Chương 62: Ba ngày ước hẹn
Editor: nhuandong
Beta: tiểu an nhi
Noãn Noãn sững sờ, ngước mắt kinh ngạc nhìn Long Khê, nhìn ánh mắt van xin cùng kiên định của .
Người trong tửu lâu đều nhìn về phía hai người bọn họ, hai đại nam nhân xinh đẹp kỳ cục ôm nhau…
Tiếng bàn luận xung quanh nhanh chóng khiến Noãn Noãn hoàn hồn, muốn thoát khỏi lồng ngực của Long Khê, nhưng Long Khê lại ôm chặt buông.
Long Khê kiêu ngạo, cũng đặc biệt trời sinh con cưng luôn thẳng, phụ thân của luôn trải con đường tốt nhất cho , chưa từng có khát vọng vật như vậy. để cho Noãn Noãn rời , !
“Long Khê, buông tôi ra!” Noãn Noãn giọng : “Kim Ưng vì tôi mà bị bắt, tôi thể để mặc kệ ngồi coi được!”
Long Khê ôm chặt, nổi giận: “ láo, nàng láo, phải bởi vì lương cắn rứt mà nàng mới tìm Kim Ưng, chỉ bởi vì nàng quên được thôi!”
Noãn Noãn chợt ngước mắt nhìn Long Khê, cặp mắt đỏ rực phát ra hồng quang dị, da thịt như ngọc nổi lên gân xanh. Noãn Noãn lập tức sửng sốt, chưa từng gặp qua Long Khê như vậy. Long Khê tà mị, Long Khê hồn nhiên, giờ phút này toàn bộ biến thành gương mặt Long Khê tức giận. nghĩ tới, Long Khê cũng có mặt kinh người như vậy.
“Chúng ta cần ở đây!” Nhìn đám người xem chuyện vui xung quanh, Noãn Noãn lôi kéo Long Khê ra khỏi tửu lâu, nhảy lên nóc nhà đối diện.
Long Khê vẫn nhìn chằm chằm vào Noãn Noãn hề chớp mắt, mặc cho lôi kéo ngồi nóc nhà.
“Long Khê…” Noãn Noãn thử bình phục tâm tình, muốn mở miệng, chợt bị Long Khê kéo tới gần, hồng quang nóng như lửa, khiến Noãn Noãn kiềm hãm được lui bước.
Long Khê dùng tay có lực, hung hăng nâng chặt lấy mặt Noãn Noãn, hung mãnh loạng quạng hôn xuống, hung hăng gặm đôi môi !
“Ưm!” Noãn Noãn bị đau kêu rên, mùi máu tươi chân cảm nhận được nụ hôn của Long Khê, mang theo cố chấp đặc hữu, cũng có cực đoan, thuần thục liếm láp môi của , rồi trong nháy mắt hung hăng cắn lên, sau đó tìm được cơ hội, cái lưỡi hồng nhuận mạnh mẽ xông vào miệng , vụng về mà lưu loát khuấy đều, mút nước miếng , cậy mạnh xông vào.
Noãn Noãn rút lui, có biện pháp, đột nhiên hung hăng cắn lên môi của .
Long Khê chợt đẩy ra, lấy tay cản trở đôi môi màu tím nhạt, mâu trung đều là uất ức.
Noãn Noãn cũng nhân cơ hội lấy hơi, nhìn dáng vẻ uất ức của có chút nhẫn tâm, đôi mắt mờ mịt nhìn xung quanh, cuối cùng giọng : “ xin lỗi, nhưng mà tôi phải !”
Mấy ngày nay tiêu dao vui vẻ là phóng túng lớn nhất của Noãn Noãn. Nếu tiếp tục như vậy nữa, Noãn Noãn sợ mình hãm sâu vào trong đó, cũng sợ càng khó thoát khỏi Long Khê hơn.
Long Khê buông tay, đôi môi màu tím nhạt xinh đẹp, hồng mâu cực kỳ mê người.
Noãn Noãn đứng dậy, chậm rãi rời .
Sau lưng, mặt Long Khê có tia kỳ quái.
Sau canh giờ, Noãn Noãn cưỡi con ngựa, lên đường tới Đô thành. Tuyết lại rơi xuống lả tả, thời tiết hình như cũng lạnh hơn. Toàn thân Noãn Noãn đều được bao bọc bởi áo khoác lông cáo, chỉ lộ ra đôi mắt.
Mấy lần ngoái lại nhìn, xác định Long Khê đuổi theo, Noãn Noãn vui mừng nhưng đồng thời cũng có chút nghi ngờ. Lấy hiểu biết của , Long Khê tuyệt đối phải là người dễ dàng buông tha như vậy, tại sao lại đuổi theo? Nghĩ đến đây, Noãn Noãn lại nhịn được cười khúc khích, Long Khê theo tới, phải là chuyện tốt sao, đỡ phải khó xử!
mặt tuyết trước mặt xuất hai đồng tử hồng y, ràng là hai khuôn mặt thiên chân vô tà người gặp người thích, vậy mà Noãn Noãn lại hít vào ngụm khí lạnh.
Sau khi biết được thân phận thực của hai tên đồng tử này, Noãn Noãn biết mình phải là đối thủ của bọn họ. Phượng Phiên và Long Cẩm, tuyệt đỉnh cao thủ giang hồ, võ công chỉ dưới Thánh hoàng, có dưới trăm năm công lực. khi bọn họ ra tay có lẽ Noãn Noãn ngay cả chiêu cũng đỡ kịp.
Noãn Noãn nắm chặt ngón tay, lúc này trong móng tay đều là độc phấn, luận võ công, phải là đối thủ của bọn họ, nhưng bàn về độc thuật, Noãn Noãn cho là thiên hạ có mấy người có thể là đối thủ của .
“Ngươi nghĩ diễn lại trò cũ sao?” Phượng Phiên tiến lên bước, cười lạnh . Mặt mũi ngây thơ, lại phát ra thanh trầm lãnh, càng khiến cho lòng người e sợ.
Noãn Noãn lên tiếng, chỉ là thầm đề phòng, trong khi muốn tìm thời cơ phóng độc phấn trong tay ra, lại thấy hai đồng tử kia đạp đất bay lên, trong nháy mắt mất bóng dáng. tiếng cười truyền đến, hai tia chớp từ
hai bên đâm về phía Noãn Noãn, cực kỳ dị thường. Noãn Noãn sững sờ, né tránh kịp, chỉ nhanh chóng bắn ra độc phấn.
Mặc dù biết là vô dụng, nhưng vẫn cảm thấy may mắn.
Huyệt vị quanh thân bị khống chế, Noãn Noãn sững người, nhìn hai tia chớp kia từ từ ngưng tụ thành người.
Phượng Phiên việc gì, nhưng sắc mặt Long Cẩm lại xanh lét, triệu chứng này xem ra là trúng độc.
tiếng nguyền rủa khẽ bật ra từ khuôn mặt đáng của Long Cẩm, đôi mắt phát ra ánh sáng lạnh lùng.
"Đại quan trọng hơn!” Phượng Phiên ngăn Long Cẩm giận dữ lại, xoay người hướng về phía Noãn Noãn: “ muốn chết giao thuốc giải ra đây!”
Noãn Noãn lắc đầu cái: :”Giao thuốc giải ra còn chết nhanh hơn, ngươi cho rằng ta biết sao?”
Phượng Phiên và Long Cẩm liếc nhau cái đột nhiên vươn tay đánh về phía Noãn Noãn, Noãn Noãn lập tức mất ý thức.
Mở mắt ra, thứ đầu tiên cảm nhận được chính là cái gáy đau điếng, Noãn Noãn tay vuốt, ánh mắt nghi hoặc nhìn căn phòng hoa lệ xa lạ.
Điêu lan ngọc thế, xa hoa, giồng nhân gian, Noãn Noãn cảm thấy chỉ có thể dùng từ này mà giải thích. Dù là phòng sang trọng nhất trong hoàng cung vương triều Mộ Dung cũng sánh bằng: Cả căn phòng hề có chút gỗ vụn, tất cả đều dùng bằng ngọc thạch xây đắp mà thanh. Khung cảnh trước mắt quả là chấn động lòng người, nhưng thôi, xem thế là đủ rồi.
Noãn Noãn sững sờ nhìn qua tất cả, nhanh chóng nhíu mày. Tất cả việc trước khi hôn mê dần dần xuất , đột nhiên nghĩ đến đây là địa phương nào, chẳng lẽ là...
"Tiểu thư, ngài tỉnh rồi?” giọng ôn nhu như hoàng oanh vang lên. Noãn Noãn ngước mắt nhìn, trước mặt là vị tuyệt thế giai nhân, mặt mày ôn nhu, là nhã nhặn: “Ngài tỉnh là tốt rồi, nô tỳ phái người thông báo cho điện hạ!”
Nữ tửkia rất nhanh ra ngoài cái gì đó với thị nữ, thị nữ kia rời , nữ tử đó lại vào, “Long tiểu thư, nô tỳ gọi là Tri Họa, còn có người nữa là Thính Cầm, là điện hạ đặc biệt saiđến hầu hạ tiểu thư!” Nữ tử tên Tri Họa vừa xong, chỉ thấy tuyệt sắc nữ tử áo vàng vào, tay bưng cái khay tinh xảo, đăt lên cái bàn trong suốtở giữa phòng.
“Nô tỳ gọi là Thính Cầm, để nô tỳ hầu hạ tiểu thư rửa mặtthay quần áo!” Nữ tử kia cung kính hành lễ.
Noãn Noãn cau mày, quả nhiên nơi này là Hộ Long điện. Qủa nhiên giồng như trong trugền thuyết, tiên cảnh nhân gian. trách được mấy trăm năm qua, nhiều người trong thiên hạ muốn tu luyện thành Kim Long thiên tử tới vậy. Phô trương như thế này có vô số người muốn trầm luân ở trong đây rồi.
Noãn Noãn đứng dậy nhàn nhạt : “Cảm ơn ý tốt của điện hạ các ngươi, nhưng tại có chuyện quan trọng muốn làm, thể ở lâu. Cáo từ!” Noãn Noãn vửa vừa thay quần áo, giày vào, muốn chạy ra ngoài.
Tri Họa cùng Thính Cầm liếc nhau cái, rất nhanh, hai người lui ra.
Noãn Noãn cảm thấy kỳ quái thân Long Văn hồng y xuất ở trước cửa.
Tử kim quan long văn hồng bào, tóc bạch kim phiêu dật, ngũ quan tuyệt mỹ, hai hàng lông mày nhăn chặt: “Nàng cứ như vậy chờ đợi muốn rời khỏi?”
Noãn Noãn cau mày, trách sai hai vị hộ pháp Phượng Phiên Long Cẩm dẫn tới nơi này, làm chậm trễ thời gian. Vì vậy lạnh lùng : “Khê, tôi rất ràng, tôi phải !”
Hai hàng lông mày của Long Khê đột nhiên giãn ra:"Được, ta thả nàng ra!”.
Noãn Noãn sững sờ, hoài nghi nhìn . “ thả tôi? Vậy tại sao ... “
"Bắt nàng phải là ý của ta, là ý của phụ hoàng!”Long Khê chậm rãi tiến lên, nở nụ cười vô cùng rực rỡ với Noãn Noãn, trăm hoa cũng sánh kịp. Đôi taynhư ngọc kia, nhàng lau khuôn mặt nhắn của Noãn Noãn: "Mặc dù ta cam lòng để nàng rời , nhưng tuyệt đối giam cầm tự do của nàng. Nếu nàng muốn cứ như vậy , nhưng nhớ kỹ điề...”Đột nhiên lôi kéo tay Noãn Noãn, đặtở trong ngực của mình, ánh mắt tình : “Nàng nhớ kỹ phải quay lạl đó! Nếu nàng trở lại, ta tìm nàng. Đến lúc đó bị ta bắt được, cả đời này nàng cũng thoát khỏi ta đâu!”
Noãn Noãn ngẩn ra, đối mặt với uy hiếp ngọt ngào cùa Long Khê, á khẩu được nên lời. cũng phải là người của , cũng đồng ý với cái gì, chỉ là bạn chơi lúc nhàm chán, tại sao.. Tâm, lại xúc động bởi vì Long Khê nghiêm túc cùng cố chấp. Thay vì để hãm sâu, bằng...
Noãn Noãn chậm rãi thu hồi tay của mình, ngước mắt chăm chú nhìn Long Khê: “Long Khê, chúng ta có bấy kù quan hệ…”
Noãn Noãn còn chưa hết, bị hôn môi mạnh. Lần này rất dễ nhận thấy kỹ thuật hôn môi của Long Khê có tiến bộ, lung tung cắn nuốt như lần trước, rấtnhanh ngậm vào môi của , cùng dây dưa.
Noãn Noãn bị hôn ra lời, chỉ có thể đẩy ra xa. Khoảng cách an toàn, nàng mới bắt đầu thở hổn hển.
“Noãn Noãn, nàng còn như thế nữa, ta lại hôn nàng!” Long Khê cũng hơi thở hổn hển, uy hiếp .
Noãn Noãn tức cười, phiền não trong lòng, nhưng mà đối với chấp nhất của Long Khê, thể ghét nổi.
“ tại ta đưa nàng ra ngoài. Nếu phải là có chuyện quan trọng phải làm, ta để cho nàng mình mạo hiểm, chỉ là…” Long Khê chợt cười tiếng, nháy nháy mắt khác thường, lòng bàn tay mở ra, ngọc bội Phi Long xuất , chỉ thấy ngọc bội kia trong suốt, nhất định phải là phàm vật.
“Nàng mang ngọc bội này theo, nếu như gặp phải nguy hiểm lấy ra. Ta tin thiên hạ này có người nào dám đối nghịch với Hộ Long điện!” Long Khê nghiêm túc , đặt ngọc bội vào trong lòng bàn tay .
Noãn Noãn chỉ cảm thấy ngọc bội kia nặng nề, chỉ có điều từ trước đến nay bao giờ chê vật hộ thân, hơi chần chừ thu lại.
Long Khê đột nhiên cười hài lòng đến khác thường, kéo Noãn Noãn ra ngoài: “ nhanh , thừa dịp phụ hoàng ta chưa trở về!”
Noãn Noãn theo , trực tiếp tiến vào khung cảnh hỗn độn. Chờ đến khi thấy được cảnh vật trước mắt, mới phát giác mình ở đường lớn, bên cạnh chính là con ngựa trắng ban đầu của , ngoái đầu lại nhìn sau lưng, lại thấy gì cả.
“Nàng tìm được cửa vào đâu, nơi này là đường lớn thẳng tới Đô thành, nàng cưỡi ngựa về phía trước là có thể tới nơi rồi. Ba ngày sau ta ở chỗ này đợi nàng. Noãn Noãn, nàng nhất định phải trở lại, nếu như nàng trở lại…” Long Khê xong, lại tiến đến gần.
“Được được được!” Noãn Noãn chỉ có thể đầu hàng, trước hết tại phải thoát khỏi Long Khê rồi mới tiếp!
Long Khê lại cười hả hê giống như đứa trẻ!
Nhìn nàng cưỡi ngựa càng ngày càng xa, vẻ mặt hài lòng ở mặt Long Khê buông xuống, rất ưu phiền, tung người biến mất ở quan đạo khác trong rừng rậm.
Trong đại điện rực rỡ, nam nhân cao cao tại thượng, ngũ quan tuấn tuyệt, khí thế xuất thần, như thần tiên giáng thế, cùng thân y bào vàng óng ánh, lạnh lùng nhìn hồng y nam tử đứng ở phía dưới.
“Khê nhi, tại sao con muốn làm như vậy?” thanh trong trẻo của nam nhân Như Hồng Chung vang lên, uy nghiêm làm cho tất cả mọi người trong điện đều chấn động.
Hai nam tử mặc áo xanh đột nhiên quỳ xuống đất: “Thánh Hoàng, điện hạ phạm sai lầm, Long Cẩm Phượng Phiên khó chối tội này!”
Thánh hoàng lạnh lùng nhìn vẻ mặt quật cường của Long Khê, kiên nhẫn phất tay: “ liên quan đến các ngươi, thiên lý tuần hoàn, thiện ác hữu báo, Hộ Long điện muốn đổi chủ!”
Long Khê đột nhiên ngẩng đầu lên, phục : “Phụ hoàng, người quá lời. Noãn Noãn chỉ là tiểu nữ tử, võ công bằng ta, làm sao lại gây nguy hiểm cho Hộ Long điện!”
Thánh hoàng cười lạnh: “Cũng bởi vì là nữ tử, mới có thể Hàng Long phục Hổ Hoàng! Chuyện bổn tôn lo lắng nhất vẫn xảy ra!”
Phượng Phiên cùng Long Cẩm liếc nhau cái, ôm quyền hỏi: “Thánh hoàng, có cần thuộc hạ …” Ánh mắt hai người loé lên tia ác độc.
Thánh hoàng khẽ cau mày, khí thế lãnh trầm áp người thở nổi: “Vẫn chưa tới thời khắc cuối cùng. Khê nhi, con ba ngày sau, nàng trở về?”
Long Khê khẩn trương gật đầu cái.
“Rất tốt, nếu như ba ngày sau nàng thể trở về, Long Cẩm, Phượng Phiên, giết nàng!” Lời lạnh lùng phát ra từ đôi môi mỏng manh mà tuyệt mỹ của nam tử.
Long Khê ngẩn ra, dường như muốn tranh thủ gì đó, lại bị ánh mắt lạnh lùng của nam nhân nuốt trở về: “Long Khê, nếu như con muốn đợi ba ngày, như vậy tại, phụ hoàng liền phái người giết nàng!”
Long Khê lập tức ngậm chặt miệng.
※
Lại lên đường lần nữa, tốc độ của Noãn Noãn nhanh hơi, roi tay liên tục đánh vào mông ngựa, muốn
tới được Đô thành trước khi trời tối.
Đột nhiên, trước mặt có bóng đen khả nghi nằm nền tuyết trắng động đậy. Noãn Noãn nhìn thấy từ xa, để cho ngựa thả chậm bước chân.
Tiếng khóc của con nít truyền đến, Noãn Noãn sững sờ, chỉ thấy phụ nhân té xỉu ở bên đường, mà trong ngực của nàng lại có đứa trẻ được quấn trong tả lót.
Ghìm chặt cương ngựa dừng lại. Noãn Noãn nhìn hai mẹ con trong đống tuyết, hơi do dự nhưng vẫn từ ngựa nhảy xuống. biết, nếu như ra tay, hai mẹ con này nhất định chết rét!
“Ngươi có khỏe ?" Noãn Noãn từ từ đến gần phu nhân kia, hồi lâu sau, phu nhân kia mới gian nan ngẩng đầu lên, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt đen chăm chú nhìn : "Cứu...cứu con ta!”
Nội tâm Noãn Noãn khẽ động, tiến lên ôm lấy đứa trẻ. Vừa mở áo choàng chặt chẽ bao lấy đứa bé, đột nhiên, mùi là lạ khiến cho nhíu mày. Quen dùng độc nên rất nhanh hiểu ra là cái gì, ngồi bệt xuống đất, nhưng vẫn đành lòng ném đứa bé ra.
Phu nhân kia chậm rãi nâng khuôn mặt tái nhợt lên, đột nhiên nở nụ cười, vô cùng quỷ dị: "Bổn cung chờ ngươi lâu, rốt cuộc bổn cung cũng chờ được cơ hội này rồi!”
Giọng trầm này,Noãn Noãn cắn chặt khớp răng, muốn vận công kháng độc, nhưng công lực toàn thân hoàn toàn biến mất, căn bản còn bất kỳ sức lực nào.
"Ngươi cần phải uổng phí hơi sức, ta biếp ngươi am hiểu độc. Cho nên để xử Iý ngươi, tất nhiên dùng độc dược bình thường. Đây là Hàng Long tán chuyên để đối phó với người trong Hộ Long điện, ngay cả hai vị hộ pháp Phượng Phiên Long Cẩm cũng đỡ được, huống chi chỉ là con nhóc Tử Long tướng quân như ngươi!" Nữ nhân , chậm rãi lấy mặt nạ mặt xuống, lộ ra gương mặt vô cùng mị, chính là Dung Yên Nhi.
"Thực là ngươi!" Noãn Noãn cắn chặt khớp răng, nhìn vẻ mặt hả hê của Dung Yên Nhi.
" sai, là ta, chỉ là ngươi biết quá muộn, đám người thế tục đều rơi vào cạm bẫy giả từ giả bi!" Dung Yên Nhi cười lạnh, liếc nhìn Noãn Noãn, tay run cái, Noãn Noãn trơ mắt nhìn đứa trẻ tay Lão Vu Bà, áo choàng được vén lên, con cẩu tử lăn xuống đọng ở tuyết.
Thi thể chó đầy máu lăn lăn đất, càng nhìn càng thấy ghê.
Noãn Noãn chỉ cảm thấy buồn nôn, đột nhiên bên tay vang lên thanh nữ nhân cười phách lối.
Noãn Noãn lạnh lùng nhìn chằm chằm nữ nhân, chờ bà ta cười đủ rồi, mới lạnh lùng mở miệng: "Kết cuộc ngươi muốn như thế nào?"
Dung Yên Nhi ngưng cười, tiến lên, đột nhiên vươn móng tay dài sơn đỏ, lạnh lùng nâng cầm Noãn Noãn lên, móng tay sắc nhọn cơ hồ tàn nhẫn tiến vào trong da thịt Noãn Noãn.
“Thánh Annh tiến bộ, biết là nên vui hay nên lo đây. Mấy năm qua, nhìn vùng vẫy đợi chết, loại khoái cảm kia so với trực tiếp giày xéo kích thích hơn. Cũng là bổn cung quá sơ suất, ngờ trong thời gian ngắn như vậy, lại tiến bộ như thế. Quan trọng nhất là nghĩ tới hai tên hộ pháp chết tiệt kia lại xuất !" Gương mặt mị của Dưng Yên Nhi tiến lại gần Noãn Noãn. "Bổn cung thất bại chỉ là vận số của Thánh tốtmột chút mà thôi! tại bổn cung muốn có được tất cảmọi thứ thuộc về bổn cung, mà ngươi, chính là là lợi thếtốt nhất!"
Noãn Noãn gian nan hô hấp: “Ngươi đánh giá ta quá cao rồi, Mộ Dung Thánh đem ta trở thành lợi thế trao đổi với Thánh Nguyên vương gia, cho ta xuất cung, ta có uy lực lớn để giúp ngươi tìm về tất cả những gì ngươi bỏ lỡđến vậy đâu!"
“Đó là do ngươi coi thường mình!" Dung Yên Nhi đột nhiên ngẩng đầu cười ha ha: “Ngươi trước kia, có lẽ MộDung Thánh để ý tới! thậm chí có suy nghĩ tự tay phá hủy ngươi. Nhưng ngươi tại, ngươi là hy vọng duy nhất của vương triều Mộ Dung, để cho ngươi chếtở trong tay ta!”
Noãn Noãn sững sờ, hiểu được ý trong lời của bà ta.
“Long Noãn Noãn, bổn cung nên cảm tạ ngươi. Bởi vìngươi thay đổi, khiến Mộ Dung Thánh đem tất cả thẻ bạc đặt ngươi người hôm nay, thẻ bạc của đềunằm trong tay bổn cung, ngươi ngoan ngoãn vào khuôn khổ?" Dung Yên Nhi đột nhiên chuyển ngữ điệu: “Ngươi còn chưa nhìn qua thân thể của MộDung Thánh chứ? Thân thể của rất đẹp, tái nhợtgầy gò, lại có loại thần bí đáng sợ, ngươi nhìn qua pự nhiên mê muội?”
Noãn Noãn sững sờ, nhịn được xuất khẩu châm chọc: "Đó la lòng của ngươi xấu xa. Lần trước ta giải độc, nhìn qua thân thể của , đủ mong manh. Lão bà bà, ngươi quá lâu có nam nhân rồi phải ?"
Dung Yên Nhi đột nhiên điên cuồng: “Ngươi cái gì? Ngươi ngươi nhìn qua thân thể của ? Long Noãn Noãn, ngươi nhất định phải chết!"
Dung Yên Nhi giơ bàn tay lên, năm ngón tay hung hăng đâm về phía đầu Noãn Noãn...
Last edited by a moderator: 15/9/14