1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng - A Bạch Bất Bạch - chương 103 (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 12


      Giọng của vô cùng thân thiết, nhưng khuôn mặt lạnh lùng gượng gạo, ánh mắt từ cao nhìn xuống, lọt vào mắt là hình ảnh cả người nàng cuộn mình.


      Nàng nằm nghiêng bên, hai tay ôm trước ngực, ngón tay co thành nắm đấm, cổ nghiêng về phía trước, hơi giống như chim non mới ra ổ.


      Thẩm Hạo thử lên tiếng, bờ môi mân thành đường, xấu hổ chết rồi. bước thong thả hai bước, quay đầu lại nhìn nàng, ánh trăng từ thềm cửa cửa sổ hắt vào trong nhà, vừa vặn phủ lên mặt nàng.


      Mũi thon miệng nhắn, da thịt trắng tuyết. Mặc dù tư thế ngủ hơi xấu xí chút, nhưng cũng may gương mặt này còn có thể p vừa mắt, mặc dù phải quốc sắc thiên hương nhưng tư thái tự có cỗ phong lưu, rất là hiếm thấy.


      nhớ tới thất thố hôm nay của mình, ánh mắt chạm đến khóe miệng cong cong trong lúc nàng ngủ mơ, ngây thơ xinh đẹp.


      Ngày thường luôn giả vờ thành , sau lưng còn biết dụ hỏng bao nhiêu người!


      Dáng vẻ nhắn đáng thương như vậy, phải giấu để ở trong nhà.


      Thẩm Hạo nâng mắt lên, kỷ trà cao bày bánh ngó sen để ăn trước khi ngủ, dùng lá sen bao bọc, nhặt lên chóp mũi khẽ ngửi, mùi thơm ngát của lá sen hòa với xốp giòn ngọt ngọt.


      Buổi tối Vệ gia phái người tặng cái này, là đường nương tự mình làm, thuận tay để đó cũng để ý.


      tại vừa nghe, trong dạ dày cảm thấy hơi đói.


      "Cha. . . Nương. . ." Nàng bỗng nhiên lên tiếng, lật người ra, câu mớ , bờ môi khẽ mở, bên khóe mắt vươn lệ.


      Tám phần là mộng thương tâm.


      Thẩm Hạo biết gia thế nàng, nhếch môi mỏng. Nàng có ruột thịt, ngày sau nếu muốn thu nàng, độ khó cũng lớn.


      tránh trốn, khôngcó chút nào dè dặt sợ bị phát . Trong sân nàng và nha đầu, trước đó đều bị thổi mê hương, nên cũng sợ.


      Nàng lại lật ra, chăn màn đạp hơn phân nửa, tay mở rộng ra bên ngoài, vừa vặn đụng phải áo choàng của .


      Đôi tay hành tây vừa trắng vừa mềm, có thịt nhưng thon dài, đầu ngón tay nhiễm sắc hồng đào, màu sắc mượt mà.


      cúi đầu xuống, từ trong tay áo vươn tay đụng đụng nàng, nơi tiếp xúc, ấm áp mềm mại.


      Tim đập mạnh và loạn nhịp nửa giây, cúi người, ở má phải của nàng ngậm chút, miệng lưỡi chạm nhau, tê dại ướt át.


      đói bụng, vừa vặn nếm thử hương vị của nàng, ngày sau chung quy vẫn là người của .

      Đầu lưỡi liếm liếm, phần môi tràn đầy u hương như có như , làm người chỉ muốn nếm thêm nữa.


      -- Đây chính là mùi vị nữ nhân .


      Lực đạo lưỡi gia tăng, hàm răng có chút buộc chặt, buổi chiều nàng thiếu chút nữa khiến cho cách nào khống chế bêu xấu trước người khác, phải trừng phạt nàng.


      Thẳng đến khi ở mặt nàng hút cắn vòng, mới ngước mặt lên. Nhìn má trái chút nào tỳ vết, đột nhiên lại cúi xuống.


      Hôm nay ánh mắt nhiệt tình của ngoại nam Tống gia đều nhìn vào mắt, nàng trêu hoa ghẹo bướm như vậy, phải phạt.


      Há mồm lại là cắn hơi.


      Sáng sớm, ngoài phòng chim chóc réo gọi, Hòa Sinh còn buồn ngủ, nghĩ đến sáng sớm thỉnh an Vệ lão thái, dám qua loa, gọi Thúy Ngọc chuẩn bị rửa mặt.


      Vừa mới fặn dò xong, liền nghe được "Bịch" tiếng, chỉ thấy chậu đồng trong tay Thúy Ngọc rơi xuống đất, vẻ mặt kinh ngạc, "Nhị Nương Tử, khuôn mặt ngươi làm sao vậy!"


      Hòa Sinh biết vì sao, nghiêng đầu: "Khuôn mặt?"


      Thúy Ngọc lấy ra gương soi, Hòa Sinh đến xem, "Ai ôi!!!".

      Ánh sáng mặt trời chiếu lên kính vụn vỡ rơi đầy đất, phát ra ánh sáng lấp loáng, bối rối che khuôn mặt nhắn bị vô số dấu sưng đỏ giống nhau.


      Hòa Sinh sợ tới mức thiếu chút nữa khóc lên, dấu đỏ hai bên má ràng có thể thấy được, nàng lấy tay bôi lung tung, đau ngứa, chỉ là xóa hết.


      Ngày bình thường nàng mặc dù thích trang phục lộng lẫy, nhưng lòng cũng thích cái đẹp như mọi người, đối với khuôn mặt này, nàng cũng rất nâng niu.


      Thúy Ngọ né kính vỡ đầy đất, lấy ra tấm gương hoàn hảo khác, nắm vững gương mới dám lên phía trước, an ủi: "có lẽ tối hôm qua bị côn trùng đốt, đau ngứa, tới vài ngày liền tự động biến mất."

      Hòa Sinh vẫn còn kinh hoàng, "Hai dấu đỏ lớn như vậy, vạn nhất hết, ta chẳng phải liền biến thành Dạ Xoa sao? , so với Dạ Xoa còn xấu hơn!"


      Thúy Ngọc sáp đến gần, cẩn thận quan sát, vẻ mặt nghiêm nghị an ủi : "Nhị Nương Tử, ngươi tuyệt đối biến thành Dạ Xoa đâu, ta đây liền tìm đại nãi nãi mời đại phu."


      Đại nãi nãi gọi đại phu, người cả phủ liền đều biết dấu đỏ mặt Hòa Sinh. Có lẽ tội nghiệp Hòa Sinh, Vệ lão thái cho Hòa Sinh qua thỉnh an sớm, mà là mang theo đám tiểu bối đến viện của nàng.


      Đại phu kê đơn thuốc, Vệ lão thái hỏi vài câu, : "Trước kia ở bên dưới ruộng làm việc tay chân, thường bị đủ loại côn trùng đốt, sưng lên vài ngày tốt rồi, mặt của ngươi cũng giống như vậy, an tâm nằm nghỉ , có việc gì đâu!"


      Đại phu sao, chỉ biết là là khí huyết ứ đọng, cần phải lo lắng, tùy tiện dán thuốc cao là được.


      Đại nãi nãi đưa tới khăn lụa, tơ lụa mềm mại, dùng lưu sa tốt nhất chế thành, làm thành cái khăn che mặt, vừa vặn che khuất chỗ có dấu đỏ.


      Vệ Hỉ và Lý Thanh rời giường nổi mượn cớ tới, hiếm khi có người mất hứng, Vệ Lâm giỡn, mấy chuyện cười, chọc cho cả phòng cười vui vẻ.


      Tâm tình Hòa Sinh buông lỏng, đeo khăn che mặt lên, giống như mọi người nàng cũng tự an ủi mình: mặt mũi nhất định tốt lên thôi!


      Vệ Hữu Quang nghe mặt Hòa Sinh có dài dấu đỏ, trước khi ra ngoài cố ý hỏi câu, đại nãi nãi từ trong phòng Hòa Sinh trở về, vừa đuổi xong gã sai vặt bên ngoài, mặt mũi tràn đầy sầu muộn.


      "Làm sao vậy? Chẳng lẽ khuôn mặt của đường nương bị thương rất nặng?"


      Đại nãi nãi khoát tay, " phải chuyện này. Ta tò mò thôi, đường nương đến Thịnh Hồ, Vọng Kinh bên kia cũng sai người hỏi qua, bởi vì lần trước gã sai vặt trong nhà đến Kinh thăm người thân, phái đại phủ báo bình an, nào nghĩ ngay cả ngoại môn cũng vào được, nghe xong là từ Thịnh Hồ tới, còn cầm gậy mang côn đánh ra ngoài."


      Vệ Hữu Quang nhíu mày: "Có hiểu lầm gì ?"


      "Có thể có hiểu lầm gì, ràng mà-- Vệ gia đường Nhị nương Vệ Hòa Sinh sai người báo tin, mỗi chữ mỗi câu, đều ràng." Đại nãi nãi dừng lại vài giây, do dự : "Ta càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quặc, ngoại trừ hai tháng trước đại phủ phái người dặn dò chuyện ở nhờ, ngoài việc cầm ba mươi lượng bạc, cũng gì khác. phải là ta suy nghĩ nhiều, chính là ngày lễ ngày tết đại phủ thăm người thân làm tiền đều có thể kiếm hai ba mươi lượng bạc, đường đường khuê tú xuất thân đại phủ, ngay cả chuẩn bị cũng dừng lại điểm ấy, Hòa Sinh tốt, nhưng thái độ của đại phủ bên kia nên như vậy ."


      Vệ Hữu Quang trầm mặc, cảm thấy đại nãi nãi có lý, trong nhà nương ra ngoài bên ngoài sao có thể quan tâm, huống chi ngàn dặm xa xôi, quan tâm cơ bản cũng nên có. Nhưng nghĩ lại, đại hộ nhà cao cửa chung quy cũng đến mức bỏ mặc vứt bỏ khuê tú bên ngoài, có lẽ có tình gì đây.


      "Nhà của chúng ta mặc dù giàu nhưng cũng nghèo, Hòa Sinh có tiền tiêu vặt hàng tháng, nhưng trong phủ nuôi dưỡng thêm nàng vẫn có thể đủ, bà cũng đừng nghĩ nhiều như vậy, đối xử tốt với người ta, lâu sau ta lên kinh, tự mình đại phủ chuyến."


      Đại nãi nãi cũng phải người cay nghiệt mọn, gật đầu nghĩ ngợi thêm, dù sao hết thảy do nam nhân của bà tính toán.


      Vệ phủ Vọng Kinh.


      Bếp lò bạch ngọc trong phòng vừa đốt hương, thể nhận ra làn khói mỏng tản ra trong khí, cửa sổ hai bên vừa đóng, có gió, trong phòng rất nhanh tràn ngập mùi gỗ đàn hương nồng đậm.


      Quải trượng hồng mộc mạ vàng của Vệ lão phu nhân gõ từng cái xuống mặt đất, giọng trầm thấp vang dội, từng tiếng dường như đánh vào nhân tâm, làm cho người sợ hãi.


      Trong phòng hai người khác đứng cúi đầu xuống, được lời nào, cùng đợi Vệ lão phu nhân trả lời thuyết phục.


      "Bất quá là con thương nhân, có thể làm loạn cái gì? Đợi qua ít ngày, sóng gió tan bớt, báo cho người ngoài, Vệ gia Nhị thiếu nãi nãi tương tư thành bệnh, bệnh lâu trị, chết rồi."


      Hai người đứng đấy, người là Vệ Nhị Lão Gia, người là Vệ Nhị nãi nãi, từng làm cha mẹ chồng của Hòa Sinh đoạn thời gian rất ngắn. Hai người liếc mắt nhìn nhau. Vệ Nhị nãi nãi cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Cần thông báo cho Diêu gia tiếng ?"


      Vệ lão phu nhân xoay người, khóe mắt đầy dấu vết năm tháng, lộ ra ánh mắt sắc bén, "Thông báo nhà làm chi? gả làm phụ nhânVệ gia, liền liên quan tới người bên ngoài. Chờ chết báo tin thôi, sớm nên nhổ cỏ tận gốc, nên làm hỏng đại ."


      Vệ Nhị nãi nãi do dự, nhi tử nhà mình dặn dò từng chữ bên tai, nếu giết Diêu thị, chỉ sợ thương tâm gần chết."Cẩm Chi, toàn tâm toàn ý muốn lấy nàng, nếu như biết người còn, sợ là đau khổ."


      Ánh mắt Vệ lão phu nhân, ngoan độc dứt khoát: "Lòng dạ đàn bà, đợi đại Vệ gia thành công, muốn loại nữ nhân gì mà có?"


      Vệ Nhị nãi nãi nữa.

      Rời phòng qua viện Vệ Cẩm Chi, Vệ Nhị nãi nãi nhớ nhi tử nhà mình, thuận tiện nghĩ đến con dâu chỉ thấy lần kia, khuôn mặt nhắn đỏ rực, ngày thường đáng thương, cũng khó trách Cẩm Chi thích.


      Vệ Nhị nãi nãi thở dài hơi, mới lên làm mẹ chồng, con dâu liền chết rồi, chỉ có thể trách nàng số khổ, bị người Vệ gia nhìn trúng.


      Nhân sinh đời, dù sao cũng phải có chữ chết, vì trượng phu mình mà chết, là vinh dự. Chỉ mong con dâu này ở Thịnh Hồ mấy tháng này có thể sống được vui vẻ, về phần Cẩm Chi bên kia, bà đều có biện pháp trấn an.





      Buổi sáng Hòa Sinh vừa rời giường liền thể chờ đợi được cầm tấm gương soi, dấu mặt quả là ít rồi, nghĩ đến là thuốc mỡ có tác dụng, quá vài ngày, khuôn mặt khôi phục như lúc ban đầu.


      Vui vẻ tiền viện cùng mọi người dùng điểm tâm, ngay cả bước chân đường cũng nhàng hơn. Hôm nay là 15, Vệ lão thái tin phật, muốn niệm Quan Bồ Tát.

      Vừa bước vào phòng, liền nghe phòng cười đùa vui vẻ. Chính giữa phòng ngồi nam tử mặc trường bào gấm, bóng lưng thẳng tắp, thấy nàng vào nhà, xoay đầu nhìn lại.


      Hòa Sinh sững sờ, chậm nửa nhịp, phúc lễ: "Thẩm công tử khỏe." lên trước vấn an cho các trưởng bối, Vệ lão thái vẫy tay bảo Hòa Sinh ngồi kế bên mình, có lẽ đền bù tổn thất thành kiến trước kia bà đối với Hòa Sinh, tận lực thân cận với nàng.

      Hòa Sinh ngồi bên cạnh Vệ lão thái, vừa vặn ngược nhau với Thẩm Hạo tương. Mỗi lần nàng và Thẩm Hạo gặp nhau, lúc nào cũng vô thức bối rối, nhưng định thần nghĩ lại, nàng nợ , có gì phải sợ? Đơn giản là người này thoạt nhìn quá mức nguy hiểm, mọi nhất cử nhất động lộ ra ý tứ mưu đồ bất chính, nhưng vậy như thế nào, dù thế nào nữa cũng thể gây khó dễ cho nàng.


      Nàng như thường ngày gia nhập cùng mọi người chuyện phiếm, biết được lần này Thẩm Hạo đến, là muốn mời Vệ gia người tham gia tiệc tân gia, bởi vì trong nhà có nữ quyến, còn muốn mời Vệ đại nãi nãi hỗ trợ chuẩn bị.


      ". . . Cua đồng Thịnh Hồ 20 cân, năm hũ Nữ Nhi Hồng ăn mừng, lại chuẩn bị năm cân thịt bò vận chuyển từ Chu gia thôn, mượn đầu bếp của nguyệt canh các dùng lát. . ."


      Hòa Sinh khẽ mím môi, hết sức chuyên chú nghe đại nãi nãi lo chuyện tiệc tùng, tất cả lực chú ý cũng tập trung vào các món ăn ngon cao lương mỹ vị, thậm chí quên mất con sói ngồi ngay phía trước.

      Thẩm Hạo ngồi ngay ngắn, ánh mắt lướt qua người đối diện, thấy nàng nhập thần say mê thèm thuồng, quai hàm khẽ phồng lên, bờ môi khép lại, da mịn thịt mềm, trong trắng lộ hồng, nổi bật lên hai dấu đỏ đặc biệt ràng mặt.


      "Mặt Vệ nương bị làm sao vậy?"


      Đại nãi nãi miệng đắng lưỡi khô vừa xong, liền nghe được Thẩm Hạo hỏi câu như vậy, ánh mắt của mọi người đều tập trung đến người Hòa Sinh, Hòa Sinh hôm nay mang khăn che mặt, biết làm sao, vội cúi đầu, ước gì có thể vùi cả khuôn mặt vào trong cổ.


      Vệ lão thái : "Bị côn trùng cắn đó."


      Thẩm Hạo ah tiếng cũng hỏi nữa, hàn huyên việc nhà hồi, đến thời gian cơm trưa, mọi người nhao nhao tản , Thẩm Hạo cũng thuận thế cáo từ.


      đến cổng vòm thạch, phía trước cách nhau vài bước Hòa Sinh muốn về phía đông, Thẩm Hạo gọi to nàng, "Vệ nương."


      Hòa Sinh muốn phản ứng đến , cộng thêm dấu đỏ mặt, nếu sớm biết sáng nay Thẩm Hạo đến, nàng liền mượn lý do tới. Vì thế xoay người lại.


      Sau lưng có động tĩnh. Chờ đợi vài giây, cho là rời rồi, thở ra đọc câu "A di đà Phật", nhấc chân liền .


      Bước chân còn chưa kịp nửa bước, bên tai liền truyền đến thanh hơi trêu tức của nam nhân : "Vệ nương có từng nghĩ tới, cắn nàng có lẽ phải côn trùng?"

    2. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Hay quá nàng ơi
      Thank nàng nhìu nha

    3. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      a phạt ji mà dữ vậy nè, muốn hủy nhan nương nhà ng ta sao ah???

      hình như nhà lớn Vệ gia có mưu bất chính, muốn giết HS sao? nghe giọng điệu của lão bà là ko ưa nổi ah, hống hách wa
      Hale205 thích bài này.

    4. Suuuly

      Suuuly Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      1,049
      ồ, vậy ra Hòa Sinh phải quả phụ rồi, sĩ nông công thương, thương nhân nhiều tiền mà thấp kém. giả chết còn muốn kéo con nhà người ta đệm lưng.
      thực thấy mem thấy còn sống càng tốt, trân trọng xứng. Thích phải bảo vệ, nhào vô, bắt lẹ...phải có tính giác ngộ cao như Thẩm Hạo, ngại nửa đêm trèo tường trộm hương...:full::full:
      A fang, Halong-ngoc, song ngư2 others thích bài này.

    5. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Ư ...hửm ??? nhà bên kia có mưu gì vậy? thương nhân ko phải là người à? sao lại có kiểu khinh rẻ người thế kia, sau này thẩm hạo biết dc chắc xữ đẹp nhà này luôn?
      Hoa Bỉ Ngạn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :