1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Điền Văn Man Thê - Trạch Trạch Nhân Sinh (Update C112/173)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 5 : Sáng sớm phong ba[​IMG]

      Edit: Van san
      Beta: Lyan

      Bạch Tiểu Mễ khóe miệng run rẩy đối với câu của người nào đó, bất quá rất nhanh khôi phục trở lại.

      Mà đối với Lão Nhị, Lão Tam, Lão Tứ cũng chưa có bình tĩnh như vậy, ở trong lòng bọn họ, Lão Đại luôn luôn lãnh khốc vô tình, làm việc quyết đoán, mạnh mẽ vang dội mà người nào đó đột nhiên trở nên kỳ quặc, việc này khiến cho ai tiếp thu nổi.

      Bốn người bao gồm Tiết đại phu đều phi thường kinh hãi nhìn về phía người giường, có chút đáng thương nhìn về thiếu nữ nào đó, có phải là Đại đương gia hay ? phải xảy ra tình huống nhân lúc bọn họ để ý mà tráo người đấy chứ?

      Bốn người trong lòng phỏng đoán, nhưng mà cũng có ai to gan dám hỏi!

      “Tứ đệ, đệ còn đứng đó thất thần làm gì? Còn mau nấu thuốc , chẳng lẽ đệ định để chị dâu đệ làm sao?” Thanh có chút khàn khàn, có chút trầm thấp, nghiêm trang nhìn ra tức giận, nhưng cũng cho phép người khác có chút nghi ngờ.

      Lão Tứ tự tin đối với tính tình lão Đại nhà mình là phi thường hiểu , biết giờ phút này nhất định phải vâng lời đại ca.

      “Lập tức ngay đây ạ!” Lão Tứ chạy ra ngoài, giờ phút này thể chọc Lão Đại.

      Lão Tứ trốn, Lão Đại thản nhiên hướng ánh nhìn về phía những người khác, cái gì cũng , nhưng biểu cảm chính là như vậy, thông minh như Lão Nhị chẳng lẽ lại hiểu , lập tức lôi kéo Lão Tam có vẻ mặt tình huống ra ngoài, Tiết đại phu cũng nhắn lại vài câu rồi rời .

      Trước khi Lão Nhị rời , nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ với ánh mắt phức tạp.

      thế nào cũng nghĩ đến, đại ca luôn bảo trì khoảng cách đối với nữ tử, thế nhưng giờ lại để ý nương, hơn nữa chỉ mới gặp mặt ngày hôm qua, có chút hiểu, rốt cuộc thế nào mà đại ca có thể dễ dàng thích nương như vậy.

      Tuy rằng nữ tử này dáng dấp vô cùng đẹp, nhưng vẫn còn non nớt, mỹ nhân thành thục đại ca cũng từng thấy qua, còn có người đuổi theo tận vào bên trong sơn trại, nhưng cũng thấy đại ca đối xử tốt với vị mỹ nhân kia, thậm chí cũng thèm liếc mắt nhìn cái, thế nào lần này lại như vậy, chẳng lẽ nữ tử này làm gì đó với đại ca nhà mình?

      Tuy rằng trong lòng vẫn còn nghi vấn nhưng Lão Nhị tuyệt nhiên hỏi đến, nếu nữ tử này có vấn đề, nếu dám đả thương đến đại ca, như vậy bỏ qua cho nàng .

      Bốn người đến nhanh, cũng nhanh, lát sau, trong phòng chỉ còn lại hai người.

      “Ngươi đói bụng chưa?” Bạch Tiểu Mễ cười khanh khách hỏi, nàng quả đói bụng, nhưng nàng lại càng muốn đến phòng bếp hơn, sau đó tạo mối quan hệ tốt đẹp cùng mọi người ở phòng bếp.

      “Hử! Nương tử đói bụng rồi sao? Vi phu kêu người làm chuẩn bị bữa sáng!” Mỗ nam .

      cần, là nương tử, đương nhiên phải tự mình nấu cơm mới đúng chứ!” Bạch Tiểu Mễ trưng bộ dáng hiền thê lương mẫu, vẻ mặt thẹn thùng .

      Lão nương đây hạ mình, tên “gấu” này mà muốn phản bác, lão nương diệt ngươi.

      “Điều này sao có thể! Việc này đương nhiên là để hạ nhân làm, nếu nương tử mệt mỏi làm sao bây giờ?” Mỗ nam nhìn Bạch Tiểu Mễ, vẻ mặt đồng ý.

      Mệt, cả nhà ngươi mới mệt ấy, lão nương đây chút cũng phiền lụy! Bạch Tiểu Mễ hận thể xông lên trước bóp chết mỗ nam giường.

      “Vì tướng công nấu cơm, Tiểu Mễ tuyệt đối cảm thấy mệt?” Bạch Tiểu Mễ áp chế vạn phần bất mãn trong lòng, dịu dàng nhìn mỗ nam tiếp tục .

      “Tiểu Mễ! Nguyên lai nương tử tên là Tiểu Mễ, là rất dễ nghe!” Mỗ nam chú ý tới lời nàng mà chỉ chú ý tới tên nàng, nhìn Bạch Tiểu Mễ vui vẻ .

      Bạch Tiểu Mễ khóe miệng lại run rẩy chút, bạn “gấu” này căn bản còn biết tên nương tử nhà mình là gì sao? Bạch Tiểu Mễ nghe xong lời này, cảm giác được vạn phần kỳ quái, nhưng bỗng chốc biết kỳ quái ở nơi nào?

      Cuối cùng, Bạch Tiểu Mễ vẫn là thể tự mình làm cơm để hỏi thăm tình huống xung quanh, chỉ có thể ở trong phòng cùng mỗ nam.

      Đương nhiên phải là nàng nghĩ cách ra ngoài, mà là bên ngoài biết từ khi nào xuất hai hộ vệ, muốn ra ngoài phải thông qua hai người kia, hai người kia tuy rằng cái gì cũng chưa , nhưng ánh mắt nhìn nàng cứ như là gian tặc vậy.

      Điều này làm cho ý muốn tìm hiểu hoàn cảnh xung quanh của Bạch Tiểu Mễ có điều kiện phát sinh.

      Bình tĩnh, bình tĩnh, thể gấp.

      Bạch Tiểu Mễ nhìn thoáng qua mỗ nam giường, lúc ban đầu, mỗ nam chỉ luôn luôn nhìn nàng với bộ dáng tràn đầy thâm tình, điều này làm cho Bạch Tiểu Mễ có chút kỳ quái.

      Thời điểm Bạch Tiểu Mễ suýt nữa nhịn được muốn tiến lên đánh người tiểu nương bưng đồ ăn tiến vào.

      “Đại đương gia, phu nhân mời các ngài dùng bữa sáng!” Tiểu nha đầu nhìn qua khoảng mười bốn mười năm tuổi, vừa tiến vào liền liếc trộm bạn “gấu” nằm giường, thấy người xong lập tức cúi đầu bày biện bữa sáng.

      thoáng sau lại ngước lên nhìn lén.

      Bạch Tiểu Mễ ngồi ở bên cạnh, nhìn thấy tiểu nha đầu này hành động tự nhiên như chuyện thường ngày vẫn làm như vậy.

      Bộ dáng thẹn thùng kia, phải nha đầu đó thích bạn “gấu” này đấy chứ, thể nào!

      Bạch Tiểu Mễ quay về nam nhân giường nhìn mặt kia, nhìn qua chẳng khác gì chú “gấu”, hình dáng này mà tiểu nha đầu còn thích được, khẩu vị quá nặng a! Bạch Tiểu Mễ tỏ vẻ thể lý giải được.

      Chẳng lẽ quan điểm thẩm mỹ nơi đây bất đồng với quan điểm thẩm mỹ ở thế giới của nàng?

      Tiểu nha đầu bày biện xong bữa sáng, thế nhưng ra ngoài, mà lẳng lặng đứng ở bên.

      “Nương tử, vi phu đói bụng!” Mỗ nam căn bản là chú ý tới người khác, bởi vì trong mắt chỉ có nương tử, thấy nương tử bình tĩnh ngồi xuống, chăm chú quan sát tiểu nha đầu kia, trong lòng bắt đầu bốc lên oán khí.

      Nương tử sao có thể nhìn người khác, muốn nhìn cũng chỉ có thể nhìn phải sao? Cho nên mỗ nam nhanh chóng kéo tầm mắt của người nào đó về phía mình.

      “Đói bụng ăn ! có ai ngăn cản ngươi đâu?” Ở chung khoảng thời gian, Bạch Tiểu Mễ cảm thấy Đại đương gia này là người chuyện được, hơn nữa trông cái bộ dáng kia có lẽ phi thường thích nguyên chủ, cho nên nàng cũng liền đánh lá gan mà chuyện.

      Nếu nàng biểu quá mức nhát gan, ngược lại tốt đúng ?

      Đương nhiên đây chỉ là ý nghĩ của Bạch Tiểu Mễ! Nàng tự nhiên biết, toàn bộ sơn trại, có người biết nàng, bao gồm cả trượng phu của nàng, bất quá là qua đoạn thời gian lâu sau, Bạch Tiểu Mễ mới biết được.

      Tiểu nha đầu nghe thấy Bạch Tiểu Mễ vậy, lập tức kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về hướng nàng. Nữ tử này dám chuyện như vậy với đại đương gia, chết chắc rồi.

      Trong mắt tiểu nha đầu thoáng qua tia chờ mong, chỉ cần này chết, như vậy nàng còn có hi vọng, diện mạo nàng kém, chỉ cần nỗ lực chút cũng có thể trở thành phu nhân.

      “Vi phu bị thương!” Mỗ nam mặt dày .

      Kỳ đối với ăn cơm thành vấn đề, nhưng muốn được nương tử đút cho ăn kia, nghĩ đến điều đó khiến cảm thấy phi thường hạnh phúc.

      Bạch Tiểu Mễ bình tĩnh nhìn mỗ nam lát.

      “Tiểu nha đầu, ngươi lại hầu hạ đại đương gia ăn sáng !” Bạch Tiểu Mễ để ý đến người nào đó, quay đầu nhìn về phía tiểu nha đầu bên cạnh, vẻ mặt hiền lành cười .

      [​IMG]
      Last edited: 30/9/14
      annie196, Yên Hoa, Lim-040328 others thích bài này.

    2. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 6: Nửa bước khó [​IMG]

      Edit: Van san
      Beta: Lyan


      Lời này vừa ra, thiếu nữ trong mắt thoáng nét vui mừng, nhưng niềm vui này chưa kịp ra mặt, bị ánh mắt sắc như đao chém tới đông cứng lại.

      Thiếu nữ cảm thấy sợ hãi khi nhìn về phía Đại đương gia nằm giường, vốn muốn tự tay đưa bữa sáng đến nơi đó, nhưng giờ cũng dám động đậy nửa bước.

      Nàng ta thiếu chút nữa quên, Đại đương gia chưa bao giờ đối xử tốt như vậy đối với người khác, hôm nay do nàng ta thấy Đại đương gia đối xử khác thường với kia mà quên mất bản chất của , thiếu nữ cúi đầu, trong mắt tràn đầy ganh ghét.

      Vì sao? Vì sao? Đại đương gia lại đối xử với nữ nhân kia tốt như thế, nàng ta nghĩ ra mình thua đó cái gì, nữ nhân kia nhìn còn chưa nảy nở, còn ngây thơ như thế, Đại đương gia đến cùng là thích cái gì ở nữ nhân kia?

      “Phu nhân, bữa sáng của Nhị gia còn chưa được đưa qua, làm phiền phu nhân chiếu cố Đại đương gia!” Nha hoàn kia cho dù nhìn về phía người nọ giường, nàng ta cũng có thể cảm nhận được ánh mắt sắc như đao kia, Đại đương gia như vậy đáng sợ, cho dù nàng ta có muốn thế nào cũng dám tiến thêm bước nữa, nàng ta tiếc cái mệnh của mình.

      “Có đúng ?” Bạch Tiểu Mễ nhìn thiếu nữ, sau đó quay đầu nhìn về phía mỗ nam giường, biết vì sao? Nàng cảm giác vừa rồi khi thiếu nữ nghe đến câu của nàng chắc chắn cao hứng, ánh mắt chợt lóe lên niềm vui sướng, Bạch Tiểu Mễ hoàn toàn nhìn sai.

      Khi Bạch Tiểu Mễ nhìn mỗ nam giường, lập tức thu hồi ánh mắt sắc bén kia, chỉ có cái nhìn nhu hòa nghênh đón Bạch Tiểu Mễ, sau đó cười, thấy hàm răng trắng ở dưới cái mặt đầy lông.

      “Tê” Thân thể Bạch Tiểu Mễ run lên, cố gắng giữ vững thân thể, cái vẻ mặt biểu cảm quỷ dị kia quả nhìn thấy rất đáng sợ.

      “Đúng vậy, Nhị đương gia vừa mới với nô tì!” Thời điểm ánh mắt sắc bén biến mất nha hoàn kia nhàng thở ra hơi, nhưng nàng ta cảm thấy thực cam lòng, dựa vào cái gì Đại đương gia lại thích nữ nhân chưa dứt sữa, lai lịch lại ràng kia chứ? Nhưng cho dù thích, nàng ta cũng biết Đại đương gia tại cũng đối xử khá tốt với nàng ta, vì muốn để Đại đương gia có phản cảm với mình, nàng ta chỉ có thể rời .

      “Được rồi! Ngươi !” Bạch Tiểu Mễ gật đầu.

      Nàng mới tới cái nơi này, giờ còn tình huống, nàng muốn gây thù chuốc oán gì, đương nhiên nếu Bạch Tiểu Mễ biết cho dù nàng làm cái gì cũng bị người ta ghi hận người, biết có cảm tưởng như thế nào?.

      Tất nhiên, tại cái gì nàng cũng đều biết, nàng nghĩ bây giờ nha hoàn kia rồi, như vậy kế tiếp nàng phải đút bạn “gấu” này ăn cơm a!

      Nhưng nàng muốn đâu a!

      Nhưng nếu nàng đút ăn còn tỏ vẻ phản cảm như vậy, thái độ này gây bất lợi cho nàng về sau mất.

      “Nương tử, vi phu đói bụng rồi!” Mỗ nam bình tĩnh nhìn nương tử nhà mình, cũng biết nương tử nghĩ cái gì mà xuất thần như thế? rất thích gọi nương tử, gọi như vậy khiến cảm giác được nàng là của .

      “Biết rồi, ta lập tức tới ngay!” Bạch Tiểu Mễ rối rắm chút, suy nghĩ đến kế hoạch chạy trốn mai kia của chính mình, rốt cục nàng vẫn phải thỏa hiệp, nhìn thoáng qua mỗ nam giường, Bạch Tiểu Mễ trong lòng nghĩ, ta phải nhẫn!

      Trong lòng Bạch Tiểu Mễ muôn phần đồng ý, nhưng mặt vẫn tỏ ra nhu thuận bưng chén cháo lên, sau đó ngập ngừng hướng đến bên giường, bước chân rất chậm. Nhưng bước chân dù chậm như thế nào cũng đến bên giường.

      Nhìn thoáng qua người giường, Bạch Tiểu Mễ đặt chén cháo xuống, bất đắc dĩ nâng người kia dậy tựa vào đầu giường, bưng chén cháo lên dùng thìa đảo xung quanh. Tâm tình mỗ nam vui sướng há mồm ăn cháo được đưa đến bên miệng.

      biết có phải nguyên nhân cháo do được nương tử đút hay mà mỗ nam cảm thấy cháo này ăn đặc biệt ngon, đặc biệt có hương vị. Chỉ chút điểm tâm được Bạch Tiểu Mễ với thái độ nhẫn đút ăn, buổi sáng này tâm tình của mỗ nam thư sướng vô cùng.

      “Nương tử, nàng làm cái gì vậy?” Thấy Bạch Tiểu Mễ thu thập đồ ăn còn lại, mỗ nam hỏi .

      nhìn thấy sao? Ta đây là thu thập này nọ, chuẩn bị mang ra phòng bếp!” Bạch Tiểu Mễ tức giận .

      Kỳ Bạch Tiểu Mễ sở dĩ dám chuyện kiêu ngạo như vậy, chủ yếu là thời điểm ban đầu, nàng chuyện như thế mà mỗ nam cũng có phản ứng gì, chẳng những phản ứng, mà còn xem đó như việc đương nhiên.

      Biểu này, khiến Bạch Tiểu Mễ thắc mắc có phải nguyên chủ ban đầu cũng có thái độ như thế này hay , vì khi đóng giả, Bạch Tiểu Mễ tự nhiên muốn biểu mình phải lòng , còn tỏ ra bộ dáng người vợ đanh đá hung dữ.

      Đây chính là kỹ thuật diễn phối hợp a! Nhưng mà Bạch Tiểu Mễ nhận ra được, ít nhất như vậy cũng rất tốt, đôi khi nàng bị nghẹn khuất như vậy, còn có thể dùng lời , nửa nửa nặng biểu đạt ra chút.

      “Nương tử, ngươi vừa mới vất vả, cần thu thập mấy thứ này, chờ chút có người đến thu thập!” Mỗ nam nào đó muốn nương tử nhà mình vất vả, hơn nữa cũng muốn nương tử rời khỏi ! thích có nương tử ở bên , hơn nữa phải là luôn luôn bên cạnh .

      vất vả!” Bạch Tiểu Mễ bĩu môi, nàng trăm phương nghìn kế muốn ra ngoài tìm hiểu tình huống, làm sao có thể cảm thấy mệt.

      “Nhưng nếu nương tử rồi, vi phu làm sao bây giờ?” Mỗ nam đáng thương .

      “Cái gì làm sao bây giờ? tại ăn xong, ngủ nghỉ dưỡng thương, chẳng lẽ đại nam nhân như thế còn lo sợ khi có người bên cạnh sao?” Bạch Tiểu Mễ trợn mắt khinh bỉ nhìn mỗ nam, cũng nhìn xem bộ dáng tại của mình , như vậy làm người ta sợ mới là lạ đó?

      Đương nhiên Bạch Tiểu Mễ trong lòng thiên ngôn vạn ngữ, nhưng ngoài miệng tự nhiên dám ra.

      “Nương tử, vi phu sợ!” Mỗ nam tiếp tục mặt dày, đáng thương nhìn Bạch Tiểu Mễ với vẻ mặt thành khẩn.

      Sợ hãi cái đầu nhà ngươi! Ngươi như thế này chỉ có người gặp người sợ, quỷ gặp quỷ sợ, Quỷ Kiến Sầu, có cái gì đáng sợ! Bạch Tiểu Mễ cảm thấy, nghe được hai chữ “nương tử” cảm thấy đau đầu rồi.

      “Ban ngày ban mặt, trong phòng sáng trưng có gì đáng sợ, nếu ngươi cảm thấy sợ, ta có thể kêu nha hoàn xinh đẹp kia tới bồi ngươi có được ?” Bạch Tiểu Mễ động tác tay vẫn ngừng, mấy phút sau đem mọi thứ thu thập xong, sau đó bưng khay đồ ăn lên ra ngoài.

      Về phần đường nào? Bạch Tiểu Mễ cần lo lắng, chỉ cần có miệng, nàng có thể hỏi, nếu lạc đường vậy rất tốt, còn có thể nhìn xem mọi thứ nơi này, bước được ra ngoài là kế hoạch trở nên tốt đẹp.

      Ý tưởng tốt đẹp, nhưng là mới là nòng cốt, Bạch Tiểu Mễ có thể đến bước thắng lợi này, khóe miệng nhịn được cong lên nụ cười chiến thắng, nhưng mà......

      “Đại tẩu, ngươi muốn đâu?” Cánh cửa trước mặt Bạch Tiểu Mễ đột nhiên mở ra, tiểu chính thái non nớt xuất tại cửa, thấy Bạch Tiểu Mễ muốn ra liền hỏi.

      “Phòng bếp!” Bạch Tiểu Mễ lạnh nhạt , kế hoạch tốt đẹp chờ nàng bay mất rồi!

      [​IMG]
      Last edited: 30/9/14
      annie196, Yên Hoa, Halong-ngoc21 others thích bài này.

    3. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 7: nhận thức[​IMG]

      Edit: Van san
      Beta: Lyan

      Lão Tứ nhận thấy ánh mắt ám chỉ của đại ca nhà mình, liếc mắt thấy thiếu nữ sắp ra ngoài.

      “Tẩu tử, người tới giúp đại ca uống thuốc ! Mấy thứ này giao cho ta là được rồi!”

      Lão Tứ đầu tiên là nghi hoặc nhìn thoáng qua đại ca, lập tức liền hiểu ý tứ của đại ca, cầm chén thuốc đặt bàn, cấp tốc tiến lên ngăn Bạch Tiểu Mễ lại, đem đồ tay Bạch Tiểu Mễ bưng .

      “Đại tẩu, đại ca liền giao cho ngươi!” xong câu này, Lão Tứ chạy vội ra ngoài, lưu lại Bạch Tiểu Mễ nghiến răng nghiến lợi.

      Lão Tứ chết tiệt, tương lai nếu có cơ hội nhất định phải trừng trị chút, dám làm chậm trễ kế hoạch của nàng.

      Cho dù tại trong lòng Bạch Tiểu Mễ vạn phần kêu gào, nhưng thời điểm xoay người, mặt khôi phục vẻ lạnh nhạt, ánh mắt dừng tại bát thuốc màu đen còn bốc lên hơi nóng kia.

      Trong lòng ngàn lần đồng ý, nhưng bề ngoài Bạch Tiểu Mễ biểu vẻ ôn nhu cầm lấy chén thuốc, sau đó tới bên giường.

      “Nương tử, đến đây ngồi! Vi phu bị thương làm cho nương tử vất vả rồi !” Mỗ nam thâm tình nhìn thiếu nữ đến gần bên người, ánh mắt ôn nhu kia tựa hồ có thể giọt.

      Nếu mỗ nam biểu như vậy, cũng làm Bạch Tiểu Mễ hiểu lầm là hai người lúc trước có nhận thức.

      Lúc này Bạch Tiểu Mễ biết nhưng đợi đến khi nàng biết nguyên nhân khiến nàng đến nơi này vẫn thể hiểu được tư tưởng của mỗ nam kia.

      “Ta vất vả!” Bạch Tiểu Mễ cắn răng .

      “Nương tử, nàng tốt!” Mỗ nam cười vui vẻ, nhưng nhìn bộ dáng lúc này trông kinh khủng.

      Bạch Tiểu Mễ nhìn thấy nụ cười quỷ dị như vậy, thân thể bỗng run lên làm cho chén thuốc tay cũng lay động thiếu chút nữa thuốc bị đổ ra ngoài.

      “Uống thuốc!” Bạch Tiểu Mễ nghiêm trang, cầm chén thuốc đưa tới bên môi thấy của mỗ nam.

      Mỗ nam nhìn chén thuốc, nếu cứ uống như vậy rất nhanh hết, tâm tư mỗ nam chuyển động, lập tức nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ, sau đó nhìn cái thìa trong chén thuốc, ý tứ ràng là muốn nàng đút cho .

      Bạch Tiểu Mễ trong nháy mắt, giả vờ phát “Uống nhanh !”

      “Nương tử!” Mỗ nam vẫn tiếp tục nhìn .

      “Ngươi muốn uống sao? uống ta đem chén thuốc đấy!” Bạch Tiểu Mễ thỏa hiệp, làm bộ muốn xoay người rời .

      “Uống!” Mỗ nam có biện pháp đành chịu bại trận, ai bảo thích nương tử chứ!

      Bạch Tiểu Mễ nhịn được trợn trừng mắt, nhưng vẫn lần nữa đưa bát tới bên cạnh mỗ nam.

      Mỗ nam ngoan ngoãn đem chén thuốc uống hết.

      “Nương tử, nàng tên là gì?” Mỗ nam nhìn Bạch Tiểu Mễ giọng hỏi.

      “Ngươi biết?” Bạch Tiểu Mễ có chút kinh ngạc nhìn về phía mỗ nam giường, thế mà lại biết tên của nàng, như vậy hai người trước đây hề biết nhau.

      Suy đoán lúc trước của mình là sai hoàn toàn rồi a!

      “Ừ!” chỉ là tên! Nhìn nương tử phía trước như nhắc nhở rằng căn bản biết nương tử nhà mình sống ở nơi nào? bị thương nặng, ngực lại có máu tụ, thời gian sống biết bao lâu, làm gì còn có tâm tư thành thân.

      Nếu Lão Nhị nghe theo lời của vị hòa thượng kia, tại chẳng có nương tử tốt như vậy.

      “Chúng ta quen biết nhau thế nào ?” Bạch Tiểu Mễ lập tức cảm giác được chỗ này thích hợp, khi thành thân ở cổ đại đôi bên biết mặt nhau thực bình thường, nhưng biết tên lại có chút khác thường.

      “Cái này…, là do bọn Nhị đệ mang nàng về đây!” Mỗ nam ngượng ngùng , lo lắng nương tử tức giận.

      Nhưng mà bây giờ mỗ nam cảm giác kỳ quái, nương tử trừ bỏ lần đầu cùng lần thứ hai gặp mặt đều đá cước ra, tất cả mọi cái đều rất bình thường tốt đẹp, điều này phải nữ tử bình thường nào đều làm được.

      Ngược lại cũng vì nương tử đặc biệt như thế, mới có thể thích nàng.

      Bạch Tiểu Mễ nhíu mày, xem ra chuyện thành thân này có chút kỳ lạ! Bạch Tiểu Mễ nhìn thoáng qua hai tay mình, trắng nõn, xanh tươi như ngọc, hai tay này giống như người có xuất thân ở gia đình cực khổ.

      “Chẳng lẽ ngươi có ý kiến gì?” đại nam nhân muốn thành thân, thế nhưng lại nghe huynh đệ nhà mình, người có chủ kiến như vậy nàng cũng thích.

      “Nhị đệ bọn họ là vì muốn tốt cho ta!” Lúc trước bọn họ cho rằng sắp chết, mà kỳ cũng nghĩ như vậy, bọn Nhị đệ cũng chỉ vì muốn đem ngựa chết chữa cho thành ngựa sống mà thôi.

      Nhưng nghĩ lần này bọn Nhị đệ cướp được nương tử mà vừa nhìn thấy liền thích, hơn nữa nương tử quả đúng là phúc tinh của , chỉ vô tình đá cước mà được cứu sống.

      có chủ kiến!” Bạch Tiểu Mễ khinh bỉ nhìn mỗ nam.

      “Nhưng là vi phu cảm thấy được nương tử tốt lắm a!” Mỗ nam xong liếc mắt nhìn lén thiếu nữ cái, sau đó đỏ mặt cúi đầu, đương nhiên cái mặt đỏ này Bạch Tiểu Mễ thể nhìn ra, bởi vì đại bộ phận khuôn mặt đều bị râu quai nón che lấp hết rồi.

      “Ngươi tên là gì?” Bạch Tiểu Mễ đến cái bàn bên cạnh giường ngồi xuống hỏi.

      “Lý Mặc Nhiên, nương tử cũng có thể gọi vi phu là Mặc Nhiên, hoặc có thể gọi cả họ tên cũng được!” Đương nhiên mỗ nam thích nương tử gọi là tướng công hơn, rất thích nương tử gọi như vậy.

      Bạch Tiểu Mễ có chút ngạc nhiên nhìn về phía mỗ nam, nàng ngờ người lớn lên giống “gấu” này lại có được cái tên dễ nghe như vậy, cái tên này dùng người quả thực được hòa hợp cho lắm!

      Bạch Tiểu Mễ vốn cho rằng, người như vậy hẳn tên là Đại Bảo, Thổ Đản, Nhị Cẩu hoặc gọi là Đại thành gì gì đó kia, nhưng lại ngờ cái tên tình thơ ý họa như vậy.

      “Vậy nương tử tên gọi là gì?” Mỗ nam tất nhiên biết là Bạch Tiểu Mễ đánh giá cao tên như vậy, lại càng biết Bạch Tiểu Mễ nghĩ là hoàn toàn xứng với tên mình, tại muốn biết tên nương tử nhà mình và nghĩ tên của nàng chắc vô cùng dễ nghe.

      “Ta gọi Bạch Tiểu Mễ!” Bạch Tiểu Mễ tình nguyện tên mình ra, tên nàng là do cha mẹ đặt, nàng có biện pháp thay đổi, nhắc tới cái tên Bạch Tiểu Mễ vô cùng bực tức, nếu so sánh với tên Lý Mặc Nhiên, thấy tên của bản thân nghe là dở hơi.

      Nhắc đến tên mình, Bạch Tiểu Mễ thể nhắc đến người cha vô tư của mình.

      về cha của Bạch Tiểu Mễ, kỳ ông là phần tử trí thức, nhưng lại phải phần tử trí thức bình thường, đôi khi Bạch Tiểu Mễ có chút , hai tính cách “trống đánh xuôi, kèn thổi ngược” của cha mẹ mình như thế nào lại có thể kết hợp được với nhau, thậm chí là rất hạnh phúc trong suốt thời gian chung sống .

      Mãi đến tận khi xuyên rồi mà Bạch Tiểu Mễ vẫn hiểu được vấn đề này.

      [​IMG]
      Last edited: 30/9/14
      annie196, Yên Hoa, Halong-ngoc23 others thích bài này.

    4. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Kekeke chưa gì bạn Mễ bắt nạt bạn Nhiên. Kiểu này bạn Nhiên xác định luôn là phải nghe lời bạn Mễ roài. Nhưng mà m vẫn thích 2 bạn. Thanks b nhe

    5. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 8 : Hòa thượng là chủ mưu[​IMG]

      Edit: Van san
      Beta: Lyan

      Lại tiếp, cha của Bạch Tiểu Mễ kỳ chỉ là Phó Viện trưởng Viện Nông nghiệp nho , nhưng lại có thành tựu rất lớn trong nghiên cứu về nông nghiệp, với lĩnh vực nông nghiệp coi như ông có thành tích bất phàm, lúc thời điểm vừa sinh Bạch Tiểu Mễ ra, cũng là thời gian cha nàng thu hoạch ruộng lúa thí nghiệm, cho nên người cha si mê nông nghiệp này thực quyết đoán đặt cho Bạch Tiểu Mễ lấy tên là “Bạch Mễ”, mẹ Bạch Tiểu Mễ cảm thấy khó nghe, kiên quyết đồng ý.

      Mẹ nàng cùng cha nàng náo loạn ngày, mà cha mẹ nên chỉ có thể nhượng bộ, nhưng là Bạch Tiểu Mễ thể trốn thoát, từ “Bạch Mễ” biến thành “Bạch Tiểu Mễ”, theo bản chất có gì biến hóa, chính là từ lớn biến thành mà thôi.

      Hồi tưởng lại lai lịch tên tuổi bi thương của chính mình, Bạch Tiểu Mễ liền cảm thấy thất vọng tràn trề.

      “Bạch Tiểu Mễ, tên là dễ nghe!” Kỳ trong mắt mỗ nam, chỉ cần là tên nương tử, mặc kệ gọi là gì đều cảm thấy dễ nghe.

      Bạch Tiểu Mễ nghe xong lời này, nhịn được trợn tròn mắt, hình như người này phải là cố ý khen như vậy, có thể do quan điểm thẩm mỹ có vấn đề, nếu tại sao lại cảm thấy tên nàng dễ nghe chứ?

      Từ đến lớn khi tới trường, nàng bị biết bao nhiêu người chê cười, chẳng qua Bạch Tiểu Mễ nghe mãi cũng thành thói quen .

      “Nương tử, nàng làm sao vậy?” Thấy Bạch Tiểu Mễ cúi đầu, nhìn thấy cảm xúc mặt nàng, cũng biết nàng nghĩ cái gì? Lý Mặc Nhiên có chút lo lắng nhìn nương tử nhà mình.

      “Ngươi có biết ta là người thế nào ?” Bạch Tiểu Mễ suy nghĩ chút, vẫn là gọn gàng dứt khoát hỏi.

      biết!” Lý Mặc Nhiên lắc đầu, đến người ở nơi nào tới còn biết, tuy rằng ban đầu phản đối hôn nhân này, nhưng sau khi nhìn thấy nương tử, trong lòng Lý Mặc Nhiên vô cùng cảm tạ huynh đệ nhà mình.

      “Thế nào mà cái gì ngươi cũng biết thế?” Bạch Tiểu Mễ trừng mắt nhìn người nào đó, nam nhân này bị cái gì vậy nhỉ? Với nàng cái gì cũng biết, diện mạo biết, thân phận biết, thế nhưng lại đồng ý cưới nàng.

      Điều này làm cho ấn tượng của Bạch Tiểu Mễ đối với Lý Mặc Nhiên lại càng tốt.

      Diện mạo xấu, cái này có thể bỏ qua, còn lớn lên giống “gấu”, cái này cứ cho là trời sinh , Bạch Tiểu Mễ nghĩ nhiều, nhưng người này nửa chủ kiến cũng có là sao?

      thế nào lại làm được chức Đại đương gia, chẳng lẽ là con rối? Hồi tưởng lại vị Nhị đương gia kia, bộ dáng bí hiểm, Bạch Tiểu Mễ cảm giác người này giống quân sư, có người như thế bên cạnh, bị người ta đem bán có khi còn giúp người ta đếm tiền mà biết nữa chứ.

      Bạch Tiểu Mễ liếc mắt lần nữa, vẻ mặt trung thực nhìn người đàn ông của mình, lại tiếng động thở dài hơi.

      Nhưng là thở dài có ích lợi gì, tại người ta vẫn là trượng phu của mình mà.

      “Nương tử, nàng cần tức giận, lúc trước ta cũng là đồng ý làm như vậy, nhưng là Nhị đệ nghe, cho nên mới đem nàng cướp về!” Lý Mặc Nhiên thấy Bạch Tiểu Mễ có chút tức giận, lập tức giải thích lập trường của chính mình, bất quá trong lòng có chút chột dạ.

      Kỳ lúc trước quả có phản đối, vốn nghĩ rằng trong đêm tân hôn nếu đối phương đồng ý liền vụng trộm đưa người rời , nhưng tại Lý Mặc Nhiên ngàn lần muốn đem nương tử trước mắt rời .

      “Cướp về?” Bạch Tiểu Mễ rốt cục bắt được từ mấu chốt, lập tức giật mình nhìn về phía Lý Mặc Nhiên.

      Chẳng lẽ???

      “Nơi này là chỗ nào?” Bạch Tiểu Mễ liền túm lấy cổ áo Lý Mặc Nhiên hỏi.

      “Nơi này là Hắc Phong trại, ta là Đại đương gia của Hắc Phong trại!” ngắn gọn chính là đầu lĩnh thổ phỉ.

      “Thổ phỉ!” Bạch Tiểu Mễ cảm giác bị tin tức này làm cho hôn mê, ngờ bây giờ nàng căn bản chính là áp trại phu nhân bị cướp về, mà nàng chính là áp trại phu nhân trong truyền thuyết.

      Bạch Tiểu Mễ bỗng nhiên cảm giác tình rất huyền ảo .

      Tiểu thuyết kỳ nàng xem ít, đặc biệt thể loại xuyên , có người xuyên thành Vương phi, có người xuyên trở thành Tiểu thư, thậm chí là Công chúa cao quý, tốt là nha hoàn, sau đó gặp vị Danh môn Công tử, dù sao xuyên viết thường thường xuất ở mấy cái dạng này, nhưng tại với nàng sao? Thế nhưng lại trở thành vợ thổ phỉ.

      Càng trọng yếu hơn là, trượng phu của nàng đạt tiêu chuẩn! là cay đắng a?

      “Nương tử!” Nương tử sai, cho nên Lý Mặc Nhiên chỉ có thể đưa ra vẻ mặt thâm tình nhìn nương tử, hi vọng nương tử nhà mình thấy thích nàng như vậy có thể để ý hơn tới .

      Kỳ Lý Mặc Nhiên tin Bạch Tiểu Mễ có thể thoát ra khỏi Hắc Phong Trại, dù sao việc phòng ngự của Hắc Phong trại là rất chắc chắn, phải lúc trước khi lựa chọn nơi này làm căn cứ đó chính là nhận ra nơi này dễ thủ khó công sao? Hơn nữa cũng mất thời gian hai năm để bố trí xây dựng, nếu đồng ý của , muốn ra ngoài hay muốn tiến vào Hắc Phong trại cũng phải chuyện dễ dàng gì.

      “Là ai cướp ta về, ở nơi nào cướp được?” Bạch Tiểu Mễ trong lòng tuy rằng tức giận, nhưng rất nhanh liền bình tĩnh trở lại, dù sao chuyện này cũng thành , điều cần thiết bây giờ là giải quyết các rắc rối của việc này phải sao?

      “Lão Nhị bày kế, lão Tam cùng Lão Tứ xuống núi thực ! Về phần cướp nàng ở đâu, vi phu cũng biết!” Lúc đó bị trọng thương căn bản là cách nào hành động được.

      “Chẳng lẽ ngươi cứ như vậy nhận sắp đặt này, liền như vậy cưới nương quen biết?” Bạch Tiểu Mễ lại trợn mắt nhìn nam nhân trước mặt, tuy rằng nghĩ có chủ kiến, nhưng Bạch Tiểu Mễ vẫn có chút tức giận.

      “Kỳ Nhị đệ cũng là vì muốn tốt cho ta, dù sao lão hòa thượng kia , chỉ cần cưới nàng, ta được cứu sống!” Kỳ thời điểm đó lão hòa thượng như vậy, tin, nhưng Nhị đệ, Tam đệ, Tứ đệ còn cách nào khác, dưới tình huống còn nước còn tát nên chỉ có thể dùng tới biện pháp tưởng này.

      Nhưng thế nào cũng ngờ được, nhổ được máu tụ ra, thoát chết.

      Trong lúc đó vốn tin vào may mắn mà Nhị đệ, Tam đệ, Tứ đệ ôm trong lòng?

      Huống chi, tại cũng thích nương tử, nàng được xem như ân nhân cứu mạng , làm sao có thể để nàng rời , cho nên Lý Mặc Nhiên thông minh ra ý tưởng ban đầu là muốn thả nàng của mình cho nàng nghe, tránh tăng thêm phiền toái cho chính mình.

      “Lão hòa thượng? Chuyện này là như thế nào?” Sao lại dính dáng đến hòa thượng? Chẳng lẽ chính hòa thượng là người chủ mưu bảo bọn họ cướp nàng về?

      “Bởi vì ta bị người đánh chưởng trúng ngực gây tụ máu trong tim, chỗ máu tụ này có cách nào bài trừ, chỉ có con đường chết, mà Tiết đại phu cũng có cách nào để chữa trị, lúc đó ta nghĩ rằng chính mình chết. Nhưng có ngày, Nhị đệ đưa về lão hòa thượng, hòa thượng nhìn ta rồi xem cho ta quẻ, sau đó có nếu cướp được nàng về làm nương tử qua được kiếp nạn này.” Lý Mặc Nhiên thản nhiên kể lại tình.

      [​IMG]
      Last edited: 30/9/14
      annie196, Yên Hoa, Halong-ngoc19 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :