1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Độc chiếm người tình ngọt ngào - Hà Vũ(Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Bàn tay nắm chặt chân trắng như ngọc của , trêu đùa hôn trở thành xấu xa mút lấy, thậm chí lưỡi linh hoạt đưa vào hoa huyệt hẹp, bắt chước tư thế làm tình của nam nữ ra vào…Cho đến khi hét lên tiếng, toàn thân đổ mồ hôi, cả người giống như bị rút cạn sức lực, còn có thể bò dậy.

      xong bước dạo đầu lại dịu dàng kiên trì muốn .

      Khi vật nam tính cứng rắn, to lớn tiến vào trong thân thể thuần khiết của , chỉ cảm giác được đau đớn khó tránh mà nó vẫn nằm trong ngưỡng chịu đau của .

      ở trong cơ thể , sâu, chậm chạp vận động, mỗi lần tiến vào đều đẩy tới nơi sâu nhất, mỗi lần rút ra để lại tư vị khiến cho cả hai người nhịn được mà rên rỉ.

      "Ưm a. . . . . ."

      Nghe thấy tiếng rên mê hồn của , hoàn toàn mất lý trí, tách hai chân ra rộng hơn, điên cuồng hướng vào chỗ sâu nhất của hoa huyệt, hưởng thụ chặt chẽ mất hồn trong cơ thể của .

      ràng phải là người buông thả. Mà do người con phía dưới khiến thần hồn điên đảo.

      Thân thể thấm ướt mồ hôi, cơ thể cân xứng, duyên dáng kiều, đầu vai xinh đẹp tuyệt trần, eo thon mảnh khảnh, cái mông mượt mà cùng với đôi chân thon dài, thẳng tắp…Trời sinh chính là người khiến đàn ông phạm tội.

      Bầu ngực đầy đặn trắng nõn theo vận động của thân thể mà kịch liệt phập phồng, cảnh đẹp trước mắt khiến cho bụng dưới của càng bộc phát lửa dục nóng rực căng cứng, dục vọng thô dài rút ra lại điên cuồng dồn sức vào hoa huyệt ẩm ướt.

      tay nâng bầu ngực trắng, xoa bóp, tay trượt xuống đường cong duyên dáng, dùng sức nắm bên mông, hướng về nơi chặt chẽ, ngừng kích thích khiến cho chỗ hai người kết hợp chặt chẽ có khe hở nào.

      "A. . . . . ." chợt thét lên, ngón tay dùng bám đầu vai , móng tay sắc nhọn đâm vào trong bắp thịt.

      Toàn thân tràn đầy khoái cảm, khiến muốn nổ tung, theo động tác ngày càng mạnh mẽ của , càng lúc càng sâu nhanh chóng đoạt lấy thân thể của , thể giữ được nữa, cả người co quắp, há cái miệng cắn lên đầu vai của !

      Nơi cổ họng của phát ra tiếng hét nặng nề, thân thể xinh đẹp đè chặt, bắn vào nơi sâu thẳm của hoa huyệt.

      Sau khi kết thúc lần đầu tiên, nhàng hôn lên gương mặt , sau đó ôm đến phòng tắm, dùng khăn lông mềm mại lau vết máu và tinh dịch giữa hai chân , sau đó trong bồn tắm rộng lớn, lại muốn lần nữa từ phía sau.

      Lần này, còn hơi sức mà hưởng ứng động tác của , toàn thân xụi lơ dựa vào ngực của , mặc làm gì làm.

      Bàn tay lướt qua cặp vú đầy đặn, thích lưu luyến tới lui nỡ buông tay, mút lên cổ trắng mịn của , bàn tay nắm lấy mông của , tiến vào , xuyên qua , chuyên tâm vận động, lúc chậm lúc nhanh, thân thể có ý khơi gợi hấp dẫn và nhiệt tình, mà những thứ hấp dẫn này chỉ có thể để cho mình thấy.

      biết dây dưa trong nước ấm bao lâu, rốt cuộc Tô Hợp Hoan bởi vì chịu nổi quá nhiều cao trào mà ngất , lúc tỉnh lại, nhận thức được bọn họ lại trở về giường lớn dễ chịu, tơ lụa hơi lạnh mềm mại lướt qua da thịt cảm giác rất khoan khoái, ở giữa hai chân, thắt lưng gầy còn dùng sức đút vào.

      "Ưm. . . . . . Dừng lại. . . . . . cần. . . . . ." mơ mơ màng màng hô lên tiếng, mệt mỏi rã rời, thân thể vẫn đỡ được từng đợt từng đợt cao trào vọt tới như thủy triều, da thịt trắng như tuyết đầy dấu hồng mê người, vú cũng bị bàn tay nắm lấy.

      chuyện, cúi đầu chặn lại cái miệng của , mạnh mẽ cho nụ hôn sâu, lưỡi quấn quít lấy , còn xấu xa mà đem nước miếng của mình đút cho , khẽ nhếch môi, nhìn lâm vào kích tình vô ý thức nuốt lấy, trong lòng tất cả đều là thỏa mãn.

      Ôm thân thể nằm nghiêng trước mặt mình, kéo đùi thon dài đẹp ra, chân khác bị bắp đùi đè xuống giường, dục vọng từ phía sau vào giữa hai chân, cái tư thế này vô cùng dễ dàng hơn nữa còn sâu vào hoa huyệt, gần như muốn chạm đến vị trí tử cung, nơi ấm áp ướt đẫm khiến cho huyết mạch căng phồng, dâng trào cảm xúc, vừa tiến vào liền bắt đầu mãnh liệt rút ra.

      "A. . . . . ." Tô Hợp Hoan bị làm nhanh đến thở nổi, sâu trong hoa huyệt có cảm giác bủn rủn, vô lực muốn tránh né, lại bị dùng sức kiềm chế lại, giữa hai chân tiết tấu vận động càng phát ra rất mạnh, càng lúc càng sâu vào khiến cho chỗ hai người giao nhau, tiết ra chất lỏng róc rách chảy xuống lúc nơi lửa dục nóng rút ra khỏi hoa huyệt, bên trong phòng tất cả đều là dâm thủy hoan ái, hơi thở điên cuồng.

      thở gấp cúi người, môi mỏng chiếm lấy đỉnh hồng bầu ngực trắng, nhét vào trong miệng tận tình mút, đầu lưỡi liếm láp nụ hoa màu hồng. Há mồm nuốt lấy bầu vú trắng mịn, dùng lực gặm cắn, khiến người phía dưới vừa đau vừa tê dại, huyết dịch trong người chưa kịp tắt ngọn lửa lại bốc cháy lên, trận ái tình này lại tiếp tục điên cuồng qua để lại chút ý thức…

      Tỉnh lại lần nữa bên ngoài sáng rồi.

      Tô Hợp Hoan kéo mền ngồi dậy, say rượu quá khó chịu, đỡ đầu, khổ sở thở dài.

      hồi lâu, ngẩng đầu lên, mắt to nghi ngờ quét nhìn hoàn cảnh bốn phía, lại nhìn mình, mấy giây, có hơi tỉnh táo biết mình ở đâu.

      Thân thể trần trụi mảnh vải che thân, da thịt trắng như tuyết đều là vết hôn, toàn thân như bị xe nghiền qua, nhất là eo và chỗ kín, vừa đau lại xót.

      Trong đầu thoáng qua mấy hình ảnh ướt át làm cho người ta tim đập đỏ mặt, từ từ mở to mắt ra, thoáng chốc nhớ ra tất cả!

      Lúc này, giường lớn xốc xếch chỉ còn lại mình , trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy ào ào, hẳn là người đàn ông kia ở phòng tắm.

      Ngẩn ngơ, Tô Hợp Hoan nhanh chóng bò dậy, ba chân bốn cẳng thay quần áo cầm túi xách của mình, đầu cũng dám nhìn lại, kéo cửa phòng ra ngoài.

      Tình đêm, tình đêm, trời sáng hôm sau nên kết thúc, ngay cả tạm biệt cũng cần phải .

      Cửa phòng tắm mở ra từ bên trong, Lạc Dịch mặc áo choàng tắm, cầm khăn lông trắng như tuyết lau tóc đen ướt nhẹp, phát thấy bóng giai nhân giường hơi kinh ngạc.

      nhanh đến đầu giường cầm điện thoại lên, bấm đường dây nóng của khách sạn, thấp giọng hỏi thăm mấy câu rồi đặt điện thoại xuống.

      Mặc quần áo của mình xong, lấy điện thoại tắt máy từ hôm qua trong túi ra, mở lên, thấy mười mấy cuộc điện thoại nhỡ và mười mấy tin nhắn.

      Trực tiếp bấm số điện thoại, trầm giọng : "Bộ phận quảng cáo sao? Tôi là Lạc Dịch. . . . . . Lập tức đưa bản kế hoạch quảng cáo đến phòng làm việc của tôi giao cho La, cần phải nhờ công ty trung gian lựa chọn người nữa, liên lạc với công ty người mẫu ‘Edie’, tôi cũng cần khuôn mặt mới quay quảng cáo mùa này. . . . . . Đúng, cứ như vậy."

      cúp máy, tròng mắt đen sâu thẳm, rơi vào giường lớn hoan ái suốt đêm.



      Ánh nắng chiếu vào trong phòng từ cửa sổ, gối chỗ nằm còn sót lại vật lóe ra tia sáng chói mắt hấp dẫn chú ý của .

      Lạc Dịch khom lưng nhặt lên, đó là bông tai hình cánh hoa xinh xắn, phải bằng vàng, là đồ vật mà các bé thích đẹp, đáng giá bao nhiêu tiền, lại khiến cho như nhặt được bảo bối.

      Cầm vững vàng trong lòng bàn tay, xoay người rời khỏi phòng.

      ◎◎◎

      Tập đoàn ‘Lôi Đình’ muốn chọn người phát ngôn mới ở công ty người mẫu ‘Edie’ cho quảng cáo mùa này, hơn nữa còn đặc biệt chỉ định muốn người mẫu mới, tin tức này khiến dưới ‘ Edie ’ đều xôn xao.

      Trong phòng huấn luyện, bữa trưa rất náo nhiệt, nhóm người mẫu mới vây xung quanh bàn luận, trong mắt đều là vẻ vui mừng khó có thể tin.

      "Thực chỉ muốn chọn gương mặt mới sao? Tôi thể tin được!"

      "Đương nhiên là , hơn nữa phía ‘Lôi Đình’ còn muốn tự mình phỏng vấn. . . . . . Ha, ngày ngày bị những người kia bắt nạt, bây giờ rốt cuộc có thể dẫn đầu rồi! Tôi thể tin được, có chuyện tốt như vậy!"

      "Tôi còn nghe bởi vì có quan hệ với Tổng giám đốc mới, có tin đồn CEO Lôi Đình chính là bạn trai của Chu đó!"

      " như thế, nhất định là cất nhắc Chu rồi, hâm mộ Chu, gia thế hiển hách, nghiệp cũng thuận buồm xuôi gió, xem ra sau này vị trí Phó tổng còn xa."

      "Nếu là , chắc chắn nhóm người kia tức chết, cả ngày ở đầu chúng ta làm mưa làm gió, nhất định ngóc đầu dậy được!"

      Tô Hợp Hoan vừa dựa vào tường vừa ăn, bên cạnh người mẫu tên Betty đẩy đẩy : "Do¬ra, nếu quả giống như họ như vậy, điều kiện tốt như vậy, nhất định phải tranh thủ đó!"

      Tô Hợp Hoan nghe, chẳng đúng sai chỉ cười cười, đưa tay cầm chai nước bên cạnh đưa cho ấy: "Uống ?" d\d\l\q\d

      "Cám ơn!" Betty cũng vui vẻ cười lên.

      tên Dora này vẻ ngoài rất xinh đẹp, luôn quá hòa hợp với mọi người, có vẻ chuyện với ai, từ Úc trở về Betty nghĩ rằng rất cao ngạo, sau khi tiếp xúc phát ra rất tốt, chỉ là thích nhiều, lúc cười khiến cho người ta cảm giác xa cách. Nhưng mà lần trước, Betty nhớ lại mình vô duyên vô cớ bị nhóm người mẫu cũ hiểu lầm cầm nhầm quần áo, nên ra mặt dạy dỗ, trong nhóm người mới chỉ có mình Dora đám đứng ra giải thích thay , trong lòng biết có bao nhiêu biết ơn với .

      Cầm đũa gắp cơm, Tô Hợp Hoan lặng lẽ thở dài, thể nghe thấy những chuyện kia, vấn đề là, có cơ hội kia sao?

      Chu Thiểu Đình hiển nhiên biết , mặc dù ngoài mặt gây khó khăn cho , nhưng kể từ lúc huấn luyện viên Amanda đến công ty HongKong, công việc của cũng càng ngày càng ít.

      Quảng cáo, catwalk quy mô lớn căn bản có cơ hội tham gia, hơn nữa còn bị những người mẫu cũ ngứa mắt, vừa có cơ hội liền len lén tranh đoạt.

      bị đối xử bất công, ràng đến nỗi ngay cả Betty ở đây cũng len lén hỏi có phải đắc tội với ai , chỉ có cười khổ.

      Lần này tập đoàn ‘Lôi Đình’ chọn lựa, cũng ôm bất cứ hy vọng nào, huống chi vị tổng giám đốc kia còn là bạn trai của Chu Thiểu Đình, còn có thể được chọn sao?

      ngoài dự đoán, ba ngày sau, tập đoàn ‘Lôi Đình’ trình báo danh sách người mẫu, có tên .

      "Có lầm hay ?" Gương mặt Betty cực kỳ kinh ngạc: "Tại sao ? Ai lại tốt hơn chứ, tại sao tôi có thể phỏng vấn, mà lại ?”

      " thể à?" Vốn Tô Hợp Hoan hết sức buồn bực ngược lại bị Betty chọc cười: "Chẳng lẽ còn kém hơn ai? phải có lòng tin với mình chứ!”

      Betty ngượng ngùng gãi gãi trán, ấp úng : "Nhưng. . . . . . Nhưng tôi hiểu, tại sao ."

      " có hay chưa có, cần gấp gáp." Tô Hợp Hoan khích lệ vươn tay về phía : " hãy cố gắng lên, tôi ủng hộ !" d-d-;l.q/d

      "Do¬ra, tốt, cám ơn ." Betty cảm động cũng đưa tay ra, hai bé tay nắm tay lại, trong chốc lát đều cảm nhận được tình bạn bè của đối phương.

      Hôm sau, Chu Thiểu Đình tự mình dẫn theo bốn người mới đến trước tập đoàn ‘Lôi Đình’ tham gia phỏng vấn, vừa vào công ty thấy khí khái trang nhã mỗi người đều cảm nhận được nghiêm cẩn và quy tắc ở đế quốc khổng lồ này.

      Bộ phận quảng cáo chịu trách nhiệm tự mình dẫn các thang máy chuyên dụng đến tầng 38.

      Mấy cao gầy chuẩn bị được sắp xếp vào phòng họp, cuối hành lang lại có cánh cửa khác đột nhiên mở ra.

      người đàn ông còn trẻ dẫn đầu ra, sau lưng còn có mấy người cầm bảy tám văn kiện.

      Âu phục đơn giản màu xanh đậm, cà vạt màu xám tro, giày da đắt tiền thủ công, cổ tay đeo chiếc đồng hồ… tốn chút công sức nào làm tôn thêm vẻ tuấn càng làm người khác chú ý.

      bước nhanh chuyên tâm nghe trợ lý báo cáo, thỉnh thoảng hỏi thăm mấy câu, giọng của lớn, lại dịu dàng dễ nghe, mấy người mẫu nghe vào trong tai nhất thời cảm thấy trận tim đập, đỏ mặt.

      Ôi trời! Người đàn ông này quá đẹp trai! Khuôn mặt tuấn, sống mũi thẳng tắp, cái cằm mê người, khí chất của có hơi lạnh, ánh mắt lạnh nhạt lại mang chút sắc bén, trầm ổn, nhạy bén cùng với vô ý phát ra vẻ công kích.

      Rốt cuộc người này là ai? ...dd...l..wj...d0n...

      "CEO, nhóm Chu tới." Bộ phận quản lý quảng cáo Ngô cung kính đứng bên báo cáo.

      Nhóm người mẫu kịp phản ứng, ra người này chính là tổng giám đốc Lạc Dịch ‘tập đoàn Lôi Đình’, khỏi kêu to trong lòng, trời ạ, người đàn ông này đúng là cực phẩm! Đẹp trai thế này có thiên lý!

      Ánh mắt hâm mộ lại rối rít nhìn tới Chu, có thể có người đàn ông ưu tú làm bạn trai như vậy, phải quá may mắn sao!

      Nào chỉ là nhóm người mẫu ngay cả Chu Thiểu Đình hẹn mà gặp cũng nhìn chăm chú Lạc Dịch, nhịn được nhộn nhạo trận.

      Những người đàn ông đẹp trai phải ta chưa từng thấy qua, người vừa có dung mạo và tài năng cũng phải chưa thấy, dù là người trong hay ngoài nước có người nào có thể khiến ta rung động giống như Lạc Dịch.

      Coi như là hai người biết nhau ba năm, thời gian dài như vậy nếu đổi lại người khác sớm phát triển khí thế hừng hực. Gia đình ta, bối cảnh, tài năng sớm lan xa, bao nhiêu người đàn ông muốn theo đuổi ta, chỉ có người đàn ông lạnh nhạt này luôn cách xa ta, luôn giữ khoảng cách với ta, thậm chí ngay cả cách gọi hơi thân mật chút cũng muốn.

      Ở trong mắt , tựa như ánh sao lấp lánh nơi chân trời, xa như vậy, rồi lại hấp dẫn như vậy.

      Tin đồn rằng danh môn theo đuổi tổng giám đốc Lạc Dịch chưa thể thực được, Chu Thiểu Đình càng cảm thấy có thể làm cho người đàn ông cam tâm tình nguyện phủ phục dưới váy mình là thách thức. Có lẽ là do tính tình của ta, từ ta muốn cái gì có cái đó, thói quen hễ mình coi trọng thứ gì nhất quyết phải chiếm được, bao gồm…đàn ông.

      tuần trước thất hẹn với , khiến cho ta vô cùng thất vọng, nhưng đột nhiên lại tặng phần ân tình lớn như vậy cho ta. . . . . .
      Last edited: 15/4/16
      Chris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Trong giới người mẫu Edie phải là công ty duy nhất có tư cách nhận được vinh quang này nhưng lần này các công ty khác cũng có cửa, mà Edie toàn thắng. Tin tức này khi truyền ra, từ xuống dưới công ty Edie đều vui mừng, cả tổng giám đốc cũng bày tỏ biết ơn với , cho rằng ta mang lại chiến thắng cho Edie, còn quan tâm hỏi có phải vị CEO Lạc Dịch kia theo đuổi ta ?

      ta hiểu rất Lạc Dịch là người phân minh dù chuyện công hay tư, hơn nữa còn xem trọng nguyên tắc, sao có thể bởi vì nguyên nhân cá nhân mà làm việc tư? Nhưng ta vẫn hiểu vì sao Lạc Dịch lại muốn hợp tác với Edie.

      Tóm lại dù thế nào nữa, Chu Thiểu Đình thầm nhủ khiến người đàn ông này phải chú ý đến .

      " Lạc, khỏe chứ." cười chào hỏi .

      "Tổng giám đốc Chu." Lạc Dịch tới, lễ phép gật đầu, tầm mắt sắc bén quét vòng quan sát các người mẫu kia, bỗng nhiên thu lại.

      Người muốn có ở đây.

      Rất dễ nhận thấy, có người cản trở, nếu với điều kiện ưu tú của , làm sao có thể được chọn phỏng vấn?

      " làm mất thời gian của mọi người, quản lí Ngô, đón tiếp khách." xong cũng chờ đợi, dẫn theo mấy người trợ lý thang máy đến tầng 40 làm việc.

      Chu Thiểu Đình chịu đựng được thái độ khách khí của với mình, ra rất lạnh nhạt, đưa mắt nhìn bóng dáng cao lớn rời , trong lòng phức tạp.

      Những người mẫu bên cạnh cũng thầm kinh ngạc, phải vị này CEO Lạc Dịch này là bạn trai của tổng giám đốc sao? Sao lại khách sáo như vậy?

      Kết quả phỏng vấn ngày hôm sau, công ty Edie nhận được thông báo từ Lôi Đình.

      " cũng được?" Chu Thiểu Đình giật mình hỏi.

      "Dạ, bốn người mẫu kia đều tham gia phỏng vấn nhưng hồ sơ đều bị trả về.” Bộ phận quảng cáo cũng sở thích của tập đoàn lớn.

      Bốn người kia đại biểu cho bốn loại, hoạt bát, hấp dẫn, cao quý và lạnh lùng, sao lại chọn được ai chứ?

      "Tôi biết rồi, cần hẹn lại thời gian qua bên đó nữa ?"

      " cần, vị quản lý Ngô kia chỉ cần gửi thông tin những người mẫu cũ sơ tuyển lại phỏng vấn.”

      "Ừ, báo cáo lại cho tôi." Chu Thiểu Đình dặn dò, dù sao nhóm người mẫu cũng có hơn mười người, ta tin tập đoàn Lôi Đình chọn được ai.

      Chuyện tiếp theo diễn biến ai ngờ, mười hai người mẫu mới, trừ Tô Hợp Hoan có tên, hết mười người bị trả về.

      “Lôi Đình có ý gì vậy?” Ngay cả tổng giám đốc sắp rời chức cũng bị quấy rầy, tự mình xuống hỏi thăm chuyện này,” phải muốn chọn người mới sao? Thế nào lại nhìn trúng ai?”

      "Tôi cũng hiểu, biết có vấn đề gì." Chu Thiểu Đình cũng hiểu vì sao.

      "Toàn bộ đều phỏng vấn sao? Chẳng lẽ muốn chúng ta lại tìm khuôn mặt mới cho bọn họ chọn lựa?” Phải là hoàng đế cổ đại tuyển phi cũng có khó khăn như vậy chứ?

      “Tổng giám đốc…cũng hoàn toàn hết ạ!” Người phụ trách quản lý trong bộ phận quảng cáo đột nhiên kêu lên, khi chợt thấy tên ‘Tô Hợp Hoan’ xuất trong tầm mắt.

      "À? sao? Còn ai?" Tổng giám đốc bảo đem danh sách tới cho ông, vừa vừa nhìn hình,”Ơ, bé này phải gọi…gọi là Dora sao? Trước khi Amanda đến HongKong đặc biệt đề cập đến ấy, ấy rất ưu tú..Ặc! Thoạt nhìn đúng là tệ, sao ấy lại tham gia tuyển chọn lần này?”

      "Có lẽ là cẩn thận bỏ sót. . . . . . An Ny, làm việc như thế nào hay sao? Chuyện quan trọng như vậy mà dám qua loa?" Chu Thiểu Đình hất mặt khiển trách thư ký của mình, thư ký có nỗi khổ thể nên chỉ có thể nhắm mắt bị mắng.

      "Được rồi, được rồi, nhanh đưa cái này cho Lôi Đình, ai, là tập đoàn lớn, là chén cơm, là cha mẹ, chậm trễ được đâu!” Tổng giám đốc là người khoan dung mở miệng đùa.

      Do¬ra này. . . . . . Tên tiếng Trung là Tô Hợp Hoan, khí chất vô cùng xinh đẹp động lòng người, gương mặt như tranh vẽ phong tình, dù quen biết nhiều người, nhìn thấy bao nhiêu người tổng giám đốc cũng nhịn được lại nhìn thêm mấy lần.

      Ừm! Ông dám lấy kinh nghiệm làm trong giới người mẫu này mấy chục năm ra bảo đảm, chỉ cần thấy khuôn mặt mới này, nhất định tập đoàn Lôi Đình khó dây dưa nhìn trúng.

      Hết chương 3
      Last edited: 15/4/16
      Chris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Giải thích ngắn xíu hen, Lôi Ngự Phong và Lạc Dịch đều là tổng giám đốc tập đoàn nên nhiều khi nó xưng tổng giám đốc dễ hiểu lầm. Tầng 41 - phòng làm việc của Lôi Ngự Phong, tầng 40 - phòng làm việc của Lạc Dịch.


      Chương 4:

      khí phòng làm việc của tổng giám đốc ở tầng 41 ngày càng lạnh lẽo trong khi lầu 40 lại bận rộn như vùng đất đột nhiên hồi xuân.

      ra chuyện này bộ quận quảng cáo cần phải phiền đến tổng giám đốc, nhưng người trong bộ phận quảng cáo có ngốc cũng nhận ra được tổng giám đốc rất xem trọng chuyện lần này. . . . . . rốt cuộc trong tất cả các người được đề cử CEO tự mình chọn lựa được người đại diện trong mùa quảng cáo mới.

      Hôm nay, người may mắn nay mặc chiếc váy thời thượng màu tím, thắt lưng đóa hoa hòa hợp thấp thỏm theo hướng dẫn của người bên bộ quận quảng cáo Edie, ngồi trong phòng tiếp khách chờ được gặp mặt.

      Lúc bọn họ mới tới ở đây có vị trợ lý mập mạp người nước ngoài dẫn bốn năm người thư ký riêng khẩn trương bận rộn công việc, thấy bọn họ lập tức đặt văn kiện xuống thân thiện chào hỏi.

      "CEO tiếp khách, xin hai vị chờ chút."

      Tô Hợp Hoan khẩn trương ngồi ghế salon màu đen bằng da , nhìm chăm chú vào khay trà bằng thủy tinh mà thư ký nãy vừa bưng vào cho , đây là lần đầu gặp khách hàng, trong lòng có chuẩn bị gì cả, huống chi đối phương còn là khách hàng lớn như vậy!

      Tin tức được tập đoàn Lôi Đình chọn trúng như sét đánh truyền khắp cả công ty người mẫu Edie, những ánh mắt nhìn có hâm mộ, ngạc nhiên, ghen tỵ và dĩ nhiên cũng có vui mừng.

      Lần trước Betty tơi tả trở về, Tô Hợp Hoan vốn cho rằng Betty thất vọng, trong lòng bất an nhưng Betty lại vui sướng nắm tay :”Dora, tôi sớm biết tại sao thể là tôi, nhất định là ! phải cố gắng lên!”

      So với việc nhận được công việc này càng khiến vui vẻ hơn là có được tình bạn hiếm có này.

      Ngày đó ở trong công ty gặp lại Chu Thiểu Đình thấy vẻ mặt bình tĩnh ta ở trước mặt mọi người ôn hoà với câu: "Chúc mừng."

      Thấy thế, lễ phép đáp lại câu: "Cám ơn."

      nhìn thấy đối phương lòng tràn đầy khinh thường và buồn bực, thế nhưng sao cả, ít nhất may mắn có được công việc này.

      So với phản ứng của Chu Thiểu Đình, Tô Hợp Hoan càng tò mò về người bạn trai tin đồn, vị CEO tiếng tăm lừng lẫy Lạc Dịch của tập đoàn Lôi Đình là người thế nào? Tình nguyện chọc tức bạn vui, cũng muốn chí công vô tư giao việc này cho sao?

      ◎◎◎

      Trong phòng của tổng giám đốc, Lạc Dịch vừa chuyện với Cận Cức về công văn, cộng thêm người rảnh rỗi có gì làm - Quan Dạ Kỳ tới, ba người tán gẫu.

      "Boss nhà cậu gần đây rất xấu tính, cách hơn 10m cũng có thể nghe được tiếng ta mắng người." Cận Cức hỏi: " hiểu nổi, nếu từ bỏ được bà xã bảo bối của mình sao lại còn muốn đưa ấy đến nước Mỹ xa xôi như vậy?”

      Lạc Dịch chưa kịp trả lời, Quan Dạ Kỳ liền chen miệng : "Rất đơn giản, người đàn ông đều trở nên ngu muội, tâm lý học gọi là điên vì .”

      "Cậu có nghiên cứu vấn đề này?" Cận Cức hỏi tiếp.

      "Biết sơ hai điều." Quan Dạ Kỳ biết gì đều hết giấu diếm: "Người bệnh cảm thụ hạnh phúc đồng thời, cũng giống như mơ màng trong lúc ngủ, cộng thêm từng trải và chịu đựng khác biệt, đủ loại tâm trạng nảy sinh, nếu như để mặc nó tiếp tục xảy ra mà kịp thời chữa khỏi, rất có thể dần bế tắc mà mất hạnh phúc."

      "Loại kết luận này cậu nên lên tầng với người bị bệnh thời kỳ cuối ." Cận Cức .

      " cũng vô ích." Quan Dạ Kỳ buông tay, gương mặt bất đắc dĩ: " mất lòng!"

      "Gần đây cậu rất rảnh?" Lạc Dịch nhàn nhạt hỏi.

      "Cũng được." Quan Dạ Kỳ tò mò hỏi: "Đúng rồi, công ty của các cậu rầm rộ chọn người mẫu quảng cáo mới chưa? Nếu bây giờ tìm được người thích hợp bằng đổi công ty khác, năm nay có nhiều người xinh đẹp, cần gì phải hao tổn sức lực?”

      " cần." Lạc Dịch giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, hẹn xong thời gian gặp mặt với người bên Edie, trong nháy mắt tâm tình trở nên nhõm,”Tôi chọn được người, sớm đến đây thôi.”

      " chọn xong chưa?" Quan Dạ Kỳ rất có hứng thú.

      "Là người này sao?" Cận Cức thuận tay đặt lên cạnh bàn phần tài liệu, "Tô Hợp Hoan?"

      "Cho tôi nhìn xem." Quan Dạ Kỳ huýt gió, "Ồ, xinh đẹp!"

      "Cậu bớt nghĩ nhiều , ấy hợp đâu." Lạc Dịch quẳng xuống câu rồi mới ra ngoài.

      vừa , gương mặt tuấn mỹ của Quan Dạ Kỳ lập tức lên tia hứng thú: "Này, Cận, cậu xem Lạc Dịch thế nào?"

      "Có ý gì?" Cận Cức hiểu được nhìn , "Dù sao tôi chỉ có thể , người này phải dễ chọc."

      Bạn cũ quen biết nhau 10 năm, Cận Cức biết rất , Lạc Dịch là nhân vật vô cùng lợi hại.

      Làm tổng giám đốc ở tập đoàn Lôi Đình là chuyện cực nhọc, mặt phải làm cố vấn, mặt phải suy nghĩ kế hoạch lâu dài cho tổng giám đốc, mặt khác lại phải bôn ba, phối hợp với hội đồng quản trị, quan hệ thương lượng với các ngành, hai giới thương nhân. Vừa đòi hỏi trung thành tận tâm vừa phải biết nhìn xa trông rộng.

      Lạc Dịch lăn lộn thương trường nhiều năm, chức vị này có hai, thói quen bá đạo và kiểm soát sau vẻ ngoài lạnh lùng, có bao nhiêu đối thủ xem cuối cùng cũng bị thua đau như cắt.

      "Cậu cảm thấy gần đây cậu ta rất quái lạ sao." Quan Dạ Kỳ vuốt cằm.

      "Quái lạ chỗ nào? Người khó hiểu mới là người ở tầng kia chứ?" Lôi Ngự Phong dạo gần đây khiến cho người gặp thấy sợ, như gặp quỷ, so với ta, Lạc Dịch còn bình thường hơn.

      "Theo tôi thấy, gần đây nên ít tới này hơn, hai người này ai bình thường cả." Quan Dạ Kỳ nghiêm túc đề nghị.

      Cận Cức cười ‘Ha ha’.

      "Lạc là người rất có nguyên tắc, đúng ?" Quan Dạ Kỳ hỏi.

      "Đúng vậy."

      "Trong công việc công chính nghiêm minh?"

      " sai."

      " xen việc tư vào việc công?"

      "Ừ!"

      "Vậy cậu xem có thể cậu ta lấy việc công làm việc tư?"

      "Chuyện này. . . . . . thế nào?"

      "Nghe toàn bộ người mẫu Edie đều để cho cậu ta chọn, cuối cùng chọn chọn lại mới tìm ra này, đường đường là tổng giám đốc tập đoàn Lôi Đình! Có cần phải tự mình cực khổ làm việc của bộ phận quảng cáo !” Quan Dạ Kỳ phân tích :”Tôi cảm thấy người này có mưu, có tư lợi!”

      " có khả năng." Cận Cức . trong hình, xinh đẹp quyến rũ, có cảm giác người nhìn thấy khó có thể quên gương mặt tinh xảo đó, "Lạc thích kiểu người này? Đối với cậu ta mà , có phải quá xinh đẹp ? Sợ rằng chịu nổi?”

      "Đúng, giống như Lạc Dịch là kiểu người đàn ông lạnh lùng bảo thủ, tốt nhất có thể xứng đôi với phụ nữ bảo thủ ở , đó mới gọi là trời đất tạo nên đôi.”

      "Cậu chuyện phải cẩn thận!" Cận Cức nhắc nhở.

      Quan Dạ Kỳ chẳng đúng sai nhún nhún vai : " đúng sao? Vậy cậu xem cậu ta thích kiểu con nào?"

      Điều này cũng khiến cho Cận Cức hao tổn tâm trí, quen biết Lạc Dịch lâu như vậy, rất ít khi nào thấy thân thiết với nào.

      Cảnh giới của bọn ra giống nhau đến mấy phần, đọc sách chuyên tâm việc học, rảnh , ra khỏi xã hội cố gắng làm việc, cũng có nhiều thời gian kết giao với người khác phái.

      Bên cạnh phải có các kiểu mỹ nhân xuất , nếu muốn hái chỉ cần mở miệng lập tức xuất rất nhiều bông hoa, nhưng bao giờ gặp mặt ai, thậm chí ngay cả mập mờ đều chưa từng có, hỏi nguyên nhân, chỉ : "Cảm giác hợp."

      Bây giờ trong xã hội này coi trọng vật chất, dù có tâm hồn cũng tăng thêm phần trì hoãn, tình nam nữ, mua vui, kiểu gì mà chưa từng có? Chỉ có ta giống như chiến sĩ thời phong kiến, bảo thủ đến cứng đầu thay đổi.

      " biết, tôi chỉ biết mình thích người nào." Cận Cức buông tha việc điều tra, bày tỏ mình trả lời được, vỗ vỗ vai , "Tôi phải trở về phòng, còn đống việc phải hoàn thành, chuyện lấy việc công làm việc tư này cậu điều tra , nhớ báo kết quả tôi biết nhé.”

      ". . . . . ."

      "Đúng rồi, có rảnh rỗi lên khuyên răn người mắc bệnh kia , nếu hạnh phúc ta có vấn đề liên lụy rất nhiều người đó.”

      Bác sĩ Quan đẹp trai bất hạnh trở thành thám tử tư và bác sĩ tâm lý thể được gì đưa mắt nhìn đại luật sư Cận Cức rời , suy nghĩ hồi lâu, liền cầm mấy tài liệu chạy nhanh về tầng 41.
      Last edited: 15/4/16
      Chris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Lúc Lạc Dịch đẩy cửa vào, Tô Hợp Hoan mơ mơ màng màng, cho đến khi người quản lý phụ trách lấy cùi chỏ ra ám hiệu với , mới lấy lại tinh thần, hoảng hồn đứng lên.

      Ngẩng đầu lên, hai ánh mắt gặp nhau, trong nháy mắt hơi ngẩn ra.

      Khoảng mấy giây, có thứ gì đó thoáng qua trong suy nghĩ của , những chuyện vụn vặt và hỗn loạn, lại lập tức trôi qua, rất nhanh khiến cho người ta bắt kịp, trong lúc hoảng hốt, Tô Hợp Hoan nhớ mình từng gặp người đàn ông tuấn này ở đâu.

      Lông mày kiếm mắt sáng, chóp mũi tuấn, môi mỏng nghiêm túc, người đàn ông ưu tú, khí thế toàn thân tản ra khiến đủ biết người này phải kiểu người qua loa.

      " Tô sao?" và quản lý bộ phận quảng cáo sau lưng nhìn phía và người phụ trách lên tiếng chào hỏi, đứng cách khoảng nhưng đưa tay có thể chạm được.

      "Dạ, tôi là Tô Hợp Hoan." vội vàng gật đầu trả lời.

      "Tôi là Lạc Dịch."

      "Vị này chính là tổng giám đốc Lạc." Người quản lý phụ trách vội vàng giới thiệu, "Do¬ra, mau chào ông Lạc."

      "Ông Lạc, chào ông." nghe lời, lễ phép khách sáo mỉm cười.

      "Xin chào, mời ngồi." Lạc Dịch bảo hai người ngồi xuống, còn bản thân và người quản lý bộ phận quảng cáo cũng ngồi ở ghế salon đối diện.

      Quản lý của bộ phận quảng cáo và người phụ trách bắt đầu đến chi tiết quảng cáo lần này, bao gồm địa điểm chụp ảnh, ý tưởng chủ đề vân vân, có lúc hỏi đến Tô Hợp Hoan, trả lời đơn giản vài câu, sau đó lắng nghe bọn họ tán gẫu.

      Có lúc Lạc Dịch cũng chen vào , nóng lạnh, nhưng thời khắc quan trọng luôn có thể rất sắc bén, nắm được trọng điểm.

      Tô Hợp Hoan rất thán phục, khó trách còn trẻ như vậy có thể ngồi ghế tổng giám đốc tập đoàn lớn nổi tiếng, người đàn ông này nhất định rất thông hiểu việc quyết định kế sách chiến lược, xem ra, Chu Thiểu Đình có mắt thẩm mỹ rất tốt.

      biết vì sao, tâm tình đột nhiên sa sút.

      Mỗi lần nghĩ đến người nhà họ Chu, nghĩ đến nơi ở của nhà họ Chu, còn có mẹ sống an nhàn sung sướng trong cao lương mỹ vị, quần áo xa hoa ở nơi thượng lưu đó, đều cảm thấy lòng chua xót.

      Có lẽ là ghen tỵ, hoặc là cam lòng, khi còn bé thường nghĩ, nếu như cha là người có tiền, nhất định mẹ bỏ bọn họ, sau khi lớn lên, còn ảo tưởng như vậy, bởi vì cảm thấy như vậy rất mâu thuẫn nếu như mẹ cha , cho dù có nghèo khó vất vả, cũng dễ dàng bỏ . Chuyện có tiền hay có tiền, ra quan hệ nhiều lắm, chỉ là lấy cớ thôi.

      và Lạc Dịch, Chu Thiểu Đình phải cùng kiểu người, bọn họ có trình độ, có hiểu biết, có học thức, được người khác gọi là phần tử tinh . Mà lại có cảm giác tràn đầy nghi ngờ và khó xác định với cuộc sống và cái thế giới này.

      Khi còn bé gặp gỡ, sau khi lớn lên lại luôn bị người khác hiểu lầm, chỉ có thể cắn chặt răng trước lời đồn, biến chuyện nhục mạ bên tai thành tiếng gió.

      khẽ rũ mắt, trong lòng phát ra tiếng thở dài bất mãn, vốn chuyện bọn họ phải là cùng kiểu người, vừa ưu tú, vừa thu hút, cũng phải là chuyện của .

      ◎◎◎

      Tầm mắt ngắm, ánh mắt Lạc Dịch vẫn như cũ, toàn bộ rơi vào người giai nhân đối diện.

      Mái tóc dài hơi xoăn ngang eo đen như mực, lúm đồng tiền vô cùng tinh xảo và hoàn mỹ, cái cổ và cánh tay nhẵn nhụi trắng mịn. . . . . .

      Váy màu tím rất vừa vặn, ràng là kiểu dáng đơn giản, lại có vẻ tôn lên đường cong người

      Tầm mắt lướt qua vòng eo mảnh khảnh, cái mông cong đẹp đẽ, đôi chân thẳng đẹp, thậm chí mang giày cao gót lộ ra mắt cá chân trắng.

      quan sát vô cùng tỉ mỉ.

      còn nhớ , mái tóc xoăn ướt nhẹp mồ hôi dính vào bên má rất hấp dẫn, vẫn còn nhớ khẽ hôn lên gương mặt xinh đẹp lúc đó, cùng với cơ thể hề tỳ vết, như trẻ con nhưng da thịt non nớt, mềm mại hơn.

      cũng nhớ, eo thon mông tròn của quỳ gối trước người khiến muốn mất hồn, khi dùng sức cặp chân thẳng dài kia vòng bên hông của , theo cuồng dã của .

      Bụng dưới bỗng chốc căng thẳng, thầm cười khổ.

      ra cũng ai tin, luôn luôn bị bạn bè cười vì là người chính trực, về việc quan hệ nam nữ lúc nào cũng bảo thủ như chiến sĩ, thế nhưng giờ phút này lại muốn phụ nữ!

      Hơn nữa cực kỳ rất rất muốn người con đối diện!

      sai! muốn hôn , muốn vuốt ve , muốn đè giường làm mưa làm gió!

      là cổ, là độc, là túc, là thuốc mê khiến đắm chìm, thấy liền có chút phòng bị nào nữa, hoàn toàn trở thành kẻ nghiện hơn kém!

      Đối diện với cái nhìn chăm chú suồng sã của khiến cho Tô Hợp Hoan nghiêm túc ngồi nghe nội dung quảng cáo, hoàn toàn bị ảnh hưởng như ngồi đống lửa.

      ◎◎◎

      Vị tổng giám đốc Lạc kia, nhìn gì vậy?

      Chẳng lẽ, đúng chỗ nào? Là mặc nhầm quần áo ? Hay trang điểm nhầm?

      Váy là Betty cho , luôn luôn mặc sơ mi quần jean, càng đơn giản càng tốt. Betty muốn làm cho người ta ấn tượng tốt, ít nhất cũng phải ăn mặc trang trọng, suy nghĩ chút cũng đúng, nên đành trang điểm rồi mới .

      thường thích trang điểm đậm, lúc làm việc chỉ dùng son bóng màu nhạt, vậy mà thừa kế xinh đẹp của mẹ, tới chỗ nào cũng làm người khác chú ý.

      Chỉ là ngốc đến mức cho là nhờ gương mặt xinh đẹp này của mình, mà đối phương mới nhìn trúng . [lamlam---

      Bên cạnh đều có mỹ nữ, Chu Thiểu Đình mới là nữ cường nhân hiếm thấy được tôn sùng vừa xinh đẹp vừa thông minh trong giới thượng lưu, mà trong những thư ký của , trừ vị trợ lý mập mạp người nước ngoài kia, còn mọi người đều là mỹ nữ.

      Vậy rốt cuộc nhìn gì chứ!
      Last edited: 15/4/16
      Chris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Rốt cuộc sau tiếng, bộ phận quảng cáo và người phụ trách cũng bàn luận xong tất cả hạng mục, hai bên đứng lên bắt tay tạm biệt, lại có ánh mắt lạnh nhạt chuyên chú, Tô Hợp Hoan run như cầy sấy theo sát sau lưng người quản lý ở ‘ Edie ’.

      " ngờ hôm nay thuận lợi như vậy, tôi còn tưởng rằng ông Lạc kia khó dây dưa, bên ngoài mọi người quyền lực của cao hơn nửa hội đồng quản trị ở tập đoàn Lôi Đình. ngờ lại hòa nhã như vậy, việc này xong, nhất định Tổng giám đốc biết được rất vui mừng!" Người phụ trách vui vẻ hỏi: "Đúng rồi, xem ra ông Lạc khá hài lòng với , lại chọn cho quảng cáo mới, biết nguyên nhân là gì ?"

      Tô Hợp Hoan thở phào, trả lời được. Bởi vì chính cũng biết.

      Lầu 39 này có cửa sổ to, sáng sủa, trời quang, ánh mặt trời màu vàng vô cùng rực rỡ chiếu vào.

      Trong phòng, trong khí vẫn giữ được mùi thơm đặc biệt của , Lạc Dịch khẽ mím môi, ánh mắt lạnh nhạt, tâm tình vô cùng thoải mái.

      Lần này, để cho chạy mất.

      ◎◎◎

      "Cơ thể buông lỏng. . . . . .buông lỏng nữa. . . . . . OK, chính là như vậy!"

      "Rất đẹp. . . . . . Cười chút. . . . . ."

      "Quá tuyệt vời!"

      Lúc này trong phòng ở lầu 35 của tập đoàn diễn ra chụp hình.

      Nhiếp ảnh gia nổi tiếng vừa xem màn hình vừa nhiệt tình lớn tiếng ca ngợi.

      Mái tóc dài uốn xoăn như những gợn sóng, mặc cái đầm ngắn màu bạc kiều diễm, phong cách Baroque quý tộc, tay áo viền hoa văn, Tô Hợp Hoan hóa thân thành nàng xinh đẹp người Tây Ban Nha, thỉnh thoảng ưu nhã, thỉnh thoảng lạnh nhạt, dưới ánh đèn flash tạo nhiều kiểu dáng.

      Tiến độ chụp hình rất chậm, chậm đến mức khiến nhịn được có hơi chùn lại.

      Theo hợp đồng, ở tập đoàn Lôi Đình nửa tháng chụp hình và quay quảng cáo TV. . . . . . Còn có quảng cáo TV, Betty nghe thông báo mà thét chói tai trong điện thoại, tuy là người mẫu mới, nhưng có được cơ hội như vậy cũng quá mức may mắn!

      ‘ Lôi Đình ’ có chuyên môn trong lĩnh vực quảng cáo, là nhóm hết sức ưu tú, nhưng điều này hiển nhiên đủ, ngoài việc địa điểm chụp hình, bọn họ còn mời nhiếp ảnh gia nổi tiếng, stylist, đạo diễn hình ảnh và rất nhiều người chuyên nghiệp, cố gắng làm sao để quảng cáo mùa này hoàn mỹ. Nghe tuần sau quay quảng cáo còn có đạo diễn người nước ngoài từng nhận được giải thưởng lớn tự mình quản lý.

      Tô Hợp Hoan chưa từng làm việc cho tập đoàn lớn nên biết có những đãi ngộ này , công việc cực kỳ hưởng thụ, mỗi ngày làm giờ hành chính, sáng chín giờ chiều năm giờ về, buổi trưa ăn trưa còn có thời gian nghỉ ngơi, thậm chí ‘ Lôi Đình ’ còn đặc biệt sắp xếp cho trợ lý.

      Trợ lý riêng rất hoạt bát, đến chuyện công ty là miệng lưỡi lưu loát.

      " Tô, vào được công ty này chứng tỏ cũng rất giỏi! Mỹ nhân tinh mới có được tổng giám đốc Lạc Dịch nhìn trúng chứ!"

      Sao lời này nghe có vẻ được tự nhiên?

      "Là tổng giám đốc chọn người quay quảng cáo." nhấn mạnh.
      "Đúng đó, hôm nay tổng giám đốc còn đến xem buổi chụp hình." Trợ lý giọng : "Xem ra tổng giám đốc lạnh nhạt, cũng thích chuyện, tôi nghe những vị quản lý cấp cao , thà bị tổng giám đốc mắng đến máu chảy đầu rơi, cũng hơn bị tổng giám đốc lạnh như băng nhìn chằm chằm, cảm giác giống như bị ném vào nơi 40 độ, bị chết rét đấy! Ai dà, sao tổng giám đốc lại tới. . . . . ."

      đến bộ phận quảng cáo lại thấy Lạc Dịch xuất , chuyện với mấy người quản lý bên bộ phận quảng cáo.

      Tô Hợp Hoan hơi thất thần.

      " Tô."

      Thình lình có tiếng khiến Tô Hợp Hoan giật mình, ngẩng đầu lên, thấy Lạc Dịch đứng ở trước mặt mình, nhìn , ánh mắt sâu, sâu thấy đáy, như nhìn thấu cả lòng khiến cả người phát run.

      " có gì." vội vàng thu hồi ánh mắt.

      "Sau khi tan việc có thời gian rảnh ? Tôi có chuyện muốn ."

      Ah?

      "Nếu như thành vấn đề, tôi lên lầu trước, sau khi tan việc gặp nhau."

      Hai người bọn họ có thể chuyện gì chứ? Tô Hợp Hoan giật mình nhìn chằm chằm bóng dáng cao to kia, có chút phản ứng kịp.

      Sau khi kết thúc công việc, Tô Hợp Hoan cầm túi lên, mới vừa ra cửa công ty, nghe được tiếng tiếng còi, màu xanh dương, bản số lượng có hạn, có hơn mười chiếc trong nước. . . . . . Kỳ lạ, sao chiếc xe này nhìn quen mắt vậy?

      " Tô, mời lên xe." kịp suy nghĩ, Lạc Dịch liền giúp mở cửa xe.

      Sau khi lên xe, do dự hỏi thăm: "Ông Lạc, ông tìm tôi có chuyện gì?"

      " vội, chúng ta ăn tối trước."

      Trong lời của giống như sớm sắp xếp xong mọi chuyện, hiểu, lập tức quả quyết từ chối, " cần, ông Lạc, buổi tối tôi còn có việc."

      "Hả? Việc gì?" nhàn nhạt hỏi.

      kỳ quái nhìn , trả lời, vì vậy lại giống như tùy ý hỏi: " Tô là người nơi nào?"

      "Người Đài Bắc."

      "Bình thường thích làm cái gì?"

      "Cũng có gì đặc biệt."

      "Thường đến hộp đêm sao?"

      "Thỉnh thoảng. . . . . .Ông." nghi ngờ nặn ra hai chữ trong cổ họng, có chút hiểu, "Ông Lạc, nếu như ông chuyện khác, xin dừng xe."

      ngừng xe, lại trầm giọng hỏi: " Tô có bạn trai chưa?"

      ". . . . . ." nghi ngờ nhìn .

      "Có sao?" hỏi tới.

      " có." Giọng của cứng rắn, bộ rất thích bị người khác xen vào chuyện riêng tư.

      "Nếu như có, vậy tôi ta hi vọng có thể cùng Tô lấy kết hôn là điều kiện tiên quyết để tiến tới."

      Như tiếng nở bên tai, Tô Hợp Hoan mở to hai mắt trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt, nghi ngờ có thể mình nghe lầm.

      "Ông. . . . . ." hít sâu hơi mới rồi ra câu hoàn chỉnh, "Ông mới vừa cái gì?"

      "Tôi hi vọng có thể tiến tới với Tô." nhìn chăm chú vào giai nhân kinh ngạc, ràng mạch lạc: "Lấy kết hôn là điều kiện tiên quyết."

      đùa giỡn hay sao? Bằng sao lại những lời này!

      tệ, Lạc Dịch cho cảm giác rất kỳ lạ, lần đầu tiên gặp mặt cảm giác giống như từng quen biết làm ngạc nhiên.

      Gặp ở nơi nào sao?

      tự chủ được nhớ lại cái đêm tràn đầy cám dỗ và dục vọng đó, dẫn dắt vào chuyện tình triều kia với người đàn ông xa lạ.

      Say rượu khiến nhớ mọi chuyện, cũng thấy ràng dung mạo đối phương. chỉ nhớ người đàn ông kia giống Lạc Dịch mấy phần.

      Vóc người cao to, có cái cằm đẹp mắt; khí chất lạnh lùng, ít kiệm lời, ít câu, kiên quyết nhiều.

      Lại ngầm so sánh người đàn ông kia và khuôn mặt tuấn trước mặt, trong nháy mắt khiến Tô Hợp Hoan sợ đổ mồ hôi lạnh cả người.

      ! thể nào là .

      Lạc Dịch quá mức ưu tú, là đối tượng nằm mơ của bao nhiêu phụ nữ thể chạm, huống chi và Chu Thiểu Đình còn có mập mờ, mới muốn cùng có bất kỳ quan hệ.

      Vì vậy cười cười, lễ phép khách khí trả lời: "Ông Lạc, nếu như ông đùa, tôi chỉ có thể chuyện này buồn cười chút nào, nếu như ông nghiêm túc, vậy , xin lỗi, tôi có hứng thú tiến tới với ông."

      từ chối cũng khiến người đàn ông bá đạo giấu dưới vẻ mặt lạnh lùng kia tức giận, ngược lại trong đôi mắt sâu thẳm lại sáng lên, nhếch môi khẽ mỉm cười.

      " sao, Tô, con người của tôi luôn luôn được là làm được, tôi muốn đuổi theo em, nhất định có thể làm được." Được, như vậy ngại mỏi mắt mong chờ, xem kết quả là ai rơi vào tay ai.

      Hết chương 4
      Last edited: 15/4/16
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :