Chương 3:
Lưu Nhã, , bây giờ nên gọi là Tô Y Nhân mới đúng. Nàng mượn cớ thương thế trong người chưa khỏi hẳn, kiệt sức cầu nghỉ ngơi. Tô Khả Nhi đối với muội muội sinh đôi của mình hữu cầu tất ứng, đáp ứng vì nàng thỉnh cầu sư phụ đợi, hoãn lại thẩm vấn.
Tô Khả Nhi rón rén ra ngoài, tiện tay đóng cửa phòng, sớm mai đến Thính Đào viện bên kia bẩm báo với sư phụ tình trạng của Tô Y Nhân.
Nhắm hai mắt, Tô Y Nhân nằm giường cứng ngắc, trong lòng như thủy triều cuồn cuộn. Nàng xuyên rồi, lại xuyên vào nhân vật trong truyện của chị họ. Nội dung vở kịch ở đây vừa mới được phát triển, nữ phụ dễ dàng bị xử lý lại sống lại rồi. Theo thói quen viết văn của chị họ, bị lệch khỏi quỹ đạo là hết sức bình thường, nên sau này còn rất nhiều tình huống xấu phát sinh.
Thế giới tu chân này gọi Cửu Châu đại lục, xung quanh hoàn toàn bị biển bao bọc, loài có trí tuệ ở đây đối với thế giới bên ngoài cũng hoàn toàn mờ mịt.
đại lục Cửu Châu có trí tuệ gồm loài người và phi nhân ( phải người)
Tuổi thọ con người khoảng năm mươi, sáu mươi năm; số rất nhóm người có thể thông qua hấp thụ linh khí trời đất mà kéo dài tuổi thọ, thế nhân gọi họ là tu sĩ.
Tu sĩ căn cứ theo năng lực tu vi chia làm tam giai cửu phẩm:
Cấp thứ nhất: “Đạo” —— người tu đạo đến Trúc Cơ cảnh giới, thông qua tu luyện có thể tạo ra pháp thuật,
Cấp thứ hai: “Chân” ——người trong cơ thể linh lực ngưng tụ thành trạng thái tinh nguyên cố định, tinh thông các loại pháp thuật.
Cấp thứ ba: “Tiên” —— người tinh thông nhiều loại pháp thuật bí truyền, có thể ngưng tụ linh lực thành chân thân.
Vừa vào ngưỡng nhất phẩm của “Đạo”, so với tam phẩm thực lực khác biệt vô cùng lớn. Có người Thiên Linh tôn giả thọ tới hơn vạn hai ngàn tuổi.
Phi nhân là cách gọi, bao gồm những kẻ thông qua hấp thụ tinh hoa trời đất kéo dài thọ mệnh, đa phần là ma quỷ quái có linh thức. Người ta rằng sống lâu nhất hơn hai vạn năm là xà thần thiên trụ.
Vạn vật đều có linh hồn. Loài người vì so với các loài khác linh hồn mạnh hơn, nên càng dễ cảm ứng được linh khí. Vì vậy tu luyện tới mức độ nhất định, rất nhiều ma quỷ quái đường tắt, hấp thụ linh khí từ con người để tăng tu vi bản thân.
Tu sĩ và ma đối lập. Tu sĩ sử dụng quái để luyện đơn chế thuốc, làm pháp khí. ma lại nghĩ cách hấp thụ tinh lực của tu sĩ để đề cao tu vi.
Núi Vạn Vân, Thiên Hành cung là môn phái tu chân trung đẳng, chưởng môn là sư phụ Thanh Nguyên tiên quân, là sư thúc của Tử Dương chân nhân, cũng là người sống sót duy nhất của đời trước, cùng tiến nhập “tiên giai”, có vị trí vô cùng cao trời.
Tô Khả Nhi là nữ chính vạn người mê, nam nhân ngoại trừ tiên quân, Độc đế, mộng quỷ, thụ , cỏ tiên, còn có số lượng thần thú linh sủng nữa.
Nam chính đầu tiên xác minh là Thanh Nguyên tiên quân sư phụ rồi. Căn cứ vào thói quen viết văn của chị họ và phần hoàn thành, nàng có thể dự đoán nam chính tiếp theo xuất là Độc đế. Nữ chính trong quá trình chạy trốn lần lượt gặp Mộng quỷ, thụ , cỏ tiên, linh thú nào đó.... mị dược này, hiểu lầm này, duyên kiếp trước này, kìm lòng được bị mê hoặc này, trực tiếp bắt làm lò luyện này,... đủ loại thủ đoạn dây dưa với nhau. Dù sao gì trong truyện này thuyền ngày càng nhiều người, khẩu vị cũng ngày càng nặng. Nữ chính vừa may mắn vừa xui xẻo hết ở dưới nam nhân này đến nam nhân khác cau mày rên rỉ, nức nở cầu xin, cuối cùng tại cao trào liên tiếp mà hôn mê.
Chị họ a, để vừa viết nhiều mở rộng nội dung câu chuyện, lăn lộn tiền nhuận bút, trời biết an bài nữ chính bao nhiêu nam chính, bao nhiêu cuộc tình mong mang ^^
Quên , từ lúc nàng biến thành muội muội của nữ chính NP, thế giới này còn biết là nơi trong truyện hư cấu hay là thế giới tu chân song song, dù sao số phận sớm thoát li khỏi cái định ban đầu rồi.
hy vọng tất cả những gì xảy ra trước mắt chỉ là giấc mộng, tỉnh lại nàng chính là bên cạnh máy tính cùng chị họ thảo luận về câu chuyện thôi.
Tô Y Nhân thở dài sâu, nhắm mắt ngủ.
Trong giấc mơ nàng ràng nghe được thanh báo hiệu ngừng của QQ, còn có khung chuyện màu xanh da trời của chị họ điên cuồng gọi: Nhã, sao chuyện mà mãi em phản ứng gì thế? Mau xem, gần đây có vài độc giả kêu ngán xem văn H 1 nữ N nam rồi, em nghĩ xem chị có nên đổi thành văn 1vs1 nhỉ? Độc giả là thượng đế a!
Ý, chuyện gì xảy ra vậy? Giấc mộng này cũng là ràng?
Thanh Nguyên tiên quân là kẻ sống hơn ngàn năm, Tô Y Nhân rất sợ gặp , nhưng trì hoãn 1 ngày 1 dêm, đến Tô Khả Nhi cũng thể tìm cớ kéo dài, nàng đành phải gặp .
Thiên Hành cung ở mãi sâu trong núi Vạn Vân, xung quanh là rừng cây rậm rạp, linh khí thiên địa dị thường nhiều. Chỗ ở của Thanh nguyên tiên quân tên là Thính Đào viện, ở trong rừng trúc phía tây Thiên Hành cung. Gió thoảng qua, cành lá chập chờn, tạo ra thanh dễ nghe....
Có núi, có cây, xa xa còn có cái hồ lớn, phong cảnh ưu nhã linh khí tràn đầy, tổ sư khai phá nơi đây tuyệt đối là nơi tu luyện hoàn hảo.
sau lưng Tô Khả Nhi, Tô Y Nhân mê muội hít thở khí tinh khiết trong lành ở đây, cảm giác ngũ tạng lục phủ lần thứ hai được tẩy sạch. Giấc mơ tối qua cho nàng khẳng định, linh hồn nàng tạm thời xuất ra, chị họ vì mấy độc giả mà sửa chữa cốt truyện rồi. Vậy các nam chính định ra từ trước làm sao bây giờ? Trở thành người qua đường hay biến thành vật hy sinh?
Thính Đào viện là tòa viện gạch xanh ngói đỏ, trong nó ngoại trừ hai gã đầy tớ cũng chỉ có Thanh nguyên tiên quân.
Hai chị em vào trong sân, chỉ thấy người áo đạo sĩ trắng ngồi dưới tàng cây, thần thái yên tĩnh bình thản. Bề ngoài tuổi chừng hai bảy hai tám, tóc dài đen bóng búi đạo sĩ được giữu bằng trâm ngọc, mày kiếm sắc bén, mắt sáng như sao, sống mũi thẳng tắp, môi hồng mỏng dày, ngón tay ngư ngọc ưu nhã nắm lấy chén trà tinh xảo, chóp mũi cao thẳng tinh tế ngửi mùi trà thơm, trong mắt là hưởng thụ ôn nhu, quả là quân tử trang nhã thoát tục.
Đây là nam chính trong tiểu thuyết, quả nhiên đẹp trai giống người . Nhưng bộ dạng của bây giờ lại vô tình lộ ra chút cơ bắp, khí huyết tràn đầy, có chút dữ tợn gì sánh được.
Tô Y Nhân nhìn đến mức tròng mắt sắp rớt ra ngoài rồi. Trong tim vì vị tiên nhân như họa sau này phải chung vợ với bao nhiêu người mà có chút tiếc hận.
“hừ!” nhìn thấy vẻ si mê mặt nữ đệ tử, Thanh Nguyên tiên nhân cau lông mày, lạnh lùng hừ tiếng, vẻ tuấn nhã mặt tức bị che phủ bởi lớp băng lạnh.
“Sư phụ, đệ tử, đệ tử Y Nhân bái kiến sư phụ!” phát mình thất thố, Tô Y Nhân vội vàng thu lại vẻ hoa si của mình, quỳ sụp xuống.
“ ừ, thân thể hồi phục rồi?” Thanh Nguyên tiên nhân lãnh đạm hỏi, tiếng êm tai thanh nhã như suối chảy đầu xuân.
“tạ ơn sư phụ ban cho đệ tử Thiên hoa đại hoàn đơn, đệ tử hoàn toàn bình phục.” Tô Y Nhân rũ tay mực cung kính đáp, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, dám ngẩng đầu.
“Ngươi biết sai chưa?” Thanh Nguyên tiên quân hỏi, trong giọng đột nhiên ngập tràn lửa giận, ánh mắt lợi hại sắc bén như dao hướng về Tô Y Nhân quỳ dưới đất.
Dù có chứng cớ nhưng vẫn hoài nghi việc Khả Nhi trúng độc và Tô Y Nhân lúc nào cũng ghen ghét đố kị nàng có quan hệ. Tô Y Nhân chậm trễ trở về, càng làm gia tăng khẳng định việc này là do nàng làm, sợ phiền phức, việc bại lộ nên chạy án. vốn quyết định bỏ mặc nữ đệ tử này, nhưng Khả Nhi thiện lương lo lắng cho muội muội, khóc lóc năn nỉ mang nàng tìm Tô Y Nhân.
Khả Nhi rơi lệ làm thương đau lòng gì sánh được, đành phải mang nàng “tóm” muội muội biết chạy tới chỗ nào rồi.
cố tình muốn tìm Tô Y Nhân về, che đậy bằng cách dẫn Khả Nhi du ngoạn khu vực thành trấn xung quanh núi Vạn Vân. ngờ rằng ở ngoại ô Thanh thành cách núi Vạn Vân trăm dặm lại phát ra dao động của việc sử dụng pháp thuật do Thiên La Phách để lại. Chờ đến khi mang Khả Nhi đến đó, chỉ thấy Tô Y Nhân bị tà đạo sĩ đánh bay ra ngoài, nặng nề ngã mặt đất, sống chết .
Đệ tử của mình bị tà đạo môn phái giết?
nối hai lời, lập tức tiến lên giải quyết hai tên tà đạo sĩ kia.
Khả Nhi ô Tô Y Nhân còn hô hấp, khóc đến chết sống lại, cái gì mà phải đồng sinh cộng tử với muội muội. phát Tô Y Nhân tâm mạch vẫn còn dư lại hơi cuối, lập tứ xuất ra trăm ba mươi năm công lực cùng đủ các loại nguyên vật liệu trân quý chế thành Thiên hoa đại hoàn đơn, vô cùng khó khăn mới đoạt lại được mạng cho Tô Y Nhân.
Tô Y Nhân có phải hai lá gan lớn đến mức hạ xuân dược cho Khả Nhi ngay dưới mắt ? Nàng thể đúng hẹn về núi Vạn Vân có phải là do bị tà đạo sĩ để mắt tới, cản trở đường về?
Thanh Nguyên tiên quân vì việc ngoài ý muốn này mà thầm suy nghĩ. phải là kẻ mới bước vào đời như hai chị em họ Tô, đương nhiên biết, nữ đạo sĩ có tu vi nhất định, tư sắc tồi, ra ngoài rất dễ bị tà đạo sĩ chộp tới làm lò luyện, lấy bổ dương, linh lực sau cùng đều mất, khí hao tổn mà chết.
Trong lòng có loại ý nghĩ này, liền thử dùng lãnh khí uy áp, uy hiếp Tô Y Nhân chủ động nhận sai, khai ra rốt cuộc là có chuyện gì.
Chẳng lẽ muốn nàng là Tô Y Nhân muốn hại tỷ tỷ ruột? Thiên Thành cung phép tắc sâm nghiêm, hãm hại đồng môn, hủy bỏ công pháp, trục xuất sư môn, nặng tử hình tại chỗ.
Lúc nguyên chủ bỏ trốn, người mang theo ít ngân lượng cùng rất nhiều linh đan của đạo môn có thể đổi thành vàng bạc. Có pháp lực phòng thân, tình huống bình thường giữa người phàm lăn lộn bao lâu cũng thành vấn đề, tiền tài chỉ cần tiết kiệm, suốt đời ăn mặc lo. Hủy công pháp, trở thành nữ tử yếu đuối ai cũng có thể khi dễ, lại còn trục xuất, người có đồng nào, nữ nhân tay trói gà chặt liền ra nhập khất cái được rồi!
Tô Y Nhân ngẩng mặt dứt khoát : “Sư phụ, đệ tử sai rồi, đệ tử nên lưu luyến thế giới phồn hoa bên ngoài, quên mất phải sớm về sớm, bị tà phái tu sĩ để mắt tới, phiền phức sư phụ tự mình hạ sơn cứu giúp,” đem lý do sớm chuẩn bị xong ra.
“Chỉ có việc này?” Thanh Nguyên tiên quân lớn tiếng hỏi, tinh quang trong mắt bắn tới chỗ Tô Y Nhân.
cỗ khí thế vô hình hướng mình áp xuống, thân thể như bị vật gì chậm rãi đè nén, tim đập ngày khó khăn, gần như hít thở thông.
Tô Y Nhân thân thể run rẩy, giãy giụa kêu to: “Sư phụ, đệ tử . Con là vì thay tỷ tỷ mua đồ ăn vặt, cơ hội hiếm có, lại có pháp khí trong tay, giống như có thể mượn mà cần trả như trước kia, nên.....”
Nếu như Tô Khả Nhi dùng lời dối “mua đồ ăn vặt” này để biện luận với sư phụ, nàng phải căn cứ theo tính cách của nguyên chủ thân thể này mà trả lời thôi, vậy mới thành lời dối viên mãn.
Đây mới là nời .
Thanh Nguyên tiên quân rất hài lòng, thu hồi khí thế của mình, lạnh lùng : “Thanh Tâm viện tại còn để trống, ngươi dọn đến đó bế quan tu luyện, đội phá được tầng thứ tư của Thiên tâm bí quyết được ra ngoài.”
Thính Đào viện là nơi địa thế tốt nhất trong rừng trúc, vị trí linh khí dồi dào nhất, Tô tỷ muội bây giờ ở Nhã Trúc viện sát bên cạnh, mà Nghi Tâm viện ở cách đây hơn hai trăm mét về hướng bắc.
“sư phụ, sao lại muốn tách ta và muội muội xa nhau? Ta và nàng ở Trúc Nhã viện vô cùng tốt, trước đây tĩnh tọa tu luyện Thiên tâm bí quyết cũng có bất cứ trở ngại nào.”
Thị hầu bên người Thanh Nguyên tiên quân vô cùng bất mãn.
“Ta và muội muội từ khi trong bụng mẹ đến giờ vẫn chưa từng cách xa nhau, cầu nguwoif đừng tách chúng ta ra.”
Ngốc tỷ tỷ, tách chúng ta ra hai người sao ân ái được. Tà phái song tu vốn vấn đề nguyên tắc gì, nhưng chính phái vẫn còn chú ý đến bối phận đấy.
đợi Thanh Nguyên tiên quân mở lời, Tô Y Nhân vội vã dập đầu: “Đệ tử tuân mệnh!”
Tô Y Nhân vốn trong tình tiết ban đầu phải chết, nay lại chết, bị sư phụ Thanh Nguyên tiên quân và tỷ tỷ mang về núi, Tô Khả Nhi cần lỗ mạng vì muội muội báo thù mà ra ngoài tìm thuốc rồi gặp Độc đế.
Tô Khả Nhi và nam chính thứ hai tách ra, nàng có thể thảnh thơi tu luyện Thiên tâm bí quyết, học tập pháp quyết mà chị họ hư cấu ra rồi.
Lời tác giả: các độc giả thân , tác giả mới khẩn cầu like khẩn cầu cmt!