữ nhân chải búi tóc nguyên bảo* mang chuỗi ngọc, bên cạnh theo hai thiếu nữ, mặt mũi tràn đầy khinh thường nhìn Hòa Sinh bên này.
      [​IMG]



      Mạc Tranh Hỏa kéo nàng cúi đầu xuống lặng lẽ , "Kia là Đông Di quận chúa, bại tướng dưới tay của ta, trước kia muốn cùng ta đoạt Lục hoàng tử đó, thành công. Nàng tâm nhãn , hận ta lắm."


      Hòa Sinh chăm chú nghe, gật đầu, nhìn trộm bên cạnh, thấy Đông Di quận chúa mặt mũi tràn đầy lệ khí, ánh mắt tựa như dao găm nhìn về phía bên này, co rụt cổ lại nhìn nữa.


      Mạc Tranh Hỏa lại thấp giọng : "Thành nàng ta cũng coi như là thân thích của ngươi -- nữ nhi của muội tử nhà Đức Phi nương nương, bàn về vai vế, được gọi nàng ta tiếng biểu tỷ."


      Hòa Sinh nhớ kỹ. Mạc Tranh Hỏa chỉ vào bên cạnh Đông Di , "Khuôn mặt dài kia, là đại nữ nhi Vệ Linh của nhà Vệ Thị Lang, khuôn mặt xỏ giầy bên phải, là đại nữ nhi Tiền Nhã nhà Tiền Thượng Thư, hai người này dù sao cũng liên quan đến ngươi."


      Nghe xong ba chữ Vệ Thị Lang, Hòa Sinh rùng mình cái. Người Vệ gia kêu gào, nàng trốn cũng kịp, ngày hôm nay vậy mà đụng mặt!


      Mạc Tranh Hỏa "A" tiếng, cho rằng nàng thoải mái, vừa muốn mở miệng hỏi, phía trước trực tiếp có người uy phong lẫm lẫm tới.


      Đông Di ngẩng đầu, ước gì có thể cầm lỗ mũi thay thế đôi mắt, liếc Mạc Tranh Hỏa, "Ơ, ngươi cũng tới nha." Nàng ghét ai ghét cả đường lối về, luôn luôn có cái nhìn tốt đối với người bên cạnh Mạc Tranh Hỏa, mặc dù thích Tuân Dương Thế tử phi, nhưng trở ngại địa vị của Tuân Dương phủ, chưa từng biểu ra ngoài.


      Ánh mắt đung đưa chuyến, dò xét vừa đến người tiểu nha đầu Thủy Linh bên cạnh, cao thấp dò xét, the thé cuống họng hỏi: "Ai vậy?"


      Mạc Tranh Hỏa mặc kệ nàng ta. ở bên ngoài, thể khiến cho khó xử, Tuân Dương Thế tử phi đứng ra hòa hoãn khí, cười , "là biểu muội nhà Lục hoàng phi, vừa tới Vọng Kinh."


      Nghe xong, ra là nha đầu Mạc gia, thái độ Đông Di liền giống nhau. Mạc Tranh Hỏa nay là hoàng phi, nàng giẫm được, giao hảo Thế tử phi, nàng cũng giẫm được, nhưng tiểu biểu muội này, nàng hôm nay, giẫm được rồi.


      Cách quần áo gãi ngứa, tốt xấu cũng có thể sử dụng vài phần lực đạo, để Mạc Tranh Hỏa biết lợi hại của nàng!


      Giao cho người bên cạnh, giọng tuy , , nhưng ngữ khí hung tợn: "Để mắt nha đầu mặc quần áo màu thủy lam cho ta." Ánh mắt có hảo ý toàn bộ hiển lộ ra.


      Vệ Linh bận rộn đuổi ở phía trước Tiễn Nhã, nịnh nọt giống như đáp ứng. Gần đây Vệ gia và Bình Lăng Vương Phủ quan hệ tốt lắm, Đông Di là nương nhà mẹ của Bình Lăng Vương, lại cùng Uy Chấn Hầu gia thế tử là đường huynh muội. Vệ gia ý muốn kết giao Uy Chấn Hầu phủ, qua lại gần năm, chính là có thể cùng Uy Chấn Hầu gia làm thân thích.


      Mắt thấy, cửa hôn này lập tức có thể thành. Tại loại thời khắc mấu chốt này, tự nhiên phải hảo hảo dụ dỗ vị tiểu nãi nãi này. Nếu như có thể, tốt nhất có thể kéo quan hệ với Bình Lăng Vương Phủ.


      Vệ Linh ngũ quan bình thường, xuất sắc, thuộc loại ném trong đám người liền tìm ra bóng dáng. Mắt nhìn liếc qua Hòa Sinh, thấy nương mới tới này dung mạo xuất chúng, tư thế eo mềm mại, lông mi dài nhọn, cười rộ lên ra lúm đồng tiền nhàng, chợt nhìn lên, đặc biệt đẹp mắt.


      Vệ Linh nghiêng đầu, đối với tất cả dung mạo mỹ lệ, bọn ta đều chán ghét. Lớn lên đẹp mắt có gì hữu dụng, chẳng lẽ lại còn có thể nhảy ra hoa?


      Nàng ta khẽ liếc nhìn, thiếu chút nữa làm Hòa Sinh vứt nửa cái mạng. Tuy tại tiến vào Bình Lăng Vương Phủ, nhưng gặp phải nghe được chuyện cùng người của Vệ gia, nàng vẫn rất sợ. Gia đình có tâm địa sắt đá như vậy, nàng gả vào tựa như vào hang hùm ổ sói, đâu còn dám cùng người nhà bọn họ thân cận?


      Mà vị Vệ gia đại nương này, gặp mặt nàng. Mặc dù chỉ là ở hậu viện xa xa liếc mắt, nhưng chung quy bị nhìn thấy qua dáng vẻ.


      Hòa Sinh hạ thấp đầu, liếc trộm nàng, thấy mặt nàng có chút khác thường nào, ngược lại là có nhận ra nàng. lòng thả trở về, cũng hết căng thẳng, vạn nhất Vệ gia đại nương đột nhiên nhớ lại nàng, phiền toái có thể to lắm.


      Thành cũng kỳ quái, Thẩm Hạo có vẻ như cũng kiêng kỵ nàng và người ngoài kết giao, biết thân phận con dâu Vệ gia của nàng, nhưng bắt nàng phải trốn tránh Vệ gia.


      Khả năng, có ý định khác?


      Hòa Sinh quay đầu, theo Mạc Tranh Hỏa dưới bóng cây. Dù sao cũng nghĩ ra kết quả, hôm nay nếu như đụng phải đại nương Vệ gia, trốn là có chỗ trốn rồi, nếu có toan tính tránh lui, ngược lại khiến người ta nghi ngờ, chẳng bằng thoải mái thôi.


      Dưới tàng cây đại thụ, có vị phu nhân xinh đẹp ngồi nghiêng ở ghế quý phi, trong ngực ôm tiểu nương bảy tám tuổi. Mạc Tranh Hỏa qua ân cần thăm hỏi, "vương phi khỏe." Hỏi xong, nàng cười hì hì ngồi xổm người xuống trêu chọc nữ oa oa trắng ngần bên cạnh.


      Hòa Sinh theo hỏi thăm, vừa rồi cách hơi xa, có nhìn ràng, nhấc mí mắt lên hơi đánh giá, phát vị vương phi này ngoại trừ chải búi tóc phụ nhân bên ngoài, cả khuôn mặt chỗ nào lộ ra tuổi, nhìn thấy da mặt, nhiều lắm như người hai mươi tuổi.


      Người đối diện cũng liếc mắt nhìn, ánh mắt hai người đối nhau, vương phi cười gật gật đầu, Hòa Sinh sững sờ, vội vàng dời mắt.


      Vừa rồi Mạc Tranh Hỏa giới thiệu qua, vị này chính là Cảnh Ninh vương phi lừng lẫy nổi danh.


      Cảnh Ninh vương phi nàng nghe qua, từ dùng thân phận con tội thần vào Cảnh Trữ phủ làm nô, người bên ngoài đều nàng là hồng nhan họa thủy, có thể khiến đại tướng quân vương chinh chiến thiên hạ, tiếc vứt bỏ tước vị vương phủ, chỉ vì lấy nàng làm vợ.


      Hơn nữa, nghe Thánh Nhân tài đức sáng suốt trầm mẫn năm ấy thiếu chút nữa bởi vì nàng mà cắt đứt tình cảm huynh đệ với Cảnh Ninh Vương …


      Nhân vật truyền kỳ như vậy, năm ấy phải nhìn nhiều hai mắt, chỉ tiếc nàng nhát gan, công thêm Vệ Linh ở đây nên dám làm náo động.


      Than thở tiếng, trái tim bát quái áp trở về, hết sức chuyên chú nhìn trận đấu.


      trận Mạc Tranh Hỏa đánh thống khoái, nàng và Đông Di vừa vặn ở hai đội đối địch, khí thế song phương tương xứng, đá đến khí thế ngất trời.


      Vệ Linh có ra sân, tay chân nàng cân đối, tay chân vụng về, đá ra dạng gì, dù cho ra sân cũng là tự rước lấy nhục. Tuy rằng cách nào dùng xúc cúc hấp dẫn ánh mắt, nhưng nàng có khéo léo-- ngay tại chỗ vịnh từ làm thơ là điểm mạnh của nàng.


      có thể mượn thi từ khen ngợi Đông Di, lại có thể từ tài hoa nghiền ép mọi người, quả thực là chuyện tốt vẹn toàn đôi bên, phải biết rằng, phong hào tài nữ của nàng, chính là để tận dụng mọi cơ hội như vậy, tích lũy lại.


      Đề nghị của nàng vừa ra miệng, Tuân Dương thế tử phi liền xùy ra tiếng với Hòa Sinh, "Nhìn kìa, lại muốn trình diễn trước mặt người, sợ người khác biết nàng có bao nhiêu năng lực."


      Hòa Sinh nghĩ lại, vị đại nương này, hình như là thích vịnh thơ, duy nhất lần thấy nàng, nàng cũng là ở trong vườn làm thơ ca ngợi vẻ đẹp của mẫu đơn.


      Lời tuy như vậy, nhưng trong tình cảnh lời cần vẫn phải , Tuân Dương tự nhiên là chọn Mạc Tranh Hỏa là đối tượng làm thơ, gọi người cầm bút mực, đề bút, thoáng qua lát, liền làm thành bài thơ.


      Hòa Sinh biết làm sao, dùng lưng của người hầu làm bàn, nha hoàn trải giấy tuyên thành xong, nàng lại biết ra tay từ đâu.


      Vệ Linh nhìn Hòa Sinh, mí mắt đầy che con mắt chỉ còn có đường , nhíu lông mày nhắn hỏi: "Sao ngươi viết?"


      Hòa Sinh sửng sốt, dám nhìn ánh mắt của nàng, đưa tay lấy bút, nhưng bởi vì khẩn trương, ngay cả tư thế đề bút cũng sai.


      Nàng biết chữ, làm sao biết viết chữ, càng đừng ngâm thơ làm thơ. chút sức lực giấu ở cuống họng, trong lòng sợ hãi, đành ném bút, quay đầu sang chỗ khác, hé miệng : "Ta biết."


      Vệ Linh xì mũi coi thường, cố ý lớn tiếng : "Ngươi là biết làm thơ, hay là biết viết chữ?"


      Người chung quanh nhìn sang, biết chữ nhận mực là lễ nghi cơ bản của khuê tú thế gia trong kinh, cho dù là quan tép riu thất phẩm, nữ nhi trong nhà cũng phải biết cầm kỳ thư họa mọi thứ đều đủ, có thể đứng hàng đầu, lại thể biết.


      Hòa Sinh cúi thấp đầu xuống, tay nắm thành quyền, khuôn mặt trướng đến đỏ bừng.


      trận Mạc Tranh Hỏa nhìn qua, Vệ Linh nghĩ muốn ở trước mặt Đông Di lập công, lập tức vỗ tay cười to, ý đồ hấp dẫn ánh mắt của Mạc Tranh Hỏa, để Đông Di có thể có cơ hội, thắng được cầu.


      "Mạc hoàng phi tuy là tư thế nữ hùng hào hùng, nhưng nàng dầu gì cũng biết thơ văn, ngươi là người Mạc gia, chẳng lẽ ai dạy ngươi biết chữ sao? Lãng phí trang giấy tốt nhất này, cọ xát cả buổi, liền vẽ bức họa chấm đen, chậc chậc."


      Người trong tộc Mạc gia có trực hệ ruột thịt, nhưng có thân thích chi thứ, bắn đại bác cũng tới chủng loại kia. Nàng vừa rồi có trực tiếp bác bỏ mặt mũi Mạc Tranh Hỏa, đắc tội chính là tiểu nha đầu trước mắt này, thế lực dùng Vệ gia, còn đến mức sợ người họ hàng xa của Mạc Bắc. Hơn nữa, còn có Đông Di làm chỗ dựa cho nàng, căn bản cần lo lắng.


      Khuôn mặt lớn lên xinh đẹp phải làm thế nào đây, còn phải cùng dạng bị nàng nhục nhã, hừ!


      Quả nhiên, Mạc Tranh Hỏa bị phân tán lực chú ý, Đông Di thừa cơ đá bóng vào lưới, chiêng trống gõ vang, Đông Di thắng.


      Hòa Sinh thẹn đến mức muốn chui xuống đất, mở miệng muốn biện giải, moi ruột gan, rồi lại xuất ra được chữ nào.


      Nếu như trong bụng của nàng có mực, chỉ thiếu khuyết chút tài hoa, còn có thể hỏi vặn lại. Nhưng nàng quả là chữ to nhìn được, nửa điểm lực lượng cũng có, như thế nào đáp lời?


      Trai trẻ cố gắng, già rồi mới bi thương, nàng mới mười sáu, bi phẫn hổ thẹn thôi.


      Vệ Linh sai, nàng làm Mạc Tranh Hỏa mất mặt rồi.


      Mạc Tranh Hỏa thua trận đấu, bực bội hò hét tháo tóc quăng ra, sải bước tới chỗ Vệ Linh.


      "Ngươi ồn ào cái gì, thấy được chúng ta thi đấu ư, cũng phải tổ chức tiệc giao du, ngươi ngâm thơ làm từ, cố tình mất hứng a?"


      Con ngươi đảo vòng, nhìn thấy bên mặt Hòa Sinh nhíu lại, giữa lông mày ủy khuất, cơ hồ muốn khóc lên. Trong lòng mồi lửa từ từ vung lên, hôm nay Hòa Sinh là theo nàng ra đây, đánh lên tên nương Mạc gia, lẽ ra do nàng che chở, nay bị người khi dễ, nếu cho nhị ca biết , nàng sau này cũng đừng Bình Lăng Vương Phủ nữa.


      Kêu người cầm roi da ra quất, phát ra thanh bành bạch. Tiến lên trừng mắt, hỏi: "Ngươi vừa rồi cái gì với biểu muội ta, xin lỗi nàng mau!"


      Đông Di cũng chạy tới, chống nạnh che chở Vệ Linh, "Ngươi gấp cái gì, vừa rồi ta ở đây cũng nghe được, nương nhà ngươi biết chữ, chạy tới quái dị người bên ngoài làm chi? Chẳng lẽ Vệ Linh sai, ngươi lại muốn dùng roi đánh nàng hay sao?"


      Đông Di và Mạc Tranh Hỏa từ trước đến nay hợp, lòng dạ mọi người biết , đoán chừng, chiến hỏa muốn thăng cấp. Có trò nhìn, là người ngu.


      mặt Hòa Sinh nóng hừng hực, cảm thấy là mình tốt, rơi vào đầu đề câu chuyện, nếu đánh nhau, Mạc Tranh Hỏa bởi vì nàng mà bị người chỉ trích, nàng tội nghiệt liền lớn hơn.


      Ngăn cản Mạc Tranh Hỏa, đè xuống chua xót trong lồng ngực, giọng khuyên, "Trời nóng nực, ta chịu nổi, trở về ."


      Mạc Tranh Hỏa đầy ngập lửa giận, rũ mắt thấy khuôn mặt đáng thương của Hòa Sinh, dường như lần cự tuyệt, nước mắt tràn mi mà ra.


      Nắm chặt nắm đấm, hung ác ném cây roi về phía Vệ Linh, buông lời: "Vệ Linh ngươi chờ đó cho ta." rồi Mang theo Hòa Sinh về hướng xe ngựa.


      Vệ Linh nuốt nước miếng, trong lòng kinh hãi. tính tình Mạc Tranh Hỏa này, nàng vẫn có vài phần sợ, nhưng còn có Đông Di chống đỡ, hơn nữa, nền tảng hôn của nàng và Uy Chấn Hầu phủ vốn định ra, cho dù là Lục hoàng phi làm được gì, ngay cả Lục hoàng tử cũng phong vương, nàng cần phải sợ.


      Lui vạn bước, ca ca của nàng, nay thế nhưng là người tâm phúc trước mắt Tam điện hạ, có Tam điện hạ làm chỗ dựa, ai dám ngăn hôn của nàng !

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Thôi rồi, mấy nàng bẩn tính cứ chờ Hạo ra tay thu thập giải hận cho nương nhà ấy .

    5. chjchj1001

      chjchj1001 Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      117
      Tội HS quá, VL khinh người quá đág, thể nào cũng bị trừng phạt

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :