1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Điền Văn Man Thê - Trạch Trạch Nhân Sinh (Update C112/173)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 32: Sáng sớm, cái gì?[​IMG]

      Edit: Van san
      Beta: Lyan

      Vốn cho rằng có con sói Lý Mặc Nhiên này nằm bên người, nàng ngủ được, nhưng vừa nằm xuống chưa được bao lâu, tuy còn có chút kháng cự người bên cạnh, nhưng nàng lại ngủ mạch đến hừng đông.

      Sáng sớm, khi mở to mắt Bạch Tiểu Mễ nhìn sang bên cạnh là khuôn mặt “gấu” quen thuộc kia, ngủ cùng nhau thời gian dài như vậy đối với nàng cũng thành thói quen, thực tự nhiên nhìn nam nhân trước mắt, da thịt nam nhân này tốt.

      Mọi người xung quanh nhất định hỏi, với vẻ mặt đầy râu đó của , Bạch Tiểu Mễ làm sao mà thấy được?

      tại Lý Mặc Nhiên mặc quần áo, hơn nữa Bạch Tiểu Mễ lại nằm trong lòng người ta, đương nhiên tiếp xúc với da thịt đối phương, chỉ cần ánh mắt theo mặt nhìn chếch xuống dưới là có thể nhìn thấy ràng, huống chi lúc này trời sáng hẳn, cửa sổ thẳng hướng mặt trời, chiếu ánh sáng xuyên thấu qua cửa sổ tiến vào, nhìn càng ràng hơn.

      “Nương tử, nàng tỉnh!” Bạch Tiểu Mễ vốn nghĩ lặng lẽ từ trong lòng bò ra ngoài, nhưng chưa kịp hành động, phía trước liền truyền đến thanh khàn khàn, nghe có chút gợi cảm mê người.

      “Ừ!” Thấy đối phương tỉnh, Bạch Tiểu Mễ lập tức đẩy người ra, ngồi bật dậy.

      “Nương tử, nàng tới tìm vi phu, vi phu rất cảm động!” Người nào đó nhân cơ hội ghé sát vào người tiểu nữ nhân cất giọng trêu chọc.

      Bạch Tiểu Mễ khóe miệng giật giật, tại nàng hoàn toàn thể tin được lời của người này. Hơn tháng qua, chắc chắn người này biết nàng chạy trốn khỏi Hắc Phong trại, nhưng vẫn mặt dày mà mấy lời này, còn nhân cơ hội ăn đậu hũ của nàng, cho dù biết đối phương là cố ý, nhưng Bạch Tiểu Mễ biết phải gì để phản bác.

      Ai kêu tình thế nghiêng về phía chứ? Tên này chính là tiểu phúc hắc, lại còn bày ra bộ dáng thà chất phác.

      Chỉ có điều đậu hũ của Bạch Tiểu Mễ nàng đâu ăn được dễ dàng như vậy.

      “Tướng công, sao chàng vẫn còn ở trong này, chàng phải là đánh cướp sao?” Bạch Tiểu Mễ cười khanh khách đứng lên, tay bé dùng sức đẩy mặt người cố ý dựa vào nàng, bởi vì mặt đầy râu kia, bàn tay mềm mại của Bạch Tiểu Mễ bị đâm vào có chút ngứa ngáy.

      Lý Mặc Nhiên là người cực kì thông mình, thấy có chuyển biến tốt liền thu người lại, cũng dám chọc giận nương tử nhà mình, đến lúc đó nương tử lại bỏ chạy tiếp, khó có thể tìm được người, hơn nữa muốn phải chịu đựng nỗi đau nhớ nhung vì chia lìa kia thêm lần nữa.

      “A! Lưu manh, tại sao ngươi lại......” Bạch Tiểu Mễ vừa mới đứng lên, nhìn thấy Lý Mặc Nhiên cũng đứng lên theo, nhưng khi nhìn đến thân thể trống trơn của người nào đó, mặt nàng thoắt đỏ rồi lại trắng.

      ràng thời điểm nằm xuống ngủ đêm qua, người kia vẫn còn mặc quần, thế nào mà đến buổi sáng nay liền khỏa thân toàn bộ rồi! phải làm cái gì với nàng đó chứ?

      Bạch Tiểu Mễ lo lắng kiểm tra lại thân thể, khi cảm thấy có gì ổn lúc này mới tạm yên lòng.

      “Như thế nào, nương tử?” Lý Mặc Nhiên bình tĩnh, cố ý làm bộ như biết Bạch Tiểu Mễ vì sao kinh ngạc, chút để ý đến vẻ mặt của Bạch Tiểu Mễ, chậm rãi cầm lấy quần áo mặc vào người, nhưng động tác kia muốn bao nhiêu chậm có bấy nhiêu chậm, nhìn thấy nương tử nhà mình mặt đỏ mảnh, tâm tình người nào đó nhất thời bay cao.

      Bộ dáng nương tử đỏ mặt xinh đẹp! vừa thưởng thức dáng vẻ thẹn thùng của nương tử nhà mình, vừa chậm rãi mặc quần áo.

      Có thể khiến nương tử đỏ mặt, Lý Mặc Nhiên tự nhiên cao hứng .

      “Đồ lưu manh!” Bạch Tiểu Mễ cảm giác mặt mình giống như bị hỏa thiêu, nhanh chóng xoay người sang chỗ khác, nhưng trong nháy mắt liếc qua, ánh mắt vẫn nhịn được dừng bộ phận nam tính kia, nàng chỉ tò mò thôi mà!

      Tuy bộ dáng tiểu gia hỏa kia của Lý Mặc Nhiên được tốt lắm, nhưng dáng vẻ xấu, xúc cảm cũng đặc biệt tốt. Bạch Tiểu Mễ nhớ đến hình ảnh vừa mới nhìn thấy, lập tức mặt càng đỏ hơn, cho dù mới liếc qua nhanh chóng, nàng cũng nhìn thấy bộ dáng giương cao của tiểu gia hỏa đó.

      Lưu manh, đồ lưu manh, biến thái, đại biến thái, nơi đó lại có phản ứng, nam nhân quả nhiên phải thứ tốt, xem ra về sau phải cách xa người này mới được, đặc biệt là vào buổi sáng.

      biết có phải do ảo giác hay , Bạch Tiểu Mễ cảm giác nhiệt độ khí trong phòng tựa hồ tăng cao lên ít, nóng quá! được thể ở lại chỗ này được.

      Bạch Tiểu Mễ muốn lao ra khỏi phòng, nam nhân này đáng sợ, càng đáng sợ là mà dùng vũ lực nàng đánh lại ! Nếu chờ chút nữa nổi lên thú tính, danh tiết của nàng khó mà giữ được, tuy rằng nàng có quá để ý đến chuyện đó, nhưng cũng muốn trao lần đầu tiên cho người trong lòng mình.

      Nhưng Bạch Tiểu Mễ quay người định , tay vừa nắm được vào cửa, cổ tay bị bàn tay mạnh mẽ nắm được kéo , cả người bị kéo lui lại phía sau, trực tiếp rơi vào trong lồng ngực ấm áp.

      “Ngươi định làm gì?” Bạch Tiểu Mễ cảm thấy cả kinh, người này phải muốn phát thú tính đấy chứ! Trời! Chờ chút, nàng muốn liều mạng phản kháng để bảo vệ trinh tiết của mình, hay vẫn là thẳng thắn thuận theo? Dù sao trừ bỏ khuôn mặt đầy râu kia dáng người lại vô cùng hấp dẫn, nếu coi như mình bị chó cắn miếng cũng được.

      Bạch Tiểu Mễ cố gắng duy trì trấn tĩnh, thân thể trở nên cứng ngắc tựa vào trong lòng nam nhân, động cũng dám động, trong tiểu thuyết phải sao? Nếu mình càng phản kháng, nam nhân càng hưng phấn phải sao? Cho nên tâm lý Bạch Tiểu Mễ đặc biệt khẩn trương, ý tưởng mặc dù có, nhưng dám làm gì.

      Lý Mặc Nhiên đương nhiên cảm giác được nương tử nhà mình khẩn trương, định trêu nàng thêm chút nữa, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng vừa khẩn trương xen lẫn sợ hãi của nàng, lại thấy đau lòng.

      “Nương tử, nàng chưa mặc xong quần áo! Cứ như vậy thể ra ngoài được, vi phu cũng muốn nương tử nhà mình bị người khác nhìn thấy!” Lý Mặc Nhiên đem bộ quần áo khác tay khoác lên người Bạch Tiểu Mễ, sau đó vô cùng thân thiết giúp nàng mặc vào.

      Lý Mặc Nhiên cũng biết nương tử nhìn thấy phản ứng vừa rồi của , nhưng còn có biện pháp nào khác? Người mình thương ở ngay bên cạnh, chỉ có thể nhìn lại thể ăn, nghẹn lâu quá dẫn đến phản ứng mãnh liệt hơn chút.

      Chỉ có điều phản ứng của nương tử kỳ lạ, ràng có tâm lý sợ hãi, nhưng mặt vẫn bình tĩnh như thế, hổ là nương tử của Lý Mặc Nhiên .

      Khi Bạch Tiểu Mễ thấy Lý Mặc Nhiên khoác áo ngoài vào cho nàng, lúc này mới nhớ tới, bản thân mình chỉ mặc mỗi áo lót bên trong, quả thích hợp để ra ngoài, chỉ vì nàng bị Lý Mặc Nhiên dọa đến mức suýt nữa quên mất chuyện này.

      Kỳ theo cách ăn mặc của Bạch Tiểu Mễ lúc này nếu là ở đại, được xem như vạn phần bảo thủ, nhưng ở thời đại này, nếu nàng dám mặc như vậy ra ngoài trở thành người làm bại hoại môn phong, bại hoại gia tộc, bị kéo dìm lồng heo, bị mọi người vây quanh chửi bới.

      Lý Mặc Nhiên động tác nhàng, ánh mắt tràn đầy sủng nịch, tình ý triền miên, Bạch Tiểu Mễ lại càng được tự nhiên.

      [​IMG]
      Halong-ngoc, Phong Vũ Yên, Dunghyt9714 others thích bài này.

    2. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 33: Thiếu chút nữa cảm động[​IMG]

      Edit: Van san
      Beta: Lyan

      Giờ phút này, mặt nàng nhuộm màu đỏ ửng, trong vẻ xấu hổ mang theo tia e lệ, giống như tinh linh xâm nhập vào thế gian, làm lòng Lý Mặc Nhiên tràn đầy rung động.

      Khóe miệng vểnh lên càng cao, tự nhiên khoác áo lên cho nàng, sau đó đem đai lưng nhàng thắt vào, động tác tự nhiên mà lưu loát, dường như mặc quần áo cho người khác rất nhiều lần.

      Mặc xong quần áo, Bạch Tiểu Mễ để Lý Mặc Nhiên dắt ra ngoài, trong phòng ngoài của khách điếm bày sẵn cháo cùng các món ăn sáng khác.

      Bạch Tiểu Mễ nhìn đồ ăn trước mắt, nàng quả rất đói bụng, cho nên cũng khách khí, yên lặng nhìn Lý Mặc Nhiên chút rồi bắt đầu ăn, mà Lý Mặc Nhiên ở bên cạnh vừa ăn, vừa thường xuyên gắp thức ăn cho nàng, cảm giác hòa hợp như cặp vợ chồng sống với nhau lâu năm.

      Lý Mặc Nhiên nhìn nữ tử lẳng lặng ăn bữa sáng trước mắt, đây là nương tử của , cái cảm giác này hạnh phúc, hy vọng thời gian lúc này có thể cứ như vậy mà dừng lại.

      thừa nhận, sớm thấy được vẻ tình nguyện của nương tử khi bị lôi kéo mặc quần áo, nhìn bộ dáng của nàng trong lòng vừa xấu hổ nhẫn, vừa bực bội nhưng dám phát tác, lại có chút yên lòng mà đối diện với . lại cảm thấy nàng như vậy thập phần đáng , liền cố ý giả bộ như nhận ra nàng xấu hổ cùng tình nguyện.

      Đối với chuyện mặc quần áo cho nữ nhân như vậy, Lý Mặc Nhiên chưa từng làm qua, từ đến lớn đều sống cùng bọn Nhị đệ tuổi kém bao nhiêu. Hơn nữa sau khi trải qua biến cố của gia tộc, dù là hay bọn Nhị đệ đều trưởng thành cực kì sớm, cơ bản là cần thiết để phải chiếu cố cái gì. Tuy rằng trước kia từng có nữ tử thương nhung nhớ mình, nhưng chưa hề để ý đến nữ tử đó, càng thể phát sinh ra chuyện mặc quần áo cho nữ tử.

      Trước kia, lúc thấy bộ dáng bằng hữu che chở cho nương tử của họ, còn thấy bọn họ quả thực có khí chất của nam tử, bởi nghĩ việc quan tâm đến nữ nhân là chuyện thú vị cũng chẳng có ý nghĩa gì, còn cảm thấy nữ nhân chính là đống phiền toái, nếu có thể đụng đến càng tốt hơn.

      Nhưng đến hôm nay, cái việc trong dĩ vãng khiến cảm thấy thú vị cũng chẳng có ý nghĩa gì trở nên tràn đầy niềm thích thú cùng sung sướng. Lúc vừa rồi giúp nương tử mặc quần áo, kỳ nhịn được mà nghĩ đến cảnh tượng khi mình tự tay cởi ra.

      sợ ánh mắt mình quá mức trần trụi bị nương tử phát , cho nên cố gắng che giấu, vẫn muốn dọa đến nương tử nhà mình.

      Bữa sáng của hai người diễn ra tiếng động, người lặng im ăn cùng người xum xoe chăm sóc rồi cũng kết thúc, nhưng sau khi bữa sáng xong, Bạch Tiểu Mễ vẫn nghĩ ra được lý do để phải quay trở về Hắc Phong trại.

      “Nương tử, nàng muốn chơi ở đâu? Vi phu cùng nàng!”

      Bạch Tiểu Mễ ra khỏi khách sạn, mặt mang theo tia mơ hồ, cảm giác đứng trước thế giới mờ mịt tựa như có nơi nào để cho nàng dung thân.

      Nhà của nguyên chủ trước kia đương nhiên thể trở về, theo lời kể của Nhị đương gia nếu trở về chắc chắn nàng lại bị bắt ép gả cho nhà Trương viên ngoại gì đó, chuyện đó còn đáng sợ hơn là gả cho bạn “gấu” này.

      Tuy rằng bộ dáng “gấu” được dễ nhìn, nhưng lại đối xử với nàng khá tốt, đương nhiên trừ bỏ điểm thỉnh thoảng lén ăn đậu hũ của nàng ra.

      Bạch Tiểu Mễ đứng ở trước mặt khách sạn, thân thể cao gầy đạm bạc nhìn qua lại thấy có cảm giác đơn mê man, đáng thương tựa như con vật bị vứt bỏ.

      Nàng cũng dám nhìn Lý Mặc Nhiên, trong mắt tràn mơ hồ, mặt nàng tỏ vẻ mất mát, đơn biết phía trước nên về nơi nào. Đây là lần đầu tiên Lý Mặc Nhiên nhìn thấy nương tử nhà mình như vậy, điều này lại làm càng thấy có cảm giác đau lòng.

      Qua Nhị đệ biết được về thân thế của nàng, nghĩ đến hẳn là nàng nhớ về cái gia đình kia! Nhưng nhà kia căn bản nàng thể quay về, hơn nữa cũng muốn để nàng rời khỏi .

      Nàng hẳn vì dám trở về, nên mới lộ ra đơn cùng mê man kia.

      Lý Mặc Nhiên vươn tay, thời khắc chạm vào nàng liền cảm giác được nàng cố ý tránh , vẻ mặt trở nên lạnh lùng nhưng sau lại rất nhanh lên vẻ bất đắc dĩ cùng thà, “Về sau vi phu nhất định dựa theo hiệp nghị, bắt buộc nàng điều gì”

      Thân thể vốn cứng ngắc vì bị ôm, Bạch Tiểu Mễ rất nhanh ngẩng đầu lên nhìn Lý Mặc Nhiên, rồi lại lập tức cúi đầu, che giấu trong mắt khinh thường cùng hoài nghi.

      Tên này nhìn thà phúc hậu, lời này trước kia cũng phải chưa từng qua, nhưng sau này sao? Thế nhưng luôn nhân cơ hội ăn đậu hũ của nàng, mà tối hôm qua lại càng quá đáng, nếu nàng kịp thời tỉnh lại, tại có lẽ nàng bị ăn sạch sành sanh.

      Lời nam nhân có thể tin được heo mẹ cũng biết leo cây.

      Bạch Tiểu Mễ tuy rằng che giấu rất khá, nhưng Lý Mặc Nhiên phải người bình thường, đương nhiên nhìn ra được biểu cảm tín nhiệm kia của nàng, tia bất đắc dĩ thoáng qua, xem ra tối hôm qua dọa đến nương tử? tại làm sao mà nương tử có thể tin được lời ?

      Nghĩ lại huống tối hôm qua, có thế nào mà nhẫn được, cảm tình mãnh liệt hơn nữa lại là niềm vui sướng khi mất mà tìm được, nương tử lại mê người như thế, tự nhiên khiến động tình, nhưng cho dù nương tử tin , cũng hối hận việc mình làm, tình rất thích nàng.

      “Vi phu cam đoan, về sau nếu nương tử đồng ý, vi phu bắt buộc nàng” Lý Mặc Nhiên bàn tay to bao quanh ôm chặt lấy thân thể mềm mại của Bạch Tiểu Mễ, cằm toàn râu đặt lên đỉnh đầu nàng, bất đắc dĩ “Nàng an tâm rồi chứ?”

      “Hỗn đản, râu ngươi cứng như vậy, lại đặt ở đầu ta, ngươi biết nó đâm vào người ta sao? Đau chết ta, buông ra!” Vốn là chuyện phi thường ấm áp, lại bị Bạch Tiểu Mễ hiểu tình phá hủy.

      Bạch Tiểu Mễ bỗng nhiên vươn cánh tay trắng nõn như ngọc, dùng sức hất đầu Lý Mặc Nhiên ra, sau đó nhân cơ hội nhảy ra khỏi vòng tay ôm ấp của Lý Mặc Nhiên.

      Khóe miệng Lý Mặc Nhiên run rẩy chút, dùng ánh mắt bất đắc dĩ nhìn nàng, “Nương tử à! Nàng thể cảm động chút sao?” tưởng mình kích động được nàng rồi.

      “Nghe phía trấn có hẻm tên là Hoa Lan, chúng ta xem !” Bạch Tiểu Mễ xong ngay lập tức chạy , nếu tiếp tục ở lại, Bạch Tiểu Mễ lo lắng bị “gấu” làm cho cảm động mất.

      ***, ràng biết lão nương ta ở đây lạ nước lạ cái, tâm thê lương, thế nhưng còn kích thích nàng như vậy, đây phải muốn lừa gạt cảm tình của thiếu nữ sao? được, nàng thể dễ dàng bị cảm động! Bạch Tiểu Mễ oán thầm, tốc độ dưới chân càng lúc càng nhanh, giống như có xu thế chạy trối chết.

      Lý Mặc Nhiên nhìn thân ảnh chạy như mất dép kia, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, sau đó theo.

      Bộ dáng vừa rồi của nương tử có phải là bị làm cảm động , nàng chê râu để che giấu ngượng ngùng? Lý Mặc Nhiên sờ sờ râu mình, tuy rằng rất muốn khôi phục dung mạo khi trước, nhưng biết thời điểm bây giờ chưa phải lúc, chừng nào còn chưa nắm chắc được phần thắng trong việc báo thù này, nghĩ lộ diện chính mình.

      Đợi chút, nương tử vừa rồi gì đó? Hẻm “Hoa Lan”! Nương tử muốn hẻm “Hoa Lan”, điều này sao được?

      Nhìn thấy bóng người nhanh chóng rời , Lý Mặc Nhiên tăng cước bộ nhanh chóng đuổi theo, cái chỗ đó nương tử có thể đến sao?

      Hơn nữa, nương tử vì sao lại biết đến nơi đó? May mà hôm nay có ở đây, nếu nương tử bị dạy hư làm thế nào bây giờ?
      [​IMG]
      Halong-ngoc, Phong Vũ Yên, Dunghyt9715 others thích bài này.

    3. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Càng đọc càng thích bạn gấu Lý Mặc nhiên này
      Chris thích bài này.

    4. Hanako

      Hanako Active Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      120
      Hoa Lan?
      Đừng với mình đó là thanh lâu ở trong truyền thuyết nhá:050:
      Diện mạo trước kia của mình hơi tò mò rồi đó. Ngóng chờ đến lúc được biết diện mạo của :059:
      midnight thích bài này.

    5. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Mình cũng nghĩ là chị ý định thanh lâu chơi. Còn diện mạo của hình như ở văn án có . Mà kiểu gì chẳng đệp zai, nam chính mờ
      Hanako thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :