1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độ ấm - Tư Minh

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      @vulinh mấy chương đầu chưa đâu ,khúc sau mới hãi , nhiều kiến thức lắm :yoyo59:
      cố lên nhé :th_125:,càng khó càng thách thức :th_63::th_63::th_63:
      quỳnhpinkyvulinh thích bài này.

    2. Anna♥

      Anna♥ Well-Known Member

      Bài viết:
      129
      Được thích:
      1,368
      Nam chính lạnh lùng còn thích nuôi động vật máu lạnh :shiver: Ủng hộ vulinh, edit rất mượt :yoyo52: cơ mà cho ta góp ý mấy chỗ : "sum sê": xum xuê , "đèn trùm": đèn chùm, "xin hổi": xin hỏi, "gắn": rắn, "tim đập thùm thụp": tim đập thình thịch. Sr nàng cơ mà ta bị bệnh thích soi, đặc biệt là với mấy bộ ta thích :3
      vulinh thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      @Anna♥ nàng cứ soi nhiệt tình hehe, ta làm truyện trong tình trạng buồn ngủ lắm rồi nhưng vẫn phải cố nên nhiều lỗi quá, lần sau có phát lõi nào nàng nhớ nhắc ta nhaaaa... :-* :-*

    4. ngangong

      ngangong Active Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      166
      N9 biến thái đây, mém sặc bởi câu cuối của ảnh :v
      tks nàng nha, ngóng chương mới^^
      vulinh thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      3. Nóng như thiêu đốt(3)

      Ôn Hi có phần phiền não, thú cưng của người đàn ông u ám cứng nhắc kia nuôi dưỡng toàn là loài rắn đáng sợ, cả người bọn chúng đều tỏa ra loại tà khí bức người. Vừa nghĩ tới chuyện tối nay, cảm thấy khắp người sởn gai ốc, cảm giác về làn da trơn nhẵn lạnh lẽo u đó khiến khỏi run cầm cập. Trực giác cho biết, nên cách xa người đàn ông này ra, nhưng thực rất cần tiền. Đối với người nghèo, sinh tồn luôn đứng vị trí thứ nhất, huống hồ còn cố chấp bảo vệ ước mơ của mình, ước mơ xa vời như thế quả thực thích hợp với nghèo. Nhưng muốn trở nên nổi bật, muốn vượt qua xuất thân và hoàn cảnh của mình, tiến bộ thôi là chưa đủ để có thể tiến về phía trước.


      Ôn Hi thở dài, kiễng chân vừa đủ để thò tay rút quyển sách "A Documentary History of Art" giá, chợt có đôi tay xinh đẹp đoạt trước.
      *A Documentary History of Art: Tài liệu lịch sử nghệ thuật.


      Theo bản năng, quay đầu, là nam sinh trẻ tuổi có khuôn mặt tuấn tú. nhanh chóng thu lại ánh mắt, định rời . ngờ, chàng kia đột nhiên mở miệng

      "Cho "

      Vừa mỉm cười đưa quyển "A Documentary History of Art" màu đỏ gạch cho . Ôn Hi do dự trong giây lát nhưng vẫn nhận lấy, khẽ

      "Cảm ơn"

      Rồi bước nhanh ra khỏi kệ sách.


      Kỳ Bác Vũ nhìn theo bóng lưng , mái tóc của bé nữ sinh này đẹp, đen nhánh, so với sắc màu hoàng hôn lúc xẩm tối còn thẫm hơn ba phần. thể thừa nhận, thế giới này thực có chuyện nhất kiến chung tình. Trái tim của từ lúc bắt đầu trông thấy đập loạn nhịp mà vì bất kỳ lý do nào, khi trông thấy kiễng chân lấy quyển 'A Documentary History of Art", người từ trước tới nay luôn bình tĩnh như lại có thể ỷ vào ưu điểm chiều cao của mình, đoạt lấy quyển sách đó trước, chỉ vì muốn liếc nhìn lần. Đơn giản là ánh mắt thoáng lướt qua, cũng khiến thể chớp mắt, luôn tự phụ về vẻ bề ngoài xuất chúng của mình, nhưng trước mắt này dường như rất xứng với bốn chữ "Dung nhan tuyệt thế".


      Kỳ Bác Vũ vẫn đứng đó, chưa thể hoàn hồn sau khi thấy vẻ đẹp động lòng người của . Mãi lâu sau, dường như nhớ ra chuyện gì đó, bước nhanh về phía thủ thư.


      thủ thư nhìn thấy , lập tức nở nụ cười thân thiết

      "Bác Vũ, sao em lại đến đây? Với tủ sách của Viện Trưởng Kỳ và giáo sư Tống, em còn cần tới nơi này sao?"


      Kỳ Bác Vũ cười

      " Trương, chê cười em rồi, về gia sản, ba mẹ em sao có thể so sánh với Thư viện trường Sâm Mộc được chứ"


      "Em khiếm tốn quá. So với bộ sách quý "Tứ khố toàn thư" của nhà em chắc bộ sách trấn bảo của chúng tôi là 20 quyển "Từ luật" do Thanh Vạn Thụ biên tập trong thời kỳ 26 năm Khang Hi, có thúc ngựa cũng đuổi kịp ý chứ"
      *Tứ khố toàn thư: Tứ khố toàn thư (四庫全書) là bộ bách khoa lớn nhất trong lịch sử phong kiến Trung Quốc. Nó được hoàng đế Càn Long nhà Thanh giao cho 361 học giả, đứng đầu là Kỉ Quân và Lục Tích Hùng, biên soạn trong khoảng thời gian từ 1773 đến 1782. Với 4 phần lớn là Kinh (經), Sử (史), Tử (子), Tập (集), Tứ khố toàn thư tập hợp 10.000 bản thảo từ các bộ sưu tập của những triều đại phong kiến Trung Quốc (kể cả 3.000 bản thảo bị đốt vì nghi có tư tưởng chống Thanh) thuộc tất cả các lĩnh vực khoa học tự nhiên, khoa học xã hội, lịch sử, triết học và văn học nghệ thuật. Tổng cộng bộ sách này có 79.000 phần nằm trong 36.381 quyển, 2,3 triệu trang sách và khoảng 800 triệu chữ.
      *Khang Hi (niên hiệu vua Thánh Tổ nhà Thanh, Trung Quốc, công nguyên 1662-1722)



      Những lời này là . Cha của Kỳ Bác Vũ, Kỳ Lâm Phủ là Viện trưởng viện văn học đại học Sâm Mộc, mẹ , Tống Thư Nhàn là giáo sư Viện nghệ thuật. Trước kia, Kỳ Lâm Phủ là học trò của nhà sử học Ngu Dật Kỳ, ông là chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực lịch sử cổ đại Trung Quốc, còn Tống Thư Nhàn thời trẻ du học bên pháp, chủ yếu nghiên cứu lịch sử mỹ thuật Phương tây. Trong nhà họ cất giữ cực kỳ nhiều sách quý. Xuất thân từ gia đình có truyền thống học tập, nhưng Kỳ Bác Vũ mới 23 tuổi là nghiên cứu sinh chuyên nghành ngôn ngữ Á-Phi, đại học Sâm Mộc.

      *Hệ ngôn ngữ Á-Phi là tên gọi chung các ngôn ngữ có quan hệ thân thuộc phân bố ở Tây Á và Bắc Phi, tên gọi thường dùng khác là "hệ ngôn ngữ Hamito-Semitic". Địa bàn phân bố cụ thể của hệ ngôn ngữ này từ bán đảo Ả Rập qua Bắc Phi đến Maroc, phía bắc đến vùng núi Kavkaz và phía nam đến tận khu vực Xích Đạo. Tổng số người sử dụng hệ ngôn ngữ này gần 200 triệu, riêng tiếng Ả Rập trong hệ ngôn ngữ này có tới 100 triệu người sử dụng


      Ngay sau đó, Kỳ Bác Vũ chỉ cười điềm đạm tiếng, giống như vô tình nhìn vào màn hình máy tính bàn,

      " Trương, em muốn tra cứu nơi để tài liệu về ngôn ngữ Tocharian, có thể cho em mượn dùng máy tính lúc được ạ"
      *Tocharian (Thổ-hóa-la – Tokhāni, Tochanisch, Le-Tokhanien)dạng ngôn ngữ Ấn-Âu miền Cận Đông. Ngôn ngữ này từng được đề cập tới trong truyện Đức phật và nàng của Chương Xuân Di.


      Trương Phẩm Tảo cười

      "Khách sáo làm gì, em tự tra "


      "Vậy em khách sáo nữa"

      Kỳ Bác Vũ nghe lời, thành thạo đánh từ khóa trong hệ thống cho mượn sách, tra tìm thông tin người mượn quyển "A Documentary History of Art"


      Ôn Hi. Năm ba, chuyên ngành văn học ngữ, học viện Ngoại ngữ.


      Kỳ Bác Vũ đọc thầm trong lòng, chưa bao giờ nghe nhắc tới tên trong trường. Có thể trong ấn tượng của , con nếu có ba phần sắc đẹp, chắc chắn có năm phần ăn diện huyênh hoang khoác lác, nhưng nhìn cách ăn mặc của lại vô cùng giản dị gọn gàng. Khuôn mặt xinh đẹp, khiêm tốn vậy mà lại nổi tiếng, đúng là phải người tầm thường. Kỳ Bác Vũ càng nảy lên hứng thú với Ôn Hi.


      Mặt trời lặn đằng Tây, Ôn Hi ôm sách về ký túc xá.


      Trong ký túc xá chỉ có mỗi mình Lý Vi Vi, nàng ngồi trước bàn có cái gương lớn hình bầu dục, dí sát mặt soi gương. Ôn Hi lặng lẽ nhét sách giáo khoa của môn học ngày thứ hai vào trong túi, rồi ngập ngừng

      "Mình tìm được việc làm thêm, cách trường rất xa, buổi tối mình quay lại ký túc xá mà về nhà ngủ"


      Lý Vi Vi nhướng mắt liếc nhìn , đuôi mắt cố tình kéo dài, ánh mát cong cong, châm biếm

      "Ừ, sao? Cậu báo cáo với tôi làm gì? Tôi nào phải người phát tiền lương cho cậu?"

      xong, ta lại tập trung soi gương.


      con ong bắp cày bay vù vù ngang qua cửa sổ ký túc xá, bị ánh mặt trời chiếu xuống tỏa ra ánh vàng xinh đẹp. Ôn Hi im lặng, tiếng động đóng cửa rời .


      Ăn cơm tối trong căntin xong, Ôn Hi dắt xe đạp ra ngoài, lên xe về hướng công viên Long Thần.


      Công viên Long Thần cách khá xa trung tâm thành phố, xe đạp mất khoảng hơn tiếng. Ôn Hi vừa đạp xe, vừa suy nghĩ buổi học sáng mai bắt đầu lúc tám giờ, vậy phải xuất phát lúc 6 rưỡi mới đảm bảo tới trễ.


      Mùa hè nên trời tối muộn, lúc tới công viên Long Thần Ôn Hi nhễ nhại mồ hôi, cả bầu trời là màu xám xanh, yên tĩnh. Xa xa, có thể trông thấy ràng sắc màu rực rỡ của những đóa hoa, khiến cho những bông hoa khô héo phải đỏ con mắt. Ôn Hi nhớ lại cuộc sống khi còn trong con ngõ , nơi đó, thực vật có gì khác ngoài hành và tỏi. Hoa phượng tiên và cây dành dành sinh trưởng ở đáy chậu tráng men thủng hoặc là trong cái ống nhổ. Xem ra, thực vật cũng giống con người, cũng chia thành ba bảy loại.


      Sau khi lặng lẽ lướt mắt nhìn qua, Ôn Hi nhấn chuông cửa hàng rào chạm trổ hoa văn.


      Hàng rào mau chóng mở ra, Ôn Hi dắt xe qua cửa, hàng rào lại từ từ khép lại.


      nghĩ xem nên để xe đạp ở đâu, vì quy tắc của nhà giàu quá nhiều, hy vọng phạm phải điều kiêng kỵ. Trông thấy Stevenson biết từ đâu ra, Ôn Hi vội lễ phép chào hỏi ông.


      Ông quản gia luôn nho nhã lễ độ, ông dẫn Ôn Hi vào gara.


      Có vài chiếc xe đậu trong gara, thương hiệu cái nào cái nấy đều hàng trăm vạn. Ôn Hi biết mình càng phải thận trọng. Stevenson ở bên cạnh lặng lẽ chú ý biểu tình của Ôn Hi, thấy ánh mắt vẫn trong veo như thường lại tăng vài phần hảo cảm với .


      Khi Stevenson dẫn Ôn Hi vào trong phòng, Mạc Phó Tư để nửa thân trần, mặc cái áo sơ mi tím đậm vào, Ôn Hi vội cúi thấp đầu xuống.


      Vẻ mặt Stevenson chê trách , nhưng cũng gì thêm.


      Đợi Mạc Phó Tư cài nốt khuy áo cuối cùng rồi mới mở miệng

      "Ông đưa ta tới phòng dành cho khách, tôi cho bọn tiểu Thanh ăn rồi, giờ tôi phải ra ngoài có việc, có chuyện gì để lúc tôi về hẵng "


      "Vâng, thưa thiếu gia"

      Stevenson hơi cúi người

      "Có cần gọi lái xe ạ?"


      " cần. Tôi tự mình lái xe"

      Dứt lời, bước từng bước chân dài ra ngoài.


      Stevenson nhìn Ôn Hi, tiếng "Đợi" rồi bước nhanh ra ngoài. lát sau đó mởi quay lại.


      "Tiểu thư Ôn Hi, mời theo tôi"


      "Stevenson tiên sinh, ông gọi tôi Ôn Hi là được. Đừng khách khí như vậy"


      Stevenson mỉm cười với

      "Tiểu thư Ôn Hi, dây là quy tắc"


      Phòng dành cho khách ở gần vườn hoa, có cửa sổ sát đất và cả cái sân tráng lệ.

      "Ôn Hi tiểu thư, cứ tự nhiên. Có nước uống trong bình bạc bàn. Đương nhiên nếu cần đồ uống khác có thể với tôi"


      Ôn Hi xua tay liên tục

      "Cảm ơn ông. Tôi uống nước là được rồi"


      Stevenson kéo lưng chừng tấm cửa kính ra, xung quanh cửa được làm bằng gỗ đồi mồi, chạm trổ hoa văn và khảm trai:

      "Phía sau là phòng vệ sinh"


      Sau khi ông quản gia , Ôn Hi bỗng nhiên nảy sinh cảm giác , giường cực kỳ mềm mại, ngồi ở mép giường, gần như dám tự tiện nhúc nhích, dường như chỉ cần động đậy tỉnh giấc. thấy mình như ở trong cung điện phương Tây, có điều tự bản thân cũng hiểu , phải nàng công chúa mà là đầy tớ.


      Nghĩ tới đây, bình tĩnh lại, móc quyển sách giáo khoa tiếng từ trong túi ra, cúi đầu đọc chăm chú.


      Thời gian Mạc Phó Tư ra ngoài ngắn hơn dự đoán, vì thế khi ngẩng đầu, nhìn thấy người đàn ông cứng nhắc xuất trước mặt, tránh khỏi kinh hãi, nhanh chóng đặt sách xuống, đứng dậy,

      "Mạc tiên sinh"


      Ánh mắt Mạc Phó Tư nhìn nữ sinh cả người căng thẳng rồi chuyển qua quyển sách giáo khoa văn học ngư chuyên ngành, chợt mở miệng hỏi

      " học ngành gì?"


      "Tôi học ngữ"

      Ôn Hi trả lời cách thỏa đáng.


      Mạc Phó Tư lười biếng, nhìn

      " đáng tiếc"


      Ôn Hi hiểu lý do vì sao, nhưng Mạc Phó Tư lại tiếp tục đề tài này

      " theo tôi"

      Rồi chắp tay ra ngoài cửa. Ôn Hi lo sợ, bất an theo phía sau . Cuối cùng vẫn là Stevenson đứng ngoài cửa trông chừng, cho ánh mắt an ủi.


      được hai bước, Mạc Phó Tư đột nhiên quay đầu lại hỏi

      " tắm chưa?"


      Khuôn mặt Ôn Hi thoáng đỏ bừng

      "Trước khi tới tôi tắm rồi"


      Ánh mắt Mạc Phó Tư chậm rãi quét qua người từ đầu tới chân

      "Stephen, ông đưa ta tới Lâm Dục Gian tắm rửa. Đưa gel tắm của tôi cho ta"


      "Vâng, tôi biết rồi thưa thiếu gia"

      Ông quản gia dân Ôn Hi tới Lâm Dục Gian, rồi đưa đồ tắm, khăn mặt và gel tắm cho .


      biết gel tắm là nhãn hiệu gì, mùi vô cùng thanh đạm, bên trong mơ hồ tỏa ra mùi hương Absinthe. Ôn Hi đứng dưới vòi hoa sen nhưng lại cảm giác được loại khuất nhục vô hình, kiểu tắm này chẳng khác gì với kiểu tắm dành cho phi tần thấp hèn thời cổ đại, họ bị lột sạch đồ và gói kỹ lưỡng sau đó đem dâng hiến cho vua, thậm chí cảm thấy mình còn bằng họ. Bọn họ dù tốt dù xấu cũng là hầu hạ đấng cửu ngũ chí tôn, còn phải hầu hạ động vật.


      Nhưng vì cuộc sống sinh tồn cấp bách, ai cũng bảo khuôn mặt càng lớn càng quyến rũ, ai tin bình hoa có học thức, tất cả chỉ bởi bình hoa. Dù có xinh đẹp nhưng vẫn có nỗi khổ, người ta nhìn chỉ nhìn gương mặt và thân thể, đúng là chuyện xót xa.
      *Bình hoa : Ví với xinh đẹp, quyến rũ. Đặc điểm của bình hoa là vẻ đẹp bề ngoài, sờ vào trơn loáng. Về hình dáng nở to, ở giữa thắt lại, xuống dưới cong lên no tròn. hình chữ S đầy đặn. Mọi thứ đều cực kỳ giống vẻ ngoài của mỹ nữ – dáng người hấp dẫn, thân thể quyến rũ, làn da mịn màng, dung nhan xinh đẹp. Song giá trị của bình hoa thực dụng, chỉ có thể dùng trang trí góc, lưu ý còn có thể rơi vỡ tan tành. Tựa như những xinh đẹp mà ngốc nghếch vô tích


      Tắm xong, lần đầu tiên mặc loại áo tắm này, buộc mãi đai lưng mới được, luôn cảm thấy cổ chữ V khoét hơi sâu, trước khi ra yên tâm sờ soạng túi chiếc quần jean của mình, thấy chiếc dây chuyền nút áo vẫn yên tĩnh nằm bên trong mới ôm quần áo vừa thay, ra khỏi phòng tắm. Vừa ra phải đối mặt với ánh mắt của người đàn ông lạnh lùng kia, theo phản xạ, kéo vạt áo khép lại.


      Mạc Phó Tư nhìn động tác lén lút của , nhếch miệng

      "You are not my taste" ( phải khẩu vị của tôi)


      Khuôn mặt Ôn Hi thoáng đỏ bừng.


      May là tiếp tục trêu , nhưng ra hiệu bảo theo .


      Đích đến là căn phòng dành cho khách kia. Lúc này, đệm là chiếc mâm với con rắn gầy màu xanh lục. Thấy có tiếng động, nó ngóc đầu lên.


      Ôn Hi lạnh cả sống lưng. Mạc Phó Tư tiến lên, búng cái vào đầu tiểu Thanh, tiểu Thanh ngoan ngoãn hạ thấp đầu xuống.


      "Lên giường"

      Mạc Phó Tư mặt đổi, chỉ vào bên giường.


      Ôn Hi há miệng, run rẩy ngồi xuống mép giường, dưới ánh mắt áp bức, lạnh như băng của Mạc Phó Tư, cứng đờ nằm xuống bên giường. Tiểu Thanh tự động bò tới sát cạnh người , Ôn Hi kìm được, run rẩy. nghe thấy có tiếng cười giễu cợt vang lên. Từ miệng Mạc Phó Tư phát ra tiếng huýt sáo dài, tiểu Thanh lập tức ngoan ngoãn bò tới cột trụ bên trái phía cuối giường. Nó cuộn như xoắn ốc bên cái mâm. Cái đuôi thỉnh thoảng khẽ lay động.


      Hóa ra chỉ là như vậy thôi sao?


      Ôn Hi lập tức thở phào nhõm. ngờ khóe miệng Mạc Phó Tư khẽ nhếch lên, cách gian tà

      "Ban đêm có lẽ tiểu Thanh lại bò xuống nữa đấy"


      Sắc mặt của Ôn Hi trong giây lát trở nên trắng bệch như ga trải giường.


      Mạc Phó Tư chợt cười vui vẻ. tùy tiện nhíu mày, ngả ngớn huýt sáo

      "Chúc các bạn ngủ ngon"

      Đáng tiếc, hề nghe thấy chút xíu thành ý nào trong câu của , ngược lại, Ôn Hi cảm giác như đó là lời nguyền rủa vậy. bước cách thong thả mang theo vẻ lười biếng, ra ngoài còn quên tiện tay tắt đèn, đóng cửa lại.

      *Hoa phượng tiên: là loài thực vật thuộc họ Bóng nước
      [​IMG]
      *Cây dành dành: còn có tên khác là chi tử, thuỷ hoàng chi, mác làng cương (Tày)...(danh pháp hai phần: Gardenia jasminoides Ellis, đồng nghĩa: G. augusta)
      [​IMG]
      *ống nhổ:
      [​IMG]

      *Absinthe - loại đồ uống được làm từ các loại thảo mộc, trong đó thành phần chính là cây khổ ngải (tên khác Ngải Chi, cùng họ với ngải cứu).
      Mang màu xanh ngọc của cây lá, thứ đồ uống này còn có tên gọi khác là Nàng Tiên Xanh. Absinthe được đồn thổi là loại bùa mê làm cho người uống bị mê hoặc, gặp ảo giác. thực tế, loại đồ uống này hề nguy hiểm. Nguyên nhân tai tiếng của Absinthe là Thujone, chất hóa học được chiết xuất từ Artemisia Absinthium hay cây khổ ngải. Các tác dụng của chất này khiến cho Mỹ và vài nước châu Âu cấm lưu hành Absinthe. Tuy nhiên, những nghiên cứu cho thấy mức độ Thujone có trong Absinthe đồ uống là rất ít và hề ảnh hưởng đến sức khỏe. Với mức độ đó, nó thậm chí còn thể gây ra buồn nôn hay khó chịu.
      [​IMG]


      P/S Mừn có điều mún :'> Các bạn thấy có cần thiết phải chú thích nhiều thế kia hơm, nếu các bạn thấy k cần thiết cứ comt nêu ý kiến để mình biết nha hehe...xia xịa :-*
      Last edited: 5/1/15
      Chris, lazybee, 10129 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :