1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân Tiếu Ngạo Giang Hồ] Khi Nghi Lâm gặp Đông Phương Bất Bại (Drop vì đã có nhà làm hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hình Ưu

      Hình Ưu Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      65
      CHúc mau khỏe nhá, nhớ bổ sung vitamin C, uống nước nhiều vào. Truyện tạm gác qua bên cũng đc dù sao sức khỏe cũng quan trọng hơn mà.

      Với lại... mau hết bệnh tôi mới có truyện hay mà đọc chứ:th_27: ka ka ka.. *cười nham nhở*
      Phương My thích bài này.

    2. ushio

      ushio Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      264
      Nghỉ ngơi cho khỏe, nàng uống thuốc, uống nước nhiều cho nhanh khỏi bệnh. Thời tiết thất thường, nàng nhớ giữ gìn sức khỏe. Nhanh nhanh hết ốm nhá, chờ chương mới của nàng :yoyo44: :yoyo44: :yoyo44:
      Phương My thích bài này.

    3. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Haizz thành thật xl mấy chắc hôm nay ko đăng truyện dc rồi. Thứ 3 tuần sau tui sẽ ́ edit truyện cho mấy nha, hiện giờ tui đau bụng ko ngồi nổi lun. Chắc tui fải khám bệnh đây....:yoyo9::dead:
      linhdiep17Hình Ưu thích bài này.

    4. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Chương 23: Cái gọi là thân cận
      Edit: Phương My



      Những người đến chúc mừng sinh nhật của Đông Phương giáo chủ lần lượt rời Hắc Mộc Nhai, ồn ào náo động mấy ngày nay cuối cùng cũng lắng xuống. Nghi Lâm đem cây ngân châm cuối cùng rút ra khỏi ngực Đông Phương Triệt, giọng , "Sư phụ, xong rồi." Đông Phương Triệt có lập tức mở mắt, mà lại đem mạch đập vận chuyển vòng sau mới thu công, ngồi xếp bằng ở giường, lắm mỹ quan duỗi thắt lưng, có chút vui vẻ , "Hôm nay nội lực của ta lại tiến bộ thêm, Lâm nhi, may mà có muội." Lời này được rất cảm tính, Nghi Lâm trong lòng trợn trắng mắt, mặt lại tỏ vẻ thực khiêm tốn , "Đồ nhi dám kể công." Đông Phương Triệt vươn tay kéo đến bên người ngồi xuống, ôn nhu , "Nếu có muội, vi sư cũng có ngày hôm nay, chuyện như thế, muội cần khiêm tốn." Nghi Lâm mắt to chớp nháy, thuận thế mở bàn tay hướng hắn , " khi như vậy, sư phụ tổng yếu thưởng vài thứ cho ta mới tốt, đúng ?"


      Đông Phương Triệt thấy như thế, nhéo cái mũi của , vui đùa , "Tiểu nha đầu đầu óc xoay chuyển thực nhanh." Nghi Lâm cười khẽ nháy mắt mấy cái, cãi lại , "Ta cũng đã hoàn thành tâm tư của sư phụ, sư phụ mọn như vậy ?" Đông Phương Triệt giống như có chút bất đắc dĩ lắc đầu, trầm ngâm lát , "Muội theo ta mấy năm nay, mọi người đều biết muội là đồ đệ của ta, như vậy , ta dạy cho muội bộ kiếm pháp như thế nào?" Nghi Lâm ngẩn người, hỏi ngược lại, "Kiếm pháp?" Đông Phương Triệt giải thích, "Bộ kiếm pháp này gồm có bảy bảy bốn mươi chín thức, uy lực , lại nhàng phiêu dật, cực thích hợp cho nữ tử học tập."


      Sau khi xác nhận phải là chính mình ù tai nghe lầm, Nghi Lâm đột nhiên rất muốn mở cửa sổ ra nhìn xem bên ngoài có hồng vũ (mưa màu đỏ) rơi xuống hay , thần a, Đông Phương tiểu tặc mà lại chủ động muốn dạy kiếm pháp cho ? Đây là đầu hắn bị ứ nước vẫn là nhân phẩm của đại bùng nổ? Tuy rằng mò ra tâm tư của , nhưng có lợi mà chiếm mới là kẻ ngốc, vì thế vẻ mặt vui vẻ , "Đa tạ sư phụ, vậy khi nào thì chúng ta bắt đầu học?" Đông Phương Triệt thấy mặt mày mang theo chút đáng , nhịn được ở mặt sờ soạng phen, sau mới tiếp, " tại là đêm khuya, tự nhiên là ngày mai bắt đầu học tập." Nghi Lâm ngẫm lại cũng đúng, chỉ phải gật đầu đồng ý.


      Gần đây đúng là lúc mùa hè nóng bức nhất, mặt trời vừa lặn thì trời liền mưa, mặc dù ở núi, nhưng cũng khó tránh khỏi làm cho người ta cảm thấy khô nóng, may mà trong phòng mỗi ngày đều có đặt khối băng, tuy rằng có dễ chịu như máy điều hoà, nhưng nhiệt độ cũng hạ xuống ít. Đông Phương Triệt đến nhĩ thất rửa mặt, Nghi Lâm cầm cây quạt quạt vài cái, nằm ở giường cũng có chảy mồ hôi, mặc dù gầy, cũng rất sợ nóng, nhưng hai ngày nay biết như thế nào, trong lòng luôn rất phiền chán, vừa rồi còn thấy nóng, lúc này lại cảm thấy hanh khô khó chịu.


      Khi Đông Phương Triệt trở về, thấy chau mày, liền hỏi làm sao vậy, Nghi Lâm từ giường ngồi dậy, gãi gãi đầu oán giận , "Nóng quá a." Đông Phương Triệt thấy cái trán của quả chảy mồ hôi, liền dùng ống tay áo lau cho , bất đắc dĩ , "Sao muội sợ nóng như vậy?" Nghi Lâm lại dùng cây quạt dùng sức quạt vài cái, chân trần xuống giường, dẫm lên sàn đá cẩm thạch bóng loáng, lập tức thoải mái, Đông Phương Triệt lại ôm trở về giường, trách cứ , "Giống bộ dáng gì nữa." Nghi Lâm chu miệng, "Hôm nay ta muốn ngủ dưới sàn." Đông Phương Triệt lắc đầu được, cứng rắn dồn vào giường trong, cho bước xuống giường. Nghi Lâm hết chỗ rồi, chỉ có thể thỏa hiệp.


      Lúc nửa đêm, bụng đột nhiên đau lên, phi thường đau, giống như bị cái gì quấy nhiễu, Nghi Lâm vươn tay đẩy bên cạnh phen, Đông Phương Triệt lập tức tỉnh, thấy sắc mặt trắng bệch, liền vội vàng hỏi làm sao vậy, Nghi Lâm ôm bụng vẻ mặt thống khổ , "Trong hộp thuốc có cái chai màu tím, huynh từ bên trong lấy ra một viên thuốc đưa cho ta." Đông Phương Triệt cũng dám trì hoãn, vội vàng cầm Dạ Minh châu tìm thuốc.


      Nuốt viên thuốc, sau lúc lâu bụng liền đau nữa. Cảm giác dính dớp giữa hai chân làm cho biết dì cả đến rồi, trách được hai ngày nay trong lòng thực phiền chán, nghĩ đến đây là dấu hiệu. Đông Phương Triệt hỏi cảm thấy như thế nào, Nghi Lâm khóc ra nước mắt nhìn , biết nên mở miệng nói chuyện dì cả đến như thế nào, đây là rất khiêu chiến cảm giác xấu hổ của người ta.


      Nhưng trong Lưỡng Nghi điện này chỉ có một mình là nữ, cùng Đông Phương Triệt nói, chẳng lẽ tìm Trung thúc hoặc Đinh gia huynh đệ? Nha, thôi , vẫn là Đông Phương Triệt , lại dọa người cũng liền cùng hai người mà thôi. Nghi Lâm ngừng củng ́ tâm lý, hít hơi sâu, cúi mi mắt, chậm rãi , "Ân, sư phụ... Huynh... Ân, có thể giúp ta múc một chậu nước ấm hay ?" Đông Phương Triệt cho nên nhìn , hỏi, "Muốn nước ấm làm gì? Bụng của muội còn đau ?" Nghi Lâm lắc đầu bụng đau, xấu hổ thúc giục múc nước, Đông Phương Triệt thấy như thế, chỉ phải trước ra bảo Đinh Nhị canh giữ ở bên ngoài múc một chậu nước ấm lại đây.


      Nghi Lâm thấy có nước ấm, liền nói với Đông Phương Triệt, "Sư phụ, huynh có thể ra ngoài trước tý hay ?" Đông Phương Triệt nhíu mày , "Muội rốt cuộc làm sao vậy, ta ngửi được người muội có mùi máu tươi, chớ phải là..." đến đây, lập tức cứng họng, hiển nhiên là rốt cuộc hiểu được tiểu nha đầu đây là bị làm sao, ho khan hai tiếng, cũng lại vô nghĩa, xoay người đóng cửa ra ngoài, chuyện này quả rất làm cho người ta xấu hổ.


      Nghi Lâm than thở liếc mắt xem thường, còn có thể lại cẩu huyết thêm nữa .


      Rửa sạch thân thể, đến trong tủ quần áo lục tìm 'Băng vệ sinh' thuần thủ công năm trước đã chuẩn bị tốt ra, 'Băng vệ sinh' này là dùng vải bông cùng bông gòn khâu lại, tại tầng dưới cùng còn bỏ thêm da thỏ, phòng ngừa rỉ ra ngoài, tổng cộng chuẩn bị bốn mươi cái, mỗi cái ở mặt đều có bốn căn dây lưng, có thể buộc ở bên trong quần, quần lót cũng là loại tam giác được làm thủ công, điển hình là lo trước khỏi hoạ.


      Chỉnh lý chính mình xong, Nghi Lâm lại thở hổn hển thay đổi sàng đan với đệm chăn, đây là đại công trình, mất ít công sức, quần áo đệm chăn dơ còn có chậu nước toàn bộ bị nhét vào nhĩ thất, chờ ngày mai xử lý, sau đó mới mở cửa cho Đông Phương Triệt vào, Đông Phương Triệt lúc này còn xấu hổ như vừa rồi, ngược lại có tâm tư trêu chọc , "Lâm nhi là đại nương nha." Nghi Lâm lườm cái, trực tiếp về buồng trong nằm ngủ giường, tại cái ngón tay cũng muốn động. Hai người lần nữa nằm ngủ giường, Nghi Lâm chưa lập tức ngủ, chẳng qua mi tâm tổng nhíu lại, trán chưa bao lâu liền chảy mồ hôi, Đông Phương Triệt quan sát một lúc, cứ cảm thấy có một chút bất khả tư nghị, cho tới nay, Nghi Lâm trong mắt vẫn đều là một đứa , ấn tượng sâu nhất, chính là khi gặp lần đầu tiên, lúc ấy, mở to đôi mắt vừa đen vừa tròn nhìn chằm chằm chính mình, khiếp đảm giống hệt một con thú nhỏ.


      Năm năm thời gian, tính ngắn, cùng giường với sai biệt lắm cũng có năm năm, lại chưa bao giờ có cảm giác giống như giờ phút này, là một nương tuổi dậy .


      Thấy vì nóng mà đẩy tấm chăn đắp ở bên hông ra, Đông Phương Triệt thở dài tiếng, rốt cuộc vẫn giơ tay ôm vào trong lòng, nội lực bắt đầu thong thả tiết ra ngoài, Quỳ Hoa Bảo Điển là công phu thuần hàn, bao lâu, mồ hôi trán Nghi Lâm liền còn, rốt cuộc yên ổn ngủ .


      Có lẽ ngay cả chính đều có ý thức được, đối với Nghi Lâm, quá mức sủng nịch. Đó là thói quen, khi mới bắt đầu, có lẽ chính là gặp dịp chơi, nhưng thời gian năm năm, ngủ chung một giường, như hình với bóng, dối trá lúc trước vô tri vô giác thay đổi mà bản thân biết, ở trong lòng tổng nghĩ phải lợi dụng tiểu nha đầu càng nhiều, nhưng cơ năng của thân thể lại phản bội tư tưởng của hắn. tại, còn chưa ý thức được thói quen là đáng sợ đến cỡ nào, chỉ đến khi chân chính ý thức được, muốn từ bỏ, cũng quá khó khăn.


      Ở cổ đại dì cả đến là một tra tấn, Nghi Lâm ở giường liên tục ngây người mấy ngày, vừa động, phía dưới liền chảy ra , khó chịu hố cha, chất lượng 'Băng vệ sinh' thủ công thể tin được, tóm lại mấy ngày nay thiếu đổi quần lót, đổi quần, đổi sàng đan, khổ nổi.


      Sáu ngày sau, tai hoạ rốt cục ngừng lại, Nghi Lâm lại thể bắt đầu kế hoạch lớn giặt quần áo, trong nhĩ thất chất đầy n quần áo, rất muốn để hạ nhân giúp giặt, nhưng da mặt lại dày như vậy, Đinh gia huynh đệ bị ra lệnh cưỡng chế được vây xem, chính ở phía sau viện phấn đấu, phấn đấu ba ngày, lấy thất bại tuyên bố kết thúc, chủ yếu là do để trong thời gian quá dài, rửa sạch. Nghi Lâm giận dữ, chờ quần áo khô, liền trực tiếp dùng lửa thiêu cháy, cái gọi là phá sản, là vì vị này rảnh làm mà thôi.


      Hôm nay sau giữa trưa, Nghi Lâm vừa mới chẩn trị cho vị giáo chúng xong, Đồng Bách Hùng liền tới, theo bên cạnh ông là một thanh niên nam tử, đại khái hai mươi mấy tuổi, bộ dạng cao lớn suất khí, Đồng Bách Hùng giới thiệu , "Đây là chất nhi mà mấy ngày trước ta đã đề cập qua với ngươi, kêu là Đồng Mộ Niên."


      Nghi Lâm khóe miệng co rút, gì một hồi. Đồng Mộ Niên tiến lên hai bước hành lễ , "Tại hạ Đồng Mộ Niên, hạnh ngộ." Thấy vậy, Nghi Lâm chỉ phải đứng dậy đáp lễ lại, , "Chào Đồng thế huynh, ta là Nghi Lâm." Đồng Bách Hùng ở bên vung tay lên, cười ha hả , "Cái gì thế huynh hay thế huynh, tiểu nha đầu cứ kêu chất nhi là Mộ Niên ca ca, còn Mộ Niên thì kêu tiểu nha đầu là Lâm nhi, đều là người trong nhà, cần khách khí."


      Thiên tài mới cùng ông là người trong nhà! Lại còn Mộ Niên ca ca... Da gà đều nổi lên rồi.


      Nghi Lâm chịu đựng xúc động muốn bỏ chạy, hỏi Đồng Bách Hùng tới đây còn có việc gì hay , uyển chuyển tỏ vẻ chính mình còn muốn sắp xếp lại dược liệu, Đồng Bách Hùng lại rất có nhãn lực , "Mộ Niên ca ca của ngươi còn chưa từng tới Lưỡng Nghi điện, ngươi dẫn thăm quan nơi này ." Nghi Lâm trong lòng kêu rên, Đông Phương tiểu tặc như thế nào còn chưa trở lại a a a a! ! Vừa mới nhắc tới, Đông Phương Triệt lại trở lại, vừa tiến vào, liền nhìn lướt qua mọi người trong phòng, khi nhìn đến Đồng Mộ Niên trong lòng liền hờn giận, mặt lại cười , "Huynh trưởng cùng Mộ Niên chất nhi đến khi nào, sao phái người báo cho đệ biết tiếng, để đệ còn sớm trở về mới phải." Đồng Bách Hùng , "Chúng ta cũng phải người ngoài, làm sao có nhiều khách sáo như vậy, ta nghĩ Mộ Niên cùng tiểu nha đầu tuổi xấp xỉ, nên muốn cho hai người bọn nó nhiều thân cận thân cận."


      Thân cận cái rắm a thân cận! Nghi Lâm nội tâm ngừng phun tào (hay mấy lời lải nhải, như rủa, cũng có khi chua ngoa, kiểu độc mồm), hai ba bước liền đến bên người Đông Phương Triệt, phe phẩy cánh tay của hắn , "Sư phụ, ta còn có rất nhiều dược liệu chưa sắp xếp tốt lại đâu, hình như qua lát trời sẽ mưa, nếu là bị ẩm thì tốt a." Đông Phương Triệt đương nhiên biết đây là tìm cớ, dược liệu của tiểu nha đầu tại đều là do Đinh gia huynh đệ sắp xếp lại, nào có còn chuyện gì cho làm. Bất quá cũng vạch trần , chỉ gật đầu , "Vậy muội mau , ta cùng với huynh trưởng, chất nhi muốn chuyện lát."
      Phong nguyet, DangThuy, zio10 others thích bài này.

    5. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Hí hí. Chương này có nhiều tiến triển nha. NL trưởng thành, ĐPBB chuẩn bị ghen
      Phương My thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :