Độc Đế sủng vợ - Dịch Ngũ (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nam Phương

      Nam Phương Well-Known Member

      Bài viết:
      56
      Được thích:
      322
      Sắp rồi cái nàng ạ :3 vài chương nữa thôi. Ta cũng mong tới lúc đấy ghê :th_82:
      Chứ lúc edit mấy chương giữa giữa này có tí ngược thân mà lộn ruột à :th_4: thành ra tốc độ chậm rì rì
      Trâu, ngocanhHale205 thích bài này.

    2. Nam Phương

      Nam Phương Well-Known Member

      Bài viết:
      56
      Được thích:
      322
      Dạo này bận, còn nhiều thời gian edit. Chương này ta làm vội nên chưa được mượt mà. Mong mọi người thông cảm :047:

      Chương 16:

      " Muội muội, được gọi thẳng tục danh của Độc Đế đại nhân! " Bị giọng điệu cùng nội dung trong lời của Tô Y Nhân dù dọa, khuân mặt nhắn tiều tụy của Tô Khả Nhi lộ ra vẻ hoảng sợ, trong mấy ngày Tô Y Nhân hôn mê này, nàng ít lần bị Độc Đế biến thái đem độc dược ra dằn vặt.

      Bất kỳ tu sĩ kỳ tài ngút trời như thế nào, khi trở thành cường giả " Tiên " giai đều trở nên thọ mệnh, có lẽ vượt qua cả tám trăm tuổi. Năm tháng dài rộng, các tiên nhân xem đủ phong vân bão táp đời người, có người cảm thán sinh mệnh, tình người ấm lạnh; có người hỉ nộ vô thường, bễ nghễ tất cả. Độc Đế, tà phái tiên quân là thuộc về loại sau, đối với vô lễ có rất ít người toàn mạng trở về.

      " Tô nhị nương được đối với chủ nhân nhà ta vô lễ! " Tam vào cùng Độc Đế Ngọc Phong lớn tiếng quát, ngoại trừ tu sĩ " Tiên " giai, Cửu Châu đại lục này cũng ai dám làm trò gọi thẳng tục danh trước mặt chủ nhân .

      " Ngươi hối hận, Ngọc Phong! " Tô Y Nhân vẻ mặt , khuân mặt tái nhợt nhắn mảnh tự tin.

      Đại cương 《 Tô Khả Nhi tu tiên ký 》có : Tô Khả Nhi cùng các nam nhân cường đại có số lần hoan ái càng nhiều, linh lực tăng trưởng càng nhanh; nam nhân đối với Tô Khả Nhi mà cũng chính là lò tu luyện. Sau khi nàng trở nên mạnh mẽ, các nam nhân muốn cùng nàng cộng chẩm cũng phải xem tâm tình nàng. Độc Đế Ngọc Phong hành hạ nàng như vậy, tình cảm của nàng đối với liệu có thể sâu đậm? Tuy rằng tác giả làm bảng xếp hạng độ lạnh nhạt đội ngũ nam chủ của Tô Khả Nhi, nhưng phỏng chừng nếu có Độc Đế chắc hẳn là đứng thứ nhất. Tàn nhẫn lãnh khốc, lại còn thích hung hăng ngược đãi Tô Khả Nhi, so với những nam chủ tuấn mỹ ưu tú khác lại sủng ái Tô Khả Nhi bằng, có khả năng được bao nhiêu cơ hội thị tẩm!

      " Tục danh bổn đảo chủ há có thể để con nhóc như ngươi gọi! " Độc Đế Ngọc Phong đột nhiên nổi cơn thịnh nộ, túm lấy vai Tô Khả Nhi mạnh mẽ lôi ra, sau đó bước bước lớn vọt tới bên giường, thân thủ hung hăng bóp cổ Tô Y Nhân, con ngươi đen bóng lợi hại bắn ra tinh quang chăm chú nhìn vào ánh mắt nàng.

      " Đừng, muội muội ta chỉ là nhất thời hồ đồ bậy, ngươi nên giết nàng." Tô Khả Nhi đứng vững cước bộ lảo đảo, thấy Độc Đế Ngọc Phong chuẩn bị bóp chết Tô Y Nhân, lập tức quên mình tiến lên ngăn cản.

      " Tô đại nương, đừng tự tìm chết! " Tam lập tức nắm chặt cổ tay Tô Khả Nhi, gắt gao đem nàng trở về. Chủ nhân Thương Vân đảo, thực danh của Độc Đế tà đạo có mấy người biết, lại càng hiếm người biết rằng Độc Đế chán ghét tên của mình.

      " A, buông. A. . .Ngô. . . " Hai tay Tô Y Nhân liều mạng nắm cổ tay Độc Đế Ngọc Phong muốn kéo ra, nàng ngước cổ gắng sức hít thở khí. Chỉ là tay Độc Đế Ngọc Phong giống như làm bằng thiếc, nắm chặt ở cổ nàng chút sứt mẻ, hàn quang bạo liệt trong mắt bắn ra, chăm chú quan sát thần sắc của nàng.

      Hô hô ~~

      Tay càng lúc càng bóp chặp, nàng thống khổ há mồm to thở dốc, nơi cổ họng phát ra thanh hít khí, thân thể liều mạng giãy dụa, hai chân cấp tốc đạp loạn.

      Thấy nàng càng ngày càng suy yếu, lực đạo giãy dụa càng lúc càng , gần đến lúc chết , Độc Đế Ngọc Phong đột nhiên thu tay về, mày kiếm nhíu chặt, thần tình có vẻ rất nghi hoặc.

      " A, khụ khụ khụ, hô hô ~~ hô ~~ khụ khụ. . . " Tô Y Nhân che cả miệng, vừa hít từng ngụm lớn vừa ho khan, liên lụy đến từng vết thương người cũng đau kịch liệt.

      " Vì sao ngươi phản kích? " Độc Đế Ngọc Phong lạnh lùng hỏi.

      Tô Y Nhân đau đớn hít thở, trả lời , trong lòng đem ra mắng vạn lần.

      suy nghĩ chút, lại quay sang hỏi Tô Khả Nhi " Ngươi cũng biết tục danh của bổn đảo chủ? Là do Lãnh Tu Trúc cho các ngươi biết? " Hai cái danh tự đảo chủ Thương Vân đảo và Độc Đế có tiếng tăm quá lớn, cho dù có người biết tên của cũng cực kỳ ít dùng, chỉ gọi là đảo chủ hoặc Độc Đế.

      " , ta biết. Hay là sư phụ có nhắc tới nhưng ta chú ý nghe, nhớ " Tô Khả Nhi thành thực trả lời, sau đó vội vàng " Độc Đế đại nhân, thỉnh khoan dung muội muội ta thất lễ. " Nàng bị Tam giữ trụ, lòng nóng như lửa đốt chỉ có thể nhìn thương thế Tô Y Nhân nặng thêm.

      " Hừ. Ngươi từ chỗ tiểu tử Lãnh Tu Trúc kia biết được? " Độc Đế xoay mặt, lãnh hỏi Tô Y Nhân, nhãn thần như muốn nuốt chửng.

      Tô Y Nhân ho khan hơn nửa ngày mới hồi phục tinh thần đôi chút, nàng đưa tay vô lực gạt mồ hôi lẫn nước mắt mặt, mắt mở lớn nhìn chằm chằm Độc Đế, gằn từng chữ " Đều phải. Ta, khụ, ta hơn năm trước gặp chuyện suýt chết, trong họa . . . trong họa có phúc, khụ, ngẫu nhiên có thể biết trước thiên cơ. Ngọc Phong, ngươi, khụ. . . ngươi hành hạ. . . hành hạ tỷ muội ta như vậy, tương lai nhất định hối hận, nhất định hối hận! "

      Nàng như vậy là mong muốn Độc Đế vì tin lời tiên đoán, bớt hành hạ các nàng, dùng thủ đoạn nhàng hơn. Chấp nhận bị dằn vặt có nghĩa là thích bị dằn vặt, nếu như có thể thoát được, nàng liền nghĩ cách tận lực thoát được.

      Cổ họng của nàng bị thương, lời ra nghe dị thường gian nan, giọng dị thường khàn khàn khó nghe, giống như bà đồng dùng hết sinh lực lên tiếng giảng giải cho tín đồ chỉ điểm thời gian, vạch ra sai lầm. Giới Tu Chân của Cửu Châu đại lục được thiết lập vô cùng đơn giản; bói toán, coi sao, xem mộng đều tới, nhưng nàng cho rằng có hệ thống Tu Chân mà có nhìn trình độ xem trước thiên cơ, đạo lý này bình thường.

      " Bổn đảo chủ làm việc chưa bao giờ hối hận! " Độc Đế Ngọc Phong lạnh lùng kiêu căng " Coi như Lãnh Tu Trúc có tìm tới cũng đáng thắng được bổn đảo chủ. Thiên Thành cung núi Vạn Vân trước nay vẫn an phận ở góc, thế lực lớn băng Thương Vân đảo của bổn đảo chủ! " Cho dù có giết các nàng, đem thi thể các nàng vứt trước cổng Thiên Thành cung, cả Thiên Thành cung cùng Lãnh Tu Trúc tiên quân cũng chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng, vô pháp công khai báo thù cho các nàng!

      Làm sao bây giờ? có tác dụng!

      Do dự chút, Tô Y Nhân rất nhanh trấn định rằng " , ngươi nhất định hối hận! " Nàng cố ý hướng về Độc đế bĩu môi cái, khóe miệng câu dẫn ra độ cung quỷ dị.

      Cửu Châu đại lục cũng có vài tu sĩ " Tiên " giai có khả năng nhìn trước tiên cơ xu cát tịnh hung ( vận tốt vận xấu ), lại có số người mù đoản mệnh có khả năng thế nhân số phúc. Nụ cười quỷ dị này của nàng. . .

      Nhớ tới lúc trước Tô Y Nhân chưa từng thấy qua Độc Đế bỏ trùng vào dược, vậy mà trước khi uống lại đặc biệt hỏi Độc Đế cho bao nhiêu sâu vào, uống chén độc dược vào liền cố ý nhổ ra toàn bộ ra, Tô Khả Nhi và Tam đột nhiên có loại nghi hoặc chuyện này tương lai xảy ra .

      Từ lúc mình và nàng gặp nhau, thi thoảng nàng lại có điểm thực cổ quái!

      Tâm tình trước nay vốn yên tĩnh dao động của Độc Đế đột nhiên có loại cảm giác kinh hồn táng đảm.

      " Muội muội. . . " Tô Khả Nhi cẩn cẩn thận thận kêu lên, mặt muội muội thoạt nhìn quỷ dị.

      " Chủ nhân. . . " Tam chần chờ nhắc nhở chút. Hầu hết người bên phe tà phái đều hung tàn tà ác, mỗi người đều có tâm ý xấu xa, nhưng đối với người bên cạnh cũng hoàn toàn vô tình vô nghĩa. hầu hạ chủ nhân hơn bốn trăm năm, còn bị chủ nhân dùng cổ trùng khống chế, nhưng đối với chủ nhân vẫn trung tâm đổi, muốn tương lai chủ nhân phải hối hận.

      ". . . " Độc Đế Ngọc Phong khuân mặt tuấn tú băng lãnh như bịt kín tầng sương lạnh.

      " A, tỷ tỷ, ta đau quá. " Sợ mình để lộ nhiều bí mật cần thiết thành ra vô pháp ứng phó, Tô Y Nhân thống khổ than , ngọ nguậy hướng về dưới tay nữ chủ tràn đầy ánh hào quang Tô Khả Nhi " Tỷ, ta đau quá, giúp ta chút. " Nàng tại cả người đau nhức khó nhịn, cổ họng vừa bị thương nuốt nước miếng thôi cũng thấy thống khổ.

      Tô Khả Nhi cũng thủ thúc vô sách ( bó tay ) đành phải cầu xin Tam : " Tam tiên sinh, xin người cứu chữa cho muội muội của ta. " Nàng tinh thông y thuật, tất cả đan dược trị thương đề để trong vòng ngọc Càn Khôn, mà vòng ngọc Càn Khôn vốn bị Độc Đế tịch thu mất.

      " Chủ nhân, tiểu nhân bất tài. . . Thân thể Tô nhị nương phi thường suy yếu, lại bị thụ thương liên tục, sợ rằng bệnh vào trong căn. " Bắt mạch xong, Tam thả tay Tô Y Nhân ra, cẩn thận báo cáo Độc Đế.

      Người tu chân thường cầu trường sinh bất lão thanh xuân vĩnh cữu. Nếu như thân thể Tô Y Nhân có bệnh vào trong căn tương lai có tu vi linh lực cao tới đâu cũng có thể đoản mệnh.

      " Độc Đế đại nhân, van cầu ngươi, cho phép Tam tiên sinh chữa trị cho muội muội ta " Tô Khả Nhi khẩn cầu , tiếng khóc thút thít nấc lên ngừng.

      Con ngươi đen lạnh như băng của Ngọc Phong dừng khuôn mặt nhắn thống khổ của Tô Y Nhân, môi mỏng khẽ mở " Bổn đảo chủ đích thân chữa trị tốt thương thế của ngươi, sau đó, Thực Tâm cổ, Khôi Lỗi cổ, Lạn Tràng cổ, Tàm cổ, Xà cổ, Thiên Sắt cổ, Cóc cổ, Rết cổ, Nhện cổ. . . bổn đảo chủ đem tất cả cổ trùng sở hữu được mỗi thứ thử lần người ngươi. Ha ha, yên tâm, có bổn Đảo chủ bảo chứng, ngươi chết được! " Khuân mặt trắng nõn tuấn tú tràn ngập tà ác.

      đáng sợ!

      Tô Khả Nhi run rẩy, hai tay ôm người co lại thành đoàn, khuân mặt nhắn trắng bệch như tờ giấy. Tô Y Nhân vừa đau lại vừa sợ, tức giận trừng mắt nhìn Độc Đế.

      " Hừ, đắc tội bổn Đảo chủ, hậu quả rất nghiêm trọng! " Ngọc Phong cuồng ngạo , sau đó xoay người ly khai.

      Chủ nhân thời cho mình trị liệu nàng, cũng tự mình động thủ.

      Đại Tam biết chủ nhân cố ý để Tô nhị nương chịu đau khổ thêm chút nữa, ném cái nhìn thương hại sang phía đôi tỷ muội, sau đó theo chủ nhân ly khai.

      đường .

      " Chủ nhân, ngài cố ý như vậy là để Tô nhị nương nghe. " Tam lớn mật vạch trần thẳng.

      " Hừ, đúng vậy." Độc đế Ngọc Phong thanh u ám " Tiểu nha đầu này phi thường sợ hãi cổ trùng, đương nhiên bổn đảo chủ muốn hạ cổ người nàng, kích thích tinh thần nàng. Bổn đảo chủ muốn biết, lúc nàng sợ hãi cực điểm có bộc phát ra tốc độ nhanh như thiểm điện lúc trước ."
      tart_trung, Sô Cô la Đắng, Abby6 others thích bài này.

    3. Nam Phương

      Nam Phương Well-Known Member

      Bài viết:
      56
      Được thích:
      322
      Hai tuần tới mình bận làm, lại ôn thi, lại làm báo cáo tốt nghiệp. . . chung là bận tùm lum nên tạm thời giảm còn 1c/1 tuần nhé. Sorry mọi người :yoyo44:
      Thêm nữa hãy like nhiều hơn cho mình có động lực. Thấy nhiều lai là mình bỗng dưng lại hùng hục như trâu luôn ấy. Uhuhu
      Sô Cô la Đắng, emilia, ngocanh4 others thích bài này.

    4. Trâu

      Trâu Active Member

      Bài viết:
      177
      Được thích:
      159
      :yoyo45:cố gắng lên nàng, mặc dù nôn nhưng mà đợi được
      Nam Phương thích bài này.

    5. Nam Phương

      Nam Phương Well-Known Member

      Bài viết:
      56
      Được thích:
      322
      Chương 17:

      biết tương lai Độc Đế Ngọc Phong có hối hận bởi vì ngược đãi Tô thị tỷ muội hay , nhưng tại Tô Y Nhân cảm thấy vô cùng hối hận vì lỡ mồm ra rồi. Độc Đế vì muốn nhanh chóng đem toàn bộ vết thương người nàng chữa trị cho tốt nhanh chóng nên lại bắt đầu hăng hái bừng bừng dằn vặt nàng.

      Tiết trời cuối thu thanh sảng, gió nhè lướt qua cây phong lá hồng, hoa cúc vàng óng toát lên vẻ tươi đẹp, mùi thơm lưu động trong khí, trong tiểu lâu tại sườn phía bắc hồ Ánh Nguyệt trong hoa viên Tĩnh Lâm trang, từng tốp mỹ nữ túm năm tụm ba ăn mặc mỹ lệ, lại hành lang gấp khúc cùng nhau đàm tiếu thưởng trăng, giống như bức tranh rực rỡ sinh động; Trong Quan Nguyệt các phía tây Ánh Nguyệt hồ lại là tình huống khác: Toàn bộ cửa sương phòng đóng chặt, bên trong lên thứ ánh sáng u lạnh lẽo.

      " A, a —— a ~~ " Tô Khả Nhi gắt gao ôm bụng, nằm cuộn sàn nhà rên rỉ. Sợi tóc nàng toán loạn, quần áo xộc xệch như bà tử ( người điên ), khuân mặt gầy gò tái nhợt vặn vẹo, cơ thịt hai gò má giật giật co rúm. Sau khi hiểu kỹ độc Nước lửa lưỡng trọng thiên, Độc Đế lại hạ loại kịch độc hoàn toàn khác có giải dược lên người nàng, loại dằn vặt thuần túy nhưng khiến người khác chết vì độc.

      " Ôi ôi ôi ôi ~~ Lạnh, lạnh quá. A a a a a . . . Chị họ, ôi ôi ! ! tỷ, lạnh quá. . . " Tô Y Nhân hai tay ôm cơ thể, cuộn lại thành đoàn núp ở góc phòng khác run rẩy lập cập. Mặt nàng hết xanh lại tím bầm, thào kêu rên lạnh, như đứng ở chỗ thiên sơn băng tuyết.

      " A, a ~~ đau, sư phụ, sư phụ, cứu ta ~~ " Ý chí Tô Khả Nhi coi như kiên cường, nhưng trong bụng như có vô số đao gươm cắt lấy ruột của nàng từng khúc, từng khúc . Nàng đau đến mức hô lên tên thần hộ mệnh toàn năng làm được trong lòng nàng —— sư phụ.

      " Tỷ tỷ, xin lỗi, xin lỗi . . . " Tô Y Nhân thào thút thít vừa khóc vừa xin lỗi, thống khổ và hối hận theo nước mắt như trân châu đứt dây, dọc theo mặt lăn xuống cằm từng viên . Có lẽ do lúc trước nàng vậy nên thủ đoạn ngược nữ chủ Tô Khả Nhi của Độc Đế càng thêm tàn bạo. Độc Đế nhất định là bị biến thái về mặt tâm lý nên mới trong thời gian ngắn càng hạ người các nàng vô số loại kịch độc làm các nàng sống được chết cũng xong, vô cùng thống khổ!

      Trong tay nâng lên chén rượu, Độc Đế lười biếng ngồi ở ghế thái sư, biểu tình nhìn hai người bọn họ lăn lộn, lạnh lùng " Cửu U đoạn trường phấn ( ruột đứt chín khúc ) cộng thêm Thái Dương thảo, linh lan, nọc rắn đen. . . Người trúng độc có cảm nhận được cảm giác ruột đứt từng khúc gấp bội. Ân, độc dược phát tát cũng sắp được khắc đồng hồ. Đại, hạ thêm cho Tô đại nương nhện Hồng Ngọc."

      "Tuân lệnh." Đại tới trước mặt Tô Khả Nhi, giơ bàn tay từ dưới tay áo lên hướng về phía Tô Khả Nhi. Từ bề mặt da bàn tay bỗng nhiên chui ra năm sáu con nhện màu đỏ chỉ to bằng hạt đậu, toàn thân trong suốt óng ánh như ngọc.

      " A, đừng, được hạ cổ, tỷ tỷ của ta chết mất! Ngọc Phong, ngươi thể hạ cổ này!" Tô Y Nhân lớn tiếng thét chói ta, gắng gượng mặt đất bò vế phía Tô Khả Nhi. Nếu đó là dương tình cổ nàng ngăn cản, thậm chí còn vỗ tay hoan hô giúp; nhưng Hồng ngọc nhện cổ . . . Trời mới biết đó là cái cổ độc gì.

      " Đừng có di chuyển. " Tam ngăn Tô Y Nhân lại, lãnh khốc kéo nàng về vị trí cũ.

      " Đừng hạ cổ, đừng giết tỷ tỷ. Ngọc Phong, ta van cầu ngươi, đừng giết tỷ tỷ của ta. " Tô Y Nhân khổ sở khẩn cầu, nỗ lực tránh né ngăn cản của Đại tìm cách lết về chỗ Tô Khả Nhi. Độc Đế ở người nàng rắc Băng hoa phấn gì đó khiến cho nàng càng lúc càng lạnh, lạnh đến cả người lẫn tâm đều đau nhức, phảng phất như máu đình chỉ lưu động.

      " A, đừng. . . Độc Đế, để cho ta chết , van cầu người cho ta chết . . ." Ý thức Tô Khả Nhi dần tan rã vì đau đớn, bên tai nghe được tiếng muội muội thét chói tai hạ cổ, nhất thời nhịn được cầu khẩn.

      Đau, đau, đau đớn vô cùng, nàng chịu đựng qua Băng hỏa lưỡng trong thiên ngày đêm bị hai lần vừa nóng vừa lạnh hành hạ được, nhưng chịu nổi bụng lúc nào cũng đau đớn như dao cắt, đau đến khiến nàng muốn sống nữa. Nếu phải vì tâm tình lo lắng cho muội muội và tưởng niệm sư phụ lúc này nàng còn sót lại chút nào dục vọng sống rồi.

      " Để ta chết , để ta và tỷ tỷ cùng chết !" Tô Y Nhân cuồng loạn gào thét. tại tất cả đều là chân , chân đến mức khiến nàng tuyệt vọng. Mặc kệ linh hồn nàng sau khi chết có trở về thực tại hay , nàng muốn tiếp tục ngây ngô ở cái thế giới này.

      " Cái này gọi là muốn sống được, chết xong " Độc Đế Ngọc Phong mang tâm tình vô cùng vui vẻ , nâng chén rượu đến gần chóp mũi nhàng xoay vòng, hít hơi sau đó ưu nhã uống thứ rượu ngọt tinh khiết và thơm nồng ấy vào miệng.

      Nhện cổ thân thể như điêu khắc từ hồng nhọc nhàng rơi xuống người Tô Khả Nhi, xé rách lớp da nàng rồi chui lọt vào dưới da thịt nàng.

      Lần đầu tiên nhìn thấy cổ trùng khiến Tô Y Nhân sợ đến hồn phi phách tán, thê lương mắng chửi: " Ngọc Phong, ngươi gặp báo ứng. Ta thề!"


      Nàng dứt khoát nhìn Tô Khả Nhi nữa, cũng tiếp tục tìm cách trốn, dứt khoát dùng toàn bộ khí lực còn lại tìm cái chết.

      Cầu tác giả chị họ, chị trả lời, cầu ác ma Độc Đế căn bản là vô dụng. Hết cách rồi, nàng chỉ có thể tự sát. Nhưng mà nàng mới di chuyển chút tính toán lao đầu vào tường bị Tam vẫn luôn bên cạnh trông giữ thô lỗ kéo nàng ra giữa phòng.

      " Bổn đảo chủ cho phép ngươi chết, ngươi tuyệt đối chết! " Ngọc Phong kiêu ngạo " Bổn đảo chủ ngẫm lại, hình như ngươi rất sợ các tiểu bảo bối, ngươi xem bổn đảo chủ có nên thả vài loại để chúng tiến vào thân thể ngươi hay ? " Nhìn ánh mắt của Tô Y Nhân, hướng Tô Y Nhân vung áo tay phải lên.

      Nhận ra dụng ý của chủ nhân, Tam nhanh chóng lùi ra phía sau ba bốn bước, tránh xa Tô Y Nhân.

      Kim quang lóe lên, loạt rắn lúc nhúc màu vàng rơi xuống hướng Tô Y Nhân lè lưỡi kêu "tê tê"; tầng đen dày đặc xuất cách mặt Tô Y Nhân khoảng

      Tô Y Nhân nhìn kỹ vào đám đen này, nhận ra đó làm đám tiểu côn trùng hắc sắc dày đặc chi chít chen chúc nhau. Ong ong ong ong, thanh như những con ong mật cộng hưởng lại càng ngày vang, con côn trùng biết tên màu xanh đen có xúc tu vừa dài vừa nhọn bay tới bay lui ngay trước mắt Tô Y Nhân; tê tê tê tê, con khác hình dạng như con bọ rùa, nhưng vỏ giáp xác lại là những chấm đỏ như máu. . .

      Độc đế người chỉ mang độc mà còn là nơi ký sinh của vô số cổ trùng!

      Tô Y Nhân lập tức thảm thiết thét chói tai " A —— đừng tới đây, đừng tới đây. . ."

      Vẻ mặt Độc Đế lúc này lại tràn đầy đề phòng. Đại, Tam tuy chỉ đứng cách nàng vài bước nhưng thần sắc cũng dị thường cẩn trọng. Tô Khả Nhi nằm chỗ hấp hối, đến thân mình cũng khó tự bảo toàn tính mạng.

      " Tê tê, tê tê. . ." " xoạt xoạt xoạt xoạt." " Ong ong ong ong." " Tê ~~ phì ~~ tê phì. . ." Cổ trùng có lớn có đầy đủ, lớn nhất to như miệng chén lớn, nhất chỉ như hạt mè. Tô Y Nhân bị vây kín ở giữa, lệ nóng doanh tròng. Khuân mặt nhắn của nàng kinh hãi đến trắng bệch, cánh môi mấp máy mấy huyết sắc, nhãn thần khi dãn ra khi co rút lại

      Độc Đế Ngọc Phong đặt chén rượu xuống ngồi thẳng người, ngón tay khẽ động sẵn sàng xuất ra pháp quyết hộ thân, hết sức chăm chú đợi hành động tiếp theo của nàng.

      Lần trước lúc tinh thần nàng sợ hãi cực điểm đến sụp đổ, sau đó đột nhiên bạo phát tốc độ kinh người, cào rách mặt . muốn tìm cách lý giải loại năng lực này của nàng, tìm biện pháp khắc chế. tồn tại đời này quá lâu, cảm giác sống còn ý nghĩa gì nữa, nhưng có nghĩa nguyện ý chết tay nữ tu sĩ gần hai mươi tuổi nho bất mãn này!

      "Đừng tới đây, đừng tới, được tới đây!" Ngực Tô Y Nhân thở gấp phập phồng, sắc mặt từ từ biến hồng nhuận, ánh mắt càng ngày càng kích động.

      Chị họ, cho ta bàn tay vàng, cho ta sức mạnh, tác giả sáng tạo ra thế giới này, cho ta sức mạnh!

      Rồi đột nhiên, Tô Y Nhân cảm nhận được hàng vạn nguồn nhiệt chạy từ tứ chi của nàng hướng thẳng về đại não, trái tim, đan điền, nhanh chóng lan khắp toàn thân, trong nháy mắt cả người nàng tràn đầy tinh lực.

      Bàn tay vàng thứ hai: Tốc độ bạo phát trong nháy mắt, nữ xuyên qua như bị ăn thuốc kích thích, tốc độ hành động nhanh gấp tu sĩ luyện qua vũ kỹ mấy lần, xoay chuyển tình huống yếu thế ban đầu. Tốc độ bảo phát duy trì liên tục trong khoảng thời gian là năm phút liên tục, càng thăng cấp, lực lượng càng mạnh mẽ.

      Vì có bàn tay vàng xuất nên dũng khí Tô Y Nhân đột nhiên tăng. Nàng chút chần chờ, hai tay vung lên, hai chân dẫm xuống, dùng hết sức công kích lại cổ trùng bên cạnh.

      dòng nước bé nhưng có tốc độ đủ nhanh liền có thể đâm thủng được cả tấm thép! Tốc độ cao của Tô Y Nhân bộc phát ra lúc này có lực phá hoại kinh người. Cổ trùng có vỏ giáp xác cứng rắn đỏ như máu bị nàng dẫm nát, huyết dịch màu hồng văng khắp nơi, cổ rắn bị nàng vặt đầu làm thịt, còn lại cái đuôi liều mạng giãy dụa; tiểu nhuyễn trùng hắc sắc bị nàng đánh cho nát bấy, đống thịt đen đen vung vãi; trùng ong xanh đen bị đánh rơi, chân cánh tán loạn, đầu đuôi mỗi thứ nơi. . .

      Nhìn tốc độ khó thể tin được của nàng, động tác chuyển động chỉ lưu lại những điểm ảnh mờ nhạt, ba người chủ tớ Độc đế lúc thấy được, lúc lại thấy lắm.

      Tốc độ đáng sợ, giống như tu sĩ cấp " Tiên " bát giai phân thân ra làm bốn!

      Độc Đế Ngọc Phong nắm chắc mình đỡ được chưởng công kích của nàng trong nháy mắt, liền liên tục hướng Tô Y Nhân phóng ít cổ trùng mới —— kể cả những cổ trùng trong giai đoạn ngủ mê phong ấn trong nhẫn mặc lục Càn Khôn của .

      Tốc độ của Tô Y Nhân quá nhanh, từ lúc bắt đầu phóng nhiều cổ trùng hơn tốc độ và lực công kích của nàng càng bộc phát lên cực điểm. Cổ trùng phóng ra bị đánh ngược lại ít, thấy tình hình tổn thất ổn, vội vã thu cổ về, cuối cùng chỉ thả ra ba con cổ.

      Cổ rét nghìn chân mới bay ra từ ống trúc bị Tô Y Nhân đánh bật như mũi tên quay ngược lại.

      bình hoa văn thanh nhã hướng Tô Y Nhân bay đến, mắt thấy thêm bình khác hình dạng y như vậy cũng ném về phiá nàng, nàng linh hoạt chụp lấy bình trước, ném ngược trở lại vào cái bình đến sau. Hai bình giống nhau như đúc va đập trung, phát ra thanh vỡ tan thanh thúy, sau đó vô số mảnh sứ vỡ rơi xuống mặt đất. . .


      xì poi: Bắt đầu từ chương sau là dần dần được xem cảnh ĐĐ bị ngược tâm rồi các nàng ạ :yoyo43::yoyo43::yoyo43:
      tart_trung, Dion, emilia5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :