1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân Tiếu Ngạo Giang Hồ] Khi Nghi Lâm gặp Đông Phương Bất Bại (Drop vì đã có nhà làm hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hà Linh

      Hà Linh Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      565
      Được thích:
      6,084
      Tôi cực kỳ thích nhân vật ĐPBB do Lâm Thanh Hà đóng.
      Qúa đỉnh!
      Cứ comment trước, truyện đọc sau. Hy vọng cực kỳ hấp dẫn!
      Cám ơn Editor.
      cunconPhương My thích bài này.

    2. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Oh thank nha. Thấy hay thì cứ comt thường xuyên là tui vui òi @Duonghalinh2010 [​IMG]
      linhdiep17, cunconHà Linh thích bài này.

    3. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Bạn là bạn mong chờ đến cảnh được thấy ĐPBB dỗ PN lắm lắm luôn :063:
      Phương My thích bài này.

    4. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Chương 26: Sóng ngầm
      Edit: Phương My


      Khi Đông Phương Triệt vội vã trở về, Nghi Lâm muốn biến bi thương thành thèm ăn, đem đầy ngập phiền muộn chuyển dời lên nghiệp lớn ăn cơm, biểu tình mặt thể là nghiêm túc cũng thể là nhu hòa, có chút nhạt nhẽo. Đông Phương Triệt bảo những người khác đều xuống, tự mình cài cửa sau đó lập tức ngồi vào bên người tiểu nha đầu, tay chống má nghiêng đầu tựa như quan sát , mắt phượng xinh đẹp híp thành một độ cong nhẹ, thoạt nhìn rất là mê hoặc người, chính là... Đại thúc, huynh đều ba mươi mốt, muốn ổn trọng a ổn trọng!


      Bị người ta dùng ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm như vậy, chính là người mù cũng có khả năng bình tĩnh, Nghi Lâm cầm chén đũa để lên bàn, lấy khăn tay xoa xoa miệng, chủ động giải thích , "Ta chính là tâm tình tốt, cho nên mới ngẩn ra, tại có việc gì." phải đứa mười tuổi, cũng được chiều chuộng của kiếp trước, tại cái thế giới có người thân này đều phải dựa vào chính mình đã sớm nghĩ thông suốt, còn nhớ về kiếp trước, nhớ tới người thân lại như thế nào, chính là , trở về được chính là trở về được, những năm tháng được người ta nâng niu sủng ái trong lòng bàn tay từ lâu đã còn nữa, cho nên, vẫn là an an ổn ổn sống như hiện tại. Đây là ý tưởng của người thông minh, nếu mặt trốn tránh, mặt hối tiếc ăn năn, oán trời trách đất, cuối cùng khổ vẫn là chính mình.


      Mọi người đều biết nên đối tốt với bản thân một chút, cũng thế.


      Đông Phương Triệt vươn tay đem tóc mai của vén ra sau tai, thanh hơi biếng nhác mở miệng , "Lâm nhi, muội có từng nghĩ tới, đợi đến lúc thần công của ta đại thành, muội sẽ nơi nào?" Nghi Lâm có chút kinh ngạc ở lúc này cùng nói tới vấn đề mẫn cảm như vậy, có chút giống tác phong của hắn. Nhưng đã hỏi, tất nhiên phải trả lời, nghĩ nghĩ, trù trừ , " thể trả tự do cho ta sao? Ta cũng biết bí mật gì của huynh, cũng biết cơ mật trong Nhật Nguyệt giáo, đối với huynh mà có uy hiếp gì cả." trắng ra là, chính là một tiểu nhân vật a tiểu nhân vật. Đuôi lông mày Đông Phương Triệt nhếch lên, ha ha cười lên tiếng, ánh mắt hàm chứa sủng nịch cùng nhu hòa nhìn , "Nha đầu muội trí tuệ như vậy, sao có thể ra lời nói ngốc nghếch đến thế?" Ngay sau đó mím môi hé răng, tuy rằng trong lòng sớm biết bỏ qua chính mình, nhưng nghe vào trong tai, khó tránh khỏi khổ sở.


      Đem tay phải của kéo qua đặt ở trong bàn tay thưởng thức, Đông Phương Triệt đột nhiên khen , "Tay muội rất đẹp." Nghi Lâm liếc nhìn cái, rầu rĩ , "Khen nhầm rồi." Đông Phương Triệt giơ tay phải của lên đặt ở giữa trung, ngước đầu xuyên thấu qua ngón tay mảnh khảnh xinh đẹp tuyệt trần của nhìn về phía xà ngang tối đen kia, giống như nghĩ tới cái gì, mang theo chút buồn bã thản nhiên , "Muội có biết vì sao Nhậm giáo chủ cố tình tuyển trúng ta khi đó vẫn còn là hương chủ để làm phụ tá đắc lực cho ông ta ?" Vấn đề này rất đột ngột, cũng quá xảo quyệt, cho dù là trong nguyên tác cũng có nhắc tới, tự nhiên cũng biết, hơn nữa cái đó và vấn đề mà hiện tại bọn họ nói có mao (dùng để mắng,khinh bỉ đối phương) quan hệ a a a! ! Nghi Lâm muốn nghe bí mật, nghe xong bí mật liền đại biểu sẽ bị trói buộc, cũng phải là kẻ ngốc, lập tức ra tiếng, "Sư phụ, ta cần Phích Lịch đường, dư độc người Đồng Mộ Niên còn chưa giải hết đâu." Lý do này tệ, thập phần thoả đáng, chính là nghe vào trong tai Đông Phương Triệt liền có một chút chói tai, mi tâm hơi nhíu nhìn , "Đến chậm một chút có sao, muội cần gì quan tâm ta như vậy."


      Nghi Lâm muốn , đại ca, phải tôi quan tâm ta, mà là tôi sợ hãi huynh a! Nhưng câu này đúng là có can đảm ra, chỉ phải vô tội , " sớm về sớm thôi, giờ ở bên ngoài trời còn mưa, đến đó chậm thì khi trở về trời sẽ tối nha."


      Đông Phương Triệt hừ lạnh tiếng, rất là mặt mũi , "Chuyện gì cũng có nặng , được hồ nháo." thể gì, đây rốt cuộc là ai hồ nháo a! Chẳng qua dưới cường quyền có nhân quyền, cứ việc muốn nghe bí mật, nhưng cũng thể tránh được. Đông Phương Triệt tiếp tục nói đến vấn đề vừa rồi, "Nhậm giáo chủ sở dĩ đề bạt vẫn là hương chủ ta, chỉ vì ta có trợ giúp cực lớn." xong liếc mắt nhìn Nghi Lâm, vẻ mặt biểu tình 'Mau hỏi tiếp a mau hỏi tiếp', Nghi Lâm đau khổ truy vấn, "Vậy sư phụ có thể giúp Nhậm giáo chủ cái gì nha?" Đông Phương Triệt lập tức giương cằm lên, ngạo nghễ , "Hấp Tinh thần công mà Nhậm giáo chủ luyện là nghịch thiên, đáng tiếc chỗ thiếu hụt rất nhiều, khéo, vi sư đối với nội công tu tập này lại có cái nhìn độc đáo." Nghi Lâm vẻ mặt bỗng nhiên tỉnh ngộ , " ra là thế a." Ngữ khí nghe như thế nào cũng có thành ý.


      Đông Phương Triệt cũng thèm quan tâm, hai mắt chỉ cùng đối diện , "Vì ta có giá trị lợi dụng rất lớn, cho nên mới có cơ hội được đến thành tựu như ngày hôm nay, Lâm nhi, muội có hiểu được ý tứ ta muốn nói với muội ?"


      Nghi Lâm cười gượng hai tiếng, , "Sư phụ, ta chỉ là một tiểu nữ tử bình thường, có dã tâm." Đông Phương Triệt , "Muội có dã tâm hay ta tự nhiên ràng, ta hôm nay nói với muội chuyện này, chỉ là vì muốn cho muội cái đạo lý, phàm là người bị lợi dụng, từ xưa chỉ có hai con đường có thể , thứ nhất, trung tâm với người lợi dụng muội; thứ hai, cửu tử nhất sinh, thủ nhi đại chi (chỉ người hoặc sự vật thay thế người hoặc sự vật khác.Câu thành ngữ này có xuất xứ từ Sử ký-Hạng Vũ bản kỷ), nếu tưởng toàn thân trở ra, khó." Lời này của hắn khác gì phán tù chung thân, Nghi Lâm khóc ra nước mắt, đây là ép a.


      Đông Phương Triệt đứng lên, cũng kéo lên, tay nhéo nhéo khuôn mặt của , ôn nhu , "Ta đáp ứng muội, hai năm sau cho muội trở về phái Hằng Sơn thăm người thân, điều này ta nuốt lời, chính là đừng có tâm tư khác, muội biết, ta thể giết muội, lại có thể giết người mà muội để ý, y thuật của muội có hai, độc thuật tự nhiên cũng kém, nhưng, nếu muội hại ta, đều có người vì ta trút giận, cho dù thể tiêu diệt phái Hằng Sơn, giết một vài ni cũng sao."


      Thanh rõ ràng ôn nhu như vậy, nhưng từng từ trong lời nói lại như rắn rết làm cho người ta sợ hãi, Nghi Lâm nghĩ, nam nhân này, khả năng vĩnh viễn cũng xem thấu, năm năm sớm chiều bên nhau, hiểu biết thấu triệt, đối với , lại giống như vụ lý khán hoa (trong sương mờ ngắm hoa), rất hư ảo...


      Từ sau khi Đồng Mộ Niên trúng độc, bí dược Nam Cương thần bí kia lại chưa từng xuất nữa, Đồng Bách Hùng mất rất nhiều tâm tư, dùng rất nhiều biện pháp cũng tra được dấu vết để lại, mà ngay cả chuyện là ai tập kích Đồng Mộ Niên như vậy đều có tra được, thể nói là chịu đả kích.


      Lại là cửa ải cuối năm vừa tới, Hắc Mộc Nhai lại náo nhiệt lên, đây là lần thứ năm Nghi Lâm ở trong này trải qua tân niên, cảm giác mới mẻ sớm còn. Nếu thực có cái gì làm cho người ta để ý, đơn giản là Nhậm đại tiểu thư Nhậm Doanh Doanh, tiệc tối tân niên năm nay, nàng ta sẽ tham dự, đây là lần đầu tiên từ sau khi Đông Phương Triệt lên làm giáo chủ nàng ta đến cổ động, tự nhiên nhận được sự chú ý khắp nơi.


      Ở phía sau hoa viên luyện kiếm, Đinh Nhị lại đây , Đồng hương chủ tới chơi. Đồng hương chủ tự nhiên là chỉ Đồng Mộ Niên, ta là hương chủ Phích Lịch đường, xem như tuổi trẻ tài cao. Từ khi thương thế tốt hơn, quan hệ của ta với Nghi Lâm càng trở nên tốt lên, hai người cứ hai ba ngày sẽ ở cùng một chỗ chuyện phiếm hoặc ăn bữa cơm gì gì đó, trong giáo cũng có lời đồn đãi truyền ra, là Đông Phương giáo chủ chuẩn bị hứa gả ái đồ cho Đồng hương chủ, mọi người đều biết Đồng trưởng lão cùng Đông Phương giáo chủ là em kết nghĩa, cứ như vậy thể nghi ngờ là thân càng thêm thân, chính là chuyện này còn chưa mở ra, tự nhiên có người dám tùy ý nghị luận, chỉ là trong lòng mọi người đều biết ràng mà thôi.


      Nghi Lâm thực thích cùng Đồng Mộ Niên chuyện phiếm, ta làm cho người ta cảm giác thực thoải mái, giống Đông Phương Triệt làm cho người ta lo lắng đề phòng, cũng sẽ như những người khác đối với a dua nịnh hót, hai người liền giống như bằng hữu bình thường vậy, thường xuyên tán gẫu những vụn vặt trong cuộc sống hoặc nghe ta nói tới những hiểu biết trong giang hồ.


      Thu kiếm, trở về trong phòng rửa mặt phen sau, khi Nghi Lâm đến tiểu thính, lại chỉ thấy Đông Phương Triệt dương dương tự đắc ngồi ở bên trong phẩm trà, về phần Đồng Mộ Niên, ngay cả cái bóng đều có. Bất đắc dĩ thở dài, , "Sư phụ, huynh lại đem ta đuổi ." dùng là ngữ khí khẳng định, bởi vì chuyện này Đông Phương Triệt làm dưới năm lần, dường như phàm là ở địa phương có hắn, có thể có Đồng Mộ Niên ở, Nghi Lâm liền khó hiểu, Đồng Mộ Niên rốt cuộc đắc tội với sát thần này như thế nào, đương nhiên, vấn đề này chủ động theo đuổi, từ ngày đó chuyện sau, e ngại của đối với hắn chỉ có tăng giảm, đạt tới điểm giới hạn.


      Đông Phương Triệt đặt nhẹ cái chén lên bàn, cũng nói đến chuyện của Đồng Mộ Niên, mà là thản nhiên hỏi, "Gần nhất kiếm thuật luyện được như thế nào?" Nghi Lâm dè dặt trả lời, "Còn tạm tạm." Đông Phương Triệt híp mắt nhìn , "Cái gì kêu là 'Còn tạm tạm', hử?" Nghi Lâm nhức đầu , "Mỗi chiêu mỗi thức, ta có thể sử ra, chẳng qua lúc nối lại thì được, tổng cảm thấy thực được tự nhiên." Đông Phương Triệt bất đắc dĩ lắc đầu, kéo tay qua ở mu bàn tay giống như trừng phạt đánh ba cái, tức giận , "Đầu óc cũng ngu ngốc, nhưng sao ở mặt võ học lại chẳng có thiên phú." Nghi Lâm thấy chính mình rất ủy khuất, chu miệng , "Ta muốn thực dụng tâm, nhưng mỗi khi nối tiếp những chiêu thức lại quả rất được tự nhiên a." Đông Phương Triệt liếc nhìn một cái, từ ghế đứng lên , " thôi, ta lại biểu diễn lần, nha đầu ngốc."


      Tiệc tối tân niên, Nhậm Doanh Doanh mặc váy sam màu xanh tư thái cao ngạo ngồi ở phía dưới tay Đông Phương Triệt, đây là Nghi Lâm lần thứ năm nhìn thấy nàng ta, bộ dạng của Nhậm đại tiểu thư là thể bàn cãi, một nương rất xinh đẹp, giống hệt như đóa hoa mẫu đơn kiều diễm, khá có lực hấp dẫn. Tuy rằng trong nguyên tác nương này rất si tình, nhưng đáng tiếc trước khi thích phải Lệnh Hồ Xung, tính cách vị này cũng khiến người ta thích, ít nhất Nghi Lâm quá thích nàng ta, tâm ngoan thủ lạt đây vốn là đã được nói rõ trong nguyên tác, ngạo khí thì, theo lý thuyết nàng ta cũng có tư bản này, chính là... nương a, tôi cũng chưa từng chọc , ánh mắt khinh miệt muốn thấy kia của là có ý tứ như thế nào a a a! !


      Nghi Lâm trừ bỏ ở chỗ Đông Phương Triệt thường xuyên ăn mệt, những người khác... Hừ, đừng nghĩ chiếm tiện nghi của , vốn cũng rất nghẹn khuất, nếu lại làm cho những người khác kỵ đến đầu chính mình, vậy bằng tìm chết tốt hơn. Nhưng ánh mắt kia của Nhậm Doanh Doanh, lại làm cho bất đắc dĩ, người ta cũng tính là bắt nạt, tự nhiên thể qua đánh trả, cho nên chỉ có thể cúi đầu dùng bữa.


      Như vậy Nhậm Doanh Doanh vì mao sẽ xem vừa mắt chứ? Kỳ rất đơn giản, chính là tâm tư ngạo kiều của nữ tử mà thôi. Nhậm Doanh Doanh này a, đó là người được ngàn vạn sủng ái, xem như là ngậm muỗng vàng sinh ra, từ nàng ta chính là độc nhất vô nhị trong mắt mọi người, ai có thể đoạt được. Hơn nữa nàng ta từ trí tuệ, bộ dạng lại đẹp mặt, ngạo khí là khẳng định thiếu được. Người ngạo khí bình thường đều có một bệnh chung, chính là thích giả vờ giả vịt, đối ánh mắt này nọ của người ngoài đặc biệt để ý, trắng ra, chính là sĩ diện.


      Nghi Lâm là đệ tử duy nhất của Đông Phương Bất Bại, cũng coi như là được ngàn vạn sủng ái, hơn nữa y thuật của hai, mấy năm nay người chịu ân huệ của ít, trong giáo về mặt danh tiếng từ sớm đã áp qua có thành tích gì Nhậm Doanh Doanh, đây đối với ngạo khí lại sĩ diện Nhậm đại tiểu thư mà làm sao có thể chịu nổi a! đến đây, nàng ta cũng chỉ là một tiểu nương mới mười lăm tuổi mà thôi, đối với 'Đối thủ' đoạt nổi bật của chính mình, nàng ta có thể cho vẻ mặt hoà nhã mới là lạ.


      Bất quá Nhậm Doanh Doanh vẫn là có kiên trì của bản thân, nàng mặc dù muốn thấy Nghi Lâm, cũng sẽ đùa giỡn thủ đoạn gì, thật phải kiêng kị thân phận đệ tử Đông Phương Bất Bại của nàng ta, dù sao tính ra, nàng còn kêu Đông Phương Bất Bại là thúc thúc đâu, từ nàng chính là Đông Phương Bất Bại nhìn lớn lên, so với cái gọi là đồ đệ kia thân hơn, sở dĩ động thủ cho nàng ta giáo huấn, hoàn toàn là khinh thường.


      Được rồi, đây... Kỳ coi như là bệnh chung của những người ngạo kiều...


      Đông Phương Triệt khôn khéo cỡ nào, chỉ liếc mắt cái liền nhìn thông thấu tiểu tâm tư của Nhậm Doanh Doanh, thấy tiểu nha đầu bên cạnh chỉ biết vùi đầu tận lực ăn, hơn nữa ăn đều là thịt... Vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười, gắp chút rau chân vịt bỏ vào trong chén của , tiến đến bên tai thấp giọng , " được kiêng ăn." Nghi Lâm nhìn rau chân vịt xanh mượt ở trước mắt, ai oán nhìn chằm chằm , cái tên này biết hận nhất rau chân vịt! Đông Phương Triệt trực tiếp coi nhẹ ánh mắt lên án của , chỉ liếc nhìn , nhìn chuyển mắt.


      Được rồi, dưới cường quyền có nhân quyền, Nghi Lâm vẻ mặt đau khổ rốt cuộc vẫn đem rau chân vịt nuốt vào trong bụng, sau đó mồm to uống lên hai chén nước mới tính xong việc, Đông Phương Triệt buồn cười , "Nào có khoa trương như vậy, nhớ ngày bé muội ăn cũng thống khổ như bây giờ." Nghi Lâm rất muốn cho , lão đại, khi đó tôi ngay cả mạng cũng biết có thể hay bảo trụ, tự nhiên là huynh làm cho tôi ăn cái gì tôi liền ăn cái đó, mà tại hai chúng ta đều quen thuộc nhau như vậy, tuy rằng tôi sợ huynh, nhưng lại sợ đến độ phải tiếp tục nghẹn khuất bỏ những thứ mà mình thích a.


      Đông Phương Triệt nhìn khuôn mặt nhắn cười khổ của , nhịn được nâng tay xoa xoa đầu , sủng nịch nở nụ cười.


      cùng với ngồi ở vị trí cao nhất, cử động của hai người tự nhiên cũng bị những người khác xem ở tại trong mắt, những người khác thôi, đương nhiên là lại cảm thán giáo chủ đối với đồ đệ quả nhiên thập phần sủng ái, về phần Doanh Doanh... Thực thoải mái a... Trong lòng.


      Đông Phương Triệt nhíu mày nghĩ, người của ta mà ngươi cũng có thể coi khinh?
      Phong nguyet, linhdiep17, DangThuy10 others thích bài này.

    5. ushio

      ushio Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      264
      xong, ĐP quyết định ko thả NL rồi :022: ám chỉ rất ràng ah, 1 là trung thành, 2 là đấu thắng ĐP có quyền tự do :phut: sau đó còn đe dọa lun là nếu NL có ý khác đương nhiên NL ko sao nhưng người khác có sao ah:05(1): Tóm lại, NL ah, ở đâu yên đó :026: vs lại máu ghen ĐP rất mạnh, đuổi thẳng ĐMN lun :037: Thanks

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :