1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

ĐỘC DƯỢC PHÒNG BÁN VÉ - ỨC CẨM (65 chương + 1 kết truyện + 2 PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 39
      [Tiểu Kim mở mắt ra, bày ra tư thế võ công, hướng về phía tên cầm đầu bọn du côn mà xuất chiêu. Nắm tay ta chỉ còn cách mặt tên kia xen-ti-met, lập tức... ta lăn ra ngất! ]

      Tiểu Kim bất tỉnh nhân , sức chiến đấu của Mạch Nhiên lập tức giảm xuống giá trị , hoàn toàn biến thành miếng thịt nằm thớt.

      Đám lưu manh đều cười ha hả lên, có tên nhận ra Mạch Nhiên : " Đây chẳng phải là người xuất TV sao? Chính là ngôi sao đó, mấy trai hôm nay chúng ta vận lớn rồi, được nếm thử mùi vị nữ minh tinh nổi tiếng."

      Mấy tên còn lại vừa nghe như vậy, tất cả đều hưng phấn hẳn lên, bọn họ nhìn Mạch Nhiên cười với với nhau: "Nghe tại em mang thai. Nhưng là giả, bằng để cho các trai đây giám định chút, xem cảm xúc thế nào..."

      Nghe mấy câu ô uế này, Mạch Nhiên khiếp sợ đến nỗi tim đập thình thịch, liều mạng muốn lay Tiểu Kim dậy.

      Thế nhưng ta say rượu thực là rất đáng sợ, những thể bảo vệ Mạch Nhiên mà còn liên lụy đến cả . Mạch Nhiên phải là có lương tâm mà vứt bỏ ta để chạy lấy thân. Dưới tình thế cấp bách này, Mạch Nhiên chỉ có thể hô to gọi người đến cứu mạng, hy vọng có người qua đường thấy chuyện bất bình mà rút dao tương trợ, có thể cứu giúp hai người bọn họ trong lúc nước sôi lửa bỏng.

      Nhưng mà gọi còn tốt, gọi rồi lại khiến cho những người đường hoảng sợ, lặn mất tăm. Trái lại, con chó bị lạc đứng bên cạnh cái thùng rác lại hướng về đám du côn mà sủa lên mấy tiếng.

      "Đồ chó chết, xéo !" Tên cầm đầu đám du côn tức giận đá con chó đáng thương cước.

      Con chó gầy da bọc xương kia bị đá văng xa, gượng dậy cam lòng mà sủa thêm vài tiếng nữa, nhưng cuối cùng vẫn vì địch quá đông mà quay đầu chạy mất.

      Mạch Nhiên tuyệt vọng . Bọn lưu manh lần nữa hướng ánh mắt về phía hai người họ, con mắt đỏ ngầu như lang sói, tràn ngập thèm khát, cảm giác như chẳng mấy chốc bọn chúng xông lên xé xác .

      Lúc ấy, Mạch Nhiên sợ đến cùng cực. Nếu như lúc này có ai đó tới cứu , dù là con chó, cũng nguyện ý lấy nó.

      Ngay trong lúc cái ý nghĩ quái đản này xuất trong đầu Mạch Nhiên, con chó lang thang kia quay lại (!!!). chỉ có như vậy, nó còn kéo đến con chó khác giúp đỡ. Hai con chó cứ thế hướng về phía bọn du côn mà sủa nhặng xị cả lên.

      Mạch Nhiên vui buồn xen lẫn! "Ông trời ạ, tôi chó đến, ông liền sai chó đến, lẽ nào ông muốn tôi cưới con chó sao?"

      Khoan !

      Con chó mới đến kia, Mạch Nhiên nhìn thế nào cũng quen mắt!

      kinh ngạc, lấy lại tinh thần tập trung nhìn kĩ. Sau đó kìm lòng được mà kêu lên: "Thẩm tiểu suất!"

      Thẩm tiểu suất nghe được giọng của Mạch Nhiên, sủa càng hung dữ hơn. Thẩm tiểu suất thuộc giống Husky cho nên thân hình oai phong lẫm liệt, khiến cho bọn du côn kia sợ hãi. Tên cầm đầu mạnh miệng nhưng cũng dám tiến lên bước.

      "Mẹ nó, bọn chó chết ở đâu đến thế này? Mày, mau chóng đuổi chúng nó !" Tên cầm đầu ra lệnh cho đồng bọn.

      Tên kia móc ra con dao nhọn, chĩa về phía Thẩm tiểu suất: "Cút ! tao chặt chân mày!"

      Thẩm tiểu suất hề lùi bước, nó vẫn sủa inh ỏi, đối mặt với con dao nhọn hoắt nhưng hề sợ hãi. Ngược lại, chính là Mạch Nhiên đứng bên cạnh giữ tay tên côn đồ kia, rất sợ ta làm Tiểu suất bị thương.

      "Cẩn thận!" Con dao gần sát tới Thẩm tiểu suất, Mạch Nhiên khẩn trương kêu to lên.

      Ngay thời khắc mấu chốt ấy, ánh đèn xe ô tô vụt sáng giữa màn đêm tối đen. Sau đó Mạch Nhiên nghe thấy còi xe vang lên. Chiếc xe màu đen vô cùng quen thuộc kia lao đến chỗ bọn họ với tốc độ rất nhanh. Bọn côn đồ hoảng sợ tản ra. Mạch Nhiên đỡ Tiểu Kim dậy, nhìn thấy chiếc xe dừng trước mặt, cửa xe mở ra. Thẩm Lâm Kỳ nghiêm mặt ra lệnh: "Lên xe!"

      Mạch Nhiên lúc đó cảm động thiếu chút nữa bật khóc. Trời ạ! Cuối cùng cũng phải là chó đến cứu a!

      Mạch Nhiên dùng toàn bộ sức lực, đẩy Tiểu Kim vào trong xe, sau đó chuẩn bị chui vào trong xe. Bất ngờ, tên du côn kia kéo lại, dí con dao sắc nhọn vào cổ !

      [Mạch Nhiên dùng toàn bộ sức lực, đẩy Tiểu Kim vào trong xe, sau đó chuẩn bị chui vào trong xe. Bất ngờ, tên du côn kia kéo lại, dí con dao sắc nhọn vào cổ !]

      "Fuck! mày dám dọa đánh tao à? Mau xuống đây, nếu tao giết ta!"

      Mạch Nhiên bị việc đột ngột này làm cho sợ đến choáng váng đầu óc, mãi đến khi con dao sắc bén chạm vào cổ, mới lấy lại tinh thần. Thẩm Lâm Kỳ nghiêm mặt bước ra khỏi xe, ánh mắt hung dữ như con thú hoang, mang theo tia sát khí lạnh thấu xương.

      : "Mày dám động vào sợi tóc của ấy, tao đảm bảo mày sống bằng chết."

      Giọng lạnh lẽo như băng, khiến người ta nghe được khỏi cảm thấy sợ hãi. Mạch Nhiên ràng cảm giác được tên du côn kia run rẩy chút. Nhưng vì sợ mất mặt trước đệ tử, vẫn cố tỏ ra ngang ngược: "Mày, mày còn dám mạnh miệng! Dám lừa ông đây à? Ông đây còn sợ mấy lời đó của mày sao?"

      Tên khốn kia những lời này chẳng qua là muốn tự khiến mình thêm can đảm mà thôi, nhưng vì quá căng thẳng cho nên điều tiết được sức của tay, lưỡi dao sắc nhọn khẽ bén vào cổ Mạch Nhiên.

      Mạch Nhiên hét lên tiếng đau đớn. cảm giác được có dòng ấm áp theo cổ chảy xuống.

      "Muốn chết à?." Chớp mắt cái, Thẩm Lâm Kỳ lao đến, tốc độ nhanh kinh người , Mạch Nhiên còn kịp phản ứng. Thẩm Lâm Kỳ tay cướp lấy con dao, tay thụi vào mặt tên kia nắm đấm.

      Cùng lúc đó, Thẩm tiểu suất và con chó lang thang chạy đến ngoạm vào đùi ta phát!

      "A! ! !"

      tiếng kêu thảm thiết vang lên. Tên cầm đầu ngã lăn quay mặt đất, gào khóc đau đớn. Bọn người còn lại đều sợ xanh mặt, dám ở lại chống đỡ mà bỏ chạy hết lượt. lát sau tên cầm đầu cũng đau đớn bò dậy muốn bỏ chạy.

      Mạch Nhiên vội vàng ôm cổ, chạy đến đá con dao văng ra xa, sau đó hung hăng tặng cho tên kia cước.

      tiếng hét chói tai qua , tên khốn kia rốt cuộc ngất lịm.

      Mạch Nhiên trong lòng từ trước tới nay chưa bao giờ sáng khoái như vậy. Cái loại chỉ biết ăn hiếp phụ nữ như vậy, kiếp trước nhất định là băng vệ sinh có cánh!(!!!) đời này đầu thai cũng chỉ làm cái quần của Nhạc Bất Quần mà thôi! Ngay lúc Mạch Nhiên còn do dự chưa tới, định đá tên kia thêm mấy cước nữa Thẩm Lâm Kỳ đứng bên cạnh bỗng nhiên lôi vào lòng, kéo cái tay bưng cổ của ra.

      Vết thương cổ lộ ra ngoài, Mạch Nhiên đau đến nhe răng trợn mắt.

      Bên tai truyền đến tiếng hừ lạnh: "Bây giờ vẫn còn biết đau sao? Vừa rồi bỏ trốn ra ngoài sao nghe thấy em kêu tiếng?"

      Giọng điệu này, quả thực giống với giọng điệu người cha giáo huấn con . Mạch Nhiên cảm kích bỗng hóa thành tức giận, chịu đựng đau nhức : "Ai cần lo?"

      Thế nhưng ra những lời này rồi, chẳng thế nào chống lại ánh mắt của . Con ngươi đen đặc như đá, dưới ánh đèn mờ nhạt cuối con đường, giống như biển lớn mênh mông khiến cho người ta dễ dàng rơi vào.

      Mạch Nhiên lòng trống rỗng, nhanh chóng cúi đầu tránh ánh mắt Thẩm Lâm Kỳ. Nhưng đột nhiên cúi xuống, nhìn chằm chằm .

      biết muốn làm gì, mãi đến khi cổ cảm thấy tia ấm áp mềm mại, lúc ấy mới tỉnh ngộ, há hốc miệng nhưng câu cũng thốt lên lời.

      Thẩm Lâm Kỳ, liếm vết thương cổ !

      Lúc ấy, Mạch Nhiên cảm giác như tóc gáy đều dựng hết cả lên! dùng hết sức đẩy mạnh ra: " có bệnh à? nghĩ là quỷ hút máu sao?"

      Thẩm Lâm Kỳ cũng hề tỏ ra xấu hổ vì hành động biến thái ấy của mình. Ngược lại, bình tĩnh lau khô vết máu môi, khóe miệng nhếch lên : "Nếu như là quỷ hút máu, nhất định hút khô em."

      Hút khô?

      Là Mạch Nhiên nghe lầm? Vì sao hai chữ này từ trong miệng Thẩm công tử ra lại có chút... dâm tà.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 40
      [[Hút khô?

      Là Mạch Nhiên nghe lầm? Vì sao hai chữ này từ trong miệng Thẩm công tử ra lại có chút... dâm tà?]

      Mạch Nhiên và Tiểu Kim rời khỏi đoàn phim xảy ra bao chuyện sóng to gió lớn, đạo diễn Tưởng triệu tập toàn bộ đoàn phim, trước mặt mọi người mà phê bình Mạch Nhiên. Tại cuộc họp, chính là bên sai trái phải chịu giáo huấn, bị mắng xối xả vào mặt. Thẩm Lâm Kỳ ngồi bên hoàn toàn làm ngơ từ đầu đến cuối, để mặc mất hết cả mặt mũi.

      Nhưng mà, như vậy cũng chưa phải thảm hại nhất. Kinh khủng hơn thế chính là Mạch Nhiên chọc giận đến Linda. Từ cái lần khi còn quay Rock Girl mà Mạch Nhiên tự ý rời đoàn phim, Linda giáo huấn trận tơi bời rồi, lần này còn hơn thế, Linda cấm đoán Mạch Nhiên đủ điều luôn.

      Vừa nghe Linda xong, Mạch Nhiên liền phiền muộn trong lòng.

      Để đẩy nhanh tiến độ quay, thời gian riêng dành cho diễn viên vốn rất ít rồi, vậy mà trong khoảng thời gian rảnh hiếm hoi ấy, Linda còn quy định Mạch Nhiên được đâu, điều này đối với , quả thực là ngồi tù khổ sai..

      Trong lúc Mạch Nhiên còn do dự biết có nên vượt ngục hay , tin vui truyền đến. Vì lượng ratitng người xem của Tình tới liên tục tăng cao cho nên phía nhà sản xuất quyết định điều chỉnh nội dung kịch bản. Theo kế hoạch ban đầu là mười sáu tập bây giờ tăng lên hai mươi tập, còn có thêm số ngoại cảnh, vốn để đáp lại nhiệt tình của khán giả.

      Thông báo này vừa đưa ra, Mạch Nhiên vì mấy ngày bị cấm đoán mà tinh thần ủ rũ liền lập tức mừng rỡ. Ý nghĩ duy nhất trong đầu lúc ấy chính là: "Ôi má ơi, cuối cùng cũng cần phải mỗi ngày trông thấy Thẩm Lâm Kỳ nữa rồi!"

      Mặc dù biểu của Thẩm công tử gần đây thực khiến người khác giận sôi máu, nhưng Mạch Nhiên nghĩ dù tốt xấu gì cũng chủ tập đoàn Tinh Thiên, cũng thể vì mà tùy tiện vứt bỏ công to việc lớn, cơ hội kiếm tiền được, chắc theo đên trường quay mỗi ngày nữa!

      Phụ nữ và nghiệp, Thẩm Lâm Kỳ đương nhiên coi trọng nghiệp,gạt bỏ phụ nữ sang bên. Mạch Nhiên ba năm nay ở bên cạnh , điều này biết .

      Nhưng ngờ rằn mình đoán sai!

      Trong lúc sung sướng hài lòng chuẩn bị hưởng thụ cuộc sống tự do Thẩm Lâm Kỳ đột nhiên xuất . mặc bộ đồ thể thao, công khai ngồi xe ô tô của của đoàn phim.

      Mạch Nhiên há hốc miệng, mãi hết khiếp sợ mà pấy lại tinh thần. lúc lâu mới nghiêm mặt hỏi: " đến đây làm gì?"

      Thẩm Lâm Kỳ ôm laptop đùi làm việc, buồn ngẩng đầu lên mà chỉ : " du ngoạn ngoại ô."

      Du ngoạn cái muội! Mạch Nhiên tức giận: "Em và mọi người đóng phim, phải du ngoạn!"

      "Em đóng phim, du ngoạn. Có liên quan sao?" ngẩng đầu hỏi lại .

      Mạch Nhiên á khẩu trả lời được. Theo lý mà, đúng là chuyện diễn và du ngoạn chẳng có gì liên quan đến nhau cả, nhưng vấn đề là, Thẩm công tử lại keo kiệt đến nỗi ngồi nhờ xe đoàn phim chơi sao? ràng là chỉ muốn cho tự do mà thôi.!

      Nghĩ vậy, Mạch Nhiênvô cùng tức giận, quẳng hành lý sang bên, đặt mông ngồi xuống ghế, bên cạnh Kiều Minh Dương.

      Bên tai truyền đến giọng thoáng kinh ngạc. Kiều Minh Dương hỏi: "Sao lại ngồi đây?"

      "Cùng ." Mạch Nhiên ưỡn ngực, "Có ý kiến gì sao?"

      Kiều Minh Dương rất biết phối hợp, xua tay: "Nào dám? Có người đẹp làm bạn, cầu còn được."

      hổ là thần tượng khiến hàng vạn fan say mê. Những lời ngon ngọt này khiến Mạch Nhiên cười đến híp cả mắt, nhịn được quay sáng nhìn xem phản ứng của Thẩm Lâm Kỳ.

      chẳng có phản ứng gì, vẫn chăm chú nhìn màn hình laptop. Ánh nắng ban mai xuyên qua cửa kính xe chiếu lên người , những ngón tay thon dài bàn phím. Mạch Nhiên kìm được nuốt nước bọt! (há há... ngon quá nhờ! ^^)

      Bất chợt, Thẩm Lâm Kỳ ngẩng đầu, nhìn .

      Mạch Nhiên sợ đến tròn xoe mắt, tim đập loạn xạ, trong lòng sinh ra dự cảm bất thường, nhất định được yên ổn.

      Căn cứ vào quy luật chuyện tốt sẩy mất, chuyện xấu lãnh hết, dự cảm của Mạch Nhiên trở thành rồi.

      Xe đến lúc tới được chân núi, lại còn gặp trận lở đất, khiến mọi người phải bộ hơn mười dặm mới đến địa điểm quay phim. Lúc đó trời tối, xe ngoại trừ Tiểu Kim và Thẩm Lâm Kỳ, tất cả đều vừa đói vừa mệt, vô cùng khốn đốn.

      Mạch Nhiên còn thảm hại hơn, chiếc xe cứ lắc lư liên tục, khiến rất buồn nôn. Hai lỗ tai ong ong, hai chân mềm nhũn, cơ thể ngã xuống.

      [Mạch Nhiên còn thảm hại hơn, chiếc xe cứ lắc lư liên tục, khiến rất buồn nôn. Hai lỗ tai ong ong, hai chân mềm nhũn, cơ thể ngã xuống.]

      Ngay thời khắc mấu chốt ấy, bỗng nhiên cảm thấy lực đạo lưng, hình như có cánh tay nâng lên. Mạch Nhiên vô lực nhìn lại Thẩm Lâm Kỳ, hề phản kháng lại, thân thể tự chủ được mà ngả vào người . Cùng lúc đó, người bỗng nhiên tễnh, hai chân rời khỏi mặt đất, bị bế lên.

      "Thành chút." Ngài vạn tuế gia nghiêm mặt hạ thánh chỉ.

      Kỳ thực cho dù , cũng vẫn phải thành . Tục ngữ hảo hán chịu bỏ qua thiệt thòi trước mắt, có người ôm, ngốc mời buông ra? Mạch Nhiên ngay từ đầu quên hết tất cả bất mãn với , thậm chí còn cảm thấy may mắn vì có cùng, bằng phải thuê lừa cõng lên núi mất.

      Tuy rằng lừa bày ra cái vẻ mặt như thế này, nhưng dù sao lừa cũng đẹp trai như Thẩm công tử được, mà lại còn phải trả phí!

      Hơn nữa, Thẩm công tử đẹp trai cũng cần đến túi tiền của , chí ít cũng khỏe hơn lừa. ╮(╯▽╰)╭

      ***

      Qua đêm chuẩn bị, ngoại cảnh rốt cuộc cũng bắt đầu được quay.

      Mặc dù Mạch Nhiên trước khi tới đây còn ôm mộng được hóng gió, nhưng giờ tới đây rồi, mới ý thức được, quay ngoại cảnh thoải mái lại còn gặp đủ các loại rắc rối tưởng được.

      Cảnh quay này chủ yếu chính là: Đỗ Như Phong và bạn của có hẹn dã ngoại. kiếm cớ nhốt Tiểu Thất trong nhà, nhưng ngờ ra ngoài gặp mưa to, Đỗ Như Phong và bạn bè lạc nhau, phải lưu lại trong núi.

      Kiểm tra được tín hiệu di động của Đỗ Như Phong, Tiểu Thất liền mình chạy tới hang núi, suốt đêm tìm kiếm chủ nhân bị lạc. Cuối cùng đến con dốc lạ cũng nghe được tiếng .

      Đỗ Như Phong còn chưa xong " đừng xuống, nhanh tìm người!" Tiểu Thất nhảy xuống cùng .

      Dưới cái hố, hai người hai mặt nhìn nhau. Đỗ Như Phong tâm tình từ thất vọng đến kinh hỉ rồi lại tuyệt vọng, cuối cùng rốt cục sụp đổ.

      " điên à, nhảy xuống làm gì!" Đỗ Như Phong chỉ vào mũi Tiểu Thất mắng to.

      Tiểu Thất chủ nhân vì sao mắng mình, cứ lúng ta lúng túng nhìn.

      Đỗ Như Phong lại mắng: "Tôi ở dưới này đợi cả ngày vừa đói vừa lạnh muốn chết rồi. Khó khăn lắm mới có chút hy vọng, vậy mà .... lại nhảy xuống! lại nhảy xuống a!"

      Tiểu Thất vẫn hiểu ý chủ nhân. Tuy nhiên từ những lời này phân tích được ra hai điều: Thứ nhất chủ nhân đói bụng, thứ hai chủ nhân rất lạnh.

      người có cái gì có thể ăn, nhưng cơ thể có thể duy trì nhiệt lượng, vì vậy ôm lấy Đỗ Như Phong.

      Đỗ Như Phong ngây dại. Từ những chỗ thất người truyền đến tia ấm áp, khiến thần kinh vốn căng thẳng cả ngày đều thả lỏng. cảm thấy mệt muốn chết, nhưng lại có cảm giác an toàn rất khó tả. Điều này khiến cho nhớ tới người mẹ mất nhiều năm của mình. Ký ức như thủy triều dâng lên, trong cảm giác ấm áp ấy, từ từ chìm vào giấc ngủ.

      Nhưng năng lượng Tiểu Thất gần hết, chậm rãi ngừng hoạt động.

      ***

      Mạch Nhiên và Kiều Minh Dương giờ này khắc này ngồi ôm nhau, chính là để quay cảnh này. (chị à, Thẩm ở đây đấy ^^)

      Xung quanh tất cả đều là lá khô, chiếc camera chĩa về phía hai người bọn họ. Kiều Minh Dương dưới công lực xuất quỷ nhập thần của nhân viên hóa trang, nhìn qua gương mặt râu ria mọc dày, trông có vô cùng tiều tụy, gì sánh được.

      "Ôm!" Đạo diễn ra lệnh.

      Mạch Nhiên dang hai tay, ôm lấy Kiều Minh Dương. tựa đầu trong lòng , ý thức dần dần mơ hồ, trong miệng nỉ non: "Mẹ. . . Mẹ. . ."

      Chẳng hiểu sao, bỗng nhiên nghĩ tới Bạch Triết.

      năm rồi từ khi mẹ qua đời, mỗi khi Bạch Triết phát bệnh, bác sĩ đều tiêm cho nó liều an thần. Sau đó nó dựa vào trong lòng mà mơ mơ màng màng gọi mẹ, giống như là mẹ vẫn còn ở bên cạnh bọn họ vậy, chưa từng rời ...

      Mạch Nhiên sợ hình ảnh trước mặt khiến khóc, đành phải nhắm hai mắt lại.

      "CUT!"

      Cảnh quay sau khi kết thúc, đạo diễn Tưởng khó tính khen ngợi : "Tiểu Bạch, biểu tình của rất tốt, tốt lắm!"

      Mạch Nhiên biết làm sao mà giải thích với ta tâm tình của mình lúc đó, đành vô tâm vô phế mà cười.

      "Để chúc mừng lần này hoàn thành cảnh phim thuận lợi, ngày mai cả đoàn phim được nghỉ ngơi ngày, đến tắm suối nước nóng trong khách sạn."

      Tưởng Vân Đạt xong, trường trận im lặng, vài giây sau, bỗng nhiên trận kích động dâng trào.

      Mạch Nhiên quyết định tạm thời gạt quá khứ bi thương sang bên, xoay người kích động bám lấy tay Linda, hỏi: "Linda, có mang theo áo tắm hai mảnh ? ! !"

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 41
      [Mạch Nhiên quyết định tạm thời gạt quá khứ bi thương sang bên, xoay người kích động bám lấy tay Linda, hỏi: "Linda, có mang theo áo tắm hai mảnh ? ! !"]

      Lần này đoàn phim lựa chọn quay ngoại cảnh ở khu vực khá xa thành phố. Thế nhưng đây lại là vùng thánh địa có suối nước nóng nổi danh. núi, suối nước nóng to nhiều đến nỗi dày đặc như sao trời. Hầu như, mỗi nhà nghỉ hay khách sạn nào cũng đều có suối nước nóng.

      Mạch Nhiên rất may mắn, đoàn kịch đến khu này đúng vào lúc qua thời cao điểm mùa du lịch. Lúc này Mạch Nhiên có thể thoải mái mình gian phòng có suối nước nóng, mà cần phải chen chúc giữa già trẻ lớn bé, cả trai lẫn mà lăn qua lăn lại nữa.

      Linda , việc mình sở hữu phòng tắm như thế này là lãng phí của trời. ta thà nguyện ý nhà tắm công cộng với đoàn phim để cùng nhau chuyện, bồi đắp tình cảm.

      Mạch Nhiên lúc đó lập tức mắng Linda dối trá.

      Ai chẳng biết ta muốn nhà tắm công cộng chính là vì muốn nhìn cho mắt. Đừng đến chỉ có thần tượng Kiều Minh Dương, ở đó còn có Tưởng Vân Đạt có tiếng là đạo diễn điển trai, lại còn cả đại thúc quay phim vạm vỡ kia nữa, Linda dưới lần trước mặt Mạch Nhiên biểu lộ cái vẻ mặt thèm rỏ dãi rồi.

      Mạch Nhiên : "Chị định buông tha Tiểu Hàn sao?"

      " thể nào!" Linda rất nghiêm túc lắc đầu, "Lựa chọn Tiểu Hàn, cũng có nghĩ là phải bỏ mỹ sắc trước mặt. Cái này gọi là bắt cá hai tay, hai tay đều phải hoạt động mới có thể đạt được năng suất lớn. Hơn nữa, chị cũng phải như em, bị Thẩm tổng quản giáo, tất nhiên bỏ qua cơ hội quen biết chàng đẹp trai đâu."

      OH NO!

      Vì sao Linda lại nhằm lúc tâm tình Mạch Nhiên vô cùng tốt mà nhắc đến Thẩm Lâm Kỳ chứ? Từ lúc mặt dày mày dạn theo xem diễn ngoại cảnh, hành vi hề kiêng dè gì cả. Lúc nãy vào nhà nghỉ, Thẩm Lâm Kỳ thậm chí còn mưu tính để hai người bọn họ được ở cùng phòng, may mà bị ngăn chặn được kịp thời.

      Nhân viên lễ tân tiếp đón hai người bọn họ tươi cười : "Tiểu thư, yên tâm, phòng nghỉ đôi của chúng tôi rất rộng, hiệu quả cách đặc biệt tốt, hơn nữa còn có phòng tắm suối nước nóng riêng. . ."

      ta còn chưa xong bị Mạch Nhiên trừng mắt lườm: "Tôi muốn phòng đơn, phòng đôi quá rộng, tôi cần."

      "Nhưng chỗ chúng tôi chỉ có phòng đôi mới có suối nước nóng riêng." lễ tân tỏ ra hơi bối rối.

      "Tôi mặc kệ." Mạch Nhiên cự tuyệt: "Thế nào tôi cũng phải ở phòng đơn có phòng tắm suối nước nóng riêng. Chỗ có, tôi nhà nghỉ khác. Dù sao ở đây nhà nghỉ thiểu, tôi tin tìm được."

      Thông cảm với lễ tân bị Mạch Nhiên làm khó dễ, cuối cùng Thẩm Lâm Kỳ cũng lên tiếng chấm dứt:

      "Hai phòng đơn." lấy thẻ tín dụng ra.

      "Thế nhưng phòng đơn. . ." muốn lại thôi.

      "Nhanh lên chút!" Mạch Nhiên nhịn được giục Thẩm Lâm Kỳ.

      kì quái liếc chút, đối phương rốt cục vẫn phải thỏa hiệp. ta đưa cho hai người chìa khóa phòng, đưa bọn họ đến phòng của mình.

      Mạch Nhiên cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Mặc dù phòng của Thẩm Lâm Kỳ chỉ cách phòng bức tường nhưng ít ra cũng cần phải cả ngày phiền não buồn chán suy nghĩ về vấn đề "Trước khi đợi Thẩm Lâm Kỳ giở trò cầm thú đối với mình, vẫn cứ lên kiên quyết với ta!"

      ***

      Đôi lúc có những việc kiên trì tới cùng rồi, nhưng ngay cả cũng quên mất. Mạch Nhiên cuối cùng khăng khăng giữ ý kiến của mình, uy nghiêm mà bảo vệ chân lý, thể bại trận trước mặt Thẩm Lâm Kỳ được.

      Sau khi tất cả đều rất thuận lợi, Mạch Nhiên từ chối lời mời nhiệt tình của Linda, liền mặc áo tắm hai mảnh của mình, mình vào trong phòng, chiếm lấy toàn bộ phòng tắm.

      Trong bồn tắm rộng lớn, thả lỏng thân thể mình ngâm trong nước nóng gần bốn mươi độ, cảm thấy vô cùng dễ chịu. Mạch Nhiên dựa lưng vào bờ làm từ những tảng đá cuội nhấp nhô, tai đeo chiếc tai nghe thấm nước mới mua, mở ca khúc chủ đề của bộ phim Tình Tới – Tình Giáng Trần, bài hát lọt vào hàng top những ca khúc hot nhất nay.

      "Gặp được , lập trình chương trình để từ từ . còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là tình sét đánh, khiến em trở tay kịp, vô pháp chống cự, chính là số phận mang đến kỳ tích..."

      Giai điệu nhàng, buồn man mác lặp lặp lại, Mạch Nhiên nhắm mặt, từ từ chìm vào giấc ngủ. Bỗng nhiên giữa mông lung mờ mịt, cảm giác được nước xung quanh còn yên lặng, hình như có cái gì vừa rơi xuống.

      Mạch Nhiên giật mình tỉnh dậy, trợn tròn mắt. Cách lớp nước dày, và Thẩm Lâm Kỳ bốn mắt nhìn nhau. nửa thân để trần, lộ ra khuôn ngực gầy gò, những đường gân nổi lên trong làn hơi nước mịt mờ, con ngươi đen láy, ánh mắt rực lửa. Tất cả khiến Mạch Nhiên sợ đến trượt chân, thiếu chút nữa rơi tõm xuống nước.

      Cũng may Thẩm Lâm Kỳ nhanh chân nhanh tay, kịp thời đỡ lấy .

      Thoáng chốc, Mạch Nhiên cả người dán vào khuôn ngực ướt sũng của Thẩm Lâm Kỳ, da thịt kề sát, thậm chí còn cảm nhận được nhiệt độ cơ thể mình từ từ nóng lên, còn nóng hơn cả nhiệt độ của nước.

      Tâm trạng lúc này của Mạch Nhiên, thực thể dùng hai chữ đơn giản "mâu thuẫn" mà giải thích được.

      xấu hổ muốn chết, muốn đẩy ra, nhưng lại đứng vững, theo phản xạ mà bám lại tay . Cuối cùng lại biến thành cả hai rơi tõm xuống nước, ở trong lòng vũng vẫy, nước bắn tung tóe, chỉ làm ướt chính mình, mà còn khiến cho Thẩm công tử đầu và mặt ướt sũng.

      Thẩm Lâm Kỳ hề có phản ứng lại, chỉ khẽ đưa tay nâng hông , để mặc vùng vẫy.

      Cuối cùng, khi ý thức được, vùng vẫy nữa, như vậy vốn chẳng có ích gì lại còn khiến cho cơ thể hai người tiếp xúc nhiều hơn. Mạch Nhiên ngưng động tác, đưa hai tay lên chống trước ngực Thẩm Lâm Kỳ, cố gắng tạo ra khoảng cách giữa hai người, phụng phịu hỏi: "Sao lại ở trong phòng em?"

      " đến phòng em đâu." cao giọng phủ nhận.

      Mạch Nhiên nổi giận: " cho em là đồ ngốc sao? vào phòng em sao lại có mặt ở đây?"

      "Hai phòng này dùng chung nhà tắm, ngu ngốc." Lúc xong hai chữ cuối cùng, hai tay nhàng cốc lên chán .

      Mạch Nhiên thoáng mộng mị.

      Thời khắc ấy Mạch Nhiên mới tại sao lễ tân kiên quyết muốn thuê phòng đôi, cũng hiểu tại sao Thẩm công tử lại nhanh chóng đồng ý cách sảng khoái như vậy, ... ràng là lợi dụng ngây ngốc của !

      Trong lòng Mạch Nhiên tại lại như có hàng đàn ngựa đồng cỏ bắt đầu gài thét phi nước đại, thể làm khiến chúng bình tĩnh lại được , chỉ còn cách cố gắng tìm cách xoay chuyển tình thế đáng xấu hổ này.

      : "Nếu như vậy, chỗ này để cho , em trước."

      trả lời .

      "Em đây!" Mạch Nhiên lặp lại lần.

      "ừ." cuối cùng cũng lên tiếng đáp lại.

      Mạch Nhiên rốt cuộc tức giận: "Em phải , phiền buông tay ra... phải đưa tay lên... cũng phải đưa xuống...! Này... ..."

      Môi bị hôn!

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 42
      [Mạch Nhiên rốt cuộc tức giận: "Em phải , phiền buông tay ra... phải đưa tay lên... cũng phải đưa xuống...! Này... ..."

      Môi bị hôn!]

      Thẩm Lâm Kỳ áp vào bờ, đầu lưỡi khách khí tham lam tiến vào trong miệng . Mạch Nhiên muốn chống lại, nhưng lại càng khiến làm càn, tay cũng để yên chỗ, di chuyển từ lưng xuống phía dưới cơ thể , bỗng nhiên đẩy hai chân ra.

      Mạch Nhiên bị hành động bất thình lình này làm cho choáng váng. Mặc dù hai người bọn họ dưới lần hôn nhau, nhưng tất cả chỉ dừng lại ở hôn môi mà thôi. Bây giờ lại hành động như vậy, ràng là muốn đến cùng! Ý thức được điều đó, ràng là ở trong nước nóng mà toàn thân lạnh toát, bên cạnh là bờ đá, càng khiến đông cứng người.

      khó khăn đẩy ra, gần như cầu xin: "Đừng như vậy, em đau. . ."

      chỉ hôn mà còn luồn tay ra đằng sau, lần sờ lưng , tách cơ thể ra khỏi mép bờ đá, nhưng là để thuận tiện cởi dây áo tắm của .

      Mạch Nhiên thực hối hận! Sao mặc gì mà lại mặc áo tắm hai mảnh? Mặc áo lặn lặn xuống nước tốt biết mấy, nếu mặc da "Cá mập" cũng được a! Nhưng giờ hối hận cũng chẳng để làm gì, ngực hoàn toàn dính ngực , ngừng ma sát, tay bắt đầu cởi quần bơi.

      Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, hề chuẩn bị tâm lý, chỉ cảm thấy dùng sức tiến vào giữa hai chân mình. vật cứng rắn dán chặt người .

      Quần bơi bị kéo ra. Lúc ấy, phải là hôn , mà là cắn vào xương quai xanh của .

      Miếng cắn này thực là muốn uống máu . Mạch Nhiên đau đến muốn hét lên nhưng lại ra tiếng, mà hóa thành tiếng rên rỉ. Trong lúc ấy, bàn tay tham lam hạ xuống thăm dò thân dưới của .

      Trời ạ, người đàn ông này thực nổi cơn cầm thú với ? Đại não chưa từng xuất cái cảm giác lạ lẫm như vậy. Thần trí bắt đầu trở nên mơ hồ ràng. Thực chỉ có đàn ông mới suy nghĩ bằng nửa thân dưới, mà ngay cả Mạch Nhiên lúc này cũng có chút khống chế được.

      "Dừng lại , em còn chưa có chuẩn bị tốt." Mạch Nhiên lên tiếng cầu xin, thực ra chỉ cho Thẩm Lâm Kỳ nghe mà còn là tự với chính mình. như đứng vách núi, bên cạnh là vực sâu thăm thẳm.

      vẫn tham lam gặm nhấm vành tai , giọng khàn khàn cự tuyệt lời cầu xin của : "Đừng có tự lừa mình, ràng em muốn."

      Nghe những lời này, mặt đỏ ửng. Thế nhưng ràng thể tự làm chủ được cơ thể mình, cảm nhận được nơi nào đó người mình thực khó chịu. Trong đầu vang lên tiếng của thiên thần và ác quỷ.

      người : "Mau tỉnh lại! chỉ là muốn thân thể ! lòng !"

      Người kia : "Đừng có nằm mơ, mi còn muốn ở thế giới này có tình chân sao? Nắm lấy hạnh phúc trước mắt mới là chân !"

      người còn : "Đừng có để bị che mờ mắt. trong lòng muốn nắm giữ lấy , vĩnh viễn chỉ bản thân mình!"

      Người kia lập tức phản bác: " làm sao biết thích mình? chừng chính là thèm thổ lộ."

      Người kia lại : " !"

      " !"

      " cho lời hứa hẹn!"

      "Hà tất phải lo lắng tới thứ hư vô mịt mờ đó mà hi sinh hạnh phúc trước mắt?"

      . . .

      Tranh luận hề đến kết quả. Trong lúc Mạch Nhiên còn do dự, từ phía sau, Thẩm Lâm Kỳ thay quyết định.

      bất ngờ tiến vào! ! !

      Phần 1

      [Tranh luận hề đến kết quả. Trong lúc Mạch Nhiên còn do dự, từ phía sau, Thẩm Lâm Kỳ thay quyết định. bất ngờ tiến vào! ! !]

      Tê tâm liệt phế!

      Mạch Nhiên đầu óc trống rỗng. Đau đớn truyền đến đại não, theo phản xạ mà ôm lấy Thẩm Lâm Kỳ. chút lý trí còn sót lại khiến mở miệng, hung hăng cắn lên vai .

      Mạch Nhiên cố gắng dùng sức rất mạnh, Thẩm Lâm Kỳ ràng cảm thấy đau, nhưng vẫn dừng lại. Mạch Nhiên nghe thấy giọng uy hiếp bên tai: "Buông ra!"

      Mạch Nhiên tức giận. " ra em nhất định buông!" Mạch Nhiên sống chết thế nào cùng nhả ra, máu từ vai chảy xuống, lan truyền trong nước. Mặt nước bắt đầu xuất màu hồng nhàn nhạt của máu, biết là của hay của .

      Thế nhưng, đánh giá thấp năng lực của Thẩm công tử. khi bị uy hiếp, chắc chắn khiến cho người khác sống bằng chết.

      "Em hối hận!" xong câu đó, lại tiếp tục trong cơ thể mà tiến tới.

      Mạch Nhiên đau đến đứt ruột! Đau đến vậy còn có tâm tư cắn người. há miệng, rời khỏi vai Thẩm Lâm Kỳ, nước mắt nước mũi đầm đìa, liều mạng cầu xin: "Từ bỏ, em từ bỏ, mau ra ngoài, cầu xin mau ra ngoài."

      Thẩm Lâm Kỳ bắt được tay vùng vẫy, tiến đến tận cùng trong người .

      Tư thế này khiến ngực bị ép chặt, cả người đều nghênh về hướng Thẩm Lâm Kỳ. Theo từng động tác của , cả người đều đau muốn chết.

      "Lần sau, đừng có để thấy em và Kiều Minh Dương tình chàng ý thiếp, nghe ?" gần như cắn môi , rời khỏi miệng , lại tiếp tục mạnh mẽ tiến sâu vào trong . ( Thẩm mà ghen ...)

      Đây là trả thù, nhất định là trả thù a!

      Mạch Nhiên vội vã lắc đầu: " được, mau ra ngoài... A!" Mạch Nhiên thét chói tai. Cái cảm giác tâm tàn phế liệt này, nghĩ cả đời này khắc sâu trong tâm khảm, ngày nào đó nhất định đòi lại từ !

      Thẩm Lâm Kỳ ràng cảm thấy vô cùng thỏa mãn với phản ứng của Mạch Nhiên. "Thả lỏng chút, đâu phải lấy mạng em!"

      " làm vậy còn hơn lấy mạng... A!"

      Nước suối, máu tươi hòa lẫn vào nhau, cùng với tiếng thét chói tai. Đêm đầu tiên của chỉ có thể dùng chữ "Thảm" để hình dung. lâu lâu sau đó, khi nhớ lại tình cảnh ngày hôm nay, vẫn thể hình dung được cảm giác bi thảm này, cảm giác huyết nhiễm ôn tuyền, kinh tâm động phách.

      Vậy mà trong phim thần tượng hay tiểu thuyết ngôn tình cái này gì mà ôn nhu lãng mạn, đêm bảy lần. đúng là xảo trá! Lừa gạt! Sau khi Thẩm Lâm Kỳ hoàn toàn chấm dứt, chẳng khác gì con lợn chết! Thẩm Lâm Kỳ lúc ấy cũng tiêu hao sức lực, ôm chặt lấy , nghiêng đầu oán hận bên tai : "Em biết dày vò!"

      Rốt cuộc ai dày vò ai a!

      Mạch Nhiên chẳng còn sức lực đâu mà cãi nhau nữa, kiệt sức dựa vào trong ngực , cảm thụ "dư vị" đau đớn.

      : " đừng đắc ý, em trả thù ."

      "Hoan nghênh." xong, cứ thế mà ôm từ trong nước lên.

      Dưới ánh trăng, dấu vết vật lộn người , đặc biệt là vai bị cắn vô cùng thê thảm. Lúc này vẫn còn giọt nước sắc hồng từ vai chảy ra.

      nhìn mà cảm thấy đau thay , nhưng chẳng thèm bận tâm, hơn nữa còn dùng ánh mắt hề kiêng dè gì mà nhìn .

      đưa tay lên che ngực, quay đầu sang bên đỏ mặt.

      Thẩm Lâm Kỳ cúi đầu hôn lên trán , nhanh chóng bế vào phòng, lấy khắn giúp lau nước người. Sau khi bị chà đạp, thể xác và tinh thần đều bị thương tổn, cảm thấy rất vui vì Thẩm Lâm Kỳ còn có thể dịu dàng như vậy, chí ít, vẫn còn chút đối lập. Thế nhưng, Thẩm Lâm Kỳ lại thèm mặc quần áo lại.!

      Mạch Nhiên cố gắng nhìn chỗ khác, đỏ mặt : " mặc quần áo vào !"

      Thẩm Lâm Kỳ biết liêm sỉ mà cười : "Sau này cuối cùng vẫn thấy, em sợ cái gì?"

      Phần 2

      [Mạch Nhiên cố gắng nhìn chỗ khác, đỏ mặt : " mặc quần áo vào !"Thẩm Lâm Kỳ biết liêm sỉ mà cười : "Sau này cuối cùng vẫn thấy, em sợ cái gì?"]

      Sau này?! còn muốn có sau này!

      Mạch Nhiên trừng mắt, nghiến răng nghiến lợi mà : " đừng mơ, có lần nữa! Cho dù có, cũng là kiếp sau em làm đàn ông người !"

      "Hoá ra em còn muốn có kiếp sau." Thẩm Lâm Kỳ bày ra bộ dạng giật mình.

      "Ai muốn cùng với kiếp sau!" Phát mình sai, Mạch Nhiên lại đỏ bừng mặt.

      Thẩm Lâm Kỳ đưa tay lên vuốt tóc , vô liêm sỉ : "Kiếp sau dám chắc. Nhưng nhưng đời này, nhất định khiến em thất vọng."

      Cái gì! Mạch Nhiên đều có ý này!

      Mạch Nhiên muốn chống đối, nhưng xoay người nằm lên giường, kéo vào trong lòng.

      Hành động này nằm ngoại dự liệu của . Mạch Nhiên cả người chấn kinh. Nơi sâu thẳm nhất trong lòng rung động, lời muốn ra lại nuốt trở vào. Trong phòng nhất thời im lặng.

      Đột nhiên im lặng như vậy khiến rơi vào trầm tư.

      Mạch Nhiên thể tin được tất cả những gì vừa phát sinh. Từ lúc quen biết đến nay ba năm, cuối cùng hai người cũng thực làm chuyện đó. Loại tâm tình này, khó mà ra thành lời.

      Mạch Nhiên phủ nhận, là có tình cảm với . Nếu nhất định dễ dàng mà để làm vậy. Nhưng tại mỗi người bước đằng, thể khiến có lòng tin sau này hai người chung đường được. Rốt cuộc làm vậy là đúng hay sai? vẫn chịu ra câu kia, là cũng như cố chấp giữ lấy lòng tự tôn, hay là... vốn hề định cho lời hứa hẹn?

      Hưởng thụ ấm áp trong lòng , Mạch Nhiên lần đầu tiên cảm thấy mờ mịt bất lực như vậy.

      Thẩm Lâm Kỳ ôm chặt lấy . Đàn ông đời này đều dịu dàng chăm sóc như vậy với người phụ nữ của mình.

      rất muốn hỏi : định với em sao? Lời định ra, rốt cuộc lại thể xuất khỏi miệng. đời này, muốn mở miệng xin người khác bất cứ thứ gì, cho dù là tiền tài hay tình cảm.

      đêm vô mộng.

      ***

      Sáng hôm sau lúc tỉnh dậy, Mạch Nhiên thấy bên giường trống trơn có người. Thẩm Lâm Kỳ để lại tờ giấy bàn: "Công ty có việc, về trước, tự chăm sóc mình nhé!" May mà tờ giấy có đè tập tiền, nếu nghĩ khách làng chơi, xong việc liền phủi mông bỏ như chưa từng xuất .

      Mạch Nhiên cảm thấy có chút mất mát. Cảnh tượng đêm qua như giấc mơ, khắc sâu lời nhắc nhở trong tâm trí của : Tiểu xử nữ chăm chỉ trong quá khứ còn nữa rồi.

      Mạch Nhiên lúc này lại có phần khác lạ, thắt lưng và xương sống đau nhức, nhưng vẫn phải tiếp tục làm việc.

      Linda nhìn bằng ánh mắt kì quái, thỉnh thoảng che miệng cười trộm.

      Tưởng Vân Đạt càng khoa trương, phụng phịu : " nghỉ ngơi, nên vận động kịch liệt quá sức, ảnh hưởng đến công việc."

      Mạch Nhiên khóc ra nước mắt.

      xe quay về, Mạch Nhiên đuổi Kiều Minh Dương sang bên, chạy đến ngồi cùng Tiểu Kim, kể lể nỗi khổ trong lòng.

      Mạch Nhiên : "Tiểu Kim, xong rồi, chị bị hãm hại."

      Tiểu Kim kinh ngạc hỏi : "Cái gì hãm hại? Lẽ nào chị bị bà tác giả Ức Cẩm vô lương tâm kia hãm hại."

      " chết , em cũng đọc cái loại tiểu thuyết dinh dưỡng này sao? Chị chính là Thẩm Lâm Kỳ!"

      " ta làm gì chị?"

      " ta..." Mạch Nhiên dĩ nhiên nên lời, cuối cùng chỉ thở dài: "chị cuối cùng cũng đoán ra ta suy nghĩ cái gì."

      Mạch Nhiên xong, liền bị Tiểu Kim khinh bỉ: "Em còn tưởng là chuyện lớn gì, đoán ra cũng đừng nghĩ lung tung. Thế giới này loạn như vậy, chị còn muốn chuốc thêm phiền phức cho mình sao, như vậy phải rất mất mặt sao? Cho dù chị đoán hay đoán, suy nghĩ trong lòng ta, qua thời gian cũng tự nhiên bộc lộ ra ngòai. cần tốn công phí sức đoàn già đoán non nữa, mệt mỏi lắm."

      câu, Mạch Nhiên như giật mình tỉnh khỏi giấc mộng, sáng dạ ra vạn phần.

      [Mạch Nhiên xong, liền bị Tiểu Kim khinh bỉ: "Em còn tưởng là chuyện lớn gì, đoán ra cũng đừng nghĩ lung tung. Thế giới này loạn như vậy, chị còn muốn chuốc thêm phiền phức cho mình sao, như vậy phải rất mất mặt sao? Cho dù chị đoán hay đoán, suy nghĩ trong lòng ta, qua thời gian cũng tự nhiên bộc lộ ra ngòai. cần tốn công phí sức đoàn già đoán non nữa, mệt mỏi lắm." Môt câu, Mạch Nhiên như giật mình tỉnh khỏi giấc mộng, sáng dạ ra vạn phần.]

      Quả thực, Mạch Nhiên và Thẩm Lâm Kỳ nếu dây dưa ba năm qua, cũng ngại dây dưa thêm ba năm nữa, dù tốt hay tốt, chuyện gì xảy ra cũng xảy ra rồi, có trách ai cũng vô dụng. Quan trọng nhất bây giờ là phải ưỡn ngực ngẩng cao đầu, tiếp tục mà bước . Có thể con đường phía trước mù mịt phương hướng, nhưng người sống ở đời này, phải đối mặt với đủ mọi chuyện mới thú vị.

      Cứ như vậy, ngoại cảnh quay xong cuộc đời xử nữ của Mạch Nhiên cũng hạ tấm rèm che.

      ***

      Trở về thành phố lâu, tập mới nhất bộ phim "Tình tới" đúng hẹn ra mắt khán giả, tiếp tục gây tiếng vang, được khán giản nhiệt liệt đón mừng. Chuyện đó tạo nên hiệu ứng rất tốt, rất nhiều hãng sản phẩm nổi tiếng mời Mạch Nhiên và Kiều Minh Dương tham gia quay quảng cáo và làm cặp đôi tình nhân đại diện phát ngôn.

      Thấy thù lao kếch xù, Mạch Nhiên có chút lung lay.

      Thế nhưng Thẩm Lâm Kỳ lại thèm hỏi qua ý mà thay từ chối ngay lập tức. Từ sau khi ở khu nghỉ dưỡng suối nước nóng về, Mạch Nhiên tuy rằng tận lực tránh né ở cùng chỗ với , nhưng lại áp dụng biện pháp quản chế với đến nỗi vô pháp vô thiên kháng cự, thậm chí còn thèm thương lượng cùng mà lập tức ném khoản tiền lớn như vậy ra ngoài cửa sổ.

      Hành động thiếu tôn trọng này của Thẩm Lâm Kỳ khiến Mạch Nhiên vô cùng tức giận. Bởi vì tiếp nhận cái quảng cáo này, đối với chỉ có được khoản thù lao lớn, mà hơn nữa còn có thể khẳng định đẳng cấp của thêm bậc, có thể tiến thân vào hàng ngũ minh tinh quảng cáo.

      Có những nữ minh tinh, phấn đấu đến vài chục năm, mãi đến khi hoa tàn ít bướm vẫn còn chưa với tới độ cao ấy, còn Mạch Nhiên chỉ bằng bộ phim thần tượng mà lại dễ dàng đạt được, nhưng cũng chỉ vì Thẩm công tử cố chấp kia dùng hai tay mà dâng cơ hội tốt như vậy cho người khác, Mạch Nhiên có thể tức giận sao?

      chỉ có tức giận mà còn phẫn nộ.

      sớm thấy ăn xong liền chùi mép mà phủi mông rời , hôm nay lại còn đối xử với như vậy, coi là cái gì? Là con rối hay sủng vật? Ngay cả Thẩm tiểu suất kia cũng còn có quyền lợi của chó!

      Mạch Nhiên ấm ức với Linda: "Chị đừng quan tâm Thẩm Lâm Kỳ gì, hợp đồng quảng cáo này, em nhất định phải nhận, ai ngăn cản em được."

      Linda vì thế cảm thấy bối rối: "Thế nhưng Thẩm tổng ta..."

      " ta ta cái gì, là ta đóng quảng cáo hay em? Chị rốt cuộc là đại diện của Thẩm Lâm Kỳ hay của em?"

      "Chị là người đại diện của em, nhưng Thẩm tổng là ông chủ của chị." Linda chỉ chống đối, mà còn rất nghĩa khí lựa chọn hùa theo nhà tư bản độc ác.

      "Em cũng là chủ nhân của chị, em cũng có quyền sa thải chị!" Mạch Nhiên tức giận, suy nghĩ.

      " sao, Thẩm tổng để chị quay về." Linda mười phần tin chắc.

      Mạch Nhiên thèm nữa! Mấy người này đều dựa vào Thẩm Lâm Kỳ làm chỗ dựa vững chắc. nhìn thế giới này tuyệt vọng.

      "Chị cứ chờ đấy, em cua Tiểu Hàn cho chị xem, xem chị đời này ở vậy!"

      Lời còn chưa dứt, Mạch Nhiên chợt nghe thấy phía sau có người thở ra ngụm lãnh khí.

      Mạch Nhiên quay đầu lại, thấy khuôn mặt đen thui của Thẩm công tử, cùng với trợ lý Tiểu Hàn đứng bên cạnh, mặt màu đất! ( chị Nhiên à, đừng có khiến cho Thẩm của em ăn dấm chứ!)

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 43
      [Lời còn chưa dứt, Mạch Nhiên chợt nghe thấy phía sau có người thở ra ngụm lãnh khí.Mạch Nhiên quay đầu lại, thấy khuôn mặt đen thui của Thẩm công tử, cùng với trợ lý Tiểu Hàn đứng bên cạnh, mặt màu đất!]

      Bọn họ bốn người sắc mặt đều tốt chút nào, đặc biệt là Tiểu Hàn. sợ hãi đến nỗi chân tay run bần bật, chỉ thiếu nước bỏ chạy.

      Để cứu vãn cục diện đáng xấu hổ này, Mạch Nhiên tiến lên chuẩn bị giải thích. Vậy mà Tiểu Hàn vừa thấy Mạch Nhiên đến, toàn thân liền nổi da gà, vừa xua tay, vừa lắc đầu: "Phu nhân, ... đừng tới đây!"

      Tiểu Hàn cứ làm như Mạch Nhiên là con mãnh thú vậy, khiến thực dở khóc dở cười.

      Mạch Nhiên : "Tôi đùa thôi, đừng cho là ."

      " ! Tôi nào dám cho là , dám dám!" Tiểu Hàn khẩn trương đến nỗi gần như ướt cả quần.

      Có cần khoa trương như vậy ? Mạch Nhiên bất đắc dĩ nhìn về phía Thẩm Lâm Kỳ. Vẻ mặt cuối cùng cũng sa sầm lại như vừa rồi nữa, mà khóe miệng cong lên: "Cứ thử coi là xem!" (o_O Thẩm đáng iu quá <3 )

      Đó đâu phải chỉ là câu đùa! ràng là Thẩm Lâm Kỳ uy hiếp. Mạch Nhiên thấy Tiểu Hàn sợ đến suýt khuỵu xuống đất, lắp bắp : "Em chợt nhớ ra mình để quên tài liệu, em lấy !" Tiểu Hàn xong, đợi Thẩm công tử đồng ý, ngay lập tức chạy như bay. Tiểu Hàn lâu nay luôn giữ hình tượng cũ rích hoàn toàn đối lập với tình cảnh bây giờ chạy trốn, khiến Mạch Nhiên vô cùng vui vẻ.

      Mạch Nhiên ở trong lòng khỏi cảm thán: Thẩm tổng là mãnh hổ a!

      Tiểu Hàn rồi, Linda cũng dám ở lại, do dự hồi rồi mở miệng: "Cái kia... kỳ thực em..."

      "Chị cũng quên tài liệu sao? !" Mạch Nhiên nổi giận! Chạy chạy chạy! Cả đám đều chạy, chẳng phải là chỉ còn lại mình ở đây với Thẩm Lâm Kỳ để chịu ức hiếp? Mạch Nhiên khinh! Từ ngày Thẩm Lâm Kỳ thừa dịp trăng tối gió yên, bốn bề vắng lặng, mà lợi dụng Mạch Nhiên XXOO, thề, từ nay bao giờ đơn độc ở cùng chỗ với Thẩm Lâm Kỳ nữa.

      Tình huống tại là nguy hiểm! ! !

      Ý muốn chạy trốn của Linda quá mạnh mẽ, đến mức mà lúc Mạch Nhiên gạt tay ta ra cho ta lấy cớ, ta còn thèm để ý hình tường mà hô lớn: " "Bà " của em tới, quên mang băng vệ sinh, em trước!"

      Sau đó, mặc kệ Mạch Nhiên còn đứng đó trợn mắt há mồm ngơ ngác, thể tin được, ta chạy nhanh như bay, thoáng cái mất dạng.

      Thời khắc đó, Mạch Nhiên muốn rơi lệ, ngửa mặt lên than ngắn thở dài. Trong khi đó, cái người gây ra tai họa kia vẫn ung dung đến gần , vô liêm sỉ : "Em xem, bọn họ đều sợ em."

      Mạch Nhiên quay đầu, trợn mắt nhìn Thẩm Lâm Kỳ, nhưng ánh mắt nóng rực của lại khiến nhớ lại những chuyện cũ, sắc mặt chịu được mà ửng đỏ.

      : "Kỳ thực em..."

      "bà của em cũng đến sao?" cau mày.

      " mới có bà đến!" Mạch Nhiên tức giận.

      " khả năng đó." Thẩm Lâm Kỳ nhún vai, rất vô liêm sỉ mà tiếp: "Có điều có thể làm chuyện khác."

      "..." Trời ạ! Sao thiên lôi đánh chết tên cầm thú này !

      Khi trong lòng hò hét những lời này, bỗng nhiên bên ngoài cửa sổ, bầu trời bỗng tối sầm lại, tiếng sấm nổ vang, nháy mắt, mây đen rợp trời, mưa lớn xối xả.

      phải chứ? Linh vậy sao!

      Mạch Nhiên nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, ngây ngốc há miệng, bỗng nhiên cảm thấy mình làm đại minh tinh là uổng phí quá, lẽ ra phải làm thầy cúng hô mưa gọi gió mới đúng, như vậy có thể hàng năm giúp tổ quốc tiêu diệt nạn hạn hán! (Sah:-*cười lăn lộn*)

      Trong lúc Mạch Nhiên còn mơ mộng như mây, Thẩm Lâm Kỳ bỗng nhiên kéo tay : "Trời mưa rồi, đưa em về."

      Mạch Nhiên bị lôi mấy bước rồi mới lấy lại tinh thần, giãy dụa: "Em có xe, cần đưa!"

      "Ồ." suy nghĩ rồi gật đầu: "Vậy em đưa về ."

      "..." hoàn toàn thất bại trước vô liêm sỉ của .

      Mạch Nhiên thể kiên quyết duy trì được nguyên tắc của mình, phải bất chấp mưa to gió lớn mà lái xe đưa Thẩm công tử về nhà.

      Từ sau khi ở khu nghỉ dưỡng trở về, lúc này lại ở trong gian chiếc xe chật hẹp, Mạch Nhiên có chút cuống biết làm thế nào. Để tránh xấu hổ, mở nhạc, chọn ca khúc vui nhộn, muốn giảm bớt bầu khí căng thẳng này.

      Nhưng mặc dù là như vậy, người lái xe là cũng vẫn kìm được mà suy nghĩ mông lung.

      tại là cái loại quan hệ gì? Người hay bạn tình? Có lẽ ngay cả bạn tình cũng chẳng phải! Kỳ thực, mọi chuyện như vậy, cũng muốn tiếp tục dây dưa, nhưng cũng muốn khóc lóc kêu gào bắt chịu trách nhiệm, rồi mừng rỡ như điên mà chuẩn bị được bước chân vào nhà giàu có. chỉ muốn nhìn thấu qua bộ mặt hốt lãnh hốt nhiệt kia, để xem suy nghĩ trong thâm tâm là gì? Cho dù cho kết quả có khiến tổn tương, ... ít nhất ... lòng cũng nhõm hơn.

      Như bây giờ, quá dằn vặt người khác.

      Mạch Nhiên cắn môi, muốn cùng ngả bài, Thẩm công tử im lặng nãy giờ bỗng lên tiếng: "Đợi lát nữa về nhà , cho em xem cái này."

      "Cái gì?" Theo phản xạ Mạch Nhiên cảnh giác hẳn lên.

      "Em yên tâm, mẹ ở nhà." giải thích.

      Mẹ ở nhà, nên mới càng lo lắng! nam quả nữ ở cùng chỗ, tuy bị ăn lần nhưng nhất định để bị lần thứ hai.

      bỗng nhiên nở nụ cười: "Em sợ cái gì? cũng làm vậy với em."

      " làm gì với em?"

      Mạch Nhiên xong, thấy ánh mắt lên tia kinh ngạc, cuống quít nhìn sang hướng khác. Có những điều, nghĩ thấy dễ, nhưng lên lại vô cùng khó. tự xưng là thiên hạ vô địch trơ trẽn, những vẫn còn thua xa ánh mắt thâm sâu của Thẩm công tử. đỏ mặt, lái xe thẳng mạch về nhà , thêm câu nào.

      Anna tỷ quả nhiên ở nhà, bằng bà nhất định lao tới nhiệt tình bắt ngủ lại.

      "Em xác định vào?" Thẩm Lâm Kỳ hỏi.

      "!" Mạch Nhiên chắc như đinh đóng cột mà gật đầu.

      "Cho dù có thứ muốn cho em xem, em cũng vào?"

      "... Vật gì vậy?" Mạch Nhiên đúng là có đánh chết cùng chống lại được lòng hiếu kỳ.

      " vào xem, chẳng phải biết sao." còn muốn khêu dậy trí tò mò..

      Mạch Nhiên khinh, vào còn ra được sao? Vì sao nghe cái chữ " vào" này lại cảm thấy đặc biệt dâm tà? Mạch Nhiên lắc đầu: "Thôi, em xem, em còn phải..."

      Lời còn chưa dứt, ngoài cửa bỗng nhiên vang lên tiếng chó sủa.

      Mạch Nhiên kinh ngạc nhìn theo, thấy cách đó xa chính là con chó cao quý Thẩm tiểu suất, bên cạnh là con chó xấu xí, nhìn có chút quen mắt.

      Đó chẳng là con chó xuất ngoại cửa quán rượu sao? Chính là con chó cứu và còn bị tên lưu mạnh đạp cước?

      Mạch Nhiên mở to hai mắt nhìn, vừa mừng vừa sợ. Ngày đó bởi vội vàng đưa Tiểu Kim say khướt về mà quên nó, cũng vốn định lúc nào rảnh rỗi quay lại tìm. ngờ Thẩm Lâm Kỳ từ lúc nào nhận nuôi nó.

      Bỗng nhiên, cảm động. sai, Thẩm Lâm Kỳ chính là người như thế, có thể sau đêm mà phủi mông bỏ , khiến nản lòng thoái chi, cũng có thể chỉ dựa vào con chó mà khiến cảm động đến ý loạn tình mê.

      Cứ như vậy, chắc chắn sớm bị bệnh tim mất!

      Mạch Nhiên căm giận nghĩ, bỗng nhiên lại nghe được tiếng con chó rụt rè sủa hai tiếng, con chó vui mừng chạy đến bên chân , rồi lập tức quay trở lại ngồi bên cạnh Thẩm tiểu suất, hệt như dâu oán giận.

      Mạch Nhiên bị bộ dáng đáng này làm cho nở nụ cười, nhịn được hỏi Thẩm Lâm Kỳ: "Con chó này biết pha trò, đặt tên cho nó chưa?"

      "Rồi." Thẩm Lâm Kỳ gật đầu.

      "Tên là gì?" Mạch Nhiên hỏi.

      "Thẩm Tiểu Bạch."

      "..." Vì sao Mạch Nhiên lại có cảm giác rất muốn ngồi xổm bên cạnh Thẩm công tử mà sủa lên hai tiếng???

      ~~~~~

      Mạch Nhiên cuối cùng vẫn thể được tiếp nhận quay quảng cáo cho hãng camera, nhưng công ty cũng giúp liên hệ làm đại diện phát ngôn cho hãng điện thoại di dộng. Tuy rằng thù lao bằng quay quảng cáo nhưng vẫn nhiều hơn tất cả những quảng cáo từng đóng. Nhiều hay ít cũng khiến lòng dịu .

      Cứ như vậy mười tháng tới của công việc lu bù, vừa phải đẩy nhanh tốc độ tuyên truyền phim, vừa phải dành thời gian làm đại diện phát ngôn, mỗi giây mỗi phút đều hận thể chia làm hai nửa. Bởi vì thiếu ngủ mà mắt thâm quầng, khiến cho nhân viên hóa trang của đoàn kịch vô cùng oán giận.

      Vậy mà trong lúc này, bệnh viện lại gọi điện thoại đến thông báo tình hình của Bạch Triết. Bọn họ vì A Triết muốn gặp cho nên mấy lần chạy trốn khỏi bệnh viện, nghiêm trọng nhất là lần chạy ra khỏi cửa lớn của bệnh viện.

      " tại tình hình của cậu ta tốt, chỉ thiếu quan tâm, mua gì gửi tới cho cậu ấy, hay là tự mình tới thăm cậu ấy ." Nghe qua điện thoại thấy giọng điệu của người bác sĩ kia rất thân thiện, có lẽ ông ta chỉ nghĩ Mạch Nhiên quá ham kiếm tiền, thèm để ý em trai mình sống chết thế nào.

      để ý người khác nghĩ về mình như thế nào, nhưng thực ông ta rất đúng, lâu lắm rồi tới thăm Bạch Triết. Bạch Triết từ ỷ lại vào , sau khi bị bệnh lại càng như vậy, thời gian đầu chỉ cần ngày thấy Mạch Nhiên là nổi điên lên rồi. tại Bạch Triết được như vậy là tốt lắm rồi.

      Mạch Nhiên nghĩ, bất luận thế nào cũng phải thăm A Triết chuyến.

      Mặt dày xin xỏ hai mươi phút, đạo diễn Tưởng cuối cùng cũng đồng ý cho nửa ngày. còn chưa kịp với Linda, liền lập tức lái xe đến bệnh viện, thế nhưng bệnh viện lại đóng cửa.

      " Bạch, bệnh viện phải nhà , đến là đến, . Bệnh nhân cũng cần thời gian trị liệu." Mạch Nhiên cuối cùng cũng được gặp mặt vị bác sĩ vừa chuyện điện thoại với , chính là tên Hoàng Tề đẹp trai này, nhưng ràng có vẻ rất ghét .

      có hứng thú đắc tội với bác sĩ điều trị của Bạch Triết, : " sao, tôi có thể đợi."

      "Vậy phiền tránh sang bên, đừng làm trở ngại công việc chúng tôi." Đám y tá kia, vì rất thích bộ phim Tình tới cho nên rất nhiệt tình với , dành cho chỗ trong hành lang chật chội.

      "Được." Mạch Nhiên trong lòng chửi thầm ta, sau đó cúi đầu, khúm núm đứng qua bên.

      Mãi ba giờ đồng hồ sau đó vừa đến giờ tan tầm, đám người nhào nhào ùa ra.

      Mạch Nhiên ngồi góc, vừa đói vừa buồn ngủ, hai mắt díu lại, nhưng sợ bỏ lỡ cơ hội thấy Bạch Triết ra nên vẫn phải cố gắng tự mình tỉnh táo.

      túi bánh mì xuất ở trước mặt . Mạch Nhiên ngẩng đầu thấy Hoàng Tề đứng trước mặt, giọng cứng nhắc: "Cầm lấy, chết đói ở đây bệnh viện chịu trách nhiệm được."

      Ồ, tên này thực quái đản! Mạch Nhiên nhận túi bánh mì, câu cảm ơn.

      xoay người .

      "Xin hỏi." Mạch Nhiên kéo tay .

      "Chuyện gì?" quay đầu lại.

      "Em tôi lúc nào có thể ra?"

      " biết, cậu ta ngủ, phải đợi thuốc mê hết tác dụng mới có thể tỉnh lại."

      "Ừm." Mạch Nhiên gật đầu, tiếp tục ngồi xuống đợi.

      Hoàng Tề vài bước, lại quay đầu lại, sắc mặt nhìn qua giống như lúc đầu Mạch Nhiên đến: "Nếu tôi nghĩ nên về trước , cậu ta tỉnh lại nhanh như vậy đâu."

      " được, tôi tới đây rồi kiểu gì cũng phải đợi gặp nó." Mạch Nhiên lắc đầu.

      "Tùy ." lầu bầu tiếng, rồi , được vài bước lại quay lại:, "Tôi xem sao, chừng cậu ta tỉnh."

      người kì quái! Mạch Nhiên nghĩ.

      Hoàng Tề tuy rằng kì quái, nhưng ít ra còn có bản lĩnh, Mạch Nhiên đợi nửa tiếng thấy quay về, vẫy tay ra hiệu với :

      "Cậu ấy tỉnh rồi, vào ."

      "Được!" Mạch Nhiên vội vội vàng vàng đứng lên, theo .

      Bạch Triết quả nhiên tỉnh, nhưng nhìn qua vẫn hơi yếu, như vậy là rất bình thường rồi. Nó rấ giống đứa trẻ ngoan, khóc, nháo.

      Mạch Nhiên đau lòng đưa tay lên vuốt mặt Bạch Triết: "A Triết nhớ chị ?"

      "Dạ, ca ca , chỉ cần A Triết ngoan ngoãn nghe lời, nhất định chị đến thăm A Triết. Cho nên hôm nay lúc tiêm thuốc, A Triết cũng khóc." Bạch Triết chỉ tay vào Hoàng Tề .

      Con người này thực cũng đến nỗi nào, Mạch Nhiên nhìn cảm kich: "Cảm ơn."

      hừ tiếng, có chút xấu hổ.

      "Ca ca, làm rể của em được ?" A Triết bỗng nhiên .

      Mạch Nhiên hoảng hốt, lên tiếng nhắc nhở: "A Triết hư nào, hai chữ này được gọi lung tung."

      "Thế nhưng a ma , bạn trai của chị chính là rể." A Triết rất nghiêm túc .

      Trời ơi, bác dọn vệ sinh kia là! Mạch Nhiên khóc ra nước mắt.

      Lúc ấy, bên ngoài vang lên trận ồn ào: "Xin lỗi, thể vào đây, bệnh nhân được điều trị... này, này!"

      Sau đó, Thẩm Lâm Kỳ hấp tấp đến, theo sau là y tá.

      Mạch Nhiên ngờ Thẩm Lâm Kỳ lại đến, có chút bất ngờ, nhưng vẫn khoát tay ý bảo: " sao, ấy là bạn tôi."

      "Ơ!" Bạch Triết nằm ở giường giật mình mở lớn mắt: "Sao lại có rể nữa?"

      Mạch Nhiên : "..."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :