1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

ĐỘC THÊ TRỌNG SINH - Nguyệt Sơ Ảnh

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nguyetthao18

      nguyetthao18 Well-Known Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      795
      Chương 46: Có nên làm di nương ?
      edit: Nguyệt Thảo
      Phùng Thiến Nhi nghe được người đối diện là Mạc Trường Thanh —— vị thừa tướng từ khi khai quốc đến nay được xem là trẻ tuổi nhất, đôi mắt xinh đẹp của nàng càng khống chế được khẽ liếc trộm đánh giá đối phương, ý tứ hâm mộ rất ràng.

      "Biếu ca, Thiến nhi thỉnh an huynh." tiếng "biểu ca" này tựa như tiếng hoàng , mềm dẻo vào lòng người. Mạc Trường Thanh cảm giác cả người như muốn say.

      Nửa ngày Mạc Trường Thanh mới tỉnh ngộ, che dấu lúng túng ho tiếng, sau đó mới hướng Mạc Khanh Khanh : "Ngươi...ngươi, tại sao cũng đến đây."

      "Biểu cùng con sang thăm Diệc Phong. Đúng rồi, phụ thân, người tiếp theo cũng đến chỗ Lão phu nhân sao?" Mạc Khanh Khanh tiếp lời thập phần tự nhiên.

      "Đúng vậy." Mạc Trường Thanh bên chuyện, bên nhịn được liền liếc trộm đánh giá Phùng Thiến Nhi.

      Vui vẻ mặt Mạc Khanh Khanh càng sâu: " Vậy tốt, liền làm phiền phụ thân đưa biểu đến chỗ Lão phu nhân được . Con sợ nàng mình biết đường liền lạc! Người thấy được ?"

      Mặt Mạc Trường Thanh đỏ lên cách khả nghi. khỏi ho tiếng, rồi lên tiếng: "Cũng tốt, biểu muội mời." Lấy tư thế dẫn đường bước ra ngoài.

      Phùng Thiến Nhi sớm quên mất bản thân phải thăm Mạc Diệc Phong, vội vàng theo phía sau lưng Mạc Trường Thanh.

      Mạc Khanh Khanh nhìn hai bóng người càng lúc càng gần, bên môi cười tiếng châm chọc.

      Liễu thị, tiếp theo ngươi lại có việc phải làm! Mấy ngày tiếp theo, Mạc Trường Thanh thường thỉnh an sớm như vậy, lại chạy đến chỗ Lão phu nhân.

      Mà vị Phùng Thiến Nhi kia mỗi lần đều cùng Mạc Trường Thanh "vô tình chạm mặt".

      Hai người đều gọi "biểu muội" "biểu ca" thân mật.

      Lão phu nhân sống đến từng tuổi này, tự nhiên ngốc. Thường xuyên qua lại đương nhiên nhìn được ý tứ con mình.

      "Trần ma ma, ngươi xem, Thiến Nhi làm sao thế?" Lão phu nhân thừa dịp Phùng Thiến Nhi có ở đây, muốn thăm dò ý kiến của nô tài bên người.

      Trần ma ma là nha hoàn hồi môn của Lão phu nhân, theo bên người Lão phu nhân được bốn mươi năm, trước mắt là chủ tớ, nhưng cũng có ba phần tình nghĩa tỷ muội.

      Trần ma ma cũng sớm nhìn được ý tứ của Mạc Trường Thanh, vừa đúng lúc Lão phu nhân hỏi tới, thuận tiện ra: "Khuê nữ Phùng gia chúng ta, đương nhiên vô cùng tốt, phẩm chất cùng tướng mạo trưởng thành có chỗ nào phải?

      "Ân, ngươi sai. Phùng gia tiểu thư đương nhiên mọi thứ đều tốt. Chung quy vẫn tốt hơn những người khá giả tự cho mình là đúng, bằng mặt bằng lòng." Lão phu nhân ám chỉ Liễu thị.

      Bởi vì bà phát , Liễu thị mấy hôm trước còn hướng mình cung kính, nhưng là bây giờ lại chứng nào tật nấy rồi. Vấn đề là Lão phu nhân cũng lớn tuổi, là tinh lực đủ, hai là đối với tình hình trong Kinh thành cũng nắm chắc, rất nhiều chuyện đều thể để Liễu thị lo liệu.

      Bà là nhất phẩm cáo mệnh, cũng thể nể mặt cùng tiểu bọn tiểu bối tranh đoạt quyền lợi, ngược lại tiện nghi cho Liễu thị rồi.

      Hôm nay, bằng, tìm người áp chế kiêu ngạo của Liễu thị!

      Huống chi, Mạc Trường Thanh có thân phận cùng địa vị như vậy, dù cho lấy mười hay tám di nương thế nào?

      Hôm nay chỉ có bốn cái di nương, trong có lại có ba người xuất thân nha hoàn, người là ca cơ được đồng liêu tặng. người xuất thân đàng hoàng đều có, ra chẳng ra thể thống gì.

      Lão phu nhân cũng phải người có tâm tư quanh co. Bà muốn gì đều liền làm lấy.

      Bà nghĩ là làm, gọi Phùng Thiến Nhi qua, rồi ý tưởng.

      Phùng Thiến Nhi là người thông minh, lập tức hiểu được tâm tư Lão phu nhân.

      Thế nhưng nàng có chút do dự, Mạc phủ phú quý cũng làm nàng hâm hộ, nhưng là người có xuất thân đàng hoàng, lại phải gả cho người khác làm thiếp, cha mẹ dưới suối vàng có biết, chỉ sợ tức giận. Thế nhưng nếu để cho nàng gả cho những thiếu gia ăn chơi hay ma ốm bệnh liên tục làm chính thế, nàng thể tự chà đạp chính mình. Còn gả cho người bình thường? Nàng sao có thể chịu được mệnh khổ đây?

      Trong nội tâm lo lắng trận, chỉ có thể giả bộ ngượng ngùng, tìm cớ muốn cân nhắc liền lui ra ngoài.

      Trong lòng có tâm , lơ đãng có mục đích.

      "Biểu ! Biểu !"

      Phùng Thiến Nhi cả buổi mới tỉnh lại, quay đầu liền nhìn thấy Mạc Khanh Khanh dẫn theo Hồng Tiêu cười vui vẻ nhìn mình.

    2. nguyetthao18

      nguyetthao18 Well-Known Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      795
      Chương 47: Ngươi cảm thấy Thiến Nhi thế nào?
      edit: Nguyệt Thảo
      Phùng Thiến Nhi vừa nghĩ tới nếu như mình gả cho Mạc Trường Thanh làm thiếp, biến thành di nương của Mạc Khanh Khanh, trong nội tâm đột nhiên có chút được tự nhiên.

      "Biểu , người sao vậy? Như thế nào giống như có tâm ?" Mạc Khanh Khanh cười hỏi, kì thực nàng sớm biết được tin tức từ Trần ma ma nên cố ý chờ ở chỗ này.

      "Ta... có gì, chỉ là trong lòng có chút phiền muộn." Phùng Thiến Nhi tập trung .

      Mạc Khanh Khanh kéo tay Phùng Thiến Nhi: "Con cũng phiền lòng, như vậy, hay là biểu cùng con dạo chút?"

      Phùng Thiến Nhi thấy vậy, chỉ có thể đáp ứng, qua loa hỏi: "Tam tiểu thư, có cái gì phiền lòng hay sao?"

      "Ai...Còn phải vì bạn khuê mật của con. Cũng vì bần cùng mà vợ chồng trăm mối lo lắng buồn bã!" Mạc Khanh Khanh thở dài.

      Lời này quả đụng đến tâm của Phùng Thiến Nhi, nàng tự chủ được mà hỏi: "Là thế nào?"

      "Biểu phải người ngoài, đừng trách con thẳng. Người cũng biết, con là thứ nữ, vị bằng hữu này của con cũng là thứ xuất. Vốn là mẹ cả an bài nàng đến hộ quan lại làm thiếp, nhưng cũng tính là ủy khuất nàng. Ai biết nàng lúc ấy lại mệ luyến đệ tử bần hàn, muốn gả cho người ta làm chính thê. Mẹ cả nàng sợ người ta chỉ trích là buộc thứ nữ trong nhà làm thiếp, nên cũng chỉ có thể theo ý nàng. Ai..." Mạc Khanh Khanh sâu kín thở dài.

      Phùng Thiến Nhi cảm thấy đây quả thực giống với tình huống của mình tại: "Người kia sau này thế nào?"

      "Làm sao được? Dòng chính trong nhà nàng tự nhiên là an bài thứ xuất muội muội khác gả , vị kia muội muội sinh ra nhi tử, cũng bởi vì tướng mạo đẹp, tính tình ôn nhu, đặc biệt được phu quân sủng ái, mỗi ngày sơn hào hải vị, tơ lụa gấm vóc, đương nhiên có thể sánh với phu nhân. Mà bạn thân hồ đồ của con, gia cảnh nghèo khổ, muốn cái gì cũng có, già nua cứ như lão phụ nhân. Phu quân nàng ta lại thi đỗ lần đầu, cả ngày cùng rượu làm bạn, đời này xem như hủy!" Mạc Khanh Khanh đồng tình tiếc nuối kể xong câu chuyện.

      Trong lòng Phùng Thiến Nhi lúc này triệt để rối loạn. Nàng có tâm tư tìm hiểu xem Mạc Khanh Khanh chỉ là nương mười bốn tuổi lại có khuê mật bằng hữu kết hôn như vậy, nàng tập trung tinh thần nghĩ "Nghèo hèn vợ chồng trăm buồn bã"!

      Nàng vô thức từ biệt Mạc Khanh Khanh, lại trằn trọc đến nửa đêm, cuối cùng vẫn chủ động đến chỗ Lão phu nhân gật đầu!

      Ngày thứ hai, lúc tất cả các thứ nữ đến thỉnh an, Lão phu nhân đột nhiên hỏi Liễu thị câu:

      "Con dâu, ngươi cảm thấy Thiến Nhi thế nào?"

      Liễu thị sắc mặt lập tức trắng nhợt, lại nhìn Phùng Thiến Nhi đỏ mặt, còn có cái gì ?


      ----------


      "Liễu huynh, như thế nào ra ngoài vui chơi lại mặt mày ủ rũ thế này?" Tạ An Nhiên ở nơi ăn chơi xa hoa trụy lạc mặt cũng mang dáng vẻ công tử ăn chơi bộ dáng tươi cười, thế nhưng phong thái tao nhã kia, có thể khiến hoa khôi đứng đầu bảng bồi rượu bên cạnh xem trọng, tim đập liên hồi.

      Hoa khôi kia lại nhìn người bên cạnh, bởi vì uống quá chén Liễu Mộng Sinh sớm còn tinh thần, tự chủ được dịch ra tạo chút khoảng cách, thần nghĩ, vì cái gì đều là công tử trong kinh thành, vị kia cùng vị này căn bản khác nhau trời vực!

      "Thúy Như, nhanh rót rượu cho bản thiếu gia!" Liễu Mộng Sinh miệng đầy hơi rượu thúc giục, Thúy Như kia chỉ có thể đè xuống chán ghét trong lòng, cười lấy lòng rót rượu.

      "Còn phải bởi vì tình của ta!" Ánh mắt Liễu Mộng Sinh đục ngầu nhìn Tạ An Nhiên đối diện, lại uống ngụm rượu, lúc này mới than thở.

      Ta An Nhiên nghe lời này liền biết đến trọng điểm, vội vàng theo câu chuyện: "Ôi!!! tranh thủ thời gian kể cho huynh đệ nghe chút, cũng giúp ngươi xem xét cặn kẽ!"


      lời edit: vô sỉ, vợ chồng vô sỉ!!!!:yoyo23::yoyo23:

    3. Hỏa Nguyệt

      Hỏa Nguyệt Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      99
      Chương 48: trong quá khứ để giúp Khanh Khanh

      Edit: Hỏa Nguyệt

      Liễu Mộng Sinh đối với người đặc biệt bạn thân cận cùng mình suốt hai năm Tạ An Nhiên, quả là có vài phần hảo cảm. Cũng phải chỉ vì cả hai đều thích tửu sắc, hơn nữa là bởi vì đối phương xem mình là bằng hữu, chứ phải tên ăn chơi thiếu gia có thể lợi dụng.


      Chỉ là lời cảm tạ này Liễu Mộng Sinh để trong lòng, biết An Nhiên khi biết được đầu đổ mồ hôi lạnh hay .


      "Ta nghe mẹ ta kể, trong phủ lão thái thái đột nhiên nạp phòng di nương cho dượng ta, hơn nữa còn là nương xuất thân gia thế đàng hoàng. ta tức giận tới mức mắc bệnh dậy nổi, đến nay vẫn chịu uống kính trà của di nương kia ." Liễu Mộng Sinh cũng giấu giếm, hết tất cả.


      Tạ An Nhiên nhíu lông mày, như thế nào cũng nhớ ra được, kiếp trước nhạc phụ của mình có nạp thiếp, chẳng lẽ lại là nàng giở trò quỷ?


      Thế này cũng có thể xem là phương pháp giải quyết tận gốc


      Liễu thị là bực bội muốn chết


      Sở dĩ Liễu thị có thể bày ra tư thái hiền thê lương mẫu, là vì trong phủ cơ thiếp đều là xuất thân thấp hèn, thể ảnh hưởng địa vị của bà, hai là trong phủ con cái của thứ xuất bị bà khống chế như là con rối, bình thường có lực phản kháng. Ngày nay, thứ con con vợ kế làm cho bà ấm ức, mà lại còn xuất thiếp thất có xuất thân đàng hoàng, làm sao bà tức giận đến ngã ngửa?


      Tạ An Nhiên nhịn được trong lòng khen câu, quả nhiên là Khanh Khanh của ta, rốt cuộc cũng có lại để cho ả Liễu thị ác độc chế trụ!


      như vậy, dù sao cũng phải qua giúp cho Khanh Khanh tay, thuận tiện xem trò hay!


      Nhưng mà, nghĩ tới đây, lại thể cau mày.


      Vì sao mọi việc về Khanh Khanh đều nhớ kỹ, chỉ có nàng tại sao lại nhớ ?


      ----------


      "Bị bệnh?" Lão phu nhân cười lạnh. Lý do như vậy chỉ dành để lừa gạt kẻ đần!


      Mạc Trường Thanh kỳ cũng biết Liễu thị là trong lòng tức giận. Lại tiếp, Liễu thị cũng là cùng nhiều năm vợ chồng, cảm tình thủy chung cũng tệ. cũng là vì việc này, thủy chung có chủ động nạp thiếp —— mấy cái thiếp thất phải là Liễu thị cho, cũng là Lão phu nhân đưa qua, còn lại là đồng liêu tặng. , đối với những di nương kia, cũng có tình cảm gì.


      Thế nhưng bây giờ đây phùng Thiến Nhi giống như vậy.


      Nàng trẻ tuổi xinh đẹp, lại tinh thông thi từ ca phú, người lại ôn nhu thẹn thùng, so với Liễu thị xuất thân dòng dõi Thái Phó càng giống tiểu thư khuê các hơn.


      đột nhiên cảm thấy, người nàng tìm được cảm xúc mạnh mẽ lâu có. cảm giác mình tâm ưa thích phùng Thiến Nhi "Biểu muội" này!


      Có thể là vì như thế, đối với Liễu thị tồn tại ba phần lòng áy náy.


      Vì vậy, giờ phút này, vội vàng giúp đỡ Liễu thị che lấp: "Mấy ngày nay nàng cảm thấy thoải mái, vì vậy nhi tử cũng có miễn cưỡng nàng tới đây. Tránh để lây bệnh cho người."


      Lão phu nhân hừ lạnh tiếng: "Bệnh này tới là đúng lúc! Ta nhắc tới việc cho ngươi nạp thiếp, nàng liền bị bệnh? Chỉ sợ là nàng muốn ta phải nhìn sắc mặt của nàng chăng !"


      Đứng ở bên cạnh Lão Phu Nhân là Phùng Thiến Nhi, nàng ăn vận theo kiểu của di nương, giờ phút này hơi ủy khuất nhìn Mạc Trường Thanh.


      Liễu thị vẫn chịu uống kính trà của nàng, khiến cho nàng hôm nay có danh phận, làm cho nàng ngay cả nha đầu thông phòng cũng bằng!


      Mạc Trường Thanh vừa nhìn thấy mỹ nhân kia dáng người mảnh mai, tuổi còn trẻ giống như là cành liễu lung lay dáng người, đồng cam cộng khổ lão thê kia cũng bị bỏ qua bên.


      "Đúng, Liễu thị là hồ đồ rồi. Nhi tử đến xem nàng, lại để cho Trần đại phu đến xem đến cùng bị bệnh gì!" Mạc Trường Thanh chắp tay .


      "Mà thôi . Đại phu kia xem hết vài ngày, cũng tìm ra nguyên nhân, vẫn là tự ta mời đại phu đến xem ! thôi được, ta liền tự mình nhìn xem con dâu ta bệnh nặng như thế nào!" Lão phu nhân được Phùng Thiến Nhi nâng dậy, liền thẳng tắp ra ngoài.


      Mạc Trường Thanh còn cách nào, cũng chỉ có thể là theo đằng sau.


      đoàn người tới cửa ra vào, vừa đúng lúc đụng phải Mạc Khanh khanh tới đây thỉnh an.


      Mạc Khanh khanh nghe xong nơi Lão phu nhân muốn , lập tức : "Đúng lúc con cũng muốn thăm Phu nhân , con cùng với Lão phu nhân ."

    4. nguyetthao18

      nguyetthao18 Well-Known Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      795
      Chương 49: Tại sao lại là Tạ An Nhiên?

      Edit: Nguyệt Thảo
      Ta đã trở lại, và ăn hại hơn xưa :))) xin lỗi mọi người vì đã lâu đăng chương mới T^T

      Lão phu nhân đương nhiên là từ chối, bà hiện tại một lòng muốn chọc thủng bộ mặt giả dối của Liễu thị, tự nhiên ngăn cản nhiều người đến xem trò cười này.

      Vì vậy, Mạc Khanh Khanh trao đổi ánh mắt với thẩm thẩm Thiến Nhi, liền cùng phía sau lão phu nhân, Mạc Trường Thanh cùng một đám người hướng đến thụy tường đường.

      Một đoàn người chưa được mấy bước, liền thấy một nha hoàn dẫn Liễu Mộng Sinh cùng một nam tử thần sắc kiêu căng vào hướng nội viện.

      Mạc Trường Thanh vốn là chướng mắt Liễu Mộng Sinh, lúc này lại thấy hắn mang theo một nam tử về phía nội viện, sự việc đột ngột này, nữ nhi cùng ái thiếp đều tránh kịp, thực là ra thể thống gì.

      Ông cau mày quát lớn:"Láo xược! Mộng Sinh, ngươi là điên rồi à? Ban ngày ban mặt dẫn nam tử xa lạ tiến vào nội viện là ý gì?"

      Nam tử trẻ tuổi lạnh lùng nói ra: "Liễu huynh, dượng ngươi tuy là thừa tướng, cũng trở nên vô lễ như thế? Chẳng lẽ xem tại hạ là đăng đồ tử?" Nói xong liền quay người bước .

      Liễu Mộng Sinh vội vàng đem người giữ chặt, vừa cười vừa nói: "Chu huynh đừng vội! Dượng là biết thân phận của ngươi!"

      Hắn hướng Mạc Trường Thanh giải thích vội vàng: "Dượng hiểu lầm rồi! Vị này là hạnh thánh thủ nổi tiếng trong kinh thành, Chu Thành An!"

      Chu Thành An?

      Mạc Trường Thanh cùng Mạc Khanh Khanh trong nội tâm đều tự chủ được khẽ động.

      Mạc Trường Thanh cũng biết người này tuấn tú, tuy rằng tuổi còn trẻ nhưng một thân y thuật cao minh, gần đây lại có thể cùng Phượng Quân lão đại nhân phân cao thấp.

      Một nhân vật khó thể chạm đến như hắn, là sao có thể đến phủ của mình?

      Liễu Mộng Sinh vừa cười vừa giới thiệu: :Đây là An Nhiên biết khó thở công tâm ngã bệnh, cho nên ́ ý giới thiệu cho con, con vội dẫn đến xem bệnh cho đấy."

      "An Nhiên? Ngươi nói là An Bình Hầu thế tử Tạ An Nhiên?" Mạc Trường Thanh hỏi.

      "Đúng là, là hắn! Vị Chu huynh này thường xuyên bận rộn, vài ngày nữa sẽ vào cung làm thái y, hôm nay là rút chút thời gian đến đây." Liễu Mộng Sinh đắc ý lớn tiếng nói.

      Lão phu nhân lo lắng ai giúp mình xem bệnh của Liễu thị, lại nghe được đây là một vị y thuật cao minh, mặc dù là do cháu bên nhà Liễu thị mang đến, nhưng nhìn bộ dáng cũng là một người ngay thẳng, cũng phản đối, vui vẻ nhận lời để cho đối phương cùng theo đến xem bệnh.

      Dù sao bà cũng nhờ người khác tìm một danh y ở Kinh Thành, đến trong phủ chờ đợi! Nếu người họ Chu này ́ ý che chở Liễu thị, bà vừa vặn tìm được người có thể vạch trần, đến lúc đó Liễu thị lại có thêm một tội danh!

      " thôi! Đừng chậm trễ. Miễn cho bệnh tình của ngươi thêm nghiêm trọng!" Lão phu nhân cười lạnh nói.

      Nói xong liền dẫn đầu trước, Phùng Thiến Nhi đỡ tay bà bước .

      Mọi người tự nhiên theo thứ tự phía sau.

      Chu Thành An tuy cam lòng nhìn thái độ nhà giàu mới nổi của mọi người trong tướng phủ, nhưng vì được Tạ An Nhiên nhờ cậy, cũng chỉ có thể nén tính tình theo sau.

      Duy chỉ có Mạc Khanh Khanh cuối cùng, trong đầu hiện lên một tia nghi hoặc.

      Tại sao lại là hắn?

      An Bình Hầu thế tử?

      Tạ An Nhiên?

      Nàng đột nhiên cảm thấy mọi thứ dường như rất quen thuộc, thế nhưng lại nghĩ ra được chút manh mối nào.

      Nàng biết vị Chu Thành An này trong tương lai chính là đệ nhất danh y cả nước!

      Thế nhưng thời điểm này, hắn có lẽ còn ở một thị trấn nhỏ ở Giang Nam có tiếng tăm, làm sao đến kinh thành, còn có thanh danh được lan truyền rộng rãi?

    5. nguyetthao18

      nguyetthao18 Well-Known Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      795
      Chương 50: Giả bệnh dễ dàng

      Edit: Hỏa Nguyệt

      Thời điểm mọi người đến Thụy Tường đường, Lão phu nhân cũng nhiều lời, người vào ngay, mà để cho Trần ma ma dẫn Chu Thành An vào trước bắt mạch, rồi lại tìm cớ để Liễu Mộng Sinh cũng ở lại bên ngoài.

      Chỉ trong chốc lát, nhìn thấy Chu Thành an mặt lạnh ra. hành lễ với Lão phu nhân rồi : "Lão phu nhân, vãn bối vô năng, xem ra bệnh của vị phu nhân!"

      Lão phu nhân cố ý hỏi: "Ngươi như vậy là thế nào? Chẳng lẽ con dâu ta có bệnh gì bất trị ?"

      Chu Thành an cười lạnh : " có bệnh ta làm sao xem bệnh như thế nào? Vị phu thân này thân thể khỏe mạnh, chẳng qua là tâm tư khó chịu, tích tụ tại tâm mới sinh ra bệnh như vậy. Theo tại hạ, chỉ cần phu nhân thoải mái, buông lỏng tinh thần bệnh tự khỏi ! Tại hạ cáo từ!" xong phẩy tay áo bỏ !

      Liễu Mộng Sinh thấy thế, biết được của mình hẳn là có bệnh. Trong lòng của lộp bộp cái, chẳng lẽ lần này là giả bộ bệnh, mượn cơ hội gây khó cho dượng?

      nhìn thoáng qua Mạc Trường Thanh trở sắc mặt nên xanh mét, lập tức biết mình lại làm hư chuyện rồi!

      "Chu huynh, ngươi đừng có buồn bực mà!" lòng bàn chân như bôi mỡ, giả vờ đuổi theo Chu Thành An .

      Lập tức sắc mặt Lão phu nhân trở nên khó chịu, bà đứng dậy, nhìn Mạc Trường Thanh : “Ta quả thực là phải xem cho kĩ người con dâu tâm tư quá nặng này !"

      Mạc Trường Thanh theo Lão phu nhân vào , nhưng lại nhìn thấy Liễu thị vẻ mặt trắng bệch, hơi thở mệt nhọc dựa vào giường , đầu tóc chỉnh tề hằng ngày nay cũng có ba phần rối loạn, cả người thân thể suy kiệt

      Thấy tình cảnh này, Mạc Trường Thanh cảm thấy Liễu thị bị bệnh. Chẳng lẽ vừa rồi Chu Thành An kia y thuật tinh, lại hưu vượn?

      Liễu thị trông thấy Lão phu nhân tiến đến, cố gắn đứng dậy hành lễ, nhưng lại lập tức ho khan liên tục, khiến Mạc Trường Thanh lộ ra vài phần đau lòng.

      Lão phu nhân thấy thế, hừ lạnh tiếng: " cần đa lễ. Thân thể ngươi mệt mỏi, cần cố gắn hành lễ với ta." xong bà bước đến ngồi vào ghế bành

      Mạc Khanh khanh nhìn thoáng qua Mạc Kiều Kiều cung kính canh giữ ở bên cạnh Liễu thị, cầm trong tay chén thuốc màu đen.

      Mạc Kiều Kiều đáng lẽ ra vẫn còn bị cấm ra khỏi phòng, nhưng lại mượn cớ Liễu Thị bị bệnh, là muốn tự mình chăm sóc chăm sóc cho bà, nên mới được thả ra sớm như vậy

      Mạc Khanh khanh vừa cười vừa : "Phu nhân, người cần phải lo lắng. Vừa rồi Chu đại phu có , người có bệnh gì nặng, chỉ cần thoải mái, buông lỏng tinh thần, trị mà khỏe hơn đấy. Chu đại phu là danh y nổi tiếng nhất Kinh Thành nay. Lời ngài ấy nói nhất định là có sai bao giờ. Mấy ngày nay Lục muội lại tự mình ngày đêm hầu hạ ngài, thể yên ổn nghỉ ngơi, người chắc chắn mau khỏi bệnh thôi."

      Gươn mặt Liễu thị lập tức cứng đờ, thân thể giống như trúng phải cái tát vang dội!

      Vừa rồi bà hỏi ràng, vị đại phu kia là do cháu bà rước tới, tại sao lại có thể biết chuyện mà ra như vậy?

      Liễu thị trong nội tâm thầm mắng Liễu Mộng Sinh thành có bại có dư.

      Bà chỉ có thể là cố gắn vừa cười vừa : "Làm phiền Lão phu nhân đến thăm."

      "Quả là như vậy. Hôm nay con dâu ta bị bệnh,ta phải tự mình qua đây thăm, chỉ sợ cả đất nước rộng lớn này chỉ có phủ Thừa Tướng chúng ta là như vậy thôi!" Lão phu nhân tiếp tục bày gương mặt vui.

      Mạc Kiều Kiều nhìn thấy Lão phu nhân tức giận với nương của nàng, vội vàng : "Tổ mẫu đừng hiểu lầm. Mẫu thân cũng phải cố ý qua thăm hỏi ngài. Chỉ là mấy ngày trước vì thăm hỏi ngài thức dậy quá sớm, gặp lạnh, cho nên mới cảm thấy khỏe trong người."

      Lão phu nhân nghe xong lời này, trong lòng càng giận. Nghe ý tứ của lời này, giống như là bà làm cho Liễu thị bệnh hay sao?

      "Ngươi thân thể yếu nhược, ta thấy về sau ngươi cần đến thỉnh an nữa." Lão thanh của phu nhân càng ngày càng lạnh.

      Liễu thị giờ phút này cũng tỉnh hồn lại, ủy khuất nhìn Mạc Trường Thanh : "miễn là con dâu còn có thể đứng dậy, nhất định đến chỗ Lão phu nhân để hiếu thuận với ngài." ý trong câu là ta đây là đứng dậy nổi.Và cũng để cho Mạc Trường Thanh thấy, mẹ của ngươi làm khó dễ người con dâu như ta thế nào này.

      Mạc Khanh khanh thầm vỗ tay cho Liễu thị, quả nhiên hổ là nhiều năm tính kế , trong phút chốc liền nghĩ ra đối sách.Nhưng tiếc là con của ngươi lại thông minh như vậy

      Nàng trìu mến nhìn Mạc Kiều Kiều : "Lục muội, nương bị bệnh nhiều ngày như vậy,vẫn nằm suốt thể dậy nổi, là làm cho người lo lắng. biết lúc trước đại phu như thế nào?"

      Mạc Kiều Kiều nhìn thấy gương mặt này của Mạc Khanh khanh liền hận thể lập tức xé ra, nhưng tốt xấu gì coi như là nàng ngã lần khôn hơn chút, lần này nàng có biểu lộ mặt, chỉ có thể dựa vào chính mình vì Liễu thị giải thích: "Mấy ngày hôm trước đại phu tới đây bắt mạch, đều nương cần nằm nghỉ ngơi , nên vất vả lại nhiều, vì vậy nên mới đến thỉnh an Tổ mẫu!" như vậy Lão phu nhân tức giận thêm chứ!

      Liễu thị nghe xong lời này, cảm giác thấy đúng ở chỗ nào, thế nhưng đợi đến bà kịp phản ứng, chỉ nghe thấy Lão phu nhân thản nhiên : " như vậy, ngươi cứ yên tâm nằm nghỉ ngơi . Việc bếp núc tạm thời cần ngươi lo nữa!"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :