1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Điền Văn Man Thê - Trạch Trạch Nhân Sinh (Update C112/173)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tn99

      tn99 Active Member

      Bài viết:
      154
      Được thích:
      27
      quá bạn ơi, 3 chương mới

    2. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Đọc lèo hết 25 chương ~> vào comt ủng hộ editor luôn. Truyện hay lắm nàng ạ

    3. lyan

      lyan New Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      11

    4. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 26: Khổ tận cam lai[​IMG]

      Edit: Van san
      Beta: Lyan

      Bạch Tiểu Mễ bị giày vò lúc lâu, bỗng bên tai nghe được tiếng nước chảy tí tách, rồi sau đó cái cảm giác người như ngâm trong nước kia chợt biến mất, thay vào đó là cuồng phong gào thét, thân thể vốn có cảm giác bây giờ lại thấy đau đớn như cắt da cắt thịt.

      Đây là cảm giác gió quất da thịt! Bạch Tiểu Mễ ràng như nắm được cảm giác của thiên nhiên, nỗ lực muốn mở mắt, nhưng cố hết sức cũng sao mở được.

      Đau đớn do gió quất qua , Bạch Tiểu Mễ lại hứng tiếp cảm giác bị đè nén, lần này phải do người, mà như là cơ thể mình bị chôn vùi, thân thể bị những thứ vô hình hành hạ, cuối cùng cảm giác kia cũng tan biến.

      Có lẽ do trong thời gian dài với ý thức rệt, lúc này khi trầm tĩnh lại, Bạch Tiểu Mễ liền ngất .

      Thời điểm Bạch Tiểu Mễ ở trong hang động bị tra tấn biết đến ngày đêm, ở Hắc Phong trại mọi người sợ hãi, vì cái gì khác mà vì phu nhân của bọn họ mất tích, truy tìm hơn tháng nay vẫn chẳng có chút tin tức nào, thậm chí dưới núi cũng chưa từng nhìn thấy người có khuôn mặt giống như phu nhân xuất .

      Cũng bởi vì chuyện này mà Đại đương gia mang rất nhiều người ra ngoài tìm kiếm, hơn tháng vẫn tìm được, nhưng Đại đương gia quyết bỏ cuộc, cho dù tại Đại đương gia trở về trại, nhưng trở nên thâm trầm thể thâm trầm hơn, cả người lạnh lẽo ai dám tới gần.

      Vốn số nữ nhân có ý tứ với Đại đương gia, thấy phu nhân rồi, nghĩ rằng đây là cơ hội tốt cho mình, ai biết được người còn chưa tiếp cận được với Đại đương gia bị ném ra ngoài, sau đó, cả trại đều biết Đại đương gia chỉ lòng nghĩ tới phu nhân nhà mình mà thôi, ai dám tới gần nữa, lo sợ nếu chính mình cẩn thận khiến Đại đương gia vui, lúc đó có khi chết lúc nào cũng biết.

      Cả trại đều hiểu, về sau cho dù đắc tội với ai cũng thể đắc tội với phu nhân trại chủ, cũng bởi vì chuyện này, địa vị của Bạch Tiểu Mễ ở Hắc Phong trại hoàn toàn thay đổi.

      Trong khi toàn Hắc Phong trại sống trong tình trạng nước sôi lửa bỏng Bạch Tiểu Mễ ngủ đến khi trời tối mịt.

      Bạch Tiểu Mễ cũng biết mình bị tra tấn bao lâu, càng biết thời gian mình ngủ ngắn hay dài, chỉ biết khi nàng tỉnh, trước mắt là mảng tối đen, đến tia sáng cũng có, vươn tay ra nhìn thấy được năm đầu ngón tay.

      Nàng thử cử động thân thể, phát có gì trở ngại! Bạch Tiểu Mễ muốn đứng lên, nhưng đúng lúc này nàng lại phát chuyện đáng sợ, cả người nàng trơn bóng nhẵn nhụi, có bất kì mảnh vải che thân nào. Trời ạ! Chuyện gì thế này?

      Tuy rằng bây giờ trời tối nhìn thấy được gì, nhưng tay chạm lên đều bằng phẳng mảnh, cho dù trong bóng đêm, Bạch Tiểu Mễ vẫn cảm thấy rất kì quái, thân thể trần trụi khiến nàng được thoải mái, vậy quần áo nàng đâu hết rồi?

      Hồi tưởng lại nguồn lửa nóng kia, có lẽ lửa kia đốt cháy hết quần áo của nàng. Nhưng nếu với ngọn lửa lớn như vậy chắc chắn quần áo bị đốt cháy hết, vậy tại sao nàng lại có việc gì? Chẳng qua khi nghĩ đến tình quỷ dị kia, Bạch Tiểu Mễ nghĩ cũng dám nghĩ đến nữa.

      Bạch Tiểu Mễ nhanh chóng đứng lên, do thấy được cảnh vật xung quanh, cho nên chỉ có thể mò mẫm mà , lát phát nền đất dưới chân có độ dốc nghiêng , Bạch Tiểu Mễ lần mò lên.

      Bởi vì phân phương hướng, nên Bạch Tiểu Mễ chỉ có thể sờ soạng tìm kiếm gói đồ của mình, trong đó còn có hai bộ quần áo dự phòng, cũng biết có bị “lửa” thiêu hay ? Hi vọng là , nếu có quần áo làm sao nàng ra ngoài được? Nghĩ đến cảnh tượng người mình quấn đầy lá cây chạy loạn trong rừng, nội tâm Bạch Tiểu Mễ khiếp đảm!

      nàng muốn biến mình thành người rừng đâu!

      Có lẽ ông trời thương xót nỡ vứt bỏ nữ nhân đáng thương này, cho nên sau khoảng giờ sờ soạng tìm kiếm, Bạch Tiểu Mễ tìm thấy túi đồ của mình.

      Dựa vào túi đồ quen thuộc, Bạch Tiểu Mễ tìm thấy quần áo mặc lên người, cũng tìm được hộp quẹt, khi ánh sáng lên trước mặt, Bạch Tiểu Mễ nhìn thấy xung quanh, chỗ này thực ra là trung tâm bên trong hang núi, cũng chính là nơi nàng bị hút vào đây.

      Bạch Tiểu Mễ cầm ngọn đuốc, tìm nơi mình vừa mới ra, nhìn vòng thấy giữa sơn động có chỗ lõm vào đường kính đại khái khoảng ba thước.

      Nơi lõm vào tương đối bằng phẳng, cũng là nơi Bạch Tiểu Mễ vừa mới trèo lên.

      Nơi trước mặt này chính là đầu sỏ kéo nàng vào đây, nếu chỗ này sáng lên, nàng cũng tò mò tìm đến nơi này, lại càng có cơ hội nhận đến những tra tấn thuộc về mình kia.

      Chỗ này quá quỷ dị, Bạch Tiểu Mễ xung quanh quan sát bề mặt chỗ lõm vào, rồi dám nán lại nữa, cầm lấy túi đồ của mình ngay lập tức chạy .

      biết có phải do ảo giác của mình hay , hay vì bị tra tấn chỗ này mà mong muốn hướng nhanh đến tự do, lần này Bạch Tiểu Mễ cảm thấy thân thể của mình rất nhiều, động tác bộ cũng nhanh hơn, hơn nữa hồi lâu cũng thấy có cảm giác mệt mỏi.

      Chẳng lẽ là bị tra tấn quá mức nên mới có hiệu quả như thế này.

      Nhưng để có được ưu đãi này, nếu có thể lựa chọn Bạch Tiểu Mễ dám nhận tra tấn như vậy, bởi vì những gì nàng trải qua quả thực rất đáng sợ.

      Bạch Tiểu Mễ rất nhanh đến nơi mình đầu hang, đẩy những tảng đá ngăn ở cửa sơn động ra, lúc này Bạch Tiểu Mễ chợt nhận ra thân thể mình thay đổi rất lớn, sức lực của nàng tựa hồ so với trước đây tăng lên rất nhiều, lúc trước khi di chuyển tảng đá có thấy nhàng như vậy.

      Các tảng đá được rời , lá cây mà Bạch Tiểu Mễ dùng để che giấu cửa hang khô héo, đem cây khô chuyển ra, Bạch Tiểu Mễ nhìn thấy bên ngoài ánh trăng sáng tỏ, trời tối vì thế trong trong sơn động cũng tối đen.

      Bạch Tiểu Mễ do dự chút, vẫn quyết định đợi đến khi trời sáng mới rời , dù sao núi rừng ban đêm vẫn có chút đáng sợ, cứ ở trong sơn động là tương đối an toàn .

      Ngủ được, Bạch Tiểu Mễ tựa vào sơn động nhìn bên ngoài, dưới ánh trăng sáng toàn bộ rừng cây, gió lướt qua đong đưa khe khẽ cứ như những thiếu nữ nhảy múa nhịp nhàng.

      Bởi vì bị trải qua thời gian tra tấn dài, Bạch Tiểu Mễ bỗng cảm thấy tại mình hạnh phúc, cho nên nhìn thấy cảnh vật cũng trở nên đẹp kì lạ.

      đêm yên bình qua , Bạch Tiểu Mễ ra khỏi hang động, bên vừa vừa tìm “vũ khí” vừa tay, nhánh cây thô dễ lấy! Nếu quá , khi gặp được dã thú căn bản có tác dụng gì.

      Bởi vì khi ở trong sơn động, chiếc kéo vũ khí duy nhất của Bạch Tiểu Mễ bị lạc mất tìm thấy. tại nàng chỉ có thể chấp nhận tìm nhánh cây tương đối vừa tay, rồi nhanh xuống núi, cũng biết chính mình ở trong sơn động ngây người bao lâu, cho nên Bạch Tiểu Mễ cũng biết được người ở Hắc Phong trại có còn tìm người ở núi hay , cho nên chỉ nghĩ đến việc nhanh chóng rời khỏi nơi này.

      Chỉ cần hòa mình vào đám người đông đúc kia, đến lúc đó tóc nàng ngắn như thế này, quần áo mặc cao che hết cổ, chắc chắn có ai để ý đến tiểu nam hài.

      Bởi vì có ai nghĩ rằng thiếu nữ lại cắt tóc của mình kia chứ?

      Bạch Tiểu Mễ nhanh chóng xuống núi, cũng biết có phải quá may mắn hay , lần này gặp được nửa điểm nguy hiểm nào, liền đến con đường rộng rãi dưới chân núi.

      [​IMG]
      Last edited: 30/9/14
      Lim-0403, Halong-ngoc, Phong Vũ Yên13 others thích bài này.

    5. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 27: Đói khát[​IMG]

      Edit: Van san
      Beta: Lyan

      Bạch Tiểu Mễ đứng giữa đường, nhìn sang hai phía, ra hai bên có gì khác nhau, thế nhưng trong lúc này nàng nghĩ được mình về hướng nào, kỳ Bạch Tiểu Mễ chỉ nghĩ muốn nhanh chóng xuống núi, chưa có cơ hội nghiên cứu xem sau khi xuống núi nàng đâu?

      Bạch Tiểu Mễ cứ đứng giữa đường mơ hồ nghĩ suy trong chốc lát.

      Hơn nữa Bạch Tiểu Mễ còn lo lắng nếu mình cẩn thận bị người quen phát ra lại bị bắt quay về nơi gọi là “nhà”, tại mình thân thế sợ rằng chính mình lại bị bắt về làm tiểu thiếp gì gì đó.

      Nghĩ như vậy Bạch Tiểu Mễ vội chạy , mà đến cạnh ven đường, lấy đất bôi đen lên mặt mình, nếu xóa bị phát ra, Bạch Tiểu Mễ thậm chí còn muốn cắt tóc mình ngắn hơn chút.

      Nguyên nhân mà Bạch Tiểu Mễ chưa vội ngay, còn có cái, theo tình huống tại, đường xuống núi chỉ có , nàng lo lắng chạm phải bọn người của Lý Mặc Nhiên, đến lúc đó chẳng phải bị bắt quay về nơi nàng vừa trốn sao.

      Giờ phút này Bạch Tiểu Mễ căn bản biết, nàng ở trong sơn động đó hơn tháng rồi, dù sao người bình thường nào trong tháng ăn uống mà vẫn có thể sống sót được.

      Tuy rằng Bạch Tiểu Mễ cảm thấy thời gian mình bị tra tấn trong sơn động khá dài, nhưng nàng chỉ cảm giác được đau đớn chứ đâu có biết thời gian trôi qua nhanh như vậy.

      Chưa từng nghĩ tới, tháng qua .

      Cho nên Bạch Tiểu Mễ lo nghĩ nếu mình may mắn, vừa vặn đến chỗ địa phương nơi người của Lý Mặc Nhiên chặn để cướp bóc, cẩn thận bị nhận ra, nàng liền xong đời. Lý Mặc Nhiên tuy rằng đối xử rất tốt với nàng, nhưng thể phủ nhận chính là cường đạo, nếu biết áp trại phu nhân của mình thừa dịp mình xuống núi mà chạy trốn, còn biết đối xử với nàng thế nào nữa?

      Tuy rằng rất khó tưởng tượng bộ mặt đầy râu kia giương lên vẻ hung ác, nhưng nàng vẫn thấp thỏm lo lắng yên.

      Bạch Tiểu Mễ phát thời gian còn sớm, mặt trời ngả về phía tây, lại nhíu mắt nhìn về chiếc bánh duy nhất còn lại, nhẫn tâm đem nó ăn vào bụng, tuy rằng no, nhưng tại Bạch Tiểu Mễ muốn phải săn thú!

      Ăn xong điểm tâm, Bạch Tiểu Mễ chọn cây đại thụ lớn, nhanh chóng trèo lên, động tác vô cùng nhanh nhẹn, nhìn khác mấy con khỉ vẫn leo cây. Sau khi lên, nàng liền chọn cành lớn, lấy sợi dây thừng từ trong túi đồ mình chuẩn bị ra, cột người lại với thân cây, miễn cho buổi tối khi ngủ say sơ ý rơi xuống đất.

      Đem túi đồ chỉ còn lại bộ quần áo đặt lên cây, Bạch Tiểu Mễ ngồi lên gói đồ, sau khi kiểm tra lại tài sản của mình, Bạch Tiểu Mễ an tâm nhắm mắt nghỉ ngơi.

      Có lẽ là bởi vì con đường này vắng vẻ, buổi tối rất yên tĩnh, Bạch Tiểu Mễ ngủ mạch đến hừng đông.

      Ngày thứ hai khi trời tờ mờ sáng, Bạch Tiểu Mễ bị cơn đói của mình đánh thức.

      có cách nào, cả buổi tối mới ăn được cái bánh, đói bụng mới là lạ.

      Bạch Tiểu Mễ bất đắc dĩ cởi dây thừng buộc quanh người, đem dây thừng cuốn lại cất vào trong túi đựng đồ, nhìn túi đồ được tốt này, nếu cẩn thận cái là đồ vật bên trong rơi ra ngoài, xem ra sau khi đến nơi nào an toàn, nàng phải nghĩ cách kiếm cho mình cái ba lô mới được.

      Động tác lưu loát trượt xuống thân cây, tính toán bắt con thỏ để nướng ăn.

      Chuyện như vậy Bạch Tiểu Mễ đương nhiên chưa từng làm qua, trước kia đọc truyện xuyên , có miêu tả qua vài dòng, thấy như là chuyện rất đơn giản.

      Nhưng tại khi nàng phải làm , Bạch Tiểu Mễ mới biết được việc bắt thỏ dễ dàng gì!

      Lại chụp lấy lần nữa, con thỏ vẫn dễ dàng chạy thoát như cũ, Bạch Tiểu Mễ mệt mỏi đứng dậy nổi, đây phải trong sơn động nàng bị hành hạ đến chết, mà ra khỏi sơn động mới bị đói chết sao?

      Bạch Tiểu Mễ quỳ rạp mặt đất, dùng ánh mắt vô cùng ai oán nhìn thứ chạy trốn phía xa xa, con thỏ dừng lại nhìn nhìn nàng lúc rồi tiếp tục ăn bụi cỏ, Bạch Tiểu Mễ thậm chí nghĩ rằng chính mình còn nhìn thấy ánh mắt khinh bỉ con thỏ đó khi nhìn về phía nàng.

      Trời ạ! Nàng nhất định là đói đến điên rồi, nếu sao có thể nhìn thấy khinh thường trong mắt của động vật kia chứ?.

      “Ha ha!” tràng tiếng cười bỗng nhiên vang lên, thân thể Bạch Tiểu Mễ bỗng nhiên cứng đờ, nhanh chóng nhìn về hướng thanh vừa phát ra, sau khi nhìn thấy ba người kia, Bạch Tiểu Mễ nhất thời thở dài hơi nhõm.

      May quá! phải là người của Hắc Phong trại.

      Bạch Tiểu Mễ nhìn thoáng qua ba người kia, lập tức chậm rãi từ từ đứng lên, rốt cục có người để hỏi đường được rồi.

      “Ca ca, đến kìa!” chuyện là tiểu nương, cũng là người vừa phát ra tiếng cười, nhìn qua nàng chỉ mới mười mười hai tuổi, diện mạo thanh tú linh động, đây là tiểu nương dễ thương người gặp người thích.

      Bên cạnh tiểu nương kia là hai thiếu niên, nhìn qua khoảng mười lăm mười sáu tuổi, nhưng thân hình lại cao lớn, diện mạo khác tiểu nương này là mấy, ca ca của tiểu nương kia đương nhiên diện mạo cũng tầm thường.

      Nhìn thấy Bạch Tiểu Mễ tới bọn họ cảnh giác nhìn.

      “Ba vị hảo, xin hỏi ba vị có cái gì ăn được ? Tại hạ xin đổi vật này lại cho ba vị có được ?” Khuôn mặt đen nhắn, vạn phần thành khẩn nhìn ba người hỏi, tại nàng đói đến mức ngực dán vào lưng rồi .

      Bạch Tiểu Mễ lấy ra cái hầu bao nho , ra đây là thứ ít tiền nhất người nàng, đương nhiên nàng cũng nỡ bỏ ra những thứ tốt hơn.

      Dù sao với bộ dáng tại này, nếu đưa ra những thứ giá trị kia khiến người ta thêm hoài nghi, hơn nữa nàng cũng muốn để ba người này nổi lòng tham mà giết nàng. Tuy rằng ba người nhìn qua giống như vậy, nhưng Bạch Tiểu Mễ dám mạo hiểm.

      “Vị ca ca này đói bụng sao?” Tiểu nương hồn nhiên hỏi.

      “Ừ, ta bị đói hai ngày rồi!” Thân thể Bạch Tiểu Mễ nhắn, tại lại vì đói cho nên hoa mắt choáng váng đầu, vì thế nhìn qua giống như suy yếu chật vật chịu nổi, nàng như vậy, ba người chút nghi ngờ, hơi thả lỏng cảnh giác đối với nàng.

      “Ca ca?” Tiểu nương nhìn thoáng qua thiếu niên có diện mạo tuấn tú đứng bên phải, tròn mắt hỏi.

      Thấy tiểu nương như vậy, Bạch Tiểu Mễ biết có thể vị kia là huynh trưởng, cho nên lập tức đem ánh mắt đáng thương của mình chuyển sang nhìn thiếu niên tuấn tú đó.

      Thiếu niên tuấn tú do dự chút rồi gật đầu cái với tiểu nương.

      “Này ngươi ăn ! Hầu bao kia của ngươi bản tiểu thư cần!” Hầu bao bình thường như vậy, nàng cũng thích.

      “Cám ơn, cám ơn, các vị là người tốt!” Bạch Tiểu Mễ cao hứng tiếp nhận khối lương khô quá mức tinh xảo lớn bằng cỡ bàn tay, vội vàng ăn hết khối bánh này, thậm chí còn chưa kịp thưởng thức được mùi vị của nó.

      Sau khi ăn xong, cảm giác choáng váng hoa mắt đỡ hơn chút, miếng lương khô hơi , tất nhiên nàng ăn vẫn chưa no, nhưng Bạch Tiểu Mễ biết thể đòi hỏi gì hơn vào lúc này, chỉ cần nàng đói chết là tốt rồi.

      [​IMG]
      Last edited: 30/9/14
      Lim-0403, Halong-ngoc, Phong Vũ Yên16 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :