1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Điền Văn Man Thê - Trạch Trạch Nhân Sinh (Update C112/173)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 82

      Từ khi bình minh đến mới vào giấc ngủ, cho nên ngày hôm sau Bạch Tiểu Mễ tự nhiên dậy nổi, nàng ngủ thẳng đến giữa trưa mới tỉnh lại.

      Khi tỉnh giấc mới phát Lý Mặc Nhiên còn bên người, trong lòng Bạch Tiểu Mễ có chút thất vọng, bất quá thất vọng trôi qua rất nhanh trong giây lát, tâm tình được điều chỉnh tốt đẹp hơn.

      “Phu nhân, có thể tiến vào đưa nước được chưa ạ?” Ngoài cửa phòng Bạch Tiểu Mễ có người, vừa nghe trong phòng có động tĩnh, biết Bạch Tiểu Mễ rời giường nên lập tức làm hết phận lên tiếng.

      “Vào !” Bạch Tiểu Mễ vốn sửng sốt, bất quá lập tức bình tĩnh đáp lại.

      Cửa phòng được mở ra, hai nha hoàn quần áo lam nhạt tiến vào, tay mỗi người cầm đồ dùng rửa mặt.

      Hai người tiến vào bao lâu, bữa sáng được bưng lên, hoặc là người đưa cơm trưa tới, động tác lưu loát đặt đồ ăn bàn, sau khi Bạch Tiểu Mễ rửa mặt xong liền cung kính đưa thức ăn cho nàng.

      , các người đều lui ! Bản thân ta tự làm!” Vài người đứng bên cạnh, nàng ăn mình cảm thấy quen, hơn nữa nàng có thói quen có người giúp nàng chia đĩa rau.

      “Dạ phu nhân!” Khép mi thuận mắt cung kính thối lui ra ngoài.

      Ngủ thẳng đến giữa trưa, Bạch Tiểu Mễ đói bụng chịu nổi, có thể vừa rồi thức dậy kỳ phần nguyên nhân là đói.

      Sau khi mọi người rời khỏi, tảng đá lớn trong lòng Bạch Tiểu Mễ cũng hạ xuống, khoan hãy , rau xanh nơi này ăn ngon hơn so với Hắc Phong trại.

      Lý Mặc Nhiên sau khi nghe được lời bẩm báo Bạch Tiểu Mễ tỉnh lại, cũng thèm nhìn Tư Nguyên mà phối dược, trực tiếp đứng lên chạy , nếu phải vì muốn tiếp tiếp tục trị liệu, muốn rời khỏi nương tử nhà mình.

      Tư Nguyên nhìn bóng người nóng lòng rời kia, cảm thấy hồi hộp, sắc mặt có chút tái nhợt.

      Nàng vừa rồi là nghe lầm sao? Hay kỳ phải như nàng nghĩ, là nàng nghĩ nhiều, nữ tử hạ nhân gọi là phu nhân kia, kỳ cùng Mặc Nhiên ca có gì quan hệ.

      Tư Nguyên lập tức theo , tuy trong lòng tự an ủi bản thân nhưng bước chân nàng vẫn nhanh hơn, sau lần gặp lại này, nàng chưa từng thấy Mặc Nhiên ca sốt ruột như vạy, mặc kệ là đối với người nào, vẫn lạnh nhạt, tại như người khác, có thể khiến Tư Nguyên lo lắng sao?

      Lý Mặc Nhiên tâm tư vội vàng vì muốn gặp người, nên ngay cả khinh công cũng dùng tới, khi đến nơi, phát nương tử vẫn tâm tâm niệm niệm gặm thịt, bộ dáng kia …quá đáng rồi!

      thể , đúng cho câu ‘Tình nhân trong mắt hóa Tây Thi’, dù sao bộ dáng Bạch Tiểu Mễ trước mắt là miệng và quần áo dính đầy dầu mỡ, động tác dũng cảm nhét thịt vào miệng, hình tượng kia như ba ngày chưa được ăn cơm, hề có mỹ cảm nào đáng .

      Bộ dạng như quỷ chết đói đầu thai, nhìn trong mắt Lý Mặc Nhiên vậy mà biến thành đáng !

      “Nương tử, nàng dậy rồi!” Lý Mặc Nhiên vào rất nhanh, sau đó ngồi bên người Bạch Tiểu Mễ, dùng ánh mắt âu yếm nhìn khuôn mặt xấu hổ của nàng, cảm thấy quen thuộc vô cùng.

      Bạch Tiểu Mễ chỉ miễn cưỡng liếc nhìn gấu lớn, lập tức để ý tới, thậm chí tiếng cũng , cứ tiếp tục ăn, hình tượng gì đó trước mặt Lý Mặc Nhiên căn bản quan trọng, nếu Lý Mặc Nhiên “khôi phục” trí nhớ, nàng có lẽ vẫn kiêng dè ít, giờ Bạch Tiểu Mễ mặc kệ , vẫn ăn tiếp.

      Lý Mặc Nhiên thấy nương tử quan tâm , cũng tức giận, ngược lại trong tiềm thức còn cảm thấy nương tử nên là như vậy, nếu ngày nào đó nàng bỗng nhiên nhiệt tình với , mới cảm thấy kỳ quái.

      Tuy cảm giác này có chút bị coi thường nhưng Lý Mặc Nhiên để ý đến việc bị coi thường này.

      “Nương tử, đừng ăn nhanh như vậy, cẩn thận bị nghẹn đấy!” Lý Mặc Nhiên quan tâm .

      “…” Bạch Tiểu Mễ tiếp tục coi như có.

      “Nương tử khát , vi phu rót nước cho nàng!” Lý Mặc tuy như hỏi, nhưng người chủ động châm trà đưa tới.

      “….” Bạch Tiểu Mễ vẫn tiếp tục coi như có, tay tự nhiên cầm chén nước trà Lý Mặc Nhiên đưa rồi uống hết.

      Bạch Tiểu Mễ bỗng nhiên cảm giác đạo ánh mắt bắn thân mình, ánh mắt này phải ánh mắt quen thuộc của Lý Mặc Nhiên, đó là ánh mắt mang theo uy hiếp, liền lập tức ngẩng đầu nhìn lại.

      Trong nháy mắt nhìn thấy người nọ, Bạch Tiểu Mễ dừng chút, người đẹp quá!

      Mỹ nhân gợi cảm xinh đẹp, mày cong lá liễu hoàn mỹ như được họa bút, hình dáng thâm thúy, ánh mắt hẹp dài mà quyến rũ, cho dù mang theo cảm xúc nào nhìn nàng(BTM), cũng làm cho người ta cảm thấy nàng có khí chất quyến rũ trời sinh, mỗi thời mỗi khắc đều dụ dỗ người, vẻ đẹp xinh xắn cổ điện, miệng tuy phải là miệng đào nhưng cũng lớn, phối hợp lại khiến gợi cảm của nữ tử có thừa nhưng cũng phải thanh thuần.

      thể đây là mỹ nữ cực kỳ đặc biệt.

      Từ khi tới thế giới này, Bạch Tiểu Mễ chưa từng nhìn thấy người xinh đẹp thứ hai, người xinh đẹp thứ nhất tự nhiên là mỹ nam tử Mạc Tư.

      Người nọ là nữ tử ngày hôm qua ở cùng Lý Mặc Nhiên, người xinh đẹp như vậy Bạch Tiểu Mễ có khả năng quên, huống chi nhìn thấy Lý Mặc Nhiên cùng nàng ở chung như vậy, Bạch Tiểu Mễ muốn quên cũng khó.

      Bạch Tiểu Mễ rất nhanh phục hồi tinh thần, lập tức quay đầu nhìn thoáng qua Lý Mặc Nhiên, ra khi nhìn thấy nữ tử này, Bạch Tiểu Mễ có chút nghi hoặc, ngày hôm qua ngờ vấn đề lại là xiêm áo.

      Mỹ nữ trước mắt vừa thấy liền biết có khí chất, khí thế kia nữ tử nên có, thân thế tầm thường, thêm vào dung mạo của nàng, tại sao lại nhìn tới Lý Mặc Nhiên thân gấu này chứ?

      Chẳng lẽ mỹ nữ đều thích ‘dã thú’?

      Lý Mặc Nhiên biết Tư Nguyên đến, nhưng quá để ý, mà Tư Nguyên biết quan hệ giữa với nương tử cũng được, tại cũng có tâm tư liên hôn.

      Thấy Lý Mặc Nhiên còn nhìn mình, Bạch Tiểu Mễ bĩu môi, nam nhân quả nhiên phải thứ tốt, ngày hôm qua báo đáp ân tình ý triền miên, hôm nay như đối mặt với người xa lạ rồi! Chỉ có điều, những việc này mắc mớ tới nàng, nàng hiên tại cùng Lý Mặc Nhiên còn phải phu thê chân chính, nàng tùy thời đều thể thoát ra.

      Thời điểm nhìn thấy nữ tử này xuất , Bạch Tiểu Mễ nhìn ra là nàng ta kín đáo che giấu đau khổ, đặc biệt là khi nhìn Lý Mặc Nhiên để ý tới nàng ta.

      Nữ tử này thích Lý Mặc Nhiên, Bạch Tiểu Mễ xác nhận!

      Nếu nhân gia Lý Mặc Nhiên để ý tới người, Bạch Tiểu Mễ cùng vị mỹ nữ này cũng chẳng thân quen, đối với người tới gật đầu xem như chào hỏi, sau đó tiếp tục ăn đồ ăn của mình.

      “Mặc Nhiên ca! Thương thế của ngươi còn chưa hoàn toàn tốt, sao lại có thể sử dụng nội lực chứ!” Thời điểm vừa bắt mạch, nàng liền phát nội thương của Lý Mặc Nhiên tựa hồ tăng thêm chút, vẻ mặt quan tâm .

      “Tư Nguyên cần lo lắng, bản thân ta có chừng mực, nếu Tư Nguyên đến, vậy ta giới thiệu với ngươi, đây là Bạch Tiểu Mễ, nương tử của ta, Tư Nguyên có thể gọi nàng là Đại tẩu!” Lý Mặc Nhiên làm như nhìn tới thâm tình trong mắt Tư Nguyên, thản nhiên đại lượng giới thiệu.

      Lý Mặc Nhiên là người làm việc quyết đoán, mà cũng biết ngày hôm qua là khiến Tư Nguyên hiểu nhầm rằng có tình ý với nàng, ra cũng tính là hiểu lầm, đó là cố ý biểu ra ngoài, nhưng tại thấy xấu hổ, nương tử đến đây, thay đổi chủ ý, nghĩ muốn ủy khuất cảm tình của chính mình.

      Lý Mặc Nhiên muốn thái độ của vẫn để cho đối phương thấy được hy vọng, như vậy mới là thương tổn chân chính.

      “Cái gì?” Tư Nguyên dám tin, ánh mắt chuyển hướng Bạch Tiểu Mễ, lúc này Bạch Tiểu Mễ ăn no, cầm lấy khăn tay Lý Mặc Nhiên chuẩn bị mà lau miệng, động tác nhìn qua thô lộ nhưng cũng tính có mỹ cảm, trừ khuôn mặt đẹp kia, cái khác thể so sánh với nàng ta.

      Ghen tị, đây là lần đầu tiên Tư Nguyên ghen tỵ với người, dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì mà nư tử này lại có thể có được Mặc Nhiên ca, nàng cam lòng, ngay từ gặp Mặc Nhiên ca, nàng liền thích , sau khi lớn lên vẫn chờ đợi gả cho , thủy chung trong mấy năm nay nàng cũng dừng việc tìm kiếm .

      tại dễ dàng có thể nhìn thấy, mà ngày hôm qua nàng cũng cảm giác được Mặc Nhiên ca tựa hồ có chút khác với nàng, tại lại tàn nhẫn với nàng, có nương tử, nàng sao có thể cam tâm.

      “Các ngươi có chuyện muốn tán gẫu à, vậy ra ra ngoài trước!” nghĩ tới mặt gấu Lý Mặc Nhiên lại còn có thể nợ nần trêu chọc hoa đào, là người bất kể vẻ ngoài, nhưng nàng nhìn thực vô cùng khó chịu!

      Nàng cảm thấy bản thân mình giống như tiểu tam phá hoại nhân duyên của người tan ha? ràng nàng là nguyên phối mà!

      Nếu ngốc thoải mái, Bạch Tiểu Mễ cũng chẳng muốn ngốc tiếp.

      “Nương tử, nàng muốn đâu, vi phu cùng!” Lý Mặc Nhiên phải nhìn thấy bộ dáng khổ sở của Tư Nguyên, đồng thời cũng nhìn thấy cam lòng trong mắt nàng, nên làm sao bây giờ? Từ sau khi gặp nương tử, liền nghĩ muốn ủy khuất bản thân rồi!

      “Đừng có cùng! Còn có việc này xử lý cho tốt !” Bạch Tiểu Mễ thấy Lý Mặc Nhiên vừa muốn theo, tay ngăn trở , sau đó nhìn thoáng qua mỹ nữ hai mắt rưng rưng, nhìn về hướng Lý Mặc Nhiên, vẻ mặt nghiêm túc .

      Nếu chọc nhân gia, tự đem chuyển xử lý cho tốt.

      Tên cặn bã chết tiệt! Bạch Tiểu Mễ khó chịu xoay người rời .

      ràng có cặn bã bên ngoài nhưng lại có chuyện cặn bã, Bạch Tiểu Mễ quên chuyện hôm qua ràng nhìn thấy, nếu dựa theo cách đêm qua của Lý Mặc Nhiên, thích người ta, đó chính là cố ý đùa giỡn cảm tình của người ta, người như vậy, Bạch Tiểu Mễ ghét nhất.

      Lý Mặc Nhiên biết, vì quyết định vô ý, lại khiến con đường truy thê của càng gian khổ rất nhiều.

      “Mặc Nhiên ca, đây phải đúng ?” Tư Nguyên hai tròng mắt rưng rưng, dưới tình huống này vẫn mang theo nét quyến rũ, trong quyến rũ mang theo chút điềm đạm đáng , so với nữ tử có chút chân chính mềm mại kia mị lực hơn nhiều.

      Nữ tử như vậy, dù người nào nhìn thấy cũng đều muốn che chở đồng thời cũng muốn chiếm đoạt!

      Đúng là trong những người này bao gồm Lý Mặc Nhiên, sau khi Lý Mặc Nhiên thấy bóng dáng Bạch Tiểu Mễ khuất hẳn, nét mặt khôi phục vẻ nghiêm cẩn lãnh khốc.

      “Là , ra cùng nương tử thành thân hơn hai năm, chỉ là ta mất trí nhớ quên nàng mà thôi!” Đối với nữ tử trước mắt, Lý Mặc Nhiên có áy náy, dù sao biểu ngày hôm qua của làm nàng hiểu lầm, còn biết nàng có tình với mình lại làm chuyện thế này, thương tổn dù nương tử có xuất hay xảy ra rồi.

      Nếu nương tử xuất , có lẽ lấy nàng, dù sao bọn họ từ liền quen biết, cũng chán ghét nàng, đương nhiên cũng thích, nhưng lại ngại đám hỏi hai phe, tuy như vậy là tốt với Tư Nguyên, Lý Mặc Nhiên cũng để ý.

      Đúng là nương tử xuất , tính toán ban đầu liền thành.

      Bất quá Lý Mặc Nhiên phải cạm tạ nương tử xuất đúng lúc, nếu muộn hơn môt tháng, có lẽ tạo ra sai lầm lớn, đến lúc đó, cả đời mất nàng.

      Tuy chỉ ở chung buổi tối nhưng Lý Mặc Nhiên cảm thấy, nếu vào Tư Nguyên có gì đó, nương tử nhất định cần .

      Bất quá khi cùng Nhị đệ chuyện, vậy mà Nhị đệ lại chuyện của nương tử cho ?

      “Nhưng là…nhưng là…nhưng ngày hôm qua?” Tư Nguyên lay động thân thể, thể thừa nhận nổi kết quả này, ánh mắt nhìn Lý Mặc Nhiên, cho dù hy vọng phủ nhận nhưng chuyện ngày hôm qua nàng tuyệt đối nhầm.

      xin lỗi, ngày hôm qua là ta quấy nhiễu người, ta hướng Tư Nguyên nhận lỗi!” Câu giải thích này là Lý Mặc Nhiên tâm thực lòng, cho dù thích nàng nhưng quá khứ vẫn còn có chút tình nghĩa.

      “Mặc Nhiên ca thích Tư Nguyên có đúng hay ?” Nếu thích, vì sao hôm qua đối xử với nàng như vậy.

      Tư Nguyên nhìn thấy thái độ Lý Mặc Nhiên đối xử với Bạch Tiểu Mễ, nếu nàng cũng đương nhiên cho rằng, ngày hôm qua Lý Mặc Nhiên làm vậy chân chính là có làm cái gì.

      Chỉ là thái độ ôn nhu rất nhiều, lúc chuyện với nàng nhu hòa ít, khi thích hợp đưa hoa quả, mà cả quá trình có còn chưa đến nửa canh giờ lại bị Bạch Tiểu Mễ thấy được.

      Tư Nguyên cho là Lý Mặc Nhiên thích nàng, lúc này mới thay đổi như vậy, vừa mới có hy vọng, ngày chưa qua đánh nàng về địa ngục, việc này đặt người khác ai đều có thể chịu nổi.

      “Mặc Nhiên vô cùng cảm tạ ân cứu mạng của Tư Nguyên, nhưng Mặc Nhiên vẫn muốn , Mặc Nhiên chỉ người là nương tử!” Đúng vậy chỉ mình nương tử, tuy cảm giác tới quá nhanh nhưng cùng nương tử ở chung buổi tổi, cùng nương tử đánh trận, liền biết thế giới này có ai ngoài nàng khiến tim đập rộn ràng.

      Nương tử có lực ảnh hưởng lớn hơn nhiều so với nghĩ, nguyên lai nhất định là vô cùng nương tử, nếu khi mất trí nhớ, cũng có kích thích mãnh liệt đối với nàng như vậy.

      Nương tử có lương tâm, ngày hôm qua đêm ngủ, trong cơ thể bởi vì nàng bên cạnh mà cả đầu kích động nghĩ cách đối xử với nàng, còn nàng chế giễu , ngủ say giấc nồng.

      Nghĩ đến bản thân mình khó khăn ôm nàng, mặt Lý Mặc Nhiên lên tia cười bất đắc dĩ.

      “Đây phải ! phải ! Mặc Nhiên ca lừa gạt Tư Nguyên đúng , đúng hay !” Nước mắt rốt cuộc nhịn được chảy xuống, nghĩ mất ca ca mình ái mộ, Tư Nguyên bước lớn tiến lên ôm lấy Lý Mặc Nhiên.

      Tư Nguyên luôn luôn thủ lễ, Lý Mặc Nhiên chưa từng nghĩ tới Tư Nguyên bỗng nhiên lại chạy tới ôm , nhất thời phòng bị bị ôm chặt rồi.

    2. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 83

      “Đại ca, ngươi…” Lý Thụy Nhiên kinh ngạc nhìn hai người ôm ấp trong phòng, Đại ca ngày hôm qua còn qua đêm ở phòng Bạch Tiểu Mễ, ngờ ngày hôm sau lại cùng nữ tử khác ôm ấp, điều này khiến Lý Thụy Nhiên cách nào tiếp thu, trong lòng nổi lên thương tiếc Bạch Tiểu Mễ.

      Lý Mặc Nhiên vốn muốn đẩy Tư Nguyên ra ngay, nghe tiếng kêu kinh ngạc, nhíu mày, động tác tay đổi, bình tĩnh đẩy Tư Nguyên, ánh mắt rơi khuôn mặt đầy nước mắt của Tư Nguyên, có chút hổ thẹn nhưng vẫn thể thay đổi quyết định của .

      “Mặc Nhiên ca!” Giọng hơi khàn nhưng phi thường êm tai, đôi mắt ướt át chớp động tựa hồ sắp rơi lệ.

      Lý Thụy Nhiên qua cơn chấn kinh, nghe thấy tiếng bước chân phía sau, quay đầu nhìn thấy Bạch Tiểu Mễ ra ngoài, cảm thấy cả kinh, chẳng lẽ vừa rồi Bạch Tiểu Mễ thấy được. Lý Thụy Nhiên kịp nghĩ nhiều, nén giận nhìn thoáng qua Lý Mặc Nhiên, sau đó bước nhanh đuổi theo.

      Lúc này, mày Lý Mặc Nhiên cau chặt hơn, sắc mặt cũng chầm chậm thấp xuống.

      “Tư Nguyên, lần sau cần làm như vậy!” Giọng còn dịu như lúc trước, trong veo mà lạnh lùng đạm mạc cùng kiên định cự tuyệt.

      “Mặc Nhiên ca, Tư Nguyên thích ngươi, từ thích, từ đến lớn Tư Nguyên đều nuôi mộng tưởng có thể gả cho Mặc Nhiên ca, khi Mặc Nhiên ca mất tích trong thời gian này, Tư Nguyên đều mực cố gắng tìm kiếm!” Nhìn Lý Mặc Nhiên như vậy, Tư Nguyên nóng nảy, phảng phất như nếu lần này rời , nàng còn cơ hội.

      Mặt Lý Mặc Nhiên càng trầm hơn, trong tháng thời gian tỉnh lại, có thể cảm thấy, chỉ là có cảm giác như Tư Nguyên, Tư Nguyên tuy đẹp, thân thế tốt, là thân phận truyền y của Thần Y Cốc, đặt trong toàn bộ đại lục là đối tượng cầu hôn mà rất nhiều người cầu còn được.

      Nữ tử có thân phận cùng dung mạo như vậy quả có nhiều nam nhân có thể cự tuyệt nàng, nhưng Lý Mặc Nhiên nhìn nàng có bất kỳ cảm giác nào, bất quá chỉ là sau khi nghe Nhị đệ phân tích, lúc đó mới tính toán.

      Nghĩ tới đây, mặt Lý Mặc Nhiên càng đen thêm vài phần, Nhị đệ biết ràng có nương tử, vậy mà còn đề nghị như vậy, là!

      “Thực xin lỗi!” Lý Mặc Nhiên giải thích quá nhiều, xong xoay người trực tiếp rời khỏi phòng.

      Tư Nguyên nhìn nam tử khôi phục vẻ mặt lãnh khốc mà đối đãi với nàng, chịu nổi ngã ngồi mặt đất, khóc to.

      “Đây là nam tử người thích!” giọng trong veo mà lạnh lùng, nghe ra cảm xúc, tiếng lớn nghe ra có chút thoang thoảng, nhưng lại lập tức khiến nữ tử ngừng khóc trong nháy mắt, thân thể run rẩy.

      Cả người cứng tại chỗ, dám quay đầu xác nhận người kia!

      “Ha ha ha a! Năm sáu năm thấy, nghĩ tới tiểu nha đầu trưởng thành rồi!” Nhìn nàng rồi trêu chọc , nhưng tiếng trong veo lạnh lùng lại làm cho người nghe sởn gai ốc.

      “Sư phó!” Kỳ người này xem như sư phó chân chính của nàng nhưng y thuật của nàng quả là học từ .

      Tiếng bước chân rất , tiếng bước chân dịu nghe ra chút vội vàng xao động, từ từ đến chỗ cái ghế rồi ngồi xuống.

      muốn gả cho Mạc Lăng chính là vì người đó!” Người này thực lực rất mạnh, quả mạnh hơn so với Mặc Lăng, mà Mạc Lăng là đồ đệ của .

      Thân thể Tư Nguyên run rẩy, mồ hôi lạnh chảy ròng người, cảm giác sinh mệnh tựa hồ muốn cách xa nàng, mỗi lần đối mặt với người này, Tư Nguyên đều có cảm giác như mình ở trong địa ngục.

      May mà vài năm nay ở Thần Y Cốc, nếu nàng lo lắng sợ hãi đến điên rồi.

      “Ngẩng đầu lên!” Giọng đổi, nhu hòa nhưng kiên định.

      Tư Nguyên sợ hãi, dám ngẩng đầu, chỉ là dám nghe theo.

      Vừa tầm mắt vẫn là khuôn mặt xa hoa kia, trong veo mà lạnh lùng như trích tiên chín tầng trời, cái nhìn của khiến người ta cảm thấy như bị khinh nhờn.

      Tư Nguyên biết người này rất đáng sợ.

      “Tiểu nương trưởng thành có ý nghĩ của chính mình, Mạc Lăng đúng là thương ngươi, còn cho ngươi vị trí truyền nhân của Thần Y Cốc!” Nam tử cảm khái .

      Tư Nguyên quỳ, cái gì cũng dám , lo lắng mình sai, mạng này kết thúc ở đây. Người trước mắt này căn bản coi mọi người như cặn bã.

      “Ngươi cũng cần lo lắng, vi tại buộc ngươi gả cho Mạc Lăng!” Tiếng như gần như xa của nam tử vang lên, nghe có chút ràng.

      Tư Nguyên nghe xong lời này, thở dài nhõm, nhưng ngay sau đó lại lo sợ.

      “Trong khoảng thời gian này vi sư ở Lam Tinh phủ, ngươi an bài !” Nam tử lại .

      “Sư phó!” Tư Nguyên kinh ngạc nhìn nam tử đẹp nhưng giống ở trước mắt, muốn ở lại Lam Tinh phủ sao?

      “Ngươi an bài!” Nam tử có ý muốn đứng lên, sau đó đến phòng cách vách, tự nhiên đẩy cửa, Tư Nguyên cẩn thận theo phía sau.

      “Vi sư ở nơi này!” Nam tử phân phải trái tuyên bố.

      “Sư phó, này, nơi này là?” Tư Nguyên kinh hãi ra lời, sư phó, nơi này phải Thần Y Cốc a? Trong lòng Tư Nguyên tuy nghĩ vậy nhưng lại dám ra.

      thôi!” Nam tử tiến vào phòng, Tư Nguyên ở phía sau mới phát gian phòng cách vách có người chuẩn bị, hơn nữa còn sắp xếp rất tốt.

      “Công tử, thu thập xong, ngài nghỉ ngơi !” Nữ tử thấy nam tử tiến vào, vui vẻ tiến lên nghênh đón.

      Tư Nguyên nhìn nữ tử, nghi hoặc nhìn về phía nam tử.

      “Ngươi xuống !” Nam tử tựa hồ muốn trả lời ý tứ của Tư Nguyên, trực tiếp nằm xuống gường vừa mới trải.

      Tư Nguyên còn cách nào khác, đành thối lui ra ngoài.

      Đứng ở cửa phòng, ánh mắt Tư Nguyên dừng cửa, sau đó nhìn hướng phòng bên cạnh, đó là phòng của nữ tử kia.

      Chẳng lẽ sư phó nhận thức nữ tử kia, trong mắt Tư Nguyên bỗng lên tia sáng kì dị, lập tức bước nhanh rời .

      Nếu sư phó nhận thức nữ tử kia, lấy dung mạo của sư phó, thể hiểu hết được bản chất của , nữ tử kia thể ngăn cản được mị lực của sư phó, cho dù trước đó nàng(BTM) trong lòng có chủ, nhưng chắc chắn khó có thể khống chế được tâm chính mình.

      Khi Tư Nguyên tìm đến Lý Cảnh Nhiên, vừa vặn nhìn thấy Lý Mặc Nhiên muốn rời .

      “Mặc Nhiên ca!” Tư Nguyên giọng .

      “Ừm!” Sắc mặt Lý Mặc Nhiên tốt lắm, chỉ nhìn thoáng qua Tư Nguyên rồi cất bước.

      “Mặc Nhiên ca, chờ người đun dược lát rồi đưa tới phòng huynh!” Tư Nguyên thấy Lý Mặc Nhiên sắp đến sân cửa, ôn nhu .

      “Được rồi!” Lý Mặc Nhiên chỉ nhàn nhạt lên tiếng, sau đó bước rất nhanh.

      Tư Nguyên nhìn Lý Mặc Nhiên, trong lòng có chút mất mát, chỉ có điều, khi nghĩ đến chuyện sắp tới, nữ tử kia liền thích sư phó, như vậy Mặc Nhiên ca vẫn là của nàng rồi.

      “Tư Nguyên có việc gì sao?” Tư Nguyên nhìn Lý Mặc Nhiên bằng ánh mắt quỷ dị, lại vừa lúc rơi vào trong mắt Lý Cảnh Nhiên, xem ra việc này so với dự đoán lúc trước vẫn còn có ý tứ nha?

      phát Đại ca càng ngày càng sống có tình vị, ha ha!

      Bất quá Đại ca thay đổi tựa hồ đều chỉ vì người, kỳ lần này làm như vậy cũng là muốn kích thích Đại ca, muốn nhìn xem Đại ca có thể khôi phục trí nhớ hay , đúng là nghĩ tới Đại ca tuy bị kích thích nhưng lại có khôi phục trí nhớ mà?

      Chỉ là điều này cũng làm Lý Cảnh Nhiên càng thêm tò mò, ràng khôi phục trí nhớ nhưng đối với tiểu nữ tử Bạch Tiểu Mễ vẫn trước sau như , này là…

      “Cảnh Nhiên ca, Tư Nguyên có việc cầu ngươi!” Tư Nguyên lúc này mới nhìn về phía Lý Cảnh Nhiên, kỳ suy nghĩ của Tư Nguyên có chút , hai huynh đệ này ràng báo thù thành công, vì sao lại khôi phục dung mạo, mỗi ngày đều đeo cái mặt khó coi đó?

      “Tư Nguyên có việc cứ thẳng, tại sao lại cầu người, hơn nữa Đại ca là nhờ Tư Nguyên cứu, lời này quá khách khí rồi!” Lý Cảnh Nhiên vẫn đạm mạc, cực kỳ ôn hòa, giọng điệu gây bất hòa cũng thân cận, giống như con rối cảm tình.

      “Sư phó Tư Nguyên đến đây, Tư Nguyên muốn sư phó ở tại phủ Lam Tinh, biết có được hay ?” Việc này đều do Lý Cảnh Nhiên quản, mà cho dù phải do Lý Cảnh Nhiên quản, Tư Nguyên cũng tìm tới , bởi vì nàng cảm thấy, người này phải người thắc mắc nhiều.

      “A…, sư phó Tư Nguyên đến đây sao? vinh hạnh vô cùng, Cảnh Nhiên biết có nên bái phỏng vị đại nhân kia hay !” Trong mắt Lý Cảnh Nhiên hứng thú, vài chục năm trước vị kia chính là nhân vật truyền kỳ, rất muốn mở mang phen.

      “Tự nhiên, nhưng sư phó Tư Nguyên có chút cổ quái, hy vọng Cảnh Nhiên ca cần quá mức để ý mới tốt!” Tư Nguyên do dự chút, sau cùng vẫn đáp ứng.


    3. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 84

      “Oa! Nhạc Dao, sao ngươi lại ở đây?” Bạch Tiểu Mễ vốn là muốn trở về lấy chút tiền rồi ra ngoài dạo, nghĩ tới vừa vào sân nhìn thấy bóng dáng quên thuộc ra từ phòng bên cạnh phòng nàng, người nọ vừa xoay người liền phát là Nhạc Dao vừa mới tách ra ngày hôm quan.

      Nhạc Dao nhìn thấy Bạch Tiểu Mễ có chút kinh ngạc, tựa hồ nghĩ tới cái gì, ánh mắt nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ lạnh xuống.

      Nhạc Dao để ý Bạch Tiểu Mễ, đứng thẳng tắp ở ngoài cửa phòng nhìn chớp mắt.

      Bạch Tiểu Mễ nhìn tư thế đứng quen thuộc này, ánh mắt rơi cửa phòng, tên Mạc Tư kia ở bên trong sao, chẳng lẽ quen biết chủ nhân nơi này, là Lý Mặc Nhiên hay Lý Cảnh Nhiên?

      Thấy người khác để ý tới nàng, Bạch Tiểu Mễ tự nhiên cũng lấy mặt nóng áp mông lạnh, nàng tiêu sái bước nhanh về phòng mình, cầm tiền ra ngoài, thời điểm ra vừa vặn nhìn thấy Lý Thụy Nhiên tiến vào trong sân.

      “Ai! Làm gì? Mau buông tay, nam nữ thụ thụ bất thân biết ?” Lý Thụy Nhiên nghe vậy sợ hãi liếc trái phải, lo lắng bị Đại ca thấy được, tuy hài lòng với cách làm của Đại ca hôm nay nhưng Đại ca đối xử với Bạch Tiểu Mễ quả có chút khác, nếu nhìn bọn mật như vậy, còn chưa giết sao?

      “Hừ, ngươi vẫn còn biết thụ thụ bất thân à?” Bạch Tiểu Mễ khinh bỉ liếc nhìn Lý Thụy Nhiên, nếu lo lắng đánh nhau với Nhạc Dao, nàng mới mặc kệ ?

      “Ngươi có ý gì?” Bị khinh thường, Lý Thụy Nhiên mắt hừng trừng Bạch Tiểu Mễ.

      có ý gì, ngày hôm qua thể dạo phố, hôm nay muốn ra ngoài dạo, ngươi muốn cùng sao?” Bạch Tiểu Mễ rời sân phòng được khoảng cách, lập tức buông ra.

      “Ngươi nhiệt tâm mời, vậy ta liền cố cùng ngươi ra ngoài!” Kỳ Lý Thụy Nhiên có chút lo lắng, nếu Bạch Tiểu Mễ tiếp tục đứng ở đây mà nhìn thấy Đại ca cùng nữ nhân kia thân mật, nhất định cực kỳ thương tâm, ra ngoài dạo cũng được.

      “Hừ!” Bạch Tiểu Mễ khinh bỉ trừng mắt Lý Thụy Nhiên, tại sao lại có cảm giác tên chết tiệt này càng ngày càng vô sỉ chứ?

      “Nương tử, nàng muốn đâu?” bóng người vút qua chặn trước mặt hai người, ánh mắt sáng quắc nhìn Bạch Tiểu Mễ hỏi.

      “Ra ngoài dạo!” Bạch Tiểu Mễ thấy Lý Mặc Nhiên, mắt hơi nheo lại nhưng rất nhanh khôi phục lại, chút để ý trả lời.

      “Vậy vi phu cùng nương tử có được ?” Nhìn như hỏi nhưng hành động có nửa điểm do dự, tay dài duỗi ra trực tiếp ôm lấy eo nhắn của Bạch Tiểu Mễ, vô lại cười .

      biết là có ý hay vô ý, cố ý ngăn cách giữa Bạch Tiểu Mễ và Lý Thụy Nhiên, đồng thời cũng ngăn cản ánh mắt nhìn lướt qua của Lý Thụy Nhiên, ý tứ trong mắt cực kỳ ràng, nương tử của ta, có việc gì người biến !

      “Đại tẩu, ta bỗng nhiên nghĩ tới, ta còn có việc, trước đây!” Lý Thụy Nhiên đợi Bạch Tiểu Mễ đáp lời, trực tiếp bước nhanh rời .

      Khi Bạch Tiểu Mễ phục hồi tinh thần, bóng dáng Lý Thụy Nhiên sớm thấy, khóe miệng Bạch Tiểu Mễ giật giật, Lý Mặc Nhiên quả nhiên là lão hổ, nhìn Lý Thụy Nhiên sợ hãi chưa kìa.

      “Bốp!” “Có thể buông tay rồi!” Bạch Tiểu Mễ chút khách khí đập móng vuốt của đại gia gấu, hung hắng trừng mắt mỗ gấu, tên chết tiệt này càng ngày càng vô sỉ, vừa mới cùng người đẹp ôm ôm ấp ấp, tại còn đụng nàng, nàng rẻ mạt như vậy sao!

      Kỳ Bạch Tiểu Mễ nhớ lại cũng quan tâm lắm nhưng trong lòng lại rất thoải mái.

      “Nương tử, buổi sáng như thế nào nàng lại đến giúp nhân gia? Nhân gia thiếu chút nữa thất thân đó!” Lý Mặc Nhiên cười hì hì nhìn Bạch Tiểu Mễ, vô lại tựa đầu vai nàng, hơi thở ấm áp phun da thịt trắng nõn như ngọc của nàng.

      Thân thể Bạch Tiểu Mễ run , nhịn được nổi da gà, tay đem đầu người nào đó đẩy ra, da mặt người này càng ngày càng dày, lời như vậy mà cũng ra được.

      Bạch Tiểu Mễ đẩy người ra, để ý đến , về phía trước, trong mắt Lý Mặc Nhiên lên kinh hoảng, lập tức nhanh chóng theo.

      “Nương tử, nàng ghen sao?” Lý Mặc Nhiên cầm tay Bạch Tiểu Mễ, vẻ mặt vui sướng hỏi nàng, trong mắt lóe lên tia vui sướng.

      “…” Lần này ngay cả ánh mắt Bạch Tiểu Mễ cũng chẳng muốn bố thí cho họ gấu, tốc độ bước vẫn đổi về phía trước.

      “Nương tử yên tâm, vi phu chỉ thích mình nương tử thôi!” Lý Mặc Nhiên thấy Bạch Tiểu Mễ để ý đến , tiếp tục cho thấy lập trường của mình.

      “…” Bạch Tiểu Mễ tiếp tục , nhìn chớp mắt!

      “Lần sau vi phụ nhất định cẩn thận, để cho bất kỳ nữ tử nào tiếp sát vi phu, nương tử nàng tha thứ cho vi phu !” Lý Mặc Nhiên đáng thương tội nghiệp .

      “…” Bạch Tiểu Mễ nhìn đặc sản bên cạnh, ngày hôm qua chạng vạng mới đến nơi, thể nhìn thấy ít nhiều tiểu thương, tại Bạch Tiểu Mễ mới biết được, ra nơi này ban ngày náo nhiệt như vậy.

      Quá nhiều hoa quả đặc sản nàng chưa từng thấy qua? Nếu ăn ngon, đến lúc đó mang về Hắc Phong trại cùng tốt, nhưng Lý Mặc Nhiên , Bạch Tiểu Mễ tại cảm thấy có lẽ ở lại chỗ này trở về.

      “Nương tử, nàng muốn gì, vi phu mua cho nàng?” Lý Mặc Nhiên thấy ánh mắt Bạch Tiểu Mễ rơi quầy hoa quả, lập tức ân cần .

      “…” Bạch Tiểu Mễ cũng nhìn , trực tiếp tới quầy hàng, hỏi qua lần giá cả hoa quả, khi Lý Mặc Nhiên nghĩ nàng muốn mua, Bạch Tiểu Mễ liền xoay người rời .

      Lý Mặc Nhiên thấy kỳ lạ nhưng hỏi nhiều, lôi kéo buông tay Bạch Tiểu Mễ, cũng nỡ buông ra, nên làm cái gì bây giờ nhỉ? tại nương tử để ý đến rồi?

      Tuy nương tử cho cầm tay nhưng thái độ cũng rất kiên quyết, Lý Mặc Nhiên suy tư làm thế nào lấy lòng nương tử, khiến nương tử tha cho .

      Sau khi hỏi giá mấy quầy hàng hoa quả, Bạch Tiểu Mễ bắt đầu cùng chủ quầy cò kè mặc cả, sau cùng mỗi loại hoa quả mua chút, rất khách khí đem toàn bộ hoa quả mua đặt vào trong tay Lý Mặc Nhiên, cầm đồ đầy trong tay nhưng vẫn quên cầm tay nàng.

      Hai mươi mấy cân hoa quả, đối với Lý Mặc Nhiên mà kỳ tính là nặng, nhưng lại chia thành mấy bao lớn , hai tay đều phải dùng tới mới có thể cầm hết, ánh mắt sâu sắc của Lý Mặc Nhiên nhìn về phía nương tử có bộ dạng tiểu thư, ràng là bộ ái mộ hư vinh, ràng là bộ hung hãn ức hiếp người nhưng nhìn vào trong mắt Lý Mặc Nhiên, trông thế nào cũng thấy thích nha?

      Nương tử của rất khác, giống đa số nữ tử, ràng ái mộ hư vinh nhưng lại làm bộ thanh cao.

      Chỉ là, nương tử quá khinh thường rồi?

      Khóe miệng Lý Mặc Nhiên cong cong, lộ ra hàm răng trắng tinh, nhìn có chút ngốc, Bạch Tiểu Mễ lập tức quay đầu, người này cười có ý gì chứ? Cười thế này bị người khác thấy, có lẽ cảm thấy bị bắt nạt thành như vậy lại còn cười, chẳng lẽ bị điên?

      Căn cứ theo kinh nghiệm ở chung bao lâu nay cùng Lý Mặc Nhiên, người này nhất định có chiêu sau?

      Quả nhiên, Bạch Tiểu Mễ lúc này mới nghĩ ra, hai bóng đen xuất hai bên người, tiếp nhận rất nhanh mọi thứ trong tay Lý Mặc Nhiên rồi biến mất.

      Hai tay còn đồ, Lý Mặc Nhiên cực kỳ tự nhiên ôm lấy eo mềm mại của Bạch Tiểu Mễ, nếu phải đường cái, Lý Mặc Nhiên rất muốn hôn ngụm lên mặt nương tử nhà mình.

      có biện pháp, ai bảo bộ dáng nương tử kinh ngạc mắt trợn tròn quá đáng chứ.

      Bạch Tiểu Mễ bội phục Lý Mặc Nhiên, cũng để cho Bạch Tiểu Mễ biết tác dụng của ám vệ, hai tay rất muốn đem móng vuốt của gấu lưu manh bỏ ra, nhưng móng gấu bám quá chặt, căn bản bẻ ra.

      “Lý Mặc Nhiên, rốt cuộc ngươi muốn gì?” Bạch Tiểu Mễ cảm thấy nhẫn nại của mình đến cực hạn, đè thấp tức giận, phẫn nộ hỏi.

      “Nương tử, nàng đói bụng , phía trước là Đức Ý Lâu, bên trong là đồ ăn ngon nhất trong thành Lam Tinh này, vi phu mang nàng qua nhé!” Lý Mặc Nhiên thà phúc hậu ngây ngô cười, cố ý nhìn tới giận giữ mặt Bạch Tiểu Mễ, săn sóc quan tâm , xong rồi ôm Bạch Tiểu Mê trước Đức Ý Lâu.

      “Lý Mặc Nhiên đừng tay chạm qua nữ nhân khác đụng vào ta, ta thấy bẩn?” Bạch Tiểu Mễ có biện pháp, tức giận trừng mắt Lý Mặc Nhiên, nhất thời ra.

      Lời này vừa ra, Lý Mặc Nhiên sửng sốt, lập tức nhìn Bạch Tiểu Mễ trong lòng.

    4. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 85:

      “Ngươi làm gì?” Cảnh vật ngừng bay ngược, trong chớp mắt hai người rời khỏi phủ thành Lam Tinh, Bạch Tiểu Mễ trầm xuống, tên chết tiệt này muốn làm gì? Chẳng lẽ thẹn quá hóa giận, tìm nơi người rồi giết nàng?

      Nghĩ như vậy mặt Bạch Tiểu Mễ càng trầm hơn, nếu thực như vậy, nàng có bao nhiêu nắm chắc thoát khỏi, dù sao thực lực Lý Mặc Nhiên quả mạnh hơn so với nàng, cho tới bây giờ, nàng vẫn chưa biết thực lực chân chính của ?

      Lý Mặc Nhiên nhanh chóng về phía trước, trả lời câu hỏi của Bạch Tiểu Mễ, mặt có chút đáng sợ, nhìn ra cái gì? Lý Mặc Nhiên như vậy càng khiến Bạch Tiểu Mễ lạnh hơn.

      “Lý Mặc Nhiên, ngươi muốn làm gì?” Bạch Tiểu Mễ vừa nghĩ đối sách, vừa nhìn cảnh vật địa hình chung quanh, cũng làm tốt chuẩn bị đánh lại chạy trốn, tên này có chút khủng bố, giống với Lý Mặc Nhiên lúc trước, điều này khiến Bạch Tiểu Mễ có chút bất an!

      Lý Mặc Nhiên nghiêm mặt lạnh, tốc độ nhanh hơn.

      Bạch Tiểu Mễ thấy đối phương để ý đến mình, cũng cùng nhiều lời, tại nàng chỉ hy vọng thân thể Lý Mặc Nhiên chưa khôi phục hoàn toàn, chỉ cần thực lực của như đêm qua, có lẽ nàng còn có cơ hội chạy trốn chừng.

      Bạch Tiểu Mễ nghĩ như vậy, càng chú ý tới hoàn cảnh chung quanh, phát Lý Mặc Nhiên rất nhanh mang nàng vào vùng núi, cây cối cao lớn rậm rạp, mảnh màu xanh ngát, sau khi trải qua rừng cây, tốc độ Lý Mặc Nhiên bỗng chậm lại, Bạch Tiểu Mễ bắt đầu cảnh giác nhìn về phía Lý Mặc Nhiên, chuẩn bị tư thế chiến tranh.

      Chỉ cần vừa có động tĩnh, nàng đánh trả trước tiên.

      Cũng bởi vì tại Bạch Tiểu Mễ vẫn chú ý tới Lý Mặc Nhiên nên phát ra, hai người tới bên cạnh hồ nước, hồ nước trong suốt thấy đáy, ánh sáng mặt trời chiếu xuống nước trong veo, gió thổi qua mang theo nhàn nhạt ẩm ướt, sắp vào hạ, hơi nước làm cho người ta cảm giác ẩm, ngược lại vô cùng mát mẻ.

      Tuy Lý Mặc Nhiên dọc đường phi rất nhanh nhưng động tĩnh của người trong lòng vẫn biết, cảm thấy được cảnh giác của nàng, mặt Lý Mặc Nhiên chìm xuống vài phần.

      Chẳng lẽ trong mắt nương tử đáng tín nhiệm sao?

      Có như vậy, Lý Mặc Nhiên cấp bách muốn khôi phục trí nhớ, muốn nhớ lại chuyện hai người, cảm giác của đối với nàng rất mãnh liệt, mà chỉ khi đối mặt với nàng, tim đập nhanh bởi vì nàng, tuy có ký ức cùng nàng nhưng có thể xác nhận, thích nàng.

      Tuy biết thích tới trình độ nào nhưng có điều, nghĩ muốn mất nàng, muốn vĩnh viễn giữ nàng bên người.

      Tiểu nữ tử trước mắt bởi vì chuyện Tư Nguyên mà nhìn với ánh mắt khác.

      “Rầm!” “A!” Bạch Tiểu Mễ chú ý Lý Mặc Nhiên từng giây phút, cho rằng có động tác bất lợi với nàng, đúng ngay sau đó, cảm giác mát lạnh đánh úp lại, cả người rơi vào trong nước, đương nhiên cho dù rơi xuống nước, nàng vẫn an toàn trong lòng Lý Mặc Nhiên.

      “Khụ khụ khụ!” tình phát sinh quá nhanh, Bạch Tiểu Mễ chuẩn bị nên bị uống mấy ngụm nước. phục hồi lại tinh thần mới phát , nàng bị Lý Mặc Nhiên ôm đứng dưới nước.

      “Nương tử, nàng sao chứ?” Thấy Bạch Tiểu Mễ ho khan mãnh liệt, Lý Mặc Nhiên vốn mặt lạnh cũng thể bao trì thêm nữa, tay vỗ lưng nàng, nhìn mặt trắng nõn bởi vì kho khan mà đỏ bừng, lập tức đau lòng, có phải quá phận hay , đúng là có chút tức giận mà?

      những tức giận mà còn có chút lo sợ.

      “Lý Mặc Nhiên, ngươi điên rồi, tốt tự dưng nhảy xuống hồ làm gì? Nếu ngươi muốn chết tự mình làm, cần kéo thêm ta!” Tỉnh lại sau khi ho khan, tâm vốn sợ hãi bình tĩnh lại, trừng mắt về phía ánh mắt quan tâm của Lý Mặc Nhiên, dùng lực đám vài cái lồng ngực của .

      “Nương tử bẩn, phải sao? Vi phu đây là tới tắm thôi! Hồ nước này rất lớn lại trong suốt, nhất định tẩy cực kỳ sạch !” Lý Mặc Nhiên cầm tay đấm , thương tổn của vẫn chưa tốt? Lực tay nương tử cũng , còn đánh nữa bị thương nặng.

      Lý Mặc Nhiên ủy ủy khuất khuất, đôi mắt thâm thúy trong suốt phiếm ánh nước, biết vì có hồ nước hay vì mắt xinh đẹp, đôi mắt Lý Mặc Nhiên sáng ngời như ánh sao, Bạch Tiểu Mễ có tiền đồ nhất thời nhìn ngây người.

      “Nương tử đừng trách vi phu có được , sau khi vi phu tắm rửa đụng vào nữ nhân khác, tương lai vi phu chỉ ôm mình nương tử, chỉ dắt tay nương tử, chỉ thân nương tử, chỉ…” Lý Mặc Nhiên liên tiếp tỏ thái độ, càng càng ràng.

      “Từ từ, ngươi đến đây vì muốn tắm rửa?” Bạch Tiểu Mễ phục hồi tinh thần, nghe lý do Lý Mặc Nhiên càng ngày càng quá phận, mặt nhịn được đỏ lên, trừng hỏi.

      “Đúng vậy nha! Vi phu ngẫm lại vòng mới nghĩ nước nơi này trong veo nhất, vi phu nhất định phải tắm rửa sạch , như vậy nương tử ôm vi phu thôi?” Lý Mặc Nhiên lấy lòng hỏi, xong tay bắt đầu thành dao động người Bạch Tiểu Mễ, miệng cũng thành muốn đụng trước mặt nương tử.

      “Cút!” Bạch Tiểu Mễ vừa có chút cảm xúc khác thường, nhìn tên nào đó bộ dáng thà phúc hậu lập tức chuyển hóa thành lưu manh, tay vội đẩy ra đôi môi sắp sửa hôn mặt nàng, lưu manh!

      “Nương tử!” Bạn gấu ủy khuất, đôi mắt sâu mê người càng ra hồn nhiên.

      “Ngươi tắm tắm , vì sao lại kéo ta xuống đây?” Bạch Tiểu Mễ bị nhìn có chút xấu hổ, nàng có năng lực miễn dịch đối với ánh mắt , tại Lý Mặc Nhiên gia tăng công suất, nàng tự nhiên chịu nổi, tim đập nhanh.

      “Vi phu lo lắng tắm sạch , nương tử để ý tới ta, cho nên muốn nương tử hỗ trợ!” Lý Mặc Nhiên đáp.

      cần, tự ngươi tắm ! Kỳ , tắm hay tắm ta quan tâm!” Bạch Tiểu Mễ bỗng nhiên nghĩ đến tình cảnh sáng nay, mặt vốn khó xử lập tức trầm xuống, nhìn Lý Mặc Nhiên, kỳ tắm hay tắm có ý nghĩa gì chứ, quan trọng là…trái tim kia, nếu tâm thay đổi, tắm nhiều lần còn tác dụng gì.

      Bạch Tiểu Mễ xong liền muốn tránh thoát tay Lý Mặc Nhiên, định lên bờ.

      “Có ý gì?” Lý Mặc Nhiên có chút khó hiểu, nhìn sắc mặt nương tử, luống cuống, tay ôm nàng càng chặt hơn.

      có gì? Ngươi tắm ! Ta lên trước!” Bạch Tiểu Mễ rất nhanh phát tâm tư khác thường của bản thân, tâm càng xuống.

      Có gì đó tựa hồ sống động như nhưng Bạch Tiểu Mễ muốn sâu vào vấn đề này, nàng có chút lo sợ.

      “Cùng tắm thôi! Nương tử muốn giúp vi phu tắm, vi phu miễn cưỡng nàng, vi phu cực kỳ nguyện ý giúp nương tử tắm!” Bạn gấu xấu tính, quấn cho Bạch Tiểu Mễ rời .

      “Lý Mặc Nhiên, buông tay!” Bạch Tiểu Mễ chán nản, vẫn vô sỉ như trước.

      “…” Tay vẫn như cũ có ý muốn buông.

      “Được rồi! Ta lên, ngươi có thể bỏ tay ra!” Bạch Tiểu Mễ nhìn tên vô lại, cuối cùng thỏa hiệp.

      tốt quá!” Vẻ mặt bạn gấu rạng rỡ, mặt mày hớn hở, động tác nhanh chóng kéo đai lưng mình.

      “Này, ngươi làm gì đó?” Thấy Lý Mặc Nhiên buông tay, Bạch Tiểu Mễ vừa mới có chút sức lực, bỗng nhiên lại nhìn thấy Lý Mặc Nhiên tháo dây cởi áo, mắt trừng lớn, mặt đỏ bừng.

      “Tắm rửa nha!?” Bạn gấu khờ dại nhìn nương tử hoảng sợ, vẻ mặt ngây thơ như đúng lẽ đương nhiên, lại giống như Bạch Tiểu Mễ ngạc nhiên mới là kỳ quái.

      Ý trong mắt ràng : ‘ cởi quần áo tắm rửa thế nào?’

      Bạch Tiểu Mễ nhất thời phản bác được, ra cũng phải lần đầu tiên nàng thấy Lý Mặc Nhiên hở ngực lưng trần, nhưng biết có phải vì thời gian tách ra quá dài hay , lần này nhìn thấy cởi quần áo, tim của nàng đập càng lúc càng nhanh.

      Bạch Tiểu Mễ nhanh chóng xoay người.

      Nàng nhìn thấy, khi nàng xoay người, bạn gấu nào đó vốn hồn nhiên phúc hậu, khóe miệng cong lên ý cười sung sướng, trong mắt lóe lên tia xảo trá.

      Tuy Bạch Tiểu Mễ xoay người qua nhưng tiếng cởi quần áo phía sau đều nghe , khiến tâm nàng cách nào khôi phục bình tĩnh, trong đầu tự giác lên dáng người cao ngất, da thịt trắng noãn, nàng vẫn biết tên mặt gấu kia vóc người đẹp, làn da tốt nhưng hôm nay nhìn dưới ánh mặt trời, Bạch Tiểu Mễ mới biết được dáng người cùng làn da của đẹp hơn nhiều so với trong tưởng tượng của nàng.

      Bởi vì nước trong veo quá mức, nàng thậm chí có thể thấy đôi chân dài kiện mỹ của , nghĩ tới đây, mặt Bạch Tiểu Mễ càng hồng, tim đập nhanh hơn.

      “Nương tử!” Giọng trầm thấp từ tính vang lên, nghe tưởng như có gì nhưng Bạch Tiểu Mễ sau khi nghe xong lại có cảm giác đặc biệt gợi cảm ái muội.

      “Làm sao!” Bạch Tiểu Mễ hung dữ trả lời! Che dấu vẻ được tự nhiên của mình.

      soi gương cũng biết, mặt nàng nhất định đỏ rực rồi, chợt nghe giọng từ tính mười phần từ người nào đó, tim đập nhanh, Bạch Tiểu Mễ đỡ ngực lo lắng, sợ trái tim mình đập nhanh quá nhảy ra ngoài.

      “Nương tử, phía sau lưng vi phu vươn tới được, nương tử giúp vi phu chà lưng !” Tiếng của bạn gấu vô tội đề xuất cầu hợp lý.

      “Cút!” Bạch Tiểu Mễ lúc này làm sao có thể đấm bóp lưng cho Lý Mặc Nhiên, quay người nhất định bị nhìn thấy mặt đỏ của mình, nếu bị thấy được, về sau nàng gặp người thế nào đây!

      Bạch Tiểu Mễ lấy tốc độ cực nhanh chạy về phía bờ, lần này biết có phải Lý Mặc Nhiên ngờ tới hay , hay bởi vì ngăn nàng, dù sao Bạch Tiểu Mễ vẫn thuận lợi chạy lên bờ.

      dám quay đầu, Bạch Tiểu Mễ bỏ chạy, cứ như thế chạy thẳng mạch.

      “Ha ha ha a!” Bạch Tiểu Mễ rời , người đứng trong hồ sung sướng nở nụ cười, trong mắt tràn đầy ôn nhu cùng sủng nịch, ra thích người là cảm giác như vậy, cảm giác này sai!

    5. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 86:

      Thời điểm bắt đầu, Bạch Tiểu Mễ chú ý tới, đợi lần thứ ba vẫn quay về chỗ cũ mới phát nơi này có trận pháp, Bạch Tiểu Mễ đứng tại chỗ, bắt đầu cẩn thận quan sát, tính toán cửa ra trận pháp.

      “Nương tử, nàng đợi vi phu sao? Vi phu quá cảm động!” Thời gian kéo dài, Lý Mặc Nhiên tắm rửa xong chạy qua, nhìn thấy Bạch Tiểu Mễ, vẻ mặt vui sướng .

      Đương nhiên nếu trong mắt có vẻ hồn nhiên kia, có lẽ nét mặt tăng thêm độ tin cậy.

      “…” Bạch Tiểu Mễ hề để ý đến , tiếp tục nghiên cứu trận pháp, tuy Lý Mặc Nhiên trước khi rời dạy nàng chút trận pháp, nhưng kia cũng là trận pháp cơ bản, gặp được trận pháp khó hơn vẫn chưa thể thấy cửa ra, ví dụ như tại.

      Nhìn thấy Lý Mặc Nhiên quan, Bạch Tiểu Mễ xem như hiểu vì sao lúc ấy chưa , ra sớm biết nàng ra được.

      “Nương tử, thôi! Sắc trời còn sớm, chúng ta trở về !” Bạch Tiểu Mễ nghiên cứu ra nguyên do, Lý Mặc Nhiên liền tự nhiên dắt tay nàng về phía cánh rừng bên ngoài.

      Bạch Tiểu Mễ cũng vùng vẫy, tùy ý để lôi kéo, sau đó cẩn thận quan sát vị trí của Lý Mặc Nhiên, sau khoảng thời gian, đường mới sáng tỏ.

      Lý Mặc Nhiên quay đầu nhìn thoáng qua nương tử nhà mình, thấy nàng cúi đầu, chỉ nghỉ nàng còn thẹn thùng, nghĩ tới thâm ý trong đó, cho nên đợi lần sau muốn dùng phương pháp này giữ Bạch Tiểu Mễ lại, mới biết bản thân quá coi thường nương tử nhà mình rồi.

      Đương nhiên Lý Mặc Nhiên chưa khôi phục trí nhớ mới biết chuyện mình dạy trận pháp cho Bạch Tiểu Mễ, nếu , cũng dám cho rằng Bạch Tiểu Mễ ra được, đợi lần sau dùng lại phương pháp này, Bạch Tiểu Mễ thuận lợi rời , tìm thấy rất lâu mới biết bản thân mình lúc trước quá tự phụ.

      Chừng lưỡng khắc (15 phút) sau, Lý Mặc Nhiên mang theo Bạch Tiểu Mễ rất chậm, mãi đến khi mặt trời xuống núi mới tiến vào phủ thành Lam Tinh.

      Đôi khi Bạch Tiểu Mễ hiểu con người Lý Mặc Nhiên, ràng nhìn thà phúc hậu, nhưng chỉ cần đứng ở đài Hắc Phong trại, khí thế lập tức thay đổi, cảm giác như vị đại tướng quân thống lĩnh nghìn quân, nhưng lại quý khí hơn phần so với đại tướng quân, hay là khí tức vương giả.

      Lại có khi, Lý Mặc Nhiên như đứa cầu thương, có lúc lại giống kẻ lưu manh, tận dụng mọi thứ, chỉ cần có cơ hội nhất định động tay chân với nàng, hành vi bỉ ổi, là người thay đổi thất thường, ngươi vĩnh viễn biết trong lòng nghĩ gì?

      Chỉ là, người thay đổi thất thường như vậy, lại đối tốt với nàng khiến Bạch Tiểu Mễ cảm thấy chân thực? Ở người nàng cũng có mưu đồ gì đáng giá chứ!

      “Nương tử, nàng đừng nhanh như vậy!” Thấy Bạch Tiểu Mễ rất nhanh, Lý Mặc Nhiên khẩn trương giữ chặt tay nàng.

      “Cơm trưa cũng chưa ăn, ta đói bụng!” Bạch Tiểu Mễ trừng mắt liếc người nào đó, tốc độ nhanh hơn.

      Lời vừa ra, Lý Mặc Nhiên có chút hổ thẹn, chỉ muốn nương tử để ý tới , trái lại quên chuyện dùng cơm trưa.

      “Thực xin lỗi nương tử, lần sau vi phu dám nữa!” Lý Mặc Nhiên chút suy nghĩ thẳng lời ân hận, tay cầm cánh tay mềm mại mảnh mai của nàng, vô cùng chân thành .

      Bạch Tiểu Mễ thua dưới ánh mắt , nàng quay sang bên, để ý , xoay người vào tửu lâu gần đó, nàng đói bụng, vì tức giận mà để bao tử bị đói.

      Khóe miệng Lý Mặc Nhiên cong cong, ý cười theo.

      Bạch Tiểu Mễ tiến vào tửu lâu, tìm vị trí ngồi gần cửa sổ, khách khí gọi món ăn, nếu người bên cạnh có biện pháp trừng trị, vậy hung hăng với chút, như thế nàng mới bớt giận.

      Đối với hành vi ngây thơ của Bạch Tiểu Mễ, Lý Mặc Nhiên tự nhiên hoàn toàn thèm để tâm, chỉ cảm thấy hành động của nàng rất thú vị, cũng biết, nếu nương tử biết ra tửu lâu này mặc dù dưới danh nghĩa ở của Lam Tinh phủ, nhưng cũng là tửu lâu của , đương nhiên, Lý Mặc Nhiên lúc này thể ra.

      lo lắng nếu ra, nương tử vốn chưa hết giận tối hôm nay để ý đến nữa, đến lúc đó muốn ngủ giường cũng thấy khó khăn.

      Từ đêm qua cùng nương tử cùng giường chung gối, Lý Mặc Nhiên liền nghĩ muốn mình gối đầu mà ngủ rồi.

      Cảm giác ôm nương tử ngủ quá thoải mái, quá tốt, chỉ cần hưởng qua loại tư vị đẹp đẽ này, liền muốn bỏ qua.

      Sau khi dùng xong bữa, hai người lúc này mời về phủ Lam Tinh.

      “Tiểu… Đại tẩu, Đại ca, các người trở lại!” Tiến vào sân, Lý Thụy Nhiên trong sân lập tức đón chào, có chút lo lắng nhìn thoáng qua Bạch Tiểu Mễ, lúc này mới an tâm.

      “Về rồi, Tiểu Tam ngươi sao còn chưa ngủ?” Người cổ đại ngủ từ sớm, giờ khoảng tám giờ tối, lúc này còn chưa ngủ chẳng lẽ lo lắng cho nàng?

      “Ngủ được!” Đại ca ở đây, mà Đại ca tựa hồ quá thích mình và Đại tẩu quá mức thân mật, vốn là muốn ? Nhưng lại biến thành câu trả lời bình thường.

      “Oa! Nguyên lại là Đại tẩu nha! Trước đó ta nghĩ các ngươi lại có quan hệ này nha?” tiếng ở phía sau chen vào, êm tai dễ nghe khiến Lý Thụy Nhiên kinh ngạc, hung hăng trừng người vừa mới xuất , nữ nhân này quả nhiên có lòng dạ tốt!

      Lý Mặc Nhiên trầm xuống nhưng mặt biểu , nhìn người xa lạ bỗng nhiên xuất , cũng nhớ ở nơi này lại có người khác?

      Lúc này người bình tĩnh nhất lại là Bạch Tiểu Mễ, cảm giác ràng tay người nào đó nắm chặt tay mình thêm vài phần, Bạch Tiểu Mễ biết tức giận, quay đầu nhìn bạn gấu, nếu tay có đau đớn truyền đến, Bạch Tiểu Mễ tin tưởng có phản ứng gì.

      “Nữ nhân thối, ngươi bậy bạ gì đó?” Lý Thụy Nhiên lo lắng nhìn thoáng qua Bạch Tiểu Mễ, sau đó nhìn hướng Đại ca, Đại ca hiểu nhất, chỉ có điều, tại Lý Thụy Nhiên nhầm rằng Lý Mặc Nhiên khôi phục trí nhớ, việc này nếu ở trước kia, Lý Mặc Nhiên tự nhiên hoài nghi nhưng tại giống như trước.

      Bạch Tiểu Mễ xuất Lý Thụy Nhiên cũng xuất , hai người này sớm chiều ở chung hai tháng, Lý Mặc Nhiên mất ký ức về Lý Thụy Nhiên, tự nhiên lo lắng.

      Lần đầu tiên để tâm với nữ tử, muốn nữ tử mình thích lại thích nam nhân khác.

      Đặc biệt là bộ dáng cực kỳ tuấn lãng của Tam đệ trước mắt, dáng người cao ngất, khí thế xuất chúng, nếu so sánh với dung mạo tại của , chỉ cần là nữ đều lựa chọn Lý Thụy Nhiên!

      Từ lúc chào đời tới nay, lần đầu tiên Lý Mặc Nhiên thấy tự tin.

      “Ta đâu nào bậy, dọc đường các ngươi nhìn qua rất thân mật!” Kỳ Nhạc Dao sai, nhưng Nhạc Dao cố ý xem chuyện hai người, nhìn qua thân thiết nhưng chỉ là thân thiết giữa hai người bạn mà thôi.

      “Ngươi là người nào? Làm sao có thể xuất ở đây?” Lý Mặc Nhiên tuy cảm thấy tốt nhưng ngốc đến mức ở trước mặt người ngoài, đầu với người cùng nhà.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :