1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân Tiếu Ngạo Giang Hồ] Khi Nghi Lâm gặp Đông Phương Bất Bại (Drop vì đã có nhà làm hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      thanks. quá đa nghi , chị còn phải ăn khổ dài dài
      Phương My thích bài này.

    2. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Chương 9: Táo ngọt
      Edit: Phương My



      Nghi Lâm vốn tưởng rằng bọn họ phải ở trong sơn động hai mươi ngày, lại ngờ đến ngày thứ năm nam nhân râu dài liền ầm ỹ muốn đem huynh đệ bảo bối của ông ta chuyển tới thành Lâm Châu để tĩnh dưỡng, nam nhân rắn rết đối việc này bảo trì thái độ biết ơn, vẻ mặt cảm kích xúc động, tiết mục hữu huynh đệ giống như vậy cơ hồ mỗi ngày đều xem mấy lần, vừa mới bắt đầu còn cảm thấy mới mẻ, nhưng nhìn hoài liền bình tĩnh.


      Thành Lâm Châu ở giao giới giữa Hà Nam và Sơn Tây, thương khách qua lại ít, rất là phồn hoa. Nam nhân rắn rết nằm nhắm mắt nghỉ ngơi ở trong xe ngựa, Nghi Lâm thì ở bên chịu mệt nhọc thay ta đấm chân bóp chân, nên lời nghẹn khuất.


      "Mạnh tay một chút." Nam nhân rắn rết miễn cưỡng mở miệng. Nghi Lâm chu miệng, kiếp trước kiếp này lớn như vậy, đúng là chưa đấm chân bóp vai cho ai, ngay cả lão ba lão mẹ cũng được hưởng thụ quá đãi ngộ này, tại thì hay rồi, gặp được một tên vừa biến chất vừa mạnh sai sử , đấm chân bóp chân, lau mặt súc miệng, đút cơm rửa tay, đổi dược châm cứu, mọi chuyện đều là tự tay làm, còn kém chiếu cố ta đại tiểu tiện. ra cũng nghĩ nên có điểm cốt khí, nhưng thể được a, chỉ cần cặp mắt phượng sắc bén của nam nhân rắn rết nhìn một lần, được rồi, lại nhiều cốt khí thì trong nháy mắt đều biến mất chút dấu vết.


      Xe ngựa đến nơi ngừng lại, nam nhân râu dài liền vén màn xe lên chui vào, "Huynh đệ, vi huynh ôm ngươi xuống." Nam nhân rắn rết cảm kích , " dám làm phiền huynh trưởng, tiểu đệ một vài bước vẫn sao." Nam nhân râu dài thấy khí sắc của hắn quả tốt lên rất nhiều, cũng kiên trì, dẫn đầu nhảy xuống xe ngựa, ở bên ngoài chuẩn bị bắt tay dìu nam nhân rắn rết xuống xe.


      Nghi Lâm nhàng nhảy xuống xe ngựa, ngửa đầu nhìn toà nhà chiếm diện tích nhỏ ở trước mặt. Nam nhân râu dài đỡ nam nhân rắn rết , "Tòa nhà này là sản nghiệp của ta vài năm trước, có một đoạn ngày chưa đến đây." xong liền bảo Nghi Lâm tiến đến gõ cửa, Nghi Lâm nghe lời bước lên bậc thang, nhón mũi chân xao vòng sắt cửa lớn. Chỉ lúc sau cửa được mở từ bên trong, một ông lão sáu mươi bảy mươi tuổi bước ra, đôi mắt lạnh lùng nhìn Nghi Lâm, Nghi Lâm thuận tay chỉ chỉ phía dưới, ông lão quay đầu nhìn, biểu tình lập tức thay đổi, ba chân bốn cẳng bước nhanh xuống bậc thang đến trước mặt nam nhân râu dài, trực tiếp quỳ xuống đất dập đầu, vẻ mặt kích động.


      Nghi Lâm nháy mắt mấy cái, chủ nghĩa phong kiến thật là khó chấp nhận được.


      Tòa nhà này là , có hồ nước núi giả, có nhiều loại hoa cỏ cây, có hành lang khúc khuỷu, cũng có sân viện nhìn thấy tận cùng. Nghi Lâm nhìn thấy mà vui tai vui mắt, khó trách nam nhân râu dài muốn đưa nam nhân rắn rết đến nơi này tĩnh dưỡng, ở đây so với sơn động tốt hơn nhiều.


      Ý tứ của nam nhân râu dài là ba người sẽ ở cùng sân viện, để thuận tiện chiếu ́. Viện này tên là Thải Hà, trong viện có toà tiểu lâu hai tầng, rường cột chạm trổ, rất có phong vận của vùng sông nước Giang Nam, bên cạnh tiểu lâu có trồng cây Hương Chương (một loại cây được trồng nhiều ở TQ, có mùi thơm, có thể đuổi con trùng), cành lá xum sê, cao lớn cứng cáp, có lẽ tuổi cây cũng , tại là tháng tám, mùa hoa qua, chắc lâu nữa sẽ kết quả. Bóng cây trải dài hơn mười mét hồ nước, giữa hồ trồng hoa sen trắng, chung quanh bốn phía hồ nước có nhiều loại hoa cỏ, rất là xinh đẹp.


      Nghi Lâm liếc mắt cái liền thích nơi này, phòng của nằm cách vách nam nhân rắn rết, phòng được bố trí tinh mỹ, so với căn phòng của ở Hằng Sơn thì sa hoa hơn mấy chục lần, nằm chăn gấm mềm mại, nghe mùi đàn hương thản nhiên, nên lời thoải mái dễ chịu. tại là mùa hè, lại có hồ sen ở bên cạnh, theo lý thuyết hẳn là có rất nhiều muỗi, nhưng nhờ trong sân trồng nhiều cây Hương Chương cao lớn nên có, cây Hương Chương này là thứ tốt, toàn thân cao thấp đều là bảo vật, vỏ cây hay quả đều là thuốc, long não chính là được làm từ loại cây này, hái vài lá cây Hương Chương để ở người còn có công hiệu xua đuổi côn trùng, chẳng qua cây này bình thường sinh trưởng ở phía nam, phương bắc có nhiều lắm.


      Theo thường lệ châm cứu đổi dược cho nam nhân rắn rết xong, Nghi Lâm liền nói với nam nhân râu dài là cần một vài dược liệu để phối dược, nam nhân râu dài vung tay to lên, rất là hào phóng, "Ngươi cứ việc viết ra dược liệu cần dùng." Vì thế Nghi Lâm trở về phòng viết ra giấy ngày hôm sau giao cho nam nhân râu dài, nam nhân râu dài lại xoay người đưa đơn thuốc cho nam nhân rắn rết, "Đông Phương huynh đệ, ngươi biết chút dược lý, nhìn thử xem có chỗ nào ổn ." Nghi Lâm nhất thời tức giận nghiến răng nghiến lợi, sao người này có thể biết xấu hổ như thế!


      Nam nhân rắn rết miễn cưỡng liếc mắt cái, chỉ thấy trang giấy mỏng manh, là thể chữ tiểu khải thanh tú, rất là xinh đẹp. Mắt cao như , cũng nhịn được thầm khen tiếng chữ tốt! cứ tưởng là Định Dật sư thái của phái Hằng Sơn dạy, kỳ phải, chữ viết của Định Dật sư thái cũng chỉ là tinh tế, nói đẹp mặt là tuyệt đối thể. Một tay viết chữ này của Nghi Lâm là do kiếp trước theo ông nội học, học mười mấy năm, nương này lại thông minh có thiên phú, vô luận là tiểu khải vẫn là cuồng thảo đều có thể viết ra vài phần thần vận. Biết huynh trưởng còn chờ trả lời, khoé miệng nam nhân rắn rết nhếch lên nụ cười tao nhã yếu ớt, "Huynh trưởng cứ làm theo là được." Nam nhân râu dài cười hớ hớ ra ngoài.


      Thấy chính mính còn việc gì làm, Nghi Lâm vội vàng chào từ giả cáo lui, thực thích một mình ở chung cùng nam nhân rắn rết, vì làm tim của đập liên hồi, khẩn trương thôi, phải thẹn thùng, mà là sợ hãi. Chẳng qua nam nhân rắn rết có ý ̣nh bỏ qua cho , thản nhiên nhíu mày, "Lại đây đấm chân cho ta." Ngữ khí rất tự nhiên, nhìn Nghi Lâm vẫn bất động, hắn ta liền mặt mày tà nghễ, "Hử?" Thật là nên lời phong tình vạn chủng, tuấn vô cùng.


      Nghi Lâm cảm thán người này thay đổi như chong chóng, hỉ nộ vô thường, lúc nham hiểm thì làm cho người ta sợ hãi, giận mà uy; lúc nhu hoà thì lại quyến rũ xinh đẹp, dẫn nhân mơ màng, cái gọi là nghiệt, nên là như thế này.


      Cũng may nương này chưa bao giờ háo sắc, tư tưởng có vẻ khỏe mạnh, khi trung học hồi huyên náo ồn ào sớm đã làm hại đối với nam nhân thể tồn tại nổi ảo tưởng gì, cho nên lúc đối mặt với mỹ nam, sức chống cự cũng tệ lắm.


      Dù tình nguyện, Nghi Lâm vẫn phải ngoan ngoãn làm nha hoàn, ngồi ở bên giường đấm bóp chân, nam nhân rắn rết thoải mái nhắm mắt lại, mấy ngày nay miệng vết thương của hắn phục hồi rất nhanh, nếu là người thường, cho dù có được Nghi Lâm chữa trị thì ít nhất cũng cần mười ngày mới có thể xuống giường, nhưng , chỉ đến ngày thứ ba liền có thể thong thả lại, hiện tại đã là ngày thứ bảy, miệng vết thương đều vảy kết, tốc độ cực nhanh, làm cho người ta kính phục.


      Khi hoàng hôn xuống, nam nhân râu dài mới trở lại, cầm trong tay dược liệu mà Nghi Lâm đã kể ra. Dược liệu thực bình thường, nhưng đặt ở trong tay Nghi Lâm, thì ngược lại, trong lòng thực cao hứng, có số dược liệu này, mê dược thần mã chỉ là chuyện nhỏ, đây thể nghi ngờ là vì tương lai trốn chạy của chính mình nhiều thêm tầng bảo đảm. Chính là có một câu châm ngôn như thế này, đạo cao thước ma cao trượng, nương ngươi khôn khéo, người ta so với ngươi càng giảo hoạt, chỉ nghe nam nhân rắn rết thản nhiên nói ra tiếng, "Tiểu Nghi Lâm, làm tốt bổn phận của ngươi, nếu ra sai lầm gì, toàn bộ phái Hằng Sơn đều phải chuộc tội thay ngươi."


      Lời này rất độc ác! Thực con mẹ nó độc ác! Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nghi Lâm tức giận đến đỏ lên, bình thường sắc mặt rất ít đỏ ửng, thường thường đều là tái nhợt, lúc này lại trông hoàn hảo. Trở lại trong phòng khoá cửa lại, Nghi Lâm ngồi dưới đất bắt đầu ngẩn người, thể phủ nhận, bị dọa sợ, cho dù trong lòng thực hiểu được đây là hiện thực tàn khốc trong thế giới võ hiệp, nhưng hiểu được là chuyện, gặp phải mới biết được cái gì là . hề nghi ngờ tính chính xác trong lời nói của nam nhân rắn rết, liền bởi vì hiểu được, mới sợ hãi. Xuyên qua bốn năm, luôn luôn tự do tự tại, nhìn cái gì đều cảm thấy thực, nhưng mới vừa rồi, một câu vô cùng đơn giản của người kia, làm cho đột nhiên cảm nhận được chân cùng tuyệt vọng.


      Cả đêm ác mộng ngừng, ngày hôm sau rời giường khuôn mặt nhắn liền trắng bệch, người hầu đem điểm tâm tới, Nghi Lâm ở trong phòng uống lên bát cháo liền lại nằm ngủ, đầu óc của mờ mịt, cả người vô lực, chỉ muốn nằm bất động ở giường. Thẳng đến khi nam nhân râu dài nhịn được lại đây kêu qua đổi dược châm cứu cho nam nhân rắn rết, mới lười biếng từ giường đứng lên.


      "Tiểu nha đầu, chắc phải ngươi bị bệnh chứ?" Nam nhân râu dài thấy sắc mặt tốt, có chút lo lắng.


      Nghi Lâm lắc đầu có việc gì, đến phòng cách vách của nam nhân rắn rết yên lặng châm cứu đổi dược cho hắn ta, sau đó liền về phòng ngủ tiếp. Nam nhân râu dài thấy như thế, liền oán trách nam nhân rắn rết, "Huynh đệ, ngươi đem con bé doạ bệnh." Nam nhân rắn rết cười , "Huynh trưởng có điều biết, tiểu nha đầu này rất thông minh, nếu thu tâm của nàng ta, theo bên người chúng ta sớm hay muộn cũng sẽ gây chuyện, tục ngữ đánh rắn đánh chỗ bảy tấc, cầm tặc cầm vương (một trong ba mươi sáu kế của binh pháp Tôn Tử), phái Hằng Sơn chính là chỗ bảy tấc của nàng ta, đệ trước gõ nàng ta, mặc dù làm nàng ta bất mãn, nhưng lại có thể thu tâm, tương lai cũng tốt cho đệ sở dụng." Nam nhân râu dài nghe cảm thấy cũng có ý tứ, thở dài , "Con bé còn nhỏ như vậy, thật là làm khó cho nó."


      Nghi Lâm ở giường nằm ngày, đến sáng muộn mới đứng lên rửa mặt, thay đổi quần áo, từ trong đống bình bình lọ lọ của lấy ra một bình sứ màu lam, đổ ra viên thuốc màu trắng nuốt vào trong bụng, sau lúc lâu, thân thể tốt liền lên rất nhiều, còn bủn rủn vô lực. đã hiểu ràng, kịch tình bắt đầu hẳn là ở bảy năm hoặc tám năm sau, thời gian còn sớm, theo nam nhân rắn rết hay ở lại phái Hằng Sơn cũng có gì khác nhau, đơn giản là cái nguy hiểm còn cái làm cho được như ý mà thôi. Đợi sau khi Phúc Uy tiêu cục bị giết, sẽ tìm cơ hội trở về phái Hằng Sơn để đẩy mạnh kịch tình phát triển, nương ta cũng tin, thời gian bảy tám năm lại đổi được nửa điểm tín nhiệm của nam nhân rắn rết kia, đến lúc đó chỉ cần nói dối một chút là ổn!


      Bàn tính trong lòng đánh vang leng keng, dù sao cũng có lựa chọn khác, chỉ có thể bình tâm xuống thực hiện nhiệm vụ lấy lòng nam nhân rắn rết của chính mình.


      Quyết định này là làm cho người ta nghẹn khuất, Nghi Lâm nghĩ như thế nào cũng thấy thoải mái, trong lòng giống như bị mèo cào, vô cùng khó chịu, nhưng như vậy thì sao, ai bảo thể ngoan tâm buông tha cho phái Hằng Sơn chứ! Xứng đáng nhận đau khổ!


      Từ trong phòng ra, Nghi Lâm thực tự giác tới phòng của nam nhân rắn rết để báo danh, có biện pháp, tại nhiệm vụ của chính là phải lấy lòng thủ trưởng, hơn nữa lấy lòng này cũng thể quá ràng, phải từng giọt từng giọt rót vào, như vậy mới có thể tạo được hiệu quả muốn có. Lúc này, nam nhân rắn rết tựa vào giường ăn cháo, tay phải của hắn ta bị thương, nên tỳ nữ ở bên cung kính đút cho hắn ta, nam nhân rắn rết nhìn thấy Nghi Lâm tiến vào, mắt phượng đảo qua, trong lòng sáng tỏ.


      "Tiểu Lâm nhi, lại đây đút cháo cho ta." Thanh của hắn ta đè xuống có chút thấp, nghe lên có chút cảm tính.


      Tỳ nữ thực có nhãn lực xoay người cung kính đưa bát cháo cho Nghi Lâm, tiếng động rời khỏi phòng, Nghi Lâm chịu đựng tức giận bước đến trước giường, tiếp tục làm công việc nha hoàn. Ở trong sơn động năm ngày, cơ hồ đều là chiếu cố ta ăn cơm uống nước, cho nên làm đứng lên coi như thuận buồm xuôi gió.


      "Nghĩ thông suốt ?" Ăn cháo xong, nam nhân rắn rết thản nhiên mở miệng hỏi.


      Nghi Lâm mân miệng ừ tiếng, trong lòng cực kì ủy khuất. Nam nhân rắn rết híp mắt dùng tay trái kéo đến trước mặt, ôn nhu , "Về sau ngươi ngoan ngoãn nghe lời, ta làm khó ngươi, giống như lời của huynh trưởng, chúng ta còn có thể cho ngươi ăn sủng ái ngươi."


      Cái gọi là đánh một gậy rồi cho táo ngọt ăn, chính là tình hình trước mắt này.

    3. bachnhaty

      bachnhaty Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      50
      dpbb độ lương quá ha :yoyo47:
      Hình ƯuPhương My thích bài này.

    4. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Tấm lòng rộng lượng của ảnh to bằng hạt bụi á :yoyo48::yoyo27:
      Hình Ưu thích bài này.

    5. thomap

      thomap Active Member

      Bài viết:
      140
      Được thích:
      83
      ĐPBB cao tay quá, Tiểu Lâm đấu k lại r, thanks @Phương My
      Phương My thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :