1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Độc chiếm người tình ngọt ngào - Hà Vũ(Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 2:
      Editor : Lam Lam

      Hai năm sau.

      Tập đoàn Lôi Đình nằm ở trung tâm hoàng kim trong tòa cao ốc tầng 41 phòng Tổng giám đốc.

      "Cảm giác tân hôn thế nào?" Lạc Dịch ngồi ghế salon bằng da sát cửa sổ, thanh thản nhàn nhã uống nước trà vừa pha.

      " có gì tốt hơn.” gương mặt cứng nhắc của tổng giám đốc Lôi vẫn còn vẻ rạng rỡ sau tuần trăng mật ngồi ở bàn làm việc duyệt văn kiện, có thể lấy được ý trung nhân trong lòng, tâm trạng vui vẻ bút mực nào tả được.

      "Vậy tốt, tôi nghe Chu vừa nghe tin Boss kết hôn lập tức ngất xỉu.”

      " Chu nào?" Lôi Ngự Phong ngẩng đầu lên, buồn bực hỏi.

      "Con của chủ tịch Thượng Hoa quốc tế."

      "A, người phụ nữ kiêu căng háo sắc…Chu Thiểu Tịnh?” Lôi Ngự Phong chợt hiểu ra.

      "Nếu như Chu nghe được Boss nhận xét ta như vậy nhất định ngất xỉu lần nữa.” Lạc Dịch nhàn nhạt .

      "Mặc kệ ta ngất xỉu hay ngất xỉu mấy lần! phải chuyện của tôi, đúng rồi, nhắc tôi cũng suýt quên mất, tôi trở lại nghe em của Chu Thiểu Tịnh – Chu Thiểu Đình, tổng giám đốc mới của công ty người mẫu Edie rất có ý với cậu, có chuyện này ?”

      "Nghe ai ?" Lạc Dịch nhướng mày hỏi ngược lại.

      "Chuyện này sao…Hì hì, thế nào nhỉ? Tôi nghe người ta hai nhà họ Chu cũng giống như chị , rất đáng , cũng có tài, biết Lạc Dịch cậu có hứng thú tiến bước ?”

      Lạc Dịch biểu lộ vẻ mặt muốn trả lời, cũng :”Bác sĩ Quan còn có thời gian để ý những chuyện hết sức nhàm chán này, xem ra bệnh viện của ta cũng quá rảnh rỗi đến sắp phá sản rồi.”

      "Tôi chuyển lời của cậu cho ta.” Lôi Ngự Phong vuốt cằm, tò mò hỏi:” , bối cảnh của cậu tệ, sao lại có bạn ? Người trẻ tuổi nên đòi hỏi quá nhiều!”

      "Boss, xin hỏi có bằng lòng kết hôn với người phụ nữ khác ngoài phu nhân ?"

      "Dĩ nhiên muốn!" Đối với vấn đề này, Lôi Ngự Phong nhanh chóng bật lại: "Ngoại trừ bà xã của tôi, những người phụ nữ khác tôi đều cần."

      "Tại sao?"
      "Bởi vì tôi chỉ thích bà xã của tôi."

      "Ừ, đây cũng là đáp án của thuộc hạ."

      "Cái gì!" Lôi Ngự Phong lập tức trợn mắt nhìn :”Cậu bà xã của tôi chứ!”

      Cho dù người đàn ông sáng suốt, tài hoa thế nào khi gặp tình cũng trở nên ngốc nghếch, ví dụ như tổng giám đốc Lôi. Đột nhiên Lạc Dịch nhớ tới hành động điên cuồng của Lôi Ngự Phong với luật sư Cận Cức gần đây do năng bất cẩn.

      "Thuộc hạ dám." rất thức thời, hơi cung kính : "Boss và phu nhân là đôi trời đất tạo nên, người nào có thể chia rẽ hai vị."

      "Lời này tôi thích." Lôi Ngự Phong hài lòng gật đầu biểu lộ thoải mái,”Chẳng lẽ cậu cũng muốn giống tôi, chỉ tìm người mình rất cho nên mới muốn tiếp cận?”

      Lạc Dịch cười cười, cũng trả lời vấn đề của .
      " nên quá kén chọn, nhất định duyên phận đến, có lẽ cả đời chỉ gặp lần, sau này có cơ hội gặp lại, như tôi và bà xã của tôi, phải mất rất nhiều năm mới có thể gặp nhau, cơ hội luôn đến rất nhanh, muốn nắm bắt cũng còn phải nhờ vận mệnh.” Tổng giám đốc Lôi hết sức xúc động, trong giọng đều là dễ gì may mắn tìm được nhân duyên.

      " có chuyện gì tôi ra ngoài trước, lát nữa còn có hội nghị thường kỳ.” Lạc Dich có ý định tiếp tục nghe tổng giám đốc tiếp tục ca ngợi, cầm văn kiện bàn đứng lên ra ngoài.

      "Ai, đợi chút." Lôi Ngự Phong lại nhớ tới chuyện, hỏi tới: "Đúng rồi, tôi còn nghe ‘Cổ thị’ ra giá gấp ba tiền lương nay của cậu phải ?”

      "Ừ, đúng là có chuyện này." Lạc Dịch đột nhiên rất muốn ‘bệnh viện Nhân Ái’ để xem bác sĩ Quan Dạ Kỳ có rảnh rỗi làm chuyện vô ích .

      "Gấp ba. . . . . . Cổ Hách Tuyền cũng dám ra giá cả như vậy.”

      "Boss cảm thấy thuộc hạ đáng giá vậy sao?" Mặc dù cự tuyệt việc Lôi Ngự Phong tặng nửa cổ phần cho mình nhưng ở Lôi Đình, tiền lương của cộng thêm tiền hoa hồng cao ngất trời, Cổ Hách Tuyền còn có thể ra giá gấp ba con số bây giờ cũng có thể là con số cực kỳ lớn.

      "NO, tôi chỉ cảm thấy Cổ Hách Tuyền kia quá xem thường người khác. Giọng Lôi Ngự Phong lạnh nhạt:” ta cảm thấy Lôi Ngự Phong tôi trả nổi số tiền lương gấp ba sao? Vẫn cảm thấy vị giám đốc trí dũng song toàn Lạc Dịch của chúng ta chỉ đáng giá này thôi sao?”

      "Vậy Boss tính sao?”

      "Lần sau lúc đánh golf tôi tìm cơ hội với Cổ Hách Tuyền, ta có tặng cả cao ốc ‘Cổ thị’ cũng đáng giá với cậu.”

      "Boss."

      "Thế nào?"

      "Phu nhân có từng ngài chuyện rất buồn nôn ?"

      "Có sao? Để tối về tôi hỏi ấy… bằng tôi gọi ngay bây giờ hỏi chút cũng được.”

      Nghe tổng giám đốc vừa gọi điện thoại vừa phát ra tiếng cười, sau khi Lạc Dịch ra khỏi phòng tiện tay đóng cửa lại, tránh để hù dọa các nữ nhân viên làm việc cho rằng tổng giám đốc đại nhân động dục.

      vào thang máy, tiếp theo tới bên ngoài phòng làm việc của mình, nữ nhân viên đánh văn kiện thấy lập tức báo cáo:”Lạc Dịch, mới vừa rồi có Chu gọi điện đến đây, xin ngài gọi điện trả lời cho ấy.”

      "Biết rồi, cám ơn."

      Lạc Dịch vào phòng làm việc, đóng cửa lại, cũng vội vã gọi điện thoại, mà bước thong thả đến trước cửa sổ.

      Thời tiết thay đổi rất nhanh, mới vừa rồi còn đẹp trời bất ngờ biết từ đâu lại có đám mây đen bay đến, những hạt mưa rơi xuống.

      Duyên phận, gặp, vận mệnh…Những điều này có thể vẽ ra bức tranh, cũng có thể kể lại thành câu chuyện xưa.
      Last edited: 15/4/16
      Chris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Lời của tổng giám đốc đại nhân đúng là khiến cho lòng hơi xúc động, hai năm rồi, mỗi khi rảnh rỗi, trong lúc lơ đãng, luôn nhớ tới vườn hoa có rất nhiều cây, cả cây tường vi bò lên tường, còn có yên lặng khóc thút thít dưới đèn đường.

      đến gần , chuyện với , thậm chí ngay cả việc là ai cũng biết, lại quên được .

      Có lẽ bởi vì quên được, từ chối lời mời của hai nhà họ Chu, lại đến biệt thự nhà họ Chu mấy lần, hy vọng có thể gặp lại kia nhưng mà như mong muốn, còn xuất ở đó.

      Mặc dù chưa từng quen ai nhưng cũng phải chưa từng sinh ra cảm giác với phái nữ, nhưng phải cảm giác đặc biệt như vậy.

      Này, có thể xem như vừa thấy sao?

      Lạc Dịch là người thực tế, chưa bao giờ tin tưởng vào loại tình cảm mờ mịt, khó có thể nắm chặt này, dù là thơ hay sách cũng tùy tiện xem xong. Nhưng mà ngày đó, thấy , sau đó bặt tin tức của , cuối cùng, phát mình !

      ◎◎◎

      Nửa năm sau.

      Hai bên đường lá xanh nhạt dần chuyển thành xanh đậm, thỉnh thoảng có giọt nước rơi xuống, thành phố phồn hoa này có hơi lạnh lẽo, mùa hè ngập ngừng đến ngay sau đó.

      Công ty người mẫu Edie là trong những công ty người mẫu hàng đầu, lại ở khu vực sầm uất nhất, cũng là khu thời thượng nhất Đài Bắc, là trung tâm tràn đầy diễm lệ, thu hút và sáng chói.

      vào bên trong công ty người mẫu Edie, cần phải bàn đến phong thái của nhân viên mà còn là những người mẫu muốn nổi tiếng, mỗi việc đáng kể cũng biểu thị lộng lẫy sân khấu lấp lánh như ánh sao.

      Chừng mười mấy người mẫu mới, mồ hôi ướt đẫm mới từ sân huấn luyện lầu sáu mệt mỏi tới phòng tắm.

      Mỗi ngày đều phải huấn luyện vận động, cầu của người huấn luyện rất nghiêm khắc, để cho những người mẫu tương lai này chịu ít đau khổ.

      Lúc này ở khu nghỉ ngơi tầng cuối, có hai người phụ nữ bình phẩm từ đầu đến chân những người mẫu mới.

      "Cảm thấy thế nào? Lần này tổng cộng có mấy trăm người đăng ký tham gia, bộ phận của công ty chọn được mười mấy người, cũng coi như cực kỳ xuất sắc?” Huấn luyện người mẫu Edie – Amanda với bạn tốt, giới thiệu chút tình hình với người sắp đảm nhiệm chức vị tổng giám đốc – Chu Thiểu Đình:”Những người mới này dù là chiều cao hay vóc người tỉ lệ đều tương đối đạt tiêu chuẩn, điều kiện rất tốt!”

      "Vậy trong lòng cậu có đặc biệt xem trọng người nào chưa?” Chu Thiểu Đình măc thân y phục chuyên nghiệp màu vàng nhạt, cười hỏi:”Chắc chắn là có, nếu phấn khởi như thế.”

      " mình tớ cũng chưa chính xác, mới phải nhờ cậu – tổng giám đốc tương lai tới giúp tay.” Amanda cười :”Tớ ở tàu điện ngầm thấy bé kia, đến từ phía Đông, vóc người, khí chất, chiều cao cũng khá, nếu như có thêm thời gian huấn luyện, tớ đảm bảo tuyệt đối còn hơn cả người mẫu hàng đầu trong nước nay.”

      “Ôi chao, có cần khoa trương như vậy .”

      "Cậu tin lời tớ có thời gian giới thiệu Dora cho cậu biết, hôm nay ấy được sắp xếp cho Roger chụp bộ hình trang phục hoa hồng mân côi mới…Ai, cậu biết ngày đó tớ vẫn muốn giới thiệu mình cho ấy, sợ ấy cảm thấy tớ là người xấu, thể làm gì khác hơn là theo ấy, sau lại nhìn thấy ấy bảng quảng cáo tuyển người mẫu mới chụp ảnh của công ty chúng ta tường ở ven đường mới tới hỏi ấy có hứng thú làm công việc người mẫu .”

      "Có thể khiến cho vị huấn luyện viên nổi tiếng này tự mình thăm dò như vậy cũng trất tốt, tớ tin tưởng ánh mắt của cậu.” Chu Thiểu Đình nhìn đồng hồ, mặt lộ vẻ khó xử:”Tớ phải rồi, tuần sau bắt đầu làm, có rảnh rỗi dẫn tớ xem học trò mà cậu đắc ý.”

      "Như vậy vội vã rồi sao, cũng ăn trưa với tớ, có phải hẹn bạn trai ?” Amanda cười hì hì hỏi:”Vội vã nghiêm túc như vậy, có phải vị giám đốc Lạc Dịch của tập đoàn Lôi Đình ?”

      " có, bây giờ còn chưa phải.” Chu Thiểu Đình nghe nhắc tới người đàn ông trong lòng, mặt nhịn được cười ngọt ngào.

      "Sớm muộn cũng như vậy, ai có thể qua được thu hút của Chu?” Amanda vẫn buông tha :”Cậu tiện vào đến xem buổi chụp hình? Hôm nay vừa lúc có chụp ngoại cảnh ở chỗ triển lãm kia.”

      " xem được, tớ phải .” Nhớ tới lúc hẹn ăn trưa, Chu Thiểu Đình gấp gáp thể chờ cầm túi lên đứng lên tạm biệt.

      Amanda tiễn Chu Thiểu Đình rồi gọi điện thoại cho người chụp hình Roger, hỏi dò biểu của người mới thế nào.

      Tên tiếng Trung của kia là Tô Hợp Hoan, 23 tuổi, trình độ học vấn : tốt nghiệp cao học, chiều cao 1m74, nặng 49kg, số đo 3 vòng : 35D – 23 – 34.

      Vóc người rất hoàn mỹ, gương mặt cũng rất đẹp, khí chất lại càng tốt, Amanda càng nghĩ càng giác mình nhặt được bảo bối, phải biết, có thể tự tay huấn luyện được người mẫu đẳng cấp quốc tế là ước mơ của !

      Bên trái chỗ triển lãm có chỗ ngồi kiến trúc Baroque, tạo hình tuyệt đẹp, mặt ngoài điều khắc tráng lệ, sắc thái mãnh liệt, cùng với gian hình bầu dục xen kẽ khúc cong, ở giữa có hồ nước, điêu khắc, có chuông đồ hồ bằng đá, vừa đúng trang phục và kiến trúc có thể hội tụ tràn đầy phong cách Châu Âu cổ đại xa hoa.

      Buổi chụp hình kéo dài tới trưa khiến cho Roger rất hài lòng, lúc nghỉ ngơi, cầm điện thoại tới chỗ yên tĩnh hàn huyên mấy câu với Amanda, cũng bày tỏ tán thưởng đề cử , cúp điện thoại liền thấy người mới ngẩn người tựa vào cây cột bên cạnh bậc thang.

      "Dora?"
      Last edited: 15/4/16
      Chris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      " La." Tô Hợp Hoan ngẩn người thất thần, ngẩng đầu lên lễ phép đáp lại .

      "Gọi tên là được rồi, thế nào? Tâm trạng tốt? Cảm thấy chụp hình mệt sao." Roger ân cần hỏi.

      " có ạ, có việc gì." cười lắc đầu.

      " quen chưa?"

      "Cũng tệ lắm..., công việc rất thú vị."

      Mỗi ngày có hàng loạt loại quy tắc huấn luyện chuyên nghiệp, bao gồm tạo dáng, cách lại, tư thế ngồi và đứng cùng với giữ gìn sức khỏe, mặc dù rất mệt và khổ cực nhưng dần dần Tô Hợp Hoan dần dần thích công việc mới này, cộng thêm hôm nay lần đầu tiên tham gia chụp hình thực tế, càng khiến cho có cảm giác mới lạ.

      "Vậy tốt, có vấn đề gì nhất định phải với bọn ."

      "Được, cảm ơn ."

      "Aman¬da có thông báo với em, buổi chiều còn có show trình diễn phải , nhớ chuẩn bị trước cho bản thân."

      "Dạ, em biết rồi."

      Roger vừa rời , lại có hai người mẫu có chút danh tiếng qua, Tô Hợp Hoan ngẩng đầu lên muốn mỉm cười chào hỏi, trong hai đối phương lại khinh bỉ thầm câu:”Đồ nịnh bợ!”

      lập tức kịp phản ứng, kinh ngạc hỏi: "Chị gì?"

      "Tôi đó, sao? Đồ nịnh bợ, đặc biệt là nịnh bợ Amanda và La, muốn lấy được cơ hội chụp hình!”

      "Tôi có."

      "Có hay tự nhất! Vốn lần này bộ sưu tập chủ đề hoa hồng Mân Côi để tên Thiên Na, nhưng lại vô duyên vô cớ đổi thành , còn phải là có quan hệ?”

      “Tôi chưa từng làm chuyện gì, chị thể vô duyên vô cớ vu oan cho tôi.” bình tĩnh xong, ngẩng đầu lên nhìn đối phương.

      " thôi, Mỹ Chi, cậu so đo với ta làm gì?” người mẫu khác bên cạnh vội vàng kéo Mỹ Chi:”Đừng lớn tiếng như vậy, coi chừng bị người khác nghe được cho Amanda đó, thôi!”

      “Nghe nghe chứ, tại sao Amanda lại ưu ái cho ta…”

      Tô Hợp Hoan nhìn hai người xa, hồi cảm giác bất lực tự nhiên sinh ra.

      đối nhân xử thế rất vất vả, thở dài thườn thượt hơi.

      Hai năm trước, cầu xin cũng thể giúp đỡ cha sống lại, qua mấy ngày cha buông tay rời khỏi trần gian. mình trở lại trường học, hai năm sau, mình trở về Đài Bắc.

      Vẫn luôn chỉ mình. . . . . .

      Tô Hợp Hoan ngồi bậc thang, nhìn đường sá phồn vinh cách đó xa, đông đúc tấp nập.

      Vùi đầu chôn đầu gối, lặng lẽ khóc.

      ◎◎◎
      Đèn đỏ, xe thể thao màu xanh dương ngừng lại.

      Lạc Dịch nhét tai nghe vào trong tai, vừa lái xe vừa nghe tin tức kinh doanh mới nhất, buổi chiều trừ hai buổi hội nghị còn phải cùng bộ phận nghiên cứu và đầu tư bàn kế hoạch mới.

      Thân là CEO của công ty lớn, lúc nào cũng bận rộn, cuộc sống như thế thỉnh thoảng chán nản buồn tẻ vô vị, đổi lại cũng có lúc làm cho người ta cảm thấy phong phú.

      Lạc, có thể ra ngoài ăn bữa cơm ?" Trong điện thoại, Chu Thiểu Đình dường như nửa đùa nửa ra vẻ cầu xin : "Người ta hẹn 3, 4 lần rồi, luôn luôn từ chối, ít nhất cũng nên cho người ta mặt mũi chứ!”

      đến nước này, đồng ý theo như lời bác sĩ Quan “Nửa điểm tình người’ cũng có.

      Chuyển tay lái, vừa qua đầu đường, kế bên triển lãm là tòa kiến trúc Baroque, nhàn nhã vinh hiển. lơ đãng nhìn lướt qua, xa xa điểm hồng, phảng phất như rặng mây đỏ rực rỡ nơi chân trời, bất ngờ rơi vào tầm mắt của .

      Xe thể thao "Két. . . . . ." dừng lại.

      lại thấy , kia.

      ngồi ở thềm đá trước bồn nước, tóc đen dài, trang điểm xinh đẹp, cơ thể thon thả khêu gợi mặc bộ lễ phục màu đỏ thẫm, làn váy giống như đóa hoa hồng. Nhưng đôi mắt và chóp mũi lại hơi đỏ, giống như vừa khóc, xinh đẹp khiến người ta đau lòng.

      Lạc Dịch vững vàng khóa ánh mắt người , đưa tay cầm điện thoại di động, chút nghĩ ngợi bấm dãy số.

      "Này, Chu sao? Tôi là Lạc Dịch. . . . . . xin lỗi, tạm thời có chút việc cần xử lý, thể đến rồi, rất xin lỗi. . . . . . Ừ, lần sau tôi mời lại, tạm biệt!”

      Cúp máy, suy nghĩ chút, lại bấm số điện thoại của người khác.

      " La, buổi chiều tôi tới công ty, hội nghị hoãn lại, có chuyện gì gọi điện cho tôi. . . . . ."

      Phía bên kia truyền đến tiếng ngạc nhiên của La, quanh năm nghỉ phép, rốt cuộc có chuyện gì có thể quan trọng hơn việc điên cuồng bàn công việc với cấp chứ.

      "Thu hồi tò mò của lại, La. . . . . Chẳng lẽ thỉnh thoảng tôi thể lười chút sao? sai, đối với tôi mà , là chuyện rất quan trọng…Ok, như vậy , tôi nghĩ có lẽ tôi tìm được điều tôi muốn…Dream hoặc Happy.” Lạc Dịch mỉm cười, xưa nay chưa từng chuyện với thư ký của mình, trong lòng cũng chưa từng kiên định như vậy.

      Đúng, tìm, tìm được .

      ◎◎◎

      Buổi trình diễn buổi chiều đối với Tô Hợp Hoan mà loạt các tai nạn!

      Đầu tiên y phục của biết bị người nào tháo ra vài cái nút, thợ trang điểm thể làm gì khác ngoài việc dán sát vào, vội vàng sân khấu. Ai ngờ vừa mới đôi giày cao gót cao 8cm đột nhiên đứt, người xem dưới sân khấu ngạc nhiên cười ầm lên, chờ xem người mẫu bị bêu xấu.

      cố gắng che giấu vẻ hốt hoảng và khó khăn, khom người cởi giày ra rồi cầm trong tay, bước chân thong thả.

      phải ngu ngốc, có người hại .

      Có lẽ là đại đa số nhiều người cảm thấy bản thân bị uy hiếp nên mới bắt nạt hoặc có lẽ vì trút giận thay thế Thiên Na.

      Dù là nguyên nhân gì, Tô Hợp Hoan cũng biết nguyên nhân chính là mình được chào đón.

      Thời còn học, cũng trải qua rất nhiều bất công, giáo viên khác giới quan tâm rất nhiều, cứ gặp các bạn học nữ là kẻ quyến rũ thầy giáo, mắng là ‘hồ ly tinh’.

      "Nhìn bộ dạng ta kìa, trời sinh gương mặt để làm tình nhân của người khác, đặc biệt quyến rũ đàn ông!”

      nhịn lại nhịn, cho là chỉ cần nhẫn nhịn thiên hạ thái bình, ai ngờ lời đồn đãi dơ bẩn vẫn tiếp tục nhấn chìm , mới hiểu được càng nhẫn nhịn càng ổn, giống như khi còn bé những người hàng xóm xấu sau lưng , càng mềm yếu, những người đó càng khi dễ .

      Vì vậy bắt đầu phản kích.

      tìm ra người tung lời đồn đó, nắm tay ta kéo lên bục đối chất trước mặt mọi người, nữ sinh kia hoảng loạn, mình có tung tin đồn, có dán hình của trang web miệt thị quyến rũ thầy giáo, cướp bạn trai, chân đạp mấy thuyền…

      khuất phục buông tha, chút hoang mang đưa ra những căn cứ mình thu thập được, khiến cho nữ sinh tung tin kia hoàn toàn rối loạn, cuối cùng thể cúi đầu thừa nhận là vì ta thầm mến thầy giáo Lý nên ghen tị thầy giáo quan tâm Tô Hợp Hoan, mới làm ra những chuyện kia.
      Last edited: 15/4/16
      Chris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Sau đó cuộc sống ở trường học của mới bắt đầu tốt lên, giết gà dọa khỉ, những người nhìn vừa mắt cũng cảm thấy sợ hãi, cũng biết Tô Hợp Hoan phải người dễ ăn hiếp.

      thế gian ai bảo vệ , cho nên muốn tự mình bảo vệ cho mình.

      tin tình .

      Tình chỉ là chuyện thêu gấm thêu hoa, giúp đỡ người.

      cũng thể nào tin được tình thân.

      Sau khi cha chết, còn người thân nào nữa, về phần tình mẫu tử, có thể bằng kim cương và khu nhà thượng lưu sao?

      Cuộc sống này! Có lúc khiến cho hận đến nghiến răng, rồi lại thể làm gì.

      ◎◎◎

      Sau khi kết thúc công việc, Tô Hợp Hoan tới hộp đêm.

      Nơi này là hộp đêm của người nước ngoài mở, nổi tiếng với diện tích 1000m, trang trí rất xa hoa, sàn nhà biến hóa khác nhau theo nhạc.

      Hộp đêm là nơi để say rượu tốt nhất, nơi đây có sàn nhảy, ánh đèn chập chờn, tiếng nhạc xập xình, còn có những hấp dẫn đến chơi.

      Bình thường Tô Hợp Hoan chưa bao giờ đến hộp đêm, nhưng hôm nay gặp chuyện buồn bực, dọc đường dạo cảm thấy muốn trở lại nhà trọ mình.

      Ngồi ở trong tiệm thức ăn nhanh bên lề đường, ăn phần hamburger và nghe nhạc, cách cửa sổ thủy tinh nhìn ra con đường treo đèn nê – ông sôi nổi, đời sống về đêm đặc sắc sắp bắt đầu.

      quyết định uống hai ly.

      Trong hộp đêm ầm ĩ tiếng người, vừa vào, vẻ ngoài và khí chất xuất chúng lập tức hấp dẫn đám người tụ tập bên người , muốn cùng chuyện, uống rượu, khiêu vũ…Dĩ nhiên, còn có chuyện khác.

      "Em ơi, mời em uống ly đó!"

      "Em ơi, em xinh đẹp! Có thể làm bạn ?"

      "Em xinh đẹp, có thể cho biết số điện thoại của em ?"

      ra là ở chỗ này, mới có thể được hoan nghênh.

      Cười ha ha, Tô Hợp Hoan ngồi ở trước quầy bar trò chuyện vài câu với những người nhiệt tình, vừa uống rượu vừa khẽ chuyển động cơ thể theo tiết tấu bài hát, mái tóc dài hơi xoăn ở bên hông mang vẻ hấp dẫn, mềm mại câu hồn.

      trò chơi, khiêu vũ, liếc mắt đưa tình, chẳng qua chỉ là ai mời cũng cự tuyệt mà uống rượu, đến nửa đêm say chuếnh choáng.

      Vẻ mặt xinh đẹp vùi sâu vào trong khuỷu tay, trong tiếng nhạc đinh tai nhức óc, khiến cho Tô Hợp Hoan uống say rất muốn hét to lên.

      Càng về đêm càng đẹp, nam nữ độc thân xa hoa trụy lạc có thể tìm kiếm con mồi để xua tan nỗi đơn. biết bắt đầu từ lúc nào mà nhận ra bên cạnh mình có người đàn ông thủy chung vẫn ngồi đó.

      chuyện với , nhìn như tự thưởng thức rượu nhưng ra có nhiệm vụ ngăn cản những người đến gần .

      Tô Hợp Hoan có ngẩng đầu quan sát bộ dạng đối phương, hơi nghiêng tay, giống như con mèo hé đôi mắt xinh đẹp mờ mịt nheo lại nhìn, đập vào mắt chính là bộ đồ hàng hiệu được đặt may tinh xảo, âu phục đơn giản GIVENCHY, người đàn ông này thoạt nhìn như người thuộc về tầng lớp xã hội thượng lưu, nhưng sao lại mặc như vậy đến hộp đêm?

      thực tế rất say, rượu theo cổ họng trượt vào trong dạ dày, nhức nhối nóng bừng thiêu đốt dạ dày, ý thức cũng bắt đầu mơ hồ.

      nhắm mắt lại, đứng dậy cầm túi lên lảo đảo vào trong toilet, sau khi ói hồi lâu vô lực ra, dựa theo tường, nửa khom người, khó chịu nhíu mày thở dốc.

      Cho đến khi có bàn tay nhàng vỗ lưng của , dường như muốn cho thoải mái chút. Toàn thân Tô Hợp Hoan cứng đờ, lại thấy bộ đồ màu xám tro GIVENCHY quen quen kia, phát ý vị ràng trong động tác của đối phương, biết là thương tiếc hay là mập mờ, cho nên cũng phản kháng.

      Tối nay, dù có phóng túng chút, dù sao. . . . . . Cũng có ai quan tâm.

      Bọn họ ra ngoài, có vài lần lảo đảo thiếu chút nữa ngã xuống, nhưng bên cạnh có bàn tay chắc chắn đỡ được , để cho bị tổn thương.

      Người đàn ông im lặng ít lời, động tác lại dịu dàng mà săn sóc.

      Nếu như xảy ra tình đêm, đối với người có kinh nghiệm như có phải là chuyện tốt ?

      Ở chỗ này uống rượu đỏ, đèn xanh gặp nhau còn có cử chỉ như vậy, dù ra nhưng cũng có mùi mập mờ, còn do dự gì chứ? Dù sao cũng có ai để ý.

      cười khanh khách, trong tiếng cười tràn đầy cam chịu, cho đến khi đứng vững được nữa dựa vào trong ngực rộng rãi ấm áp.

      "Dẫn em ." Cánh tay trắng như tuyết ôm cổ người đàn ông, mệt mỏi dựa vào trong ngực của , lầm bầm .

      Hết chương 2
      Last edited: 15/4/16
      ChrisLoverainbowtq thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 3: (H)

      Ôm người con say rượu vào trong xe thể thao của mình, Lạc Dịch vất vả mới có thể gỡ bàn tay ôm chặt cổ mình ra.

      khép chặt hai mắt, gương mặt đỏ bừng còn có nước mắt, hai hàng lông mi dài như tô điểm thêm vẻ kiều diễm gương mặt trong đêm tối, hấp dẫn mê người giống như nữ thần trong thần thoại.

      Lạc Dịch mím chặt môi, vẻ mặt hơi lạnh, mơ hồ còn có mấy phần tức giận.

      Cả đêm, đều ngồi ở chỗ xa xa chăm chú nhìn , , thực tế, theo dõi hơn 12 tiếng rồi.

      Lúc sải bước sân khấu, ở dưới sân khấu nhìn gót giầy gãy, nhìn hề sợ hãi cầm giầy trong tay tiếp tục .

      Sau khi kết thúc công việc dạo đường, theo vào cửa hàng thức ăn nhanh, ăn phần ăn giống , lại theo vào hộp đêm này.

      Trừ công việc, phát ra bình thường rất ít khi trang điểm nhưng trời sinh dung mạo xinh đẹp, cho dù tẩy trang lớp trang điểm kia, có mặc y phục đặc biệt, chẳng qua chỉ là áo sơ mi màu trắng đơn giản với áo khoác và quần jean, ở nơi nộp đêm này ít ong bướm ngã xuống dưới chân , tiến đến.

      Chẳng lẽ nhìn ra bụng dạ những người đó khó lường sao? Hay là nên , cố ý làm vậy?

      thích suy đoán này.

      Nghề nghiệp của là người mẫu ‘Edie’.

      Bên cạnh có người từng , những người đẹp chỉ dựa vào gương mặt hay thân thể tuổi trẻ là có thể kiếm cơm, vẻ ngoài quan trọng hơn tâm hồn, Lạc Dịch biết, phải là người như thế.

      năm trước, ràng nhìn thấy đáy mắt tràn đầy đau khổ, tức giận, giãy dụa cam lòng, tâm hồn của có bị vẻ đẹp bên ngoài che giấu.

      Vì vậy quên được .

      Bởi vì dần dần uống sau nên cảm thấy thể để cho tiếp tục bị những người đàn ông tốt kia rình rập, nên đến gần , bảo vệ , ra cũng quên mình là trong những người đó.

      Lúc khóc thút thít, gương mặt giống như đứa bé đau thương, khiếp sợ và mờ mịt, sau khi say rượu đôi mắt quyến rũ, xinh đẹp tràn đầy nóng bỏng và ngọt ngào

      Giống như bây giờ. . . . . .

      còn chưa kịp khởi động xe, thân thể mềm mại xương lại nghiêng dựa vào, mềm nhũn dựa vào đầu vai , trong hơi thở tất cả đều là mùi thơm mê người của , giờ nào khắc này dẫn dụ giác quan của .

      Bàn tay trắng mịn như ngọc chậm rãi tuột xuống theo lồng ngực, nhàng cọ vị trí bên hông…

      này, hiểu cách hấp dẫn . Hoặc có thể là từng có ít kinh nghiệm?

      cau mày, bàn tay bắt được bàn tay an phận của .

      "Hi. . . . . ." cười hi hi, giống như say giống như trong giấc mộng, tựa vào ngực , nửa cố gắng hé mở đôi mắt quyến rũ, đầu đau như muốn rách ra, trong đôi mắt sương mù thể tập trung liền thống khổ rên rỉ tiếng, quyết định buông tha.

      "Em ở đâu?" lại gần, giọng hỏi bên tai trắng nõn của

      ", ức. . . . . ." vừa nấc vừa khó khăn ra câu đầy đủ: " biết. . . . . ."

      Trong buồng xe hồi yên lặng.

      " theo được ?" lại hỏi.

      "Được." Dường như vừa thở dài vừa như mớ, trả lời cực kỳ sảng khoái.

      quyết định cùng , bọn họ phải những người trẻ biết gì, bọn họ cũng đều biết, đêm nay xảy ra chuyện gì.

      Tối nay, thuộc về .

      ◎◎◎
      Đêm khuya.

      Trong phòng xa xỉ của khách sạn nổi tiếng truyền đến hồi tiếng thở dốc, cực kỳ ràng trong gian có vẻ yên tĩnh này.

      "A. . . . . . A. . . . . ." Thân thể xinh đẹp mảnh vải cùng với cơ thể cao to, mạnh mẽ của người đàn ông quấn quít, dục vọng như thủy triều chảy qua thân thể, để lại bất cứ dấu vết gì.

      Dưới ga giường, là tơ lụa thêu nhiều đóa hoa hồng khiến cho bọn họ như ngã vào trong biển hoa hồng.

      Trong phòng đèn mờ mờ tường, căn phòng tạo hình cổ điển, đồ vật trong phòng mang hơi hướng Châu Âu tràn đầy phong tình, đều là màu vàng ròng, mà trần phòng là đèn đỏ thẫm như hoàng hôn, người nhìn muốn miệng khô lưỡi khốc, dục vọng mãnh liệt.

      Tô Hợp Hoan nằm ngửa giường lớn, nhắm chặt hai mắt, cổ tay trắng mịn mảnh khảnh có sức rơi vào bên gối, thân da thịt trắng như tuyết được khăn trải giường làm nổi thêm vẻ trong suốt xinh đẹp.

      còn hơi sức nào nắm chặt cái mền, hoặc đẩy ra người đàn ông còn làm mưa làm gió.

      Hiển nhiên cơ thể rất hợp với khẩu vị xa lạ của người đàn ông này.

      Từ hai tiếng trước, đóng cửa xe rồi mang tới khách sạn này, từ lúc vào phòng cho tới bây giờ, chỉ kịp câu:” nên mở đèn.” Liền bị ôm từ phía sau, thở hổn hển hôn, ôm lấy chỗ có tách ra.

      Bọn họ làm lâu, hai lần, hay là ba lần? ngủ mệt mỏi lại mệt mỏi, hề muốn nhúc nhích, vẫn chịu buông tha .

      thể thừa nhận, dưới dẫn đường của , Tô Hợp Hoan nghĩ đến tình tốt đẹp.

      cũng thô bạo, cũng có ngược đãi, thậm chí còn xem như là có mười phần kiên nhẫn.

      hôn khắp thân thể , hình như đối với mỗi tấc đường cong có lồi có lõm đều tràn đầy tình ái.

      Đầu tiên, thay cởi ra tất cả quần áo, cho lúc như trẻ sơ sinh trần trụi.

      Cho dù là say chuếnh choáng, cũng cứng ngắc giống như chim sợ ná, cái động tác nhắm mắt lại cũng dám, giống như cá thớt, chờ đợi ông chủ ra tay. Nhưng sau đó nâng gò má lên, cho nụ hôn Pháp nóng bỏng dài, hôn đến ngay cả ngón chân cũng cuộn tròn lại.

      Khi kết thúc nụ hôn kia xong, mơ mơ màng màng mở mắt, trong bóng tối thể phân biệt ánh sáng, nhìn thấy bộ dạng của , phát được động tác hình như cởi quần áo, lại lập tức nhắm nghiền hai mắt nhanh giả bộ ngủ, phản ứng xấu hổ đơn thuần khiến đối phương thấp giọng cười.

      cho xấu hổ quá lâu, rất nhanh trở lại người của , đôi môi nhiệt tình dọc theo gò má như phấn xuống cổ mịn, hôn đến xương quai xanh gợi cảm, cuối cùng rơi xuống đôi gò bông đảo tròn đầy mềm mại.

      Tô Hợp Hoan chưa bao giờ biết, khi bộ ngực nhạy cảm bị người đàn ông lấy môi lưỡi liếm láp bú toàn thân như bị dòng điện chạy qua, hốt hoảng ưm lên, thanh dễ nghe, kiều diễm khiến cho người đàn ông càng ra sức trêu đùa.

      phải biết việc thân mật giữa nam nữ, nhưng tiếp xúc quá mức chân khiến đầu óc của hoàn toàn trống rỗng.

      tiếp tục liếm xuống bụng phẳng của , xuống rốn rồi cuối cùng kéo hai bắp đùi thon dài của , để ý giãy dụa, hôn lên chỗ kín mềm mại giữa hai chân .

      Tại sao có thể hôn chỗ đó chứ?

      Quá mức khiếp sợ, khiến Tô Hợp Hoan say ngà ngà lập tức bay đến ngoài chín tầng mây, đưa tay muốn dùng sức đẩy ra, nhưng hiển nhiên cho cơ hội đổi ý.
      Last edited: 15/4/16
      Mymy97Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :