123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Điền Văn Man Thê - Trạch Trạch Nhân Sinh (Update C112/173)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 92: Ngũ hành nguyên tâm thạch

      Đợi trong phòng chỉ còn lại người, vẻ mặt Bạch Tiểu Mễ mờ mịt nhìn ra ngoài cửa sổ.

      Trong lòng phiền muộn, cũng có chút mê mang, tâm phương hướng càng thêm mơ màng, trong lúc này biết sau này mình nên nơi nào.

      Bản thân Bạch Tiểu Mễ cũng phải người nhát gan sợ phiền phức, nếu biết người khởi xướng, trả thù lại là được, đúng là tại trong lòng Bạch Tiểu Mễ quan tâm phải chuyện trả thù lại, mà là ý nghĩa đích thực mặt sau.

      Loại trạch đấu gì đó khiến Bạch Tiểu Mễ thấy thoải mái.

      Tuy cảm thấy mình quá thích Lý Mặc Nhiên, nhưng kể từ khi bắt đầu đến sau khi cải tạo xong Hắc Phong trại, Bạch Tiểu Mễ lòng muốn rời như ban đầu, nhưng hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy?

      Nàng khó tưởng tượng, nếu về sau Lý Mặc Nhiên cưới tam thê tứ thiếp, cho dù nàng thích , cho dù thèm để ý Lý Mặc Nhiên thích người nào, cho dù nàng tranh, nhưng ở trung tâm của tranh đấu, nàng sao có thể chỉ lo thân mình.

      “Tiểu Mễ, chúng ta ra ngoài dạo thôi!” Lý Thụy Nhiên bước vào cửa phòng, thấy ràng vẻ mặt Tiểu Mễ phiền muộn thâm trầm đứng bên giường, người mê mang, cảm thấy có chút bất an, nhìn người ngay tại trước mắt, biết vì sao cảm thấy như người nọ muốn biến mất.

      “Như thế nào, ngươi cần giúp Nhị ca làm việc sao?” Tên Lý Thụy Nhiên phúc hắc này lại có lòng tốt muốn buông tha nàng sao? Khi Bạch Tiểu Mễ quay đầu lại, sắc mặt bình thường, vẻ mặt trêu tức nhìn Lý Thụy Nhiên.

      “Yên tâm, nơi này người tài ba nhiều, kém ta! thôi, đừng thất thần, chúng ta ra ngoài nhìn xem, mười năm rồi ta chưa trở về, xem có thay đổi gì !” Lý Thụy Nhiên tiến lên bước, tựa hồ muốn kéo người trở lại nhân gian, chỉ có kéo nàng như vậy, mới đem bất an trong lòng ép xuống.

      Bạch Tiểu Mễ tùy ý để Lý Thụy Nhiên lôi kéo, ra lúc này nàng cần thả lòng tâm tình, ra ngoài dạo cũng được.

      Bên này, thời điểm Lý Thụy Nhiên xuất trong đại sảnh, tiên nhân dạng Mạc Tư ngồi nơi đó, cho dù người lẳng lặng ngồi, cũng khiến ta nhìn như tiên nhân mưa về gió, khí chất thoát tục tuyệt thế kia, dung mạo tuyệt thế kia, làm cho người ta cảm giác khinh nhờn.

      Lý Mặc Nhiên hừ lạnh tiếng, sắc mặt tốt tiêu sái vào, đối với người muốn đào chân tường nhà , nam nhân mơ ước nương tử nhà mình, thái độ Lý Mặc Nhiên tự nhiên tốt.

      “Để cốc chủ Mạc Tư đợi lâu, biết ngài tìm bản tộc có chuyện gì?” Lý Mặc Nhiên bình tĩnh ngồi ghế chủ vị, ánh mắt uy nghiêm đoan chính nhìn về phía người ngồi bên tay phải.

      Càng nhìn người này, Lý Mặc Nhiên càng thích, nhưng dù thích thế nào, cũng biểu ra ngoài.

      “Tộc trường có nhận ra vật này ?” Mạc Tư dư thừa, từ đâu bày ra vật như quả trừng màu trắng ngà, ánh mắt nhàn nhạt hỏi Lý Mặc Nhiên.

      Lý Mặc Nhiên nhìn ngọc thạch trắng ngà, đáy mắt thâm sâu kinh ngạc lóe lên rồi biến mất, nếu màu sắc phải khác nhau, Lý Mặc Nhiên có lẽ cho rằng vật này chính là vật đó trong tộc mình.

      Nhưng thứ này phải vật đó trong tộc, cũng hẳn có chút liên quan, bởi vì Lý Mặc Nhiên cảm thấy, khí tức của nó giống như vật đó trong tộc.

      biết.” Lý Mặc Nhiên bình tĩnh đáp lại.

      “Phải ?” Mạc Tư khí thế bức người, chỉ nhìn đôi mắt thâm thúy của Lý Mặc Nhiên, từ chối cho ý kiến lên tiếng, lập tức bình tĩnh hỏi lại, sau đó thêm, cũng biết là tin Lý Mặc Nhiên hay tin tưởng.

      Đối với người mà người khác nhìn thấu, cách nào nắm người này trong tay, Lý Mặc Nhiên bảo trì cảnh giác.

      Kỳ Lý Mặc Nhiên biết người này hỏi như vậy, hẳn là có chuẩn bị mà đến, chỉ ! Vì sao lại hỏi kỹ? Xem ra sau này vẫn nên đề phòng tốt hơn.

      Bất quá Lý Mặc Nhiên cũng lo lắng người như tiên nhân hạ phàm trước mắt này đem vật đó lấy , bởi nếu có , vật đó ai cũng cũng lấy được.

      “Cái này tên là Ngũ hành nguyên tâm thạch, trong tay ta là Thủy nguyên thạch, là vật trong truyền thuyết thượng cổ, chỉ cần tập hợp đủ Ngũ hành nguyên tâm thạch, có thể phá hư tiến vào nơi khác, đạt được trường sinh bất lão!” Hồi lâu sau, vốn cho rằng tiếp tục trong tâm câu chuyện, tiên nhân kia bỗng nhiên bình thản ra.

      đời người theo đuổi cái gì, quyền thế, tài phú là cái đầu tiên ai cũng khát vọng đạt được, nhưng nếu muốn trường sinh từ xưa hoàng đế cũng tìm người luyện đan chế thuốc nhiều như vậy, tìm kiếm thuốc trường sinh bất lão.

      tính sao?” Lý Mặc Nhiên kinh ngạc nhưng mặt vẫn bình tĩnh nhìn người trước mắt, nhìn bộ dáng ta tựa hồ phải loại người điên cuồng tìm kiếm trường sinh? Vậy mục đích của ta là gì?

      Thuật trường sinh, phải lần đầu tiên nghe tới, thời điểm truyền thừa nguyên tâm thạch khối mộc kia, nghe qua truyền thuyết về nó, bất quá Lý Mặc Nhiên phải người mù quáng, đối với truyền thuyết vẫn duy trì thái độ nửa tin nửa ngờ.

      Mà bản thân Lý Mặc Nhiên đối với thuật trường sinh cũng chờ mong nhiều, người sống đời, chỉ cần sống tốt, có thể cùng người mình chỗ, kỳ sống dài hay ngắn cũng có can hệ gì.

      Nếu trường sinh, sau trăm tuổi để nhìn người mình quan tâm, người mình mến, tất cả đều rời , có lẽ đó mới đúng là chuyện thấy thống khổ nhất?

      thể , Lý Mặc Nhiên suy nghĩ giống người khác, nhưng đồng thời cũng hiểu thấu rất nhiều, dễ dàng bị vật bên ngoài mê hoặc.

      “Cũng có truyền ngôn, người có được Ngũ Hành thạch, có thể đạt được thiên hạ!” Trích tiên tựa hồ bất mãn với thái độ lãnh đạm của đối phương, tiếp tục bình tĩnh .

      Có thể kéo dài sinh mệnh, cũng có thể có được thiên hạ, đây là chuyện mộng tưởng của bao người, việc này nếu đặt người người khác, có lẽ rất có lực hấp dẫn, nhưng người bị người thân phản bội, phải chạy trối chết, chịu đói khát, trả qua rất nhiều chuyện đời như Lý Mặc Nhiên mà , kỳ lực hấp dẫn lớn, tại Lý Mặc Nhiên còn trẻ nhưng bởi vì trải qua quá nhiều chuyện, khiến tâm tựa hồ cũng trưởng thành hơn.

      tại thậm chí rất ít khi quản gia trong tộc, huống chi quản thiên hạ.

      bây giờ, người có lòng cầu tiến cũng đúng, giờ chỉ muốn cùng người sinh hoạt bình thường, mang theo người mình mến, sống yên ổn tranh đời.

      Mỹ nhân trích tiên ngẩng đầu nhìn nam tử ghế chủ vị, rồi lập tức cúi đầu nhìn bàn trà, mặt biểu , căn bản nhìn ra suy nghĩ của .

      Tuyệt thế dụng mạo hắt bóng trong nước trà hoàng sắc trong suốt, trong mắt ta có bóng , Lý Mặc Nhiên nhíu mày.

      Mạc Tư , Lý Mặc Nhiên kiên nhẫn, lẳng lặng uống trà, yên lặng .

      Trong lúc này, phóng khách rộng lẳng lặng tiếng động, giọt nước rơi xuống có thể nghe nhất thanh nhị sở.

      ngờ tộc trưởng là người thông suốt, họ Mạc bội phục!” Hồi lâu sau, Mạc Tư nở nụ cười đẹp mắt, thản nhiên .

      “Khách khí khách khi, cũng chúc Mạc cốc chủ sớm ngày đạt thành mong muốn!” ‘Lá mặt lá trái’(đối với người giở trò hư chiêu, hư tình giả ý, xã giao có lệ) Lý Mặc Nhiên tuy thích, nhưng cũng dùng thành thạo.

      “Nếu tộc trưởng nghĩ như vậy, họ Mạc ta mạo muội muốn hướng tộc trưởng thỉnh cầu vật, biết tộc trưởng có thể bỏ được thứ thích hay ?” Mạc Tư ý cười sâu, thậm chí chạm đáy mắt nhưng cũng đẹp kinh người, nếu định lực Lý Mặc Nhiên tốt, có lẽ cũng bị người trước mắt mê hoặc tâm trí.

      Trong lòng Lý Mặc Nhiên cảnh giác, người này quá đáng sợ, đối thủ cường đại.

      “Tại sao cốc chủ Mạc lại cho rằng vật như vậy có trong phủ Lam Tinh?” Lý Mặc Nhiên khôn khéo lập tức cự tuyệt, vẻ mặt thà phúc hậu thành khẩn hỏi Mạc Tư.

    2. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 93: Băn khoăn

      “Nếu tộc trưởng Lý nguyện ý, Mạc mỗ nguyện ý dùng toàn bộ thần vực cốc làm trao đổi!” Mạc Tư nghe câu hỏi của Lý Mặc Nhiên, tiếp tục thản nhiên .

      “Mạc cốc chủ nhìn qua tựa hồ phải người muốn chinh phục cả thiên hạ, chẳng lẽ muốn trường sinh?” Trường sinh là thứ vĩnh cửu mà thế nhân đều muốn tìm kiếm, nếu người trước mắt cũng muốn, trông bộ dáng ta màng thế tục kia, giống! Chỉ là có câu ‘người bất kể vẻ ngoài’.

      “Chắc chắn thế nhân đều muốn trường sinh!” Giọng điệu vẫn đạm mạc, trong mắt có chút dao động.

      Kỳ người trước mắt hoàn toàn cần chuyện Ngũ Hành tâm thạch cho , nhưng ta lại , vì sao? Trong mắt Lý Mặc Nhiên hoài nghi.

      “Mạc cốc chủ đúng là bỏ được, đáng tiếc, trong tay Lý mỗ có vật như vậy!” Lý Mặc Nhiên cười, vẫn duy trì thái độ thành khẩn.

      “Tộc trưởng Lý muốn thế nào mới bằng lòng nhanh chóng giao Nguyên tâm thạch ra!” Mạc Tư tiếp tục , như nghe đối phương cự tuyệt.

      “Xem ra cốc chủ Mạc xác định tay Lý mỗ có thứ đó, có thể cho Lý mỗ biết, Mạc cốc chủ như thế nào biết được!” Vẻ mặt Lý Mặc Nhiên thay đổi, nhưng nhìn về phía đối phương, ánh mắt thêm vài phần sắc bén.

      Lý Mặc Nhiên thấy rất kỳ lạ, vật đó ràng tồn tại bên trong cơ thể ? Chỉ cần , ai biết, nhưng người này lại biết, thậm chí trong gia tộc trừ bỏ các thế hệ tộc trưởng, cơ bản có người biết được chuyện tình, người này vì sao lại biết?

      Thời điểm Lý Mặc Nhiên thấy kỳ lạ, Mạc Tư ngẩng đầu nhìn Lý Mặc Nhiên, khoát tay, tay xuất hiên viên đá khác, viên hỏa hồng hình trứng xuất .

      Thạch hỏa hồng xuất , nhiệt độ phòng khách tăng lên cao.

      Hỏa nguyên tâm thạch! Lý Mặc Nhiên cảm thấy hoảng sợ, ánh mắt dừng viên đá, tay người này có ít nhất hai viên nguyên tâm thạch? Xem ra tới nơi này tình thế bắt buộc.

      “Tộc trưởng Lý cần phải trả lời Mạc mỗ ngay, ngài có thể từ từ suy xét!” Mạc Tư đứng lên, vừa lúc Lý Mặc Nhiên cũng muốn đứng lên, bỗng cảm thấy áp lực cường đại đặt thân mình, mà , đứng cũng đứng nổi.

      Lý Mặc Nhiên co rụt đồng tử, nhìn nam nhân từ từ ra khỏi phòng khách, rốt cuộc là ai? Lực tác dụng tại lên người phải nội lực quen thuộc, mà là loại lực lượng chưa từng tiếp xúc qua, chẳng lẽ đây là lực lượng trong tâm thạch?

      Mãi đến khi người nọ biến mất, Lý Mặc Nhiên mới khôi phục sức mạnh, tâm tình ngưng trọng hơn so với lúc trước.

      Lý Mặc Nhiên cũng biết thế nào trở lại phòng mình, vật đó với , có cũng được mà có cũng chẳng sao, nhưng đó là vật tiền bối Lam Tinh tộc lưu lại, cứ như vậy giao cho người khác, Lý Mặc Nhiên cam lòng.

      Huống chi cũng phải người sợ phiền phức.

      “Đại ca!” Lý Mặc Nhiên trầm mặc về phía trước, bỗng Lý Cảnh Nhiên xuất sau lưng.

      “Cảnh Nhiên!”

      “Đại ca có việc sao?” Hai người sống nương tựa lẫn nhau lớn lên, ít nhiều hiểu biết đối phương, có lẽ người khác nhìn ra thay đổi của Lý Mặc Nhiên, nhưng trong đó bao gồm cả Lý Cảnh Nhiên.

      “Cảnh Nhiên có biết gì về cốc chủ Mạc đột nhiên xuất này ?” Đối với Nhị đệ Lý Cảnh Nhiên, Lý Mặc Nhiên giấu diếm, ngưng trọng nhìn về Nhị đệ.

      “Mạc Tư là thế hệ truyền kỳ vài thập niên trước, theo truyền thuyết, vài thập niên trước từng là cao thủ đệ nhất giang hồ, võ công xuất thần nhập hóa, người địch lại, về sau biết vì sao lại quy ở Linh cốc, thành lập thần y cốc, người này từ khi thành lập thần y cốc còn bước ra khỏi cốc, nhưng mười năm trước, đột nhiên biến mất trong thần y cốc, cho tới hôm nay bỗng nhiên xuất .

      Đại ca, huynh có cảm thấy ? Nghe người này vài thập niên trước phải dạng này, từng còn có người hoài nghi là người tộc Lam Tinh, nhưng nhóm tiền bối lại người nào biết tồn tại.” Lý Cảnh Nhiên luôn là người cẩn thận, người đột nhiên xuất , nhất định tăng cường điều tra, thế nhưng kết quả điều tra lại khiến hoảng sợ.

      Hơn nữa chuyện này cũng tìm Tư Nguyên chứng thực ? Nam nhân này nhìn qua hơn hai mươi, nhưng ít nhất cũng hơn trăm tuổi, tại bộ dáng của ta xấp xỉ tuổi bọn họ, đến bản thân cũng thấy chuyện này phi thường quỷ dị.

      Nghe Lý Cảnh Nhiên , tâm Lý Mặc Nhiên càng trầm xuống, xem ra lần này muốn qua chuyện phải dễ dàng.

      Đợt cũ vừa yên ổn, sóng gió lại nổi lên.

      “Nương tử nơi nào rồi?” Nghĩ đến chuyện người nọ qua muốn thu nương tử làm đồ đệ, Lý Mặc Nhiên có chút lo lắng, có thể để ý an nguy của mình, nhưng lại thể lo lắng nương tử.

      “Đại ca, Bạch Tiểu Mễ mạnh hơn nhiều so với huynh nghĩ!” Lý Cảnh Nhiên bất đắc dĩ nhìn về phía Đại ca nhà mình, mặc kệ Đại ca trước khi mất trí nhớ hay sau khi mất trí nhớ, đều đối đãi với Bạch Tiểu Mễ như tiểu nữ tử mềm mại yếu đuối, nữ tử kia căn bản chỉ nhìn mảnh mai bề ngoài, thực tế mạnh đến đáng sợ?

      Hơn nữa năm thấy, phát võ công nàng cơ hồ vượt qua , tốc độ tiến bộ trước đây chưa từng thấy.

      “Nhị đệ, đó là Đại tẩu của ngươi, Đại ca hy vọng về sau cần làm chuyện thương tổn đến nàng!” Lý Mặc Nhiên nhìn về phía Nhị đệ, chuyện ngày hôm qua vẫn đặt trong lòng.

      “Đại ca, phải huynh khôi phục trí nhớ đấy chứ?” Lý Cảnh Nhiên xác định hỏi, nếu trước khi mất trí nhớ, Đại ca có thái độ như vậy thấy kỳ quái, nhưng nếu là sau khi mất trí nhớ, Lý Cảnh Nhiên nhìn Đại ca, muốn xác định suy nghĩ của mình.

      “Này có khác nhau sao?” Lý Mặc Nhiên trả lời Lý Cảnh Nhiên, quay đầu nhìn về hướng khác.

      “Xem ra Đại ca chưa khôi phục trí nhớ, biết Bạch Tiểu Mễ có mị lực gì, Đại ca cho dù mất trí nhớ cũng bị mê hoặc!” Lý Cảnh Nhiên trêu chọc .

      Lý Mặc Nhiên nhếch khóe miệng, kỳ trước thấy nương tử, người nào với , thế nào nếu thích nữ tử, nữ tử, chính cũng tin tưởng, nhưng sau khi nhìn thấy nương tử, thể tin tưởng.

      Trước kia bản thân như có tâm, hoặc tâm vô cảm, khắc nhìn thấy nương tử, tim có độ ấm, chỗ thiếu hụt nhất thời bị tràn đầy, cảm giác này rất kỳ lạ nhưng chán ghét, chẳng những chán ghét mà còn vô cùng thích.

      tin tưởng trước khi bản thân mình mất trí nhớ, chính vô cùng nàng, nếu , cũng có cảm giác như vậy.

      “Đợi Nhị đệ gặp được người thương, hiểu tâm tư Đại ca bây giờ rồi!” Lý Mặc Nhiên cười cười, vỗ bả vai Lý Cảnh Nhiên.

      “Ha ha, có lẽ !” Lý Cảnh Nhiên từ chối cho ý kiến, kỳ chấp nhận chuyện lại có người như thế xuất , nữ tử duy nhất tại khiến cảm giác được….

      “Đại tẩu cùng Tam đệ ra ngoài, Đại ca, vừa rồi người kia tìm huynh có chuyện gì?” Lý Cảnh Nhiên lo lắng hỏi.

      “Tam đệ nghe qua Ngũ hành Nguyên tâm thạch chưa?” Tiến vào thư phòng, Lý Mặc Nhiên ý bảo Lý Cảnh Nhiên đóng cửa lại rồi hỏi.

      “Ngũ hành Nguyên tâm thạch trong truyền thuyết, là hoa thạch căn cơ chiếm giữ đại lục, lấy được nó chẳng khác nào có được thiên hạ, hay có thể hủy toàn bộ đại lục Hoa Thương, tại sao Đại ca lại hỏi việc này, chẳng lẽ người kia tới vì Ngũ hành Nguyên tâm thạch sao?” Lý Cảnh Nhiên tự nhiên hiểu, thấy Đại ca hỏi, liền nghĩ đến nguyên nhân trong đó.

      Chẳng lẽ là Ngũ hành Nguyên tâm thạch trong truyền thuyết, Lam Tinh tộc bọn họ cũng có sao? Lý Cảnh Nhiên nhạy bén cảm thấy được, Đại ca có chuyện mà biết.

      Thế nhưng lại là vật trong truyền thuyết? Vài năm qua, vẫn vì bảo vệ tương lai mà bận rộn, những chuyện khác căn bản đặt trong lòng, nếu lần này gặp Mạc Tư, còn biết nguyên lai thân mình còn có bảo vật như vậy.

      Biết người có bảo vật, Lý Mặc Nhiên cũng cao hứng, ngược lại thấy có chút khó khăn, sau khi báo thù xong, chỉ muốn sống an ổn qua ngày, nhưng tại lại gặp phải việc này.

      “Đại ca, nhà chúng ta có phải có vật đó hay ?” Lý Cảnh Nhiên khẳng định hỏi.

      “Ừ! Mạc Tư đến là vì nó!” Lý Mặc Nhiên giấu diếm, đối với người có thể tin nhưng với Nhị đệ mình, Lý Mặc Nhiên tin tưởng.

      “Vậy Đại ca muốn làm sao bây giờ?” Mạc Tư cường đại, vài chục năm trước có đối thủ địch lại, người có thể diệt cả môn phái là chuyện phải có, tại người này xuất ở đây, Lý Cảnh Nhiên lo lắng là giả.

      Bọn họ vừa mới báo thù, vốn cho rằng có cuộc sống bình thường, lại ngờ gặp phải chuyện này.

      “Giữ lại vật này kỳ cũng là mối họa, đối với Lam Tinh tộc chưa hẳn là chuyện tốt!” Bất quá ngay cả như vậy. Lý Mặc Nhiên vẫn cảm thấy thể dễ dàng giao vật đó ra.

      “Đại ca muốn giao đồ cho Mạc Tư!” Lý Cảnh Nhiên nghe lời Lý Mặc Nhiên cũng quá ngạc nhiên, hai người phải người tham lam, cho nên đối phương nghĩ gì đều hiểu.

      dễ dàng như vậy, trước yên lặng quan sát, xem có thể lấy gì ra để đổi, vừa rồi còn đề nghị giao thần y cốc cho ta, Nhị đệ thấy thế nào?” Kỳ thu nạp thế lực quả có lợi nhưng trong đó cũng có nguy hiểm, đó chính là lòng trung thành của người trong thần y cốc đối với bọn họ, đây cũng là nguyên nhân vừa rồi đáp ứng ngay.

      “Thần y cốc, quả là hấp dẫn rất lớn!” Lý Cảnh Nhiên đăm chiêu .

      “Đại ca, ngươi có hỏi mục đích hay , nếu có được thứ này rồi sau đó đối phó với chúng ta sao?” thể có tâm phòng bị người.

      “Đây cũng là điều Đại ca băn khoăn!” Vật này, muốn cho, nhưng cho lại có nguy hiểm.

      “Vậy Đại ca tính toán làm thế nào?” Lý Cảnh Nhiên gật đầu, lo lắng nhìn về phía Lý Mặc Nhiên.

      “Nhị đệ cần lo lắng, Đại ca giải quyết!” Lý Mặc Nhiên đứng lên ra ngoài, chỉ buổi sáng gặp nương tử, nhớ nàng nha!

      “Đại ca, huynh muốn đâu?” Lý Cảnh Nhiên theo ra ngoài.

      “Tìm nương tử!” Chỉ cần nghĩ đến nương tử, khóe miệng Lý Mặc Nhiên nhịn được liền cong lên, tâm tình xấu đều tan hết.

      “A!” Lý Cảnh Nhiên sửng sốt, lập tức bất đắc dĩ cười cười, Đại ca là!

      Bóng dáng cao lớn nhanh chóng biến mất tại sân cửa, Lý Cảnh Nhiên về viện của mình.

      Thời điểm Lý Mặc Nhiên đường nhìn thấy nương tử nhà mình, trong lòng bỗng nhiên hồi hộp.

      “Đại ca, sao huynh lại tới đây, ăn cơm chưa? Cùng nhau ăn nhé!” Thấy ánh mắt Bạch Tiểu Mễ rời đến trước cửa tửu lâu, Lý Thụy Nhiên tò mò nhìn qua, phát thực ra là Đại ca nhà mình, lập tức gọi .

      Lý Mặc Nhiên gật đầu tiến vào, bước nhanh ngồi xuống bên người Bạch Tiểu Mễ, nhưng ánh mắt lại dừng dung nhan tuyệt thế ngồi đối diện kia, người này ra đến đây nhanh như vậy, lại còn cùng chỗ với nương tử, Lý Mặc Nhiên cảm thấy chuyện này là trùng hợp.

      “Tại sao ngươi lại ra đây hả?” Bạch Tiểu Mễ hỏi, vốn hai người ăn cơm, đột nhiên xuất thêm hai người, kỳ trong lòng Bạch Tiểu Mễ cao hứng cho lắm.

      “Đương nhiên đến tìm nương tử nha!” Lý Mặc Nhiên tự nhiên .

      “Tìm ta làm gì!” phải vừa mới tách ra sao?

      có việc gì, chỉ là nhớ nương tử thôi!” Lý Mặc Nhiên trái lại da mặt dày, quản bên cạnh hỏi cái gì, ấm giọng cầm tay trắng nõn của Bạch Tiểu Mễ.

      “Ba hoa, ăn cơm !” Bạch Tiểu Mễ nóng mặt, nhất thời hai má ửng đỏ đẩy tay ra, sau đó làm như có chuyện gì xảy ra, bắt đầu ăn cơm.

      “Được, được, ăn cơm, ăn cơm!” Lý Mặc Nhiên nở nụ cười, ân cần gắp rau cho nương tử nhà mình.

      Lý Thụy Nhiên hiển nhiên coi như thấy, từ tốn ăn cơm, người xinh đẹp như trích tiên kia trái lại ngẩng đầu liếc nhìn Lý Mặc Nhiên, trong mắt chợt lóe hào quang, thời điểm đầu vừa cúi đầu, bỗng nhiên Lý Mặc Nhiên ngẩng đầu nhìn về phía .

      Ánh mắt hai người nhất thời đối địch, trong mắt đều lên ngọn lửa biết tên, chỉ là rất nhanh chuyển rời ánh mắt, tựa hồ chưa từng có chuyện vừa rồi xảy ra.

      “Nương tử, về sau xuất môn cũng phải cẩn thận chút, đừng có thân cận quá với người lạ biết ? tại người xấu rất nhiều đấy!” Vẻ mặt Lý Mặc Nhiên thành khẩn, tươi cười , dặn dò cẩn thận.

      “Ngươi cho ta là đứa ba tuổi sao?” Bạch Tiểu Mễ nhất thời biết sao nhìn về phía Lý Mặc Nhiên, lập tức cười mắng!

      “Oan uổng quá! Vi phu làm sao có thể so sánh nương tử với đứa ba tuổi chứ, nếu nương tử là đứa ba tuổi, vậy vi phu chẳng phải chờ rất lâu sao!” Lý Mặc Nhiên vĩnh viễn vẫn là bộ dáng thà phúc hậu, nhưng lời ra lại cảm thấy được thành .

      “Mau ăn cơm của ngươi , ăn cơm rồi mà vẫn ngăn được miệng ngươi!” Bạch Tiểu Mễ nhất thời chịu nổi Lý Mặc Nhiên, gắp đũa thức ăn nhét vào miệng , xem còn thế nào.

      “Hi! Nương tử ăn ngon !” Lý Mặc Nhiên vừa nhai đồ ăn vừa quên bổ sung thêm.

      Bạch Tiểu Mễ nhất thời nhịn được trừng mắt, thèm cãi lý với nam nhân vô lý này.

      “Mạc Tư, chuyện của ngươi tốt chứ?” Lúc ấy ở đường, người này có là tới làm việc, tại nhìn nhàn nhã ở Lam Tinh phủ, Bạch Tiểu Mễ nhịn được tò mò hỏi.

      Lý Mặc Nhiên nghe lời này, cũng ngẩng đầu nhìn hướng Mạc Tư.

      Lý Thụy Nhiên để tâm, tiếp tục ăn.

      “Vẫn tiến hành nhưng xem ra được thuận lợi.” Mạc Tư như có như nhìn thoáng qua Lý Mặc Nhiên.

      “Vậy là cực kỳ khó giải quyết sao? Ta có thể giúp hay …, ai ôi! Lý Mặc Nhiên ngươi làm gì ta!” Bạch Tiểu Mễ còn chưa kịp xong, bỗng nhiên cảm thấy bên hông tê rần, trực tiếp đập bàn tay tác quái kia, trừng mắt mắng .

      “Nương tử, cốc chủ Mạc vốn là thế hệ võ lâm chí tôn, chỗ nào cần nàng hỗ trợ chứ, nương tử nàng cũng đừng mù quáng tham gia chứ!” Lý Mặc Nhiên cười ôm người vào trong ngực, xong còn nhìn cảnh cáo thoáng qua Mạc Tư, trong mắt uy hiếp ràng.

      “Lý tộc trưởng nghiêm trọng vấn đề rồi, việc này có lẽ Tiểu Mễ có thể giúp chừng!” Dường như nhìn thấy ánh mắt uy hiếp của Lý Mặc Nhiên, Mạc Tư tiếp tục vẻ mặt tiên nhân .

    3. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương ms có r, hạnh phúc wá hà:yoyo44:

    4. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 94: Muốn nàng rời

      Edit: Skye

      đường trở về, Bạch Tiểu Mễ thường nhìn về phía Lý Mặc Nhiên, sau đó đăm chiêu nhìn Mạc Tư bình tĩnh bên, gì.


      “Nương tử làm sao vậy?” Lý Mặc Nhiên đếm đến ba mươi lần Bạch Tiểu Mễ tìm tòi nghiên cứu , quay đầu mỉm cười hỏi, kỳ nhìn , phản đối , nhưng thích nương tử nhìn nam nhân khác.


      Thân thể chặn ánh mắt nương tử, cho nàng cơ hội nhìn nam nhân khác.


      "Hôm nay giữa các ngươi xảy ra chuyện gì vậy?" Bạch Tiểu Mễ tiếp sát Lý Mặc Nhiên, giọng chỉ hai người có thể nghe được .


      "Chúng ta? Người nào nha?" Lý Mặc Nhiên cố ý giả ngu, bất quá cực kỳ thích cảm giác nương tử chủ động tiếp sát , tay dài ôm bên hông kia tựa như đỡ liễu mềm, khiến nàng có thể dễ dàng chuyện với .


      "Đừng giả ngu, ngươi cùng Mạc Tư có phải xảy ra chuyện gì hay ?" Bạch Tiểu Mễ nhận thấy thời gian hai người xuất quá mức trùng hợp, là trùng hợp có thể cho qua, nhưng còn người kia, lấy hiểu biết của Bạch Tiểu Mễ đối với Lý Mặc Nhiên, Lý Mặc Nhiên đuổi theo nàng ra ngoài là chuyện bình thường, nhưng Mạc Tư xuất lại khác, Bạch Tiểu Mễ cảm thấy hành vi của Mạc Tư có chút quỷ dị.


      "Ai ôi, nương tử nàng nhìn ra rồi sao?" Lý Mặc Nhiên làm bộ kinh ngạc, sau đó sáng ngời hữu thần nhìn Bạch Tiểu Mễ, bộ nàng thông minh nha, thấy khóe miệng Bạch Tiểu Mễ khẽ nhếch đắc ý.


      Đối mặt Lý Mặc Nhiên, Bạch Tiểu Mễ tổng cảm thấy chính mình tựa hồ như tiểu hài tử, khiến người ta cực kì được tự nhiên, đồng thời lại cảm thấy như được cưng chiều, trong lòng lại bắt đầu nhảy nhót.


      "Rốt cuộc là sao?" Cùng Mạc Tư cố nhiên có chút giao tình, nhưng Lý Mặc Nhiên như thế nào cũng là trượng phu danh nghĩa tại của nàng, trọng yếu nhất là Lý Mặc Nhiên đối xử rất tốt với nàng, Lý Mặc Nhiên có việc nàng tự nhiên thể thờ ơ.


      "Nương tử, hay là chờ khi chúng ta trở về phòng rồi sau! Việc này ở bên ngoài vẫn nên ra !" Lý Mặc Nhiên thần bí như vậy cúi đầu ghé sát vào lỗ tai Bạch Tiểu Mễ .


      Hơi thở ấm áp phun thẳng vành tai trắng nõn của Bạch Tiểu Mễ, vì hơi thở ấm áp đó nhất thời khiến cả người Bạch Tiểu Mễ nóng lên, nóng bỏng theo lỗ tai nhanh chóng truyền khắp toàn thân, thân thể cứng đờ, mặt lập tức đốt đỏ, quay đầu trừng mắt với nam tử nào đấy dùng vẻ mặt vô tội nhìn nàng.


      "Cách ta xa chút!" Bạch Tiểu Mễ đỏ mặt, tay khách khí đẩy đầu , nhưng vệt đỏ mặt vẫn chưa tan.


      Lý Mặc Nhiên nhìn thành quả mình tạo thành, khóe miệng nhịn được cong lên, nương tử cũng có cảm giác với nha? Tuy biết hiệp nghị gì đó, nhưng Lý Mặc Nhiên đoán hẳn phải thứ tốt đẹp gì?


      Bất quá mặc kệ là gì, việc quan trọng nhất của tại là bắt lấy nương tử.


      Mạc Tư nhìn chớp mắt về phía trước, dường như nhìn thấy hành động ái muội của hai người dọc đường, giống như lần chạm mặt này chỉ là trùng hợp, nhưng có trùng hợp hay cũng chỉ đương mới biết.


      Trong phòng


      " tại có thể rồi chứ?" Bạch Tiểu Mễ thấy Lý Mặc Nhiên đóng cửa lại, ngồi vào ghế rồi hỏi.


      " cái gì?" Lý Mặc Nhiên tới gần ôm người vào trong ngực.


      Bạch Tiểu Mễ lắc người, phát vùng vẫy phí công cũng động nữa, trừng mắt nhìn tên lừa đảo.


      "Nương tử, nàng có thể đáp ứng vi phu hay , đừng thân cận quá với người tên Mạc Tư kia!" Lý Mặc Nhiên thỏa mãn ôm người trong lòng, thấy nàng vùng vẫy, tấc lại muốn tiến thước đem nhà mình nương tử ôm lấy đặt đùi mình, đầu nhàng để tại cần cổ Bạch Tiểu Mễ, cánh môi hôn lướt qua da thịt trắng nõn mềm mại của nàng.


      Cảm giác trơn bóng nhẵn nhụi khiến Lý Mặc Nhiên thích buông tay.


      Lý Mặc Nhiên thư thái, còn Bạch Tiểu Mễ lại cảm thấy tốt, nàng chỉ cảm thấy cổ mình bị râu đâm vào da, lại ngứa ngáy có gai nên rất thoải mái, liền vươn tay nhàng ngăn cái đầu làm loạn kia.


      "Vì sao chứ?" Bạch Tiểu Mễ bên đỡ đầu người nào đó, bên khó hiểu hỏi.


      Chẳng lẽ chuyện Mạc Tư muốn làm có quan hệ với Lý Mặc Nhiên? Bạch Tiểu Mễ hơi nhíu mày.


      "Nương tử, trước nên hỏi vì sao? Sau khi chuyện này được giải quyết xong, vi phu ràng cho nương tử !" Lý Mặc Nhiên do dự chút, nhưng vẫn quyết định nên cho nương tử, miễn mang đến phiền toái cho nàng.


      "Mạc Tư tới nơi này, là có liên quan tới ngươi à?" Bạch Tiểu Mễ tự nhiên phải ngu ngốc, Lý Mặc Nhiên vừa , Bạch Tiểu Mễ lập tức biết liên hệ trong đó .


      "Kỳ cũng tính là liên quan đến ta, muốn vật, vi phu còn suy xét!" Thấy nương tử như thế, Lý Mặc Nhiên bất đắc dĩ nở nụ cười, đại khái .


      "Có nguy hiểm ?" biết vì cái gì, Bạch Tiểu Mễ bây giờ lại có chút lo lắng Lý Mặc Nhiên, Mạc Tư cao thâm khó lường, lúc trước nàng cảm thấy có chút quỷ dị, nhưng bởi vì vẫn làm gì đối với nàng bất lợi, cho nên cũng để ở trong lòng, tại Bạch Tiểu Mễ lại dám khẳng định.


      Bạch Tiểu Mễ phải người nặng nghi ngờ, nhưng lúc này Bạch Tiểu Mễ hoài nghi lúc trước gặp nhau chỉ là trùng hợp sao?


      "Kỳ cũng sao! Được rồi, nương tử cũng đừng quan tâm , chuyện này vi phu giải quyết , bất quá nhìn thấy nương tử quan tâm vi phu như vậy, vi phu cao hứng!" Lý Mặc Nhiên bưng mặt Bạch Tiểu Mễ, quan sát hồi lâu, thời điểm Bạch Tiểu Mễ xấu hổ muốn đẩy , Lý Mặc Nhiên thẳng tắp hôn lên cánh môi phấn nộn kia.


      "Ngươi. . . . . ." Bạch Tiểu Mễ nhất thời đỏ bừng mặt, khuôn mặt như sắp máu.


      "Nương tử có thể quan tâm vi phu như vậy, vi phu cực kỳ cảm động!" Lý Mặc Nhiên bỗng nhiên ôm người lên, đến bên giường.


      "Lý Mặc Nhiên ngươi muốn làm gì?" Quá trình phát triển này làm Bạch Tiểu Mễ nhất thời có chút luyến tiếc.


      "Hư! Nương tử mệt mỏi chưa! Chúng ta nghỉ ngơi , yên tâm vi phu !" Lý Mặc Nhiên những lời này, lòng tràn đầy bất đắc dĩ, kỳ rất muốn làm chút gì đó? Nếu lo lắng nương tử phát vẫn chưa khôi phục trí nhớ, tại nghĩ muốn hóa thân thành lang sói, trực tiếp đem nương tử ăn sạch sành sanh rồi.


      Ai bảo nương tử mê người như vậy chứ? Lý Mặc Nhiên vạn phần u oán nằm bên người nương tử nhà mình, tận lực xóa bỏ chuyện nên nghĩ trong đầu mình, nhưng càng cho lại càng muốn, trong đầu luôn là bộ dáng nương tử kiều mỵ quyến rũ động lòng người nằm ở dưới người mình, thân thể cũng theo ý nghĩ của chính mình mà nóng rực lên.


      "Người nào quan tâm ngươi! Ngươi cần giả bộ!" Bạch Tiểu Mễ nào biết đâu nam tử thành thục bị dày vò, thấy Lý Mặc Nhiên an phận nằm bên người, cảm thấy thở dài nhõm hơi, lập tức buông tha .


      "Đúng rồi, nương tử, nàng cũng ra ngoài đoạn thời gian, nếu ngày mai nàng về Hắc Phong trại ! Vi phu phái người đưa nàng trở về!" Lý Mặc Nhiên bỗng nhiên nghĩ đến Mạc Tư xuất bên cạnh nương tử, Lý Mặc Nhiên ngu dốt mà nghĩ đó là trùng hợp, ta làm như vậy chính là muốn cảnh cáo , cho biết ‘ngươi cho, ta tự nhiên có cách’.


      uy hiếp đến Lý Mặc Nhiên, cho nên Lý Mặc Nhiên cảm thấy nương tử ở đây quá nguy hiểm, trở về là tốt nhất, đợi sau khi xử lý xong việc ở đây, Hắc Phong trại tìm nương tử, đến lúc đó nương tử muốn ở lại Hắc Phong trại, cũng có thể ở lại nơi đó, Lam Tinh phủ lưu cho Cảnh Nhiên kế thừa.


      lời vừa ra, thân thể Bạch Tiểu Mễ cứng đờ, vừa rồi còn có chút thẹn thùng mặt lập tức trầm xuống, đôi mắt vốn hơi khó xử nhất thời lạnh vài phần.


      "Nương tử cùng Tam đệ về trước, vài ngày nữa vi phu về!" Lý Mặc Nhiên phát Bạch Tiểu Mễ có chỗ thích hợp, tiếp tục chuyện trở về Hắc Phong trại , dù sao người nọ nếu theo dõi nương tử, biết nương tử rời có thể áp dụng hành động hay , như thế có phải nên bí mật đưa nương tử ra ngoài hay .


      Xem ra việc này cần bàn bạc kỹ hơn, nếu người nọ muốn chặn nương tử, ám vệ cơ bản đều ngăn được người nọ, Lý Mặc Nhiên lại phiền não.


      Hồi lâu sau mới phát nương tử nhà mình trả lời, lúc này mới nhìn về phía nương tử, phát nương tử đưa lưng về phía , nghe hơi thở mới biết chưa ngủ.


      "Nương tử, nàng làm sao vậy?" Lý Mặc Nhiên hậu tri hậu giác hỏi.


      Bạch Tiểu Mễ tiếp tục nhắm mắt lại, cái gì cũng , trong lòng lại biết hỏi cái gì, phiền muộn ngay cả thở cũng thoải mái, cảm giác cực kỳ khó chịu.


      Người ta muốn nàng ở lại, nàng còn khó chịu gì nữa, nàng có tiền đồ mà! Bạch Tiểu Mễ cảm thấy phiền muộn tới quá đột ngột, bản thân mình ảo não khác thường.


      Vừa mới nghe Lý Mặc Nhiên , nàng trước tiên nghĩ tới phải cái khác mà là tức giận, giận vì Lý Mặc Nhiên để nàng rời , giận vì muốn cùng mình ở chỗ.


      Ý thức được điểm này, trong lòng Bạch Tiểu Mễ càng thêm thoải mái.


      "Nương tử, nàng vui sao?" Lý Mặc Nhiên thấy nương tử vẫn như cũ lời nào, có chút sốt ruột, vươn tay dài lật người nương tử lại, nhìn nương tử nhắm mắt, nhưng lông mi hơi rung , ràng ngủ, từ lúc xoay người nàng qua, nàng vẫn mở mắt, là vì nàng muốn nhìn sao?


      " có!" Bạch Tiểu Mễ tận lực áp chế cảm xúc khó trong lòng, sau đó cố gắng bình ổn hơi thở trả lời nhàn nhạt.


      "Nương tử nhìn vi phu!" Lý Mặc Nhiên hiển nhiên tin tưởng lí do từ chối của tiểu nữ tử , ánh mắt rơi khuôn mặt xinh xắn mà tinh xảo hoàn mỹ kia, khuôn mặt ngây thơ hơn nhiều so với nữ tử cùng tuổi, tại vẫn chưa lộ vẻ trưởng thành, ngay cả như vậy, vẫn nhịn được bị nàng hấp dẫn toàn bộ tâm thần.


      "Ai, ngươi có thể yên lặng cho ta được hay , trễ thế này có để cho người ta ngủ hả!" Bạch Tiểu Mễ căng thẳng, bỗng nhiên cao giọng lớn tiếng để che giấu cảm xúc kỳ quái của mình.


      "Ha ha ha, ngủ ngủ!" Thấy nương tử quát , Lý Mặc Nhiên ngược lại bình tĩnh, cảm giác nương tử nên là thế này, bộ dáng lạnh lùng vừa rồi Lý Mặc Nhiên quen, hơn nữa trong lòng cũng có chút khẩn trương giống như nương tử muốn rời xa , thích cảm giác như vậy .


      Phòng nhất thời yên tĩnh trở lại, có thể nghe được tiếng hít thở đây đó, hồi lâu sau, Bạch Tiểu Mễ mở mắt, nhìn nam nhân Đại Hồ Tử nhắm mắt trước mắt mình.


      Nỗi lòng phức tạp, nàng khó chịu hồi lâu, lúc này mới hậu tri hậu giác phát , rất nhiều cảm xúc đều là bởi vì Đại Hồ Tử trước mắt này mà xuất , nhìn người như vậy, ra nếu đặt trước hôm nay có người với nàng về sau nàng thích người như vậy, nàng nhất định cười chết vì đó là có khả năng.


      Nhưng ngay tại vừa rồi, nàng hồi tưởng lại những thay đổi cảm xúc lặp lại trong khoảng thời gian này, ban đầu nghe tin thụ thương, sau đó chút suy nghĩ chạy tới đây, về sau nhìn thấy cùng nữ tử, thoải mái trong lòng đến bây giờ vẫn còn, nàng biết cảm xúc khổ sở đó là vì sao, lý do ràng như thế, thêm vào chút dấu hiệu trước đó, Bạch Tiểu Mễ bất đắc dĩ biết chính mình có cảm tình với người trước mắt rồi.


      Nàng nên tiếp nhận ? Hay. . . . . .


      Lý Mặc Nhiên đối nàng tốt, nàng tự nhiên biết, nhưng nam nhân cổ đại có tin được ? Bạch Tiểu Mễ do dự.


      biết qua bao lâu, Bạch Tiểu Mễ bất tri bất giác ngủ thiếp , cho nên nàng nhìn thấy, nam tử bên cạnh mở to mắt, thâm tình nhìn nàng.

    5. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 95: Báo thù

      Edit: Skye

      Ban đêm gió lớn, bóng cây động theo gió.


      bóng dáng xinh mạnh mẽ mái lầu, sau đó thần tốc biến mất trong bóng đêm.


      Bóng dáng màu đen tốc độ rất nhanh cơ bản nhìn thấy hành động của nàng, bỗng nhiên bóng dáng kia chậm lại cái sân, lưu loát xoay người nhảy xuống tường bên sân, sau đó lặng yên tiếng động xuất nóc phòng ngủ của sân đó.


      Bóng đen nhàng đem mái ngói nóc lấy ra, sau đó nhìn vào trong.


      Do vì đêm khuya, trong phòng mảnh tối đen, cơ bản là đưa tay thấy được năm ngón, nếu bên trong có tiếng hít thở đều đặn, Bạch Tiểu Mễ cho rằng có ai ở bên trong phòng.


      Bóng đen vừa chớp, sau đó mở cửa sổ nhàng vào, bóng đen tựa hồ biết thực lực của đối phương, cho nên đánh đòn phủ đầu, người vừa xuất ở trong phòng khắc cũng có dừng lại, trực tiếp vọt đến bên giường, chụp bao vải đen phủ lên người giường khiến người giường ngây người.


      Mà thời điểm người giường ngây người, tốc độ hắc y nhân tiến vào phòng ngày nhanh chụp khăn lên mặt người kia, hai người ngừng so chiêu, mỗi chiêu so ra càng nhanh hơn.


      Mấy trăm quyền qua , người nọ tựa hồ biết hiệu lực của dược phát huy, tựa hồ cảm thấy đánh sảng khoái, bóng đen nhanh chóng biến mất trong phòng.


      Mà người bị phủ đầu ở giường run rẩy phen, vừa rồi còn nghĩ muốn đánh trả công kích của người kia, nhưng chờ đợi nàng ta lại là căn phòng rỗng tuếch.


      Hung hăng lấy ra miếng vải đen khỏi đầu mình, cái đầu heo xuất , tóc rối bời chịu nổi, bởi vì có ánh trăng nên cơ bản nhìn mặt người nọ.


      "Bụp!" tiếng đèn trong phòng được thắp sáng, trong nháy mắt người trong phòng xuất ràng, đầu heo xuất dưới ánh đèn, tóc rối bời, tựa như nhìn thấy mặt mình trong gương, người nọ “A!” tiếng rồi té xỉu ở mặt đất.


      Người nghe tiếng chạy tới khi nhìn thấy người ngã mặt đất, cũng nhịn được mà hít sâu hơi.


      Tiếng thét chói tai quá mức bén nhọn, khiến mọi người trong sân nhao nhao bàn tán biết xảy ra chuyện gì.


      Đợi cho mọi người thấy được người vừa hét to, tất cả mọi người đều nhịn được mà khóe miệng run rẩy.


      "Lý tộc trưởng, tiểu thư chúng tôi ở ngay nơi đây của ngài lại gặp phải chuyện như vậy, chẳng lẽ ngài định giải thích sao?" cái thiếu nữ cẩn thận bôi thuốc cho tiểu thư nhà mình, nhìn thấy Lý Mặc Nhiên, Lý Cảnh Nhiên xuất , giọng điệu chất vấn .


      "Tư Nguyên tại bị thương như thế nào?" Cảnh Nhiên trái lại thèm để ý thái độ đối phương, thấy khóe miệng đại ca giật giật, bộ nén cười , trông cậy vào huynh ấy trả lời là có khả năng, cho nên đành phải chính mình bày tỏ quan tâm phen.


      "Tiểu thư biến thành như vậy, chẳng lẽ Lý tộc trưởng nên phụ trách hay sao? Cốc, cốc chủ!" Thiếu nữ còn muốn gì đó? Bỗng nhiên liền thấy ngay nhân vật mỹ lệ tựa thiên tiên vào nên lời chưa kịp đến miệng lại nuốt trở vào.


      Trích tiên mỹ nhân, nhìn thoáng qua người đầu heo ngất giường, khóe miệng ngừng co rút, lập tức bình tĩnh tiến lên vươn ngón tay khớp xương ràng, hình thái hoàn mỹ khoát lên cổ tay người đầu heo giường.


      Lý Mặc Nhiên, Lý Cảnh Nhiên đều đặt ánh mắt khuôn mặt của mỹ nhân tựa trích tiên.


      thoáng chốc, mỹ nhân giơ tay, trong mắt lên tia hứng thú, khóe miệng khỏi khẽ nhếch chút, bất quá rất nhanh khôi phục lạnh lùng đạm mạc mà trong veo ban đầu .


      "Cốc chủ, Tư Nguyên hẳn có việc gì chứ?" Cảnh Nhiên hỏi.


      "Uh`m, trừ bỏ thương tổn mặt, còn lại đều bình thường! Bất quá bản cốc chủ rất muốn biết, tại sao người thần y cốc ở Lam Tinh phủ lại chịu tổn thương thế này, Lý tộc trưởng có nên giải thích chút hay ?" Trích tiên mỹ nhân trong veo mà lạnh lùng nhìn về phía nam tử Đại Hồ Tử trong phòng, ngữ khí đạm mạc hỏi.


      "Cốc chủ yên tâm, Lý mỗ phái người điều tra chuyện này!" Lý Mặc Nhiên nét mặt đổi, thà phúc hậu chân thành , xong nhìn thoáng qua người giường, đăm chiêu trong chốc lát rồi xoay người rời .


      "Nếu Tư Nguyên có việc gì, Cảnh Nhiên xin phép về phòng!" Lý cảnh nhiên sau đó cũng theo xoay người ra ngoài, bất quá khi xoay người, nét mặt đạm mạc bỗng nhiên xuất ý cười.


      "Chăm sóc tiểu thư nhà ngươi cho tốt, chuyện khác cần để ý tới!" Sau cùng Mạc Tư cũng rời khỏi phòng, ban đêm tranh cãi ầm ĩ lại khôi phục an tĩnh.


      Sân chính.


      Người trong thư phòng vừa mới ngồi xuống, bóng dáng thon dài cũng theo tiến vào.


      "Đại ca, sáng nay huynh đưa Tiểu Mễ cất bước sao?" Lý Cảnh Nhiên lười biếng tựa vào giường, biết vì cái gì? Nhìn đến Tư Nguyên đầu heo, liên tưởng ngay đến nữ tử tràn đầy sinh lực kia, cảm giác tựa hồ chỉ có nàng mới có thể làm mặt đối phương biến dạng như vậy.


      Bất quá thể , nàng rất biết cách bắt được nhược điểm đối phương, Tư Nguyên là nữ tử, nếu người chịu thương tổn nặng, vì mặt mũi có ít nhiều biểu , nhưng khi bị thương ở mặt ràng còn những chỗ khác đều khỏe mạnh, nàng ta lại trực tiếp té xỉu, đúng là…


      Đối với mỹ nữ lấy mỹ mạo làm đầu, nhìn thấy khuôn mặt mình biến dạng hoàn toàn, đả kích này so với bị đánh thành trọng thương còn nghiêm trọng hơn đấy?


      "Như thế nào, Nhị đệ cho là nương tử làm sao!" Tuy là nghi vấn, nhưng biết vì sao? Trong lòng Lý Mặc Nhiên tựa hồ cũng có đáp án, mặt càng trầm.


      Vì an toàn của , buổi sáng hôm nay để cho nàng cùng Tam đệ rời , đúng là ngờ nàng nửa đêm vậy mà vẫn quay trở về, chẳng lẽ đáng tin tưởng như vậy sao?


      Kỳ khi biết Tư Nguyên hạ độc nương tử, Lý Mặc Nhiên tìm cách báo thù cho nương tử, ngờ, còn chưa kịp động thủ, nương tử nhịn được tự mình động thủ.


      Bất quá ra, cách báo thù của còn hay bằng cách của nương tử nha? Nương tử của quả nhiên cực kỳ thông minh!


      " Chẳng phải đại ca lúc đó cũng nghĩ như vậy sao? Tiểu Mễ càng ngày càng thông minh, rất biết cách bắt nhược điểm của người khác? Chúng ta có phải nên xem Tiểu Mễ tại đặt chân ở nơi nào hay ?" Lý Cảnh Nhiên có chút lo lắng, tuy lúc trước từng có suy nghĩ tác hợp Đại ca với Tư Nguyên, nhưng nếu Đại ca vẫn thích Bạch Tiểu Mễ, Lý Cảnh Nhiên tự nhiên ưu tiên ý muốn của Đại ca.


      "Cảnh Nhiên, đệ đến chỗ Mạc Tư nơi đó, tối hôm nay phải khiến thể rời khỏi Lam Tinh phủ!" Lý Mặc Nhiên dặn dò tiếng, sau đó phi thân rời .


      Có lẽ do phương hướng Lý Mặc Nhiên truy tìm bị sai lệch, đuổi đến tận khi trời sáng vẫn thấy tung tích nương tử, gặp được nương tử, theo thời gian tăng dần, tâm Lý Mặc Nhiên nhất thời cũng trở nên luống cuống.


      Tựa hồ nghĩ tới gì đó, Lý Mặc Nhiên từ trong lồng ngực lấy ra vật, trực tiếp phóng lên trời, sáng rực cả khoảng trời, nửa canh giờ qua , mười mấy Hắc y nhân xuất bên cạnh Lý Mặc Nhiên .


      "Phu nhân đâu?" Lý Mặc Nhiên hỏi.


      "Ở trong sơn động phía trước?" hắc y nhân có vẻ là người đứng đầu trong đó .


      "Dẫn đường!" Lý Mặc Nhiên nghe đáp án, mặt có chút tình cảm, ngược lại càng thêm ngưng trọng.


      Nếu nương tử mực trong sơn động, như vậy người tối qua xuất là ai? Nếu người tối qua xuất là nương tử, có thể tránh thoát khỏi tầm mắt mười mấy ám vệ rồi rời , nàng rốt cuộc là làm thế nào?


      Lý Mặc Nhiên biết ràng thực lực của hắc y vệ, mười mấy người này võ công mỗi người đều cao cường hơn so với nương tử.


      Lý Mặc Nhiên bất an theo ám vệ tới trước sơn động, bên ngoài sơn động có hai hắc y vệ ngồi xổm canh chừng, nhìn thấy phó thủ lĩnh đưa chủ nhân tới, nhao nhao tiến lên hành lễ.


      "Chủ nhân!" Hắc y vệ quỳ gối xuống trước mặt Lý Mặc Nhiên.


      "Phu nhân đâu?" Lý Mặc Nhiên gật đầu cái, phất tay để hai người đứng lên.


      "Phu nhân cùng Tam thiếu gia ở bên trong!" Hai người có chút chủ nhân vì sao bỗng nhiên tới đây, chẳng lẽ chủ nhân nhanh như vậy nghĩ tới phu nhân, bất quá nghĩ đến bộ dáng của chủ nhân khi ở bên cạnh phu nhân, nếu là nhớ nhung cũng có gì lạ.


      Dù sao bọn cũng chỉ là ám vệ, đối với tình cảm của chủ nhân, bọn có quyền hỏi đến.


      "Các ngươi xác định tối hôm nay phu nhân chưa từng rời khỏi sơn động?" Lý Mặc Nhiên bên hỏi bên đạp bước chân hướng đến sơn động, càng về phía trước càng tiến gần đến sơn động, tâm Lý Mặc Nhiên lại càng trầm xuống.


      Bởi vì càng tiếp cận gần hơn, Lý Mặc Nhiên cảm nhận được tia hơi thở của người sống, bước chân dưới chân nhanh hơn.


      Bên trong sơn động lớn, vừa vào nhìn cái là hiểu ngay, vốn cho rằng hai người ở bên trong nghỉ ngơi lại hoàn toàn thấy tung tích, Lý Mặc Nhiên nhất thời đen mặt.


      Mà hơn mười mấy ám vệ theo Lý Mặc Nhiên sau khi nhìn thấy tình cảnh trong sơn động, mắt trừng to hơn vài phần, điều này sao có thể? Bọn ràng nhìn thấy hai người tiến vào nơi này, sau đó chưa từng rời khỏi đây, vì sao lại thấy ai?


      "Thỉnh chủ nhân trách phạt!" Mười mấy người biết dù biện bạch thế nào cũng thể che khuất khuyết điểm của bọn , dù sao đặt ngay trước mắt.


      "Trở về mỗi người lĩnh 20 roi!" Lý Mặc Nhiên phủi tay bỏ lại câu lãnh khốc rồi xoay người rời khỏi, tại muốn chạy trở về nhìn xem người nọ có phải còn ở trong Lam Tinh phủ hay , hi vọng đúng như điều nghĩ.


      Lý Mặc Nhiên vội vàng vận khinh công bay , lưu lại mười mấy người sau khi nghe phạt 20 roi, tâm như được thở ra hơi, thấy chủ nhân rời cũng nhanh chóng biến mất khỏi sơn động.


      Nhưng ai ngờ tới, ngay sau khi mọi người rời khỏi, hai bóng dáng ló ra phía sau tảng đá bị dịch chuyển.


      "Tiểu Mễ, vì sao phải trốn tránh đại ca, mà buổi tối ngươi nơi nào thế ?" Lý Thụy Nhiên cả buổi tối đều lo lắng chờ bạch Tiểu Mễ trở về, Bạch Tiểu Mễ vừa mới trở về liền lôi kéo trốn vào sơn động hẹp này, hơn nữa biết từ nơi này lấy ra khối đá tảng chắn cửa sơn động, như vậy hữu dụng sao?


      Vừa thấy liền biết trong đó có điểm kỳ quặc.


      Sơ hở ràng như vậy, vốn cho rằng Đại ca vừa tiến vào là có thể nhìn thấy, nhưng Lý Thụy Nhiên lại há hốc miệng, Đại ca vậy mà lại phát ra, đúng là ngoài dự đoán.


      Cũng biết Tiểu Mễ rốt cuộc là làm như thế nào?
      Phong Vũ Yên, vanlactamviem, cuncon6 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :