1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Độc sủng đồ nhi yêu nghiệt - Thiên Thất Bát Nguyệt (Full 78 Chương - có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 13: Đường sinh đường tử.


      Tàn Diên tà mị nhìn hành động của Ngải Thiển, từ chối cho ý kiến.

      Ngải Thiển chột dạ, lẩm bẩm: “Cái đó… Còn có nơi nào để chơi ?Chúng ta xem .”

      Tàn Diên lời nào, xoay người về phía trước.

      cây cầu bắc qua biển hoa, Ngải Thiển rất muốn rằng đó là tiên khí, nhưng phải.Làn khí màu đen che mờ xung quanh đó sao có thể là tiên khí được, phải là ma khí mới đúng.Đúng, nhất định là ma khí.

      Ngải Thiển bước lên cầu cách cẩn thận, rất sợ mình bị làn khí màu đen cắn nuốt. Tàn Diên nhìn dáng vẻ đó của nàng, khỏi cười tà : “Có cần bản quân ôm nàng qua ?”

      cần.”Ngải Thiển vội vàng lắc đầu, “Ta có thể tự qua được.”Dứt lời, nàng bước nhanh hơn, tựa như sợ Tàn Diên tới ôm mình .

      Tàn Diên đứng phía sau nhịn được mà phá ra cười, cười đến mức run rẩy hết cả người.Ngải Thiển có tâm trạng mà thưởng thức bức tranh mỹ nhân cười này. Cho đến khi qua cầu an toàn, nàng dừng chân lại, thở phào nhõm dài.Nàng quay lại thấy Tàn Diên thoải mái nhàn nhã bước từ từ qua làn khói màu đen.Làn khí màu đen quấn quanh màu đỏ vô cùng dị.

      đâu tiếp đây?”Ngải Thiển nhìn xung quanh, hỏi. Có hai con đường thấy điểm cuối ra trước mắt nàng khi qua cầu. Cảnh tượng hai bên con đường rất giống nhau, đều có cây xanh cao vút xếp thành hàng hai bên. Ngải Thiển nhìn mà bị chấn động, biết nên đường nào.

      Tàn Diên xuống cầu, đứng cạnh Ngải Thiển, nhìn con đường phía trước: “Hai con đường này gọi là đường sinh đôi. Ý nghĩa như tên, có dáng vẻ giống nhau như đúc.”

      “À? Vậy chúng dẫn tới đâu?”Ngải Thiển hô đầy kinh ngạc, có trẻ sinh đôi, có đường sinh đôi, quả nhiên là thế giới thần kỳ.

      là đường tử, là đường sinh.” Tàn Diên tà tà nhếch môi, giơ tay chọc vào lúm đồng tiền say lòng người của Ngải Thiển.

      Nàng giận, lui lại mấy bước, quên thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình: “Đâu là đường tử, đâu là đường sinh?”

      “Nàng đoán xem?”Tàn Diên đáp mà hỏi ngược lại. Mái tóc màu bạc của tung bay trong gió, khóe mắt khẽ nheo lại tản ra quyến rũ câu hồn.

      Ngải Thiển cau mày nhìn hai con đường giống nhau như đúc, suy nghĩ cẩn thận lúc, : “Ta cảm thấy bên trái là đường sinh, bên phải là đường tử.”

      “A? Vì sao?”Tàn Diên nhướng mày nhìn Ngải Thiển, cười như cười.

      vì sao cả, chỉ là trực giác mà thôi.” Ngải Thiển thẳng, mang theochút mùi dương dương tự đắc.

      Tàn Diên trượt chân cái, thiếu chút nữa ngã xuống. danh Ma Quân đời của xém chút nữa cũng bị hủy theo? Trực giác?Đây là giác quan thứ sáu của nữ nhân sao? Quả nhiên giống y như mẹ .

      Ngải Thiển ôm bụng cười lăn lộn. Phản ứng lớn vậy à?Đúng là giác quan thứ sáu của Ngải Thiển nàng rất mạnh. người muốn vơ vét của cải cách tốt nhất phải có trực giác rất mạnh. Giống như đầu tư, ngoài kiến thức chuyên nghiệp còn phải có giác quan thứ sáu cực chuẩn.

      Tàn Diên khôi phục bình tĩnh rất nhanh, cười tà, : “Ừ, tệ, vậy mới xứng làm Ma Hậu của bản quân.”

      “Cái gì? Ma Hậu?” Ngải Thiển sửng sốt lúc lâu lấy lại được tinh thần.Nàng muốn làm Ma Hậu của lúc nào?

      “Đúng, Ma Hậu.Có vui ?”Tàn Diên đúng là muốn xuyên tạc phản ứng của Ngải Thiển, tà khí tản ra từ người càng đậm hơn.

      Lâu sau, Ngải Thiển lấy lại tinh thần, trợn to mắt nhìn Tàn Diên đầy khó chịu: “Bản ***** có muốn làm Ma Hậu của huynh à?”

      “Nàng thích bản quân, làm Ma Hậu của bản quân định làm Ma Hậu của ai?”

      “Tự luyến cuồng!”Ngải Thiển giọng ba chữ, thèm nhìn Tàn Diên nữa.
      Last edited by a moderator: 17/10/14
      Huyền Vânngalibra thích bài này.

    2. ngalibra

      ngalibra Well-Known Member

      Bài viết:
      167
      Được thích:
      369
      Ma Quân ăn dưa bở nhá :059: NT là của TT r ko đc đâu a ơi :yoyo67:
      tks nàng @wjuliet43
      wjuliet43 thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 14: Ma Quân Tàn Diên


      “Tự luyến cuồng?” Đôi mắt phượng của Tàn Diên khó có lúc lên tia hoang mang. hiểu tự luyến cuồng là thế nào.

      Ngải Thiển liếc mắt, mặt đầy khinh bỉ nhìn : “Tự luyến cuồng chính là loại người tự cho là đúng như huynh, kiêu ngạo cho rằng khắp thiên hạ này ai gặp cũng thích mình. Huynh cho rằng ai cũng thích huynh sao? phải chỉ dựa vào vẻ ngoài đẹp đẽ này à?Hơn nữa lại chẳng phải tốt nhất.Bản, tiểu, thư, , thèm, nhìn, huynh.”Câu cuối cùng, nàng nhấn từng chữ từng chữ .

      là khó chịu. Mặc kệ là Ma Quân gì, thèm quan tâm xem hậu quảra sao, cứ cho sảng khoái cái ! Ngải Thiển hơi xong còn thở ra dài, nhìn khiêu khích.

      Tàn Diên nghe xong hiểu tự luyến cuồng nghĩa là gì. giận mà còn cong khóe môi lên, tà ý nơi đáy mắt càng sâu thêm. tới gần nàng, nghiêng người, nhìn nàng từ cao, đầu như đụng vào cái trán trơn bóng của nàng.Ngải Thiển ngửa ra sau, muốn rời xa hơi thở của Tàn Diên.

      sợ hãi dâng lên trong lòng nàng. Nàng sợ là bởi vì tự đáy lòng dường như bài xích hơi thở này mà còn có cảm giác hưng phấn khó tả. Điều này khiến nàng rất bất an. Tại sao mình lại bài xích luồng tà khí đen tối này?

      Tàn Diên cho Ngải Thiển có cơ hội tránh xa. duỗi tay ra, ôm lấy cái eo tinh tế của nàng, tới gần nàng hơn, buộc nàng phải đối mặt với mình, còn cười tà mị, : “Bây giờ nàng thích bản quân, vậy từ giờ bản quân làm cho nàng thích. Hơn nữa…”

      dừng lại, càng cười tà mị hơn, đôi mắt phượng lóe ra sức quyến rũ câu hồn. Ngải Thiển kìm được mà rùng mình. Tàn Diên dừng lúc lâu mới tiếp: “Mặc kệ nàng có thích hay , nàng cũng chỉ có thể là Ma Hậu của bản quân.”

      Lời bâng quơ mang theo khí phách mơ hồ, Ngải Thiển vốn có chút sợ nhưng khi nghe những lời này lại đột nhiên nổi giận. Lời này giẫm lên ranh giới cuối cùng của nàng.Nàng ghét nhất là người bá đạo, càng ép nàng nàng càng phản kháng.Nàng véo mạnh vào bàn tay ôm cái eo nhắn của mình. Nàng trừng lớn mắt nhưng mặt tỏ ra tức giận mặt mà rất bình tĩnh nhếch môi cười ngọt ngào: “Sao huynh lại muốn bản tiểu thư làm Ma Hậu của mình?”

      Nàng càng giận càng tỏ ra bình tĩnh, khí chất cao quý của thiên kim nhà giàu nhất nước cũng tản ra lúc nàng để ý. Tàn Diên tà tứ nhìn Ngải Thiển, mặt thay đổi, buông tay ra, khẽ: “Chỉ bằng bốn chữ Ma Quân Tàn Diên.”

      Ma Quân Tàn Diên! Ngải Thiển hừ lạnh, tự cho mình là giỏi à?

      Tàn Diên cười tà khi nhìn thấy khinh thường nơi đáy mắt nàng: “Xem ra cho nàng lĩnh giáo qua bốn chữ này hiểu nghĩa của nó. Rất khinh thường sao?

      Ngải Thiển mở miệng mà chỉ nhìn chằm chằm.

      Tàn Diên buông eo nàng ra, giơ tay lên…

      định làm gì? Ngải Thiển nghi ngờ nhưng cũng yên lặng theo dõi thay đổi.

      Bỗng, luồng ánh sáng cực mạnh ra từ phía sau, Tàn Diên nâng tay vung về hướng ngược lại, thay đổi hướng của nó.
      Last edited by a moderator: 17/10/14
      Huyền Vânngalibra thích bài này.

    4. ngalibra

      ngalibra Well-Known Member

      Bài viết:
      167
      Được thích:
      369
      link j vậy add mình onl đt chưa vào đc

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 15: Sư phụ tới cứu

      Edit: nhok tinh nghich


      Ngải Thiển chỉ cảm thấy luồng ánh sáng màu trắng chói mắt trung lướt tới từ phía trước, chạm vào luồng khí đen Tàn Diên vừa tạo ra. Hai luồng khí va vào nhau tạo thành tàn lửa rực rỡ như pháo hoa.

      Xuất ra kích nhưng có hành động gì nữa.

      Tàn Diên khoanh hai tay trước ngực liếc xéo qua. Làn sương đen trắng tản , bóng dáng màu trắng nhanh tới. Ngải Thiển định thần nhìn lại thấy hóa ra là Nguyệt Ca. ngồi xe lăn, mặc quần áo trắng như tuyết. Xe lăn vững vàng rơi xuống đất cách nàng trượng. Mặt Nguyệt Ca vốn bình tĩnh thanh nhã, nay có thêm lo lắng.

      “Nguyệt Nguyệt.” Ngải Thiển vừa thấy Nguyệt Ca liền hưng phấn, nhấc chân lên định chạy về phía .

      Tàn Diên duỗi tay ra túm lấy cổ áo nàng, ngăn hành động của nàng lại cách dễ dàng.

      Ngải Thiển giận, ngước mắt lên nhìn đầy giận dữ, hận thể giết bằng ánh mắt: “Buông ta ra. Huynh muốn làm gì?”

      Tàn Diên cười tà: “Bản quân có thể làm gì nào?” buông Ngải Thiển ra.

      Nàng cho rằng mình được tự do, định cất bước lần nữa nhưng ngay sau đó thân thể liền cứng ngắc.

      Tàn Diên giơ tay lên, khí màu đen bay lên từ lòng bàn tay . vung tay, luồng khí màu đen trong suốt bao lấy Ngải Thiển. Nàng chỉ cảm thấy người mình như bị đông lại, thể động đậy nhưng vẫn có thể nhìn, có thể nghe, có thể .

      Tàn Diên từ cao nhìn xuống, thưởng thức vẻ giận dữ của Ngải Thiển, tà ý dưới đáy mắt càng sâu hơn.

      Nguyệt Ca ngồi xe lăn, mặt bình tĩnh nhưng có thể nhìn ra tức giận nơi đáy mắt . Nhưng thể thể ra, phải bình tĩnh, bĩnh tĩnh để cứu nha đầu ra.

      “Môn chủ lợi hại, có thể vào Ma Cung của ta mình.” Tàn Diên xác định Ngải Thiển phá rối được nữa mới nhìn về phía Nguyệt Ca, sát ý lóe lên nơi đôi mắt phượng.

      “Ai mà thể vào được cái Ma Cung rách nát này? Nhanh thả bản tiểu thư ra.” Thân thể bị kiềm chế khiến Ngải Thiển sốt ruột muốn mắng to. Mà nàng cũng mắng .

      Tàn Diên nghe thấy vẫn tỏ ra hờ hững như nghe được, tiếp tục giằng co với Nguyệt Ca.

      Nguyệt Ca nhìn về phía Ngải Thiển, ánh mắt sâu thẳm như biển. Nàng vừa chạm vào tầm mắt liền bình tĩnh lại, lẳng lặng nhìn , thầm tin có thể cứu được mình.

      Nguyệt Ca hài lòng nhìn phản ứng của Ngải Thiển, cười khẽ, thanh nhã như nước: “Đúng là vào Ma Cung rất dễ. phải Ma Quân vào núi Tử Nguyệt cũng rất dễ đó sao?” Ngươi có thể tùy ý vào Tử Nguyệt Môn của ta, ta thể tùy ý vào Ma Cung của ngươi sao? Kết giới sao? Chỉ có thể chặn lại những phế vật vô dụng kia mà thôi.

      “Môn chủ có lý. Nhưng biết hôm nay môn chủ mời mà tới Ma Cung làm gì?” Tàn Diên nhếch đôi môi mỏng, giả vờ như biết gì mà hỏi.

      Nguyệt Ca bình tĩnh, thanh nhã : “Chỉ là muốn đón tiểu đồ đệ về nhà, thể để nàng làm phiền Ma Quân được.”

      “Tiểu đồ đệ? Ai là đồ đệ của môn chủ?” Tàn Diên phối hợp với lời Nguyệt Ca, nhìn xung quanh như tìm người.


      “Người bị Ma Quân làm phép định thân là đồ đệ của tại hạ.” Nguyệt Ca nhanh chậm, bình tĩnh nhìn Tàn Diên diễn trò.

      “Nàng là đồ đệ của ngươi?” Lúc này, Tàn Diên mới chợt hiểu ra, nhìn về phía Ngải Thiển. Ngay sau đó nhìn Nguyệt Ca đầy nghi ngờ: “Ngươi nhận nàng làm đồ đệ lúc nào? Sao bản quân biết?”

      Ngải Thiển cũng kinh ngạc mà nhìn Nguyệt Ca. Nàng cũng biết mình thành đồ đệ lúc nào? Nhưng suy nghĩ cẩn thận chút liền biết, nhất định là Nguyệt Nguyệt kiếm cớ để cứu nàng ra. Nếu nàng chỉ là người liên quan, Nguyệt Nguyệt chẳng có lý do gì để xông vào Ma Cung chẳng kiêng nể gì như vậy được.

      “Cái này…Cần phải xin phép Ma Quân à?” Nguyệt Ca khẽ nheo mắt, lộ ra hoang mang.

      “Bản quân chỉ cảm thấy kỳ lạ. ngờ môn chủ Tử Nguyệt Môn chưa bao giờ thu đồ đệ mà lại phá lệ. tin tức bất ngờ với tam giới.” Tàn Diên búng ngón tay, tác phong rất đứng đắn, cười đầy thâm ý. biết có tin lời của Nguyệt Ca .
      Huyền Vânngalibra thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :