1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân Tiếu Ngạo Giang Hồ] Khi Nghi Lâm gặp Đông Phương Bất Bại (Drop vì đã có nhà làm hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ushio

      ushio Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      264
      woa woa đồng nhân nè *hí hửng nhảy hố* mới luyện xong phất y, về nhà lại gặp đông phương mới, vui quá, ủng hộ nàng hehehe :yoyo19: nàng ơi cho hỏi hố này sâu bao nhiêu thế?

    2. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      70 chương và 4 phiên ngoại nha @midnight

    3. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Thanks @Phương My nhé. Mình đếm từng ngày đợi bạn hoàn :th_18:
      Phương My thích bài này.

    4. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Chương 3: Học bản sự
      Edit: Phương My



      Từ sau ngày này trở , Nghi Lâm bắt đầu bị dày vò chẳng phân biệt được ngày đêm. Ban ngày muốn tụng kinh-luyện chút võ công đơn giản phái Hằng Sơn, ban đêm ngủ đến ba giờ bị bắt thức dậy theo lão già học bản , mà cùng phòng Nghi Mẫn sư tỷ, lại hàng đêm bị thuốc mê làm cho bất tỉnh, chẳng cảm giác được gì, Nghi Lâm lo lắng thuốc mê dùng nhiều đối với thân thể tốt, nào biết lão già này thực kiêu ngạo, vỗ ngực cam đoan đây là bí phương thuốc mê độc nhất vô nhị, tuyệt đối có tác dụng phụ. Trong lòng Nghi Lâm lại nghĩ thuốc có ba phần độc, tác dụng phụ mới là lạ, nhưng lão già này động một tí là cầm con rắn ngọ ngoạy ra doạ , cũng dám thêm ý kiến nữa. May mà ngẫu nhiên lơ đãng đụng vào ̉ tay của Nghi Mẫn sư tỷ, cũng tra ra thân thể nàng ấy có chỗ nào ổn.


      Lão già này có thân phận gì cũng biết, bởi vì lão cho hỏi những gì liên quan tới việc học, cho nên ngay cả tên của lão, Nghi Lâm đều biết, lão già này chỉ bảo kêu lão là sư phụ.


      Lão già muốn truyền cho y bát, kỳ phải là cái gì khác, mà là y thuật. Lúc mới bắt đầu Nghi Lâm tỏ vẻ khinh thường, cảm thấy chính mình đường đường là sinh viên tài giỏi của trường y khoa, từ lại cùng ông nội, ba ba mưa dầm thấm đất, làm sao còn cần lão ta đến dạy? Nhưng sau khi theo học tập nửa tháng, thái độ của Nghi Lâm thay đổi 360°. Từ lúc bắt đầu kiên nhẫn biến thành kính trọng như hiện nay, cũng lúc này mới biết được vì sao đời lại có câu nói ếch ngồi đáy giếng, ánh mắt thiển cận thì ra là để chỉ loại người như .


      Lúc đầu, lão dạy cho Nghi Lâm đều là một chút thường thức về y học, mà mấy cái này từ đã tiếp xúc, tự nhiên là cần học cũng biết, nhưng lão ấy lại biết kiếp trước Nghi Lâm từng học qua, còn tưởng rằng chính mình trong lúc vô ý gặp được một thiên tài, phi thường vui sướng, vốn chỉ ̣nh dạy qua loa mà thôi, tại cũng là mười phần dạy đủ mười phần. Sau một thời gian dài, Nghi Lâm thường xuyên hỏi một vài vấn đề tối nghĩa, lão ấy vẫn có thể dễ dãi giải đáp cho, Nghi Lâm rất kích động a, từ miệng lão ấy biết được nay là Minh triều năm Thiên Thuận (niên hiệu Minh Tông, năm 1457-1464), lúc này còn có rất nhiều dược liệu quý trọng còn tồn tại mà đời sau còn nữa, nhưng lại đối với những dược liệu này biết gì cả, cũng may tại có sư phụ này chỉ điểm dạy bảo, khiến thật vừa lòng.


      Cứ như vậy qua năm, y thuật của Nghi Lâm tiến triển mạnh,thân thể yếu ớt cũng được thuật châm cứu của lão ấy kết hợp với bí phương thuốc viên độc nhất vô nhị dần dần điều trị tốt lên, buổi tối hôm nay, lão thực trịnh trọng giao cho Nghi Lâm túi châm tinh xảo, nghiêm túc , "Bắt đầu từ hôm nay, vi sư truyền thụ cho ngươi thuật châm cứu, tài nghệ này bao hàm toàn diện, là tuyệt học tối cao của bổn môn, vốn nên sớm như vậy liền truyền thụ cho ngươi, nhưng vi sư có chuyện quan trọng trong người, sang năm phải rời , học nhiều học thiếu toàn xem ở chính ngươi."


      Nghi Lâm gật gật đầu, đối với việc sang năm lão ấy phải rời khỏi cũng có cỡ nào kinh ngạc, ngay từ đầu đã cảm thấy lão ấy sẽ ở lại chỗ này lâu, có thể dừng lại hai năm phỏng chừng muốn dễ dàng.


      Kiếp trước Nghi Lâm cũng có học qua châm cứu, nhưng thuật châm cứu mà lão ấy dạy cho lại phi thường phức tạp, hoàn toàn giống với những gì đã học, có một số châm pháp dường như cực kì hợp với lẽ thường, một số huyệt đạo lại nên đồng thời châm vào, nhưng sau khi thông qua việc lão ấy cẩn thận giảng giải cùng sâu hướng dẫn, Nghi Lâm đều thường xuyên bỗng nhiên tỉnh ngộ phen, sợ hãi than liên tục. Sau đó liền càng thêm dụng tâm học tập, tự nhận đầu óc mình ngu ngốc, nhưng trải qua mấy ngày nay lại cảm thấy đầu óc đủ dùng, quá thâm ảo, quá phức tạp, mà thời gian lại quá ngắn, làm cho lúc nào cũng có cảm giác như thi chạy cùng thời gian.


      Vội vàng giành giật từng giây, thời hạn năm cũng đã tới. Đêm nay, lão ấy tiếp tục truyền thụ tài nghệ cho , mà là bắt đầu cáo biệt.


      "Lâm nhi, ngươi thiên tư thông minh, vi sư rồi cũng thể xao lãng việc học, chỉ có ngừng nghiên cứu học tập mới có thể tiến bộ, tính cách ngươi yếu đuối, lại tùy hứng thiện tâm, ở đây có bản khinh công bí tịch truyền thụ lại cho ngươi, hảo hảo học, tương lai chọc phải phiền toái ít nhất có thể bảo vệ ngươi bình yên vô , nội công tâm pháp ta dạy cho ngươi ngày ngày đều phải tu luyện, nếu khinh công này, luyện cũng vô dụng."


      Nghi Lâm trầm mặc đưa tay tiếp nhận quyển sách nhỏ, cũng xem, trực tiếp nhét vào vạt áo.


      "Bộ ngân châm ta đưa cho ngươi được tạo thành từ Thiên Sơn huyền thiết (sắt đen), tổng cộng có 303 châm, cực kỳ hiếm thấy, là chí bảo của bổn môn, nhất định phải cẩn thận bảo quản, tương lai truyền lại cho đệ tử của ngươi."


      Nghi Lâm gật gật đầu, tỏ vẻ biết.


      "Đây là hai bản ghi chép làm nghề y mấy năm nay của ta, bên trong ghi lại nhiều chứng bệnh khó trị cùng phương pháp cứu chữa, đối với tương lai học tập y học của ngươi chắc chắn sẽ có trợ giúp."


      Nhìn bì thư mới tinh ở trước mặt, ngửi thấy hương vị nồng đậm của mặc hương, đây ràng là gần đây mới viết, là cố ý chuẩn bị cho , Nghi Lâm hút hấp cái mũi, ừ tiếng, hai tay kính cẩn nhận lấy.


      " tại, ngươi quỳ xuống."


      Nghi Lâm ngoan ngoãn quỳ xuống.


      "Vi sư từ trước tới nay vẫn chưa cho ngươi những việc có liên quan sư môn, tại sắp ly biệt cũng nên nói cho ngươi." Lão thở dài, , "Vi sư là đại đệ tử đời thứ ba mươi bảy của Trường Sinh môn, bổn môn luôn luôn điệu thấp làm việc, người biết cực ít, mỗi đời chỉ có thể có truyền nhân, ngươi nhớ kỹ, cuộc đời này, ngươi chỉ có thể thu đệ tử, nhưng thể là huyết nhục chí thân."


      Tuy rằng cảm thấy rất quái dị, nhưng hai năm trôi qua Nghi Lâm muốn tình đem lão ấy trở thành trưởng bối-thân nhân, lập tức cũng nghiêm túc, lưu loát gật đầu đáp ứng.


      Lão ấy lại , " Trường Sinh môn xem việc cứu sống người khác là nhiệm vụ của mình, Lâm nhi, về sau bất cứ lúc nào, quyết thể thấy chết mà cứu."


      Nghi Lâm hỏi lại, "Kẻ xấu tội ác tày trời cũng muốn cứu?"


      "Vẫn phải cứu!" Biểu tình của lão thực nghiêm túc, "Người học y, chẳng cần phân biệt thiện ác, tại, ngươi liền thề ở trước mặt ta, từ nay về sau nhìn thấy có người bị bệnh đều phải cứu trị, nếu thiên lôi đánh xuống, được chết tử tế."


      Nghi Lâm khóe miệng co rút, "Sư phụ, người muốn con mệt chết à, nhìn thấy người có bệnh đều phải chuẩn trị phen, phải con sẽ thành thánh nhân? Đồ nhi có bản đó." Thề độc này là tuyệt đối thể nói, mượn xác hoàn hồn, nên khá tin vào thuyết quỷ thần, thiện tai thiện tai.


      Lão ngẫm lại-cũng phải, vạn nhất đồ đệ ở đường gặp được một nam tử, nhìn ra người này có bệnh phù chân hoặc tì hư chứng, con bé là nương chẳng lẽ phải tự chữa loại bệnh đó ư? Còn ra thể thống gì nữa ? !


      "Vậy ngươi hãy thề, hàng năm phải trị liệu cho đủ một trăm bệnh nhân." Lão nghĩ trăm người muốn ít, vốn lão cũng luyến tiếc để đồ đệ bảo bối tân tân khổ khổ, nhưng quy củ lập năm đó lại thể bỏ qua, chính lão nhìn thấy người có bệnh cũng chữa trị, tới tuổi này còn cực kỳ vất vả chật vật, cũng là vì điều đó mới sinh ra nhiều tình, mấy năm nay mặc dù lão coi thường môn quy, cực ít trị bệnh cho người ta, nhưng sâu trong lòng, vẫn rất coi trọng môn quy, nhưng đồ nhi Nghi Lâm rốt cuộc vẫn là nữ tử, lại có võ công, bớt tiêu chuẩn cũng sao.


      Nghi Lâm lại lĩnh hội được dụng tâm lương khổ của sư phụ, vẻ mặt đau khổ ngửa lên nhìn lão ấy, "Sư phụ, hàng năm con đều ở Hằng Sơn, chẳng lẽ muốn con vì đồng môn sư tỷ xem bệnh hay sao? Huống hồ con còn nhỏ tuổi, lại là nữ tử, võ công cao, vạn nhất ra ngoài gặp được kẻ xấu thì phải làm sao bây giờ? Hơn nữa môn quy của phái Hằng Sơn, là cho phép đệ tử tùy tiện xuống núi ."


      Lão , "Ngươi chỉ cần luyện tốt khinh công bí tịch mà ta cho ngươi, đời này liền ít có người có thể bắt được ngươi, ngươi học thành y lý tối cao của bổn môn, luyện chế một chút thuốc phòng thân cũng làm khó được ngươi, về phần xuống núi, ngươi cũng cần lo lắng, ta thảo luận cùng sư phụ sư bá của ngươi, hàng năm sẽ cho ngươi xuống núi lịch lãm ba tháng."


      Nghi Lâm kinh ngạc trợn trừng mắt, "Người đã thảo luận cùng sư phụ sư bá của con? !"


      Ông lão vuốt vuốt râu bạc dài trước ngực, lạnh nhạt , "Trường Sinh môn và phái Hằng Sơn mấy trăm năm qua vẫn có ít nhiều sâu xa, tổ sư Hiểu Phong sư thái của phái Hằng Sơn là người của Trường Sinh môn, mà phối phương bí dược Thiên Hương Đoạn Tục cao và Bạch Vân Hùng Đảm hoàn của Hằng Sơn đều là của Trường Sinh môn, vi sư là truyền nhân của Trường Sinh môn, tự nhiên là quen biết với sư phụ sư bá ngươi."


      "Vậy vì sao mỗi đêm người còn muốn lén lút đến dạy y thuật cho con?" Nghi Lâm khó hiểu hỏi lại.


      Lão ấy , "Tự nhiên là muốn làm cho những người liên quan quấy nhiễu chúng ta, sư phụ sư bá ngươi cũng là hôm qua mới biết được ta thu nhận ngươi làm đồ đệ."


      "Vậy rốt cuộc vì sao người muốn thu nhận con làm đồ đệ?" Điểm này Nghi Lâm thật , mặc kệ nghĩ như thế nào, đều cảm thấy chuyện này vô cùng làm cho người ta thể tưởng tượng được, trán của cũng có ghi hai chữ 'Thiên tài' a.


      Lão , "Nếu tương lai ngươi và ta có duyên gặp lại, vi sư báo cho ngươi biết, tại, ngươi cần hỏi nhiều ."


      Trong lòng Nghi Lâm có chút thoải mái, "Tính danh của sư phụ chắc là có thể nói cho đồ nhi biết ?"


      Ông lão lắc đầu , "Vi sư , là vì tốt cho ngươi."


      Nghi Lâm bất đắc dĩ, có chút thất vọng, nhưng nghĩ sư phụ cho tính danh khả năng quả là vì muốn tốt cho , cho nên cũng truy vấn nữa, mà là hỏi vấn đề khác, "Con chuẩn trị cho trăm người này có thể thu tiền hay ?"


      Lão , "Tự nhiên có thể, tốt lắm, nhanh thề ."


      "Sư phụ, cái này cần thề được ?"


      ", phải thề."


      Nghi Lâm bất đắc dĩ, giơ lên tay phải phát ra thề độc, đại khái là hàng năm nhất ̣nh phải chữa bệnh cho hơn trăm người, đến nơi đến chốn, tuyệt đối được thấy chết mà cứu. Ông lão thực vui mừng gật gật đầu, nâng dậy, "Lâm nhi, vi sư biết trong lòng ngươi mất hứng, nhưng môn quy thể bỏ, nếu thầy trò chúng ta có duyên gặp lại, thì ngươi nhất định phải nhớ cho kỹ môn quy, cuộc đời này chỉ được có một truyền nhân, Trường Sinh môn chỉ biết y lý, công phu của vi sư đều là sau này mới học, thời gian có hạn, vi sư thể dốc túi truyền thụ cho ngươi, bản khinh công bí tịch, còn có hai bản ghi chép kia ngươi phải cẩn thận đọc thuộc, sau khi ghi nhớ liền đốt , thể để người ngoài nhìn thấy, sư phụ sư bá của ngươi cũng được. Từ năm nay bắt đầu, ngươi sẽ xuống núi lịch lãm, gói đồ hai ngày trước ta đưa cho ngươi nhớ phải mang theo người, mọi cẩn thận, nhớ kỹ, bộ nội công tâm pháp kia phải ngày ngày tu luyện."


      "Sư phụ..." Nghi Lâm ngữ điệu nghẹn ngào, ánh mắt toan chát, ông lão vỗ vỗ vai của , thở dài tiếng, lưu lại nữa, thi triển khinh công theo cửa sổ nhảy ra ngoài, trong chớp mắt còn thấy bóng dáng, hai năm hàng đêm làm bạn tại đêm nay đặt một dấu chấm tròn...


      Từ nay về sau, Nghi Lâm bắt đầu chuyên tâm nghiên cứu học tập khinh công bí tịch cùng ghi chép y lý mà ông lão lưu lại, ba vị sư thái Định Nhàn Định Tĩnh Định Dật có tìm chuyện một lần, Nghi Lâm kể lại việc bái sư nhưng có sửa lại đôi chút, nhắc tới chuyện về Huyền tự, ngoài ra Nghi Lâm còn chủ động thừa nhận sai lầm, là nên tùy tiện bái lạy sư phụ khác, lại càng nên gạt ba vị trưởng bối lâu như vậy. Định Dật sư thái vung tay lên , " trách con, đây là chuyện tốt, phái Hằng Sơn chúng ta cùng Trường Sinh môn vốn có sâu xa thâm hậu, đây cũng là phúc khí của con." Đồng thời Định Nhàn sư thái cũng ngỏ lời, về sau tháng sáu hàng năm đều sẽ được xuống núi lịch lãm ba tháng, làm người chẩn bệnh là việc thiện, nên được duy trì.

    5. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      thanks @tn99 đã theo dõi truyện :047::047::057:
      thomap thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :