1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Điền Văn Man Thê - Trạch Trạch Nhân Sinh (Update C112/173)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 96: Rời

      Edit: Skye

      "Tiểu Mễ, ngươi muốn đâu? Đường về Hắc Phong trại ở bên này mà!" Lý Thụy Nhiên vội vàng bắt kịp bóng dáng thần tốc phía trước.

      "Ai với ngươi bản tiểu thư phải về Hắc Phong trại!" Bạch Tiểu Mễ quan tâm , tại người nàng cũng giống lúc trước vừa mới tới thế giới đây thân xu, hơn nữa trải qua khoảng thời gian này cùng Lý Thụy Nhiên, Bạch Tiểu Mễ cũng biết ràng , chỉ cần chính mình gây chuyện, ở bên ngoài giả vờ sống cơ bản vấn đề gì, chuyện rời khỏi Hắc Phong trại từ trước cho tới này cách nào thực , vừa vặn có thể làm tốt.

      Có điều tại thêm người, Bạch Tiểu Mễ suy nghĩ, có nên làm hôn mê, sau đó mới trốn chạy, như vậy nàng và người Hắc Phong trại còn liên quan rồi.

      "Cái gì, ngươi tính toán về Hắc Phong trại sao, làm sao được phép chứ?" Lý Thụy nhiên nghĩ tới Bạch Tiểu Mễ lại có ý nghĩ như vậy, nhanh chóng đuổi tới ngăn cản bước chân Bạch Tiểu Mễ về phía trước.

      "Vì cái gì thể? Ngươi cũng thấy đấy, Lý Mặc Nhiên tại ở Lam Tinh phủ, về sau có lẽ cũng về Hắc Phong trại, áp trại phu nhân như ta có cũng được mà có cũng sao, ta có trở về hay cũng đều giống nhau mà thôi?" Bạch Tiểu Mễ bị ép dừng lại, nhìn Lý Thụy lý lẽ.

      Xem ra vừa rồi nên dùng thuốc mê đem chuốc mê tên này, sau đó mới , nhìn xem, tại thành trở ngại rồi?

      Có đôi khi làm việc cũng phải cân nhắc kết quả phía sau, Bạch Tiểu Mễ có chút hối hận nhìn Lý Thụy nhiên, tên này đối với nàng sai, nếu nàng cũng mềm lòng.

      " , Đại ca Đại tẩu như vậy, có khả năng trở về Hắc Phong trại!" Lý Thụy nhiên khẳng định , Đại ca đối tốt với Đại tẩu là chuyện tất cả người trong Hắc Phong trại đều biết.

      "Đó cũng phải là dưới tình huống khôi phục trí nhớ!" Thân thể Bạch Tiểu Mễ hơi ngừng lại, sắc mặt khẽ tối sầm, vốn cho rằng khôi phục trí nhớ, nhưng ngay hôm trước bị Lý Mặc Nhiên mạnh mẽ mang ra ngoài, Bạch Tiểu Mễ phát bất đồng trong đó, chỉ là Lý Mặc Nhiên quả nhiên là người thông minh phúc hắc, thiếu chút nữa nàng bị gạt rồi.

      Nếu chưa khôi phục trí nhớ, vì sao phải giả vờ như khôi phục? Bạch Tiểu Mễ có chút khó hiểu, nhưng cũng cần biết, về sau ngươi đường lớn của người, ta cầu của ta, đường của ai người ấy .

      Bạch Tiểu Mễ dám ở lúc này trốn chạy, kỳ cũng biết Lý Mặc Nhiên tại đụng phải Mạc Tư phiền toái, nên có nhiều tinh lực tìm đến nàng, với lại Bạch Tiểu Mễ tin tưởng, nàng cứ ngược đường mà , nhất định đoán ra được.

      sai Bạch Tiểu Mễ căn bản có tính toán rời khỏi phủ thành Lam Tinh, Hắc Phong trại là hướng Bắc, nhưng tại Bạch Tiểu Mễ lại ở hướng Nam, nơi Bạch Tiểu Mễ biết là bờ biển, ra biển cách xa là hòn đảo , đảo này là khi Bạch Tiểu Mễ ở Lam Tinh phủ dạo vô ý nghe thấy, về sau còn tìm chút tư liệu xem.

      Bạch Tiểu Mễ tính toán ở đó định cư, tên chết tiệt Lý Mặc Nhiên kia cho dù khôi phục trí nhớ tìm đến nàng, cũng nhất định có thể tìm thấy nàng, tại phiền toái chỉ có vị trước mắt này.

      "Cái gì? Tiểu Mễ, Đại ca phải khôi phục trí nhớ sao?" Lý Thụy nhiên kinh ngạc nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ, cũng thể trách Lý Thụy nhiên, dù sao sau khi tới Lam Tinh phủ, Lý Mặc Nhiên cơ bản đều cùng chỗ với Bạch Tiểu Mễ, nhìn thấy Lý Mặc Nhiên đối đãi với Bạch Tiểu Mễ vẫn sủng nịch như trước , tự nhiên cho rằng Đại ca nhà mình khôi phục trí nhớ, nếu làm sao có thể đối Bạch Tiểu Mễ tốt như vậy.

      tại nghe Bạch Tiểu Mễ , chẳng lẽ là nghĩ nhầm rồi.

      " có, chỉ là do giả bộ cực kỳ giống!" Trong đầu Bạch Tiểu Mễ xuất khuôn mặt Đại hồ tử thà phúc hậu tươi cười, sủng nịch lấy lòng gọi nàng, những thứ này quả giống như trước, càng như vậy, Bạch Tiểu Mễ càng hoài nghi, quả nhiên thời điểm nhắc tới hiệp nghị mới phát khả nghi, bất quá lúc ấy nàng chưa có xác định.

      Về sau vài ngày quan sát lúc này mới từ từ nhìn ra.

      Cũng bởi vì nhìn ra có khôi phục trí nhớ, càng khiến Bạch Tiểu Mễ bất an, có khôi phục trí nhớ, như thế liền chứng minh Lý Mặc Nhiên đối với nàng còn tình cảm như trước, thế nhưng lại cố gắng biểu giống trước, này thể khiến Bạch Tiểu Mễ hoài nghi trước kia ở Hắc Phong trại, Lý Mặc Nhiên có tình đối với nàng hay .

      Dù sao biểu của chê vào đâu được, thích nàng sao? Bạch Tiểu Mễ nhất thời mê mang, đây cũng là nguyên nhân nàng vì sao quyết định chân chính rời khỏi, Bạch Tiểu Mễ ban đầu còn có chút cảm giác với Lý Mặc Nhiên, nhưng tại nàng lại dám tin.

      Hơn nữa hôm nay nàng vừa đánh nữ nhân kia, Lý Mặc Nhiên liền đuổi tới, Bạch Tiểu Mễ nhận ra là nhớ nàng, vừa nghĩ liền cho rằng là vì muốn tìm lại công đạo cho nàng ta?

      có cảm tình với Tư Nguyên kia sao? Hồi tưởng lại lần đầu tiên hai người gặp mặt rồi ở chung, tâm Bạch Tiểu Mễ nhất thời thoải mái, nếu có cảm tình với Tư Nguyên, vì sao lại đối xử tốt với nàng chứ? Chẳng lẽ muốn đẩy nàng về phía trước, là muốn bảo hộ cho Tư Nguyên?

      Tuy tiếp nhận Lam Tinh phủ nhưng có lẽ vẫn còn địch nhân! Nghĩ tới đây, tâm Bạch Tiểu Mễ lại càng lạnh vài phần? Đẩy nàng đến nơi đầu sóng ngọn gió, sau đó bảo hộ cho người chân chính để ý tới?

      Như vậy trong khoảng thời gian này đối khác với Tư Nguyên, kỳ chỉ là vì bảo hộ nàng ta? Trong lòng Bạch Tiểu Mễ nhất thời thấy đau đớn. Nếu phải lý do này, Bạch Tiểu Mễ nghĩ ra Lý Mặc Nhiên vì cái gì ràng mất trí nhớ mà vẫn lừa gạt nàng.

      Nghe xong lời Bạch Tiểu Mễ , Lý Thụy Nhiên lâm vào trầm tư, Bạch Tiểu Mễ cũng thêm, bất quá nếu Lý Thụy nhiên dám mật báo, nàng bỏ mặc ở lại, tự mình , Bạch Tiểu Mễ tin tưởng vào tốc độ tại với công năng mới của Gạo được nâng cấp, có bảo đảm này nên Bạch Tiểu Mễ vẫn để Lý Thụy nhiên đứng đây suy nghĩ.

      "Đại ca vì sao lại làm như vậy?" Hồi lâu sau Lý Thụy nhiên khó hiểu hỏi.

      "Có lẽ là vì bảo vệ người muốn bảo vệ !" Bạch Tiểu Mễ rất nhanh áp chế tia đau đớn kia, lập tức nhìn về phía Lý Thụy Nhiên .

      "Theo ý tứ của ngươi là muốn bảo vệ cho thần y Tư Nguyên kia?" Lý Thụy Nhiên phải ngu ngốc, qua lời của nàng cũng hiểu được ý tứ trong đó.

      "Ai biết được?" Bạch Tiểu Mễ sao cả vòng qua Lý Thụy Nhiên tiếp tục về phía trước.

      Nhìn bóng dáng Bạch Tiểu Mễ đơn về phía trước , Lý Thụy nhiên do dự phen rồi theo.

      "Đại ca phải người như vậy!" Đại ca lợi dụng Tiểu Mễ .

      "Hoặc là tiếp tục cùng ta, hoặc là tại rời khỏi!" Bạch Tiểu Mễ dừng bước, giọng lạnh lùng cho Lý Thụy Nhiên lựa chọn.

      Lý Thụy Nhiên quay đầu nhìn về phía thiếu nữ bên người, mặt xuất do dự, có nên báo cho Đại ca ? Nếu Đại ca lợi dụng Tiểu Mễ, liệu có thể chỉ đứng nhìn hay ?

      Trong hai năm qua ở chung, Lý Thụy Nhiên hoàn toàn đem Bạch Tiểu Mễ trở thành Đại tẩu của , cũng trở thành người nhà của mình, tại đột nhiên biến thành như vậy, có chút biết nên lựa chọn như thế nào.

      Để nàng người rời , lo lắng, nhưng báo tin cho Đại ca, nếu Đại ca khôi phục trí nhớ mà chỉ là lợi dụng Tiểu Mễ, có thể nhìn Tiểu Mễ bị lợi dụng?

      Vấn đề này ngừng bốc lên trong đầu Lý Thụy Nhiên. Trước khi suy xét ràng, Lý Thụy Nhiên vẫn yên lặng theo Bạch Tiểu Mễ.

      "Nếu quyết định theo ta, thể mật báo, nếu , ta chắc chắn có biện pháp đối phó ngươi!" tại Lý Thụy Nhiên phải đối thủ của Bạch Tiểu Mễ, cho nên nàng những lời này tuyệt khoa trương.

      "Ngươi muốn đâu?" Lý Thụy Nhiên gật đầu rồi hỏi, còn có cách nào khác sao? mình Tiểu Mễ rời lo lắng, tại Đại ca lại mất trí nhớ, nếu có khôi phục trí nhớ, nhất định tìm đến, chỉ cần trong khoảng thời gian này chiếu cố tốt Tiểu Mễ là được, nghĩ nhiều như vậy làm gì?

      "Ngươi quyết định rồi hả?" Tuy sớm đoán được tên này cùng mình, đương nhiên Bạch Tiểu Mễ tự mình đa tình cho rằng vì thích nàng nên mới theo nàng, chắc hẳn là vì Lý Mặc Nhiên, Lý Mặc Nhiên có vận tốt? Có huynh đệ tốt như vậy.

      "Uh`m!" Lý Thụy nhiên gật đầu, có lựa chọn à? Nếu Đại ca khôi phục trí nhớ, biết chiếu cố tốt Tiểu Mễ, trực tiếp giết mới lạ, lại còn lão Tứ nữa chứ! Mạng của khổ mà?

      "Chúng ta ra đảo! Nghe nơi đó bốn mùa đều như mùa xuân, có mùa đông!" Bạch Tiểu Mễ thấy Lý Thụy nhiên gật đầu, thở dài nhõm, kỳ nàng vẫn sợ tịch mịch!

      "Ra đảo, Tiểu Mễ ngươi nghĩ ra đảo nào?" Lý Thụy Nhiên kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hướng Bạch Tiểu Mễ, vì sao lại lên đảo?

      "Cái đảo kia cụ thể tình huống thế nào ta biết, nhưng nghe người đảo rất ít, tranh đời, thích hợp chúng ta đến đó phát triển, chừng tương lai đảo kia lại là của chúng ta!" Bạch Tiểu Mễ trong mắt lên ánh sáng rọi, tính toán thích hợp đem nơi đó phát triển trở thành đại bản doanh của mình.

      Hơn nữa nàng cũng học ít trận pháp từ Lý Mặc Nhiên, nếu khả thi, việc biến hòn đảo đó thành Đào hoa đảo thứ hai cũng phải quá khó.

      Lý Thụy Nhiên có ý kiến, nơi nào sao cả, lấy năng lực của Đại ca, nhất định có thể tìm thấy bọn họ.

      Hiển nhiên Lý Thụy Nhiên xem chỉ số thông minh của Bạch Tiểu Mễ, đây cũng là nguyên nhân vì sao Lý Mặc Nhiên mất thời gian dài mới tìm thấy người.

      Sau bốn canh giờ, hai người đến bên ngoài phủ thành Lam Tinh, đương nhiên bọn họ vào thành, mà là vòng quanh thành Lam Tinh, ở kế bên cổng thành nam, Lý Thụy nhiên thấy Bạch Tiểu Mễ bước vào cái rừng cây , khó hiểu vào theo.

      Vừa mới tiến vào rừng liền nhìn thấy Bạch Tiểu Mễ thoát dây áo khiến người đơn thuần như Lý Thụy Nhiên sợ hãi, vội vàng quay đầu hỏi. "Ngươi muốn làm gì?"

      Lời vừa dứt, vật gì đó nện thân , Lý Thụy Nhiên phản xạ có điều kiện đem vật tiếp được, vừa nhìn phát thực ra là bộ nữ trang, mặt Lý Thụy Nhiên nhất thời càng đỏ vài phần.

      "Ngươi đổi bộ đó ." Mặt Lý Thụy Nhiên hồng rực rỡ, tiếng nữ tử liền vang lên sau người.

      "Cái gì? Ngươi muốn ta thay y phục nữ nhân sao, ta cần!" Nam tử hán đại trượng phu, làm sao có thể mặc y phục nữ tử.

      "Nếu đổi, vậy ngươi trở về thôi!" Bạch Tiểu Mễ xuất thay toàn thân y phục vải bố, tuy toàn thân y phục vải bố nhưng lại tổn hao đến nét mỹ lệ của nàng.

      "Cho dù muốn tránh Đại ca cũng tất yếu phải thay y phục nữ tử nha!" Lý Thụy Nhiên tự nhiên có thể nghĩ đến dụng ý của Bạch Tiểu Mễ, ngay cả như vậy cũng nên mặc y phục nữ tử!

      tình nguyện phẫn thành cụ ông, cũng nguyện biến thành nữ tử.

      "Tại Lam Tinh phủ nơi nơi đều là cơ sở ngầm của Lý Mặc Nhiên, ngươi xác định thay đổi là xong à." xong, Bạch Tiểu Mễ bày ra chiếc bình kỳ quái, đem chất lỏng trong bình rót vào bình lớn hơn rồi lập tức ra sức đong đưa bình.

      "Nếu ta phẫn thành cha ngươi nhé?" Lý Thụy Nhiên như thế nào cũng chịu mặc y phục nữ trang.

      Bạch Tiểu Mễ ngẩng đầu nhìn Lý Thụy Nhiên dùng vẻ mặt khó xử nhìn y phục nữ, "Phốc!" tiếng bật cười, kỳ bộ dáng Lý Thụy Nhiên sai, nếu thay nữ trang, cũng khó coi, bất quá Bạch Tiểu Mễ cũng quá áp bức hay tính toán làm khó xử.

      "Được nha! Quần áo lựa xong, ngươi thả tóc ra , chúng ta nhuộm tóc!" Thời điểm tính toán rời , Bạch Tiểu Mễ sớm chuẩn bị mấy thứ này.

      Tuy nhuộm tốt như thuốc nhuộm tóc ở đại, nhưng hiệu quả thay đổi màu tóc vẫn có, hơn nữa nàng nghĩ trước tiên che dấu tai mắt người đảo, điều này là quá đủ rồi.

      "Nhuộm tóc!" Lý Thụy nhiên kinh ngạc nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ, chẳng lẽ Đại ca truyền bản lĩnh dịch dung truyền cho Tiểu Mễ? Kỳ bốn huynh đệ bọn họ, ngoại trừ lão Tứ là tóc đen và mắt đen tự nhiên, còn , Đại ca và Nhị ca đều là tóc xanh và mắt màu lam.

      "Đúng vậy! nhuộm tóc, cứ như vậy xuất ở phủ thành Lam Tinh làm người khác chú ý!" Tuy trong thành cũng có người tóc đen mắt đen, nhưng phải rất nhiều, Bạch Tiểu Mễ muốn dẫn người chú ý.

      "Cái kia…cái kia…kỳ ta vốn là tóc xanh!" Lý Thụy Nhiên chút do dự, nhưng vẫn ra thực.

      "A!" Bạch Tiểu Mễ kinh ngạc nhìn về phía Lý Thụy Nhiên, muốn xác nhận vừa rồi kỳ nàng chỉ là nghe lầm.

      "Ta, đại ca, Nhị ca đều là người Lam Tinh tộc, cho nên chúng ta tự nhiên cũng là tóc xanh mắt màu lam, bất quá đại ca dùng Dịch Dung Thuật, để thay đổi màu tóc và màu mắt của chúng ta!" Lý Thụy Nhiên thấy Bạch Tiểu Mễ trừng to mắt nhìn mình, liền ăn ngay , dù sao đại ca cùng Nhị ca lấy lại Lam Tinh phủ, chỉ cần hỏi thăm là có thể biết hoàng tộc Lam Tinh tộc vốn là là tóc xanh mắt màu lam .

      Khá lắm, vậy mà có thể so với đại, tóc nàng còn có thể lý giải nhưng còn màu mắt, nàng biết thời này có các loại kính áp tròng xinh đẹp thay đổi màu mắt, bọn là làm thế nào.

      Bạch Tiểu Mễ trừng lớn tò mò nhìn mắt Lý Thụy Nhiên, nhất quyết muốn nghiên cứu ra đáp án.

      "Màu mắt là do đại ca cho chúng ta ăn loại dược liệu, sau đó liền biến sắc!" Thấy Bạch Tiểu Mễ nhìn chằm chằm hai mắt của mình, Lý Thụy Nhiên giải thích.

      "Dược liệu gì khó lường như vậy nhỉ!" Bạch Tiểu Mễ khẽ động, nhìn Lý Thụy Nhiên hỏi, cũng biết ăn dược này có thể khiến mắt mình biến thành màu lam hay , nếu được, nàng cũng muốn thử lần.
      Last edited: 3/12/15

    2. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 97: Nhuộm tóc

      Edit: Skye


      "Ta đâu biết, việc này tựa hồ ngay cả Nhị ca cũng biết, càng đừng ta cùng Tứ đệ!" Lúc ấy Đại ca ra ngoài rất lâu, hơn nữa dường như phải rất mạo hiểm mới lấy được dược này, lúc ấy Đại ca muốn bọn lo lắng nên mới , về sau chính bọn họ cũng thể tra ra, cho nên có lý do muốn tìm hiểu, dù sao Đại ca cũng hại bọn .


      "Vậy tại ngươi có thể làm tóc và màu mắt trở về như cũ được ?" Nếu có thể khôi phục, chuyện tốt hơn, chỉ cần để Lý Thụy Nhiên ăn mặc như lão nhân là được.


      " thể, có giải dược, chúng ta vĩnh viễn đều là tóc đen con ngươi đen!" Lý Thụy Nhiên đáp.


      "Cái gì, cũng như , mau tới đây đừng lề mề nữa!" Vốn cho rằng có thể tiết kiệm nguyên liệu phối thuốc nhuộm tóc, tại xem ra vui mừng vô ích rồi.


      Lý Thụy Nhiên khóe miệng giật giật, nhưng vẫn tiêu sái qua, có biện pháp, tại người ta là lão đại đấy!


      "Ngồi xuống, ngươi cao như vậy, để ta nhuộm tóc cho ngươi như thế nào!" Bạch Tiểu Mễ nhìn Lý Thụy Nhiên đứng thẳng tắp trước mặt mình, Lý Thụy Nhiên mặc dù cao nhưng bằng Lý Mặc Nhiên, thế nhưng vẫn cao hơn Bạch Tiểu Mễ nửa cái đầu, liền như vậy gội đầu cho là chuyện có khả năng.


      Lý Thụy Nhiên vâng lời, biết thể dùng vũ lực, tại phải đối thủ của Tiểu Mễ, cho nên cũng chỉ có thể phối hợp, còn lo lắng bản thân mình phối hợp, Tiểu Mễ bỏ lại , đến lúc đó biết ăn với đại ca thế nào.


      Huống chi còn có tên tiểu tử Lão tứ ngu ngốc kia, ai! Mệnh của khổ mà?


      Bạch Tiểu Mễ ở đại từng thấy qua thợ cắt tóc nhuộm tóc, lần này tự mình làm, hơn nữa có đồ nghề thích hợp nên tiến hành tính là thuận lợi, đợi nhuộm xong toàn bộ đầu Lý Thụy Nhiên, người mặt trông vô cùng thê thảm.


      "Đợi lát rồi qua bên kia gội đầu là được!" Bạch Tiểu Mễ đối với cái trừng mắt của Lý Thụy Nhiên làm như thấy, sau khi dặn dò liền bắt đầu nhuộm cho mình, có kinh nghiệm phía trước là Lý Mặc Nhiên, thời điểm nàng tự nhuộm cho mình trái lại thuận lợi hơn rất nhiều.


      "Ai, ta Tiểu Mễ, chúng ta có cừu hận, ngươi vừa ra ngoài ta liền liều mình bồi quân tử, tại sao ngươi lại có thể biến ta thành cái dạng này!" Lý Thụy Nhiên ngồi xuống bên cạnh Bạch Tiểu Mễ, nhìn y phục nàng bẩn, mặt cũng nhẹm nhuốc, trong lòng trở nên mất thăng bằng.


      "Ha ha ha a! quan hệ, phải ta lau mặt cho ngươi rồi sao? Chờ chút rồi rửa bằng nước là sạch, còn y phục, dù sao cũng phải ném , bẩn bẩn!" Bạch Tiểu Mễ vẻ mặt sao cả .


      Nhưng khi nhìn từng khối từng khối màu lam khuôn mặt tính là trắng nõn của Lý Thụy Nhiên kia, phi thường khôi hài?


      "Phốc!" Nhìn nhìn, Bạch Tiểu Mễ nhịn được bật cười, rước lấy ánh mắt sắc như đao Lý Thụy Nhiên phóng tới.


      "Còn cười, phải do ngươi làm lão tử ta thế này sao?" Lý Thụy Nhiên tức giận luôn luôn thích treo từ lão tử miệng.


      "Hảo, hảo, lập tức tốt thôi, Tiểu Tam vẫn là thiếu niên tuấn tiêu sái trước kia." Bạch Tiểu Mễ có thành ý , xong dùng vẻ mặt trêu tức nhìn đối phương, vốn là có thành ý mà lại càng có thành ý.


      Nhìn Lý Thụy Nhiên hận đến nghiến răng nghiến lợi nhưng lại thể làm gì Bạch Tiểu Mễ.


      Thời gian hai người trừng mắt lườm nhau nhanh qua .


      "Được rồi, tắm gội sạch !" Bạch Tiểu Mễ xong rồi cầm đồ hướng tới trước dòng suối .


      Lý Thụy Nhiên sốt ruột hơn so với nàng, vận khinh công chạy tới mép nước, ngay cả y phục cũng cởi hoặc căn bản là có ý định muốn cởi, liền trực tiếp kích động tiến vào khe suối.


      Bạch Tiểu Mễ trừng mắt nhìn người nào đó, hướng thượng du lên, đợi đến khi nhìn thấy Lý Thụy Nhiên mới dừng lại, sau đó cảm ứng phen, trừ Lý Thụy Nhiên, xuất người nào khác, Bạch Tiểu Mễ yên tâm cởi y phục, sau đó tiến vào trong nước.


      "Gạo, ngươi thăng cấp như thế nào?" Bạch Tiểu Mễ cảm nhận nước suối mát rượi, thoải mái nheo mắt, thời tiết vào hạ nóng nực, từ hôm qua chạy cả ngày, người đều là mồ hôi, tại có thể ngâm mình ở khe suối cực kỳ thoải mái.


      "Đương nhiên là giá trị kinh nghiệm cùng cấp bậc năng lượng của ngươi đạt thăng cấp thôi!" Tiểu Mễ là chủ nhân của nó, giá trị kinh nghiệm cùng năng lượng nó cầu người chủ nhân phải đạt được mức độ nhất định, nguyên lai gieo trồng nhanh khiến nó thăng cấp, tại cũng vừa vặn, đến nơi đây, nó cảm thụ nơi này linh khí tốt hơn so với địa phương khác, mà chủ nhân ngốc của nó bởi vì qua cải tạo thân thể, cho nên mực ngừng tự hấp thu linh khí biến đổi thành năng lượng mà chính nàng ta cũng biết, Gạo nó cũng tính toán ra.


      thể , chủ nhân của nó, tuy với đường tu luyện thể cảm kích, nhưng lại may mắn có được thân thể như vậy, thân thể này đúng là phi thường nghịch thiên, nếu có nó bảo hộ, còn biết dẫn tới gió tanh mưa máu thế nào?


      "Kia là quá tốt, chờ ta đến chỗ cái đảo Vô Danh kia, chúng ta tại tiếp tục gieo trồng !" Bạch Tiểu Mễ cực kỳ vui vẻ, đoạn thời gian ở Hắc Phong trại, nàng tích lũy được ít kinh nghiệm gieo trồng, rốt cục cũng có thể đại triển quyền cước, hô hô nàng phải làm Đại Địa Chủ.


      Gạo im lặng, nếu Gạo có khuôn mặt, Bạch Tiểu Mễ hẳn thấy khuôn mặt nó ngừng giật giật.


      Quá có tiền đồ, Gạo nghe Bạch Tiểu Mễ xong, tự đáy lòng nhớ lại, cũng chỉ là ngẫm lại mà thôi, dù sao tại cấp bậc nó vẫn quá thấp quả thể cải biến trạng, làm ruộng làm ruộng!


      Tiểu Mễ thấy Gạo gì, cho rằng nó là bị mình làm cho cảm động , nét mặt biểu lộ vẻ tươi cười lớn.


      Băng cơ ngọc phu, lộng lẫy gì sánh bằng! Thời điểm Lý Thụy Nhiên tắm xong rồi qua vừa vặn trông thấy vẻ tươi cười rực rỡ của Bạch Tiểu Mễ, nhất thời bị cảnh đẹp kia làm sững sỡ ngây người tại chỗ.


      Có lẽ ánh mắt Lý Thụy Nhiên quá mức trực tiếp, Bạch Tiểu Mễ liền phát đến, quay đầu nhìn người đứng sững sờ bên mép sông cách đó xa, vốn là sửng sốt, lập tức khôi phục bình tĩnh, dù sao lúc này nàng phải mặc cái gì, cái yếm còn kín hơn so với áo tắm, quần trong so với quần short jean ngắn ở đại khác nhau mấy, có gì phải thẹn thùng.


      "Tiểu Tam tắm xong rồi à, chờ ta lát! Ta lập tức xong ngay!" Bạch Tiểu Mễ xong lại chui vào nước, tóc liễu nhu bồng bềnh theo dòng nước, lúc này mới hướng mép sông đến.


      Lý Thụy nhiên rốt cục cũng phục hồi tinh thần, mặt đỏ lên vội vàng xoay người.


      "Ngươi biết xấu hổ!" Lý Thụy Nhiên giọng run rẩy .


      "Ai! Có lầm hay , là ngươi chạy tới, vậy mà còn có mặt mũi ta biết xấu hổ, ta còn chưa kêu ngươi giở trò lưu manh nha?" Đối với Lý Thụy nhiên, Bạch Tiểu Mễ đúng là chưa từng khách khí qua.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @Skye :052::052::052: lâu quá rồi skye ơi
      lylySkye thích bài này.

    4. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 98: Dân bản địa tầm thường

      Edit: Skye


      Hai người dịch dung sơ bộ xong, ở trong thành mướn chiếc xe ngựa hướng bờ biển thành trấn mà .


      Có lẽ là ngờ Bạch Tiểu Mễ cùng Lý Thụy Nhiên con đường này, phải hướng Bắc mà là hướng Nam, thời điểm Lý Mặc Nhiên đường thẩm tra tìm người theo hướng khác Bạch Tiểu Mễ cùng Lý Thụy nhiên thuận lợi xuất hải rồi.


      Bởi vì đảo người ở rất thưa thớt, cho nên có thuyền chạy hướng đảo Vô Danh kia, bất quá Bạch Tiểu Mễ sớm nghĩ đến, có phiền não, trực tiếp mua con thuyền, sau đó tìm thuyền viên.


      Dù sao khi tính toán ở nơi đó định cư, tự nhiên phải có phương tiện lại, mua thuyền là chắc chắn, cũng là thế tại phải làm, thời điểm Lý Thụy Nhiên tìm thuyền viên, Bạch Tiểu Mễ cũng mua số vật cần thiết đảo, cũng thuận tiện nhìn xem có nhi nào muốn theo lên đảo hay , nếu muốn định cư, về sau nhất định phải dùng người, tuy dùng tiền là có thể mua được nô lệ, nhưng Bạch Tiểu Mễ muốn lãng phí quá nhiều tiền bạc với chuyện này.


      Ba ngày sau đó, Lý Thụy Nhiên chiêu mộ xong thuyền viên, mà Bạch Tiểu Mễ cũng mua ít đồ dùng cần có, bao gồm chút hạt giống thực vật, Bạch Tiểu Mễ tính toán quay lại trồng trọt như cũ sau khi đảo.


      Còn về phần người theo, có lẽ bởi vì thôn trấn hề tính là lớn, Bạch Tiểu Mễ gặp hơn hai mươi mấy tên khất cái, chọn ra mười mấy người thích hợp, sau khi nàng hỏi và bọn họ đồng ý, mới quyết định mang theo bọn họ.


      Đội ngũ thuyền viên quy mô lớn, lại thêm vào mười mấy nhi khất cái Bạch Tiểu Mễ mang đến, tổng cộng hơn ba mươi người xuất phát, đảo Vô Danh lớn, nhưng bởi vì đất đai cằn cỗi nên nhiều người định cư, bất quá đối với việc cằn cỗi này, Bạch Tiểu Mễ cảm thấy khi có đại thần Gạo ở đây, hẳn là có thể giải quyết.


      biết có phải Bạch Tiểu Mễ vận khí tốt hay , dọc đường đều đụng tới sóng to gió lớn, thuận buồm xuôi gió xuất hải mười hai ngày đến Vô Danh đảo.


      Thời điểm mới lên hòn đảo này, Bạch Tiểu Mễ nhìn bao quát tiểu đảo, vẫn khỏi nhíu mày, quả vô cùng cằn cỗi, chỉ cần là người có đầu óc chắc chắn định cư ở đây, dù sao chỗ này có lấy thực vật, càng miễn bàn đến cây nông nghiệp.


      "Phụ thân, ngài tìm người sống đảo, Tiểu Kim ngươi và Tiểu Hỏa tìm nơi thích hợp để hạ trại." Ở đảo Bạch Tiểu Mễ định ngủ trọ, trước hạ trại, sau đó ở đó dựng nhà cửa, dù sao nàng cũng phải người sợ khổ, hạ trại cũng sao.


      đám người cùng Bạch Tiểu Mễ vốn lòng tràn đầy chờ mong, khi nhìn thấy toàn cảnh hòn đảo, tâm trở nên lạnh, trong lòng khỏi thắc mắc, vì sao chủ nhân nhà mình lại chọn ở tại chỗ này?


      có tiền tại sao lựa chọn nơi nào tốt hơn? Bất quá kẻ có tiền, bọn họ khó có thể lý giải, bọn chỉ cần tuân mệnh hành là tốt rồi, dù sao có tiền để lĩnh là được.


      Mặt trời chiều ngả về tây, màn đêm buông xuống, doanh trướng đơn giản được dựng lên, ngày bận rộn, mọi người nếm qua bữa tối Bạch Tiểu Mễ nấu liền trực tiếp nghỉ ngơi , về sau vẫn có nhiều thời gian xem xét tình huống đảo.


      Thời điểm Lý Thụy nhiên trở về, Bạch Tiểu Mễ vào giấc ngủ, Lý Thụy Nhiên về lều trại bên cạnh lều Bạch Tiểu Mễ để nghỉ ngơi, những cầu của tộc trưởng đành để ngày mai cho Bạch Tiểu Mễ vậy!


      Kỳ mãi cho đến bây giờ, Lý Thụy Nhiên vẫn đồng ý quyết định định cư đảo của Bạch Tiểu Mễ, nhưng cực kỳ hiển nhiên phản đối của đối với Bạch Tiểu Mễ mà , ảnh hưởng đến bao nhiêu.


      Kỳ tránh né đại ca cũng cần đến hoang đảo này a! đại lục lớn như vậy, chẳng lẽ còn tìm thấy nơi trốn đại ca hay sao, thấy nơi đâu ở đại lục cũng đều tốt hơn so với nơi này.


      Nghĩ muốn là nghĩ như vậy, nhưng Lý Thụy nhiên biết Bạch Tiểu Mễ đáp ứng trở về.


      thuyền 12 ngày, Lý Thụy Nhiên ít lần có ý nghĩ muốn khuyên Bạch Tiểu Mễ trở về, nhưng kết quả chỉ có thể là mình trở về, còn nàng thay đổi nơi đến và bao giờ tìm thấy nàng.


      Lý Thụy Nhiên nghĩ muốn để cho Bạch Tiểu Mễ người nơi nơi chạy loạn, nếu nàng xảy ra chuyện gì, đại ca về sau khôi phục trí nhớ, huynh ấy đau khổ? Cho nên có lựa chọn nào khác Lý Thụy Nhiên chỉ có thể thỏa hiệp.


      Bởi vì thời gian gấp gáp, cho nên lều trại của Lý Thụy Nhiên và Bạch Tiểu Mễ là tương đối tốt, còn những người khác đều ngủ ngoài trời, mọi người đều được nuông chiều từ bé, thuyền viên tất nhiên là cần phải đều trải qua mưa dầm dãi nắng, mà mười mấy thiếu niên khất cái kia cũng chưa từng được bữa ăn no, thường xuyên ăn ngủ ngoài trời, bây giờ so với lúc trước còn tốt hơn nhiều.


      Tiếng gió hòa cùng tiếng sóng biển đập vào bờ vang vọng giữa ban đêm yên tĩnh, con thuyền duy nhất bập bềnh ven bờ biển.


      Bởi vì hơn mười ngày ở biển, cho nên khi Bạch Tiểu Mễ nằm chiếc giường thô sơ nghe thấy tiếng sóng biển, tựa hồ vẫn cảm giác dưới người mình đong đưa.


      Bạch Tiểu Mễ kỳ có hùng tâm tráng chí, nàng cũng muốn như những câu chuyện trong sách, những nữ tử sau khi xuyên đều có nghiệp oanh liệt, hoặc là học tuyệt thế võ công, nổi danh lập vạn gì gì đó, nàng chỉ muốn bảo vệ cho bản thân, sau đó sống cuộc sống gia đình .


      Nếu thể quay về, vậy ở đây tìm nam nhân an phận thủ thường, kết hôn sinh con kỳ cũng được, đây cũng là lý do Bạch Tiểu Mễ chọn hoang đảo này, nơi này chỉ cần gieo trồng tốt, tự cung tự cấp là hoàn toàn có khả năng.


      Bạch Tiểu Mễ quyết định ở đây cũng sai.


      Trước kia Bạch Tiểu Mễ dự định khi nào rảnh cùng Lý Mặc Nhiên du lịch đại lục phen, nhưng sau khi đến tộc Lam Tinh, nàng thiệt tình nghĩ muốn nơi nơi chạy loạn , trước kia nàng vốn cũng là trạch nữ, tại lại làm trạch nữ cũng sai.


      Bạch Tiểu Mễ suy nghĩ lung tung rất nhiều chuyện rồi mơ hồ vào giấc ngủ.


      Mà Lý Thụy Nhiên lại dễ ngủ như vậy, trong đầu nghĩ về tộc trưởng gia tộc duy nhất đảo, gia tộc này tựa như gia tộc lánh đời, nhìn qua tưởng như những người đó cực kỳ bình thường, nhưng mỗi người đều có công phu căn bản, Tiểu Mễ ở đây biết có an toàn hay .


      Lý Thụy Nhiên nhớ lại vị tộc trưởng kia, thiệt tình thích, thấy thế nào cũng cảm giác người đó giống Mạc Tư, nếu người nọ có tóc đen con ngươi đen, hoài nghi hai người này có quan hệ huyết thống.


      Hơn nữa, Lý Thụy Nhiên sau khi rời khỏi gia tộc kia, dọc theo đường đều phát cây cối gieo trồng, gia tộc nhìn qua có hơn trăm người, bọn họ rốt cuộc làm gì để kiếm sống? Rất nhiều vấn đề bốc lên trong đầu Lý Thụy Nhiên, đường muốn nghĩ ra ràng, nhưng lại phát việc lo lắng tựa hồ có cách giải quyết.


      Lý Thụy Nhiên mơ hồ đến gần bình minh mới ngủ.


      Đợi Lý Thụy Nhiên tỉnh lại, là bị đánh thức bởi thanh ầm ĩ bên ngoài.


      Lý Thụy nhiên xốc lên chăn rồi bước nhanh ra khỏi doanh trướng, nhanh về hướng phát ra tiếng ồn ào.


      Phát Bạch Tiểu Mễ đứng ở chỗ biết cùng những người này gì, Lý Thụy nhiên tiêu sái bước qua, thế mới biết, Tiểu Mễ thực ra là tính toán đốt lò chế gạch.


      Bởi vì nơi này có cây cối, cho nên căn bản thể dùng cây cối xây nhà, như thế tại chỉ có biện pháp, đó chính là đốt lò chế gạch, nhưng Tiểu Mễ làm sao lại biết loại đất này có thể đốt lò chế gạch?


      Nhìn Tiểu Mễ phân phó ràng người làm việc, Lý Thụy nhiên liền bội phục nàng, làm ruộng thay đổi vận mệnh tất cả cường đại trong Hắc Phong trại, võ công cao hơn so với , nhuộm tóc và rất nhiều thứ nữa, còn có cái gì là nàng biết chứ?


      Sinh hoạt cùng người như thế, là có chút bị đả kích.


      "Tiểu Mễ, ngươi đây là muốn đốt lò gạch sao?" Lý Thụy Nhiên tại là bộ dáng nam tử trung niên, nhìn qua khoảng ba mươi tuổi, mà Bạch Tiểu Mễ tuy bản thân mười bảy tuổi, nhưng dáng vẻ non nớt, nhìn chỉ có mười bốn mười lăm tuổi, cho nên hai người này phẫn thành cha con trái lại ai hoài nghi.


      "Tính toán đốt chút gạch!" Bạch Tiểu Mễ gật đầu, sau đó tiếp tục dặn dò công việc cho những người khác.


      "Tiểu Mễ, những người đó muốn gặp người chủ quản!" Đợi cho Bạch Tiểu Mễ xong việc, Lý Thụy nhiên lúc này mới đem chuyện ngày hôm qua gặp dân bản địa ra.


      Nghe xong lời này, Bạch Tiểu Mễ ngẩng đầu nhìn hướng Lý Thụy nhiên, rồi lại nhịn được sờ sờ mặt mình, chẳng lẽ là thời điểm hôm nay xuất môn, dịch dung chuẩn bị cho tốt?


      "Tiểu Tam, ngươi tại là ai?" Người này phải luôn luôn thông minh sao? Tại sao lại đần như thế, người ta muốn gặp chủ , liền trở lại, nếu là nàng mà hai người xuất quan hệ cha con, điều này khiến người ta nghĩ như thế nào đây?


      "Người nào?" Là người nào tại phải đều nghe theo ý của nàng sao. . . . . . , từ từ, đúng vậy! tại đúng là phụ thân Tiểu Mễ mà, ai nha! như thế nào lại ngốc như vậy a?


      tình gì đều trước tiên chuyện, nghe chút ý tứ những người đó, nếu là cách nào tự quyết định hoàn toàn có thể mình trở về suy xét, sau đó mượn cơ hội trở về cho Tiểu Mễ .


      Nhìn vẻ mặt Lý Thụy Nhiên, Bạch Tiểu Mễ liền biết suy nghĩ cẩn thận mấu chốt trong đó, trợn mắt nhìn , sau đó xoay người rời , nàng vẫn chưa tìm được nơi thích hợp để gieo trồng và xây nhà, cũng rảnh cùng ở đây ngây ngốc.


      "Ai ôi! Tiểu Mễ, ngươi như thế nào lại chứ, ngươi muốn cùng vi phụ gặp những người kia sao? Dù sao người ta cũng là dân bản địa, nếu cái đảo này là của người ta mà người ta cho chúng ta ở đây sao?" Kỳ Lý Thụy Nhiên trái lại chỉ mong những người đó cho bọn họ ở đảo, như vậy, bọn có thể trở về rồi.


      "Ngươi phải cha ta sao? Việc này liền giao cho ngươi!" Đầu Bạch Tiểu Mễ thẳng hướng phía trước, nàng đúng là bề bộn nhiều việc , rảnh ở trong này nghe lung tung, hơn nữa hòn đảo này hoang vắng như thế, chắc chắn phải là sản nghiệp của gia tộc.


      "Ta đây cũng dám đảm bảo bọn họ để cho chúng ta ở đây! Đến lúc đó bị người ta đuổi , ngươi cũng đừng trách ta đấy!" Lý Thụy nhiên bước nhanh đuổi theo Bạch Tiểu Mễ .


      "Ngươi làm phụ thân ta? Bản lĩnh có, bất quá ngươi xác định người ta là dân địa phương à, có lẽ bọn họ cũng ra đảo ở như chúng ta thôi? Nếu bọn họ có thể tới, chúng ta vì cái gì thể tới?" Bạch Tiểu Mễ vẻ mặt sao cả .


      "Tiểu Mễ, ta cảm thấy ngươi vẫn nên qua nhìn cái? Những người đó đơn giản so với tưởng tượng của ngươi, mỗi người tựa hồ đều có võ công căn bản, đúng là thấy bất kì sản nghiệp kiếm sống gì của bọn họ, biết bọn họ làm thế nào để sinh sống, đến lúc đó cũng đừng rước thêm phiền toái cho chúng ta mới tốt!" Lý Thụy Nhiên chuyện thực, nhưng cũng có cố ý nghiêm trọng chút, sau đó khiến Bạch Tiểu Mễ đánh mất suy nghĩ sống đảo.


      Bạch Tiểu Mễ bước chân có dừng lại, nhưng Lý Thụy Nhiên như vậy nàng quả cũng nghe vào.


      "Kỳ bọn họ làm gì cũng liên quan đến chúng ta, chúng ta can thiệp chuyện của nhau phải tốt hơn sao!" Bạch Tiểu Mễ vẻ mặt bình tĩnh, căn bản biết ý nghĩ chân chính của nàng.


      " như thế! Nhưng nếu những người đó có cừu địch, đến lúc đó nhìn thấy chúng ta cùng bọn họ ở chung hòn đảo, chúng ta có phải hay phải chịu liên lụy!" Lý Thụy Nhiên ngừng cố gắng.


      Bạch Tiểu Mễ quay đầu nhìn thoáng qua Lý Thụy Nhiên, phát vẻ mặt chờ mong nhìn mình, thở dài hơi, nàng biết Lý Thụy Nhiên muốn ở tại chỗ này, bất quá cũng phải có đạo lí.


      Như thế có phải nên xem những kia hay , nếu ổn, tại dời đến hòn đảo khác cũng phải thể, nghĩ như vậy, Bạch Tiểu Mễ xoay người về hướng cư dân địa phương ở.


      Thấy Bạch Tiểu Mễ về hướng đó, Lý Thụy Nhiên vui vẻ theo sau, hi vọng người gia tộc kia đừng để thất vọng mới tốt, tốt nhất là trực tiếp đuổi bọn , ha ha ha!


      Bạch Tiểu Mễ phía trước nên biết suy nghĩ của Lý Thụy Nhiên, nếu là biết, trực tiếp động thủ đánh người mới là lạ.
      Last edited: 4/12/15

    5. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      @Skye: nàng ơi, chương 98 ko ra nội dung, ta load lại nhiều lần mà vẫn vậy

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :