1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Điền Văn Man Thê - Trạch Trạch Nhân Sinh (Update C112/173)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 87: Phát hiệp nghị

      “Chúng ta là khách nhân của thần y Tư Nguyên!” Vốn muốn trả lời nhưng chống lại ánh mắt lạnh như băng của đối phương, theo bản năng, thân thể Nhạc Dao run rẩy, sau lưng toát mồ hôi lạnh, ánh mắt đáng sợ, khí thế quá lớn, Nhạc Dao thừa nhận thể đáp lời.

      “Nương tử, chúng ta trở về phòng nghỉ ngơi thôi!” Lý Mặc Nhiên chỉ nhìn thoáng qua Nhạc Dao, lập tức thay đổi sắc mặt nhìn về hướng Bạch Tiểu Mễ, ôn nhu như nước .

      Bạch Tiểu Mễ biết Nhạc Dao muốn gặp mình, lập tức quay người hướng về phòng, nhưng chưa được hai bước bị Lý Mặc Nhiên kéo lại, hơn nữa còn bị giữ chặt rồi trực tiếp bị ôm ngang, sau đó hướng bên ngoài sân.

      “Này! Ngươi làm gì thế? Muốn đâu?” phải lần đầu tiên Bạch Tiểu Mễ bị Lý Mặc Nhiên tập kích, có lẽ thành thói quen nên chỉ kinh ngạc chút rồi lập tức bình tĩnh lại, nhưng thấy Lý Mặc Nhiên trở về phòng mà về hướng khác nên có chút khó hiểu hỏi.

      “Nương tử, chúng ta về phòng ngủ của mình được ?” Tuy là hỏi nhưng hành động có chút chần chừ, người ra khỏi sân.

      Tiến vào sân, nguyên Lý Mặc Nhiên chú ý tới, đúng là xuất nữ tử xa lạ, nhưng nhạy cảm phát trong sân còn còn hơi thở, hơi thở cơ hồ khó cảm nhận được, là cao thủ! Lý Mặc Nhiên liền nghĩ cách tốt nhất, muốn nương tử ở nơi an toàn khi chưa biết tình huống của đối phương.

      “Vì sao?” Bạch Tiểu Mễ nhìn về phía Lý Mặc Nhiên, ở chung phải hai ngày, thói quen của , nàng rất ràng, ngày hôm qua còn ở phòng đó, hôm nay lại muốn phòng khác, điều này thể khiến Bạch Tiểu Mễ nghi ngờ.

      “Giường trong phòng vi phu lớn hơn nhiều so với giường trong phòng khách, ngủ cũng thoải mái hơn!” Lý Mặc Nhiên hồn nhiên .

      “Vậy ngươi thả ta xuống đây ! Ta để ý chuyện đó!” Có quỷ mới tin , ánh mắt Bạch Tiểu Mễ rời mặt Lý Mặc Nhiên, muốn từ mặt nhìn ra chuyện gì, đáng tiếc, râu mặt Lý Mặc Nhiên quá mức tươi tốt, có thể nhìn ràng nhất là đôi mắt, mà ánh mắt tại hướng về phía trước, căn bản nhìn nàng, cho nên Bạch Tiểu Mễ vẫn nhìn ra vẻ mặt của .

      “Nương tử, đừng tức giận có được ? Vi phu sai rồi!” Lý Mặc Nhiên cúi đầu, ôn nhu trong mắt có thể chảy ra nước.

      “…” Biết tên này như vậy, thà hỏi còn hơn, chỉ cần chuyện tên này muốn, mặc kệ bình thường đối với nàng gì nghe nấy, nhưng phía sau cũng lộ ra nửa câu.

      Thế nhưng Lý Mặc Nhiên sai, sau khi tiến vào phòng, Bạch Tiểu Mễ phát phòng này quả lớn gấp đôi phòng của nàng, lấy màu xám làm chủ đạo, đơn giản rộng rãi, cảm giác dương cương, cực kỳ phù hợp với Lý Mặc Nhiên, đặc biệt là chiếc giường lớn kia, bốn người nằm vẫn thấy rộng, hơn nữa còn mềm mại hơn giường của nàng rất nhiều.

      “Thả ta xuống đây !” Bạch Tiểu Mễ bất đắc dĩ vỗ ngực người nào đó, người này còn muốn ôm nàng đến khi nào? đúng là ôm đến nghiện rồi!

      “Ừ, nghe nương tử!” Lý Mặc Nhiên lúc này rất nghe lời, bước nhanh đến bên giường, sau đó cẩn thận đặt Bạch Tiểu Mễ giường, tựa như hạ trân bảo hiếm có dễ vỡ.

      Nhìn bộ dáng bình yên của nương tử nhà mình, trong lòng Lý Mặc Nhiên lại khua chiêng, ánh mắt hơi dời xuống, lập tức bị đôi môi phấn nộn hấp dẫn.

      Nhịn được nuốt nước miếng, tim đập nhanh, tưởng tượng cảm giác ngọt ngào từ cái miệng kia, ý quyết tâm liền động, đầu từ từ tiếp sát nơi khát vọng.

      Nhìn mặt gấu càng ngày càng nhích gần mặt nàng, Bạch Tiểu Mễ lập tức mông lung, vội vàng dùng tay chắn giữa mặt hai người rồi : “Lý Mặc Nhiên, còn mau đứng dậy, ngươi rất nặng đấy!” Bạch Tiểu Mễ tận lực giữ vững bình tĩnh, hình như nhìn ra động tác vừa rồi của Lý Mặc Nhiên thể ý nghĩa gì.

      Lý Mặc Nhiên nhìn tay che trước mắt, có chút tiếc hận, bàn tay trắng nõn như ngọc, mảnh khảnh trơn mềm, thơm, ánh mắt tia cười, lập tức hướng bàn tay mảnh ngọc ngà, từng cái hôn tới tấp, xúc cảm mềm mại, tuyệt mĩ dập dờn mở ra trong lòng, thân thể cũng trở nên nóng dần.

      Cánh môi ấm áp phối hợp với râu quai nón bên miệng, cảm giác tê dại ngứa ngứa truyền từ lòng bàn tay, Bạch Tiểu Mễ trừng to mắt nhìn tên lưu manh.

      “Lý Mặc Nhiên, ngươi đứng dậy cho ta, …hu hu!” Bạch Tiểu Mễ hung rút bàn tay bị xâm phạm của mình về, quyết liệt chà tay chăn, có tay ngăn cản, bạn gấu đại gia đợi Bạch Tiểu Mễ kêu oán xong, môi rơi vào đúng nơi muốn, đem oán giận kia nuốt toàn bộ vào môi mình.

      Hương thơm mềm mại, có vị ngọt nhạt, quả nhiên là mỹ vị như trong tưởng tượng của , tâm tư vốn chỉ lướt qua, nhưng gặp phải cánh môi tuyệt vời này lại xóa sạch ý nghĩ của , muốn nhiều.

      “Hu hu! Trứng thối…bỏ…ra!” Bạch Tiểu Mễ vùng vẫy muốn đẩy tên nam nhân giở trò lưu manh với nàng, nhưng nàng vừa , trái lại còn tạo cơ hội cho tên gấu thừa cơ mà tiến vào.

      khí trong phòng nhất thời nóng rực, người sốt ruột vùng vẫy, người dây dưa hưởng thụ,

      “Nương tử!” Giọng khàn khàn trầm thấp, mang theo dục vọng nhàn nhạt, hai mắt trở nên mơ hồ, sau khi kéo dài nụ hôn rất lâu, cánh môi Lý Mặc Nhiên hơi dời xuống, bắt đầu nụ hôn dưới cần cổ duyên dáng của nàng, tay thể khống chế vuốt ve người trong lòng, khát vọng nàng mãnh liệt hơn nhiều so với nghĩ.

      giờ Lý Mặc Nhiên có cảm giác, dù chết người nàng, cũng cam tâm tình nguyện.

      “Lý Mặc Nhiên, ngươi muốn làm gì? Ngươi bắt buộc ta!” Bạch Tiểu Mễ thở hồng hộc, tuy bị hôn có chút tâm động nhưng vẫn cực lực duy trì lý trí, tay đẩy đầu , khi nhìn đến đôi mắt đỏ của , Bạch Tiểu Mễ hoảng sợ, nàng biết nếu ngăn cản, hôm nay nàng bị ăn sạch sành sanh rồi.

      “Nương tử, chúng ta là phu thê!” Lý Mặc Nhiên tự nhiên muốn khinh địch mà buông tha nàng, thân thể giờ muốn bốc cháy, nhu cầu cấp bách trước mắt là nàng vội tới dập lửa cho , cũng chỉ có nàng mới có thể dập tắt, bởi vì cho tới bây giờ, cũng chỉ mình nàng mới dẫn lửa.

      “Khi ký hiệp nghị lúc trước, ngươi đáp ứng rồi!” Tim Bạch Tiểu Mễ đập rất nhanh, nàng có động lòng với Lý Mặc Nhiên, tuy rất muốn thừa nhận nhưng vừa rồi nàng nghĩ theo .

      Đúng là Tư Nguyên là nữ tử mỹ lệ, Bạch Tiểu Mễ phát có chút vướng mắc, bộ dạng này của Lý Mặc Nhiên mà còn có thể trêu hoa ghẹo nguyệt, lần này nàng đụng phải, vậy còn lần sau?

      Chẳng lẽ sinh hoạt của nàng về sau giống với sinh hoạt của nữ tử cổ đại, cả ngày trach đấu tranh đoạt người nam nhân sao, đây phải cách sống mà nàng muốn, cho nên, Bạch Tiểu Mễ vốn tậm động cũng trở lên lạnh dần.

      Bản thân Lý Mặc Nhiên tuy bộ dáng được tốt lắm, nhưng giá trị con người lại cao, thân phận hiển hách, mặc kệ ở cổ đại lạc hậu hay đại, đều có vô số nữ tử ùn ùn kéo tới, hai người có thể cự tuyệt nhưng mười người, trăm người sao?

      Bạch Tiểu Mễ có chút lo lắng, nhớ thời gian ở Hắc Phong trại, tại lại có chút dao động, nàng muốn sống cả đời với thân phận này.

      Bạch Tiểu Mễ nàng phải gả người, có thể có tiền, có thể có quyền thế nhưng phải toàn tâm toàn ý, nếu điểm ấy làm được, nàng tình nguyện độc thân cả đời.

      Hiệp nghị? Lý Mặc Nhiên bỗng bị từ này thu hút, ánh mắt rơi người nương tử nhà mình, đôi mắt to mỹ lệ của nàng ràng có chút động tình, giờ lại biến thành kiên định, mà kiên định nhằm vào , kiên định cùng tiếp tục kéo dài, thích nương tử như vậy.

      Nhưng Lý Mặc Nhiên tiếp tục, bởi vì chưa khôi phục trí nhớ, vừa nghe ý tứ trong lời của nương tử, bọn họ tựa hồ chưa phải phu thê chân chính?

      Nương tử rất quen thuộc đối với , cũng phản đối cùng cùng giường chung gối, lại càng phản đối ôm, nhưng lại cho tiến thêm bước phát triển, vốn cho rằng hai người hơn năm thấy, giữa hai người có chút quen, tại xem ra cũng phải có chuyện như vậy?

      Thấy dục vọng thoái lui trong mắt Lý Mặc Nhiên, Bạch Tiểu Mễ thở dài nhõm, tồi, vẫn tuân thủ hiệp nghị, nếu có lẽ hôm nay nàng khó tránh thoát.

      Lý Mặc Nhiên vẫn như cũ nằm người Bạch Tiểu Mễ, có động tác tiếp theo.

      “Lý Mặc Nhiên, ngươi rất nặng đó! Còn mau ngồi dậy!” Hai ngươi chuyện, trong phòng yên tĩnh khiến tâm người lo lắng, nhìn người lâu ngồi dậy, Bạch Tiểu Mễ lo sợ nếu còn đè nàng, lại bỗng nhiên nổi thú tính phiền toái.

      “Nương tử yên tâm, vi phu làm sao có thể quên chứ? Vi phu nhất định khiến nương tử cam tâm tình nguyện!” Lý Mặc Nhiên xoay người nằm bên cạnh nàng, nhưng tay rời khỏi Bạch Tiểu Mễ, ôm eo nàng, thăm dò điểm mấu chốt của hai người.

      Bạch Tiểu Mễ thấy xoay người nằm xuống, lại thở dài nhõm, cả ngày ở bên ngoài có chút mệt mỏi, khi nguy cơ giải trừ, Bạch Tiểu Mễ trực tiếp nhắm mắt lại.

      Đợi bên người truyền đến tiếng thở đều đặn, Lý Mặc Nhiên vô thanh thở dài, tại toàn thân bị lửa nóng buộc chặt, còn người nào đó dẫn lửa cho lại có lương tâm ngủ thiếp , chỉ có điều, theo phản ứng của nàng, Lý Mặc Nhiên xác nhận thêm chuyện.

      Bọn họ trừ bước cuối cùng, những cái khác nương tử tựa hồ đều phải đối, cái này dễ làm rồi.

      Trong ánh mắt thâm thúy của đại gia gấu xảo trá, lập tức ôm người chặt vài phần, tuy thân thể càng thêm khó chịu nhưng chạm vào người nàng còn khó chịu hơn, Lý Mặc Nhiên càng nguyện ý chịu đựng ngọt ngào thống khổ này.

    2. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 88: Học y sao?

      Khi Bạch Tiểu Mễ tỉnh lại, vừa mở mắt ra là mặt gấu gần trong gang tấc, râu gấu đụng mặt nàng, cảm giác ngứa quen thuộc.

      Bỗng nhiên đôi mắt gấu vốn nhắm chặt lại mở ra, đôi con ngươi thâm thúy như ngọc đen tiến vào tầm mắt nàng, lập tức mặt gấu nở nụ cười rạng rỡ, trông ngốc nghếch.

      “Nương tử!” Bởi vì vừa mới tỉnh lại, giọng có chút khàn, từ tính mang theo mị lực nam tính, đánh thẳng vào lòng người, tim nàng nhất thời lỡ nhịp.

      “Ba!” Bỗng nhiên tiếng hôn môi vang lên, Bạch Tiểu Mễ chỉ cảm thấy cánh môi mình bị đụng, đợi phản ứng kịp mới biết nàng bị bạn gấu nào đó chiếm tiện nghi.

      Bạch Tiểu Mễ trừng mắt nhìn tên lưu manh chiếm tiện nghi của nàng, tên này đúng là giây cũng quên chiếm tiện nghi mà?

      “Sớm nha nương tử!” Nhìn nét mặt sinh động của nương tử, bạn gấu cười ha ha, trong mắt đầy mỹ mãn vui sướng.

      “Cười cái gì? Còn mau rời giường?” Bạch Tiểu Mễ tức giận đạp mấy cái vào bạn gấu ngây ngô, lập tức nhanh chóng rời giường, đối với Lý Mặc Nhiên, tâm tình Bạch Tiểu Mễ cực phức tạp, cho nên Bạch Tiểu Mễ muốn gần , nhưng Lý Mặc Nhiên lại nghĩ như vậy, chỉ cần làm gì liền dính lấy nàng, hận thể trực tiếp dính chặt vào người nàng rời.

      Thời điểm hai người rửa mặt xong rồi tiến vào nhà ăn, phát trong phòng ăn có bốn người.

      “Đại ca, Đại tẩu!” Lý Thụy Nhiên nhìn hai người vào, mắt sáng rực gọi.

      “Đại ca, Đại tẩu!” Giọng Lý Cảnh Nhiên trong veo lạnh lùng.

      “Mặc Nhiên ca!” Nghe tiếng hai người gọi, nữ tử mỹ lệ trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch, ánh mắt nhìn về phía Lý Mặc Nhiên u oán, nhưng khi nhìn hướng Bạch Tiểu Mễ, đáy mắt thâm sâu ghen tỵ.

      Trong phòng ăn còn người khác chỉ im lặng lên tiếng nhưng dung mạo của khiến người khó có thể bỏ qua, bởi vì bộ dáng người này rất đẹp, đẹp giống người thế gian, như trích tiên chín tầng trời, khiến người thể tôn trọng vẻ đẹp thánh khiết của .

      “Mạc Tư!” Kỳ người này Bạch Tiểu Mễ quá kinh ngạc, dù sao ngày hôm qua gặp Nhạc Dao, với người lấy công tử nhà mình làm trọng như Nhạc Dao, có khả năng mình xuất ở nơi này.

      Lý Mặc Nhiên nhìn ai, chỉ nhìn về phía người xuất khó hiểu kia, người này tạo cho Lý Mặc Nhiên cảm giác nguy cơ chưa từng có từ trước tới này.

      Lý Mặc Nhiên nhìn về phía nương tử bên cạnh, khi nhìn thấy trong mắt nàng có mê luyến, thở dài nhõm, chỉ có điều, ngay cả như vậy, Lý Mặc Nhiên vẫn cảnh giác, tay nắm chặt tay nương tử.

      Hai người ngồi vào bàn, Lý Mặc Nhiên nhìn về phía Nhị đệ nhà mình, ý tứ thắc mắc trong mắt ràng.

      “Đại ca chưa từng gặp ! Vị này chính là sư phụ của Tư Nguyên!” Nghe tên, Lý Cảnh Nhiên nhìn thoáng qua Bạch Tiểu Mễ, theo lời Đại tẩu, xem ra người này ở đây phải ngẫu nhiên?

      Tư Nguyên kinh ngạc nhìn thoáng qua Bạch Tiểu Mễ, sau đó nhìn sư phụ, phát sư phụ nở nụ cười, tuy nhưng quả cười, khóe miệng hơi vểnh, trong mắt nhu hòa ít.

      Nhìn thay đổi của sư phụ, trong lòng Tư Nguyên thấy hồi hộp, đôi mắt tính kế càng thêm ghen tị.

      Vì sao? Nữ tử này có gì tốt? Dung mạo nàng ta đẹp bằng nàng, tay Tư Nguyên nàng y thuật cao minh, toàn bộ đại lục trừ sư phụ cùng sư huynh, ai tốt hơn so với nàng, đến võ công, nàng coi như đệ nhất cao thủ.

      Nhưng vì sao, mặc kệ Lý Mặc Nhiên thích nữ tử này, thế nhưng ngay cả sư phụ luôn đối với nữ tử có cảm xúc lại thay đổi?

      Nàng vốn nghĩ, muốn để người Mặc Nhiên ca luôn gọi là thê tử này bị sư phụ hấp dẫn, sau đó phản bội Mặc Nhiên ca, khi đó nàng liền có cơ hội, nhưng trước giờ nàng chưa từng nghĩ tới, sư phụ có cảm tình với nữ tử này, dù sao nàng vẫn nghĩ chuyện đó có khả năng.

      phát sinh ngay trước mắt, Tư Nguyên nhất thời bị việc này đả kích, sắc mặt vốn trắng bệch thêm vài phần ghen tị cùng dám tin, bất quá nàng cúi đầu sâu, để cảm xúc của mình biểu ra ngoài.

      “Nguyên lai là cốc chủ Thần Y cốc, ngưỡng mộ đại danh lâu!” Lý Mặc Nhiên nhìn về phía Mặc Tư, vẻ mặt chân thành.

      “Gia chủ khách khí, Mạc Tư phiền ngài!” Vẫn là giọng trong veo lạnh lùng nhưng lại khiến người ta thể khinh thường, ngược lại cảm thấy nên là người như vậy, thái độ cũng theo lý thường.

      “Cốc chủ có thể tới Lam Tinh phủ, Mặc Nhiên tự nhiên hoan nghênh vô cùng, tại sao lại quấy rầy chứ!” Lý Mặc Nhiên chính trực bình thản , bởi vì thân phận đối phương mà có lời nịnh bợ cùng ý mượn sức.

      Mặc Tư gật đầu, ánh mắt trong veo lạnh lùng chống lại đôi mắt sâu sắc của Lý Mặc Nhiên, hai người cứ nhìn như vậy, mãi đến khi ánh nhìn kỳ dị của Bạch Tiểu Mễ bắn phá thân hai người, lúc này mỗi người mới thu lại ánh mắt của mình.

      Thấy hai người nhìn nhau “thâm tình” nữa, Bạch Tiểu Mễ có chút tiếc hận.

      Làm hủ nữ, tuy tính toán nghiệp phát triển đam mỹ nhưng nàng rất muốn nhìn công và thụ thực, hơn nữa còn là loại mỹ nhân kết hợp với dã thú.

      “Nương tử, nàng nghĩ gì thế?” biết vì sao? Nhìn ánh mắt lấp lánh của nương tử, Lý Mặc Nhiên liền thấy lạnh sống lưng, cảm thấy suy nghĩ trong đầu nàng nhất định phải chuyện tốt.

      Ánh mắt như vậy? Rất có ý tứ nha? Mạc Tư nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ, trong mắt tràn đầy hứng thú!

      “A! có gì! có gì! Ha ha! Ta nghĩ khi nào mới có thể ăn cơm, ta đói bụng rồi!” Chẳng lẽ muốn nàng , nàng là muốn nhìn hai người bọn họ có hay phát triển quan hệ đương sao? Nếu nàng dám ra, có thể biết chắc chắn kết cục của nàng cực kỳ thảm.

      “Bắt đầu !” Lý Mặc Nhiên mỉm cười, dùng đũa gắp thức ăn vào trong bát Bạch Tiểu Mễ.

      Bạch Tiểu Mễ chỉ nhìn thoáng qua, cũng quá để ý, trực tiếp ăn.

      “Mạc Tư ngươi là thần y sao?” Bạch Tiểu Mễ tò mò hỏi, cốc chủ Thần y cốc, Bạch Tiểu Mễ nghe cực kỳ ràng, nghĩ tới mỹ nam lại còn là thầy thuốc, khó có được.

      “Xem như thế!” Giọng trong veo lạnh lùng, Mạc Tư tao nhã ăn cơm.

      quá thần kỳ!” Trước kia Bạch Tiểu Mễ rất sùng bái những thầy thuốc, kiếp trước nàng vốn muốn học y nhưng bởi vì phụ thân nên mới học nông khoa, đối với người chuyên cứu sống người khác, Bạch Tiểu Mễ nàng rất có cảm tình.

      “Ha ha ha! Nếu Tiểu Mễ nguyện ý, Mạc Tư nguyện đem y thuật suốt đời truyền cho Tiểu Mễ, như thế nào?” Mạc Tư bỗng nhiên .

      Mắt sâu Lý Mặc Nhiên bỗng hơi nheo lại nhìn nam tử đẹp giống người thường kia, ta là muốn đào góc tường nhà sao? Được lắm! Được lắm! Lý Mặc Nhiên dùng nét mặt đổi, nhìn về phía nương tử bên người.

      …, vẫn là thôi !” Bạch Tiểu Mễ cao hứng nhưng lập tức cảm thấy hai ánh mắt bất thường truyền đến, là ghen ghét, ôn nhu, Bạch Tiểu Mễ vốn muốn đáp ứng lại bị nuốt trở về.

      sao, nếu Tiểu Mễ muốn bái sư, Mạc Tư chỉ dạy nàng y thuật, Tiểu Mễ báo sư cũng cần lo lắng!” Mỹ nam tử chuyện, giọng điệu tinh khiết dễ nghe, ánh mắt nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ tràn đầy ý cười hiền lành.

      Tư Nguyên nắm chặt tay trong ống tay áo, móng tay đâm sâu vào da thịt mà biết.

      Vì sao? Nàng trăm cay nghìn đắng cầu xin, vì sao nàng ta vừa tới lại có được, nếu nàng ta đồng ý, vậy Thần Y cốc chủ tương lai? Tư Nguyên dám nghĩ tiếp, chỉ có thể bình tĩnh nhìn Bạch Tiểu Mễ, lúc này nàng cũng hoàn toàn quên che giấu suy nghĩ của mình, ánh mắt ghen ghét lộ liễu nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ, mang theo nồng nặc cam lòng.

      Lý Mặc Nhiên tự nhiên cũng lo lắng, tuy nương tử nhà mình học y là chuyện tốt, nhưng Lý Mặc Nhiên nguyện ý để nương tử nhà mình theo người nam nhân như vậy, bất quá cho dù trong lòng muốn nhưng cũng lên tiếng ngăn cản, biết nương tử nhà mình khác biệt, nàng có chủ kiến của nàng, nếu tùy tiện đề xuất ý kiến phản đối, có lẽ nương tử ngược lại đáp ứng.

      Chuyện biến khéo thành vụng như vậy, Lý Mặc Nhiên ngu dốt làm, tuy thể nhưng tay nắm chặt cổ tay nương tử, biểu đạt ý tứ của mình.

      Ánh mắt thâm sâu nhìn nương tử, trong mắt viết ràng, nhanh cự tuyệt ta, nhanh cự tuyệt ta!

      Trong lòng Lý Thụy Nhiên có chút kinh ngạc, nghĩ tên nam nhân đẹp tựa nghiệt thực ra lại làn cốc chủ Thần Y cốc thần bí, hơn nữa tuổi ta còn quá trẻ, nhưng biết vì sao? lại cảm thấy người này rất nguy hiểm, có chút lo lắng nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ.

      Tại sao Đại ca lại phản đối chứ?

      Trong bữa cơm cũng chỉ có Lý Cảnh Nhiên an tĩnh ăn uống, dường như ngay từ đầu nhìn thấy sóng ngầm mãnh liệt bàn cơm, tư thế bình yên quan tâm đời, giống như bàn ăn chỉ có mình vậy.

      “Nếu để cơ hội sau này !” Bạch Tiểu Mễ cảm thấy tay bị nắm có chút đau, thở dài, lập tức phỏng theo sao cũng được, nàng muốn học y nhưng những người này tựa hồ hy vọng nàng học, Bạch Tiểu Mễ đành phải đem chuyện này đè xuống.

      Lý Mặc Nhiên thở dài nhõm, Lý Thụy Nhiên cũng thở ra, chỉ có tâm tư Tư Nguyên lại phức tạp, nghe Bạch Tiểu Mễ từ chối, mới cảm thấy buông lỏng đồng thời lại càng tức giận, nàng cầu mà được, nhưng trong mắt người khác lại đáng được nhắc tới, điều này khiến nàng mất thăng bằng, tự nhiên cao hứng nổi.

      sao, chỉ cần Tiểu Mễ nguyện ý, về sau cửa lớn Mạc Tư vĩnh viễn vì nàng mà mở ra!” Lời này rất có nghĩa khác, ánh mắt Lý Mặc Nhiên lạnh lùng quét qua.

      “Cảm ơn Mạc Tư, ngươi là người tốt!” Trái ngược Lý Mặc Nhiên khó chịu, Bạch Tiểu Mễ vui sướng.

      bữa cơm, dưới khí kỳ lạ hoàn tất.

    3. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 89: Sóng ngầm mãnh liệt

      “Mặc Nhiên ca, hôm nay phải trị liệu!” Thấy Lý Mặc Nhiên muốn theo Bạch Tiểu Mễ rời , Tư Nguyên gấp gáp gọi người.

      Lý Mặc Nhiên nhíu mày, vừa định cự tuyệt bị Bạch Tiểu Mễ ngăn cản.

      “Thương tổn của ngươi vẫn chưa tốt lên sao?” Bạch Tiểu Mễ kinh ngạc, nếu còn thương tổn, tại sao ngày hôm qua lại mang theo nàng chạy loạn khắp nơi, đây chẳng phải muốn sống nữa sao?

      còn đáng ngại!” Lý Mặc Nhiên thấy nương tử quan tậm, trong lòng vui mừng.

      “Mặc Nhiên ca, nội thương thể sơ suất, nếu về sau lưu lại bệnh căn! Bạch tiểu thư cũng hy vọng Mặc Nhiên ca về sau lưu lại mầm bệnh, đúng ?” Tư Nguyên tới trước mặt hai người, mắt lộ lo lắng, mang theo trách cứ nhìn Bạch Tiểu Mễ.

      Bạch Tiểu Mễ bị Tư Nguyên nhìn như vậy, có chút khó hiểu, thương tổn lưu lại bệnh căn hay liên quan gì đến nàng, cũng phải nàng mang theo chạy loạn, là mang theo nàng mà.

      “Lý Mặc Nhiên ngươi vẫn nhanh để thần y khám !” Trong lòng tuy khó chịu nhưng Bạch Tiểu Mễ cũng thể để ý đến thân thể Lý Mặc Nhiên, lập tức nhìn về phía .

      “Đại ca, huynh nghe Đại tẩu ! Nếu Đại tẩu lo lắng!” Lý Cảnh Nhiên tới, ngày hôm qua ra ngoài cả ngày, dược cũng chưa ăn, như vậy đối với thương tổn của Đại ca đúng là có lợi.

      “Đại ca, huynh phải nhanh tốt hơn, các huynh đệ đều nhớ huynh! Hy vọng huynh có thể nhanh chóng trở về!” Lý Thụy Nhiên vội vã tới, đứng bên cạnh Lý Cảnh Nhiên, vẻ mặt lo lắng nhìn Lý Mặc Nhiên.

      Tư Nguyên thấy mọi người đều hỗ trợ khuyên nhủ, khóe miệng hơi nhếch, cũng chỉ có thời gian trị liệu, Mặc Nhiên ca mới ở mình cùng nàng, nhưng câu kế tiếp của lại khiến nàng cao hứng nổi.

      “Vậy nương tử ở cùng vi phu có được ?” Lý Mặc Nhiên chờ mong nhìn Bạch Tiểu Mễ, bộ dáng kia giống như, chỉ cần nàng cùng , liền chữa bệnh.

      …., vậy được rồi!” Vốn muốn cự tuyệt nhưng khi nhìn thấy ánh mắt u của mọi người đều tập trung về phía mình liền biến thành đáp ứng, có cách, nếu đáp ứng, Bạch Tiểu Mễ lo rằng chính mình bị những ánh mắt này trực tiếp lăng trì rồi.

      Sắc mặt Tư Nguyên nhất thời trắng bệch, thân thể cứng đờ đứng tại chỗ.

      “Nương tử, nàng đối vi phu tốt!” ngại mọi người ở đây, Lý Mặc Nhiên biết xấu hổ dán lên người Bạch Tiểu Mễ, tay lớn thon dài nắm tay của nàng vào trong tay, xúc cảm mềm mại kia truyền đến, vẻ mặt Lý Mặc Nhiên thỏa mãn.

      Lý Cảnh Nhiên bình tĩnh nghiêng đầu sang bên, tựa hồ cảm thấy Đại ca mình biết xấu hổ, quá dọa người.

      Lý Thụy Nhiên hiển nhiên nhìn quen, cho nên quá để ý, chỉ là đối với thiếu niên chưa từng vẫn có chút thẹn thùng, lập tức quay đầy sang chỗ khác.

      Bạch Tiểu Mễ cũng bình thản, dù sao chuyện này ở Hắc Phong trại thường xuyên phát sinh cũng có gì kỳ quái, tay đem đầu lớn của tựa vai nàng đẩy ra: “Còn , ta liền tốt!”

      , lúc này !” Lý Mặc Nhiên cười hì hì, muốn ra ngoài.

      “Tư Nguyên, Đại ca nhờ vào nàng!” Thấy Tư Nguyên bình tĩnh nhìn hai người, sắc mặt vô cùng tốt, ghen ghét trong mắt nàng còn chưa kịp thu hồi, Lý Cảnh Nhiên hơi nhíu mày, lập tức thản nhiên .

      “Cảnh Nhiên ca sao lại như vậy! Đây là việc Tư Nguyên phải làm, hơn nữa ta cũng mong Mặc Nhiên nhanh khỏi!” Tư Nguyên khôi phục rất nhanh, vẻ mặt thành khẩn nhìn về phía Lý Cảnh Nhiên, dường như khuôn mặt vặn vẹo ghen tỵ kia phải là nàng.

      “Ừ, cảm ơn! Tư Nguyên, mời!” Lý Cảnh Nhiên thấy hai người phía trước khuất bóng dáng ở đại sảnh, ra dấu mời Tư Nguyên, sau đó cùng Tư Nguyên ra ngoài theo hai người kia, Lý Thụy Nhiên trước khi rời quay đầu nhìn thoáng qua nam nhân mỹ lệ kỳ lạ kia, hừ lạnh tiếng rồi bắt kịp người phía trước.

      Người trong toàn bộ phòng ăn đều rời , Mạc Tư vừa rồi còn đăm chiêu ngẩng đầu lên, khóe miệng vẽ ý cười hàm xúc.

      “Công tử!” Nhạc Dao mực bên ngoài thấy mọi người rời lúc này mới tiến vào, nhìn thấy Mạc Tư vẫn như cũ, cẩn thận gọi tiếng.

      Mạc Tư nhìn Nhạc Dao, cúi đầu tao nhã nước chảy mây trôi bắt đầu ăn, bộ dáng tự nhiên như phải làm khách tại nhà người, mà là tại nhân gian tiên cảnh, món ăn cũng phải món ăn bình thường trong gia đình, mà là mỹ tửu rượu ngon cung trăng chín tầng trời.

      Nhạc Dao khó chịu, nhìn trộm công tử nhà mình, kỳ cho tới bây giờ nàng vẫn công tử tới nơi này làm gì? Nàng tin là vì đệ tử Tư Nguyên mà tới, nghĩ đến nữ tử ngũ quan tinh xảo, tuyệt mỹ nhưng lại có chút trẻ con kia, chẳng lẽ là vì nàng ta sao?

      Đúng là cũng có khả năng? Bọn họ quen biết ở chung cũng mới hai ngày, hơn nữa mục đích trước đó của công tử cũng là ở đây? Nhạc Dao nghĩ ra, chỉ là đem chuyện này đặt trong lòng, nghĩ ra liền nghĩ là được, dù sao công tử làm gì, nàng dùng toàn lực hỗ trợ là được.

      Nhạc Dao nhìn về phía công tử nhà mình, càng nhìn càng cảm thấy công tử quả thực hoàn mỹ như thần, từ khi nhặt nàng về làm nha hoàn, trong lòng Nhạc Dao dung được người khác, trong mắt chỉ có người là công tử, chỉ cần công tử muốn, nàng dùng hết khả năng vì mà làm.

      “Nhạc Dao cũng ăn cơm !”Người tao nhã kia thản nhiên .

      “Công tử, Nhạc Dao bây giờ!” Nhạc Dao nhìn thoáng qua công tử rồi lập tức lùi xuống, tuy nàng hề đói, nhưng công tử vậy kỳ muốn người quấy rầy, cái này nàng biết.

      Sau khi Nhạc Dao rời , người chẫm rãi đứng lên, từ từ về phía trước, động tác đều siêu phàm thoát tục, dung mạo tuyệt mỹ, dáng người thon dài cao ngất, tuyệt thế tao nhã, khiến bọn họ vệ nha hoàn nhìn lén nhịn được mặt hồng tim đập.

      Nơi nào đó trong sân.

      “Mặc Nhiên ca cần thi châm nếu có thể cần tuyệt đối an tĩnh, các vị có thể ra ngoài trong giây lát!” Tư Nguyên miệng cười hoàn mỹ, ánh mắt quét về phía mọi người, sau cùng dừng người Bạch Tiểu Mễ, nhìn nam tử vẫn chắn trước mắt nữ tử kia, trong mắt Tư Nguyên chua sót.

      “Được nha!” Bạch Tiểu Mễ chỉ mong sao ra ngoài, tên Lý Mặc Nhiên này quá dính người.

      Lý Cảnh Nhiên quay đầu nhìn thoáng qua Tư Nguyên, xem ra nữ tử này định buông tha?

      “Những người khác ra ngoài, nương tử ở lại!” Lý Mặc Nhiên từ đầu muốn thỏa hiệp, căn bản để ý tới Bạch Tiểu Mễ giãy dụa, cũng có ý muốn buông nàng ra.

      Lý Mặc Nhiên nhìn thành phúc hậu, thực tế đầu óc tuyệt ngu dốt, đối với cầu của Tư Nguyên biết , khi quyết định, Lý Mặc Nhiên bất luận vì cái gì đều do dự.

      Tư Nguyên là thần y, tuy Lý Mặc Nhiên tin tưởng nhưng cũng lo lắng nàng ta động tay chân, đến lúc đó nương tử hiểu lầm là tốt, bỏ lỡ lần, cho phép giữa hai người lại phát sinh ra bất kỳ chuyện hiểu lầm nào.

      Lý Cảnh Nhiên hai lời lôi kéo Lý Thụy Nhiên hiểu tình huống ra ngoài.

      Nhất thời trong phòng chỉ còn lại ba người.

      “Lý Mặc Nhiên, ngươi đừng hồ nháo có được , tại là chữa bệnh, là chữa khỏi bệnh cho ngươi đấy?” Bạch Tiểu Mễ tháo được tay Lý Mặc Nhiên, bất đắc dĩ nhìn , nam nhân chẳng lẽ mù sao? thấy thần y mỹ nữ kia dùng ánh mắt sắc như đao muốn đem nàng chặt thành thịt vụn à?
      “Nếu nương tử ở lại, vi phụ trị liệu, dù sao tại cũng có chuyện gì!” Lý Mặc Nhiên nhìn sắc mặt càng ngày càng khó coi của Tư Nguyên, tiếp tục làm nũng với nương tử nhà mình.

      Bạch Tiểu Mễ có biện pháp, ngẩng đầu nhìn thần y mỹ nữ, trong mắt : Thấy chưa! phải ta ra, là ta ra được! Ngươi xem rồi làm ?

      “Mặc Nhiên ca, lần thi châm này rất trọng yếu, Tư Nguyên lo lắng quấy rầy ảnh hưởng đến nội thương!” Rất dễ dàng mới có cơ hội, hơn nữa nàng cũng muốn thừa dịp lần này để Mặc Nhiên ca thể cưới nàng, làm sao có thể để nữ nhân này phá hủy chứ?

      “Nếu Tư nguyên thần y nắm chắc, vậy Mặc Nhiên tự mình chữa thương cũng được! Nương tử, chúng ta nên quấy rầy đại phu Tư Nguyên! Chúng ta ra ngoài !” Tư Nguyên càng như vậy, Lý Mặc Nhiên càng thấy kỳ lạ, dù sao trước kia thi châm, phải chưa từng có ai ở lại nhưng lúc ấy cũng thấy nàng ta qua? Nhưng hôm nay sao?

      Đây tuyệt đối bình thường, Lý Mặc Nhiên nghĩ tới đây, trong mắt lạnh lùng, chỉ có điều biểu mặt, vẫn như cũ tựa chơi xấu tựa người Bạch Tiểu Mễ, thuận thế muốn kéo Bạch Tiểu Mễ rời .

      “Khoan Mặc Nhiên ca, Bạch tiểu thư muốn lưu lại cũng sao!” Tư Nguyên thấy người muốn rời , vội vàng tiến lên ngăn hai người.

      “Tư Nguyên, nàng là nương tử của tại hạ, ngươi nên gọi nàng là Lý phu nhân!” Vốn muốn dẫn ra chuyện này nhưng nghe nàng ta lặp lại nhiều lần Bạch tiểu thư, Lý Mặc Nhiên rốt cục nhịn được sửa đúng.

      Nghe lời của nàng ta, giống như nương tử phải là nương tử của vậy.

      Mặt Tư Nguyên trắng bệch, lệ trong mắt đảo quanh, điềm đạm đáng nhìn người trước mặt lòng ái mộ, tâm nhất thời như bị vạn kim đâm, đau đến khó thở.

      Đáng người người nàng nhìn nàng, mà trong mắt , tâm đều là nữ tử bên cạnh .

      Lý Mặc Nhiên nhìn thấy nhưng Bạch Tiểu Mễ nhìn cũng chẳng vui nổi, dù sao ánh mắt kia quá nóng bỏng.

      Nhìn ra được thần y mỹ nữ tâm thích Lý Mặc Nhiên, đây cũng là nghi hoặc của nàng, vốn nàng cho rằn đối phương chỉ nhìn tới thân phận cùng địa vị của Lý Mặc Nhiên, nhưng tại lại phải.

      Bạch Tiểu Mễ nhìn người bên cạnh biết xấu hổ, nam nhân này rốt cục có điểm gì khiến nữ tử có tài có mạo thích? Bạch Tiểu Mễ nghĩ ra?

      Chẳng lẽ thẩm mỹ quan của nữ tử trước mắt có vấn đề, nếu lấy hình tượng Lý Mặc Nhiên như vậy, chỉ cần người có con mắt tốt thích ?

      Thời điểm Bạch Tiểu Mễ thắc mắc nhìn Lý Mặc Nhiên, Tư Nguyên đành nhượng bộ.

      “Lý phu nhân, ngươi nguyện ý lưu lại sao?” Tư Nguyên yếu ớt hỏi Bạch Tiểu Mễ, trong mắt tràn đầy hy vọng, Mặc Nhiên ca nàng có biện pháp nhưng nữ tử có dung mạo trước mắt này, Tư Nguyên vẫn muốn thử xem.

      “Ta…” muốn, câu kế tiếp còn chưa kịp , bị Lý Mặc Nhiên bên người chặn lại.

      “Nương tử đương nhiên là nguyện ý, đúng nương tử!” Lý Mặc Nhiên nhanh chóng tiếp lời Bạch Tiểu Mễ, ngây ngô cười, vẻ mặt lấy lòng nhìn nàng.

      Tuy là hỏi nhưng tay ôm người càng chặt hơn, tựa như chỉ cần Bạch Tiểu Mễ chữ , liền cắt đứt thắt lưng nàng.

    4. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 90: Thi châm trị liệu

      Đối với chuyện cởi quần áo, Lý Mặc Nhiên vẫn có chút băn khoăn, ánh mắt nhìn lướt qua nương tử, phát vẻ mặt nàng đổi, mới thở dài nhõm đồng thời lại có chút buồn bực, chẳng lẽ nương tử kỳ thích , nếu tại sao khi ở trước mặt nữ tử khác cởi quần áo, nàng lại có phản ứng?

      Trái ngược với Bạch Tiểu Mễ sớm luyện thành thói quen, Tư Nguyên đỏ bừng mặt, tuy thi châm ba lần, hôm nay coi như là lần sau cùng, nhưng mỗi lần nhìn thân hình cao ngất của Mặc Nhiên ca, dáng người gầy yếu lại rắn chắc nở rộng của , nàng vẫn thẹn thùng.

      Mâu quang Tư Nguyên chợt lóe, thẹn thùng là thẹn thùng nhưng đối với sở trường của mình tuyệt đối hàm hồ, ánh mắt hơi đảo qua người còn lại trong phòng, trong mắt đắc ý.

      Động tác Tư Nguyên lưu loát bày toàn bộ ngân châm, sau đó tiêu độc, làm tốt công tác chuẩn bị, bắt đầu thi châm người Lý Mặc nhiên, quá trình thi châm rất nhanh, vù vù, động tác nhanh chóng, sau mười mấy châm hạ xuống, toàn thân Lý Mặc Nhiên bị châm thành con nhím.

      Nhìn động tác Tư Nguyên hoa cả mắt, Bạch Tiểu Mễ lần đầu bội phục nữ tử trước mắt, nữ tử này chỉ…có dung mạo, bản lĩnh .

      Nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ kia, cho dù là khi làm việc cũng tản ra xinh đẹp mỹ lệ hấp dẫn, hơn nữa thời điểm làm việc còn nhiều thêm phần mị lực, mọi người đều nam nhân trong công việc cực kỳ có sức quyến rũ, bất quá tại Bạch Tiểu Mễ lại cảm thấy những lời này dùng thân nữ tử cũng tốt.

      Nàng tuy thích thần y Tư Nguyên này nhưng cũng phủ nhận người ta rất xinh đẹp, năng lực cũng mạnh, nữ tử như vậy nên có rất nhiều người thích, nhưng nữ tử ưu tú đó lại thích gấu Lý Mặc Nhiên, thẩm mỹ quan của nàng ta dám khen tặng?

      Bạch Tiểu Mễ ngồi bên miên man suy nghĩ, Tư Nguyên bên thi châm cho Lý Mặc Nhiên đồng thời vận nội lực trị thương cho , trong phòng nhất thời an tĩnh chỉ nghe tiếng thở mỏng ràng, Bạch Tiểu Mễ bình tĩnh nhìn hai người ngồi giường, bỗng nhiên cảm thấy hai người có chút xứng đôi.

      Mặt gấu ràng an tĩnh, có hình tượng lưu manh chơi xấu, nhìn tổng thể mà , Lý Mặc Nhiên là nam nhân phi thường có khí thế, ngồi như vậy cũng có thể khiến người ta cảm giác được mị lực vô hình từ , mà mỹ nữ Tư Nguyên ngồi cạnh , vốn dung mạo hai người khác nhau trời vực, nhưng Bạch Tiểu Mễ lại thấy có nửa điểm xứng.

      Loại cảm giác này làm tâm trạng Bạch Tiểu Mễ có chút thoải mái nhưng lại biết vì sao mình thoải mái.

      Bạch Tiểu Mễ quay đầu nhìn hướng khác, phía bên ngoài cửa sổ có hồ nước lớn, mặt hồ đầy mảnh hoa sen, tiết vào hạ vừa vặn vào vụ mùa hoa sen nở rộ, mảnh lá xanh xen kẽ giữa những đóa hoa phấn hồng, lắc lư nhàng trong gió, giống như những tiên tử mặc quần áo hồng nhạt nhảy múa mặt nước.

      Mà lá sen lục sắc là sân khẩu của các nàng, bên cạnh hồ nước trồng liễu xanh, dáng vẻ thướt tha mềm mại tựa thiếu nữ, kèm với tiên tử nhảy múa giữa sân khấu, bổ sung cho nhau, hài hòa tuyệt đẹp.

      Vô tình Bạch Tiểu Mễ đến bên cửa sổ, xuất thần nhìn cảnh đẹp bên ngoài dưới ánh mặt trời, tới nơi này hai năm, biết cha mẹ thế nào, nàng thời gian dài như vậy, bọn họ chắc hẳn vẫn khỏe!

      tới thế giới này tuy hơn hai năm, nhưng Bạch Tiểu Mễ cảm thấy mình chỉ như khách qua đường, cũng chỉ có thời điểm bận rộn trong Hắc Phong trại mới tốt hơn chút, tại tới nơi xa lạ, lại gặp phải chuyện Lý Mặc Nhiên mất trí nhớ, khiến lòng Bạch Tiểu Mễ đơn.

      Bỗng nhiên Bạch Tiểu Mễ bị phong cảnh mỹ lệ hấp dẫn, người mặc áo lam, phiêu dật trong gió như trích tiên, dung mạo tuyệt mỹ, tao nhã tuyệt thế, người nọ vừa xuất , cảnh sắc chung quanh lu mờ.

      Bạch Tiểu Mễ nhất thời nhìn nán lại, người như thế, chỉ cần vừa xuất , xung quanh đều thành nền, tất cả cảnh sắc giống như biến thành bức họa tuyệt mỹ.

      Có lẽ ánh mắt Bạch Tiểu Mễ quá mức trực tiếp, quá mức nóng bỏng, người nọ tựa hồ cảm giác được, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía bên này, hai người ngăn cách bởi hồ nước tầm mắt liền giao nhau, bốn mắt trực tiếp nhìn nhau phía xa xa.

      biết vì lý do gì, người nọ bỗng nhiên nở nụ cười tuyệt mỹ.

      Bạch Tiểu Mễ lại bị kinh diễm, tuy nhiều lần nhìn người nọ, cũng biết có bao nhiêu đẹp, nhưng mỗi lần nhìn thấy đều nhịn được bị làm kinh động.

      Bạch Tiểu Mễ vẫn biết đạo lý ‘Lễ thượng vãng lai’(có qua có lại mới toại lòng nhau), thấy đối phương như thế! Nàng tự nhiên lễ phép đáp lại nụ cười, miệng cười vừa lên, bên hông bị cánh tay dài có lực nhốt chặt, lực đạo cánh tay vừa ra, Bạch Tiểu Mễ kinh ngạc nhập vào trong bờ ngực kiên cố ấm áp.

      “Nương tử!”Giọng trầm thấp thuần hậu từ tính, nhưng trong đó nghe ra chút tức giận, ánh mắt liếc về phía đối diện hồ nước, sắc mặt u rồi rất nhanh khôi phục bình thường.

      Ở trong này có thể da mặt dày, có thể giở trò lưu manh với nàng mà để người khác nhìn thấy, nên Bạch Tiểu Mễ phản kháng, dù sao phản kháng cũng vô dụng, đơn giản cũng chẳng buồn động, tùy đối phương ôm, quay đầu nhìn về người phía sau, giọng điệu mặn nhạt hỏi. “Sao?”

      “Sau hôm nay chỉ cần uống thuốc là tốt rồi!” Lý Mặc Nhiên thu hồi ánh mắt, ôn nhu sủng nịnh nhìn người trong lòng, nương tử vùng vẫy, điều này làm bạn gấu cực kỳ mãn ý.

      Nương tử chỉ có thể là của , ai cũng đừng hòng cướp , tuy chưa khôi phục trí nhớ, chưa biết hai người qua lại thế nào, nhưng tại khẳng định thể mất nữ tử trước mắt, cho bất luận kẻ nào mơ ước nương tử, cũng cho người khác cơ hội.

      Cho nên, mặc kệ có phải mất trí nhớ hay dục vọng độc chiếm của Lý Mặc Nhiên đối với Bạch Tiểu Mễ vẫn rất mạnh.

      “Ngươi khỏe là tốt rồi, à, Tư Nguyên thần y đâu?” Bạch Tiểu Mễ nhìn lướt qua phòng rộng, phát thấy nữ tử mỹ lệ, có chút nghi hoặc, chuyện nàng ta thích Lý Mặc Nhiên, nàng tuyệt đối nhìn lầm, lúc này nàng ta nên ra ngoài mới đúng, nên cho nàng và Lý Mặc Nhiên có cơ hội ở chung chỗ.

      lấy dược rồi.” Lý Mặc Nhiên tự nhiên .

      “Kỳ vị thần y mỹ nữ kia thích ngươi đấy!” Bạch Tiểu Mễ nửa nửa giả trêu chọc , tưởng như đùa cợt nhưng Bạch Tiểu Mễ biết, nàng có chút khẩn trương nghe đáp án từ Lý Mặc Nhiên.

      “Vi phu chỉ thích nương tử thôi!” Tư Nguyên thích , biết, nếu gặp người trước mắt, có lẽ cưới người nào đều sao cả, nhưng người này vừa xuất , lại chấp nhận chuyện đó.

      Đây phải duyên phận trong truyền thuyết sao, bất quá cực kỳ thích mối duyên phận này nha?

      “Với bộ dạng này của ngươi, mỹ nữ người ta thích ngươi, đó là phúc khí của ngươi.” Tuy ngoài miệng như vậy nhưng khi Bạch Tiểu Mễ nghe lời khẳng định của , tâm vẫn nhịn được nhảy nhót.

      “Phúc khí đó vi phu cần cũng được, nhưng nương tử, vi phu nhất định phải muốn!” Lý Mặc Nhiên nhìn cánh môi hồng hào của nàng, hôn cái, miệng hôn khẽ nhếch, cười sung sướng, hàm răng trắng tinh chỉnh tề chói lọi xuất trong mắt Bạch Tiểu Mễ.

      “Miệng lưỡi trơn tru!” Bạch Tiểu Mễ cũng cười, tay đấm ngực Lý Mặc Nhiên, còn chưa kịp thu tay bị tay lớn cầm, sau đó bàn tay trắng nõn tựa ngọc bị đưa đến trước miệng lông râu xù xì, hơi thở ấm áp, ánh mắt thâm tình nhìn nàng, nụ hôn ngọt ngào nhàng đặt tay nàng.

      Bạch Tiểu Mễ nhìn động tác ái muội quyến rũ của người, cơ thể như bị ghìm lại, nơi bị hôn nóng rực, sau đó lửa nóng nhanh chóng truyền khắp toàn thân, thân thể dần dần nóng lên, mặt xuất rặng mây đỏ như lửa thiêu.

      “Đồ lưu manh, ngươi làm gì thế?” Rất lâu sau đó, khi răng nanh bạn gấu cẩn thận đụng bàn tay trắng nõn, đau đớn khiến Bạch Tiểu Mễ phục hồi tinh thần, trừng mắt tức giận nhìn nam nhân thay đổi, dùng lực rút tay mình về, lớn tiếng mắng.

      “Tay nương tử thơm và ngọt quá!” Người nào đó vô sỉ , ánh mắt dày đặc rơi tay vừa bị liếm láp, trong mắt mang theo quang mang nóng bỏng khó hiểu, phảng phất muốn đem tay kia nuốt vào.

      Bạch Tiểu Mễ bị nhìn chăm chú được tự nhiên, lặng yên đưa tay về phía sau lưng, bởi vì nàng phát tên nào đó hành động biến thái với tay nàng, cũng có thể sản sinh dục vọng, tâm nhất thời có chút khó .

      Nhìn tới tay kia, Lý Mặc Nhiên cũng để ý, ánh mắt khẽ dời, rơi khuôn mặt nương tử nhà mình, nhìn mặt nương tử trắng nõn tràn đầy rặng mây đỏ, mỹ lệ khiến tâm động, hận thể trực tiếp ăn nàng vào bụng.

      Mà Lý Mặc Nhiên vốn phải người ủy khuất bản thân, tâm tùy ý động, khi nhớ lại toàn bộ nụ hôn đặt cánh môi muốn từ lâu.

      “Binh!” Vật nặng rơi xuống đất, vang tiếng.

      Bạch Tiểu Mễ vốn bị nụ hôn của Lý Mặc Nhiên hút toàn bộ tinh thần, nhất thời thanh tỉnh lại, ánh mắt đảo qua, phát hiên mỹ nữ Tư Nguyên quay lại.

      Lý Mặc Nhiên nhíu mày, hiển nhiên cực kỳ buồn bực có người quấy rầy chuyện tốt của , tuy rất muốn tiếp tục nụ hôn này nhưng lại muốn bị người khác vây xem, chỉ có thể tạm thời buông người trong lòng.

      Nhìn thấy Tư Nguyên trở về, nét mặt Lý Mạc Nhiên cũng chẳng thay đổi bao nhiêu.

      “Mặc Nhiên ca! Các ngươi…các ngươi…” Biết bọn họ là phu thê là chuyện nhưng để nàng nhìn thấy hai người thân mật như vậy lại là chuyện khác, Tư Nguyên cảm thấy tim mình rỉ máu, tim đau quá.

      Bạch Tiểu Mễ nhìn bộ dáng mỹ nhân tựa hồ rất khó tiếp thu, trong lòng nàng phiền muộn.

    5. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 91: Xu thế trạch đấu

      “Đinh, còn tiếp tục ăn hết, người phải chết nghi ngờ!” Tiếng kim loại va vào nhau rất lâu xuất bỗng vang lên trong đầu Bạch Tiểu Mễ, khiến nàng sửng sốt, lập tức ngạc nhiên nhìn đồ ăn bàn.

      hơn tuần trôi qua kể từ lần thi châm cuối cùng của Lý Mặc Nhiên, thiếu nữ thương tâm muốn chết kia vẫn yên lặng hành động, Bạch Tiểu Mễ vốn cho rằng nàng nghĩ thông suốt, nguyên lai là ở chỗ này chờ nàng?

      Chỉ là Lý Mặc Nhiên cùng nàng dùng cơm, chẳng lẽ nàng ta sợ Lý Mặc Nhiên cũng trúng độc? Bất quá rất nhanh Bạch Tiểu Mễ liền biết chỗ nữ tử kia thông minh, dụng tâm lương khổ?

      Ban đầu Bạch Tiểu Mễ phát , sau khi quan sát cẩn thận, nàng mới phát Lý Mặc Nhiên có ba món động tới, chẳng lẽ biết mấy đồ đó có độc, nhưng cũng có khả năng!

      Lý Mặc Nhiên thích nàng phải giả, nếu giả, bản lĩnh diễn trò của có lẽ đạt tới đỉnh cao rồi.

      “Lý Mặc Nhiên, ngươi thích ăn món này sao?” Bạch Tiểu Mễ cười hỏi, gắp thức ăn bỏ miệng, căn cứ theo lời Gạo , phải ăn cùng mấy thứ này vào mới có thể trúng độc, hơn nữa sau khi trúng độc nhìn ra bệnh trạng, thời kỳ ủ bệnh là ba tháng, sau ba tháng phát đúng lúc, nàng chết là điều thể nghi ngờ.

      Quả nhiên tính kế tốt? Sau ba tháng còn biết Bạch Tiểu Mễ nàng ở chỗ nào, lập tức nàng ta thoát khỏi hiềm nghi, trừ bỏ tình địch là nàng, ngoan độc, đối phó tình địch độc ác.

      Bạch Tiểu Mễ thầm nghiến răng nghiến lợi, mặt vẫn cười nhìn tên đầu sỏ trước mắt gây nên, nếu phải vì nàm nhân này, Tư Nguyên kia như vậy với nàng.

      Nếu hôm nay có Gạo nhắc nhở, ba tháng sau nàng mất mạng, này có thể để nàng tức giận sao? Cảm giác như tiến vào xu thế trạch đấu? Nàng thích cùng đám nữ nhân tranh đoạt nam nhân, còn bằng chỉ lo thân mình, người tiêu diêu tự tại?

      “Cái này à! Từ tới lớn, ta ăn lần toàn thân liền mẩn đỏ, nên mới ăn!” Lý Mặc Nhiên nhìn thoáng qua nương tử ăn ngon, kỳ rất nhiều năm bàn xuất món này, cũng biết hôm nay đầu bếp xảy ra chuyện gì.

      “Vậy món kia?” Bạch Tiểu Mễ hiểu , cười lạnh! Lập tức hướng đồ ăn khác Lý Mặc Nhiên động qua.

      thích ăn!” Lý Mặc Nhiên bộ đại gia, tự nhiên .

      Người nọ tính kế tốt! Vì để ngừa vạn nhất mà nhọc lòng như vậy, lo lắng Lý Mặc Nhiên nhầm lẫn ăn vào sao?

      “Làm sao vậy, đồ ăn này có vấn đề?” Thấy Bạch Tiểu Mễ như vậy, Lý Mặc Nhiên nhất thời nổi lên cảnh giác, tuy ở chung lâu nhưng rất ít gặp nương tử thế này, thể khiến nhìn về phía đồ ăn khác biệt kia, chẳng lẽ hai món này có vấn đề? Đúng là nương tử vừa tựa hồ vẫn ăn tới?

      Lý Mặc Nhiên khó hiểu, cũng biết Bạch Tiểu Mễ vô duyên vô cớ như vậy?

      “Ta tới nơi nơi này khoảng bảy tám ngày thôi?” Bạch Tiểu Mễ trả lời Lý Mặc Nhiên, mà quay đầu nhìn phía ngoài cửa sổ, phòng này cách phòng ban đầu trị liệu xa, ngoài cửa sổ là cảnh hồ nước lá sen hoa liền hoa, rất đẹp!

      Cho dù như tiên cảnh, thế nhưng lại làm tâm tình Bạch Tiểu Mễ tốt hơn.

      tivi thường xuyên xem trạch đấu cung đấu, Bạch Tiểu Mễ ngờ ngày bản thân mình đụng phải? Tâm tình biết phải hình dung theo cách nào?

      Chẳng lẽ nàng cũng cần giống những nữ nhân khác, vì người nam nhân mà đấu chết sống lại hay sao? Hừ! thể! Bạch Tiểu Mễ nhất thời lạnh tâm.

      Bạch Tiểu Mễ cực kỳ may mắn vì nàng cùng Lý Mặc Nhiên phải phu thê chân chính, hơn nữa nàng cũng thích ! Nếu , nàng đau đớn.

      Nghe tiếng thở dài của nương tử, lời nàng kia, Lý Mặc Nhiên bỗng thấy khẩn trương, bình tĩnh nhìn về phía nương tử? Chẳng lẽ có chuyện gì sao?

      Lý Mặc Nhiên là người cơ trí, kết hợp với câu hỏi lúc trước của nương tử, ánh mắt rơi đồ ăn? Trong mắt lãnh ý, tuy chứng thực, nhưng xác định đồ ăn này có vấn đề?

      Xem ra phủ Lam Tinh của nên chỉnh đốn rồi.

      “Nương tử mới ở bảy, tám ngày liền chán sao? Nếu vi phu mang nương tử dạo có được ?” Lý Mặc Nhiên tiến lên, ôn nhu nắm tay xinh, thâm tình nhìn nương tử diện mạo tinh xảo trước mắt.

      Có nương tử nếu chú ý tới? Nàng rất đẹp? Đẹp vô cùng? Đẹp hơn nhiều so với Tư Nguyên, chỉ là nàng tuổi còn nên chưa lộ , thậm chí Lý Mặc Nhiên có thể tưởng tượng được vẻ tuyệt thế tao nhã của nàng qua hai năm nữa, may mắn nàng sớm lấy , nếu hai năm sau, cách nào chứng minh tư nhan tuyệt thế này còn có thể là của .

      Đối mặt với Lý Mặc Nhiên ôn nhu, tâm Bạch Tiểu Mễ xúc động trong khắc nhưng rất nhanh bình tĩnh lại.

      “Chuyện tình Lam Tinh phủ còn nhiều, chẳng lẽ ngươi muốn để Nhị đệ ngươi mệt chết!” Bạch Tiểu Mễ cười .

      “Đó phải vì năng lực Nhị đệ mạnh sao?” Lý Mặc Nhiên coi đây là xấu hổ mà ngược lại là quang vinh.

      “Ngươi nha! người biết chịu trách nhiệm!” Tay non như ngọc của nàng chọc chọc trán Lý Mặc Nhiên, lực đạo có chút lớn nên Lý mặc Nhiên ngồi lập tức bị ngã xuống mặt đất, làm Bạch Tiểu Mễ cười liên tục.

      Khuôn mặt bình thản nhất thời rực rỡ, so với nhiều loại hoa nở rộ đẹp hơn mấy phần khiến Lý Mặc Nhiên hoàn toàn quên mình ngã xuống đất chật vật, tim đập rộn, ánh mắt sáng quắc nhìn nữ tử trước mắt.

      Đẹp quá! Nữ tử mỹ lệ này là nương tử của .

      Bị kích động, Lý Mặc Nhiên bắt cánh tay trắng nõn ngọc mịn bận rộn kia, thâm tình khẩn thiết nhìn nàng: “Vi phu phụ trách nương tử phải tốt sao!”

      Bạch Tiểu Mễ chống lại ánh mắt thâm tình nóng bỏng, ma xủi quỷ khiến hỏi : “Về sau ngươi chỉ có nương tử!”

      Bạch Tiểu Mễ biết khi nàng những lời này, trong lòng hoảng sợ ngoan cố, chua xót đánh úp lại khiến nàng có chút khổ sở.

      “Oa!” Lý Mặc Nhiên sửng sốt, lập tức nhìn về phía nương tử, trong mắt vui sướng. Chẳng lẽ nương tử ghen? Vậy nương tử kỳ cũng thích ?

      Lý Mặc Nhiên vui trong lòng, nên nhất thời quên trả lời Bạch Tiểu Mễ.

      Bạch Tiểu Mễ tự giễu trong lòng, nàng vừa mới làm gì vậy? Chẳng lẽ nàng còn chờ mong Lý Mặc Nhiên có thể thường xuyên ra những lời với nàng hồi ở Hắc Phong trại sao?

      Nam nhân dễ thay đổi, trước là chưa có, tại có người năng lực cường, bộ dáng lại xinh đẹp kia, những lời thề trước đó tự nhiên giữ lại.

      “Nương tử, vi phu…”

      “Mặc Nhiên ca!” Tư Nguyên thẹn thùng nhìn Lý Mặc Nhiên, muốn lại thôi, nhìn ra oán hận lúc trước, hoặc là nàng che giấu cực tốt.

      Ánh mắt Bạch Tiểu Mễ chuyển hướng về nữ tử bỗng nhiên xuất , da thịt trắng nõn, ngũ quan quyến rũ động lòng người, dáng người có lỗi có lõm nở nang như nàng, bộ ngực no đủ, trong mắt Bạch Tiểu Mễ có chút tự ti!

      phải nữ tử cổ đại đều trưởng thành sớm hay sao? Thân thể này của nàng 16 nhưng ngực chỉ có chút, căn bản là có gì xem, là nàng phát dục muộn so với người khác, hay của nàng vốn là sân bay?

      “Có việc!” Lý Mặc Nhiên nhàn nhạt nhìn về phía người đứng ở cửa phòng quấy rầy và nương tử.

      “Gia sư có việc muốn cùng Mặc Nhiên đàm luận!” Khi Tư Nguyên , bình tĩnh nhìn về phía thức ăn bàn, phát tất cả đồ ăn đều có dấu vết động qua, trong mắt tia đạt được.

      Bạch Tiểu Mễ vẫn chú ý tới nàng ta, ánh mắt của nàng ta nàng cũng bắt được.

      Đối với chuyện này Bạch Tiểu Mễ ngạc nhiên quá lớn, dù sao nàng suy đoán, tại chỉ là chứng thực mà thôi.

      “Ngươi xuống trước ! Mặc Nhiên lát nữa qua!” Lý Mặc Nhiên ngồi xuống bên cạnh Bạch Tiểu Mễ, tay nắm tay nàng buông.

      “Kìa, Tư Nguyên trước rồi!” Mặc dù có chút thất vọng thể bên cạnh người trong tim, nhưng thể từ chối Tư Nguyên, miệng cười ý muốn rời .

      “Nương tử, vi phu trước, lát nữa đợi cùng vi phu trở về nhé!” Lý Mặc Nhiên đứng lên,s au đó nghiêng người hôn mặt Bạch Tiểu Mễ, cười cái rồi lập tức rời .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :