1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

ĐỘC DƯỢC PHÒNG BÁN VÉ - ỨC CẨM (65 chương + 1 kết truyện + 2 PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 69 - PHẦN 4
      Tâm tình Mạch Nhiên mấy hôm nay như ngồi xe leo núi vậy.

      Đầu tiên là vô cùng cao hứng mà chuẩn bị nhận giải thưởng, lúc sắp được nhận giải lại có điện thoại báo A Triết nhảy lầu, lòng nóng như lửa đốt mà chạy tới bệnh viện, biết được bí mật về thân thế của A Triết, người đàn ông yếu nhất nháy mắt biến thành người lừa dối . lúc đau khổ ngớt muốn chia đôi hai đoạn đường với lại cho biết có con với .

      Nếu như số phận có thể bị khởi kiện, nhất định là luật sư chuyện nghiệp.

      Chỉ tiếc, Mạch Nhiên thể thay đổi được chuyện gì, đành phải tiếp tục chịu số phận đùa giỡn mình.

      Linda , bên ngoài bệnh viện bọn cẩu tử đến rất đông, suốt ba tầng bệnh viện ngay cả con ruồi cũng khó lọt qua được mắt phóng viên. Linda khuyên Mạch Nhiên tốt nhất đừng nên ra ngoài để tránh kinh động tới bọn chúng. Chưa cần Linda , chỉ cần nghĩ tới hành vi của mình ở lễ trao giải Kim Linh thôi là Mạch Nhiên biết mình gây ra chuyện lớn đến mức nào. Giới truyền thông chắc chắn đưa tin về , mắng chửi .

      Nếu như mọi ngày, nhất định lên mạng xem bọn họ mắng chửi mình thế nào, nhân tiện có thể rèn đúc ý chí quật cường của mình. Nhưng tại tất cả đối với đều còn quan trong nữa.

      cảm thấy những lời công kích, chửi bới, vũ nhục của bọn họ cũng có lực sát thương lớn bằng lời dối của Thẩm Lâm Kỳ. đột nhiên nghĩ mình sống rất có ý nghĩa, đúng là đối xử với rất tốt, nhưng như vậy có ích lợi gì? Cái tình được sinh ra từ lời dối có thể được coi là tình sao? Cái hạnh phúc có được từ lời dối có thể được coi là hạnh phúc chân chính sao?

      ! Hoá ra trong lúc tưởng mình sở hữu tất cả trong tay lại là lúc biết tất cả chẳng qua chỉ là ảo tưởng.

      đột nhiên rất sợ nhìn thấy Thẩm Lâm Kỳ, sợ mỗi lần thấy lại biết còn nắm giữ bí mật. Mà những bí mật đó chỉ làm cho khoảng cách giữa ngày càng xa nhau.

      Nhưng mà trong bụng là đứa trẻ . tồn tại của đứa bé khiến thể hận được cha của nó. Thực ra mấy ngày nay ở bệnh viện, nghĩ rất nhiều, hận , bởi vì làm cho rất nhiều chuyện, như vậy cũng đủ bù đắp lại thương tổn gây ra cho .

      Thế nhưng, A Triết sao? Ai tới bù đắp thương tổn của A Triết? Nếu như A Triết có thể được sống trong gia đình tốt đâu cần phải vì ước mơ mà phải diễn, cũng đâu cần phải vác vai chiếc đàn ghi-ta nặng như vậy mà bộ hàng kilomet, càng bị xe đụng, đến nỗi giờ thể chữa trị được.

      Tất cả những thương tổn này ai gánh chịu? nghĩ gánh nổi, Thẩm Lâm Kỳ cũng thể.

      Trong lúc mọi chuyện hỗn loạn thế này, chí ít vẫn có điều đáng ăn mừng nhất.

      A Triết khôi phục rất tốt. Mạch Nhiên mỗi ngày đều thăm A Triết, xem A Triết dần dần bình phục ý thức. Tuy rằng thân thể vẫn còn khá yếu nhưng tốc độ nhận thức mọi vật nhanh hơn trước khá nhiều. Có khi chuyện gì Mạch Nhiên giải thích hôm trước rồi hôm sau A Triết vẫn nhớ rất kỹ từng chi tiết. Bác sĩ điều trị cho A Triết cú ngã khiến cho não bộ của A Triết có chút thay đổi, chỉ số thông minh tại khá cao, số vấn đề có thể tự nhận thức, thậm chí đạt được khả năng của đứa trẻ mười tuổi, nếu như diễn biến cứ như vậy khả năng khôi phục bình thường là rất lớn.

      Mạch Nhiên hề kỳ vọng vào cái chuyện mà dường như chỉ xảy ra THIÊN VŨ như vậy, diễn viễn bị đụng xe rồi sau khi khôi phục còn tốt hơn bình thường. Thế nhưng A Triết có tiễn triển tốt như vậy là khiến người khác mừng điên lên. nghĩ đây cũng coi như trong họa có phúc, mong rằng cha mẹ dưới suối vàng biết được cũng có thể phù hộ cho A Triết sớm bình phục.

      Cùng với chuyện A Triết từ từ có chuyển biến tốt đẹp, Mạch Nhiên xuất ý tưởng muốn bỏ trốn ra ngoài.

      muốn chút, thực ra là ôm tâm tình muốn bỏ nhà trốn . Bởi vì vẫn có cách nào có thể đối mặt được với Thẩm Lâm Kỳ. Mỗi lần xuất lại phải chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn biết phải gì với . Chính là như , là do có quá nhiều bí mật khiến thể nào chấp nhận được. muốn có thời gian riêng của mình để suy nghĩ lại về con đường sắp tới của hai người.

      Suy nghĩ ấy vẫn ấp ủ trong đầu , cuối cùng quyết định mùa xuân .

      Mạch Nhiên gửi bức thư ngắn cho để lại cho Thẩm Lâm Kỳ, rằng muốn ra ngoài cho đỡ buồn chán, nghĩ thông suốt tự trở về, bảo tìm . Sau đó đặt thư ở dưới gối đầu rồi đến gặp A Triết lần cuối trước khi .

      A Triết có nhận thức hơn trước rất nhiều. Mạch Nhiên cho A Triết biết để trách nó ngăn cản mình. Thế nhưng, A Triết lại dường như cảm nhận được điều gì khác lạ từ lời và cử chỉ của .

      "Chị ngày hôm nay làm sao vậy? Hình như hơi lạ."

      "Đâu có." Mạch Nhiên cố gắng cười.

      "Thế nhưng bình thường chị đâu có đến thăm em giờ này."

      "Bởi vì hôm nay đột nhiên chị rất nhớ A Triết, cho nên đến gặp em.

      "Vậy ngày mai chị có đến thăm A Triết nữa ?"

      Mạch Nhiên cứng đờ: "Có chứ."

      "Nếu như chị đến thăm A Triết, A Triết có thể đến thăm chị ?"

      Mạch Nhiên thực chột dạ, thể làm gì khác hơn ngoài việc : "Nếu như chị đến thăm A Triết được, rể đến thăm A Triết được ?"

      "Vâng". A Triết rất nhanh chóng đáp ứng, xem ra nó hẳn là thích Thẩm Lâm Kỳ, điều này khiến cho Mạch Nhiên cảm thấy an tâm, nhưng lại có chút mất mát. Giống như nuôi dưỡng đứa trẻ rất nhiều năm nay bị người ta lấy , trong lòng cảm thấy có chút tê tái.

      "A Triết thích nhất là chị và rể cùng nhau đến thăm A Triết". Lời nõi của đứa em trai này thực là rất ngọt, đem tất cả mất mát của Mạch Nhiên cứu trở về.

      Mạch Nhiên cười, xoa đầu nó: "Chị biết A Triết ngoan mà, mau nghỉ , chị phải rồi."

      "Dạ". A Triết vẫn là ngoan nhất, hề giống như trước đây mỗi lần rời khỏi là nó liền khóc và nháo.

      "Vậy ngày mai chị phải đến sớm chút để thăm em nha?"

      "Được". Mạch Nhiên miễn cưỡng tươi cười, bước nhanh ra khỏi phòng bệnh của A Triết.

      Kế tiếp Mạch Nhiên phải thực kế hoạch bỏ trốn của mình. Trong khoảng thời gian này, Mạch Nhiên vẫn đóng cửa ra ngoài, bên ngoài bệnh viện đội cẩu tử cũng đến lúc mệt mỏi, ít tòa báo, tạp chí đều rút lui từ bỏ. Đây là cơ hội tốt cho rời .

      Cởi quần áo dành cho bệnh nhân ra để thay sang quần áo bình thường, đưa tay lên sờ bụng chình mình. Chuyện này, còn có đứa bé này cùng , như vậy cũng đến nỗi phải chịu đơn. Nếu Thẩm công tử mà biết là vợ con mình chạy trốn hẳn là rất tức giận. Nhưng mà phải chịu buồn bực lâu như vậy rồi giờ phải đến lượt . Suy nghĩ rất vô trách nhiệm như vậy rồi nhanh chóng thay đồ ra khỏi bệnh viện.

      Kế hoạch trốn tiến hành hết sức thuận lợi, đại khái là bởi vì mang thai, cả người béo lên, lại đeo thêm cái kính râm nên khi trốn ra ngoài bệnh viện gọi taxi đến nhà ga rất nhàng.

      Lái xe là người nhiều, cứ hỏi muốn đâu, làm gì.

      có thể trả lời, cố gắng để mình ít , nhưng khi đến nhà ga, bất ngờ : " là diễn viên điện ảnh sao?"

      Mạch Nhiên hoảng sợ, biết nên trả lời như thế nào.

      Người lái xe này nở nụ cười: " đừng lo lắng, tôi tiết lộ ra bên ngoài đâu. Chỉ vì con tôi thực thích , có thể cho tôi xin chữ kí được ?"

      Mạch Nhiên vốn có thể từ chối, nhưng vừa nghĩ đây có thể là lần cuối cùng ký tên cho người hâm mộ lại thấy xao động. lấy giấy bút ra, vẽ hình trái tim to lên giấy, so với những lần ký tên trước lần này vô cùng nghiêm túc, tài xế vui vẻ, ngừng cảm ơn với .

      " tốt, chúc đường vui vẻ"

      "Cảm ơn". Mạch Nhiên vẫy tay chào tạm biệt ta, cũng nhìn nơi này lần cuối, ở nơi này hứa dứt bỏ nhiều thứ hay trong quá khứ, trong tương lai sắp tới, quên hết chúng. Thẳng thắn mà , còn chút luyến tiếc, nhưng phải cố quên quá khứ mới có cơ hội để nghĩ đến tương lai.

      Cho nên phải .

      Xe khởi động, Mạch Nhiên chậm rãi nhìn ra trạm xe, nhìn thấy ngoài cửa sổ những tòa nhà xa dần, hốc mắt ướt át. "Tạm biệt nơi này, tạm biệt nghiệp, tạm biệt Linda, tạm biệt A Triết, tạm biệt Thẩm Lâm Kỳ,... Hy vọng lần sau gặp lại mọi người, tôi vẫn là Bạch Mạch Nhiên cho dù trời có sập xuống lòng vẫn dũng cảm, luôn tươi cười mà đối mặt."

      Ngoài mặt mỉm cười, trong lòng cảm kích

      Bạch Mạch Nhiên sẵn sàng đối mặt.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 70 - PHẦN 5
      Mạch Nhiên tới nhà bà cụ ở miền quê ở năm tháng. Phản ứng khi thai được bốn tháng ngừng hẳn, dần dần có thể cảm nhận được tiếng động trong bụng, ban đầu rất yếu ớt, dần dần lại phát chỉ cần ăn cơm thêm lần, tiểu tử kia lại đạp mạnh hơn, có vẻ vui vẻ, nghĩ sau khi sinh nhất định là con sâu ăn vặt, Vì thế ăn nhiều chút, để cho tiểu tử kia ở trong bụng bị đói.

      Bởi vì ăn uống tốt, béo lên trông thấy, lúc nhìn gương mặt trong gương lại nhận ra chính mình. Nhưng lại rất vui vẻ. Dù sao cũng từng là nữ nghệ sĩ lăn lộn trong giới giải trí, có thể có những ngày an nhàn như vậy nhiều, có lẽ ngày nào đó quay lại màn ảnh lại bị Linda bắt hoạt động để tiêu thụ hết kalo.

      đến giới giải trí, suốt năm tháng này, mỗi lần ngẫu nhiên xem TV cũng xem vài tin tức giải trí, ban đầu truyền thông có vẻ chịu khó đưa tin về , dần dần những tin có liên quan đến ngày càng ít, cuối cùng rốt cuộc mai danh tích. thể cảm thán, cái vòng luẩn quẩn này nháy mắt thay đổi, làm gì có ai dành thời gian quản chuyện sống chết của .

      Thực ra, cảm thấy như vậy cũng có gì thanh tịnh, ít nhất tại cần phải lo lắng mỗi khi xem TV với người khác bỗng nhiên nhảy ra khuôn mặt của , sau đó xoay người cái biến thành Thanh Xà để người dẫn chương trình bắt đầu phân tích, khuôn mặt này chỗ nào là giả, chỗ nào là , chỗ nào thêm vào, chỗ nào cắt ... chỉ có thể , người thường có cách nào lý giải loại ý nghĩ muốn đem người dẫn chương trình từ trong TV túm ra, sau đó xem cảm giác vẻ mặt ta thế nào.

      năm tháng rồi cũng chưa thấy qua Thẩm Lâm Kỳ lần, có lẽ người ta cảm thấy lạ, chẳng lẽ Thẩm công tử lại tuyệt tình đến vậy ư? Thực ra, tìm đến năm lần, cố định là ngày thứ ba hàng tháng.

      Lần đầu tiên, để cho ở ngoài cửa đợi cả ngày; lần thứ hai, bệnh viện kiểm tra phụ sản, lại làm cho đến công chuyến; lần thứ ba, bảo với cụ ở đó, ở trong phòng ngủ ngày; lần thứ tư, biết sắp tới, liền trốn tại nhà cụ ông, lần thứ năm, cũng vậy.

      Điều kiện ở khoa phụ sản kiểm tra càng ngày càng tốt, chỉ có trang bị thêm dụng cụ khám chữa bệnh tiên tiến, còn tiến cử chuyên gia về phụ sản nổi tiếng nước ngoài về chẩn đoán, nghe được những thứ ngôn ngữ nước ngoài loạn xì ngầu, cảm thấy đầu có chút ong ong.

      Hôm nay là ngày 13, bỏ sáu tháng, thời tiết bắt đầu chuyển lạnh, hình như bị cảm lạnh, khi nghe thấy tiếng đập cửa vang lên, ngủ.

      "Chị." nghe được tiếng của A Triết, vừa kích động lại vừa buồn bực, Thẩm Lâm Kỳ vẫn là lợi dụng tài nguyên bên người.

      từ giường đứng dậy, ôm bụng mở cửa. Thứ đầu tiên nhìn thấy chính là khuôn mặt khiến cho vừa vừa hận của Thẩm Lâm Kỳ. mặc bộ đồ thể thao màu đen pha vàng, người gầy ít, khuôn mặt lạnh lùng mỉm cười, cầm trong tay chiếc ipad, màn hình là khuôn mặt tươi cười của A Triết.

      Lúc ấy liền nổi giận, lợi dụng A Triết còn chưa tính, mẹ nó còn chơi trò ghi , phụng phịu muốn đóng cửa, lại bị dùng tay ngăn lại.

      "Em xác định muốn nhìn xem tình hình của A Triết ở bên Mỹ sao?"

      câu, liền làm động tâm. Từ sau khi trốn , A Triết được đưa sag Mỹ điều trị, Linda bởi vì ở đó, Thẩm Lâm Kỳ mỗi tháng đều tranh thủ sang Mỹ thăm A Triết. Mạch Nhiên ta đáng bị vậy, ai bảo trước kia hoàn thành trách nhiệm vai trò cả, phong thủy luân hồi, rốt cục đến lượt thanh nhàn.

      Tuy ra như thế, nhưng vẫn yên lòng về A Triết.

      : "Cái này để lại đây, có thể rồi."

      "Chuyện đó thể được." lắc đầu, dõng dạc : " là quà tặng."

      "Qùa tặng làm sao chứ?" nghiêm mặt , trong lòng lại nghĩ muốn, nếu như thực có quà tặng lớn như vậy, ipad sớm còn đối thủ cạnh tranh, trở thành thứ đồ nổi danh mà phụ nữ hoan nghênh hàng đầu.

      " được." lắc đầu.

      "Tôi đây cũng cần." đóng cửa.

      "Chị." Trong video lại truyền đến tiếng của A Triết.

      Cố nén ý nghĩ muốn chạy qua bóp chết , cắn răng : " cút vào cho tôi."

      Điều làm vui mừng chính là, tình hình khôi phục của A Triết vượt qua khả năng dự đoán của , từ những hình ảnh bên Mỹ truyền về của nnó, hành vi cử chỉ của nó dần muốn theo kịp người bình thường, lời thực ràng, chuyện cũng rất ăn nhập, thậm chí còn bảo an tâm dưỡng thai cho tốt, phải lo lắng cho nó.

      Nhìn thấy A Triết thay đổi như vậy, nhịn được kích động muốn khóc. Từ ngày A Triết bị tai nạn tới nay, cũng gần năm năm. Trong năm năm này, mỗi ngày đều thầm cầu nguyện trong lòng, hy vọng bố mẹ trời có linh thiêng có thể phù hộ cho A Triết nhanh bình phục lại. giờ, chút hy vọng xa vời này lại có thể thành , kích động của thể dùng lời để biểu đạt.

      nhịn được bịt miệng lại, thấp giọng khóc nức nở.

      Thẩm Lâm Kỳ duỗi tay, muốn lau nước mắt ở khóe mắt của , đẩy ra. tức giận, tiếp tục đưa tay lên, lại đẩy , đùn đẩy vài lần, rốt cục vẫn là thể cầm cự được nữa, vùi đầu vào trong lồng ngực .

      " là tên vô lại." vừa khóc nức nở, vừa mắng , "Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, hạ lưu!"

      "Ừ." xoa bụng của , nhất nhất gật đầu, " vô lại, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, hạ lưu."

      lại càng khó chịu, tiếp tục mắng: " là tên biến thái."

      "Đúng, là biến thái." tiếp tục gật đầu, giọng ôn nhu giống như muốn đem hòa tan.

      " bị thần kinh!"

      " bị thần kinh."

      " là rùa vương bát đản!"

      " là rùa vương bát đản."

      "." biết mắng cái gì nữa, hung hăng đấm vào ngực , "Nhưng em rất nhớ ."

      xoa đầu của , hôn lên trán , ôm càng chặt hơn, dịu dàng : " cũng thế, theo về nhà được ? Bà xã?"

      Cũng gọi là bà xã, còn có thể trả lời như thế nào đây?

      lau nước mắt nước mũi vào áo , vùi mặt trong ngực gật đầu. Tiểu bảo bối kia ở trong bụng đá cái, làm như trách chịu nhún nhường.

      Nhưng là có cách nào a, ai kêu ta là cha của nó chứ?

      tạm biệt cụ bà làm bạn với năm tháng, theo Thẩm Lâm Kỳ rời . Khi , cụ bà hơn tám mươi tuổi nhưng sức khỏe vẫn còn dẻo dai như trước cầm lấy tay lưu luyến: "Nếu cậu ta còn dám bắt nạt cháu, cháu tìm bà, bà lấy xẻng đập đầu cậu ta, đập đến khi cái đầu cậu ra rỗ như vách tường mới thôi."

      gật đầu, nhìn thấy sắc mặt Thẩm công tử từ trắng chuyển sang xanh, biết vì sao, lòng liền vui vẻ hẳn lên.

      xe, lên mặt với : "Nếu dám bắt nạt em nữa, em liền tái giá, đem con bán sắm đồ cưới."

      Kết quả, còn chưa xong, liền dừng xe lại dưới tàng cây. "Em dám?" Từ miệng thốt ra những lời này, bản năng còn muốn cãi lại, nhưng lại đột nhiên cúi người, che lại miệng của .

      Chia xa sáu tháng, đột nhiên thân mật, làm cho có chút luống cuống. sợ cục cưng trong bụng bị thương, tay dám giãy dụa. Vì thế càng hôn lại càng làm càn, cuốn đầu lưỡi trong miệng .

      Mãi đến khi bị hôn thể thở nổi, hoa mắt, tứ chi như nhũn ra, mềm nhũn trong lòng , mới cảm thấy vừa lòng mà buông ra, nheo mắt hỏi: "Còn tái giá nữa ?"

      Tên xấu xa này, lần nào cũng chỉ dùng có chiêu này? Nhưng điều đáng xấu hổ hơn chính là lần nào cũng bị cái chiêu này dụ đến mức bị ăn sạch, rất mất mặt.

      đỏ mặt, thèm để ý đến . Nhưng thấy khởi động xe, rồi lại nhịn được xuyên qua kính chiếu hậu quan sát bộ dáng của . thể thừa nhận, với Thẩm Lâm Kỳ nửa năm trước có chút khác nhau, chỉ có gầy , tính tình cũng thay đổi ít, hề độc tài như trước, ánh mắt ấm áp hơn.

      Có lẽ thời gian có thể thay đổi người, tựa như trước kia, đánh chết cũng tin mà ở dưới trời nắng gắt ngoài bệnh viện phơi nắng ngày. còn nhớ ngày đó ánh mặt trời rất gay gắt. dựa vào cửa sổ, cách tấm rèm cửa nhìn qua khe hở còn thấy đau mắt, nhưng lại kiên định như vậy mà đứng, dầm mưa dãi nắng, rời nửa bước.

      Lúc ấy, lòng muốn tha thứ cho .

      Năm tháng chờ đợi, đủ để cho suy nghĩ cặn kẽ, quên lừa dối, nhìn lòng mình. vẫn , cho dù là quá khứ hay là tại.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 71 - PHẦN 6
      biết Anna tỷ cuối cùng có biết chân tướng hay , nhưng là khi trở về, bà hoàn toàn nhắc tới chuyện bỏ trốn, vẫn luôn nhiệt tình quan tâm như trước.

      Cuối cùng là Thẩm Lâm Kỳ giỏi đối phó, hay vẫn là Anna tỷ muốn nhắc đến, thể nào biết được, nhưng nghĩ mọi chuyện từng bước đến ngày hôm nay, quá khứ chính là thị phi hãy để cho nó theo gió bay . Ai cũng thể mang theo thù hận mà sống cả đời, tương lai còn có bảo bối trong bụng .

      Nghĩ thông suốt hết thảy những chuyện này, bắt đầu ở Thẩm gia an tam dưỡng thai, lâu sau, bộ phim "Tàn kiếm giang hồ" cũng hoàn thành xong phần hậu kỳ ròng rã suốt nửa năm, cuối cùng cũng được long trọng chiếu phim.

      Đúng như mọi người mong đợi, Tàn kiếm giang hồ bắt đầu chiếu nhận được rất nhiều lời bình tốt. Các chuyên gia giới bình luận điện ảnh chỉ khen ngợ nội dung và chế tác bộ phim mà còn khen ngợi cả dàn diễn viên. đến Mạch Nhiên, bọn họ còn dùng đến hai chữ "kinh hỉ" .

      Ngay cả nhà phê bình khó tính nhất cũng phải rằng: "Diễn xuất mặc dù có chút vụng về, nhưng có phong cách quý phái.", "Rất lâu gặp bình hoa này, đột nhiên cảm thấy trước kia xem những phim ta diễn đều là ảo giác.", "Diễn viên rất tồi, rời khỏi phim trường đúng là đáng tiếc." ...

      nghĩ tới sau nửa năm yên lặng, bản thân lại vì bộ phimnày mà nổi giận phen. Bọn họ rất nhiều người sớm quên sóng gió nửa năm trước gây ra, tên của liên tiếp xuất truyền thông và internet, rất nhiều người hỏi rốt cục đâu, cũng có người đoán và Thẩm Lâm Kỳ vì tránh truyền thông, xuất ngoại tổ chức hôn lễ ...

      Nhưng là rất nhanh, những suy đoán đó đều bị phủ định, bởi vì lũ chó săn của "Đại Chủy Bạo Báo" chụp được ảnh bụng lớn cùng Thẩm Lâm Kỳ bệnh viện kiểm tra thai nhi.

      Sau đêm tiêu đều bắt mắt truyền khắp internet "Nữ ngôi sao Bạch Mạch Nhiên người mang lục giáp trốn tránh thân bệnh viện kiểm tra sản kỳ."

      Ngoài bài viết dài, khuôn mặt có chút biến đổi của cũng xuất internet. tính đến vài lời hãm hại ác ý bên ngoài, phần lớn mọi người đều dành những lời chúc phúc cho .

      "Mặc kệ thế nào, người mẹ vẫn là vĩ đại nhất, hy vọng bọn họ có thể hạnh phúc."

      "Tuy rằng 9527 (Tiểu Thất) cùng với Đại Dương (Kiều Minh Dương) nhà chúng ta tu thành chính quả, nhưng là vẫn chúc mừng ấy."

      "Ai hai bọn họ ly hôn thế? Nhìn qua rất hạnh phúc nha. Chị cũng muốn lập gia đình. Chị cũng muốn có người đàn ông tốt. Cầu bao dưỡng, cầu làm nhục, cầu chà đạp..."

      Bởi vì danh tiếng đều nổi lên rất nhanh, rất nhiều bệnh viện phụ sản cùng công ty quảng cáo đều nhằm vào , giờ Linda mỗi ngày đều có thể nhận được vài hộp sữa bột, lời mời quảng cáo của nhãn hiệu tã giấy, nhiều đến nỗi khiến cũng phải chộn rộn.

      Lúc trước vì bỏ lời tạm biệt, bỏ mặc rất nhiều việc. Vi phạm hợp đồng, Thẩm công tử liền thay đền bù ít. Tuy rằng trong lòng nghĩ đây là điều đáng phải làm, nhưng mà dù sao tiền của chính là tiền của , nhiều tiền như vậy cứ bị lấy , lòng đau nha. (OMG!!!)

      Nhưng Thẩm công tử lại hề nhắc tới chuyện sau khi sinh xong lại tiếp tục làm, còn : "Trước mắt em chăm sóc bản thân cho tốt rồi sau."

      Hic, sao mà chăm sóc tốt chính mình được? tại rất khỏe, có thể ăn có thể ngủ, quả thực liều mạng giống heo.

      "Chồng à." Mấy ngày nay sắp sinh, ở giường của bệnh viện ngủ được, mắt trông đợi nhìn Thẩm công tử: "Đột nhiên em rất muốn ăn cháo đậu đỏ."

      phải khó hầu hạ, mà là thề khống chế miệng mình, tựa như bây giờ, ràng là tám giờ tối, nhưng cơn thèm ăn đến là đến, có ngăn cũng được.

      "Để bảo dì Hoàng nấu." Thẩm công tử đứng lên.

      lắc đầu: "Em muốn ăn đồ dì Hoàng nấu, em muốn ra phố mua loại này của tiệm Trương Kí."

      "Được." hai lời, giày ra bên ngoài mua.

      gọi : "Bên ngoài lạnh lắm, phải mặc áo khoác a."

      " cần." vội vàng xuống lầu, chịu đựng cái giá lạnh của tháng mười hai, đến dưới lầu giúp mua cháo đậu đỏ nóng hôi hổi đưa lên.

      Chính là mới uống hai ngụm, lại uống nữa, dùng thìa chọc chọc cái bát, lẩm bẩm: "Sớm biết vậy bảo mua cháo thịt cho em..."

      "Em a, kiếp trước nhất định là tinh." dở khóc dở cười thở dài, đứng lên lại định ra ngoài.

      thực chân chó ở phía sau dặn dò : "Nếu mua nhiều thêm chút , miễn cho phải chạy lần thứ ba."

      "Biết rồi, quỷ phiền phức." quay đầu lại vuốt mái tóc mới cắt của , khóe miệng lộ ra nụ cười ấm áp.

      (ha, ta Thẩm công tử đến chết rồi a!!!!!!!!!!)

      biết vì sao, bỗng nhiên muốn ôm bụng hạnh phúc ở giường mà lăn lộn, nhưng là xét thấy động tác này độ khó, từ bỏ, kiên nhẫn chờ Thẩm công tử trở về.

      Lần này chờ có vẻ lâu hơn, rốt cục chờ đến lúc về, phát trong tay mang theo hơn mười loại cháo, rất giống với tiểu nhị bán hàng bên ngoài.

      "xì" cười ra tiếng, giơ tay cầm lấy, tay vươn ra đột nhiên lại dừng giữa trung.

      Thẩm Lâm Kỳ đem cháo sắp xong. Thấy sắc mặt cứng đờ, hỏi làm sao vậy.

      Khóe miệng run run hướng cười cười: "Cái kia ... lại bắt chuyến mất công... Hình như nước ối của em vỡ ..."

      ***

      Cho dù nước ối của vỡ rất bình tĩnh, nhưng là khi thời gian sinh thực đến, còn đau đến thiếu chút nữa chửi ầm lên. Sinh đứa sao lại đau như vậy.

      Bác sĩ ở bên cạnh vẫn cổ vũ : "Dùng sức, dùng sức."

      Nhưng còn thiếu chút nữa là muốn chết, may mắn Thẩm Lâm Kỳ vẫn nắm tay ô, trong mơ màng, nghe được gọi tên của .

      Thanh kia nghe vào lỗ tai có chút linh hoạt kỳ ảo, nháy mắt làm cho nhớ lại rất nhiều chuyện, hình ảnh hai người cùng chỗ, giống như thước phim lên, từ khi quen biết đến hiểu nhau, ra hai người trải qua nhiều giây phút như vậy.

      "Mạch Nhiên, kiên trì lên."

      Thanh của , đem gần bờ vực ngất quay về tại, cầm chặt tay , liều chết dùng sức cắn răng.

      "Oa..."

      Tiếng khóc lớn của đứa ở trong phòng sinh vang lên. Tâm tình treo ngược của rốt cục cũng lơi lỏng, cảm thấy hạ thân mình muốn đau chết lặng, mặt tất cả đều là mồ hôi nhễ nhại.

      Thẩm Lâm Kỳ nhìn , mừng rỡ như điên mà ôm lấy mặt , cách lớp khẩu trang hôm lên trán : "Mạch Nhiên, con của chúng ta sinh ra rồi, làm cha rồi, làm cha rồi."

      Tưởng tượng đến người đàn ông bình tĩnh này cả đời chưa bao giờ điên cuồng như vậy, bỗng nhiên cảm thấy đáy lòng vô cùng hạnh phúc.

      Có lẽ hai người từng có cãi cọ, từng có nghi kỵ, nhưng là đều quan trọng nữa, giờ này khắc này, trong lòng chỉ có lời thề của , hứa hẹn của , cùng ánh mắt mỉm cười của .

      Con đường tương lai, có cùng con làm bạn, thế là đủ rồi.

      Mặt cười tươi lòng mang cảm kích.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 72 - KẾT
      sinh hạ bé trai, mập mạp lắm, đôi mắt rất giống , chiếc mũi giống ba, phần còn lại giống cả hai người, chung là cậu nhóc rất tuấn.

      và Thẩm Lâm Kỳ cùng nhau bàn bạc, đặt cho cậu nhóc cái tên là Thẩm Tinh, mong muốn trong tương lai hành trình trở thành ngôi sao rộng mở như biển khơi. Đương nhiên, tại chút cũng cảm thấy lo lắng trong tương lai cậu nhóc làm gì, chỉ hy vọng cậu nhóc có thể lớn lên khỏe mạnh và hạnh phúc, cho nên thích gọi nhóc là Tiểu Tuấn hơn.

      Hạ sinh Tiểu Tuấn làm cho thể chất và tinh thần của quá mệt mỏi, sau khi sinh cũng tốt hơn bao nhiêu. Ngoài việc cho nhóc bú sữa, thay tã... Ngoài ra, nhóc còn có thói quen cực kỳ xấu, chính là đảo ngược ngày và đêm, ban ngày chịu thức dậy dù chỉ chút, còn giữa đêm sinh khí dồi dào.

      Do phải chăm sóc Tiểu Tuấn, khôi phục lại vóc dáng nhanh chóng, trong sáu tháng sụt hai mươi cân, thậm chí tay săn ảnh chụp lén hình đăng lên tạp chí lá cải xin bí quyết giảm cân của .

      Thực ra bí quyết của chính là bị cậu nhóc mới sinh làm khổ, thế thôi.

      "Em thấy nên đổi tên cho thằng nhóc này." Suốt đêm ngủ, cuối cùng Tiểu Tuấn cũng chìm vào giấc ngủ, Mạch Nhiên quay lại nằm bên cạnh Thẩm công tử phàn nàn: "Cái gì mà Thẩm Tinh, cứ gọi là Thẩm Chiết Đằng* (lộn nhào) cho rồi, sau khi thằng nhóc này ra đời, có đêm nào mà làm khổ em chứ?"

      "Ngoan." Thẩm công tử vỗ đầu , "Chờ thằng nhóc lớn lên, em làm khổ nó lại."

      "Làm sao như thế được!", cắn răng , "Em vất vả cực nhọc sinh nó ra và nuôi nó lớn, ai có can đảm làm khổ nó, em là người đầu tiên giày vò người đó cho đến chết!"

      Thẩm công tử bị phản ứng của chọc cười, híp mắt hỏi: "Vậy em muốn như thế nào? Nếu chúng ta tìm bảo mẫu?"

      " được!" lại cự tuyệt ý kiến của lần nữa, "Nó là con trai của em, tại sao để người khác nuôi được, em phải hốt từng đống phân, từng bãi nước tiểu của nó để nuôi nó lớn lên, trong tương lai mới có thể tự hào mà với nó rằng, mẹ của nó vĩ đại biết bao nhiêu!"

      Rốt cuộc Thẩm công tử nhịn được cười thành tiếng.

      " cười cái gì?" cau mày nhìn .

      " nghĩ chính em là người tự làm khổ mình." nén cười, đột nhiên tiếp cận hôn .

      vốn tưởng tranh luận vài câu với , nghĩ tới đột nhiên làm như vậy, có chút phản ứng lại, : " muốn àm gì? Trước tiên bao nhiêu đó được rồi, tối nay em còn hơi sức để giày vò đâu."

      "Em yên tâm ." nâng khuôn mặt lên hôn lúc, sau đó kéo vào lòng,"Mấy ngày nay, em nghỉ ngơi cho tốt vào, nghỉ ngơi dưỡng sức."

      Lời này của khiến cảm thấy rằng, giống như với con lợn hãy dưỡng sức : "Ngươi ăn nhiều chút, vài ngày nữa tế ngươi." đề cao cảnh giác, hỏi: " mưu gì?"

      " có gì." ôm chặt hơn, khẽ bên tai , " chỉ muốn bù đắp cho em hôn lễ."

      Mấy ngày nay, chợt nhận ra quả thực Tiểu Tuấn là cậu nhóc may mắn nhất đời, bởi vì có rất ít trẻ con sau này có thể hùng hồn khoe khoang với bạn bè đồng trang lứa rằng: "Mình tham gia vào hôn lễ của ba mẹ mình!" Nhưng cậu nhóc này lại có thể.

      Tiểu Tuấn có lẽ cũng cảm giác được trong nhà sắp có chuyện tốt, cho nên trong khoảng thời gian chuẩn bị hôn lễ, nó ngoan ngoãn rất nhiều, chí ít ban đêm khóc làm loạn nữa, để yên cho ngủ

      Vừa ăn uống vừa ngủ đủ giấc, trạng thái tinh thần của nhanh chóng được điều chỉnh, lúc thử áo cười cho hôn lễ, Linda ở bên khen sau khi sinh con khí sắc rất tốt, ngực căng eo , đạt được nghiệp, khi làm lại nhất định vinh quang tột đỉnh.

      : " mình chị thấy có vấn đề cũng vô dụng, cho dù em rất muốn trở lại làm việc, chị cũng đừng làm người đại diện cho em, tốt nhất là ở nhà sinh đội bóng cho Tiểu Hàn rồi tiếp." Đúng rồi, Linda và Tiểu Hàn trong khoảng thời gian trốn khỏi nhà đăng ký kết hôn, nay trong thời kỳ tân hôn ngọt ngào.

      Linda bị đến nóng nảy, trả lời: "Em mới sinh đội bóng đó, em nghĩ chị là heo nái đó à!"

      "Cái gì mà đội bóng?" Đột nhiên Thẩm công tử mặt mày hớn hở vào.

      "Mạch Nhiên sinh cho đội bóng!" (trả thù kìa, khà khà ^^)

      Chị Linda này có lương tâm, tại thời điểm mấu chốt lại cắn ngược cái, tức giận nghiến răng, muốn phản bác, lại nghe Thẩm công tử dẻo miệng, bình tĩnh : "Đừng có gấp, từng người ."

      Gì chứ! thiếu chút nữa chạy , Thẩm Chiết Đằng còn chưa đủ sao? Chẳng lẽ còn đòi thêm Thẩm Đảo Đằng *(nghịch ngợm), Thẩm Phốc Đằng *(bổ nhào), Thẩm Đản*(trứng) nữa? biết vì sao, bỗng nhiên nảy sinh loại cảm giác muốn trốn chạy khỏi cuộc hôn nhân gượng ép.

      Thế nhưng, lúc này hiển nhiên thể có cơ hội đảo hôn, bởi vì Thẩm công tử vươn tay về phía , : " thôi, dẫn em đến gặp nhóm phù rể."

      Bởi vì Anna tỷ theo đạo Thiên Chúa, cho nên hôn lễ của và Thẩm Lâm Kỳ theo phong tục Tây Âu, ở phương Tây chú trọng việc phù dâu có gia đình hay chưa, do đó có đến 3 phù dâu: Linda, Tiểu Kim và Khương Tuệ.

      Mà việc chọn phù rể cũng tương đối đau đầu, từ lúc họ bắt tay vào chuẩn bị hôn lễ, danh sách phù rể là Tiết Lâm, Tôn Thịnh và cuối cùng là Lucas. Tôn Thịnh biết, người đó là trùm trong giới IT, tuổi trẻ tuấn, có quan hệ tốt với Thẩm công tử. Thế nhưng, lại có tên người khá xa lạ, theo Thẩm công tử lâu như vậy, chưa từng nghe qua người bạn ở Mỹ thân tên là Lucas, quan hệ tốt đến nỗi có thể làm phù rể cho .

      Cho nên, khi muốn dẫn gặp nhóm phù rể, phản ứng đầu tiên của là nghĩ ngay tới người bạn thần bí tên là Lucas này. Thẩm công tử luôn luôn bí hiểm, vị khách thần bí này chắc chắn hề tầm thường. Mạch Nhiên hiếu kỳ theo Thẩm Lâm Kỳ ra ngoài. Trước mắt là nơi tổ chức hôn lễ với thảm cỏ xanh mượt làm nổi lên sân khấu , dàn nhạc biểu diễn, người chủ xướng quay lưng về phía dưới điều khiển dàn nhạc, bóng lưng nhìn qua rất quen thuộc.

      " ta là. . ." Mạch Nhiên muốn hỏi giọng của vị chủ trì kia át tiếng của .

      "Sau đây xin mời bạn của chú rể là Lucas lên chúc phúc cho tân lang tân nương."

      Lúc ấy ta quay người về phía Mạch Nhiên. đưa tay lên che miệng, thiếu chút nữa hét lên.

      Là A Triết!

      Bởi vì mang thai mà nửa năm qua chỉ có thể nhìn thấy A Triết qua màn hình. Dù vậy, cũng có thể thấy được thay đổi của A Triết trong quá trình điều trị. Hành vi của A Triết từ từ giống với người thanh niên bình thường, số lần khống chế được bản thân ngày càng ít, đặc biệt là nửa năm nay có thể chuyện cách bình thường.

      Giáo sư James vốn lên kế hoạch điều trị cho A Triết trong vòng ba năm mà A Triết chỉ cần dùng nửa thời gian là có thể hoàn thành trị liệu. Chuyện này đáng mừng. Nhưng trăm ngàn lần Mạch Nhiên cũng ngờ được rằng A Triết lại được cho phép về tham dự lễ cưới của .

      Mạch Nhiên bỗng cảm thấy mình vừa trải qua bão tố nhìn thấy màu hồng trước mặt. Vạn vạn ngôn từ đều diễn tả được cảm xúc của lúc này. giống như nằm mơ vậy.

      "Tôi muốn tặng cho chị rể tôi ca khúc tôi viết. Ca khúc này tên là "Nắm tay", cảm ơn hai người kiên trì để em có ngày hôm nay. Mong ước của em là chị có thể nắm tay nhau đến suốt đời, mãi mãi hạnh phúc." A Triết xong, bắt đầu cầm đàn ghi-ta lên đánh. Giai điệu du dương vang lên.

      "Phía trước màu hồng tươi sáng, là nụ cười dịu dàng của em. Em muốn được cùng , ngắm bình minh và hoàng hôn mỗi ngày... nắm tay em, đưa em , đây phải là giấc mộng, mà là lời hứa suốt đời của ..."

      Ca từ rất đơn giản, nhưng mỗi câu đều tràn ngập chân thành. Nghe chúng, Mạch Nhiên kìm lòng được mà rơi lệ. Thẩm Lâm Kỳ đứng bên cạnh nắm chặt tay .

      Cách đó xa, Anna tỷ giúp Mạch Nhiên trông Tiểu Tuấn. nhìn đứa bé, nó ngồi trong xe đẩy khanh khách cười.

      Linda tựa vào Tiểu Hàn, mắt ngấn nước làm nhòe cả lớp phấn trang điểm.

      Tiểu Kim mặc váy ngắn, đứng bên cạnh Kiều Minh Dương mặc bộ âu phục.

      Tiết Lâm và Khương Tuệ đứng tách xa nhau, ánh mắt ôn nhu nhìn bọn họ.

      Mấy đứa cầm hoa chịu đứng yên, tay cầm giỏ hoa chạy loạn, bãi cỏ lưu lại những tiếng cười giòn tan.

      Nhất thời, Mạch Nhiên bỗng cảm thấy mỗi người ở đây đều hạnh phúc, chỉ cần tin tưởng lẫn nhau, vĩnh viễn buông tay, luôn luôn có người cầm tay bạn đến nấc thang hạnh phúc.

      Nghĩ vậy, kìm lòng được mà kiễng chân hôn lên má Thẩm Lâm Kỳ, thấp giọng : "Em ."

      " cũng em." cúi đầu hôn lên trán .

      Thực ra tình muốn thực rất đơn giản, cũng cần phải thề non hẹn biển, đến chết đổi, mà với , chỉ câu đơn giản " em/Em " cũng lớn hơn hàng vạn lời hoa mỹ.

      Đường dài mênh mang, có bầu bạn, lòng cũng đủ hạnh phúc.

      Hết

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :