1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

ĐỘC VƯƠNG HẮC SỦNG: QUỶ VỰC CỬU VƯƠNG PHI - Ly Miêu Đương Thái Tử

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      Chương 15: Trường Ca Nguyệt nhân xấu, tâm hắc (2)


      Editor: Vân Du

      "Ngũ muội muội, ngươi cho rằng tỷ tỷ ta là người hám lợi giống như kẻ quái dị đó sao? Ngươi suy nghĩ chút gần đây phụ thân vì cái gì mà rầu rĩ?"

      Trường Ca Ngữ Kiều giật mình, "Quân lương!" Kỳ nàng căn bản cũng biết cha nàng vì cái gì mà rầu rĩ? [=.=] Nhưng chung quy cũng vẫn là chữ tiền!

      Trường Ca Ngữ Tình vội vàng gật đầu, "Chúng ta phải là đoạt đồ của kẻ quái dị kia, mà là vì phụ thân phân ưu."

      Trường Ca Ngữ Kiều đầu tiên là sững sờ, sau đó lập tức nở ra nụ cười tự cho rằng rất dịu dàng, "Phải, đích nữ Trường Ca Nguyệt có nhiều thứ đồ tốt như vậy lại chịu vì phụ thân phân ưu, nàng xứng làm đích nữ!"

      Trường Ca Ngữ Tình gật gật đầu, thế nhưng trong tay lại ôm khư khư cái bình sứ cẩm thạch chịu buông tay.

      Bích Trúc mắt thấy những người này muốn cướp đồ của tiểu thư nhà mình liền , "Các ngươi để xuống, để xuống, kia đều là phu nhân lưu lại cho tiểu thư , lưu lại cho tiểu thư!"

      Bích Diệp tiến lên hung hăng đạp Bích Trúc cước, Bích Trúc cắn răng, "Bích Diệp, từ trước tới giờ tiểu thư đối xử với ngươi cũng đến nỗi tệ, nhưng ngươi..."

      Bích Diệp cười lạnh, "Đối đãi với ta tệ, là buồn cười! Nàng có từng cho ta cây trâm vàng sao? Có từng cho ta bộ y phục lụa là sao? Nàng có thể..." Nàng có thể làm cho ta trở thành di nương sao? [quào!!!]

      "Ngươi quả thực có lương tâm! Năm đó ngươi mắc bệnh đậu mùa suýt nữa chết, chính tiểu thư cầu xin lão gia mãi, người mới đồng ý mời đại phu đến khám cho ngươi!" Bích Trúc hung hăng cắn răng, phẫn hận nhìn vẻ mặt “chuyện phải làm” của Bích Diệp.

      Bích Diệp cười lạnh, "Vậy như thế nào, nàng để cho ta sống sót nên cũng phải để cho ta sống tốt hơn!" Làm đầy tớ cả đời có khác gì cái chết đâu!

      Hơn nữa, Trường Ca Nguyệt cứu mình phải là vì khiến cho nàng (BD) hầu hạ nàng (TCN) hay sao?

      "Ngươi, lúc tiểu thư hôn mê ngươi đến đưa thuốc ta còn tưởng rằng ngươi sửa đổi , nghĩ tới..." Bích Trúc tức giận.

      Bích Diệp bộ dáng giễu cợt, nhìn Bích Trúc giống như nhìn kẻ ngu ngốc, "Đưa thuốc? Ngươi có biết thuốc ta đưa đến là thuốc gì ? Ha ha ha ha, thuốc kia có thể lấy mạng của kẻ nghèo kiết xác kia, ta cũng cảm thấy kỳ quái đâu!"

      Bích Trúc sững sờ, dám tin nhìn Bích Diệp, "Ngươi thế nhưng lại dám hạ độc tiểu thư!"

      Bích Diệp kêu rên, "Đừng khó nghe như vậy, nàng phải có chết sao!"

      Trường Ca Ngữ Kiều vội vàng ôm lấy "Nam Quách tiên sinh" chính phẩm, sau đó lại mở cái rương dài khoảng nửa thước đựng đồ trang sức.

      "Khó mở như vậy?" Trường Ca Ngữ Kiều dùng toàn bộ sức lực muốn mở cái rương trang sức kia ra, "Ta, trời ạ…” Trang sức lấp lánh bằng vàng khiến nàng lóa mắt. [mù luôn !]

      Nàng mặc dù là đích nữ của phủ tướng quân, nhưng bọn họ cũng phải là thế gia nhà giàu có, nhớ lại nội tình, ông ngoại của nàng, Gia Cát gia mới là thế gia, đáng tiếc nàng bất quá chỉ là ngoại tôn nữ mà thôi!

      Cho nên cho dù là đích nữ nhưng đồ trang sức của nàng cũng có trân quý và nhiều như vậy!

      Trường Ca Ngữ Tình cảm thấy hô hấp của mình đều rối loạn, nàng thả bình sứ cẩm thạch trong tay ra, cầm lên cây kim trâm, sợi dây chuyền nhét vào trong ngực.

      Trường Ca Ngữ Kiều nuốt ngụm nước bọt, "Bích Diệp, đem áo ngoài của ngươi cởi ra!" [sao áo của thím thím cởi, còn biết ngại sao, hừ!]

      Bích Diệp a tiếng, hiển nhiên có chút muốn, Trường Ca Ngữ Kiều trừng hai mắt, bích Diệp vội vàng thoát áo ngoài, quần áo bên trong của nàng tương đối mỏng, ngoại trừ quần áo quần áo bên trong, còn lại chính là cái yếm, nếu thoát áo ngoài ra, nàng như thế nào ra khỏi cửa!

      Mà Trường Ca Ngữ Kiều lại hồn nhiên mặc kệ những thứ này, chỉ lo liều mạng đem đồ trang sức ném vào áo ngoài của Bích Diệp.

      Trường Ca Ngữ Tình cũng cam lòng chịu yếu thế, "Bích Hoa, đem áo ngoài của ngươi cũng..."

      Trường Ca Nguyệt vào khuê phòng của mình, chứng kiến hai tiểu thư "Tôn quý" này ở trong khuê phòng của nàng ép nha hoàn thoát y phục, sau đó liều mạng đoạt đồ đạc của nàng, nàng hơi bất đắc dĩ vuốt vuốt cái trán, giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên "Các ngươi ở trong này cởi quần áo có phải hay cần phải hỏi qua chút chủ nhân của nơi này nha..."

      Trường Ca Ngữ Kiều cùng Trường Ca Ngữ Tình sững sờ, lập tức nhìn người vừa mới trở về, Trường Ca Nguyệt.

      Trong nháy mắt xấu hổ và giận dữ làm cho Trường Ca Ngữ Kiều mặt đỏ lên, Trường Ca Nguyệt bĩu môi: "Ngũ muội muội, cùng là con vợ cả, sao ngươi có thể biết xấu hổ như vậy!"

      "Ta..." Trường Ca Ngữ Kiều nhất thời cứng họng, trong lòng rối rắm , "Trường Ca Nguyệt, phụ thân gần đây vì chuyện quân lương mà rầu rĩ. Ngươi thân lại có nhiều vàng bạc châu báu như vậy thế nhưng lại vì phụ thân mà phân ưu, Trường Ca phủ của chúng ta có đích nữ như ngươi vậy, ngươi quả thực xứng làm nữ nhi của phụ thân!”

      Trường Ca Nguyệt chu chu môi, Trường Ca Ngữ Tình lại cho rằng Trường Ca Nguyệt chột dạ, liền " tại chúng ta là thay ngươi dâng tặng cho phụ thân, ngươi cần phải cảm tạ chúng ta. Nếu là còn có chút báo đáp phụ thân lương tâm phải cho chúng ta tìm vài cái hộp gỗ đến." Nhiều đồ như vậy chỉ riêng là vừa thấy áo ngoài khả chứa nổi.

      Bích Trúc vội vàng xông lên giữ chặt lấy ống tay áo của Trường Ca Nguyệt, "Tiểu thư... thể cho các nàng nha..." Lúc trước, những đồ vật có giá trị ở trong tay của tiểu thư ít lần đều bị ngũ tiểu thư cùng nhị tiểu thư lấy hết.

      "Tiện tỳ, nơi này đâu đến lượt ngươi chuyện!" Trường Ca Ngữ Tình căm phẫn nhìn tiểu nha hoàn có mắt tròng bên cạnh Trường Ca Nguyệt, liền rút trường tiên bên hông ra hướng Bích Trúc đánh xuống.

      Trong mắt Trường Ca Nguyệt xẹt qua tia tàn khốc, lách mình đem Bích Trúc bảo hộ ở phía sau, sau đó trở tay bắt lấy trường tiên của Trường Ca Ngữ Tình.

      Trường Ca Ngữ Tình đón lấy ánh mắt của Trường Ca Nguyệt, trong mắt chẳng những có kinh hoảng, ngược lại lộ ra tia đắc ý.

      Trường Ca Nguyệt lông mày khẽ nhếch, cỗ khí theo hai đầu lông mày lưu động, "Ta biết là có nên tán dương chỉ số thông minh được nhiều lắm của ngươi, hay là nên ca ngợi ngu xuẩn của ngươi đây?” Nàng chỉ tiện tay bôi chút độc dược lên trường tiên của ả mà thôi. Hừ, chỉ bằng ả mà cũng dám ở địa bàn của nàng dương oai sao?

      xin lỗi, Trường Ca Nguyệt nàng phải là quả hồng mềm ai muốn nắn sao nắn!

      Trường Ca Nguyệt dùng sức chút, trực tiếp giữ chặt trường tiên, liền đạp cước vào ngực trái của Trường Ca Ngữ Tình, sau đó thả tay cầm trường tiên ra, roi lập tức bắn ngược về phía ả.

      "A! Ngũ muội, cứu ta!" Trường Ca Ngữ Tình quan tâm thể diện mà nằm lăn lộn mặt đất tránh né roi của Trường Ca Nguyệt.

      Loại độc mà Trường Ca Nguyệt bôi trường tiên của nàng khi bị dính vào da sinh ra đau nhức, thậm chí chảy mủ, tuyệt đối thể bị nó đụng trúng!

      Trường Ca Nguyệt giống như là mèo vờn chuột, mỗi khi vung roi đều nhằm vào Trường Ca Ngữ Tình mà hạ xuống, nhưng hết lần này đến lần khác nàng lại cố tình đánh hụt, làm cho ả ta nằm mặt đất ngừng lăn lộn.

      Lúc này, Trường Ca Ngữ Kiều đứng ở bên, trong mắt lên tia kinh ngạc, nữ nhân trước mắt này cùng với phế vật kia là cùng người sao?

      "Ngũ muội, cứu ta với!" Trường Ca Ngữ Tình dưới mặt đất lăn lộn đến quần áo cũng sắp bị nhào nát, tóc tai tán loạn, cả người chật vật thôi.

      Trường Ca Ngữ Kiều khó chịu hừ tiếng, rút trường kiếm đeo ở bên hông ra, nhưng lại nhanh chậm , "Trường Ca Nguyệt, đủ rồi!"

      Nàng cũng phải quan tâm Trường Ca Ngữ Tình, chỉ là ở đây còn có nàng, chưa tới phiên Trường Ca Nguyệt kẻ quái dị này đến ra vẻ ta đây! [quào, tự tin dữ! =.=]

      Trường Ca Nguyệt quả nhiên dừng lại tay nhàn rỗi vuốt vuốt trường tiên, giữa lông mày lại mang theo chút vui vẻ, "Ngũ muội, như thế nào?"

      "Ngươi biết võ công?" Trong mắt Trường Ca Ngữ Kiều mang theo tia thể tin được, nên biết Trường Ca Nguyệt thế nhưng là điển hình của phế vật nha!

      Trường Ca Nguyệt cười lạnh!

      Trường Ca Ngữ Kiều nhìn đến Trường Ca Nguyệt trong mắt mang theo ngoan, phẫn nộ trong lòng giống như muốn đem nàng thiêu cháy!
      ChrisVũ Nguyệt Nha thích bài này.

    2. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      2 con mụ ngu ngốc, tham tiền còn bày đặt ra vẻ lời hoa mỹ là bổ sung quân lương, ta phi, ong cha thiếu quan lương có triều đình lo, mắc mớ gì phải bán vàng nhà mình lo quân lương chứ. hư!

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 16: Ngươi có thể làm gì được ta? (1)

      Editor: Vân Du


      Con của chủ mẫu và di nương vốn là kẻ thù đội trời chung, mà Trường Ca Ngữ Kiều nàng ngày hôm nay bẻ gãy tất cả cánh chim của kẻ quái dị chiếm vị trí đích nữ này, "Trường Ca Nguyệt, rất nhanh ngươi phát ra, trong mắt ta ngươi chẳng là gì cả, bởi vì thứ ta học được chính là võ học chính thống của Gia Cát gia!"

      Ngoại công Gia Cát Phái của nàng chính là chiến thần bách chiến bách thắng của Đông Mạch quốc!

      Trường Ca Nguyệt lạnh lùng cười tiếng, nữ nhi của Trường Ca gia lại lấy võ học của Gia Cát gia làm ngạo*, biết cha của nàng nếu nghe được những lời này có hay bị tức chết! Nhưng là võ học của Gia Cát gia rất giỏi sao?

      "Cũng rất nhanh thôi, ngươi biết trong mắt ta, ngươi cũng chẳng đáng xu!" Hừ! Kiếp trước, nàng cùng với Trường Ca Ngữ Kiều từng so tài, chỉ là khi đó nàng nhường cho người được gọi là "Tiểu biểu muội" này mà thôi.

      giờ nàng liền thay đời trước của chính mình chỉ điểm chút ‘tiểu hiệp nữ’ này củaTrường Ca gia !

      Trường Ca Ngữ Kiều cắn rang, “Xem kiếm!” Kiếm phong sắc bén trực tiếp hướng thẳng về phía ngực trái của Trường Ca Nguyệt, hôm nay giết được kẻ quái dị này nàng cùng Đại tỷ trở thành đích nữ chân chính của phủ Trường Ca!

      Trường Ca Nguyệt cười lạnh, chỉ là thùng rỗng mà cũng đòi kêu to sao? Mới chỉ học được chút da lông mà nghĩ chính mình là cao thủ, hừ “Ngu xuẩn!”

      “Ngươi dám mắng ta?” Trường Ca Ngữ Kiều kiếm phong trong tay xuất ra nhanh hơn, ngay lúc nàng cho rằng phía trước ngực của kẻ quái dị đầm đìa máu tươi, lại phát Trường Ca Nguyệt thế nhưng lại có thể quỷ dị tránh thoát khỏi trường kiếm của nàng!

      “Hừ, mới chỉ là khởi động thôi!” xong, nàng ta chỉnh lại độ lệch của kiếm, “Hư vô kiếm pháp!”

      Trường Ca Nguyệt lạnh lung cười tiếng, trường tiên trong tay trực tiếp phá tan hàng vạn bóng kiếm phía trước mặt, siết chặt lấy trường kiếm, “Ngũ muội, ‘Hư vô kiếm pháp’ phải dung như vậy!”

      Lạch cạch, theo chuyển động cổ tay của Trường Ca Nguyệt bảo kiếm trong tay Trường Ca Ngữ Kiều trong nháy mắt bị hủy thành vô số mảnh vụn!

      “A, kiếm của ta!” Tận mắt chứng kiến bảo kiếm của mình cứ như vậy mà bị hủy, Trường Ca Ngữ Kiều thét chói tai, “Ngươi thế nhưng lại hủy kiếm của ta!”

      Khóe môi Trường Ca Nguyệt khẽ nhếch, “Hủy cũng hủy rồi, ngươi có thể làm gì được ta?” Nàng (TCN) muốn mạng của nàng (TCNK) chẳng lẽ còn phải hỏi ý của nàng ta trước hay sao?

      “Ta giết ngươi!” Lần này Trường Ca Ngữ Kiều quả bị chọc giận tới mức phát điên luôn rồi! Thanh kiếm này là người nọ đưa cho nàng, thế nhưng lại bị hủy trong tay của kẻ quái dị này, “A!” Nàng ta tiện tay cầm lấy món đồ sứ ở bên cạnh, mặc kệ cho đó có phải là đồ sứ hoa văn màu của Quách tiên sinh gì đó hay , hướng Trường Ca Nguyệt ném tới.

      Trường Ca Nguyệt lạnh lung nhìn Trường Ca Ngữ Kiều nổi điên, “Thẹn quá hóa giận sao? Hừ, Ngũ muội, lần này xem như Tam tỷ ta hảo hảo chỉ dạy cho ngươi, ‘Hư vô kiếm pháp’!”

      Trường Ca Nguyệt tay run run trường tiên, vốn chỉ là trường tiên bình thường thế nhưng trong nháy mắt lại xuất ra hàng ngàn hàng vạn trường tiên, làm cho người khác phân trong vô số thân ảnh đó đâu là , đâu chỉ là ảo ảnh!

      “A!” Đau đớn kịch liệt làm cho đầu óc của Trường Ca Ngữ Kiều thanh tỉnh, mới nhận ra bản thân mình bị trường tiên đánh cho thương tích đầy mình. [xin lỗi, khúc này ta chém :)))]

      Mà trong tay Trường Ca Nguyệt lại cầm món đồ sứ mới vừa rồi còn nằm tay của Trường Ca Ngữ Kiều!

      Trường Ca Ngữ Kiều chưa kịp nổi điên, lại cảm giác được vô số hư ảnh của trường tiên quất vào người nàng, khiến cho cả người nàng bị thiên thiên vạn vạn hư ảnh trường tiên bao lấy, thanh da người bị trường tiên quất truyền vào trong tai của mỗi người.

      Tất cả mọi người đều dung ánh mắt thể tin được nhìn cảnh tượng diễn ra trước mắt mình, Ngũ tiểu thư bị bóng đen bao lấy, thương tích đầy người!

      Trường Ca Ngữ Tình hung hang dụi dụi mắt, chiêu ‘Hư vô kiếm pháp’ này Trường Ca Ngữ Kiều sử dụng biết bao nhiêu lần, nhưng… “Này, này… Đây mới chính là ‘Hư vô kiếm pháp’!”

      Nàng vừa thấy ràng, trường tiên kia quất vào người của Trường Ca Ngữ Kiều, mà sau đó kẻ quái dị kia đoạt lấy đồ sứ tay nàng ta.

      Nhìn người Trường Ca Ngữ Kiều máu tươi đầm đìa, kêu rên thảm thiết, lại nhìn đến động tác đoạt đồ ‘mây trôi nước chảy’ của Trường Ca Nguyệt, nhịn được mà lui về sau vài bước.

      “A!” Giờ khắc này dung nhan của Trường Ca Nguyệt phải khiến cho nàng cảm thấy chán ghét, mà là khiếp sợ, “Ngươi phải là người. Ngươi, ngươi, ngươi…”

      Trường Ca Nguyệt vuốt ve trường tiên trong tay, đôi mắt sang kinh người nhìn chằm chằm Trường Ca Ngữ Tình, nhàng tiến về nàng ta, nâng cằm nàng ta lên, “Nhị tỷ, tỷ đúng rồi…”

      nàng phải là người, nàng là ác quỷ từ địa ngục bò ra! [da gà nổi hết cả lên rồi =.=]

      Kiếp này buồn, kiếp trước oán, nàng đều muốn đòi lại tất cả!

      “Ngươi! Thương thế của Ngũ muội mẫu than nhất định ta cho ngươi!” Trường Ca Ngữ Tình giống như bắt được cọng rơm cứu mạng, nhất thời mắt sáng lên.

      Khóe miệng Trường Ca Nguyệt khẽ giơ cao, hai đầu long mày vướng chút sợ hãi nào, “Nhị tỷ, đây chính là roi của ngươi, phía còn tẩm độc, mà Nhị tỷ lại có giải dược của loại độc này…”

      Nếu như lúc này đánh vào mặt của Trường Ca Ngữ Kiều, có phải khuôn mặt nhắn của nàng ta cũng giống như nàng ? Có lẽ còn thảm hơn! [đúng rồi, sao tỷ đánh vào mặt? aizz, tỷ à, tỷ quá thiện lương rồi!]

      Trong nháy mắt Trường Ca Ngữ Tình còn duy trì được thần thái như vừa rồi, “Ngươi, là ngươi tính kế ta!”

      roi có tẩm độc phải là chuyện to tát gì, nhưng nàng chỉ là thứ nữ nho làm sao có được loại độc lợi hại như vậy?

      Nghĩ đến thông minh, ngoan của chủ mẫu Trường Ca Ngữ Tình xụi lơ ngồi dưới đất, dám tưởng tượng chủ mẫu đối xử ra sao với nàng? Liệu nàng có thể sống sót mà xuất giá hay ? , , có lẽ so với cái chết còn thê thảm hơn!

      Trường Ca Ngữ Tình hai mắt tan rã, nàng cắn chặt rang, đột nhiên khóc lên, “Tất cả đều tại kẻ tiện nhân là ngươi, là ngươi, là ngươi. Chính ngươi hãm hại ta!”
      Last edited: 24/9/16
      Vũ Nguyệt NhaChris thích bài này.

    4. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      hình như nàng đăng lap lại chương rồi kìa.
      SooSyl thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Cảm ơn bạn đã nhắc , mình fix lại rồi nhé !

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :