1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân Tiếu Ngạo Giang Hồ] Khi Nghi Lâm gặp Đông Phương Bất Bại (Drop vì đã có nhà làm hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Chương 22: Bất Bại
      Edit: Phương My



      Mười tuổi năm ấy, Nghi Lâm uyển chuyển tỏ ý với Đông Phương Triệt nói hai người bọn họ có thể phân phòng ngủ, nguyên nhân là Hướng Vấn Thiên nhất phái bị giết, cảnh báo nguy hiểm được giải trừ, nên thầy trò hai người lại ngủ cùng một phòng nữa, tốt. Đáng tiếc Đông Phương Triệt quan tâm , lấy lí do thuận tiện luyện công đem đề nghị này bác bỏ, Nghi Lâm thực bất đắc dĩ.


      Khi mười hai tuổi, Nghi Lâm nói với Đông Phương Triệt là một đại nương, nên cùng giường với nam tử, như vậy tốt. Ánh mắt của Đông Phương Triệt lúc ấy phiêu ở thân thể ngũ đoản (5 bộ phận đều ngắn: Đầu, mặt, tay, chân và thân người) của một cái, hết thảy đều nữa.


      Khi mười ba tuổi, cơ thể Nghi Lâm bắt đầu cao lên, ngũ quan cũng dần dần rút nét trẻ con, có tuổi dậy thì thướt tha yểu điệu, chỗ nào cũng tràn đầy duyên dáng xinh đẹp, càng ngày càng có nhiều tầm mắt thả ở người , ánh mắt ái mộ tùy ý có thể thấy được, liền ngay cả Đồng Bách Hùng đều nhịn được lấy việc này làm trò cười phen, rất có vui mừng của nhà có con mới lớn. Nhưng ngay cả như vậy, Đông Phương Triệt vẫn như cũ có lăn ra khỏi phòng , định lực phải mạnh bình thường, da mặt cũng phải dày bình thường.


      Năm nay, mười bốn tuổi, càng phát triển xinh đẹp động lòng người, từ trong ra ngoài đều xuất trần phiêu dật, ai ai cũng ái đồ duy nhất của Đông Phương giáo chủ xinh đẹp như tiên, cùng Nhậm đại tiểu thư kiều diễm hoa mỹ chẳng phân biệt được, biết tương lai ai có thể may mắn ôm mỹ nhân về. Khi Nghi Lâm nghe được thì đắc ý nghĩ, Nhậm đại tiểu thư tương lai là ôm mỹ nam về, mà , ngượng ngùng, ̣nh lập gia đình, cái trò tình này, tôi chơi nổi a. nương này chủ yếu vẫn là bị đoạn sớm của kiếp trước làm tổn thương quá sâu, có bóng ma.


      Đêm hôm qua, Nghi Lâm lại nhắc tới ý muốn phân phòng ngủ, bộ ngực của đều bắt đầu phát dục, chừng qua vài ngày nữa dì cả tới, cùng một nam nhân, ách, tuy rằng trong thời gian ngắn thể gọi là nam nhân... Ngủ cùng một giường, cũng quá vô lý rồi! Đông Phương Triệt lúc ấy nằm nghiêng ở giường, bày đủ phong tình, trong miệng thản nhiên , "Lâm nhi là ghét bỏ ta?" Nghi Lâm ngạnh cổ họng, nhìn đôi mắt phượng híp lại của hắn, liền dám bài trừ từ ‘đúng’ ra, chỉ có thể lấy trầm mặc trả lời, bình thường dưới loại tình huống này đều bị người ta cho rằng là cam chịu, nhưng ở trong miệng Đông Phương Triệt, là được giải thích như thế này, "Lâm nhi ở trong mắt của ta khác gì trẻ con, đã chán ghét, thì vẫn nên duy trì trạng là tốt nhất." Nghi Lâm nhất thời gì nghẹn cứng họng.


      Kỳ là, Đông Phương Triệt cũng muốn cả ngày cùng phòng cùng ngủ với một nha đầu lừa đảo còn muốn bị người ta ghét bỏ, cũng vô sỉ như vậy, chính là vị này gần đây đối võ công càng ngày càng si mê, hễ rảnh rỗi liền nhịn được muốn luyện công, cho dù là đêm khuya, nếu như ngủ được, vô luận trễ cỡ nào, cũng phải kêu tiểu nha đầu dậy giúp điều tức, dưới kiểu nhu cầu cuồng nhiệt như vậy, tự nhiên là cùng phòng cùng giường với tiểu nha đầu thuận tiện chút, nếu chạy tới chạy lui, cũng ngại phiền a.


      Đây là chân tướng.


      Bảy ngày sau là sinh nhật ba mươi mốt tuổi của Đông Phương Triệt, có rất nhiều người tiến đến chúc mừng, mấy ngày nay Hắc Mộc Nhai rất là náo nhiệt. Nghi Lâm cùng Đông Phương Triệt quen biết gần năm năm, lại vẫn là lần đầu tiên thấy sinh nhật , khó tránh khỏi có chút tò mò, vì quái gì trước kia lại có? Nghi vấn này xin để cho Đồng Bách Hùng giải đáp.


      Hôm nay, vừa vặn Đông Phương Triệt ở thư phòng triệu kiến cấp dưới, Đồng Bách Hùng lại đúng lúc này đến cửa, Nghi Lâm liền cùng ông ngồi ở phòng khách nhỏ chuyện phiếm, trò chuyện trò chuyện, Đồng Bách Hùng đột nhiên liền cảm thán , "Đông Phương huynh đệ từ khi gia nhập Nhật Nguyệt thần giáo cho tới nay chưa từng làm sinh nhật, nay tính ra có mười sáu năm." Nghi Lâm mở to mắt tò mò hỏi ông, "Bá bá cùng huynh ấy quan hệ tốt như vậy, vì sao vì huynh ấy làm sinh nhật?" Đồng Bách Hùng liền giải thích , " phải ta muốn làm cho , chỉ là sợ chọc trong lòng thoải mái." Nghi Lâm vừa nghe biết có chuyện, phe phẩy ống tay áo Đồng Bách Hùng truy hỏi nguyên nhân, Đồng Bách Hùng sợ sau này ở trước mặt Đông Phương Triệt sai, liền giọng với , "Thân sinh cha mẹ của Đông Phương huynh đệ chính là ở sinh nhật ngày ấy qua đời." Nghi Lâm hỏi qua đời như thế nào, Đồng Bách Hùng , " bọn cường đạo vào thôn, đốt giết cướp bóc, lúc ấy Đông Phương huynh đệ cùng cha mẹ ở nhà ăn mừng sinh nhật mười bốn tuổi của hắn, nghĩ sao lại thành... Ai, khi ta vội vàng đuổi tới, chỉ kịp đào từ trong đống người chết ra, bất quá cũng may ông trời có mắt, Đông Phương huynh đệ mặc dù bị thương, lại chưa thương tổn tới chỗ quan trọng."


      Nghi Lâm muốn , nếu ông có cứu ra, biết có thể tích được bao nhiêu phúc duyên, tạo phúc cho bao nhiêu nhân loại. Chẳng qua suy nghĩ lại, liền cảm thấy ý tưởng này hợp lẽ thường. Mạng của ai phải là mạng, có Đông Phương Triệt làm chuyện xấu, tự nhiên cũng có những người khác làm, đây là nhân quả tuần hoàn, lý lẽ cũng phân rõ, chẳng ai có thể cao quý hơn ai, Đông Phương Triệt giết người là làm chuyện xấu, những người khác giết người là làm chuyện xấu? Đông Phương Triệt soán vị Nhậm Ngã Hành, chẳng lẽ liền có những người khác soán vị? đời này vĩnh viễn thiếu người xấu, nếu người đã định trước sẽ chết, cho dù người này giết bạn, cũng có những người khác tới giết, nằm cũng trúng đạn có khối người, đây là số mệnh.


      Nha! Thượng đế a! Bồ Tát a! Phật tổ a! Não tôi co lại ! ! ! Đây đều là những ý tưởng chó má gì vậy a a a! !


      Nghi Lâm bụm mặt ghé vào bàn than thở, Đồng Bách Hùng hỏi làm sao vậy, Nghi Lâm cười đau khổ nhìn ông , "Đồng bá bá, ta thực nên làm ni ." Đồng Bách Hùng lập tức trừng , khiển trách, "Đứa này, miệng toàn nói mê sảng, với tuổi của ngươi mà làm đồ bỏ ni kia làm chi! Chớ làm chuyện ngu ngốc! Tương lai Đồng bá bá nhất định sẽ tìm được một vị hôn phu tốt cho ngươi gả qua." Nghi Lâm bĩu môi, "Ta mới lấy chồng." Đồng Bách Hùng nghĩ thẹn thùng, liền cười ha ha , "Nữ tử nào lại lấy chồng, năm nay ngươi cũng , cùng bá bá xem thích cái dạng gì? Đúng rồi, ta có một tiểu chất nhi năm nay vừa qua nhược quán (thời xưa dùng để gọi thanh niên khoảng 20 tuổi), phối ngẫu cho ngươi được ?" Nghi Lâm lập tức muốn trợn trắng mắt, lão nhân này, đều sắp bảy mươi mà còn bà tám như thế, thực làm như chính mình là bà mối vậy.


      Đúng lúc Đông Phương Triệt tiến vào, nghe được lời nói của Đồng Bách Hùng, đầu tiên là nhíu mày, nhưng rất nhanh xuống, chỉ cười hỏi, "Huynh trưởng lúc này lại đây là có việc gì sao?" Đồng Bách Hùng từ ghế đứng lên, sờ râu bạc của chính mình , "Cũng có đại gì, chính là hôm qua Huyền Vũ đường Trương trưởng lão tới tìm ta, là khách phòng của tổng đàn đầy kín, nếu lại có người lên núi thì biết nên an bài ở nơi nào." Đông Phương Triệt trầm ngâm lát , "Đệ nhớ sân viện phía nam còn có phòng trống, bảo người hầu thu thập chút cũng có thể cho người vào ở." Đồng Bách Hùng gật đầu đồng ý, lại chuyện phiếm vài câu liền rời , Nghi Lâm còn ghé vào bàn, Đông Phương Triệt ngồi xuống ở bên người , sờ sờ đầu hỏi, "Đây là làm sao vậy? Là do huynh trưởng chọc giận muội?" Nghi Lâm ngẩng đầu liếc nhìn cái, "Sư phụ, huynh tính khi nào cho ta về Hằng Sơn a?" Đông Phương Triệt rũ mắt đối mặt nhìn , "Về Hằng Sơn?" Nghi Lâm , "Đúng vậy, ta gần năm năm trở về, tuy rằng hàng năm đều viết thư, nhưng ta muốn về Hằng Sơn nhìn xem." Đông Phương Triệt xoa bóp chóp mũi của , sẵng giọng, "Muội cũng phải biết, ta thể nào cách xa muội được."


      Nghi Lâm ngồi thẳng người, có chút mất hứng , "Nhưng huynh luyện công là chuyện cả đời, nếu mười năm huynh luyện tốt, ta đây chẳng phải là mười năm cũng thể trở về?" Đông Phương Triệt ánh mắt thâm thúy nhìn , "Lâm nhi liền muốn rời khỏi ta như vậy? Là ta đối xử với muội tốt? Vẫn là Hắc Mộc Nhai khiến cho muội thoải mái?" Nghi Lâm trong lòng cuồng hô tốt cái rắm! Trừ bỏ cuộc sống vật chất tốt một chút, còn cuộc sống tinh thần thì phải là tra tấn a tra tấn! Chính là cũng dám lời , chỉ phải chu miệng , "Cũng phải, chỉ là đại sư phụ có ân dưỡng dục với ta, mà nơi đó dù sao cũng là sư môn của ta, ta trở về xem cũng quá phận ?" Đông Phương Triệt khẽ cười tiếng, , "Lâm nhi ngoan, chờ qua hai năm nữa được ? Mấy ngày này ta luyện công đúng là thời điểm mấu chốt, vạn thể ra chỗ sai lầm nào." Nghi Lâm mắt to chớp nháy, đề nghị , "Vậy khi ta mười sáu tuổi cập kê thì trở về được ?" Cập kê đối với nữ tử ̉ đại mà là một ngày phi thường trọng yếu, đề nghị này của hề quá phận.


      Đông Phương Triệt nhíu mày , "Nếu ta phản đối nữa, nha đầu muội khẳng định tức giận, cả đời muội bực bội, liền sẽ nhăn mặt cho ta xem, vì thế đáp ứng muội cũng phải là thể được, chính là hai năm này muội nên ngoan ngoãn nghe lời." Nghi Lâm hừ hừ , "Ta khi nào nghe lời ?" Đông Phương Triệt cầm tay vỗ chút, "Cái này gọi là hữu tắc cải chi vô tắc gia miễn (có lỗi phải sửa, có lỗi cũng cần cố gắng thêm)." Nghi Lâm hì hì cười, "Vậy là huynh đồng ý rồi?" Đông Phương Triệt hừ , "Ta cũng phải là người bất cận nhân tình, mấy năm nay muội nhu thuận nghe lời, ta chung quy vẫn nhớ kỹ cái tốt của muội." Nghi Lâm cao hứng cười rộ lên, gương mặt xinh đẹp càng có vẻ tinh xảo thoát tục, Đông Phương Triệt hí mắt nhìn, trong lòng lại biết suy nghĩ cái gì.


      Kỳ trong lòng cũng hiểu được, tuy rằng tại đáp ứng rồi, nhưng hai năm sau khả năng tên này đổi ý tính cũng rất lớn, dù vậy mưu sự tại nhân (việc là do người), nàng luôn luôn có biện pháp làm cho thể đổi ý, vô luận như thế nào, nguyên tác kịch tình nhất định thể biến đổi, bằng ... Dụ dỗ Đông Phương Triệt xử lý Tả Lãnh Thiền trước? Dù sao kia mới là tai họa thật. Nhưng... Nếu phải giết Tả Lãnh Thiền, cũng phải giết Nhạc Bất Quần mới được a, nhưng mà... Đông Phương Triệt đâu có thể nào ngoan ngoãn nghe lời, làm cho giết ai giết... Hơn nữa... cũng thực có can đảm cổ động người khác giết người, tổng cảm thấy như vậy tốt... Nghi Lâm rất rối rắm, phi thường rối rắm, tuy rằng xuyên qua nhiều năm thế này, nhưng nhân sinh quan thế giới quan của kiếp trước lại vẫn thâm căn cố đế như cũ.


      Tổng cảm thấy chính mình thật bi kịch...


      Ngày ba tháng tám, đã ̣nh trước phải là một ngày bình thường. Đông Phương Triệt cùng mấy nghìn người nâng chén chúc mừng sinh nhật ba mươi mốt tuổi của chính mình, cuối cùng trước mặt mọi người tuyên bố, từ hôm nay bắt đầu, bản thân sẽ lấy tên 'Bất Bại', ý nghĩa thiên hạ vô địch, cũng sai bảo mọi người ở đây trong khoảng thời gian ngắn đem tin tức này truyền khắp võ lâm. Nghi Lâm lúc ấy liền đứng ở bên cạnh hắn, tâm can loạn chiến, chén rượu trong tay đều thiếu chút nữa rớt xuống, tôi dựa vào (một từ dùng để mắng chửi người) a, thì ra 'Đông Phương Bất Bại' là vào lúc này được xuất bản, có phải hay nên loé mắt*, kích động chút? Bất quá cái tên Đông Phương này da mặt đủ dày, mới dám khoe khoan chính mình như vậy.


      Theo giờ khắc này bắt đầu, Nghi Lâm mới chính thức có cảm nhận 'Nam nhân này là Đông Phương Bất Bại'.


      Nơi này sự là thế giới của Tiếu Ngạo Giang Hồ...

      * Loé mắt:
      [​IMG]
      Last edited: 16/10/14
      Phong nguyet, zio, vuhang9212 others thích bài này.

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Chưa có tiến triển gì về tình cảm...
      Nhi ĐặngPhương My thích bài này.

    3. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Tui thấy có 1 vài tia lửa rùi mà @Anhdva :th_21:
      Nhi Đặngcuncon thích bài này.

    4. fujjko

      fujjko Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      489
      đọc đoạn đầu ta tí tởn ĐPT vô sỉ, biến thái, có xu hướng loli, đến khi nghe giải thích lý do của ngã ngửa, quá chán nản, tiếp đấy lại nhen nhóm hy vọng. Chẹp, cứ phạp phồng thế này mệt quá. Bao giờ đây?
      Phương My thích bài này.

    5. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      tui cũng ko nhớ nữa, nhưng hình như sau khi cháu của DBH xuất hiện thì DP có dấu hiệu ghen. Tất nhiên là cháu DBH ko có cửa làm nam phụ đâu nên các ko phải lo :th_33:
      fujjko, Hình Ưucuncon thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :