1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

ĐỘC DƯỢC PHÒNG BÁN VÉ - ỨC CẨM (65 chương + 1 kết truyện + 2 PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 64
      câu của Thẩm Lâm Kỳ chỉ có công khai quan hệ giữa hai người, mà còn khiến Mạch Nhiên từ Bạch trở thành Thẩm phu nhân, địa vị lên hẳn đẳng cấp mới, điều này thực khiến cho Mạch Nhiên cảm thấy áp lực rất lớn.

      Thế nhưng, lúc này thân phận chuyển biến cũng khiến cho rất sầu tâm, điều sầu tâm chính là, gạt Thẩm Lâm Kỳ trốn gây ra chuyện lớn như vậy, làm sao để giải thích đây?

      Việc đến nước này, Mạch Nhiên cuối cùng cũng biết phải hay che giấu cảm xúc. Kỳ thực đâu có làm cái gì. Tất cả đều là hiểu lầm!

      "Đây là hiểu lầm." xe, Mạch Nhiên chính thức với Thẩm Lâm Kỳ.

      "Sau đó? Em muốn giải thích cái gì?" Thẩm Lâm Kỳ vẫn lái xe, thèm liếc nhìn Mạch Nhiên lấy cái.

      Cảm giác bị người khác coi thường tốt chút nào. Nhưng Mạch Nhiên cũng vì vậy mà kháng nghị, đành phải tiếp tục giải thích, đem chuyện vì sao ở nhà Tiểu Kim rồi ngẫu nhiên gặp Kiều Minh Dương ra kể hết cho Thẩm Lâm Kỳ, đầu đuôi thiếu chữ. xong, Mạch Nhiên hận thể tát cho mình cái, tại sao phải khúm núm như vậy chứ? Cần lắm sao? Có sao? đúng là cái gene chân chó trong người phát sinh mà!

      "Giải thích xong rồi?" Thẩm Lâm Kỳ nghe Mạch Nhiên xong, buông ra câu, giọng điệu khinh miệt, coi thường, khiến cho người ta nghe được cảm thấy trận kích động.

      Mạch Nhiên tự nhủ lòng mình, nhẫn nại, phải nhẫn nại!

      "Đúng vậy." Mạch Nhiên gật đầu.

      "Ừm." ừ hứ tiếng, ra thành lời.

      Mạch Nhiên nhịn được nữa. Cuối cùng cũng bình tĩnh được mà : " có gì để sao?" Cho dù là mắng mỏ, cũng cảm thấy còn tốt hơn bầu khí quỷ dị này.

      " có lời nào để ." Thẩm Lâm Kỳ trả lời.

      Mạch Nhiên bỗng cảm thấy thất bại.

      Thế nhưng, đột ngột dừng xe, tiếp câu: "Có điều có thể dùng hành động để thể thái độ."

      Cái gì? Mạch Nhiên ngẩng đầu, hiểu lời . Thẩm Lâm Kỳ xuống xe, vòng bên ngoài sang cửa bên này rồi mở cửa xe ra.

      Mạch Nhiên còn chưa kịp cái gì, người bị bế lên.

      " muốn làm gì?" Mạch Nhiên khẩn trương hỏi.

      trả lời, lời ít ý nhiều: "Ăn."

      Mạch Nhiên: "..."

      Mạch Nhiên bị ăn.

      Những lời này nghe thực rất dâm tà, vô cùng dâm tà. Đặc biệt là lúc đẩy cửa nhà, nhét Mạch Nhiên lên giường, tâm tình muốn sụp đổ.

      Giờ khắc này, tạm thời nên gác bất mãn sang bên, bản vệ tính mạng quan trọng hơn.

      Mạch Nhiên : " đừng kích động, trước tiên bình tĩnh lại ." Nhân lúc bận cởi đồ, Mạch Nhiên vội vàng lăn qua bên kia giường.

      Chân bị giữ lại, dễ dàng lôi như lôi còn gà con. Hơi thở nguy hiểm thoáng chốc bao phủ toàn thân. Mạch Nhiên khóc ra nước mắt.

      "Chuyện này... để sau kết hôn!" Mạch Nhiên sống chết cũng phải ôm quyết tâm, kiên quyết chống đối.

      "Cũng phải thành rồi mới tính." Thẩm Lâm Kỳ hừ , bắt tay vào việc cởi đồ người Mạch Nhiên, động tác thuần thục khiến Mạch Nhiên vô cùng lo lắng, có phải bao nhiêu lần của bọn họ trước đây là cơ hội huấn luyện của ?

      Mạch Nhiên bội phục bản thân mình tại giờ khắc mấy chốt này còn có thể lo nghĩ vấn đề buồn chán như vậy, cho nên quên mất phản kháng, ngờ tự tạo cơ hội cho thực tiếp hành vi của mình.

      "A! làm gì vậy, ra ngoài! Ra ngoài!" Mạch Nhiên vì quá chấn kinh mà bắt đầu lải nhải, nhưng miệng rất nhanh bị ngậm lấy, vẫn triền miên giữ lấy hoan ái, khiến căn bản chống đỡ được.

      Thân thể , mỗi tế bào đều tuyên bố đầu hàng, thần trí bắt đầu tan rã. bên tai thấp giọng : "Em là của ."

      Mấy lời này chỉ có thể là từ miệng người đàn ông của mình ra. Nghe chính từ miệng Thẩm Lâm Kỳ, hiểu sao Mạch Nhiên lại cảm thấy vô pháp chống cự.

      ôm lấy cổ , vùi mặt mình vào ngực , thở dốc.

      Người đàn ông này tuy rằng ngang ngược, chiếm giữ dục vọng, có lúc còn cố tình gây , nhưng là người đàn ông lựa chọn, mặc kệ là sợ , giận , bực bội với , nhưng tóm lại là trong lòng thích .

      Đại khái đây chính là nghiệt duyên.

      ***

      Thân phận Mạch Nhiên sớm bị đưa ra ngoài ánh sáng, giới truyền thông cũng vì vậy mà để ý đến những scandal gần đây, mà thay vào đó, bọn họ sâu đào bới nguyên nhân tại sao Mạch Nhiên lại được bước chân vào Thẩm gia. Dù sao, thân phận Thẩm phu nhân của Mạch Nhiên cũng trở thành , tiệc tân hôn dù ai muốn chia rẽ cũng phải đợi ngày nhé! Điều mà tại công chúng quan tâm chính là điều gì khiến Mạch Nhiên có thể biến thành phượng hoàng?

      Có người Mạch Nhiên thủ đoạn cao minh, cũng có người trong lòng suy nghĩ thâm sâu khó lường, còn có người dùng chiến thuật đường vòng, chiếm cảm tình của mẹ Thẩm Lâm Kỳ trước, sau đó ép kết hôn.

      ***

      chung, có rất nhiều kiểu suy đoán ác tâm đối với chuyện Mạch Nhiên bước chân vào Thẩm gia, chuyện này trở nên vô cùng hot trong giới giải trí, khiến người ta cảm thấy khó mà tưởng tượng nổi. Thậm chí đương là Mạch Nhiên còn cảm thấy thần kỳ, lên mạng giống như xem tiểu thuyết thấy mùi ngon, thấy khôi hài nhịn được mà cười ha hả.

      Tiết Lâm thấy Mạch Nhiên trong lúc làm việc còn lên mạng cảm thấy bất mãn với .

      "Thẩm phu nhân, phiền đừng cười đến mức buồn nôn như vậy được ? đợi lát nữa chết chắc rồi!"

      Mọi người xem xem, đây là những lời mà đạo diễn nên sao? Chết cái gì mà chết? Chẳng qua chỉ là lát nữa quay cảnh Nhị Nương chết thôi, có gì mà phải khó nghe vậy chứ?

      Mạch Nhiên trừng mắt: "Có thể chết, phiền tránh xa ra chút, đừng làm trở ngại tôi thoải mái tâm tình trước khi chết."

      Đấu võ mồm xong, cảnh quay lại vẫn cứ phải tiếp tục.

      Kim Nhị nương chết chính là cảnh cuối cùng của bộ phim, là cảnh quan trọng nhất.

      Nhân vật mang màu sắc hài kịch này cuối cùng lại nhận cái kết đầy bi kịch. Loại tương phản kịch liệt này những là thử thách đối với đạo diễn mà còn là thử thách đối với diễn viên, làm sao để phát huy đến tận cùng hiệu quả của cảnh quay nay? Mạch Nhiên từ lúc nhận kịch bản nghiên cứu rất kỹ vấn đề này.

      Tần Phương đứng bên cạnh chỉ đạo Mạch Nhiên. Ông ta đúng là tiền bối, mấy câu liền trúng trọng tâm. Mạch Nhiên vừa phỏng đoán vừa diễn, mặc dù NG nhiều lần, nhưng cuối cùng cũng thuận lợi. Nửa ngày, các cảnh quay cơ bản đều hoàn thành, chỉ còn lại cảnh cuối cùng, Nhị Nương nằm mặt đất, chết giữa ánh lữa bập bùng. Mạch Nhiên quay vài lần vẫn tìm được cảm giác.

      Tiết Lâm sa sầm mặt, sắc mặt tái nhợt. Mạch Nhiên vốn quen tính khí tên đạo diễn biến thái này cho nên chỉ để ý cảm tình của mình.

      Muốn khóc, nhưng khóc trong nụ cười, hai trạng thái này phải được thể trong tính cách kiên cường của Nhị Nương, phải cho thấy có ý từ bỏ thế giới này.

      "Xin đừng vì ra của ta mà ngươi tự trách mình. Ta đối với ngươi đều là cam tâm tình nguyện. Nếu có kiếp sau, ta mong ta phải là thổ phỉ, ngươi phải là kiếm khách, chúng ta người là nương bình thường, người là thư sinh nho nhã. Ta dựng lều mạn đê, bất ngờ thấy ngươi qua, ngươi dừng chân lại nhìn, ta ngoái đầu cười với ngươi, chúng ta tiếp tục cái tiếc nuối kiếp này được ở bên nhau."

      (Ức Cẩm mà có bộ này mình xí xớn edit ngay =D)

      Mạch Nhiên trong đầu vương vấn mãi cái hình ảnh đó, vô cùng thương cảm.

      Kỳ thực Kim Nhị Nương tuy rằng thị nữ thổ phỉ, ràng thân thế, nhưng nàng xác thực là nhân vật tính cách mạnh mẽ, nhưng cũng là người đơn thuần.

      Nam chính Tàn kiếm lòng muốn báo thù, mối thù biến thái của làm cuộc đời quanh co, khiến trở thành cái xác hồn suốt nửa cuộc đời còn lại.

      Nữ chính Phi Hoa là sát thủ, lúc đầu vô tình vô nghĩa, giết người chớp mắt, ngay cả trẻ con cũng buông tha.

      Duy nhất Kim Nhị Nương, mang chút thô tục của nữ thổ phỉ nhưng nàng chính trực, dũng cảm, dám dám hận, cuộc sống của nàng mang quá nhiều màu sắc văn chương, cũng có nhiều hùng tâm tráng chí, thế nhưng nàng là nữ nhân giang hồ hào sảng. Lúc nàng biết được Tàn Kiếm sắp chết, nàng mang theo các huynh đệ cứu , nhưng ràng có thể chạy trốn được, nàng lại lựa chọn rời bỏ Tàn Kiếm, mình ở lại chịu chết.

      " theo ta, ta cưới nàng." Tàn Kiếm .

      "Các huynh đệ đều ở đây, ta thể bỏ lại bọn họ." nàng như vậy, tự mình rời bỏ người đàn ông mình , dứt khoát quay đầu vào đám chém giết trong lửa chay ngùn ngụt. Khắp bầu trời ánh lửa rực sáng, tay áo nàng bay xuống, hai thanh đao cũng rơi xuống mặt đất tạo nên hưởng chói vang.

      Nàng mỉm cười, nước mắt từ khóe mắt chảy xuống, trước khi chết vẻ mặt mang dung mạo của phượng hoàng lửa.

      "Perfect!" Tiết Lâm . câu biểu thị kết thúc của Kim Nhị Nương, cũng biểu thị cảnh quay của Mạch Nhiên trong bộ phim hết.

      "Vất vả rồi, làm rất tốt." Tần Phương khen ngợi vỗ vai Mạch Nhiên.

      Nếu như là thường ngày, Mạch Nhiên nhất định vì được khen vậy mà nhảy nhót ngớt. Nhưng lúc này còn đắm chìm trong nỗi đau khổ của Kim Nhị Nương, rốt cục cảm nhận được cái gì gọi là nhập tâm.

      Loại cảm giác này giống như trải qua chuyện như trong phim lần, khó chịu thở nổi.

      Mạch Nhiên miễn cưỡng mỉm cười lại với an ủi của mọi người. Rời khỏi trường quay, thấy cách đó xa Thẩm Lâm Kỳ ngồi ở trong xe chờ .

      "Làm sao vậy?" hỏi .

      "Tâm tình tốt." Mạch Nhiên thành thực trả lời.

      "Vì sao?"

      " biết, vẫn còn nghĩ trong bộ phim, chưa trở về thực tại." Mạch Nhiên xong, ngẩng đầu lên nhìn bằng đôi mắt chờ mong, "Em có thể xin nghỉ vài ngày, điều chỉnh tâm tình chút được ?"

      "Nghỉ ngơi có thể, còn điều chỉnh tâm tình miễn ."

      "Vậy để em nghỉ ngơi làm gì?" Mạch Nhiên bất mãn.

      "Hai chuyện." đơn giản tóm tắt : "Lĩnh thưởng, kết hôn."

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 65
      Tàn kiếm giang hồ quay xong cũng có nghĩa là cuộc sống của Mạch Nhiên trở lên yên lặng. Trái lại, sau đó lễ trao giải Kim Linh và hôn lễ cùng theo lịch mà đến, khiến Mạch Nhiên bận bịu vô cùng. Giả Kim Linh lần này đề cử danh hiệu Nữ diễn viên xuất sắc nhất cho ba người, ngoài Mạch Nhiên ra, còn có Tôn Bình Bình rất có thực lực và nữ diên viễn thần tượng mới nổi Hạ Gia Nhân.

      Trong đó, Tôn Bình Bình với vai diễn trong bộ phim truyền hình chính kịch "Kết hôn", về người phụ nữ gặp cố về chuyện gia đình và hôn nhân. Bộ phim rất thực tế, thu hút lượng lớn người xem ở độ tuổi trung niên. Hơn nữa Tôn Bình Bình bản thân cũng đóng phim truyền hình hơn mười năm, biểu cảm diễn xuất rất tốt. Xét về tính chuyên nghiệp của giải Kim Linh, ngoại giới đều suy đoán có thể Tôn Bình Bình nhận được danh hiệu này.

      Mặt khác, Hạ Gia Nhân đảm nhận vai chính trong bô phim vẫn còn hot gần đây, "Mộng tiên". Bộ phim thuộc thể loại phim truyền hình về giới tiên nhân, chuyển thể từ game 3D mạng. Tuy rằng diễn xuất của Hạ Gia Nhân cũng vào hạng thường nhưng mà ta diện mạo xinh đẹp thanh thuần động lòng người, cho nên đa khiến rất nhiều trạch nam những người ham mê game online này si mê ta. Bởi vậy Hạ Gia Nhân internet nhận được số phiếu bình chọn rất lớn.

      Về phần Mạch Nhiên, diễn xuất bằng Tôn Bình Bình, được lòng người như Hạ Gia Nhân, nhận được đề cử này hoàn toàn là dựa vào vận may, cũng có vọng tưởng giành được giải thưởng.

      Cũng may con người sinh ra được trời ban tính lạc quan, ngay cả Linda cũng lải nhải "Thế nào cũng đứng cuối bảng, bằng nữa hơn". Mặc kệ Linda ủ rũ như vậy, nhưng Mạch Nhiên lại vô cùng thoải mái: "Tuy rằng thực rất tàn khốc, nhưng nghĩ theo khia cạnh khác, chẳng phải nhân khí của em tốt hơn Tôn Bình Bình sao, diễn xuất còn tốt hơn Hạ Gia Nhân sao? chừng kết quả lại ngang bằng, chia đều cho ba người."

      "Chia đều cái đầu nhà em! Cái này gọi là cao thấp, giới chuyên gia lúc bình chọn cân nhắc đến em đâu!" Linda liếc mắt lườm Mạch Nhiên, còn thêm: "Có điều cũng phải lại, có thể được lọt vào top 3 cũng tồi, dù sao cũng là giải Kim Linh, có người đóng phim cả đời cũng chăng có cơ hội, em có cơ hội này nâng cao hiểu biết chút cũng tốt. Về phần phát biểu cảm tưởng khi nhận giải, em cứ tùy tiện chuẩn bị chút là được, dù sao khả năng cũng lớn."

      Linda dùng như vậy vừa đả kích diễn xuất lại vừa vũ nhục nhân cách của Mạch Nhiên, cho nên Mạch Nhiên quyết định giao việc viết cảm tưởng cho Linda toàn quyền xử lý, sau đó tan ca trở về nhà.

      Từ sau khi đăng ký kết hôn, Mạch Nhiên rất lâu trở về căn hộ của mình.

      Thứ nhất, Anna tỷ vội vàng chuẩn bị hôn lễ cho Mạch Nhiên và Thẩm Lâm Kỳ, mọi chuyện đều đem ra bàn bạc với Mạch Nhiên, ngay cả chọn khăn trải bàn khoa văn thế nào cũng có hơn mười loại cho lựa chọn (ao ước bà mẹ chồng như Anna tỷ quá à ^^). Thứ hai, ra hay, nhưng mà cái vị kia của Mạch Nhiên nghẹn ba năm nay, cho nên nhu cầu tại vô cùng nhiều, buổi tối khó mà thoát thân. (há há =D)

      Cuối cùng, Mạch Nhiên cứ nghĩ phải trở về Thẩm gia liền hoa mày chóng mặt, hai chân như nhũn ra. Trong lòng nghìn vạn lần hò hét: Mẹ nó chứ, tuần bảy ngày, ngày nghỉ cũng có, tốt xấu gì cũng phải có ngày nghỉ ngơi chứ!!! Ngay cả gọi làm thêm giờ cũng còn có tiền tăng ca! là đau thương dậy nổi a!

      (Sah: *lắc đầu chắp tay cầu nguyện*)

      Mạch Nhiên mang theo tâm tình chạy nạn, trở về căn hộ. Về đến nơi mới phát ra, tháng về đây, sữa chua trong tủ lạnh quá hạn, chỉ ocnf sót lại hai quả trứng gà nhưng đều thối, bánh mật cứng như đá, càng đừng đến túi hạt tiêu mốc meo trong tủ... thứ duy nhất còn lại là gói mì tôm.

      Ngay lúc Mạch Nhiên mừng quýnh lên chuẩn bị ăn mì chuông cửa reo, quản lý khu nhà mang đến cho Mạch Nhiên phong thứ quốc tế.

      "Thẩm phu nhân, thư này đến tháng rồi, vì thấy quay về nên tôi giúp nhận."

      Mạch Nhiên tuyệt vọng vì ngay cả nhân viên quản lý cũng biết kết hôn. Nhận lấy thư, nhanh chóng mở ra.

      Nội dung lá thư khiến mừng rỡ như điên.

      Sau khi A Triết gặp chuyện may, mẹ qua đờim Mạch Nhiên bán hết mọi tài sản trong nhà để trả tiền thuốc men, nhưng vẫn thể lo hết. Cuối cùng để có tiền chữa bệnh cho A Tiết, Mạch Nhiên phải nén đau thương mà bán căn nhà của bọn họ với giá rất thấp.

      Tuy rằng làm như vậy là bất đắc dĩ, thế nhưng những năm gần đây, Mạch Nhiên vẫn hối hận quyết định đó của mình. Dù sao đó cũng là căn nhà mà bao năm nay lớn lên ở đó, dù cho thành viên trong cái gia đình này theo năm tháng cứ lần lượt rời xa nhưng khắp mọi nơi trong căn nhà ấy đều chất đầy kí ức đẹp đẽ của bọn họ. Cho nên mấy năm nay, Mạch Nhiên vừa làm việc vừa tích góp tiền hy vọng mua lại được căn nhà.

      Thế nhưng năm trước, lúc Mạch Nhiên gom góp đủ tiền, quyết định mua lại căn nhà người mua di dân ra người ngoài, bất động sản trong nước vẫn chưa đổi chủ. Cho nên cầm tiền trong tay mà biết tìm ai để mua.

      Cũng may, trong lúc khó khăn Mạch Nhiên nghe ngóng được địa chỉ của bọn họ, chuyện của mình, mong muốn người ta có thể bán lại nhà cho . Thư gửi được năm, vẫn chưa có hồi ầm, nhưng hôm nay nhận được.

      thư , ông ta rất cảm động với hoàn cảnh của , đồng ý bán lại căn nhà cho , còn cho số điện thoại của cháu trai bọn họ là Tiểu Vương ở trong nước để liên hệ.

      Mạch Nhiên mừng rỡ như điên. Vẫn còn chưa ăn liền lập tức gọi điện thoại đến cho họ. Đối phương thái độ rất tốt, hỏi lúc nào có thời gian có thể đến xem nhà.

      Mạch Nhiên hận thể phi thân qua đó luôn, : "Ngày hôm nay được ?"

      "Ngày hôm nay ư?" Đối phương suy nghĩ chút, "Được, vậy đến ."

      "Được, tôi lập tức qua!" xong, Mạch Nhiên vội vàng thay quần áo ra ngoài.

      Lúc vừa xuống dưới lầu, nhìn thấy Thẩm Lâm Kỳ đến đón.

      "Em đâu?" hỏi.

      Mạch Nhiên đem mọi chuyện tóm tắt lại lượt.

      nhíu mày."Bây giờ?"

      "Đúng vậy, em chuyện với người ta rồi, người ta đợi em." Mạch Nhiên nhanh chóng .

      "Lên xe."

      " cùng em à?" Mạch Nhiên do dự, dù sao việc này cũng chưa từng bàn bạc với .

      Thế nhưng, Thẩm công tử câu liền xua lo lắng của Mạch Nhiên: " giúp em mặc cả."

      Mạch Nhiên thừa nhận, mấy cái việc buôn bán này, Thẩm công tử tuyệt đối giỏi hơn .

      Vì vậy, lên xe .

      tình so với trong tưởng tượng thuận lợi hơn rất nhiều. Tiểu Vương rất thân mật, chỉ giới thiệu với Mạch Nhiên chút về tình hình căn nhà mà còn nhiệt tình mới bọn họ lên lầu xem qua.

      Thời gia cách trở nhiều năm, lần này đặt chân lại về đây, Mạch Nhiên cảm thấy vô cùng xúc động.

      Tiểu Vương với Mạch Nhiên, vì cậu ta sau khi mua căn nhà này liền di dân cho nên ở đây vẫn chưa lắp đặt thêm bất cứ thứ gì, chỉ là có ai chăm lo cho nên có phần hơi nhếch nhác.

      Đúng là như ta , căn nhà này vẫn còn duy trì nguyên trạng từ sau khi rời . Từ ghế sô pha ở phòng khách cho đến cái bàn phấn mà mẹ thích nhất, mọi nơi vẫn đều thân quen như vậy, vẫn giống như trong giấc mơ của bao năm nay, hề thay đổi. Đốc lịch tường vẫn còn dừng lại ở cái ngày rời , đồng hồ ngừng chạy, tất cả giống như nhiều năm trước. đảo mắt qua mọi ngóc ngách quen thuộc, sống mũi cay cay, nước mắt rơi xuống.

      Tiểu Vương cũng nhìn ra thái độ của Mạch Nhiên, cho nên mượn cớ tạm thời rời .

      ta vừa , Mạch Nhiên nhịn được mà khóc òa lên.

      đây là lần đầu tiên Mạch Nhiên khóc như vậy. Bao năm nay, ddax muốn trở lại nơi này biết nhường nào. Nếu như năm ấy A Triết có xảy ra việc gì, nếu như mẹ rời bỏ , nếu như còn cơ hội cho gia đình bọn họ đoàn tụ, nếu như... những điều nếu như này trở thành tố biết bao?

      Nhiều năm như vậy, tự tạo lấy vỏ bọc thép cho mình, thản nhiên chấp nhận chỉ trích, châm chọc, khiêu khích, chịu đủ mọi lời ác độc, bởi vì biết, còn có gia đình có thể bao dung được , nghĩ vậy, càng lúc càng khóc lớn.

      Ngày hôm nay, rốt cục có thể thoải mái mà khóc hết lần.

      Thẩm Lâm Kỳ từ phía sau ôm lấy .

      xoay người, vùi mặt vào trong ngực , nước mắt ngừng được mà rơi xuống. Mỗi người đều mặt nào đó rất mềm yếumặt này của , chỉ có mới biết.

      "Muốn khóc khóc , đem bao nhiêu nước mắt mấy năm nay nuốt vào trong khóc hết ra !" nhàng vỗ về lưng .

      " còn như vậy, em dừng lại được..." Mạch Nhiên vừa khóc vừa mơ hồ . biết lúc khóc xấu xí chết được, chả khác gì nữ quỷ, thế nhưng nén lòng được.

      Vứt hết cái gì mà hình tượng của công chúng, vứt hết cái gì mà thanh thuần ngọc nữ, giờ phút này chỉ muốn ở trong lòng người đàn ông của mà khóc lớn, đem tất cả bao nhiêu ấm ức đổ ra ngoài hết.

      Làm càn, chính là lúc này đây.

      ♥♥♥

      Vài ngày sau, với trợ giúp của Thẩm Lâm Kỳ, Mạch Nhiên mua lại được căn nhà.

      Nhìn xuống tên trong quyển sổ đỏ, rốt cuộc cũng cảm thấy hạ xuống được tảng đá lớn luôn đè nặng trong lòng bao lâu nay. Cùng lúc đó, cũng đến ngày diễn ra lễ trao giải Kim Linh.

      Trước khi giải Kim Linh chính thức bắt đầu, giới truyền thông đưa ra vô số suy đoán, thảo luận đến điều kiện để đoạt giải. Lúc ấy, đại đa số nhà phê bình đều quá xem trọng Mạch Nhiên, mang, fan của Hạ Gia Nhân lại càng công kích Mạch Nhiên dữ dội.

      Mạch Nhiên cười xem tất cả. Chuyện gì làm cũng làm, tại chỉ nhớ tới Bạch Mạch Nhiên trong quá khứ, kiên cố gì có thể quật đổ. Tất cả bao nhiêu lời chửi bới đều cho qua hết, chẳng sợ ai hết!

      Ôm tâm tính như vậy, Mạch Nhiên thản nhiên đến tham gia lễ trao giải Kim Linh.

      thảm đỏ, các nữ minh tinh thi nhau tạo dáng, khoe sắc. Tôn Bình Bình lần này mặc bộ trang phục có thể nhìn xuyên thấu, lão nương ngoài ba mươi tuổi còn ăn vận như vậy, là cướp sạch màn ảnh của các nữ minh tinh trẻ tuổi. Hạ Gia Nhân mặc bộ váy màu trắng lông chim, ở phía sau lưng còn có hai cái cánh gà, à , là đôi cánh thiên sứ! Thanh thuần đến mức ánh mặt trời cũng có thể xuyên thấu.

      Ngoài ra còn có rất nhiều nữ minh tinh, thảm đỏ ánh đèn flash loáng loáng vùng.

      Chứng kiến cảnh này, Mạch Nhiên nhìn Thẩm Lâm Kỳ : "Hay là chúng ta về , em mặc thế này chẳng có mặt mũi đâu mà gặp người ta..." Đều là do Thẩm công tử hại . Lúc trước nhà thiết kế có mang cho mấy bộ trang phục, ấy, đều phải chê cổ trễ váy ngắn, mà lại còn chê bộ sườn xám, quây quanh ôm chặt lấy cơ thể.

      Bị xoi mói như vậy, cuối cùng đành phải mặc bộ lễ phục trễ vai màu hồng, dáng vẻ tươi tắn, nhưng nhìn thế nào cũng rất bình thường, chưa biết chừng ngày mai báo chí lại bị xoi mói.

      Thế nhưng Thẩm công tử rất tự tin mà : "Có ở đây, ngày mai em lên ít báo đâu."

      Mặc dù Mạch Nhiên cảm thấy Thẩm Lâm Kỳ tự sướng quá cao độ, nhưng cũng phải thừa nhận đúng. Lúc bước lên thảm đỏ, ánh đèn camera cứ nhằm thẳng bọn họ mà chiếu. Đặc biệt là lúc người dẫn chương trình : "Kế tiếp là vợ chồng Thẩm Lâm Kỳ – Bạch Mạch Nhiên.", hàng loạt phóng viên nhắm ngay máy ảnh về phía hai người bọn họ.

      Đứng ở trung tâm của rất nhiều máy ảnh thế này, Mạch Nhiên khỏi cảm thán: "Phụ nữ mặc đẹp cũng bằng đứng bên cạnh ông xã đẹp."

      Ở lễ trao giải Kim Linh chuyên nghiệp này, truyền thông cũng hỏi những vấn đề quá thấp hèn, nhưng dù vậy họ vẫn rất quan tâm đến hôn lễ của Mạch Nhiên và Thẩm Lâm Kỳ.

      "Xin hỏi hai người dự định bao giờ cử hành hôn lễ?"

      "Hôn lễ có mời giới truyền thông đến dự ?"

      "Hai vị đều có weibo, xin hỏi có truyền trực tiếp lên weibo ?"

      Họ hỏi nhiều đến mức khiến Mạch Nhiên choáng váng đầu óc. Đợi đến khi buổi lễ bắt đầu, mới lấy lại tinh thần, lôi tay Thẩm Lâm Kỳ hỏi: "Hôn lễ truyền trực tiếp lên weibo sao?"

      "Có thể, để Tiểu Hàn thăm dò chút xem có đưa vào chuỗi hoạt động thương nghiệp được hay ."

      Trời! Còn muốn kiếm tiền sao? Mạch Nhiên trong lòng mắng chửi ThẩmLâm Kỳ: "Gian thương"!

      Trong lúc Mạch Nhiên bụng bực tức, Hạ Gia Nhân ngồi bên cười tủm tỉm: "Tỷ tỷ, chị chuẩn bị phát biểu cảm tưởng chưa?"

      mới là tỷ tỷ! Mạch Nhiên ở trong lòng oán hận, bên ngoài vẫn cười đáp lại: "Chuẩn bị rồi, có điều biết có thể dùng đến !"

      Hạ Gia Nhân ràng thoả mãn câu trả lời của Mạch Nhiên, vẫn còn giả mù sa mưa mà : "Sao lại vậy a? Em nghĩ chị có hy vọng rất lớn, có điều em cũng chuẩn bị tốt rồi. Chị biết , cảm tưởng đều là do fan của em chuẩn bị cho em!"

      "Ha hả, vậy sa?" Mạch Nhiên gượng cười.

      "Tỷ tỷ, chị tự viết cảm nghĩ hả?"

      "Đúng vậy." Kỳ thực là Linda đưa cho Mạch Nhiên mảnh giấy, ngộ nhỡ được giải còn có cái lấy ra mà đọc. Mạch Nhiên còn chưa thèm mở ra đọc, biết bên trong viết cái gì nữa.

      "Tỷ tỷ là có tài a!"

      Mạch Nhiên thực bị tắc nghẽn lời trong cổ họng ra được...

      Trong lúc Hạ Gia Nhân còn lải nhải, lễ trao giải bắt đầu.

      Ban giám khảo giải Kim Linh đều là những nhân vật tiếng tăm trong làng điện ảnh. Được bọn họ tán thành quả thực phải là chuyện dễ dàng. Mạch Nhiên đối với giải thưởng này cũng ôm quá nhiều hy vọng. Với , được lọt vào danh sách đề cử cũng chuyện vô cùng tốt, những chuyện khác có nghĩ đến.

      Lúc giải thưởng được công bố, Hạ Gia Nhân rốt cục lảm nhảm nữa, ta dù sao cũng là diễn viên trẻ cho nên vô cùng khát khao có được giải thưởng kia.

      Nhưng Tôn Bình Bình ngồi ở ghế gần kề lại tỏ ra là tính sẵn mọi chuyện, điệu bộ tự tin.

      Mạch Nhiên kéo tay Thẩm Lâm Kỳ: "Lát nữa kết thúc chúng ta ăn khuya nha, em muốn ăn mực nướng, tôm hùm cay, vịt áp chảo, còn có..."

      "Bạch Mạch Nhiên."

      Mạch Nhiên nghe được người ta kêu tên mình.

      cả kinh, ánh đèn sân khấu chiếu lên người , mờ mịt nhìn xung quanh.

      "Mờ Bạch Mạch Nhiên lên lễ đài nhận giải." Người dẫn chương trình mặt mày tươi cười nhìn về phía .

      Mạch Nhiên lúc này mới lấy lại tinh thần: được giải!

      May mắn đến khiến trở tay kịp, trong lúc còn nghĩ mình nhận được giải vậy mà cuối cùng lại là . Mạch Nhiên đứng lên khỏi ghế, Thẩm Lâm Kỳ vỗ lưng .

      Mạch Nhiên muốn khóc. Nếu sớm biết chuẩn bị tốt rồi, cái bộ dạng này lên đó là xấu mặt!

      Cũng may mà Linda chuẩn bị cho Mạch Nhiên tờ giấy viết cảm nghĩ này, Mạch Nhiên nắm chặt trong lòng bàn tay, bước lên sân khấu.

      Trao giải cho chính là nhà sản xuất Đạt Đạt, người này tính cách và tên của cũng như nhau đều hài hước. ta chỉ chúc song hỷ lâm môn mà còn chúc giờ này sang năm dắt con nhận giải.

      Mạch Nhiên nghe ta xong sửng sốt, chật vật mở tờ giấy trong tay ra, chỉ thấy đó có dòng chữ.

      "Tùy tiện , dù sao cũng đến lượt em!"

      Mạch Nhiên hết chỗ rồi.

      Tô Linda! Chị nhớ kỹ, tôi Bạch Mạch Nhiên ngày nào còn làm nghệ sĩ ngày đó đem chị ra nghiền nát, cắt tiền lương của chị! Nuốt tiền thưởng cuối năm của chị! Trời ơi, bây giờ tôi biết thế nào đây?"

      Ánh mắt Mạch Nhiên hoảng loạn nhìn khắp phía dưới. Dưới kia có người ước ao, có đố kị, có kinh ngạc, có cười nhạo, có khinh bỉ, lòng càng thêm hoảng loạn. Lúc ấy, Mạch Nhiên bắt gặp ánh mắt Thẩm Lâm Kỳ.

      Ánh mắt dường như có ma lực, khiến Mạch Nhiên hoảng loạn bỗng nhiên bình tĩnh lại.

      bỗng nhiên ý thức được, nhiều người như vậy, cho dù bọn họ phục , chửi bới , khinh thường , thế nhưng chỉ có mình được đứng ở lễ đài này nhận giải, ánh đèn chỉ chiếu lên mình . Như vậy đâu đáng phải bận tâm đến bọn họ.

      Nghĩ vậy, Mạch Nhiên hít sâu hơn, ngẩng cao đầu, nhìn mọi người mỉm cười.

      "Cảm ơn ban tổ chức Giải Kim Linh cho tôi cơ hội này được đứng ở đây. Dưới kia tất cả đều là các vị tiền bối của tôi, ủng hộ của mọi người thực khiến tôi thụ sủng nhược kinh. Tôi biết tôi chỉ mà người mới, về diễn xuất cũng chưa thành thục, cho nên giải thưởng này đối với tôi vô cùng quý giá, nó thực là niềm khích lệ lớn với tôi. Sau này tôi nhất định nỗ lực học tập các vị tiền bối, phụ kỳ vọng của mọi người."

      mấy câu đó xong, Mạch Nhiên nhìn Thẩm Lâm Kỳ lần nữa, gật đầu với .

      bỗng kiềm chế được, tiếp tục nhìn : "Ngoài ra, tôi còn muốn cảm ơn người. Nhiều năm qua, cho dù bên ngoài có bình luận thế nào về tôi, cho dù tôi có tùy hứng thế nào, có gây bao nhiêu chuyện rắc rối, vẫn thủy chung rời bỏ tôi, chưa bao giờ buông tay tôi. Chính là tin tưởng và cổ vũ của khiến cho tôi ngày hôm nay được đứng ở đây. Lúc này tôi muốn với : Từ giờ trở , đến lượt em ở cạnh rời. Ông xã, em !"

      Được rồi, những lời này muốn từ lâu, cuối cùng cũng có cơ hội ra, giống khi cầu hôn .

      cảm thấy, cách của và Khương Tuệ giống nhau, nếu đem ra thành lời, cho tất cả thế giới này biết bọn họ rất nhau, rất hạnh phúc.

      Cho dù ngày mai nắng hay mưa, sấm chớp mưa dông hay bình minh rạng ngời, bọn họ nhất định kiên định bên nhau, nắm tay nhau, vượt qua sinh lão bệnh tử.

      Chắp tay thề nguyền, đầu bạc răng long.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 66 - PHẦN 1
      Như mình giới thiệu, 65 chương truyện hoàn là bản online đăng diễn đàn văn học mạng Tấn Giang. Sau đó truyện được xuất bản và Ức Cẩm có thay đổi chút với cái kết của truyện, nhằm mục đích lý giải thêm lý do Thẩm Lâm Kỳ Mạch Nhiên và nhiều chuyện khác nữa. Chủ quan mà mình ưng cái kết mới này lắm! Hì, nhưng đấy chỉ là cảm nhận riêng của mình thôi. Mình cũng băn khoăn biết có lên tung cái kết này ra vì mình rất sợ nó ảnh hưởng đến cảm nhận của bạn đọc với cái kết cũ. Nhưng lại thấy khá nhiều bạn muốn biết cuộc sống sau hôn nhân của chị này thế nào nên thôi, mình cũng post vậy =D

      Cảm ơn giúp đỡ của chị Nhoclubu, chị Ong, và pé Cherry dốc sức cùng Sa hoàn thành phần kết này trong vòng ít ngày!

      Có điều cần nhắc mọi người trước là tất nhiên là happy ending nhưng mấy phần đầu này khá buồn đấy! Chuẩn bị sẵn tinh thần nhé! :-(

      Phần 1

      Edit: Sahara

      Ở lễ trao giải Kim Linh chuyên nghiệp này, truyền thông cũng hỏi những vấn đề quá thấp hèn, nhưng dù vậy họ vẫn rất quan tâm đến hôn lễ của Mạch Nhiên và Thẩm Lâm Kỳ.

      "Xin hỏi hai người dự định bao giờ cử hành hôn lễ?"

      "Hôn lễ có mời giới truyền thông đến dự ?"

      "Hai vị đều có weibo, xin hỏi có truyền trực tiếp lên weibo ?"

      Họ hỏi nhiều đến mức khiến Mạch Nhiên choáng váng đầu óc. Đợi đến khi buổi lễ bắt đầu, mới lấy lại tinh thần, lôi tay Thẩm Lâm Kỳ hỏi, thấp giọng oán giận: "Kết hôn sao phiền phức như vậy?"

      "Như vậy mà cũng ngại phiền phức, sau này sinh con sao hả?"

      "Ai sinh con cho chứ!" Mạch Nhiên lầu bầu, để ý tới Thẩm Lâm Kỳ nữa.

      khẽ cười: "Chúng ta đánh cuộc nhé?"

      "Cược cái gì?" Mạch Nhiên hiếu kỳ ngẩng đầu nhìn .

      "Giải thưởng Kim Linh lần này, cá là em giành được."

      Sao có thể chứ? Giải Kim Linh luôn rất công bằng, nổi tiếng là nghiêm ngặt, cơ hội lấy được giải thực quá . hỏi: " muốn cược cái gì?"

      "Nếu như em thắng làm theo cầu của em, còn nếu thắng..." nhìn , thấp giọng bên tai: "Chúng ta năm nay sinh con nhé!"

      Lúc những lời này, môi dán sát vào vành tai , khiến đỏ bừng mặt.

      biết Thẩm công tử cá cược thế này là có nguyên nhân.

      Anna tỷ mấy tháng qua đều bóng gió trước mặt hai người bọn họ nhiều lần. Nhưng Mạch Nhiên cảm thấy vẫn còn sớm cho nên coi những lời Anna tỷ như gió thoảng bên tai. Việc này Thẩm công tử làm như thèm nhúng tay vào, nhưng trong lòng nghĩ thế nào khó mà đoán. Trong khoảng thời gian này hẳn là bị mẹ nhắc rất nhiều.

      Mạch Nhiên cũng trách Anna tỷ thúc giục mình, dù sao bà cũng lớn tuổi rồi, tất nhiên mong sớm có cháu bế. Nhưng Mạch Nhiên cũng có chính kiến của mình, A Triết bệnh tình vừa khởi sắc, phía bên bác sĩ kia cũng mới thông báo nhận chữa trị. Lúc này nếu như mang thai, A Triết ở nước Mỹ ai chăm sóc nó?

      Nếu như vậy, quyết định theo ý Thẩm Lâm Kỳ, đồng ý đánh cược.

      Mạch Nhiên ngẩng đầu nhìn Thẩm Lâm Kỳ: "Quyết định như thế, ngoéo tay."

      "Ngoéo tay." mỉm cười, giơ tay ra ngoắc lên ngón tay út của .

      Chẳng hiểu vì sao, thấy như vậy lại căng thẳng: " phải là có chân trong đấy chứ?"

      "Em cảm thấy giải Kim Linh có thể gian lận sao?" hỏi lại.

      "Nếu như là , em nghĩ có thể..." Mạch Nhiên thẳng thắn .

      lên trán : "Em nghĩ nhiều quá rồi, đâu đến mức khinh thường truyền thống như vậy?"

      Cũng đúng. Mặc dù Thẩm công tử có đôi khi vì đạt mục đích giở trò, nhưng còn chưa tới mức từ thủ đoạn nào.

      Mạch Nhiên lè lưỡi, trong lòng thầm nghĩ: mặc cho số phận.

      Có thêm cuộc cá cược này, giải thưởng Kim Linh lại càng thêm ý nghĩa với Mạch Nhiên. Bởi vậy, Mạch Nhiên vốn lúc đầu có hứng thú gì bây giờ lại căng thẳng hẳn lên. Nhìn thấy sân khấu người trao giải ra, trán mồ hôi lấm tấm. Vì muốn Thẩm Lâm Kỳ thấy bộ dạng lúc này của mình, làm như quan tâm, lôi điện thoại ra lên weibo.

      lát sau, ban giám khảo bắt đầu công bố giải nữ diễn viên xuất sắc. Tôn Bình Bình dường như chuẩn bị sẵn sàng lên nhận giải, Hạ Gia Nhân bên kia cũng bắt đầu căng thẳng.

      Cùng lúc đó, người chủ trì nở phong thư ra: "Các vị khán giả, bây giờ chúng ta biết ai vinh hạnh nhận được giải thưởng này, diễn viên này tên là..."

      Trong lúc Mạch Nhiên vểnh tai lên nghe di động vang lên.

      định nghe nhưng màn hình lại tên: bệnh viện.

      Là của bệnh viện, lẽ nào A Triết xảy ra chuyện gì? Mạch Nhiên vội vàng nhận điện thoại. Vừa lúc điện thoại được nối thông người chủ trì kêu tên :

      "Bạch Mạch Nhiên!"

      Tiếng vỗ tay ùa tới ngớt khiến nghe được giọng của bác sĩ: " gì, lại lần nữa được ?"

      "Xin hỏi là chị của Bạch Triết phải ?"

      "Đúng vậy, có chuyện gì sao?"

      "Em trai đánh nhau với y tá, nhảy từ tầng bệnh viện xuống. giờ được cấp cứu."

      Mạch Nhiên cả người ngây dại, đầu óc trống rỗng.

      Ánh đèn sân khấu chiếu tới, ánh mắt mọi người đều dừng người . Mạch Nhiên đứng lên, xung quanh tiếng vỗ tay vẫn ngớt. Mắt ngấn lệ, bất lực nhìn về phía Thẩm Lâm Kỳ, giữ lấy tay , lắc đầu.

      Mạch Nhiên biết là muốn , nếu bỏ , chắc chắn phải chịu vô số lời công kích và hiềm nghi.

      Nhưng giờ để ý nhiều được như vậy. Trong lúc tất cả mọi người còn tưởng chuẩn bị lên sân khấu nhận giải xoay người chạy ra khỏi trường.

      vừa khỏi, chỉ có khách quý và người chủ trì kinh ngạc, mà bao nhiêu khán giả ở trước màn ảnh xem trực tiếp cũng bị chấn kinh. Ngoài lối chật hẹp toàn những phóng viên, Mạch Nhiên vừa ra, bọn họ bao vây lấy.

      "Bạch Mạch Nhiên, sao nhận giải?"

      " có việc gì gấp sao?"

      " biết trước mình được giải phải ?"

      "..."

      Lúc này muốn trả lời bất cứ điều gì, hét lên: "Các người mau tránh ra cho tôi, đừng có cản tôi."

      Càng như vậy bọn họ càng chê bai: " làm vậy phải là coi thưởng giải Kim Linh sao?" "Là người mới, lo lắng đến hậu quả sao?"

      "Tránh ra, tôi xin các người tránh ra!"

      Mạch Nhiên chưa bao giờ cảm thất bất lực như vậy. Tuyệt vọng. nghĩ đến A Triết. thể mất A Triết, nếu có thể nguyện dùng sinh mệnh mình để đổi lấy sống cho A Triết.

      Nước mắt tuôn ra, ánh đèn flash loang loáng chiếu đến.

      Ngay lúc ấy, trước mặt tối sầm lại. bộ âu phục đen che kín trước mặt , bị kéo vào trong ngực.

      "Bà xã tôi đanh kích động. Phiền các vị tránh ra chút." Thẩm Lâm Kỳ giọng bình tĩnh, nhưng khiến Mạch Nhiên vô cùng thoải mái, chăm chú ôm lấy . Trong bảo vệ của , ra khỏi hội trường, mau chóng tới bệnh viện.

      Lúc hai người bọn họ tới bệnh viện, A Triết ở trong phòng cấp cứu. Bác sĩ , A Triết phát bệnh, đánh nhau với y tá và nhân viên bệnh viện, sau đó chạy lên tầng cao nhât của bệnh viện nhảy xuống, tình trạng nay vô cùng nguy cấp. Bác sĩ còn nên chuẩn bị sẵn tinh thần trước tình huống xấu nhất có thể.

      Nghe những lời này, Mạch Nhiên gần như ngất xỉu, Thẩm Lâm Kỳ đỡ lấy .

      "Bây giờ sao rồi? A Triết cấp cứu bao lâu rồi? Nó bị thương ở đâu? Bác sĩ ra chưa?" Mạch Nhiên bám lấy tay áo vị bác sĩ mà hỏi.

      "Thẩm phu nhân, đừng kích động quá. Bệnh viện cho bác sĩ tốt nhất dốc sức cứu chữa cho em trai rồi. Chỉ cần có tia hy vọng từ bỏ. bình tĩnh đợi ở đây."

      "Bình tĩnh, bình tĩnh, các người ai cũng bình tĩnh. Nhưng nó là em trai tôi, tôi sao mà bình tĩnh được!" Mạch Nhiên kích động, "ít nhất cũng phải cho tôi biết rốt cuộc A Triết bị thương ở chỗ nào rồi? Mau "

      "Điều này..." bác sĩ lùi lại, "Thẩm phu nhân, tình hình cụ thể tôi quả thực ràng, đừng kích động như vậy."

      "Mạch Nhiên." Thẩm Lâm Kỳ gọi : "Em bình tĩnh lại, mọi chuyện đều xảy ra rôi. Em hỏi cũng vô dụng, đợi kết quả ."

      "Em đợi được! Nó phải em trai , đương nhiên sốt ruột."

      "Ai vậy?" Thẩm Lâm Kỳ luôn luôn bình tĩnh bỗng nhiên tóm lấy tây Mạch Nhiên, "Nó là em trai . Em quên chúng ta là người nhà rồi sao? Em trai em chính là em trai , nó bị như vậy còn lo lắng hơn em. Nhưng lo lắng có tác dụng sao? A Triết khỏi sao? Nếu như A Triết biết em thế này nó càng yên tâm."

      Mạch Nhiên nghe vậy á khẩu được câu nào.

      Ngay lúc ấy, cửa phòng cấp cứu mở ra.

      "AI là người nhà A Triết?"

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 67 - PHẦN 2
      "Tôi!" Mạch Nhiên tiến lên, "Tôi! Tôi là chị Bạch Triết. Nó sao rồi?"

      "Bệnh nhân thiếu máu trầm trọng, cần truyền lượng máu lớn. Nhưng lại là nhóm máu RH tính, bệnh viện hết, người nhà mau theo tôi là xét nghiệm."

      Mạch Nhiên mờ mịt: "Cái gì? RH tính? Tôi là nhóm máu A, bác sĩ có nhầm hay ?"

      " thể nhầm. Nhóm máu của bệnh nhân rất đặc biệt. chỉ có RH tính, mà còn là nhóm AB. Loại này trong nước vô cùng hiếm. thể nhầm được. Nếu như cũng nhóm máu này, vậy mau đưa người ruột thịt khác của cậu ấy đến đây. Nếu , sợ rằng tính mạng bệnh nhân rất nguy hiểm. Mong chuẩn bị tâm lý tốt."

      ". Chắc chắn lầm rồi. Trước đây A Triết gặp tai nạn, tôi đâu có nghe bác sĩ đến nhóm máu này. Người nhà chúng tôi ai có nhóm máu này cả. thể nào A Triết có."

      "Chuyện trước tôi biết, thế nhưng bệnh nhân quả là nhóm máu này, bệnh viện làm kiểm tra." Bác sĩ nghiêm mặt, sau đó rời .

      "Chờ chút!" Thẩm Lâm Kỳ bỗng nhiên gọi, "Nhóm máu của tôi là RH tính. Sắp xếp cho tôi truyền máu cho bệnh nhân."

      Cái gì?! Mạch Nhiên khó tin nhìn Thẩm Lâm Kỳ, còn lại ném cho co cái nhìn khó hiểu. Sau đó theo bác sĩ.

      Ánh mắt ấy thực khiến cho có dự cảm khác lạ, rất muốn vạch trần .

      Bởi vì được truyền máu kịp thời, nên cuộc phẫu thuật tiếp tục được tiến hành. Cánh cửa phòng phẫu thuật lần thứ hai đóng lại, Mạch Nhiên lên được lời nào.

      Thẩm Lâm Kỳ tới, bởi hiến quá nhiều máu, sắc mặt có chút tái nhợt. nhìn , khóe môi mấp máy: "Mạch Nhiên..."

      thêm được gì nữa bởi vì xông lên hung hăng cho cái tát: "Rốt cuộc là chuyện gì, mau cho tôi!" chuyện của A Triết đến nước này, thể chịu đựng được tiếp tục lừa dối .

      "Chuyện này, sau này được ?" nhẫn nại .

      "!" Mạch Nhiên cự tuyệt, " mau ra, tốt nhất là ràng ngay bây giờ. Tôi chịu đựng đủ rồi. Nếu như hôm nay mọi chuyện, sau này cũng đừng mong tôi nghe ."

      "Được rồi." thở dài...

      Gia đình Thẩm Lâm Kỳ rất phức tạp.

      Ông nội Thẩm Lâm Kỳ trước đây là quân nhân, sau khi ở nước ngoài làm ăn ông tích lúy được lượng lớn tài sản. Sau này con trai ông là Thẩm Mục kế thừa nghiệp, quyết định bắt tay vào khai thác thị trường trong nước. Bởi tài chính sung túc, uy tín thương trường mà rất nhanh có chỗ đứng trong nước.

      Lúc đó, Thẩm Mục nghe theo sắp xếp của gia đình cưới Bùi Anna. Sau khi kết hôn rất nhanh chóng có con là Thẩm Lâm Kỳ. Thế nhưng bởi lúc đó Thẩm gia ở thời kỳ phát triển mạnh trong nước cho nên Thẩm Mục về nước kinh doanh, tạm thời phải xa cách mẹ con Thẩm Lâm Kỳ.

      Xa cách lâu ngày, tịch mịch khó nhịn, Thẩm Mục quen người phụ nữ tên là Tôn Vi.

      Tôn Vi là bạn tốt của mẹ Mạch Nhiên hồi còn học. Lúc quen biết Thẩm Mục, bà mới hai mươi tuổi. Vì năng lực xuất sắc mà được vào làm trong Thẩm thị. Diện mạo xinh đẹp của bà năm ấy thực có lực hấp đãn trí mạng với người đàn ông ngoài ba mươi tuổi Thậm Mục kia. Mà Thẩm Mục cũng rất thành thục mà chiếm được trái tim người con ấy.

      Lang hữu tình, thiếp có ý, hai người rất nhanh xác lập quan hệ.

      Nhưng nhất cử nhất động của Thẩm ở trong nước cũng tránh khỏi con mắt của lão gia. Trước đó Thậm thị lâm vào nguy cơ tài chính khủng khoảng, dưới giúp đỡ của Bùi gia mới vựng dậy được, miễn cưỡng vượt qua cửa ải khó khăn. Hành động của Thậm Mục nếu ngày bị bại lộ, chắc chắn sản nghiệp nhà họ Thẩm bị phá hủy trong giây lát.

      Vì muốn bảo vệ gia tộc, lão gia quyết định phải gọi con trai về Mỹ, giáo huấn trận. Thẩm Mục đối mặt với vợ còn, lại còn bị cha giam lỏng, đành phải viết bức thư mọi chuyện với Tôn Vi, mình có vợ con ở nước ngoài, thể quay về gặp bà.

      Tôn Vi lúc đó có con với Thẩm Mục. Đợi ông ta hơn nửa năm cuối cùng nhận được bức thư tuyệt tình ấy, lúc đó thiếu chút nữa bà chạy tự sát. Cũng may mẹ của Mạch Nhiên lúc ấy ngăn cản kịp thời, đưa bà đến bệnh viện, lúc ấy mới tránh được thảm kịch.

      Nhưng vì Tôn Vi tự sát thành tinh thần cũng bị ảnh hưởng. Thân thể bà rất yếu, lúc sinh con bà qua đời bàn phẫu thuật.

      Sau khi Tôn Vi qua đời, mẹ Mạch Nhiên phát bức thư gối đầu giường của bà. Hoá ra Tôn Vi sớm biết mệnh mình, viết lá thư để lại mong muốn mẹ của Mạch Nhiên có thể nuôi nấng đứa trẻ. Bà đọc đọc lại lá thư của Tôn Vi, lệ rơi ngừng, sau đó bà quyết định nuôi con của Tôn Vi, gọi tên là Bạch Triết.

      Khi đó Mạch Nhiên khoảng ba bốn tuổi, chỉ nghe mẹ A Triết là em trai mình, nghĩ được lại có nhiều chuyện như vậy. Sau khi cha qua đời, A Triết trở thanh người đàn oogn duy nhất trong nhà, lại càng quý em trai, chưa bao giờ nghĩ đến hóa ra nó phải em ruột mình.

      Bí mật này cứ như vậy bị giữ trong phong bao kín. Mãi cho đến năm năm trước. Thẩm Mục bị bệnh nan y. Lúc hấp hối ông gọi Thẩm Lâm Kỳ đến và cho biết bí mật về đoạn tình ngắn ngủi của mình. Ông sám hối trước mặt con trai, khẩn cầu có thể đến tìm Tôn Vi tiếng xin lỗi. Bao năm qua, ông vẫn dám đối mặt với đoạn quá khứ này. Thế nhưng ông vạn lần ngờ, Tôn Vii qua đời nhiều năm, hơn nữa còn để lại cho ông đứa con trai.

      Sau khi Thẩm Mục qua đời, Thẩm Lâm Kỳ về nước tiếp quản công việc của cha và điều tra hành tung của Tôn Vi. phát ra tồn tại của A Triết.

      Lúc ấy, đột nhiên do dự.

      Bùi Anna từ sống an nhàn sung sướng, cuộc sống hoàn mỹ như công chúa. Cái chết của chồng khiến cho bà thống khổ vô cùng, nếu như biết được này sợ rằng bà chịu nổi đả kích.

      Trong lúc Thẩm Lâm Kỳ còn mâu thuẫn, A Triết gặp phải chuyện ngoài ý muốn. Mạch Nhiên vì lo tiền chữa chạy cho A Triết và đám tang cho mẹ mà thôi học kiếm việc làm.

      Muốn giữ bí mật của gia đình, và cũng là bảo đảm tính mạng cho A Triết, Thẩm Lâm Kỳ nghĩ tới Mạch Nhiên. , ngày đó căn bản cố ý tạo cơ hội gặp ở dưới lầu công ty, nhưng lại làm như thấy mà vội vã chạy ra ngoài. theo , muốn biết làm gì, bởi vậy mà mới có màn hùng cứu mỹ nhân kia.

      Mọi chuyện tiếp theo cứ theo vậy mà tự nhiên xảy đến. Thẩm Lâm Kỳ giúp đỡ A Triết, lại có thể che giấu bí mật trước mặt Anna tỷ. Nhất cử lưỡng tiện.

      lo lắng tất cả nhưng lại lo đến cảm xúc của .

      Nhiều năm qua, bị lừa dối, vì cái gì? tức giận run người.

      hỏi : " có nghĩ tới cảm nhận của tôi ?"

      "Đừng như vậy, làm là vì muốn tốt cho em, việc này em biết tốt hơn." Thẩm Lâm Kỳ thấy Mạch Nhiên kích động, muốn đến ôm nhưng bị đẩy ra.

      Mạch Nhiên căm giận: "! Tôi có có quyền biết! Tôi và ở cùng nhau lâu như vậy, có bao nhiêu cơ hội có thể cho tôi biết, thế nhưng im lặng, lừa dối tôi. Tôi cho biết. Tôi hận nhất là bị người khác lừa dối! Nếu như trong mắt tôi chỉ là quân cờ, còn muốn cưới tôi làm gì? nghĩ tôi rất đáng thương, rất nực cười phải ?"

      "Mạch Nhiên!" Thẩm Lâm Kỳ trong mắt lên tia đơn: "Em nghe ..."

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 68 - PHẦN 3
      "Dừng lại!" Mạch Nhiên cắt ngang lời Thẩm Lâm Kỳ:: "Tôi muốn nghe dối, bây giờ gì tôi cũng thấy buồn nôn, cút cho tôi. Tôi muốn nhìn thấy ."

      "Mạch Nhiên..."

      "Cút!" Mạch Nhiên liều lĩnh hô to, bàn tay nắm chặt, móng tay bấm vào ra thịt.

      tiếp, nhưng cũng rời . chỉ lùi lại sau mấy bước, im lặng nhìn .

      Mạch Nhiên bỗng cảm thấy mệt muốn chết, có tâm trạng đâu để ý tới . bất lực ngồi xuống ghế, nhìn chằm chằm đèn báo ngoài cửa phòng phẫu thuật, trong ngực đau đớn tả nổi.

      Mạch Nhiên ngồi đợi cho đến gần sáng, Thẩm Lâm Kỳ cũng ở lại.

      Suốt đêm, Mạch Nhiên hề chợp mắt lấy khắc. nghĩ rất nhiều chuyện, về A Triết, về Thẩm Lâm Kỳ, ... nghĩ thông suốt mọi chuyện, rồi lại như có chuyện nghĩ ra.

      Cuộc sống luôn luôn thay đổi rất nhanh, trong lúc nghèo túng, cuộc sống ban cho người vị cứu thế, rồi đến lúc ở đỉnh điểm huy hoàng lại lưu tình mà kéo về nguyên trạng.

      Hóa ra là do quá ngây thơ, ở giữa đống hỗn độn những lời dối đến cuối cùng mới phát ra, người mà cho rằng là người thân duy nhất của mình đời này, hóa ra lại là em trai của người khác.

      Ngay lúc ấy, cửa phòng phẫu thuật mở ra. Mạch Nhiên từ tuyệt vọng khôi phục lại tinh thần. xông lên hỏi thăm tình trạng của A Triết..

      Bác sĩ tháo khẩu trang, gật đầu: "Yên tâm, qua giai đoạn nguy hiểm. Nhưng cụ thể thế nào còn phải chờ sau khi cậu ta tỉnh lại."

      Tuy rằng có câu trả lời như ý, nhưng cũng còn tốt hơn lúc đầu. Mạch Nhiên cảm thấy toàn thân nhõm, chân mềm nhún, trước mặt mờ nhạt, thiếu chút nữa ngã khuỵu mặt đất, Thẩm Lâm Kỳ nhanh chóng đỡ .

      "Cẩn thận." Suốt đêm im lặng, đây là câu đầu tiên .

      biết vì sao, có cảm giác mình bị châm chọc.

      " sao." Mạch Nhiên khoát tay, cố gắng đứng dậy, "Tôi vẫn tốt, so với hôm qua tốt hơn."

      đỡ , lời nào.

      Mạch Nhiên nỗ lực ép mình bình tĩnh : "Tôi vào đó với A Triết, chờ nó tỉnh lại. Nếu như có thể, tôi mong đừng vào. Đương nhiên, nếu nhất định vào, tôi cũng ngăn được. Dù sao, nó cũng là... em trai của ." ra bốn chữ cuối cùng, lòng đau như bị xé rách.

      phản bác, chỉ buông tay : " ở bên ngoài chờ em."

      Lúc ấy, Mạch Nhiên rất muốn cười. Nhưng khóe miệng nhoẻn cười lại mang vẻ đau khổ.

      A Triết chưa tỉnh, người cắm đầy ống. Bác sĩ cho Mạch Nhiên vào, chỉ cho co đứng ngoài cửa thủy tinh chờ A Triết tỉnh lại.

      Mạch Nhiên dựa người cửa, nhìn A Triết hôn mê bất tỉnh. nhớ tới mấy ngày trước A Triết còn vui vẻ tham gia hôn lễ của , bây giờ lại thành ra như vậy, lòng đau như dao cắt.

      Mạch Nhiên biết bản thân mình như vậy ngốc. Biết đó phải là em trai mình, mà vẫn còn lo lắng. Nhưng tình cảm chị em nhiều năm như vậy phải chì vì nhóm máu mà bị gạt bỏ hết. So với chuyện Thẩm Lâm Kỳ lừa dối , cảm thấy mình hoàn toàn có tư cách trở thành người thân của A Triết.

      Mạch Nhiên thương xót cho A Triết chịu quá nhiều khổ cực, vốn dĩ có thể dựa vào gia đình mà oai phong cõi, vậy mà cuối cùng lại phải ôm mộng tưởng cả đời trong lòng. Thế giới này công bằng, nếu như A Triết tỉnh lại, nguyên ý vứt bỏ mọi thứ, đưa A Triết rời xa tất cả những người làm tổn thương nó.

      "Mạch Nhiên!" Linda để ý bác sĩ ngăn cản, vội vàng chạy đến.

      "Rốt cuộc chuyện gì xảy ra a? Chị xem truyền hình trực tiếp là choáng váng. Gọi điện cho em và Thẩm tổng đều được. Nếu phải là Tiểu Hàn cho chị biết chị biết A Triết xảy ra chuyện rồi! tại bên ngoài đều biết hết rồi, lúc chị tới đây thấy xe bọn phóng viên. Em có muốn về trước hay ?"

      "Nếu như A Triết làm sao, em còn làm diễn viên làm gì?" Mạch Nhiên trả lời, từ chối ý tốt của Linda.

      Linda giật mình: "Mạch Nhiên, em làm sao vậy? Em trước đây... tức giận như vậy."

      "Xin lỗi." Mạch Nhiên khoát tay: "Em bây giờ tâm tình bất ổn, chị trước ."

      "Thế nhưng..."

      "Chị ." Mạch Nhiên nhắc lại.

      "Được rồi." Linda cuối cùng cũng rời .

      Nhìn bóng lưng Linda rời , Mạch Nhiên cảm thấy cảm giác mệt mỏi vô cùng. A Triết bệnh năng, Thẩm Lâm Kỳ tràn ngập bí mật, bọn cẩu tử biết điều... tất cả mọi thứ, khiến Mạch Nhiên mệt mỏi muốn chết.

      Sau đó mặt mũi bỗng tối sầm, ngã khuỵu xuống.

      mơ thấy người mẹ mất của mình, bà ôm đứa trẻ, bắt chuyện.

      chậm rãi qua, thấy đứa bé trong lòng mẹ, nó có khuôn mặt như thiên sứ, nhìn thấy nhoẻn miệng cười.

      Mạch Nhiên ngạc nhiên xen lẫn vui sướng: "Mẹ, mẹ xem cục cưng nhìn con cười kìa!"

      "Mạch Nhiên, đây là A Triết, sau này là em trai còn. Con muốn ôm A Triết ?"

      "Vâng!" Mạch Nhiên lòng tràn đầy vui mừng mà giơ tay lên, ôm đứa trẻ vào lòng.

      Đột nhiên gian, đứa bé trong lòng nụ cười biến mất, thay vào đó là khuôn mặt quỷ dị, nhìn : "Ngu ngốc, nó phải em trai mi, vứt nó ! Vứt !"

      Mạch Nhiên sợ hãi kếu to, buông tay hất đứa bé trong lòng ra.

      "A Triết!" Mẹ cùng hét lớn. Mạch Nhiên tỉnh lại.

      "A Triết? A Triết đâu?" để ý ống truyền nước tay mình, hoảng hốt ngồi dậy.

      Thẩm Lâm Kỳ ấn xuống giường: "A Triết tỉnh, tình trạng rất tốt, em bình tĩnh chút."

      "Tỉnh? A Triết tỉnh rồi sao? Em muốn thăm nó...."

      "Mạch Nhiên." Thẩm Lâm Kỳ buông ra: "Em cần nghỉ ngơi."

      "!" Mạch Nhiên lắc đầu, "Em sao, em rất khỏe, em muốn thăm A Triết.."

      "Ai ?" Thẩm Lâm Kỳ đè xuống, đưa tay lên gạt sợi tóc trán , câu mà thể tưởng tượng được:: "Em có thai rồi."

      Mang thai? !

      Mạch Nhiên quên mất giãy giụa, khó tin nhìn Thẩm Lâm Kỳ.

      Thẩm Lâm Kỳ kéo chăn lên đắp cho , tiếp tục : "Bác sĩ em có thai ba tuần rồi. tại em cần nghỉ ngơi. Về A Triết, nó tỉnh rồi, mời y tá tốt nhất chăm sóc nó. Em cần lo lắng. Em bây giờ cần phải lo cho..." dừng lại, sờ lên bụng , dịu dàng : "Con chúng ta."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :