@DamHoaLien Thứ nhất: Độc Đế là Boss phản diện ác nhất trong nguyên tác (truyện mà nữ 9 tại xuyên vào) Thứ hai: Khả nhi là 'nữ chính' trong nguyên tác' mà Tô Y Nhân xuyên vào. Trong nguyên tác cũ Tô Y Nhân chỉ là nữ phụ làm nền thôi Nên xuyên suốt truyện Khả Nhi vẫn 'lóng lánh' vậy đó. Qua đoạn này Đế đáng hơn nhiều, vì giờ ảnh vẫn đóng 'vai ác trong nguyên tác' mà
chị @Hằng Lê chí phải ạ @DamHoaLien Về sau Độc đế sủng chị nữ 9 lắm nàng ợ Lúc edit chương 10 này ta cũng chỉ sợ Độc đế rung động vs TKN thôi, may mà ảnh đủ cứng Mà nam 9 càng ác với đời, nhưng lại chỉ sủng mỗi mình nữ 9 đọc mới thích chớ. hô hô Anw tks nàng ủng hộ
@Hằng Lê: ta cũng đoán vậy mà thấy tên này hoạch hoẹ nữ9 quá phải bay vô ý kiến. Chẹp, đọc mà chỉ rình đến đoạn ngọt với thịt thôi. @Nam Phương: ta lót dép ngồi hóng cảnh nam9 quằn quại vì Y Nhân đây )
Chương 11: Bay qua những con sông uốn khúc, những gò núi nối nhau liên tiếp, đến tận lúc đêm khuya, đoàn người Độc đế Ngọc Phong mới đáp xuống tòa lầu các lớn, trước cửa đèn đuốc sáng trưng. đợi người hầu Độc đế tiến lên gõ cửa, đại môn làm từ gỗ quý được hắc thiếc bao phủ đóng chặt lập tức mở rộng, gã cẩm y nam tử trẻ tuổi cùng bốn gã thanh y thiếu niên từ bên trong vội vàng chạy ra. "Trang chủ Tĩnh Lâm trang Ngũ bái kiến chủ nhân." Cẩm y nam tử tên Ngũ thở dài sâu, " Ngũ nghênh đón chậm trễ, xin chủ nhân thứ tội." Phía sau , bốn gã thanh y nam tử đều quỳ hai đầu gối xuống đất nghênh tiếp. Toàn bộ khu vực ruộng đồng, rừng cây chung quanh đây đều là sản nghiệp của Tĩnh Lâm trang. Những người thường sinh sống trong mấy tá điền xa xa xung quanh Tĩnh Lâm trang chỉ biết trang chủ là người trong giang hồ, rất ít khi xuất . Vô cùng hiếm người được nhìn thấy trang chủ, lại càng biết trang chủ của Tĩnh Nhâm trang tại, với tổ phụ của tổ phụ của tổ phụ của bọn họ - trang chủ đời thứ đầu tiên, chính là cùng người! Chủ nhân nơi này làm sao biết được Độc đế đến ở? lại còn tính toán được thời gian, treo vạn cái đèn lồng, tận lực thắp sáng để thu hút chú ý? Giữa bọn họ nhất định có phương pháp truyền tin đặc thù gì đó. Độc đế cũng phô trương lớn , hổ là thế lực mạnh nhất nhì! Tô Y Nhân liếc người giám thị mình là Tam chút, lại đến bên người Tô Khả Nhi đụng , lặng lẽ " Tỷ tỷ, năng lực của Độc đế có khả năng còn cao hơn cả sư phụ, trừ phi có chuyện gì nguy hiểm tính mạng, ngươi nên cùng người này trực tiếp xung đột." Bước chân ra khỏi hồng trần, lấy việc tu luyện làm chính, cầu trường sinh chính là tôn chỉ của các môn phái Tu chân. Trong giới tu chân cũng giống như các môn phái giang hồ phân ra chính và tà. Toàn bộ là bởi vì có bộ phận tu sĩ muốn nhanh chóng đắc đạo thành tiên, được cải biến thể chất, kéo dài tuổi thọ, tăng cường thực lực bản thân; liền do dự mà xuống tay, áp dụng các thủ đoạn thương thiên hại lý, thiệt người lợi mình. Độc đế được tôn xưng như vậy chỉ vì am hiểu dụng độc mà còn do tay thiếu chuyện tà ác. Mà Tô Khả Nhi trước khi động tình với nàng, vẫn liên tục chống đối trực tiếp , tuyệt đối ăn ít khổ. Tô Y Nhân thấp giọng dặn dò Tô Khả Nhi lần thứ hai " Giữ được tính mạng trước , về sau lo thời gian." Tô Khả Nhi chính là nữ chủ, thế giới này bởi vì nàng mà tạo thành, số phận của nàng như hoa mai hương chịu khổ trong gió lạnh. Để kết cục NP cuối cùng tốt đẹp, nàng ta chịu biết bao nhiêu ngược từ thể xác đến tâm hồn, nhưng tuyệt đối bao giờ bị hủy dung, lại càng bị chết. " Ta biết. Ngươi cũng phải bảo vệ tốt chính mình " Tô Khả Nhi cũng đè nén thanh hồi đáp lại. Thức thời mới là trang tuấn kiệt, nàng dại dột cùng tu sĩ tà phái cấp "Tiên" đối đầu trực tiếp. Sư phụ của nàng, Thanh Nguyên tiên quân nhất định tới cứu nàng! Hai tỷ muội lặng lẽ lại gần thầm trao đổi với nhau, Đại, Tam đều làm như thấy, chỉ bảo các nàng luôn theo sát lúc tiến vào trong trang viên. Mặc dù bây giờ là đêm khuya, nhưng phải đến hơn nửa khu vực trong Tĩnh Lâm trang thắp đèn lồng sáng rực. Những người hầu từ xuống dưới đều bận rộn, là chủ nhân phân phó an bài phòng nghỉ cho khách nhân, thu xếp cơm nước, đưa nước nóng tắm rửa. Trong nhất thời, Tĩnh Lâm trang tràn ngập bóng người liên tục qua loại dưới ánh đèn lập lòe. Sau khi hầu hạ chủ nhân dùng bữa xong xuôi, những người khác đều tự về phòng của mình, rửa mặt thay y phục lên giường nghỉ ngơi. Đại cùng Tam dẫn Tô thị tỷ muội vào Quan Nguyệt các, là nơi ở của Độc đế tối nay. Đêm hôm khuya khoắt, nam nhân lại triệu hai nữ nhân trẻ tuổi xinh đẹp vào phòng, những chuyện gì có thể phát sinh? Tô Khả Nhi phi thường kinh hoảng, nắm chặt tay của Tô Y Nhân. Nàng nhìn Đại, Tam sắc mặt bình tĩnh ra biểu tình gì, đoán rằng đêm nay tỷ muội các nàng bị Độc đế làm nhục. Nàng hối hận vô cùng, hối hận việc có phụ cùng sư môn đồng bạn bảo hộ lại tự ý rời khỏi núi Vạn Vân, lại càng hối hận hơn vì cương quyết bắt muội muội ở lại núi. Nếu như nàng bảo vệ được tiết hạnh, nàng tin sư phụ có thể hiểu là nàng bất đắc dĩ, nhưng muội muội vẫn còn là nương thuần khiết, khi bị làm bẩn, về sau rất khó tìm được nam nhân trẻ tuổi tuấn kiệt làm bạn đời song tu. Tô Y Nhân dùng sức nắm lại bàn tay lạnh băng run rẩy của Tô Khả Nhi, trong lòng cũng rất sợ hãi. Quá nhanh, lẽ nào Độc đế Ngọc Phong quyết định lần muốn luôn cả hai tỷ muội, bổ sung dương lực của , đem lực đưa các nàng? Chị họ định viết loạt P văn, đem nữ xứng chết phục sinh thành nữ xuyên qua cũng gia nhập thế giới nhục cảm đầy thịt sao? Truyện nữ chủ NP thể viết như vậy được, sau khi nam chủ và nữ chủ ở chung chỗ mà vẫn cùng nữ xứng khác bảo trì quan hệ mập mờ, tuyệt đối bị độc giả lăng mạ đến chết! Kiến trúc Quan Nguyệt các hoàn toàn đều làm bằng gỗ, vị trí ở trong hoa viên bên hồ của Tĩnh Lâm trang. Đẩy cửa sổ nhìn về phía lâm trì ( ao/hồ ) ra làm có thể thấy trăng sáng trong bầu trời, cùng bóng trăng phản chiếu trong hồ nước. Sau khi dọc theo chín hành lang gấp khúc vào Quan Nguyệt các, Tô thị tỷ muội lòng tràn ngập sợ hãi chỉ thấy Độc đế thân trường bào trắng thuần ngồi bên cửa sổ, nương theo ánh trăng trời đổ xuống và ánh sáng từ nến bàn hắt lên, thưởng thức cái bình cổ dài trong tay. cái bàn trước mặt được bày chừng mười chai chai lọ lọ. Ánh trăng xuyên qua cửa sổ soi sáng khuân mặt tuấn gầy gầy của , trường bào trắng tinh hoa văn phiêu phiêu dật dật, nhưng mặc người lại phát ra khí chất như trích tiên mà là tràn đầy khí tức ma quỷ dị. Tam , chủ nhân nhà tinh thông y thuật cùng độc thuật, thường dùng cơ thế sống để thực nghiệm. kêu các nàng ăn gì, ở người các nàng làm gì, các nàng đều nên phản kháng. Tỷ muội các nàng tuổi tác gần nhau, thể chất tốt linh lực cao, vô cùng thích hợp để làm cái loại thí nghiệm so sánh. Thấy bàn toàn chai lọ, Tô Khả Nhi nghĩ đến danh hiệu "Độc đế" của , sắc mặt càng thêm tái nhợt có huyết sắc. Đại Tam tới thi lễ với ."Chủ nhân." "Ừ" Độc đế Ngọc Phong giương mắt nhìn Tô thị tỷ muội vừa đến, chỉ tay vào cái ghế tròn có dây buộc bên cạnh cái bàn bốn chân " người tới trước." Độc đế nổi danh lâu, nghe Độc đế dụng độc liền khiến cho người ta muốn sống cũng được, chết cũng xong! Tô Khả Nhi cùng Tô Y Nhân hai mặt nhìn nhau, thân thể mềm mại cùng phát run, hai tay nắm lấy nhau càng thêm chặt chẽ. Độc đế Ngọc Phong lời nào, đôi mắt lạnh như băng nhìn qua nhìn lại giữa hai tỷ muội, khóe miệng lên ý cười khát máu. Đại Tam đứng thẳng tắp tại chỗ, giống như hai cây cọc. Đưa đầu là đao, rụt đầu cũng là đao Trong lòng thủy chung tin tưởng mình chết, nếu có chết linh hồn cũng trở về thế giới thực, Tô Y Nhân lấy hết dũng khí, buông tay Tô Khả Nhi, định bụng tiến lên. " Muội muội, để ta lên trước." Tô Khả Nhi ngược lại ra sức kéo Tô Y Nhân đẩy về phía sau, chính mình rất nhanh ngồi lên cái ghế. Dù có trốn cũng thoát,vậy nàng cứ đáp ứng cầu thử độc của Độc đế, chịu thêm chút đau đớn từ độc dược, hy vọng có thể đảm bảo cho muội muội ăn ít thống khổ hơn. " Đưa tay ra." Ngọc Phong lạnh lùng , từng dùng qua nhiều huynh đệ tỷ muội để thí nghiệm độc dược, màn tỷ muội tình thâm này sớm xem chán. "Chờ chút." Tô Khả Nhi lấy hết can đảm, hỏi thêm " Độc đế đại nhân, ngài muốn dụng độc, hạ độc gì lên người ta cũng được, kể cả là kịch độc. Còn muội muội của ta ta hy vọng ngài có thể dùng độc có giải dược, sau khi thử xong liền cấp giải dược cho nàng?" Thanh run rẩy giấu được nội tâm sợ hãi của nàng. Ngọc Phong hơi bất ngờ, ngưng mắt nhìn thẳng vào trong mắt nàng lúc lâu mới lãnh đạm rằng: " Các ngươi có tư cách thỏa hiệp cùng bổn đảo chủ! Bất quá, như ta từng cho các ngươi biết, thân thể của các ngươi rất hữu dụng, giết chết rất đáng tiếc." Bất kể là dùng làm lò tu luyện hay để thí nghiệm dược thân thể nữ tu sĩ lúc nào cũng tốt hơn thiếu nữ thông thường rất nhiều. Khuân mặt tuyệt mỹ nhắn của Tô Khả Nhi lúc đỏ lúc trắng. Hàm răng ngọc cắn cắn môi mơ hồ rỉ ra tia máu. Bởi vì nàng biết, trong mắt nam tu sĩ, thân thể nữ tu sĩ vốn chỉ là lò luyện cao cấp phẩm chất tốt. "Tay phải." Ngọc Phong mặt lạnh lùng ra lệnh. Tô Khả Nhi mặt xám như tro tàn, nhận lệnh đưa tay phải ra. Ngọc Phong nắm lấy cổ tay của Tô Khả Nhi, ngón trỏ ngón giữa đặt lên mạch tượng của nàng, bắt đầu bắt mạch. Tô Khả Nhi run run như cầy sấy, mắt rưng rưng nhìn chăm chú vào từng biến hóa khuân mặt . Gương mặt tuấn tú của Ngọc Phong thủy chung ra bất kỳ biểu nào. lúc sau, ra lệnh cho Tô Khả Nhi đổi tay trái, lại tiếp tục bắt mạch tay trái của nàng. Lại hồi như vậy, giọng trầm rằng các phương diện của thân thể nàng đều rất tốt, còn là thân thể thuần hiến thấy, quả thực là lò luyện tuyệt hảo vạn năm mới có; duy nhất tốt là nàng còn là xử nữ, nguyên bị nam nhân nhanh chân đến trước chiếm; thích hợp vì có vài pháp khí cần cung cấp máu nguyên của xử nữ. khuân mặt tái nhợt của Tô Khả Nhi chợt ra hai vệt đỏ ửng khả nghi, mắt xấu hổ nhìn thoáng qua muội muội Tô Y Nhân. Tuy rằng các nàng bảy tuổi theo sư phụ vào núi tu luyện, hề tiếp thu quan niệm về trinh tiết của trong thế tục, nhưng khi còn bé mẫu thân cũng lần cảnh cáo các nàng rằng các nàng thể để nam nhân bên ngoài phải trượng phu của mình đụng vào, nếu bị người đời bắt lại cạo tóc ném sông chết đuối. Ngọc Phong thu tay về nhanh, ra lệnh."Lui xuống, đưa muội muội ngươi qua đây." Tô Khả Nhi chần chờ chút rồi hỏi."Độc dược. . ." "Ai bổn đảo chủ tại thử độc người các ngươi ngay lúc này? Các ngươi là tỷ muội nhưng có là tỷ muội ruột thịt? Coi như là tỷ muội ruột thể chất cũng khác biệt lớn, ta cần bắt mạch trước rồi mới có thể quyết định nên dùng loại độc gì thích hợp." Ngọc Phong lạnh lùng trả lời, trong giọng che giấu thiếu kiên nhẫn. ( vẫn cho rằng bề ngoài Tô Khả Nhi được chăm sóc tốt nên nhìn tuổi tác tương đương với Tô Y Nhân, hoàn toàn biết Tô Khả Nhi và Tô Y Nhân tuy dung mạo chỉ giống nhau năm phần, nhưng chính xác là tỷ muội sinh đôi.) Tô Khả Nhi bất đắc dĩ đứng dậy nhường lại chỗ cho muội muội, đứng ở bên người Tô Y Nhân. Tô Y Nhân khẩn trương vươn tay, nhìn những ngón tay xương xương ràng mang chút hơi lạnh của Độc đế đặt lên cổ tay mình, cùng phối hợp bắt mạch. Đợi kiểm tra đặc điểm thể chất của Tô Y Nhân xong, Ngọc Phong thu tay về, lạnh nhạt " Thể chất thượng cấp, nhưng vẫn kém tỷ tỷ đoạn, chỗ hữu dụng duy nhất so với tỷ tỷ ngươi chính là có thể cung cấp máu xử nữ nguyên ." Giọng băng lãnh, khuân mặt tuấn tú lại càng băng lãnh hơn. ngưng mắt nhìn đôi tỷ muội gần tuổi chỉ có năm phần giống nhau lúc rồi phun ra câu"Đứng ngay ngắn song song, cởi sạch y phục để bổn đảo chủ nhìn."
Chương 12: Tô thỉ tỷ muội nghe được sắc mặt cùng đồng thời kịch biến, hành động cùng đồng dạng hai tay ôm lấy thân. "Chủ nhân. . ." Đại đóng vai đầu gỗ đứng ở bên cung kính kêu lên tiếng Ngọc Phong mắt lạnh lẽo lướt qua Đại và Tam, có bất kỳ thái độ gì. Đại Tam dám tự ý thối lui ra ngoài, đành phải cúi đầu sâu xuống. "Rượu mời uống, muốn uống rượu phạt?" Thấy Tô thị tỷ muội đứng yên nhúc nhích, ngón giữa đeo nhẫn lục sắc tay phải của đặt bàn gõ hai cái. Chiếc nhẫn lục sắc lóe lên ánh sáng quang mang, mặt bàn bên tay phải liền xuất hộp gỗ lót vải đỏ lớn chừng bàn tay, bên trong để đặt mấy bình sứ trắng. Nguyên lai cái nhẫn lục sắc đeo ở ngón giữa, hình như mặt ngọc của chiếc nhẫn là pháp khí trữ vật. Phát chủ nhân vì Tô thị tỷ muội phối hợp mà có dấu hiệu sắp tức giận, Tam đánh bạo khuyên "Hai vị nương vẫn là nên nghe lời chút, nhanh đem y phục cởi ra, bằng các ngươi lập tức bị đau đến muốn chết cũng được." theo chủ nhân hơn bốn trăm năm, thấy nhiều người nghe lời chủ nhân chết sớm, hơn nữa cái chết còn đặc biệt thảm. "Nếu cởi, chủ nhân nhà ta hạ dược làm các ngươi thấy nóng đến chính da mình cũng muốn lột ra!" Đại trầm . Đây phải là đe dọa mà trước kia thực có tiền lệ như vậy. Chị họ đối với Độc đế Ngọc Phong đặt ra tính cách lãnh khốc tàn nhẫn, gặp được nữ chủ Tô Khả Nhi trở nên ôn hòa chút còn lại vẫn khinh thường tất cả sinh mệnh. Tô Y Nhân biết vậy liền dám tiếp tục chậm trễ, lập tức " Tỷ tỷ, ngươi mau cởi ra ." Nàng tiên phong làm trước tháo vạt áo ra, rút cạp váy, nhanh chóng đem hết y phục trừ yếm cùng tiết khố toàn bộ cởi bỏ. "Độc đế đại nhân, ngươi muốn xem thân thể của ta và tỷ tỷ, như thế này hẳn là được rồi chứ?" Nàng hai tay khoanh trước ngực, cẩn cẩn thận thận hỏi. Linh hồn nàng 20 tuổi, mùa hè cũng từng mặc qua bikini tắm biển, căn bản coi việc mặc mỗi yếm cùng tiết khố đứng trước mặt nam nhân do chị họ hư cấu ra là chuyện gì đáng thẹn thùng cả. Sở dĩ nàng lấy hai tay ôm lấy ngực chỉ là bởi vì sợ bị Độc đế dùng độc dược hành hạ. Thấy Tô Y Nhân rất nhanh dứt khoát thoát quần áo ra, tròng mắt Ngọc Phong thâm thúy như băng đàm ( hố băng ) ngàn năm nhìn về phía thân thể nàng trước. Nàng có tứ chi thon dài, eo nhắn mảnh khảnh giống như chỉ cần hai bàn tay nam nhân là nắm đủ; da thịt nàng trắng noãn như tuyết, mơ hồ lên ánh sáng nhè . Cái yếm màu xanh lá mạ của nàng quá lớn, bao trọn lấy bộ ngực sữa, bên dưới đủ che khuất rốn khả ái, tuy mới nhưng được giặt sạch . Tiết khố trắng cũng dài, miễn cưỡng che đến đầu gối, làm ra đôi bắp chân bé non mịn. Thiếu nữ tuổi còn rất trẻ, rất xinh đẹp khỏe mạnh. vô cùng hài lòng, phá lệ khoan dung " Cũng được." Ánh mắt lại chuyển sang hướng Tô Khả Nhi. Tô Khả Nhi vừa cởi xong áo khoác bên ngoài. Ngón tay run run bé giữ chặt lấy cạp quần. Trong mắt nàng chứa nước mắt nhục nhã, miễn cưỡng đem đồ cởi ra giống Tô Y Nhân, cùng nàng song song đứng ngay ngắn. Nội y của cổ nhân là vật tư mật, nữ nhân càng vì đồ riêng tư của mình càng dốc nhiều tâm huyết. Yếm Tô Y Nhân mặc là của nguyên chủ thân thể, dùng vải bông màu xanh lá mạ dệt thành, mặt có thêu lá sen lục bích, hơn phân nửa là bạch liên ( sen trắng ) từng nụ từng nụ quấn lấy nhau; Còn yếm của Tô Khả Nhi dùng chất liệu là tơ lụa đỏ thẫm, mặt thêu cảnh uyên ương hí thủy tinh xảo hoa mỹ. Đôi tỷ muội này thân hình phi thường tương tự, bất đồng ít ở chỗ: da thịt tỷ tỷ so với muội muội trơn bóng nhẵn nhụi hơn chút; đường cong thân thể cũng ưu mỹ mềm mại đáng hơn muội muội chút. . . "Cạch cạch cạch. . ." tay phải Ngọc Phong khoát lên bàn sách, ngón trỏ gõ vào mặt bàn cách có tiết tấu, ánh mắt nghiên cứu trong lúc đó đổi tới đổi lui giữa Tô Khả Nhi và Tô Y Nhân. Tô Khả Nhi, Tô Y Nhân xấu hổ tức giận cúi thấp đầu. thanh thanh thúy " Cạch cạch cạch" phảng phất như đánh vào tim các nàng. Đại Tam tập mãi cũng thành thói quen, gục đầu yên lặng chờ chủ nhân phân phó. Làm thế nào để có thể tận dụng được tối đa linh lực tu chân căn bản rất vững chắc của hai tỷ muội? Độc đế Ngọc Phong trầm tư. thế giới này có biết bao nhiêu cảnh cá lớn nuốt cá bé, càng là cường giả, càng ở phía càng chiếm được nhiều lợi ích cũng là chân lý muôn đời đổi. cho rằng đôi tỷ muội này đều là lò luyện của Thanh Nguyên tiên quân, nghĩ tới người trong đó được sủng, còn có bị sử dụng. Thân thể xử nữ chưa nhiễm chứa bất kỳ dịch vật gì của nam nhân ( dịch gì ???) phối với chút dược vật thích hợp phi là thường có giá trị. Máu nguyên của xử nữ trộn lẫn với dược vật chính là nguyên liệu tối quan trọng để luyện chế pháp khí. Máu nguyên xử nữ chứa linh khí của nữ tu sĩ càng quý giá gấp vạn lần so mới máu xử nữ thông thường. Suy nghĩ hồi, từ mấy chai lọ bàn lấy ra ít bột thuốc, nước thuốc, hai tay linh hoạt tiến hành điều chế, tạo ra hai loại dược nước màu sắc bất đồng, sau đó đổ vào hai chén thuốc trắng sứ khác nhau. hướng trong hai cái chén đó búng tay cái. Cuối cùng phân phó Đại, Tam đưa cho Tô Khả Nhi và Tô Y Nhân dùng. Tuy sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng Tô Khả Nhi vẫn tránh được run sợ, căng thẳng hỏi " Độc đế đại nhân, có thể ta biết ngài cho ta và muội muội dùng cái loại dược gì hay ? có giải dược ? " Đại đưa cho nàng chén dược có màu đỏ sậm như máu, tản ra mùi hương cổ quái; mà Tam đưa cho Tô Y Nhân chén dược màu vàng nghệ, Độc đế còn ở riêng chén đó làm ít thao tác. Môi mỏng khẽ động, Độc đế Ngọc Phong lạnh lùng " có khả năng. Cách điều chế giải dược vẫn còn thử nghiệm." Nếu như có sẵn công thức giải dược còn làm cái thí nghiệm này làm gì? Vật mà Độc đế lấy ra từ nhẫn trữ vật lục sắc của có hình thù như con sâu đen đen ; Vừa nãy búng tay chính là thả vật đó vào chén dược của Tô Y Nhân; nuôi cổ; mà cổ phần lớn ở dạng tiểu trùng tử ( con sâu ) Tô Y Nhân rợn hết cả tóc gáy nhìn chén nước thuốc đặc sánh màu nghệ Tam đưa tới, phảng phất như thấy vô số tiểu trùng tử lặn ngụp trong chén dược. buồn nôn! Nàng theo bản năng che miệng lui về phía sau. "Nôn, nôn ~~" Nàng liên tục nôn khan, suýt nữa đem lục phủ ngũ tạng phun ra hết. Tô Khả Nhi liền lập tức dùng thân thể kiểu che chắn Tô Y Nhân, chịu đựng sợ hãi trước ánh mắt tỏa ra nồng nặc sát khí của Độc đế, dũng cảm cầu xin " Xin. . .xin, buông tha. . .muội muội ta. Ta nguyện ý. . .ta nguyện ý uống cả hai chén dược." Để bảo vệ muội muội còn sợ hãi hơn cả mình, nàng mạo hiểm chọc giận Độc đế, vì muội muội cầu tình. "Ngu xuẩn, ngươi cho rằng lấy độc trị độc là có thể kéo dài thơi gian lúc độc phát tác sao? Độc dược kết hợp với nhau sinh ra phản ứng dự đoán được, càng thêm khó điều chế giải dược!" Môi mỏng đạm sắc kéo, Độc đế Ngọc Phong trầm " Các ngươi chính mình tự uống hay phải để người khác tới giúp?" Con ngươi đen lạnh lùng tàn nhẫn dừng khuân mặt tuyệt mỹ tái nhợt của Tô Khả Nhi hồi. Đại mực cầm chén dược, ánh mắt lãnh lệ như muốn nếu như Tô Khả Nhi phối hợp, liền bóp mồm nàng đổ dược vào. còn cách nào khác, Tô Khả Nhi lấy hết dũng khí nhận chén thuốc, ngửa cổ cái, đem toàn bộ độc dược cổ quái nuốt xuống. Độc này đắng, có mùi tanh nhàn nhạt. Nhưng là do Độc đế chế ra nhất định là kịch độc, cũng là kỳ độc, độc khó giải. Nàng muốn chết, cũng muốn mình phải chịu thống khổ. Nàng mong nếu nghiên cứu ra giải dược chính là từ người Tô Y Nhân nghiên cứu thành công; nếu như nàng đợi được, nàng hy vọng có thể gặp mặt sư phụ thêm lần cuối trước khi chết. "Ta, ta. . ." Đối mặt với Tam lần thứ hai bưng chén thuốc đến, Tô Y Nhân tâm tình khiếp đảm, run giọng hỏi " Ta có thể hay được biết, trong này. . . thả ít hay nhiều sâu?" Cái thế giới thực tạo nên bởi văn tự này cũng quá chân ? Nàng chuẩn bị tinh thần cùng Tô Khả Nhi tiếp nhận ngược đãi, nhưng nuốt sống cổ trùng. . . nghĩ tới lại thấy dạ dày bắt đầu co quặn. Bất ngờ trước câu hỏi của Tô Y Nhân, Độc đế Ngọc Phong đưa mắt nhìn nàng lúc rồi trả lời " Uống vào ngươi biết." Quả thực thả vào đó loại cổ trùng. " Tam." chờ được Tô Y Nhân lề mề sợ hãi mãi, lên tiếng nhắc Tam Tam hiểu ý, đem thuốc chuyển sang tay trái, tay phải nắm hai gò má Tô Y Nhân, bóp nàng mở miệng ra, tay trái bưng chén thuốc lên rót vào miệng nàng. Đem toàn bộ nước thuốc thoáng cái đổ hết vào, tay phải khép mồm lại, thuần thục nâng cằm nàng cho thuốc xuống. Tô Y Nhân " ực " cái, đem toàn bộ nước thuốc vàng nghệ nuốt thành ngụm lớn, khóe miệng tràn ra ít. Tam vừa buông tay ra, nàng liền che miệng ho khan ngừng "Khụ khụ khụ khụ. . ." Nước mắt đều trào hết ra ngoài. Cổ trùng, sâu! Dạ dày kịch liệt sôi trào, nàng ngồi cả người xuống, há mồm nôn vài cái, muốn đem toàn bộ nước thuốc cùng đồ ăn tối nay nhổ hết ra. "Chị ~~ họ, cứu mạng. . .Ta phải về nhà." Nàng thấp giọng rên rỉ, thân thể suy nhược ói mửa, gần như dậy thẳng người lên được. Thân thể này vốn phải của nàng, nàng cũng quá quý trọng nó, nhưng khi thân thể này chịu thống khổ, nàng cũng cảm nhận được nhất thanh nhị sở. được chiều chuộng lớn lên trong thời đại hòa bình, đầu ngón tay có thương hơi sâu đổ máu chút đem vào viện khám gấp, làm sao có thể chịu khổ đây? Trò hành hạ vừa mới bắt đầu, trước sau xác định kiểu gì cũng có độc dược ăn xương, hỏa thiêu, châm cứu. . . Các loại cực hình. Nàng sợ chết, nhưng có nghĩa là sợ đau, nàng phải về nhà, đường tắt duy nhất khả năng chính là linh hồn rời khỏi thân thể mà tác giả sắp đặt có nữ xuyên qua này. nên, chị, cứu mạng. Tô Khả Nhi nhào tới bên người nàng, đau lòng khóc lớn " Xin lỗi, muội muội, là ta tốt, ta nên mang ngươi xuống núi, nên mang ngươi chạy loạn khắp nơi." Nàng hướng về phía Độc đế điên cuồng gào thét : " Ngươi phải là nhằm vào sư phụ ta Thanh Nguyên tiên quân sao? Ta chính là bạn song tu của , ngươi muốn hành hạ ta như thế nào cho hả giận đều được, nhưng xin đừng làm tổn thương muội muội của ta." Thanh Nguyên tiên quân và Độc đế đều là tu sĩ " Tiên " giai, niên kỷ đều vượt quá nghìn năm; trong mấy trăm năm qua khẳng định có ít va chạm. Độc đế hành hạ tỷ muội các nàng nhất định là để trả thù tiên quân, cho nên chỉ cần nàng thừa nhận địa vị của mình trong lòng tiên quân, Độc đế nhất định đem toàn bộ mũi dùi nhắm vào nàng mà quên muội muội. Đuôi lông mày nhấc cái, Độc đế Ngọc Phong cười lạnh " Ngươi là ai của Lãnh Tu Trúc liên quan gì đến bổn đảo chủ? Các ngươi tại chính là dược nhân thử độc của bổn đảo chủ!" đứng dậy, vòng qua bàn sách, ánh mắt ra lệnh cho Đại giữ Tô Khả Nhi lùi xuống, lại cúi đầu ngồi xổm xuống trước Tô Y Nhân " Ngươi đừng lãng phí bảo vật mà bổn đảo chủ mất công tỉ mỉ nuôi, bảo bối nhền nhện này hẳn là rất phù hợp với ngươi ." Nhẫn lục lại lóe sáng, hộp gỗ màu đỏ xuất bàn tay phải của .