1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

ĐỘC THÊ TRỌNG SINH - Nguyệt Sơ Ảnh

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nguyetthao18

      nguyetthao18 Well-Known Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      795
      Chương 55: ràng muốn cùng ngươi!
      edit: Nguyệt Thảo
      "Tạ An Nhiên? Đệ cùng Tạ An Nhiên thư từ qua lại?"

      Mạc Khanh Khanh có chút thể tin hỏi lại.

      Đệ đệ bất quá cũng chỉ mới gặp Tạ An Nhiên có lần, như thế nào lại có thể thư từ qua lại?

      Chẳng lẽ...?

      lúc Mạc Diệc Phong tìm lý do để che giấu, Mạc Khanh Khanh lại mở miệng.

      " như vậy, tình lần này của phu nhân bị truyền ra bên ngoài có phải do đệ cho Tạ An Nhiên, mời hỗ trợ...."

      Mạc Diệc Phong thấy tỷ tỷ chỉ mới nhìn thoáng qua, có thể liên tưởng đến như vậy, biết mình có muốn giấu diếm thêm cũng được, có chút chột dạ :"Đệ, đệ, đệ chỉ muốn giúp đỡ tỷ tỷ...Phu nhân là người như vậy, nên để người khác biết bộ mặt ghê tởm của bà ta!"

      Mạc Khanh Khanh tức giậ trừng Mạc Diệc Phong, nghiêm mặt :"Mệt đệ có thể biết xấu hổ, đem tình xấu hổ trong nhà ra ngoài khoe khoang, cũng sợ người khác chê cười đệ à!"

      " biết. An Nhiên đại ca phải người như vậy!" Mạc Diệc Phong lập tức liền cố gắng giải thích cho Tạ An Nhiên.

      Mạc Khanh Khanh cảm thấy có chút kỳ quái:"Đệ gọi thực thân mật!" Đệ đệ nàng tính tình luôn hướng nội, bình thường đều cùng người khác thân cận, như thế nào lại cùng thế tử An Bình Hầu có duyên gặp mặt lần thư từ qua lại cực kỳ thân thiết?

      "Ta...Ta đây phải chỉ là sợ tỷ hiểu lầm sao." Mạc Diệc Phong vội đưa ly trà đến cho Mạc Khanh Khanh, hi vọng nàng mau nguôi giận.

      " ra chút, các ngươi tính thế nào?" Mạc Khanh Khanh hỏi

      Mạc Diệc Phong gãi đầu :" gạt tỷ, việc lần này đều do An Nhiên đại ca bố trí. Huynh ấy chuyện tình này nếu chỉ trong nhà chúng ta biết, nhiều lắm chỉ làm phu nhân khó chịu vài ngày, chỉ khi bên ngoài đều biết mới làm cho bà ta thương gân động cốt!"

      Mạc Khanh Khanh ngược lại có chút bội phục Tạ An Nhiên. nghĩ tới người nhìn như nhà giàu mới nổi thế tử hầu phủ lại có thể có tâm cơ như vậy, biết nắm bắt thời cơ, biết thời thế —— vốn là Hoàng Thượng vào ngay tại thời điểm Mạc Kiều Kiều trước mặt mọi người chất vấn Mạc Khanh Khanh, đối với Mạc phủ có bất mãn, hôm nay lại có lời đồn như vậy... Chỉ sợ đến Thái tử phi cũng bị liên lụy!

      Người này tuy biết là địch hay bạn, nhưng làm việc kín đáo, lại cùng Mạc Diệc Phong qua lại thân thiết, lúc này có thể lợi dụng đối phương chút.

      "Nếu như và đệ tốt như vậy, đệ liền cầu giúp đệ lần, được chứ?" Mạc Khanh Khanh liếc mắt.

      Mạc Diệc Phong nhìn ánh mắt hoa đào của tỷ tỷ, oán thầm, huynh ấy sao là muốn cùng ta tốt, ràng là muốn cùng tỷ thân thiết! Nếu tại sao lại có thể thư từ liên tục chỉ muốn biết tỷ thích cái gì?

      Lời đến bên miệng lại thành:"Tỷ tỷ cứ việc phân phó, An Nhiên đại ca vô cùng hiệp nghĩa, nhất định giúp!"

      "Được, trong viện của đệ rồng rắn lẫn lộn, cũng nên xử lý chút. Nếu sao có thể an tâm? Đệ đưa lỗ tai đến đây, chỉ cần như thế này, như vậy. Đệ hiểu chưa? Mạc Khanh Khanh cố ý hỏi câu.

      Ánh mắt Mạc Diệc Phong sáng lên, thoáng vẻ giảo hoạt, che miệng :"Tỷ tỷ, tỷ xấu!"

      " bậy! Ta đây là gậy ông đập lưng ông!" Mạc Khanh Khanh chọc chọc cái trán Mạc Diệc Phong

      --------------

      Liễu thị vốn tưởng những tin đồn hoang đường kia ít ngày nữa tự tiêu tan, dù sao trong kinh thành tin đồn mới luôn xuất , ngày phải đều xuất đến hai ba cái? Chuyện của bà ta chỉ làm cho lòng người khác hiếu kỳ, cũng nên lắng xuống rồi.

      Ai biết, thời gian tiêu tan tin đồn căn bản là có xuất !

      đến hai ngày, bà lại nhận được thư từ nhà mẹ đẻ do chị dâu Bành thị viết!
      Lúc này, bà xem xong thư, chưa kịp tiéng, trực tiếp ngất xỉu!

    2. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      haha ... đáng đời... mà ko biết chị bày mưu gì mà đệ đệ mình còn la xấu nhỉ? ko biết nhắm vào ai đây. thanks edit nhiều nhaaaa

    3. Hoàng Lê Dĩnh Ngạn

      Hoàng Lê Dĩnh Ngạn Active Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      240

      Chương 56: Trợ giúp

      Edit: HL Dĩnh Ngạn

      Phương ma ma thấy Liễu thị ngất bị dọa thiếu chút nữa ói máu.

      đám nha hoàn bà tử liền vây quanh Liễu thị, vừa đút nước uống, vừaấn huyệt nhân trung, vừadùng quạt quạt, hơn nửa ngày Liễu thị mới tỉnh lại.

      Ai ngờ Liễu thị vừa tỉnh lại gì, trực tiếp hô to tiếng: “Nhanh! Nhanh Thanh Phong trai!"

      Phương ma ma hiểu chuyện gì. Thanh Phong trai? Đó phải là nơi ở của Nhị thiếu gia? Đến chỗ đó làm cái gì?

      Đợi đến khi tâm trạng Liễu thị có chút ổn định, lý do, ngay lúc đó vội vàng dẫn Phương ma ma cùng đám nha hoàn bà tử nhanh chóng đến Thanh Phong trai, nhưng khi đến ngã rẽ lại gặp Lão phu nhân!

      Liễu thị hoảng sợ hồi, liềnthầm nghĩ nên xử lý như thế nào cho tốt?

      Bà dời tầm mắt, lại nhìn thấy vẻ mặt cung kính hướng mình hành lễ của Mạc Khanh Khanh, nghi ngờ trong lòng lập tức nổi dậy. Làm sao nha đầu đáng chết kia lại ở đây?

      Liễu thị vừa cười gượng vừa : "Lão phu nhân như thế này là muốn đâu?"

      "Ta muốn xem Diệc Phong chút. Nếu phải hôm nay Khanh Khanh nhắc đến, ta cũng nhận ra, ra ta trở về lâu như vậy, cũng chưa từng đến chỗ Diệc Phong!" Lão phu nhân thản nhiên .

      Liễu thị hung hăng trợn mắt liếc nhìn Mạc Khanh Khanh, quả nhiên là do nha đầu đáng chết này gây sóng gió, lần trước giúp đỡ Phùng di nương gạt bà , lần này lại kích động lão phu nhân tới gây phiền toái.


      "Tam nha đầu là hồ đồ? Làm gì có đạo lý tổ mẫu thăm tôn tử? ngươi thân làm tỷ tỷ nên dẫn theo đệ đệ đến hiếu kính, ngược lại làm phiềnLão phu nhân, là hoang đường!" Liễu thị lớn tiếng đạo lý.

      Mạc Khanh Khanh cười : "Phu nhân suy nghĩ nhiều rồi. Tổ mẫu luôn luôn từ ái, lại vô cùng thương Diệc Phong, bất quá đây là chút tâm ý của tổ mẫu, sao lại thành hiếu kính bề ? Phu nhân, người đây dẫn theo nhiều người như vậy là muốn đâu a?"

      Liễu thị nghẹn lời, bà nào dám ra mục đích của mình?

      "Ta... Ta đây phải là cũng quan tâm đến việc họccủa Diệc Phong, cố ý tới xem chút." Nét mặt Liễu thị ít nhiều có chút tự nhiên.

      Lão phu nhân lúc đầu vốn là muốn thăm tiểu tôn tử thứ xuất này, bất quá là bị Mạc Khanh Khanh khuyến khích, muốn cùng tôn tử càng thân thiết hơn mà thôi, bây giờ nhìn thấy bộ dáng của Liễu thị, ngược lại nổi lên lòng nghi ngờ.Chẳng lẽ trong viện của Diệc Phong có việc gì để cho người khác biết được?

      Lão phu nhân nheo mắt : "Đúng lúc, ta và ngươi đều cùng " xong cũng dài dòng, dẫn đầu bước ra ngoài.

      Mạc Khanh Khanh biểu biết liếc mắt nhìn Liễu thị cái, cũng vội vàng đuổi theo.

      Liễu thị cố ý chậm nửa bước, cùng Phương ma ma thấp giọng phân phó vài câu, Phương ma ma hiểu ý, nhanh chóng rời , theo con đường tắt nhanh chóng đến Thanh Phong Trai.

      Mạc Khanh Khanh mặc dù ở phía trước, nhưng thỉnh thoảng cũng quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấyPhương ma ma lén lút rời .

      Nàng cũng phá hỏng, chỉ là nụ cười môi càng châm biến.

      Chính ngươi làm ra cục diện rối rắm, lần này tự chính ngươi thu thập!

      đoàn người xa, nhìn thấy Lão phu nhân bên cạnh Trần ma ma mặt trầm xuống, nét mặt vui.

      "Lão phu nhân, ngài mau tới nhìn chút , lão nô vô năng, là hoàn toàn quản được người trong viện này!" Trần ma ma tức giận bất bình .

      Lão phu nhân nghe vậy, liếc mắt nhìn Liễu thị cái, quả nhiên thấy bà mất tự nhiên xoắn chiếc khăn trong tay, trong lòng nhiều ít cũng hiểu ba phần.

      Lão phu nhân hừ lạnh tiếng: "Làm càn! Chẳng lẽ bầu trời trong phủ này thay đổi rồi a! Lời của ta lại có tác dụng gì?”

      Trong lòng Liễu thị phen lo lắng, thầm kêu tiếng, việc lớn tốt, chỉ sợ Phương ma ma đến trễ bước rồi!

      Thế nhưng ý cười trong đáy mắt Mạc Khanh Khanh càng đậm.

      Quả nhiên, để cho Trần ma ma trước, đúng là có điều bất ngờ!

    4. Hoàng Lê Dĩnh Ngạn

      Hoàng Lê Dĩnh Ngạn Active Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      240

      Chương 57: Sân viện bình thường

      Edit: HL Dĩnh Ngạn


      "Ta muốn gửi lòng theo trăng sáng, thế nhưng trăng sáng chiếu xuống hồ!" thân ảnh kiều, người con khuôn mặt kiều mị, dáng người mềm mại xương đứng dưới mái hiên, tràn đầy buồn bã ngâm thơ.


      Lão phu nhân vừa vào cửa Thanh Phong trai, liền nhìn thấy cảnh tượng hoang đường thế này!


      Trông thấy nha hoàn bà tử trong sân viện nhàn rỗi phải cắn hạt dưa tán gẫu, Lão phu nhân lập tức tức giận đến ngã ngửa!


      "To gan! Hạ nhân của viện này làm người hầu như thế nào? Chủ tử đến cửa cũng có người ra mở cửa, cũng có ai đến thỉnh an?" giọng của Lão phu nhân run rẩy.


      "Ngươi quả nhiên là đương gia chủ mẫu tốt, ** nô tài tốt!" Lão phu nhân hướng đến Liễu thị câu, nhân tiện cho Trần ma ma ánh mắt.


      Trần ma ma trong lòng cười lạnh, bà vừa rồi đến đây, chính là bị đám người này lạnh nhạt! Bà thừa nhận bản thân nhiều năm ở trong phủ, quyền thế trước kia sớm còn. Thế nhưng cũng nghĩ đến nơi như Thanh Phong trai, cả nửa ngày, cũng có người để ý tới!Bà dầu gì cũng là người đắc ý bên cạnh Lão phu nhân, làm sao chịu nổi bị xem thường như vậy, đương nhiên là muốn thêu dệt thêm tố cáo với Lão phu nhân!


      Trần ma ma cũng bất chấp bản thân mình lớn tuổi, tới trước bước liền đạp vào bụng bà tử giữ cửa cái, nghiêm nghị quát lớn: "Những kẻ hỗn trướng có mắt này! Lão phu nhân đến đây, lại còn dám làm càn như thế! Là muốn sống nữa sao?"




      Mạc Khanh Khanh trong lòng cười thầm, Trần ma ma lâu có ở trong phủ, nô tài trong viện này đều do Liễu thị sau khi lên nắm quyền từ từ đưa vào đây, làm sao biết được?


      Bọn họ lại được Liễu thị dung túng, hết sức lười biếng qua quýt, có quy cũ, ngay cả đối với Mạc Diệc Phong cũng thờ ơ cắn xén, làm sao lại đem lão bà quen biết để vào mắt?Xem ra, vừa rồi Trần ma ma quả nhiên là chịu ít ức uất.


      Những nha hoàn bà tử kia mắt sớm choáng váng.Có kẻ thông minh, mặc dù quen biết Lão phu nhân rời phủ lâu này, thế nhưng lại nhận ra Liễu thị, lập tức liền quỳ xuống, run rẩy : "Nô tỳ, nô tỳ..."


      Liễu thị thấy thế, thầm nghĩ tốt. Thường ngày Lão phu nhân cùng Lão gia cũng đặc biệt đến nơi đây, nào biết đâu rằng trong viện này có "cảnh đặc sắc" ? Hôm nay đều phải trách con nha đầu chết tiệt Mạc Khanh Khanh kia, nếu ...


      Liễu thị vẫn nguyền rủa Mạc Khanh Khanh đáng chết, lại nghe thấy Mạc Khanh Khanh giọng hô: "Ai u! Đây phải là Phương ma ma sao? Ngươi vừa rồi nơi nào? Như thế nào lại xuất ở nơi này!"


      Lão phu nhân nghe vậy đột nhiên quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy Phương ma ma lén lén lút lút vẻ mặt ngượng ngùng đứng ở đó, tiến cũng được, lui cũng xong.


      Lão phu nhân cắn răng trầm giọng : "Có kỳ chủ tất có kỳ phó!" xong liền cất bước vào trong viện.


      Lão phu nhân cũng hỏi gì khác, trực tiếp xem cuộc sống hằng ngày của Mạc Diệc Phong trong thư phòng, vừa thấy được tình cảnh bên trong, nhất thời lại tức đến thiếu chút nữa thở nổi!


      Giấy dán cửa sổ này đều rách nát, bàn đặt tách trà dính đầy bụi, bên kia án thư nơi để bút lông có vài cây đầu bút bị trụi đầu!


      Nơi này làm sao giống là thư phòng của Thiếu gia phủ Thừa tướng? Đây quả thực so với nhà thư sinh nghèo còn bằng! Tình cảnh như vậy nếu như bị người ngoài biết, chỉ sợ là thanh danh Mạc phủ của bà đều phải mất hết!


      Mạc Khanh Khanh trong lòng nghẹn cười, cảm thấy Mạc Diệc Phong làm việc có chút hơi quá, cũng biết những thứ đồ hư hỏng này rốt cuộc là tìm thấy ở đâu!


      Nàng chuyển động cặp mắt, cất giọng : "Thiến Nhi còn mau lại đây dâng trà!"


      Thân thể nha hoàn đó liền lay động, như tơ liễu từ bên trong đám nha hoàn đến, lập tức đem trà dâng tới trước mặt lão phu.


      "Lão phu nhân, mời uống trà!" Thanh này là vô cùng kiều mị dịu dàng, làm cho lòng người ngứa ngáy.


      Thế nhưng nghe vào tai Lão phu nhân, lại thành chói tai hung hãn!


      có phẩm hạnh như thế, vừa nhìn là biết nha hoàn tùy tiện lại có thể an bài ở bên cạnh Mạc Diệc Phong hài tử mười hai tuổi? Đây là trong lòng Liễu thị rốt cuộc muốn sắp đặt chuyện gì?


      "Thiến Nhi, ngươi lại hồ đồ rồi, bình thường dâng trà cho lão gia cũng là có quy củ như vậy? Còn bưng trà đưa cho Trần ma ma" Mạc Khanh Khanh giọng trách cứ.


      Cái gì? Thứ lẳng lơ này lại còn gặp qua Trường Thanh?


      Lão phu nhân vừa nghe lời này, thiếu chút nữa nhảy dựng lên! Liễu thị này quá ác độc, để kẻ lẳng lơ như vậy ở trong phòng Diệc Phong, phải là gieo họa cho cháu của bà, chính là ** con trai của bà. Liễu thị là lòng muốn làm cho con cháu bà yên?


      "! Lập tức mời Lão gia đến đây cho ta!"


    5. Hoàng Lê Dĩnh Ngạn

      Hoàng Lê Dĩnh Ngạn Active Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      240

      Chương 58: Thêm dầu vào lửa

      Edit: HL Dĩnh Ngạn


      Mạc Trường Thanh vốn là ở chỗ Phùng di nương, cùng giai nhân bị thương chàng chàng thiếp thiếp, thế nhưng lại ngờ lão phu nhân đột nhiên gọi đến nơi ở của Mạc Diệc Phong. mới vừa vào cửa, nhìn thấy nha hoàn xinh đẹp khóc đến lê hoa đái vũ quỳ gối trước mặt Lão phu nhân.


      Mạc Trường Thanh cảm thấy nha hoàn này có vài phần quen mặt, lại hỏi: "Đây phải là nha hoàn của Diệc Phong sao? Này là thế nào, đây là ngươi chọc tức lão phu nhân?"


      Lão phu nhân nghe thấy lời của Mạc Trường Thanh, càng nhận định là nha hoàn này có mưu đồ ** tâm tư làm chủ tử, nếu nha hoàn trong phủ này trăm người, làm sao Mạc Trường Thanh nhớ mình nàng?


      " biết là có ý đồ gì! ràng biết bây giờ Thiến Nhi là di nương, nha đầu kia lại có thể biết kiêng kị, còn tự xưng Thiến Nhi, đây phải là mạo phạm chủ tử sao?" Lão phu nhân nhặt xương trong trứng.


      Liễu thị nghe vậy, thân thể lập tức run lên! Lúc nào , người di nương lại trở thành chủ tử, còn cần phải kiêng kị tục danh? Liễu thị vốn định muốn tranh luận vài câu, thế nhưng Phương ma ma đứng bên cạnh giữ chặt bà lại.


      "Chính là chuyện này? Lão phu nhân cần gì tức giận, để cho nàng sửa lại là được!" Mạc Trường Thanh nghe nha đầu kia lại dám cả gan mạo tên tục danh của ái thiếp mình, trong lòng cũng có vài phần bất mãn.


      "Đây đều là chuyện ! Ngươi lại hỏi phu nhân của mình, rốt cuộc bình thường nàng chăm sóc Diêc Phong như thế nào! dầu gì cũng là cốt nhục của ngươi, vậy mà cuộc sống thường ngày ngay cả tiểu tử con nhà nghèo cũng bằng?" Lão phu nhân cố ý đem chén trà đầy bụi kia làm đổ ở bàn.


      Mạc Trường Thanh vừa thấy, nhíu mày, nơi đây như thế nào trở thành giản dị như vậy, cũng quá ra thể thống gì rồi. Nhưnghắn nhớ lần trước lúc tới, hình như có khoa trương như vậy, chẳng lẽ là nhìn lầm rồi?


      Thực ra, phải là Mạc Trường Thanh có bệnh hay quên, chẳng qua lần trước đến đúng lúc đụng phải Phùng Thiến Nhi, lòng dạ đều đặt ở người tiểu mỹ nhân, làm sao nhớ những thứ nhặt này. Còn nữa, căn bản quá mức quan tâm đến Mạc Diệc Phong!


      Liễu thị được Phương ma ma nhắc nhở, lập tức cầm khăn, che lại khuôn mặt, mang theo tiếng khóc ra: "Lão gia, đều là lỗi của thiếp. Thời gian trước thiếp bị bệnh, nội vụ trong phủ giao cho Phùng di nương, hạ nhân trong viện này có quy cũ, đắc tội Lão phu nhân."


      Lông mày của Lão phu nhân lập tức dựng đứng: "Ngươi ngược lại biết xấu hổ lại đẩy mọi chuyện lên người Thiến Nhi! Nàng quản gia mới có vài ngày, lại là bệnh nặng mới khỏi, ngươi cũng đừng đám nô tỳ này là mấy ngày nay mới có quy củ như vậy!" xong, bà liếc mắt với Mạc Khanh Khanh, dường như kêu nàng đứng ra làm chứng.


      Mạc Khanh Khanh có chút khó khăn : "Cài này... trong phủ có nhiều chuyện, phu nhân có chỗ sai sót cũng là lẽ thường. Chúng ta làm con cái cũng thể thiếu lý."


      Ánh mắt Liễu thị như dao trực tiếp phóng đến! Mạc Khanh Khanh đáng chết, như vậy chi bằng ! Bà muốn cái bóp chết nàng!


      Thế nhưng Mạc Khanh Khanh lại để ý tới những thứ này, ngược lại nhíu mày ra: "Trong viện này nhị đẳng nha hoàn Lục Trúc ngược lại là người hiểu chuyện, Lão phu nhân ngại gọi tới hỏi chút, cũng có thể hiểu tình hình."


      Liễu thị thầm nghĩ, nếu Lục Trúc hiểu chuyện, vì sao lúc nãy lại kêu Thiến Nhi đến dâng trà? Nha đầu đáng chết này là càng ngày càng giảo hoạt!


      Lục Trúc người này tính tình rất ngay thẳng, sớm quen nhìn người trong viện lừa gạt dưới, nàng sau khi vào, giống như triệt để, ngừng: "Hồi bẩm Lão phu nhân! Các nàng ngày thường chính là lười biếng như vậy, chỉ biết ăn uống chơi đùa, hoàn toàn mặc kệ Nhị thiếu gia. Nô tỳ thấy quá đáng nên các nàng vài câu, các nàng... Các nàng..." tới chỗ này, Lục Trúc đột nhiên có chút đỏ mặt.


      Lão phu nhân làm sao có tính nhẫn nại, lập tức quát lớn: " mau!"


      Lục Trúc cắn răng, chịu đựng ngượng ngùng ra: "Các nàng ngược lại , các nàng lúc vào đây, đều là có người hứa cho các nàng làm di nương! Đương nhiên là thể làm những việc nặng này!"


      Lão phu nhân tức giận đến toàn thân phát run. Bà lòng muốn bồi dưỡng, tiểu tôn tử coi như chỗ dựa, cư nhiên bị người tính toán làm hỏng như vậy?


      "Ngươi xem ! Đây là phu nhân của ngươi! Đây là phủ thừa tướng của ngươi!" Lão phu nhân nhìn chằm chằm vào Mạc Trường Thanh!


      Mạc Trường Thanh cũng nghĩ tới lại có chuyện hoang đường như vậy, lạnh lùng nhìn Liễu thị: "Ngươi chính là như vậy quản lý phủ đệ ? Ta cho là ngươi bất quá dạy tốt con của ta, ra là ngươi ngay cả con trai của ta cũng muốn làm hư!"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :