1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Đồng nhân "You are beautiful"] Nguyên lai là Uhey! - Hoa ca lưu tiết (18.2) [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 15_2:

      "Uhey! đến đây làm gì vậy!" Ma Hoon Yi cùng Go MiNyuh từ phía đối diện lại.

      Tôi nóng rồi đấy. Liền vì , Go MiNyeo, Hwang Tae Kyung mới tự dưng quát tôi. Giờ còn dám hỏi tôi.

      "Uhey?" Go MiNyeo mở to mắt vô tội nhìn tôi. là càng nhìn càng ghét.

      Uhey, muốn bình tĩnh. hâm mộ, ghen tị, giận chó đánh mèo là ba yếu tố quan trọng của nữ thứ. Nghìn vạn lần thể làm hỏng quy tắc này...

      "Tôi tìm đến giám đốc Ahn chuyện." Tôi cố gắng chịu đựng trả lời.

      "À." ‘Người vợ chính thức’ quyết tâm ra vẻ rộng lượng.

      "Uhey, có thể chụp cùng tôi tấm ảnh ?" Ma Hoon Yi .

      Nể mặt tạo hình Wang..."Được."

      Go MiNyeo lập tức xu nịnh lấy máy ảnh, chạy vài bước, "OK!"

      "Uhey, có thể ở lại ký túc xá bên kia tốt quá! Về sau chúng ta có thể liên lạc nhiều hơn!" Ma Hoon Yi .

      Lạnh run người à. Liên lạc với ngươi làm gì...

      "Mong cố gắng giúp MiNam nhà chúng tôi!" Ma Hoon Yi tiếp tục .

      ra là vì Go MiNyeo... tốt... Tất cả mọi người đều thích ... Mặc kệ là giám đốc Ahn, Ma Hoon Yi, hay là tạo hình Wang, Kang Shin Woo, thậm chí Jeremy cùng Hwang Tae Kyung đều tốt với ... Đối với bộ phim truyền hình mà , nữ chính là tốt số.

      Tôi lại có chút mất mát. Uhey, hâm mộ, ghen tị, giận chó đánh mèo! cần lại đau khổ nữa.

      "Hwang Tae Kyung thích xinh đẹp như Uhey ..." Go MiNyeo thầm khi nhìn ảnh chụp của tôi, vẻ mặt khó chịu."Tim khó chịu quá... muốn uống nhiều nước chút..."

      A... Lão nương mỗi lần chịu nổi nhất chính là việc này! Ngu ngốc đều biết loại cảm giác này là chua xót, khổ sở ! còn ở đây giả ngu tỏ vẻ ngây thơ cái gì!

      "Uhey... Ký tên !" Ma Hoon Yi chú ý đến vẻ mất mác của Go MiNyeo, còn lại về phía tôi.

      "Go MiNam hình như thoải mái..."

      "A! MiNam a... Em làm sao vậy..." Ma Hoon Yi lập tức chạy đến.

      Xem , biết ngay là vậy mà. Chỉ cần vừa liên quan đến , tôi trở nên bé đến đáng kể. Go MiNyeo, như vậy, còn có thể hâm mộ tôi sao?

      "MiNam, nước đây." Kang Shin Woo cùng Jeremy đến, nhưng nhìn thấy tôi đứng ở bên. Đúng vậy, chỗ nào có , tôi liền trở thành người vô hình. Đại thần vận mệnh, đây là số phận của nứ thứ sao?

      "Go MiNam, , thoải mái sao?" Jeremy cũng quan tâm .

      " có việc gì, uống nước tốt rồi." Go MiNyeo tin tưởng tràn đầy. Aiz. Nếu tôi khổ sở, mà cũng có thể uống nước để giải quyết tốt biết bao... hâm mộ... ghen tị...

      "Go MiNam! Nghe cậu khỏe, tôi mua đồ ăn cho cậu. thôi!" Giám đốc Ahn cũng cười đến tham gia vào.

      "A, Tae Kyung!"

      "Mọi người đâu vậy?" Hwang Tae Kyung cũng đến.

      "Giám đốc tôi đây nay mời khách, thôi."

      "Go Minam, ăn bít tết ." Jeremy tự nhiên mà khoác vai Go MiNyeo.

      "Vẫn chỗ cũ." Giám đốc Ahn bổ sung thêm.

      Đoàn người vô cùng náo nhiệt chậm rãi xuống.

      Ai cũng thấy tôi đứng ở đây.

      Ai cũng .

      Tôi nghĩ đến lúc mình xem phim còn cười ngây thơ của Uhey. Lúc này nghĩ đến, lại thấy nên cười chính là bản thân. phải là vết thương người, sao có thể hiểu được cảm giác này? Đúng vậy. Thế giới này, vốn thuộc về tôi. Uhey cũng tốt, Go MiNyeo cũng vậy, vốn đều là nhân vật trong phim... Nếu phải tự dưng xuyên qua tới, những người này, căn bản liên quan gì đến tôi! Tôi là người xuyên đến. Nên nhất định đơn. phải sao?

      Tôi biết . hâm mộ, ghen tị, giận chó đánh mèo.

      Nhưng là ngay cả khổ sở cũng được sao?

      Chương 16_1:

      Ngồi mình ăn cơm trưa, làm cho cảm xúc con người ta sa sút. Mấy người kia chắc vui vẻ ăn tiệc đứng với nhau, còn thảo luận vấn đề ca khúc solo Go MiNyeo nữa. Aiz. Tôi lại chỉ có mình. Trước kia ở ký túc xá thế, nay ở đây cũng vậy. Quản lý Ahn giờ vội đến choáng váng, Oh Min Ji cũng bận rộn đương với giám sát sản xuất ở đài truyền hình... Tôi a tôi a... Kết quả là muốn tự trách mình thay đổi tư duy hưởng thụ cuộc sống, vẫn là trách đại thần vận mệnh quá hà khắc với tôi... hay là nên lạc quan thêm. Tôi thay đổi Uhey rất nhiều. Ít nhất, tôi tin tưởng sau này A.N.Jell chắc quá chán ghét tôi. Aiz. Vẫn là nên quay về công ty A.N tìm tạo hình Wang tâm thôi. Nếu buồn bực mà phát hỏa mất.

      Kết quả gặp tạo hình Wang, nhưng lại gặp Jeremy cùng Kang Shin Woo. Jeremy với tôi chuyện. Tôi đưa bốn vé VIP cho giám đốc Ahn, nhưng hình như ông ấy có tính toán khác. Chẳng lẽ cố gắng muốn ghép đôi tôi với Hwang Tae Kyung như trong phim?

      "Mình nhất định muốn xem phim của Uhey." Jeremy làm nũng .

      "Nếu giám đốc Ahn đưa cho bạn để mình kêu quản lý Ahn đưa cho bạn sau."

      "Uhey bạn tốt! SO FINE!" Jeremy vui vẻ ." Shin Woo cũng muốn cùng!"

      "A, biết." Kang Shin Woo sủng nịch nhìn Jeremy.

      Có tia lửa xẹt qua nha, tôi ngửi được hương vị mờ ám. muốn hỏi quan hệ giữa bọn họ...

      "Vừa rồi trước lúc ăn cơm, Tae Kyung có hỏi bạn nha. Uhey vừa đến công ty sao? Sao lại gặp nhỉ. Sớm biết vậy rủ bạn luôn!" Jeremy nghiêng đầu .

      "Ăn cơm thôi mà. Còn nhiều cơ hội. Ha ha." Tôi gượng cười ."À, sao thấy Go MiNam?" Cả Hwang Tae Kyung nữa...

      "Chắc chuyện ca khúc solo cùng với Go MiNam với Ma Hoon Yi? Hôm nay giám đốc Ahn còn muốn bắt đầu chuẩn bị tuyên truyền cho MiNam!" Jeremy .

      "Go MiNam thánh đường." Kang Shin Woo .

      A, tình tiết mặc trang phục nữ trong phim. Tính toán chút, tôi nên tránh tình tiết trong phim xa xa chút tốt hơn. biết đại thần vận mệnh lại đưa đến cho tôi phiền toái gì nữa đâu.

      Tạm biệt hai người này, gọi điện cho tạo hình Wang, lại gọi được.

      Quên , quay về ký túc xá A.N.

      Go MiJa thấy tôi về, vui vẻ mang tô cơm trộn hương vị quê đặc biệt mời tôi. Mặc dù nhìn hình thức tốt lắm, nhưng hương vị lại khá ngon. Hắc, có đồ ăn ngon, tâm tình cũng tốt hơn chút! Nhưng, nếu bà Go MiJa cần bắt tôi ký giúp trăm bức ảnh sau khi tôi ăn tốt rồi... 囧...

      Aiz... Ký tên ký đến đau cả tay. Nể mặt bát cơm trộn kia... là cắn người miệng mềm, bắt người tay ngắn. Giáo huấn này cho tôi, ngàn vạn lần thể xem năng lực mưu kế của bà Go MiJa đây!

      "sweet sweet heart..." Hwang Tae Kyung gọi.

      nghe. Nhớ đến lúc trước quát tôi. Hừ.

      "sweet sweet heart..." Lại kêu.

      phải cùng Go MiNyeo tìm nữ tu sĩ viện trưởng của ấy sao? Gọi điện thoại làm gì?

      "sweet sweet heart..." Còn kêu.

      Phiền chết."Hwang Tae Kyung —— có ý gì!"

      "Xú nha đầu, tôi có hai tiếng rảnh rỗi, lại đây làm đặc huấn . Tôi ở..."

      Ác! Tôi nghĩ đến tình tiết trong phim, tên kia chắc phải đợi Go MiNyuh xong việc, muốn giết thời gian nên tìm tôi đấy chứ. Giận!

      "Uhey! sao vậy, cần vò nát ảnh chụp a —— a, ảnh chữ ký của tôi——" Tiếng kêu thảm thiết của Go MiJa.

      "Lão nương !"

      "Nàng tiên mù nhạc, chẳng lẽ sợ? dám tham gia đặc huấn của tôi?" Hwang Tae Kyung khiêu khích .

      "Lão nương sợ chắc?" Giận!

      "A, Uhey ... cần vò, cần vò a..." Bà Go MiJa tiếp tục gào lên.

      "Nếu sợ, đến đây . Hừ." Tên nhóc Hwang Tae Kyung kia xong liền tắt điện thoại!

      A! Hwang Tae Kyung! ngày nào đấy lão nương mạnh hơn xử ! Tên nhóc con nhà ——

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 16_2:

      Trước kia đám bạn cùng phòng luôn ưu điểm lớn nhất của tôi là có thể điều chỉnh cảm xúc bản thân rất nhanh. Mà khuyết điểm lớn nhất, chính là chịu nổi phép khích tướng. Tôi xưa nay vẫn tự khoe mình là sinh viên mạnh mẽ đại học C. Ghét nhất là người khác khinh thường tôi tôi sợ... Mỗi lần đám bạn kia muốn làm gì luôn kêu tôi đầu tiên, nếu tôi nghe, họ thường dùng phép khích tướng, đảm bảo vạn lần thử vạn lần trúng...

      Vì vậy tại, lão nương bừng bừng phấn chấn, lái xe đến địa điểm Hwang Tae Kyung ...

      "Hừ. Vẫn đến rồi đấy thôi." Hwang Tae Kyung tựa vào bên xe, nhếch miệng cười.

      "Có việc mau . Đừng lãng phí thời gian lão nương."

      "Hừ, cho ." Hwang Tae Kyung cầm lấy gì đấy đưa cho tôi.

      Cầm đến tay. Kẹp tóc? Lại còn là chiếc kẹp xấu xí. biết người này nghĩ thế nào nữa. con nhím mũi to có thể trở thành trang sức kẹp tóc sao? Còn cười đến đáng khinh như vậy nữa... Ách...

      "... Có ý gì." Nếu tôi đoán sai, có phải muốn tặng kẹp tóc này cho tôi? OTZ. "Tôi cần, xấu lắm!"

      "Xấu? nó xấu? Ha!" Hwang Tae Kyung hừ lạnh tiếng, "Tôi liền cảm thấy kẹp tóc con nhím này rất giống . Cho nên mới mua về để cười nhạo . Ha!"

      "Lão nương muốn cười nhạo chắc! Tôi cần!" Đưa lại cho .

      " dám ném xuống thử xem?" Hwang Tae Kyung giận dữ .

      "Ném sao? Dựa vào cái gì thể ném?" Lúc tức giận thế này tôi lại rơi vào tư duy của học sinh tiểu học.

      " —— cái này —— cái này giá 50.000 won cái đấy!" Hwang Tae Kyung càng thêm kích động.

      Lão nương thích, quan tâm gì nó gia bao nhiêu cái. Đợi, đợi chút. 50.000 won cái? Tôi cầm cái kẹp tóc nhím mũi to đáng khinh nhìn lại chút, quả nhiên thấy cái mác “3000 won”. Đỡ trán —— Hwang Tae Kyung —— chắc phải mua kẹp tóc cho Do MiNyeo, thuận tiện mua cho tôi cái đấy chứ? Làm gì? muốn làm gì chứ?

      "Cái kia —— sáng nay tâm tình tôi được tốt lắm." Hwang Tae Kyung nhìn ánh mắt giận dữ của tôi, tiếp tục . "Khụ. Giữa trưa cũng tìm ăn cơm. À. Dù sao kẹp tóc này cho . Được rồi."

      cái gì? Có phải nhận lỗi với tôi vì thái độ buổi sáng của với tôi? Sau đó mua kẹp tóc làm quà? A. sao?

      "Vậy đặc huấn ——" tôi thoáng tỉnh táo lại.

      "Tập tài liệu này cầm về . Bên trong có ghi chút mẹo có thể học theo." Hwang Tae Kyung xoay mặt, cầm túi giấy đưa qua.

      "Tối về đưa cho tôi phải được rồi sao? Kêu tôi đến tận đây làm gì?"

      " có gì. Chính muốn đến. Tôi lại ép ."

      Nắm tay. Tên nhóc con trợn mắt dối này.

      "Nên làm đều làm. có thể về." Hwang Tae Kyung trước sau đều quay mặt , để ý đến tôi.

      Hứ. Hwang Tae Kyung, có ý gì! Nghiêm túc giải thích cho tôi. Mua đồ bồi thường cho tôi, còn kêu tôi đến tận đây! Ha. Là sợ muộn giờ đón Go MiNyeo ! Ha ha. Mua cái kẹp tóc nhím mũi to đáng ghét này nhất định chỉ là thuận tay thôi. Chắc chắn còn cái kẹp bạc nơ con bướm xinh xắn trong xe nữa, chờ tặng cho Go MiNyeo. Hừ hừ. Lão nương tôi thèm đồ của .

      Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng vẫn bỏ kẹp tóc con nhím đáng ghét ấy vào túi xách. "Tạm biệt! Hwang! Tae! Kyung!" Tôi bước vào trong xe, nhanh chóng khởi động.

      "Ô ——" khởi động được.

      "Ô ——" cố gắng xoay chìa khóa, vẫn khởi động được.

      Vừa vội lại vừa nóng nảy cố mở khóa, trước sau có vấn đề.

      "Nàng tiên cáu kỉnh, xe hỏng rồi sao?" Hwang Tae Kyung hỏi.

      Shit, hôm nay là ngày gì vậy, ngay cả xe cũng muốn đối nghịch lại tôi? Lão nương tin. cần Hwang Tae Kyung quan tâm giả tạo, lão nương tôi ra đường bắt taxi về! Mẹ kiếp.

      Đóng cửa lại, cầm lấy túi, tôi cũng quay đầu lại, ngẩng đầu bước . Trong lúc vội vàng xao động, tôi phạm vào sai lầm cực lớn. An bài này, cảnh tượng này...Oh my God...

      ‘Ba--’ trái bóng rổ bay trúng vòa mặt tôi.

      Đau đau đau! Máu mũi... nhanh chóng chảy ra. Ông trời ơi... Lão nương tôi muốn tình tiết trong phim này xảy ra a...

      "A, Uhey a!"

      "Oa —— chảy máu mũi!"

      "Mau chụp ảnh lại —— "

      đám con trai chạy lại đây, vây quanh tôi, đồng loạt mang di động ra chụp ảnh.

      "Ha ha ha, cảnh Uhey chảy máu mũi nay—— "

      A a a a a a a a a a a ——cái tình tiết tồi tệ trong phim này, a a a a a a a a —— lão nương muốn điên rồi. "Các ngươi —— được chụp ——" tôi muốn ngửa mặt lên trời hét ầm lên.

      Vừa ngẩng đầu, chiếc áo khoác liền chùm lên đầu tôi.

      A a a a a a a a a a a a —— Hwang Tae Kyung ——— a a a a a a a —— lão nương muốn giết ——

      "Hwang Tae Kyung —— "

      "Oa —— "

      "Bọn họ —— "

      "Oa oa —— "

      Toàn thân tôi hừng hực lửa giận. Qủa đấm của tôi sắp được bỏ lệnh cấm... A a a a a a a, trong lòng lão nương cuồng bạo kêu —— các ngươi lại chụp , lại chụp lão nương đánh cho các ngươi ai nhận ra luôn!

      Hwang Tae Kyung gắt gao ôm vai tôi, làm hại ta thể động đậy, cũng cách này ra tay.

      "Hwang Tae Kyung ——" tôi nghiến răng nghiến lợi.

      lại cho rằng tôi cầu cứu . "Đừng lo lắng..."

      Lập tức chặn di động của vị NPC nào đấy: "Mong chụp nữa. Xin tránh đường —— "

      được, lão nương muốn đánh lũ ngu ngốc này trận! Tôi xoay người, giãy giụa muốn đánh tên đứng gần tôi nhất. Xem thiết quyền của lão nương có đánh cho ngươi răng rơi đầy đất !

      "Uhey —— bình tĩnh ——" Hwang Tae Kyung lần đầu tiên gọi thẳng tên tôi, mạnh mẽ ôm tôi, cứng rắn lôi tôi rời khỏi trường...

      Oh my God —— tôi hận biên kịch... Tôi hận vận mệnh... Tôi hận tình huống cẩu huyết... Tôi càng hận bản thân... Vì sao xúc động như vậy... Biết hôm nay xảy ra tình tiết trong phim... tại sao lại còn đến gặp Hwang Tae Kyung ... giọt máu mũi trong ánh mắt oán niệm của tôi, rốt cục rơi thảm cỏ, như để chứng kiến vận mệnh nữ thứ vô cùng đau đớn của tôi...

      Chương 17_1:

      Tôi nên dập đầu cúng bái đại thần vận mệnh, khen ngợi ngài bố cục rất tốt, hay nên tức sùi bọt mép trách móc ngài, hoặc nên ra vẻ biết gì cả?

      Bỏ thương tâm kia, tôi lại theo bước chân vận mệnh, cùng Hwang Tae Kyung ngồi vào trong xe .

      vất vả mới bình tĩnh lại, lại nhìn thấy cái mũi bản thân hồng như quả cà chua vậy...

      Giận! Đập cửa xe! A ——ảnh chụp này chắc chắn bị tải lên mạng rồi. Tôi muốn lại có gì liên quan đến A.N.Jell bọn họ... nhất là Hwang Tae Kyung ... Vận mệnh là mẹ kế. Bà chỉ có Go MiNyeo là con ruột. Chỉ cần tôi thoáng thay đổi ít tình tiết trong phim, phá hư hạnh phúc của con bà, ngay lập tức lọt vào trả thù của vận mệnh. Lão nương chịu đủ rồi. Đây còn là vấn đề mặt mũi nữa, mà là về sinh tồn! Nếu còn tiếp tục như vậy, khó được ngày nào đấy nữ thứ bi tình tôi đây bị vận mệnh đùa giỡn đến chết... ( aiz, nữ chính-Uhey hình như quên mất đây cũng là tình tiết trong phim, phải trừng phạt. Trừng phạt ở phía sau... Che mặt... )

      "Bộ dáng bây giờ, giống hệt con nhím kia. Chứng minh ánh mắt lúc đấy của tôi vô cùng chính xác. Đúng vậy, đúng vậy."

      Hwang Tae Kyung nhìn giống như cố gắng điều tiết khí trong xe. Nhưng cho rằng như vậy tôi vui sao?

      "Có lẽ mình phải bỏ nghề rồi." Cách A.N.Jell càng xa, cái gì cũng quản, cái gì cũng cần biết.

      "Nếu những tấm ảnh đấy thành những tấm ảnh cuối cùng trước khi bỏ nghề chuyện này chẳng phải còn mất mặt hơn sao." Hwang Tae Kyung đúng lời kịch trong phim. (Chính xác lời thoại trong tập 6 luôn^^)

      Trong nháy mắt đấy, tôi bỗng nhiên cảm thấy xót xa. Tất cả chuyện xảy ra trước đây giữa tôi và đều là dựa theo tình tiết trong phim mà phát triển. Lúc tình tiết trong phim phát triển, mỗi câu của , mỗi biểu tình của , tôi đều có thể đoán trước được...

      ", tại sao lại làm thế..." Tôi cũng lời kịch trong phim.

      : ‘Cái gì?’

      "Cái gì?"

      " phải cùng bị chụp với tôi sao? Gần đây có rất nhiều người hoài nghi hai chúng ta. Tại sao lại còn giúp tôi?"

      trả lời: ‘Cảm giác tồi tệ thế nào khi bị chụp những tấm ảnh mình mong muốn đó, tôi rất hiểu. Dù sao cũng là đồng nghiệp, chỉ là tôi thấy cần phải giúp thôi’...

      "Cảm giác tồi tệ thế nào khi bị chụp những tấm ảnh mình mong muốn đó, tôi rất hiểu. Dù sao cũng là đồng nghiệp, chỉ là tôi thấy cần phải giúp thôi."

      "Chuyện này, cám ơn ." , cám ơn .

      Mặc kệ tôi giãy giụa thế nào, tôi cũng chỉ là nữ thứ trong chuyện xưa này mà thôi. Kể cả lơ đãng làm ít việc, thay đổi tình tiết trong phim, nhưng vẫn thể thay đổi được vận mệnh.

      Hwang Tae Kyung ... Nếu tôi cái gì cũng biết tốt biết bao...

      ‘Đinh’ Điện thoại Hwang Tae Kyung vang lên.

      Tôi biết, là Go MiNyeo. Chuyện tiếp theo tôi đều biết. về đón ấy, phá vỡ cuộc hẹn mà Kang Shin Woo tỉ mỉ thiết kế, sau đó hứa hẹn giúp ấy làm EP... Sau đó tặng kẹp tóc cho ấy... Sau đó...

      (Extended play, viết tắt của EP ,hay còn gọi là Đĩa mở rộng, là tên của loại đĩa nhựa hay CD có chứa nhiều bài nhạc hơn đĩa đơn, nhưng lại quá ngắn để xem nên thể gọi là album. Thường đĩa EP dài khoảng 10-20 phút, trong khi đĩa đơn có dưới 10 phút và album có khoảng 30-80 phút)

      Nếu trí nhớ tôi tốt. Nếu lúc trước khi xem phim tôi nhập tâm như thế. Có phải bây giờ tôi có thể vờ như biết cái gì ?

      "Tôi đưa về công ty trước." Hwang Tae Kyung với tôi.

      " cần. có việc trước ." Tôi cúi đầu.

      Cũng đúng, sớm chút, tình tiết trong phim quay về như cũ. (nữ chính hoàn toàn quên bản thân mình cũng là động lực thúc đẩy tình tiết trong phim... Aiz. Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ tường.)

      "Ngu ngốc, xe hỏng rồi, định về như thế nào." Hwang Tae Kyung lại trừng mắt.

      "A?" Tình tiết trong phim lại thay đổi. Nhưng vận mệnh thay đổi... Hwang Tae Kyung ...

      Dọc đường tôi cùng với Hwang Tae Kyung đều nhìn nhau gì. Chúng tôi giờ có chút lạnh lùng nhưng mạng lại huyên náo ồn ào. Hai công ty giờ vô cùng bận rộn, ngừng giải thích trong điện thoại. Sau khi tôi tình huống với quản lý Ahn, ấy liền kêu tôi về ký túc xá nghỉ ngơi trước, chuyện xe cộ ấy thu xếp, mà tại tôi nên nghĩ biện pháp giải thích quan hệ tôi cùng Hwang Tae Kyung...

      Aiz —— tôi biết nên giải thích thế nào mới tốt. Chỉ trách đại thần vận mệnh, giờ tôi biết tiếp theo ông ấy lại làm gì tôi đây. Tôi nên giống như trong phim, dùng thân phận Go MiNyeo uy hiếp Hwang Tae Kyung làm bạn trai của tôi hay là... Trong lòng loạn cả lên, càng thể hiểu được tôi đến đây vì cái gì.

      "Vậy tôi đưa về công ty trước. ở công ty chờ tôi, tôi có chút việc phải làm." Hwang Tae Kyung .

      " đâu cũng được." Chuyện của chính là đón Go MiNyeo ... A.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 17_2:

      Khi quay về công ty A.N, tạo hình Wang vội vàng lôi kéo tôi trốn vào góc: "Uhey, làm sao bây giờ! Chuyện của các em bị chụp lại rồi!"

      "Đó là giả." Tôi mệt mỏi .

      "Giả?"

      ", ý em là, , chúng em..."

      "Mặc kệ có phải hay , tại ngoài công ty có rất nhiều phóng viên. Aiz, các em sao lại cẩn thận như vậy!"

      "Đều là tình tiết trong phim mà." Tôi giọng oán giận .

      "Uhey. Em , phải làm sao bây giờ ..." Tạo hình Wang so với tôi còn buồn phiền hơn.

      "Em cũng biết..."

      "Kang Shin Woo!" Tạo hình Wang kêu lên.

      Ngẩng đầu, thấy vẻ mặt Kang Shin Woo còn uể oải hơn so với tôi, chỉ biết nhất định hối hận khi bước về phía trước bước. Kang Shin Woo, và tôi đều giống nhau. Mặc kệ làm cái gì, đều được hạnh phúc. Đây là vận mệnh của nhân vật phụ, có đấu tranh thế nào cũng được.

      Kang Shin Woo mất mát qua tôi, có lẽ tại cũng có tâm tình gì quan tâm đến chuyện của tôi.

      "A! Giám đốc Ahn đến đây. Xong rồi." Tạo hình Wang líu lưỡi .

      Giám đốc Ahn vẫn tùy tiện như trước: "Uhey, cùng Tae Kyung —— "

      Phóng viên dưới lầu nghe thấy, cả đám xôn xao.

      " cần hỏi lại. Việc này căn bản... phải như mọi người nghĩ đâu!" Tôi muốn lại giải thích. Hwang Tae Kyung, bây giờ chắc nhàn nhã ở cùng với Go MiNyeo .

      "Được được được, Uhey, vào phòng nghỉ ngơi . Hwang Tae Kyung sắp trở về rồi."

      Trở về. Trở về có ích lợi gì. Chẳng nhẽ tôi biết việc gì xảy ra tiếp theo sao?! Nhưng mà tại muốn tránh phóng viên rời nơi này cũng phải chuyện dễ dàng. Vẫn nên nghỉ ngơi chút, bước nào hay bước ấy tốt hơn.

      mình ngồi trong phòng nghỉ, uống trà sữa ấm áp, tâm tình cũng bình tĩnh lại đôi chút. Nếu phiền não cùng buồn khổ của tôi cũng có thể giải quyết được nhờ việc uống nước, chỉ sợ nửa số nước trong thành phố Seoul này cũng bị tôi uống hết mất.

      Sau thời gian dài mà các phóng viên dưới tầng vẫn bám trụ dời. Trong lòng tôi cũng dần mờ mịt hư , dần dần lạnh như băng. Càng suy nghĩ càng cảm thấy bản thân buồn cười. Là tôi rất ngây thơ, cho rằng xuyên qua đến đây, biết trước tình huống chẳng khác nào nắm vận mệnh trong tay, lại biết rằng trong thế giới phim truyền hình này, tôi bé đến đáng sợ. Giống như con kiến vọng tưởng có thể lay động cây cao lớn, tôi cũng như nhân vật NPC mà thôi, làm sao có thể xoay chuyển tình tiết trong phim chứ? Mọi việc đều có quy luật của nó, mà quy luật nơi đây chính là tôi có tránh thế nào chăng nữa cũng thoát khỏi tình tiết trong phim...

      Hừ. thể tránh được sao? Tôi tự hỏi bản thân.

      "Hwang Tae Kyung về rồi. Go MiNam cũng ở đấy." Tạo hình Wang chạy đến chỗ tôi cho tôi đầu tiên.

      Quả nhiên. Đêm nay, nhân vật chính đều tề tụ đầy đủ. Đại thần vận mệnh, ông còn muốn tôi làm gì nữa đây? Hừ. Uy hiếp Hwang Tae Kyung sao? Vẫn là giả vờ biết gì cả? Còn bằng thử xem, đêm nay tôi có thể thay đổi tất cả hay . Khiến cho tất cả các chi tiết nhàm chán dừng lại hết . Tôi muốn lại tham gia nữa...

      Vì thế đứng lên, cởi ác khoác của Hwang Tae Kyung ra, ra cửa. Những phóng viên này nhất định mong chờ tôi giải thích sao. phải sao?

      đến đầu cầu thang, nhìn thấy Hwang Tae Kyung cùng người hầu của lên phía đối diện.

      "Đại ca ——" Go MiNyeo chớp chớp đôi mắt vô tội. "Các phóng viên đều cái gì ấy!"

      Go MiNyeo, yên tâm . Tôi làm gì cả. Tôi giải thích đây, tôi và Hwang Tae Kyung có chuyện gì cả! bao giờ phải hâm mộ thân phận con của tôi nữa. cũng biết, lúc đầu thưởng thức , phải cái gọi là thân phận mà là giọng ca của chính ...

      " đâu?" Hwang Tae Kyung hỏi.

      " cho phóng viên." Tôi .

      " phải bảo ngồi chờ tôi sao? Vì sao muốn đối mặt mình?" Hwang Tae Kyung vội vàng đến.

      "Với tư cách đồng nghiệp, tôi rất cảm kích việc giúp đỡ tôi. Tôi cũng xin lỗi vì mang lại phiền toái cho . tại tôi cùng phóng viên, phải xong sao? cần phải lo lắng nữa." Tôi nhìn ánh mắt Hwang Tae Kyung, nghiêm túc.

      "Xú nha đầu! cho rằng họ tin sao?" Hwang Tae Kyung quát. Khiến cho người hầu Go MiNyeo sợ tới mức mặt trắng bệch.

      " tin cũng còn cách nào, đây là ." Tôi muốn tiếp nữa, vòng qua , xuống chỗ phóng viên.

      " đứng lại cho tôi!" Hwang Tae Kyung vội giữ chặt tay tôi.

      "Buông tay!" Tôi muốn lại tham gia vào tình tiết trong phim nữa! chút cũng !

      Hwang Tae Kyung nắm chặt tay tôi, tôi thoát ra được.

      " cần phải lo cho tôi!" Tôi cắn vào tay cái.

      "Xú nha đầu ——" Hwang Tae Kyung kinh ngạc chút.

      Nhanh chóng thoát khỏi , chạy vội xuống lầu.

      " —— "

      "A —— "

      trừng phạt của vận mệnh đúng hẹn lại đến. Tôi bị trượt chân ở chỗ chuyển cầu thang, thuận lợi ngã sấp xuống, rồi lại thuận lợi lăn xuống cầu thang...

      Khi ngã xuống như thế, tôi lại có cảm giác như thời gian quanh mình chậm lại, thế nhưng có suy nghĩ quỷ dị trong lòng – nếu đây là bộ phim truyền hình, người xem nhất định nhìn thấy biểu tình rối rắm mặt Hwang Tae Kyung...

      "Uhey ——" Hwang Tae Kyung hét lớn.

      ‘Đông’

      ‘Đông’

      [​IMG]
      Hài vô đối, tự sướng vô biên, YY vô cùng J

      phục giám đốc Ahn và Uhey của chúng ta.
      Chương 18_1:

      Nếu có người hỏi tôi, giây trước khi ngã trong đầu tôi suy nghĩ cái gì...

      Tôi chỉ có thể che mặt ra vẻ thẹn thùng, sau đó cắn chặt môi chạy như điên. Này, này, này, lão nương sao có thể "Tôi cỡ nào hi vọng trong cuộc đời của mình có thể có lần xảy ra tình huống cẩu huyết khiến cho các chàng đẹp trai có thể đỡ được tôi khi ngã”...

      Trong đầu tôi lên...

      Cảnh tượng : Hwang Tae Kyung quên mình chạy lên đỡ lấy tôi trước khi tôi ngã xuống sàn, dùng bản thân ôm tôi, khiến cho tôi bị đau, sau đó chúng tôi lại may mà môi chạm môi, tay cầm tay, mắt to trừng đôi mắt ...

      Cảnh tượng hai: Hwang Tae Kyung ở giây phút nguy hiểm ấy thành công kéo lại tay tôi, kéo mạnh tôi vào lòng, sau dó dùng giọng điệu ôn nhu ngọt ngào với tôi rằng: “ nên làm gì em bây giờ..."

      Cảnh tượng ba: Hwang Tae Kyung nhìn tôi ngã cầu thang, bùng nổ cảm xúc, chạy nhanh xuống chỗ tôi, ôm lấy thân thể hấp hối của tôi, sau đó lấy đôi tay run rẩy vuốt má tôi: “Em đừng chết… còn chưa với em… em…”

      Nhưng là...

      lại ——

      Lão nương trừng mắt miệng mở rộng dùng tư thế cực kỳ đáng khinh ngã ở nửa đoạn cầu thang...

      Tại sao lại là nửa đoạn? Bởi vì lão nương dưới tình trạng đầu váng mắt hoa, toàn thân đau nhức hoa hoa lệ lệ đụng ngay người!

      có tư thế lập dị, có ngôn ngữ kích động, giây ngã xuống kia, cái mũi tao nhã của tôi đụng ngay đũng quần của người nọ, cả người như con mực bên chảy máu mũi, bên đụng vào người nọ khiến ngã ngửa ra...

      Thánh mẫu Maria, chúa Jesus... Lão nương tôi ... muốn tham gia nữa mà!!!!!!!!!!!

      ‘Ba’ ‘Ba’ ‘Ba’

      Đèn flash chớp nháy liên tục.

      Tiếng kêu thảm thiết, tiếng thét chói tai cũng ngừng bên tai.

      "Uhey —— "

      "A —— "

      "Sao lại là bọn họ?"

      "Nhanh chụp !"

      "Ha ha —— đầu đề tin tức của tôi —— "

      Cố gắng ngẩng đầu, nhìn lên , mơ mơ hồ hồ nhìn thấy... máu mũi của mình rơi hết vào đũng quần người nọ… cằm run run, miệng mở rộng hình chữ O… ánh mắt lộ ra sợ hãi… khuôn mặt của.. Jeremy!!!!!!!!!

      "A a a a a a a..." Tôi còn chưa kịp kêu thảm thiết, bị tình hình trước mắt khiến cho sợ quá mà ngất xỉu...

      Thánh thần ơi —— ai đến cứu tôi ...

      ... ... ...An bày như vậy mọi người vừa lòng ?... ... ... Tác giả nở nụ cười... ... ... ...

      ‘Ba’

      Giám đốc Ahn vô cùng giận sữ, đập mạnh tay lên bàn ở phòng nghỉ.

      Hwang Tae Kyung mặt xanh mét trầm mặc ngồi im. Go MiNyeo vẫn duy trì vẻ vô tội như trước. Kang Shin Woo ở bên cạnh cắn môi biết suy nghĩ cái gì. Jeremy xoa đầu, vẻ mặt mờ mịt nhìn tôi.

      Mà tôi được tạo hình Wang ôn nhu ‘băng bó miệng vết thương, cầm máu, làm tan vết sưng’ ...

      " xằng bậy!" Giám đốc Ahn . "Tôi cũng biết nên giải thích cái này như thế nào!"

      Vụ việc kia xảy ra chưa đến tiếng, tiêu đề "Mối quan hệ của Uhey cùng Hwang Tae Kyung" thảo luận mạng vừa yên ổn chút. Tin đồn mới nhất lại tung ra : "Nàng tiên quốc dân có quan hệ như thế nào với A.N.Jell"...

      Tuy rằng tôi hôn mê bất tỉnh. Nhưng phóng viên vẫn chớp thời cơ, chụp được vẻ mặt kinh hoàng của Jeremy khi ôm tôi, cái gáy xinh đẹp của tôi cùng với biểu tình thể tin được của "đầu sỏ khiến tôi ngã xuống như thế - Hwang Tae Kyung cùng Go MiNam"...

      Tin tức này quá khủng khiếp rồi. Tôi tin tưởng trong lòng mỗi người đều có trí tưởng tượng phong phú, trong lòng mỗi phóng viên đều có chút YY về Uhey cùng A.N.Jell...

      Tuy rằng tôi từ trong ra ngoài, từ tâm đến thân, từ tinh thần đến thân thể đều bị tổn thương vô cùng nghiêm trọng. Nhưng người buồn khổ nhất lại là giám đốc Ahn.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 18_2:
      "Các cậu có thể giải thích cho tôi biết đây là sao !" Giám đốc Ahn tức giận .

      "Giám đốc Ahn... xin lỗi... A!" Tôi vừa mở miệng, liền động đến miệng vết thương mũi, đau đến phát ra tiếng.

      "Uhey ... liên quan đến . Cố gắng nghỉ ngơi! Cố gắng dưỡng thương! Tôi hỏi mấy tên nhóc này thôi! đương là chuyện tốt, cho tôi cũng được, nhưng là —— "

      "Hwang Tae Kyung cậu sao có thể vì sinh hận mà đẩy Uhey ngã xuống lầu!"

      "Còn cậu nữa, Go MiNam! Uhey cậu như vậy, cậu cư nhiên trơ mắt nhìn ấy ngã xuống mà chạy đến giúp?! Làm hại Uhey của chúng ta... đáng thương!"

      "Jeremy cậu cũng vậy! Cho dù cậu thầm mến Uhey cũng cần nhảy vào cục diện rối rắm ngay lúc này chứ, khiến nó càng loạn thêm!"

      "Kang Shin Woo, cậu thích làm người ngoài đứng xem có phải ? Có phải ? Hả? Chuyện trong nhóm do cậu phụ trách, cậu cư nhiên gì với tôi? Hả?"

      Cả phòng yên tĩnh. Chỉ lưu lại dư tiếng linh hoạt của giám đốc Ahn...

      Tôi cho rằng mọi người vẫn chìm trong kinh ngạc bởi trí tưởng tượng phong phú trời ban của giám đốc Ahn.

      Nhưng tạo hình Wang hình như như thế.

      Tôi quên ấy cũng là cao thủ tin đồn, năng lực YY kém giám đốc Ahn.

      "Giám đốc Ahn, ra Uhey cùng Hwang Tae Kyung là..." ấy còn muốn sửa lại oán sai cho Hwang Tae Kyung. A ——

      "Là cái gì? Hwang Tae Kyung, trước kia là tôi nhìn lầm cậu! Cho dù Uhey Go MiNam, cậu cũng nên làm ra loại chuyện hèn hạ như thế chứ! Cậu cho tôi xem, tại sao cậu lại muốn làm như vậy chứ!"

      "..." biết có phải bị năng lực YY cường đại của giám đốc Ahn làm cho đóng băng hay , hoặc là chẳng thèm giải thích quan hệ với tôi, vì vậy Hwang Tae Kyung trả lời.

      "Cái kia..." Go MiNyeo làm đúng chức vụ người hầu, lập tức ra giải vây cho Hwang Tae Kyung, "Tôi cùng Uhey phải là loại quan hệ này... cũng vì vậy liền..."

      "Go MiNam! Cả cậu cũng như vậy!" Giám đốc Ahn chạy lại vỗ vai tôi, "Uhey, đều trách mấy tên nhóc nhà tôi! Tôi dạy dỗ lại bọn họ! rất đáng thương ..."

      "Giám đốc Ahn, tôi..." Tôi 囧.

      "Uhey, cần . Tôi nhất định lấy lại công đạo cho ! Ôi, nàng tiên quốc dân đáng thương của tôi..." Giám đốc Ahn bên lộ ra bi thương, nụ cười thương tiếc với tôi, bên lườm Hwang Tae Kyung cùng Go MiNyeo, ra vẻ đe dọa.

      Lúc này Hwang Tae Kyung mới buông hai tay ôm trước ngực: "Tôi biết." xong liền về phía tôi.

      "Ê, nhóc con cậu muốn làm gì!" Giám đốc Ahn hô.

      " theo tôi." Hwang Tae Kyung kéo tay của tôi.

      "Đau ——" nắm chặt tay khiến tôi đau đến nhíu mày.

      " ——" Go MiNyeo bên cạnh gọi với vẻ thân thiết.

      Nhưng Hwang Tae Kyung cũng để ý mọi người, chỉ lôi kéo tôi bước nhanh ra phòng nghỉ.

      " muốn làm gì!" Tôi gọi .

      " thể thích Go MiNam." Hwang Tae Kyung kéo tôi, vào thang máy.

      "Điên à?" Lão nương tôi cũng phải LES, thích ta làm gì? Chịu ngược à! Tôi sửng sốt chút, thang máy xuống lầu .

      "A, bọn họ ra!"

      "Nhìn , là Uhey cùng Hwang Tae Kyung!"

      ‘Ba’

      ‘Ba’

      Phóng viên cùng đèn flash đều tiến đến.

      " nghe cho , thể thích Go MiNam!" Hwang Tae Kyung lấy tay trái kéo tôi qua, ôm eo tôi, tay phải ấn nhanh vào nút thang máy.

      Sau đó, hai tay ôm lấy đầu tôi, đem mặt tiến lại gần sát...

      "A! ra Uhey cùng Hwang Tae Kyung ..."

      "Hai người này quả nhiên có triển vọng mà!"

      ‘Ba’

      ‘Ba’

      ‘Ba’

      Cửa thang máy nhanh chóng đóng lại. Chặn tiếng huyên náo của phóng viên ở ngoài.

      Hwang Tae Kyung buông lỏng tay, quay sang.

      Tôi... Tôi... Tôi...

      Lão nương muốn điên rồi! Tại sao đổi tới đổi lui, đổi đổi lại, lại vẫn xuất cảnh Kiss đáng ghét này chứ! Mẹ kiếp! Lão nương muốn điên rồi! Tôi muốn cường bạo ông, đại thần vận mệnh!!!!!!!!

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :